Chúa Trời Có Đổi Ý Của Ngài Không?

Los Angeles, California, USA.

65-0427

1
... Đức Chúa Trời. Xin chúng ta cứ đứng cúi đầu một vài phút.
Lạy Cha Thiên Thượng, chúng con cảm tạ Ngài vì mọi ân sủng Ngài đã ban cho chúng con. Chúng con không xứng đáng với những phước hạnh của Ngài. Chắc chắn đây là những ơn phước mà chúng con không xứng đáng nhận lãnh. Chúng con cầu xin Đức Chúa Trời cứ tiếp tục ở với chúng con. Xin bước vào và cảm động linh diệu kỳ nầy trong buổi nhóm, con biết điều nầy đến từ Ngài. Vì thế con cầu nguyện, thưa Cha, xin Ngài tiếp tục gia ơn trên buổi nhóm tối nay cùng với Sự Hiện Diện của Ngài, chữa lành tất cả những người bịnh và người đau đớn buồn phiền. Xin dủ nghe lời cầu xin nầy, và khiến chúng con nhớ mãi buổi nhóm lạ lùng đêm nay, bởi Sự Hiện Diện của Ngài. Chúng con cầu nguyện trong Danh Chúa Jêsus. Amen!
2
Tôi xin lỗi vì đã giữ anh chị em quá lâu đêm hôm trước. Tôi sẽ cố gắng đi nhanh hơn tối nay, để có thể cầu nguyện cho người bịnh. Tôi cảm thấy thật tốt về buổi nhóm tối hôm qua. Dường như họ thích có nhiều người được chữa lành. Tôi được khích lệ bởi sự ủng hộ và lời cầu nguyện của anh chị em. Chúng ta đứng vững nhờ đó. Cầu xin Chúa chúc phước cho anh chị em. Bây giờ, tôi nghĩ tối mai chúng ta sẽ... Chắc anh chị em đã được thông báo rồi, tối mai chúng ta sẽ nhóm chỗ khác.
Bây giờ, hãy mở sách Dân số ký chương 22, lướt nhanh qua, chỉ chia sẻ một đoạn ngắn, rồi chúng ta sẽ dành nhiều thì giờ để cầu nguyện.
Billy nói rằng anh đã phát số lượng lớn thẻ, 200 hoặc 300 cái. Xin dành ít thời gian gom lại để nêu vấn đề cầu thay, vì thế tôi chỉ nói ngắn thôi, không quá 30 phút, nếu được, sau đó để thì giờ cầu nguyện, cầu nguyện cho người bịnh. Trong Dân số ký... Xin lỗi.
Tôi muốn đọc trong Dân số ký 22:31,
“Đức Giê-hô-va bèn mở mắt Ba-la-am ra, thấy Thiên sứ của Đức Giê-hô-va đứng trong đường, tay cầm một cây gươm. Người cúi đầu và sấp mặt xuống đất.”
Đề tài nầy có lẽ dường như hơi thô bạo một chút vì đưa ra một quan điểm và có buổi nhóm chữa lành của chúng ta; Nếu có thể, tôi sẽ cố gắng bắt đầu giờ cầu nguyện lúc 9 giờ. Tối nay tôi muốn chia sẻ đề tài, “Đức Chúa Trời Có Đổi Ý Ngài Không?”
3
Anh chị em biết đấy, chúng ta có thể đổi ý, bởi vì chúng ta học biết khác một chút, chúng ta biết mình sai trật. Nhưng tôi không tin rằng Đức Chúa Trời có thể thay đổi ý định của Ngài. Nếu Ngài thay đổi thì Ngài không phải là vô hạn (infinite), và Ngài có thể quyết định sáng suốt hơn nếu Ngài đổi ý. Vì thế Ngài... Tôi đặt đức tin nơi Ngài, rằng Ngài không hề đổi ý... Bởi vì nếu Đức Chúa Trời đã quyết định, Ngài phải giữ nguyên quyết định đó. Cứ mỗi nan đề xảy ra, thì Ngài có cùng một cách giải quyết như Ngài làm ban đầu, nếu không thì Ngài đã sai trật trong buổi ban đầu. Vì thế điều đó đã cho chúng ta một chỗ để đặt một cơ sở đức tin. Vậy thì chúng ta không thể...
4
Vâng, đức tin không phải như một chiếc lá rụng (loose-leaf), như cái gì đó có thể bay đi đây đi đó. Đức tin là một điều chắc chắn. Nó phải kiên quyết, vững vàng. Tôi không thể đặt đức tin mình trên một học thuyết nào đó. Nó phải là một sự kiện đã được chứng minh trước khi tôi tin.
Cũng giống như đàn ông chọn vợ, tại sao, anh ta phải tin tưởng nơi người nữ, anh cưới nàng, nếu không, chắc chắn anh sẽ gặp phải nhiều phiền toái. Anh chị em có lòng tin tưởng dựa trên vài sự kiện vững chắc, tin tưởng dựa trên lời nói của nàng, trên những gì người khác nói về nàng, hay tương tự như vậy. Anh ta tin tưởng dựa trên một nền tảng nào đó.
5
Vì thế tôi cảm thấy rằng để gặp Đức Chúa Trời, chỉ có một chỗ để chúng ta có thể neo chặt đức tin mình vào đó thôi, đó chính là Lời.
Vì hầu như hết thảy chúng ta đều có những tư tưởng khác nhau. Nói về ăn uống chúng ta cũng khác nhau; và sự ngon miệng của chúng ta khác nhau. Vì thế, nó làm cho các Hội thánh cũng khác nhau trong suy nghĩ về điều gì đúng, điều gì sai. Điều đó cho mỗi người chúng ta một đặc quyền để chọn lựa.
Nhưng với tôi, tôi tin rằng Lời của Đức Chúa Trời là đúng. Tôi - tôi không tin đó là thuộc về sự thông giải riêng. Tôi chỉ tin vào những gì Kinh Thánh nói, đó là Lẽ Thật. Đó là đức tin của tôi, trên nền tảng là Lời của Đức Chúa Trời. Và bây giờ, có lẽ là tôi không có đủ đức tin để biến Nó thành hành động, nhưng chắc chắn tôi sẽ không muốn đồng ý cách người nào đó đã có đủ đức tin để biến Nó thành hành động.
Chẳng hạn như, Hê nóc có đủ đức tin rằng mình không phải chết. Một buổi chiều nọ, ông đi dạo, thấy mệt về thể xác và đi lên trời luôn. Tôi muốn có một đức tin như thế. Nhưng tôi hy vọng rằng chúng ta nhận được đức tin đó một ngày gần đây, khi chúng ta trưởng thành trong Ngài. Bây giờ...
6
Lý do tôi chọn đoạn nầy tối nay vì đây dường như đối với tôi là một trong những chỗ trong Kinh Thánh mà người ta hay bình phẩm, bởi vì nó giống như là Đức Chúa Trời đã thay đổi ý định của Ngài, khi Ngài bảo Ba-la-am làm điều nầy rồi sau lại bảo ông làm một điều khác. Vì thế, tôi thiết nghĩ chúng ta nên làm sáng tỏ vấn đề nầy một chút, để hiểu rõ Ngài thật sự muốn Ba-la-am làm gì.
Vậy thì bây giờ, trở lại câu chuyện nầy, chúng ta biết rằng Ba-la-am là một Tiên tri. Ba-lác là vua xứ Mô-áp vào lúc đó. Họ không phải là dân ngoại đạo trong xứ Mô-áp; Họ cũng hầu việc cùng một Đức Chúa Trời như dân Y-sơ-ra-ên vậy. Vì Mô-áp là dòng dõi của con trai Lót, do Lót ăn nằm với con gái mình sinh ra, vì thế mà họ cùng hầu việc chung một Đức Chúa Trời. Nếu để ý sẽ thấy các của lễ và mọi thứ khác đều giống hệt nhau: Bò đực, và chiên đực, nói về sự đến thứ 2. Bây giờ, nếu tất cả những gì Đức Chúa Trời muốn là tin tuyệt đối vào Kinh Thánh, thì dân Mô-áp cũng rất chính thống trong việc dâng tế lễ như dân Y-sơ-ra-ên. Nhưng bây giờ chúng ta thấy rằng, Y-sơ-ra-ên đang trên đường tiến vào đất hứa theo Lời của Đức Chúa Trời. Và họ đến...
7
Đây sẽ là một hình bóng (type) về “Hội thánh thuộc linh” và 'Giáo hội xác thịt' gặp nhau. Hội thánh thuộc linh và Giáo hội xác thịt luôn luôn có sự xung đột nhau; vì họ đâm đầu vào nhau (run right head-on into each other). Và Y-sơ-ra-ên ở đây, tôi muốn tượng trưng cho một Hội thánh thuộc linh, và Mô-áp như là Giáo hội xác thịt, chỉ đơn thuần là một Giáo hội, cái mà chúng ta gọi là 'Giáo hội xác thịt'.
Tất cả chúng ta đều chắc chắn rằng có một “Hội Thánh”, và có một “Nàng Dâu” ra từ 'Giáo hội' đó. Chúng ta biết rằng điều đó là thật.
Và họ đụng chạm nhau ở đây. Lưu ý rằng khi họ xung khắc nhau, ở trong một hoàn cảnh mà tôi đã nói ở trên. Ngay khi họ đụng độ nhau, và bên nầy thấy những gì bên kia làm, mỗi bên đều thấy có sự giả mạo lớn.
Đó là điều chúng ta tìm thấy ngày nay, rằng chúng ta có quá nhiều sự giả mạo. Làm như vậy, anh chị em luôn luôn gặp rắc rối. Anh chị em không thể sống cuộc đời của người khác. Chúng ta không thể mạo nhận điều gì. Chúng ta phải là chúng ta thôi. Anh chị em không bao giờ được cố làm điều đó. Nếu người nầy làm điều gì đó, bạn nghĩ là mình cũng phải làm vì người kia đã làm. Anh chị em đừng làm như vậy. Anh chị em là một cá thể của Đức Chúa Trời. Chúng ta không được cố giả mạo nhau.
8
Giờ đây dân Y-sơ-ra-ên đang làm nhiệm vụ, ra đi theo mạng lệnh của Đức Chúa Trời tiến vào đất hứa, họ đụng độ dân Mô-áp, một nhóm tín đồ khác.
Tôi hy vọng là điều nầy cũng không quá tồi. Nhưng điều tôi muốn minh hoạ sơ ở đây là, dân Mô-áp đang được định cư trong một xứ, họ được an cư lạc nghiệp rồi. Họ có những người nổi danh, quyền thế của vương quốc họ rồi.
Còn dân Y-sơ-ra-ên chỉ là một - một kẻ lang thang. Họ không có nơi nào chắc chắn để ở. Họ chỉ lang thang theo sự dẫn dắt của Chúa. Tôi tin rằng Ba-la-am sau đó trong lời tiên tri cũng nói rằng, “Dân nầy sẽ không ở trong các nước. Nó sẽ bị tản lạc khắp nơi.” Và đó là những gì nó luôn ứng nghiệm. Chúng ta thấy đó, sự xung đột xảy ra.
9
Như Ca-in và A-bên, họ cũng đi đến xung đột với nhau. Họ là anh em nhau, cả hai cũng từ một mẹ, Ê-va mà ra. Họ biết họ là loài hay chết, ở bên ngoài Sự Sống, ở ngoài khu vườn Sự Sống. Cả hai cố tìm đường trở lại đó. Nếu anh chị em để ý, cả hai con trai nầy rất là tin kính. Ca-in cũng tin kính như A-bên. Cả hai cũng lập Bàn thờ [xây Nhà thờ], nói cách khác, một Hội thánh. Cả hai đều dâng của lễ. Cả hai đều cầu nguyện. Cả hai đều hầu việc Đức Chúa Trời, nhưng một trong hai đã hầu việc Ngài sai trật.
Anh chị em thấy đấy, có thể là anh chị em rất chân thành nhưng vẫn sai trật. Anh chị em có thể sai. “Có một con đường coi dường chánh đáng cho loài người, nhưng cuối cùng nó thành ra nẻo của sự chết.”
Chúng ta thấy rằng điều này thật đúng với Ca-in và A-bên. Khi Ca-in thấy rằng của lễ của A-bên được nhậm... Tôi muốn ngừng đây để nói, tại sao Đức Chúa Trời nhận của lễ của A-bên? Có phải vì ông là... Bởi một khải tượng anh ấy biết rằng của lễ Ngài muốn không phải là táo, hoặc tôi tin họ đã dùng quả lựu hay quả gì đó mà họ ăn trong vườn Ê-đen, đã gây ra tội lỗi. Và ông biết A-đam... Tôi có ý nói là, A-bên tin rằng của lễ mà Đức Chúa Trời muốn, chính là huyết. A-bên bởi khải tượng, đức tin, dâng cho Đức Chúa Trời một của lễ trên cả tuyệt vời hơn của Ca-in; Bởi đó Đức Chúa Trời làm chứng cho rằng A-bên là công bình. Cả Hội Thánh được lập trên nền tảng một khải tượng [Khải thị] Thiêng liêng (Divine revelation) về Lời của Đức Chúa Trời. Cả...
10
Đức Chúa Jêsus đã Phán vậy. Một ngày nọ khi xuống núi, Chúa Jêsus hỏi các môn đồ rằng, “các ngươi nói Con Người là ai? Hoặc người ta nói Ta là ai?”
“Một số người nói thầy là Môi-se, có người nói là Ê li hoặc một Tiên tri nào đó.”
Ngài hỏi, “Còn các con nói Ta là ai?”
Phi-e-rơ dõng dạc tuyên bố, “Thầy là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống.”
Ngài Phán, “Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi có phước đó.” và từ đó có sự bàn cãi giữa những kẻ tin.
Bây giờ, Giáo hội Công giáo nói rằng, “Ngài lập Hội Thánh Ngài trên Phi-e-rơ, vì Ngài Phán, 'Ngươi là Phi-e-rơ, hòn đá nhỏ, trên hòn đá nầy, hòn đá nhỏ, ta sẽ lập Hội Thánh Ta.'”
Còn Giáo hội Tin Lành hầu hết tin rằng Ngài lập Hội Thánh trên chính Ngài, là Hòn Đá Góc. Nhưng anh chị em thấy đó, Ngài là Hòn Đá Góc để xây nhà. Tôi tin rằng Ngài xây dựng Hội Thánh trên...
11
Cũng không khác gì, nhưng câu hỏi là, “Người ta nói Ta là ai?”
Phi-e-rơ nói, “Ngài là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống.”
Ngài Phán, “Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi có phước đó, vì chẳng phải thịt và huyết tỏ cho ngươi biết điều nầy. Ngươi chưa hề đến trường thần học để học điều nầy. Ngươi chưa bao giờ học điều nầy từ con người. Nhưng Cha Ta trên trời đã bày tỏ cho ngươi điều nầy. Ta sẽ lập Hội Thánh Ta trên đá nầy và các cửa Âm phủ sẽ chẳng thắng được Hội đó.” Sự Khải thị thuộc linh của Chúa Jêsus Christ, Ngài chính là Lời. Rồi Chân lý thuộc linh của Lời được bày tỏ chính xác nơi mà Hội Thánh yên nghỉ.
12
Tôi nghĩ đó là những gì mà A-bên có lúc ban đầu: Một sự Khải thị thuộc linh, rằng đó không phải là hoa quả của đồng ruộng, hoặc công việc của tay người, nhưng chính là huyết. A-bên đã dâng cho Đức Chúa Trời một của lễ xuất sắc hơn so với Ca-in.
Chúng ta thấy trường hợp của Áp-ra-ham và Lót cũng tương tự trong sự chọn lựa, vì Lót đi xuống, đúng thời điểm, thì Giáo hội xác thịt và Hội Thánh thuộc linh đụng chạm nhau, do những người chăn bầy. Họ phải phân rẽ nhau. Bất cứ khi nào điều nầy xảy ra, tạo nên một sự ganh tị.
Chúng ta thấy rằng vì Đức Chúa Trời nhận của lễ của A-bên chứ không nhận của lễ đẹp đẽ to lớn của Ca-in mà anh đã nhọc công chuẩn bị để dâng lên cho Chúa, và rất cung kính, sấp mình thờ lạy, vân vân. Ca-in cũng làm việc A-bên làm, duy chỉ có một điều là Ca-in không có sự Khải thị của Lẽ thật. Vì thế khi Đức Chúa Trời nhậm của lễ của A-bên thì Ca-in ghen tị A-bên, rồi xảy ra vụ sát nhân đầu tiên.
Chúng ta thấy rằng lòng ganh tị giữa các người chăn chiên của Áp-ra-ham và Lót dẫn đến chỗ phải phân rẽ nhau. Môi-se và Cô-rê cũng có xung đột. Chúa Jêsus và Giu-đa có một sự xung đột.
Luôn luôn là vậy từ trước đến giờ, và ngày nay cũng vậy, Hội thánh thuộc linh và Giáo hội xác thịt có sự đụng chạm nhau khi họ đến cùng nhau. Bây giờ Giáo hội xác thịt muốn kết hiệp với Hội thánh thuộc linh, luôn luôn có sự giả mạo xác thịt. Nhưng như đã xảy ra với Ê-sau và Gia-cốp, nó sẽ không có hoạt động với nhau.
13
Đức Chúa Trời kêu gọi Hội Thánh của Ngài, đặt tên, biệt riêng ra. Trong Thời đại Hội thánh sống trong, Ngài sẽ bày tỏ chính Ngài cho Hội Thánh, mỗi Thời đại, như Ngài Phán trong Rô-ma 8 rằng sự biết trước (foreknowledge) hay sự tiền định của Đức Chúa Trời là chắc chắn. Ca-in — hay tôi muốn nói...
Ê-sau và Gia-cốp trước khi sinh ra, trước khi họ có cơ hội để lựa chọn thì Đức Chúa Trời đã Phán, “Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau.” Vì Ngài biết họ từ ban đầu. Chúng ta biết mình...
Hãy nhớ điều nầy, rằng Ngài biết rõ trong lòng bạn, Ngài biết bạn muốn gì. Dẫu chúng ta có nói gì chăng nữa thì Ngài đã biết chúng ta muốn gì rồi.
Luôn luôn rắc rối. Bản tính xác thịt luôn cố gây ra, từ khi Ca-in giết A-bên, xác thịt luôn cố phá huỷ ảnh hưởng của Linh. Chúng ta thấy ngày hôm nay cũng vậy, y hệt vậy ngày nay. Điều đó chứng minh rằng nó đến từ Sa-tan, vì đó là sự ghen tị và trá hình Lẽ Thật.
14
Vì vậy chúng ta thật sự tin rằng Đức Chúa Trời không bao giờ đổi ý về những gì Ngài đã Phán; Ngài luôn luôn giữ đúng Lời.
Nhưng Ngài có một “ý chỉ cho phép” [đổi ý sau này vì có ái cứ nài xin hoài. - Bt] ([later] permissive will). Bây giờ sự phiền phức nằm ở đó. Chúng ta cố gắng hành động theo ý chí tự do của Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ cho phép điều đó. Nhưng nếu chúng ta cũng lấy ý chí tự do của Ngài, dầu không đúng, Ngài sẽ làm cho ý muốn tự do của Ngài cùng hành động để làm vinh hiển “ý muốn hoàn hảo” [nguyên ý của Ngài từ lúc ban đầu] ([orginal] perfect will) của Ngài.
Chẳng hề có điều gì sai trật trong Đức Chúa Trời. Ngài biết ngay cả nơi chiếc đồng hồ kêu tích tắc tối nay. Không có gì sai trật cả. Mọi tiếng kêu tích tắc đang khớp hoàn toàn với cách mọi việc sẽ xảy ra Chúng ta tưởng là sai, nhưng Ngài biết là đúng.Nó được cho xảy ra như vậy.
Giống như ban đầu Đức Chúa Trời đã cho phép tội lỗi xảy ra. Ngài đã không... Đó không phải là ý muốn hoàn hảo của Ngài.
15
Nhưng anh em biết đó, Đức Chúa Trời, Thánh Linh vĩ đại, Cha, trong Ngài là những thuộc tính, và những điều mà bạn thấy được bày tỏ bây giờ chỉ là những thuộc tính đang được bày tỏ của Ngài. Ngài Tự hữu; Ngài không chỉ đơn thuần là Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là một đối tượng để thờ phượng. Ngài là Đấng Đời Đời vĩ đại. Trong Ngài là những thuộc tính, như là Cha, Đấng Cứu Chuộc, Đấng Chữa Lành.
Vậy thì, làm sao mà đầu tiên Ngài có thể... Ngài phải là Cha, bởi vì điều đó chứng minh Ngài là Cha, nhưng Ngài Tự Hữu. Ngài sống đời đời. Bây giờ, nhưng các thuộc tính của Ngài phải được bày tỏ.
Ngài là Đấng Cứu Thế, phải có điều gì đó hư mất đi. Đức Chúa Trời không thể cố tình đánh mất điều gì rồi chuộc nó lại. Điều đó không thể làm nên bản tính thánh khiết và sự phán xét lớn của Ngài được. Nhưng Ngài đặt vào con người một ý chí tự do, biết rằng con người sẽ sa ngã. Rồi sau đó chính Ngài trở thành người để cứu con người khỏi sự sa ngã đó. Đó là lý do mà Chúa Jêsus là “Em-ma-nu-ên” [có nghĩa là “ĐCT ở cùng chúng ta” - Bt]. Nếu Đức Chúa Trời sai một người khác ngoài Ngài thì điều đó sẽ không công bằng. Chính Đức Chúa Trời phải đến và thế chỗ. Và Đức Chúa Trời không thể xuống thế trong Linh để thế chỗ. Ngài phải trở nên xác thịt trong xác thịt của Con Một chính Ngài.
Ngài tỏ ra tại đây, ban đầu, ý muốn hoàn hảo của Ngài là tạo ra con người từ bụi đất. Nhưng Ngài cũng đặt tính dục vào trong đó. Ngài không hề có ý định là con cái sinh ra bởi tình dục nhưng điều nầy được cho phép, rồi sau lại mất dần đi.
16
Chúng ta thấy rằng dân Mô-áp được hình thành từ một đưá con không hợp pháp (illegitimate), vì đó là con của Lót bởi con gái mình sinh ra. Lưu ý rằng, Mô-áp tiêu biểu cho Giáo hội xác thịt, còn Y-sơ-ra-ên tiêu biểu cho Hội thánh thuộc linh. Bây giờ, Y-sơ-ra-ên, nàng dâu, được tiêu biểu được cho những người được gọi ra.
Bản thân Hội Thánh, từ “Hội Thánh” có nghĩa là, “người được gọi ra, ra khỏi,” là những người đã ra khỏi. “Hãy ra khỏi đó, hỡi dân ta. Hãy phân rẽ, Chúa Phán vậy, thì Ta sẽ tiếp nhận các ngươi. Đừng đá động đến đồ ô uế.” Hội thánh của Đức Chúa Trời được gọi ra khỏi thế gian, ra khỏi sự hỗn loạn của thế gian. Anh em không còn ở trong thế gian nữa.
17
Như tôi đã trình bày đêm trước với anh em, đó là khi anh em biết rằng mình đã có của cầm “earnest” về sự cứu rỗi đời đời ngay bây giờ trong anh em bởi phép Báp-tem trong Đức Thánh Linh, điều đó đã làm cho anh em sống lại (quickened) rồi. Bây giờ anh em sống lại với Ngài, và chúng ta sẽ đồng trị ở các nơi trên trời trong Christ Jêsus. Anh em không thuộc về thế gian nữa. Nếu anh em yêu thế gian và những vật thuộc về thế gian vẫn còn ảnh hưởng trên anh em, thì lòng yêu mến Đức Chúa Trời chẳng ở trong anh em. Chúng ta được buông tha khỏi thế gian. Không còn mong muốn gì nơi thế gian nữa.
Trong sách Hê-bơ-rơ chương 10 có chép, “Thân thể con sinh được dâng chẳng qua là mỗi năm nhắc cho nhớ lại tội lỗi. Nhưng trong trường hợp nầy, người dâng của lễ đã một lần được sạch rồi, lương tâm họ không còn biết tội nữa.” Hết thảy mọi sự đã được thanh tẩy khỏi anh em, bởi vì anh em đã được làm cho sống lại trong một Sự Sống mới.
18
Giáo hội xác thịt chỉ là một nhóm người giáo phái, hội hiệp nhau. Nó không còn... Tôi thậm chí không thể gọi đó là “Hội thánh” được nữa. Tôi không thích liên hệ gì với nó cả. Tôi thích nhắc đến nó như là một nơi hội họp: Nhà thờ Giáo hội Trưởng Lão, Nhà thờ Báp-tít, Nhà thờ Ngũ Tuần.
Nhưng Hội Thánh được tái sinh thì ở trong Chúa Cứu Thế Jêsus, đó là những tạo vật mới. Vì vậy chúng ta vẫn thấy rằng Đức Chúa Trời bảo tồn Lời của Ngài.
19
Mô-áp nhìn xuống những cánh đồng và thấy Đức Chúa Trời vận hành trên dân sự của Ngài, là một dân tộc thậm chí không có tổ chức. Họ chỉ lưu lạc từ nơi này sang nơi khác. Nhưng điều lạ lùng là, họ đã tấn công các nước nầy và chiếm lấy nó. Mọi thứ trên con đường họ đi, đều bị họ chiếm lấy. Bây giờ, dân Mô-áp nhìn vào đó, và cả Ba-lác nhìn vào dân Y-sơ-ra-ên và nói, “Dân này bao phủ cả bề mặt của trái đất, quét sạch các nước như một con bò gặm sạch cỏ vậy.”
Chúng thấy rằng, một trong các bí quyết then chốt quan trọng là, làm sao họ có được khải tượng vĩ đại nầy, đó là có một Tiên tri giữa vòng họ. Họ đã có một Tiên tri, bây giờ, có người chỉ đạo họ rồi. Đây không phải là một hệ thống do con người tạo ra như chúng vẫn có, những người ở với chúng, những mưu sĩ của chúng... Nhưng họ có một Tướng Chỉ Huy, Tướng Chỉ Huy Thiêng liêng.
Thật là thời đại u ám, khi mà Hội thánh trên thế giới lìa bỏ sự lãnh đạo Thiêng liêng của Đức Thánh Linh và nhận lấy một Giám mục hay những chức sắc tương tự như vậy thay thế quyền lãnh đạo của Ngài. Đó thật là một thời đáng buồn. Đức Thánh Linh phải là Đấng Lãnh Đạo của Hội Thánh. Ngài được sai đến làm chứng về Lời của Chúa Jêsus Christ để làm cho Hội Thánh sống động như đã sống động từ ban đầu.
20
Cách đây không lâu lắm, có một trường dòng rất nổi tiếng trong thành phố nầy...ở tại Phoenix. Có một người hay một cặp sinh viên đến nói với tôi, “Chúng tôi thích anh lắm, Anh Branham ạ. Chúng tôi không có gì chống đối anh cả, nhưng chúng tôi chỉ muốn loại bỏ sự dốt nát khỏi anh thôi.”
Tôi trả lời, “Được, tôi cũng muốn vậy.” Vì thế tôi nói, “Nếu tôi sai, chắc chắn tôi không muốn sai; Tôi nói với quá nhiều người.”
Anh ấy nói, “Điều phiền phức của anh là đây. Anh đang cố gắng giới thiệu, hoặc làm sống trở lại một tôn giáo thời các Sứ đồ, khi mà tôn giáo thời ấy đã chấm dứt với các Sứ đồ rồi.”
Tôi nói, “Vâng, thưa anh. Thôi được, bây giờ nếu...”
Anh ấy nói, “Tôi không muốn tranh luận điều đó với ông nữa.”
Tôi nói, “Tôi cũng không muốn. Chúng ta đều không muốn. Chúng ta không cần làm điều đó. Chúng ta là anh em.”
Anh ấy nói, “Tốt, thì tôi chỉ muốn góp ý cho anh thôi.”
Tôi nói, “Tôi sẵn sàng nghe lời góp ý của anh.”
Rồi anh nói, “Anh thấy đấy, điều đó là sự thật.”
21
Tôi nói, “Bây giờ đang nói chuyện, chúng ta không nên dùng sách giáo khoa. Tôi sẽ không dùng sách của tôi, ”và tôi không có quyển nào cả ngoài quyển này. Vì thế tôi nói, “Tôi sẽ không dùng sách giáo khoa, tôi chỉ dùng Kinh Thánh. Và anh nữa, chúng ta chỉ dùng Kinh Thánh.”
Anh ấy nói, “Được rồi.”
Tôi nói, “Chúng ta tin rằng Hội Thánh thời các Sứ đồ được khai sinh vào ngày lễ Ngũ tuần. Anh có đồng ý như vây không?”
Anh ấy nói, “Vâng, có.”
Tôi nói, “Chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời ban quyền năng cho Hội Thánh lúc đó, cho sự ra đi của các Sứ đồ.”
Anh ấy nói, “Vâng, đó là điểm cốt lõi của Hội Thánh. Bây giờ, Hội Thánh đã thành lập trong trật tự, và chúng ta đã có tất cả các vị Mục sư Truyền đạo, và chương trình cũng như những tổ chức vĩ đại. Chúng ta không cần những thứ đó nữa để thu hút con người.”
Tôi nói, “Kinh Thánh nói vậy ở đâu? Xin anh chỉ cho tôi chỗ nào chép như vậy trong Kinh Thánh?”
Anh ấy nói, “Kinh Thánh không nói chính xác như thế.”
Tôi nói, “Tôi không chấp nhận điều đó trừ khi Kinh Thánh nói như thế. Đó là cách mà người ta thường làm.”
22
Tôi nói, “Thế anh có tin rằng Đức Chúa Trời vẫn đang kêu gọi con người?”
Anh ấy nói, “Vâng, có ạ.”
Tôi nói, “Bây giờ, anh sẽ tin rằng Kinh Thánh là đúng, cho mọi câu trả lời?”
“Vâng.”
“Phát ngôn nhân trong ngày Lễ Ngũ tuần là Phi-e-rơ, người có chìa khoá của Nước Trời.”
“Đúng vậy.”
“Bất kỳ quyết định nào của Phi-e-rơ, Chúa Jêsus nói, 'Điều gì ngươi buộc ở dưới đất, Ta cũng sẽ buộc ở trên trời; Điều gì ngươi mở ở dưới đất, Ta cũng mở ở trên trời.'”
“Tôi tin điều đó.”
“Vậy thì, trong Công vụ 2:38, Phi-e-rơ nói với những người đó đang kinh ngạc về việc những người nầy nói những ngôn ngữ lạ. Họ hỏi ông phải làm gì để được cứu, ông trả lời, 'Hãy ăn năn, ai nấy trong các ngươi phải nhơn Danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm, để được tha tội mình; Rồi sẽ được nhận lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh. Vì Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái cái ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.' Bây giờ, nếu Đức Chúa Trời vẫn còn kêu gọi thì Lời hứa đó vẫn dành cho họ.”
23
Thế đấy, anh ấy đã đến đây cùng với một trong những nhóm người của Billy Graham, cầu nguyện cho một buổi nhóm. Một nhóm của họ trở về thành lập một nhóm cầu nguyện tại California cách đây vài tuần, họ kiêng ăn cầu nguyện thống thiết, dốc đổ, và Thánh Linh đã đổ đầy trên họ rồi họ bắt đầu nói tiếng lạ, và... Đúng thế.
Anh ấy là một thành viên của Hội thánh Ái Hữu (Friendly), Hội Ngũ tuần tại Tucson, Arizona. Anh ấy nói, “Ồ, Anh Branham, tôi đã đến đó và thấy rất tốt. Tôi chỉ đưa 2 tay lên, tôi chỉ hát, 'Vinh quang của Đức Chúa Trời.' Tôi chưa bao giờ làm được điều đó tại Giáo hội Báp-tít Tân Ước.”
Tôi nói, “Tôi biết anh đã không làm được. Đó là lý do vì sao anh không nóng cháy.”
Anh em cũng vậy, Đức Chúa Trời gìn giữ Lời của Ngài. Những gì Ngài đã Phán, Ngài sẽ làm trọn. Đức Chúa Trời đã bảo tồn Lời của Ngài.
24
Ở đây, chúng ta thấy điều đó ở đây sự giả hình xác thịt nầy của dân Mô-áp... Ông ta thấy Tiên tri nầy trong dân Y-sơ-ra-ên, là người có thể chúc phước, nguyền rủa, chỉ đạo, v. v... Vì thế mà ông ta cố sánh kịp bằng chính trị.
Đó là những gì đang xảy ra trong Hội Thánh ngày hôm nay. Họ có gắng đối chọi với điều đó bằng một hệ thống nào đó. Anh em không thể làm như vậy.
Đức Thánh Linh phải luôn luôn sống động trong Hội Thánh, dẫn dắt Hội Thánh trong từng Thời đại mà Hội Thánh trải qua, để củng cố cho Lời đã hứa cho Thời đại đó. Đức Chúa Trời tuyên Phán Lời từ ban đầu, rất nhiều cho Thời đại nầy, rất nhiều cho Thời đại kia, và đích xác cho Thời đại của họ. Luôn luôn xảy ra theo cách đó. Và, Đức Thánh Linh phải sống động trong Hội Thánh để làm cho Hội Thánh sống động trong Thời đại của nó. Đức Thánh Linh phải hiện diện tại đây hôm nay để xác chứng chức vụ ngày hôm nay, dấu hiệu ngày hôm nay, sự đổ đầy Thánh Linh ngày hôm nay. Chỉ có Thánh Linh làm điều đó tại đây, và anh em không thể nhận lãnh điều đó qua hệ thống tổ chức. Đức Chúa Trời có một hệ thống. Ngài là Đấng ban Thánh Linh cho chúng ta.
25
Ở đây, chúng ta cần lưu ý rằng Môi-se có một Vua, và Vua đó chính là Đức Chúa Trời, Đấng đã xức dầu cho ông. Ba-la-am cũng có một vua, đó là Ba-lác. Nó giống như một tổ chức chính trị: Ba-lác. Ba-la-am, một vị Tiên tri của Đức Chúa Trời, ông ta đi đến Ba-lác để có thông tin của vua. Có sự khác nhau. Môi-se đến với Đức Chúa Trời để có thông tin. Có một điểm khác nhau.
Tuy nhiên, cả hai đều là Tiên tri của Đức Chúa Trời, bởi vì cả hai đều được Đức Chúa Trời kêu gọi; Cả hai đều gặp Đức Chúa Trời, cả hai đều trò chuyện cùng Đức Chúa Trời, và cả hai đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh. Bây giờ, tôi đang đi vào vấn đề. Cả hai người đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh. Điều đó là thật. Kinh Thánh chép rằng “Đức Chúa Trời gặp Ba-la-am và Phán với ông.” Anh em thấy không?
Cho nên, chúng ta lưu ý rằng, mỗi Tiên tri này, cả hai họ đều là Tiên tri, người của Đức Chúa Trời, họ phục vụ cho người chiêu mộ họ. Môi-se phục vụ Đức Chúa Trời. Còn Ba-la-am phục vụ cho Ba-lác.
Nếu xếp loại thuộc linh và xác thịt thì nó hoàn hảo đến chừng nào! Môi-se, được Đức Chúa Trời sai đi làm nhiệm vụ, lại phải đương đầu với một người khác của Đức Chúa Trời. Anh em có thể tưởng tượng ra điều này không?
Nhưng hãy xem họ thành lập cái gì ở đó. Đó là một quốc gia có tổ chức.
26
Môi-se đang dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên, đúng như Đức Chúa Trời bảo họ đi, có Trụ Lửa dẫn đường, Đấng Siêu Nhiên đang đi trước họ dẫn đường. Môi-se nhận lệnh qua Lời, dĩ nhiên, Lời đó là từ Đức Chúa Trời, là Trụ Lửa, là Thiên sứ của Giao Ước, là Đấng Christ, Đấng Chịu Xức Dầu. Môi-se nhận lấy Sứ điệp từ Đó rồi truyền lại cho con cháu Y-sơ-ra-ên, trên đường đến đất hứa.
Còn người kia đã ổn định tất cả, ông ta có vương quốc riêng của mình. Ông ta có các Nhà thờ của mình. Ông ta có mọi thứ ổn định tại đó. Vì thế mà ông sai kiếm người để rủa sả dân tộc đó. Anh em có thể tưởng tượng được không, rằng một Tiên tri, một người của Đức Chúa Trời, thấy công việc của Đức Chúa Trời làm trên một người khác, lại cố tình thách thức công việc của Đức Chúa Trời khi người ấy biết rõ điều đó. Ba-la-am, trước tiên khi... Ba-lác sai Ba-la-am đi, bảo rằng, “Hãy đi và rủa sả dân tộc này.” Bấy giờ, Ba-lác đã làm...
27
Ba-lác — đúng hơn là Ba-la-am đã làm điều đúng đó. Ông ta đã tìm kiếm Đức Chúa Trời. Ông đã Đức Chúa Trời trước hết. Đó là những gì mà ông phải làm.
Sau đó Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho ông sự toàn hảo của Ngài, một câu trả lời rất rõ ràng, “Ngươi chớ đi với chúng nó, chớ rủa sả dân nầy, vì dân nầy được ban phước.” (Dân số ký 22:12) Anh em thấy không? Chừng ấy là đủ rồi. Khi Đức Chúa Trời Phán bất cứ một điều gì, Ngài không thể thay đổi điều đó. Để ý, sự hoàn hảo của Ngài sẽ là, “Ngươi chớ đi, ngươi không được tấn công dân tộc đó. Họ là dân Ta.” Đó là ý muốn hoàn hảo của Ngài.
Nhưng Ba-la-am không thích dân đó từ đầu. Anh em thấy đấy. Ngày hôm nay chúng ta có bao nhiêu Ba-la-am cũng cùng sự việc, cùng đường lối ấy? Họ biết rõ hơn.
Trong thời của Chúa Jêsus đã có họ rồi. Đêm nọ, Ni-cô-đem đến gặp Chúa Jêsus, nói, “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy từ Đức Chúa Trời đến, hoặc là Giáo sư từ Đức Chúa Trời. Không ai có thể làm được những việc như Thầy làm trừ khi Đức Chúa Trời ở cùng người đó.” Anh em thấy không? Lại có một Ba-la-am nữa. Vậy thì Ba-la-am không thích dân sự.
28
Hãy để ý cơ quan đầu não của ông ta, sau khi chúng sai vài người đến đó để nói với ông, “Này, có vài người đến đây gặp anh. Tôi biết anh là một vị Tiên tri, anh là con người vĩ đại, vậy anh đến đây để rủa sả dân tộc nầy.”
Ba-la-am nói, “Hãy đợi đây. Ta đi và cầu nguyện, hãy ở lại đây đêm nay, có lẽ Chúa sẽ gặp ta và Ngài sẽ tỏ cho ta.” Được rồi, sáng hôm sau, Chúa hiện ra cùng ông và Phán, “Ngươi chớ đi. Ngươi chớ rủa sả dân tộc này. Họ được ban phước.”
Ba-la-am trở về trả lời với chúng rằng. “Tôi không thể đi, bởi vì Chúa Phán với tôi chớ đi.”
Để ý khi chúng trở về báo cáo lại với chủ mình, vì chúng có nhiệm vụ xuống đó để cản trở buổi nhóm, sau đó họ tìm thấy, thì chủ bèn sai một phái đoàn đường bệ hơn, chức sắc cao hơn, có thể là Giám mục, người nào đó, hay Trưởng lão, người nào đó được sai xuống và nói, “Hãy bảo anh ta đến và chận đứng bằng mọi cách.” Anh em thấy không?
Phái đoàn uy tín hơn của ông ta, quà cáp tốt hơn, nhiều tiền của hơn, nói, “Tôi có thể đề bạt anh lên chức vụ cao hơn. Tôi có thể giúp anh thay vì làm một người bình thường, anh sẽ được cất nhắc lên cao hơn. Tôi có quyền làm điều đó bởi vì tôi là vua ở đây kia mà. Tôi có thể làm điều gì đó tốt hơn cho anh, nếu anh chỉ làm điều đó thôi.”
29
Hãy để ý điều nầy, lời mời mọc sau cùng nầy đã làm mờ mắt Ba-la-am. Ông ta phải biết rõ rằng những gì Đức Chúa Trời Phán, Đức Chúa Trời sẽ làm. Nhưng điều đó đã làm đui mù ông. Là một Tiên tri của Đức Chúa Trời, đúng ra ông đừng để bị ảnh hưởng bởi nhóm người như vậy. Đúng ra ông phải phân rẽ khỏi họ từ đầu.
Nếu như tôi sẽ nói về một vài người của Đức Chúa Trời ở đây... Khi họ cố gắng nói với bạn từ cơ quan chủ quản của họ, rằng, “Thời đại phép lạ đã qua rồi, ”và những gì chúng ta đang làm ở đây, Chúa Jêsus đang ban phước cho chúng ta, “Đó là một nhóm người 'cuồng tín', do xúc cảm [bị kích tình]; Không có chuyện sự Chữa lành Thiêng liêng như thế đâu,” hãy ra khỏi đám người ấy đi. Hãy ra khỏi đó, bởi vì đó chính là Lời của Đức Chúa Trời được bày tỏ ra. Họ nói, “Không có những việc giống như Thời đại các Sứ đồ. Không có sự báp-têm trong Thánh Linh. Không có sự nói tiếng lạ không có gì ở đó đâu.”
Nhưng anh em ơi, đừng nghe những điều đó. Ngày nay có nhiều người giống như Ba-la-am, quay lại ngồi trong văn phòng, đọc những sách trong Kinh Thánh và biết đó là Chân lý. Nhưng vì địa vị, họ không thể bày tỏ lập trường. Chính xác như vậy.
30
Đức Chúa Trời... Ngài biết anh ta không nên ở trong nhóm nầy nếu không thì Ba-la-am phải liên lụy. Chúng đã ra khỏi ý muốn của Đức Chúa Trời. Những kẻ đồng hội của họ sẽ dụ dỗ anh em ra khỏi ý muốn của Đức Chúa Trời. Một khi anh em đã biết ý muốn của Đức Chúa Trời, đừng để ai dụ dỗ anh em ra khỏi đó. Tôi có biết về những người tốt, đến dự những buổi nhóm, được chữa lành, rồi đi về. Và họ nói rằng, “Ồ, không có gì ở đó cả. Bạn chỉ mới khá lên một chút. Không có gì xảy ra cả.” Và dẫn anh em đến chỗ nghi ngờ. Tôi biết có thật nhiều người đến và tiếp nhận Đấng Christ vào lòng, và trở về; Có lẽ nói tiếng lạ, rồi trở về. Giáo hội đó sẽ nói, “Tại sao bạn làm hổ thẹn cho Giáo hội Cơ-đốc,” v.v... Anh em ơi, đừng làm như vậy. Hãy ra khỏi họ. Hãy tránh xa họ.
31
Ba-la-am dùng một Lời Kinh thánh giả ở đây, vì lương tâm của ông. Ông nói, “Có lẽ, ngươi ở lại đây một đêm nữa, ta sẽ hỏi Đức Chúa Trời.” Anh em thấy không? Có thể là Ngài đã đổi ý chăng.“
Nhưng Đức Chúa Trời không đổi ý. Khi Đức Chúa Trời cho chúng ta lời công bố về phép Báp-tem bằng Thánh Linh trong ngày Lễ Ngũ tuần, đó là cách mà Ngài phải giữ gìn nó. Ngài đã làm tất cả, xuyên suốt các Thời đại của Kinh Thánh, và Ngài sẽ làm trong bất kỳ Thời đại nào mà con người sẽ tin căn cứ trên Lời Ngài. Nếu anh em đến, tin, ăn năn, được báp-têm trong Danh Jêsus Christ để tội được tha, và tin Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời buộc phải hoàn thành Lời hứa của Ngài (đúng vậy), bởi vì Ngài là Thầy Thuốc. Ngài sẽ hoàn thành điều đó nếu anh em vâng phục Ngài.
Nhưng anh em không thể bằng nổ lực của mình mà nhận được toa thuốc nầy, nhận nó rồi đi đến với những dược sĩ lang băm, những người có thể gieo điều gì đó trong anh em. Nó có thể giết chết bệnh nhân. Đó là lý do mà chúng ta có quá nhiều thành viên Giáo hội chết ngày hôm nay; Họ cố đưa ra những đơn thuốc sai trật. Đức Chúa Trời đã có đơn thuốc chuẩn của Ngài ở đây trong Kinh Thánh. Ngài hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi. Anh em chỉ nhận lấy phương thuốc mà Bác Sĩ đã cho.
32
Kinh Thánh chép, “Trong Ga-la-át há chẳng có nhũ hương sao? Há chẳng có thầy thuốc ở đó sao?” Dĩ nhiên là có chứ! “Vậy thì làm sao mà bịnh con gái dân ta chẳng chữa lành?”
Chúng ta có Kinh Thánh. Chúng ta có Thầy Thuốc. Các dược sĩ khác đã điền sai toa thuốc của Kinh Thánh. Đó là những gì họ làm. Anh em đang cố gắng nói, “Thời đại phép lạ đã qua rồi. Chẳng còn có báp-têm trong Thánh Linh và những việc tương tự nữa. Thật là vô nghĩa.” Kinh Thánh là vô ngộ. Đức Chúa Trời không lấy lại những gì Ngài đã Phán. Còn họ thì cố dùng một phương cách giả tạo, cái gì đó mà người khác ưa thích, “Ồ, chúng ta tin điều đó.” Dù anh em có tin điều gì chăng nữa!
Đó là những gì Đức Chúa Trời đã Phán. Ngài Phán, “Ta sẽ đổ Thần Ta trên mọi loài xác thịt.” Ngài hứa điều này cho những ngày cuối cùng.
Họ cố gắng nói các buổi nhóm lại, rằng anh em đang xem thấy... Họ gọi tôi là một thầy bói, một thầy bói lịch sự. Hay là một Bê-ên-xê-bun, hay một tà linh nào đó. Vâng, họ nói thế bởi vì họ thuộc về cha của họ. Đó cũng là những gì họ nói về Chúa Jêsus trong thời của Ngài. Không phải chúng ta đang làm điều này; Cũng là một Chúa Jêsus đó, bởi vì Ngài hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi. Đó là Thánh Linh của Ngài.
33
Có vài điều có thể cho qua đi, phớt lờ đi mạng lệnh của Ngài. Vì thế, nhiều người cố tình phớt lờ đi điều đó. “Ồ, hãy gia nhập Giáo hội, điều đó là đúng. Chúng tôi là một Hội thánh lâu năm. Chúng tôi đã ở đây từ nhiều năm rồi. Chúng tôi khởi đầu...” Vâng, đúng thế. Nếu như vậy thì Giáo hội Công giáo La Mã cũng bao luôn tất cả anh em rồi; Họ là tổ chức đầu tiên của các tổ chức. Họ là đầu tiên. Nhưng hãy nhớ rằng, không phải là Hội thánh đầu tiên, mà là tổ chức đầu tiên và là mẹ của những tổ chức. Mỗi Giáo hội của họ đều trái nghịch với Đức Chúa Trời. Khải thị 17 chép về điều nầy. Vâng, chúng ta đang ở trong Thời đại Cuối cùng. Hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời sẽ để cho anh em tự do chọn lựa.
Ba-la-am suy nghĩ, “Thế sao?”
34
Đức Chúa Trời Phán với ông, “Hãy đi đi.” Tại sao thế? Đức Chúa Trời biết rõ trong lòng ông ta. Đức Chúa Trời biết ông sẽ làm gì, vì thế Ngài bảo ông hãy đi. Ngài cho phép điều đó. Ngài cho phép anh em làm điều đó. Ngài sẽ ban phước cho anh em nhiều lần khi làm điều đó.
Thậm chí Ngài chúc phước cho Y-sơ-ra-ên ngay sau khi họ... Ân điển đã ban cho họ một Tiên tri, một Trụ Lửa, một cuộc giải thoát, những dấu hiệu và phép lạ, mang họ ra khỏi Ai-cập, và mọi thứ, nhưng họ vẫn muốn một luật pháp. Đức Chúa Trời đã để cho họ có như ý họ, nhưng Ngài đã rủa sả họ.
Ngài đã để cho Ba-la-am đi con đường ông ta muốn đi, nhưng ông đã làm gì? Ông đi xuống đó, thay vì rủa sả dân sự, ông phải chúc phước cho họ. Ông không thể rủa sả những gì mà Đức Chúa Trời đã chúc phước.
35
Tôi đã nói là sẽ cố gắng kết thúc lúc 9 giờ. Đã đến giờ rồi, tôi có một cuốn sổ đầy những ghi chép ở đây.
Để kết thúc, tôi muốn nói điều này, rằng Đức Chúa Trời không hề thay đổi ý định của Ngài. Ý muốn từ đầu của Ngài cho Ba-la-am là không được đi. Khi Đức Chúa Trời đã công bố, điều đó không thay đổi.
Kinh Thánh chép, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi.” [Hê-bơ-rơ 13:8] Điều đó không có nghĩa là “bằng cách nào đó.” Nó có nghĩa là Ngài hôm qua, hôm nay và mãi mãi về sau vẫn y nguyên. Chúa Jêsus Phán trong Giăng 14:12, “Kẻ nào tin Ta cũng sẽ làm việc Ta làm.” Đúng không anh em? [Hội chúng nói, “A-men!” - Biên tập] Ngài hứa trong Mác 16:17, “Những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy.”
Còn họ thì nói, “Những dấu lạ đó thì chỉ dành cho các Sứ đồ.”
Ngài Phán, “Hãy đi khắp thế gian giảng Tin lành cho mọi người. Những dấu lạ nầy sẽ cặp theo họ trên khắp thế gian, và cho mọi người: Lấy Danh Ta mà trừ quỷ, dùng tiếng lạ mà nói, bắt rắn trong tay, nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì. Hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ được lành.” (Mác 16:15-18) Đó là phẩm chất của Ngài.
Chúng ta thường cố gắng tạo đủ điều kiện để làm việc gì đó. Chúng ta đang tạo chất lượng cho Hội Thánh, cho những gì mà chúng ta nghĩ là Lời của Đức Chúa Trời. Chúng ta không thể tạo khả năng cho Hội Thánh. Chúng ta phải dành khả năng đó cho Đức Chúa Trời.
36
Tôi luôn luôn nói, đó là một Thời đại thật xứng hợp nhau. Anh em sơn thềm cửa của mình màu đỏ và rồi người láng giềng của mình cũng sơn màu đỏ. Một vài chị em của chúng ta đội một kiểu mũ nào đó đi nhà thờ, rồi hãy xem các chị sau đó cũng đội kiểu ấy.
Khi bà Jacqueline Kennedy có kiểu tóc chải ướt, hãy nhìn tất cả phụ nữ. Khi bà ta mặc tạp dề ngắn ngủn bằng bao bố nàu mè cũ kỹ, hay những thứ tương tự như thế, thật là hổ thẹn cho các phụ nữ trên khắp đường phố, tràn lan kiểu đó. Hãy xem các phụ nữ đang làm điều giống hệt nhau. Đó là một sự bắt chước, nhưng đó là trong thế gian. Tín đồ trong Hội thánh cũng bắt chước, và đó là sự xấu hổ mà họ đã làm. Thật là sai trật khi họ làm thế, đó là sự hổ thẹn. Khi chúng ta thấy nó len lỏi vào trong Lễ Ngũ tuần, đó là điều càng hổ thẹn hơn nữa. Đúng vậy. Nhưng anh em thấy đấy, Hội Thánh đã bị đồng hoá và nuôi dưỡng nó.
Chúng ta không nên như vậy. Tôi không bao giờ để ý đến cái áo khoác của tôi có phù hợp với cái quần hay không, hoặc là cái cà-vạt có hài hoà với cái áo hay không. Tôi muốn kinh nghiệm của mình phù hợp với Kinh Thánh của Đức Chúa Trời và ý muốn của Ngài. Và đó là những gì mà chúng ta những người Ngũ Tuần phải làm, đó là kinh nghiệm được những điều mà họ đã nhận được trong Lễ Ngũ tuần, bởi vì Ngài là cùng một Jêsus Christ, cùng một Thánh Linh, cùng một năng quyền. Ngài đang sống hôm nay, và Ngài đang sống trong chúng ta.
37
Điều đó hầu như làm tôi nhớ lại một ngày nọ, mẹ Ngài rời khỏi Giê-ru-sa-lem sau khi thờ phượng, và Giô-sép, cha nuôi của Ngài, họ đã đi 3 ngày mới đến, và họ nghĩ rằng Ngài cũng đồng đi với họ, nhưng họ đã thấy rằng Ngài không có ở đó.
Anh em biết đấy, tôi muốn so sánh điều đó với ngày hôm nay. Hội Thánh trải qua cuộc hành trình gồm 3 giai đoạn: Luther, Wesley, Ngũ Tuần; Chặng đường gồm 3 giai đoạn. Đức Chúa Trời sẽ cho họ một Sứ điệp, sự xưng công bình cho Luther, ông ta bám chặt vào điều đó; Rồi đến sự nên thánh cho Wesley; Sau đó đến sự báp-têm trong Thánh Linh cho Ngũ Tuần. Và tôi tự hỏi nếu chúng ta đã không thoát khỏi tất cả trên một cơn giận lớn đâu đó, để xây đắp những việc lớn và làm những việc vĩ đại như Ba-la-am đã hình thành trong tâm trí ông, những tổ chức vĩ đại, người nầy vượt người kia, và người nầy nhiều hơn, được huy chương vàng, sao vàng dành cho Trường Chủ Nhật, và ai có thể đem lại nhiều thành viên nhất, và đem bất cứ thứ gì vào Hội thánh.
Tôi nói với anh em rằng, chỉ có một Hội Thánh không có kẻ giả hình, đó là Hội Thánh của Chúa Jêsus Christ, đó là Hội Thánh được báp-têm bởi Thánh Linh. Anh em không phải được thuyết phục ở đó. Anh em được sinh ra ở đó. Anh em được sai đi tại đó bởi Đức Thánh Linh.
Họ đã thấy. Cha mẹ đã tìm thấy rằng Ngài không có ở đó.
38
Trong Thời đại này, cơn khủng hoảng lớn vẫn tiếp tục, khi chúng ta biết rằng đất nước nầy đang lung lay... Không phải chỉ đất nước nầy mà cả thế giới đang lung lay. Đây là Thời đại Cuối cùng. Không có điều gì khác mà tôi biết sẽ xảy ra ngoài sự cất lên, sự trở lại của Chúa Jêsus Christ. Tất cả đã sẵn sàng.
Chúng ta thấy những cuộc hội họp nầy. Ồ, được mọi phúc lợi, thoả ước nầy đưa lên, được mọi thứ từ nó, anh em có thể nhận được điều đó từ Đức Chúa Trời. Nếu anh em không có Đức Thánh Linh, hãy ghi nhớ điều này, là anh em sẽ không rời khỏi đây cho đến khi anh em nhận lãnh Điều đó. Đó là cách để nhận lấy. Hãy ở lại đây bởi vì anh em... Đây có thể là cơ hội cuối cùng cho anh em. Có thể sẽ chẳng có một Hội đồng khác tại vùng tây duyên hải nầy. Nó có thể là bên dưới biển vào lúc đó trước một cơ hội khác. Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra... Chúng ta đang chờ đợi sự phán xét của Đức Chúa Trời đến trên quốc gia này.
39
Bây giờ xin cho phép tôi nói điều này. Họ tưởng Ngài đang ở với họ. Nhưng họ đã thấy trong cơn khủng hoảng rằng Ngài không có ở đó. Anh em thấy không? Ngài đã không ở với họ.
Trong Thời đại xảy ra điều vĩ đại nầy, thì chúng ta bỏ lỡ vài điều trong các Giáo hội của mình, đó là quyền năng của Đấng Christ.
Tôi không muốn phê phán. Tôi yêu anh em chân thành, tình yêu chân thật luôn luôn là để gây dựng. Chúng ta đã thiếu Đấng Christ trong Hội Thánh của mình. Chúng ta thiếu Đấng Christ trong những người Ngũ Tuần của chúng ta, anh chị em yêu dấu của tôi. Có điều gì đó sai trật. Những buổi nhóm cầu nguyện cả ngày lẫn đêm họ thường tổ chức trước đây thì nay không còn nữa. Các chị em của chúng ta vẫn thường để tóc dài thì nay cũng không còn nữa. Thật là một sự hổ thẹn cho phụ nữ sơn móng tay, móng chân, họ sơn trở lại y như những ngày trước và bắt chước y theo cách các phụ nữ trên đường phố hay làm. Điều gì đó sai trật rồi. Không có gì sai trật trong Đấng Christ cả, nhưng đã có sự sai trật trong chúng ta. Vài điều ở nơi nào đó. Những Thầy giảng cũng vấp phải điều đó, họ không được phép làm thế, nhưng họ đang sống như vậy. Cơn khủng hoảng vẫn tiếp tục, chúng ta đang thiếu mất điều gì.
Chúng ta đang thiếu quyền năng mà chúng ta phải có, nơi mà chiếc máy lớn phải vận hành, những dấu hiệu lớn và những điều kỳ diệu. Tòa nhà nầy phải đầy dẫy quyền năng của Đức Chúa Trời cho đến nỗi một tội nhân không thể ở đây; Đức Thánh Linh cáo trách họ, mạnh mẽ, ngay tức thì như trường hợp của A-na-nia và Sa-phi-ra. Chúng ta đang thiếu mất điều gì đó.
40
Điều gì đã xảy ra? Họ đi tìm Ngài giữa vòng bà con của họ, nhưng họ không thấy Ngài trong đám bà con đó. Thế thì họ tìm Ngài ở đâu? Ngay tại chỗ mà họ đã lìa bỏ Ngài.
Tôi thiết nghĩ, Hội thánh của chúng ta đã đi đến chỗ tổ chức to lớn rình rang, Giáo hội nầy phải vượt hẳn Giáo hội kia, và phải có những Giáo hội lớn hơn, những lớp học tốt hơn cho tín đồ, áo lễ tốt hơn cho ca đoàn, ca sĩ tốt hơn, và đứng đó và...
Tôi thích hát hay. Tôi thích những giọng hát Ngũ Tuần kiểu cổ thật hay. Nhưng tôi không thích đứng hát như phô trương, điều đó chỉ đơn giản là không hợp với tôi; giữ hơi thở của anh em cho đền khi mặt mày xanh méc, chỉ để nghe thôi. Tôi tin sự ca hát từ tấm lòng của anh em trong Thánh Linh của Đức Chúa Trời, như tôi đã nghe ở đây cách đây một lát.
Tôi thích sự la lớn điển hình thuở xưa tốt đẹp, nhưng tôi nghĩ có thể tung hô khi âm nhạc tiếp diễn hay không. Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở trên mọi người, Ngài mang đến phước hạnh và quyền năng Chúa của Đức Chúa Trời. Tôi tin người ta có thể làm chứng, và hát ngợi khen Đức Chúa Trời trong lúc làm việc, hoặc bất cứ nơi nào họ có mặt. Thật vậy.
Chúng ta đang thiếu mất điều gì đó. Chúng ta sẽ tìm kiếm Ngài ở đâu? Ngay tại nơi mà chúng ta đã lìa bỏ Ngài: Trong Lời. Chúng ta hãy cầu nguyện.
41
Lạy Cha trên trời yêu dấu, một trong những đêm này chúng con sẽ gấp Kinh Thánh lại lần cuối cùng; Bài hát cuối cùng sẽ được hát lên, bài giảng cuối cùng sẽ được giảng ra; Đường dây cầu nguyện cuối cùng sẽ được gọi; Tội nhân cuối cùng sẽ chạy đến. Rồi điều gì nữa? Ôi lạy Đức Chúa Trời yêu dấu, chúng con không muốn Ngài ban cho ý chí tự do, Cha ôi. Xin cho chúng con bước đi trong ý muốn toàn hảo của Ngài. Xin đừng để chúng con lấy một Lời nào ở đây và làm cho Lời đó trở thành một tín điều, hoặc một giáo điều, hoặc một điều gì đó. Xin cho chúng con nhận lấy Lời, tin Phúc âm toàn vẹn của Ngài, và tất cả những gì mà Ngài đã dạy chúng con phải làm. Chúng con không tin rằng công vụ của các Sứ đồ chỉ là một khuôn khổ. Chúng con tin rằng đó là Lời của Đức Chúa Trời. Đó là công việc của Thánh Linh Ngài trong các Sứ đồ. Và chúng con tin rằng Chúa ôi, cùng một Thánh Linh giáng trên họ, và cách họ đã hành động, Ngài cũng sẽ làm thế trên chúng con khi Ngài đến trên chúng con, nếu cùng một Thánh Linh.
Vì vậy con cầu nguyện, thưa Cha yêu dấu, rằng buổi nhóm mà chúng con bắt đầu tối nay sẽ tiếp tục vào tối mai, lạy Cha trên trời, con nguyện xin nó sẽ là buổi nhóm vĩ đại nhất mà thành phố này từng có, vì Sự Hiện Diện của Ngài. Xin Ngài chúc phước trên mỗi người hướng dẫn; Lạy Chúa, xin làm cho buổi nhóm rúng động, xin cơn thạnh nộ của Ngài trở nên như sấm sét trên toà giảng. Xin khuấy động các tội nhân và khiến họ phải run rẩy. Cầu xin Sự Hiện Diện của Ngài rất rõ ràng trên mọi người đến nỗi họ phải nhắm mắt lại và thấy rằng Ngài đang bước đi giữa vòng họ. Xin nhậm lời, Chúa ôi.
42
Đêm nay, ngay trước khi điều này xảy ra để chúng con cầu nguyện cho... Lạy Chúa kính yêu, có vài con cái của Ngài đang đau yếu. Họ bị đau đớn và thương tổn. Con đã đến để cầu nguyện cho họ. Xin Ngài dủ nghe nhậm những lời con cầu xin tối nay mà chữa lành tật bịnh cho họ. Con tin cậy Ngài, xin đừng để một người nào còn đau yếu trong phòng này khi buổi nhóm chấm dứt.
Các con cái của Ngài đang có mặt ở đây, đang kêu xin, đang đưa tay họ lên, và sẽ trở lại đây trên bục giảng nầy và nói, “A-men!” với Lời. Thưa Cha, chúng con chỉ là một nhóm người nhỏ. Chúng con đã ra khỏi thế gian, ra khỏi những điều kiện nghi thức nguội lạnh đó, và chúng con được sinh bởi Thánh Linh. Chúng con sống động đêm nay. Ngài Phán, bởi vì Ngài sống nên chúng con cũng sẽ sống. Và chúng con đang phó thác mình trong tay Chúa, tin bằng cả tấm lòng chúng con, y theo Lời, mà chúng con được đại diện cho Ngài.
Xin Lời Ngài trở nên sống động tối nay để chữa lành kẻ đau, vì con cầu nguyện cho họ, và những anh em khác cũng cầu nguyện. Lạy Chúa, xin ban ơn để điều đó được thành. Chúng con sẽ ngợi khen Ngài vì điều dó. Chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
43
[Vài người đang khởi sự nói tiếng lạ. -Bt] ... [Băng trống.. - Bt] Cảm ơn Chúa, Đức Chúa Trời là Cha.
Chúng ta cảm thấy rằng giống như một Thời đại trong Kinh Thánh, họ đứng trước một cơn khủng hoảng, và Thánh Linh của Chúa giáng trên một người và Ngài đã bảo anh ta sẽ đánh bại kẻ thù ở đâu, đi đâu. Hãy lắng nghe điều đó. Cứ tự sửa đổi chính mình. Hãy xem, Thánh Linh của Sự Sống ở trên anh em, làm cho anh em trở lại với Lời. Nếu Lời đang ở trong anh em, Thánh Linh vận hành ngay trong Lời.
44
Đêm qua tôi bị trễ. Lúc nầy trông anh em khoẻ mạnh, tôi thật... Trông giống như khi tôi bắt đầu già rồi, tôi chỉ mong tôi được...Tôi sẽ ở mãi mãi với anh em tại một vùng đất khác.
Bây giờ chúng ta sẽ cầu nguyện cho những người bịnh, tôi cố gắng sẽ không đem quá nhiều người đến cùng một lúc, như tôi đã làm đêm hôm qua. Anh Billy Paul phát ra một số thẻ cầu nguyện, tôi đoán khoảng 100. Anh đã phát 100 hay là 200? 200. Đó là thẻ gì? C.
Ai có thẻ C số 1? Xin giơ tay anh em lên, để chúng ta xem có đúng chưa. Thẻ cầu nguyện, hãy nhìn vào thẻ cầu nguyện của anh em; Mó có một số và một mẫu tự trên đó. C-số 1, xin đưa tay anh em lên. Được rồi, hãy đến đây. Số 2, 3, 4, 5. Bây giờ, anh, vài người nữa đến đây để giữ họ. Chúng tôi muốn những người có thẻ cầu nguyện xếp thành hàng phía bên này. 1, 2, 3, 4, 5. Tôi thấy 3 người đi lên. Thưa ông, ông có thẻ cầu nguyện không ạ? Dạ tôi có số 4 ạ. Có người kế tiếp không? Số 5, có phải là người đang đi lên đó không? 1, 2, 3, 4, 5. C số 1, 2, 3, 4, 5. Được rồi. Bây giờ hãy đến theo số đã gọi.
45
Đêm hôm qua, tôi có thấy họ ở đó rồi, người thật đông đúc. Chúng tôi không muốn như thế. Đây là một Hội thánh, anh em biết đấy, chứ không phải là một sân vận động. Vì thế chúng ta phải giữ trật tự.
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10. Hãy xếp hàng thế này khi trở về chỗ. Bây giờ thẻ số 6, 7, 8, 9, 10. Xin nhờ anh em nào đó đỡ tay họ lên khi họ xếp hàng và chúng ta sẽ cầu nguyện cho họ.
Có bao nhiêu người sẽ tin với tôi rằng bây giờ Chúa Jêsus sẽ làm một việc lớn lao? Tôi sẽ làm tất cả những gì tôi có thể làm. Bây giờ, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15.
Hãy đi vòng quanh, để không quá đông cùng một lúc, đó là lý do vì sao chúng tôi phát số, để giữ anh em trong trật tự, khỏi ồn ào, lộn xộn... Khi tôi gọi số nào, anh em hãy đến. Được rồi.
Bây giờ, tôi muốn tất cả mọi người thật cung kính. Chúng ta sẽ cầu nguyện cho đến khi tất cả những người này đều được cầu nguyện. Chúng ta không biết Chúa có thể làm gì. Chúng ta không biết Ngài sẽ làm gì. Chúng ta chỉ chờ đợi Ngài làm những việc lớn.
Nào, tôi nghĩ số 15, tôi đã mời nhiều người lên đó chưa? Billy Paul, anh đang ở đâu? Được rồi. 15, 16, 17, 18, 19, 20.
46
Họ đã bị tắc nghẽn lại rồi. Vì vậy, có lẽ tôi cần một vài anh em, khi họ đi đến cuối hàng rồi, anh em sẽ gọi số kế tiếp, như vậy tất cả sẽ khỏi phải đứng lâu khi chúng ta cầu nguyện cho người bịnh. Được rồi.
Tôi muốn nói với anh em trong khi người ta đang đi đến để khỏi bị ùn lại.
47
Xin đừng ai lên đây cho đến khi tôi gọi số của anh em. Chúng tôi gọi đến số 15, tôi tin như vậy, hoặc 20, điều gì đó tiến lên ở đó, tôi sẽ gọi đến số 20, chúng ta hãy đợi. Chừng đó là đủ.
Bây giờ còn bao nhiêu thẻ? Hãy đưa tay anh em lên. Còn bao nhiêu người chưa có thẻ? Hãy đưa tay anh em lên.
Hãy nhớ, anh em không cần phải có thẻ cầu nguyện. Chúng ta đã có ở đây 2 đêm, và mỗi đêm Đức Thánh Linh đi qua cử toạ và Ngài chữa lành anh em, bất chấp những thẻ cầu nguyện. Đúng không anh em? Thẻ cầu nguyện chỉ giúp anh em một điều thôi: Giúp anh em xếp hàng trật tự. Đúng thế. Anh em có đức tin, và anh em theo dõi Thánh Linh rời khỏi bục giảng ngay đây, và đi đến phía hội chúng ở đó. Có bao nhiêu người biết điều đó là thật? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
48
Tôi tin chắc rằng, nếu có Giáo hội nào khác ngoài Giáo hội Ngũ Tuần, mà tôi có thể cộng tác và tin họ, tôi sẽ ở với họ, nếu có điều gì đó tốt hơn. Khi anh em nghe tôi nói điều gì đó về tổ chức, và những việc tương tự, tôi không có ý chống họ. Bởi vì...
Điều gì sẽ xảy ra nếu anh em thấy một người mà anh em yêu ở trong một chiếc thuyền ngay dưới thác nước, và biết rằng thuyền sắp chìm, rồi anh em chỉ nói, “Tôi yêu anh ấy, nhưng anh ấy đi theo đường lối riêng của anh?” Không, tôi không thể làm như vậy. Trong tôi không hề như vậy. Tôi sẽ la lên, chạy xuống kéo anh ra, lắc anh, xốc anh, bằng mọi cách cứu anh ra khỏi cảnh đó.
Tôi biết rằng điều đó sẽ không thả nổi anh trên cái thác được. Đúng thế. Phải đem anh trở về với Christ, chắc chắn như thế. Phải đem anh ta trở về với Đức Chúa Trời.
49
Mọi người ở đây đều có mặt trong các buổi nhóm trước đây phải không? Xin đưa tay lên nếu anh em đã có mặt trong các buổi nhóm. Được rồi. Không có ai...
Có anh chị em nào mới đến, chưa bao giờ dự nhóm với chúng tôi trước đây? Xin đưa tay lên. À, anh em làm gì... Tôi chưa bao giờ... Có phải đây là lần đầu tiên anh em có mặt trong buổi nhóm của chúng tôi? Hãy đưa tay lên lần nữa.
Tôi nói với anh em, có lẽ tốt hơn tôi nên thay đổi điều này. [Một anh em nói, “Xin giải thích một ít về chức vụ của anh.” - Bt]
Bây giờ tôi cần thêm một vài phút nữa. Để tôi giải thích cho anh em, nếu không thì anh em sẽ trở về với một ấn tượng không tốt.
Tôi tin mọi công việc của Đức Chúa Trời. Tôi tin chắc những Lời hứa của Kinh Thánh về ngày cuối cùng, rằng sẽ có sự trở lại, Hội Thánh phải trở lại như trật tự ban đầu của nó, nếu không thì Chúa sẽ để nó lại. Hội thánh đó là Nàng Dâu, Hội Thánh phải trở về với địa vị đó. Bây giờ chúng ta đang chứng kiến những công việc vĩ đại của Đức Chúa Trời, đã trải qua sự công bình, sự nên thánh, báp-têm trong Thánh Linh, khôi phục ân tứ. Nhưng theo dòng dõi của Áp-ra-ham...
50
Tôi ít học, vì thế tôi phải dùng vài điều giống như Giăng Báp-tít. Ông cũng ít học. Ông đi vào trong đồng vắng khoảng năm 9 tuổi, và ông không hề được đi học. Vì thế mà những bài giảng của ông hay dựa trên những sự kiện như thiên nhiên, “Hỡi các ngươi là dòng dõi rắn lục kia...” Đó, những con người xấu xa ông thấy, người gian xảo, ông gọi những thầy Tế lễ là rắn lục. Ông nói, “Hỡi dòng dõi rắn lục kia, ai đã dạy các ngươi tránh khỏi cơn giận ngày sau? ... Đừng tự khoe rằng: 'Áp-ra-ham là tổ chúng ta.' Vì Đức Chúa Trời có thể khiến đá nầy (đó là những gì ông thấy trên bờ sông) sanh ra con cái cho Áp-ra-ham được. Bây giờ, cái búa (đó là vật ông thường dùng trong đồng vắng) đã để kề rễ cây; Vậy hễ cây nào không sanh trái tốt, thì sẽ phải đốn và chụm.” Đó là loại ông đốt để làm lửa củi. Anh em thấy không? Nhưng những cây tốt... Ông ta chỉ giảng những bài giảng như thế.
Tôi muốn chia sẻ theo cách đó. Chúng ta đang ở trong Thời đại Cuối cùng, Thời đại Mùa gặt.
51
Trong cuộc hành trình của Áp-ra-ham, ông đã gặp Đức Chúa Trời nhiều lần dưới những hình thức khác nhau, những dạng mà chúng ta có thể lấy đó và chứng tỏ... Chúng ta là Hạt Giống của Áp-ra-ham, nếu chúng ta ở trong Christ. Y-sác thật là đứa con muộn của Áp-ra-ham, đứa con theo huyết thống. Nhưng một cách thuộc linh, Christ là Hạt Giống của Áp-ra-ham, Dòng dõi thánh của ông, theo đức tin của ông..
Chúng ta thấy rằng Dòng dõi thánh của Áp-ra-ham của ông, ra đi cùng một cuộc hành trình, dó là Nàng Dâu của Đấng Christ đi cùng một hành trình mà Áp-ra-ham đã đi. Và dấu hiệu cuối cùng mà Áp-ra-ham thấy, trước khi có Lời hứa về đứa con, là Đức Chúa Trời đã hiện ra trong thân xác con người, và 2 Thiên sứ đã đến.
Chúa Jêsus Phán trong Lu-ca 17:30, “Việc đã xảy ra trong đời Nô-ê...” Ngài nói về thời đại của Nô-ê. Rồi Ngài lại Phán, “Việc đã xảy ra trong đời Lót... thành Sô-đôm...” (Anh em thấy không? Sự trở lại của Ngài), vì thế việc sẽ xảy ra trong ngày Con Người sẽ được bày tỏ. “Bây giờ, Ngài chưa hề nói Con của Đức Chúa Trời được bày tỏ; Con Người.”
52
Chúa Jêsus đến dưới 3 Danh nghĩa: “Con Người, Đấng Tiên Tri, và Con của Đức Chúa Trời,” đi qua các Thời đại của Hội thánh; Con Cháu vua Đa-vít. Nhưng giữa Con của Đức Chúa Trời và Con của vua Đa-vít, theo chính Lời của Ngài, trong Ma-la-chi 4 và nhiều đoạn Kinh Thánh nữa, Ngài sẽ đến với Hội Thánh của Ngài trong thân xác con người, giữa vòng con người, theo cách của một Tiên tri.
Hãy xem Người này đã làm gì khi Người đến gặp Áp-ra-ham. Điều đầu tiên, Người bảo Áp-ra-ham rằng tên ông sẽ được đổi, bởi vì Người không gọi ông là Áp-ram nữa, Người gọi ông là Áp-ra-ham. Tại sao Người làm điều đó? Người hỏi, “Sa-ra, vợ ngươi ở đâu?” Sa-ra, không phải Sa-rai.
“Thưa Chúa, nàng ở trong trại,” Áp-ra-ham trả lời...
Người nói, “Đến kỳ đã định, Ta sẽ trở lại đây theo Lời hứa.” Áp-ra-ham nghĩ thầm, nàng đã 90 còn ta đã 100 tuổi.
Sa-ra ở trong trại nghe Người, bèn cười thầm. Thiên sứ, Người đang ở đó, hiểu thấu trong lòng nàng, nàng đang ở trong trại đàng sau Ngừơi, Người hỏi, “Cớ sao Sa-ra cười như vậy?”
Họ gọi Sa-ra ra, nàng chối mà rằng, “Tôi có cười đâu!” Nhưng Người Phán, “Thật ngươi có cười đó.” Nàng đã hoảng sợ.
53
Chúa Jêsus Phán, trước khi Con của Đức Chúa Trời trở lại, hoặc trước lần đến thứ 2 của Con Người, là Thời đại mà chúng ta đang sống đây...
Ngài đến với Danh nghĩa của “một Con Người, một Đấng Tiên Tri”, bởi vì Ngài làm ứng nghiệm Lời Kinh thánh. Môi-se nói, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ngươi sẽ dấy lên một Đấng Tiên Tri như ta.” Tất cả chúng ta đều biết rằng đó chính là Chúa Jêsus. Vì thế Ngài đã đến theo Lời Kinh thánh, một Tiên tri. Ngài không bao giờ gọi chính Ngài là Con Đức Chúa Trời; Ngài gọi chính Ngài là Con Người.
Nhưng bây giờ, trải qua các Thời đại của Hội Thánh, Ngài là Con Đức Chúa Trời. Trong Thời đại Ngàn năm Bình an Ngài là Con vua Đa-vít, ngồi trên Ngai vua Đa-vít. Nhưng giữa Thời đại nầy, chúng ta thấy Ngài phải bày tỏ chính Ngài một lần nữa qua Lời Kinh thánh, Ngài là một Con Người, một Tiên Tri.
Vì Lời của Chúa chỉ Phán bởi Tiên tri, không bao giờ qua các nhà thần học. Qua các vị Tiên tri. Chúng ta vừa nói là Đức Chúa Trời không hề thay đổi Lời Ngài. Chúa Phán rằng Ngài không bao giờ làm điều gì mà lại không tỏ trước cho Tiên tri của Ngài. Thời đại Cuối cùng, 7 Ấn mà Kinh Thánh đã niêm phong, 7 điều bí ẩn nhất của Đấng Christ, sẽ được mở ra trước hết, và điều đó chỉ được bày tỏ cho một Tiên tri. Chúng ta tìm kiếm điều đó trong nhiều năm, và chúng ta tin rằng Thánh Linh của Ngài đang đến trong chúng ta bây giờ. Chúng ta đã tìm thấy.
54
Hãy nhìn xem khi Chúa đến, hãy xem Ngài đã làm gì để chứng minh Ngài là Đấng Mê-si, là Đấng Được Xức Dầu. Một ngày kia, sau khi Ngài nhận... Đức Chúa Cha đã đến và lấy hình chim bồ câu ngự trên Ngài, có tiếng Phán từ trời rằng, “Nầy là Con Yêu Dấu của Ta, đẹp lòng Ta mọi đàng.”
Đó là lý do mà Ngài Phán, “Ta với Cha là Một. Cha Ta ngự trên Ta. Ấy đó không phải Ta làm, nhưng chính là Cha Ta ở cùng Ta.”
Giăng làm chứng, thấy Thánh Linh của Đức Chúa Trời, như chim bồ câu, đáp xuống. Một giọng nói từ trời, rằng, “Nầy là Con Yêu Dấu của Ta, trong Con, Ta vui lòng ngự.” Anh em thấy không? Đức Chúa Trời ngự trong Ngài.
55
Hãy xem khi Ngài khởi đầu chức vụ của mình; Bây giờ Ngài phải hành động như Con người. Ngài đã làm gì. Có một người tên là Si-môn Phi-e-rơ. Tên ông trước đây là Si-môn, về sau gọi là Phi-e-rơ. Anh-rê đã từng nghe Giăng Báp-tít giảng; Khi Chúa Jêsus đến, Giăng Báp-tít đã giới thiệu Ngài, ông đã thấy Ngài. Anh-rê dẫn anh mình là Si-môn đến để gặp Ngài.
Người cha thường bảo họ, có Lời chép rằng, “Sẽ có một thời trước khi Đấng Mê-si [có nghĩa là Đấng Christ] thật đến, sẽ có nhiều Mê-si giả [Christ giả] nổi lên.” Luôn luôn có kiểu đó. Ông nói, “Các con nên nhớ, Đấng Mê-si thật, các con sẽ biết Ngài vì Ngài hiện ra theo Lời Kinh thánh. Ngài sẽ là một Tiên tri. Bây giờ chúng ta không có một Tiên tri nói tiên tri cho hàng trăm, hàng trăm, hàng trăm năm kể từ thời Ma-la-chi. Nhưng sẽ có nhiều người khẳng định, điều mà chúng ta biết, đã có một Chúa Jêsus Christ hiện ra làm ứng nghiệm tất cả. Đấng Mê-si thật nầy sẽ là một Đấng Tiên Tri.” Những gì trong thơ Hê-bơ-rơ dạy là để tin những gì Tiên tri dạy là sự thật.
56
[Băng trống. - Bt] ... Ngay lúc ấy ngư phủ ít học đó, người mà thậm chí không viết được chính tên của mình, Kinh thánh chép ông ta vừa ngu dốt vừa không học, nhưng ông ta nhận biết rằng Ngài là Con Đức Chúa Trời. Ông ta biết rằng Ngài là Đấng Mê-si, bởi vì đó là một Tiên tri. Đó là Đấng tỏ cho ông biết tên của ông là gì và tỏ cho ông tên của cha mình là gì. Ông biết đó phải là một Tiên tri, vì Người không thể biết ông. Và ông ta được giao chìa khoá của Nước Trời.
57
Có vài người đứng đó lắng nghe, một người tên là Phi-líp, người mà có học Kinh Thánh với một người bạn, tên là Na-tha-na-ên, đang đi tìm Đấng Mê-si. Thế là ông chạy quanh ngọn núi, ước chừng một ngày, rồi quay lại. Ông thấy Na-tha-na-ên nầy đàng kia dưới một cây vả, đang cầu nguyện. Ông nói, “Hãy đến xem Đấng mà chúng ta đang tìm, Jêsus người Na-xa-rét, con trai của Giô-sép.”
Na-tha-na-ên là một người tốt, ông nói, “Há có điều gì tốt ra từ Na-xa-rét sao?”
Phi-líp nói, “Thôi được. Hãy đến xem.”
Đó là lời khuyên tốt. Hãy đến xem cho chính bạn. Đừng ngồi ở nhà và phê phán. Hãy đến sẽ biết. Chúa Jêsus nói, “Các ngươi dò xem Kinh Thánh, vì tưởng bởi đó được Sự sống Đời đời: Ấy là Kinh Thánh làm chứng về Ta vậy.” (Giăng 5:39)
Vì thế trên đường đi, chắc hẳn họ bàn luận với nhau. Phi-líp nói với bạn mình, “Anh có biết người đánh cá không thể ký tên được thẻ ngày nọ không? Ngài đã nói chuyện với ông ta. Anh biết cha người ấy trong Hội thánh tên là Giô-na, anh nhớ không? Vậy Ngài - Ngài đã bảo ông ấy là ai.”
“Ồ, tôi phải thấy điều đó mới được.”
58
Khi ông tiến lên chỗ — có lẽ trong hàng người cầu nguyện của Chúa Jêsus. Tôi không biết. Ông tiến đến chỗ Chúa Jêsus đang đứng. Chúa Jêsus nhìn ông và nói, “Này, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có sự gì dối trá.”
Điều đầu tiên anh em nghĩ, “Làm sao Ngài biết anh ta là người Y-sơ-ra-ên? Qua cách ăn mặc của người?”
Không, không phải đâu.
Tất cả người phương đông đều dùng khăn quấn đầu như thế. Họ ăn mặc giống nhau cả. Ngài Phán, “Một người Y-sơ-ra-ên.”
“Không có sự dối trá.” Ông có thể là một tay lừa dối hay bất cứ thứ gì thì đã bị vạch trần.
Ngài Phán, “Trong người không có sự gì dối trá...”
Na-tha-na-ên ngạc nhiên hỏi, “Thưa Thầy, Thầy biết tôi từ khi nào? Sao tôi không biết điều này? Thầy biết tôi từ khi nào? Tôi chưa bao giờ gặp Thầy. Phi-líp vừa mới dẫn tôi đến đây. Thầy biết điều đó từ khi nào?”
Ngài Phán, “Trước khi ngươi ở dưới cây vả, khi ngươi đang cầu nguyện, Ta đã thấy ngươi.”
Na-tha-na-ên thưa, “Thưa Thầy, Thầy là Con của Đức Chúa Trời. Thầy là Vua dân Y-sơ-ra-ên.”
Chúa Jêsus Phán, “Vì Ta đã bảo với ngươi những điều đó nên ngươi tin. Ngươi sẽ thấy những việc lớn hơn nữa.”
59
Bấy giờ có mấy kẻ đứng đó. Cho phép tôi có một lời nhắc nhở ở đây. Có mấy kẻ đứng đó, các thầy dạy luật và thầy tế lễ, họ nói, “Người nầy biết điều đó bởi Bê-ên-xê-bun.”
Chúa Jêsus quay lại và Phán, “Ta sẽ tha thứ cho ngươi về điều đó; vì sự cứu chuộc chưa thực hiện; nhưng ngày nào đó Thánh Linh sẽ đến và làm cùng một điều này,” Ngài tiếp, “Hễ ngươi nói một lời chống lại Điều Đó, ngươi sẽ không được tha thứ trong đời này cũng như đời sau.”
60
Với người đàn bà Sa-ma-ri bên cái giếng... Có 3 chủng tộc trên thế giới. Đó là da đen, da vàng và da trắng, bất cứ chúng ta là chủng tộc gì đều đến từ một dòng máu. Có 3 chủng tộc đến từ Sem, Cham và Gia-phết. Đó là dân Do-thái, dân Ngoại bang và dân Sa-ma-ri (nửa Do-thái nửa Ngoại bang).
Chúng ta Dân Ngoại, Ăng-lô Xắc-xông, chúng ta là người ngoại đạo, thờ thần tượng. Chúng ta đã không tìm kiếm Đấng Mê-si.
Vì thế khi Chúa Jêsus bày tỏ chính Ngài như là Con Người... Bây giờ, xin nghe phần kết luận và tôi sẽ kết thúc. Khi Chúa Jêsus đến, Ngài có nhiệm vụ làm ứng nghiệm những gì Tiên tri nói về Ngài, vì thế đối với Y-sơ-ra-ên Ngài bày tỏ chính Ngài, đối với Phi-e-rơ và Na-tha-na-ên và những người đứng đó Ngài bày tỏ Ngài là Con Người.
61
Lúc bấy giờ, Ngài muốn đến thành Sa-ma-ri. Ngài đi đến đó và gặp một thiếu phụ bên cái giếng. Chúng ta biết câu chuyện đó rồi. Cô ta đi múc nước. Chúa Phán, “Hãy cho Ta uống.”
Nàng nói, “Ở đây có sự kỳ thị, chúng tôi không thể làm điều đó. Tôi là phụ nữ Sa-ma-ri, còn ông là người Do-thái. Chúng tôi không...”
Ngài Phán, “Nhưng nếu ngươi biết Người đang nói với ngươi là ai, thì chắc ngươi sẽ xin Người nước để uống.”
Nàng đáp, “Làm sao được, giếng thì sâu, thế Chúa lấy gì mà múc?”
Cuộc trao đổi vẫn tiếp diễn cho đến khi Ngài tiếp cận với tâm linh của nàng. Khi đã tiếp cận được rồi, Ngài biết nỗi rắc rối của nàng. Có bao nhiêu người ở đây biết điều đó? Trong các anh em mới đến có bao nhiêu người biết sự thật? Đúng rồi; Đó là thật.
Ngài đã nói gì? “Hãy đi gọi chồng ngươi, rồi trở lại đây.”
Nàng đáp, “Tôi không có chồng.”
Ngài Phán, “Ngươi nói phải lắm. Vì ngươi đã có 5 đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi.” Nàng chuyển hướng.
62
Nàng không giống như các thầy tế lễ, nói, “Ông ấy có quỷ. Ông ấy là một thầy bói hay là gì gì đó.”
Lòng nàng đã thay đổi, Nàng đáp, “Lạy Chúa, tôi nhìn thấy Chúa là một Đấng Tiên Tri. Chúng tôi không có một vị Tiên tri nào trong 400 năm qua. Hội thánh cũng không có Tiên tri như vậy. Nhưng chúng tôi, tôi nhìn biết rằng Chúa là một Đấng Tiên Tri. Tôi biết rằng chúng tôi đang tìm Đấng Mê-si. Khi Đấng Mê-si đến, Ngài sẽ làm điều đó.”
Kinh Thánh chép Chúa Jêsus hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi. Nếu đó là dấu hiệu được xức dầu của Đấng Mê-si đến với dân Sa-ma-ri và dân Do-thái... Điều đó chưa bao giờ xảy ra cho Dân Ngoại. Không có chỗ nào trong Kinh Thánh nói rằng Chúa Jêsus đã làm điều đó trước Dân Ngoại. Họ đã 4.000 năm trông đợi Đấng Mê-si; Còn chúng ta cũng đã 2.000 năm theo lời dạy của họ, trông đợi Đấng Mê-si.
Nếu đó là “sự chứng minh” [căn cước] (identification*) của Ngài trước ngày của họ được đã xong, thì đó phải là sự hiện ra của Ngài cho chúng ta; Bởi vì Ngài đã hứa rằng Con Người sẽ hiện ra một lần nữa trong ngày mà thế gian này trở nên như Sô-đôm ngày trước. Và ai cũng biết chúng ta đang có ở đó.
63
Tôi tin rằng Chúa Jêsus giữ mọi Lời của Ngài. Cả Kinh thánh đều được hà hơi, soi dẫn bởi Đức Chúa Trời. Tôi không tin chúng ta có một quyền nào, và sẽ bị đoán xét về điều đó, nếu chúng ta thêm một lời gì vào đó, hoặc lấy bớt gì trong Lời đó. Khải thị 22 chép như vậy. Tôi tin Jêsus Christ hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi.
Tôi thật sự kính trọng những người thuộc phái Luther vì sự đứng vững của họ trong Thời đại đó, những người thuộc phái Giám Lý về sự nên thánh của họ trong thời đó, những người thuộc phái Ngũ Tuần về sự đứng vững của họ trong thời đó; Nhưng chúng ta đang sống trong một Thời đại khác. Chúng ta đang sống khi đã có thân cây, có hoa, có hạt, có vỏ như hạt lúa mì, nhưng hạt lúa mì nằm bên trong lớp vỏ. Lớp vỏ chỉ hổ trợ hạt lúa, giữ cho sức nóng mặt trời khỏi đốt cháy nó. Bây giờ giáo phái đang lôi kéo hạt lúa đi, vì thế nó chỉ có thể nằm trong Sự Hiện Diện của Con để được chín vàng. Sẽ không có tổ chức nào nổi lên nữa. Đây là kết cuộc của nó rồi. Chúng ta đã có, luôn luôn là khoảng 3 năm, khi một Sứ điệp khởi đầu, họ thành lập tổ chức.
Điều này đã xảy ra trong gần 20 năm và không có tổ chức. Không thể có được. Chúng ta đang ở trong “Thời kỳ Hạt lúa mì, Thời kỳ Mùa gặt”. Tôi có thể nghe tiếng gặt đập rất lớn xảy đến. Chúng ta sẽ về quê một ngày gần đây. Đúng thế. “Ngài hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi.”
64
Tôi không phải là Ngài, nhưng tôi chỉ là tôi tớ của Ngài. Tôi không tin rằng anh em đặt tay lên người khác và ban cho họ ân tứ. “Vì các sự ban cho và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời chẳng hề đổi lại được bao giờ.” Đó là sự tiền định của Đức Chúa Trời, để đáp ứng cho Thời đại và kỳ hạn của Thời đại đó. Bất cứ sinh viên thần học nào cũng biết điều đó. Môi-se được sinh ra đúng lúc, Giê-rê-mi, đúng lúc, và những người còn lại, Giăng Báp-tít, đúng lúc. Chúa Jêsus, đúng lúc, và chúng ta đúng lúc nầy. Đây là những gì sẽ phải xảy ra.
Tôi quả quyết rằng hôm nay Ngài vẫn sống, và Thánh Linh của Ngài... Sau các Thời đại Hội thánh, chúng ta trong Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê, sự kêu gọi cuối cùng, là Thời đại tệ hại nhất trong các Thời đại, bởi vì Ngài bị đặt ra ngoài 'Giáo hội'. Hãy nhớ rằng, Con Người, Ngài đã bị đặt ra ngoài 'Giáo hội'; Không phải một 'tổ chức' bên ngoài một 'tổ chức', nhưng là “Một Người” ngoài 'tổ chức'. Anh em thấy không? Không có một Thời đại Hội thánh nào khác làm điều đó, chỉ có Hội thánh Lao-đi-xê. Nếu anh em là người thuộc linh, anh em sẽ hiểu.
65
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, bây giờ chúng con làm chứng chân thật về Ngài. Vậy thì, Chúa ôi, nếu điều nầy đúng như con biết, con tin điều đó, xin Ngài làm chứng rằng con đã nói lên sự thật. Nhơn Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
Tôi xin nói thêm vài điều nữa, một chút thôi. Tôi đã không nhớ hết trong giờ cầu nguyện, bởi vì hết thảy anh em luôn ở trong chức vụ của tôi. Nhưng với những người đang có mặt ở đây, hãy để cho vài anh em lên để cầu nguyện, và chỉ để vài người trong hàng. Nếu Chúa Jêsus Christ mặc lấy thân xác con người nầy... Điều đó sẽ không có hiệu quả với anh em. Anh em chính là người làm điều đó.
Xin hãy nghe. Ngày nọ, một người đàn bà đã chạm đến gấu áo của Ngài, Ngài quay lại và hỏi, “Ai đã chạm đến Ta?”
Tất cả đều nói, “Ôi, Thầy...” Hay như Phi-e-rơ đã nói, “Đám đông đã đụng đến Thầy.”
Ngài Phán, “Nhưng Ta biết có quyền năng đã ra khỏi Ta, vì Ta nhận biết mình yếu đi.”
Thế rồi Ngài tìm kiếm chung quanh cho đến khi Ngài thấy nàng, và bảo nàng về căn bệnh mất huyết của nàng, rằng, “Đức tin con đã cứu con.” Được rồi.
“Chúa Jêsus hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi.” Trong Tân Ước, sách Hê-bơ-rơ, chép rằng hiện nay Ngài là Thầy Tế Lễ Tối Cao đang cầu thay cho anh em, Đấng có thể thông cảm sự yếu đuối của anh em.
Bây giờ, ở đây, có phải đó là những người bệnh không, thưa ông? Xin hãy đến đây.
66
Thưa Hội thánh, tôi không phải làm điều này để phô trương. Xin đừng nghĩ vậy. Nên nhớ, tôi đọc biết những ý nghĩ của anh em. Bao nhiêu người ở đây biết điều đó là thật và thấy nó?
Đây là một phụ nữ tôi chưa bao giờ thấy. Tôi không biết một điều gì về người nầy. Có lẽ chúng ta ở cách xa nhau, tuổi tác khác nhau, nhưng chúng ta lại gặp nhau đây tối nay. Chúng ta là những người lạ với nhau. Tôi không biết chị, không biết gì cả. Hãy trở lại với Giăng chương 4, một người đàn ông gặp một phụ nữ. Tôi không phải là Chúa Jêsus và chị ấy không phải là người đàn bà trong câu chuyện. Nhưng đây chỉ là điều tương tự. Ngài Phán, “Ngươi cũng sẽ làm những việc Ta làm.” Bây giờ thì tôi không biết. Người nữ này cần có đức tin để làm việc này. Tôi không biết gì về chị cả. Nhưng bây giờ nếu tôi phải nói lên sự thật thì Đức Chúa Trời bắt buộc tôi nói điều nầy là đúng. Nào, tôi không biết chị, nếu Đức Chúa Trời cho tôi biết sự thật...
Anh em có tin rằng tôi chỉ nói về Lẽ Thật không? Anh em có chấp nhận điều đó là thật không? Anh em tin điều đó không? Tôi sẽ không đứng đây trước quyển Kinh Thánh nầy để cố ý làm ai lầm lạc, một người đàn ông cở tuổi tôi, và biết tôi sẽ đối diện với Đức Chúa Trời bên kia tại Toà Phán xét. Rồi đây chúng ta sẽ phải đứng đó. Chúng ta biết điều đó.
Nếu Đức Chúa Trời bày tỏ cho tôi điều gì đó trong cuộc đời anh em, mà anh em biết là tôi không hề biết gì cả bởi vì tôi không biết anh em. Nếu tôi biết bất cứ điều gì trong cuộc đời anh em thì điều đó đến từ một quyền năng siêu nhiên. Anh em nghĩ gì về quyền năng thì tuỳ ở anh em.
67
Thưa anh em là những người mới đến, bây giờ tôi nắm lấy tay tôi. Xin đừng đi lòng vòng nữa, bởi vì mỗi người có một linh. Khi tôi quay lại, anh em có cảm tưởng như có một - một sức kéo từ đâu đó. Chúng ta là con người và có “các thần linh” (spirits). Anh em có một linh. Nếu không có thì chết. Vì thế anh em rất quý trọng chỉ trong một lúc.
Anh em ở đây, hãy cầu nguyện. Tôi không mong đợi điều này, nó chưa xảy ra trong đêm nay gì cả. Tôi chỉ đến đây để cầu nguyện cho người bệnh. Nhưng đó là những người mới đến.
68
Bây giờ anh em có tin điều đó không? Nếu Chúa tỏ cho tôi nan đề của anh em, hoặc Chúa cho tôi biết anh em đến đây để làm gì, anh em đã từng làm gì, hoặc anh em phải làm gì, hay những việc khác nữa thì anh em có tin không? Được rồi.
Tôi sẽ nói chuyện vơí tâm linh của anh em. Anh em thấy không? Đó là những gì tôi đang cố gắng làm. Giống như Ngài đã làm cho một phụ nữ tại bên giếng, Ngài tỏ cho nàng một ít về cuộc đời nàng. Ngài xin nước để uống. Đó là những gì tôi sẽ làm, để hiểu được suy nghĩ của anh em, không phải để đọc tư tưởng của anh em, nhưng tôi làm như Ngài đã làm, nhận biết tư tưởng của anh em.
69
Chị đến đây vì có vấn đề về bao tử. Chị bị đau bao tử. Đúng thế. Hãy đưa tay chị lên nếu điều đó đúng. Bây giờ chị có tin không? Chẳng những thế, chị còn khát khao điều gì khác. Chị muốn được báp-têm trong Thánh Linh. Hãy vẫy tay nếu điều đó đúng. Anh em thấy không? Tôi đã thấy Một Luồng Sáng đến trên chị, và rút đi. Anh em thấy chưa? Hãy đi và nhận lãnh Thánh Linh, hỡi chị, trong Danh của Chúa Jêsus Christ. A-men!
Thưa anh em, những người mới đến, bây giờ anh em đã tin chưa? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Bây giờ, ở đây khi Ngài đã thăm viếng và sự xức dầu đã bắt đầu, thế thì Ngài hành động ở đây. Đấy, ngay khi chị đứng đây, chị đã nhận biết có Điều gì mới lạ trong chị.
Bao nhiêu người ở đây đã xem bức ảnh Trụ Lửa, Ánh Sáng tại đó? Ở Washington, D.C... Anh em thấy chưa? Nó trông như có một chiều kích khác. Tôi đã nhìn ngay vào Ánh Sáng đó. Ánh Sáng đó đã chiếu ngay trên chị ấy ở đây. Tôi đang nhìn ngay vào Ánh Sáng đó.
Nào, tôi là người hoàn toàn xa lạ với người đàn bà nầy. Tôi không biết chị. Tôi nghi ngờ rất nhiều không biết chị có biết tôi không, khi ở bên ngoài buổi nhóm. Chỉ thế thôi. Nhưng nếu Đức Chúa Trời bảo cho tôi biết điều gì về chị, hay điều gì đó giống như cách đây một lát, chị tin tôi là Tiên tri, đầy tớ của Ngài chứ? Chị tin hết lòng chứ? Ồ, xin Chúa nhậm lời. Chị - chị đang đương đầu với một ca phẩu thuật, và ca mổ đó gần tới rồi. Không có chỗ cho chúng, nhưng tay chị đang run. Đó là do bị tai nạn, và chị được cho là phải mổ. Chị tin, và chị sẽ không phải bị mổ nếu chị cứ tin hết lòng. A-men! Chị tin, và chị sẽ khỏe mạnh.
70
Ch - chỉ có đức tin giờ nầy. Đừng nghi ngờ. Chỉ tin. Bây giờ, ở đây, hãy để người đàn bà nầy một lần nữa, bởi vì chị ở trong một tình trạng khủng hoảng. Anh chị em thấy cái bóng đen đó không? Bao nhiêu người đã thấy bức hình chụp bóng đen của sự chết? Nó đang treo lơ lửng trên người đàn bà nầy ngay bây giờ. Nếu Đức Chúa Trời không giúp bà ấy, bà không thể sống được. Bà ấy bị ung thư não.
Lạy Chúa kính yêu, nếu Ngài hiện diện, rất gần giờ nầy, Ngài biết hết những điều nầy, Chúa yêu dấu ôi, con cầu xin Ngài sẽ chữa lành cho người chị của chúng con. Cho chị ấy sống, Cha ôi, vì sự vinh hiển Ngài. Con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
71
Chào bà. Chọ là một người tốt vô cùng. Tôi cho rằng nếu mẹ của bà còn sống, bà ấy đã ở khoảng tuổi chị. Bà ấy ở miền vinh hiển tối nay. Bà luôn cầu nguyện cho tôi khi tôi đi nhóm. Tôi đã nói với Chúa... Mẹ? [“Tôi 85 tuổi.” - Bt] 85 tuổi... Xin Chúa ban phước cho bà.
Tôi cho rằng là người hoàn toàn xa lạ với bà. Chúng ta khác biệt nhau về tuổi tác. Tôi không biết bà. Tôi chưa hề gặp bà. Chúng ta chỉ là hau người gặp nhau trên đất, nhưng bà là một Cơ-đốc nhân. Bà là người tin. Bởi vì lý do tôi biết điều đó , là cảm xúc về linh của bà. Bà - bà chào mừng tôi. Tôi thật sự tin điều đó là Đức Thánh Linh, bởi vì Đức Thánh Linh ban cho các công việc và hành động của Đức Thánh Linh. Tôi biết là chính Ngài. Tôi biết điều nầy mà tôi đang nói là có thật. Vậy thì, tôi biết đó là sự thật.
72
Bây giờ, tôi không biết có điều gì không ổn. Nhưng nếu Chúa Jêsus bày tỏ cho tôi bà có điều gì không ổn, bà sẽ biết điều đó đúng hay sai, hay nói cho tôi biết điều gì bà đã làm, hoặc không nên làm. Bà tin đó là cùng một Đức Chúa Jêsus, cùng một Đức Chúa Trời mà có thể nói cho Phi-líp ông ở đâu, nói cho Si-môn biết ông tên gì không? Bà tin Ngài là Đấng đó không?
Bệnh của bà là bệnh đường ruột. Điều đó chính xác. Đúng thế không? Bà tin tôi là Tiên tri của Ngài giờ nầy không? Tên bà là Bà Bayer, Bà Bayer; Bayer, giống như thuốc 'hạ nhiệt giảm đau' Bayer (Bayer aspirin). Đúng thế. Bà được chữa lành. Hãy đi, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ bà được khỏe mạnh. Xin Chúa ban phước cho bà.
Anh chị em tin hết lòng chứ? Bây giờ, nếu anh chị em chỉ có đức tin, đừng nghi ngờ...
73
Nào, chị thật sự không ở đây vì chính mình. Chị đến đây vì người khác. Đó là một người đàn ông, người đó không có ở đây, một người anh. Người anh đó đang ở trong viện tâm thần. Hãy lấy khăn tay chị có trong tay đó, trong khi Thánh Linh ở trên chị; hãy gởi nó đến cho anh ấy. Đặt nó trên anh; đừng nghi ngờ; anh ấy sẽ đi ra khỏi viện tâm thần và khỏe mạnh. Chị tin thế không? Xin Chúa ban phước cho chị.
Anh em nói rằng... “Anh đã nói Thiên sứ đó trong ngày vừa qua ở đây Ngài đã quay lưng lại. Anh nhìn...”
Tôi sẽ không nhìn người đàn bà nầy. Tôi quay lưng lại. Bây giờ, quí bà, một người bệnh, chị có thể nghe tôi, hãy nói, “Có.” Nếu Đức Chúa Jêsus sẽ bày tỏ cho tôi chị bị bệnh gì, khi tôi nhìn lối nầy, chị sẽ biết, khi tôi nhìn điều đó là sự thật hay không. Đúng thế không? Chị tin thì điều đó sẽ ứng nghiệm những gì Chúa Jêsus đã Phán, “Trong thời Sô-đôm thể nào, trong thời lỳ cuối cùng cũng thể ấy” không? Chị tin điều đó chứ? Chị bị chứng rối loạn của phụ nữ, bệnh phụ nữ. Hãy tin hết lòng giờ nầy; nó sẽ lìa khỏi chị và chị có thể trở về nhà khỏe mạnh. Xin Chúa ban phước cho chị.
“Nếu các ngươi có thể tin...”
74
Chị có tin Đức Chúa Trời sẽ chữa lành chứng đau tim của chị không? Được, hãy cứ đi và nói, “Cảm ơn Chúa!” Hãy tin, và chị sẽ không...?...
Thức dậy mỗi sáng, chị khó mà di chuyển được. Chứng viêm khớp thật khó chịu, nhưng Jêsus Christ là Đấng Chữa Lành bệnh viêm khớp. Chị tin điều đó không? Khi chị bước đi đụng đến chỗ sưng, chị phải nghiêng người và cúi xuống... Tôi thấy chị làm như vậy. Nếu chị tin, chị sẽ không phải làm như vậy nữa. Chị có tin rằng tôi được sai đến đây là vì mục đích này không? Vậy thì nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, tôi truyền cho chứng viêm khớp đó phải lìa khỏi chị.
Anh có vấn đề về bao tử. Anh có tin rằng Đức Chúa Trời sẽ cho anh về nhà, ăn bữa ăn khuya, và ăn rất ngon miệng không? Hãy về, dùng bữa ăn khuya; Hãy tin thì anh sẽ cảm thấy tốt đẹp.
Chị có thân thể yếu đuối bởi vì tim chị trong tình trạng xấu. Đúng thế. Chị không còn như vậy nữa. Hãy đi, và tin như vậy.
Điều gì xảy ra nếu tôi không nói lời nào với anh em cả mà chỉ đặt tay lên anh em, anh em cũng tin rằng anh em được lành chứ? Mời anh đến đây.
Thưa Cha yêu dấu trên trời, con cầu xin Ngài chữa lành cho chị em nầy và cho chị khoẻ, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
75
Thưa hết thảy anh em, bao nhiêu người mới đến đây lần đầu, bao nhiêu người tin?
Hãy suy nghĩ, tôi khó lòng mà thấy được những người đang tiến lên đây. Hãy nhớ, một khải tượng làm Chúa Jêsus trở nên yếu đuối. Bao nhiêu người biết điều đó? Một phụ nữ chạm đến Ngài. Đa-ni-ên thấy một khải tượng làm ông bối rối đầu óc trong mấy ngày. Bao nhiêu người biết điều đó? Anh em thấy không? Được rồi.
Bao nhiêu người trong anh em tin rằng đó là Thánh Linh? Anh em có tin bằng cả tấm lòng...?
Không phải là tôi, nhưng là Thánh Linh. Vâng, những người ngồi đây cũng tin điều đó.
Xin mời những ai có thẻ cầu nguyện, tiến lên đây. Tôi muốn mọi người sẽ xếp hàng cầu nguyện, đứng lên trong chốc lát.
76
Tôi xin hỏi anh em một câu hỏi quan trọng. Anh em đã xưng nhận tội lỗi trong lòng mình ra chưa? Anh em tin chứ? Anh em ăn năn, xưng tội chưa, anh em có tin rằng mình sẽ được chữa lành? Anh em đã xưng tất cả tội lỗi mình và đã xem tất cả điều ác như thiện? Hãy giơ tay lên, nếu anh em đã làm điều đó trước mặt Đức Chúa Trời, anh em tin vậy.
Hãy giơ tay lên nếu anh em cần Thánh Linh, và tin rằng chính Thánh Linh đang vận hành trong lòng anh em. Anh em tin bằng cả tấm lòng anh em chứ? Anh em tin chứ? Thế thì tất cả anh em đều được chữa lành.
Anh em có đức tin và tin vào những vị Mục sư Truyền đạo đang ngồi đây chứ? Anh em cũng tin họ chứ? Thế thì chúng ta hãy cầu nguyện cho những người bệnh này, xin mời các vị Mục sư Truyền đạo tiến lên và đặt tay của anh em lên họ.
Điều này làm tôi yếu đi khi tôi tiếp tục như vậy.
Tôi sẽ đi Nam Phi sau buổi nhóm nầy. Anh em biết ở nơi đó thế nào rồi, nơi mà anh em thậm chí không thể nói chuyện với người khác, và ở đó có... Chúng tôi nghĩ rằng ít nhất 30.000 người, chỉ một buổi nhóm thôi.
Vậy anh chị em chỉ tin thôi. Anh chị em ở đây tại Mỹ, anh em đã thấy Điều đó đi lại.
77
Lạy Đức Chúa Trời yêu dấu, những người nầy đang khốn khó. Con không biết Ngài còn làm gì nữa cho họ, thưa Cha, để chứng tỏ cho họ bằng Lời của Ngài, rằng Ngài là Đức Chúa Trời bất biến. Con tin rằng chúng con đã chứng kiến nhiều việc lớn lạ, lạy Chúa, và đã ăn trên bàn của Ngài, với những Thức Ăn của Sự Sống Đời đời ngon ngọt, tuyệt vời, cho đến khi chúng con trở nên quen thuộc với những thức đó. Điều đó sẽ trở thành bình thường. Chúng con không đến gần điều đó một cách đúng đắn, lạy Chúa, khi chúng con thấy...
Thậm chí về việc con đang đứng đây, đáng ra con phải quỳ gối xuống, và phải biết rằng ngay tại đây Thánh Linh đã làm cho Ngài sống lại từ kẻ chết và đang đứng ở đây. Thánh Linh ở cùng Ngài khi Ngài sống tại đây trên thế gian nầy là ngay tại đây bây giờ. Chúng con đây là những tội nhân khốn khó không ra chi, bởi ân điển và lòng thương xót mà Ngài đã mua chuộc đời sống của chúng con. Chúng con có ở đây hôm nay, thực hiện công việc của Ngài, và Ngài Phán rằng chúng con sẽ làm công việc của Ngài. “Các người sẽ làm công việc Ta làm.” Đang thực hiện những điều nầy và chứng minh chúng trong thế gian nầy ở đây, Chúa ôi, con biết rất biết ơn Ngài, vì được kể là một phần của dân sự Ngài tại đây trong Thời đại Cuối cùng này.
Lạy Chúa kính yêu, những người này đang đứng đây. Cha ơi, họ đau yếu. Con không có cách nào chữa lành cho họ và cũng không làm gì cho họ được; Ngài đã chữa lành cho họ rồi. Ngài đã vì gian ác chúng con mà bị thương, bởi lằn roi Ngài chúng con được lành bệnh. Vậy, Cha ôi, con cầu nguyện rằng mỗi một anh em đi ngang qua đây khi chúng con đang cầu nguyện cho họ, đều giống như họ đang đến dưới chơn thập tự giá. Vì họ biết bên kia bóng tối nghi ngờ, một Đức Thánh Linh sống động đang hiên diện trên bục giảng. Đấng chịu xức dầu của Đức Chúa Trời hiện diện ngay giữa buổi nhóm. Xin tha thứ mọi tội lỗi. Xin cất đi mọi sự vô tín. Xin cho mỗi người trong họ được chữa lành khi họ đi ngang qua hàng cầu nguyện nầy. Con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
78
[Một anh em nói, “Anh Branham, chúng ta có thể mời mọi người ngồi, từng nhóm một, để khỏi quá đông cùng một lúc.” - Bt] Vâng. Được lắm.
Tôi muốn yêu cầu một điều. Các anh em có thể đứng đây với tôi được không?
Anh em thấy đấy, đây là một bằng chứng. Nhiều Nhà Truyền giảng vào một thành phố, và chỉ cầu nguyện cho những người đau ốm, và tất cả yên nghỉ trên điều đó. Khi họ đi rồi thì dân sự cũng chỉ đặt đức tin trên các Nhà Truyền giáo. Anh em thấy không? Đừng làm như vậy anh em ạ. Những vị Mục sư Truyền đạo nầy, tôi không nghi ngờ bất kỳ ai trong Thời đại này... Tôi biết điều đó, có nhiều người giả mạo, nhưng tôi sẽ không nói tôi sẽ làm gì. Nhưng những người này không nên làm vậy, đó là thật, tôi rất nghi ngại về điều đó.
Nhưng họ vừa mới được Đức Chúa Trời xức dầu để đặt tay trên người bệnh, như tôi hay bất cứ người nào khác. Đức Chúa Trời đã đáp lời cầu xin của họ thật nhiều, như Ngài đã làm cho bao nhiêu người cầu nguyện tại đó. Chúa Jêsus đã uỷ thác, “Những dấu này...” Anh em đừng nói sẽ đi theo William Branham, Oral Robert, v. v... “Điều đó sẽ theo họ là những kẻ tin.” Những người Truyền đạo nầy được đổ đầy Đức Thánh Linh. Họ là người đã được báp-têm cùng một Đức Thánh Linh. Thánh Linh đó đã vận hành tại nơi này cách đây vài phút, Ngài vẫn ở đây. Ngài đang ở trên những vị Mục sư Truyền đạo này, tất cả họ đều được đầy dẫy Thánh Linh. Vì thế tôi sẽ nhờ họ làm một hàng đôi dọc theo đây bên cạnh hàng này, để mà họ cũng có thể đặt tay lên người bệnh, khi người bệnh đi ngang qua.
79
Họ muốn ai có thẻ cầu nguyện thì đứng lên, chỉ những người có thẻ cầu nguyện thôi, đứng sang một bên giữa lối đi. Những người còn lại thì cầu nguyện, chỉ vài phút thôi. Hãy đứng mỗi bên, đúng chỗ của anh em, chờ đợi cho đến khi nghe gọi tên. Khi anh em thấy dãy bên này hết chỗ, hãy đứng thành một hàng khác, cứ như vậy tiếp tục.
Khi đến đây, hãy nhớ rằng, trừ phi anh em đức tin. Bao nhiêu người biết điều này, chỉ cảm thấy trong lòng, rằng anh em đã cầu nguyện cho thì giờ này và anh em sẽ được chữa lành ngay khi anh em đi ngang qua hàng này? Xin hãy đưa tay lên, và nói, “Tôi tiếp nhận điều đó, Đấng Christ, ngay bây giờ, chỉ vì Ngài đã ủy thác những điều này.”
80
Bây giờ tôi cầu nguyện cho tất cả anh em. Chúng ta cứ cầu nguyện. Tôi muốn mời Chị Rose hay ai đó ở chỗ cây đàn organ đằng kia, Chị Rose, xin chị vui lòng đánh baì, “Bây Giờ Vị Danh Y Đến Gần,” cho chúng tôi. Những anh em khác xin cầu nguyện. khi những người bịnh đi qua hàng này, tôi tin rằng mọi người sẽ được chữa lành. Xin Đức Chúa Trời chúc phước trên anh em. Những anh em còn lại xin vẫn cúi đầu, và cầu nguyện cho người khác.
Hãy thành thật. Đó là cách mà vị Truyền đạo Báp-tít trẻ tuổi đã nhận lãnh Đức Thánh Linh đêm trước. Anh suy gẫm về điều này, đứng đó, chân thành, và Thánh Linh đã giáng xuống trên cả nhóm họ. Anh em phải thành thật với Đức Chúa Trời.
81
Ngài đã làm chứng Ngài đang ở đây với anh em. Ngài đang ở đây. Nếu ai đó nói với anh em rằng đó chỉ là một mớ cảm xúc, thì anh em là người biết rõ nhất, phải không những anh em mới đến? Ngài chứng thực chính Ngài; Chính là Ngài. Ngoài Ngài không ai có thể làm được việc đó. Việc này chưa hề xảy ra kể từ thời các Sứ đồ. Nhưng bây giờ đã xảy ra trong Hội Thánh theo như Lời hứa. Chúa ban phước cho anh em giờ này.
Thưa anh em, khi anh em đi ngang qua hàng này, hãy đến và cầu nguyện. “Vị Đại Danh Y bây giờ đang ở gần, là Chúa Jêsus đầy cảm thông.” Khi anh em đến xin cúi đầu với lòng cung kính. Hãy đi ngang qua và những vị Mục sư Truyền đạo nầy sẽ đặt tay trên anh em, anh em sẽ được chữa lành.
[Băng trống. - Bt] ... Việc đơn giản là vâng theo những gì Đức Chúa Trời đã Phán. Tôi đã thấy điều nầy xảy ra rất nhiều lần. Kinh Thánh thậm chí không bắt chúng ta cầu nguyện cho người khác; Kinh Thánh chỉ nói, “Hãy đặt tay trên kẻ đau, kẻ đau sẽ được lành.”
82
Vừa mới đây, ồ...Tôi khong muốn nói mới đây. Trường hợp nầy còn in trong trí trí tôi giờ nầy. Nó xảy ra cách đây khoảng 3 hay 4 năm gì đó. Chúng tôi ở ngay đây tại California. Có 2 phụ nữ đến đó, một trong 2 người có một khối u trên mặt, người kia bị bệnh bao tử. Họ tin chỉ như vậy thôi. Tôi đã đặt tay trên họ và nói, “Bây giờ, tôi làm điều này trong Danh của Chúa Jêsus.”
Khoảng một tháng sau đó, người kia đang cố gắng ăn với chứng đau bao tử đó, cô ta đã thật sự không thể ăn được. Một buổi sáng nọ, “Một cảm giác mát lạnh thoáng qua người cô,” cô nói, rồi cô đi ăn. Cô chạy xuống kể cho người hàng xóm, thì thấy người hàng xóm đang chà xát khăn trên mặt như thể cố tìm thử khối u đã lìa khỏi mặt cô đêm đó.
Anh em thấy không, chỉ tin thôi, các thân hữu ạ. Nếu Ngài làm điều đó cho một người, Ngài sẽ làm điều đó cho tất cả. Việc đặt tay chỉ là một điều đơn giản. Đó là những gì Ngài bảo chúng ta làm. Chúng ta không biết nó kết quả thế nào. Tôi không biết nó kết quả thế nào. Đó chỉ là Lời hứa của Ngài. Ngài Phán Ngài sẽ làm điều đó. Tôi được biết rằng khoảng 10.000 người trên thế giới được chữa lành. Đức Chúa Trời đã hứa làm điều đó, đó là Lời hứa của Ngài. Chúng ta chỉ việc tin thôi.
83
Bây giờ tất cả chúng ta sẽ tiến lên đây. Những anh em không thể đi được, xin giúp đưa họ đến gần đây, chúng tôi sẽ đến cầu nguyện cho anh em. Bây giờ tôi muốn mỗi vị Mục sư Truyền đạo đi dọc theo đây, đặt tay trên từng người, dọc theo hàng này. Tôi muốn đứng đây và cầu nguyện, và rồi cũng đến đặt tay trên họ nữa. Được rồi, hãy đến đây. Tất cả anh em đi sát nhau, để mọi người đều có thể chạm vào tay họ.
Lạy Chúa yêu dấu, trong Danh của Đức Chúa Jêsus Christ, chúng con cầu nguyện cho những người này, một số anh em thì đau ốm buồn phiền, tàn tật. Đàng kia các vị Mục sư Truyền đạo đang đặt tay trên những người bệnh, từ người này sang người khác. Lạy Chúa, con cầu xin Ngài sẽ chữa lành cho mọi người. Xin Thánh Linh của Ngài hành động trên họ, trên từng người, Cha ơi. Cầu xin quyền năng lớn lao của Đức Chúa Trời bao phủ họ ngay giờ này, xin cho họ trở về nhà mình được khoẻ mạnh, và nhận biết điều này, rằng Chúa Jêsus đã Phán, “Nếu họ đặt tay trên kẻ đau, kẻ đau sẽ được lành.” Thưa Chúa yêu dấu, Ngài đã hứa điều đó. Chúng con tin Lời này. Chúng con đang tin điều đó vì Ngài đã Phán vậy, và chúng con biết rằng điều đó sẽ xảy ra, những người này cũng sẽ khỏe mạnh. Trong Danh của Đức Chúa Jêsus Christ, con chúc phước cho tất cả anh chị em này. A-men!
84
Xin Đức Chúa Trời ban phước cho hết thảy anh em... [Anh Branham và các vị Mục sư Truyền đạo đặt tay trên những người bệnh] ... [Băng trống. - Bt]
Lòng tôi tin nhận sự chữa lành cho mỗi một anh em. Tôi tin điều đó. Mỗi một anh em có tin điều đó cùng với tôi không? Chỉ thế thôi. Tôi nói với anh em lẽ thật theo như tôi biết. Tôi yêu anh chị em, và xin Đức Chúa Trời chúc phước cho anh chị em. Tôi tin với cả tấm lòng rằng, anh chị em sẽ được chữa lành... Cầu xin phước lành của tôi ở với mỗi anh em giờ nầy. Cầu xin Đức Chúa Trời quan phòng và bảo vệ anh em. Tôi luôn nhớ đến anh em trong lời cầu nguyện. Xin anh em nhớ cầu nguyện cho tôi trong khi tôi hầu việc Chúa ở Phi Châu. Tôi - tôi - tôi yêu mến anh chị em. Hẹn gặp anh chị em tối mai.