Các Ngươi Cất Nhà Nào Cho Ta?

Tucson, Arizona, USA.

65-1121

1
Xin cảm ơn Anh Green, thật là một đặc ân. Xin chào Anh Chị Green, và tất cả quý vị có mặt tại đây sáng nay. Tôi cảm thấy đây thật là đặc ân cho tôi, được đến nơi thờ phượng này, để có vài lời thông báo.
Tôi không muốn làm mất thì giờ của Anh Green ở đây, bởi vì tôi đã nghe Anh Green giảng, vài lần, và chắc hẳn tôi đã bị ảnh hưởng, và khi anh đem Lời Chúa đến cho chúng ta, rất khiêm nhường về việc này. Hôm qua anh nói: “Tôi không nhận Lời từ Chúa như Nó đến từ sự mặc khải, như - như Lời đã được gởi đến, nhưng,” nói, “Tôi muốn - muốn nhấn mạnh đến những điều đã được phán dạy.” Anh nói, “Như khi Phao-lô viết điều gì đó trong Kinh thánh, tôi đến đây để nhấn mạnh những gì ông nói.” Anh nói, “Tôi không có một Sứ điệp nào hết, chỉ nhấn mạnh về những gì đã được phán từ Chúa rồi.” Tôi thiết tưởng điều này thật đáng ghi nhận, một - một người trẻ như thế, và nghe anh ấy đưa ra một sự nhận xét như vậy.
Bây giờ chúng ta hãy cùng nhau dâng lời cầu nguyện.
2
Lạy Chúa kính yêu, con biết thật là khó để bắt đầu như thế nào, vì con cảm biết rằng Ngài đang ở đây hôm nay, trong Sự Hiện Diện của Chúa chúng con luôn thấy mình thật quá nhỏ bé. Con - con cảm ơn Chúa vì đặc ân này. Chúa ơi, giờ nầy, Chúa đã ban cho chúng con nơi đây, chúng con cầu xin Chúa gặp gỡ chúng con mỗi khi chúng con nhóm nhau lại ở đây. Xin Thánh Linh Lớn của Ngài vận hành trên khắp thành phố này! Nguyện chúng con có thể đem Sứ điệp Phúc âm này đã ban cho chúng con và đã được trao tặng cho anh em chúng con trong những ngày sau rốt này, nguyện xin Nó được ứng nghiệm, và xin Chúa cứu tất cả những linh hồn tại Tucson và những vùng xung quanh, những người mà Ngài định trước cho Sự Sống. Cha ôi, xin nhậm những lời cầu xin này, nhơn Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
3
Tôi nghĩ tôi muốn đọc một câu Kinh thánh ngắn ở đây sáng hôm nay, ngay trước khi nói những lời mà tôi muốn nói. Nó được tìm thấy trong Sách Công vụ các Sứ đồ, chương thứ 7. Trong khi anh em giở ra chỗ đó, chúng ta sẽ bắt đầu từ câu 44.
Bây giờ chúng tôi sẽ đi đến Shreveport tuần này, tuần đến này, cho một loạt các buổi nhóm, và bây giờ chúng ta sẽ cố gắng, nếu Chúa muốn. Anh Moore, Anh Jack Moore, một người bạn rất tốt của cả Anh Peary và tôi, chúng tôi rất yêu mến Anh Jack. Tôi nghĩ, Sứ điệp đó, hầu như khiến anh ta hơi gặp chút trở ngại, đặc biệt một số điều mà chúng ta cho rằng đáng yêu mến và tin tưởng, mà - mà Nó đã đến với chúng ta qua sự mở ra 7 Ấn, như chúng ta tin Nó, chẳng hạn như, “Hạt Giống của Rắn,” và “Sự An Ninh Đời Đời của Những Kẻ Tin,” và vân vân, một số những Sứ điệp đại loại như thế. Điều đó, có thể đối với những người khác... Chúng tôi không nghĩ rằng những Sứ điệp này là khó, nhưng, Nó, anh em phải mở lòng mình ra đối với Chân lý. Chúng ta tin rằng chúng ta đang sống trong - trong Thời kỳ Cuối cùng. Điều đó rất đúng với chúng ta, rằng chúng ta thật sự ở điểm cuối của con đường.
4
Để giảng trong một Nhà thờ của một người khác nào đó, ồ, quý vị muốn bày tỏ lòng kính trọng đối với người đó vì lòng hiếu khách, về - về cho quý vị cơ hội để bước vào Nhà thờ của người ấy. Và tôi, tất nhiên, biết rằng họ không tin tưởng vào điều Đó, và tôi sẽ kính trọng họ đủ để... Có một nhiều hơn ở đó, vượt hơn những gì tôi có thể nói, bên cạnh việc mang điều Đó vào; trừ khi chính Đức Thánh Linh đến làm cho Nó giảm lại một chút, quý vị biết đấy, sau đó dĩ nhiên tôi sẽ nói như Chúa đã phán. Tôi không biết có điều nào tốt hơn là làm thế, và tôi hy vọng rằng mình không bao giờ học bất cứ bài học nào tốt hơn để làm như vậy. Hiểu không? Chúng ta hãy chỉ nói Nó theo cách mà Chúa đã phán điều Đó.
5
Bây giờ chúng ta hãy đọc chỉ 1 - 1 hoặc 2 câu ở đây trong chương thứ - thứ 7 của Sách Công vụ, bắt đầu từ câu 44.
Đền tạm chứng cớ vốn ở giữa tổ phụ chúng ta trong đồng vắng, như Chúa đã truyền lịnh cho Môi-se, để người phải làm y theo kiểu mẫu người đã thấy.
Tổ phụ chúng ta đã nhận lấy đền tạm ấy, rồi đồng đi với Giô-suê đem vào xứ họ đã chiếm lấy của các dân mà Chúa Trời đã đuổi khỏi trước mặt họ;
Đền tạm cứ ở đó cho đến đời vua Đa-vít, là người được ơn trước mặt Chúa Trời, và xin ban một chỗ ở cho Chúa Trời của Gia-cốp.
Nhưng vua Sa-lô-môn cất cho Chúa một cái nhà.
Nhưng Đấng Rất Cao chẳng ở trong nhà bởi tay người ta làm ra; như đấng Tiên tri đã nói:
Chúa phán: Trời là ngai Ta... Đất là bệ chân Ta: Nào có nhà nào các ngươi cất cho ta, hay có nơi nào cho Ta yên nghỉ chăng?
Há chẳng phải tay Ta đã dựng nên mọi vật nầy chăng?
6
Dựa trên phân đoạn Kinh thánh Nầy, tôi muốn thưa với quý vị vài lời trước khi Anh Pearry mang đến Sứ điệp sáng hôm nay.
Tôi thấy đây là một trong những giờ phút tuyệt vời trong chuyến viếng thăm của tôi đến Tucson. Tôi đến đây bởi vì tôi được dẫn dắt tới đây. Tôi đến đây bởi Đức Thánh Linh, qua một khải tượng, đã sai tôi đến. Tôi biết điều này, có thể dường như lạ lùng. Nhưng Ngài, theo như tôi biết, bất cứ điều gì mà tôi biết về Chúa Trời, tôi được sai đến Tucson bởi một khải tượng. Tôi tự hỏi làm thể nào tôi được sai đến nơi sa mạc này. Và rồi ở đây là nơi có...
Nói cách thuộc linh, khắp trên thành phố, tôi không biết có nơi nào mà sự chết thuộc linh đang diễn ra trầm trọng, hơn ở thành phố Tucson này. Có sự tranh chiến giữa các Giáo hội. Có sự lộn xộn giữa những hội chúng. Không có sự hiệp một, và mọi người đang chụp giựt, nắm giữ, đang chen lấn, và cố gắng để đạt một điều gì đó, đang bè đảng. Nói theo cách thuộc linh, nó cũng là một sa mạc.
7
Nhưng sau đó tôi đọc trong Kinh thánh, chỗ Chúa kêu gọi Môi-se ra khỏi những người thân yêu và tất cả những điều ông cho là quý giá, và đưa ông vào đồng vắng, để viết Luật pháp của Kinh thánh. Đó là Cựu ước, 4 [5] Sách đầu tiên, Sáng thế ký, Xuất Ê-díp-tô ký, Lê-vi ký, và Phục truyền Luật lệ ký. Ngài... Tôi không bao giờ nói đúng theo thứ tự, nhưng đó là 4 [5] Sách. Đó thật sự là Cựu ước. Bởi vì, phần còn lại của Cựu ước là những điều mà Tiên tri đã nói, trong Thi thiên của Đa-vít, và vân vân, ngoài Sử ký của Các Vua. Nhưng điều này là nền tảng của Cựu ước. Môi-se đã viết chúng sau khi ông được kêu gọi ra khỏi quê hương mình, nơi ông được sinh ra lớn lên giữa vòng dân sự, và được đem vào sa mạc, để viết Sách này của Cựu ước.
8
Rồi tôi tìm thấy điều đó trong Sách của Tân ước, nơi Phao-lô, là trước giả, hay là không phải là trước giả, nhưng là người viết Tân Ước. Ông cũng bị đuổi ra khỏi vòng dân sự, và, bởi Đức Thánh Linh, vào xứ Arabia, ông ở đó trong 3 năm rưỡi, để tìm kiếm sự hà hơi. Phao-lô là trước giả chính của Tân ước. Bấy giờ, có Ma-thi-ơ, Mác, Lu-ca, và Giăng, nhưng họ chỉ là những người sao chép lại những gì Chúa Jêsus đã phán dạy khi họ theo Ngài. Và, nhưng, quý vị mở Sách Ti-mô-thê, và tới Rô-ma, và tới Hê-bơ-rơ, vân vân, Phao-lô đã nhận sự hà hơi (inspiration) để viết Tân ước; lấy tất cả Cựu ước như một hình bóng, và sắp xếp nó theo thứ tự. Chúa Trời đã tôn quý nó, và làm nó trở nên Tân ước.
9
Còn bây giờ, nếu Cựu ước phải biệt riêng khỏi... trước giả phải được biệt riêng khỏi dân sự, vào đồng vắng, tiếp nhận sự hà hơi để viết ra Cựu ước. Trong Tân ước, trước giả được Tác Giả, đem đến nơi sa mạc, để nhận sự hà hơi viết ra Tân ước. Những Sách này được đóng bằng 7 Ấn; Tôi tin, trong những ngày này, cũng cần có một đòi hỏi tương tự như vậy, để mở 7 Ấn đó. Hãy lìa khỏi những gì quý vị yêu mến, những gì quý vị cho rằng đáng chuộng, và một ngôi nhà nhỏ mà người ta cho tôi, giữa những người thân quen, những bạn bè, và một Giáo hội đang phồn thịnh, không có gì thiếu thốn; Hãy - hãy lìa khỏi điều đó, hãy bỏ lại những quyền lợi, đi ra khỏi, để vào sa mạc, nơi mà quý vị không biết một ai, mọi sự như đang chống nghịch lại mình.
Nhưng có điều gì đó từ Chúa Trời, Ngài sẽ điều hướng con người làm những điều vượt hẳn trên tất cả những suy tưởng của anh ta, để nó có thể mang lại danh dự và sự vinh hiển cho Chúa Trời. Và tôi cảm nhận rằng, không phải danh dự riêng, nhưng tôi cảm thấy đó là một ân huệ, một đặc ân được lìa khỏi mọi điều được gọi là thân yêu đối với tôi, để đến đây vào trong đồng vắng nầy và chịu khổ giống như chưa bao giờ được chịu khổ trong đời, trong đồng vắng, hay trong sa mạc này. Nhưng tôi tin, vào việc đó và vâng phục những gì Chúa Trời ra lệnh phải làm, Chúa Trời đã mở ra cho tôi những sự mầu nhiệm của những ngày Sau rốt này. Và chúng ta đang ở đây với Sứ điệp này.
10
Giờ đây, có nhiều người theo tôi, đó không phải là điều bất thường. Thường thường một người chúng ta... Người ta thương yêu nhau, và nó, tình yêu thương, sẽ khiến cho quý vị làm những điều mình không nghĩ sẽ làm được. Nhiều người trong quý vị đã từ bỏ nhà cửa, bỏ hết thảy để đến đây trong sa mạc.
Nhiều người đã gọi cho tôi, nhiều người hỏi tôi, “Chúng ta sẽ đi đến Arizona? Đó là nơi tốt cho chúng ta không?” Ồ, như đã nói về Môi-se và họ, đó không phải là một nơi có những trái cây, không phải nơi của trái lựu.
Ở đây không có nhiều việc để làm, mức sống cao, giá cả đắt đỏ. Thật là nơi khắc nghiệt để sống, là Tucson, Arizona; tiền công nghèo nàn, còn - còn thức ăn thì đắt, và thuê mướn cao. Một nơi thật kinh khủng để sống, trong cách đó. Nhưng thật mạnh khoẻ, nó khô ráo. Và đôi khi chúng ta... Chúng ta không phải bận tâm với sự thay đổi kiểu dáng của những vật chất thế gian này.
11
Chúng ta phải chú ý đến sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Nhưng có một điều gây trở ngại cho tôi trong việc đến đây, và việc nói với người ta, ồ, “anh không nên đến” hay “anh nên đến”, để tôi bỏ đi cách nghĩ của mỗi cá nhân, để đi theo cách mà Chúa dẫn dắt tôi. Tôi nghĩ mỗi chúng ta nên làm điều đó, để Đức Thánh Linh dẫn dắt, trong những gì anh em làm.
Nhiều người trong quý vị ở đây từ những vùng xung quanh Jeffersonville, từ những hội chúng ở đó, và quý vị đã đi đến đây. Bây giờ, điều mà làm tôi băn khoăn, là một nơi thờ phượng.
Tôi nhận ra khi đọc phân đoạn Kinh thánh ở đây, về Ê-tiên và bài giảng của ông trước khi chết; Vì họ ném đá ông ngay sau đó, vì Sứ điệp của ông. Khi ông giảng, ông nói, “tổ phụ của chúng ta”, cách nói của người Hê-bơ-rơ thời xưa, thể nào họ đã cố gắng chạy đến trước Chúa tìm kiếm ân huệ, để xây một nơi thờ phượng. Ông nói, “Vua Sa-lô-môn đã xây cho Chúa một cái nhà, hay một tòa nhà.” Chúng ta đã quen thuộc với câu chuyện này.
12
Nhưng tôi thích những lời tiếp theo của ông, “Nhưng Đấng Rất Cao chẳng ở trong nhà bởi tay người ta làm ra,” và chỗ khác trong Ê-sai. Ông nói, “Chúa chẳng muốn hi sinh, cũng chẳng muốn lễ vật, Nhưng Chúa đã sắm sửa một thân thể cho Tôi.” Ồ, tôi nhận ra rằng ông đang muốn nói đến thân thể sau này nơi mà Chúa Trời ngự vào, trong Đấng Christ.
Nhưng tôi tin rằng ngày hôm nay, sự linh cảm đã đến với - với Anh Green, để đến đây, anh và Anh Chị Green, cũng đã, từ bỏ nơi ở của họ ở miền Đông, bỏ lại Texas, để đến đây với... để bắt đầu từ chỗ không có gì cả; đơn giản chỉ bởi sự hà hơi, cảm thấy họ nên làm điều đó. Tôi thật cảm kích những người đi theo sự dẫn dắt của Đấng Christ, không quan tâm đến cái giá phải trả.
13
Dù cho cả thế giới này, cũng có thể là những người bạn tốt nhất của quý vị, nghĩ rằng quý vị đang sai lầm, nhưng sẽ không sai đối với quý vị. Chừng nào quý vị thấy một điều gì đó phía sau đang thôi thúc mình, chính Chúa Trời đang lay chuyển quý vị; Nó sẽ không bao giờ sai, nó sẽ luôn luôn kết quả đúng.
Thấy cặp vợ chồng trẻ này, một người trẻ có tài năng. Không phải tôi nói điều này vì anh ấy đang ngồi ở đây. Và người phụ nữ trẻ với con cái, với gia đình anh phải nuôi, và anh đã bỏ công việc cùng mọi thứ, để dời đến đây.
Tôi nhận thấy điều đó những năm trước khi tôi được kêu gọi vào chức vụ. Tôi chưa từng làm một Mục sư thành công, bởi tôi có một tinh thần 'lan man' (rambling spirit), nói dông dài. Tôi không thể thoả mãn ở nơi nào cả. Chỉ nơi nào Đức Thánh Linh cảm động, tôi cứ phải đến đó, bởi vì tôi có một Sứ Điệp. Chúa Jêsus phán, “Ta cũng phải giảng dạy trong những thành khác nữa.”
14
Nhưng có những người đó là những người chăn chăm sóc đàn chiên. Tôi rất vui vì Anh Peary đã đi theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh, ngày hôm nay chúng ta có một Đền tạm. Nó là một ngôi nhà nhỏ. Chỉ đủ để bắt đầu, để nhìn thấy những gì Đức Thánh Linh... Không biết, chúng ta hãy đi từng bước một. Giờ đây, tôi tin, Chúa Trời bảo Anh Chị Green, đến đây, và đã mở ra một nơi cho con cái chúng ta; thay vì những buổi sáng Chúa Nhật đạp xe, chạy lòng vòng, trên những đường phố, chúng có một nơi để đến thờ phượng, thay vì chúng ta ngồi đâu đó và nghe điều gì đấy trên radio, giờ đây mọi thứ đều tốt.
15
Nhưng chúng ta, như nhóm người này, chúng ta có một Sứ điệp cho ngày hôm nay. Chúng ta, chúng ta tin rằng Chúa Trời đã ban cho chúng ta một Sứ điệp. Anh Green, là, tôi không muốn gọi anh là một người phụ tá, bởi vì chúng ta là... Ồ, đó là, cũng thật là một người cộng tác của tôi, trong Sứ điệp này. Anh Green giảng điều giống như vậy và cùng một Sứ điệp mà tôi tin. Anh rời bỏ nhà cửa, để lại những ngươi thân, bỏ Giáo hội. Anh ấy, tôi tin, anh từng là một người trông nom một giáo khu nhỏ hoặc là một cái gì đó, của một trong những tổ chức, và từ bỏ mọi sự khi nghe Sứ điệp này. Anh từ bỏ mọi thứ yêu quý với mình để đến nơi sa mạc này, chỉ để ủng hộ những gì Chúa Trời ban cho chúng ta giờ đây.
16
Tôi nói tôi tin điều đó không chỉ ở trong tấm lòng chúng ta, mà cũng nên có trách nhiệm nâng đỡ anh, mọi điều mà chúng ta có thể làm, tham dự trong các buổi nhóm, đến đây để thờ phượng, và làm cho nơi này là nơi mà Chúa Trời có thể bày tỏ cho chúng ta những điều Ngài muốn bày tỏ. Như lời anh nói, “Sứ điệp không đến với tôi qua việc ban cho của sự hà hơi, như nó có thể đến với một số người trong chúng ta,” anh nói, “Tôi ở đây để ủng hộ những gì Chúa Trời đã ban.” Thật là lời tuyên bố tuyệt vời! Tôi tin, nếu tất cả chúng ta cộng tác với nhau, chúng ta sẽ đặt tấm lòng của mình vào điều đó.
17
Tôi biết rằng mỗi một người trong quý vị, nếu quý vị cũng cảm thấy giống như tôi, tôi rất đói khát muốn nhìn thấy Thánh Linh của Chúa Trời hành động, tôi thật hầu như không thể chịu đựng nỗi. Một số kinh nghiệm tôi nhận được ở trên núi, thật sự cảm nhận lại một lần nữa, Điều gì đó mà khi lần đầu được cứu thật vinh dự đối với lòng tôi! Chúng ta có thể bước vào một nơi, chúng ta có thể ngồi và chúng ta có thể nhìn thấy điều đó ở giữa chúng ta, rằng chúng ta đang khô hạn. Khi chúng ta ngồi trong sa mạc này, tôi được ở giữa anh em đồng lao, họ nói chuyện với tôi và tôi nói chuyện với họ; luôn luôn, trong một cách rất nhỏ để theo dõi, cảm nhận ra ở đó bằng Thánh Linh, khi điều đó xảy ra, thấy ngay tình trạng của anh em ấy, thấy những gì sai trật. Tôi bắt đầu cảm nhận hết thảy điều đó đang nương dựa, đang đi ra từ Thánh Linh. Nó trở nên một điều đến với chúng ta quá tự nhiên. Chúng ta phải thờ phượng trong Thánh Linh, nơi mà Thánh Linh của Chúa Trời... Không chỉ Sứ điệp của chúng ta như ngọn lửa cháy trong thời đại đó, nhưng nó phải là ngọn lửa trong lòng chúng ta. Quý vị biết không? Nó phải ở trong lòng chúng ta, nếu không chúng ta không thể — chúng ta không thể trình bày một cách đúng đắn cho người khác. Thánh Linh sẽ phải đóng gói Sứ điệp lại, chính Nó. Tôi đang trông cậy và tin tưởng mỗi một quý vị, là một Cơ-đốc nhân thật.
18
Bây giờ họ cần những giáo viên Trường Chúa nhật. Họ sẽ cần một ban điều hành. Tôi nói điều này để quý vị hiểu sâu sắc hơn. Đây là Hội thánh của tôi.
Tôi đã ở đây 3 năm. Một cánh cửa mở ra cho tôi, đó là Anh Mack đã mời tôi đến giảng. Chúa Trời ban phước cho anh. Tôi chưa bao giờ được ai mời cả; Không có gì chống lại họ, họ được lắm. Anh Brock, một người bạn tốt của tôi, Anh Gilmore, nhiều anh em Ngũ tuần ở đây, là những người bạn rất, rất là tốt với tôi vô cùng. Tôi yêu mến họ; không có gì chống lại họ. Tôi thông cảm với địa vị của họ. Họ không thể mời tôi đến đó, vấn đề ở chỗ là tổ chức của họ. Quý vị biết, họ không thể làm điều đó. Bởi vì nếu họ làm như vậy, họ sẽ bị tống cổ ra. Như quý vị biết vị trí của họ. Tôi cũng đã từng đối diện điều đó. Nhưng bây giờ, có lẽ luôn luôn là, “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Chúa Trời,” đó là ý muốn của Chúa.
19
Lúc này đây, Anh Green, Chúa Trời sai anh ấy đến đây để mở cho chúng ta một Nhà thờ đặt trên nền Đức tin quý giá mà chúng ta tin, chúng ta nên biết ơn Chúa, tham dự mọi Buổi nhóm thật đều đặn nếu có thể được. Nếu chúng ta được mời và được kêu gọi, hãy cầu nguyện, hãy tìm kiếm, hãy làm, chúng ta hãy là những chiến sĩ... thật sự nóng lòng làm điều này. Hiểu không?
Hãy giữ Sứ điệp đáng tôn kính, và sống một đời sống đúng đắn. Đừng để điều gì khiến Nó dơ bẩn. Bây giờ chúng ta sống quá trễ. Chúng - chúng ta quá muộn trong thời đại nầy. Chúng ta hãy sống trong sạch. Ồ, đời sống của tôi, đời sống của quý vị, đời sống của tất cả chúng ta cần phải được soi ra, trước Chúa.
Những người trẻ của chúng ta chỉ lái xe, từ nơi này đến nơi khác, từ buổi diễn này đến buổi diễn khác, và bị cuốn xa cách Chúa Trời. Đúng vậy. Vậy thì, đó là sự thật. Tôi nhìn thấy điều này trong con cái của tôi, và thấy chính mình đang đi đến một nơi, một nơi không phải... Quý vị, quý vị đã đến nhóm họp cùng chúng tôi, để thờ phượng Chúa Trời; Kinh thánh chép vậy, “Hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy (nhóm lại nhiều) chừng nấy.” Nếu chỉ có 2 người ở đây, anh em là một trong 2 người ấy. Vậy thì đó là... Và nếu chúng ta đến thờ phượng với nhau, lúc đó chúng ta thật sự, có điều gì khác về điều đó, Chúa Jêsus phán, “Nơi nào có 2, 3 người nhân Danh Ta nhóm nhau lại, thì Ta ở giữa họ.”
20
Bây giờ, như tôi đã nói trước đây, Anh Green bảo tôi, anh đã nói thế. Vợ tôi đến, nói với tôi những gì anh đã nói khi tôi đi khỏi. Rằng, và anh đã nói sáng hôm nay, rằng, “Bục giảng được mở ra bất cứ lúc nào.” Vậy thì thường thường... Đó là, mở ra cho tôi giảng.
Thường thì tôi phải lái xe đi suốt đường đến Jeffersonville, Indiana để ban phát Sứ điệp mà Chúa Trời đã ban cho tôi, để mang đến với người khác; đi suốt đường đến Jeffersonville, Indiana, mỗi một người trong quý vị khắp đất nước đang nghe qua những đường dây điện và làm các thứ, để nhận được Sứ điệp, bởi vì chúng ta đang sống nhờ đó. Quý vị biết, đó là lý do chúng ta có mặt tại đây. Ồ, chúng ta không phải làm điều đó nữa.
21
Chúa Trời ban cho tôi một Sứ điệp, tôi có thể bước thẳng ở đây lên bục để giảng ra, và tôi cảm thấy tự do để làm điều này. Thấy không? Tôi tin, bởi điều này, Chúa Trời Toàn Năng sẽ ban phước cho quý vị nếu quý vị đứng bên cạnh Hội thánh này, cùng với nhóm người này. Không chỉ thế thôi, nhưng chúng ta hãy đi ra và xem thử nếu chúng ta có thể đem người khác vào đây không. Chúng ta hãy nói với người khác bất cứ nơi đâu, nói với họ về Hội thánh của chúng ta và ý nghĩa của nó. Những gì mà Hội thánh của chúng ta... Chúng ta đang ở đây. Chúng tôi muốn quý vị đến đây, mang theo những người mới, tôi chắc rằng điều này thật tốt lành cho tất cả chúng ta. Quý vị biết không? Chúng ta đang có một nhà nguyện, chúng ta cảm tạ về điều đó. Chúng ta cảm tạ vì chúng ta có nơi này, để nhóm họp với nhau.
Nhưng, “Đấng Rất Cao chẳng ở trong nhà bởi tay người ta làm ra, đấy, 'Vì Trời là ngai Ta, Đất là bệ chân Ta. Nào có nhà nào các ngươi cất cho Ta, và có nơi nào cho Ta yên nghỉ chăng? Ngoài một thân thể mà Ngài đã chuẩn bị cho Ta.'”
Chúng ta là một Thân thể của Đấng Christ. Vì vậy khi chúng ta di chuyển từ ngôi nhà này đến ngôi nhà khác, tôi tin, để mang những Sứ điệp của chúng ta đi theo, và chúng ta sẽ đến và có những buổi nhóm Chữa lành. Và bất cứ điều gì Chúa bày tỏ cho chúng ta làm, chúng ta sẽ làm điều đó trong chính Hội thánh này, cho tới khi nó lớn đủ để quý vị đưa nó đến một nơi khác, rồi nơi khác nữa, cho đến khi Chúa Jêsus trở lại. Xin Chúa Trời ban phước cho quý vị.
22
[Anh Peary Green phát biểu cảm tưởng, sau đó mời Anh Branham phong chức cho anh... Băng trống. - Bt] Chúng ta hãy cúi đầu.
Lạy Chúa kính yêu, chúng con đứng đây nơi bục giảng này, mà tượng trưng, ngay trên Bàn thờ này, chúng con biết rằng chúng con tlà một - một dòng dõi loài người hư mất, cho đến chừng trái đất này được quan tâm. Chúng con để ý trên những đường phố và thấy tội lỗi đã ghi khắc ở mọi nơi, Sự Vinh Hiển của Chúa Trời bị ra đi nhanh chóng. Chúng con biết, khi Sự Vinh Hiển của Chúa đi lên, thì Hội thánh cũng đi với Nó. Chúa ôi, chúng con muốn ở nơi đó.
Chỉ một vài ngày trước, đứng trên một góc đường ở đây, chỉ băng qua đường phố, nhìn đoàn diễu hành xuống đường phố, con thấy những chiếc xe tăng cũ trong Chiến tranh Thế giới thứ Nhất đi dẫn đường, rồi đến xe tăng Sherman cồng kềnh, nặng nề, đi tiếp theo, tiếp theo, tiếp theo và sau đó là những bà mẹ với những chiếc huy chương sao vàng; những gia đình tan vỡ, với người vợ đang khóc, đứa trai mất cha, người mẹ già mất con. Ồ, thật buồn làm sao khi đứng trên góc phố nhìn những gì đang đi qua! Sau đó để ý, đến khi họ đi ngang qua tòa nhà này, điệu nhạc thay đổi sang bài “Tinh Binh Jêsus, Tiến Lên.” Trổi lên cho đoàn diễu hành theo sau; nhưng khi họ đi ngang qua nơi này!
23
Chúa yêu dấu ơi, con nghĩ thì giờ vĩ đại khác đang đến, và đó sẽ là một sự phục sinh, khi những người đã chết xưa (old-timers) hiện ra đầu tiên, những vị Thánh đồ, những tổ phụ. “Vì chúng ta là kẻ sống còn ở lại cho đến kỳ Chúa đến, thì không lên trước những người đã ngủ rồi; Vì sẽ có tiếng kèn của Chúa Trời, bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ sẽ sống lại trước hết.” Sau đó khi chúng con nhìn thấy điều vĩ đại... chỉ những người đó đi, diễu hành qua các từng trời; và chúng con sẽ đang đứng, chờ đợi đến lượt của mình, biết rằng chúng con cũng được xếp hàng. Chúa ơi, xin giúp chúng con trở nên những người lính trung thành.
Chỉ có những ai đang thực sự tham gia trong cuộc chiến mới biết được ý nghĩa thậtsự, khi thấy những chiếc xe tăng đi qua. Và, Chúa ôi, chúng con nghĩ rằng chỉ những ai đã từng tham gia cuộc chiến sự sống mới hiểu được nó có nghĩa gì, khi chúng ta đang đợi lượt của chúng con để được quay lại xếp vào vị trí và chỗ, trong sự phục sinh, để được cất lên.
24
Giờ đây, anh em trẻ tuổi này của con, đang đứng nơi đây, đã được huấn luyện kỹ, đã sẵn sàng, đã được trang bị, đang chờ đợi một người lớn tuổi đặt tay trên mình, một người từng trải tiên phong trong tuyến đầu, biết rằng người anh em này cũng phải gia nhập vào cuộc chiến. Chúa yêu dấu ơi, với đôi bàn tay không xứng đáng này con đặt tay trên người anh em của con, trong sự đại diện Ngài. Xin ban phước cho Anh Green, Chúa kính yêu ơi, người mà con xin chúc phước cho Anh Green nhơn Danh Chúa Jêsus. Nguyện anh mang Sứ điệp này, vào thành phố nầy và bất cứ nơi đâu Chúa kêu gọi anh. Xin cho anh trung tín, đầy dẫy Đức Thánh Linh, sống một đời sống không chỗ trách được. Chúa Trời ôi, xin cho anh có tấm lòng cảm thông mọi người, mà anh có thể dạy dỗ họ và dẫn dắt họ hướng vào con đường mà hết thảy chúng con mong muốn đi. Xin nhậm lời, Chúa ôi.
Xin ban phước cho người vợ trung tín của anh, con cái anh. Xin ban phước cho những nỗ lực của chúng con với nhau ở đây, như những anh em Cơ-đốc trên trái đất nầy, hầu cho chúng con phải mang Tin Lành đến cùng trái đất. Xin ban Thánh Linh Ngài trên anh, Chúa ôi. Chúng con cầu nguyện trong Danh Chúa Jêsus Christ, khi chúng con giao phó anh ấy cho Ngài. A-men!
Cầu xin Chúa ban phước cho anh, Anh Peary. Hãy mang Lời của Chúa Trời!