Sự Lãnh Đạo

Covina, California, USA.

65-1207

1
Xin cám ơn Anh Williams. Xin kính chào Anh Chị Slyle, cùng tất cả quý vị đại biểu đang có mặt trong bữa tiệc nầy tối nay. Thật là một đặc ân được ở đây. Tôi mong đợi thì giờ này từ khi chúng ta bắt đầu cách này.
Tôi - tôi muốn cảm ơn người phụ nữ đó. Tôi không thể nhớ tên của chị, Billy bảo với tôi rằng họ biếu cho tôi một hộp kẹo Giáng Sinh, và đã mang nó ra xe cách đây một lát. Chị ấy, tôi không nhớ tên, chị là người ở đây, tiểu bang California. Đó là một quà Giáng Sinh đầu tiên của tôi. Cho nên tôi - tôi rất cảm ơn chị về điều đó.
Bây giờ, tối nay là... Bây giờ, ở Tucson là 9 giờ 10 phút, nhưng tôi nghĩ ở đây chỉ 8 giờ 10 thôi. Vì vậy chúng ta... Tôi hầu như có một sự cảm động ở giữa dân sự, tôi hầu như giảng dài dòng, vì thế tôi - tôi hy vọng... [Hội chúng vỗ tay ủng hộ. - Biên tập]
Xin cảm ơn anh chị em. Thật là... Ở đây có nhiều người tốt bụng quá, tôi xin cảm ơn anh chị em...?...
2
Nhưng tôi — thực ra hầu như tôi chỉ được phép giảng hơi ngắn tối hôm nay; Tôi đã trải qua chặng đường rất dài từ - từ Shreveport và một hành trình xuyên quốc gia (đến đây) đêm này sang đêm khác, và anh chị em thấy hơi mệt mỏi, anh chị em hiểu, cảm lạnh, và tiếng nói cũng bị khàn khàn nữa. Tôi khởi hành từ Shreveport. Tôi bị rụng tóc — vài năm trước. Tôi có một mũ nhỏ để giữ khỏi bị cảm lạnh khi tôi giảng. Nhưng khi đi đến Shreveport quên không mang theo nó, nên tôi đã bị cảm lạnh thật sự. Gió đến bất ngờ như vậy, anh chị em thật sự không thể biết. Nó xảy ra tình cờ, da ẩm ướt với một ít mồ hôi và tôi thấy rát cổ họng; Tôi đã phải hoãn nhiều buổi nhóm. Vì thế tối nay, tiếng tôi hơi bị khàn khàn.
3
Chúng ta muốn nói rằng chúng ta đã có một thời gian thật tuyệt vời qua những buổi nhóm. Tối hôm qua, chúng tôi đã có một đêm thật kỳ diệu cùng với anh em tín hữu ở tại một hội kia. Một đám đông rất lớn, sự họp mặt thú vị, những người rất tử tế và đáng kính. Điều đó khiến cho tôi cảm thấy muốn trở nên hội viên của Hội Thương Tin Lành Âm Toàn Vẹn (Full Gospel Business Men). Thật là...
Tôi cảm thấy mình có một Sứ điệp từ Đức Chúa Trời. Nó hơi kỳ quặc với một số người mà... Tôi không thể chịu đựng được nữa... Tôi biết mình là ai. Và chúng tôi... Tôi không có ý nói là dị biệt; Nhưng tôi muốn nói mình đang sống vào một thời đại đang thay đổi. Chúng ta...
4
Chừng nào anh chị em còn xây bức tường thẳng lối, thì thật dễ dàng, người thợ nề có thể đi thẳng hàng. Nhưng khi phải bẻ góc, thì đó là lúc... Không phải chúng ta đang xây một bờ tường; Nhưng chúng ta đang xây một ngôi nhà (Anh chị em biết không?), nên việc bẻ góc chắc chắn phải có. Những góc bẻ đó đến trong thời đại của Martin Luther, John Wesley, Thời đại Ngũ Tuần; Và một lần nữa đang ở tại đây. Vậy chúng ta... Thật khó khăn lắm để bẻ góc. Nhưng tôi thật cảm ơn Chúa, mặc dù có nhiều khó khăn, nhưng người ta đã đáp ứng 100% (phần trăm). Vì thế chúng tôi rất biết ơn, cảm ơn mỗi một anh chị em.
Bây giờ, trước khi chúng ta mở Kinh thánh, chúng ta hãy nói chuyện với Đấng Tác Giả một lát, nếu có thể, xin chúng ta hãy cúi đầu.
5
Lạy Đức Chúa Trời yêu dấu, tối hôm nay, chúng con cảm ơn Ngài vì ân huệ được biết Con Ngài Chúa Jêsus Christ, Đấng Cứu Rỗi chúng con, và sự tha thứ nhưng không mọi tội lỗi của chúng con, biết rằng Huyết Ngài có uy quyền khoả lấp tất cả những tội lỗi cũng như sự gian ác của chúng con. Mọi tội lỗi đã được tẩy sạch, và chìm vào trong sự quên lãng của Đức Chúa Trời và Cô Dâu Ngài sẽ được đứng nơi Tiệc cưới, trong sạch, thuần khiết, để kết hôn với Con Đức Chúa Trời. Chúng con thật biết ơn Ngài vì mọi sự đầy đủ và đức tin để biết rằng chúng con không nên cậy vào công đức của chúng con, nhưng tin cậy nơi công lao của chỉ một mình Ngài, bởi vì những gì cần thì Ngài đã làm cho chúng con. Chúng con thật biết ơn Ngài.
Cảm ơn Chúa vì sự thành công của những anh em đã ra hải ngoại đến với những quốc gia khác, nơi mà người ta đang đói khát về Đức Chúa Trời. Chúa ơi, con nguyện xin rằng, nếu như họ có trở lại một lần nữa, những trẻ em mà họ đã đưa vào trong Vương quốc sẽ là những bà nội, những ông nội vĩ đại của những con cháu mà chúng cũng sẽ mang vào. Xin nhậm lời con, Cha ơi.
Xin Chúa ban phước cho chúng con tối hôm nay, và xin Đức Thánh Linh ban cho chúng con những điều chúng con cần. Xin bịt miệng chúng con khi chúng con nói những điều không nên nói, và mở lòng chúng con để tiếp nhận những gì Ngài Phán với chúng con. Xin nhậm lời con, Cha ơi. Chúng con cầu nguyện nhơn Danh Chúa Jêsus. A-men!
6
Chúng hãy trở lại Kinh thánh với một phân đoạn ngắn mà tôi muốn nói trong buổi tối hôm nay, phân đoạn đó được tìm thấy trong Phúc âm Mác chương thứ 10.
Tôi đã... Vài năm trước đây khi tôi muốn nói, Tôi - tôi không cần phải viết ghi chú; Tôi có thể nhớ được. Tôi không cần phải mang kính để đọc Kinh thánh. Nhưng từ khi tôi trải qua tuổi 25 lần thứ 2, thì hơi khó khăn để - để làm những điều mà tôi đã từng làm. Và - và điều đó cũng như chiếc xe hơi đã hao mòn, nhưng tôi vẫn cứ chạy. Tôi muốn tiếp tục cho tới khi tôi - tôi tan vỡ như đống vụn để được nắn đúc trở lại. Đó là Lời hứa.
Phúc âm Mác chương thứ 10, và — bắt đầu từ.. Tôi ngĩ câu 21, nếu tôi có thể tìm thấy ở đâu đây. Tôi đã nhầm; Phúc âm Mác. Tôi xin lỗi.
7
Phúc âm theo Thánh Mác chương thứ 10, và - và bắt đầu ở câu 21, tôi muốn đọc. Chúng ta hãy lấy câu thứ 17 thì đúng hơn.
Ngài đang ra đi, có một người chạy lại, quỳ trước mặt Ngài, mà hỏi rằng, Thưa Thầy Nhân lành, tôi phải làm chi cho được hưởng Sự sống Đời đời?
Đức Chúa Jêsus Phán rằng, Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chỉ có một Đấng Nhân Lành, là Đức Chúa Trời.
Ngươi biết các điều răn: Đừng phạm tội tà dâm, đừng giết người; Đừng trộm cướp; Đừng làm chứng dối; Đừng làm gian; Hãy hiếu kính cha mẹ.
Người thưa rằng, Lạy Thầy, tôi đã giữ mọi điều đó từ khi còn nhỏ.
Đức Chúa Jêsus ngó người mà yêu nên Phán rằng, Ngươi còn thiếu một điều. Hãy đi, bán hết gia tài mình, bố thí cho kẻ nghèo khổ, chắc sẽ được của báu ở trên trời, rồi hãy đến mà theo Ta.
Song nét mặt người này rầu rĩ về Lời đó, đi ra rất buồn bã, vì có nhiều của lắm.
Xin Chúa chúc phước khi chúng ta đọc Lời Ngài. Tối hôm nay, chúng ta sẽ nói về một đề tài. Tôi muốn chọn đề tài là “Theo Ta,” và chủ đề của tôi là “Lãnh Đạo.”
8
Nghe hơi lạ, nhưng tôi nghĩ có thể, ngày hôm nay trong khi cầu nguyện... Tôi cũng đã quá dài, nhưng mỗi đêm thật như tôi có một dòng Sứ điệp, Sứ điệp Chúa đã ban cho tôi để nói ra. Tối nay tôi nghĩ, với chương mới này, tôi sẽ đến với nó theo một quan điểm khác biệt. Nhiều lần chúng ta đã nói về câu chuyện này, câu chuyện có tên gọi “Người Thủ Lĩnh Trẻ Giàu Có.” Và - và nhiều Mục sư Truyền đạo đã ở đây, những anh em yêu dấu của tôi, không chút nghi ngờ đã tiếp cận với câu chuyện trong nhiều cách khác nhau. Tối hôm nay, tôi muốn cố gắng đến với đề tài này với cách khác hơn những cách mà tôi đã có, đề tài “Lãnh Đạo.”
9
Xin hãy nhớ lấy đề tài này, mỗi một chúng ta, kẻ già người trẻ, bước đầu tiên mà anh chị em đã từng làm trong đời sống của mình, cần phải có người dẫn dắt. Đúng vậy. Và bước cuối cùng anh chị em làm, cũng sẽ cần có người dẫn dắt. Phải có người dẫn dắt.
Đức Chúa Trời đã ví sánh chúng ta như những con chiên. Nếu ai biết công việc chăn chiên và bản tính của con chiên, thì anh chị em biết rằng một con chiên không thể tìm ra lối cho mình. Nó phải được hướng dẫn. Thậm chí tại những chỗ nhốt để làm thịt, chúng ta thấy người ta đem những con chiên đến đó và nó được một con dê dẫn vào lò mổ. Con dê dẫn con chiên lên, khi đến cuối máng nó nhảy ra, còn chiên đi ngay vào lò mổ thịt. Vì thế người ta... Chúng ta nhận thấy rằng con chiên không thể tìm ra lối của nó.
10
Tôi nhớ kinh nghiệm mà tôi đã có với một con chiên vào một lần nọ. Khi tôi ở tại một khu rừng cấm săn bắn của tiểu bang Indiana, ở ngoài cánh đồng; Tôi nghe một có tiếng gì đó, tiếng kêu đầy sự thương cảm. Đó là một con chiên nhỏ đã - đã lạc mẹ của mình. Nó không tìm ra đường đi đến chỗ mẹ nó, và con chiên mẹ cũng không thể tìm ra lối để đi đến với chiên con. Tôi đã bế chiên con lên, nó im lặng nằm dúi đầu vào tôi. Tôi đi dọc theo đó, tay ôm lấy con chiên nhỏ. Tôi nghe tiếng nó kêu, nó giúi cái đầu nhỏ bé về phía tôi dường như nó biết rằng tôi - tôi sẽ giúp đỡ nó.
Tôi nghĩ: “Vầng Đá Muôn Đời, đã nứt ra vì tôi, tôi được nhấc lên trong vòng tay Chúa Jêsus,” và thật thoả lòng khi biết mình sẽ - sẽ được trở về nhà để ở với những người yêu dấu của tôi.“ Tôi nghĩ: ”Kết thúc hành trình đời sống, Ngài sẽ ẵm tôi trong vòng tay của Ngài, Chúa ơi, như vậy đó. Tôi biết rồi tôi sẽ được đưa qua sông, nơi bờ bên kia sẽ không còn đau khổ, không còn bệnh tật, và tôi sẽ được ở với những người mà tôi yêu quý.“
11
Nếu anh chị em tìm hiểu, anh chị em sẽ thấy điều kỳ diệu trong thiên nhiên. Mọi điều mà tôi nhìn thấy, Đức Chúa Trời đã làm nên, Ngài là Tác Giả của thiên nhiên. Thiên nhiên chuyển động không ngừng nghỉ. Tất cả thiên nhiên xoay chuyển theo chu kỳ. Anh chị em chú ý, mọi điều.. Như điều tôi đã nói, tôi nghĩ rằng trong tối hôm qua, đó là “Thiên nhiên Làm chứng về Đức Chúa Trời.” Nếu anh chị em chưa bao giờ có một quyển Kinh thánh, anh chị em có thể xem cõi thiên nhiên và biết rằng Kinh thánh này là Chân Lý.
Tôi - tôi được đặc ân được đi vòng quanh thế giới. Tôi đã hiểu biết nhiều phương diện khác nhau, tôi đã từng thấy nhiều tôn giáo; Hồi giáo, tôi đã đọc kinh Ko-ran, tôi từng thấy đạo Sikhs, đạo Jains, đạo Phật, và nhiều thứ đạo khác. Nhưng, mỗi tôn giáo, họ đều có một triết lý, một sách tín điều, một sách giáo luật, v. v... Nhưng Kinh thánh của chúng ta là Chân Lý, và Đức Chúa Trời của chúng ta là Đấng duy nhất đúng; Bởi vì mọi tôn giáo đó phải hướng vào mồ mả, nơi mà giáo chủ của họ vẫn còn nằm đó, nhưng Cơ-đốc giáo hướng đến ngôi mộ trống và có thể sống trong Sự Hiện Hữu của Đấng mà đã từng được đặt vào đó. Ngài sống động. Không phải Đức Chúa Trời đã có; Nhưng Đức Chúa Trời hiện có. Không phải “Ta đã là” hoặc “Ta sẽ là,” nhưng “TA LÀ.”
12
Toàn bộ thiên nhiên chuyển dịch không ngừng nghỉ, như tôi đã nói, nói về những Thời đại Hội thánh của chúng ta (điều mà tôi đã viết thành sách bây giờ đang in ra). Vì sao tôi đã... Về bài viết của tôi về những Thời đại Hội thánh... Và cách nào chúng ta có thể nhìn vào Hội thánh, nó đã được trưởng thành (chín muồi) ra sao, hết thảy hoàn toàn chính xác giống như thiên nhiên vậy.
Chúng ta đã nói vào ngày nọ mặt trời mọc vào buổi sáng thể nào; Nó là một đứa trẻ nhỏ, thật yếu ớt, không mạnh mẽ lắm. Và khi ban ngày tiếp diễn, nó trở nên mạnh hơn, mạnh hơn. Khoảng 8 giờ nó bắt đầu đi học, giống nhưng một đứa con trai, hay đứa con gái vậy. Khoảng 11 giờ nó ra trường, nó sẵn sàng cho sự phục vụ. Đến khoảng 3 giờ chiều nó ở tuổi trung niên, khoảng giữa của cuộc đời, rồi chết đi vào buổi chiều. Có phải đó là sự kết thúc của mặt trời? Không, nó sẽ trở lại vào sáng hôm sau, để làm chứng rằng có một sự sống, một sự chết, một sự chôn, và sự sống lại. Đấy, đúng không?
13
Chúng ta hãy nhìn xem những cây cối, thể nào chúng chuyển dịch và điều gì chúng làm. Trước đây, tôi đã ở dưới Kentucky; Tôi - tôi thích đi săn những con sóc, và tôi đã đi xuống đó vào thời điểm cuối năm để săn với một người bạn của tôi. Thời tiết rất khô.
Nếu ai đã từng săn sóc xám, thì biết khó khăn là thể nào, có thể nhầm lẫn chúng khi những - những chiếc lá nứt răng rắc. Ôi, cây Hoidini là một nghệ sĩ cứu thoát không chuyên cho những chú sóc đó, nó có thể trốn thoát. Cố gắng để bắn trúng đích vài phát ở cự ly 50 mét, mất vài chuyến đi săn mới biết được cái giới hạn của anh chị em trong một ngày.
14
Anh Wood, bạn tôi, một người cải đạo từ Chứng Nhân Giê-hô-va, cùng đi với tôi. Chúng tôi... Anh nói, “Tôi biết có một nông trại ở trên này, nơi đó có một người có rất nhiều...” Chúng tôi gọi chúng là 'hollow.'
Có bao nhiêu anh chị em biết 'hollow' là gì? Ồ, anh chị em thuộc phần nào của Kentucky? Đó là quê quán của tôi.
Giống như nơi đây một trong những tăng hội cách đây không lâu... Tôi đã phải nói điều này với Anh Williams và với người ta, về điều đó. Họ nói, “Bây giờ, chúng tôi sẽ đứng hát bài quốc ca - quốc ca.”
Tôi nói, “Vì quê hương Kentucky thân yêu của tôi, xa...” Vì thế không có ai tham gia cùng với tôi, vậy... Đó là bài hát duy nhất mà tôi biết. Nên bấy giờ, chúng tôi đã - đã...
15
Được rồi, thưa quý vị. [Anh Branham được trao một mảnh giấy ghi chú. - Bt] “Bây giờ, xin chúng ta cầu nguyện cho một phụ nữ ở đây đang bị chảy máu mũi.”
Chúng ta hãy cầu nguyện: Lạy Đức Chúa Trời yêu dấu, con cầu xin Ngài, Chúa ơi, Ngài là Đấng Chữa lành vĩ đại và con xin ân điển cùng sự thương xót của Ngài đụng chạm đến người phụ nữ yêu dấu này ngay bây giờ và xin dừng sự chảy máu đó lại. Khi những kẻ tin nhóm lại với nhau, người phụ nữ đã đến đây để vui hưởng Lời Chúa cũng như sự thông công giữa dân sự, con xin Ngài, Chúa ơi, hãy quở trách kẻ thù và ngưng sự chảy máu này. Trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men! Chúng con tin điều đó. Chúng con tin như vậy.
16
Với câu chuyện nhỏ để đem lại chút cảm xúc trước khi chúng ta đi đến một vài điểm mà tôi đã viết ra ở đây, và một số câu Kinh thánh.
Lúc bấy giờ, anh ta nói, “Ồ, ông già này, chúng ta sẽ đi đến gặp ông ta. Ông ta có nhiều chỗ trũng trong chỗ ở của mình,” anh nói tiếp, “nhưng ông ta là một người không theo đạo, nếu... Ông ta sẽ chửi, đuổi chúng ta nếu chúng ta đi đến đó.”
Tôi nói, “Nhưng chúng ta sẽ không săn được con sóc nào ở đây. Chúng ta đã đóng trại 2 tuần rồi. Chúng ta đã bẩn thỉu, râu mọc phủ đầy mặt, như vậy đấy.”
Anh ta nói, “Thôi được, chúng ta hãy - hãy đi qua đấy.”
17
Vì thế chúng tôi đi xuống vài dặm, khoảng 20 dặm. Trước đây, tôi đã từng từ vùng quê dưới đó một lần trong 3 đêm tại bãi cắm trại của người Giám Lý, nơi mà Chúa đã làm những điều kỳ diệu, buổi nhóm Chữa lành thật tuyệt vời cho những người Giám Lý. Sau đó chúng tôi lại vượt qua một số ngọn đồi, một số thung lũng rồi những chóp núi. Anh chị em phải biết Kentucky mới có thể hiểu điều đó, biết nơi này thuộc loại địa hình nào. Khi quay lại, chúng tôi đến một ngôi nhà, thấy một ông già, 2 ông già, đang ở ngoài kia với chiếc mũ cũ kỹ, luộm thuộm phủ xuống mặt, và anh ta nói, “Ông ta đấy.” “Ông ta là người khó tính.” “Ông ta ghét lời của Thầy giảng.”
Vì thế tôi nói, “Thôi, tốt hơn tôi ngồi trên xe hơi, và chúng ta sẽ không đi săn nữa.” “Hay là anh đi vào xin ông ta thử chúng ta có thể săn được không.”
Anh ta bước ra và bắt đầu đi vào; Anh nói chuyện với họ. Và ở Kentucky, lúc nào cũng vậy, anh chị em biết, nó trở thành “cái mốt,” v. v... Vì thế anh ta đã đi lên đó và nói, “Tôi không biết chúng tôi có thể săn trong khu vực của ông không.”
18
Ông già đang ngồi đó, khoảng 75 tuổi, mấy sợi thuốc lá lòng thòng nơi miệng ông ta, ông phun ra và nói, “Anh tên là gì?”
Anh ta nói, “Tôi tên là Wood.”
Ông già hỏi, “Anh có quan hệ gì với ông già Jim mà đã từng sống...”
Anh ta trả lời, “Vâng, Tôi là con trai của ông Jim.” “Tôi là Banks ạ.”
“Ồ,” ông ta nói, “ông già Jim là một người rất đáng kính.” “Xin anh cứ tự nhiên.” Ông ta hỏi tiếp “Anh tự đến à?”
Anh trả lời, “Không, Mục sư của tôi đang ở ngoài kia.”
Ông hỏi, “Cái gì?”
Anh trả lời, “Mục sư của tôi đang ở ngoài xe, ông ấy đi săn cùng với tôi.”
Ông ta nói, “Wood nè, anh không muốn mình trở nên xuống cấp đến nỗi anh phải chở Thầy giảng đó đi với anh chứ?”
19
Ông ta có tính khó chịu và thủ cựu, vì thế tôi nghĩ tốt hơn là bước ra khỏi xe, anh chị em biết. Tôi bước ra đi lòng vòng, và ông ta hỏi, “Ồ, anh là một Thầy giảng hả?”
Tôi trả lời, “Vâng, thưa ông.” Ông ta nhìn tôi từ trên xuống dưới (máu sóc, rất bẩn) và ông nói... Tôi nói, “Xin đừng nhìn tôi như thế.”
Ông nói, “Ồ, tôi thích thế.” Rồi ông trả lời, “Tôi hiểu, tôi muốn nói với anh vài điều.” “Tôi sinh ra là để làm người không theo đạo.”
Tôi nói, “Vâng, thưa ông, tôi hiểu điều đó.” “Tôi không nghĩ rằng đó là lời khoe khoang. Đúng không ông?”
Ông trả lời, “Ồ, tôi chẳng biết nữa.” “Tôi sẽ nói với anh những gì tôi nghĩ về anh.”
Tôi nói, “Dạ được.”
Ông nói, “Anh đang phạm sai lầm đấy (barking up the wrong tree).” Có bao nhiêu anh chị em biết câu nói đó có nghĩa là gì? Nó có nghĩa là một thằng cha nói dối (Anh chị em thấy không?); Một kẻ ma mãnh không hơn không kém. Ông ta đã nói, “Anh đang phạm sai lầm đấy.”
Tôi nói, “Đó là quan điểm của ông.”
Ông nói, “Ồ, nhìn kìa, anh có thấy cái hẻm núi trên kia không?
“Dạ thấy.”
“Tôi đã sinh ra trên đó, 75 năm về trước.” “Tôi đã từng sống tại đây, loanh quanh trên những ngọn đồi này trong suốt ngần ấy năm.” “Tôi đã ngắm các từng trời; Tôi đã thấy chỗ này chỗ kia, chắc chắn, trong 75 năm, tôi đã nhìn thấy điều gì đó trông giống như Đức Chúa Trời. Anh không nghĩ vậy sao?”
Tôi nói, “Ồ, điều đó còn tuỳ vào những gì ông đang nhìn thấy, hay những gì ông đang tìm kiếm.”
20
Ông nói, “Ồ, chắc chắn tôi - tôi không tin có một tạo vật như thế. Tôi nghĩ đơn giản các anh là những kẻ đi lừa đảo người ta để lấy tiền của họ hoặc điều gì đó. Đó chính là cách các ông làm.”
Tôi nói, “Ồ, ông là một công dân Mỹ; Ông có quyền với những suy nghĩ của ông.”
Ông nói, “Có một thằng cha kia, một lần nọ, tôi có nghe đến, chắc chắn tôi sẽ... Nếu hắn ta... Nếu tôi mà nói chuyện với lão đó, tôi sẽ hỏi vài câu hỏi.”
Tôi nói, “Dạ, thưa ông.”
Ông nói, “Đó là một Thầy giảng; Có lẽ anh biết lão ta.” “Lão đã tổ chức một buổi nhóm ở Campbellsville này, trước đây không lâu, tại sân nhà thờ ở đó, một bãi đất cắm trại.” “Tôi quên tên của lão ta.” “Lão ta người ở Indiana.”
Và tôi nói, “Ủa, thưa ông.”
Anh Wood bắt đầu nói, “Ồ, tôi...” (“Đừng nói điều gì.”) Vì thế anh nói...
21
Tôi nói, “Có điều gì về ông ta ạ?”
Ông ấy nói, “Ồ, có một bà già (nào đó) ở trên đồi kia... Anh biết, bà ta đang sắp chết vì căn bệnh ung thư.” “Vợ tôi và tôi đã đến đó vào một buổi sáng để thay đổi chiếc giường cho bà.” “Họ không thể đỡ bà ta lên cao đủ để đặt bà ngồi lên cái bô, mà phải kéo cái tấm trải.” “Bà ta sắp chết. Bà đã từng đến Louisville, những bác sĩ đã cho bà lên đó và nói rằng bà sẽ chết.”
“Chị của bà đi lên dự buổi nhóm đó, lão Thầy giảng kia đã đứng trên toà giảng, nhìn xuống đám thính giả và gọi người đàn bà này bằng tên, bảo với bà khi nào về nhà, hãy lấy một chiếc khăn tay và bỏ vào trong túi xách của bà. Rồi gọi tên người đàn bà dưới này, 20 dặm dưới này, nói thể nào bà đang bị đau đớn vì bệnh ung thư, tên của bà là gì, tất cả những điều liên quan đến bà; Hãy lấy chiếc khăn tay đó và đi đặt lên bà, và nói với người đó rằng bà sẽ được chữa lành khỏi bệnh ung thư.”
22
Ông nói tiếp, “Người ta đã xuống dưới này vào đêm đó.” “Nói thật, tôi nghe tiếng la thất thanh rất khủng khiếp trên đó. Tôi nghĩ họ đưa Đội Quân Cứu Tế đến làm rúng động ngọn đồi. Tôi nói, 'Ôi, tôi nghĩ bà già đó đã chết.' 'Chúng ta sẽ... Ngày mai chúng ta sẽ đi lấy xe goòng, và làm thể nào để đưa bà ta ra đường chính, vì người ta đem bà đến với dịch vụ tang lễ.' Và nói rằng... Chúng tôi đã đợi. Không cần phải lên trên đó lúc đêm hôm như vậy, khoảng một dặm mới lên đến đồi này. Chúng tôi đã lên đó vào sáng hôm sau, và anh biết điều gì đã xảy ra không?”
Tôi nói, “Không, thưa ông.”
Ông ta nói, “Bà ta đang ngồi ăn bánh táo rán, và uống cà-phê cùng với chồng bà.”
Tôi hỏi, “Ông nói như vậy có nghĩa là gì?”
Ông nói, “À, thưa anh.”
“Ồ,” tôi nói, “Thưa ông, ông thực sự không muốn nói điều đó.”
Ông nói, “Thật phiền cho tôi là điều... Làm thể nào người đàn ông đó, chưa bao giờ ở miền quê này, lại biết điều như vậy.” Thấy chưa?
Tôi nói, “Ồ, ông không tin điều đó à.”
Ông nói, “Đó là sự thật.”
23
Tôi nói, “Ông có tin điều đó không?”
Ông - ông nói, “Ồ, hãy đi lên ngọn đồi kia; Tôi có thể chứng minh điều đó cho anh.” Bây giờ, ông ta đang giảng trở lại cho tôi. Anh chị em thấy không?
Vì thế tôi nói, “Ừm-ừm.” Tôi nhặt lên một quả táo, và - và tôi nói, “Tôi có thể xin một quả táo này không?” Rồi tôi chà xát nó lên quần áo của tôi.
Ông nói, “Ồ, cái áo jaket của anh đang ngốn hết nó, tôi nghĩ anh có thể có một quả.” Sau đó... Tôi nói, “Ồ - ồ...” Tôi - tôi cắn - cắn một miếng, và tôi nói, “Đây là quả táo ngon.”
Ông nói, “Ồ, vâng. Anh biết điều gì không? Tôi đã trồng cây táo ở đằng kia, 40 năm rồi, hình như là vậy.”
Tôi nói, “Ồ, thật vậy à?”
“Vâng, thưa anh.”
Và tôi nói, “Ồ, hằng năm... Tôi để ý khi chưa có sương giá; Trời vào đầu tháng 8.” “Những chiếc lá kia đang rụng xuống.”
“Vâng, thưa anh. Điều đó đúng; Nó đang rụng. Tin rằng chúng tôi sẽ có một mùa sớm vào lần này.”
24
Tôi nói, “Vâng, thưa ông.” Thay đổi đề tài. Và ông nói... Tôi nói, “Ồ, ông biết, thật là lạ, làm thế nào nhựa cây đi ra khỏi cái cây đó.” “Và những chiếc lá kia đã rụng xuống, tuy nhiên không phải không có — chúng - chúng không có sương giá mà lá bị chết đi đâu.”
Ông nói, “Ồ, việc gì chúng ta phải bàn luận về điều đó?”
Tôi nói, “Ồ, tôi - tôi đang thắc mắc.” (Anh chị em biết, người mẹ chúng ta thường nói, “Hãy cho con bò dây thừng đủ để nó tự treo nói lên, anh chị em biết.” Vì thế tôi cho ông ta nhiều dây thừng.)
Ông tiếp tục nói, “Ồ, vâng, việc gì chúng ta phải nói điều đó?”
Tôi nói, “Ông biết, Đức Chúa Trời đã làm nên những trái táo, ông hưởng thụ những trái táo và lá của nó, ông ở dưới bóng của nó... Nó rụng lá hằng năm, rồi lại mang đến những trái táo và những chiếc lá khác.”
Ông nói, “Ồ, đó chỉ là tự nhiên. Hiểu không? Đó chỉ là tự nhiên thôi.”
25
Tôi nói, “Ồ, tất nhiên, đó là tự nhiên.” Đó là tự nhiên, nhưng có MỘT ĐẤNG NÀO ĐÓ phải điều khiển tự nhiên.“ Thấy không? Tôi... Ông nói... ”Bây giờ anh hãy nói cho tôi nó làm gì?“
Ông nói, “Ồ, điều đó chỉ là tự nhiên, đúng là tự nhiên.”
Tôi nói, “Tự nhiên là ai mà có thể bảo chiếc lá nhỏ kia...” Tôi nói, “Lý do mà lá rụng, đó là vì chất nhựa đi xuống rễ. Và điều gì xảy ra nếu chất nhựa cứ ở trên cây trong suốt mùa đông? Điều gì sẽ xảy ra?”
Ông ấy nói, “Nó sẽ làm chết cây.”
“Ồ,” tôi nói, “Sự thông minh nào khiến cho chất nhựa đi xuống rễ, bảo nó rằng, 'Hãy ra khỏi đây bây giờ; Mùa lá rụng hằng năm đang đến, hãy đi xuống rễ và trốn đi'? Và ở dưới bộ rễ giống như một ngôi mộ; Rồi khi mùa xuân đến hãy lên trở lại, sản sinh ra nhiều quả táo hơn, sản sinh ra nhiều lá hơn?”
Ông ta nói, “Đó chỉ là tự nhiên, trời làm điều đó. Thời tiết, sự thay đổi của nó, anh biết đó, làm cho mùa lá rụng xảy đến.”
Tôi nói, “Hãy treo một xô nước trên cây cột ngoài kia, tự nhiên nó có chảy xuống gốc cột, rồi lại đi lên lại không.” Đấy, thấy không?
“Ồ,” ông nói, “Có lẽ anh có điều gì đây thôi.”
Tôi nói, “Hãy nghĩ rằng chúng tôi đang đi săn.”
Ông nói, “À,” ông nói, “các anh cứ việc săn chỗ nào các anh muốn.”
Tôi nói, “Nhưng khi tôi trở lại, ông phải nói cho tôi sự thông minh nào khiến cho chất nhựa của cái cây kia chảy xuống bộ rễ ở đó suốt mùa đông rồi trở lên vào mùa đông đến, rồi tôi sẽ nói cho ông chính Sự Thông Minh đó đã bảo cho tôi về người phụ nữ trên kia.”
Ông hỏi lại, “Đã nói cho anh?”
Tôi trả lời, “Vâng, thưa ông.”
Ông nói, “Anh không phải là Thầy giảng đó mà.”
Tôi nói, “Ông muốn được biết tên ông ta?”
Trả lời, “Đúng.”
Tôi hỏi, “Branham?”
Ông nói, “Đó chính là ông ta.”
Tôi nói, “Đúng - đúng vậy.” Thấy chưa?
Anh chị em biết điều gì không? Tôi đã hướng dẫn ông già này đến với Đấng Christ ngay tại đó với chính lời làm chứng của ông ta.
26
Một năm sau, tôi xuống dưới đó và kéo một chiếc xe (có giấy phép Indiana về điều đó) trong sân. Họ đã di chuyển đi; Ông ta đã chết. Nên khi tôi trở lại, bà vợ của ông đã mắng tôi. Tôi nghĩ tôi đã được phép săn. Bà ta đi ra và nói, “Anh không biết đọc à?”
Tôi nói, “Dạ, thưa bà” Bà nói, “Anh không nhìn thấy bảng hiệu 'Cấm săn bắn à.'?” Tôi nói, “Dạ thưa bà, Tôi - tôi được phép mà.”
“Anh không được phép.” Bà nói, “Chúng tôi đã trông coi chỗ này từ nhiều năm rồi.”
Tôi nói, “Ồ, thưa bà, tôi - tôi đã sai rồi; Tôi xin lỗi.”
Và nói tiếp, “Xin lỗi không phải vì điều gì. Giấy phép Indiana đây; Bà là người bạo gan nhất đấy.”
Tôi nói, “Tôi có thể giải thích một chút được không? Tôi nói...
Bà ta... “Ai cho phép anh?”
Tôi nói, “Tôi không biết...” “Đó là một người đàn ông lớn tuổi ở ngoài kia, nơi hành lang, khi tôi xuống đây vào năm ngoái, và chúng tôi đã nói với nhau về Đức Chúa Trời.” Rồi bà ta nhìn; Bà nói, “Anh có phải là Anh Branham không?”
Tôi nói, “Vâng, thưa bà.”
Bà nói, “Hãy tha thứ cho tôi. Tôi không biết anh là ai.” “Tôi muốn kể cho anh nghe về lời làm chứng của ông ấy. Lúc ông ta đang hấp hối ông ta đã đưa tay lên và ngợi khen Đức Chúa Trời.” “Ông ta đã chết trong niềm tin Cơ-đốc và đã được mang về cùng Đức Chúa Trời.” Thấy chưa? “Nếu họ nín lặng, thì đá cũng sẽ kêu lên.” Có điều gì đó trong thiên nhiên.
27
Hãy nhìn những con chim, hãy xem những động vật, xem xét mọi thứ, và anh chị em hãy nhìn thiên nhiên. Xem một con chim bồ câu nhỏ nó bay thể nào. Ôi một loài chim thật khác biệt. Nó không có túi mật (gall) nào; Nó không thể ăn những thức ăn mà con quạ có thể ăn. Thấy chưa? Không có sự cay đắng trong nó. Nó không cần phải tắm trong - trong nước, bởi vì nó có một điều gì đó ở bên trong của mình; Nó được tẩy sạch từ bên trong ra. Anh chị em thấy không?
Đó là cách mà Cơ-đốc nhân nên có. Đó là cách mà Đức Chúa Trời miêu tả chính Ngài, trong - trong một con chim bồ câu. Bởi vì trong... Chúa Jêsus được ví như Chiên Con. Trong thiên nhiên anh chị em luôn luôn tìm thấy Đức Chúa Trời. Và Đức Chúa Trời ví sánh chúng ta như chiên cần phải được chăn dắt. Anh chị em có từng lưu ý điều đó (tôi đã giảng một bài về điều này một vài lần trước đây), đó Chim Bồ Câu giáng xuống trên Chiên Con, hướng dẫn Chiên Con, Nó dẫn Chiên con đến hàng làm thịt, đó là Chim Bồ Câu? Bây giờ, nếu Chiên Con đó... Chim Bồ Câu đó không thể giáng xuống trên bất cứ loại động vật nào khác, bởi vì cả hai cần phải có cùng một bản tính. Nếu chim Bồ Câu đậu trên một con chó sói, chó sẽ khịt mũi và gầm gừ, Chim Bồ Câu phải cất cánh.
Ồ, ngày nay cũng một cách đó. Với những phương cách bệnh hoạn của chúng ta, Đức Thánh Linh phải cất cánh bay đi. Cần phải có cùng một bản tính. Chim của các từng trời, bồ câu; Động vật nhu mì nhất trên đất, Chiên, chúng có thể ở với nhau. Khi Đức Thánh Linh ngự đến cùng chúng ta và khiến chúng ta trở nên tạo vật mới, sau đó Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta. Nhưng nếu chúng ta cố gắng sống theo đời sống cũ, điều đó sẽ không được thực hiện. Điều đó không thể thực hiện được.
28
Bước đầu tiên anh chị em có lẽ đã nhận trong cuộc đời của mình, đang nói về sự lãnh đạo, đó có lẽ là đôi bàn tay của bà mẹ già. Những bàn tay của họ có thể tối hôm nay đang ở tại một nghĩa trang nào đó, nhưng đó là những bàn tay đã hướng dẫn anh chị em những bước đầu tiên.
Sau khi người mẹ đã dạy anh chị em cách để bước đi, anh chị em bước vài bước rồi ngã xuống, đứng lên, và anh chị em nghĩ rằng mình đang làm những điều kỳ diệu, rồi bà chuyển anh chị em sang Thầy giáo ở nơi trường học. Sau đó bà bắt đầu dẫn dắt anh chị em đến chỗ được giáo dục, điều gì phải làm và làm như thế nào, anh chị em phải học thể nào, v. v...
Rồi sau khi những Thầy giáo ở nơi trường học kết thúc sự dạy dỗ, anh chị em trở về; Cha của anh chị em sẽ tiếp tục dẫn dắt anh chị em. Khi người cha dẫn dắt, có thể ông ta dạy cho anh chị em việc kinh doanh: Làm sao để trở nên một nhà kinh doanh thành đạt, làm sao để làm những điều phải. Mẹ của anh chị em dạy làm sao để trở nên người nội trợ, nấu ăn v. v...
Rồi sau đó anh chị em học xong, lúc này Mục sư hay Linh mục sẽ hướng dẫn anh chị em.
29
Nhưng bây giờ ai đang dẫn dắt anh chị em? Đó là câu hỏi được đặt ra lúc nầy. Tất cả chúng ta đang được dẫn dắt bởi điều gì tối nay. Chúng ta đang nhận sự dẫn dắt. Chúng ta đang được dẫn dắt. Hãy lưu ý cho.
Bây giờ, chúng ta hãy nhìn vào gã trai trẻ này — điều gì đã ảnh hưởng trên anh ta. Hãy nhìn nhà doanh nghiệp trẻ kia, chúng ta có thể gọi anh ta như vậy, bởi vì anh ta là một nhà kinh doanh. Anh ta là một... Chúng ta hãy gọi anh ta là một người rất thành công. Chúng ta hãy xem những người lãnh đạo của anh ta.
Có lẽ, đầu tiên, người mẹ của anh đã dạy dỗ anh khi anh còn là một cậu bé điều gì nên làm. Cha của anh đã có một sự thành công đáng kể, có lẽ đã để lại cho anh ta một - để lại cho anh ta một tài sản, bởi vì chính ông ta là một người lãnh đạo; Có lẽ cha của anh đã chết, vì thế anh ta là một - một chủ doanh nghiệp. Anh là một... Ngày hôm nay, chúng ta có thể coi anh chàng này giống như một doanh nhân Cơ-đốc; Hoặc, anh là một doanh nhân ngoan đạo, tôi nghĩ đó là trích dẫn tốt nhất.
30
Người thanh niên này rất sùng đạo; Anh ta đã được dẫn dắt không phải bởi những người vô đạo. Anh được mẹ dạy dỗ thế nào để làm điều phải, bước đi thể nào, để tự trang phục thể nào. Anh đã nhận được sự dạy dỗ của người cha, làm ăn kinh doanh lớn, làm thể nào để trở nên một người thành công; Và sự nghiệp kinh doanh của ông đã thành công. Người cha và người mẹ cũng từng được nuôi dưỡng trong Giáo hội, đã chỉ dẫn anh ta đến với Thầy Tế lễ. Thầy Tế lễ đã giúp cho anh ta trở nên một người rất ngoan đạọ. Nhờ thế, anh ta là một người có văn hoá tốt; Một thanh niên với phẩm chất tốt.
Nếu Chúa Jêsus Christ nhìn anh ta mà yêu mến, có lẽ điều gì đó nơi người trai trẻ này là chân thật. Đúng vậy. Vì Kinh thánh nói ở đây; Chúng ta thấy trong sách Mác, “Đức Chúa Jêsus ngó người mà yêu.” Vâng, “Đức Chúa Jêsus ngó người mà yêu.” Vì thế, phải có điều gì đó chân thật đáng chú ý nơi người trai trẻ này. Anh ta là một người có phẩm chất tốt, được xếp loại hạnh kiểm tốt. Anh ta là một người được nuôi dạy đúng cách: Thông minh, trí thức, hiểu biết, thành công trong kinh doanh, một người sùng đạo. Anh có nhiều đặc điểm tốt nổi bật, nhiều đến nỗi thu hút sự chú ý của Chúa Jêsus Christ, Đấng Cứu Thế. Nhưng khi anh phải đối đầu, trong lúc đang thành công trong tất cả những điều kia...
31
Không phải anh đã làm điều gì sai; Anh là một người hoàn toàn đúng, đo lường đúng, hiểu biết, giáo dục tốt, thành công; Anh ta thông minh, một doanh nhân tốt, có lẽ anh thuộc về một nhóm thương nhân nào đó ở xứ Palestine. Có lẽ anh ta thuộc về một nhóm thông công của những doanh nhân giống như chúng ta ở đây tối hôm nay, không nghi ngờ gì về điều này, bởi vì doanh nhân luôn có những mối thông công với nhau, cùng cộng tác với nhau.
Bởi vì giống như “Những con chim có cùng một bộ lông,” họ có những điều riêng để nói chuyện với nhau. Và nếu điều này... Là người sùng đạo, họ không muốn nói đến những người cứ chạy đến quán rượu, la cà ở đó với nhau, bởi vì không có những điểm chung. Chúng ta có những điều giống nhau. Những Cơ-đốc nhân có những điểm chung trong giới Cơ-đốc nhân; Tội nhân có những điểm chung trong giới tội nhân; Và - và những hội, dù là hội gì đi nữa, họ cũng có những điều chung. Người trai trẻ này có lẽ thuộc về một hội thông công những doanh nhân.
32
Anh ta là một người sùng đạo hết cỡ, bởi vì Chúa Jêsus, trong sự thắc mắc ở đây, anh nói, “Lạy Thầy, tôi đã giữ mọi điều đó từ khi còn nhỏ.” Đúng vậy.
Thấy đó, anh ta đã được nuôi dạy tốt, đủ mọi điều. Nhưng khi anh ta đối đầu với tư tưởng về Sự sống Đời đời... Nào, tôi muốn anh chị em lưu ý, lúc đó, với tất cả những tính cách mà anh ta có, anh biết rằng anh không sở hữu được Sự sống Đời đời.
33
Ngày hôm nay, tất cả những hội của chúng ta, Giáo hội của chúng ta, quyền thuộc viên của chúng ta, và những điều mà chúng ta cho là rất yêu quý, những hội người Mỹ, và mọi thứ rất là tốt lành; Không có điều gì phải nói chê bai. Hiệp Hội Thương Gia Tin Lành của chúng ta ở đây là một điều kỳ diệu; Nó đã mở cửa cho tôi cùng với những tư tưởng Liên Hệ phái (interdenominational) rằng chúng ta là những Cơ-đốc nhân.
Không có ai, không có hệ phái nào có thể công bố chúng ta, là một Cơ-đốc nhân thật, bởi vì anh chị em thuộc về Đức Chúa Trời. Giáo phái được làm nên bởi con người, còn Cơ-đốc giáo có nguồn gốc từ Thiên đàng. Tất cả những điều mà chúng ta có đây, chúng ta thật tốt, chúng ta rất đúng khi đến với nhau, tuyệt vời thay là những buổi nhóm, sự hiểu biết xã hội mà chúng ta có, tuy nhiên mỗi một chúng ta đang đối mặt với Sự sống Đời đời. Không phải chúng ta thành công như thế nào trong sự kinh doanh, chúng ta là hội viên của Giáo hội to lớn như thế nào, công việc chúng ta ra sao, chúng ta đang cố gắng làm điều tốt như thế nào, nếu nó vẫn không được làm với một phương cách đúng, thì đó vẫn là một sự thờ phượng Đức Chúa Trời vô ích.
Chúa Jêsus cũng đã xếp loại điều đó như vậy, như tôi dừng lại đây một lát. Ngài đã Phán, “Ngươi thờ phượng Ta cách vô ích, dạy dỗ những giáo lý theo những luật lệ của con người.” Ngày hôm nay, chúng ta hãy suy nghĩ. Sự thờ phượng chân thật, lòng thành, cùng với tấm lòng thành tâm của anh chị em với Đức Chúa Trời, nhưng vẫn cứ vô nghĩa. Điều đó bắt đầu với cách mà Ca-in thờ phượng nơi vườn Ê-đen: Thờ phượng chân thành, nhưng vẫn bị từ chối, rất sốt sắng, nhưng vẫn bị chối từ.
34
Tuần trước tại Sherveport, tuần trước tuần vừa rồi, tại một buổi nhóm của những Thương Gia, vào một bữa điểm tâm kia, có vài trăm người nhóm nhau lại, tôi có 2 tiếng rưỡi đồng hồ để nói về “Hầu Việc Chúa Mà Không Theo Ý Muốn Đức Chúa Trời.” Lúc đó, điều này nghe hơi lạ tai, nhưng chúng ta thường áp đặt con đường của chính chúng ta vào đường lối được Đức Chúa Trời cung ứng, phương cách mà Đức Chúa Trời dùng để làm việc đó. Không phải vấn đề là chúng ta suy nghĩ đúng sự việc như thể nào; Nhưng phải theo Lời của Chúa, nếu không nó sẽ là điều vô ích. Ca-in đã thờ phượng, nhưng không theo Lời của Chúa. Những người Pha-ri-si đã thờ phượng, nhưng không theo Lời Chúa. Trong Sứ điệp đặc biệt này với những Thương Gia, tôi đã giảng về vấn đề này.
35
Đa-vít, ông muốn làm công việc Chúa, ông đã đúng trong những gì mình nói. Ông nói, “Có phải Hòm Giao ước của Đức Chúa Trời đang ở dưới đó? Chúng ta hãy thỉnh nó lên đây,” trong những ngày của vua, vị vua trước khi ông kế ngôi. Ông nói, “Thật là sai lầm. Người ta chưa bao giờ cầu vấn Đức Chúa Trời trước Hòm Giao ước, nhưng chúng ta phải làm điều đó.” Lúc bấy giờ, điều đó đúng, điều họ nên làm. Ông nói, “Chúng ta nên đi đến thỉnh hòm của Đức Chúa Trời về, và chúng ta có thể cầu vấn Chúa.” Điều đó đúng; Nó đã ở dưới vùng kia. Ông nói, “Chúng ta hãy thỉnh nó về đây. Thỉnh nó về đây, đặt trong nhà của chúng ta, và thờ phượng Đức Chúa Trời.”
Hãy lưu ý. Ông đã đi vào con đường sai lầm để làm điều đó. Ông đã hội ý những 'Quan tướng Năm mươi quân, Trăm quân và Ngàn quân'. Tất cả họ đều được tham khảo ý kiến, từng người một. Xem như đó là ý muốn của Đức Chúa Trời, trông có vẻ như đó Lời của Chúa.
36
Lời Chúa, đôi khi anh chị em phải đặt vào đúng chỗ của Nó, nếu không thì không phải là Ý Chúa. Anh chị em có hiểu không? Bây giờ, hãy để điều đó ngấm sâu và anh chị em sẽ nhận một khái niệm tổng quát về những gì tôi đang cố gắng nói ra đây.
Tôi không muốn Hội thánh rơi vào những bước mà anh chị em nhìn thấy ở Anh quốc: Những người đàn ông để tóc dài, tô vẽ mặt, và hư hỏng. Chúng ta đừng ưa muốn điều đó. Cho dù nghe như sốt sắng thể nào, Elvis Presley có thể hát những bài hát sùng đạo ra sao, anh ta vẫn là một con quỷ. Tôi không đoán xét, nhưng bởi những bông trái của họ, anh chị em biết họ thể nào. Anh ta là người Ngũ Tuần, nhưng điều đó không có chút gì quan trọng. Bông trái của anh chị em cho thấy anh chị em là gì.
Cho dù Thánh Linh có giáng trên người đó hay không, anh ta có thể nói tiếng lạ, anh ta có thể ca hát, anh ta có thể chữa lành người bệnh; Chúa Jêsus đã Phán, “Trong ngày đó, nhiều người trong bọn họ sẽ đến cùng Ta, và nói rằng, 'Lạy Chúa, há chẳng phải con đã làm điều này điều kia?' và Ta sẽ nói với họ, 'Hãy lui ra khỏi Ta, hỡi kẻ đã làm ác kia, Ta chưa từng biết ngươi.'” Thấy chưa?
Chúng ta phải là những Cơ-đốc nhân thật, chân chính, và chỉ có một cách chúng ta có thể làm là đương đầu với câu hỏi ở đây về Sự sống Đời đời.
37
Chỉ có một hình thể về Sự sống Đời đời, và nó đến từ Đức Chúa Trời. Ngài đã định trước mỗi tạo vật phải có điều đó. Giống như anh chị em mang gien di truyền của người cha mình, anh chị em là một “gien di truyền” trong Đức Chúa Trời, được bắt đầu với một thuộc tính của Ngài, hoặc anh chị em sẽ không bao giờ có Điều Đó. Anh chị em được tạo ra trong tử cung của người mẹ; Người cha không biết anh chị em; Anh chị em đã ở trong lòng ông. Và khi anh chị em được tạo nên trong tử cung của người mẹ, anh chị em trở nên một con người được tạo theo hình ảnh của cha mình, bây giờ anh chị em có thể thông công với ông ta. Cũng một điều như vậy đối với Đức Chúa Trời, nếu anh chị em có Sự sống Đời đời.
Sự sống mà anh chị em đang có, là sự sống thiên nhiên, sự sống vật lý, sự sống đó đến bởi người cha của mình. Chỉ có một phương cách duy nhất để anh chị em được sinh lại, cách duy nhất là phải được sinh từ Cha Thiên Thượng của anh chị em, thuộc tính của Ngài. “Tất cả những ai Cha đã ban cho Ta sẽ đến cùng Ta.” Thấy không?
Anh chị em đang có mặt ở đây bởi vì tên của anh chị em đã được biên vào trong Sách Sự Sống của Chiên Con thậm chí từ trước khi sáng thế. Đó là điều chính xác. Anh chị em mang “một bộ gien”, “gien di truyền thuộc linh” của Cha Thiên Thượng, một phần của Lời Đức Chúa Trời. Cũng vì điều đó, như tôi đã nói, anh chị em đã được ở với Chúa Jêsus, vì Ngài đã ở đây, Ngài là Lời: Anh chị em đã chịu khổ với Ngài, đã cùng chết với Ngài, cùng chịu chôn với Ngài, và cùng sống lại với Ngài, bây giờ được đồng ngồi tại các nơi trên trời trong Ngài.
38
Để ý, Đa-vít đã nghĩ rằng mọi việc thật dễ dàng, ông cầu vấn tất cả những người này, và mọi người đều bắt đầu nhảy múa, ca hát. Họ đã có những cảm xúc cuồng nhiệt, nhưng điều đó vẫn không phải là ý muốn của Đức Chúa Trời trong việc đi xuống thỉnh Lời Chúa vào trong nhà của Đức Chúa Trời. Nhưng, anh chị em thấy đó, Đức Chúa Trời luôn luôn làm những công việc với cùng một phương cách trong mọi thời đại. Quyết định đầu tiên của Ngài cũng là quyết định duy nhất, bởi vì Ngài trọn vẹn trong sự quyết định. Ngài chưa bao giờ làm điều gì khác điều mà lúc đầu Ngài đã bày tỏ cho những tôi tớ, những Tiên tri của Ngài. Đúng vậy.
Điều đó cho thấy vì sao có điều này. Thời đại Hội thánh mà chúng ta đang sống, không có Giáo hội nào, không có người Giám Lý, người Báp-tít, người Ngũ Tuần nào, hoặc thứ gì khác, có thể đưa Giáo hội này trở thành Cô Dâu. Điều đó sẽ là sự trả lời của Ma-la-chi 4, Đức Chúa Trời sai một Tiên tri để bày tỏ, bởi vì đây là cách duy nhất. Những Giáo hội của chúng ta chia bè phái và làm cho vấn đề trở nên lộn xộn, hỗn độn, dường như họ thường xuyên làm vậy, và Đức Chúa Trời luôn sai phái Tiên tri.
39
Đã có Tiên tri Na-than trên đất, một Tiên tri được xác nhận trước mặt Đức Chúa Trời, nhưng ông không được cầu vấn.
Họ đã xuống ở đó và đã gây nên cái chết của một người thật thà, vì đã nắm lấy chiếc hòm. Thay vì đặt nó lên vai của những người Lê-vi để khiêng đi, họ đặt lên xe bò để kéo. Nói chung họ làm lộn xộn...
Anh chị em thấy đó, nếu anh chị em không đi theo ý muốn của Đức Chúa Trời, và phương cách mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta, thì người ta luôn làm sự việc trở nên phức tạp trong một số tổ chức, giáo phái, một số Sứ điệp, và anh chị em hành động như thế. Sự việc luôn luôn được thực hiện theo cách đó.
40
Đó cũng là điều mà người trai trẻ đang đối diện. Anh ta đã bước vào; Có lẽ anh ta đã là một thành viên thuộc dòng Pha-ri-si, hoặc dòng Sa-đu-sê, hay cấp bậc to tác gì đó trong thời ấy. Anh ta sốt sắng hết mức. Anh nói, “Lạy Thầy, tôi đã giữ mọi điều đó từ khi còn nhỏ.” Thấy chưa? Chúa Jêsus yêu mến anh ta vì điều đó. Nhưng anh ta từ chối tiếp nhận sự dẫn dắt; Anh ta từ chối tiếp nhận người lãnh đạo thật là Chúa Jêsus Christ, Đấng có thể ban cho anh Sự sống Đời đời.
Để ý, anh ta tin rằng có điều gì đó khác hơn điều mình đã có, nếu không anh ta sẽ không bao giờ nói, “Thưa Thầy Nhân lành, tôi phải làm chi?”
Anh ta muốn tự mình làm điều này. Đây cũng là cách chúng ta thường làm; Chúng ta muốn tự mình làm điều gì đó. Món Quà của Đức Chúa Trời là một món quà ban cho cách nhưng không. Đức Chúa Trời ban nó cho anh chị em, mà anh chị em không cần làm gì cả. Ngài đã định trước Điều Đó cho anh chị em, thì anh chị em sẽ nhận được Điều Đó.
41
Lưu ý, anh ta biết vấn đề là như vậy. Anh ta tin và muốn có nó. Nhưng khi anh ta đối diện với phương cách mình phải làm, nó khác với nghi thức lễ của anh ta. Đó là sự khác biệt. Anh ta có thể giữ tiền của mình và ở trong Giáo hội mà anh ta là thuộc viên. Chúa Jêsus biết điều đó, biết rằng anh đã tích trữ những đồng tiền này, Ngài Phán, “Hãy đi, bán hết gia tài mình, bố thí cho kẻ nghèo khổ, rồi vác thập tự mình theo ta, như vậy chắc được của báu trên trời.” Nhưng anh ta không thể làm điều đó.
Những người lãnh đạo khác của anh thời tuổi trẻ đã ảnh hưởng trên anh, đến nỗi anh đã từ chối tiếp nhận Phương Cách của Đức Chúa Trời cung cấp, đó là Chúa Jêsus Christ: Chỉ một Đấng nắm giữ Sự sống Đời đời, chỉ có một Đấng có thể ban điều đó cho anh chị em. Không... Giáo hội không thể ban Sự sống Đời đời, không phải người hàng xóm, không phải Mục sư, không phải Linh mục, không phải tín điều; Duy chỉ Chúa Jêsus Christ, chính Ngài mới có thể ban Sự sống Đời đời cho anh chị em. Thấy không?
Cho dù anh chị em tốt như thế nào, hãy bỏ những gì anh chị em đang làm, những điều anh chị em bắt đầu làm; Điều cần thiết là anh chị em phải tiếp nhận Thân vị của Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài là Lời, nên khi anh chị em làm như vậy, thì sự sống của anh chị em thích ứng trong Lời, nó sẽ tự bày tỏ ra cho thời đại mà anh chị em đang sống bây giờ.
42
Nô-ê đã phải làm điều đó để Lời được bày tỏ ra cho thời đại của ông. Lúc bấy giờ, điều gì xảy ra nếu Môi-se nhanh nhẩu nói, “Chúng ta đã biết điều Nô-ê đã làm; Chúng ta sẽ tiếp nhận lời của Nô-ê. Chúng ta sẽ làm việc này theo cách mà Nô-ê đã làm. Chúng ta sẽ đóng một con tàu và thả xuống sông Nile, đi ra khỏi Ai-cập”? Tại sao, điều đó sẽ không thực hiện được. Thấy không, việc đó là để cho thời đại khác.
Chúa Jêsus không thể đến với Sứ điệp của Môi-se; Luther không thể đến với Sứ điệp của Công Giáo; Wesley không thể đến với Sứ điệp của Luther; Người Ngũ Tuần không thể đến với Sứ điệp của thời Wesley. Cô Dâu không thể được định hình trong giáo phái Ngũ Tuần; Không thể có điều đó. Đúng như vậy. Cô Dâu đã thu xếp đi ra khỏi nơi này, cô sẽ đến định cư chỗ kia, dường như chỉ còn phần còn sót lại thôi. Đó chỉ là vỏ trấu, giống như sự sống trỗi lên vượt qua sự... Thấy chưa?
43
Nhà văn nọ, như tôi đã nói vào một buổi tối kia, tác giả đã viết ra cuốn sách này... Không phải vì anh ta chỉ trích tôi cách tồi tệ, bảo tôi là “Một con quỷ, nếu có điều như thế.” Anh ta tuyên bố không tin có Đức Chúa Trời. Anh ta nói, “Đức Chúa Trời nào có thể khoanh tay ngồi xem những người tử đạo qua những thời kỳ đầu, tuyên bố rằng mình có quyền năng rẽ Biển Đỏ, lại để cho phụ nữ và trẻ em bị sư tử xé ra từng mảnh..., rồi bảo rằng Ngài là Đức Chúa Trời yêu thương...” “Chẳng có một tạo vật nào như vậy cả.” Kìa, anh chàng đó, không có sự linh cảm về Lời, đã sai trật khi nhìn Sự Việc.
44
Hạt lúa mì (corn of wheat) đầu tiên, tức Chàng Rể, đã phải gieo xuống đất để có thể mọc lên. Cô Dâu đầu tiên cũng được sinh ra trong Lễ Ngũ Tuần như vậy phải đi vào Thời Đại Bóng Tối giống như hạt lúa mì kia, phải được chôn. Nó cần phải chết đi. Nó phải trải qua quá trình đó. Nhưng nó lại được nảy mầm nơi Luther trong sự cải chánh đầu tiên. Nhìn nó không giống hạt giống được gieo, nhưng đây là Sự Sáng của ngày đó...?... Từ thân cây chuyển đến cờ hoa, là Wesley. Từ cái cờ hoa dẫn đến Ngũ Tuần, tức là cái vỏ trấu bên ngoài.
Khi anh chị em nhìn vào lúa mì (wheat), khi nó được hình thành, hạt lúa mì (corn of wheat), là một người trồng lúa mì, anh chị em đi ra ngoài kia sẽ nhìn thấy hạt lúa mì (wheat) được hình thành như thế nào, nó giống như hạt thật sự (grain). Nhưng nếu anh chị em lấy một cái nhíp tách nó ra, sẽ thấy không có hạt (grain) nào trong đó cả. Nó chỉ là vỏ trấu. Và rồi điều gì nữa? Nó - nó được hình thành để bảo vệ hạt. Thấy không? Điều đầu tiên anh chị em biết, sự sống rời thân cây (stalk) đi vào cờ hoa (tassel), rời cờ hoa đi vào vỏ trấu (shuck); Nó rời vỏ trấu trở nên cây lúa mì (wheat): Có 3 giai đoạn trong quá trình này. Sự định hình của Lúa Mì bao gồm 3 giai đoạn: Luther, Wesley, Ngũ Tuần. Thật đúng chính xác. Không nghi ngờ gì nữa... Anh chị em không thể phá vỡ tính liên tục của thiên nhiên.
45
Cứ mỗi 3 năm, sau một Sứ điệp được rao ra từ Đức Chúa Trời, họ thiết lập tổ chức. Nhưng Sứ điệp này đã được 20 năm, nhưng không hề có tổ chức. Sẽ không bao có điều đó. Bấy giờ, vỏ trấu phải vỡ ra, đem cho Hạt Lúa Mì một cơ hội để đặt trước “Đức Chúa Con” (The Son) — [“Mắt Trời” (Sun), 2 chữ tiếng Anh này là cùng âm] để “làm chín muồi” Sứ điệp, rồi sẽ trở lại Hội thánh một lần nữa, xây dựng Thân thể của Chúa Jêsus Christ giống như Đấng ban đầu đã được gieo xuống đất. Bây giờ, hãy nhìn xem Sự sống Đời đời.
46
Sự Sống, chắc chắn thân cây trở lại mang Sự Sống. Chắn chắn, như vậy. Nhưng anh chị em thấy đó, khi nó trở thành thân cây thì công việc đã được hoàn tất, một tổ chức, Sự Sống được dịch chuyển vào Wesley; Sau đó đi ra ngoài, rồi đi... Hãy xem từng giai đoạn. Tại sao, một phiến lá lớn không giống như cái hạt. Nhưng khi hạt phấn nhỏ đến, dường như trên vỏ trấu, hay trên thân, hạt phấn của cờ hoa, nó hoàn toàn trông giống như cái hạt. Nhưng khi nó rơi xuống vỏ trấu đó, hầu như nó ở đó.
Há chẳng phải Chúa Jêsus nói về những ngày cuối cùng (Mathiơ 24:24) 2 kẻ đó sẽ rất gần gũi để nó dỗ dành chính những Người được Chọn, những người được định trước, nếu có thể được sao? Hầu như thật sự là như vậy trong những ngày sau rốt... Bây giờ, anh chị em biết, đây là Thời kỳ lúa mì. Đây là thời điểm của mùa gặt. Đây không phải là thời đại của Luther; Không phải là Thời đại Ngũ Tuần; Nhưng chính là thời đại Cô Dâu.
Như Môi-se kêu gọi một dân tộc đi ra khỏi một dân tộc, ngày hôm nay Đấng Christ đang kêu gọi Hội thánh ra khỏi Giáo hội (Anh chị em thấy không?), cùng một kiểu tương tự, để đưa họ về miền Đất Hứa đời đời vinh hiển.
47
Bây giờ, từ chối Đấng đang kêu gọi, Đấng Christ, vấn đề không phải anh chị em có là người Ngũ Tuần, Giám Lý, Luther, hay là gì đi nữa, anh chị em phải... Thời đại này... Không có gì phải nói nghịch cùng họ, không phải, nhưng trong thời đại này anh chị em phải tiếp nhận Đấng Christ chính là Lời, giống như họ đã tiếp nhận trong thời đại kia. Lời đã trở nên xác thịt, ngự giữa chúng ta, hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. (Hê-bơ-rơ 13:8). Thấy chưa? Anh chị em phải tiếp nhận Chúa của Sự sống Đời đời.
48
Vậy thì, Sự Sống mà Luther đã có, tức được xưng công bình. Wesley có sự thánh hoá, và thêm vào đó. Ngũ Tuần có sự phục hồi trở lại những ân tứ, lại thêm vào đó. Nhưng bây giờ nó đang trên đường hoàn thiện trong thân thể, (Anh chị em thấy chứ?), có 3 giai đoạn của quá trình này, và ra khỏi... Rồi khi sự phục sinh đến, Sự Sống mà đã sống trong những người Lutherans, nó đã đi ra, Sự Sống đã sống trong những người Giám Lý đã đi ra, Sự Sống đã được dịch chuyển vào Ngũ Tuần, tất cả rồi sẽ được cất lên khỏi đất trong Thân Thể của Cô Dâu để được đem đến trước mặt Chúa Jêsus Christ. Vinh thay là Đức Chúa Trời. Ôi, thật là hấp dẫn. Đó là sự thật.
49
Chúng ta đã bẻ một góc. Chúng ta đang hướng về Thiên đàng, trông chờ sự hiện đến của đỉnh hình chóp, chúng ta muốn nói về sự trở lại của Ngài. Hội thánh phải sớm được phục sinh, và chúng ta phải sẵn sàng. Phương cách duy nhất anh chị em có thể, không phải, “Vì sao, tôi thuộc về Giáo hội Hội Chúng. Tôi thuộc về Giáo hội 'Một Ngôi', 'Hai Ngôi',” hoặc hội nào đi nữa, tất cả những người kia nói rằng, “Tôi thuộc về Giáo hội 'Hội Thánh Đức Chúa Trời',” đó là điều chẳng có ý nghĩa gì.
“Cha ông của chúng ta đã nhảy múa, ca hát.” Điều đó hoàn toàn đúng rồi; Đó là thời của họ. Nhưng ngày hôm nay anh chị em không cần phải đương đầu với tổ chức mà con người làm nên, nhưng với Sự Sống đang tiếp diễn, đó là Chúa Jêsus Christ.
50
Người trai trẻ này đã làm giống như vậy. Môi-se đã chép những điều răn đó. Nhưng, anh chị em thấy đó, cùng một Đức Chúa Trời đã viết những điều răn bởi Tiên tri của Ngài, cùng một điều đã được nói Tiên tri ngày hầu đến, “Ta sẽ dấy lên một Tiên tri giống như ta. Khi sự việc này xảy ra, nếu ai không nghe Đấng ấy sẽ bị cất bỏ”; Trở lại với những chiếc vỏ giáo phái và cờ hoa. Họ phải tiếp tục đến với Sự Sống. Ngày hôm nay, chẳng nên nói rằng, “Tôi là người Ngũ Tuần. Tôi thuộc hội này, tôi thuộc hội kia.” Điều đó thật vô nghĩa. Anh chị em phải tiếp nhận Đấng Christ, Sự sống Đời đời. Mỗi chúng ta đối diện với điều đó. Đừng bao giờ quên.
Có những người lãnh đạo, họ đã giữ chặt anh ta như thế, để người ta nói rằng, “Ồ, tôi thuộc hội này, tôi thuộc hội kia,” và những điều đó đã giữ chặt lấy anh ta. Nhưng thật đáng tiếc làm sao khi khước từ sự lãnh đạo của Sự sống Đời đời.
51
Bây giờ, Sự Sống đó đang hiện diện trong buổi tối hôm nay. Đúng vậy. Đức Thánh Linh đang có mặt ở đây, tức là Đấng Christ trong thể Thánh Linh; Thánh Linh của Ngài, sự xức dầu đang ở đây. “Còn ít lâu, thế gian chẳng thấy Ta nữa, nhưng các ngươi sẽ thấy Ta; Vì Ta sẽ ở cùng các ngươi, ở trong các ngươi, cho đến lúc chung kết, lúc tận thế.”
Chỉ một mình Chúa Jêsus mới có thể đưa anh chị em đến với Sự sống Đời đời đó. Không phải nhờ vào Giáo hội, không phải Mục sư, không phải Linh mục, không phải điều gì khác có thể đưa anh chị em đến với Sự Sống; Anh chị em phải được Ngài dẫn dắt, Ngài là Đấng duy nhất có thể lãnh đạo anh chị em.
52
Anh chị em có thể tưởng tượng Ngài dẫn anh chị em ra khỏi Lời Ngài, tức là chính Ngài không? Nếu Ngài là Lời, thì anh chị em là một phần của Ngài, chẳng lẽ anh chị em không phải là một phần của Lời? Lời mà qua đó Đức Chúa Trời muốn tuôn đổ sông nước của sự cứu rỗi cho ngày hôm nay để nhận diện chính Ngài, giống như những Sứ đồ đã nhận diện Ngài, giống như Luther, Wesley, những người trong thời của họ đã nhận ra Ngài... Ngày hôm nay là thời đại khác. Đó là Lời. Lời đã Phán những điều này, điều mà chúng ta sẽ nhìn thấy nó xảy ra bây giờ, nó đã được tiên báo trước xảy ra trong thời điểm này. Vì vậy hãy tiếp nhận Chúa Jêsus Christ và để cho Ngài dẫn dắt anh chị em đến với Sự sống Đời đời.
53
Mặc dù anh ta đã thành công, người trai trẻ này... Anh ta đã thành công với tất cả những điều tốt lành. Nơi trường học, rất là tốt. Là một thanh niên tốt, không nghi ngờ gì anh ta đã làm điều tốt. Như người cha thật... Trong sự lắng nghe cha của mình trong việc làm ăn, anh ta là một thanh niên tốt, tốt đối với cha mẹ anh. Anh ta trung thành với Thầy Tế lễ của mình. Anh ta trung thành với Giáo hội của mình. Anh ta trung thành với những giới luật của Đức Chúa Trời. Nhưng anh ta đã đánh mất điều lớn lao nhất, và những điều còn lại kia thật sự chẳng có ý nghĩa gì nhiều cho anh khi anh quay lưng lại sự lãnh đạo của Sự sống Đời đời, tức là Chúa Jêsus Christ.
Lưu ý. Sự lãnh đạo nầy đối mặt với mỗi một chúng ta ngày hôm nay, tương tự như người trai trẻ kia, vấn đề không phải chúng - chúng ta sốt sắng như thế nào. Anh chị em có thể là người Công Giáo, anh chị em có thể là người Báp-tít, người Giám Lý, hoặc người Ngũ Tuần, hay điều gì khác, cũng giống như vậy vấn đề này đang đối mặt với anh chị em trong buổi tối hôm nay: Sự sống Đời đời, tức là việc tiếp nhận Chúa Jêsus Christ. Chúng ta đang được ban cho cơ hội.
54
Đôi khi trong cuộc đời, chúng ta phải đối diện với những điều giống như người trai trẻ kia, bởi vì anh chị em là một hữu thể tự do, anh chị em đang ban cho — đang được ban cho cơ hội để chọn lựa. Anh chị em có quyền chọn lựa. Đức Chúa Trời đã tạo nên cơ hội để anh chị em có thể chọn lựa. Ngài đặt để A-đam và Ê-va với tinh thần tự do để họ có thể tự do chọn lựa, và họ đã chọn lựa sai... Thấy đó, Ngài không thể làm điều gì hơn cho anh chị em điều Ngài đã làm cho họ, Ngài đã đặt để điều giống như vậy cho anh chị em vì thế anh chị em có thể chọn lựa hoặc là khước từ.Anh chị em có sự lựa chọn. Chúng ta hãy nhìn vào một số người...
Anh chị em có quyền lựa chọn, như người trai trẻ kia, dù anh chị em có được giáo dục hay không. Anh chị em cũng có sự chọn lựa đó. Anh chị em có thể muốn không có nó; Anh chị em có thể khước từ nó.
Anh chị em có quyền chọn lựa trong cách cư xử của mình. Tôi sẽ làm tổn thương một chút ở đây. Hiểu không? Anh chị em có thể ra ngoài kia để tóc dài và trở nên một tay ăn chơi hoặc làm điều ngu dại nào đó.
Hoặc những chị em phụ nữ, chị em có thể làm cho mình trở nên người lịch sự hoặc chị em có thể trở nên một sinh vật kỳ quái mà chúng ta thấy ngoài kia, họ có mắt xanh, tóc hớt cao; Thật họ hoàn toàn đi ngược lại Lời của Đức Chúa Trời, đó là một sự đối lập hoàn toàn; Đến nỗi không thể dâng lên — họ không thể dâng lên lời cầu nguyện nào được chấp nhận. Đó là sự thật. Hoàn toàn chính xác. Đó là những gì Kinh thánh đã Phán.
Nhưng điều gì đã xảy ra với anh chị em, hỡi Hội thánh? Anh chị em càng xem ti-vi nhiều, càng thấy nhiều điều trần tục, thật dễ lắm cái bản tính A-đam cũ của anh chị em thâm nhiễm vào những điều đó để rồi hành động như là phần còn lại của họ.
55
Tôi xin lặp lại điều này một lần nữa. Về bánh không men (kosher), trong việc dâng của lễ chuộc tội trong thời của Môi-se, khi Môi-se mang con cái ra, có 7 ngày ăn bánh không men giữa vòng dân sự. Ai cũng biết điều đó. Trong Xuất Ê-díp-tô ký, “Bánh không men sẽ được tìm thấy trong trại ngươi trong suốt 7 ngày.” 7 ngày đó tiêu biểu cho 7 Thời kỳ Hội thánh. Thấy không?
“Bánh không men.” Vậy thì, điều này có nghĩa gì? Nó không có nghĩa là tín điều, cũng không phải là thế gian. Chúa Jêsus Phán, “Nếu ai yêu thế gian hoặc những điều thuộc về thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Trời chẳng ở trong người ấy.” Thấy chưa? Chúng ta đang cố gắng trộn lẫn những điều đó; Anh chị em không thể làm như vậy được. Anh chị em phải chọn một điều để tin: Anh chị em vừa tin Đức Chúa Trời, anh chị em vừa tin Giáo hội của mình, anh chị em tin thế gian, anh chị em tin... Anh chị em không thể trộn lẫn những điều đó với nhau. Anh chị em không thể giữ những điều cũ kỹ của Giáo hội nọ mà trước đây anh chị em đã từng làm. Anh chị em phải nhận lấy Sứ điệp của thời đại.
56
Chúa đã Phán, “Cái gì còn lại, đừng để đến sáng mai, tức là đến thời đại khác, phải thiêu nó bằng lửa; Phải huỷ diệt nó.” Thời đại mà chúng ta đang sống đây, Sứ điệp của thời đại này, nó phải được đem ra từ Kinh thánh và được xác quyết cũng như minh chứng bởi Đức Chúa Trời, Ngài sẽ làm như vậy. Rồi anh chị em có thể hoặc tin nhận Điều Đó, hoặc khước từ. Đó là Sự sống Đời đời, sự lãnh đạo của Đức Thánh Linh, sự dẫn dắt Hội thánh của Ngài.
Chúng ta có thể giữ điều đó trong thời gian dài; Nhưng chúng ta cần phải di chuyển, chúng ta phải tiến tới.
57
Sự lựa chọn trong hành vi của anh chị em, anh chị em có thể... Anh chị em không thể trộn lẫn điều đó. Anh chị em chỉ có thể đứng về phía Đức Chúa Trời hoặc là chống nghịch lại Ngài, những biểu lộ bên ngoài diễn tả những điều ở bên trong. Thấy chưa? Cỏ gai, nhiều anh chị em nghĩ rằng, “Tôi đã nhận báp-têm bởi Đức Thánh Linh; Tôi sẽ được lên Thiên đàng.” Điều đó không có nghĩa anh chị em sẽ được lên Thiên đàng đâu. Không, thưa quý vị. Anh chị em có thể nhận lãnh báp-têm bởi Đức Thánh Linh từng giây phút trong đời sống mà vẫn có thể bị hư mất và đi xuống địa ngục. Kinh thánh nói như vậy. Thấy không? Điều đó hoàn toàn chính xác.
58
Trông đây, con người bề ngoài của anh chị em. Anh chị em có 5 giác quan để tiếp xúc với thân thể bề ngoài đó. Đức Chúa Trời đã cho anh chị em “5 giác quan”; Không phải để giao tiếp với Ngài, nhưng với cõi trần của anh chị em thôi: “Thị giác, vị giác, xúc giác, khứu giác, và thính giác. ”
Anh chị em có một linh hồn ở bên trong, và nó cũng có “5 cảm quan”: Lương tâm, yêu thương v. v... Với “5 cảm quan” đó anh chị em có thể giao tiếp với thế giới tâm linh, với linh hồn của anh chị em.
Sự giao tiếp vật lý tiếp xúc với thế giới vật lý. Sự giao tiếp thuộc linh tiếp xúc với thế giới tâm linh. Bên trong anh chị em có linh hồn, và linh hồn đó là “bộ gien di truyền” đến từ Đức Chúa Trời.
59
Giống như một đứa trẻ được hình thành trong tử cung của người mẹ, lúc đứa trẻ đi vào tử cung của mẹ, do một tinh trùng nhỏ, tinh trùng đó chui vào trứng. Không phải nó được hình thành ban đầu là một tế bào con người, sau đó là tế bào của chó, tiếp đến là tế bào mèo, rồi đến ngựa. Tất cả đều là tế bào người bởi vì nó được xây dựng từ một tế bào ban đầu là của con người.
Khi một con người được sinh lại bởi Lời Đức Chúa Trời, được định trước để có Sự sống Đời đời, gọi là kẻ được chọn, thì đó sẽ là Lời của Đức Chúa Trời trên mọi Lời, Lời trên Lời. Không thể có chuyện một tín điều của giáo phái, rồi một Lời, rồi một tín điều; Chúng không thể hoạt động cùng nhau được. Anh chị em không thể cho men vào trong đó. Chỉ có một Sự sống Đời đời, tức Chúa Jêsus Christ là Lời. “Ban đầu có Lời [Tiếng Nói], Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời là Đức Chúa Trời. Lời trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta.”
60
Hỡi những người bạn, anh chị em đã nuôi dùm con cái của tôi. Anh chị em đã sai phái tôi đi xuyên khắp những cánh đồng truyền giáo trên thế giới để mang đến đó Sứ điệp. Tôi phải thành thật với anh chị em. Những gì tôi đang thấy, có lẽ anh chị em không thấy. Đó là lý do vì sao tôi ở đây, cố gắng để nói cho anh chị em biết. Không phải vì tôi không yêu thương người khác; Trái lại tôi rất thương yêu dân sự. Để sữa chữa... Khi tôi thấy Hội thánh đang trong tình trạng sa sút, và người ta nói rằng, “Ồ, chúng tôi đã làm được điều này, chúng tôi đã làm được điều kia,” nhưng nhìn đi nhìn lại Giáo hội thấy công việc của họ... Thật không ổn chút nào.
Vậy thì hãy xem trong Kinh thánh để thấy rằng nó đang trên đường đến chỗ kết thúc, Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê hâm hẩm đó, người ta đặt Chúa Jêsus ra bên ngoài (Lời). Ngài không bao giờ gọi... Ngài sẽ không gọi Giáo hội nào nữa. Ngài Phán, “Kẻ ta yêu, thì Ta quở trách, sửa phạt họ.” Tiếp nhận lấy Lời, gõ cửa, nói cho biết rằng anh chị em đã sai trật. Đó là lý do tôi yêu mến anh chị em. “Nếu ai nghe Tiếng Ta mà mở cửa cho, thì Ta sẽ vào cùng người ấy và ăn buổi tối với người,” không phải là một Giáo hội, Ngài đã ra khỏi nơi đó rồi.
61
Nó cầm đầu trong Giáo hội nghị Cộng Đồng Cơ-đốc. Đó là cái đích mà nó đi, trở lại Rô-ma nơi mà từ đó nó ra. Đúng như vậy. Tôi đã viết điều đó trên báo 25 hoặc 33 năm về trước. Không chỉ như vậy, nó đã được chép trong Kinh thánh trong một khải tượng. Nó đã trở lại. Không có phương cách nào để cứu lấy nó; Nó đã chết. Nó đang ở trên con đường đó.
Đức Chúa Trời đang kêu gọi mọi cá nhân. “Này ta đứng ngoài cửa mà gõ, nếu ai...” Mỗi một cá nhân phải bước ra từ 1 ngàn, có thể ra từ 1 triệu.
Như tôi đã nói cách đây vài đêm. Khi dân Y-sơ-ra-ên đi ra khỏi Ai-cập, có 2 triệu người, con số đến 2 triệu người; Nhưng chỉ 1 - 2 người được đi vào Đất Hứa, một ra khỏi 1 triệu. Anh chị em đã biết điều đó chứ? Giô-suê và Ca-lép.
Chúa Jêsus, khi Ngài còn ở trên đất. Người ta nói, “Tổ phụ của chúng tôi đã ăn ma-na trong đồng vắng. Chúng tôi phải giữ truyền thống. Chúng tôi phải làm điều này. Chúng tôi biết chỗ mà mình đang đứng.”
Ngài đã Phán, “Ta biết những tổ phụ các ngươi đã ăn ma-na trong đồng vắng, họ đang chịu phân cách Đời đời. Họ đã chết.”
62
Khi mầm sống đến từ giống đực hoặc giống cái, có 1 triệu trứng tham gia; Có 1 triệu tinh trùng tham gia. Và tất cả tinh trùng nhỏ đó cùng một loại... Nếu - nếu nó từ con bò đực, hoặc con người, hoặc từ con gì đi nữa, có 1 triệu tinh trùng, 1 triệu tinh trùng đang hoạt động. Trong đó, duy nhất chỉ có một tinh trùng được định để sống, vì chỉ có một cái trứng thụ tinh cùng với nó. Đúng vậy. Chỉ một cái trứng sẽ được gặp. Giống như thân thể này đang ở đây, mầm sống đến từ Đức Chúa Trời. Thấy không? Hãy xem tinh trùng nhỏ kia vượt lên giữa hết thảy những tinh trùng kia, ngọ nguậy xung quanh chúng, qua mặt chúng, đi tìm cái trứng tốt, rồi chui vào trong đó; Tất cả phần còn lại đều chết.
Điều gì xảy ra nếu cũng cách đó xảy ra đối với Hội thánh ngày hôm nay, một ra khỏi 1 triệu? Hãy xem nó sẽ ở đâu? “Hãy vào Cửa hẹp và chật, kẻ kiếm được thì ít; Bởi vì cửa rộng khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều.” Có phải đó là sự thật không, Anh Branham? Tôi không biết, nhưng tôi chỉ trích dẫn Kinh thánh. Thấy không?
63
Chúng ta được định để Sống. Anh chị em thấy Sự Sống đó nếu anh chị em được định trước để thấy. Nếu anh không được định trước để thấy, thì anh chị em sẽ không thấy. Chúa Phán, “Họ có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe.” Thưa Hội thánh, anh chị em cần phải biết ơn làm sao. Ôi anh chị em nên vượt lên trên những điều này. Anh chị em cần phải được đốt cháy cho Đức Chúa Trời biết chừng nào. Hầu cho mắt anh chị em có thể nhìn thấy những gì anh chị em thấy, nghe được những gì anh chị em nghe. Sự Lãnh Đạo. Tại sao anh chị em đến đây để nghe Sứ điệp như thế này? Tôi được những Giáo hội trên khắp thế giới đóng cái mác là kẻ cuồng tín. Vì sao anh chị em lại đến? Đức Thánh Linh đã đưa dẫn anh chị em đến đây để lắng nghe. Hãy cắt bì, cắt khỏi những điều thuộc về thế gian của anh chị em, tiếp nhận sự lãnh đạo của Chúa Jêsus Christ, hoặc chắc chắn anh chị em sẽ bị hư mất như thế gian.
64
Anh chị em có quyền lựa chọn trong cách cư xử của mình. Anh chị em cư xử như thế nào, điều đó tuỳ thuộc anh chị em.
Anh em có quyền lựa chọn vợ. Anh em đi lấy vợ. Anh em muốn lấy vợ, anh em muốn lấy một người mà có thể đáp ứng những nhu cầu của mình, anh em lập kế hoạch cho mái ấm tương lai của mình. Anh chị em có thể tưởng tượng một người, một thanh niên Cơ-đốc, đi ra ngoài lấy một trong những Rickettas hiện đại kia làm vợ không? Anh chị em có thể tưởng tượng được không? Người đó đang suy nghĩ điều gì? Loại mái ấm nào anh ta sẽ có nếu anh ta lấy một người ăn mặc hở hang, tục tĩu ngoài đường phố kia, một gái điếm ngoài đường. “Ồ,” anh chị em nói, “hãy đợi một chút.” Cô ta đã ăn mặc thế nào? Đấy, thấy không? Mặc quần soóc, cô ta là gái điếm đứng đường. Anh chị em nói, “Ồ, bây giờ, Anh Branham...” Ôi, họ mặc những chiếc váy ngắn chật ních, trông có vẻ như anh em bị đổ dồn về: Gái điếm đứng đường.
65
Chúa Jêsus Phán, “Hễ ai ngó đàn bà mà động tình ham muốn, thì trong lòng đã phạm tội tà dâm cùng người rồi.” Rồi anh ta phải trả lời cho điều đó. Nhưng điều gì cô ta đã làm? Cô ta đã tự phô bày. Ai là người phạm tội? Hãy suy nghĩ đến điều đó.
Anh chị em nói, “Người ta không may ra loại áo quần nào khác.” Anh chị em đã có vải và máy may, không thể biện hộ. Hừm-ừm. Đúng vậy.
Nào, tôi không muốn làm tổn thương đến anh chị em. Đây không phải là trò đùa; Đây là LỜI CHÚA PHÁN VẬY từ trong Kinh thánh. Thật như vậy đó, hỡi các bạn. Tôi là một người lớn tuổi; Tôi sống không còn lâu nữa; Tôi phải nói Lẽ thật cho anh chị em. Nếu đây là Sứ điệp cuối cùng của tôi, thì nó là Lẽ thật. Đừng, chị em ơi. Đừng, anh em ạ.
66
Hỡi anh chị em là những người đang bị buộc vào tín điều, biết rằng Lời của Đức Chúa Trời được xác chứng ở ngay trước mặt anh chị em. Phép báp-têm của Đức Chúa Trời và thực tại mà chúng ta đang có ngày hôm nay, nhưng bởi vì tín điều của anh chị em, nó khiến anh chị em quay lưng khỏi những điều đó? Làm sao anh chị em có thể là con trai của Đức Chúa Trời trong khi anh chị em từ chối Lời của Ngài, lời đã được tiên báo trước cho những ngày sau rốt, những ngày chúng ta đang sống đây? Làm sao anh chị em có thể làm điều đó? Kinh thánh nói điều này thế nào...
Như tôi đã nói trong tối hôm qua về một vị vua kia, một lần nọ đi xuống miền nam khi người ta...
Những người da màu bị đem xuống đó bán để làm nô lệ. Ôi, thật không hơn gì một cái chợ bán xe hơi đã dùng rồi; Anh chị em nhận hoá đơn trong việc mua bán họ. Tôi thật kinh hãi, tại một nơi... Một ngày nọ tôi đã đọc chỗ người lái buôn đến để mua một số nô lệ, anh ta nói, “Ồ, tôi muốn...” Họ buồn rầu; Anh chị em phải quất roi vào họ, bắt họ làm việc bởi vì họ đã xa nhà. Họ bị bán làm nô lệ. Họ là những người nước ngoài, họ không biết điều gì cả, họ không bao giờ được trở về nhà nữa, họ rất buồn. Anh chị em phải đánh họ, bắt họ làm việc. Nhưng người lái buôn nầy đến một đồn điền kia.
67
Một anh chàng trẻ tuổi kia, ngực nở, không chút chán nản, anh chị em không cần phải đánh đập anh ta. Anh ta hoàn toàn tốt, anh ta có phẩm cách tốt. Người lái buôn nói, “Tôi sẽ mua anh ta.”
“Anh này không phải để bán. Không, thưa ông. Ông không mua được anh ta, bởi vì anh không phải để bán.”
“Ồ, điều gì khiến anh ta trở nên khác biệt như vậy?” “Có phải anh ta là chủ của những người còn lại kia không?”
“Không”
“Có phải anh ta được cho ăn một cách khác biệt?”
“Không. Anh ta là một nô lệ; Anh chị em ăn ngoài nhà bếp kia cùng với những người nô lệ khác.”
“Điều gì khiến cho anh khác biệt rất nhiều như vậy?”
“Chính tôi cũng tự hỏi, cho đến khi tôi nhận ra. Ở tận Châu Phi kia (nơi mà họ ra đi, nơi mà những người Boers đã mua họ, đã mang họ đến đây để bán làm nô lệ), ở đó cha anh là vua một bộ tộc. Tuy nhiên, là một người tha hương, xa cách quê nhà, anh ta biết mình là con của một vị vua. Vì thế anh đã cư xử như vậy đó.”
68
Thật đáng trách cho Cơ-đốc giáo. Chúng ta được chỉ định để thay mặt cho Đức Chúa Trời và Sự sống Đời đời. Chỉ có một dạng thể của Sự sống Đời đời, đó là Đức Chúa Trời. Chỉ một mình Ngài có Sự sống Đời đời. Chúng ta là sản phẩm của Ngài, bởi vì chúng ta là những “bộ gien di truyền” của Thánh Linh Ngài. Chúng ta, đàn ông cũng như đàn bà, nên cư xử như Kinh thánh đã dạy, đừng như Giê-sa-bên trên đường phố, Rickies của tổ chức; Nhưng là những Cơ-đốc nhân quyền quí, là con trai, con gái của Đức Chúa Trời, được sinh ra bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời, tỏ ra Sự Sáng cho thời đại của chúng ta và lan toả ra Sự Sáng đó. Điều đó hoàn toàn đúng.
69
Chúng ta đã đi xa lắm rồi. Tại sao vậy? Tương tự như chàng trai trẻ giàu có kia đã làm. Anh ta đã chối bỏ và khước từ Sự sống Đời đời, bởi vì có nó anh ta phải trả giá bằng chỗ đứng xã hội của mình; Nó đòi hỏi anh ta trả giá bằng những đồng tiền tiêu xài xa hoa của mình; Nó buộc anh ta phải trả giá bằng sự thông công trong Giáo hội; Anh ta phải trả giá rất nhiều. Anh ta biết những gì mà Sự sống Đời đời đó buộc anh phải trả giá; Anh ta là một thanh niên nhạy cảm; Anh ta cảm thấy mình không thể trả cái giá đó. Tuy nhiên, anh ta nghĩ: “Tôi sẽ cứ tiếp tục chỉ tin cậy vào tôn giáo.” Nhưng sâu thẳm nơi đáy lòng anh ta biết có điều gì đó ở Chúa Jêsus Christ khác hẳn với những Thầy Tế lễ kia trong thời đó.
70
Bất cứ Sứ điệp nào sinh ra, một Sứ điệp chân thật của Đức Chúa Trời đều khác với xu hướng cổ hủ. Khi sự Chữa lành Thiên liêng (bằng phép lạ, Divine healing) xuất hiện, cách đây không lâu, có phải anh chị em để ý thấy những kẻ bắt chước đã làm theo thể nào không? Thấy chưa? Mỗi một việc đều đi ngay đến những tổ chức, đang ở đó. Có ai biết rằng phải có một Sứ điệp kèm theo sau đó? Ồ, không phải Đức Chúa Trời tiêu khiển với chúng ta đâu. Nhưng Ngài thu hút sự tập trung của chúng ta bằng một điều gì đó, và sau khi Ngài thu hút sự chú ý của chúng ta, Ngài ban ra Sứ điệp.
Thấy đó, khi Ngài đến trên đất lần thứ nhất, Ngài đã khởi đầu chức vụ của Ngài, “Ồ, một Ra-bi trẻ, chúng tôi muốn Thầy đến với Giáo hội của chúng tôi. Chúng tôi có thể... Hãy đến đây.” Một Tiên tri trẻ. “Ồ, chúng tôi muốn Thầy ở đây. Hãy đến đây.”
Nhưng vào một ngày kia khi Ngài đứng dậy và nói, “Ta với Cha là Một.”
“Ồ, Chúa tôi. Hắn tự xưng là Đức Chúa Trời.”
“Trừ khi các ngươi ăn thịt và uống Huyết Con Người, các ngươi không có Sự Sống trong mình.”
“Hắn là một con ma hút máu. Ồ, chúng ta không thể làm những điều như vậy.”
Những Sứ đồ ở ngay tại đó; Hàng ngàn người đã từ bỏ Ngài, nhưng những Sứ đồ kia đã được định để Sống. Ngài đã Phán như vậy. Họ không thể giải thích Điều Đó; Họ chỉ tin. Họ đã sống với Điều Đó bởi vì, “Không ai có thể làm được những công việc này.”
71
Thậm chí những Thầy Tế lễ cũng biết thế. Ni-cô-đem đã nói, “Chúng tôi (Hội đồng Tôn giáo) biết nếu Đức Chúa Trời chẳng ở cùng thì không ai làm được những điều này.”
Phi-e-rơ, trong Ngày Lễ Ngũ tuần, đã nói, “Chúa Jêsus người Na-xa-rét, tức là Người được Đức Chúa Trời chấp thuận ở giữa các ngươi, Đức Chúa Trời đã ở cùng với Ngài.”
Hãy xem trong Kinh thánh, điều gì Kinh thánh đã nói sẽ thực hiện. Chúa Jêsus Phán, “Các ngươi dò xem Kinh thánh, vì tưởng bởi đó có Sự sống Đời đời: Ấy chính Kinh thánh làm chứng về Ta vậy. Nếu các ngươi tin Môi-se, cũng hãy tin Ta; Vì Môi-se đã chép rằng Ta sẽ đến.” Ngài đã đến như “Con Người” (Son of Man).
72
Ngài đã đến với 3 “Danh xưng” (names), là Đức Chúa Trời (Cha, Con, và Đức Thánh Linh), cùng một vị Đức Chúa Trời, có 3 “thuộc tính” (attributes).
Bây giờ, cũng vậy, “sự xưng công bình, sự thánh hoá...” — “Luther, Martin, và - và Ngũ Tuần;” Tương tự như vậy, 3 thuộc tính, 3 giai đoạn, 3 Thời đại Hội thánh, điều tương tự... “Nước, huyết, và thần linh,” luôn luôn đồng hành, có 3 yếu tố để cho anh chị em trở nên một thân thể.
Giống như anh chị em được sinh ra từ sự sinh sản tự nhiên, cùng kiểu như vậy đối với sự sinh sản thuộc linh. Đứa trẻ được sinh ra, điều đầu tiên là “nước”, tiếp theo là “huyết”, rồi đến “sự sống”. Đó là cách mà anh chị em bước vào Nước Đức Chúa Trời, cùng một cách. Đó là cách Hội thánh trải qua, cùng một cách, cùng một điều. Bây giờ, hãy lưu ý 3 điều này, Đức Chúa Trời đã thiết lập — đang thiết lập thân thể của Ngài.
73
Bây giờ, chúng ta tìm thấy điều đó ở đây, anh chị em có quyền trong sự lựa chọn của mình. Anh em chọn cô gái mà mình muốn kết hôn; Nếu cô ta chấp nhận anh em, thì ổn thôi.
Rồi điều khác, anh chị em có quyền lựa chọn anh chị em có muốn sống hay không muốn sống. Anh chị em chọn giữa Sự Sống và sự chết. Anh chị em có thể sống.
Chàng trai trẻ đó đã chọn lựa. Anh ta đã thành công trong mọi điều khác, một người sùng đạo, nhưng anh ta biết rằng khi... Anh đã nói về chính mình, “Thưa Thầy, tôi đã giữ những điều răn đó từ khi tôi còn nhỏ,” nhưng anh ta biết mình không có Sự sống Đời đời. Anh ta có quyền chọn Sự sống Đời đời đó hoặc khước từ, quay lưng lại với Nó. Đó là sự sai lầm tai hại nhất anh ta đã từng có. Ngoài điều đó anh ta sẽ chẳng có gì đáng kể. Thật không, không đáng kể, trừ khi anh chị em lựa chọn điều đó.
74
Bây giờ, chúng ta hãy dõi theo anh ta ở chỗ chọn lựa, xem thử nó dẫn anh đi đến đâu. Nhìn thấy nơi nào anh đã chọn. Xem đó, anh ta là một người giàu có; Anh ta là một nhà doanh nghiệp; Anh ta là một thủ lãnh; Và anh ta là một người sùng đạo. Tất cả mọi điều.
Ngày hôm nay, chúng ta có thể nói, “Chàng trai ấy, là một người Giám Lý, người Báp-tít chân thật, hay một người Ngũ Tuần. Anh - anh ta là một thanh niên tốt, thật sự tốt.” Không điều gì có thể chê trách anh ta; Thân thiện, tử tế, hoà đồng... và anh ta không có gì xấu cả. Anh ta không hút thuốc, không uống rượu, không chạy đến các buổi trình diễn, khiêu vũ, và theo cách gọi thời nay, vì chúng ta được vinh dự là Cơ-đốc nhân. Nhưng điều đó chưa có Sự sống Đời đời đâu. Nó không phải là điều chúng ta đang nói đến. Anh ta có thể rất trung thành với Giáo hội, có lẽ vậy. Nhưng, anh chị em biết, điều này sẽ đưa anh ta đi đến với điều gì? Được nhiều người khâm phục. Chúng ta nói, nếu anh ta là một Thầy giảng, anh ta có thể có một Giáo hội tốt hơn. Anh ta có thể là trưởng lão hoặc là Giám mục. Điều đó dẫn anh chị em đến chỗ được nhiều người hâm mộ, nó dẫn anh ta đến chỗ giàu có và tiếng tăm.
75
Có lẽ cũng tương tự như vậy trong ngày hôm nay, nếu anh chị em có ân tứ hát. Tôi nghĩ đến một người trẻ tuổi kia không lâu trước đây đã hát ở nơi này; Anh đã dâng điều đó cho ma quỷ, và bây giờ anh đã lấy nó lại... Có sự khác biệt nào giữa anh và Elvis Presley một số người khác như Pat Boone, hay một nhóm như Ernie Ford, những anh chàng, những ca sĩ nổi tiếng, nhận những ân tứ mà Đức Chúa Trời ban cho, sử dụng nó làm tăng thêm cảm hứng cho công việc của ma quỷ. Đúng vậy. Một số ca sĩ nổi tiếng bán đi những ân tứ Chúa ban để được tiếng tăm trong thế gian này để trở thành một người nào đó. Anh chị em có thể nào trở thành thứ gì hơn “thân thể”, trở nên người nào hơn là con của Đức Chúa Trời?
Tôi không quan tâm anh chị em nổi tiếng thế nào trên cả thành phố, trên khắp thế giới, nếu anh chị em không tiếp nhận sự lãnh đạo của Sự sống Đời đời, bởi Đức Thánh Linh Đấng Christ, làm thể nào anh chị em sẽ đi đến... Dù sao chăng nữa anh chị em là ai? Anh chị em là con người đã chết, chết trong tội lỗi và vi phạm muốn trở nên người sốt sắng vì đạo; Người trung thành với Giáo hội; Thầy giảng muốn ở trên toà giảng; Nhưng nếu xây lưng lại, anh chị em sẽ chết.
76
Anh ta là người rất thành công. Anh đã thành công lớn trong cuộc đời này. Tất nhiên như vậy. Chúng ta nhận ra anh ta khi chúng ta để ý... Chúng ta nhìn thấy anh chàng này, anh ta đã bước đi... Chúng ta dò theo anh ta một chút, chúng ta thấy anh ta đã có sự thành công lớn. Và chúng ta nhìn theo anh qua suốt Kinh thánh. Chúng ta để ý Anh - anh ta... Chúng ta nhận thấy anh ta là người rất giàu. Anh ta có những địa vị to lớn; Anh ta được lòng thẩm phán và thị trưởng, hoặc hơn thế nữa. Anh ta đang ở chỗ cao nhất của mình, anh ta có những bữa tiệc lớn; Nhiều cô gái phục vụ, đàn bà, con gái, đủ mọi thứ khác vây quanh anh ta. Có một người ăn mày nằm tại cửa nhà tên là La-xa-rơ. Ông ta nhặt những mẩu bánh vụn của anh ta. Chúng ta biết câu chuyện này rồi.
Tiếp theo, anh ta cũng tiếp tục thành công, giống như những Giáo hội ngày hôm nay đang đạt được. Một nhà doanh nghiệp đang ở đây, đã nói với tôi tại nơi này, ngay tại California này, rằng Giáo hội phải hướng dẫn cho Hiệp hội lao động điều gì để làm. Thấy đó, đến phiên Giáo hội và Nhà nước trở lại. Nó ở ngay trên anh chị em. Anh chị em thấy đó, anh chị em đang ở ngay trong chỗ đó, anh chị em mang lấy 'dấu hiệu con thú' (the mark of the beast) mà không biết điều đó.
77
Nếu anh chị em đã từng mua một trong những cuốn băng của tôi, hãy mua băng này, khi tôi về nhà, băng “Đường Bò của Rắn” (The Trail of the Serpent), anh chị em sẽ thấy nó đang ở chỗ nào, thấy điểm kết thúc ở đâu. Bây giờ tôi phải quay về quê nhà để giảng dạy, nếu như Chúa muốn. Băng đó khoảng 4 tiếng, vì thế tôi không thể giảng tại một buổi nhóm như thế này. Tôi phải đi lên kia tại nơi Hội thánh chịu khổ cùng tôi rất lâu, thật nhẫn nại. Lưu ý, nhưng bây giờ... Anh chị em có thể nghe băng vài lần tại nhà mình.
78
Lưu ý điều này, chúng ta nhận ra người trai trẻ đó rất thành công. Rồi chúng ta cũng thấy sau đó anh ta vẫn tiếp tục thành công, cho đến khi anh ta nói, “Ta đã có quá nhiều.” Chàng thanh niên kia, anh ta đã làm ra một thanh niên thành thật trong ngày đó. Há chẳng phải như vậy sao? “Các nhà kho của ta đã phình to ra; Chúng không đủ chỗ chứa. Ta đã có quá nhiều cho đến chừng ta nói, 'Linh hồn ơi, mầy hãy yên nghỉ.'”
Nhưng anh ta đã làm gì lúc mới bắt đầu, anh ta đã từ chối sự lãnh đạo của Chúa Jêsus Christ. Giáo hội của anh ta, sự hiểu biết của anh ta, sự khôn ngoan của anh ta, tất cả, đã đưa anh ta đến chỗ thành công. Tất cả những người Do-thái đã yêu mến anh ta. Anh ta đã bố thí cho họ, giúp đỡ họ; Có lẽ anh ta đã làm rất nhiều điều này điều nọ. Nhưng anh chị em thấy đó, anh ta đã khước từ sự - sự lãnh đạo của Chúa Jêsus Christ, Sự sống Đời đời. Và... Kinh thánh đã nói, Chúa Phán, “Hỡi kẻ ngu dại, chính đêm nay linh hồn ngươi bị đòi lại.”
Rồi chúng ta nhận thấy anh ta, một chỗ kế tiếp, nơi địa ngục, ngước mắt nhìn kẻ ăn mày, người mà anh ta đã đuổi ra đường, đang ở trong lòng của Áp-ra-ham. Ôi, thật là sự sai lầm lớn. Ôi, những Giáo hội đã - đã - đã cứ thản nhiên trên con đường mà họ đã đi, nhưng họ vẫn không có Sự sống Đời đời.
79
Điều đó nhắc lại cho tôi bài giảng mà tôi đã giảng không lâu trước đây, “Đầu Lọc Của Người Biết Suy nghĩ.”Anh chị em có lẽ đã nghe bài giảng đó. Lúc tôi đang đi, đi qua một khu rừng; Tôi đang săn sóc (mùa thu nầy), tôi nhìn xuống. Và, dĩ nhiên tôi không thể nói tên của công ty thuốc lá ra đây. Anh chị em biết công ty đó. Có một bao thuốc lá đang nằm chỗ này. Tôi đi ngang qua chỗ bao thuốc, nhìn vào rừng cây. Tôi thấy bao thuốc đang nằm ở đó, tôi nhìn lại một lần nữa, thấy bao thuốc có đề dòng chữ, “Đầu Lọc của Người Biết Suy nghĩ, Khẩu vị của Người Hay Hút thuốc.” (A thinking man's Filter, A Smoking man's Taste.) Tôi tiếp tục đi qua khu rừng.
Đức Thánh Linh Phán, “Hãy quay lại và nhặt bao thuốc đó lên.”
Tôi đã cúi xuống nhặt nó lên, “Đầu lọc của Người Biết Suy Nghĩ, Khẩu vị của Người Hay Hút thuốc.” Tôi nghĩ “Công ty Mỹ ở đây, đang bán cái chết dưới sự trá hình với những công dân Mỹ của họ...” Đầu Lọc của Người Biết Suy Nghĩ à? Anh chị em... Và khẩu vị của người hút thuốc à?
80
Tôi đã đến Hội Chợ Quốc Tế, Yun Bryan hay Bryaner gì đó, cùng với một số người ở trên đó, anh ta công bố thí nghiệm đó. Anh ta đã lấy một điếu thuốc hít qua một loại đá cẩm thạch và lấy... Lau sạch chất ni-cô-tin bôi lên lưng của một con chuột, một con chuột trắng, trong vòng 7 ngày, nó bị mắc đầy bịnh ung thư đến nỗi không thể nào đi được. Người ta đã nói, “Bạn biết, họ nói là có đầu lọc,” “Đó là một cái mẹo quảng cáo, mục đích để bán được nhiều thuốc.”
Hút nhiều ni-cô-tin để làm hài lòng ma quỷ. Đúng vậy. Nếu anh chị em hút thuốc đầu lọc, anh chị em sẽ hút 4 điếu thay vì một. Đó là mẹo quảng cáo để bán được nhiều thuốc hơn. Anh chị em không thể hút thuốc trừ khi anh chị em muốn hút chất nhựa thuốc; Với chất nhựa đó, anh chị em mắc bệnh ung thư. Thấy điều đó là thế nào chưa? Những người Mỹ bị mù, tìm một con thỏ để dẫn họ đến một nơi nào đó, họ sẽ ngã té vì nó. Anh chị em không thể làm như vậy; Đó là sự chết. Tôi không quan tâm con đường nào anh chị em đang đi, dù thế nào đi nữa nó dẫn đến sự chết. “Đầu lọc của người biết suy nghĩ,” một người biết suy nghĩ sẽ không hút điếu thuốc nào (Đúng vậy.) Thật vậy, nếu anh ta có chút suy nghĩ.
81
Ồ, tôi nghĩ điều đó thể áp dụng cho những Giáo hội. Tôi nghĩ, phải chăng Đức Chúa Trời có một đầu lọc? Vâng. Và mỗi Giáo hội có một đầu lọc. Đúng vậy. Họ lọc những người bước vào, họ cũng để cho sự chết cũng vào đó luôn.
Làm thể nào anh chị em có thể kéo một giáo phái qua Đầu Lọc của Đức Chúa Trời? Làm sao anh có thể làm điều đó? Làm sao anh chị em có thể kéo một phụ nữ uốn tóc cao qua Đầu Lọc đó? Xin hãy nói cho tôi biết? Làm thế nào anh chị em có thể đưa một phụ nữ kia mặc quần của người đàn ông qua cái Đầu Lọc đó, khi cô ta làm điều gớm ghiếc là mặc áo quần liên quan đến đàn ông? Kìa, Đầu Lọc của Đức Chúa Trời sẽ đẩy cô ta ra ngoài; Nó không để cô ta đi vào trong. Nhưng Hội thánh có những đầu lọc của chính họ. Vì thế tôi nói rằng Đầu Lọc của con người biết suy nghĩ; Đó là Lời Đức Chúa Trời; Và Lời đó tương thích với hương vị của con người thánh khiết. Đúng vậy. Một người thánh; Không phải người Giáo hội, mà là hương vị của con người thánh khiết, bởi vì Nó là Lời của Đức Chúa Trời hoàn toàn, thánh khiết và trong sạch. Một Đầu lọc của con người biết suy nghĩ. Một thuộc viên của Giáo hội, tôi khuyên anh chị em hãy sử dụng Đầu Lọc Đó.
Bởi vì nó đưa vào thế gian, và một khối u của nó là sự chết. Một đống men, hay một chút men có thể làm dậy lên cả đống. “Kẻ nào bớt điều gì trong Sách Này, hay thêm điều gì vào đó, thì sẽ bị cất lấy phần họ khỏi Sách Sự Sống.”
82
Tại Vườn Ê-đen, điều gì đã gây nên sự chết, và tất cả những buồn rầu, những bệnh tật, những trẻ em chết, những tiếng nấc lúc hấp hối, những xe cứu thương gào thét, mọi bệnh viện, mọi nghĩa địa? Có phải bởi vì Ê-va đã nghi ngờ một Lời, không phải làm sai lệch tất cả, nhưng chỉ một Lời thôi. Lúc bấy giờ, Đức Chúa Trời Phán, “Con người phải giữ tất cả mọi lời của Đức Chúa Trời.” Đó là điều đầu tiên của Kinh thánh.
Phần giữa Kinh thánh, Chúa Jêsus đến, Ngài đã Phán, “Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi Lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời,” không phải chỉ một phần của Lời, nhưng là tất cả mọi Lời.
Phần cuối của Kinh thánh, Khải huyền 22, Chúa Jêsus đã cho Lời chứng về chính Ngài. Sự Mặc khải của Ngài — trong Kinh thánh là Chúa Jêsus Christ. Ngài đã Phán, “Kẻ nào bớt điều gì trong Sách Này, hay thêm điều gì vào đó, thì sẽ cất lấy phần họ khỏi Sách Sự Sống.”
Bây giờ, anh chị em đang đi qua Đầu Lọc có suy nghĩ của con người, anh chị em sẽ có khẩu vị của một người thánh khiết khi anh chị em đi ra từ nơi đó. Đúng. Anh chị em sẽ có một hương vị thánh.
83
Hỡi chị em, chị em mặc những loại áo quần kia, hãy suy nghĩ đến điều này. Chị em sẽ đi đến... chị em nói, “Tôi là người tiết hạnh đối với chồng tôi.” “Tôi là người đoan chính với bạn bè tôi,” “Tôi là một người con gái đức hạnh.” Nhưng còn điều gì đối với tội tôi nhân kia đã nhìn vào chị em? Khi anh ta bị trách là phạm tội tà dâm, ai đã làm điều đó? Thấy không? Chị em sẽ là người mắc tội. Như đã được chép trong Lời, đó là... Thấy không? Ồ, hãy là một người phụ nữ biết suy nghĩ. Hãy suy xét...
Chị em nói, “Điều đó có thể...” Ồ, kết quả như thể nào nếu sự việc diễn ra theo cách đó? Ngài đã Phán như thế, một Lời cũng không thể sai được. Thấy chưa?
84
Một người có tầm cỡ đã nói với tôi cách đây không lâu, ông gọi tôi vào phòng của ông và bảo, “Tôi sẽ đặt tay lên trên anh, Anh Branham à. Chức vụ của anh sẽ bị hủy hoại, nếu anh cứ giảng những điều như vậy.”
Tôi nói, “Bất cứ chức vụ nào mà Lời của Đức Chúa Trời sẽ hủy hoại, phải bị hủy hoại”. Đúng không?
Ông ta nói. “Tôi sẽ đặt tay lên anh.” “Anh được sai đi để cầu nguyện cho người bệnh.”
Tôi hỏi “Ông có tin những điều đó không?”
Ông ta nói, “Không. Đó không phải là việc của chúng ta”
Tôi nói rằng, “Vậy, đó là việc của ai?
“Ồ,” anh nói, “Đó là việc của Mục sư.”
Tôi nói, “Hãy nhìn vào hội chúng.” Ừm... hừm. Thấy không? Đúng như vậy.
Hằng năm tôi trải qua việc giảng dạy những điều này, và tôi nghĩ: “Chắc chắn họ hiểu được Nó,” rồi năm tiếp sau tôi trở lại, có nhiều hơn trước chưa từng có. Hiểu không? Đúng vậy. Điều đó cho thấy rằng nhiều người được gọi nhưng ít kẻ được chọn.
85
Hỡi quý bạn, sự lãnh đạo là Đức Thánh Linh. Khi Đức Thánh Linh đến, Ngài sẽ điều hướng, chỉ dẫn anh chị em vào Lẽ thật. Hãy suy nghĩ đến điều đó. Tiếp nhận Đầu Lọc của con người biết suy nghĩ, đó là Kinh thánh, không phải tín điều của anh chị em, không phải Giáo hội của anh chị em; Nếu không anh chị em sẽ bị hư mất. Hãy nhận lấy Đầu Lọc của người biết suy nghĩ.
Đó là điều mà người trai trẻ kia không nghĩ đến. Anh ta nhận lấy đầu lọc Giáo hội. Anh ta trở nên kẻ được nhiều người yêu mến, kẻ có vai vế, nhưng trong địa ngục anh ta ngước mắt lên trong tình trạng đau đớn dày vò.
Bây giờ, anh chị em hãy nhận lấy Đầu Lọc của người biết suy nghĩ, tức là Chúa Jêsus Christ, Lời, anh chị em sẽ khao khát khẩu vị của một người thánh khiết, bởi vì nó sẽ được thoả mãn. Nếu anh chị em đón nhận Đức Thánh Linh vào bên trong chính mình, Ngài sẽ làm thoả mãn điều đó.
Nếu không có Đức Thánh Linh, anh chị em nói, “Ồ, tôi không nghĩ điều đó có gì khác biệt.” Hãy xem những điều anh chị em đã làm, thật giống như Ê-va đã làm thôi. Anh chị em đang quay lại cùng chỗ đó.
86
Bây giờ, chúng ta hãy đi xa hơn một chút. Chúng ta đến — chúng ta lìa khỏi con người này tại đó, đã không sử dụng Đầu Lọc của người biết suy nghĩ. Anh ta đã từ chối tiếp nhận sự lãnh đạo của Chúa Jêsus Christ và Sự sống Đời đời.
Chúng ta hãy đến với một người giàu có khác, một nhà doanh nghiệp trẻ, một thủ lĩnh cùng với cơ hội giống như anh chàng kia đã có. Tiếp nhận Lời, anh chấp nhận sự lãnh đạo của Đấng Christ. Bây giờ, có 2 người trong Kinh thánh mà chúng ta đang nói đến. Một người chúng ta thấy rằng anh ta từ chối, bây giờ chúng ta đến với một người giàu có khác, nhà doanh nghiệp trẻ, một thủ lĩnh. Người đó đã tiếp nhận Sự Lãnh Đạo.
87
Kinh thánh nói với chúng ta về người này, nếu anh chị em muốn đánh dấu nó, thì trong Hê-bơ-rơ 11:23 đến 29:
...Môi-se, bởi đức tin, từ chối sự kêu gọi làm con trai của công chúa con gái Pha-ra-ôn, chọn lựa việc chịu đau đớn với nỗi đau đớn của Đức Chúa Trời, coi sự sỉ nhục của Đấng Christ quý giá hơn mọi kho báu của Ai-cập.
Thấy đó, ông đã tiếp nhận Sự sống Đời đời. Môi-se xem sự sỉ nhục của Đấng Christ quý giá hơn châu báu trên cả thế gian. Môi-se coi điều đó vĩ đại hơn hết thảy. Còn người kia thì không.
88
Môi-se là một nhà cai trị trẻ, giàu có, có thể trở thành một Pha-ra-ôn. Ông là con trai của Pha-ra-ôn, sẽ kế nghiệp ngai vàng. Ông tìm đến với điều bất năng, một lũ nhơ nhớp, một đám nô lệ. Nhưng bởi đức tin ông đã thấy Lời hứa của Đức Chúa Trời qua Lời, “Dòng dõi ngươi sẽ ngụ trong một xứ chẳng thuộc về chúng nó, làm tôi mọi cho dân xứ đó và bị họ hà hiếp 400 năm. Nhưng Ta sẽ mang nó ra bởi bàn tay quyền năng.” Ông đã xem Lời hứa đó (Ha-lê-lu-gia!) quý hơn tất cả châu báu của Ai-cập, vì khi rời bỏ Ai-cập không biết ông sẽ đến nơi nào. Ông đã được Đấng Christ dẫn dắt. Ông đã từ bỏ.
Ông đã có chân trên ngai vàng, ông có thể là vị Pha-ra-ôn kế tiếp tại Ai-cập. Nhưng ông coi trọng điều sỉ nhục của Đấng Christ, sự sỉ nhục này thể hiện ở chỗ bị gọi là kẻ kỳ quặc, người cuồng tín, để rồi nhận lấy một địa vị của những người lầm than và kẻ cuồng tín; Bởi vì ông hiểu đó là thời điểm, thời điểm mà Lời hứa Kinh thánh được ứng nghiệm.
Hỡi Hội thánh, hãy tỉnh thức. Chẳng lẽ anh chị em không thể thấy điều tương tự như vậy tối nay? Thời điểm đã được Hứa cho chúng ta. Hãy xem điều sỉ nhục của Chúa Jêsus Christ là giàu có hơn tất cả mối quan hệ khác; Cho dù đó là cha, mẹ, Giáo hội, hay bất cứ điều chi khác, hãy đi theo sự lãnh đạo của Thánh Linh.
89
Chúng ta hãy đi theo Đấng Christ như gương của một số người — hay Môi-se, tôi đã làm thế. Chúng ta hãy nhìn cuộc đời ông. Điều đầu tiên, ông tiếp nhận sự sỉ nhục của Đấng Christ và từ bỏ sự hiểu biết của mình, từ bỏ sự khôn ngoan của mình... Ông đã được dạy dỗ về sự khôn ngoan của Ai-cập. Ông đã từ chối hết thảy tất cả người khâm phục của ông, ngai vàng của ông, vương trượng của ông, vương quyền của ông, vương miện của ông, mọi thứ mà ông có.
Nhưng người trai trẻ kia muốn có những thứ đó, nên khước từ Đấng Christ; Ngược lại con người này từ chối điều đó, nên tiếp nhận Đấng Christ. Điều gì đã nhanh chóng xảy ra? Ông đã biệt riêng mình ra.
“Ha-lê-lu-gia,” từ đó, có nghĩa là, “Ngợi khen Đức Chúa Trời của chúng ta.” Thật là tồi tệ nếu chúng ta quên điều đó.
90
Ông đã từ chối ngai vàng và sự ngưỡng mộ. Ông có thể cưới hàng trăm cô gái trẻ làm vợ, và ông có thể có quyền hành của một vị vua... Ai-cập đã cai trị thế giới. Thế giới được đặt dưới chân ông, ông được kế thừa mọi điều đó. Nhưng bởi việc tìm kiếm trong Kinh thánh ông hiểu được thời đại mà ông đang sống, ông biết có Điều Gì Đó trong ông, đó là Hạt Giống được định trước của Đức Thánh Linh cho công việc.
Tôi không quan tâm đến việc anh chị em được nhiều người mến mộ như thế nào, anh chị em có thể là một trưởng lão; Anh chị em có thể là một Mục sư; Anh chị em có thể là ông này ông kia; Nhưng nếu Lời của Sự sống Đời đời bởi Lời của Đức Chúa Trời đã được định trước đã đi vào lòng anh chị em, anh chị em sẽ thấy điều đó đã đến gần, điều đó sẽ được thực hiện, sẽ được lộ ra. [Anh Branham bẻ những ngón tay kêu lách cách. - Bt] Bắt đầu lộ ra. Bắt đầu đón nhận Nó.
Ông đã từ chối sự kêu gọi làm cháu ngoại của Pha-ra-ôn, bởi vì ông coi điều sỉ nhục của Đấng Christ tuyệt vời hơn tất cả sự giàu có của Ai cập hay cả thế gian. Ông quý trọng Điều Sỉ Nhục Đó. Hãy xem những điều ông đã làm; Ông đã bước theo sự kêu gọi đó. Rồi chẳng bao lâu ông đã bị trục xuất ra khỏi vòng dân sự của mình, những người đã từng yêu mến ông.
91
Có lẽ anh chị em đã phải hy sinh mọi thứ mà anh chị em có. Có lẽ anh chị em mất nhà của mình; Tình bạn của mình; Hội may thêu của mình; Có thể mất chỗ đứng của mình tại Kiwanis. Có thể... Tôi không biết những gì anh chị em sẽ phải trả giá, nhưng phải hy sinh mọi thứ trong thế gian hoặc thuộc về thế gian. Anh chị em sẽ phải biệt riêng mình ra khỏi những điều thuộc về thế gian. Anh chị em sẽ phải làm điều đó.
Môi-se đã quăng hết mọi sự qua một bên và đi vào sa mạc với cây gậy trong tay. A-men! Rồi ngày nầy sang ngày khác trôi qua. Tự hỏi ông ta có nghĩ rằng ông đã sai lầm không? Không. Nhiều lúc người ta khởi đầu, và nói, “Ồ, tôi sẽ làm điều đó. Vinh hiển thay cho Đức Chúa Trời, tôi sẽ thấy sự vinh hiển đó.” Hãy cứ để mặc ai đó cười cợt chế diễu anh chị em, “Có lẽ tôi đã sai.”
Ông nói, “Những kẻ sẽ không thể nào chịu nổi sự hình phạt chính là những đứa con hoang, không phải con cái của Đức Chúa Trời.” Thấy đó, họ đã hành động trên sự cảm xúc.
Những hạt giống mà tôi đã nói lúc nãy, nó không bắt đầu với linh hồn. Nó đã được xức dầu Thánh Linh, anh ta đã làm tất cả mọi thứ. Ồ, anh chị em - họ... khi linh của anh chị em được xức dầu, anh chị em có thể... Cho dù đó là Đức Thánh Linh chân thật, anh chị em có thể vẫn là một kẻ ác.
92
“Ồ,” anh chị em nói, “Anh Branham...”
Tiên tri giả. Kinh thánh đã chép, 'Trong những ngày sau rốt sẽ có những Tiên tri giả.“ Chúa Jêsus đã Phán, ”Sẽ có những christ giả dấy lên,“ Không phải ”những Jêsus giả,“ không ai có thể làm được điều đó; Nhưng ”những christ giả.“ ”Christ“ có nghĩa là ”kẻ được xức dầu.“ Sự xức dầu giả; Họ đã được xức dầu, song họ sai trật trong tận nơi sâu của vấn đề đó, làm đủ mọi dấu lạ, nói tiếng lạ, nhảy múa trong Thánh Linh, giảng Phúc âm.
Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đã làm điều đó. Si-mê-ôn... Không, tôi xin lỗi... Cai-phe đã nói Tiên tri. Ba-la-am, kẻ giả hình... Chắc chắn đã làm đủ thứ dấu kỳ, phép lạ, tất cả những hành vi tôn giáo.
93
Nhưng, anh chị em thấy đó, anh chị em để hạt giống cỏ lùng ở chung với hạt giống lúa mì, rồi tưới nước lên chúng, tức là xức dầu cho chúng, chúng đều vui hưởng cả hai. Cả hai đều mọc lên nhờ cùng một thứ nước đó. “Mặt trời soi ra cho người công bình lẫn người gian ác, và mưa cũng rơi cho người công bình lẫn người không công bình, nhưng bởi bông trái của họ mà các ngươi sẽ biết họ.” Làm thế nào anh chị em có thể tránh khỏi sự lẫn lộn về Lời? A-men! Điều tôi nói đó có nghĩa là gì? “Mưa rơi xuống cho người công bình lẫn người không công bình,” tức là xức dầu cho nó.
Chúa Jêsus Phán, “Trong ngày ấy họ sẽ đến cùng Ta và nói rằng, 'Lạy Chúa. Lạy Chúa. Há chẳng phải tôi đã từng nhân Danh Ngài mà đuổi quỷ? Chẳng phải tôi đã nhân Danh Ngài mà nói Tiên tri sao? Phải chăng tôi đã nhân Danh Ngài mà làm những điều lớn lao?” Ngài sẽ nói, “Hỡi những kẻ làm công gian ác kia, hãy lui ra khỏi Ta; Ta chẳng từng biết các ngươi. Hãy đi vào địa ngục Đời đời đã sắm sẵn cho ma quỷ và những quỷ sứ nó.” Anh chị em thấy không? Ôi, thật khủng khiếp. Giả dối, thờ phượng trong sự rỗng tuếch, cố gắng trong sự hư không. Tại sao chúng ta làm điều đó trong khi chúng ta không nên làm? Tại sao chúng ta nhận điều giả mạo trong khi các từng trời đầy dẫy sự thành thật? Anh chị em không phải làm thế.
94
Bây giờ, chúng ta nhận thấy Môi-se đã được xức dầu, không có gì có thể xoay chuyển được ông. Những người anh em của ông đã từ bỏ ông; Nhưng không thể nào ngăn chặn ông được. Ông đã đi vào đồng vắng. Một ngày ở ngoài đó, ông đã gặp Đức Chúa Trời mặt đối mặt, với một Đám Cháy nơi bụi gai. Có Tiếng Phán, “Hỡi Môi-se, hãy cỡi giày ngươi ra, vì nơi chân ngươi là Đất Thánh. Vì Ta có nghe tiếng kêu gào của dân Ta, Ta đã nghe nó than vãn, và Ta nhớ lại Lời hứa Ta. Ta sẽ đi xuống, Ta sẽ sai ngươi xuống đặng giải cứu họ.” Tất nhiên. Ông đã gặp Đức Chúa Trời mặt đối mặt, ông nói chuyện với Ngài. Ông được Đức Chúa Trời uỷ quyền.
95
Đức Chúa Trời trở lại, cùng Trụ Lửa đó, và xác chứng cho Tiên tri đang đứng ở trên núi ngoài kia, để chứng tỏ điều đó là thật, ông đã bằng tay mình thực hiện đủ thứ phép lạ. Ồ, người ta đã bắt chước. Chắc chắn như vậy. Giam-be và Gian-nét đã đứng tại đó và cũng làm những điều tương tự. Nhưng ai là bản gốc? Thấy không? Điều được làm đã bắt đầu từ đâu? Có phải nó đến từ Lời? Có phải là thời điểm của nó?
Anh chị em có biết điều tương tự đã được Hứa cho những ngày sau rốt? “Xưa kia Gian-nét và Giam-be chống trả Môi-se thể nào, thì những kẻ này cũng chống trả Lẽ thật thể ấy.” Thấy đó, trong những ngày cuối cùng... Người ta làm điều tương tự, giả mạo mọi thứ, 'chó liếm lại đồ nó đã mửa, heo đã rửa sạch rồi, lại lăn lóc trong vũng bùn'.
96
Anh chị em là những người Ngũ Tuần đã ra khỏi những tổ chức của họ trong những năm trước đây và rủa sả họ, những người cha, người mẹ của anh chị em; Anh chị em đã trở lại và làm điều tương tự như họ đã làm, và đúng là cùng vũng bùn và đồ nôn mửa. Nếu điều đó làm cho Hội thánh nôn nó ra trong Thời đại Ngũ Tuần đầu tiên, thì cũng sẽ làm cho nó nôn mửa một lần nữa ngày hôm nay. Vỏ trấu phải đến. Cờ hoa không thể là thứ duy nhất; Vỏ trấu phải đến làm chất mang. Bây giờ, chúng ta đang sống trong những ngày sau rốt, hãy xem những điều đã được Hứa cho Thời đại chúng ta.
97
Xem Môi-se người đã được xác định. Biết đó. Khi ông ra ngoài kia, một số người anh em của ông quay lại chống đối ông, họ muốn làm nên một tổ chức. Họ nói, “Anh hành động giống như thể chỉ một mình anh là ông thánh giữa vòng chúng ta.” “Cả Hội chúng đều thánh,” Cô-rê và Đa-than nói vậy. “Chúng ta hãy chọn ra một người để làm những điều đó.”
Môi-se, ông... Tôi cảm thấy thật tiếc nuối cho ông. Ông đi xuống và nói, “Hỡi Chúa...” Ông sấp mình xuống trước bàn thờ và nói, “Hỡi Chúa...”
Đức Chúa Trời Phán, “Hãy biệt riêng chính mình ngươi ra khỏi họ. Ta thấy như vậy là đủ rồi.” Đất đã mở ra và nuốt họ...?... Thấy đó, ông đã biết sứ mạng của mình.
98
Đức Chúa Trời không bàn đến những tổ chức. Ngài không bàn với những nhóm. Ngài chỉ để ý đến những cá nhân (đúng vậy.), lúc nào cũng vậy, không phải những nhóm người, nhưng những cá nhân, một người. Trong những ngày sau rốt, Ngài Phán, “Này Ta đứng ngoài cửa mà gõ, nếu ai nghe Tiếng Ta mà mở cửa cho, thì Ta sẽ vào cùng người ấy và ăn bữa tối với người.” Thấy đó, “Nếu ai nghe Tiếng Ta.”
Làm sao chiếc mi-cờ-rô này có thể sản sinh ra tiếng của tôi ngoài kia, trừ khi nó không được tạo nên như thế? Tôi có thể la to lên trước cái tấm bảng kia, với tất cả sức mạnh của mình, và nó sẽ chẳng làm nên điều gì cả. Bởi vì cái này được định như vậy, được chế tạo, là một cái mi-crô. Nếu Lời của Đức Chúa Trời ở trong anh chị em do sự định trước của Đức Chúa Trời, thì nó ở sẽ ở trong anh chị em, “Chiên Ta nghe Tiếng Ta. Chúng biết tiếng kêu của Ta. Chúng sẽ không theo người lạ.” Thấy không? Phải là như vậy. “Tất cả những kẻ Cha đã ban cho Ta, sẽ đến cùng Ta,” mỗi một người trong họ.
99
Ông đã tiếp tục, đến lúc cuối của cuộc đời. Ông chỉ trải qua... Lưu ý khi ông đi đến điểm kết của đường đời.
Chúng ta sẽ kết thúc bởi vì đã muộn lắm rồi, 10 giờ kém 25. Để ý. Bây giờ, nếu ở nhà thì vẫn còn sớm. Khoảng 2 hoặc 3 giờ chúng ta bắt đầu nói, “Thật hơi trễ.” Nhưng bây giờ, tôi đã giảng nhiều trong một đêm, suốt đêm dài.
Phao-lô cũng đã giảng cùng Phúc âm này trong thời của ông, một anh chàng thanh niên kia đã ngã xuống từ bờ tường và chết. Phao-lô, với cùng sự xức dầu, cùng một Phúc âm, đã đặt tay trên anh ta; Anh ta đã sống lại. Người ta thích thú. Hội thánh được hình thành. Một số điều đã xảy ra. Hãy chú ý điều gì đã xảy ra ở đây.
Môi-se, khi ông đi xuống...
100
Con người giàu có này, khi anh ta đi xuống, người thủ lãnh trẻ mà chúng ta đã nói đến, rất sùng đạo, là thuộc viên của Giáo hội, tốt bụng, có giáo dục, một nhà doanh nghiệp giỏi, và mọi điều, khi anh ta đi đến cuối con đường, anh ta bắt đầu gào lên, “Không còn chỗ nào để bước nữa.” Sự lãnh đạo của anh ở đâu? Anh ta đã được dẫn dắt bởi Giáo hội của mình, nhưng nó đã chết. Anh chị em đã được dẫn dắt bởi thế giới hay chết, và chẳng còn điều gì nữa để anh ta bước vào ngoài điều thế gian đã sửa soạn cho nó: Địa ngục.
Nhưng ở đây đối với Môi-se, một đầy tớ trung thành, người đã coi điều sỉ nhục của Đấng Christ quý hơn tất cả sự giàu có của Ai-cập. Khi ông đi đến cuối đường đời, một người già, 120 tuổi; Leo lên núi kia, và ông biết rằng cái chết đang ở trước mặt ông, ông đã nhìn vào Đất Hứa. Ông ngắm nhìn, đang ở bên cạnh ông, một Đấng Lãnh Đạo, Một Vầng Đá. Ông bước lên Vầng Đá, Thiên Sứ của Đức Chúa Trời đã đưa ông vào sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, vào sự che chở của Đức Chúa Trời. Vì sao? 800 năm sau, ông vẫn được dẫn dắt bởi Đấng Lãnh Đạo của mình.
101
Chúng ta thấy ông trên Núi Hoá Hình, đứng ở đó cùng với Ê-li, nói chuyện với Chúa Jêsus trước khi Ngài lên thập tự giá. 800 năm sau khi chết, ông... Một Đấng, ông coi điều sỉ nhục của chức vụ mình quý hơn tất cả sự hâm mộ của thế gian và tất cả tiền tài của nó, Đấng Lãnh Đạo của ông vẫn đang dẫn dắt ông. Ồ, Chúa tôi. Ông đã được dẫn dắt. Đấng Lãnh Đạo của ông, Đấng đã dẫn ông qua cõi chết, qua trũng bóng chết. Ông đã được dẫn đến nơi mồ mả. Hằng trăm năm sau, ông vẫn đứng đó một lần nữa như khi còn trẻ, ông đã chọn sự lãnh đạo của Đức Thánh Linh. Danh của ông trở nên vĩ đại khi ông không có Ai-cập hay những châu báu nữa. Những kim tự tháp trở nên cát bụi, và Ai-cập không còn nữa, nhưng Môi-se sẽ bất tử giữa những con người bởi vì ông đã tiếp nhận sự lãnh đạo của Đấng Christ thay vì đi theo đường lối Giáo hội ông đã đi.
102
Có những người khác đã làm tương tự. Hãy xem Hê-nóc. Ông đã đồng đi với Đức Chúa Trời trong 500 năm, rồi ông đã được chứng nhận rằng đã làm đẹp lòng Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã xác minh điều đó, và Phán rằng, “Ngươi không phải chết, hãy trở về nhà chiều hôm nay.” Và ông đã đi lên đó.
Và Ê-li. Sau khi la lối những người đàn bà búi tóc và làm đủ mọi thứ, ông đã làm điều đó trong thời của ông, những Giê-sa-bên bôi son trát phấn, khi ông thấy đầy dẫy những sự đó, ông đã - đã làm tất cả những gì ông có thể, tất cả những Thầy Tế lễ kia đã chế diễu ông, và làm đủ mọi thứ khác, lúc ông đi xuống sông vào một ngày nọ. Đối ngang sông, những con ngựa được buộc vào bụi cây bên kia, một xe ngựa bằng lửa, với những con ngựa bằng lửa. Ông đã bước lên, và ném chiếc áo choàng cho Tiên tri kế nhiệm đi theo ông, rồi ông lên Thiên đàng. Ông đã tiếp nhận sự lãnh đạo của Sự sống Đời đời, bởi vì đó chính là Đấng Christ đã ở trong Ê-li. Ồ, vâng, thưa quý vị.
“Hãy theo Ta,” điều này có nghĩa là gì? Anh chị em phải chọn lựa người lãnh đạo cho mình. Anh chị em phải chọn điều đó, hỡi các bạn. Hãy nhìn vào Gương soi của Đức Chúa Trời, tức là Kinh thánh, để thấy anh chị em đang ở đâu trong tối hôm nay.
103
Có một câu chuyện nhỏ. Một lần nọ, có một đứa trẻ, sống ở một vùng quê. Nó chưa bao giờ soi gương, nó đã đi vào thành phố để gặp dì của mình. Bà ta có một ngôi nhà... Ngôi nhà theo kiểu cổ đã từng có một chiếc gương trên cửa; Tôi không biết anh chị em có còn nhớ điều này hay không. Nhưng đứa trẻ này, nó chưa bao giờ soi gương. Vì thế khi nó chơi xung quanh nhà, nó nhìn vào... “Hả?” Nó nhìn chằm chằm đứa trẻ kia. Nó vẫy tay, và đứa trẻ kia cũng vẫy tay. Nó kéo cái tai của mình, đứa trẻ kia cũng kéo tai, cứ như vậy. Nó đi lên, gần hơn, rồi chạy quanh la lên, “Mẹ ơi, đó là tôi.” Đó là tôi.
104
Anh chị em trông giống như thế nào? Anh chị em đang đi theo điều gì? Anh chị em đã làm những điều gì? Anh chị em phải chọn người lãnh đạo cho mình. Chọn ngày hôm nay. Anh chị em chọn lấy Sự Sống hoặc sự chết. Sự lựa chọn của anh chị em sẽ quyết định số phận Đời đời của anh chị em, dựa trên những gì anh chị em chọn. Hãy nhớ, Chúa Jêsus đã Phán, “Hãy theo Ta.” Anh chị em đã được khuyên mời làm như vậy trong buổi tối hôm nay. Hãy theo Ngài để đến với Sự sống Đời đời, anh chị em phải theo thời hạn của Ngài (Đúng vậy.), Lời, không phải dựa trên tín điều, không phải quan điểm của số đông, không phải những gì người khác nghĩ về Nó, nhưng chính những gì Đức Chúa Trời đã Phán.
Anh chị em nói, “Ồ, Anh Branham, tôi biết một người phụ nữ tốt hết sức; Cô ta làm điều này. Tôi biết người đàn ông đó đã trải qua điều kia.”
Tôi không thể chịu nổi những gì họ đã làm. Lời Đức Chúa Trời đã Phán, “Mặc cho con người nói mọi lời dối trá, nhưng Lời Ta là Lẽ thật.” Anh chị em hãy đến với điều khoản của Ngài, điều kiện của Ngài, tức là Lời. Anh chị em không thể thành công với những tín điều, không thể thành công với giáo phái; Anh chị em không thể trộn lẫn những điều như vậy. Chỉ có một điều anh chị em cần làm: Tiếp nhận Điều Đó theo điều kiện của Ngài, anh chị em đang muốn làm chết đi chính mình, cũng như những tư tưởng của mình, mà đi theo Ngài. “Hãy ra khỏi sự ràng buộc của những việc thuộc về thế gian, và hãy theo Ta.”
105
Tôi biết đó là Sứ điệp nghiêm khắc, cứng rắn, anh em ạ. Nhưng tôi không đến đây, chọn một Sứ điệp mà cốt chỉ cố làm cho người ta ca hát, reo hò. Tôi đã nhóm một buổi nhóm của người ngoại giáo, họ cũng đã làm điều như vậy. Tôi quan tâm đến cuộc đời của anh chị em. Tôi là một đầy tớ của Đức Chúa Trời, và một ngày kia tôi phải trả lời với Ngài về chức vụ Chúa đã giao cho tôi, chức vụ mà tự nó đã xác minh qua hàng ngàn lần trước anh chị em.
Hãy nhớ, Jêsus đã Phán, “Hãy theo Ta. Hãy theo Ta. Hãy ra khỏi sự ràng buộc của những điều mà ngươi đang có, và hãy theo Ta.” Đó là cách duy nhất để có Sự sống Đời đời. Đó là phương thuốc duy nhất Ngài đã ban cho người này, là phương thuốc duy nhất Ngài ban cho nhà doanh nghiệp này; Đó là phương thuốc duy nhất cho mọi người, Sự chọn lựa của Ngài, Ngài có quyết định của Ngài; Nó luôn luôn toàn hảo, mọi lúc mọi khi. Chúng ta phải theo Ngài, đó là cách duy nhất để có Sự sống Đời đời. Vì thế Sự sống Đời đời của Đức Chúa Trời theo sau Lời được xác chứng của thời đại bởi Đức Thánh Linh.
106
Chúng ta hãy cúi đầu. Tôi sẽ hỏi anh chị em một câu, tôi muốn anh chị em phải thật sự thành thực. Tôi muốn người chị em đánh đàn cho tôi bài, “Tôi Nghe Tiếng Cứu Chúa Tôi.” Tôi muốn sự kêu gọi từ nơi bàn thờ xưa. Và anh chị em ơi, khi chúng ta nhìn thấy, nhìn những gì đang diễn ra ngày hôm nay. Trong khi cúi đầu, hãy suy nghĩ điều này một chút; Nhìn những gì đang xảy ra.
Anh chị em đã đọc báo tuần qua điều mà một người nọ ở Anh Quốc đã nói, sự đóng đinh của Chúa Jêsus Christ chỉ là lừa dối, đó chỉ là sự bố trí giữa Phi-lát và Ngài?
Anh chị em đã nghe những gì nhà thần học người Mỹ nói? Anh ta nói, Jêsus đã chỉ thiếp đi vì loại cỏ độc. Nhiều nhà thần học mà anh chị em biết, quay lại với Sáng thế ký chỗ nói về loại cỏ độc. Nó khiến cho anh chị em ngất đi giống như người chết; Tim của anh chị em đập một cách khó khăn 2 hoặc 3 ngày một lần. “Khi người ta cho Ngài uống dấm trộn với mật,” họ nói, “Trong đó có độc tố của cỏ. Người ta đã đặt Ngài vào ngôi mộ, Ngài đã tỉnh lại sau 3 ngày. Và dĩ nhiên, khi người ta đi lên kia, họ thấy Ngài đang lang thang xung quanh đó.” Anh chị em có thể tưởng tượng điều đó không? Những nhà thần học, những thần học viện, làm bộ như tin... Rồi thế nào đây thế giới, ngay từ đầu Kinh thánh đã nói Ngài từ chối khi người ta đưa vào miệng Ngài giấm trộn với mật.
Mặt khác, nếu điều đó là đúng, thì tại sao những môn đồ kia, những kẻ đến để ăn cắp xác Ngài đi, tại sao họ đã hy sinh sự sống của họ với sự tử đạo vì điều đó, và ngã xuống, họ coi sự sống của họ chẳng là gì để chết như Ngài đã chết: Bị đóng đinh ngược đầu và những điều khác? Nếu họ biết rằng Ngài là một kẻ giả hình và chính họ cũng là kẻ giả hình, thì làm thể nào họ dâng sự sống của họ cho Ngài như vậy?
107
Ồ, anh chị em thấy đó, chúng ta đang sống trong thời đại của trí tuệ. Sự giáo dục, văn minh, xu hướng hiện đại, tất cả đều do ma quỷ. “Văn minh của ma quỷ?” Vâng, thưa quý vị. Kinh thánh đã nói về điều này. Văn minh này có sự chết. “Phải chăng chúng ta sẽ có một nền văn minh giống như thế giới khác?” Không, thưa quý vị. Chúng ta sẽ có một loại văn minh khác. Sự giáo dục, tất cả những điều này, chúng đều thuộc về ma quỷ; Khoa học đang bóp méo những điều thiên nhiên, làm nên mọi thứ khác..
Nhìn những gì người ta đã làm ngày hôm nay. Khi những phụ nữ trẻ kia... Tập san “Reader's Digest” đã nói, 1 tuần sau — 2 tháng trước, tôi tin như vậy. Tập san “Reader's Digest” nói rằng những thanh niên thiếu nữ đã trải qua tuổi trung niên của họ, phụ nữ mãn kinh ở độ tuổi khoảng 20 hoặc 25. Thêm một thế hệ nữa, chắc sẽ không có gì ngoài... Trông thật quá kinh khủng. Thấy không? Người ta sẽ trở nên ẻo lả, bẩn thỉu. Nhìn vào linh hồn — nhìn vào 'thần' — nhìn thấy 'tinh thần' của Giáo hội, có sự lai tạo, kết giao với thế gian. Ồ, thật là một 'thời đại kinh khủng'. Hãy chạy trốn, hỡi những con cái, hãy chạy trốn. Chạy đến với Thập tự giá. Đến với Đấng Christ, để Ngài dẫn dắt anh chị em.
108
Trong lúc chúng ta cúi đầu, nhắm mắt, xin chúng ta hãy cúi luôn cả tấm lòng, mời anh chị em. Tôi muốn hỏi anh chị em một câu. Anh chị em có thật sự đang nhìn chính mình đối với Đức Chúa Trời không? Anh chị em có cảm nhận mình không ở chỗ mà đáng ra mình phải ở trong thời điểm này không? Bởi vì sự cất lên có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Kìa, nó sẽ xảy đến.
Chỉ có một điều, nếu - nếu lời tuyên bố mà tôi đã tuyên bố mới đó là thật, thì chỉ có khoảng 500 người được cất lên, đó là những đời sống được thay đổi. Tại sao, gom tất cả những người theo đạo lại, Công giáo và tất cả, chỉ có 500 triệu người công bố là Cơ-đốc giáo. 1/triệu (một phần triệu), tức khoảng 500 người. Có nhiều người vắng mặt mỗi ngày trên khắp thế giới, mà chúng ta không thể tính hết được. Điều đó sẽ đến, thậm chí anh chị em không biết. Người ta sẽ đang tiếp tục giảng dạy, nói... Ồ, tất cả điều đó sẽ trôi qua.
Như Chúa Jêsus đã Phán. Những môn đệ đã nói, “Sao các Thầy Thông giáo nói rằng, Thật Ê-li phải đến trước?”
Ngài đã Phán, “Ê-li đã đến rồi mà các ngươi không biết, nhưng người ta đã làm đối với người những gì họ đã nói họ sẽ làm.”
109
Anh chị em biết rằng mình không đúng với Chúa, và anh chị em muốn được Chúa nhớ đến, Ngài sẽ làm cho tấm lòng anh chị em trở nên đúng với Ngài. Anh chị em nào hạ mình trong giờ phút rất yên lặng này, hãy đưa tay lên? Tôi không quan tâm anh chị em là ai, anh chị em sẽ làm gì? Anh chị em hãy nói, “Tôi sẽ đưa tay lên với Đức Chúa Trời.” Xin Chúa chúc phước anh chị em. Đức Chúa Trời chúc phước anh chị em.
Anh chị em có đang nhìn vào Chiếc Gương Soi không? Tôi hỏi anh chị em trong Danh Chúa Jêsus Christ, anh chị em có đang nhìn vào Chiếc Gương Soi không? [Một anh em nói tiếng lạ và một anh khác thông giải. - Bt] A-men!
Tôi muốn hỏi anh chị em một điều. Có bao nhiêu anh chị em ở đây là người Ngũ Tuần? Hãy đưa tay lên, anh chị em là người Ngũ Tuần? Thực tế mỗi anh chị em. Bây giờ, có bao nhiêu người ở đây được công bố là những Cơ-đốc nhân? Hãy đưa tay lên, chỗ của anh chị em, công bố là Cơ-đốc nhân. Anh chị em biết rằng Kinh thánh đã nói về điều này, điều sẽ xảy ra chứ?
Thậm chí điều này đã xảy ra trong Cựu ước khi người ta đang thắc mắc họ sẽ làm gì, làm thể nào họ có thể thoát khỏi sự vây hãm đang đến. Thánh Linh đổ trên một người và ông ta đã nói Tiên tri, nói với họ nơi nào họ gặp kẻ thù, và thể nào để chiến thắng. Đó là Cựu ước, Tân ước cũng vậy.
110
Bây giờ, một số anh chị em có thể nói, “Người đó, ồ, điều đó không phải như vậy.” Nhưng điều gì xảy ra nếu sự thật là như vậy? Anh chị em nói, “Ồ, trước đây tôi đã nghe điều này rồi.” Nhưng điều gì xảy ra nếu nó thật như vậy? Anh chị em biết, thế thì điều đó minh chứng rằng ở đây có nhiều nhu cầu thay đổi tấm lòng, nếu đó là Đức Thánh Linh Phán. Có những nhu cầu sẽ được đáp ứng, vì thế xin điều đó đến với anh chị em bây giờ.
Tuyệt nhiên không cách chi bào chữa tôi, [Thánh Ca VN 178]
Chỉ huyết Jêsus đã đổ thay rồi,
Ngài yêu tôi lắm... (Đó là điều Chúa đã kêu gọi anh chị em.)
...hằng khuyên tôi đến.
Kính thưa Chiên con (“Ta sẽ cất bỏ tấm lòng bằng đá, và ban cho các ngươi lòng bằng thịt, khiến các ngươi noi theo luật lệ Ta.” Thấy không?)
...Tôi nguyện đến liền.
Dầu tôi như thế Jêsus thứ tha,
Phóng thích... (Anh chị em có chọn lựa trong buổi tối hôm nay không? Anh chị em có thể chọn một điều anh chị em muốn)... gội sạch... (Anh chị em nói, “Tôi đã nghe điều đó trước đây rồi.” Nhưng đây có thể là lần cuối cùng anh chị em nghe điều này.)
Cha Tuyên hứa, lòng tin quyết tiến, (Bàn thờ xưa cất tiếng gọi, người ta ra khỏi lối sống hiện tại, và Đức Chúa Trời đang vận hành trong họ. Chẳng lẽ nào Hội thánh không cảm nhận được điều đó sao?) ... Tôi nguyện đến liền!
111
[Anh Branham bắt đầu ngân nga bài “Tôi Nguyện Đến Liền”. - Bt] Ồ, hãy suy nghĩ; Những tấm lòng ngày hôm nay đang trở nên chai đá, đã đầy ắp thế gian, chẳng mấy khác biệt, những thuộc viên Giáo hội, hâm hẩm, giống như người thủ lĩnh giàu có kia; Không biết rằng Đức Thánh Linh đang đứng ngoài cửa mà gõ trong thời đại Lao-đi-xê này. “Hễ ai nghe Tiếng Ta (Lời) mà mở cửa lòng cho, Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người và người với Ta.”
Đức Thánh Linh đang Phán qua người anh em này phút trước đây, “Ta sẽ cất bỏ tấm lòng bằng đá khỏi các ngươi, và ban cho các ngươi lòng bằng thịt, khiến các ngươi noi theo luật lệ Ta.” Hãy xem những tấm lòng ngày hôm nay thể nào, không phải tấm lòng mềm mại đầy tình yêu thương và sự ngọt ngào hướng về Đấng Christ, nhưng chỉ là - là sự cảm xúc khôn ngoan.
[Anh Branham tiếp tục ngân nga theo bài hát. - Bt] Có phải anh chị em không muốn có tấm lòng đó? Làm sao anh chị em đối mặt Đấng Christ với một khái niệm lý trí về Ngài? Anh chị em phải tiếp nhận Sự sống Đời đời.
...Đã đổ thay rồi... (Sự sắm sẳn được làm nên nhờ Huyết.)
Ngài yêu tôi lắm... (Chúa đã đã làm gì? Đã đổ huyết của Ngài; Bây giờ Ngài đang mời gọi anh chị em đến)
...Hằng khuyên tôi đến.
Kính thưa Chiên con; Tôi nguyện đến liền!
112
Mỗi Cơ-đốc nhân chúng ta hãy đưa tay lên và yên lặng cầu nguyện giờ nầy.
Ôi Đức Chúa Trời ôi, xin Chúa chặn đứng thời đại mà chúng con đang sống đây. Ồ, thật khó khăn quá, Cha ơi. Sa-tan đã làm việc trên nhiều người. Những tấm lòng của họ đã trở nên chai đá. Xin Thánh Linh Ngài trục xuất nó ra; Lời của Ngài được thay vào đó, xác chứng; Sự kinh nghiệm được tái sinh, giống như thời xưa, người ta đang... Nó đang chuyển thành một khái niệm giáo phái, tri thức, đàn nhiều, hát nhiều, thực hiện đủ mọi thứ. Nhưng, thực chất, tấm lòng bằng thịt, mà Thánh Linh, Sự sống Đời đời, Điều đó chắn chắn trở nên xa lạ đối với Giáo hội.
Đức Chúa Trời ơi, xin đập vỡ tấm lòng của chính con, một tội nhân được cứu bởi ân điển Ngài. Nó khiến cho con cảm thấy thật là tồi tệ, Cha ơi, khi nhìn thấy Hội thánh mà chính Ngài đã chết thay, Hội thánh mà Ngài đang cố cứu chuộc. Con nghĩ đến khải tượng Ngài ban cho con về Hội thánh của nước Mỹ và một số quốc gia khác. Ôi những vũ điệu thoát y kích động (rock-and-roll striptease) thật kinh khủng dường bao. Nhưng con đã nhìn thấy có một nơi sinh ra điều khác, phước hạnh.
Cha ơi, con cầu nguyện cho những ai tại đây được định để được Sống trong buổi tối hôm nay, sẽ tiếp nhận Điều Đó, đây chính là thời điểm để họ làm điều này. Xin nhậm lời con, Chúa ơi. Xin phá tan tấm lòng bằng đá, tấm lòng cũ thuộc về thế gian. Nếu ai muốn sự bình an, muốn được sung mãn, muốn nhận được sự đảm bảo, có lẽ họ phải tiếp nhận sự lãnh đạo cuả Đấng Christ tối hôm nay để dẫn họ đến sự bình an, sự bình an vượt trên mọi sự hiểu biết, sự vui mừng không thể diễn tả được và sự vinh hiển đầy trọn, thậm chí sự chết cũng không thể làm hại được. Xin nhậm lời con, Cha ơi.
113
Bây giờ, chúng ta cứ tiếp tục đưa tay lên, tôi thắc mắc nếu... Có bao nhiêu người trong ngôi nhà này muốn nói, “Tôi sẽ đồng ý.” Tôi không quan tâm ai đang đứng cạnh anh chị em; Đó là Đức Chúa Trời đang nói với anh chị em. Anh chị em thật sự muốn trở nên một Cơ-đốc nhân thật. Bất cứ điều gì mà kém hơn điều đó là sự bắt chước; Ồ, tôi muốn tiếp tục đi ra và ở trong thế giới. Tôi nghĩ rằng anh chị em cũng thích như vậy.
Bây giờ, hãy trắc nghiệm chính mình anh chị em bằng Lời, bởi Sứ điệp. Trắc nghiệm một Cơ-đốc nhân thật nên theo những điều: Mạnh mẽ, yêu thương, không phải là một thành viên của Cơ-đốc giáo thời hiện đại này. Tại sao, vì nó mềm yếu, dễ uốn nắn, nửa sống nửa chết, sa đoạ, ngoại lai. Nó không phải là Cơ-đốc giáo chân thật; Sống theo đủ thứ kiểu cách, và thuộc về Giáo hội. Có phải anh chị em không muốn có mối thông công ngọt ngào với Đấng Christ, Đức Thánh Linh, giữ tấm lòng của chính mình theo Lời? Hãy bước đến ngay với Đấng Christ. Nếu anh chị em muốn điều đó, thì hãy ao ước Đức Chúa Trời nhìn thấy chỗ đứng của anh chị em tối hôm nay trong nhóm người này, nếu anh chị em làm điều đó...
Anh chị em nói, “Điều đó có nghĩa gì, Anh Branham?”
Ồ, có. Chắc chắn, có. “Nếu ai chối Ta trước mặt thiên hạ, thì Ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha Ta và những Thiên sứ thánh. Còn ai xưng Ta ra và bênh vực Ta nơi trên đất này, thì Ta cũng sẽ bênh vực họ nơi đất kia. Ta cũng sẽ xưng họ ra trước mặt Cha Ta.”
114
Không phải vấn đề anh chị em là ai, đàn ông hay đàn bà, con trai hay con gái, bất cứ anh chị em là ai, Cơ-đốc nhân hay không phải Cơ-đốc nhân, Mục sư Truyền đạo (minister), Chấp sự (deacon), hay bất cứ anh chị em là gì, nếu anh chị em tin với cả tấm lòng, thì ngay giờ phút này hãy làm điều mà tôi nói trong buổi tối hôm nay để cho Đức Chúa Trời biết rằng anh chị em là thành thật, “Đức Chúa Trời...”
“Này, tôi là một người Ngũ Tuần,” anh chị em nói, “Tôi là người này,” hoặc bất cứ anh chị em là gì. “Tôi dạy múa trong Thánh Linh. Nhưng, Anh Branham à, tôi nghĩ chừng nào chúng tôi còn điều đó, chúng tôi sẽ có Điều Này.” Anh chị em không cần phải như vậy.
Nếu anh chị em tin tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời, anh chị em hãy lắng nghe Lời tôi. Đó là một sự dối trá trong ngày hôm nay. Há chẳng phải Kinh thánh nói rằng nó sẽ rất gần gũi đến nỗi nếu có thể được họ sẽ phỉnh gạt những Kẻ được Chọn sao? Kẻ được Chọn, làm kiệt sức...
Còn nếu anh chị em nhảy múa trong Thánh Linh, mà vẫn làm những điều trần tục, thì có điều gì đó sai trật. Anh chị em nói tiếng lạ; Phao-lô nói, “Tôi có thể nói các tiếng loài người và Thiên sứ, nhưng vẫn không được cứu rỗi.” Ừm-hửm, cả hai thứ. Thấy không? “Tôi có thể làm với tất cả những cảm xúc; Tôi có thể có đức tin; Tôi có thể giảng Phúc âm; Tôi có thể bố thí gia tài để nuôi những kẻ khó nghèo; Tôi có thể đem Lời vào những cánh đồng truyền giáo xuyên khắp thế giới, nhưng vẫn chẳng ích gì cho tôi.” Thấy không? Đó là Bên Trong của Bên Trong, anh em ạ. Điều đó... Linh hồn của anh chị em sẽ lìa khỏi khi anh chị em chết; Nó sẽ bay lên, nhưng hồn của anh chị em sống. Hiểu không?
115
Hãy nhìn vào chính anh chị em. Thực chất, anh chị em có phải là một Cơ-đốc nhân Kinh thánh thành thật, đầy dẫy tình yêu thương của Đức Chúa Trời không? Anh chị em nên nhớ, Kinh thánh có chép, trong những ngày sau rốt khi thời đại này xảy đến, Ngài Phán, “Thiên sứ ghi dấu đi qua những Giáo hội, trải qua những thành, ghi dấu trên những người nào than thở khóc lóc về mọi sự gớm ghiếc đã phạm giữa thành này.” Có đúng vậy không? Ê-xê-chi-ên 9 cho chúng ta biết điều đó là đúng. Thiên sứ đánh dấu trải qua và ghi dấu trên đầu, trên trán, ấn chứng cho họ rằng, “Họ đã than thở khóc lóc.”
Sau đó đến những Thiên sứ giết hại từ 4 góc đất, những Thiên sứ đó đang lìa khỏi chỗ; Chúng ta thấy sự việc đang xảy đến, những cuộc chiến đang mang những kẻ bị giết đi xa khỏi đất. Không có gì họ không đụng đến ngoại trừ những người đã được đánh dấu.
Bây giờ, mang ra... Có phải tấm lòng của anh chị em quan tâm đến những tội nhân, những điều Hội thánh và người ta đang làm, đến nỗi anh chị em than thở khóc lóc ngày đêm cho điều đó? Nếu không phải như vậy, thì tôi hơi ngạc nhiên đấy. Đó là Kinh thánh.
116
Ước ao anh chị em đứng vững và nói rằng, “Lạy Đức Chúa Trời yêu dấu, con không đứng vì Anh Branham đã nói như vậy, nhưng con nghe Lời anh nói điều đó, con sẽ làm điều này. Chúa ơi, vì Ngài, con đồng ý (stand). Con đang có nhu cầu, Chúa ơi. Có phải Ngài sẽ cung ứng cho những nhu cầu của con tối hôm nay tại nơi này? Con giữ vững.” Đức Chúa Trời chúc phước trên anh chị em. Đức Chúa Trời chúc phước trên anh chị em. “Con đang có nhu cầu; Con muốn Ngài đổ sự thương xót trên con.” Đức Chúa Trời chúc phước trên anh chị em. “Con muốn trở nên loại Cơ-đốc nhân mà...” Bây giờ, hãy nhớ, người đang đứng bên cạnh anh chị em cũng đang giống như anh chị em. Tôi muốn anh chị em đưa tay ra nắm lấy tay họ và nói, “Anh chị em hãy cầu nguyện cho tôi. Tôi muốn anh chị em cầu nguyện cho tôi. Tôi - tôi...” Hãy nói điều đó với tất cả Cơ-đốc nhân chân thật, “Hãy cầu nguyện cho tôi. Tôi sẽ... Tôi - tôi - tôi muốn trở nên đúng với Đức Chúa Trời. Bạn nhớ cầu nguyện cho tôi; Tôi sẽ cầu nguyện Đức Chúa Trời ban cho bạn cơ hội.”
Tôi biết rằng chúng ta đang... Chúng ta không thể ở đây lâu hơn nữa; Anh chị em hiểu điều đó. Chúng ta đang ở Thời kỳ Cuối cùng. Tất cả những ai tin điều đó, hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Chúng ta... Không có gì còn lại. Mọi thứ đang ra đi. Những Giáo hội được lãnh đạo bởi Hội đồng Cơ-đốc giáo. Thế gian, nó...
117
Xem đây. Có phải anh chị em biết những gì Chúa nói về Los Angeles và những nơi nầy tại đây? “Nó đã chết.” Anh chị em nhớ những gì tôi đã nói với anh chị em khoảng 2 năm trước đây, thể nào trận động đất sẽ xảy ra tại Canada, lên trên Alaska này không? Tôi cũng nói rằng, “Hollywood và Los Angeles sẽ bị chìm sâu xuống biển. Hỡi California, ngươi bị kết tội, không chỉ California thôi; Nhưng ngươi, thế giới, ngươi cũng đang bị kết tội. Hỡi Hội thánh, trừ khi ngươi trở nên đúng với Đức Chúa Trời, ngươi sẽ bị kết tội.” ĐỨC THÁNH LINH PHÁN NHƯ VẬY.(THUS SAITH THE HOLY SPIRIT.)
Anh chị em có bao giờ nghe tôi sử dụng Danh đó trừ khi nó ứng nghiệm không? Hỡi anh chị em. Anh chị em đã biết tôi 20 năm rồi. Tôi có bao giờ nói với anh chị em điều gì nhơn Danh Chúa ngoài những việc nhất định phải xảy đến? Nếu mọi điều tôi nói với anh chị em sẽ xảy ra, nó đã xảy ra, hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Tôi nói với anh chị em, bây giờ chính là thời điểm, tốt hơn là anh chị em hãy trở nên đúng, tất cả chúng ta.
118
Chúng ta mỗi người hãy cầu nguyện cho nhau. Lạy Đức Chúa Trời yêu dấu, khi chúng con đứng đây tối hôm nay, một dân tộc đang chết, những gương mặt của chúng con đang quay hướng xuống đất, cát bụi. Chúng con.. Chúa ơi, Ngài đã ban cho chúng con Sứ điệp sắc bén này. Chúng con thấy gương của 2 người. Một người, là một người sùng đạo, đi đến Giáo hội nhưng khước từ sự lãnh đạo của Sự sống Đời đời. Còn người kia từ chối danh vọng trần tục để đến với Sự sống Đời đời. Chúng con thấy cả hai hoàn cảnh của họ theo như Kinh thánh tối hôm nay: Người giàu có sống trong sự đau khổ dằn vặt, nhưng Môi-se sống trong sự vinh hiển.
Lạy Cha, chúng con muốn trở nên giống như Môi-se. Chúng con muốn được sự dẫn dắt bởi Con Thánh của Ngài, tức là Chúa Jêsus Christ để được Sự sống Đời đời. Xin ban điều đó vào lòng chúng con tối hôm nay, Chúa ơi. Xin làm tan vỡ tấm lòng cũ bằng đá; Thay vào đó là tấm lòng mới, tấm lòng bằng thịt, tấm lòng mà Ngài có thể trò chuyện và tương giao được, chúng con sẽ không còn kiêu căng hay dị biệt. Xin Đức Thánh Linh đừng bao giờ lìa bỏ chúng con, Chúa ơi. Xin Lời đến và bổ nhiệm những người này. Xin Phán với họ; Làm tan vỡ những ý nghĩ chai đá của họ, và thay vào đó ý muốn của Đức Chúa Trời. Xin cứu rỗi mỗi một người, Cha ơi. Xin ban cho chúng con tình yêu của Ngài. Xin đưa chúng con đến một chỗ, Chúa ơi, chỗ đó chúng con cất bỏ tất cả phần cảm xúc dễ thay đổi, và đến với phần xúc cảm thật sự vững chắc, phần thành thật, chiều sâu của Đức Thánh Linh, sự giàu có của Đức Chúa Trời, Vương quốc của Thánh Linh trong lòng chúng con. Xin nhậm lời con, hỡi Đấng Lãnh Đạo vĩ đại, Đức Thánh Linh lớn, trước khi Ngài bay lên những các từng trời cùng với Hội thánh Ngài.
119
Ôi, Đức Chúa Trời ôi, xin hãy để cho con đi. Đừng bỏ con ở lại, Chúa Jêsus ơi. Hãy để con được đi với Ngài, Cha ơi. Con không muốn ở đây trên đất này để nhìn thấy những cơn khổ não đang xảy đến. Con không muốn ở đây trong tình trạng điên rồ này. Con không muốn đứng đây khi có những quan điểm gớm ghiếc, người ta đang bị mất trí. Chúng con thấy những người nam đang cố hành động giống như những con thú, trông giống như những con thú; Những người nữ đang cố làm giống như những con vật, với sự tô vẽ lên mặt của họ. Biết rằng những điều này đã được báo trước sẽ xảy ra, điều đó sẽ xảy ra, họ sẽ đi đến chỗ điên cuồng cho đến chừng châu chấu mọc tóc giống như phụ nữ để ám ảnh họ, răng giống như sư tử, và những điều mà Ngài đã Phán; Tình trạng tâm thần của con người sẽ ra đi hoàn toàn. Chúng con thấy điều đó đang nảy nở chính giờ này Chúa ơi. Xin giúp chúng con. Xin phục hồi cho chúng con tâm trí lành mạnh của Chúa Jêsus Christ, Chúa chúng con ôi.
Hỡi Đấng Lãnh Đạo của Sự sống Đời đời, chúng con tiếp nhận Lời hứa của Ngài tối hôm nay, Cha ơi. Con cầu xin cho dân sự này. Con xin cho mỗi một người trong họ, trong Danh Chúa Jêsus Christ, Chúa ơi. Con cầu xin Đấng Christ Con của Đức Chúa Trời bước vào lòng của mỗi một chúng con, Chúa ơi, và uốn nắn chúng con, làm cho chúng con trở nên những tạo vật mới trong Chúa Jêsus Christ. Xin nhậm lời con, hỡi Đức Chúa Trời.
Chúng con yêu mến Ngài. Chúng con muốn tình trạng chúng con được thay đổi trong chúng con, để chúng con có thể trở nên con cái của Ngài, biết chắc rằng Thánh Linh Ngài đang vận hành trong chúng con, Chúa ơi, xin cho chúng con, giúp chúng con nhận thức rõ về 'thời đại điên dại' mà chúng con đang sống này. Xin nhậm lời con, Đức Chúa Trời ơi. Khi chúng con thấy những người phụ nữ trẻ tuổi bị mắc vào bẫy lưới của ma quỷ, những kẻ trai trẻ, tâm trí lầm lạc, còn trẻ em, nghiện ma tuý, hút thuốc, uống rượu, vô luân, Ê-đen của Sa-tan.
Lạy Đức Chúa Trời, Ngài đã mất 6.000 năm, theo như Kinh thánh, để tạo dựng nên một Ê-đen. Ngài đã đặt con trai của Ngài cùng vợ anh ta nơi đó (cô dâu của anh ta) để cai trị Ê-đen đó. Sa-tan đã đến và làm hư hỏng; Nó đã có 6.000 năm, nó đã xây dựng Ê-đen tri thức của mình qua khoa học, giáo dục, và những điều gọi là sự hiểu biết, hắn đã xây dựng Ê-đen đó trong sự chết.
Lạy Đức Chúa Trời, xin đem chúng con trở lại Ê-đen lần nữa, Chúa ơi, nơi không còn sự chết, không có đau khổ. Xin nhậm lời con, Chúa ơi. Chúng con hạ mình, chờ đợi A-đam Thứ Hai đến với Cô Dâu của Ngài. Xin khiến chúng con trở nên một phần của Ngài, Cha ơi. Chúng con cầu nguyện trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
120
Anh chị em có yêu mến Đức Chúa Trời không? Anh chị em có cảm thấy... Anh chị em có nhận thức được những gì tôi cố gắng để nói cho anh chị em? Nếu anh chị em hiểu được những điều này xin hãy đưa tay lên và nói, “Tôi hiểu những gì anh đang cố gắng nói.” Anh chị em có nhìn thấy sự điên dại của thời đại này không? Hãy nhìn nó ra đi như thế nào; Không có lý do nào nữa trong vòng dân sự. Nó đã ra đi. Ngay cả những nhà lãnh đạo...
Nhìn xem Tổng Thống của chúng ta. “Nếu họ muốn Cộng sản, hãy để cho họ có nó. Bất cứ điều gì người ta muốn hãy để cho họ có điều đó.” Patrick Henrys của chúng ta, George Washingtons của chúng ta ở đâu rồi? Những nhà lãnh đạo có thể bênh vực cho một nguyên tắc của chúng ta đang ở đâu? Chúng ta không còn có họ nữa.
Những Giáo hội của chúng ta, những Mục sư của chúng ta đang ở đâu? Họ sẽ nhận người vào trong dựa theo luật cấm hay được gia nhập vào Giáo hội, làm điều này điều kia, hay có một chút cảm xúc nào đó. Những người của Đức Chúa Trời đang ở đâu, những Tiên tri phải chịu đựng và can đảm không nhượng bộ cho những điều thuộc thế gian này đang ở đâu?
Những người liêm chính kia đang ở đâu? Họ ở đâu? Họ quá mềm yếu, thông qua những khái niệm tri thức và nhiều điều khác, cho đến nỗi họ không còn ở đây nữa. Ôi Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót chúng con.
121
Những cảnh tượng kinh dị đang diễn ra trên đất. Ngài có thể hiểu vì sao người ta đổ xô vào đó. Thật là sự điên rồ. Nhưng khi điều đó xảy ra, Hội thánh sẽ được cất đi.
Đức Chúa Trời ơi, hãy để cho chúng con được ở đó. Đó là lời cầu xin của chúng con với Đấng Siêu Nhiên vĩ đại, Đấng đang ở trong ngôi nhà này tối hôm nay, Đấng Christ vĩ đại, là Đấng có Sự sống Đời đời. Con xin Ngài, hỡi Đấng Christ, khi con mở mắt ra ở đây, nhìn thấy Hội thánh mà Ngài đã cứu chuộc bởi Huyết của Ngài. Lạy Đức Chúa Trời, xin đừng để một ai trong chúng con bị hư mất. Chúng con muốn trở nên đúng đối với Ngài. Vì vậy Chúa ơi, xin tẩy sạch chúng con khỏi những điều gian ác của chúng con. Xin cất những tội lỗi của chúng con đi.
Chúng con đã nhìn thấy Ngài chữa lành cho người bệnh của chúng con, khiến kẻ chết sống lại (sống lại bởi sự cầu nguyện), chúng con đã thấy tất cả những điều này xảy ra, Cha ơi. Giờ nầy, xin đưa chúng con đến với Sự Sống thuộc linh; Dẫn dắt chúng con đến với sự nhận thức rõ về Sự sống Đời đời qua Chúa Jêsus Christ. Xin nhậm lời con, Cha ơi. Con giao phó tất cả mọi sự cho Ngài. Nhơn Danh Chúa Jêsus Christ.
Từ giờ cho đến lúc tương phùng đôi ta,
Dưới chân Chúa chúng ta trùng phùng.
Từ giờ cho đến lúc tương phùng đôi ta,
Chúa dẫn đưa anh tận khi ta trùng phùng. (Hãy nhìn xem Ngài; Hãy để Ngài làm mềm lòng chúng ta.)
Từ giờ cho đến lúc tương phùng đôi ta,
Chúa dẫn đưa anh tận khi ta trùng phùng.
Bây giờ, hãy đưa tay lên:
Chúa dẫn đưa anh tận khi ta trùng phùng.
Anh Brother Salano, người tiếp theo. [Người nào đó nói, “Người khác à?] Không. Xin Chúa ban phước cho anh chị em.