Việc Làm Bày Tỏ Đức Tin

Shreveport, Loiusana, USA.

65-1126

1
Xin cám ơn quý anh chị em. Thật là tốt lành được đến đây lần nữa tối hôm nay. Tôi không biết thế nào mà người ta đã phát hiện ra tôi cầu nguyện cho người bệnh. Mọi người đã đến để được cầu nguyện. Anh chị em biết, tôi nghĩ rằng nếu chúng ta bước theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh, thì mọi sự đều tốt lành. Đó là điều tốt nhất; Đó là một Sứ điệp không bao giờ sai lầm.
Hôm nay, khi tôi bước vào phòng, một Mục sư rất là yêu dấu với tôi (3 người trong số họ), 3 trong số những người bạn tốt của tôi, nói rằng họ sẽ đến để đi ăn trưa với tôi. Tôi nghĩ, “Ồ, thật là tốt.”
2
Cho nên tôi ăn điểm tâm hơi ít, vì chắc rằng sẽ được họ đãi, và tôi sẽ có một bữa trưa no nê ngon lành. Nhưng rồi 12 giờ, 1 giờ, 2 giờ chẳng thấy ai đến cả. Nhưng có... Cảnh sát đang rượt đuổi một phạm nhân ở dưới sân, tôi đi xuống đó để xem hồi kịch này. Không tìm thấy Anh Jack ở đâu cả, tôi phát hiện ra, người của khách sạn đã cho anh nhầm địa chỉ; Anh đã gõ sai cửa, trong suốt thời gian đó, Tôi - tôi ở một nơi không phải là... Dầu vậy, tôi cũng sẽ để cho anh đãi tôi vào một dịp khác. Anh ấy và Anh Tracy, tôi rất vui mừng vì đã được gặp họ và Anh Brown tối nay. Điều đó dường như cho tôi thấy mình nên trở lại Arizona một lần nữa.
3
Tôi nhớ việc băng qua sa mạc ngày nọ. Tôi đã bảo vợ tôi, đang ngồi phía sau đó, tôi nói, “Đây là nơi Anh Jack ngồi phía sau chiếc Chevrolet của anh, anh ta và Anh Brown tranh luận nhau về công cuộc sáng tạo ban đầu, không biết nó được thực hiện trong 6 ngày hay là trong 6 triệu ngày.” Đó là một đề tài hay.
Họ cãi nhau quá dữ dội; Đến nỗi họ đã ra ngoài vớ lấy một nắm đá sỏi, mỗi người đứng sau một cây trụ, và ra sức ném vào nhau. Họ không thể dàn xếp theo cách đó, nên có người nói, “Tôi đuổi anh chạy.” Thế là họ xuống đường và chạy; Anh Jack, một người bạn dáng thấp bé, cố sức luồn lách; Còn Anh Young thì chân dài; Như anh chị em biết. Tôi chưa bao giờ có một trận cười nào thỏa mái như vậy trong đời.
Sau đó Anh Jack trở lại chiếc xe của mình và cởi giày ra. Anh Sharritt đã cho chúng tôi một túi cam lớn, mà anh đã ăn lỡ dở trước khi chúng tôi đến Shreveport.
4
Anh chị em biết, dầu vậy đó là những ngày vàng. Vâng, thưa quí vị, chúng là những ngày quí báu. Tôi biết điều này nghe buồn cười, nhưng đó là sự thật. Nhưng chúng tôi... Có những điều như vậy, khi anh chị em về già và tâm trí bắt đầu lẩn thẩn. Anh chị em sẽ nghĩ đến những ngày như thế đến nỗi muốn sống lại những ngày đó, đúng vậy, những ngày chúng ta còn trẻ. Và khi chúng ta già, tất cả sẽ trở thành những bức tranh. Tôi thật là vui vì nó trong sáng, thánh khiết, và sự thông công huynh đệ trong tình yêu thương, dẫu biết rằng chúng ta đang đi đến một vùng đất, nơi mà chúng ta sẽ không bao giờ già nua, một Vùng Đất tuyệt vời, nơi chúng ta sẽ không bao giờ, không hề già nua, hay không bao giờ chết.
5
Một trong những người anh em yêu quý của tôi, thật yêu dấu đối với tất cả chúng ta, anh vừa mới đi qua Vùng Đất đó. Mỗi lần tôi đến với tòa giảng này, tôi nghĩ tưởng đến Anh Lyle. Tối hôm qua tôi nhìn xuống kia thấy cô Judy nhỏ bé đang ở đó, tim tôi đập mạnh, tôi nghĩ tới những cảm giác của cô. Tôi biết việc mất đi một người cha là thế nào... Chỉ khi chúng ta phải đi qua trường khổ đau mới có thể hiểu được cảm giác đau khổ của người khác.
6
Tôi tin rằng, tôi đang nhìn một người bạn Mục sư lớn tuổi đang ở đây. Tôi không thể gọi tên ông. Có phải vậy không? Ông đã từng cầu nguyện cho người bệnh ở đây, trong suốt những năm trước? Herholzer, với một cái tên Đức, Tôi - tôi chưa bao giờ gọi đúng cả. Anh Tracy đã gặp ông ngoài kia. Tôi cũng đã biết ông khoảng 10 năm rồi, và tôi nói, “Ông không già đi (6 tháng) chút nào trong 10 năm qua.” Chúng ta đang sống trong một thế giới sẽ phải chấm dứt vào một ngày nào đó.
7
Tối nay, tôi đã... Có phải tối hôm qua anh chị em về quá muộn? Tối nay tôi sẽ cố gắng không làm vậy nữa. Chấm dứt câu chuyện của tôi ở đây; Tôi nghĩ tối nay, tôi sẽ giảng một đề tài về Hội thánh được cất lên. Hoàn cảnh như thế nào, như tôi xem thấy trong Kinh thánh, Hội thánh phải ở trong tình trạng nào để được cất lên, điều gì xảy ra ngay trước khi có sự Cất lên, và nó sẽ diễn ra như thế nào. Tất cả chúng ta tin có sự Cất lên, phải không? Vâng, thưa quí vị. Chúng ta tin như vậy. Rồi thình lình, có Tiếng Phán, “Hãy cầu nguyện cho người bệnh tối hôm nay.” Tôi đã ăn tối với một người anh em Mê-xi-cô; Tôi đã xuống đón anh ta trên đường phố. Tôi nghĩ anh và vợ anh cũng đang có mặt ở đây tối nay.
Sau đó có người đến cho tôi một lời chứng. Chị ấy nói rằng, “Nếu... Tôi tin điều này khoảng 1 năm trước đây, trên nền của Hội thánh, có một người đàn ông ở đó, anh ta đã bước vào hàng của sự nhận biết trước (discernment).” [Chúa Thánh Linh cho Anh Branham nhận biết và nói ra đúng y 'tên tuổi, chỗ ở và bệnh tình' của từng người đến bên tòa giảng xin cầu nguyện trị bệnh cho họ. - Biên tập] Tôi nghĩ tối hôm nay cũng sẽ sắp hàng cầu nguyện theo kiểu cũ, giống như Anh Jack và Anh...
8
Anh Young Brown đã từng phát ra những thẻ cầu nguyện cho tôi. Tôi nhận thấy anh ấy chân thật, chẳng bao giờ tôi bắt gặp anh bán một thẻ hay làm bất cứ điều gì đó sai trái; Anh ấy là một người thật ngay thẳng. Chúng ta đã thấy họ cố gắng làm điều đó, anh chị em biết mà. Vậy chúng ta... Anh Young, anh ấy luôn luôn nghiêm túc trong công việc và rất trung tín. Tôi nhớ, anh đã từng đứng, đưa tấm thẻ lên và mang chúng qua từng hàng. Tôi muốn cầu nguyện cho họ, để họ tiếp tục giữ đức tin thuần khiết mà họ đã có, nếu họ đến gần anh chị em, họ cũng được chữa lành. Tôi nghĩ có 20 trường hợp được chữa lành với một buổi nhóm là những gì chúng ta có hiện nay.
9
Rồi câu chuyện về một người đàn ông xảy ra trong chiều nay; Có thể anh ta bây giờ đang ở đây. Anh đã đứng vào hàng cầu nguyện 1 năm về trước, tại một nơi nào đó, và - và anh đã... Trong sự nhận thức anh được bảo rằng anh đã bị bệnh quai bị. Bác sĩ đã nói với anh ta, sau khi mắc căn bệnh quai bị anh ấy không bao giờ có được một đứa con gái, mà anh thì lại luôn mong muốn có. Tôi nghĩ anh đã có được một đứa con trai rồi. Nhưng trong một khải tượng, Chúa Phán với anh, “Nhưng ngươi sẽ có được con gái đó.”
10
Anh ta nói rằng anh đã có đứa con gái nhỏ ở đây tối nay. Tôi không biết người đàn ông đó, có lẽ... Có lẽ anh ta ở trong hội chúng này, hoặc là người tôi đang nói đến? Hoặc một nơi nào đó? Tôi không biết, ai đó vừa nói với tôi về điều này ở bên ngoài. Ồ, xem kìa, một đứa trẻ đang ở đây, đang ở trong chính nơi này... Thật là đẹp, vô cùng đẹp đẽ. Một người bạn nhỏ đáng yêu. Không quá xa để bước qua mọi người để đến... Một đứa trẻ thật nhỏ nhắn, sắc sảo, tôi sẽ mang em ra đây để làm chứng. Có lẽ đến sáng ngày mai hoặc vào lúc nào chúng ta có giờ nhóm.
Sáng mai là Bữa Điểm tâm của Những Thương gia [Tin lành]. Tôi nghĩ anh chị em đã thông báo điều đó cho hết thảy chưa?... Thế thì tốt.
11
Bây giờ chúng ta hãy học một bài học nhỏ — về sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ]. Bao nhiêu người tin điều này? Ồ, chúng ta sẽ có một buổi tối thật tuyệt vời nếu anh chị em có đức tin. Những ai tin, thì sẽ được nhận. Đó là phần thưởng cho những kẻ tin.
Khi tôi lấy một cây bút chì và bắt đầu viết xuống một số câu Kinh thánh, Billy đã gõ cửa và nói, “Ba có trong đó không?”
Tôi bảo, “Chờ một chút, ba chưa xong việc.”
Nó nói, “Nhưng Anh Jack đang chờ ba.” Dầu vậy, tôi phải cứ tiếp tục công việc. Tôi đã gắn, không có kẹp giấy, tôi lấy một cái trong những cái “kẹp tóc Johnny” của Meda hay loại kẹp mà người ta gọi là “kẹp tóc”. Đó là loại “kẹp bằng kim loại”, một trong số các loại kẹp. Tôi không biết nhiều về chúng, anh chị em biết, tôi thấy nó được để đó. Lúc ấy, tôi lấy nó làm một cái kẹp giấy để phân ra những gì mà tôi đã ghi chú trong sáng hôm đó. Tôi chia chúng ra từng phần một.
12
Khi anh chị em về già... nó sẽ giúp anh chị em có thể nhớ những câu Kinh thánh và một số điều thật rất dễ dàng. Nhưng anh chị em biết, hơi khó thực hiện đấy. Anh gặp nan đề đó, phải không Anh Jack? Vâng, đúng vậy. Tôi đã nói với Anh Jack tại chỗ này trước đây không lâu, “Anh Jack biết, tôi cố gắng nhớ mà không thể nhớ nỗi. Tôi bắt đầu nói một điều gì đó, và tôi phải chờ đợi.”
Anh hỏi, “Có phải tất cả những cái đó ở xa anh không?”
Tôi nói, “Ồ, nó không khá xa chứ?”
Anh nói, “Không, tôi sẽ gọi điện cho ai đó và hỏi 'Anh cần gì không?'” Tôi đã nghĩ rằng anh phỉnh gạt tôi, Anh Jack ạ; Tôi đã nhận ra đó là một sự thật tuyệt vời.
Vâng, thưa anh chị em, cho dù chúng ta quên thế nào đi nữa, nhưng chúng ta cũng hãy có những việc lành, bởi vì nó sẽ được ghi vào một cuốn sách, một cuốn băng và sẽ được mở ra trong Ngày Phán xét.
13
Bây giờ, chúng ta như ở trong một gia đình lớn. Tôi không cho rằng chúng ta được nối đường dây điện thoại xuyên quốc gia tối hôm nay, như tôi giảng Sứ điệp tối hôm qua. Tôi nghĩ có lẽ hội chúng địa phương ở đây. Tối hôm qua, tôi rất cảm kích vì sự chịu đựng một cách nhã nhặn của anh chị em. Tôi không cố ý làm khó cho Anh Jack. Nhưng anh luôn bảo tôi, “Hãy nói những gì anh muốn.” Vì thế tôi đến tòa giảng và giảng một giáo lý nhỏ. Nhưng... vì thế... một số anh em Giáo phái của tôi...
14
Tôi có một giấc mơ vào sáng nọ. Tôi không thường mơ; Tôi không phải là một người hay nằm mơ. Nhưng tôi đã mơ thấy một người, một bạn trẻ bị xiềng xích, đang cố gắng để thoát ra, và tôi nói... Ai đó nói với tôi, “Đó là những người kinh tởm; Đừng liên quan gì với họ.”
Tôi thấy người bạn trẻ này đang cố thoát ra khỏi xiềng xích, vì thế tôi để mặc anh ta. Tôi nghĩ, “Tôi cứ xem anh ta làm gì.” Rồi anh đã thoát ra được, anh là người bạn tốt. Tôi thấy những người khác đang cố thoát ra khỏi.
15
Đây chỉ là một giấc mơ. Tôi đi qua lối nầy thấy một anh em, Anh Roy Borders, người bạn rất tốt của tôi, đang sống ở California. Trông như có điều gì đó sai trật, đôi mắt anh nửa nhắm nửa mở, có lẽ có một khối u lớn hoặc một cái gì đó trên mắt anh. Bấy giờ, như có ai đó cố gắng kéo tôi ra khỏi anh. Tôi thét lên, “Anh Borders, nhơn Danh Chúa Jêsus, hãy chừa bỏ thói quen xấu đó.”
Anh chỉ có thể nói vừa đủ nghe rằng, “Anh Branham ơi, sẽ phải có điều gì đó hơn thế này. Tôi không thể nắm giữ nó được, Anh Branham ơi, tôi không thể cầm giữ được.”
Tôi nói, “Ôi Anh Borders.” Tôi yêu mến anh ấy.
16
Có ai kéo tôi ra khỏi, tôi nhìn, đúng là một phụ nữ đang đứng ở đó. Khi còn trẻ, tôi thường chở hàng từ cửa hàng tạp hóa đến cho người ta. Tên bà ta là Bà Fenton; Bà đang sống ở Jefferson, là một người bạn thân của vợ chồng tôi.
Bà nói, “Anh Branham ơi, hãy cứu chúng tôi ra khỏi nơi này. Đây là ngôi nhà địa ngục.” Bà nói tiếp, “Anh đã bị hiểu lầm, và anh cũng nghĩ sai về những người này. Những người này rất tử tế, nhưng...” Tôi nhìn qua nơi đó, dường như có một hầm rượu lớn, hay - hay những bức tường đồ sộ, bước xuống phía dưới có một hang động vô cùng lớn, những thanh sắt to tướng dày độ 20 đến 25 phân. Và người ta, họ mất trí, họ vặn tay chân, đánh vào đầu của mình. Bà ta đã khóc lóc nói, “Hãy giải cứu họ, Anh Branham ơi.” Bà nói tiếp, “Hãy giúp chúng tôi, chúng tôi đang gặp hoạn nạn.” Chính bà ta, tôi biết bà, bà thuộc về— tôi tin là Giáo hội Đấng Christ, hay Giáo hội Cơ-đốc, còn gọi là Giáo hội Anh Em. Vì thế bà...
17
Tôi nhìn quanh, và nói, “Ứơc gì tôi có thể.” Rồi tiếp tục nhìn xung quanh; Tôi... Với thân hình nhỏ bé, và - và họ thì to lớn, những thanh sắt to, và những người khốn khổ trong đó, anh chị em không thể nào đến gần họ được, những thanh sắt đang để gần với nhau. Tôi đã nhìn, họ đang đánh vào đầu mình như những người bị mất trí.
Tôi nhìn thấy những tia sáng lung linh quanh đó. Tôi nhìn lên, Chúa Jêsus đang đứng đó với ánh sáng của cái mống xung quanh Ngài. Ngài nhìn thẳng vào tôi và nói, “Hãy cứu những con người này.” Rồi Ngài biến đi.
Tôi nghĩ, “Ồ, làm sao con có thể cứu họ đây? Tay con không đủ sức để có thể bẻ gảy những thanh sắt đó.”
Rồi tôi tuyên bố, “Hỡi nhà địa ngục, hãy biến đi nhơn Danh Chúa Jêsus Christ.”
Tất cả tiếng cót két, tiếng nổ lốp bốp, những hòn đá lăn đi, những cây đà đổ xuống, và người ta vừa chạy vừa la hét, “Cứu!” Âm thanh vang đến tận cùng, và tất cả đều được giải cứu.
18
Rồi tôi kêu lên, “Anh Roy Borders ơi, anh đang ở đâu? Anh đang ở đâu? Đức Chúa Trời đang giải cứu dân sự của Ngài. Anh đang ở đâu, Anh Borders ơi?” Tôi cứ băn khoăn về điều đó.
Anh chị em biết, Anh Borders rất hoảng sợ. Anh chị em biết Lời Tiên tri, tất cả — Nhiều anh chị em biết; Anh chị em đã có những cuốn băng, v.v, về bờ biển phía Tây.
19
Có một người đang ngồi ở đây tối hôm nay, đã có mặt tại đó khi sự việc xảy ra (lúc chúng tôi đang đứng đấy, trong một chuyến đi săn), một Mục sư có một con mắt bị mù, anh lên trên kia và tự giới thiệu về mình. Anh đã đeo kính màu lên núi. Anh nói, “Anh Branham, tôi là Anh McHughes. Tôi -đã từng bảo trợ cho một buổi nhóm của anh tại California.”
Tôi nói, “Rất vui mừng được biết Anh, Anh McHughes ạ.”
20
Có khoảng 20 người đang đứng đó. Chúng tôi dừng cuộc săn heo rừng lại. Và tôi nói... Ngày trước khi lên núi, tôi nói với Anh Banks Wood... Tất cả anh chị em biết anh, một người bạn thân thiết. Tôi nói, “Anh Wood...” Nhặt một hòn sỏi ném lên trên không, nó rớt xuống. Tôi nói, “CHÚA PHÁN NHƯ VẦY, 'Điều gì đó sắp xảy ra.'”
Vì thế anh hỏi lại, “Điều gì vậy, Anh Branham?”
Tôi trả lời, “Tôi không biết, nhưng trong vòng 24 tiếng đồng hồ sau anh sẽ biết. Sắp có điều gì đó xảy ra. Đó là một dấu lạ lớn.”
21
Rồi đến ngày tiếp theo... vào xế chiều. Ngày tiếp theo, khoảng 10 giờ, khi chúng tôi đang sửa soạn để kéo ra. Ai cũng săn được những con heo rừng cho mình. Anh McAnally, anh chị em biết, và tất cả bọn họ, họ đang đang chỉnh trang lại y phục, còn Anh Borders và tôi, Anh Roy Roberson, một thương binh, một người rất yêu dấu, một người bạn quý của tôi, anh đang đứng đó. Tôi ngước lên, và Anh McHughes nói, “Anh Branham ơi, có phải Thiên sứ của Chúa đã từng hiện ra với anh khi anh đang thực hiện những chuyến đi săn này không?”
Tôi trả lời, “Vâng, đúng vậy, Anh McHughes ạ. Nhưng tôi đến đây để nghỉ ngơi.”
Anh nói, “Được rồi, Anh Branham, tôi không muốn quấy rầy anh.”
Tôi nói, “Anh không quấy rầy đâu.”
22
Tôi nhìn quanh thấy một vị Bác sĩ đang nhìn vào mắt anh ta. Lúc đó, tôi không hề biết ông ta; Ông mang kính đen, trời ở Arizona nắng chói thật khủng khiếp. Tôi cũng nhìn và nghe Bác sĩ bảo anh ta, “Thưa ông, tôi đã chữa con mắt đó trong nhiều năm, đã 2 năm rồi, mà nó vẫn còn như vậy. Mắt của ông bị dị ứng, ông sẽ bị mất con mắt đó. Căn bệnh đang ăn dần thị lực của ông, tôi không còn cách gì chữa cho ông được.”
Tôi nói, “Điều anh đã yêu cầu tôi là vì con mắt của anh. Anh đeo kính mát là vì con mắt tồi tệ của mình.”
Anh trả lời, “Đúng vậy.”
Tôi nói, “Bác sĩ của anh (tôi mô tả ông ta), ông ta đã nói với anh, vài ngày trước đây, rằng 'Anh sẽ bị mất con mắt đó vì sự dị ứng đang ăn sâu vào khả năng nhìn của nó. Ông ta đã chữa cho anh vài năm rồi, nhưng không thể ngăn chặn được điều đó.”
Anh trả lời, “Anh Branham à, đúng vậy.”
23
Tôi bắt đầu quay quanh và nhìn, tôi thấy một phụ nữ già hơn anh ta, nước da hơi ngăm đen. Họ gốc ở đâu từ trên Arkansas. Bà ta đã kéo váy lên, chỉ cho con trai bà thấy chỗ bị bệnh của bà và nói, 'Con trai, nếu con gặp Anh Branham thì xin Anh ấy cầu nguyện cho cái chân của mẹ.“ Những khối u lủng lẳng giữa những ngón chân của bà và những thứ gì đó.
Tôi nói, “Mẹ của anh là người phụ nữ tóc đã hoa râm, bà đã kéo váy lên và cởi tất ra, chỉ cho anh thấy chân của bà, và đã nói rằng nếu anh gặp tôi thì hãy xin tôi cầu nguyện cho bà.”
Anh thốt lên, “Ôi, lạy Chúa.”
Tôi nhìn lại thấy anh đang đứng đó và không còn đeo kính, tôi nói, “VÌ CHÚA PHÁN NHƯ VẦY, Đức Chúa Trời đã chữa lành cho con mắt của anh và cũng chữa lành cho mẹ anh.”
24
Lúc đó, tôi quay lại... Có những người đang ở đây, đứng đó. Tôi nói với Anh Roy Borders... hay là Anh Roy Roberson, tôi đặt tay lên vai anh, một cựu quân nhân, tôi nói, “Anh Roy, hãy chui xuống cái gì đi, nhanh lên, một điều gì đó sắp xảy ra.”
Anh hỏi lại, “Anh muốn nói gì, hả Anh Branham?”
Tôi nói, “Đừng hỏi! Hãy chui xuống một cái gì đi, nhanh lên!” Tôi quay lại và cầm cái xẻng kế bên và rời khỏi họ, bởi vì tôi biết sự việc sẽ xảy ra tại nơi đó.
25
Ngay bên một hẻm núi hùng vĩ, cao gấp 8 đến 10 lần tòa nhà này, một hẻm kín; Dường như lửa từ trời giáng xuống, giống như cơn gió lốc, chỉ vài bộ trên chỗ tôi đang đứng, xé toạt những tảng đá bên ngoài núi, bay ngang qua làm đứt ngọn những cây gai bụi, nó bay ra phía ngoài đó khoảng 100 mét. Mọi người đang bỏ chạy, cố chui xuống những chiếc xe tải hay những vật gì khác. Nó đi lên trở lại và vỗ giống như sấm nổ, rồi đi lên trời, rồi đi xuống trở lại. Cứ như vậy 3 lần. Khi mọi sự đã qua, họ đi lên và hỏi, “Điều đó có ý nghĩa gì?”
Tôi nói, “Tôi muốn nói cho anh em, đó là một dấu hiệu phán xét. Trong một vài ngày tới sẽ có một trận động đất lớn diễn ra ở phía Tây. Nó sẽ không ngừng. California, Los Angeles sẽ bị chìm ngập. Điều đó sẽ giáng xuống. Nó sẽ di chuyển từ phía bên phải đến phía biển.” 2 ngày sau đó, trận động đất đã làm rung chuyển cả Alaska.
26
Sau đó, trong Buổi nhóm cuối cùng của tôi tại California, trong khi đang giảng, không có gì xảy ra cho đến khi đi lên phố, tôi nghe có Tiếng phán với California, “Hỡi Ca-bê-na-um, Ca-bê-na-um, thành phố được gọi bằng tên các Thiên sứ,” (đó là Los Angeles), ngươi tự tôn cao ngươi cho đến tận trời, nhưng ngươi sẽ bị sa xuống địa ngục. Vì nếu những công việc đầy quyền năng đã làm tại thành Sô-đôm nay đã được làm lại ở ngươi, nó sẽ đứng được cho đến ngày nay.“
27
Trong vài ngày cuối cùng, có tiếng nổ và sự gầm thét thật kinh khủng. Sau đó, tại đây xuất hiện một bài báo khoa học, nói rằng, “Bầu trời đã bị đục lỗ hết như tàng ong; Thứ đó từ trên trời rơi xuống.” Họ chỉ biết như vậy thôi.
Anh chị em xem, nước sẽ trở về biển Salton. Los Angeles để dành cho sự xét đoán. Tôi nói với anh chị em trước khi nó xảy ra, để anh chị em có thể biết khi nào nó đến. Tự tôi chưa bao giờ nói điều đó. Tôi cũng chưa bao giờ thấy điều gì Ngài đã Phán với tôi mà lại không xảy đến. Anh chị em có thể ghi nhớ điều đó. Đúng vậy. Khi nào? Tôi không biết.
28
Tôi đi ra, và người ta kể lại cho tôi những gì tôi đã nói. Tôi lắng nghe rồi trở lại tra xem trong Kinh thánh. Anh em biết, Chúa Jêsus đã Phán, hầu hết giống như về Ca-bê-na-um; Sô-đôm và Gô-mô-rơ bị vùi sâu trong đáy Biển Chết cũng giống như lời Chúa bảo tôi vậy. Thời gian trôi qua, khoảng 100 năm sau, Ca-bê-na-um đã bị trôi xuống biển, cùng với tội lỗi của nó. Giống như cách Đức Chúa Trời đã nhấn chìm Sô-đôm vì tội lỗi, Đức Chúa Trời cũng nhấn chìm Los Angeles, thành của sự bại hoại, xuống biển vì tội lỗi của nó.
Anh Roy Borders run sợ đến chết. Tôi không biết điều ấy có ý nghĩa gì. Tôi không biết. Chúng ta hãy cầu nguyện.
29
Lạy Chúa, thật là tốt lành để làm chứng cho những người thực sự biết lắng nghe. Chúng con tin Ngài, Chúa ơi, xin giúp cho sự không tin của chúng con. Chúng con nhận thức rằng, chúng con đang trên đường đi xuống, con đường đi đến sự kết thúc của thế giới này. Lúc nào, chúng con không biết. Nhưng sự Rước Dâu bí mật (that secret catching away of the Bride) đó, một trong những ngày này, Chúa ơi, chúng con sẽ được cất lên, được rước về với Ngài. Chúng con đang mong đợi ngày đó. Xin sửa soạn tấm lòng chúng con, Chúa ơi.
Chúng con thấy các ông bà đang nằm trên những chiếc cáng, những cái võng này, bị trói buộc bởi kẻ thù. Có lẽ còn những người đang ở bên ngoài, nếu Ngài không chạm đến, họ sẽ chết vì một cơn đau tim. Có lẽ một người thì bị bịnh ung thư ăn mòn dần.
Cha ơi, Ngài biết tấm lòng của mỗi người. Ngài biết tấm lòng nào thật, hay giả dối. Chúng con nói điều này bởi vì chúng con biết những gì Ngài đã làm. Quyền năng siêu việt của Ngài đã giải cứu mọi người. Chúng con là những người chứng kiến điều đó, dù người ta cố gắng nói với chúng con rằng những điều đó không bao giờ xảy ra. Nhưng nó xảy ra, Chúa ơi, chúng con là nhân chứng.
30
Lạy Chúa, tối nay con cầu nguyện bằng cách nào đó Chúa gây dựng đức tin trong lòng những người này, để mỗi người trong họ được giải cứu, tất cả những người bệnh tật đau ốm này. Chúa ơi, khi chúng con dạy Lời Ngài, xin Ngài cho làm cho lời con trở nên dễ hiểu. Xin Thánh Linh Ngài cất đi những lỗi lầm của chúng con, Chúa ơi, và sửa lòng của họ lại cho đúng đắn. Xin khiến cho buổi tối hôm nay thật sự là một buổi tối mà Ngài có thể ngự vào lòng những kẻ tin ở đây. Chúng con tổ chức buổi nhóm này cũng vì mục đích đó, Chúa ơi. Cầu xin cho những ai chưa được cứu, vượt lên tất cả mọi điều, sẵn sàng, phải sẵn sàng ngay bây giờ, khi Cánh cửa Ân điển vẫn còn đang mở. Chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
31
Bây giờ chúng ta sẽ trở lại với Kinh thánh, bắt đầu với...
Ai đó đã để một tờ ghi chú trên bàn nói rằng họ để lại một của dâng cho tôi buổi tối hôm nay. Điều đó không cần thiết; Đừng làm như vậy. Tôi không thể trả nó lại. Tôi nhớ một lần ở Calgary, Canada, họ đã đưa cho tôi một số tiền dâng đã quyên góp. Anh Jack đã cố gắng bảo tôi... Vợ tôi trở lại đó; Cô ấy và con cái ở trong 2 cái phòng cũ kỹ, nơi mà chúng tôi đang sống. Cô treo cái chăn lên che cửa sổ lại để những đứa trẻ khỏi bị viêm phổi. Cô ấy nói... Anh ấy đã nói với tôi, “Anh Branham ơi, thật không đẹp chút nào khi đối xử với chị ấy như vậy.” Anh chị em nhớ việc này. Người ta đã dâng hiến, tôi không nhớ rõ bao nhiêu ngàn đô-la.
Tôi nói, “Ồ, trả nó lại đi, Anh Jack.”
Anh nói, “Bây giờ, làm thể nào tôi trả lại được?” Vì vậy, tôi đã mua một chỗ, và chỗ đó để tôn vinh và thờ phượng Đức Chúa Trời... Vợ chồng tôi đã giữ nó trong 2 năm, như là một món quà từ Hội thánh.
Rồi sau đó, tôi nghĩ, “Điều này nghe không đúng lắm. Tôi đã không mang gì khi vào thế gian này; Và chắc chắn tôi sẽ không lấy gì đi được.” Tôi lay hoay suy nghĩ, rồi chuyển lại cho Hội thánh Đền tạm. Tôi đã làm điều đó, vì sao, để một mai, nếu có đầy tớ Chúa khác, sẽ sử dụng nó. Thật cảm ơn anh chị em rất tử tế. Xin Đức Chúa Trời chúc phước trên anh chị em về việc này.
32
Trong sách Gia-cơ chương thứ 2. Chúng ta bắt đầu đọc từ câu thứ 21.
Bây giờ, tôi sẽ... dành một chút thời gian để giảng, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu cầu nguyện cho người bệnh càng sớm càng tốt, và cầu nguyện cho nhiều người nếu chúng tôi có thể. Chúng ta cũng hãy nhớ... Tôi không quên Chị Anna Jean và Anh Don, tôi nghĩ họ đang ở đâu đó bên Thái-lan. Phải không? Đến nơi nào? Băng Cốc, trong những cánh đồng truyền giáo. Anh chị em có quá nhiều điều phải bận tâm lúc còn ban ngày, anh chị em muốn đề cập đến trước nhiều người khác. Nhưng một khi anh chị em đến đây, thì không nên nghĩ đến những điều đó nữa, mà hãy tập trung vào bài học.
33
Ở đây, trong Gia-cơ chương thứ 2, chúng ta bắt đầu từ câu 21 chương 2 của Sách Gia-cơ, chúng ta đọc một phần: Câu 21 chương thứ 2.
Áp-ra-ham, tổ phụ chúng ta, khi dâng con mình là Y-sác trên Bàn thờ, há chẳng từng cậy việc làm được xưng công bình hay sao?
Thế thì, ngươi thấy đức tin đồng công với việc làm, và nhờ việc làm mà đức tin được trọn vẹn.
Vậy được ứng nghiệm Lời Kinh thánh rằng: Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, và điều đó kể là công bình cho người; Và người được gọi là Bạn của Đức Chúa Trời.
34
Đề tài của tôi tối hôm nay... Hãy cứ giữ Kinh thánh của mình, bởi vì tôi đã trích một vài câu Kinh thánh. Nếu chúng ta không thấy quá dài, tôi sẽ liên hệ đến nhiều câu ở đây. Đề tài của tôi là: “Việc Làm Bày Tỏ Đức Tin.” Hãy nhớ: “Việc Làm Bày Tỏ Đức Tin.” Những việc làm bày tỏ đức tin đã được thực hiện rồi. Bây giờ chúng ta chọn đề tài này bởi vì chúng ta... Tôi tin rằng nó có thể giúp chúng ta hiểu. Xin hãy lắng nghe cho kỹ, chúng ta sẽ đi vào bài học giống như đang học trường Chúa nhật vậy.
Điều mà Gia-cơ nhấn mạnh trong bài giảng của mình ở đây dựa trên Sáng thế ký 22: 1-9, những điều mà con người thấy được trong Áp-ra-ham.
35
Chúng ta hãy trở lại; Tôi đã đánh dấu một số câu Kinh thánh ở đây trong Sáng thế ký chương thứ 22 từ câu 1 đến câu 9.
Khi mọi việc kia đã xong, thì Đức Chúa Trời thử Áp-ra-ham; Ngài Phán rằng: Hỡi Áp-ra-ham!
Người thưa rằng: Có tôi đây.
Đức Chúa Trời Phán rằng: Hãy bắt đứa con một ngươi yêu dấu, là Y-sác, và đi đến xứ Mô-ri-a, nơi đó dâng đứa con làm của lễ thiêu ở trên một hòn núi kia mà Ta sẽ chỉ cho. (Ngài không bảo ông điều xảy ra. Anh chị em chỉ phải bước tới; Khi Ngài Phán, anh chị em tiếp tục đi.)
Áp-ra-ham dậy sớm, thắng lừa, đem 2 đầy tớ và con mình là Y-sác, cùng đi; Người cũng chặt củi để dùng về của lễ thiêu, rồi đi đến nơi mà Đức Chúa Trời đã truyền dạy.
Qua đến ngày thứ 3, Áp-ra-ham nhướng mắt lên thấy nơi đó ở lối đằng xa, thì nói cùng 2 kẻ đầy tớ rằng: Hãy ở lại đây với con lừa; Ta cùng đứa trẻ sẽ đi đến chốn kia đặng thờ phượng, rồi sẽ trở lại với 2 ngươi.
36
Lúc đó, ông nghĩ trong trí mình, ông sẽ phải giết con trai mình, bởi vì Chúa đã bảo ông như vậy. Nhưng hãy xem trong Kinh thánh ở đây:
...Ta cùng đứa trẻ sẽ đi đến chốn kia đặng thờ phượng, rồi sẽ trở lại với 2 ngươi. (Ông cùng đứa trẻ.)
Áp-ra-ham lấy củi về của lễ thiêu, chất trên Y-sác, con mình; Rồi người cầm lửa và dao trong tay, và cả hai cha con đồng đi.
Y-sác bèn nói cùng Áp-ra-ham, cha mình, rằng: Hỡi cha! Người đáp: Con ơi! Cha đây. Y-sác nói: Củi đây, lửa đây, nhưng chiên con đâu có đặng làm của lễ thiêu?
Áp-ra-ham rằng: Con ơi! Chính Đức Chúa Trời sẽ sắm-sẵn lấy Chiên Con đặng dùng làm của lễ thiêu; Rồi cả hai cha con cứ đồng đi.
Họ đến chốn Đức Chúa Trời đã Phán dạy; Tại đó, Áp-ra-ham lập Bàn thờ, chất củi lên, trói Y-sác con mình lại, để lên đống củi trên Bàn thờ.
Áp-ra-ham bèn giơ tay ra cầm lấy dao đặng giết con mình. Thiên sứ của Đức Giê-hô-va từ trên trời kêu xuống mà rằng: Hỡi Áp-ra-ham, Áp-ra-ham! Người thưa rằng: Có tôi đây.
Thiên sứ phán rằng: Đừng tra tay vào mình con trẻ và chớ làm chi hại đến nó; Vì bây giờ ta biết rằng ngươi thật kính sợ Đức Chúa Trời, bởi cớ không tiếc với ta con ngươi, tức con một ngươi. (Thật là một việc làm tốt lành làm sao.)
Bây giờ, chúng ta thấy trong sách Gia-cơ ở đây Áp-ra-ham được xưng công bình bởi những việc làm của ông.
37
Nhưng trong sách Rô-ma, chương 4 từ câu 1 đến 8. Tôi sẽ không đọc hết ở đây, nhưng chỉ một phần thôi.
Vậy, chúng ta sẽ nói Áp-ra-ham, tổ phụ chúng ta, theo xác thịt đã được ích gì?
Thật thế, nếu Áp-ra-ham đã được xưng công bình... (Anh chị em nhớ, tôi đã nói từ này tối hôm qua, “xưng công bình”)... Bởi việc làm, thì có cớ khoe mình; Nhưng trước mặt Đức Chúa Trời không có như vậy.
Vì Kinh thánh có dạy chi? Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, và điều đó kể là công bình cho người.
Vả, đối với kẻ nào làm việc, thì tiền công không kể là ơn, nhưng kể như là nợ.
Điều Phao-lô muốn nói đến ở đây, đó là những gì Đức Chúa Trời thấy được nơi Áp-ra-ham.
38
Chúng ta hãy... Nếu anh chị em... Nếu chúng ta không giở quá nhiều, xin chúng ta hãy quay trở lại với Sáng thế ký chương thứ 15 câu thứ 6; 15:6, tôi tin điều này là đúng. Chúng ta hãy bắt đầu từ câu 5:
Đoạn, Ngài dẫn người ra ngoài và Phán rằng: Ngươi hãy ngó lên trời, và nếu ngươi đếm được các ngôi sao thì hãy đếm đi. Ngài lại Phán rằng: Dòng dõi ngươi cũng sẽ như vậy.
Áp-ram tin Đức Giê-hô-va, thì Ngài kể sự đó là công bình cho người.
39
Vậy thì 2 người đã được nói về đức tin: Phao-lô cho rằng Áp-ra-ham được xưng công bình bởi những gì Đức Chúa Trời đã thấy trong ông, còn Gia-cơ nói Áp-ra-ham được xưng công bình bởi những việc làm con người đã thấy nơi ông.
Gia-cơ nói “Áp-ra-ham được xưng công bình bởi việc làm của mình.”
Phao-lô nói, “Áp-ra-ham được xưng công bình bởi đức tin.”
Nhưng, chúng ta thấy, Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời; Đó là những gì Đức Chúa Trời thấy được trong ông; Ông tin Lời. Nhưng khi ông đi đến hành động dường như nó đã được làm rồi, đó là những gì con người nhìn thấy nơi ông.
Đối với chúng ta cũng như vậy, bởi vì những công việc chúng ta làm bày tỏ đức tin mà chúng ta có. Nhưng nếu chúng ta e ngại hành động theo những gì chúng ta tin, thì chúng ta không tin nó. Xem đấy, anh chị em phải tin.
40
Những việc làm của Áp-ra-ham bày tỏ đức tin của ông nơi Lời hứa của Đức Chúa Trời. Nên nhớ rằng Áp-ra-ham lúc đó đã 90 hoặc 100 tuổi còn Sa-ra đã ở tuổi 90. Họ đang ở trong cái tuổi khó khăn, đã qua thời sanh nở nhiều năm, nhiều năm rồi. Họ đã sống với nhau như vợ chồng từ khi còn trẻ nhưng họ không có con. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời Phán với ông khi ông ở tuổi 75 và Sa-ra ở tuổi 65, “Ngươi sẽ có con.” Và ông đã tin Lời hứa của Đức Chúa Trời. Ông tin điều đó. Bây giờ ông sẵn sàng làm mọi điều với đứa trẻ này. Ông tin Đức Chúa Trời; Đó là những gì Đức Chúa Trời thấy; Và con người cũng nhìn thấy những gì ông đã làm để chứng tỏ những gì ông tin. Điều đó cũng giống như những công việc tối hôm nay, nó cùng một cách với chúng ta. Lời đã được bày tỏ cho ông. Xem đấy, nó đã được bày tỏ cho ông, vì thế ông cũng đã tin nó, và hành động như thể nó đã xảy ra rồi.
Bây giờ chúng ta hãy dừng lại chốc lát. Đôi khi chúng ta hiểu lầm điều này. Nhiều người hay cảm xúc, họ làm việc dựa trên cảm xúc. Điều đó sẽ không tác dụng.
41
Tôi mến Anh Herholzer ở đây, chúng tôi đều là những người lớn tuổi, chúng tôi đã sống với nhau một thời gian dài, chúng tôi đã từng gặp nhiều sự ủng hộ, cũng như sự chống đối, đủ mọi thứ. Cầu nguyện cho người bệnh, khắp thế giới, nhìn thấy sự thất bại của con người, chứng kiến nhiều nơi ca ngợi “Ha-lê-lu-gia”. Rồi, tất cả những điều này chúng tôi học biết. Khi còn trai trẻ, chúng tôi đã bắt đầu giảng điều này, Anh Gerholtzer, cũng như tôi bắt đầu bơi. Điều đầu tiên, anh chị em biết, thường thường thì tôi đi ra ngoài, và tôi sẽ... Khi Anh Jack, tôi mời Anh Brown đi bộ với tôi trên phố, đêm nầy sang đêm khác, cố gắng để rồi loay hoay với chính mình. Tôi đã đứng đó như một đứa trẻ, đang tung toé nước, nhìn thấy những khải tượng, anh chị em biết. Tôi cứ ở trong tình trạng đó cho đến khi Anh Brown...
42
Tôi nhớ đêm nọ; Tôi không bao giờ quên, trên San Jose hoặc đâu đó. Anh đến đánh thức tôi dậy; Tôi đã mất ngủ mấy ngày, mà không biết mình đang nói chuyện với một người, nhưng tôi đã nói với anh, khóc lóc, “Tôi sẽ trở về nhà.”
Anh nói, “Sao, anh không thể về nhà.” Có một chương trình nhóm đang diễn ra dưới đó.
Tôi nói, “Ồ, tôi sẽ chuẩn bị trong chốc lát để về nhà.” Kìa, tôi quýnh lên như đứa trẻ.
43
Giống như anh chị em học bơi, anh chị em tung toé nước bơi ngang qua hồ, và “hù, hù, hù, đã quá!” Bây giờ, sau khi anh em học bơi, sải tay một cách duyên dáng hơn, và không mất sức nhiều. Có điều, anh chị em học thế nào để bơi được, chỉnh sửa thế nào để bơi tốt hơn, nhẹ nhàng hơn.
Một cậu thanh niên chưa bao giờ bước đi, sẽ cố gắng để bước xuống lối đi này, anh ta sẽ bị ngã hàng chục lần và bị kiệt sức để làm điều đó. Nhưng những ai biết đi, một vận động viên sẽ bước đi vững vàng trên lối đi đó mà thậm chí chẳng cần chú ý mình đang làm gì. Ồ, anh ta đã phải bắt đầu học, để rồi có thể trở thành con người như hiện tại.
44
Ồ, với việc giảng ra sự Chữa lành Thiên liêng [bằng phép lạ] cũng một cách như vậy, hay bất cứ sự gì khác. Để tiếp tục đi lên, anh chị em phải bắt đầu học. Nếu không học, thì có một điều gì đó sai trật. Anh chị em phải học, phải học làm thế nào để chấp nhận Đức Chúa Trời và nó thật sự có ý nghĩa gì.
Chúng ta thường cho phép điều này, đôi khi nói, “Ồ, cái anh chàng này không đủ đức tin; Anh ta đã không làm điều này điều kia.” Có một lý do; Có một nguyên nhân cho điều đó. Đôi khi đó là tội lỗi không được xưng nhận. Anh chị em có thể đổ một ga-lông dầu vào một người, và la hét cho đến khản cổ; Cũng không bao giờ lay chuyển tội ác đó. Không, thưa quý vị. Anh chị em phải xưng ra tội lỗi. Đó là điều mà tâm trí thức tỉnh làm, “Hãy đưa nó ra, hãy làm lại cho đúng.”
Nhưng làm quá chậm trễ. Anh chị em thấy không? Rồi số người còn lại thì thiếu kiên nhẫn, họ nói rằng, “Ôi, tôi chưa bao giờ cầu nguyện cho điều đó.” Nhưng bây giờ chúng ta muốn tìm kiếm một phương cách, những gì xảy ra, một căn bản thật sự của sự Chữa lành Thiên liêng.
45
Một ân tứ, như tôi đã nói tối hôm qua, “Ân tứ thật kỳ diệu, nhưng anh chị em không thể đem mục đích Đời đời của mình nương dựa trên ân tứ.” Anh chị em không thể lấy cái chính yếu dựa trên cái thứ yếu, ân tứ là vấn đề thứ yếu. Sa-tan có thể bắt chước những ân tứ của Chúa; Nó có thể làm những điều giống hệt như vậy, hoàn toàn chính xác. Vì vậy chúng ta hãy cẩn trọng điều đó.
Giống như đôi lúc tôi đã nhấn mạnh đến việc la nói mạnh mẽ; Tôi cũng đã thấy Sa-tan la hét như vậy. Nói tiếng lạ, tôi cũng đã nhìn thấy ma quỷ nói tiếng lạ. Chắc chắn, nó bắt chước điều đó, chúng ta nhầm tưởng đó là thật. Đôi khi người ta không biết phân biệt, công bố điều đó là thật nhưng chỉ là giả dối.
Cũng vậy, người ta lại nghĩ về sự Chữa lành Thiên liêng. Họ nghĩ, “Ồ, thật là một trò ma thuật hoặc một cái gì tương tự như thế.” Không phải vậy. Đó là đức tin chân thành, thuần khiết vào những gì Chúa Phán là Sự Thật. Và những cái neo, khi được neo xuống thì không có gì có thể lay chuyển chúng. Nó sẽ cứ ở đó. Do đó, cắt đi những góc cạnh nầy...
46
“Đức tin” là một “Sự Mặc Khải từ Đức Chúa Trời.” “Đức tin” là một “Sự Mặc Khải.” Có một chỗ mà tôi muốn ở đó một chút. Đó là sự Mặc Khải. Ngài đã Mặc Khải cho anh chị em bởi ân điển của Ngài. Không có điều chi mà anh chị em đã làm. Anh chị em không thể tự làm gì để tăng thêm đức tin. Anh chị em chưa bao giờ có đức tin. Đức tin được ban cho anh chị em bởi ân điển của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời Mặc Khải nó cho anh chị em; Vậy, đức tin là một Mặc Khải. Và toàn thể Hội thánh được xây trên sự Mặc Khải.
47
Một Mục sư Báp-tít bảo tôi trước đây không lâu, “Tôi không thể chấp nhận sự Mặc Khải.”
Tôi nói, “Thế thì anh sẽ không thể chấp nhận Kinh thánh, anh không thể chấp nhận Đấng Christ, bởi vì Ngài là Sự Mặc Khải của Đức Chúa Trời. Ngài là Đức Chúa Trời được bày tỏ trong xác thịt.” Vì vậy, toàn thể Hội thánh được xây dựng trên sự Mặc Khải Thiêng liêng.
Chúa Jêsus đã hỏi (Tôi nghĩ là hỏi Phi-e-rơ.), khi Ngài nói chyện với những môn đồ của Ngài, “Người ta nói Ta, Con Người là ai?”
“Người nầy nói Ngài là Ê-li, người kia nói là Môi-se; Kẻ khác nói là một trong các đấng Tiên tri, hay Giê-rê-mi.”
Ngài hỏi lại, “Còn ngươi nói Ta là ai?”
Phi-e-rơ trả lời, “Thầy là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời Hằng Sống.”
48
Giáo hội Công giáo cho rằng Ngài nói với Phi-e-rơ, “Ta sẽ lập Hội thánh Ta trên 'đá' nầy.” Còn người Tin lành thì cho rằng Ngài sẽ xây Hội thánh trên chính Ngài. Họ có thể đúng. Nhưng theo tôi cả hai đều sai. Hội thánh được xây trên sự Mặc Khải thuộc linh cho biết Ngài là ai. “Chẳng phải thịt và huyết tỏ cho ngươi biết điều nầy đâu, bèn là Cha Ta ở trên trời vậy. Còn Ta, Ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, Ta sẽ lập Hội thánh Ta trên 'đá' [”Sự Khải Thị“ - Bt] nầy (Sự Mặc Khải Ngài là gì. Trên sự Mặc Khải đó Ngài là Lời và toàn thể)... Các cửa âm phủ chẳng thắng được Hội đó.”
Điều này cho thấy cửa địa ngục sẽ chống lại Hội thánh.
49
A-bên, bởi đức tin, sự Mặc Khải (thời đó Kinh thánh chưa được viết ra)... Nhưng A-bên, bởi đức tin, đã dâng cho Đức Chúa Trời của lễ tốt hơn Ca-in. Đức Chúa Trời đã làm chứng, “Ông là người công bình.” Làm thế nào? Bởi đức tin. Thể nào? Bởi sự Mặc Khải. Nhờ sự Mặc Khải, A-bên đã dâng cho Đức Chúa Trời của lễ tốt hơn, bởi vì ông đã được bày tỏ rằng không phải hoa quả của đồng ruộng, bèn là huyết.
Đó là lý do tại sao người này tin, kẻ kia không, số khác thì làm bộ như tin.
50
Trong vòng quý thính giả (audience), khi một chiến dịch cầu nguyện đến, anh chị em sẽ nhận ra một số... Tất cả họ đều tốt, chúng ta có thể nói như vậy. Có một số người phải cố gắng để tin, cố gắng tự mình đặt niềm tin vào đó. Một số khác thì không tin. Còn một số thì chỉ bởi ân điển, họ được ban cho đức tin. Điều gì khác biệt giữa họ. Anh chị em có thấy? Chỉ bởi một điều. Đó là sự Mặc Khải, bởi vì đức tin là sự Mặc Khải từ Đức Chúa Trời. Trước tiên phải được Mặc Khải.
51
Chúa Jêsus đã tuyên bố rõ ràng rằng, “Ví bằng Cha, là Đấng sai Ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng Ta, hay tỏ cho người biết Ta.” Anh chị em nên đọc những câu Kinh thánh đó. Trong sách Phúc âm Giăng 6:44 đến 46. Họ không biết Ngài là ai. Họ nghĩ Ngài chỉ là một con người bình thường. Cũng như những người ngày hôm nay, họ nghĩ Ngài chỉ là một Tiên tri. Ngài là một Đấng Tiên tri; Tuy nhiên, Ngài không chỉ là một người bình thường, nhưng còn hơn thế nữa.
52
Như tối hôm qua tôi đã nói... Khi đọc sách, anh chị em sẽ thấy hơi bối rối vì những gì tôi đã nói, “Có 2 cuốn Sách Sự Sống!” Thật ra nó cùng một Sách, nhưng một nói về sự sinh ra thuộc thể, còn phần kia nói về sự sinh ra thuộc linh. Cái này dẫn đến cái kia, giống như cây lúa mì. Khi anh chị em nói về tôi, anh chị em đang nói về con người đang sống của tôi. Nhưng có một phần trong tôi là con người đó, nó sẽ bị diệt vong. Đó là sách mà tên nó sẽ bị xóa đi. Nhưng có một phần đời đời, một phần được định trước, một phần được lựa chọn, tên nó không bao giờ mất đi bởi vì nó luôn luôn còn đó. Nó không bao giờ bị cất khỏi. Anh chị em sẽ nhận ra điều đó trong sách này, anh chị em cũng được thoát khỏi sự lộn xộn. Anh chị em sẽ nhận ra chúng trong cách đó. Bởi vì tôi nghĩ Anh Vayle, người đã đặt đúng văn phạm cho nó, đã nhắc nhở tôi về điều đó sáng nay. Tôi nói, “Đúng thế.”
53
Những người Báp-tít tin rằng có 2 Sách khác biệt. Trên một phương diện, nó là 2 Sách khác biệt, nhưng trên phương diện khác nó không phải là 2 Sách khác biệt. Tôi là người có 2 phần phân biệt... Tôi có thân xác, linh và hồn, con người 3 phần, nhưng tôi... Chỉ có một phần khiến cho tôi trở nên một hữu thể.
Chỉ có một Sách Sự Sống thật. Giống như mầm sống của - của giống lúa mì kia nó đi qua cuống hoa, qua nhụy hoa, qua vỏ rồi chui vào trong hạt; Tất cả đi theo tiến trình này... Anh chị em nói, “Một hạt lúa mì đang nằm đó.” Không phải lúa mì mà là cuống, nhưng cùng nhau là lúa mì. Là lúa mì bởi nó là một cuống, nhưng lúa mì theo ý nghĩa anh chị em đang nói là hạt vào thời điểm kết thúc. Những thứ khác chỉ là chất mang; Nó phải bị hủy diệt. Đó là một - một chỗ dường như anh chị em bị gạch tên khỏi Sách Sự sống của Chiên Con, nhưng ở chỗ khác anh chị em không thể như vậy. Đó là chỗ của nó. Tất cả điều đó đều ở trong một Mặc Khải lớn lao kia, là sự bày tỏ cho biết trong suốt thời kỳ của 7 Ấn. Đó là lý do vì sao một số người không thể tin nó.
54
Chúa Jêsus Phán rằng, “Ví bằng Cha, là Đấng sai Ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng Ta. Và những kẻ Cha cho Ta sẽ đến cùng Ta.” Không ai có thể hiểu Ngài là Ai, hay làm thế nào để biết, trừ khi điều đó được Đức Chúa Trời bày tỏ cho anh chị em. Tiếp theo là đức tin đặt vào đó, khiến cho anh chị em hành động theo những gì mình tin. Chúng ta thấy một cách rõ ràng Đức Chúa Trời được bày tỏ trong Chúa Jêsus, và chỉ những ai được định trước để thấy điều này sẽ nhìn thấy. Hãy đọc phần Kinh thánh này; Tôi đã bỏ qua, Giăng 6:44-46. Tôi bỏ qua bởi vì chúng ta không có đủ thì giờ để đi hết, thời gian không dừng lại được.
Vì thế, chúng ta... Anh chị em hãy lưu ý, “Ví bằng Cha, là Đấng sai Ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng Ta. Và những kẻ Cha cho Ta sẽ đến cùng Ta.” Người ta sẽ công nhận điều này. Không ai có thể làm được điều đó, không một người nào, cho dù vấn đề là tốt như thế nào, anh chị em là ai; Điều đó phải được bày tỏ cho anh chị em. Rồi anh chị em biết Chúa Jêsus Christ là ai.
55
Bây giờ, ở đây, chương trình định trước là một quan điểm rõ ràng. Giống như hạt giống kia, Lời của Đức Chúa Trời là một Hạt Giống, nó cần phải có một mảnh đất được sửa soạn trước. Nếu anh chị em gieo giống mà chỉ ném nó trên mặt đất thôi, thì anh chị em đã làm một việc không tốt; Chim chóc sẽ đến nhặt hết. Anh chị em quăng nó vào chỗ đất có nhiều gai góc, gai góc sẽ làm cho nó bị nghẹt ngòi. Ngụ ngôn của Chúa Jêsus đã kể như vậy. Vì thế, đất phải được chuẩn bị trước. Đức Chúa Trời, trong ân điển tể trị chuẩn trước những tấm lòng. Ngài chuẩn bị cho anh chị em trước khi sáng thế để tiếp nhận Ngài trong thời đại ngày hôm nay. Ngài biết trước anh chị em bởi sự biết trước của Ngài và định cho anh chị em đến với Sự sống Đời đời. Ngài đã biết anh chị em; Vì vậy Ngài đã chuẩn bị sọan anh chị em.
56
Đó là lý do vì sao anh chị em đã ra khỏi những việc đời này để bước đến với những gì anh chị em đang có bây giờ. Đức Chúa Trời đã dẫn anh chị em đến một nơi mà Ngài đã định cho anh chị em ở đó. Nếu đất không được chuẩn bị trước, hạt giống không thể nào mọc lên. Đây là lý do tại sao những hạt giống đức tin, khi anh chị em chia sẻ niềm tin, người ta nhìn thấy rõ ràng về Đức Chúa Trời, nhìn thấy những gì xảy ra, và tất cả những ân tứ trong Kinh thánh được thực hiện, người góp phần, hô, “Ô, Ha-lê-lu-gia, tôi tin điều đó.” Nhưng rồi tiếp đến họ thấy mình thất vọng. Đất phải được định sẵn và chuẩn bị trước.
57
Cũng như đại bàng con tôi kể tối hôm qua. Nó nhận biết khi nghe tiếng kêu gào của đại bàng mẹ, “Có nhiều sự khác biệt giữa tiếng kêu đó và tiếng cục cục của gà mái gọi con.” Bởi vì nó là đại bàng từ trong trứng. Không... Nó không được tạo làm một con đại bàng theo kiểu gà; Nó luôn luôn là đại bàng. Một Cơ-đốc nhân luôn luôn là Cơ-đốc nhân. Đó là lý do của sự ly dị, anh chị em ly dị vì anh chị em bị mắc bẫy vào đó, bởi cha mẹ đầu tiên A-đam và Ê-va. Anh chị em trở nên một tội nhân trong bản chất. Anh chị em đã không muốn, nhưng bây giờ anh chị em đã nghe Phúc âm, và đức tin đến bởi sự nghe, sự Mặc Khải đến bởi việc nghe. Có một điều gì bên trong anh chị em.
Một người kia đến gần anh chị em và nói, “À, tôi không tin thứ đó. Vô lý. Tôi không tin việc đó. Không có gì đáng tin.”
58
Giống như người ta đã làm trong Giáo hội Ngũ Tuần, họ cười và nói, “Họ say rượu mới đó.” Mặc dù đó là... Đó là một điều vĩ đại đối với những gì đã xảy ra. Vì sao? Đó là Đức Chúa Trời Mặc Khải chính Ngài cho những cá nhân. Trong khi những kẻ khác cười nhạo, thì những người này vui mừng. Thật một sự Mặc Khải có tính cá nhân, đó là đức tin; Đức tin được Mặc Khải. Nếu không phải là đức tin, thì nó sẽ không như vậy. Đó là đức tin.
59
Những hạt giống phải có những mảnh đất được chuẩn bị trước. “Vì những kẻ Ngài đã biết trước, thì Ngài cũng đã định sẵn... còn những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi.” Nếu anh chị em muốn thì hãy đọc trong Rô-ma 8:28-34, và cũng như vậy trong Ê-phê-sô 1:1-5. Tất cả còn những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi, những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình, và những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng đã làm cho vinh hiển. Không có gì sai. Chúng ta nghĩ có, hãy nhìn trong Kinh thánh. Lời của Đức Chúa Trời Phán về việc này như là một đòn đánh chính xác. Chúng ta nhìn thấy Sứ điệp bị khước từ ngày hôm nay. Đó há không phải là những điều Kinh thánh đã nói sao? Chắc chắn, tất cả những điều này đã được Đức Chúa Trời định trước.
60
Ồ, đúng ra nó khiến cho anh chị em bước đi trong sự vui mừng. Nhưng có một nan đề đối với chúng ta ngày hôm nay, có quá nhiều sự khác biệt so với những Cơ-đốc nhân thời xưa. Khi một sự Mặc Khải chân thật, thật sự về Chúa Jêsus Christ là Đấng Em-ma-nu-ên ngự trong lòng những ai là người khắc khổ. Nhưng ngày hôm nay chúng ta được vỗ về bởi những Giáo phái, với giọng điệu, “Ồ, tôi nói với anh, họ không có sự Mặc Khải đâu. Anh hãy sang Giáo phái này đi.” Anh chị em đang phụ thuộc vào sự Mặc Khải của họ. Nếu sự Mặc Khải của họ không đi theo Lời Chúa, thì đó là sai; Dầu là của tôi hay bất cứ ai khác, đó là chỗ nó phải lộ ra. Lời Đức Chúa Trời cho biết điều gì đúng hay sai.
61
Dĩ nhiên, bất cứ hạt giống nào cũng cần có đất. “Vì, Ngài biết trước những kẻ...” Ngài biết những gì sẽ xảy ra. Lưu ý, Chúa Jêsus một lần nữa Phán về Hạt Giống rằng, “Một phần rơi nhằm chỗ đất đá sỏi, chỉ có ít đất thịt.” Trên đất có bụi gai và những thứ khác, nó sẽ không không thể nào mọc lên được. Một số khác rơi nhằm chỗ đất tốt, là loại đất đã được chuẩn bị trước.
62
Nhưng con người ngoài kia, anh ta trông giống như một chú gà con, anh ta cứ tìm kiếm, cố gắng để tìm kiếm. Bới chỗ này, bới chỗ kia, nhưng sau khi có tiếng kêu lớn đột ngột từ trời. Anh nhận ra nhanh chóng, “Đó là Lời của Đức Chúa Trời.” Anh nhận ra điều này bởi vì có một cái gì đó trong lòng anh bảo với anh như vậy, bày tỏ cho anh biết về nó.
63
Hãy để ý, Tiên tri Ê-sai đã nói, “Này một gái đồng trinh sẽ chịu thai.” Đó là một câu nói rất là lạ. Làm thể nào một - một người có tâm trí bình thường như ông có thể nói như vậy? Chưa bao giờ có chuyện gái đồng trinh mang thai. “Này một gái đồng trinh sẽ chịu thai.” Lúc đó, ông không lo lắng vì phải nói điều này, ông chỉ có việc nói mà thôi. Làm sao nàng có thể chịu thai như vậy? Đó không phải là việc của ông. Ông... ông chỉ việc nói những gì Đức Chúa Trời Phán rằng Ngài sẽ làm. Đức Chúa Trời đã bày tỏ điều đó cho ông, cho ông thấy khải tượng, đã bày tỏ như vậy, điều đó đã đúng.
64
Cũng một Đức Chúa Trời ấy đã bảo với tôi rằng một đứa trẻ sẽ được sinh ra từ một người không thể có một — đứa con, hay không thể có một đứa con gái. Cũng như những điều khác, nghe thật lạ tai làm sao vì Bác sĩ nói “Nó không thể xảy ra!”
Nhưng khi Đức Chúa Trời Phán rằng “Nó sẽ xảy ra,” việc xảy ra phụ thuộc vào loại lời gì có hiệu lực. Nên nhớ rằng, Tiên tri đứng lên ở đó và Lời Chúa được Phán ra.
65
Giống như trong Sáng thế ký 1, Đức Chúa Trời Phán, “Hãy có sự sáng. Hãy có điều này, hãy có điều kia.” Ngài đã tạo dựng con người theo hình ảnh của chính Ngài, hình ảnh của Đức Chúa Trời đã được tạo nên trong họ, người nam và người nữ, và chưa có gì trên đất. Tiếp theo, chúng ta nhận thấy trong Sáng thế ký chương 2 Ngài đã tạo dựng con người theo hình ảnh của Ngài. Chưa có ai canh tác đất, sau khi nghỉ việc sáng tạo. Điều đó là gì? Đó là Lời của Ngài; Ngài đã Phán điều đó. Khi Ngài Phán, “Hãy có sự sáng.” Có lẽ không có sự sáng trong vòng 800 năm sau đó, nhưng không thể không có sự sáng, vì Ngài đã Phán như vậy. Và miễn là Ngài đã Phán, “Hãy có cây cọ. Hãy có cây sồi. Hãy có cây này,” những hạt của nó đã được hình thành dưới nước kia. Điều đó đúng. Trong mùa này, trong thời điểm, trong chính mùa của nó, nó đã được sản sinh ra. Nó không thể sai lầm; Đó là Lời của Đức Chúa Trời. Lời không thể sai. Điều đó thật rõ ràng.
66
Một ngày nọ, Đức Chúa Trời nói với con người, mặt đối mặt. Nhưng trong thời Môi-se, khi lửa đổ xuống, người ta nói, “Hãy để Đức Chúa Trời... Hãy để Môi-se nói, cầu xin Đức Chúa Trời chớ Phán cùng chúng tôi; E chúng tôi sẽ chết mất.”
Vì vậy, Ngài Phán, “Ta sẽ không nói gì thêm nữa với họ. Ta sẽ dấy lên giữa họ một Tiên tri.” Đó là luôn là phương cách trong hệ thống của Đức Chúa Trời.
Lúc này, đây là một Tiên tri đang đứng; Ông chịu sự hà hơi; Ông không nghĩ đến tri thức của mình, “Xin đợi một chút. Ồ, nếu tôi nói điều đó, Ngài biết, người ta sẽ cho tôi là người mất trí.” Đó là tri thức lắng nghe Sa-tan giống như Ê-va đã nghe.
67
Chừng nào mà Bác sĩ nói rằng, “Anh không thể sống được, không thể nào khoẻ lại, không thể làm điều này hay điều kia.” Chừng nào anh chị em còn nghe theo những điều đó, thì Hạt Giống sẽ không bao giờ rơi đúng loại đất của nó để có thể làm ích lợi. Thật không thể. Nhưng khi điều gì đó vụt khỏi, và Hạt giống rơi vào chỗ đất đá sỏi, không gì có thể xé rách nó ra.
Vậy thì, cho dù sự việc mát bao lâu, nhưng nó sẽ xảy ra. Ê-sai nói, “Này một gái đồng trinh sẽ chịu thai.” Anh em biết lời này có trước khi sự việc diễn ra 800 năm không? Đức Chúa Trời biết trước một người nữ, nàng là ai, tên là gì, nơi mà Hạt Giống rơi vào. Anh em có tin điều đó không? Chắc chắn, Ngài đã thực hiện. Và từ một tử cung tầm thường sẽ xảy ra một phép lạ lớn lao. Đức Chúa Trời biết điều đó. Ngài chỉ bày tỏ cho Tiên tri của Ngài, người ấy trung tín nói ra Lời. Không một chút suy nghĩ điều đó là gì, người chỉ việc nói về nó. Người không bao giờ cố tìm cho ra lý lẽ của nó.
68
Nếu anh chị em lý luận... Điều gì xảy ra nếu người đàn ông này, cô kia hay ai đó cố gắng lý luận, “Tôi đã bị tàn tật trong nhiều năm. Bác sĩ nói, 'Không còn cơ hội nào nữa'”? Ồ, có lẽ không thể được theo những gì ông ta biết, và đó là sự thật.
Nhưng nếu điều gì đó có thể vứt đi sự tang tóc của họ, nếu bởi ân điển của Ngài, không phải của người giảng dạy, không phải của ai khác, bèn là Đức Chúa Trời đặt vào lòng anh chị em một sự Mặc Khải đầy xúc động, “Ngươi sẽ được lành!” Không có điều gì có thể giữ anh chị em trong tình trạng đó. Không có điều gì có thể giữ anh chị em lại; Anh chị em sẽ được lành. Nhưng cho tới khi sự việc xảy ra, anh chị em phải sắp đặt lại cho đúng chỗ mà Bác sĩ bảo anh chị em làm; Cho đến khi điều đó xảy ra. Nó phải được bày tỏ. Đó là bởi ân điển của Đức Chúa Trời mà nó được bày tỏ.
69
Hãy lưu ý, Đức Chúa Trời đã biết người nữ nào sẽ chịu thai. Lưu ý, Ê-sai không có một thắc mắc. Ê-sai không nói, “Đợi đã, Chúa ơi. Đợi một chút! Ngài đã nói cái gì với con vậy? Một gái đồng trinh sẽ chịu thai? Ồ! Gì vậy? Đợi đã! Cha ơi, chưa bao giờ một điều như thế xảy ra.”
Ông không do dự; Ông chỉ nói, “Này, một gái đồng trinh sẽ chịu thai.” Đúng.
70
Để ý Ma-ri: “Chúa ơi, đợi một chút. Ngài biết tôi - tôi chẳng hề biết một người nam. Điều này không thể được. Chưa bao giờ có sự việc như vậy xảy ra. Ồ, không, chưa bao giờ có chuyện như vậy. Làm sao tôi sẽ có một đứa trẻ này? Tôi không biết một người nam nào, vì thế điều đó không thể nào xảy ra được! À, thưa Thiên sứ, người chỉ nhầm lẫn. Tôi bị ảo giác. Hội thánh tôi nói, ”Thời đó đã qua rồi.“ Sự việc không hề diễn ra như vậy. Ma-ri không hề thắc mắc.
Nàng thưa rằng, “Tôi chẳng hề nhận biết người nam nào, thì làm sao có được sự đó?”
Thiên sứ truyền rằng, “Đức Thánh Linh sẽ đến trên ngươi, và quyền phép Đấng Rất Cao sẽ che phủ ngươi dưới bóng mình, cho nên Con thánh sanh ra.”
Nàng thưa, “Xin sự ấy xảy ra cho tôi như lời người truyền!” Không một thắc mắc.
71
Ê-sai, khi Đức Chúa Trời sản sinh ra Lời bởi ý tưởng ( sự mặc khải) đi vào lòng của Ê-sai, Nó rơi vào chỗ đất tốt, đó là một Tiên tri. Tiên tri đó không quan tâm đến sự khôn ngoan nào của con người. Ông không quan tâm đến trí óc của con người. Ông không quan tâm đến con người của bất cứ ai. Ông là một ống dẫn chuyên biệt cho Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời Phán thì ông phát ra. Đó là tất cả. Cho dù có gây tổn thương hay không, cho dù nghe có điên rồ hay không mặc kệ; Nó không khiến ông trở nên khác biệt. Đó là Đức Chúa Trời, không phải con người.
72
Khi Lời được Phán ra; Bấy giờ nó trở nên Hạt Giống; Nó phải rơi vào một chỗ nào đó. Nếu Đức Chúa Trời Phán ra Lời, nó sẽ hướng đến một tấm lòng nào đó mà nó phải rơi vào. Ngài cũng đã Phán, “Tất cả đều có thể được với kẻ tin. Nếu các ngươi nói với núi nầy rằng: Hãy dời đi, mà trong lòng không có nghi ngờ thì các ngươi có thể có điều các ngươi muốn.” Phải có một nơi nào đó là đúng.
Để ý. Chúng ta thấy rằng Ê-sai đã tuyên bố ở đây điều đó.
73
Nữ đồng trinh Ma-ri, chẳng bao lâu sau... Đất đã được vỡ rồi. Nàng là một nữ đồng trinh. Nàng đã không “trốn chạy.” Đất đã được chuẩn bị sẵn sàng, hay được định sẵn bởi sự biết trước của Đức Chúa Trời.
Thậm chí, khi Phán, “Này một gái đồng trinh.” Ngay lúc đó Đức Chúa Trời đã biết tên cô ta là gì. Tên cô đã ở trong Sách Sự Sống trên Thiên đàng.
Rồi sau đó, nó đã được minh chứng. Người ta nhìn thấy nó được bày tỏ ra bởi việc làm. Chúng ta nhìn lại và nói, “Chắc chắn, nó đã được thực hiện,” bởi vì chúng ta xem thấy những công việc đã được làm.
74
Các việc làm của Nô-ê đã bày tỏ cho con người những gì ông tin nơi Lời hứa của Đức Chúa Trời. Bấy giờ, Đức Chúa Trời gặp Nô-ê và nói, “Nô-ê, trời sẽ mưa. Ta sẽ hủy diệt tất cả mọi loài xác thịt trên đất này bằng nước.” Lúc đó, chưa bao giờ có mưa, nên đây là một điều dường như không thể. Ồ, bấy giờ, Nô-ê đã... Chúa Phán, “Hãy đóng một con tàu với kích thước ta sẽ chỉ cho ngươi.” Ông trở nên một người thợ mộc, ông bắt tay vào công việc với cái rìu của mình, và mọi thứ khác để cắt thành những tấm ván, và lắp ghép chúng lại với gỗ si-tim, và trét chai lên giống như Ngài đã Phán. Anh chị em thử tưởng tượng người ta đã nghĩ gì về con người đó?
Họ nói, “Đó là một người điên thật sự, bởi vì ông nói, 'Trời sẽ đổ nước lụt xuống,' và làm gì có nước trên đó.” Nhưng anh chị em thấy đó, Nô-ê không bận tâm đến điều này. Công việc của ông đang bày tỏ cho người ta đức tin của ông nơi những gì Đức Chúa Trời đã Phán bảo sẽ xảy ra.
Đó là lý Cơ-đốc nhân chân thật phải biệt riêng mình ra khỏi mọi điều để sống với Lời của Đức Chúa Trời, cho dù người ta nghĩ gì, người nào khác nói gì. Ông đã biệt riêng bởi vì... Ông không chỉ nói, nếu ông chỉ nói thôi, thì chẳng bao lâu việc làm của ông sẽ được biết đến. Ông sẽ thối lui, ông trượt dài, ông sẽ tham dự điều này, và bắt đầu... Ông sẽ - ông sẽ bày tỏ ông là gì. Còn nếu ông thành thật, nếu Lời Chúa được chôn sâu vào trong ông, ắt sẽ sản sinh ra kết quả của nó; Anh chị em sẽ thấy con người đó đã sửa soạn cho thì giờ trọng đại kia. Đó là cách mà Nô-ê đã làm.
75
Môi-se, với cây gậy trong tay, đến để giải cứu dân sự khỏi tay Pha-ra-ôn. Lúc đó anh chị em thử tưởng tượng... Môi-se, Kinh thánh nói rằng ông được dạy dỗ tất cả sự khôn ngoan của Ai-cập. Ông rất thông minh; Ông có thể dạy lại sự khôn ngoan đó. Ông được dạy dỗ tất cả sự khôn ngoan của họ. Nhưng ông đã không theo đuổi nền giáo dục của mình. Lúc đó, anh chị em hãy nghĩ tới một người ra nơi đồng vắng với tất cả sự giáo dục đó, rồi Đức Chúa Trời đã hiện ra với ông và Phán, “Hỡi Môi-se, hãy cầm lấy cây gậy này, đi xuống Ai-cập kia, đem con cái Ta ra khỏi đó với cây gậy này trong tay ngươi. Hãy chiến thắng mọi điều với chỉ cây gậy này.”
Lúc đó, điều gì sẽ xảy ra nếu Môi-se nói rằng, “Này, chờ một lát; Tôi nghĩ tôi đã nói chuyện với một hữu thể thông minh, Đấng vĩ đại ”TA LÀ“ mà Ngài đã giới thiệu về mình. Làm sao với một cây gậy nhỏ cong oằn cũ kỹ này trong tay, mà tôi chiến thắng được đội quân triệu người với giáo mác, binh đao? Tôi không phải là chiến sĩ; Tôi là người chăn chiên. Làm sao tôi làm được điều đó?”
Không có câu hỏi nào. Vì sao? Vì sao? Đất nơi lòng ông, ông là người đã được định trước. “Vì các sự ban cho và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời chẳng hề đổi lại được bao giờ.” Đức Chúa Trời đã bảo Áp-ra-ham rằng Ngài sẽ làm như vậy, và ở đó đất đã được sửa soạn.
76
Môi-se cầm cây gậy và đi xuống Ai-cập, đem một dân ra khỏi một quốc gia. Ông đến đó với một cây gậy trong tay, và bảo Pha-ra-ôn, “Hãy để cho dân ta đi.”... Pha-ra-ôn đã nhìn thấy Môi-se trong việc làm, ông đã tin những gì mình làm, hay cố gắng để làm. Ông đặt đức tin nơi Lời hứa của Đức Chúa Trời; Ông đi xuống đây để thể hiện nó. Không ai khác có thể làm điều đó, không ai khác để hoàn thành việc này; Ông đã được bổ nhiệm để làm công tác này. Đức Chúa Trời đã bảo trước cho Áp-ra-ham những gì sẽ xảy ra. Khi Lời hứa đã đến gần, có một con trai sẽ được sinh ra, một đứa trẻ khôi ngô. Và cha mẹ, Am-ram và Giô-kê-bết, đã không sợ mạng lệnh của nhà vua. Xem đấy, có một điều gì đó; Đất đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Đức Chúa Trời ôi, tôi hy vọng, tối hôm nay, khi tôi nói đến đất đã được chuẩn bị, nơi mà Hạt Giống có thể rơi vào đúng chỗ của nó, và nó sẽ là một số... Nếu không, thì nó sẽ không xảy ra.
Đó là một điều tương tự. Ồ, anh chị em nói, “Anh Branham ơi, điều đó hầu như đã cất đi khỏi chúng tôi.” Cũng có thể, nó ra khỏi Cơ-đốc giáo. Anh có thể làm lại bất cứ điều gì. Nhưng nếu, nếu nó thực sự rơi vào, Lời của Đức Chúa Trời rơi xuống đúng loại đất, Nó sẽ sản sinh ra kết quả. Nó phải như vậy bởi vì Nó là Hạt Giống.
77
Nô-ê... Môi-se, việc làm đã bày tỏ đức tin của ông nơi Lời hứa của Đức Chúa Trời. Pha-ra-ôn, con người, có thể nhìn thấy những gì đã xảy ra. Không... Ông không hiểu thể nào Môi-se làm được như vậy, nhưng ông biết Môi-se tin những gì đang ông nói và ông không đứng đó trong cung điện với cây gậy trong tay. Ông nói, “Bởi cây gậy này, tôi sẽ giải cứu họ ra khỏi tay vua.” Một ông già 80 tuổi, không phải là một vận động viên: Một ông già, vai đã xuôi xuống, râu quai nón dài — có lẽ tới hông, tóc bạc và với cây gậy trong tay ông nói, “Bởi cây gậy này, tôi sẽ giải cứu họ. Hãy để cho dân ta đi, ĐỨC GIÊ-HÔ-VA ĐÃ PHÁN VẬY. Nếu không, Ngài sẽ đoán xét vua.” A-men! Tại sao? Đó là... Có phải ông ta sợ? Vì sao? Một mũi tên, một cây giáo, hay bất cứ thứ gì khác có thể kết thúc cuộc đời ông. Nhưng ông không một chút sợ hãi. Ông biết rõ nơi mình đang đứng; Và nói, “Đức Chúa Trời sẽ đánh vua, hỡi Pha-ra-ôn.” Vâng, thưa quý vị.
Vì Đức Chúa Trời Phán với ông, “Ngươi sẽ lên núi này một lần nữa,” ông đã biết mình đang đi đến đó.
Ha-lê-lu-gia! Chúng ta biết nơi nào mình đang đi để kết thúc cuộc hành trình. Đức Chúa Trời đã Hứa. Có một đất bên kia bờ sông. Đừng sợ hãi trong sự làm chứng của anh chị em. A-men! Một khi anh chị em được bày tỏ thì đừng sợ hãi. Anh chị em cũng đừng quan tâm dù cả thế gian này họ nói gì; Anh chị em không phải sợ hãi. Khi anh chị em đã được bày tỏ, “Đây là Chân Lý đến từ Đức Chúa Trời,” vậy thì anh chị em đừng sợ hãi. Nếu không anh chị em sẽ không thể.
78
Đa-vít, với một cái trành của người chăn chiên, đã bày tỏ cho cả quân đội Y-sơ-ra-ên tin rằng ông có Đức Chúa Trời của họ. Lúc đó, Gô-li-át ở bên kia, hắn đứng đó và khoác lác: To hơn gấp nhiều lần so với Đa-vít; Hắn có những ngón ta dài 3 tấc Anh rưỡi. Hắn là một người khổng lồ, một người to lớn, một người Phi-li-tin phi thường. Anh chị em để ý Đa-vít, một con người nhỏ nhất, thậm chí ông quá nhỏ để có thể gia nhập quân đội, quá còi cọc đến nỗi họ không thể sử dụng ông. Vì thế các anh trai của ông đuổi ông ra khỏi doanh trại quân đội, trong lúc Gô-li-át đang ba hoa, khoác lác.
Nhưng nên nhớ rằng, Đa-vít đã được bày tỏ. Ông nghĩ, “Đạo binh của Đức Chúa Trời Hằng Sống đang đứng đó trên phần đất của mình, và đang đuổi người Phi-li-tin không chịu cắt bì kia ra khỏi nơi này.” Chúng ta có thể gọi điều đó là “bệnh ung thư” tối hôm nay; Chúng ta gọi đó là “bệnh bại liệt.”
Tại sao, Đa-vít không phải là con người của chiến trận, không được trang bị với loại khí giới gì; Ông không phải là đấu thủ xứng hiệp. Trong khi vai của người kia khoảng 3 thước Anh hoặc 3 thước 6 từ bên này sang bên kia; Hắn cao 4 thước hoặc 4 thước rưỡi, với một cây lao giống như cây trục khung cửi của thợ dệt, có lẽ dài khoảng 6 thước, một thanh kiếm dài độ 1 thước 2.
79
Một Đa-vít nhỏ bé đứng đó với một miếng da, da dê hoặc da cừu, với 2 đoạn dây buộc vào. Nhưng ông đã được Mặc Khải. Sự Mặc Khải soi sáng ông. A-men! Ông nói, “Đức Giê-hô-va đã giải cứu tôi khỏi vấu sư tử và khỏi cẳng gấu, ắt sẽ giải cứu tôi khỏi tay người Phi-li-tin không chịu cắt bì kia kia.”
Những người anh của ông, có khả năng hơn để làm điều đó, Sau-lơ, hơn hẳn với quân đội của mình cái đầu và vai trở lên. Nhưng, anh chị em thấy đó, họ không được Mặc Khải. A-men! Họ tin điều này sẽ được thực hiện; Họ tin Đức Chúa Trời có thể làm được việc đó; Nhưng họ không được bày tỏ; Chỉ Đa-vít được bày tỏ. Vì vậy mà có sự khác biệt, ngay tại đây. Nếu anh chị em nhận được một Mặc Khải tối thượng rằng anh chị em được Đức Chúa Trời chữa lành thì anh chị em sẽ nhận điều đó... [Băng trống. - Bt] Anh chị em sẽ nhận được điều đó. Tôi không quan tâm anh chị em có điều gì không ổn, sự chênh lệch, có lẽ nó còn tồi tệ hơn giữa Đa-vít và Gô-li-át. Nhưng nếu nó được bày tỏ cho anh chị em...
80
Hãy để ý, khi sự việc đã được bày tỏ, Đa-vít trở nên can đảm. Đa-vít nói, “Hôm nay, ta sẽ lấy đầu ngươi.” A-men! Đức Chúa Trời chúng ta, bởi ân điển, trong giờ phút tối quan trọng khi mà sự quyết định phải được hoàn thành, cùng một Đức Chúa Trời sản sinh ra ân điển ngày xưa, đã gieo hạt giống đức tin vào trong một chàng trai lưng gù vì khối u kia (that little hunchback-looking boy*), thấy trong lòng cậu ta; Cũng một Đức Chúa Trời đó, trong giờ phút quyết định này, có thể nhấc người phụ nữ kia khỏi chiếc xe lăn, người đàn ông nọ bị...?... đau tim. Khi hạt giống đức tin nhỏ nhoi đó được bày tỏ cho anh chị em... Tôi không quan tâm bao lâu sự việc xảy đến mất bao lâu...
81
Hãy để ý, kẻ thù khổng lồ ở phía bên kia không tin điều đó; Bệnh ung thư cũng vậy. Hắn đã cười và nói, “Có phải ta là một con chó đâu, mà ngươi sai một đứa trẻ đến đây để địch lại cùng ta?” “Ta sẽ nhấc ngươi lên trên mũi lao, và để cho chim ăn thịt ngươi.” Vì sao, vì hắn đã có tất cả, tất cả mọi thứ thuộc phía hắn.
Nhưng anh chị em đã thấy, Đa-vít không hề run sợ vì tất cả những thứ đó. Vì sao? Vì ông đã được Mặc Khải. Ông có đức tin trong những việc ông đang làm. Ông biết mình sẽ chiến thắng. Và ông đã thắng, bởi vì ông đã được Mặc Khải, ông biết vị trí mình đang đứng.
Nếu Đức Chúa Trời Phán với lòng anh chị em đêm nay rằng, “Ngươi sẽ không còn nằm trên giường bệnh đó nữa. Ngươi sẽ không phải ngồi trên chiếc xe lăn đó nữa. Ngươi sẽ được lành,” không có điều gì có thể thay đổi tâm trí của anh chị em về điều này.
Nhưng mỗi người rao giảng trên thế giới có thể cầu nguyện, cho đến khi nó xảy ra... Tôi không muốn nói rằng điều đó không giúp ích cho anh chị em, nhưng đó là điều ích lợi; Nó có thể khích lệ anh chị em. Nhưng cho đến khi đức tin đó... Quyền năng chữa lành ở trong anh chị em. Nó không đến từ người giảng dạy. Nó đến bởi sự Mặc Khải, bởi đức tin. “Ấy chẳng phải là bởi quyền thế, cũng chẳng phải là bởi năng lực, bèn là bởi Thần Ta.” Đức Giê-hô-va Vạn Quân Phán vậy. “Bởi Thần Ta, bởi ân điển, bày tỏ điều nầy cho ngươi.” Không có gì có thể cất nó đi: Bởi đức tin, sự Mặc Khải. Rồi, Đa-vít đã minh chứng bằng việc làm của mình...
82
Một số người trong bọn họ nói, “Tao biết mày là đứa trẻ nghịch ngợm.” Anh trai của ông nói, “Mầy bỏ chiên của chúng ta trong đồng vắng cho ai? Tao biết tánh kiêu ngạo và sự độc ác của lòng mầy. Ấy đặng xem tranh chiến nên mầy mới đến.”
Ông trả lời, “Hãy để tôi nói với Tướng [vua] Sau-lơ.” Anh chị em thấy không?
Sau-lơ đáp, “Này, con, Ta khâm phục sự dũng cảm của ngươi, nhưng ngươi chẳng thể đi đấu địch cùng người Phi-li-tin kia, vì ngươi chỉ là một đứa con trẻ, còn hắn là một tay chiến sĩ từ thuở còn thơ.”
Đa-vít tâu rằng, “Khi tôi tớ vua chăn chiên của cha mình...” Ông có thể đặt nền tảng cho sự việc trên một điều gì đó. A-men! Hỡi anh em ơi, Đức Chúa Trời đã cứu linh hồn anh em, há không thể cứu được thân thể anh em sao? Cũng một lẽ đó, Ngài bày tỏ cho anh chị em, Ngài là Đấng Chữa lành của anh chị em cũng như là Đấng Cứu Rỗi của anh chị em vậy. Nhưng trước hết phải được Mặc Khải; Đó là sự khác biệt. Đa-vít có một cái gì đó để đặt nền tảng cho đức tin của ông.
Ông không nói, “Điều này chưa hề xảy ra trước đây.”
Nhưng nói, “Đức Giê-hô-va đã giải cứu tôi khỏi vấu sư tử và khỏi cẳng gấu, ắt sẽ giải cứu tôi khỏi tay người Phi-li-tin không chịu cắt bì kia kia.”
“Làm thể nào ngươi biết điều đó, Đa-vít?”
“Tôi tin điều đó.”
“Vì sao?”
“Vì nó đã được bày tỏ cho tôi.” Ông trả lời...
Ông biết những gì ông đang nói, bởi vì khi kẻ khổng lồ nói, “Ta sẽ cho chim ăn thịt ngươi;” Ông trả lời, “Ta sẽ lấy đầu ngươi.” Có một sự khác biệt. Và ông đã làm như vậy.
83
Sam-sôn, tình cờ trong giờ phút không cảnh giác trên đồng cỏ, 1.000 người Phi-li-tin bao vây ông. Ông đã nhìn xuống đất và thấy một con lừa đã bị chết, ông nhặt lên cái hàm, cái xương quai hàm đã khô, dùng nó để đánh trả những người Phi-li-tin đó. Ông đánh vào đầu họ bằng cái hàm lừa, và như tôi được biết, không một cái răng nào rơi ra khỏi nó. Mũ bảo hiểm của người Phi-li-tin có lẽ dày khoảng 2 phân rưỡi để giữ cho đầu khỏi bị đánh (bởi vì trong thời đó họ đánh nhau bằng gậy chiến). Nhưng Sam-sôn đã lấy hàm lừa đánh gục 1.000 người Phi-li-tin, còn hàm lừa không hề gảy. Sam-sôn tiếp tục đánh họ như vậy mỗi khi họ tràn lên. Phần sót lại của họ bị giết bởi những tảng đá; Họ đã kéo khỏi trước mặt ông. Vì sao? Ông tin điều đó!
Đôi khi...?... Tôi muốn nói với anh chị em đến vài điều khác. Tiếp tục với tinh thần đó, những điều giống như Giô-suê đã làm, giống như Ma-ri Ma-đờ-len, và những người khác. Khi một điều gì được bày tỏ cho anh chị em, hãy nắm lấy. Hãy giữ lấy nó, đó là cơ hội tốt.
84
Vâng, ông đã được Mặc Khải. Ông đã đi gặp 1.000 người Phi-li-tin này. Lúc đó, anh chị em nghĩ gì khi những người Phi-li-tin kia nói rằng, “Xem kìa, nó đang đến, đồ tép riu kia; Chỉ cao khoảng 1 thước 3; Với 7 lọn tóc thả xuống lưng, giống như một đứa con gái yếu đuối, tiến đến với một cái hàm lừa. Hãy nhìn lại chúng ta, một đội quân hùng mạnh. Không thấy buồn cười sao?” Nhưng ông ta đã làm gì? Ông chứng tỏ cho những người Phi-li-tin kia thấy những gì Đức Chúa Trời đã Mặc Khải cho ông. Ông đã chộp lấy cái hàm lừa và quất, bởi vì nó là thứ vũ khí mà Đức Chúa Trời đã đặt vào tay ông. Ngài đặt cái đó vào tay ông; Đó là những gì ông đã tin: Ông có thể chiến thắng. Bởi việc làm này ông đã chứng minh cho người Phi-li-tin kia thấy những gì Đức Chúa Trời đã đặt vào lòng ông để làm.
85
Giăng Báp-tit đã bày tỏ đức tin của ông bằng việc làm, và khi ông nói, “Nhưng có một Đấng ở giữa các ngươi.” Tôi nghĩ câu này trong sách Giăng, tôi đã đọc Kinh thánh Giăng 1:26. Ông nói...
Người ta hỏi, “Có phải ông nói ông là Đấng Mê-si sẽ đến? [”Đấng Christ“ trong tiếng Hi-lạp tức là ”Đấng Mê-si“ trong tiếng Hi-bá-lai, có nghĩa là ”Đấng Được Xức Dầu“. - Bt] Vì sao, con người, có vấn đề gì với ông vậy? Chúng tôi đã chờ đợi Ngài 4.000 năm rồi.”
Ông trả lời, “Ngài đang ở giữa các ngươi bây giờ.” Ha-lê-lu-gia! Ngài cũng đang ở đây tối hôm nay!
Ông đã bày tỏ đức tin của mình bởi sự Mặc Khải, bởi vì ông đã được Mặc Khải để biết ông sẽ làm báp-têm cho Đấng Mê-si [tức là Đấng Christ]. Ông đã 30 tuổi. Ông biết Ngài phải ở đâu đó; Nhưng ông không hề biết Đấng đó là ai, và kìa Ngài đã ở ngay giữa họ. Ông nói, “Nhưng có một Đấng ở giữa các ngươi bây giờ mà các ngươi không nhận biết. Ấy là Đấng đến sau ta, ta chẳng đáng mở dây giày Ngài. Đấng ấy sẽ làm phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh. Và Ngài đang ở ngay trong vòng các ngươi.” Ông đã bày tỏ đức tin của mình, bởi vì ông biết trong Thời đại của ông, ông sẽ được nhìn thấy và làm báp-têm cho Đấng Mê-si [Đấng Christ] của Đức Chúa Trời. Vậy, anh chị em biết, người ta có thể thấy ông có một sự Mặc Khải thật từ Đức Chúa Trời.
86
Để chứng minh điều đó là thật, Đấng Mê-si [Đấng Christ], một Con Người bình thường trẻ tuổi kia đi ngang qua đó, Người ăn mặc cũng giống như những người đàn ông khác, bước ngay ra khỏi đám đông. Giăng nói, “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi.”
“Làm thế nào ông biết Ngài?”
Ông nói, “Ngài đã Phán cùng ta ở trong đồng vắng rằng: 'Đấng mà ngươi sẽ thấy Thánh Linh ngự xuống đậu lên, ấy là Đấng sẽ làm phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh.'”
Ông biết Ngài vì có một dấu hiệu được quy định vào thời điểm đó. (Anh em nắm bắt điều đó không?) Giăng biết thời điểm, bởi vì ông là một Tiên tri. Ông đã được Mặc Khải, ông biết vào thời điểm đó ông sẽ thấy một dấu hiệu. Nên khi ông thấy dấu hiệu đó, ông nói, “Ngài đang ở giữa các ngươi.” Ông đã biết Ngài ở đó.
Ồ, tôi nhìn thấy dấu hiệu của thời kỳ cuối cùng ở đây. Tôi thấy những điều mà Ngài đã Hứa trong Sứ điệp về thời Cuối cùng nầy, nó đang ứng nghiệm, nó lộ rõ như Lời Kinh thánh đã chép. Tôi biết thời điểm ấy đã đến gần. Tôi nói điều này không một chút do dự. Tôi tin nó thực sự đã đến gần, vì tôi thấy những dấu hiệu mà Ngài đã Phán sẽ xảy ra trước thời điểm đó. Nó sắp xảy ra ngay bây giờ.
87
Giăng đã bày tỏ đức tin của mình vào điều Đức Chúa Trời đã Mặc Khải cho ông. Vì vậy, việc làm bày tỏ đức tin. Khi người ta nhìn thấy anh chị em được chữa lành, họ sẽ biết rằng anh chị em có đức tin và nhờ đức tin đó anh chị em đã được lành bệnh.
Điều đó làm chứng sự gì? Ấy là, “Tôi có đức tin hiện giờ, bởi vì tôi đã nhận được điều Đức Chúa Trời đã Hứa. Nó đang hiện thực trong tôi. Tôi đang sẵn sàng để sự việc có thể xảy ra.” Đó là những việc anh chị em làm. Chắc chắn vậy.
88
Một lần kia, trong chuyến đi gần đây nhất tại Phi châu; Tôi đã trải qua mùa xuân ở đó. Có một đứa trẻ chân của nó không bình thường, chân này ngắn hơn chân kia. Trong đời nó chưa bao giờ mang giày. Ồ, nó bị biến dạng thật kinh dị. Tôi đã cầu nguyện cho đứa trẻ trong đêm hôm đó; Người ta chứng kiến và thấy những điều đó được thực hiện; Họ đã cầu nguyện cho đứa trẻ. Sáng hôm sau tôi đi xuống, bước đến một cửa hiệu giày. Tôi vào đó, và có một người đang mua cho đứa trẻ ấy đôi giày để mang. Ông ta đã tin.
Giống như người đàn ông kia, ông tin rằng Đức Chúa Trời sẽ cho ông một đứa con. Chắc chắn, ông tin rằng điều đó sẽ xảy đến, và sẵn sàng cho sự việc. “Tôi đang sẵn sàng.” Mặc dầu, chưa nhìn thấy những kết quả về thể chất, nhưng điều đó không có gì quan trọng. Ông tin như vậy, giống như Áp-ra-ham đã tin, xem những điều mâu thuẫn dường như không có. Vậy đó.
89
Vậy, nếu lý trí của anh em nói với anh em... Ồ, một lời chua cay. Nếu lý trí của anh chị em bảo anh em rằng đó là Sự Thật, Đức Chúa Trời là Đấng Chữa lành mọi bệnh tật, tâm trí anh em có thể làm chứng rằng đây là Sự Thật; Nhưng tấm lòng anh em không có loại đất tốt, đức tin, để nó có thể rơi vào và bày tỏ ra, thì sự việc sẽ không bao giờ xảy ra. Cho dù bao nhiêu — vấn đề không phải là con người bề ngoài có thể dùng Kinh thánh để lý giải nó bao nhiêu, họ có thể nói điều đó là đúng, mà vẫn không khiến cho nó trở nên đúng.
Bao nhiêu người đã nhận những băng ghi âm? Có phải anh em đã nhận bài giảng của tôi cách đây không lâu, “Những Người Được Xức Dầu Trong Ngày Cuối Cùng?” Anh em tin bài giảng đó không? Trong đó đã nói, “Sẽ có những kẻ chống lại Đấng Christ (Antichrist). Những kẻ chống lại Đấng Christ sẽ phỉnh gạt chính những kẻ được lựa chọn nếu có thể được.” Có thể qua... Nó không thể, bởi vì không thể được; Họ đã được chọn. Hiểu không? Đúng vậy.
Nhưng Ngài đã Phán, “Những kẻ được xức dầu.” Anh chị em biết, “Christ” có nghĩa là “được xức dầu,” nhưng những kẻ này là “anti” (chống nghịch). Họ đã được xức dầu, nhưng chống lại, chống lại Đấng Christ trong sự dạy dỗ của họ. Chúng có thể làm bất cứ điều gì mà những người còn lại của họ có thể làm.
90
Nên nhớ, anh chị em đang ở trong một chu trình của 3 người, nhưng anh chị em là một người. Giống như Cha, Con, và Thánh Linh, một chu trình gồm 3, nhưng chỉ có một Đấng, 3 thuộc tính của cùng một Đức Chúa Trời: Cương vị cha... 3 Chức vụ như là: Cha, Con, và Thánh Linh. Anh chị em có thân thể, linh và hồn.
Con người bề ngoài có năm cửa để nó có thể tiếp xúc với cõi trần: Thị giác, vị giác, xúc giác, khướu giác và thính giác. Bề trong, đó là hồn, nó có 5 tri giác: Lương tâm, tình yêu thương, v. v... Nhưng bên trong nữa, đó là linh, nó có một điều. Đó là nơi mà anh chị em sống.
91
Thánh Linh có thể đến đây và xức dầu cho anh chị em để làm điều gì đó, anh chị em làm, nhưng điều đó không có nghĩa là anh chị em được cứu. Hãy suy nghĩ điều này. Cai-phe đã nói Tiên tri. Giu-đa đã đuổi quỷ. Thánh Linh đã xức dầu cho ông ta. Trời mưa cho người công bình lẫn kẻ gian ác; Cỏ dại (weeds) có thể vui mừng với lúa mì. Nhưng đó là điều cốt lõi. Có một nơi mà những người trí thức có thể chấp nhận và nói, “Ồ, chắc chắn, điều đó thấy rất tốt. Tôi tin nó.” Điều đó vẫn không là gì hết. Không, thưa quý vị. Thần linh có thể làm chứng cho nó, và nó cũng vẫn không phải vậy. Bởi vì linh không đến từ Đức Chúa Trời, nó có thể bắt chước làm lại hoàn toàn giống, nhưng đó không thể là thật. Anh chị em có thể chữa bệnh; Anh chị em có thể làm những việc giống như anh chị em đã làm. Anh chị em có thể hành động như thể anh chị em đã được nhận nó. Những Cơ-đốc nhân có thể hành động như là Cơ-đốc nhân, đời sống và hành vi tốt. Nhưng không có nghĩa là họ được cứu. Điều đó hoàn toàn chính xác. Hiểu không? Thánh Linh có thể đến đó, Thánh Linh thật sự. Đức Thánh Linh có thể xức dầu cho anh chị em; Nhưng vẫn không có nghĩa là anh chị em được cứu. Chính linh hồn bên trong không bao giờ chết; Nó có Sự sống Đời đời. Nó đã có Sống Đời Đời. Nó đến từ Đức Chúa Trời; Nó trở về với Đức Chúa Trời, đó là linh hồn.
92
Hãy lưu ý điều đó, nó phải là như vậy. 5, đ-ứ-c t-i-n (f-a-i-t-h), bề ngoài; Linh, J-e-s-u-s; Bề trong, a-n-h e-m. Đó là cách đứng đây nhìn vào anh em, tôi không biết lấy một ai. Linh có thể xức dầu cho tôi, tôi vẫn không biết một ai trong anh em. Nhưng khi bên trong của bề trong can thiệp vào, đó là Đức Chúa Trời.
Đó là chỗ con người bề ngoài có thể lý giải. Anh chị em là con người, “Ồ, anh biết, Tôi - tôi biết tôi không được phạm tội tà dâm. Nhưng, anh biết, linh bảo tôi không nên phạm tội tà dâm. Nhưng anh thấy đó, đâu vẫn vào đấy.” Thật là một sự kiềm chế lòng vòng, tốt hơn hãy thận trọng.
Nhưng khi có sự chỉ dẫn từ bên trong, tất cả phần còn lại tập hợp với nhau. Đó là cột chỉ đường. Đó là tháp điều khiển, bên trong của bề trong. Linh điều khiển hồn, hồn điều khiển thể xác.
Vì thế, nước vôi bên ngoài không thể làm nên một sự khác biệt. Tôn giáo của con người ủng hộ điều đó, Phao-lô đã gọi “bức tường tô trắng”, v. v... Họ chỉ có bề ngoài là kẻ tin, họ đã nói Tiên tri, và mọi thứ khác nhưng bên trong của bề trong là... “Linh của kẻ vô tín...”
Đó là lý do mà tôi đã nói người ta có thể nhảy múa, nói tiếng lạ; Người ta có thể la hét, đặt tay lên kẻ bệnh, và chữa lành người bệnh bởi đức tin; Tất cả những điều vĩ đại đó bởi Thánh Linh, vẫn bị hư mất. Những người được xức dầu...
93
Hãy để ý Chúa Jêsus đã Phán, “Chỉ tin, người ta có thể làm được mọi sự.” Đức tin và việc làm là 2 vợ chồng, chúng đi đôi với nhau. Chồng đi với vợ, vợ với chồng; Họ khẳng định cho nhau.
Giống như một người đàn ông kia nói, anh ta đã có gia đình nhưng anh không thể bày tỏ hay biểu hiện như một người có vợ; Thì anh chị em nghi ngờ lời tuyên bố của anh ta. Một người đã nói rằng, “Tôi đã lập gia đình.”
“Vợ anh đâu?”
“Ồ, Tôi - tôi không biết.” Thật hơi khó cho tôi để tin anh ta.
Tôi hỏi, “Ồ, vợ anh đâu?”
“À, tôi không biết.” Tôi - tôi sẽ không tin điều đó.
Vậy anh chị em thấy, nếu anh chị em có những điều mà anh chị em nói là mình có, “Tôi có đức tin.” Làm thể nào anh chị em bày tỏ cho tôi thấy anh chị em có đức tin? Bởi việc làm. Đúng không?
“Tôi đã lập gia đình.”
“Làm thể nào tôi biết anh đã lập gia đình?”
“Đây là vợ tôi.” Đúng như vậy.
“Tôi đã lập gia đình, đây là chồng tôi.”
“Tôi đã được chữa lành.”
“Làm thể nào anh biết?”
94
“Việc làm của tôi bày tỏ đức tin tôi.” Đấy, hiểu không? Vậy thì, những gì anh em đang nói về: Đức tin là điều Đức Chúa Trời nhìn thấy trong anh em; Việc làm của anh em là những gì người khác có thể thấy nơi anh em.
Đó là sự khác biệt giữa Phao-lô và Gia-cơ ở đây, trong việc giải thích về Áp-ra-ham. Họ không bao giờ mâu thuẫn với nhau; Cả hai giống như trong hôn nhân.
Đức tin mà không sinh ra việc làm cũng giống như vậy, ai cũng có quyền nghi ngờ lời chứng của anh chị em. Anh chị em nghe điều đó không, trước khi chúng ta bắt đầu hàng cầu nguyện? Nếu đức tin không sinh ra việc làm, thì anh chị em không thể khiến cho người khác tin rằng mình được lành. Anh chị em nói, “Ồ, tôi không biết.” Hiểu không? “Vâng, chắc chắc, tôi có đức tin.” Anh chị em không có. Bởi vì, nếu có đức tin, thì ắt hẳn có việc làm đi đôi với đức tin. Chúng là chồng và vợ, điều này khẳng định cho điều kia.
95
Chúng ta hãy suy nghĩ đến Áp-ra-ham một chút. Áp-ra-ham đã có sự kết hợp thánh đó một cách hoàn hảo; Ông coi những việc mâu thuẩn với đức tin, dường như không có; Và hành động trên cùng một nguyên tắc. Tôi có thể tưởng tượng ra, sau đó khoảng 20 năm, có người đến gần và hỏi, “Cha của nhiều dân tộc à? Áp-ra-ham, ông nói tên của ông là 'Áp-ra-ham,' một cái tên có nghĩa là 'Cha của nhiều dân tộc.' Ông có bao nhiêu đứa con, hả Áp-ra-ham?”
Điều đó không khiến ông vấp ngã chút nào. Kinh thánh nói, “Người chẳng có lưỡng lự hoặc hồ nghi về lời hứa Đức Chúa Trời, nhưng càng mạnh mẽ trong đức tin;” Cứ chuẩn bị mọi thứ tất tả trẻ em vì ông sẽ có con. Chỉ thế thôi.
96
Thậm chí Sa-ra nói, “Ông có biết điều gì sắp xảy ra không? Ông sẽ có con, nhưng tôi nói cho ông cách để mà chúng ta có thể có nó. A-ga là con đòi của tôi; Tôi sẽ trao nó cho ông.” (Bởi vì chế độ đa thê lúc đó là hợp pháp.) “Và cô ta sẽ có con, rồi tôi sẽ bắt lấy đứa trẻ.” Nhưng Áp-ra-ham không tin điều đó. Không, ông sẽ không làm như vậy. Nhưng Sa-ra được cảm động để làm như vậy.
Vì thế Đức Chúa Trời bảo Áp-ra-ham, “Cứ nghe nàng,” nhưng Ngài cũng Phán, “Tuy nhiên, đây không phải là điều mà Ta đã Hứa với ngươi. Đây không phải là phương cách để ngươi nhận lấy điều Ta đã Hứa.”
97
Bây giờ hãy xem, ông coi điều gì mâu thuẫn, cơ thể ông đã hao mòn, tử cung của Sa-ra cũng không còn khả năng để sinh đẻ không quan trọng. Ông là cụ già 100 tuổi. Sa-ra cũng đã 90. Để ý. Sự giới hạn của tử cung Sa-ra hay sự hao mòn của thể xác Áp-ra-ham không phải là vấn để đáng kể.
Hãy lắng nghe điều này:
Vả, ấy chẳng phải bởi luật pháp mà có Lời hứa cho Áp-ra-ham hoặc dòng dõi người lấy thế gian làm gia nghiệp, bèn là bởi sự công bình của đức tin.
Vì, nếu bởi luật pháp mà được hưởng gia nghiệp, thì đức tin ra vô ích, lời hứa cũng bỏ rồi, Vì luật pháp sanh ra sự giận; Song đâu không có luật pháp, thì đó cũng không có sự phạm luật pháp.
Bây giờ, cũng hãy lắng nghe điều này:
Khi chẳng còn lẽ trông cậy...
“Khi chẳng còn lẽ trông cậy,” có nghĩa là tất cả sự hy vọng đã ra đi. Ồ, mỗi lần tôi cảm thấy buồn một chút, tôi lật ở đây, Rô-ma chương 4.
(Y như chép rằng: Ta đã lập ngươi làm cha của... nhiều dân tộc,) thật người là cha chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời, tức là Đấng người đã tin, là Đấng ban sự sống cho kẻ chết, gọi những sự không có như có rồi. (“Đức Chúa Trời đã Phán vậy.” Anh chị em biết?)
Người cậy trông khi chẳng còn lẽ trông cậy, cứ tin, và trở nên cha của nhiều dân tộc, theo lời đã Phán cho người rằng: Dòng dõi ngươi sẽ như thể ấy.
Tiếp theo câu 19:
Người thấy thân thể mình hao mòn, vì đã gần đầy 100 tuổi, và thấy Sa-ra không thể sanh đẻ được nữa, song đức tin chẳng kém. Người chẳng có lưỡng lự hoặc hồ nghi về Lời hứa Đức Chúa Trời, nhưng càng mạnh mẽ trong đức tin, và ngợi khen Đức Chúa Trời.
98
Ở tuổi 100 à? Ồ, thân thể của ông bấy giờ vô sinh, và tử cung của Sa-ra không còn khả năng sinh sản... Ông đã... Đó là điều không đáng cho ông quan tâm. Khi ông đã được Mặc Khải, sự giới hạn đó không cần phải xem xét nữa. Anh bị bại liệt, hay bất cứ là gì đi nữa, hay cậu bé kia có lẽ bại liệt, điều đó không phải là vấn đề phải xem xét. Đừng bận tâm đến nó.
“Nhưng Bác sĩ nói, 'Cậu ta không bao giờ có thể ra khỏi đây.' 'Cô ta không bao giờ trở nên...'” Điều đó cũng không cần quan tâm.
“Ồ, coi đi, tôi là một ông già; Tôi đã ở tuổi trung niên.” Không, không cần bận tâm.
99
Chúng ta là con cháu của Áp-ra-ham, (Ha-lê-lu-gia!) không phải như Y-sác, nhưng dòng dõi Nhà Vua của ông qua Chúa Jêsus Christ bởi đức tin mà ông đã có. Dòng dõi Áp-ra-ham trong những ngày cuối cùng sẽ chiếu sáng như những ngôi sao. Con cháu Áp-ra-ham. “Người thấy thân thể của mình đã hao mòn.” Cũng đừng bận tâm đến điều đó. Thậm chí nó không giải quyết được câu hỏi Đức Chúa Trời có thực hiện hay không; Đức Chúa Trời đã Phán thì Ngài sẽ thực hiện. Vì sao? Ông đã được Mặc Khải. Đúng thế không?
Khi điều đó đã được bày tỏ cho anh chị em, khi nó thật sự... là điều gì đó... Anh chị em không thể khiến cho nó xảy ra; Anh chị em phải được Mặc Khải. Rồi anh chị em đừng bận tâm những điều mẹ đã nói, cha đã nói, những gì Thầy giảng đã nói, hay những người khác nói. Chỉ xem xét những điều Đức Chúa Trời đã Phán mà thôi.
100
“Người thấy thân thể mình hao mòn, vì đă gần đầy 100 tuổi, và thấy Sa-ra không thể sanh đẻ được nữa, song đức tin chẳng kém.” Ồ, điều đó khiến tôi bàng hoàng. “Người thấy thân thể mình hao ṃn, vì đă gần đầy 100 tuổi, và thấy Sa-ra không thể sanh đẻ được nữa, song đức tin chẳng kém.”
Không có một hoàn cảnh nào cần phải xem xét khi hạt giống đức tin tìm được chỗ đất tốt của nó. Khi một gien của tinh trùng từ người đàn ông bắt gặp trứng của người phụ nữ, cả hai sẽ ở trong quá trình thụ tinh, điều gì đó sẽ xảy ra. Ha-lê-lu-gia! Bác sĩ có thể nói rằng, “Anh không thể có con. Tôi có thể chứng minh điều đó, vì có những gien đã bị chết trong cơ thể của anh, trứng của cô ta không thể được thụ tinh.” Nhưng hãy để nó thụ tinh cho trứng, để tinh trùng đó tự di chuyển đến trứng một lần đi, rồi xem điều gì sẽ xảy ra; Một bé trai hay một bé gái xuất hiện. Vì sao? Đức tin đã tìm được nơi đất tốt của nó. Việc làm dẫn đến việc làm, tế bào thêm vào tế bào, và rồi đây một bé trai hay bé gái ra đời. A-men! Đức Chúa Trời ôi, xin lòng thương xót chúng con. Ồ, Đức Chúa Trời ôi, xin làm cho chúng con là những Cơ-đốc nhân khoẻ mạnh như chúng con nên có. Nếu chúng ta là những người nam, người nữ, chúng ta có thể gặp được Đức Chúa Trời trong Lời Ngài. Anh chị em không thể làm như vậy cho đến khi anh chị em được Mặc Khải. (Tôi phải đi nhanh.)
101
Lưu ý, đức tin thánh của Đức Chúa Trời được kết hợp với việc làm thánh khiết của Tiên tri Ngài. Nên nhớ, đức tin thánh của Đức Chúa Trời đã được Mặc Khải cho Áp-ra-ham. Ông đã nhận nó, bởi đức tin đó ông đã bắt đầu những việc làm thánh. Hạt giống Lời hứa đã có chỗ để lớn lên. Điều gì sẽ xảy ra nếu Áp-ra-ham nói, “Ồ, Ngài biết, Sa-ra, rốt cuộc, đã được 25 năm kể từ khi Đức Chúa Trời Phán hứa?” Ồ, ồ. “Nếu điều gì đó sẽ xảy ra.” Nhưng nó sẽ không. Đức Chúa Trời biết nó không xảy ra.
Điều gì xảy ra nếu trinh nữ Ma-ri nói, “Ồ, đợi một chút. Một gái đồng trinh sẽ chịu thai à? Ồ, người ta sẽ đuổi tôi ra khỏi Hội thánh nếu tôi đến đó và nói với họ điều như thế”? Lúc đó, nàng sẽ có những tư tưởng như vậy nếu không có sự sửa soạn trước chỗ đất trong lòng.
Khi Tiên tri ấy nói, “Một gái đồng trinh sẽ chịu thai,” lúc đó việc đã được định rồi.
“Những dấu lạ theo sau kẻ tin.” Nếu Lời được rơi vào một mảnh đất tốt đã ở đó, thì nó sẽ nảy nở. Không có gì ngăn cản nó được.
102
Bây giờ, chúng ta sẽ kết thúc nhanh. Hạt Giống có một nơi để ẩn giấu. Đức Chúa Trời biết nơi đó, hoặc Ngài không bao giờ ban Lời Hứa cho Áp-ra-ham. Nào, hãy nghe cho rõ. Đức Chúa Trời biết nơi nào Lời hứa sẽ đến; Thậm chí Ngài chưa bao giờ kêu gọi Áp-ra-ham cho tới khi ông 75 tuổi, nhưng ông là tôi tớ được định trước từ khi sáng thế, cũng như Sa-ra.
Lưu ý, nên nhớ, ông không có Kinh thánh để đọc. Ông không có Kinh thánh dễ dàng như chúng ta ngày hôm nay để đọc Lời Chúa và xem người khác đã nhận Lời đó. Nên nhớ, ông có được điều đó chỉ bởi sự Mặc Khải, đó là sự thật. Cũng giống như Giô-sép, trong Sáng thế ký, không có Kinh thánh. Nên nhớ, Môi-se viết Sáng thế ký, Xuất Ê-díp-tô ký, Lê-vi ký, và Phục truyền Luật lệ Ký. Không có một nhân vật nào có Kinh thánh để đọc cho đến khi sau Môi-se. Điều đó đúng không? Họ không có Kinh thánh như chúng ta có, để có thể giúp đỡ chúng ta trong hoàn cảnh khó khăn. Họ là những người mạnh mẽ, được Đức Chúa Trời Mặc Khải, và họ đã đứng ngay đó. Không điều gì có thể lay chuyển họ. Anh chị em nghĩ rằng chúng ta vẫn có một đức tin mạnh mẽ đó không? Ứơc gì Điều đó được mặc khải cho anh em.
103
Xin thứ lỗi vì sự diễn đạt, hoặc làm chứng vào lúc này, ngay trước khi kết thúc. Tôi nhớ trên kia tại Twin City (up here in “Twin City*”); Anh Brown và họ đã cùng với tôi; Tôi đang nghiên cứu đời sống của Giô-sép trong Kinh thánh. Tôi đọc Kinh thánh đó, có một người không có gì thù nghịch. Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp và tất cả những người này đều có điều gì đó chống nghịch lại họ, nhưng không phải Giô-sép. Thật là một con người, một con người hoàn hảo, một “hình bóng” toàn hảo của Đấng Christ.
Khi tôi đọc đến đó, tôi đã khóc suốt một ngày trong căn phòng khách sạn. Tôi bước vào buồng nơi mà chúng tôi treo áo quần, kéo cửa lại, và tôi nói, “Đức Chúa Trời ơi, con muốn cám ơn Ngài vì một người như Giô-sép, một người đã từng sống trên đất, một người bằng xương bằng thịt như con, một người đã tin Ngài và làm theo Lời Ngài.” Ông bị các anh mình ghét bỏ. Ông không thể không là người thuộc linh. Ông đã nhìn thấy khải tượng. Ông có thể thông giải những giấc mơ. Tất cả bọn họ đã ghét bỏ ông vì điều đó. Ông không thể không làm như vậy; Điều đó cho thấy ông như thế nào.
104
Điều đó hoàn toàn không xảy ra với những người khác. Lẽ ra họ nên yêu mến ông, ngược lại họ đã... Khi ông nói điều nghịch lại họ vài lần, họ nói, “Ồ, thằng nằm mộng đến kia rồi.” Họ đã ghét ông một cách vô cớ.
Tôi đã hỏi, “Vì sao họ đã làm thế?” Nhưng người đó không hề lay chuyển; Ông vẫn ở đó. Tôi nói, “Cám ơn Chúa. Chúa ơi, cám ơn Ngài vì một người như vậy.”
Ngay lúc đó Đức Thánh Linh bày tỏ cho tôi, “Ngươi sẽ có một con trai, và ngươi sẽ gọi tên nó là Giô-sép.” Tôi bật dậy khỏi đó và cảm ơn Chúa.
105
Becky, ngồi phía sau kia, vừa được sinh ra... được khoảng 1 tuổi. Cháu đã phải chịu sinh mổ; Đặc điểm di truyền trong gia đình vợ tôi là sinh mổ; Bởi vì họ không mở ra như những người phụ nữ khác xương cứng như đàn ông, và cháu bé phải được lấy ra khỏi mẹ bởi chỗ vết mổ. Bác sĩ đã bảo tôi; “Anh Branham ơi, anh đừng có thêm một đứa con nào khác nữa với người phụ nữ này. Tử cung của cô ta mỏng như bong bóng.” Ông nói tiếp, “Tốt hơn hết hãy để tôi thắt ống dẫn trứng.”
Tôi nói, “Không, tôi sẽ không - đừng nghĩ đến điều đó, Bác sĩ ạ.”
Ông nói, “Ồ, anh - anh - anh sẽ... Cô ấy không nên có đứa con nào khác nữa. Anh sẽ huỷ hoại cô ấy. Cô ấy sẽ chết. Chúng tôi đã có một thì giờ tồi tệ kinh khủng. Anh chỉ... Cô ấy vừa mới đã trải qua.”
Sau đó Chúa đã bảo tôi sẽ có một đứa con trai và tên nó là “Joseph.” Tôi không hề sợ điều đó. Tất cả anh chị em, nhiều người trong anh chị em nhớ điều đó.
106
Tôi đã mạnh dạn thông báo, “Tôi sẽ có một đứa con và tên nó là ”Joseph.“ Bao nhiêu người còn nhớ điều này? Chắc chắn. Tất cả khắp trên đất nước, mọi nơi, nói với người ta, ”Sẽ có một đứa con, tên của nó là Joseph.“
Cũng giống như đứa trẻ ở Phần-lan đã sống lại từ cõi chết. Anh Jack đã ở đó khi sự việc diễn ra. Đã nói với anh chị em, 2 hoặc 3 năm trước khi việc đó xảy ra, “Có một đứa bé trai,” nó đã được liệm, tại chỗ nó đang nằm. “Đức Chúa Trời Phán vậy.”
“Điều đó sẽ xảy ra như thế nào?”
“Tôi không biết. Nhưng tôi đã được Mặc Khải điều sẽ xảy ra.”
107
Tôi được bày tỏ điều đó, “Khi tôi đến Arizona, tại đó tôi đã gặp 7 Thiên sứ. Họ đã bảo cho tôi lúc đó — một Sứ điệp mà tôi sẽ giảng dạy.” Đó là 7 Ấn. Điều đó đã xảy ra. Bao nhiêu người còn nhớ điều tôi nói đó? Những cuốn băng và những điều sẽ đi với điều đó. Nó đã xảy ra. Những tạp chí, mọi thứ khác đã chụp hình điều này. Ánh sáng đó trên bầu trời, họ không thể nào hiểu được. Nó đã ở đó.
Tôi nhớ gọi Anh Jack và hỏi anh về điều đó, Đấng Christ đang đứng ở đó, và Anh Jack nói, “Đó là trạng thái vinh hiển của Ngài.” Tôi yêu mến Anh Jack. Anh là một trong những Nhà Thần học lỗi lạc nhất mà tôi biết, còn thì tôi không thể đạt được điều đó.
Tôi đã đứng đó, tôi nói, “Chúa ôi, điều này là thế nào? Con người trẻ đây, với đầu tóc giống như lông chiên.”
Ngài Phán, “Ngài đội đầu tóc giả.” Hãy xem trong sách, trước khi sự việc chưa từng xảy ra, tôi đã nói điều đó. Trong ngày đó khi sự việc xảy ra, nó sẽ đi lên. Và anh chị em hãy lật tấm hình nghiêng qua một bên, nếu anh chị em có tạp chí “Look” hay tạp chí “Life”. Hãy để nghiêng. Đó là Ngài, một cái đầu Hofmann của Đấng Christ, nhìn xuống nơi tôi đang đứng; Đó sự việc đăng trong tạp chí. Bao nhiêu người đã từng thấy Nó? Dĩ nhiên tất cả anh chị em đều thấy. Đó hãy nhìn phía sau, đã minh chứng một cách chính xác sự Mặc Khải là đúng.
108
Tại sao đội tóc giả? Vì, những quan toà người Anh cổ, những quan tòa Do-thái, đã từng đội tóc giả, họ làm điều đó ở Anh quốc; Khi ông ta... Đó là uy quyền tối cao; Ông ta mang tóc giả. Điều đó cho thấy Ngài đang đứng đó với đầu tóc giả bằng cánh của Thiên sứ; Ngài là An-pha và Ô-mê-ga. Ngài là Vị Quan Án tối cao, và không ai khác ngoài Ngài. Ngài được xem như là An-pha và Ô-mê-ga. Ngài là Người trẻ kia, không hơn... 30 tuổi. Đội đầu tóc giả màu trắng, chứng tỏ Ngài là tối cao, Đức Chúa Trời, “Cha đã giao tất cả quyền phán xét vào trong tay Con.” Ha-lê-lu-gia! Sự Mặc Khải không bao giờ sai. Hãy nói nó bằng mọi giá, cho dù nó như thế nào đi nữa, sống đúng với Lời Chúa.
Nên nhớ, 4 năm sau, vợ tôi...
109
Chúng tôi biết mình sẽ có một đứa con. Mọi người hỏi, “Có phải Joseph đó sẽ ra đời không?”
Tôi nói, tôi đoán như vậy; Tôi không biết, nhưng tôi sẽ có Joseph.“
Khi đứa trẻ được sinh ra, đó là Sarah. Sau đó một người gọi tôi lên, và cười vào mặt tôi; Ông mỉa mai, “Hãy nói đi, anh biết gì không? Anh muốn nói đến Josephine!” Người đàn ông đó đã chết. Ông ấy đã chết.
Tôi nói, “Thưa ông, tôi đã nói, 'Đức Chúa Trời bảo tôi sẽ có một con trai và tôi sẽ đặt tên cho nó là 'Joseph.'”
Có 3 người đã rời bỏ một Giáo hội Giáo phái nào đó và đến với Hội thánh chúng tôi, họ đã nghe tôi nói điều đó. Khi Sarah ra đời, họ nói, “Hừ, ông ta là một Tiên tri giả.”
Tôi nói, “Đợi một tí, thưa quý bà, tôi chưa khi nào nói khi nào; Đức Chúa Trời cũng không nói khi nào. Ngài đã bảo với tôi rằng, tôi sẽ có một... Ngài... bảo Áp-ra-ham, ông sẽ có một Y-sác, nhưng Ích-ma-ên đã được sinh ra giữa thời gian đó, nhưng Lời hứa vẫn không bị cất khỏi.” Tôi nói tiếp, “Đức Chúa Trời đã Phán, tôi sẽ có đứa con trai đó và đặt tên cho nó là 'Joseph.'.”
110
Bác sĩ đến nói với tôi, “Thưa Mục sư, bây giờ tôi sẽ thắt ống dẫn trứng.”
Tôi trả lời, “Ông đừng làm thế.”
Ông nói, “Ồ, anh sẽ phải cưới vợ lại một lần nữa để có đứa con trai ấy.”
Tôi đáp, “Tôi sẽ có đứa con trai đó bởi cô ấy. Đức Chúa Trời Phán vậy.” Tôi không thể đọc điều gì ngoài Kinh thánh, nhưng nó đã được viết trong lòng tôi qua một khải tượng, bởi đức tin; Đức Chúa Trời Phán vậy. Tôi không muốn do dự với Lời hứa của Đức Chúa Trời vì vô tín.
Một số người đã nói, “Ông muốn nói 'Josephine.'”
Tôi trả lời, “Tôi muốn nói 'Joseph.'”
Bác sĩ đã nói, “Cô ta không thể có thêm một đứa con nữa.”
Tôi nói, “Cô ta sẽ có đứa khác.”
4 năm trôi qua, cuối cùng nàng đã sinh một đứa con nữa.
111
Sau đó một phụ nữ (một Tiên tri giả đã được sai đi khắp đất nước) đã viết những lời, “Meda sẽ chết, trong thời gian này, bởi vì tôi đã được sai đến để dẫn dắt Bill. Nhưng ông ta không chịu lắng nghe bởi tôi là một phụ nữ, và Đức Chúa Trời đoán xét ông bằng cách giết vợ ông.”
Tôi nói, “Đức Chúa Trời đã sai Đức Chúa Jêsus Christ đến để dẫn dắt tôi. Tôi được hướng dẫn bởi Đức Thánh Linh.”
Meda tội nghiệp. Chúng tôi có một y tá đã được chữa lành trong một buổi nhóm; Tất cả anh chị em đều biết, Cô Morgan, là một trong những y tá của Bệnh viện Mayo, một trong những trường hợp tồi tệ nhất... Ồ, cô đã được ghi nhận, chết vì bệnh ung thư khoảng 20 năm trước, ung thư bướu thịt, ở Louisville, theo hồ sơ của bệnh viện Báp-tít. Bây giờ, cô đang chăm sóc bệnh nhân ở Jeffersonville, trong một bệnh viện. Cô đã ở đó trong nhiều năm nay, bởi vì Đức Chúa Trời bảo cô sẽ sống.
Meda rất yêu mến cô, nên bảo, “Em muốn Margie đến với em, Bill à, em cảm thấy không muốn đến bệnh viện.”
112
Tôi nói, “Đừng làm vậy... Chúng ta yêu mến Margie, nhưng Margie không phải là Đức Chúa Trời của chúng ta; Margie là chị em của chúng ta thôi.” Tôi đưa nàng lên Nhà máy Green's. Cô đã ôm tôi và khóc, dĩ nhiên tôi yêu nàng. Tôi đến Nhà máy Green's. Và tôi...
Nàng đã nói, “Anh Bill, anh có nghĩ rằng em sẽ chết không?”
Tôi trả lời, “Anh không biết, nhưng dù sao một đứa trẻ sẽ được sinh ra. Em sẽ có một Joseph.”
Nàng hỏi, “Có phải là nó không?”
Tôi nói, “Anh không biết, cưng ạ. Anh không thể nói, nhưng Đức Chúa Trời đã Phán em sẽ có Joseph, và chúng ta sẽ có nó. Anh không quan tâm bất cứ lời nói nào; Chúng ta sẽ có Joseph. Rồi cũng Đức Chúa Trời đã Phán với anh tất cả những khải tượng, đã bảo anh điều đó, Ngài không hề sai một điều nào thì cũng sẽ không bao giờ sai về điều đó.”
Tôi đến nhà máy để cầu nguyện. Và bắt đầu ở đó, thấy Ánh Sáng giữa 2 cái cây, nói rằng, “Hãy trở lại với công việc ngươi và sách của ngươi.” Tôi đi trở lại với điều này...
113
Kinh thánh... đặt trong xe của tôi. Khi tôi lật ra, gió đã thổi lật đến chỗ Na-than đang thi hành chức vụ với Đa-vít; Nói rằng, “Ngươi hãy nói cùng Đa-vít, kẻ tôi tớ Ta, như vầy: Đức Giê-hô-va Vạn Quân có Phán như vầy: Ta đã gọi ngươi từ giữa đồng cỏ, từ nơi ngươi chăn chiên. Ta khiến cho ngươi được danh lớn như danh người sang trọng của thế gian. (Không phải tất cả danh vĩ đại nhất, mà như danh người sang trọng; Không bao giờ khiến ông là một Billy Graham, nhưng cho ông một danh.) Ta đã làm nên điều đó, nhưng, Ta không để cho người xây cất Đền thờ, nhưng con trai của người...” Ngay sau đó, Tiếng phán, “Con trai của người,” Ồ, chà, thật như vậy.
Tôi nói, “Joseph?” Đúng vậy.
Ngay tại đó, trong ngôi nhà tôi đã đi. Một đứa bé... bụng nàng quá lớn, đến nỗi không thể bước đi, đi qua một cánh đồng. Tôi đã chạy, quàng tay quanh người nàng và nói, “Cưng ơi. Joseph sắp ra đời rồi. Joseph đang trên đường đến.”
114
Bất cứ ai cũng biết, với một ca đẻ mổ, anh chị em không thể chờ cho đứa trẻ tụt xuống. Đêm đó đứa trẻ đã tụt... [Băng trống. - Bt] ...vỡ ối, mọi thứ khác.
Buổi sáng hôm sau, lúc 7 giờ, tôi đến bệnh viện, Bác sĩ nói, “Ồ, trời ơi, có trời biết.”
Tôi hôn tạm biệt cô ta; Tôi nói, “Cưng ơi, sẽ không lâu nữa; Joseph sẽ ở đây.” Rồi cô ấy lên bàn mổ. Vài phút sau, cô y tá trở lại hỏi, “Ông là Mục sư Branham?”
Tôi trả lời, “Vâng thưa cô.”
Cô nói, “Ông có một bé trai 3 ký 3 khỏe mạnh.”
Tôi nói, “Joseph, chào mừng con trai.” Vâng, thưa quý vị. Vì sao? Vì sao? Điều đó có nghĩa là gì? Nó không được viết trong Kinh thánh, nhưng cùng Đức Chúa Trời trong Kinh thánh đã Mặc Khải cho Áp-ra-ham, chúng tôi không cần quan tâm đến khả năng sinh đẻ của cô ấy, việc không thể xảy ra theo cách đó. Anh chị em đừng do dự với Lời hứa của Đức Chúa Trời vì sự vô tín, nhưng anh chị em hãy dâng lên cho Đức Chúa Trời lời ngợi khen, bởi biết rằng điều đó ắt phải xảy ra. Tôi không quan tâm đến điều Bác sĩ nói, mọi thứ khác sẽ đến cùng một loại như vậy, nhưng anh chị em đừng tin; Đó là sự lừa dối của ma quỷ. Vâng, thưa quý vị, đúng. Đức tin đi đôi với việc làm, để tạo nên Lời hứa. (Chúng ta hãy đi nhanh.)
115
Thật chính xác như Gia-cơ đã nói, “Kỵ nữ Ra-háp được xưng công bình bởi việc làm.” Vì sao? Bởi đức tin của nàng!
Nàng nói, “Tôi nghe rằng Đức Chúa Trời ở với các ông.” Nàng không muốn biết cách Giô-suê đã đội tóc hay mặc quần áo của nàng. Nàng nói, “Tôi hiểu rằng Đức Chúa Trời ở với các ông.” Đó là tất cả những điều cần thiết; Nàng đã sẵn sàng.
Đúng như khải tượng ngày hôm nay (Tôi sẽ kết thúc trong giây lát) những khải tượng thật từ Đức Chúa Trời, đó là Lời hứa cho ngày hôm nay. “Những khải tượng này, Anh Branham ơi, Anh nhận điều đó từ đâu?” Người ta vấp ngã ở điều đó. Chẳng phải Công vụ 2:17 đã chép:
“Đức Chúa Trời Phán: Trong những Ngày Sau rốt, Ta sẽ đổ Thần Ta khắp trên mọi xác thịt; Con trai và con gái các ngươi đều sẽ nói Lời Tiên tri, bọn trai trẻ sẽ thấy điềm lạ, và các người già cả sẽ có chiêm bao?
Điều đó có đúng không? Đó là những gì Kinh thánh đã nói.
116
Được rồi, nếu vậy, hãy xem Ma-la-chi chương thứ 4, nhận định xem có phải đó là Lời hứa cho ngày hôm nay không. Làm thể nào anh chị em có thể tin điều ấy? Kinh thánh đã Phán vậy.
Anh chị em mở ra Lu-ca 17:30 và đọc. Chúa Jêsus đã Phán, “”Việc đã xảy đến trong thời Sô-đôm, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người đến.“ Hãy nhìn vào tình trạng thế gian ngày nay: Dâm loạn. Hãy nhìn vào Billy Graham và Oral Roberts, họ là 2 nhân chứng, xuống kia làm chứng cho những Giáo hội Giáo phái. Một người cho Giám Lý, Báp-tít và Trưởng lão; Người kia cho Ngũ tuần. Giáo phái này, Giáo phái kia, Giáo phái nọ.
117
Nhưng hãy nhớ, Áp-ra-ham đã không ở Sô-đôm; Ông đã được kêu gọi ra khỏi đó. Có một Đấng đã ở cùng và nói với ông. Đấng đã ở cùng và Phán với ông, tỏ cho ông một dấu hiệu. Ngài đã quay trở lại và Phán Sa-ra sẽ có một đứa con mà ông đang mong đợi. A-men! Ngài đã quay lưng lại... Và ông gọi Đấng ấy là “Đức Chúa Trời, Ê-lô-him.”
Bây giờ, điều đó được ứng nghiệm ngày hôm nay, bởi vì cớ đức tin của chúng ta. Tôi biết điều đó là từ Đức Chúa Trời, là vì còn một chỗ khác trong Kinh thánh chỉ ra thời điểm này. Khải huyền chương 10 đã chép “trong ngày của Sứ điệp vị Thiên sứ thứ 7, khi Thiên sứ đó bắt đầu cho nghe Sứ điệp của mình,” không phải trong một Buổi nhóm Chữa lành, nhưng Sứ điệp đi theo sau theo buổi nhóm đó...
118
Chúa Jêsus đã đi ra và giảng dạy; Người ta nói, “Ngài đã chữa lành kẻ bệnh, và làm nhiều phép lạ. Ồ, Ra-bi trẻ đó, một Tiên tri, Ngài là một người bạn lớn. Chúng ta muốn Ngài gia nhập vào trong Giáo hội của chúng ta.”
Nhưng một ngày kia, Ngài đã đứng lên và nói, “Ta với Cha là Một.” Họ không muốn Ngài hiện diện ở đó nữa. Vâng, ồ.
“Nếu các ngươi không ăn thịt của Con Người, cùng không uống huyết Ngài.” Ngài đã không giải thích gì. “Nếu các ngươi không ăn thịt của Con Người, cũng không uống huyết Ngài, thì chẳng có Sự Sống trong các ngươi.”
Tại sao, tôi tưởng tượng một số Bác sĩ và y tá nói, “Người này là một con ma cà rồng, cố bắt chúng ta hút máu.” Họ không hiểu điều đó. Ngài đã biết điều này.
Nhưng những môn đồ, có lẽ không thể nào giải thích được, nhưng họ đã nhận lấy Lời và tin dù thế nào đi nữa, A-men! Vì họ được Mặc Khải. Vâng, thưa quý vị. Họ đã biết điều đó; Kinh thánh đã công bố Lời đó.
119
Người ta cũng có thể hỏi tôi, anh em có thể nói, “Vì sao anh có thể tin những khải tượng đó, khi - khi có quá nhiều kẻ bắt chước giả mạo?”
Tôi xin nói một điều nhỏ, nhưng mạnh mẽ, một chút ở đây. Khi rất nhiều sự giả mạo xung quanh chúng ta, nên nhớ, thưa anh em, họ cũng đã nói rằng họ sẽ ở đây vào cùng lúc này. Điều đó chính xác, đúng như trong thời của Môi-se. Môi-se đi xuống để thi hành các việc làm của Đức Chúa Trời trước mặt dân sự, có Giam-be và Gian-nét ở đó. Nhưng ai đã thực hiện đầu tiên? Sau đó những người khác là kẻ bắt chước, bởi vì họ cần một bản gốc trước tiên để có thể bắt chước theo. Nếu họ là người thực hiện đầu tiên... Chúng ta không — chúng ta không bị lầm lạc, chúng ta biết mình đang ở đâu. Bởi Kinh thánh và bởi sự Mặc Khải của Đức Chúa Trời, đó là lý do vì sao anh chị em vẫn đứng vững.
120
“Vì sao, con người này nhìn thấy những khải tượng v. v... Ông ta làm điều này, và chạy đi theo vợ người khác. Ông tin '3' vị thần, và tất cả những điều này.” Điều đó không một chút do dự. Đây là một điều họ không thể bắt chước: Lời. Không. Họ có thể có tất cả những điều này; Họ có thể nói tiếng lạ; Họ có thể la hét, nhảy múa trong Thánh Linh, mà vẫn là ma quỷ. Ừm. Đúng vậy. Đúng vậy. Nhưng Lời có thể đo lường chúng. Điều đó hoàn toàn chính xác. Đây là nơi nó đến. Khi Môi-se và Giam-be...
Nên nhớ, Ngài đã Phán, “Xưa kia Gian-nét với Giam-be chống trả lại Môi-se thể nào, thì trong những ngày cuối những kẻ bắt chước này sẽ lại dấy lên trên đất chống trả Lẽ thật thể ấy.” Có phải Chúa đã Phán như vậy không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Ồ, chúng ta đã thấy họ.
121
Nhưng điều đó không làm cho Môi-se lưỡng lự. Mỗi lần Môi-se quay trở lại làm một phép lạ nhân Danh Chúa, những kẻ giả mạo ở đó, đã làm giống như vậy. Điều đó không khiến cho ông dừng lại, nói, “Ồ, tôi nghĩ rằng tôi nên chuồn khỏi đây và đi ra khỏi đồng ruộng thôi.” Ông đã ở lại đó. Vì điều gì? Vì ông đã được Mặc Khải. Ha-lê-lu-gia! Ông biết được nhờ Lời của Đức Chúa Trời. Ông biết rằng Lời cuối cùng sẽ bắt phục được họ. Ông biết điều đó sẽ xảy ra vào một thời điểm mà Lời sẽ tự bày tỏ mình, và họ sẽ không thể đi xa hơn.
Tôi đã biết điều này, trong nhiều năm cũng vậy. Đúng vậy, thời điểm sẽ đến. Khi một phép lạ từ Đức Chúa Trời được gửi đến, một phép lạ thật sự, luôn luôn có sự thay đổi trong toàn bộ hệ thống. Nếu Đức Chúa Trời ban điều gì cho Hội thánh, mà hệ thống cũ kia vẫn không thay đổi, thì Ngài đã làm cho nó vô ích. Khi một Sứ điệp được ban ra bằng những dấu kỳ phép lạ, phải có một Sứ điệp tiếp đi theo đó. Khi Chúa Jêsus đi ra chữa lành kẻ bệnh, bao giờ Ngài cũng có một Sứ điệp kèm theo, “Ta với Cha là Một.” Họ không tin điều đó. Họ chỉ tin những phép lạ của Ngài. Ngài Phán, “Nếu các ngươi không thể tin Ta, thì hãy tin những phép lạ đó, vì nó làm chứng cho các ngươi Ta là ai.” Ồ, chà. Tuyệt vời! Ai đã làm trước tiên? Môi-se. Sau đó, bọn kia bắt chước ông. Nhưng giữa điều đúng và sai, chân lý bao giờ cũng tồn tại; Họ không thể tiếp nhận Sứ điệp. Họ không thể tiếp nhận Sứ điệp thuần khiết; Từ Lời của Đức Chúa Trời.
122
Tôi không quan tâm, Giu-đa có thể thực hiện tất cả những dấu lạ; Nhưng khi đến để nhận lãnh Đức Thánh Linh trong Ngày Lễ Ngũ tuần thì ông đã để lộ chân tướng của mình ra. Ma quỷ có thể xuất hiện và bắt chước tất cả mọi thứ, cho đến khi nó đến với Lời này; Nhưng nó không thể lấy hết tất cả Lời đó. Nó có thể đưa ra, có lẽ một Lời như Ê-va đã làm, ma quỷ đã cám dỗ Ê-va, nhưng nó không thể cám dỗ tất cả. Bởi vì... Toàn bộ sự việc là Thân thể của Đấng Christ. Bây giờ Lời... Cũng không thể... Bây giờ họ cũng không thể nhận lãnh Sứ điệp, cũng như Giam-be và Gian-nét không thể nhận lấy Sứ điệp của Môi-se. Họ không thể làm được điều đó. Công việc của họ là giả mạo từ những gì họ được biết, bởi vì họ không thể đi theo Lời của Đức Chúa Trời được xác chứng qua Tiên tri được xức dầu của Ngài.
123
Họ không thể theo dân Y-sơ-ra-ên đi ra. Vì sao? Họ là những con cưng của Giáo phái Ai-cập. Họ không thể đi theo Lời. Nếu làm vậy, họ phải rời khỏi Ai-cập, từ bỏ tất cả những điều mà họ cho là tốt lành, họ không thể làm điều đó. Mặc dù họ có thể bắt chước những việc làm, và làm những gì Môi-se đã làm, nhưng hành động dại dột của họ đã được phơi bày khi đến lúc phải lìa bỏ. Sau đó Đức Chúa Trời đã đổ cơn thạnh nộ lên chúng.
Bây giờ cũng vậy! Người ta có thể làm đủ các loại giả mạo sai lầm và mọi thứ; Điều đó cũng chẳng làm được gì ai ngoài việc chỉ minh chứng cho điều đúng mà thôi. Và giúp con cái tin kính biết rằng đó là Lẽ Thật. Anh chị em thấy được một cách dễ dàng, những công việc ngu dại của kẻ giả mạo. Nếu công việc của anh chị em là Lời thật và được xác chứng bởi chính nó, bởi đức tin, nó sẽ được lộ ra, và Lời hứa của Đức Chúa Trời trong Lời được viết từ ban đầu của nó.
124
Chúa Jêsus Phán, “Nếu Ta không làm...” (Hãy lắng nghe kỹ.) “Nếu Ta không làm... (Hãy để tôi thêm điều này vào.) Nếu Ta không làm những điều mà Kinh thánh bảo Ta phải làm, trong thì giờ của Ta, khi Ta đến, những gì Đấng Mê-si [tức là Đấng Christ] phải làm khi Ngài đến. Nếu những điều Ta làm đó, Đức Chúa Trời không xác chứng rằng Lời Ngài đã Phán được ứng nghiệm, nếu đời sống của Ta không khiến cho Lời đó sống động đúng như những gì đã được Phán...” Đừng bỏ qua những lời này. Chúa Jêsus Phán, “Các ngươi biết những điều mà Đấng Mê-si [Đấng Christ] sẽ làm. Và nếu Lời đã được viết ra, nó không được ứng nghiệm bởi Ta, thì Ta không phải là Đấng đó. (A-men!) Rồi nếu Ta có dạy dỗ sai, thì những điều Giăng đã nói về Ta là không đúng sự thật. Nếu Ta không phải là Đấng Mê-si [Đấng Christ], nếu những việc mà Đấng Mê-si [Đấng Christ] phải làm... Chúa là Đức Chúa Trời ngươi sẽ dấy lên một Tiên tri như Ta, bởi vì hàng trăm năm nay các ngươi không có một Tiên tri nào. Nếu những việc Ta làm, điều mà Đức Chúa Trời đã Hứa, nếu chúng không được tỏ lộ trong đời sống hiện tại của Ta, thì Ta không phải là Đấng ấy. Nhưng nếu Lời Hứa cho Thời đại này được chứng thực trong Ta, thì Ta là Ngài và Lời hứa được ứng nghiệm cho các ngươi.” (Ồ, thật không biết làm thể nào để có thể rõ hơn.) “Nếu Lời hứa không...” Ồ.
125
“Rồi nếu Lời hứa xưa được thành tựu trong chức vụ của Ta, thì Ta chính là Đấng đó. Vậy nếu các ngươi không thể tin Ta là ai, thì hãy nhìn những việc đã được Hứa cho ngày hôm nay.” (A-men!) “Nhìn xem những việc đã được Hứa. Nếu những điều ở trong Ta không phải là sự ứng nghiệm, thì đừng tin Ta, bởi vì Ta đã Phán bảo cùng các ngươi sai. Nếu các ngươi không thể tin Ta, hãy tìm xem Kinh thánh đã chép những việc sẽ xảy ra ngày nay. Nếu nó không xảy ra, thì nó không đúng. Nếu không có điều gì sai, và tất cả mọi điều phải được xảy ra; Nếu không xảy ra, thì Ta đây nói sai. Còn nếu nó xảy ra đúng như vậy,” Chúa Jêsus Phán, “Thì Ta chính là Đấng ấy. (A-men!) Ta chính là Đấng đã được Hứa.” Ồ, cùng những việc theo Lời hứa trong thời của Ngài đã xác nhận Ngài chính là Đấng Mê-si [Đấng Christ]. Anh chị em có tin điều đó không?
126
Ồ, hỡi anh em, nếu việc làm của Lu-ca chương 17 câu thứ 30, Lời hứa của Chúa Jêsus ngay trước khi Ngài trở lại, thế giới sẽ trở lại giống như thành Sô-đôm và các Sứ giả sẽ đi ra, những điều sẽ xảy đến một cách chính xác; Nếu nó không xảy ra, thì đừng tin tôi vì tôi đã nói với anh chị em rằng đó là Chân lý. Nhưng nếu như nó xảy ra, thì hãy tin rằng Ngài, “Trong ngày đó Con người sẽ hiện ra.” A-men! Con Người sẽ hiện ra trong xác thịt, anh chị em là dân sự Hội thánh, giống y như điều xảy ra trước ngày của Sô-đôm, một nhóm người được gọi ra khỏi đó, được đem ra, bởi vì tin vào Lời hứa của Đức Chúa Trời. Vinh hiển thay!
127
Rồi ngày hôm nay, việc làm mà Đức Thánh Linh đang thi thố qua những khải tượng không bao giờ sai trật, những Lời hứa đó không bao giờ sai, mọi dấu hiệu Sứ đồ đã hứa trong Kinh thánh Ma-la-chi 4, và trong Khải huyền 10:7, tất cả sẽ được ứng nghiệm và được chứng minh bằng khoa học, cũng như những phương cách khác. Nhưng nếu tôi không nói với anh chị em Lẽ Thật, những điều này sẽ không xảy ra. Nhưng nếu tôi đã bảo cho anh chị em Lẽ thật, chúng sẽ làm chứng rằng tôi đã nói Lẽ thật. Chúa hôm qua, ngày nay cho đến đời đời vẫn y nguyên, và sự hiện đến của Thánh Linh Ngài sẽ rước Cô Dâu đi. Hãy để đức tin, sự Mặc Khải gieo vào lòng anh chị em, vì bây giờ chính là thời điểm.
Bây giờ, chúng ta hãy cầu nguyện.
128
Lạy Chúa kính yêu, Đấng đã được bày tỏ trong xác thịt trong Con Người Jêsus Christ, Đấng đã sống lại từ cõi chết vào ngày thứ 3, theo như Lời Kinh thánh, Đấng đã được cất lên, và sai phái các môn đồ đi ra môn đồ hoá muôn dân, Đấng đã Phán, “Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy.”
Đức Chúa Trời ôi, đối với Giáo hội Ngũ Tuần ngày nay, sự phục hồi những ân tứ; Chúa ơi, nguyện xin những người đang hiện diện nơi đây, hoặc đang nghe băng trên khắp thế giới, xin cho họ nhận thức rằng đây là sự kêu gọi Cô Dâu, không phải là một Sứ điệp Ngũ tuần. Sứ điệp Ngũ tuần sẽ phục hồi trở lại những ân tứ trong Hội thánh. Nhưng đây là lời kêu gọi Cô Dâu ra đi, một Sứ điệp khác giống như Sứ điệp trước khi Sô-đôm bị thiêu huỷ. Chúa ơi, xin cho họ hiểu. Đức tin, con tin, vì Nó đã được Mặc Khải bởi Thánh Linh qua Lời của Đức Chúa Trời, đã được xác chứng, được bày ra cho toàn thế giới. Chắc chắn, Chúa ôi, với số ít, với những nhóm người của Ngài đi theo con đường này. Nhưng Ngài đã Phán, “Đừng sợ, hỡi bầy nhỏ, Cha Nhân Từ của ngươi sẽ ban cho ngươi Nước Trời.”
129
Vì thế con cầu nguyện, Chúa ôi, những người đó sẽ không để mắt đến khả năng tri thức, quay bỏ những gì họ cho là đúng, mà chỉ tập trung vào Kinh thánh. Như đã nói trong buổi tối hôm qua, xin hãy để cho những người này suy nghĩ như một hoàng hậu đã nghĩ trong ngày Ba-by-lôn bị huỷ diệt; Bà đã nói, “Có một người trong vòng các ngươi tên là Đa-ni-ên, đã ở trong vương quốc của cha các ngươi. Cha Ngũ Tuần đang ở trong vương quốc của Ngài, và Ngài là Đấng tiêu diệt mọi sự nghi ngờ.”
Bây giờ, Chúa ôi, xin Đức Thánh Linh trong Vương Quốc Ngũ Tuần, vương quốc mà Martin Luther đang ở trong, John Wesley ở trong, cho đến John Smith, Alexander Campbell, và trải qua những thời đại. Ngài là Đấng Huỷ Diệt; Ngài tiêu hủy những tư tưởng. Con người trong thời của Luther, người đó, “Người công bình sống bởi đức tin.”... Người Giám Lý, Ngài tiêu hủy tất cả sự nghi ngờ, rằng “Họ nên — họ nên được thánh hoá.” Trong những Giáo hội Ngũ Tuần người ta đã nói tiếng lạ, cho người khác thấy sự biểu hiện của Thánh Linh qua sự Chữa lành Thiên liêng [bằng phép lạ] v. v... Nó đã tiêu huỷ tất cả những nghi ngờ trong lòng của người Ngũ Tuần. Nhưng, Chúa ôi, họ đã lập Giáo phái. Họ đã quay trở lại để theo những ý kiến của con người.
Vì vậy, bây giờ khi Cô Dâu được kêu gọi như Ngài đã Hứa điều này trong Kinh thánh, đọc Lời đó trước thế gian, đêm rồi lại đêm, mắt của chúng con dõi xem Lời ấy, Đức Chúa Trời ôi, xin khiến Lời làm tiêu tan mọi nghi ngờ trong lòng con người. Xin họ nhanh chóng đến với Đức Chúa Con, lúa đã chín rồi, phải được đem vào kho và đừng để bông nào bị đốt, nguyện hết thảy được đem vào kho tối nay, nhơn Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
Cảm ơn vì sự quan tâm chú ý của anh chị em. Hãy để cho Đức Chúa Trời hành động trong lòng anh chị em.
130
Giờ này, anh chị em... Chúng tôi đã phát ra những phiếu cầu nguyện. Chúng ta sẽ có 20 phút để cầu nguyện. Chúng tôi muốn anh chị em nhanh chóng xếp hàng và đi qua trước toà giảng để cầu nguyện. Tôi không biết có bao nhiêu phiếu cầu nguyện được phát ra. Thậm chí, tôi chưa hề hỏi Billy điều gì. Tôi chỉ hỏi, “Có phải con đã phát nó ra... Đi xuống kia và phát ra một số tấm phiếu cầu nguyện.” Nó đã quay lại đón mẹ nó và tôi lên, lúc nảy.
Bây giờ, tôi... Số mấy anh chị em đã bắt đầu... Hay anh chị em bắt đầu với số 100, các số từ 1 đến 100 hay gì khác? 1-50? 1-100. [Anh Branham nói chuyện với Billy Paul về những phiếu cầu nguyện. - Bt] Được rồi.
131
Chúng ta hãy cầu nguyện cho phiếu số 1. Nếu ai có phiếu đó, xin đưa tay lên để tôi có thể nhìn thấy. Nếu anh chị em không thể... Nếu anh chị em có thể đứng lên... nếu anh chị em không thể, chúng tôi sẽ sắp xếp cho anh chị em. Phiếu cầu nguyện số 1, nhanh lên. Ai có phiếu đó? Số mấy? Số 1 (xin lỗi) Số... Một người chị đây rồi, chị có tấm phiếu đó à? Xin mời chị đến đây. Số 2. Ai có số này? Xin đưa tay nhanh lên. Đây rồi, xin mời bà đến đây. Số 3. Ai có? Anh chị em có mang phiếu không? Không ai đem phiếu à? Thôi được rồi, không cần đâu. 3, 4, 5. À 1, 2, 3, 4, 5. Để xem, có 1, 2, 3, 4, 5. À... Được rồi, họ đây... 5, 6, 7, 8, 9, 10. Xin mời sắp hàng, bắt đầu xếp hàng.
132
Nếu anh chị em nào không lên được, xin vẫy tay để họ có thể dàn xếp cho anh chị em. Tôi đã hỏi những người này, họ không có phiếu... Không cần đâu; Tôi chỉ hỏi anh chị em thôi. Xem kìa, một người bạn bị tàn tật. Tôi nghĩ rằng anh đã phải đến từ sớm, bởi vì anh... Tôi đã bảo anh khi sớm. Anh không cần phải có có thẻ, nếu như anh có đức tin như tôi đã giảng. Nếu anh được Mặc Khải, thì được thôi. Còn nếu không được Mặc Khải, thì chẳng có nghĩa gì, cho dù Anh có biết điều đó? Anh có tin điều đó không? Tôi có thể cầu nguyện; Tôi sẽ làm tất cả những gì tôi có thể, tôi có thể quỳ gối, đặt tay trên anh chị em, xức dầu cho, nếu anh chị em muốn, và cầu nguyện... Cho đến khi Đức Chúa Trời, bởi ân điển, bày tỏ điều đó trong lòng anh chị em, thì điều đó có thể được hoàn tất. Thậm chí anh chị em không cần phải đứng vào hàng hay phải ở đâu đó sự việc cũng được thực hiện dù thế nào đi nữa.
133
Được rồi, 4... 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10... 11, 12, 13, 14, 15. Rồi, 12, 17, 18, 19, 20. Có ai có thẻ mà tôi chưa nêu lên không? Xin đưa tay lên, có thẻ mà không nêu lên? Thôi được rồi.
...Chỉ tin;
Tôi có thể nhìn thấy Anna Jean ngồi chơi đàn gần như suốt buổi tối nay. Tôi muốn mọi người thật yên lặng kỉnh kiềng.
Chỉ tin;
Bây giờ, phiếu cầu nguyện 1 đến 15, tôi tin là vậy.
Ồ, chỉ tin,
Họ đang đứng lại thành một đám đông nhỏ ở đây, chúng ta hãy bắt đầu cầu nguyện. Anh em nói gì?
...Có thể...
134
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10. Anh chị em đã lên quá nhiều; Nhiều hơn số chúng tôi đã gọi. Thôi cũng được. Xin cứ đứng chỗ anh chị em đang đứng. Đừng ai... Chỉ... Anh chị em sẽ được... Anh chị em sẽ được cầu nguyện cho, nhưng chỉ... Hãy đợi cho đến khi người ta gọi đến số của anh chị em, anh chị em hiểu cho, anh chị em đừng lên đứng đây nhiều quá. Nếu Chúa cần phải làm điều gì, anh chị em sẽ che khuất và người khác không thể nhìn thấy. Anh chị em hiểu không? Xin Chúa chúc phước anh chị em. Bây giờ, hãy cầu nguyện cho những chiếc khăn tay này, trong khi họ đang sẵn sàng.
135
Lạy Chúa kính yêu, những chiếc khăn tay đang đặt đây đến từ những người bệnh tật đau ốm. Với đức tin mà chúng con đã nói, Chúa ôi; Con nhớ Ngài đã nói trong Kinh thánh, trong sách Giu-đe, “Tranh chiến vì đức tin, là đức tin đã truyền cho các Thánh đồ một lần đủ cả.” Và từ thân thể của các Thánh đồ họ đã lấy những chiếc khăn tay, không phải vì họ là những người đặc biệt, nhưng vì họ là những người tin. Họ là những người có những cảm xúc giống như chúng con. Như có chép, “Ê-li vốn là người yếu đuối như chúng ta. Người cầu nguyện, cố xin cho đừng mưa, thì không mưa xuống đất.” Đức Chúa Trời ôi, ông đã cầu nguyện cho người ta ăn năn. Ngài đã Mặc Khải cho ông để ông cầu nguyện cho họ, để cầu nguyện theo cách làm ứng nghiệm Lời Ngài. Không nghi ngờ Ngài đã bày tỏ cho Tiên tri một khải tượng. Chúa ơi, tối hôm nay chúng con đang cầu nguyện cho những người này xin được chữa lành. Con không phải là Ê-li; Ông đã được cất lên trời; Nhưng Sự Sống ông và Linh của ông vẫn còn đang sống. Vì thế chúng con cầu nguyện, lạy Chúa kính yêu, Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của con dân Ngài. Ngài coi trọng tất cả chúng con khi chúng con cầu nguyện cho những chiếc khăn tay này rằng khi chúng được đặt lên người bệnh thì người bệnh được lành.
136
Cha ơi, chúng con nhận ra rằng, chúng con là một thế hệ người đang hấp hối. Chúng con đang đương đầu, đối mặt với - với cõi đời đời. Thế gian đã đi đến chỗ điên cuồng. Giết người; Những cô gái nhỏ bị hãm hiếp và bị cắt ra từng mảnh. Người ta, đàn ông để tóc như đàn bà, đàn bà giống như đàn ông; Họ đang lầm lạc, đồi truỵ. Dòng dõi con người đang chết, thế giới đang hấp hối. Mọi thứ đang chết. Hội thánh cũng đang chết.
Lạy Chúa, xin đem đến Sự Sống. Xin đem đến Sự Sống, Chúa ôi, Sự Sống của đức tin. Xin Mặc Khải cho những người này, Chúa ôi. Con chỉ có thể cầu nguyện và đặt tay lên họ. Nhưng Ngài là Đấng có thể chữa lành họ, chỉ một mình Ngài có thể chữa lành họ thôi. Con cầu nguyện Ngài chữa lành cho từng người. Xin nhậm lời con, tay con đặt trên họ, con hết lòng cầu nguyện; Nhân Danh Chúa Jêsus Christ, xin chữa lành những người này. A-men!
137
Mi-crô này còn đang hoạt động không anh em? Anh chị em nghe tôi nói rõ không? Mọi người đều có thể nghe được chứ? Xin hãy đưa tay lên. Bây giờ, những người khác, tấm lòng tôi đang hướng về những người này đây, họ đang ngồi trên chiếc xe lăn này, trên giường và những chiếc cáng... Họ không thể lấy phiếu cầu nguyện. Nhưng anh em ơi hãy lắng nghe, có những người đã lấy phiếu, nhưng điều này không có nghĩa là họ sẽ — họ sẽ — họ sẽ được lành. Điều đó không nói lên họ sẽ được lành hay không. Sự việc còn phụ thuộc vào đức tin của họ với Đức Chúa Trời. Bao nhiêu người biết điều đó là đúng? Tất cả chỉ phụ thuộc đức tin của anh chị em với Đức Chúa Trời.
Bao nhiêu anh chị em biết điều đó là đúng? Vấn đề không phải là anh chị em sùng đạo như thể nào, tốt xấu ra sao, trừ khi ân điển của Đức Chúa Trời đổ vào lòng, anh chị em không bao giờ lành bệnh. Có bao nhiêu người biết Đức Chúa Trời đã làm điều đó, và Ngài đã làm như vậy trong tất cả những phép lạ, những dấu lạ? Anh chị em đã đến đây trong tối hôm nay, đang đứng trong hàng này, không phải vì anh chị em được chọn để đứng trong hàng này bởi Đức Chúa Trời; Không phải vậy; Anh chị em chỉ có một thẻ cầu nguyện, chỉ tình cờ xảy ra với anh chị em khi... [Băng trống. - Bt]
138
Đúng như Anh Gerholtzer đáng kính ở đây, anh đã bắt đầu chức vụ trong nhiều năm trước đây... [Băng trống. - Bt] ...với đức tin nơi Đức Chúa Trời, tin Đức Chúa Trời, tin rằng Đức Chúa Trời chữa lành người đau bởi đức tin. Điều đó không hề thay đổi, nhưng Đức Chúa Trời đã gia thêm những điều này vào những ngày cuối cùng, ân tứ, những ân tứ mà Ngài đã Hứa ban. Đức Chúa Trời đã làm như vậy không phải vì Ngài phải làm, nhưng bởi vì Ngài đã Hứa. Nếu Ngài đã Hứa, ắt Ngài sẽ làm; Bởi vì Ngài phải giữ Lời của Ngài.
Ngài đã Hứa với anh chị em điều đó giống như vậy, “Nếu các ngươi tin điều đó thì nó sẽ xảy ra...” Nếu anh chị em không thể tin, thì điều đó sẽ không xảy ra. Tôi không thể khiến cho anh chị em tin; Anh chị em cũng không thể làm gì để cho mình tin. Đức Chúa Trời phải ban đức tin cho anh chị em. Đó là một món quà của Đức Chúa Trời để tin. Không phải đức tin của anh chị em, bèn là đức tin của Đức Chúa Trời. Đức tin lý trí của anh chị em có lẽ tin điều đó đúng, nhưng chỉ khi nào đức tin của Đức Chúa Trời đặt vào lòng anh chị em... Đức tin lý trí của anh chị em có thể chấp nhận điều đó; Hãy làm như vậy và giữ niềm tin đó với cả tấm lòng cho đến khi Đức Chúa Trời Mặc Khải nó cho anh chị em. Hãy giữ nó cho đến khi Đức Chúa Trời Mặc Khải. Nhưng đến khi Ngài Mặc Khải nó...
139
Anh chị em nói, “Anh Branham ơi, anh muốn nói điều gì đó?”
“Vâng, thưa quý vị.” Đức Chúa Trời đã sai một Tiên tri đến với Ê-xê-chia và nói, “ĐỨC GIÊ-HÔ-VA PHÁN NHƯ VẦY, ngươi sẽ không thể rời khỏi giường. Ngươi sẽ chết trên giường bệnh đó.” Đúng vậy không?
Nhưng khi Tiên tri quay đi...hay là vị vua đó xây mặt vào phía vách và khóc thảm thiết, ông cầu nguyện, “Lạy Chúa, con cần thêm 15 năm nữa. Con van xin Ngài, Chúa ơi, xin lắng nghe lời con.” Lúc đó, ông là một vị vua vĩ đại nhất trên thế giới về mặt chính trị; Nhưng nhà Tiên tri đã ở đó, trước mặt Đức Chúa Trời. Đó là vị vua của Đức Chúa Trời; Tiên tri kia cũng của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã Mặc Khải cho Tiên tri lấy một số... chỗ bị sưng... [Băng trống. - Bt] Anh chị em biết chứ? Anh chị em hiểu không?
140
Bây giờ, để anh chị em có thể hiểu, bởi vì tôi đang giảng Kinh thánh ở đây, “Việc đã xảy ra trong ngày Sô-đôm thể nào, ngày hiện ra của Con Người cũng một thể ấy.” Trong ngày hiện ra của Hội thánh? Không. “Ngày hiện ra của Con Người.” “Hiện ra” (Mặc Khải) là gì? “Khiến cho biết.” Đúng không? Hiện ra. Ngày hiện ra của Con Người cũng sẽ giống như ngày Sô-đôm và Gô-mô-rơ bị hủy diệt. Đúng vậy không?
Hãy xem điều gì đã xảy ra. Sô-đôm và Gô-mô-rơ đã có 2 Sứ giả quan trọng giáng xuống, bởi vì có một đám Cơ-đốc nhân hâm hẩm dưới đó. Đúng không? Họ đã có 2 Sứ giả quan trọng (Hãy nghe cho rõ.) giáng xuống Sô-đôm và Gô-mô-rơ, họ giảng rao. Nhưng chỉ có một người trong họ đứng ra chống cự cùng với người của Áp-ra-ham. Đúng không?
141
Hãy xem. Trong lịch sử Hội thánh, chúng ta chưa bao giờ có một Sứ giả phổ thông với Hội thánh mà có tên tận cùng là 'h-a-m', cho đến bây giờ: G-r-a-h-a-m, có 6 mẫu tự, G-r-a-h-a-m. Nhưng tên của Áp-ra-ham được đánh vần: A-p-r-a-h-a-m, 7 mẫu tự. Vì vậy Hội thánh phổ thông, theo chữ của con người (số 6, tổ chức do con người làm ra), đã nhận được Sứ giả của họ. Họ đã có một Sankey, Moody, Finney, Knox, Calvin v. v... nhưng chưa có “h-a-m”. Đúng vậy không? Nhưng họ đã có nó, ông là một Sứ giả được Đức Chúa Trời sai đi, và ông đập đổ bức tường của họ theo khả năng của ông, “Hãy ra khỏi đây. Ăn năn hay bị huỷ diệt!”
Nhưng nên nhớ, con người được Chọn lựa, Giao ước định trước, Áp-ra-ham và nhóm người của ông cũng có một Sứ Giả. Hãy xem những gì Ngài đã làm. Ngài đã ban cho họ một dấu hiệu thời điểm thiêu hủy đến gần. Đó là lửa mà chúng ta đang tìm kiếm, lửa bom nguyên tử, lửa thạnh nộ của Đức Chúa Trời.
142
Sứ Giả đó đã làm điều gì đó. Ngài đã nói với một người phụ nữ khi Ngài quay trở lại và Phán với bà — đã Phán với bà khi bà đang nghi ngờ những gì Ngài Phán, nói với bà về hoàn cảnh của bà và điều gì đã xảy ra. Đúng vậy không? Ngài đã nói Con Người sẽ bày tỏ mình cũng theo cách đó trong ngày ấy không? Ồ, anh chị em có tin đó là Sự Thật?
Ồ, đang đứng đây là một người phụ nữ...
Trong sự kết hợp không thể thấy được của Hội thánh, là Cô Dâu với Đấng Christ, Sứ Giả đang hiện diện ở đây, là Đức Chúa Jêsus Christ, hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.
Ngài chỉ Phán qua những Tiên tri của Ngài. Kinh thánh đã nói vậy! “Chúa Giê-hô-va chẳng có làm một việc gì mà Ngài chưa tỏ sự kín nhiệm Ngài ra trước cho tôi tớ Ngài, là các đấng Tiên tri.” A-mốt 3:7. Ngài luôn luôn làm như vậy. Ngài không bao giờ thay đổi khuôn mẫu của Ngài. Nếu Ngài đúng thì, Tiên tri chỉ có thể nói những gì mà Đức Chúa Trời đã Phán với họ. Có đúng như vậy không? Đúng vậy.
143
Anh chị em có tin rằng Chúa có thể bảo tôi nan đề của người phụ nữ này trước khi tôi nhìn thấy chị ấy không? Anh chị em có tin điều đó không? Chị đang bị đau đớn vì bệnh ung thư. Đúng vậy. Chị bị ung thư vú. Chị đang suy nghĩ đến một đứa con trai; Chị đang đau khổ trong tâm trí, tinh thần căng thẳng, và rối reng. Đúng vậy. Chị tin thế không? Đó là sự thật, phải không? Chị tin điều đó hiện giờ rằng mình sẽ có đứa con đó, đức tin đang neo chặt điều đó phải không? Hãy đi, Chúa Jêsus sẽ cho chị được lành. A-men! Chị tin không? Tin hết lòng không?
Anh chị em có tin, Chúa Jêsus có thể bảo với tôi những nan đề của chị khi tôi chưa nhìn thấy người phụ nữ này không? Bao nhiêu người tin điều đó? Anh chị em có biết... Tôi chưa bao giờ... Tôi... Chỉ một điều, tôi vừa nhìn thấy một cái váy. Tôi không biết, không thể nói đàn ông hay đàn bà; Nhưng đang đứng đây. Tôi muốn chị tin. Chị có tin không, thưa chị? Này, bệnh nhân, chị có tin không? Hãy đưa tay lên nếu tin. Nếu tin hết lòng, chị sẽ có đứa con mà chị đã cầu nguyện xin Chúa. Chị tin không? Chị có tin Đức Chúa Trời không? Nào, điều đó không chữa lành; Điều đó chỉ minh chứng. Đó là việc làm bày tỏ đức tin vào sự Ngự Trị của Đức Chúa Trời, Lời Ngài được chứng tỏ.
144
Người phụ nữ này cũng đang muốn được một điều kỳ diệu. Không phải một đứa con, nhưng chị muốn được báp-têm bằng Thánh Linh. Tôi nói với chị những gì chị cần làm. Nếu bỏ thuốc lá, Đức Chúa Trời sẽ ban cho chị phép báp-têm bằng Thánh Linh. Hãy đi, và tin điều đó. Chị tin không? Chị có tin nơi Đức Chúa Trời?
Người đàn ông đang đứng đây tôi chưa bao giờ gặp. Tôi không biết anh, nhưng anh đang đau đớn vì có cái gì đó không ổn trong ngực. Anh đã bị bệnh này trước đây không lâu. Anh không phải người ở đây; Anh đến từ Arkansas. Anh là Thầy giảng. Hãy về nhà và tiếp tục rao giảng Phúc âm. Tôi chưa bao giờ gặp mặt anh.
145
Có một phụ nữ đang đứng đây; Tôi không biết chị, chưa bao giờ gặp chị. Đức Chúa Trời biết chị.
Nếu Ngài có thể bày tỏ chị đang có nan đề gì, hay điều gì về nó, anh chị em có tin không? Tất cả anh chị em? Đây chỉ là việc làm khẳng định đức tin mà tôi đã phải giảng ra, là những điều mà tôi đã nói cho anh chị em tối hôm nay. Đó là những gì Đức Chúa Trời đã bày tỏ, và đây là việc làm minh chứng. Anh chị em phải có đức tin để được chữa lành.
Người phụ nữ này, tôi không — tôi không nghĩ là mình biết chị. Vâng, tôi không biết chị nhưng tôi biết người mà chị biết, bởi vì tôi nhìn thấy anh đang đứng trước mặt tôi. Chị đang đau đớn vì bệnh nhức đầu. Phải vậy không, thưa chị? Chị có tin là Đức Chúa Trời sẽ chữa lành cho chị không? Chị của Pearry Green. Đúng vậy, tôi chưa bao giờ gặp chị. Đúng. Tôi đã thấy Pearry Green đứng đây, nhìn tôi. Đúng vậy. Tôi không biết Pearry Green bây giờ đang ở đâu.
Chị có tin không? Chị tin với mức độ nào? Nếu chị tin, tất cả mọi sự đều có thể được. Nếu không tin, thì chẳng có gì có thể xảy ra được.
146
Một quý bà kia có đầu tóc điểm bạc, đang ở đó và nhìn tôi, bà tin Đức Chúa Trời không? Bà tin rằng Đức Chúa Trời có thể Mặc Khải cho tôi những gì bà đang nghĩ tới không? Bà có một khối u ở ngực. Bà có tin rằng Đức Chúa Trời có thể cất nó đi không? Đúng vậy. Hãy tin. Bà đã sờ vào cái gì?
Người phụ nữ kia đã sờ vào vạt áo Chúa, Kinh thánh chép... Bà có muốn đọc Kinh thánh; Chúa đã Phán, “Ngài là Thầy Tế lễ thượng phẩm có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta.” Có đúng vậy không? Ngài là Thầy Tế lễ Thượng Phẩm đó, và Ngài đang đứng ngay đây, người ta có thể sờ vào Ngài.
Này là một người phụ nữ yếu đuối, đã giơ tay lên, đang ở ngay đây. Tôi chưa từng gặp cô, nhưng cô đã sờ vào cái gì đó. Chính cô cầu nguyện với Chúa. Cô có nan đề trong ngực; Cô cũng bị đau bao tử nữa. Đức Chúa Trời đã chữa lành cô, nếu cô tin. Cô phải tin. “Mọi sự đều có thể được cho những kẻ tin.”
147
Có một người đàn ông đang ở phía sau, đang nhìn lên đây (hàng thứ 2, đến theo lối nầy), anh bị bệnh hen suyễn. Anh có tin Đức Chúa Trời sẽ lắng nghe lời anh không? Nếu anh tin, Đức Chúa Trời sẽ cho anh được lành. Anh có thể có được những gì mình cầu xin, nếu anh tin.
Một phụ nữ đang ở đây nhìn tôi, đầu tóc đã điểm bạc. Nếu bà tin với cả tấm lòng... Bà có tin không? Được rồi, nếu như bà tin, bệnh túi mật kia sẽ lìa khỏi bà.
148
Anh nghĩ gì về việc anh đang được đặt lên chiếc võng này? Anh tin Đức Chúa Trời có thể chữa lành anh không? Nếu Đức Chúa Trời bảo cho tôi biết bệnh của anh, anh có tin Ngài không? Nếu anh tin, thì bệnh ung thư sẽ lìa khỏi anh, anh sẽ đi về nhà. Sao anh không đứng dậy, vác giường trở về nhà?
Anh tin không? Tất cả anh chị em tin không? Ồ, điều gì xảy ra ngay bây giờ? Đức Chúa Trời đã gieo đức tin vào trong lòng anh chị em không? Mọi người hãy giơ tay lên. Nếu như Đức Chúa Trời đã gieo đức tin đó vào lòng anh chị em, hãy đặt tay lên nhau, dọc theo hàng này. Hãy đặt tay lên... Ngay bây giờ, nhanh chóng, trong khi Đức Thánh Linh đang vận hành, hãy đặt tay lên nhau. Từ người đàn ông ở trên, chạy dọc xuống theo hàng, hãy cầu nguyện cho những người khác.
149
Chúng ta hãy đứng tại chỗ mà dâng lời ngợi khen Đức Chúa Trời. Không có nhu cầu nào quá xa. Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không bao giờ thay đổi; Bất cứ bệnh tật nào, cho dù là gì đi chăng nữa, nếu anh chị em tin Ngài, hãy đứng lên trên đôi chân của mình, ngay bây giờ, hãy tin.
Kính lạy Đức Chúa Trời Toàn năng, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, xin ban ra quyền năng của Ngài đến chữa lành cho nhóm người này ngay giờ này, nhân Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
Vinh hiển thuộc về Đức Chúa Trời! Xin Chúa ban phước cho anh chị em.