Hôm Nay Lời Kinh Thánh Nầy Đã Được Ứng Nghiệm

Jeffersonville, Indiana, USA.

65-0219

1
Xin anh chị em cứ đứng, trong khi chúng ta cúi đầu cầu nguyện vài lời.
Kính lạy Cha Thiên Thượng, tối nay chúng con cảm ơn Cha vì đây là một cơ hội nữa để đến và hiện diện trong Phúc âm kỳ diệu và đầy vinh hiển nầy của Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng con cảm ơn Cha vì hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời Cha vẫn không hề thay đổi. Chúng con cảm ơn Cha vì dân sự nầy đã nhóm lại ở đây trong lúc thời tiết giá lạnh nầy, và vẫn với số đông người tham dự, ngóng trông, tin rằng điều gì đó đặc biệt phi thường sẽ được ban cho chúng con từ Đức Chúa Trời. Chúng con đến bằng hi vọng đó với mọi buổi nhóm, Chúa ôi. Chúng con cảm ơn Cha vì những buổi nhóm tối hôm trước tại Đền tạm; Cảm ơn Cha vì buổi nhóm tại đây tối hôm qua, và vì buổi nhóm ngày hôm nay tại Đền tạm. Giờ nầy, chúng con đang ngóng trông điều Cha sẽ ban cho chúng con tối nay.
Cha ôi, chúng con biết rằng bất cứ ai đều có thể giơ tay lật lại những trang Kinh thánh, nhưng chỉ có một Đấng duy nhất có thể làm cho Nó sống động và có thật, đó là Cha. Cha ôi, chúng con đang trông đợi Cha làm điều đó tối nay. Xin ban phước cho chúng con mọi cách. Lòng chúng con đầy sự vui mừng khi chúng con thấy thì giờ đến gần vì chúng con sẽ gặp Cha mặt đối mặt, Đấng mà chúng con yêu mến và sống trong suốt những năm tháng nầy.
Lạy Chúa, có nhiều người mới trở lại tin Chúa. Hiểu rằng một số đông, 40 hay 50 người, chịu phép báp-têm trong Danh Chúa sáng nay, từ buổi nhóm tối hôm qua. Ôi Đức Chúa Trời ơi, chúng con cầu xin Ngài cứ tiếp tục, cho đến khi mọi Hạt Giống được định sẵn của Đức Chúa Trời thấy Ánh Sáng Phúc âm, và đến trong bầy.
Cầu xin Chúa che giấu chúng con tối nay sau Lời; Làm chúng con đui mù với những việc của thế gian, và để cho chúng con thấy Chúa Jêsus. Nguyện xin có một kinh nghiệm trên Núi Hóa Hình ở giữa chúng con tối nay, để chúng con không thấy người nào ngoài Chúa Jêsus. Chúng con cầu xin bấy nhiêu điều nhơn Danh Chúa, vì sự vinh hiển Chúa và sự chứng thực của Phúc âm Ngài. A-men!
Mời anh chị em ngồi.
2
Tôi chỉ định lật lại chiếc micrô nầy, hay cái giá nầy sang một bên một chút, nếu thấy được, để tôi có thể thấy cả hai bên hội chúng. Tôi nghĩ mình có thể có những micrô ở quanh đây. Được rồi, chờ một chút.
Từ thính phòng chính nầy ở đây tối nay, chúng ta chào mừng những người bạn của chúng ta từ Arizona, California, Texas, khắp nước Mỹ, và qua hệ thống truyền thông. Đây là buổi nhóm đang phát đi toàn quốc, buổi nhóm nầy tối nay, bằng hệ thống truyền thông, vì thế chúng ta tin rằng Chúa sẽ ban phước cho chúng ta.
Các bạn ở phía sau thính phòng phía bên trái có nghe được không? Được rồi, họ sẽ kiểm tra lại hệ thống âm thanh, xem thử nó đang hoạt động tốt không.
3
Tối nay mọi ngươi vui vẻ chứ? [Hội chúng nói, “A-men!” - Biên tập] Tốt lắm! Còn phía bên nầy? [A-men!] A-men! Tôi rất vui mừng thấy rằng hết thảy anh chị em được ngồi một cách thoải mái.
Còn bây giờ tối mai, nếu số người dự nhóm cứ gia tăng, họ cũng sẽ được trang bị bằng hệ thống truyền thông. Đó là đêm nay. Tôi nghĩ đến một số người ở dưới Đền tạm.
Và, sáng mai, các buổi nhóm không thể được tổ chức ở Đền tạm, bởi vì... sẽ có một người bán hoa ở đó đang trang trí Nhà thờ cho một lễ cưới chiều mai. Họ đã chuyển các buổi nhóm vào sáng nay, đến Nhà thờ của Anh Ruddell, một trong những người cộng tác của chúng ta, ở trên — đại lộ số 62 ở đây. Điều đó đã được thông báo chưa? [Anh Neville nói, “Rồi.” - Bt] Nó được thông báo rồi. Và, nếu ở trên đó thiếu chỗ, chúng ta sẽ đem số còn lại gửi xuống dưới Nhà thờ của Anh Junior Jackson tại Clarksville. Lý do chúng ta dời đến tại Nhà thờ của Anh Ruddell vì nó gần ở đây, và chúng ta có thể... và chúng tôi nghĩ anh chị em có thể tìm thấy dễ dàng. Sau đó chúng ta sẽ lo liệu bằng cách nào đó. Tin chắc có tất cả những người đó làm phép báp-têm ngày mai, và tôi hi vọng sẽ có 100 hay 200 người nữa thêm vào với những người ấy chịu phép báp-têm ngày mai. Còn tối mai...
4
Tôi không bao giờ thích thông báo điều gì anh em nói trước về thời gian, nhưng một đêm trong buổi nhóm, hay ngày nào đó, tôi muốn nói về đề tài: Mên-chi-xê-đéc Nầy Là Ai? Bởi vì đó là một - một đề tài mà tôi chúng ta đang sống trong thời đại mà những sự mặc khải nầy, về vấn đề nào trải qua thời đại, về, “Người Nầy Là Ai?” Tôi tin rằng Đức Chúa Trời có câu trả lời, Ngài là Ai. Một số người nói, “Một Thầy Tế lễ,” Một số nói, “Một vua,” một số... Nhưng có...
Chừng nào có câu hỏi, thì ở đó phải có câu trả lời đúng cho vấn đề đó. Không thể là một câu hỏi mà trước tiên không có câu trả lời.
5
Bây giờ, chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời sẽ ban cho chúng ta một buổi tối phước hạnh từ Lời Ngài, khi chúng ta đọc Lời.
Anh chị em đã có... Billy đã nói với tôi để nói với anh chị em rằng anh chị em tin chắc có sự hợp tác tốt đẹp với những người ở đây về hệ thống đỗ xe hơi, cảnh sát và mọi thứ. Cứ như thế; Điều đó rất, rất tốt.
Chúng ta hi vọng thấy lần nầy, có lẽ trong tương lai gần, khi đó chúng ta có thể mang lều ở đây đến thành phố và đặt ở ngoài sân chơi bóng chày tại đây, nơi đó chúng ta có thể ở lại trong suốt một thời gian dài, có lẽ trong 3 hay 4 tuần nhóm phục hưng liên tục. Ở đây chúng ta chỉ đơn giản là biết nhau, và rồi chúng ta phải nói lời tạm biệt và đi trở lại. Nhưng tôi muốn đến và ở lại một chuyến đi kéo dài, một thời gian ở đó anh chị em có thể ở lại để chúng ta không phải kết thúc trong 1 hay 2 đêm, nhưng cứ ở lại và giảng dạy, ngày nầy qua ngày khác, ngày nầy qua ngày khác, cứ như thế. Có lẽ người nào đó đi về nhà và cho gà vịt ăn, vắt sữa bò, và trở lại tuần sau tiếp tục với buổi nhóm. Tôi - tôi thích thế. Vậy xin Chúa ở cùng anh chị em.
6
Vậy thì, trước khi tôi ra đi, có lẽ sáng Chúa nhật hay tối Chúa nhật, hay vào một thời điểm nào đó, một trong những buổi nhóm nầy, tôi biết hết thảy anh chị em đang chờ đợi nghe Sứ điệp Lẽ thật về Hôn Nhân Và Ly Dị, là một trong những vấn đề quan trọng của thời đại nầy. Tôi thật tin chắc như tôi đang đứng đây, tôi tin rằng câu trả lời chính xác là ở trong Lời của Đức Chúa Trời, và tôi tin rằng đó là điều tôi đã hứa để trở lại.
Tôi cho rằng, theo như tôi biết, tôi muốn có buổi nhóm khác ở tại Jsffersonville ở đây, vào Chúa nhật Phục sinh, và chúng ta sẽ... trong buổi nhóm sáng sớm, và rồi Chúa nhật Phục sinh. Vậy chúng ta sẽ thông báo trước điều đó và có lẽ cố gắng kiếm được thính phòng, nếu có thể được, hay nơi nào đó, cho Chúa nhật, có lẽ đến Thứ Bảy và Chúa nhật. Phải bay vào và lại bay ra, vì gần đến lúc... Tôi phải kiểm tra lại điều đó trước, với thời khóa biểu tôi có, và một trong những kế hoạch hành trình của tôi ở California. Sau đó, lập tức ngay sau đó, tôi phải đi xuống để tới - tới Phi Châu. Vậy cứ giữ liên lạc và cầu nguyện cho chúng tôi.
7
Nào, tối nay, tôi muốn anh chị em tập trung chú ý tới một phân đoạn của Lời Đức Chúa Trời, được tìm thấy trong Tin Lành theo Thánh Lu-ca chương thứ 4. Chương thứ 4 và bắt đầu với câu thứ 16, Chúa Jêsus đang Phán.
Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh mà các ngươi mới vừa nghe đó.
Tôi muốn rút ra từ câu đó, một kết luận về Lời của Đức Chúa Trời có lực tác động như thế nào! Bây giờ, hết thảy chúng ta có thể hình dung ra 'máy móc' (mechanics), nhưng phải có “Động lực” (Dynamics [dòng điện hay tia lửa]) để làm cho Nó hoạt động.
Chúng ta có thể hình dung ra phần cơ giới của máy móc một chiếc xe ô tô, nhưng vậy thì nó phải có động cơ để làm cho các bánh xe hoạt động và di chuyển.
Chúa Jêsus đã trở lại xứ Na-xa-rét, nơi Ngài được nuôi nấng. Dựa vào những câu Kinh thánh dưới đây, chúng ta thấy họ nói, “Chúng tôi đã nghe Ngài làm điều nầy điều nọ ở trên thành Ca-bê-na-um. Bây giờ, thì cũng hãy làm tại đây, là quê hương Ngài cho chúng tôi thấy.”
Chúa Jêsus đáp, “Không có một đấng Tiên tri nào được trọng đãi trong quê hương mình.” Và dĩ nhiên, đó là nơi anh chị em được nuôi nấng và nhiều người biết đến anh chị em. Ở đó Ngài đã có một - một cái tên xấu xa, bởi vì Ngài được sanh ra không có cha trần tục. Họ gọi Ngài là “đứa con hoang,” mà Ma-ri thực ra đã có thai trước khi kết hôn chính thức với Giô-sép. Nhưng điều đó không phải vậy, chúng ta biết điều đó không phải vậy.
8
Về Lời Kinh thánh nầy, điều khiến tôi để mắt tới điều nầy, là điều gì đó đã xảy ra mới đây ở Phoenix, Arizona. Đó là ngày cuối cùng, của buổi nhóm mà tôi được nói tại Hội đồng Quốc tế của Những Thương Gia Tin Lành Trọn Vẹn.
Trong Hội đồng nầy có một khách mời với chúng ta, đó là một Giám mục Công giáo, là - là giòng Chaldean Rites, thuộc Giáo hội Công giáo Sứ đồ, Ông Linh-mục Trưởng (Most Rev.) John S. Stanley, O.S.D.“ Ông là ”Tổng Giám mục của nước Mỹ“ (the archbishop of metropolitan United States) trong Giáo hội Công giáo. Điều nầy có ghi trên danh thiếp và địa chỉ của ông.
Ông là một khách mời của Hội Thương gia Tin Lành Trọn vẹn, và tôi đã thấy ông ở đó, ngày hôm trước. Khi tôi đang giảng vào tối Thứ Bảy, tôi tin là thế, hay sáng Chúa nhật ở buổi điểm tâm, và tôi... Khi tôi đang nói, ông ấy cứ nhìn tôi. Tôi nghĩ, “Người đó chắc chắn bất đồng với mọi điều mình nói.” Và anh em biết không, anh em có - có thể chỉ thấy ông ấy; Ông ấy cứ gật gù, nhưng tôi không biết hoàn toàn chính xác ông đang nghĩ gì.
9
Vì thế vào chiều Chúa nhật, khi tôi đứng lên nói, tôi định lấy chủ đề về Cơn Đau Sanh Nở, chỗ mà Chúa Jêsus Phán, “Như người đàn bà lúc sanh đẻ thì đau đớn,” bà ta đang đau đẻ. Vì thế tôi định nói ở đó, như chủ đề Cơn Đau Sanh Nở, nói rằng thế gian đang ở trong cơn đau sanh nở hiện giờ. Người cũ phải chết đi với để người mới có thể được sanh ra; Giống như hạt giống phải thối rữa, để cho sự sống mới.
Cơn đau như thế nào, cơn đau sanh nở đập vào thế gian! Trong Thế Chiến I, nó đã có cơn đau kinh khủng, bởi vì họ có hơi ga độc, vân vân, hầy như có thể hủy diệt thế giới. Và trong Thế Chiến II, nó đánh vào một lần nữa, nặng hơn; Họ dùng bom, và cũng là một bom nguyên tử. Nó không thể chịu đựng cơn đau sanh nở khác. Với tên lửa và các thứ ngày hôm nay, một cuộc chiến tranh nữa sẽ ném nó vào không gian, vì nó sẽ được giải phóng. Sẽ có một trái đất mới. Kinh thánh đã nói sẽ có.
Dưới mỗi Sứ điệp Tiên tri, Y-sơ-ra-ên có một cơn đau sanh nở, bởi vì những lời Tiên tri nầy sẽ đến sau khi những nhà thần học và Giáo sĩ sẽ cho phép trong Hội thánh tất cả trong hình thức tổ chức. Khi các Tiên tri xuất hiện với LỜI CHÚA PHÁN VẬY, họ làm rúng động các Giáo hội và nó có một cơn đau sanh nở đích thực cho đến khi nó giải phóng Con của Phúc âm, chính là Lời đã trở nên xác thịt.
10
Vậy Hội thánh thật sự ở trong cơn đau sanh nở tối nay một lần nữa, vì sự giải phóng của Con, Con của Đức Chúa Trời đến lần nữa. Hết thảy các nhà thần học, tất cả những hệ thống của chúng ta, tất cả các giáo phái của chúng ta đã bị thối rữa ngay dưới ảnh hưởng chúng ta. Do đó chúng ta ở trong cơn đau sanh nở, và một Sứ điệp từ Đức Chúa Trời đến luôn đưa Hội thánh vào cơn đau sanh nở nặng nề hơn, nhưng sau một thời gian ngắn nó sẽ khai phóng ra một Nàng Dâu. Điều đó sẽ sanh ra cho Đức Chúa Jêsus Christ Nàng Dâu của Ngài.
Thế thì, ý nghĩ người nầy đã bất đồng với tôi rất nhiều. Khi tôi đứng lên nói ra Sứ điệp nầy, tôi lật ra trong Kinh thánh của mình, để tìm trang ấy.
Vợ tôi đã tặng tôi một quyển Kinh thánh mới làm quà Giáng sinh. Quyển Kinh thánh cũ của tôi đã dùng khoảng 15 năm, và nó đã gần như bị rơi ra từng tờ. Các trang giấy, mỗi lần mở ra, nó sẽ rơi ra ngoài. Nhưng tôi thật siự biết tìm mỗi câu Kinh thánh ở nơi nào, vì thế tôi nghiên cứu kỹ trong quyển Kinh thánh đó. Tôi chỉ lấy quyển mới, vì người khác nhìn quyển cũ trông quá tả tơi lúc đi Nhà thờ.
11
Khi tôi bắt đầu giở ra trong Phúc âm Giăng, nơi câu Kinh thánh ấy, tôi bắt đầu đọc chương thứ 16, và câu Kinh thánh tôi tìm không có ở đó. Cho nên tôi nghĩ, “Lạ thật!” Tôi lật lại lần nữa, vẫn không có ở đó.
Anh Jack Moore ở Shreveport, Louisiana, một người bạn thân của tôi đang ngồi ở đó. Tôi nói, “Anh Jack à, tìm thấy câu đó trong Giăng 16 không?”
Anh ấy đáp, “Có.”
Linh mục Công giáo nầy đã đứng lên từ chỗ ngồi của mình, từ khoảng 100 giáo sĩ đang ngồi trên tòa giảng; Bước đến gần tôi, với chiếc áo dài linh mục và thập tự giá, vân vân, và đến ngay chỗ tôi. Ông nói, “Anh bạn à, bình tĩnh. Đức Chúa Trời sắp dời chỗ.”
Tôi nghĩ, “Một Giám mục Công giáo đang nói với tôi điều đó à?”
Ông nói, “Hãy đọc câu đó trong quyển Kinh thánh của tôi.”
Và tôi đã đọc câu ấy trong quyển Kinh thánh của ông, lấy chủ đề và tiếp tục bài giảng của mình.
Sau đó, khi tôi giảng xong, ông đứng lên khi tôi đã xong và nói, “Có một điều phải xảy ra. Sau điều đó, Hội thánh phải ra khỏi tình trạng hỗn độn mà nó đã ở trong, hoặc là chúng ta phải ra khỏi tình trạng hỗn độn mà Hội thánh ở trong.” Do đó, cái nầy hoặc cái kia.
12
Tôi trên đường về nhà, dưới đó tới Tucson tối hôm ấy. Các con tôi đang kêu đòi bánh săng-wích, và tôi dừng lại để mua một ổ bánh tại một quán nhỏ. Vợ tôi nói, “Bill nầy, em chưa bao giờ quá lo lắng động trong đời khi thấy anh đứng lên đó lóng ngóng với quyển Kinh thánh đó. Nó làm anh căng thẳng phải không?”
Tôi đáp, “Không.” Tôi nói, “Anh biết nó có ở nơi nào đó trong ấy. Chúng chỉ không có trong trang đó thôi. Đó là lỗi in.”
Cô ấy nói, “nghĩ lại, em đã đưa anh quyển Kinh thánh ấy. Trông giống như mọi người đều dồn con mắt về phía em.”
Tôi đáp, “Ồ, em không thể tránh khỏi điều đó. Đó là một lỗi in trong Kinh thánh.” Tôi nói, “Họ chỉ không đưa vào trang đó.”
Thế đấy, tôi ngồi xuống nhìn lại lần nữa, thật hoàn toàn như có thể được; Nhưng phần cuối chương 16, phần đó gần 3 in-sơ (phân Anh) từ phía dưới trở lên, đưa qua chương thứ 17, giống như vậy. Một quyển Kinh thánh mới, có 2 trang hoàn toàn bị cắt ra với nhau, mà tôi đã đọc từ chương thứ 17 thay vì chương 16. Tôi nói, “Thôi được, điều đó cũng tốt. Đó là vì nguyên nhân nào đấy.”
13
Đúng là rõ ràng như anh em có thể nghe một tiếng nào đó, một Tiếng đã đến với tôi, và nói, “Đức Chúa Jêsus đến thành Na-xa-rét, là nơi dưỡng dục Ngài. Theo thói quen, nhằm ngày Sa-bát, Ngài vào nhà hội, đứng dậy và đọc. Có người trao sách tiên tri Ê-sai cho Ngài, Ngài giở ra Ê-sai 61 và đọc. Đoạn, Ngài xếp sách, trả lại cho Thầy Tế lễ, rồi ngồi xuống; Mọi người trong nhà hội đều chăm chỉ ngó Ngài. 45 Những Lời quí báu ra từ miệng Ngài. Ngài bèn Phán rằng: ”Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh mà các ngươi mới vừa nghe đó.“ ”Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy.“
Lời Kinh thánh thật chính xác dường bao! Nếu như anh em để ý lời nầy trong Ê-sai 61: 1-2, nơi mà Chúa chúng ta đã đọc, Ê-sai 61, câu 1 đến câu 2. Nhưng ở giữa câu thứ 2 của Ê-sai 61, Ngài dừng lại. Ở đó nói, “Thần của Chúa ngự trên Ta, đặng rao Năm Ban Ơn (Năm Hân Hỉ) của Đức Giê-hô-va,” rồi Ngài dừng lại. Tại sao? Phần khác, mang đến sự phán xét, không áp dụng cho lần đến đầu tiên của Ngài, nhưng cho sự tái lâm của Ngài. Xem đấy, nó không áp dụng ở đó. Lời Kinh thánh không bao giờ nhầm lẫn làm sao! Chúng luôn luôn hoàn hảo. Chúa Jêsus đã dừng lại ngay nơi Lời Kinh thánh dừng, vì điều đó chính xác những gì xảy ra để chứng thực trong thời của Ngài lúc bấy giờ, lúc ấy là lần đến đầu tiên. Lần Chúa đến thứ 2 sẽ mang đến sự phán xét trên đất; Nhưng không phải lúc ấy. Ngài đến “Đặng rao Năm Ban Ơn.”
14
Để ý Đấng Mê-si [tức Đấng Chcrist] đang đứng ở bục, để nhận diện chính Ngài với Lời hứa dành cho thời đại đó. Thật lạ làm sao, Đấng Mê-si đang đứng trước Hội thánh! Hãy nhìn xem Lời quí báu nầy, khi Ngài Phán ở đây, “Đặng rao Năm Ban Ơn.”
“Năm Ban Ơn,” như tất cả chúng ta đều biết, như những độc giả Kinh thánh, là “Năm Hân Hỉ.” Đó là khi tất cả những nô lệ và người tù, những người bị bắt ở trong tù; Và phải cho con trai để trả nợ; Hay con gái để trả nợ... [Băng trống. - Bt] ...và ở trong ách nô lệ. Cho dù họ đã ở trong ách nô lệ lâu bao nhiêu đi nữa, hay hay họ được cho phải ở trong cảnh ấy bao lâu đi nữa; Khi Năm ấy đến, Năm Hân Hỉ, khi tiếng kèn vang lên, mọi người có thể được tự do nếu người ấy muốn tự do... [Băng trống - Bt] ... Anh chị em được tự do. Anh chị em không còn bị nô lệ nữa.
Nhưng nếu anh chị em muốn ở lại làm nô lệ, thì phải được đưa đến đền thờ, đứng bên cột đền thờ, và người ta lấy một cái dùi và đục vào lỗ tai của anh chị em, và rồi anh chị em phải phục vụ cho chủ nô lệ trong quãng đời còn lại của mình.
15
Thật là một tấm gương hòan hảo về Tin Lành của Đức Chúa Jêsus Christ! Khi Tin lành được rao ra, thì giờ tin nhận, và thì giờ của Năm Hân Hỉ; Bất cứ ai, cho dù bạn là ai đi nữa, da bạn màu gì, giáo phái gì đi nữa, bạn từng lún sâu vào vũng bùn tội lỗi, hay làm điều sai trái gì đi nữa; Thì bạn có thể được tự do khi nghe tiếng Kèn Tin Lành vang ra. Bạn được tự do!
Nhưng nếu bạn quay bỏ Sứ điệp nầy và chối bỏ không nghe Nó, để ý, bạn bị dùi lỗ tai bằng một cái dùi. Điều đó có nghĩa là bạn đã vượt giới hạn giữa Ân điển và Sự Phán xét, và bạn sẽ không bao giờ nghe Tin lành nữa. Bạn sẽ không bao giờ có được điều đó nữa. Bạn phải bị làm nô lệ với hệ thống mà bạn ở trong đó trong những ngày còn lại của mình, nếu bạn từ chối nghe Năm Ban Ơn.
Vậy thì phần khác của nó, như tôi đã nói, không cần được trả lời, bởi vì Đấng Mê-si sắp đến nầy, một lần lúc nầy, là khi Ngài sẽ mang đến sự phán xét.
16
Làm thế nào mà những người đó đã không thể thấy Ngài là Ai? Họ bỏ lỡ Ngài như thế nào? Làm sao điều đó có thể xảy ra khi nó được bày tỏ cho thấy quá rõ ràng? Họ có thể đã bỏ lỡ không thấy như thế nào? Khi Ngài...
Lời thật tuyệt diệu! Hãy suy nghĩ về điều đó, “”Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy trước mắt các ngươi.“ Ai đã Phán điều đó? Chính Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng Thông giải Lời của chính Ngài. ”“Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy.” Đấng Mê-si chính Ngài đang đứng trong sự hiện diện của hội chúng và đọc ra Lời của Kinh thánh, gắn liền với chính Ngài, và rồi nói, “”Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy,“
Thật là một bi kịch, nhưng nó đã xảy ra. Nó đã xảy ra nhiều lần. Làm sao nó có thể xảy ra? Dĩ nhiên, giống như đã xảy ra lần nọ, bởi sự thông giải về Lời của người tin. Đó là những gì đã gây ra điều đó. Những tín đồ ấy trong thời của họ, những người được gọi là tín đồ, đang thông giải về những gì Thầy Tế lễ đã nói về Lời Kinh thánh. Do đó Chúa Jêsus, không thuộc bất cứ tầng lớp nào của họ hay xã hội của họ, Ngài đã bị dứt phép thông công với họ.
Cho nên, họ không thể nhận diện Ngài với họ, vì Ngài khác biệt với họ. Thân vị của Đức Chúa Jêsus Christ rất lạ thường đến nỗi không ai có thể không thấy rằng đó là Con của Đức Chúa Trời, vì Ngài là sự nhận diện hoàn hảo về Lời Kinh thánh đã được chép về Ngài.
Đó là cách bất cứ Cơ-đốc nhân nào được biết, khi chính đời sống của người đó nhận diện những sự việc mà Cơ-đốc nhân được cho là phải làm.
17
Làm sao Ngài có thể đứng đó mà nói, “”Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy ngay trước mắt các ngươi!“ Nổi bật làm sao, rất rõ ràng làm sao, tuy nhiên những người kia đã hiểu nhầm. Tại sao vậy? Là bởi vì họ đã nhận lấy sự thông giải của lễ nghi giáo phẩm của những Thầy Tế lễ nào đó mà họ đang lắng nghe.
Lịch sử luôn luôn lặp lại chính nó. Lời Kinh thánh có một nghĩa kép với Lời, và một sự mặc khải kép.
Chẳng hạn, giống như nói trong Kinh thánh rằng, “Ta sẽ gọi 'Con Ta' ra khỏi xứ Ê-díp-tô,” liên quan đến Chúa Jêsus. Đọc theo lề trang đó, anh em thấy cũng nhắc đến Gia-cốp, cũng Lời Kinh thánh đó. Chúa Jêsus là “Con Cả” của Đức Chúa Trời. Gia-cốp là con của Ngài mà Ngài đã gọi ra khỏi xứ Ai-cập, mà Scofield nói đến và hết thảy những sự tham khảo khác đưa ra với điều đó, bởi vì đó là Lời Kinh thánh nhắc đến. Vì thế nó phải có một - một câu trả lời kép; Nó phải có một câu trả lời với việc Gia-cốp được gọi ra, và với Chúa Jêsus được gọi ra.
Ngày nay cũng vậy! Là vì chúng ta ở trong một tình trạng lộn xộn như hiện có, và nhiều người không thấy được Lẽ thật của Đức Chúa Trời, là vì có quá nhiều sự thông giải của con người về Lời Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không cần ai thông giải Lời Ngài. Ngài là Đấng thông giải của riêng Ngài.
18
Ngài Phán, vào lúc ban đầu, “Phải có sự sáng,” thì có sự sáng. Điều đó không cần sự thông giải.
Ngài Phán, “Một gái đồng trinh sẽ chịu thai,” và nàng đã chịu thai. Điều đó không có bất cứ sự thông giải nào.
Khi sự thông giải của Đức Chúa Trời về Lời Ngài là khi Ngài chứng thực và chứng minh Nó là vậy. Đó là sự thông giải của Ngài, bằng cách làm cho ứng nghiệm. Đó là nơi sự thông giải của Đức Chúa Trời, là khi Ngài làm cho Lời Ngài ứng nghiệm. Ngài đang thông giải Nó cho bạn.
Giống như nếu ở đó chưa hề có ánh sáng, và Ngài đã Phán, “Phải có sự sáng,” và đã có, điều đó không cần bất cứ ai thông giải.
Nhưng chúng ta làm cho những hệ thống do con người tạo nên hòa lẫn vào Lời, và khi anh em làm thế, anh - anh em làm cho Lời sai trật hàng lối. Nó luôn luôn là cách đó.
19
Tuy nhiên tôi vẫn nghĩ về cách làm thế nào nó được chú ý. Hãy suy nghĩ về điều đó, Đấng Mê-si! Tại sao họ không thấy Ngài? Bởi vì chính những nhà lãnh đạo của họ nên biết Ngài, nên được thông thạo trong Lời Kinh thánh, phải hiểu về Lời Kinh thánh, họ đã làm giảm giá trị của Con Người nầy và nói, “Gã đó chỉ là đứa con hoang từ đầu. Chúng ta sẽ không tin Điều đó.”
Những năm sau nầy, chúng ta không tin điều đó. Chúng ta sẽ chết cho mục đích để nói rằng Ngài là Con được sanh ra đồng trinh.
Nó sẽ ứng nghiệm ngày nào đó, chính việc mà chúng ta thấy Đức Giê-hô-va đang làm ngày nay, con người trong nhiều thời đại đến, nếu có, sẽ chết vì sự việc chúng ta đang nói về ngày hôm nay. Anh em sẽ phải làm điều đó khi dấu hiệu con thú đến, và anh em không được phép rao giảng Tin lành cách nầy. Khi sự liên hiệp vĩ đại của các Giáo hội đến với nhau, mà ở trong trật tự ngay bây giờ dành cho thế giới Giáo hội, anh em sẽ phải đóng ấn sự làm chứng của mình bằng sự sống của chính mình với Điều nầy.
20
Anh em phải tin điều đó bây giờ. Ví như những Thầy Tế lễ kia có thể đứng lên, để định tội Ngài, sẽ không định tội Ngài. “Nhưng,” anh em nói, “Nếu tôi đã ở đó, tôi sẽ làm điều nầy nầy điều nọ.” Thế đấy, đó không phải là thời đại của anh em. Tuy nhiên đây là thời đại của anh em, đây là thì giờ.
Anh em nói, “Ồ, ước gì Ngài có ở đây!”
Kinh thánh nói, “Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi,” giống y như vậy, Ngài cũng ở đây. Nhưng, Ngài ở đây. Khi thế giới văn minh, trở nên vĩ đại hơn, và có học thức hơn; Ngài ở đây trong hình thức Thánh Linh, mà họ không thể giết chết được hay là buộc phải chết. Ngài đã chết một lần; Ngài không thể chết lại lần nữa. Ngài phải trở nên xác thịt theo lệnh của Đức Chúa Trời để bị đưa đến cái chết trong xác thịt, vì tội lỗi. Nhưng lần nầy Ngài có thể không bao giờ chết; Đó là Đức Thánh Linh.
21
Vậy hãy nghĩ rằng họ đã có những điều chống lại Ngài thế nào! Điều khác nữa, rằng Ngài không muốn gia nhập bất cứ hàng ngũ nào của họ. Vậy thì, anh em thấy, điều đó vẫn làm Ngài thành một con người tệ hại. Ngài không muốn gia nhập những tổ chức của họ, Đức Chúa Jêsus Christ sẽ không gia nhập chức tế lễ của họ, và Ngài không muốn liên quan gì với điều đó. Vậy thì, ngoài tất cả điều đó, Ngài đã cố lật đổ những gì họ đã xây dựng.
Khi Ngài vào đền thờ. Chúng ta thấy Ngài là một người nhu mì; Ngài nhu mì, nhưng nhiều lần chúng ta hiểu lầm sự nhu mì là gì.
Ngài là một Người đầy lòng thương xót, tuy nhiên đôi khi chúng ta không hiểu lòng thương xót là gì. Không phải là sự đồng cảm con người, không phải sự trắc ẩn. Nhưng sự thương xót là “làm theo ý chỉ của Đức Chúa Trời.”
Ngài đi qua ao ở - ở Bê-tết-đa cửa thành. Nhiều người nằm đó, một đám đông. Đám đông là không có con số chắn chắn. Song đám đông nằm ở đó; Đau ốm, mù lòa, què quặt, bại liệt. Và Ngài động lòng thương xót họ, luôn luôn vậy. Ngài đi đến một người không mù, què, bại liệt; Có lẽ là mắc bịnh suy nhược, có lẽ anh ta đã bị chậm phát triển một chút nào đó. Anh ta đã 38 tuổi. Điều đó không làm anh ta lo ngại, nó sẽ không giết chết anh ta. Anh ta đang nằm trên cáng. Ngài Phán, “Ngươi có muốn lành chăng?”
Người đó đáp, “Tôi chẳng có ai để quăng tôi xuống ao trong khi nước động; Lúc tôi đi đến thì kẻ khác đã xuống trước tôi rồi.” Đấy, anh ta có thể đi được, anh ta có thể thấy, anh ta có thể đi loanh quanh, nhưng anh ta thật sự yếu đuối.
Chúa Jêsus Phán, “Hãy đứng dậy. Vác giường ngươi và đi về nhà ngươi.” Chúa Jêsus bị đặt câu hỏi về vấn đề đó, vì anh em nhớ Lời Kinh thánh đã nói điều nầy.
22
Không ngạc nhiên! Nếu Ngài đến với Jeffersonville tối nay và hành động như thế, họ sẽ vẫn bàn tán về Ngài.
Nhưng nên nhớ, Ngài đến để làm một điều, là ý chỉ của Đức Chúa Trời. Bây giờ, điều đó được tìm thấy trong Phúc âm Giăng 5:19, anh em sẽ có được câu trả lời. Ngài Phán, “Quả thật, quả thật, Ta nói cùng các ngươi, Con chẳng tự mình làm việc gì được; Chỉ làm điều chi mà Con thấy Cha làm; Vì mọi điều Cha làm, Con cũng làm y như vậy.”
Vậy thì, họ phải biết rằng đó là chính sự chứng thực về lời tiên tri của Môi-se, “Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ dấy lên một đấng Tiên tri giống như ta.”
Anh em có để ý không, khi Ngài thấy người đó, Ngài Phán... Chúa Jêsus đã biết anh ta ở trong tình trạng nầy nhiều năm. Đấy, là một Đấng Tiên tri, Ngài thấy người đó ở trong tình trạng ấy; Và đã đi xuống đó mà bỏ qua những người chung quanh kia, lách qua đám đông, cho đến khi Ngài tìm thấy người ấy.
Đi qua những người què, tàn tật, mù lòa, và bại liệt, ngay cả một Con Người đầy cảm thương. Nhưng sự cảm thương là “làm theo ý chỉ của Đức Chúa Trời.”
23
Vậy thì, chúng ta thấy Ngài, khi Ngài không gia nhập với họ, Ngài sẽ không làm gì trong hàng ngũ của họ, thì Ngài là kẻ bị xã hội ruồng bỏ. Ngài sẽ không có điều gì...
Thêm vào đó, ngày nọ Ngài đi vào đền thờ. Một Người đi vào trong đó và thấy nhà của Đức Chúa Trời gần như bị ô uế như xảy ra ngày nay. Họ đang buôn bán, đổi tiền. Ngài đã lật đổ bàn đổi tiền, lấy dây thừng bện lại, và đánh đuổi những kẻ đổi tiền ra khỏi đền thờ. Nhìn họ bằng sự giận dữ, và nói, “Có Lời chép rằng,” Ha-lê-lu-gia! “Nhà Cha Ta là 'Nhà Cầu nguyện'; Nhưng các ngươi thì làm cho nhà ấy thành ra 'ổ trộm cướp'. Còn các ngươi, với những 'truyền thống' của mình, đã làm cho các 'Điều răn' của Đức Chúa Trời không có hiệu quả.”
Ồ, một đám người như thế có thể từng tin Ngài không? Không, thưa quí vị. Họ đã là heo lăn lóc trong vũng bùn của xã hội và sự ô uế của thời đại, đến nỗi họ quá lạnh lùng nghi thức đến nỗi họ không thể cảm thấy sự rung động của Quyền năng của Đức Chúa Trời Toàn Năng. Thảo nào người đàn bà bé nhỏ chạm đến vạt áo Ngài và nhờ đó được chữa lành; Còn người lính say rượu có thể nhổ vào mặt Ngài mà không cảm thấy quyền phép. Tùy thuộc cách anh em đến với Nó. Tùy thuộc những gì bạn đang tìm kiếm. Khi bạn đi Nhà thờ, tùy thuộc những gì bạn đang tìm kiếm.
24
Vậy thì chúng ta thấy Ngài đang đứng đó. Không nghi ngờ gì ngoài những người đã cảnh cáo người đó rồi, đã cảnh báo, Thầy Tế lễ đã cảnh báo dân sự, 'Bây giờ, Ngài sẽ đến đây ngày Sa-bát sắp tới, và khi Ngài đến, các ngươi đừng nghe Ngài. Bây giờ, các ngươi có thể ngồi đây, nhưng đừng để ý những gì Ngài nói, bởi vì Ngài không thuộc về nhóm chúng ta. Ngài là kẻ bị xã hội ruồng bỏ. Ngài không có thẻ thông công. Thậm chí Ngài không có một... một giấy mời tổ chức. Ngài không có cái gì như thế.“
“Ngài là ai?”
“Một kẻ phiến loạn nào đó được sanh ra dưới đây, đứa con bất hợp pháp của một nhà thợ mộc, mà người mẹ đã có thai trước khi họ cưới nhau, và họ đang cố giấu điều đó bằng sự việc siêu nhiên nào đó.”
“Chúng ta biết rằng, khi Đấng Mê-si đến, Ngài sẽ giáng xuống những hành lang của Thiên đàng mà đến với Thầy Tế lễ thượng phẩm của chúng ta và nói, ”Ta đây, hỡi Cai-phe.'“ Nhưng chúng ta thấy rằng Ngài không thực hiện cách ấy, bởi vì Lời không chép cách ấy. Đó là truyền thống do con người tạo nên đã khiến cho họ tin điều đó.
Lời đã Phán rằng Ngài sẽ đến đúng như cách Ngài đến. Ngài đứng đó, đọc Lời, và nói với họ, “Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy ngay trước mắt các ngươi!” Và họ vẫn không thấy Ngài hay nhận biết Ngài, giống như trong tất cả các thời đại khác.
25
Nô-ê có thể đã nói giống như vậy, ngày mà ông bước vào con tàu và cửa đóng lại. Nô-ê có thể đã nhấc cửa sổ lên từ trên nóc tàu, nhìn xuống hội chúng... Nên nhớ, Đức Chúa Trời đã đóng cửa tàu. Ông có thể đã nói, “Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy ngay trước mắt các ngươi!” Nhưng điều đó quá trễ cho họ lúc ấy. Ông đã rao giảng 120 năm, cố gắng đưa họ vào tàu mà ông đã dựng nên, nói cho họ biết rằng Lời Kinh thánh đã nói, “LỜI CHÚA PHÁN VẬY, trời sẽ mưa,” nhưng họ đã chờ đợi quá lâu. Song Nô-ê có thể nói một cách dễ dàng, “Hôm nay, ngày nầy, Lời Kinh thánh được ứng nghiệm.”
Môi-se, cùng ngày mà Trụ Lửa giáng xuống núi Si-nai và ban cho lời chứng với giao ước của ông, Môi-se có thể nói, “Hôm nay Lời Kinh thánh nầy đã được ứng nghiệm!”
Anh em biết, Môi-se là một người được Đức Chúa Trời kêu gọi, một Tiên tri. Trong khi ông được kêu gọi, là một đấng Tiên tri, ông đã có kinh nghiệm siêu nhiên. Để là một Tiên tri, ông phải gặp Đức Chúa Trời mặt đối mặt và trò chuyện với Ngài. Điều khác nữa, những gì ông nói phải ứng nghiệm, nếu không thì không ai tin ông.
Vì vậy không ai có quyền gọi chính ông như thế cho đến khi ông nói chuyện mặt đối mặt với Đức Chúa Trời, phía sau lưng ở sa mạc nơi nào đó, nơi ông đã gặp Đức Chúa Trời, chính ông. Tất cả những người vô thần trên thế giới không thể giải thích điều đó với ông; Ông đã ở đó, ông đã biết nó đã xảy ra. Mỗi Cơ-đốc nhân nên có kinh nghiệm trước khi họ nói điều gì về là một Cơ-đốc nhân. Kinh nghiệm riêng của bạn!
26
Tôi đã trò chuyện với cháu trai của tôi cách đây một lát, một chàng trai Công giáo, nó nói, “Cậu Bill à, con đã gõ hết cửa nầy đến cửa khác, đi mọi nơi, cố để tìm hiểu điều gì đó.” Đêm nầy sang đêm khác, trước khi buổi nhóm nầy bắt đầu, nó đã khóc. Vào ban đêm, nó có những giấc chiêm bao, chạy đến Bàn thờ, nơi rao giảng, và xưng tội mà nó đã sai trái.
Tôi nói, “Melvin à, cho dù cháu đi tới đâu đi nữa, cháu gia nhập bao nhiêu Giáo hội đi nữa, cháu nói chào Ma-ri bao nhiêu, hay là cháu nhận ơn phước từ con người bao nhiêu lần đi nữa, cháu phải được sanh lại về Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Đó là điều duy nhất sẽ làm thỏa mãn tấm lòng con người.”
Đó là, tôi biết họ đã có sự thay thế ngày nay về sự sanh lại, chỉ bắt tay với Thầy giảng và ghi tên mình vào sổ. Nhưng thưa các bạn, đó là giáo điều. Đó không phải là Lẽ thật Kinh thánh. Nếu thế, Công vụ Các Sứ đồ, trong chương thứ 2, sẽ phải đọc như thế nầy, “Khi ngày lễ Ngũ tuần đến, Mục sư bước ra và bắt tay với dân sự.”
Nhưng Kinh thánh nói, “Đến ngày lễ Ngũ tuần, môn đồ nhóm họp tại một chỗ,” Lễ Khai mạc Hội thánh, “ thình lình, có tiếng từ trời đến như tiếng gió thổi ào ào, đầy khắp nhà môn đồ ngồi.” Đó là cách Đức Thánh Linh đến lần đầu tiên. Đó là cách Thánh Linh đến mỗi lần từ lúc ấy. Ngài là Đức Chúa Trời, và không thay đổi. Lúc ấy, Đức Thánh Linh làm cho dân sự như say sẫm.
Họ nói, “Điều đó chỉ dành cho thời ấy.”
27
Ồ, Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Mỗi lần Hội thánh nhận lãnh Đức Thánh Linh, Đức Thánh Linh luôn luôn đến như lần đầu tiên, dưới cùng một toa thuốc như vậy, Công vụ 2:38; Không hề thay đổi, sẽ không bao giờ thay đổi.
Giống như toa thuốc của bác sĩ cho bệnh tật. Ngài sẽ viết ra một toa thuốc cho căn bệnh. Mang nó tới một nhà bào chế lang băm nào đó, và anh ta cho quá nhiều chất giải độc vào trong đó, nó quá yếu sẽ không làm anh em tốt chút nào; Nếu anh ta cho quá nhiều chất độc vào trong đó, nó sẽ giết chết anh em. Nó phải được viết chỉ theo đơn bác sĩ.
Đơn thuốc của Bác sĩ về cách nhận lãnh Đức Thánh Linh được cho chúng ta ta bởi Bác sĩ Si-môn Phi-e-rơ, vào ngày lễ Ngũ tuần. “Ta sẽ cho các ngươi một toa thuốc. Hãy hối cải, ai nấy phải nhân Danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh. Vì Đơn thuốc nầy thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi. Đơn Thuốc Đời Đời!”
28
Môi-se đã có kinh nghiệm nầy. Ông đã đi xuống xứ và bắt đầu nói với dân sự, “Ta đã gặp một Trụ Lửa. Đó là một bụi gai đang cháy. Ngài đã Phán bảo ta nói với các ngươi.. 'TA LÀ ĐẤNG TA LÀ. Hãy đi xuống; Ta sẽ với ngươi. Hãy lấy gậy trong tay ngươi và giữ nó qua xứ Ê-díp-tô; Bất cứ điều gì ngươi cầu xin, sẽ được thực hiện.'”
Ồ, có lẽ Thầy Tế lễ nào đó nói, “Vô lý!”
Nhưng khi họ thấy sự kiện có thật về điều nầy ứng nghiệm, họ không thể giữ nó lâu hơn nữa. Họ biết ông được Đức Chúa Trời sai đến.
Thế thì, nếu Môi-se nói ông đã thấy điều đó, và làm chứng đó là Lẽ thật, thì Đức Chúa Trời có trách nhiệm, nếu điều đó là Lẽ thật, để nhận diện và chứng thực lời của người đó là Lẽ thật. Điều đó đúng.
Nếu Đức Chúa Jêsus Christ đứng đó đọc ngày ấy, “Hôm nay Lời Kinh thánh nầy đã được ứng nghiệm trước các ngươi,” Đức Chúa Trời bắt buộc làm cho Lời đó ứng nghiệm.
Tối nay chúng ta đứng đây và nói, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.” Đức Chúa Trời bắt buộc chứng minh điều đó là vậy, bởi vì Đó là Lời Ngài. Vậy thì, điều đó thực hiện điều gì? Phải có đức tin để tin Lời đó. Lấy đức tin để tin Lời Ngài, rằng Đó là Lẽ thật.
29
Để ý những gì ứng nghiệm khi Môi-se mang dân sự ra, và hết thảy những người ấy đi theo ông. Những người không đi theo ở lại trong xứ Ê-díp-tô. Nhưng những ai đi theo Môi-se, khi đi ra khỏi Biển Đỏ và đi vào đồng vắng, Đức Chúa Trời đã giáng xuống trên núi Si-nai. Trụ Lửa đó làm cả núi cháy lên, và một Tiếng Phán ra từ nơi đó, Đức Chúa Trời ban cho 10 Điều răn.
Môi-se có thể bước đến gần nơi đó trước mặt dân sự, và nói, “Hôm nay Lời Kinh thánh mà ta đã bảo các ngươi, như Tiên tri của Ngài, đã ứng nghiệm ngày hôm nay. Ta đã bảo các ngươi rằng Đức Chúa Trời đã gặp ta, và ở trên đó trong bụi gai cháy, trong một Trụ Lửa, và Ngài đã Phán điều nầy, 'Ta sẽ... Đây sẽ là một dấu hiệu. Ngươi sẽ đưa dân sự quay lại ngay nơi nầy một lần nữa.' Và đó là Đức Chúa Trời, trong cùng một Trụ Lửa ta đã nói với các ngươi ở trên đỉnh núi xa kia. Hôm nay lời Tiên tri nầy được ứng nghiệm. Tại đây Ngài chứng thực những điều ta đã nói với các ngươi là Lẽ thật.”
Đức Chúa Trời ban cho chúng ta nhiều hơn con người như thế, đó là sự thật thà chân thành, và nói Lẽ thật, mà Đức Chúa Trời Toàn Năng có thể chứng thực Lời Ngài vẫn là Lẽ thật! Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời vẫn không hề thay đổi. Tại sao Ngài không làm thế? Ngài đã Hứa làm điều đó.
30
Giô-suê có thể nói giống như vậy, ngày ông trở lại Ca-đe Ba-nê-a, nơi họ đã đi rất xa trong đồng vắng. Họ nghi ngờ xứ đó là xứ mà Đức Chúa Trời đã nói. Nhưng Đức Chúa Trời Phán bảo họ đó là một vùng đất tốt, nó đượm sữa và mật. Giô-suê và Ca-lép là 2 người duy nhất tin điều đó, còn 10 người kia thì không. Khi họ trở về, họ đã có chứng cớ; Họ mang về về một nhánh nho mà 2 người mới có thể khiêng nổi.
Giô-suê và Ca-lép có thể đứng ngay tại đó và nói, “Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm. Đây là chứng cớ đó là một xứ tốt tươi.” Tất nhiên. Tại sao vậy? “Đó là chứng cớ đó là một vùng đất tốt tươi. Ở đâu trong xứ Ê-díp-tô các bạn có thể kiếm được nhiều hơn thế? Không có nơi nào như vậy. Nhưng hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.”
Ông có thể nói điều giống như vậy, khi ông nói Tiên tri và nói những tường thành Giê-ri-cô sẽ sập xuống sau khi họ đi vòng quanh 7 lần, 7 ngày, 7 lần mỗi ngày. Khi họ đi vòng quanh lần cuối cùng, bức tường sập xuống. Giô-suê có thể đứng lên nói, “Hôm nay, Tướng Đạo Binh của Đức Giê-hô-va đã Phán bảo ta cách đây mấy tuần điều đó sẽ xảy ra giống như thế nầy, hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.” Những bức tường nằm đó, đổ sập trên mặt đất. “Tiến lên, chúng ta hãy chiếm lấy nó. Nó thuộc về chúng ta. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.”
Tuyệt vời biết bao! Người của Đức Chúa Trời đứng lên cho những điều đúng!
31
Y-sơ-ra-ên ở bên bờ sông, khi họ chiếm lấy xứ, đi qua đó. Họ định làm điều đó bằng cách nào? Đó là tháng Tư. Nước lụt tràn xuống bơi vì tuyết đang tan ở xứ Giu-đa. Ồ, thật là một tướng lãnh đáng thương dường như Đức Chúa Trời đã có, để mang dân Ngài đến đó, trong tháng Tư, khi sông Giô-đanh nước cao hơn bao giờ hết. Đôi khi...
Tôi có thể ngừng ở đây, nếu tôi có thì giờ, để đưa ra cho anh chị em lời khuyên nhỏ. Đôi khi anh chị em có lẽ đang ngồi ở ngoài đó với bịnh ung thư, hay có lẽ anh chị em đang ngồi với một chứng bịnh ngặt nghèo; Anh chị em nghĩ, “Sao, tôi à, một tín đồ Đấng Christ, sẽ ở trong cách đó à? Tại sao tôi ngồi như thế nầy, nếu tôi là một Cơ-đốc nhân?” Đôi khi Đức Chúa Trời để các sự việc quá tối tăm đến nỗi anh chị em không thể ngước lên, nhìn chung quanh, và bất cứ nơi nào khác, rồi Ngài đến và làm cho anh chị em một con đường cho anh chị em, để anh chị em có thể nói, “Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm, điều Ngài đã Hứa Ngài đã làm.”
32
Ngài đã để cho con cái Hê-bơ-rơ bước vào ngay trong lò lửa hực. Tuy nhiên, chúng ta sẽ không cúi đầu trước hình tượng của các ngươi.“ Khi họ bước ra đó, không có mùi của lửa ở trên họ, đúng hơn không có mùi lửa ở trên họ; Họ có thể nói, ”Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.“
Khi Đa-ni-ên bước ra khỏi hang sư tử, ông có thể nói giống như vậy.
Giăng Báp-tít. Sau 400 của sự dạy dỗ Giáo hội, không ngạc nhiên Giáo hội đó ở trong tình trạng hỗn độn vào lúc ấy! Khi ông xuất hiện trong đồng vắng, Giô-đanh, ông có thể đứng đó trên bờ sông, như ông đã làm, và nói, “Hôm nay Lời Kinh thánh nầy, Ê-sai 40, được ứng nghiệm.”
33
Làm sao tôi có thể ngừng ở đây và nói cho anh chị em những gì Linh mục lớn tuổi đó đã bảo tôi! Nói, “Này anh bạn, anh không bao giờ xong Sứ điệp đó đâu.”
Tôi nói, “Cứ yên lặng.”
Ông nói, “Anh muốn nói những người Ngũ tuần không thấy điều đó à?”
Tôi đáp, “Không.”
Ông nói, “Tôi hiểu điều đó.” Và cũng là một Linh mục Công giáo! Ừm. Ông nói, “Tại sao anh không tiếp tục?”
Tôi nói, “Cứ yên lặng.”
Ông nói, “Vinh hiển thay Đức Chúa Trời! Tôi hiểu điều đó.”
Gần như lúc đó Đức Thánh Linh đã giáng trên chị của ông đang ngồi trong buổi nhóm. Chị ấy đứng dậy, nói tiếng lạ, và đưa ra sự thông giải về chính điều đó mà Linh mục ấy và tôi đang nói về, trên bục giảng. Cả hội chúng, đều ồn lên. Tiếp tục trong hội đồng của Oral Robert tuần vừa rồi, hay tuần trước, là chủ đề chính của hội đồng. Làm thế nào mà Linh mục đó... Đang ngồi dưới tác động của Đức Thánh Linh, bày tỏ ra qua người đàn bà ấy, mà tôi tin là chị của ông, về điều đang xảy ra trên bục giảng, và bày tỏ điều mà chúng tôi đang giấu.
Thời đại mà chúng ta đang sống, hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm. Hôm nay Ánh Sáng chiều tối đã đến, mà chúng ta không thấy. Hãy để ý.
34
Giăng nói, “Hôm nay tôi là 'Tiếng của người kêu trong đồng vắng,' như Tiên tri Ê-sai đã nói. Hãy dọn đường cho Chúa!”
Họ đã không hiểu điều đó. Nói đúng hơn, “Ồ, ngươi là Jêsus... ngươi là - là Đấng Christ.”
Ông nói, “Ta không phải là Đấng Christ.” Ông nói, “Ta không xứng đáng cởi giày cho Ngài. Nhưng,” ông nói, “Ngài đang đứng giữa các ngươi, nơi nào đó,” vì ông tin chắc Ngài hẳn có mặt ở đó. Ngài sẽ có mặt trong ngày của ông, vì Đức Chúa Trời đã Phán bảo ông ông được giới thiệu Đấng Mê-si.
Ngày nọ một Người trẻ tuổi đang bước đi qua đó, và ông thấy giống như Ánh Sáng ở trên Người, một dấu hiệu. Và ông kêu lên, “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời! Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm trước các ngươi.” Chắc chắn vậy.
35
Sau Ngày Lễ Ngũ tuần, Phi-e-rơ đã đứng lên như thế nào và trích dẫn Lời Kinh thánh trong Giô-ên 2:38. Khi hết thảy đều cười nhạo, những người đó. Họ không thể nói bằng ngôn ngữ của chính mình. Họ nói lúng búng điều gì khác. Kinh thánh nói, “lưỡi rời rạc ra từng cái một.” “Cloven tongue” là “lưỡi rời rạc ra từng phần,” không nói điều gì, chỉ nói lúng búng. Chạy loanh quanh như một đám người say rượu!
Hết thảy họ đều nói, “Ồ, những kẻ nầy say rượu. Hãy nhìn họ xem, trông cách họ hành động, những người nam người nữ họ như thế nào. Họ thật mất trật tự.” Nhóm người sùng đạo ngày ấy đã nói thế.
Phi-e-rơ đã đứng lên giữa họ và nói rằng, “Hỡi người Giu-đa, và mọi người ở tại thành Giê-ru-sa-lem, hãy biết rõ điều nầy, và lắng tai nghe lời ta. Những người nầy chẳng phải say như các ngươi ngờ đâu, vì bây giờ mới là giờ thứ 3 ban ngày [9 giờ sáng]. Nhưng ấy là điều đấng tiên tri Giô-ên đã nói tiên tri rằng: Đức Chúa Trời Phán: 'Trong những ngày sau rốt, Ta sẽ đổ Thần Ta khắp trên mọi xác thịt;' Hôm nay đã được ứng nghiệm Lời Kinh thánh nầy.” Chắc chắn vậy.
36
Luther đã ở đúng vào thời gian đó. Wesley đã ở vào đúng thời điểm đó. Ngũ tuần đã ở đúng vào thời điểm đó. Không có gì mất trật tự.
Vậy thì, tôi mời anh em suy nghĩ kỹ về thời đại mà chúng ta đang sống hiện giờ với Lời được Hứa cho ngày hôm nay. Nếu trở lại trong những thời đại khác, con người có thể nói, “Hôm nay Lời Kinh thánh nầy... Hôm nay Lời Kinh thánh nầy...” Thế thì còn Lời Kinh thánh dành cho ngày hôm nay thì thế nào? Điều gì đã được Hứa dành cho ngày hôm nay? Chúng ta đang đứng ở đâu? Thời đại chúng ta đang sống là gì; Khi đồng hồ đang đập, đồng hồ khoa học, 3 phút trước nửa đêm? Thế gian phải bồn chồn kinh hãi. Giáo hội đang ở trong tình trạng 'thối nát' (in a bed of corruption). Không ai biết họ đang đứng ở đâu. Mấy giờ của thời đại rồi? Lời Kinh thánh dành cho ngày hôm nay thì thế nào? Tình trạng của Giáo hội, hay tình trạng của các Giáo hội ngày nay!
37
Trên thế giới, chính trị, hệ thống thế giới của chúng ta, thật sự thối nát hết sức. Tôi không phải là nhà chính trị. Tôi là một Cơ-đốc nhân. Tuy tôi không có liên quan để nói gì về chính trị, nhưng tôi chỉ muốn nói chúng thối rữa cả hai phía.
Tôi đã có lần bỏ phiếu, đó là cho Đấng Christ; Tôi đã thắng. Ma quỉ đã bỏ phiếu chống lại tôi, và Đấng Christ đã bỏ phiếu cho tôi; Tùy thuộc cách tôi đã bỏ phiếu. Tôi vui mừng tôi đã bỏ phiếu cho Ngài; Hãy để thế gian nói những gì họ muốn nói. Tôi vẫn tin rằng Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Ngài sẽ chứng minh điều đó. Chắc chắn Ngài sẽ. Chắc chắn vậy.
Tội phạm lứa tuổi vị thành niên gia tăng tội ác như thế nào.
Hãy nhìn đất nước của chúng ta, từng là tinh hoa của trái đất. Nền dân chủ vĩ đại của chúng ta đã được hình thành trong - trong bản Tuyên ngôn Độc lập. Bản Tuyên ngôn Độc lập đã được ký, và chúng ta đã có nền dân chủ. Ông cha chúng ta, và những việc họ đã làm; Chúng ta có một đất nước vĩ đại.
Nhưng bây giờ nó đang thối rữa, sụp đổ, và rúng động, bị chối bỏ. Cố đánh thuế vào người dân, lấy tiền gởi qua nơi xa kia, để mua tình hữu nghị với kẻ thù của họ; Họ đang ném nó lại vào mặt chúng ta. Thế Chiến I, Thế Chiến II, và vẫn còn đi đến chiến tranh thế giới thứ 3. Chắc chắn vậy. Chính trị thối nát, lũng đoạn, thối rữa đến tận cùng. Hoàn toàn chính xác những gì Ma-thi-ơ chương 24 đã nói sẽ xảy ra, “Dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia; Nhiều chỗ sẽ có đói kém và động đất.” Tất cả những điều nầy sẽ xảy ra. Chúng ta hãy nghĩ về điều nầy bây giờ. Đúng thế.
38
Để ý điều khác nữa, sự gia tăng nghiên cứu khoa học. Hiện giờ, ngày xưa, chỉ một... Ông nội tôi đi thăm bà nội tôi trong một chiếc xe bò. Bây giờ, thì phản lực cơ, hay thậm chí đi vào một quỹ đạo không gian, và trong vũ trụ. Để ý tình trạng thế giới hiện giờ, tình trạng khoa học.
Để ý lần nữa, ngày hôm nay hệ thống giáo dục của chúng ta. Bây giờ, đừng phủ nhận điều nầy. Tôi có một bài báo cắt ra, dạy làm tình trong... nhà trường chúng ta, cho những sinh viên trẻ làm công việc tình dục với nhau và xem thử họ có thể giao phối trên thế giới không. Vâng, thưa quí vị.
Còn về chức Thầy Tế lễ của chúng ta thì thế nào? Tối nay tôi có một bài báo cắt ra. Ở trên Los Angeles, California, về một đám Giáo sĩ ở đó, Báp-tít và Trưởng lão, quí vị Mục sư Truyền đạo, đưa một đám người đồng tình luyến ái vào và thực hành việc đồng tình luyến ái, nói họ đang cố giành linh hồn những người đó về cho Chúa. Trong khi, đó là một trong những điều đáng nguyền rủa của thời đại, một Sô-đôm! Thậm chí luật pháp đã bắt giữ họ.
39
Thế thì chúng ta ở đâu? Toàn bộ hệ thống của chúng ta đã thối nát dưới ảnh hưởng của chúng ta. Tôi thấy sự gia tăng đồng tính luyến ái khắp nước Mỹ đã gia tăng lên 20% hay 30% mỗi năm. Hãy suy nghĩ về điều đó, đàn ông sống với đàn ông, hoàn toàn chính xác như người ta đã làm ở Sô-đôm.
Sự gia tăng tội ác, phạm tội ở lứa tuổi vị thành niên! Chúng ta đang sống trong thời đại gì? Hôm nay Lời Tiên tri nầy đã ứng nghiệm.
Thế giới tôn giáo, chính Giáo hội, Giáo hội, cái gọi là Giáo hội, mà chúng ta gọi là Hội thánh được gọi ra, Thời đại Hội thánh Cuối cùng, Thời đại Hội thánh Ngũ tuần, nó ở đâu? Đó là Hội thánh Lao-đi-xê, như Kinh thánh đã nói.
Ngày nay chúng ta hạ thanh chắn xuống. Phụ nữ họ ăn mặc hở hang. Đàn ông thì... Thật là điều khủng khiếp. Một số người trong ban Chấp sự kết hôn 3, 4 lần, và mọi thứ khác.Họ đã hạ xuống, mang vào sự thối nát, bởi vì họ ngồi trong hội đồng và thay thế bằng thế gian.
Ngày hôm nay, họ đã có những tòa nhà đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Một số nơi, họ đang xây dựng một trong những thính phòng 50 triệu đô-la, 50 triệu đô-la. Ngũ tuần! Nó thường được dùng dưới góc phố, cách đây 25 năm, đánh trống lục lạc. Họ nói, “Chúng tôi...”
Bởi vì Kinh thánh nói trong Khải huyền chương 3 rằng anh em thì “'Giàu có' nói, 'Ta đã giàu có rồi. Ta ngồi như một nữ vương. Ta không cần gì cả.' song ngươi không biết rằng mình khổ sở, khốn khó, nghèo ngặt, đui mù, và lõa lồ!”
Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm trước mắt anh em. A-men! A-men! Có nghĩa Là “thật như vậy.” Tôi không tự cho thật như vậy, nhưng tôi muốn nói tôi tin đó là Lẽ thật. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.
40
Giáo hội Ngũ tuần ở trong tình trạng Lao-đi-xê. Ồ, họ nhảy lên và hò hét, và hành động kỳ quặc khi nhạc bắt đầu. Khi nhạc ngừng đánh, hay một số người chơi âm nhạc híp-pi lập dị và gọi đó là Cơ-đốc giáo, và bất cứ khi nào điều đó ngăn cản, mọi sự vinh hiển đã hết. Đúng không?
Nếu đó là sự ngợi khen Đức Chúa Trời thật sự, thì không có đủ tiếng còi và quyền lực của thế gian ngăn cản nó được. Khi nó thật sự đến từ Đức Chúa Trời, không cần phải lấy nhạc để đánh lên. Cần Thánh Linh của Đức Chúa Trời giáng xuống trên nó. Đó là điều cần làm.
Họ muốn quên Thánh Linh đi, bởi vì họ xếp loại ân tứ của Đức Thánh Linh, “chứng cớ ban đầu của việc nói tiếng lạ.” Tôi đã nghe ma quỉ và các phù thủy nói tiếng lạ.
Đức Thánh Linh là Lời Đức Chúa Trời trong anh em, mà nhận diện chính Lời bằng sự tin nhận Lời đó. Ngoài điều đó ra, không thể là Đức Thánh Linh được. Nếu nói đó là Đức Thánh Linh, và phủ nhận một Lời của Kinh thánh đó, thì nó không thể là Đức Thánh Linh. Đó là chứng cớ anh em có tin hay không.
41
Để ý dấu hiệu lớn khác. Dân Do-thái đang ở quê nhà của họ; Đất nước của riêng họ, tiền riêng của họ, là một thành viên của Liên hiệp Quốc. Họ có quân đội riêng. Họ có mọi thứ. Họ ở trong quê nhà của họ; Mà Chúa Jêsus đã Phán, “Hãy học biết ví dụ về cây vả.” Họ đấy, trở về ngay trong xứ của họ. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy đã ứng nghiệm, dân Do-thái trở về quê hương.
Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm, Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê.
Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm, Ma-thi-ơ 24. Thế gian ở trong tình trạng thối nát toàn bộ; Dân nầy nghịch cùng dân khác, động đất ở khắp mọi nơi. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.
42
Vậy thì chúng ta thấy tình trạng của thế giới. Chúng ta thấy Giáo hội bình thường ở đâu, bình thường... Tổ chức, giáo phái, chúng ta thấy họ ở đâu. Chúng ta thấy các nước ở đâu. Và chúng ta thấy hôm nay những Lời hứa nầy được ứng nghiệm.
Nào, nhưng trong ngày hôm nay có một dòng dõi siêu việt, Dòng dõi Thánh của Áp-ra-ham. Điều đó chính xác là điều sẽ xảy ra, sẽ có một Nàng Dâu Thánh đến với Con Lời hứa Hoàng gia. Như tôi đã nói tối qua, nó sẽ không phải là dòng dõi xác thịt, đó sẽ là Dòng dõi thuộc linh. Đó là một Nàng Dâu thuộc linh dấy lên, sẽ là Dòng dõi Thánh của Đức tin thánh thuộc về Con Thánh của Áp-ra-ham. Nàng xuất hiện trong những ngày Sau rốt, thì giờ và nơi chốn đã được ban cho Nàng.
Theo Ma-la-chi 4, một Lời Kinh thánh, sẽ dấy lên một Sứ điệp sẽ làm rúng động lòng của dân sự sẽ làm cho lòng con cái trở lại cùng các cha Sứ đồ. Sẽ dấy lên một lần nữa, trong quyền năng của Ê-li, sẽ dấy lên hiện diện; Một Con người đồng vắng sẽ xuất hiện, và sẽ có một Sứ điệp đem dân sự trở lại ngay với Lời. Đó là thời đại mà chúng ta đang sống.
43
Thế thì, hãy nghĩ đến lúc nầy, tôi cầu xin anh em giờ nầy, dân sự anh chị em ở Jeffersonville tại đây. Năm 1933, Ánh Sáng siêu nhiên đã giáng xuống trên dòng sông, ngày đó tôi đang làm phép báp-têm cho 500 ngươi nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, khi ấy tôi là một chàng trai khoảng 20 tuổi. Điều đó đã nói gì, hỡi người dân Jeffersonville? Điều đã xảy ra tại chân Phố Mùa Xuân là gì, khi báo Người Đưa Thư, tôi tin đó là Người Đưa Tin Louisville, có bài báo về Điều đó? Nó đã được đưa thẳng qua Hiệp hội Báo chí, đi vào nước Canada. Tiến sĩ Lee Vayle đã cắt ra bài báo đó, mang lên Canada vào năm 1933.
Khi tôi đang làm phép báp-têm cho người thứ 17, dưới Lời chứng nầy; Và anh em biết phần còn lại của câu chuyện rồi. Khi tôi đang đứng đó, đang làm phép báp-têm cho người thứ 17, một Ánh Sáng từ trời giáng xuống, chiếu sáng trên đó, giống như một Ngôi sao từ trên Thiên đàng rơi xuống. Một Tiếng Phán, “Như Giăng Báp-tít đã được sai đi để dọn đường cho sự đến của Đấng Christ lần đầu, Sứ điệp của ngươi sẽ dọn đường cho Sự Tái lâm Ngài vào trong thế gian nầy.” Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.
44
[Hội chúng vui mừng. - Bt] Hôm nay! [Hội chúng vui mừng ngợi khen Chúa. - Bt] Đức Chúa Trời đã Hứa điều đó. Điều gì đã xảy ra? Hôm nay Lời đó đã đi khắp thế gian.
Khi Đức Chúa Trời giáng xuống đó và Phán điều ấy, khi tôi còn là một cậu bé, trong một bụi gai đang cháy, hay một bụi cây ở trên đó, đang cháy bằng một Trụ Lửa, ở địa điểm Wathen trên Utica Pike; Đang xách nước trở về từ nhà kho đó dưới ánh trăng tĩnh lặng, anh em biết sự thật về điều đó. Ngài Phán, “Ngươi đừng bao giờ hút thuốc, uống rượu, hay làm ô uế thân thể mình, vì có một công tác dành cho ngươi khi ngươi lớn hơn.” Tôi làm chứng đó là Lẽ thật, và tôi đã thấy Điều đó. Đức Chúa Trời, khi Ngài Phán với Môi-se, Phán ra giữa hội chúng ở đó, và Phán, “Đây là Sự Thật.”
Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm ở giữa chúng ta.
Hãy xem những gì Ngài đã Phán về sự nhận ra trước (discernment), và cách nó xảy ra; Từ việc đặt tay trên họ, biết bí mật của lòng. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm trước mắt chúng ta.
45
Những Lời hứa nầy đã được thực hiện, để ý, tất cả những Lời hứa nầy đã được chứng thực và ứng nghiệm bởi Đức Chúa Trời của Lời hứa. Hãy xem, treo trên Washington, D.C., tối nay, bức hình của Thiên sứ của Chúa!
Như George J. Lacy, người đứng đầu về dấu tay và tài liệu Cục Tình báo Liên bang (FBI) của chính phủ Mỹ, đã xét nghiệm Nó từ Houston, Texas, và nói, “Đây là Linh vật siêu nhiên duy nhất đã từng được chụp hình trên khắp thế giới.” Ông phải biết; Ông là người giỏi nhất trên thế giới về điều đó.
Để ý, Nó được treo trên đó, như Sự Thật, Cũng Trụ Lửa đó đã dẫn đưa dân Y-sơ-ra-ên trở lại đồng vắng. Nó đang dẫn dắt ngày nay, cùng một loại Sứ điệp đó, về, “Hãy ra khỏi xứ Ê-díp-tô!”... ?... Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm. Anh em biết Sứ điệp mà Ngài đã Phán.
46
Hãy nhìn xem khải tượng của Tucson, cách đây 3 năm, khi đang đứng ở đây trên con đường đó. Khi cách đây 5 năm trước, Ngài đã Phán, “Ngày mà thành phố đóng một cái cọc phía trước cổng đó, ngươi hãy tự quay về hướng Tây.” Những người tại Đền tạm của tôi có ở đây, biết rằng... lúc đó. Đúng thế.
Ngày mà Ông Goynes và những người khác đi lên đó, và đóng cái cọc xuống, tôi đã nói với vợ tôi, “Có điều gì đó về việc nầy.”
Cô ấy nói, “Việc gì thế?”
Sáng hôm sau, lúc 10 giờ, đang ngồi trong phòng tôi ở đó, khoảng 10 giờ, Thiên sứ của Chúa giáng xuống. Ngài Phán, “Hãy đi đến Tucson. Ngươi sẽ ở phía đông bắc Tucson, và ở đó 7 Thiên sứ sẽ đến trong một đám mây sẽ làm rúng động cả mặt đất chung quanh ngươi.” Và Phán, “Điều đó sẽ được nói cho ngươi biết tại đó.”
Bao nhiêu người ở đây còn nhớ điều đó, cách trước khi nó xảy ra? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Có nhiều người đang ngồi ngay tại đây trong tòa nhà nầy tối nay, đã đứng ngay tại đó khi điều ấy xảy ra.
Và Phán, “7 Ấn về những sự mầu nhiệm kín giấu của toàn bộ Kinh thánh sẽ được mở ra, và làm ứng nghiệm Khải huyền chương 10, mà trong Sứ điệp của Thiên sứ thứ 7 những điều nầy sẽ ứng nghiệm.” Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm trước mắt anh chị em. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.
47
Năm ngoái, đang đứng trong cùng nơi đó, Ông Woods ở đây và tôi, đang đi lên đồi, hầu như trong sự buồn bã vì vợ ông đang đau. Đức Thánh Linh Phán, “Hãy nhặt một viên đá đang nằm ở đó. Ném nó lên trời. Khi nó rơi xuống, hãy nói, 'LỜI CHÚA PHÁN VẬY, sẽ có sự phán xét đánh vào trái đất.' Nói với ông ấy rằng ông sẽ thấy bàn tay của Chúa vài giờ tới.”
Tôi đã nói với ÔngWoods; Tối nay có hiện diện ở đây. Tôi đoán khoảng 8 hay 10, 15 người đã có mặt tại đó vào lúc ấy khi điều đó xảy ra; Sáng hôm sau, nơi Chúa giáng xuống trong ngọn gió lốc và xé toạc ngọn núi ra chung quanh chúng tôi, cắt đứt những ngọn cây rơi xuống, và tạo nên 3 tiếng nổ, “Sự phán xét đổi hướng về Duyên hải miền Tây.”
2 ngày sau đó, Alaska hầu như chìm xuống dưới mặt đất. Từ lúc đó trở đi, bờ biển nhấp nhô, tiếng núi lửa phun của sự Phán Đức Chúa Trời dựa vào màn hình thuộc linh đó. Đó là một bức màn sắt, đó là một bức màn tre, và đó là một bức màn tội lỗi.
48
Nền văn minh đã đi lại với mặt trời; Phúc âm cũng vậy. Chúng đến từ phương Đông và đi đến phương tây, giống như mặt trời di chuyển. Bây giờ, nó ở Duyên hải miền Tây. Nó không thể đi xa hơn; Nếu nó đi xa hơn, Nó sẽ trở lại phương Đông lần nữa.
Nhà Tiên tri đã nói, “Ấy sẽ là một ngày mà chẳng phải ngày, chẳng phải đêm,” một ngày u ám, nhiều mưa và sương mù, chỉ đủ để biết cách gia nhập Giáo hội hay ghi tên vào sổ. “Song xảy ra đến buổi chiều sẽ có Sự Sáng.” Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.
Cùng - cùng mặt trời (s-u-n) đó mọc lên ở phương đông là mặt trời lặn ở phương tây. Con (S-o-n) của Đức Chúa Trời đến ở phương Đông và chứng thực chính Ngài như là Đức Chúa Trời hiển lộ trong xác thịt, cũng là C-o-n (S-o-n) của Đức Chúa Trời ở tây bán cầu tại đây, đó là sự nhận dạng chính Ngài giữa Hội thánh tối nay, Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Ánh Sáng Ban chiều của Con đã đến. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm trước mắt anh em.
49
Chúng ta ở đâu trong thời đại Áp-ra-ham nầy? Trong thời đại vĩ đại nầy chúng ta đang đứng ở đâu, thời đại tuyệt vời mà chúng ta đang sống? Tất cả những khải tượng được ứng nghiệm.
Còn thế khi một người bạn Mục sư trẻ tuổi của chúng ta ở đây, cộng tác với Hội thánh chị em, Anh Junior Jackson, đến điều hành với chúng ta, với tôi, đêm nọ ở dưới đó. Anh nói, “Tôi có giấc mơ, Anh Branham à, điều đó làm tôi lo lắng. Tôi thấy hết thảy anh em nhóm nhau lại trên một ngọn đồi. Trên ngọn đồi nầy, anh đang giảng dạy cho chúng tôi từ những chữ được viết ra, trông giống như trong một số chữ lúc ấy được đục ra từ tảng đá. Khi anh giảng xong, tất cả điều đó đã xong, anh nói với chúng tôi, 'Hãy đến gần,' và hết thảy chúng ta nhóm nhau lại.”
Anh nói, “Anh đi đến một nơi nào đó và trông giống như, giống như có một cái xà beng và quất vào đỉnh kim tự tháp nầy mở ra. Và khi đó, đá gra-nít không có viết trên đó. Anh bảo chúng tôi, 'Hãy nhìn vào trên nầy.' Và anh... Hết thảy chúng tôi bắt đầu nhìn. Tôi quay đầu lại, và tôi để ý thấy anh đang hướng về phía Tây, thật đúng hết sức, anh đang hướng về phía mặt trời lặn.” Bao nhiêu người nhớ điều đó? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
50
Tôi đã đứng đó một lát cho đến khi Đức Thánh Linh bày tỏ điều đó. Tôi nói, “Toàn bộ Kinh thánh, theo như đã được bày tỏ cho con người, qua sự xưng công bình, sự nên thánh, và phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, phép báp-têm nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, và tất cả những điều nầy, đã được bày tỏ; Nhưng có những bí mật được ẩn giấu bên trong, bởi vì Kinh thánh được niêm phong bằng 7 Ấn. Tôi phải đi đến đó để tìm thấy điều đó.”
Sáng hôm ấy khi 7 Thiên sứ đó giáng xuống và làm nổ tung mặt đất, những tảng đá rơi xuống mọi cách, 7 Thiên sứ đã đứng đó và nói, “Hãy trở lại Jeffersonville, nơi mà ngươi ở đó đến, vì 7 Ấn của 7 sự mầu nhiệm sẽ được mở ra.”
Ngày hôm nay chúng ta ở đây, hiểu Dòng dõi Con Rắn. Trong vài ngày, nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ hiểu sự đúng đắn về “Hôn nhân Và Li Dị”. Hết thảy những điều nầy mà Đức Chúa Trời đã mở ra, mỗi Ấn, những sự mầu nhiệm từ khi sáng thế. Và chúng ta đã ở trong sự vui mừng, Sự Hiện Diện của những ơn phước Ngài! Hôm nay, Lời Kinh thánh nầy!
51
Tạp chí Đời Sống có đăng một bài về điều đó, “Vòng Tròn Ánh Sáng bí mật di chuyển trên không ở Tucson và Phoenix,” trong cùng một cách mà tôi đã nói với anh chị em gần 1 năm trước khi nó xảy ra, nó sẽ xảy ra như thế nào, và giống như hình tam giác. Bức tranh treo trong nhà thờ ở dưới đó. Anh chị em lấy tạp chí đó xem có hình ấy. Nó đấy, hoàn toàn chính xác. Họ nói, “Nó cao trên 27 dặm và trải rộng 30 dặm.” Cho đến bây giờ họ không hiểu điều gì đã xảy ra. Nó xuất hiện cách bí ẩn và biến mất một cách khó hiểu.
Anh Fred Sothmann, Anh Gene Norman và tôi đang đứng đó. 3 người là sự làm chứng. Giống như Ngài cất lên trên núi; Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng, làm chứng. Đứng đó nhìn xem điều đó khi nó xảy ra, và thấy nó đã thực hiện.
Nó đấy, lơ lửng trên bầu trời; Xa tới mức mà không có độ ẩm, không hơi nước hay không có gì để tạo nên một giọt sương. Làm thế nào họ có thể đến đó? Đó là Thiên sứ của Chúa trở lại, sau Sứ điệp của họ. Hôm nay lời Tiên tri nầy được ứng nghiệm giữa chúng ta. Hôm nay Lời Kinh thánh nầy được ứng nghiệm.
Hãy xem, 7 Ấn đã được mở ra. Ngọn gió lốc tới Duyên hải miền tây. Bây giờ, đừng bỏ lỡ điều đó, giống như họ đã bỏ qua nơi ấy.
52
Nào, chúng ta để ý, gần hơn một chút với thời đại của chúng ta. Lời Kinh thánh nói gì về ngày hôm nay, về thời chúng ta đang sống? Chúa Jêsus Phán... Tôi sẽ không có thời gian để nói hết, nhưng tôi muốn nói điều nầy trước khi chúng ta kết thúc.
Chúa Jêsus đã Phán, trong Phúc âm Lu-ca chương thứ 17, câu 30. Đức Chúa Jêsus Christ, chính Ngài là Lời!. Anh em tin điều đó không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Đức Chúa Jêsus Christ, Chính Lời, đã trở nên xác thịt, nói và Phán những gì Lời sẽ có trong Thời kỳ Sau rốt, điều gì sẽ là dấu hiệu của sự tận cùng của thế giới. Ngài đã Phán với họ nước nầy sẽ dấy lên nghịch cùng nước khác, nhưng Ngài Phán, “Việc đã xảy đến trong đời Sô-đôm, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người đến.”
Khi Chúa Jêsus đến thế gian, Ngài đã đến trong Danh của 3 Con: Con Người — là một đấng Tiên tri; Con của Đức Chúa Trời; Và Con vua Đa-vít.
Vậy thì, Ngài đã sống trên đất nầy. Ngài không hề nói Ngài là Con của Đức Chúa Trời. Ngài Phán, “Ta là Con Người.” Đức Giê-hô-va chính Ngài đã gọi Ê-xê-chi-ên và các nhà Tiên tri, “Con Người.” Bởi vì, Ngài phải đến để làm trọn Lời Kinh thánh như một Tiên tri. Môi-se đã nói, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi sẽ dấy lên một đấng Tiên tri giống như ta.” Đó là lý do Ngài không thể là Con của Đức Chúa Trời ở đó, bởi vì Ngài là Con Người. Ngài...“ Lời đã đến với các đấng Tiên tri.” Ngài là Lời trong sự ứng nghiệm của Lời. Con Người, đấng Tiên tri chính... Không phải Tiên tri chính, nhưng Tiên tri-Đức Chúa Trời, “Sự đầy trọn của bổn tánh Đức Chúa Trời là ở trong Ngài.” Do đó, Ngài là Con Người.
Trong 2.000 năm, Ngài đã được chúng ta biết đến như Con Đức Chúa Trời, Thánh Linh.
Trong Ngàn năm Bình an, Ngài sẽ Con của Đa-vít, ngự trên Ngôi. Hết thảy chúng ta những người tin Kinh thánh đều biết điều đó.
53
Lúc ấy, Chúa Jêsus Phán, ngay lúc chấm dứt Thời đại Hội thánh mà chúng ta đang sống, rằng, “Con Người sẽ được bày tỏ lần nữa trong cùng một cách như đã xảy ra tại Sô-đôm.”
Hãy xem thế nào, Ngài đã ban cho điều đó về phương diện lịch sử. Ngài đã Phán, “Như đã xảy ra trong thời đó,” trước tiên, “thời Nô-ê, người ta ăn uống, cưới gả.” Rồi Ngài đưa ra tiếp theo, đến với Con người ở Sô-đôm. Bởi vì Ngài đang giải quyết với dân Do-thái; Ở đây, tại Sô-đôm, Ngài đang giải quyết với Dân Ngoại. Ở đó, Ngài đã dìm hết thảy họ bằng nướt lụt trong sự phán xét; Ở đây, với Dân Ngoại, Ngài thiêu hủy họ suốt ngày tại Sô-đôm. Đúng thế. Thế giới Dân Ngoại sẽ bị thiêu đốt ở đó, “Ngày Con Người hiện ra cũng một thể nầy.” Không có nước nữa, nhưng nó sẽ bị thiêu tháy lần nầy. Chúa Jêsus đọc từ sách Sáng thế ký 23 mà chúng ta đọc, khi Ngài đọc về Sô-đôm.
54
Bây giờ, chúng ta thừa nhận tình trạng đã được nói đến về tình trạng thế gian của Sô-đôm, dân Sô-đôm, tình trạng Sô-đôm. Mọi người chúng ta sẽ nói “A-men!” với điều đó. Chúng ta tin điều đó. Được rồi.
Tình trạng thuộc linh của Lao-đi-xê, Giáo hội xác thịt, chúng ta sẽ nói“A-men!” với điều đó, và chấp nhận những dấu hiệu của họ. Chúng ta biết rằng mọi dấu hiệu có ở đó. Hội thánh đã ở trong Lao-đi-xê. Chúng ta biết thế. [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Chúng ta biết thế gian ở trong tình trạng Sô-đôm. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Chúng ta sẽ chấp nhận điều đó.
Nhưng còn về dấu hiệu của Áp-ra-ham, người chờ đợi đứa con của Lời hứa thì thế nào? Đó là điều khác.
Nên nhớ, họ đã có một Sô-đôm trở lại ở đó; Họ đã có sứ giả của họ. Và Áp-ra-ham đã có một Sứ Giả cho ông.
Áp-ra-ham đã chờ đợi ngày nầy qua ngày khác, cho một điều hầu như không thể được xảy ra. “Sa-ra 90 tuổi, và ông đã 100.” Theo Lời hứa của Đức Chúa Trời, ông vẫn chờ đợi. Giữa tất cả sự chỉ trích, ông đang chờ đợi đứa con Lời hứa đó.
Tín đồ thật cũng đang chờ đợi Con Lời hứa đó trở lại vậy! Đấy, ngay trước khi đứa con ấy đến, có dấu hiệu được ban cho ông. Chẳng phải dấu hiệu về Con sắp đến được bày tỏ cho Dòng dõi thánh Áp-ra-ham đang chờ đợi Con Hoàng Gia (Con Thánh, “Royal Son”), giống như đã xảy ra với cha Áp-ra-ham với đứa con xác thịt đó sao? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Đúng thế không? [“A-men!”] Chúa Jêsus đã Phán vậy, trong Phúc âm Lu-ca 17:30 ở đây, “Trước khi thì giờ nầy đến, 'Con người' [Tiên tri. - Bt] sẽ bày tỏ giống như Ngài đã làm trong thời Sô-đôm, trước khi hủy diệt Sô-đôm.” Bây giờ, chúng ta đang trông đợi dấu hiệu.
55
Vậy chúng ta hãy lấy tình trạng của thời đại như đã xảy ra ở Sô-đôm. Để ý, hết thảy họ đi ra với người Sô-đôm, là thế gian.
Tôi nghĩ một trong những đạo diễn phim ảnh đã đưa lên màn hình một bức ảnh cách đây không lâu, và tôi đã thấy nó, đó là Sô-đôm. Nếu anh em thấy thì không có gì khác hơn ngoài điều đó, hãy nhìn nó xem. Chắc chắn đó là một bức ảnh đẹp về nước Mỹ ngày nay, Hollywood, thật chính xác; Cũng một thứ áo quần và mọi thứ khác mà họ đã có lúc ấy; Những cuộc liên hoan lớn say xỉn cùng mọi thứ khác, một sự sùng bái tôn giáo của dân chúng, cái gọi là sùng đạo.
Để ý, Sô-đôm có một người làm chứng, và người đó tên là Lót, cháu trai của - của Áp-ra-ham.
Lúc ấy, Áp-ra-ham không đi xuống Sô-đôm, ông và nhóm người của ông. Ông đã có một nhóm lớn ở với mình, đủ để đánh bại với 12 vua và đạo quân của họ. Vậy, ông đã có một nhóm lớn ở với ông. Ông đang ngồi dưới gốc cây sồi ngày nọ, thì mọi việc diễn ra không ổn với ông; Không ai có quan tâm gì với ông, nhưng ông vẫn nắm giữ Lời hứa đó.
Hãy theo dõi giờ nầy thật kỹ, trước khi chúng ta kết thúc.
Trong khi ông đang ngồi đó, có 3 người đến, bước đến với ông. 2 người đi xuống thành Sô-đôm và rao giảng Phúc âm cho họ, để đem Lót đi ra. Đúng thế? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Nhưng một Đấng ở lại với Áp-ra-ham. Để ý, Đấng đã ở lại với Áp-ra-ham đó chính là Đức Chúa Trời. 2 người kia là Sứ giả Thiên sứ.
56
Lúc ấy, dưới Sô-đôm, họ đã không có phép lạ nào, chỉ có sự mù quáng giáng vào họ. Sự rao giảng luôn luôn giáng cho họ sự mù quáng.
Vậy thì hãy nhìn khung cảnh ngày đó. Đó là Giáo hội xác thịt. Luôn luôn ở trong '3', như tôi đã nói tối qua, Đức Chúa Trời được tiêu biểu. Đó là những người dân Sô-đôm; Dân Lót; Và dân Áp-ra-ham. Thế gian cũng ở trong cùng vị trí như thế tối nay.
Xin cho tôi hỏi anh chị em một điều. Hãy nhìn xem khung cảnh nầy lúc bấy giờ. Áp-ra-ham đã gọi Người nầy đã trò chuyện với ông là “Elohim.” Tiếng Hê-bơ-rơ, Elohim có nghĩa là “Đấng đầy đủ mọi sự, Đấng Đời đời,” Elohim, Chính Đức Chúa Trời!
Ban đầu, Sáng thế ký 1, nói, “Ban đầu Đức Chúa Trời...” Lấy tiếng Hê-bơ-rơ ở đó, hay đúng hơn là tiếng Hi-lạp, “Ban đầu Elohim dựng nên trời đất.”
57
Ở đây, Ngài, trong Sáng thế ký, khoảng chương 22 hay 20, Ngài lại Phán, và ông đã gọi tên Người nầy là “Elohim.” Tại sao ông làm thế? Đức Chúa Trời, biểu hiện trong xác thịt con người, đã ngồi xuống đó với Áp-ra-ham và ăn thịt bò con, bánh mì, và uống sữa, và ăn ít bánh. Chính Đức Chúa Trời, và biến mất ngay trước mặt Áp-ra-ham.
Nhưng Ngài đã ban cho ông một dấu hiệu. Để ý. Dấu hiệu đó là Ngài đã đứng quay lưng lại trại.
Hãy nhớ, Áp-ra-ham, vài ngày trước đó tên ông gọi là Áp-ram, còn Sa-ra gọi là Sa-rai trước đó; S-a-r-a-i đổi thành S-a-r-a. Á-p-r-a-m đổi thành Á-p-r-a-h-a-m. Áp-ra-ham có nghĩa “cha của các dân tộc.”
Vậy thì để ý thật kỹ ở đây, và chúng ta sẽ thấy bối cảnh của thời đại mà chúng ta đang sống, như Chúa Jêsus đã Phán bảo chúng ta trông đợi cảnh nầy. Chúng ta đã thấy tất cả phần còn lại của nó ngay; Bây giờ, chúng ta thấy Dòng dõi thánh, bối cảnh đặt ra được cho họ thấy.
Lúc ấy Đấng nầy nói, “Hỡi Áp-ra-ham, vợ ngươi, Sa-ra ở đâu?”
Áp-ra-ham thưa rằng, “Nàng ở trong trại, phía sau Ngài.”
Vậy thì, Ngài chưa hề gặp nàng. Làm sao Ngài biết tên ông là Áp-ra-ham? Làm sao Ngài biết tên nàng là Sa-ra? “Hỡi Áp-ra-ham, Sa-ra, vợ ngươi ở đâu?”
Thưa rằng, “Nàng ở trong trại, phía sau Ngài.”
Ngài Phán, “Ta...” “Ta,” một đại từ nhân xưng. “Ta sẽ thăm viếng ngươi theo như Lời hứa. Vợ ngươi sẽ có con. Ngươi đã tin Ta, vậy thì Ta sẽ làm cho điều đó ứng nghiệm.”
58
Sa-ra ở trong trại đằng sau, nghe lén, hay nghe trộm như anh em gọi thế, lắng nghe qua trại, Sa-ra cười thầm mà rằng: Già như tôi thế nầy, dễ còn được điều vui đó sao? Còn chúa tôi cũng đã già 100 tuổi rồi! Trong khi điều nầy đã không xảy ra trong nhiều, nhiều năm rồi.“
Đấng — Con Người, đang ngồi đó ăn, trong xác thịt một 'con người', ăn uống như một con người bình thường; Với bụi đường trên y phục Ngài, và dính bụi dưới chân, Áp-ra-ham đã rửa chơn ấy. Đức Chúa Trời, Chính Ngài, nhìn quanh và hỏi, “Tại sao Sa-ra cười, ở phía sau trại nói điều nầy?” Ngài đã biết, có thể phân biệt những ý tưởng của Sa-ra trong trại, phía sau Ngài. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Khi Dòng dõi thánh Áp-ra-ham đến trên đất, Ngài đã tỏ cho thấy dấu hiệu gì, “Con người” [Tiên tri. - Bt]. Si-môn đến với Ngài vào một ngày; Anh-rê đưa ông đến. Ngài Phán, “Ngươi là Si-môn, cầu nguyện Giô-na.” Ngài Phán. Xem đấy, điều đó khiến ông tin Ngài.
59
Phi-líp đi kiếm Na-tha-na-ên và trở lại nói, “Hãy đến xem một Người mà chúng - chúng ta đã tìm thấy; Jêsus người Na-xa-rét, con của Giô-sép.”
Ông nói, “Đợi đã. Há có điều gì tốt ra từ đám người cuồng tín đó chăng?”
Phi-líp đáp, “Hãy đến xem.”
Vậy khi Phi-líp đến gần trong Sự Hiện Diện của Chúa Jêsus, với Na-tha-na-ên, Chúa Jêsus ngó ông và Phán, “Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá chi hết.”
Ông nói, “Thưa Thầy, Thầy biết tôi khi nào?”
Ngài Phán, “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, Ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả.”
Na-tha-na-ên lại nói: “Lạy Thầy, Thầy là Con Đức Chúa Trời. Thầy là Vua dân Y-sơ-ra-ên!”
60
Khi người đàn bà bên giếng, trong tình trạng xấu xa của mình, đến gần để lấy nước, một toàn cảnh về điều như thế nầy. Chúa Jêsus đã sai môn đồ của Ngài đi vào làng mua thức ăn. Khi bà đến gần để lấy nước, Ngài Phán, “Hỡi người đàn bà, hãy cho Ta uống.”
Bà nói, “Theo phong tục Ngài không nói thế. Chúng ta có sự kỳ thị ở đây. Vì vậy Ngài là người Giu-đa không có liên quan gì với người Sa-ma-ri chúng tôi; Chúng tôi không có quan hệ gì với Ngài.”
Ngài Phán, “Nhưng hỡi người đàn bà, nếu ngươi biết Người nói: ”Hãy cho Ta uống“ là ai, thì chắc ngươi sẽ xin Người cho uống. Ta sẽ cho ngươi nước, ngươi không phải đến đây để kéo.”
Ngài thấy được tình trạng của bà ở đâu, điều gì đã xảy ra. Ngài Phán, “Hãy đi gọi chồng ngươi đến đây.”
Người đàn bà thưa rằng: “Tôi không có chồng.”
Đức Chúa Jêsus lại Phán: “Ngươi nói sự thật; Ngươi đã có 5 đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi.”
Người đàn bà thưa rằng: “Lạy Chúa, tôi nhìn thấy Chúa là một đấng Tiên tri. Chúng ta biết khi Đấng Mê-si đến Ngài sẽ bày tỏ những điều nầy cho chúng tôi.”
Chúa Jêsus Phán, “Ta chính là Đấng đó.”
Người đàn bà bèn bỏ cái vò của mình lại chạy vào thành và nói rằng: “Hãy đến xem một người đã bảo tôi mọi điều tôi đã làm; Ấy chẳng phải chính là Đấng Mê-si sao?”
61
Hãy xem, Ngài đã làm điều đó trước những người Do-thái, và người Sa-ma-ri, nhưng không bao giờ với Dân Ngoại. Các Dân Ngoại, chúng ta là những người dân ngoại trong thời đó, các dân tộc khác, mang theo cả đống thần tượng trên lưng, thờ hình tượng. Chúng ta không trông đợi Đấng Mê-si.
Ngài chỉ xuất hiện với những người trông đợi Ngài, và chúng ta được cho là đang trông đợi Ngài.
Tuy nhiên những người kia tuyên bố là trông đợi Ngài, chính Giáo hội, khi họ thấy điều đó, họ nói, “Ngài là ma quỉ. Ngài là thầy bói, quỉ Bê-ên-xê-bun.”
Chúa Jêsus Phán, “Tội lỗi ấy sẽ được tha cho họ,” bởi vì cho đến lúc ấy Ngài chưa chết, “Song ngày nào đó khi Đức Thánh Linh đến và làm điều như vậy, và nói một lời chống lại Thánh Linh thì sẽ không bao giờ được tha thứ.” Đó là ngày hôm nay, lúc mọi Lời phải gắn bó nhau. “Nói một lời nghịch lại Thánh Linh thì sẽ không bao giờ được tha thứ dù đời nầy hay đời sau.”
62
Đó là Dòng dõi Thánh của Áp-ra-ham. Và ở đây Dòng dõi Áp-ra-ham đó đến bởi vì sự nhận diện về Người đó đang ngồi đấy với Áp-ra-ham, đến để chứng minh đó là cùng một Đức Chúa Trời, đã Hứa trong ngày nầy, “Việc đã xảy đến trong đời Sô-đôm thể nào, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người đến, khi Ngài bày tỏ chính Ngài như một 'Con người'.” A-men! Hôm nay Lời Kinh thánh được ứng nghiệm.
Hãy nhìn bối cảnh chúng ta ngày hôm nay. Hãy nhìn Giáo hội nơi Con của Đức Chúa Trời... Hãy xem ngày u ám đó. Hãy nhìn xem mọi lời Tiên tri. Bây giờ, một điều lạ, những vị khách mời của chúng ta có quyền được hưởng, nếu như khung cảnh phải giống như tại Sô-đôm.
Có 3 người đến, 3 người nổi bật từ Thiên đàng xuống. Chúng ta sẽ thừa nhận điều đó. 3 người trong số đó; Một Đấng ở lại với Áp-ra-ham. Cả 3 đã bắt đầu ở đó, Nhưng một Đấng đã ở lại với Áp-ra-ham. Những người còn lại đi xuống Sô-đôm. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Và Áp-ra-ham đã thay đổi tên, từ Áp-ram thành Áp-ra-ham. Đúng không? [“A-men!”]
Không có lần nào trong lịch sử Giáo hội thế giới, đã từng có một nhà Truyền bá Phúc âm đi tới với điều đó, có một cái tên tận cùng bằng 'h-a-m', cho đến hôm nay, Billy G-r-a-h-a-m. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] G-r-a-h-a-m, 6 chữ. Á-p-r-a-h-a-m thì 7 chữ. Nhưng G-r-a-h-a-m thì 6 chữ, là thế gian, [một con số của] 'con người'. Hiểu không?
63
Hãy nhìn những gì đã đi ra ở đó ngày hôm nay, là những sứ giả từ Thiên đàng.
Có người nào trên thế gian đã ăn năn để rao giảng rất rõ ràng như Billy Braham không? Đã có người nào có một ảnh hưởng trên dân sự như Billy Braham không? Không hề có, trên bình diện quốc tế, một người. Ồ, Billy Sunday, và vân vân, ở tại nước Mỹ đây, nhưng Billy Graham được biết trên toàn thế giới. Thấy ông đang kêu gọi ở đâu không? Ra khỏi Sô-đôm.
Và ông đã có những nhóm người ủng hộ của mình ở đó với Giáo hội Ngũ tuần, một Oral Roberts.
Nhưng còn nhóm Người được Chọn thì thế nào? Loại dấu hiệu gì họ được cho là thấy? Họ được cho là có điều gì? Ha-lê-lu-gia! “Buổi chiều sẽ có Sự Sáng.” Hôm nay Lời Kinh thánh đã được ứng nghiệm. [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Hôm nay Lời Kinh thánh đã được ứng nghiệm. Chúng ta biết đó là Lẽ thật. Ngài ở đây tối nay như Ngài đã ở đó.
64
Bây giờ, để giảng điều đó, mà tôi đã nói cách đây không lâu, nếu anh em giảng điều gì và đó là Lẽ thật Phúc âm, thì Đức Chúa Trời bắt buộc chứng thực điều đó. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Vậy thì, nếu là thế, hãy để Đức Chúa Trời đã viết Lời, hãy để Đức Chúa Trời đã nói lời Tiên tri, hãy để cho Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của Lời, đến và chứng minh Ngài vẫn là Đức Chúa Trời.
Như Ê-li đi lên trên núi; Hãy xem, Ê-li-sê đi theo Ê-li, ông nói, “Tôi muốn được ơn bội phần.” Chiếc áo tơi của Ê-li đã rơi trên Ê-li-sê. Ông đi xuống, và lấy áo tơi đó đập nước, và nói rằng, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Ê-li ở đâu?” Điều đã xảy ra cho Ê-li, thì cũng đã xảy ra cho Ê-li-sê.
Cùng một Phúc âm, cùng một Quyền năng, cùng một Con Người đó hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Hê-bơ-rơ 13:8. Anh em tin điều đó không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] thế thì, tôi hỏi anh em. Tôi không thể là Ngài, nhưng Ngài ở đây. [“A-men!”] Chúng ta chỉ là người mang.
65
Một số anh em ở ngoài đó, bị đau ốm và bệnh tật, mà anh em biết rằng tôi không biết anh em, hãy để Đức Chúa Trời giờ nầy... nếu tôi có thể tự hạ mình. Anh em hãy cầu nguyện và nài xin Đức Chúa Trời.
Tôi không đoán... Không có thẻ cầu nguyện nào trong Đền thờ, phải không? Không, tôi không... Chúng ta không hề phát thẻ cầu nguyện nào ra. Chúng ta sẽ có buổi nhóm cầu nguyện ở... Hay chữa lành cho người đau, tại Nhà thờ. Nhưng, anh em hãy cầu nguyện.
Các bạn biết rằng tôi là người hoàn toàn xa lạ với các bạn. Đấy, các bạn biết tôi, thưa người dân Jeffersonville! Tôi không muốn dân sự từ Jeffersonville làm điều đó. Tôi muốn dân sự ở xa nơi đây tại nơi nào đó. Thấy Đức Chúa Trời vẫn mặc khải không! Thấy Ngài vẫn hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi không!
Hãy làm giống như người đàn bà kia đã làm. Ngài đi ngang qua, và bà nói, “Tôi tin Người nầy.” Bà bị bịnh băng huyết, và bà nói, “Nếu ta chạm được vạt áo Ngài, ta tin ta sẽ được lành.” Đúng thế không?
Bởi vì đức tin của bà, ngày đó, Lời Kinh thánh nầy đã ứng nghiệm. “Ngài đã hàn gắn những tấm lòng tan vỡ, chữa lành người đau và người què.”
Khi bà chạm vào vạt áo Ngài, và đi ra ngồi xuống, Ngài quay lại và Phán, “Ai đã rờ đến Ta?” Làm sao Ngài có thể biết, trong đám đông người đó, có lẽ gấp 30 lần tối nay, hàng ngàn người? Làm sao Ngài biết điều đó? Ngài Phán, “Ai đã rờ đến Ta?” Ngài không nói chỉ để nói; Ngài Phán điều đó vì nó có thật. Ngài Phán, “Ai đã rờ đến Ta?” Lập tức Ngài nhìn quanh và thấy người đàn bà đó, chỗ bà đang ngồi hay đang đứng, bất cứ ở vị trí nào, bảo với bà rằng bịnh mất huyết của bà đã hết.
Đó là Chúa Jêsus ngày hôm qua. Đó là Chúa Jêsus ngày hôm nay. Anh em tin điều đó không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
66
Tôi không biết các bạn; Đức Chúa Trời biết. Nhưng các bạn có sự đau đớn bên trong, điều đó đang làm phiền bạn. Đúng thế. Các bạn đang ngồi đó cầu nguyện về điều ấy. Tôi là người lạ với bạn, và chúng ta là người lạ với nhau phải không? Hãy đứng dậy, nếu là thế. Tôi không biết bạn. Đó là người đàn ông nầy ở ngay góc tại đây, anh bạn trẻ nầy. Anh cũng bị viêm họng. Đúng thế. Anhh đang cầu nguyện về điều đó. Anh lo lắng về điều đó. Anh sẽ phải rời buổi nhóm nầy bởi vì anh là một Mục sư, anh có vài cuộc hẹn mà anh phải quan tâm đến. Đúng thế. Ừm. Anh tin Đức Chúa Trời biết anh là ai chứ? Mục sư Smith, bây giờ anh có thể đi và được chữa lành. Đức Chúa Jêsus Christ khiến anh khỏe mạnh. Cứ đi đến buổi nhóm của mình; Cổ họng của anh không còn làm anh khó chịu nữa.
Anh ấy đã chạm đến Ngài phải không?
67
Có một người đàn ông đang ngồi ngay phía sau đây; Ông ấy đang đau khổ. Ông bị một khối u trong phổi trái. Ông ấy không... Ông ấy không phải là người ở đây. Ông là một công nhân mỏ than. Đúng thế. Tôi hoàn toàn là người lạ với ông. Nếu đúng thế, hãy lắc tay. Khối u trong phổi trái của ông, và ông đi lên để mổ ngay lập tức. Đúng thế không? Ông không phải là người ở đây. Ông ở ngoài thành phố. Ông từ Virginia đến. Đúng thế. Ông tin Đức Chúa Trời biết ông là ai chứ? Ông Mitchell, đúng thế, hãy về nhà và được khỏe mạnh. Đức Chúa Jêsus Christ làm cho ông khỏe mạnh. Hãy hỏi người đàn ông ấy! Chưa hề gặp ông ấy trong đời. Ông đang ngồi đó, cầu nguyện.
Hôm nay Lời Kinh thánh nầy!
[Anh Branham quay lưng lại với hội chúng. - Bt] Ở đây là người đàn bà đang ngồi ngay phía sau, đằng sau tôi, như Sa-ra ở trong trại. Bà ấy đang cầu nguyện cho con gái. Hãy đứng dậy. Con gái đó không có ở đây; Cô ấy ở xa. Giống như đã xảy ra khi người đàn bà đến với Chúa Jêsus, một người đàn bà bị quỉ ám. Người đàn bà là... Cô gái ấy bị quỉ ám. Cô ấy không có ở đây. Cô ấy ở... Bà từ Nam Carolina đến. Bà tin điều đó không? Đó là sự thật phải không? Bà Orders, bà có thể về nhà. Nếu bà tin hết lòng, bà sẽ tìm thấy con gái bà như khi Đức Chúa Jêsus Christ trong thời đó đi qua, nói nó đã được lành.
68
Hôm nay Lời Kinh thánh nầy; Dấu hiệu của Sô-đôm, dấu hiệu của Dòng dõi siêu việt, dấu hiệu của Hội thánh xác thịt! Hôm nay Lời Kinh thánh nầy đã được ứng nghiệm giữa anh chị em. Anh chị em tin điều đó không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Anh chị em tin nhận Ngài ngay bây giờ là Đấng Cứu Rỗi, Đấng Chữa Lành của mình không? Hãy đứng dậy trên chân mình, mọi người nói, “Tôi tin nhận sự chữa lành của tôi. Tôi tin nhận Ngài là Đấng Cứu Rỗi tôi. Tôi tin nhận Ngài là Vua của tôi.” Mỗi người hãy đứng trên chân của mình.
Hôm nay! Hãy lắng nghe, thưa các bạn!
“Ngài đọc Lời Kinh thánh xong, trao lại cho Thầy Tế lễ và nói,” mọi mắt đổ dồn vào Ngài. Ngài nhìn họ và Phán, “Hôm nay Lời Kinh thánh nầy đã được ứng nghiệm.”
Tôi đã đọc Lời Kinh thánh nầy, với hàng chục hay nhiều chứng cớ hơn nữa mà chúng ta đang sống trong những ngày Sau rốt, dòng dõi sẽ thấy Đức Chúa Jêsus Christ trở lại trái đất. Tôi nói với anh chị em tối nay lần nữa, hôm nay Lời Kinh thánh nầy đã được ứng nghiệm trước mắt anh chị em.
Anh chị em ở Tucson, anh chị em ở California, anh chị em ở New York, ở trên những hệ thống phát thanh, hôm nay Lời Kinh thánh nầy đã được ứng nghiệm trước mắt anh chị em.
Chúng ta hãy sung sướng và vui mừng, vì Đám Cưới Chiên Con đã gần rồi, và Nàng Dâu của Ngài... Nàng Dâu của Ngài đã sẵn sàng.
Chúng ta hãy giơ tay lên và dâng sự vinh hiển cho Ngài, hết thảy dân sự. Xin Chúa ban phước cho anh chị em. [Hội chúng vui mừng và ngợi khen Chúa. - Bt]