Người Lánh Khỏi Mặt Chúa Trời

Jeffersonville, Indiana, USA.

65-0217

1
Chúng ta hãy cúi đầu. Lạy Đức Chúa Trời kính yêu, chúng con rất vui vì chiều hôm nay chúng con có cơ hội nhóm nhau lại một lần nữa. Chúa ơi, chỉ một mình Ngài mới biết tấm lòng chúng con khát khao Ngài thể nào trong lúc này, khi chúng con đứng trước dân sự của Ngài tại đây lần nữa và đem đến Sứ điệp mà chúng con thấy thật quá cần thiết và cấp bách trong thì giờ này. Ngài đã nhóm chúng con lại trong những ngày này, lạy Chúa yêu dấu, con cầu xin bàn tay thương xót của Ngài bao phủ chúng con, dẫn dắt và điều hướng chúng con. Chúa ơi, xin ban cho chúng con những điều nhu cầu vì chúng con nóng lòng được biết Ngài nhiều hơn.
Chúng con đang thấy một mùa gặt thật lớn, lúa đã chín vàng, sẵn sàng cho một kỳ thu hoạch vĩ đại. Lạy Chúa yêu dấu, chúng con cầu xin Ngài ở lớp vỏ trấu bao bọc chung quanh chúng con; xin cho chúng con ở trong Sự Hiện Diện của Đức Chúa Con trong những ngày tới đây và làm cho chúng con trở nên chín mùi cho Vương Quốc của Đức Chúa Trời.
2
Chúa ơi, xin Ngài chúc phước trên những bài hát mà chúng con sẽ hát; Chúc phước trên lời cầu nguyện và đáp lời mỗi khi chúng con kêu cầu. XinNgài cứu tất cả những người hư mất, gọi họ về nhà của Đức Chúa Trời hằng sống và xây lại mối tương giao cho những kẻ đang lang thang đi xa nhà.
Đức Chúa Trời ôi, chúng con cầu xin Ngài chữa lành mọi kẻ bệnh khi họ đến dưới mái nhà nguyện của chúng con. Xin Ngài nhậm lời con, Chúa ơi. Nguyện xin không còn có ai yếu đuối giữa vòng chúng con lúc chúng con kết thúc những buổi nhóm này.
Lạy Chúa yêu dấu, rồi vì chính chúng con, những người công bố trong thời đại nầy là Hội Thánh, là những Người Được Gọi Ra, từ khắp thế giới, là những kẻ đã ra khỏi Ba-by-lôn để dự phần trong sự thông công kỳ diệu trong ngày cuối cùng này, chúng con cầu xin Chúa chúc phước cho tấm lòng của chúng con với tình trạng như vậy. Chúng con thật sự đói khát, trống không khỏi tất cả mọi điều trên thế gian này mà chúng con được biết, Chúa ơi. Chúng con đã đặt sang một bên mọi gánh nặng dễ vấn vương, xin Ngài cho chúng con kiên nhẫn trong cuộc chạy đua này, cuộc đua mà Ngài đang đặt để trước mặt chúng con. Cha ơi, xin nhậm lời con. Xin cho chúng con trở nên những Cơ-đốc nhân tốt hơn, mạnh mẽ hơn, trọn vẹn hơn, sau khi chúng con nhóm lại hơn là khi bước vào. Nguyện xin mọi sự vinh hiển đều thuộc về Ngài, chúng con cầu nguyện trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
3
Tôi nghĩ đây là một đặc ân lớn tối nay mà tôi đã mong đợi trong một thời gian. Một ngày kia, tôi nói chuyện với vợ tôi; Tôi nói, “Anh thật hồi hộp mong đợi được đến nhà nguyện.” Tôi chỉ... Dĩ nhiên, tôi có một số người bạn khác trên khắp thế giới, nhưng có một điều gì đó đặc biệt hơn ở nhà nguyện này. Thân cát bụi này đã được sinh ra tại đây, lúc Đức Chúa Trời ban cho tôi cuộc đời trên đất, và tôi nghĩ nếu Ngài không chờ đợi nữa, tôi sẽ được chôn tại một nơi nào đó ở đây. Khi Chúa đến, Ngài sẽ tìm thấy tôi ở chỗ này.
Nhưng, như có một điều gì đó mỗi khi tôi suy nghĩ đến Jeffersonville. Một ngày kia, tôi cảm thấy rất cô đơn; Tôi đã nói, với vợ tôi, “Anh nhớ nhà, và không biết anh nhớ về điều gì, trừ ra việc những người ở đó cầu nguyện cho anh.” Tôi nói tiếp, “Ồ, anh sẽ... Chỉ một điều mà anh biết là hãy đi trở về và nhóm lại ở đó vài ngày, xem thử chúng ta có thể tìm ra một điều gì từ Chúa, mà có lẽ Ngài muốn chúng ta biết.”
Một đề tài lớn, rất quan trọng mà chúng tôi có để mang đến cho anh chị em bây giờ ấy là, “Hôn Nhân và Ly Dị.” Nếu có câu hỏi, thì ắt đã phải có câu trả lời. Không thể có một câu hỏi mà không có câu trả lời. Không phải vấn đề điều đó là gì, phải có được câu trả lời. Nếu Chúa muốn, tôi sẽ cố gắng nói điều đó vào sáng Chúa Nhật.
4
Tối mai tôi nghĩ chúng ta sẽ được lên trên kia, chỗ... Trường đó được gọi là trường gì nhỉ? Thính phòng Parkview. Là gì, thưa quý vị? [Anh Neville nói, “Trung học Parkview.” - Biên tập] Trung học Parkview. Bao nhiêu người đã biết nó nằm ở đâu? Ồ, tôi nghĩ họ sẽ có những dấu hiệu để chúng ta biết, đúng không Anh Neville? Nó ở trên kia cách đây khoảng 3 phần 4 dặm. Sẽ có một bảng hiệu. Anh chị em quay trở lại con đường. Thật là đẹp, tòa nhà cao; Đó là nơi mà anh chị em có thể duỗi tay ra và có thể ghi chép những gì mình muốn. Tôi chắc chắn anh chị em sẽ vui thích chỗ đó hơn là sẽ nổ tung ra trong những buổi nhóm lại đây trong - trong nhà nguyện. Ở đó sẽ có rất nhiều phòng, có nhiều phòng đậu xe.
Người ta có một số quy định cho chúng ta và chúng tôi đã hứa phải vâng theo; Đừng đến đó trước 6 giờ rưỡi? [Anh Neville nhắc họ không đến đó trước 5 giờ 30. - Bt] Vào lúc... Tôi nghĩ tốt hơn cho chúng ta nếu chúng ta đến đó lúc 6 giờ rưỡi. Người ta còn có một thính phòng khác ở trong thành phố đây với 6.000 chỗ ngồi. Nếu chúng ta có điều kiện, có lẽ một ngày nào đó, chúng ta sẽ có một chỗ khác cho những buổi nhóm lớn, có thể lắm trong hè này khi tôi trở về từ hải ngoại.
5
Vậy tôi nghĩ chúng ta có thể sắp xếp chỗ ngồi... Chúng ta có thể sắp xếp chỗ ngồi được cho bao nhiêu người ở đó? [Anh Neville nói, “4.000!” - Bt] 4.000! Như anh chị em thấy đó, chúng ta có rất nhiều phòng; Không có gì phải vội vã. Vậy hãy đến đó lúc 6 giờ rưỡi. Mọi người có thể đến đúng giờ, mọi người đến với nhau. Tôi đảm bảo anh chị em có một chỗ ngồi tốt. Chỗ đó cũng thật thoải mái như ở đây, và - và đây là một nơi anh chị em có thể viết, ghi chú, v.v... Nếu Chúa muốn, Buổi nhóm sẽ bắt đầu...
Tôi nghĩ tối hôm nay, buổi nhóm cầu nguyện tối thứ Tư nầy, chúng ta có... Nơi đó sẽ gần như tràn ngập, vì thế tôi nghĩ tốt hơn chúng ta bắt đầu vào tối mai. Chúng ta thuê chỗ đó với hy vọng chúng ta sẽ có đủ để có một sự tràn ngập nơi này, chúng ta có thể đi đến đó. Tôi tin đó là nơi tốt nhất để đi đến vào tối ngày mai, Anh Neville có nghĩ vậy không? Bao nhiêu người cho rằng đó là ý kiến hay? Anh chị em có thể có rất nhiều căn phòng. Nó đã được thuê; Một số anh chị em trong Hội thánh ở đây đã trả khoản tiền đó. Giá 50 đô-la 1 đêm, một cái giá rất, rất... Ước gì tôi có một nơi nào đó, có nhiều chỗ ngồi mà 50 đô-la 1 đêm, một tòa nhà mới tinh, sân khấu tốt, và... Nhưng chúng ta...
6
Dĩ nhiên, chúng ta sẽ lấy tiền dâng, tôi định như vậy. Chúng ta không muốn họ phải trả khoản tiền đó; Chúng ta sẽ trả lại cho họ. Nhưng khi chúng ta có đủ cho các khoản chi tiêu, dĩ nhiên, chúng ta dừng việc lấy tiền dâng. Chúng tôi không...
Nếu có người lạ nào bước vào với chúng ta, chúng ta thực hiện một chính sách đó là không xin xỏ, kêu nài, thúc ép người ta để lấy tiền. Chúng ta chuyền một cái đĩa lạc quyên, mà đó chỉ là một... Đó là một hành động tôn giáo. Nhiều lần, tôi cố gắng không cho chuyền cái đĩa đó, nhưng không được. Bởi vì sự dâng hiến là một phần của sự hầu việc của chúng ta. Đó là một phần trách nhiệm của chúng ta. Không phải là vấn đề ở chỗ một hào, một xu hay là cái gì khác, nhưng là tất cả...
Anh chị em nhớ Chúa Jêsus đã nhìn thấy một người đàn bà góa, một ngày kia, đi ngang qua nơi mà những người giàu có bỏ vào thùng của cải của họ. Người đàn bà góa đi ngang qua, có lẽ bà có một vài đứa con dại, đang đói đi bên cạnh, bà đã dâng mọi điều mà mình có, 3 xu. Chúa Jêsus đã hỏi, “Ai là người đã dâng nhiều nhất?”
7
Lúc ấy, nếu tôi đứng đó, tôi sẽ nói, “Đừng làm như vậy, chị ơi. Chúng - chúng tôi... Xem này, chúng tôi có nhiều tiền.” Nhưng Ngài không bao giờ ngăn cản bà ta. Ngài biết Ngài đã có những điều kỳ diệu hơn cho bà. Xem đó, sau cùng, bà đã có một ngôi nhà vinh hiển, đó là nơi bà đã đi đến. Ngài không ngăn cản bà. Ngài đã để cho bà bỏ 3 xu vào thùng, bởi vì đó chỉ là — bà muốn làm như vậy. Và đó là... Bà đã muốn làm điều này với con cái của mình, và một bà góa, chỉ với 3 xu để sống. Bà - bà thích làm điều đó. Vậy anh chị em thấy, khi người ta muốn dâng hiến, anh chị em phải cho họ cơ hội để làm điều đó.
8
Nhưng tôi nghĩ đến những chỗ này, người ta hỏi, “Ai sẽ dâng 50 đô-la? Ai sẽ dâng 50 đô-la?” Tôi nghĩ đó là điều có hại cho tâm trí của anh chị em. Tôi - tôi suy nghĩ không biết người ta có cho rằng phải tốn tiền để điều khiển một buổi nhóm... Tôi chưa bao giờ để những người quản lý làm điều này. Tôi đã nói, “Bất cứ khi nào các anh chị em phải làm như vậy, thì là lúc anh chị em vì tôi mà gửi lại cho Hội thánh (Tabernacle) tại đây. Vậy chúng tôi sẽ không phải làm điều đó.” Nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta phải chuyền cái đĩa tiền dâng theo thứ tự để hoàn thành một sự hầu việc tin kính.
Vì thế người ta có lẽ sẽ chuyền cái đĩa tiền dâng nhỏ mỗi đêm, và nói như thế này, “Bây giờ chúng ta lấy tiền dâng.” Và họ sẽ chuyền cái đĩa, cứ như vậy cho đến khi kết thúc.
9
Mỗi đêm, nếu Chúa muốn, tôi tin rằng Chúa đặt vào lòng tôi một Sứ điệp thật rõ ràng cho Hội Thánh. Tôi đã cầu nguyện trong vài ngày. Tôi sẽ không đi vào điều đó, bởi vì những điều thật kỳ diệu đã xảy ra vào một ngày nọ, đó là điều thật lạ lùng. Tôi mong mỏi được nói, với anh chị em về điều đó. Và bây giờ, đề tài chính yếu, mà tôi muốn chia sẻ, được gọi là “Hôn nhân và Ly dị.” Đó là một đề tài to lớn — một đề tài tuyệt diệu. Tôi không biết làm thể nào để bắt đầu. Khi tôi đi lên trên kia để cầu nguyện về đề tài này, Chúa đã đến với tôi. Tôi biết rằng tôi nhờ... Tôi không có, nhưng Đức Chúa Trời đã ban cho tôi... Bây giờ tôi có Sứ điệp này. Đức Chúa Trời đã ban cho tôi một câu trả lời thật chính xác, tôi - tôi biết đây là điều đúng.
Vì vậy, tôi chưa biết chính xác, có lẽ vào ngày Chúa Nhật tôi có thể yêu cầu đến những chị em của chúng ta bỏ qua việc nhóm lại, nhưng tôi - tôi không biết. Điều đó còn phụ thuộc những phụ nữ đã có gia đình có muốn đến với chồng của mình hay không. Có một vài điều thật quan trọng phải được nói ra sự thật và làm thể nào... Vì vậy chúng tôi muốn đưa ra lời tối thượng như LỜI CHÚA PHÁN VẬY, rồi anh chị em hãy nhận điều đó... Anh chị em biết Lẽ thật là gì rồi. Tôi đang tin cậy Ngài làm như vậy.
10
Một ngày kia, tôi lên trên kia tại một nhà hàng để ăn uống, Jerry và tất cả những người đó đang tìm kiếm anh chị em. Họ — họ nói - nói, “Ồ, chúng ta...” Một số — Một trong những cậu thanh niên đã ở đó đã nói, “Ông bạn này nói, rằng, 'Tôi sẽ có một tuần lễ thật tốt lành và thú vị, họ đã... 2 tuần tới đây... họ đã có một cuộc nhóm họp ở đây, Bóng rổ, hay điều gì đó,” rồi anh ta nói, tiếp, “Branham sẽ xuống đó và sẽ có một buổi nhóm. Tôi sẽ cung cấp thức ăn cho nhiều người.” Tại Ranch House, một trong những nơi kia trên đó, họ đã thật sự tốt bụng.
Tôi rất cảm kích tất cả anh chị em, họ đã không khoe khoang khoác lác và nói, những điều tốt đẹp về anh chị em...
Người quản lý tại Ranch House đã gặp tôi vào một buổi sáng nọ. Khi tôi đã rời xa Arizona khoảng 2 tiếng rưỡi. Anh nói, “Ồ, Anh Branham ơi, tôi nghe nói, anh có một buổi nhóm khác. Tôi đã nhận được một số sự giúp đỡ, tôi muốn nói, một điều, đó là những người từ dưới kia, họ đúng là những người tốt.” Điều đó khiến cho tôi cảm thấy thật là tốt lành. Bởi vì, sau hết, tôi cảm thấy anh chị em là những đứa con (kids) của tôi, và tôi - tôi — hay đúng hơn là con cái. Vì thế, tôi... Con cái liên quan đến dê, nhưng anh chị em không phải là dê. Anh chị em là chiên của tôi. Thể nào như vậy được? Vì anh chị em là những con chiên của Chúa và Ngài giao cho tôi chăn. Tôi tin rằng điều - điều này sẽ — Ngài sẽ giao cho tôi làm điều đó. Chúng ta đang bị xuôi theo đề tài khác...
11
Còn về đề tài “Hôn Nhân và Ly Dị,” tôi đã muốn nói, đến nó từ lúc thời điểm của 7 Ấn. Anh chị em biết, tất cả những bí mật trong những chiếc ấn phải được biết — 7 Ấn được mở ra, tất cả những bí mật trong Kinh Thánh. Bây giờ, tôi nghĩ rằng mình hơi già cả rồi, tôi - tôi nghĩ tôi... Tôi nghĩ tốt hơn nên thu vào băng, lỡ có điều gì xảy ra với tôi, Hội Thánh có lẽ sẽ thắc mắc, “Điều gì trong trí của Ngài, Ngài muốn nói điều gì đây?” Những đề tài đó dường như quá khó, tôi nghĩ nhờ sự giúp đỡ của Chúa tôi sẽ cố gắng mang lại cho anh chị em. Rồi nếu có điều đó xảy ra, nếu tôi phải ra đi trước khi Ngài đến, anh chị em cũng sẽ có điều đó trong cuốn băng.
12
Tôi tin rằng chúng ta đã đưa ra một số sách mới. Tôi thấy Chị Vayle; Tôi không biết có Tiến Sĩ ở đây hay không. Anh có ở đây không, Chị Vayle? Anh ta có lẽ đang ở trong buổi nhóm này; Tôi không thấy anh, nhưng... Ồ, vâng, ở phía sau. Anh Vayle đã viết một cuốn sách, đó là... Tôi nghĩ, tôi tin rằng nó đã nói về ngày hôm nay, cả 2 sách. Đúng không, Anh Vayle? Bây giờ anh có 2 cuốn sách ở đây? 2 cuốn sách. Tôi không biết, tôi... Theo tôi biết, mỗi người sẽ nhận một bản sao. Vì vậy, tôi... Nếu anh chị em... Đó là theo tôi nghĩ thôi. Tôi cũng có thể sai.
Rồi cuốn “Bảy Thời đại Hội Thánh” đã được viết xong (Có đúng vậy không, Anh Vayle?), bây giờ đang in. Tôi biết anh chị em sẽ ao ước nhận được chúng, bởi vì nó giải đáp rất nhiều câu hỏi thắc mắc trong lòng anh chị em. Sau đó, ồ, chúng ta sẽ cố gắng nhận 7 Ấn đã được mở ra trong sách, anh chị em biết, vì thế mỗi một chúng ta nên đọc theo thể thức cần thiết — Để có thể nghiên cứu và hiểu được nó.
13
Tôi nghĩ sách đã được viết ra, trước hết, chúng ta phải cảm thụ theo đúng như cách nó được viết ra hoặc nói. Anh chị em biết, giảng một bài giảng là một chuyện, nhưng viết sách là một chuyện khác. Cũng như việc xảy ra khi tôi đụng đến một đề tài, tôi đã nói với anh chị em, anh chị em hiểu. Tôi nói, “Dòng giống con rắn...” Ồ, là độc giả của sách, nếu anh chị em trích riêng nó ra, sẽ thấy thắc mắc, “Dòng dõi con rắn là gì?” Người ta không thể nào hiểu được. Nếu tình cờ chúng ta vào một nơi chẳng hạn như Princeton hay ở đâu đó, người - người ta sẽ cho chúng ta là những người kém thông minh. Vì vậy, Tôi có Anh Vayle giúp đỡ cho tôi điều này, giữ đúng luồng tư tưởng và sửa chỉnh văn phạm. Tôi đảm bảo văn phạm của tôi, chúng sẽ — Nó sẽ là một sự mầu nhiệm đối với họ, đảm bảo có đủ. Thật vậy — Anh Vayle rất giỏi về điều đó, vì thế anh như là một...
14
Tôi nghĩ người anh em quý báu của chúng ta dù sao cũng cần phải có một chút cảm hứng, anh đã nói, anh đã viết một mạch vài cuốn sách như vậy. Anh đã viết một cuốn có nhan đề, tôi nhớ là “Tiên tri của Thế kỷ 20” và một cuốn khác là, “Hội thánh Lao-đi-xê,” tôi tin như vậy hoặc với cái tên gì đó đại khái như thế.
Tối nay, Billy đã bảo tôi, tôi tin rằng có vài ngàn cuốn đã được mang đến trong ngày hôm nay; Ai đó đã đưa chúng đến từ Texas. Vì thế, chúng ta sẽ nhìn thấy chúng. Chúng sẽ cho ta thấy nan đề là gì. Tôi nghĩ chúng đã được bảo trợ; Tôi không chắc lắm. Nếu đúng như vậy, thì anh chị em sẽ được nhận miễn phí. Tôi hy vọng anh chị em sẽ thấy thích thú vì những cuốn sách đó. Nếu anh chị em cảm thấy như vậy, hãy bắt tay với Anh Vayle và nói với anh về sự cảm kích của anh chị em thế nào. Chính tôi cũng chưa được đọc chúng. Nếu tôi đọc những cuốn sách đó có thể tôi sẽ thay đổi tâm trí của mình, vì vậy tôi sẽ cố gắng đọc trong tuần này trong khi tôi có cơ hội.
15
Hôm nay, tối thứ Tư, buổi nhóm chính thức của chúng ta sẽ bắt đầu vào tối ngày mai. Nhưng tôi nghĩ, ở đây giữa anh chị em, tôi không thể thức khuya như ở nhà và - và biết rằng anh chị em đã xuống đây. Tôi... Cũng như một số người họ hàng của anh chị em đến, anh chị em chạy ra đầu làng để đón họ. Và — và tôi - tôi nghĩ tôi đã chạy xuống và chào mừng anh chị em đến Jeffersonville. Vì thế, trong tuần qua, tôi đã... Không, tôi xin lỗi, đã 3 tuần trước đây, khi tôi trở về nhà; Tôi nghỉ ngơi... Sau một số buổi nhóm tại Arizona. Tôi đã trở về để tìm một chút thư giãn, và tôi đã thực hiện một chuyến đi săn, tôi đã đến tiểu bang Arizona nghe nói có sư tử. Tôi đã băng qua rừng 20 dặm để đuổi theo và bắt lấy nó.
16
Nhưng rồi tôi nghĩ ra một điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới từ khi còn trẻ... Cứ tỏ cho thấy thể nào những điều này sẽ xảy ra, tại nơi nhỏ bé mà Chúa đã cho chúng tôi ở đó trong nhiều tháng khi tôi ở ngoài kia, ngôi trường dành cho trẻ em. Tôi đã là một cậu bé... Tôi đoán Jimmy Poole đang ở đây tối hôm nay; Có lẽ người cha của anh cũng đang ở đây, Big Jim. Chúng tôi đã đi học cùng với nhau, và tôi nhớ đến điều này, một đứa trẻ ăn mặc rách rưới với đôi giày, đôi giày tennis thò những ngón chân ra ngoài, mượn giấy của đứa này, mượn bút chì của đứa kia...
Tôi cũng đã từng làm thơ. Chiều nay, Bà Wood ở đây đã nghe tôi ngâm thơ về chiếc xe Ford cũ kỹ của tôi, anh chị em biết, nó là một chiếc xe tốt. Bây giờ... Bà ta nói, “Ồ, anh nên gửi nó cho ông Ford.” Tôi nói, “Có nhiều sự thật về nó. Ông ta...” Tiếng lạch cạch đàng trước, tiếng cót két phía sau và điều rất khó giải quyết được nằm trong cơ cấu bánh răng. Nhưng tôi... Đó là... Đó là một... Nhưng tôi luôn luôn nói, chỉ có một điều tôi phải làm là đếm đủ 4 cái lốp và lúc lắc để nó khởi động rồi mới bước vào xe. Tôi đã nói, “Thật là tốt khi tôi leo lên đồi với nó, nó cứ chạy ì à ì ạch thật là chậm, như muốn nói, 'Tôi nghĩ tôi có thể; Tôi -Nghĩ -Tôi -có -thể,' để rồi bắt đầu phía bên kia đồi nói, rằng, 'Tôi đã nghĩ mình có khả năng; Tôi đã nghĩ mình có khả năng.'” Đó là cách mà chúng tôi leo lên đồi, giống như “Thiên Lộ Lịch Trình.” Vì vậy tôi...
17
Tôi đã có một bài thơ ngắn viết về vài điều như thế. Tôi đã nói... Tôi nghĩ; Lúc tôi mới khoảng 12 tuổi. Tôi đã đứng trên kia vào một ngày nọ và ngắm nhìn hẻm núi kia, tôi liên tưởng đến một con sư tử đang đứng đây trong một căn phòng cũ kỹ này và nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi đã nghĩ ra một bài thơ ngắn. Tôi quay trở lại để hoàn chỉnh nó, hay một điều gì đó như thế. Hãy suy nghĩ thế nào Đức Chúa Trời...
Anh chị em có tin rằng Đức Chúa Trời ở trong tất cả sự linh hứng (sự hà hơi mặc khải, 'inspiration')? Đức Chúa Trời phải sáng tác ra bài hát. Anh chị em có tin rằng Đức Chúa Trời có trong những bài hát? Chúa Jêsus đã Phán như vậy. Ngài đã nhắc đến Đa-vít. Há chẳng phải anh chị em đã biết những điều Đa-vít nói, trong những Thi Thiên sao? “Há chẳng phải...”
Hãy xem sự đóng đinh. Đa-vít đã hát Thi thiên 22. “Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi ôi! Sao Ngài lìa bỏ tôi? Chúng nó đâm lủng tay và chân tôi. Tôi đếm được các xương tôi; Chúng nó xem và ngó chân tôi.” Anh chị em biết. Đó là một bài hát. Thi Thiên là - là một bài hát.
18
Trong bài thơ này, nhìn thấy nó ứng nghiệm như thế nào. Đang đứng đó là một ông cụ non với một tờ giấy mượn được, tôi đã đọc:
Tôi đơn độc, ôi, nỗi cô đơn xa cách phía tây nam,
Nơi bóng núi ngã xuống tận nơi sâu.
Tôi nhìn thấy con sói hoang khuất trong sương mờ;
Tôi có thể nghe tiếng reo hò chỗ con nai gặm cỏ.
Và đâu đó nơi hẻm núi tôi nghe tiếng sư tử rên,
Sự chông chênh của dãy Catalina với ranh giới Arizona.
19
40 năm sau tôi trở lại đó đúng hẻm núi kia, con sư tử đó nhìn tôi đối mặt. Ồ, Chúa ôi, có một vùng đất ngoài dòng sông, bạn ơi. Nó phải ở đó. Có nhiều lời nói, về nó. Tất cả những điều này không phải là hoang đường; Chúng - chúng là điều có thực. Chúng là điều thực tế. Tôi thật vui mừng vì được ở đây trong buổi tối hôm nay cùng với những anh chị em mà tôi mong đợi được sống chung trong cõi đời đời, nơi mà không còn bệnh tật, sự chết và sự phân cách. Sự đi lại không còn có nghĩa gì đối với chúng ta.
20
Tôi nghĩ không có buổi nhóm nào trọn vẹn mà thiếu việc đọc Lời Chúa và có một chút... Anh Neville, khi tôi bước lại gần đây. Billy đã nói, với anh là muốn tôi chia sẻ. Đúng vậy không, Anh Neville? Tôi cảm thấy mình có được nhiều sự chấp nhận, và tôi cảm thấy điều này thật quá tốt lành. Anh chị em biết không...?... Lúc này, anh chị em đã có những bài hát và một số điều gì đó, anh chị em sẽ được Anh Neville hướng dẫn hát, rồi khi lên kia, có khoảng nửa giờ mở đầu, và sau đó chúng đi sâu vào những Sứ điệp thật sự và nhìn thấy những điều chúng ta có thể thấy Chúa làm. Tôi tin...
21
Tôi tin chúng ta có Lẽ thật. Tôi thỏa lòng với Lẽ thật đó. Tôi tin lúa mì là tuyệt đối, còn các thứ vô giá trị khác phải bị nhổ bỏ. Anh chị em biết không? Để thấy... Có lẽ tôi nói, một chút trong lúc mở đầu vào tối ngày mai. Anh chị em biết? Cỏ lùng sẽ phải bị nhổ bỏ khỏi lúa mì như thế nào. Nhưng lúa mì phải ở dưới ánh mặt trời để có thể chín. Đó là mục đích của việc nhóm lại của chúng ta ở đây. Hãy ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Con cho đến khi nhóm nhỏ người này, cho đến khi nó trở nên chín mùi cho Đấng Christ, nó trở nên bánh mì trên bàn của Ngài. Đó là những gì tôi mong muốn.
Bây giờ, trước hết chúng ta đụng chạm đến lời Chúa sau đó đến ngâm thơ, chúng ta hãy cầu nguyện một lần nữa. Rồi chúng ta sẽ đọc một phân đoạn Kinh thánh.
22
Kính lạy Chúa Jêsus yêu dấu, xin Ngài hãy giúp đỡ chúng con trong tối hôm nay với những lời này khi chúng con chờ đợi Ngài. Chúa ơi, chúng con cầu xin ân điển và sự thương xót của Ngài ở với chúng con. Xin Ngài làm mềm lòng chúng con, nhổ khỏi chúng con những thứ vô giá trị, gai góc; Hãy để cho những tia nắng phước hạnh của Ngài chiếu soi lên Lời, Chúa ôi. Xin cho chúng con có một buổi nhóm thật diệu kỳ cho đến chừng không còn người nào là chưa được cứu giữa vòng chúng con, tất cả con cái sẽ được vào Nước Đức Chúa Trời. Cha ơi, xin cho những ai chưa được báp-têm bằng Thánh Linh sẽ nhận lãnh Báp-têm. Chúa ơi, nguyện xin những điều mầu nhiệm lớn lao mà Ngài định tỏ ra cho biết trong thời đại này, hãy bày tỏ công khai cho chúng con và cho chúng con nhìn thấy Chúa một cách rõ ràng, để rồi chúng con biết phải cư xử trong hành động, trong sự sửa mình và đem những thành viên trong thân thể của chúng con vào trong sự kỷ luật với Lời, hầu cho chúng con có thể biết sống thể nào trong những ngày hiện tại, thời điểm mà Chúa Jêsus sắp đến.
Chúa ơi, khi con đọc Lời Ngài tối hôm nay, con có thể đọc được một số từ, còn một số khác thì phát âm sai do sự giáo dục thiên lệch, nhưng Chúa ơi, chỉ một mình Ngài có thể lấy văn cảnh ra. Ngài là Đấng duy nhất có thể làm được điều đó. Không có phương cách nào cho con người để làm điều này; Nó được đặt trong tay Ngài, Chúa ơi. Vậy xin ban cho chúng con mỗi đêm những điều đang cất giấu nơi Lời Ngài, để chúng con có thể trở nên một Cơ-đốc nhân tốt hơn và sống như một tấm gương Cơ đốc ở giữa thời đại mà chúng con đang sống. Chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
23
Nhiều người trong anh chị em, tôi muốn anh chị em trở lại sách Giô-na. Đó là một... Chúng ta thường nói, nhiều về Giô-na như một người sa ngã. Tôi luôn hiểu Giô-na. Tôi không tin rằng Giô-na đã bị sa ngã. Tôi - tôi không tin điều đó. Tôi tin đó chỉ là điều mà chúng ta đôi khi nói, “Anh ta là một Giô-na.” Nhưng nếu chúng ta... Tôi đã nói vấn đề trên một phương diện khác, tôi muốn nói tôi nghĩ về Giô-na, thể nào, những gì đã xảy ra.
Có Lời Đức Giê-hô-va Phán cho Giô-na con trai A-mi-tai như vầy: Ngươi khá chỗi dậy! Hãy đi đến thành lớn Ni-ni-ve, và kêu la nghịch cùng nó; Vì tội ác chúng nó đã lên thấu trước mặt ta.
Nhưng Giô-na chỗi dậy đặng trốn qua Ta-rê-si, để lánh khỏi mặt Đức Giê-hô-va. Người xuống đến Gia-phô, gặp một chiếc tàu đi Ta-rê-si. Người trả tiền quá giang, và xuống tàu đặng đi Ta-rê-si với họ, để khỏi mặt Đức Giê-hô-va.
Há chẳng phải đó là một kết cục đáng buồn? “Người Lánh Khỏi Mặt Đức Chúa Trời,” và đó là đề tài của tôi.
24
Trước hết tôi nghĩ đến điều này. Giô-na là... Theo tôi, lý do, hay nguyên nhân căn bản để ông quyết định làm điều này là vì ông là một người Do-thái, ông được yêu cầu đi đến thành phố Dân Ngoại để kêu la nghịch cùng thành đó, tưởng rằng ông không thể chấp nhận được; Bởi vì những Dân Ngoại sẽ nghĩ, “Người Do-thái này đã làm gì với chúng ta vậy?” Nhưng anh chị em thấy đó, một khía cạnh khác cho chúng ta thấy một điều thật vĩ đại, Đức Chúa Trời không chỉ là Đức Chúa Trời của người Do-thái, nhưng Ngài cũng là Đức Chúa Trời của Dân Ngoại. Ngài là Đức Chúa Trời của tất cả mọi người.
25
Nhưng Ngài tuyển chọn dân Do-thái. Người Do-thái được gọi là tuyển dân của Đức Chúa Trời. Họ được chọn lựa bởi một lý do đặc biệt. Với lý do đó họ được ban cho luật pháp. Nhưng họ không thể nào giữ luật được. Ngài đã bày tỏ qua những người đó một điều là không thể nào giữ luật pháp được. Nếu Ngài là một Đức Chúa Trời công bình... Luật pháp buộc phải công bình, không có ân điển nào trong luật pháp để đem con người ra khỏi sự ràng buộc đó; Không có một hình phạt nào được trả bởi luật pháp. Nhưng nó tiếp nhận ân điển để trả cho hình phạt, chỗ mà luật pháp đặt lên cho chúng ta.
26
Giô-na đã được kêu gọi, một tiểu Tiên tri trong Kinh Thánh, đi xuống thành này. Và ở đây, chúng ta tìm thấy một tấm gương cho tất cả chúng ta. Mỗi một chúng ta, chúng ta luôn luôn chạy trốn khỏi một điều gì đó. Chúng ta chạy trốn khỏi những nan đề; Chúng ta chạy trốn khỏi những trách nhiệm. Chúng - chúng ta có khuynh hướng làm điều đó. Chúng ta muốn chạy trốn càng xa càng tốt. Chúng ta nhận thấy chúng ta đang chạy. Đôi khi chúng ta nhận ra chính mình đang chạy trốn khỏi công việc. Chúng ta không muốn-chúng ta không muốn làm việc. Nhưng tôi nghĩ đến Sa-lô-môn, ông nói rằng chúng ta có thể tìm câu trả lời cho vấn đề bằng cách nhìn xem một con kiến.
Anh chị em biết loài con kiến nhỏ bé, chúng nói, với tôi rằng — nếu con kiến nào không làm việc và cứ nằm đó, thì con kiến đó cũng không ăn vào mùa đông. Vậy, mọi người đều phải — làm việc.
27
Chúng ta có quá nhiều việc phải làm, rất nhiều trách nhiệm chúng ta phải gánh vác. Mọi người đều phải đối mặt với trách nhiệm nào đó.
Khi anh chị em chọn một người vợ cho mình, kết hôn, hay chọn một người chồng, anh chị em phải nhận lấy trách nhiệm. Và anh chị em phải ghi nhớ... Có lẽ anh chị em xây một mái ấm gia đình; Đó là một gia đình tuyệt vời. Anh chị em hãy nhớ, khi phụ nữ đã có chồng, chị em phải đảm đương trách nhiệm nuôi dạy con cái. Chị em có trách nhiệm lo cho nó áo quần, việc ăn uống.
Mọi thứ trách nhiệm. Và cũng dễ lắm lúc những trách nhiệm đến chúng ta chạy trốn khỏi nó. Chúng ta nhận ra rằng hôn nhân là trách nhiệm trong tất cả mọi cư xử.
Thậm chí nhiều lúc tôi nhận ra điều mà thật khó để nói, nhưng đó là sự thật — Đó là những Mục sư Truyền đạo nhiều khi trốn tránh trách nhiệm nói ra Lẽ thật của Lời Đức Chúa Trời khi họ rao giảng. Họ lẫn trốn trách nhiệm đó. Khi Chân lý của Lời Đức Chúa Trời được đưa ra để đối mặt với chúng ta là con người, chúng ta thường có khuynh hướng lẩn tránh cho tới cùng.
28
Tôi đã nói, chuyện với một người cháu của tôi trên kia. Cháu là một người Công giáo, và cháu... Tôi đã làm Báp-têm cho cháu trong Danh Chúa Jêsus ở đây một vài năm về trước, cháu đã làm bạn với một số bạn gái rồi trở về với Công giáo. Tôi cầm tay mẹ cháu lúc chị đang hấp hối. Chị đã nói với tôi, lời cuối cùng, “Xin hãy chăm sóc Melvin.” Cháu đã mơ những giấc mơ. Cháu không thể... Mỗi ngày trong tuần trước cháu nằm mơ và nói, “Con muốn đến Hội thánh của cậu, cậu Bill ạ; Chỗ cậu đứng giảng; Con bước lên và xưng tội; Con đã thức tỉnh. Con đã sai lầm.”
Tôi nói, “Melvin, con không cần giải thích gì cả. Chỗ của con ở dưới kia. Con xuống đó đi.” Đúng vậy.
29
Nhưng đối mặt với trách nhiệm, đôi khi chúng ta tránh không làm điều đó. Là một người cha khi phải đối diện với trách nhiệm cho con cái một trận đòn, thấy nó nhỏ anh em không làm được điều đó. Là một người cha hay người mẹ, anh chị em phải có trách nhiệm nuôi dạy con cái, bởi vì Kinh Thánh chép, “Kiêng roi vọt làm hư con cái.” Quan điểm này có một chỗ đứng tốt trong cái nhìn của tất cả những nhà tâm lý trên thế giới. Nó cũng là Chân lý trong Lời Chúa. Nếu chúng ta áp dụng thật tốt điều này, chúng ta sẽ không còn thấy nhiều tội phạm vị thành niên, những điều tồi tệ và những hư đốn mà chúng ta thấy trên thế giới hôm nay. Nguyên tắc vàng cho những mái ấm bị đổ vỡ trong thời gian trước đây, họ đã để cho con cái họ làm những điều mà chúng muốn.
30
Thậm chí như tôi đã nói, những Mục sư, họ sẽ phải đối mặt với Lẽ thật, và rồi đã tránh né. Họ có — Dường như có điều gì đó mà họ - họ không muốn đối mặt với nó.
Nhiều lần, họ đến nói với tôi, “Tôi biết đó là điều đúng, Anh Branham ạ, nhưng nếu tôi làm như vậy, người ta sẽ đuổi tôi ra khỏi Giáo hội.” Thì đã sao nào? Nếu anh chị em không nói, họ cũng sẽ đuổi anh chị em ra ngoài kia, vậy anh chị em bị đuổi đến một nơi nào đó. Có lẽ anh chị em đối diện với điều đó. Thay vì anh chị em chạy trốn và nói, “Ồ, tôi sẽ rời khỏi chỗ này; Tôi sẽ không trở lại.” Hãy quay lại, và lắng nghe nhiều hơn. Hãy tra cứu Kinh Thánh. Chúa Jêsus Phán, “Các ngươi dò xem Kinh Thánh, vì tưởng bởi đó được Sự Sống Đời đời: Ấy là Kinh Thánh làm chứng về Ta vậy.” Nhưng chúng ta nhận ra rằng người ta không chịu đối mặt với điều đó.
Bước vào trong Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời, chứng kiến lúc Đức Chúa Trời làm nên lời hứa, Đức Chúa Trời bị buộc vào lời hứa đó, và khi Ngài thực hiện lời hứa, người ta ngại phải gánh vác trách nhiệm đương đầu với Sứ điệp trong thời điểm của nó. Chúng ta có thể nhận ra điều đó ở khắp mọi nơi.
31
Còn anh chị em là những người Lu-ther? Có bao nhiêu người Lu-ther ngại — có bao nhiêu người ngại đối đầu với chân lý của Lu-ther khi ông nói, về sự xưng công bình? Xem xét cái giá anh chị em phải trả, có lẽ là mạng sống của chính anh chị em để công khai xưng nhận Chúa Jêsus và trở nên một người Lu-ther.
Nhìn vào những anh chị em Giám Lý, thể nào anh chị em đã từng là những vị 'Thánh cuồng tín' (holy-rollers) Tôi đoán chắc anh chị em đã biết điều đó. Họ chịu ảnh hưởng bởi Thánh Linh và giật tới giật lui. Họ nói, họ - họ có sự co giật. Người Giám... Đó... Không, đó không phải là những người Ngũ tuần; Đó là những người Giám Lý nhiều năm về trước. Họ co giật, run rẩy và chịu ảnh hưởng bởi quyền năng của Đức Chúa Trời. Họ tạt nước vào mặt họ rồi lấy quạt quạt mình, tưởng rằng họ say ngất. Anh chị em được xem như là một vị 'thánh cuồng tín'. Nhưng anh chị em có... Những người cha, người mẹ của anh chị em đã vừa phải chấp nhận điều đó, đối mặt với sự thật và thực tế, vừa phải hạn chế nó lại.
32
Anh chị em Ngũ Tuần đã nhận sự phục hồi các ân tứ như thế nào? Khi báp-têm bằng Đức Thánh Linh xuất hiện với sự nói tiếng lạ và những ân tứ của Đức Thánh Linh sẽ được phục hồi lại cho Hội Thánh, thế thì vì sao những người Giám Lý muốn trục xuất anh chị em ra khỏi, và họ đã làm điều đó. Nhưng anh chị em đã đương đầu với điều đó. Thật một điều gì đó anh chị em phải làm.
Vấn đề thể nào khi anh chị em Báp-têm trong Danh Chúa Jêsus Christ và nhìn thấy đó là chân lý? Anh chị em phải đương đầu với điều này và làm một điều gì đó cho vấn đề. Anh chị em phải có trách nhiệm; Mọi người đều phải có trách nhiệm. Anh chị em phải đối diện với điều này. Đúng vậy.
33
Khi anh chị em nhìn thấy trong thời điểm này, lúc những lời hứa trong Lời Đức Chúa Trời, chúng ta thấy nó đang được ứng nghiệm, thì chúng ta phải có trách nhiệm hoặc đương đầu đối mặt hoặc chạy trốn khỏi nó. Anh chị em phải... Anh chị em không thể ở trạng thái trung tính; Anh chị em phải làm điều gì đó với nó. Sự chuyển dịch phải xảy ra. Anh chị em không thể bước vào cửa nhà thờ rồi đi ra với cùng một con người khi anh chị em bước vào. Anh chị em có thể xa Chúa hơn hoặc gần Chúa hơn sau mỗi lần anh chị em đến đó và đi ra.
Ồ, thật dễ lắm con người trốn tránh khỏi những điều này. Tôi muốn chúng ta nghĩ đến những điều này khi chúng ta chuẩn bị bước vào buổi nhóm chính thức vào tối ngày mai, tôi muốn anh chị em chú ý khi phải đương đầu với việc gì đó, nếu anh chị em — Nếu có một câu hỏi về nó... Nếu có một câu hỏi, ắt đã có sẵn một câu trả lời.
34
Ví dụ khi tôi nói, tôi sẽ đi về hướng tây, thì anh chị em đã chỉ cho tôi con đường này. Ồ, điều đầu tiên anh chị em biết, tôi đã chạy thẳng lên và sai mục tiêu của tôi. Tôi đi quá... Tôi đến tây bắc. Ồ, điều gì xảy ra nếu có ai đó chỉ cho tôi xuống lối này, nhưng tôi đi theo lối kia. Tôi sẽ đi trật mục tiêu; Tôi đi về hướng tây nam. Ồ, chừng nào có một câu hỏi hướng tây là hướng nào, thì đã có một câu trả lời chỉ dẫn ở đâu đó. Chúng ta cũng đối diện những câu hỏi như vậy về những lẽ thật Thánh Kinh, phải có câu trả lời đúng ở đâu đó. Đúng vậy; Nó đã có ở đó.
Khi chúng ta thấy Điều gì đó được ban tặng, tôi nghĩ thay vì chạy trốn, thì nói, “Ồ, thật vô lý, tôi không thể tin một điều như vậy được; Tôi không thể tin điều đó,” vì sao anh chị em không lấy Kinh thánh đặt xuống và đối diện với nó. Hãy nghiên cứu Kinh Thánh. Anh chị em đang có mặt trong buổi nhóm này; Hãy xem xét cách bao quát. Chính anh chị em hãy kiểm chứng nó với Lời; Kiểm chứng Lời bởi Lời. Đó là cách duy nhất khiến cho nó nói, lên Lẽ thật. Nó phải nói Lẽ thật từ Sáng Thế Ký đến Khải huyền.
Đấng Christ là sự mặc khải của toàn bộ Kinh Thánh. Trong Ngài, Đấng Christ, mọi Sự Ứng nghiệm về tất cả những lời Tiên tri của Kinh Thánh được bắt gặp tuyệt đối trong Chúa Jêsus Christ, bởi vì Ngài là Đức Chúa Trời được bày tỏ trong xác thịt.
35
Khi chúng ta nhận ra những điều này, khi chúng ta đương đầu và bước vào trong một buổi nhóm, nhìn thấy quyền năng của Đức Chúa Trời vận hành và thực hiện điều gì đó, làm những công việc siêu nhiên, nhìn thấy nó bày tỏ ra, hãy nhìn vào Kinh Thánh để thấy đó là điều được hứa cho thời điểm này; Rồi khi chúng ta nhìn thấy những điều đó, chúng ta đương đầu với trách nhiệm cũng như chấp nhận nó, đó là điều tôi muốn nói, vì chính chúng ta...
Nhiều người cảm thông; Nhiều người nói, điều đó đúng. Nhưng không - không làm cho những gì — Không khiến cho nó trở nên một điều mà anh chị em phải chịu trách nhiệm.
36
Như tôi đã nói... Điều gì xảy ra nếu - nếu tôi là một người trai trẻ đang đi tìm vợ, để kết hôn, và đây là một cô gái có tất cả mọi phẩm chất mà tôi nghĩ rằng một người phụ nữ phải có, về phương diện đạo đức cô ta là một hoàng hậu, đáng yêu, cá tính tốt, một Cơ-đốc nhân thật, mọi điều mà tôi tưởng nghĩ rằng sẽ làm cho cô trở nên người vợ tốt; Không phải vấn đề tôi nghĩ cô ta hoàn hảo ra sao, cô ta đúng như thế nào, cô ta vẫn không phải là của tôi cho đến khi tôi chấp nhận cô và nhận lấy trách nhiệm với cô như là người vợ của tôi.
Đó là điều tương tự với Sứ điệp tôi đang nói. Có lẽ anh chị em nói, điều này, điều kia đúng, và nói, rằng, “Tôi thông cảm với với điều đó; Tôi tin nó là Lẽ thật,” nhưng anh chị em phải tiếp nhận nó; Nó phải trở nên một phần của anh chị em và anh chị em là một phần của nó. Anh chị em phải có... Thì nó mới là của anh chị em.
Khi anh chị em kết hôn với người phụ nữ mà anh chị em chọn để làm nên một. Đó cũng là cách mà anh chị em cùng với Đấng Christ trở nên. Khi anh chị em thấy Ngài bày tỏ, rồi anh chị em trở nên một phần của Ngài, và Ngài là một phần của anh chị em, cùng nhau anh chị em là một phần của Sứ điệp.
37
Ồ, có bao nhiêu con tàu giáo phái mà anh chị em có để đi xuống Ta-rê-si hỡi những Giô-na ngày hôm nay: 900, khoảng đó, một con tàu có hành trình đi đến một nơi dễ dàng. Không cần phải đối mặt với trách nhiệm. Giô-na không muốn đối mặt với việc đi đến với Dân Ngoại. Ông không muốn mang một Sứ điệp thảm khốc đến đó: “Trong vòng 40 ngày nữa các ngươi sẽ bị hủy diệt nếu các ngươi không ăn năn.” Ông không thích làm điều đó, ông nghĩ, “Họ là Dân Ngoại, thật khó để nói với họ những gì họ phải làm.” Nhưng ông phải đối diện với trách nhiệm đó. Nhưng ông đã đón tàu đi xuống Ta-rê-si, ông xuống dưới lòng tàu và ngủ: chọn một con đường dễ dãi, phương cách dễ dãi.
38
Đó là phương cách phổ biến đối với con người. Thật dễ lắm anh chị em chọn lấy con đường mà mọi người có thể vỗ lưng anh chị em nói rằng anh chị em là người bạn tốt, “Thế nào cũng được...” Và thế gian này sẽ chấp nhận anh chị em. Điều đó dễ trở nên một phương cách phổ biến. Nhưng khi - khi anh chị em phải làm một điều gì đó khác biệt, khi anh chị em phải đứng ra bảo vệ những điều mà anh chị em biết là Lẽ thật, đó là nơi có trách nhiệm khó; Đó là lúc khó khăn đến, đúng vậy.
Ồ, như chúng ta thường hát bài hát cổ:
Ôi dễ làm sao khi đi trên biển không sóng gió,
Để tin vào sức mạnh của cánh tay Đức Giê-hô-va.
Nhưng hãy để cho sóng bắt đầu nổi lên; Hãy để cơn gió giục lòng con sóng, rồi anh chị em làm gì?
Điều gì đó giống như một lần kia, tôi được bảo rằng có một phụ nữ kia đã nói trở lại những ngày đi bằng xe ngựa và xe độc mã. Những ngày đó đã qua đi cùng với việc cô bước ra khỏi Giáo hội. Hỏi rằng, “Cô đã làm gì?”
Trả lời, “Tôi không thể tin cậy Đức Chúa Trời nữa khi những con đường bị đổ vỡ.” Ồ, đó là lúc chúng ta tin cậy Chúa, sau mỗi lần... Sau những tình thế tan vỡ. Anh chị em đang tin cậy vào những đường lối cho đến khi nó không còn nữa. Vâng.
39
Vậy, chúng ta nhận thấy chúng ta có nhiều con đường dễ dàng để đi, những con tàu đi xuống Ta-rê-si, vì sự dễ dàng. Sự vô trách nhiệm, nó tràn vào bên trong; Anh chị em có được mọi thứ đưa đến, mọi người thích anh chị em, và mọi người — Không ai bất đồng với anh chị em, anh chị em cũng không bất đồng với ai; Nếu đó không phải là cái giẻ rửa chén (Điều đó đúng như vậy. Vâng.), ăn ngon, ngủ yên. Tại sao, tôi không quan tâm anh chị em là ai và anh chị em ủng hộ cho điều gì... Thực sự, những người có suy nghĩ đúng đắn họ sẽ tôn trọng anh chị em hơn nếu anh chị em giữ vững lập trường của mình về điều gì đúng. Đúng vậy. Đừng quan tâm...
40
Anh em cưới một phụ nữ, có lẽ cô ta không hấp dẫn lắm và dù cô ta là gì đi nữa, nhưng anh em hãy cho phép người phụ nữ đó bảo vệ cho những nguyên tắc của phái yếu, hãy để cô ta trong địa vị của một phụ nữ, và nếu một người đàn ông có một chút nam tính, anh sẽ có trách nhiệm với cô ta. Tôi hoàn toàn cảm kích với ai có những điều mà họ tin rằng đó là sự thật, họ nghĩ là đúng và ủng hộ cho những điều đó.
Thật yếu ớt làm sao, đó là những điều. Có rất nhiều Cơ-đốc nhân ngày hôm nay thật èo uột, yếu đuối, cho đến khi họ quyết định gia nhập một Giáo hội, đi đến một nơi nào đó, ghi tên của họ vào sổ, hoặc làm một vài điều nho nhỏ, nhảy tới nhảy lui, la hét hoặc làm một điều gì đó gọi là Cơ-đốc giáo. Cơ-đốc giáo đơn giản là một đời sống chịu khó nhọc cho Đức Chúa Trời trong thế giới hiện tại này. Nó thường là sự nhen lên một ngọn lửa yêu thương của Đức Chúa Trời trong lòng khiến anh chị em bừng cháy, tách biệt anh chị em ra khỏi những con người và trở lại với Đấng Christ. Trách nhiệm.
41
Nhưng thật dễ dàng để đi trên con đường của thế gian. Thật dễ lắm xuôi theo dòng nước. Anh chị em đi ra ngoài kia, bước xuống dòng sông với con thuyền của mình, lấy mái chèo và bắt đầu chèo ngược dòng nước; Anh chị em làm như vậy lâu và nó thật khó khăn, nhưng chỉ một lần buông mái chèo và nhìn xem nó trôi nhanh như thế nào ngang qua những hàng cây ven sông. Nhưng hãy xem thử anh chị em đang đi đến đâu. Khi thấy điều gì đó trôi quá dễ dàng, nên nhớ rằng, anh chị em đang đi đến một thác nước lớn; Anh chị em đang đến với sự sa ngã. Và chẳng bao lâu anh chị em sẽ trôi theo cùng với thế gian, dễ lắm. Anh chị em không muốn như vậy. Không, thưa quý vị. Nhưng anh chị em phải chấp nhận trách nhiệm của mình.
Bây giờ, anh chị em tin một điều và anh chị em nghĩ rằng đó là Lẽ thật...
42
Trách nhiệm mà Đức Chúa Trời đã giao cho chúng ta ngày hôm nay đó là mang đi Sứ điệp... Khi tôi càng già đi, tôi biết số ngày của tôi ít lại, tôi cảm thấy trách nhiệm càng lớn hơn: vội vã hơn. Chúng ta phải làm điều đó. Chúng ta phải đi đến những nơi mà chúng ta có thể đi và nói Sứ điệp, nói với người ta rằng Chúa Jêsus Christ đang đến, Ngài là Đức Chúa Trời và chẳng bao lâu nữa Ngài sẽ đến. Không có một sự hy vọng nào cho thế gian này ngoài sự hiện đến của Chúa.
43
Nhìn lại một số người bạn mà cùng với tôi trên kia khi Thiên sứ của Chúa... Những chàng trai đang ở đây, tôi tin rằng họ đã nhận ra chỗ mà sự việc xảy ra. Cứ nhớ những gì Chúa Phán với Anh Wood ngày đó, khi chúng tôi đang đi lên đồi. Anh đã khóc bởi vì vợ của anh bị bệnh. Chúa Phán, “Hãy nhặt hòn đá lên, ném lên trời và nói, ”CHÚA CÓ PHÁN NHƯ VẦY.“ Tôi đã làm điều đó. Anh Wood đang ở đây như là một nhân chứng.
Tôi đã nói, “Anh Wood à, anh sẽ thấy sự việc xảy ra.” Ngày hôm sau, khi chúng tôi đang ở đó, tất cả chúng tôi... một nhóm người đang ở tại đây tối hôm nay...
44
Một Mục sư trẻ đã ở đó, và anh ta là một... Tôi để ý... Tôi đã gặp anh vào một đêm trước đó; Anh đã tham gia trại của chúng tôi. Anh đã đến cùng với chúng tôi. Anh hỏi tôi, “Anh Branham à, có phải anh đã nhìn thấy những khải tượng được tỏ ra như thế này?”
Tôi trả lời, “Vâng, thưa anh. Nhưng tôi đến đây để ra khỏi công việc, và tìm kiếm một chút nghỉ ngơi.” Anh nói...
Tôi nói, “Ồ, dĩ nhiên, Ngài bày tỏ cho tôi những điều tại nơi đây. Trên đồi này 7 Thiên Sứ đã giáng xuống.”
Anh nói, “Vâng, tôi hiểu. Tôi là một trong những người bảo trợ buổi nhóm của anh ở California.”
Tôi nói, “Ồ, tôi rất vui vì được biết điều đó.”
Trong khi tôi đứng đó, tôi đã nhìn quanh và thấy một bác sĩ to chắc, khỏe đang nhìn vào mắt của anh ta, và tôi nghe vị bác sĩ nói, “Con mắt ông sẽ phải nhắm lại, bởi vì bệnh dị ứng.”
Tôi nói, “Lý do mà ông cầu xin tôi điều đó, là vì bác sĩ của anh bảo với ông rằng vào một ngày kia con mắt anh sẽ bị nhắm lại.”
Anh nói, “Đúng vậy.” Rồi anh ta nhìn quanh.
Tôi thấy mẹ của anh cởi vớ ra và đưa ra cái chân có những khối u giữa những ngón chân, bà đưa chân và nói, “Nếu con có gặp Anh Branham, thì nói anh cầu nguyện cho cái chân của mẹ.” Tôi nói, “Mẹ anh đã đưa cái chân bị dính ra, bảo rằng bà đã bị những khối u nhỏ giữa những ngón chân, và nói, 'Nhờ Anh Branham cầu nguyện cho.'”
Anh nói, “Anh Branham à, đó là sự thật.”
Tôi nhìn lại, khi tôi làm như vậy, tôi thấy anh đang đứng đó nhìn tôi với đôi mắt sáng ngời. Tôi đã chứng kiến điều này xảy đến với anh; Đôi mắt của anh còn tốt hơn bất cứ ai trong trại. Chúa đã chữa lành cho anh và làm cho anh khỏe mạnh.
45
Lúc tôi đứng đó Chúa đã Phán — Đã bày tỏ cho tôi những gì sẽ xảy ra: “Sự sửa phạt sẽ giáng xuống tại bờ biển phía tây.” Ngài Phán, “Hãy để nơi đó dành cho lửa.”
Tôi cầm cái xẻng trong tay, đi lên trên kia... Anh Roy Roberson, tất cả chúng ta đều biết anh; Theo như tôi biết, anh không có ở đây tôi hôm nay; Anh đang ở ngoài Arizona. Anh là vị quản nhiệm trông coi ở đây. Vào một buổi sáng đẹp trời, khoảng 10 giờ, những chàng trai đang ở xung quanh đó, 10 hoặc 12 người chúng tôi, cắm trại ở đó, và đang lột da những con heo và làm một số việc. Vì thế chúng tôi, tôi đi quanh và nói, “Roy, hãy trốn nhanh lên. Có một điều gì đó đang được sửa lại ở đây.” Tôi không thể nói với anh ta nhiều hơn. Khi tôi trải qua ở đó...
Cơn gió lốc của Đức Chúa Trời giáng xuống từ trời và nghe như có tiếng vỗ tay, rúng động cả khu đồi, chạy sâu vào trong núi, tạo một vệt đứng cách đầu tôi khoảng 5 bộ, những tảng đá bay ra chém hết những ngọn cây, bay lên trời rồi rớt xuống lại với một phép Báp-tem lớn khác, đâm ngang qua núi, và ném những tảng đá ra ngoài như vậy. Cứ như vậy 3 lần, rồi bay lên trời.
Anh Banks băng qua chỗ tôi và nói, “Có phải đây là những điều anh đã nói ngày hôm qua không?”
Tôi nói, “Vâng, chính xác là như vậy.”
Rồi 2 ngày sau đó, trên Alaska hầu như bị chìm ngập. Trên dưới bờ biển phía tây đã bị những trận sấm sét, nhấn chìm và mọi điều đã xảy ra. Một trong những ngày này, nó đã bị chìm xuống dưới đại dương. Đúng vậy. Điều đó là gì? Chúng ta đang sống trong thời điểm mà Chúa đang đến.
46
Chúng ta thấy những học thuyết và nhiều thứ dấy lên cùng những điều khác biệt này; Chúng ta biết có một câu trả lời đúng cho vấn đề đó. Có người ở ngoài kia tại vùng quê họ đi vào những hang động hoặc những cái gì đó. “Vào ngày 16 tháng 3 (Anh chị em đã đọc nó trên báo) Chúa sẽ đến.” Anh chị em biết không phải như vậy. Chúa Jêsus Phán, “Về ngày và giờ đó chẳng ai biết.”
Khi chúng ta nhìn thấy tất cả những điều này, những điều xảy ra theo cách của chúng, phải có một câu trả lời đúng ở đâu đó. Phải có một Sự Thật. Có hướng đông thì phải có hướng tây, có đông nam thì phải có tây bắc, nhưng phải có một câu trả lời đúng ở đâu đó cho vấn đề... [Băng trống - Bt]
47
Có thể tránh điều này được không? Chúng ta phải nói với người ta rằng chúng ta đang sống trong thời điểm mà Con của Đức Chúa Trời sắp đến. Chúng ta muốn - muốn theo dõi và Đức Chúa Trời... Hãy luôn luôn hoạt động, hãy sẵn sàng giúp cho người ta một câu trả lời đúng.
Thật luôn luôn như vậy. Con người đã chạy trốn và rời xa Chúa Trời từ khi A-đam ở trong vườn Ê-đen. Khi A-đam ở trong vườn Ê-đen, lúc đó ông đối mặt với sự quyết định lựa chọn: Ở với Chúa Trời hay là đi với vợ? Ông đã chọn — ông đã chọn điều đó... Trách nhiệm đặt trên ông. Ông vừa phải nghe lời vợ vừa phải nghe lời Chúa Trời. Khi ông đã chọn lựa đi theo con đường của vợ mình... Và khi ông làm điều đó, ông đã đánh mất điều kiện sống ban đầu và đem đến sự chết cho toàn thể thế gian này. Khi ông phải nhận lấy trách nhiệm ông cũng tiếp nhận thứ ánh sáng mới của vợ ông nhận ra mà trái ngược với... Ôi, Chúa ơi. Hãy suy nghĩ đến điều này. Chúa Trời chỉ ban cho họ khoảng 8 đến 10 chữ phải tuân giữ: “Nhưng về cây đó thì chớ hề ăn đến.” Đó là tất cả những gì họ phải tuân giữ. Dầu chỉ bấy nhiêu chữ, họ cũng đã phá vỡ chúng. A-đam phải đối mặt với, “Tôi sẽ - sẽ làm theo lời vợ tôi nói, hay làm theo những gì Chúa Trời Phán đây?” Rồi ông đã tới chỗ đôi mắt của mình mở ra. Ông phải nhận lấy trách nhiệm. Điều đó đã đưa dòng dõi loài người đến sự chết.
48
Rồi đến một A-đam khác, đó là Đấng Christ, không Ai giống như Ngài. Một số người nói rằng Ngài không phải là Đức Chúa Trời. Nhưng sự độc nhất vô nhị của Ngài chứng minh Ngài là Đức Chúa Trời. Chưa có một tạo vật nào đã từng sống mà giống như Ngài. Ngài đã sống trong một thế giới cho Chính Ngài. Ngài đã sinh ra không theo công lệ thiên nhiên...?... Ha-lê-lu-gia! Chính Ngài là Đấng Tạo Hóa trong xác thịt. Ai có thể đứng vào chỗ mà Ngài đã đứng? Ai đã nói, như Ngài? Ai đã từng dạy những điều như Ngài đã dạy? Ai đã từng làm những điều Ngài đã từng làm? Sự độc nhất vô nhị của Ngài chứng minh Ngài là Đức Chúa Trời. Không có một Tiên tri nào hoặc một điều gì khác có thể làm những điều như Ngài đã làm, Ai có thể kêu kẻ chết sống lại, ai có thể điều khiển thời tiết, và làm bất cứ điều gì mình muốn. Ngài là Đức Chúa Trời. Ai có thể đứng trong chỗ của Ngài? Ngài chỉ có thể là Đức Chúa Trời trong sạch, toàn hảo trong xác thịt ngự giữa chúng ta.
49
Không có gì có thể sánh với Ngài. Ngài đã sống trong thế giới của chính Ngài. Không ai từng Phán ra như Ngài. Khi Ngài mở miệng, thì phải có điều gì đó về việc này. Điều gì đó khác biệt với bất cứ ai khác.
Một số người cho rằng Ngài chỉ là một con người bình thường. Tôi chống lại điều đó. Ngài là Đức Chúa Trời; Đó là câu trả lời cho câu hỏi Ngài là gì. Bởi vì không ai Phán ra giống như Ngài; Không ai có thể Phán ra như Ngài; Bởi vì Ngài là Lời hằng sống trở nên xác thịt, bày tỏ sự đầy trọn của Đức Chúa Trời.
Tôi sẽ thừa nhận những Tiên tri với những Sứ điệp của họ. Họ đã có những Sứ điệp rồi; Họ có điều đó bây giờ. Nhưng có một sự Đầy Trọn của bổn thể Thượng Đế được tỏ ra ở đó. Ngài là Đấng độc nhất, Ngài là Đấng phải đối mặt với vấn đề tất cả những quyền năng vĩ đại mà Ngài có. Ngài tuyệt đối là Vua của thế giới. Ngài đang ở với các thánh của Ngài hiện bây giờ.
50
Ngài đã ở đó. Một con người nghèo làm sao, không có một chỗ cho Ngài gối đầu, dù Ngài biết nơi nào có một con cá đã nuốt một đồng bạc. Đấng, người đã hóa nước thành rượu nhưng không có chỗ gối đầu? Ngài đã mang lấy một trách nhiệm đã được giao trong tay Ngài. Ngài đã từng kêu kẻ chết đã 4 ngày trong mồ mả, xác đã thối rữa sống lại? Có phải Ngài không thể tự cứu lấy mình? Chắc chắn Ngài có thể, nhưng nếu Ngài làm điều đó Ngài không thể cứu chúng ta. Ngài phải mang vác trách nhiệm. Bởi vì Ngài vâng phục Lời, chỗ mà A-đam đã bất tuân, ông đã chọn con đường tắt xuống Ta-rê-si, nhưng Chúa Jêsus đã chọn con đường đi đến Ni-ni-ve để đến với Dân Ngoại nhận làm Cô Dâu của chính Ngài. Tôi rất vui vì Ngài đã làm điều đó tối hôm nay. Chúng ta nên đương đầu với những sự thật vì chúng ta thuộc về Ngài và lánh khỏi thế gian. A-men!
51
Mỗi người phải đối mặt với điều đó, phải mang lấy trách nhiệm trước Đức Chúa Trời. Chúng ta theo gương của Nô-ê, ông đã... Nô-ê, Môi-se, Ê-li và tất cả những phần sót lại của họ trong mọi thời đại, phải gánh lấy trách nhiệm. Họ đã phải làm điều đó. Đó là lý do họ được sai vào thời điểm...
Nhìn Nô-ê trong thời đại khoa học của ông, thế nào ông đã phải đối mặt với những điều rất không khoa học. Không có lý do tại sao nó không thể là không khoa học. Đúng hơn nó là điều không có khoa học. Vì người ta bảo rằng trời sẽ mưa ngoài những từng trời. Họ... Chưa bao giờ thấy mưa từ trời. Ồ lúc bấy giờ, ông phải đương đầu với vấn đề đó. Đức Chúa Trời Phán rằng sẽ có mưa. Và rồi ông...
52
Đức tin không có việc làm là đức tin chết. Nếu anh chị em nói, “Tôi tin điều đó,”rồi không có một hành động nào... Tương tự như Sứ điệp. Nếu anh chị em nói, “Tôi tin.” Nhưng không có hành động, thì có ích chi? Nô-ê đã đi vào công việc với chiếc búa của mình, đóng một con tàu để khẳng định những gì ông nói. Đó cũng là những gì chúng cần làm. Chúng ta phải có việc làm để chứng minh cho đức tin của chúng ta. Việc làm của chúng ta minh chứng cho đức tin của chúng ta.
Môi-se đã phải làm điều đó, và Ê-li đã phải làm điều đó. Mỗi Tiên tri trong thời của họ đã phải gánh lấy và ủng hộ những trách nhiệm này. Nhưng nhiều người trong họ đã không làm điều đó chẳng hạn như Giô-na. Ông đã trốn chạy; Họ đã không làm đúng.
53
Lưu ý. Hãy kêu la nghịch cùng nó. Ồ, vấn đề là ở chỗ đó; Đó là một chủ đề. Hãy la lên nghịch cùng nó. Đó là phần cản trở. Ông đã đi định đến nói với những người kia, “Tôi đến để gia nhập với các anh. Các anh biết, tôi tin, tôi sẽ nói với các anh những gì tôi sẽ nói; Tôi phải làm một điều nho nhỏ ở đây, tôi tin tôi có thể làm một điều mà đem chúng ta lại gần nhau, điều này, điều nọ.” Nhưng đó là sự kêu la nghịch cùng nó. Khi anh chị em phải kêu la nghịch cùng điều gì đó... Lúc bấy giờ, ông phải kêu la nghịch cùng mọi điều ở dưới kia, kêu la nghịch cùng thành phố, kêu la nghịch cùng công việc của họ, kêu la nghịch cùng Giáo hội của họ, kêu la nghịch cùng những Tiên tri của họ, kêu la nghịch cùng những Mục sư của họ, kêu la nghịch cùng những thầy tế lễ của họ, kêu la nghịch cùng chúng nó, tất cả mọi điều, kêu la nghịch cùng chúng nó.
Nô-ê đã kêu la nghịch cùng thời của ông (Chắc chắn ông đã làm thế.), nghịch cùng các Giáo hội trong thời của ông. Môi-se chắc chắn phải kêu la nghịch cùng những người cùng thời của ông, những thầy tế lễ, dân sự v.v... Ông kêu gào trên tất cả các con đường trên đồng vắng. Lần kêu khóc này tiếp nối với lần kia, ông liên tục khóc cho dân sự. Ê-li không được ưa chuộng lắm trong thời của ông bởi vì ông đã kêu la nghịch cùng thời đó. Chắc chắn là như vậy.
54
Giăng Báp-tít không được nhiều người thích trong thời của ông. Ông đã kêu la nghịch cùng họ. Ông đã nói với vua, kẻ chuyên quyền của xứ... Vị -vị vua đã cướp vợ của em trai mình. Giăng đã phải giảng dạy về hôn nhân và ly dị vào một buổi sáng kia. Vậy ông đã kêu la nghịch cùng điều đó; Ông nói, “Không có luật pháp nào cho phép ngươi lấy cô ta.” Rồi cái giá mà ông phải trả là bị chém đầu, nhưng ông phải kêu gào, ông đã đối đầu để hoàn thành bổn phận. Ông chưa bao giờ xuống tàu đi đến Ta-rê-si và nói, “Ồ, tôi đồng ý với bệ hạ, Hê-rốt ạ. Điều đó đúng. Chừng nào bệ hạ còn nghĩ cô ta là người phụ nữ đẹp, cô ta sẽ làm người vợ tốt cho bệ hạ, thì hãy tiến tới.” Ồ, chao ôi. Chúng là thứ giẻ rửa chén. Chỉ là một thứ nhỏ... Vì nó không là gì cả ngoài để lau chùi được những cái đĩa.
55
Nhưng hãy để ý. Giăng đã không làm theo cách đó. Ông đã đối đầu với nó cách đúng đắn. Ông nói, “Không có luật pháp nào cho phép ngươi lấy cô ta.” Vâng, thưa quý vị. Ông đã đứng ra chống nghịch với điều đó.
Họ không bao giờ trốn chạy; Giăng đã không làm vậy; Họ đứng ra đương đầu với sự thật. Môi-se đã một lần cố chạy trốn như Giô-na, nhưng Đức Chúa Trời đã mang ông trở lại. Nhiều người trong họ đã cố trốn chạy khỏi trách nhiệm; Họ đã bắt đầu... Nhưng hãy xem, nếu Đức Chúa Trời kêu gọi anh chị em và anh chị em chắc rằng Đức Chúa Trời hiện diện trong Sứ điệp, thì không có điều gì có thể xoay anh chị em trở lại. Nó không đã không xoay được Giô-na. Không, thưa quý vị.
56
Ngày xưa, A-mốt đã kêu la, “Khi sư tử gầm thét, thì ai mà chẳng sợ? Khi Chúa Giê-hô-va đã Phán dạy, thì ai mà chẳng nói, tiên tri? Ai mà chẳng nói, tiên tri?” Khi Đức Chúa Trời Phán thì điều đó chắc chắn phải xảy ra, và đúng vậy...
Sư tử gầm thét, mọi người đều sợ. Vâng, thưa quý vị. Nếu anh chị em đã từng nghe sư tử rống ngoài rừng... Anh chị em nghe những tiếng meo meo trong những cái chuồng ngoài kia, vì chúng là những con sư tử được thuần hóa, anh chị em nên nghe con sư tử hoang gầm thét một lần. Những tảng đá có thể lăn xuống khỏi đồi 400 mét. Tôi không thấy ở đâu mà có tiếng thét khỏe như vậy. Nó gằm đầu xuống, dựng lông lên; Tôi chưa bao giờ nghe thứ gì... Giống như một khẩu súng thần nông bắn ra, nó gầm lên một tiếng lớn từ trong những lá phổi. Ai mà chẳng sợ? Người ta nói, nếu anh chị em bị sư tử giết chết, thì không đau đớn lắm. Nó làm cho anh chị em sợ chết khiếp trước khi nó tiến đến chỗ anh chị em. Này, anh - anh chị em đừng để ý đến nó. Nó làm anh sợ hãi bởi tiếng gầm thét dữ tợn của nó, nhưng nó chỉ dọa nạt trong tức khắc thôi.
57
A-mốt đã nói, “Khi sư tử gầm thét, thì ai mà chẳng sợ? Khi Chúa đã Phán dạy, thì ai mà chẳng nói tiên tri?” Khi anh chị em nhìn thấy Đức Chúa Trời làm điều gì đó... Anh chị em nói, tôi không phải là một Tiên tri... Giô-na đã nói... “Có lẽ tôi không phải là một Tiên tri hay con trai của Tiên tri; Nhưng Đức Chúa Trời đã Phán, ai mà chẳng nói tiên tri?”
Có lẽ tôi không phải là một Tiên tri; Có lẽ tôi không phải là điều này, điều nọ; Khi tôi thấy Đức Chúa Trời làm điều gì đó và tôi thấy ở đây trong Lời, Ngài đã Phán hứa về nó, ai có thể cầm giữ được sự yên ổn của họ. Chắc chắn Ngài phải hoàn thành điều của Ngài.
Chúng ta cũng không thể trốn chạy núp sau những tín điều, những mối thông công ở đây, và đi xuống Ta-rê-si; Chúng ta không cần đi đến với họ.
58
Nhiều người giống như A-đam, làm cùng một điều, đó là cố tạo ra một điều thay thế trong cách nào đó, cố gắng tìm ra một con đường, và tạo một sự thay thế để đối mặt với Đức Chúa Trời sau khi họ biết mình có lỗi, ông đã đối mặt với sự thật, đã tiếp tục cùng với vợ mình và làm đúng cái điều mà Đức Chúa Trời bảo không được làm. Dù thế nào đi nữa, ông đã làm điều đó. Rồi ông nhận ra mình bị lõa lồ, cả hai ông bà đang ở trong vườn Ê-đen. Mắt họ mở ra; Họ biết điều đúng điều sai. Ông cố tìm ra một vật thay thế để phủ lên mình. Đó là cách mà chúng ta cũng làm trong ngày hôm nay, xin lỗi, chúng ta nói, “Ồ, tôi nói, với anh, nếu điều này, nếu điều kia...” hoặc, “Nếu, nếu, nếu;” Chúng ta đã làm điều đó. Nhưng chúng ta phải đương đầu với nó. Có điều đúng và cũng có điều sai. Nếu điều gì đúng, hãy giữ nó lại. Nếu nó sai hãy tránh khỏi nó. Đó là tất cả. Hãy gạn lọc — Hãy tìm ra điều nào đúng. Anh chị em không cần phải chờ đợi lâu hơn nữa. Chúng ta hãy tìm ra điều gì là Chân Lý và điều gì đúng hãy giữ lấy nó. Chúng ta biết đó là sự thật.
59
Chúng ta nhận ra con người chúng ta ngày hôm nay quá... Dường như mọi sự chân thật đã ra đi khỏi những Giáo hội.
Chúng tôi đang sống trong ngôi nhà kia của một người chị em quý báu đến với Hội thánh này; Có lẽ chị đang ở đây tối hôm nay. Và chị cho người ta thuê; Chị rất tử tế đối với chúng tôi và để cho chúng tôi ở một chỗ ở đó. Tôi muốn nêu tên chị, nhưng có lẽ chị không muốn như vậy. Chị thật tử tế đối với chúng tôi, ồ chúng tôi sẽ không - không tiết lộ về chị. Nhưng chị là một người phụ nữ rất yêu dấu. Trong ngôi nhà có một cái Ti-vi. Chúng tôi lấy 2 phòng đôi. Tôi có một gia đình lớn, một lũ trẻ, và chúng tôi — Anh chị em biết, chúng nó có giường đầy đủ. Và mọi thứ chất đống ở trên, chúng tôi phải bước qua cái này cái kia để đi ra đi vào.
60
Sau đó họ có được một cái Ti-vi ở đằng kia. Nhờ chiếc Ti-vi đó những đứa trẻ có thể xem một số loại thánh ca được hát trong sáng Chúa nhật. Anh chị em biết, thật anh chị em bị hổ thẹn nếu không có một Cơ-đốc giáo chân thật mà đâu đó anh chị em góp phần, để nhìn thấy những gì gọi là Cơ-đốc giáo. Bởi vì dường như tất cả sự thành thật đã đi xa khỏi. Bởi vì thật là khủng khiếp trên con đường họ đang đứng kia họ đấm đá lẫn nhau, cố gắng hát những bài thánh ca và mọi thứ như vậy, buông lời đùa cợt mà khó lắm một thủy thủ mới làm, rồi nói đủ mọi thứ. Anh chị em biết sự thiêng liêng của Cơ-đốc giáo dường như đã bị đánh mất vị trí của nó.
61
Tôi bước vào Nhà thờ kia và - và thấy Mục sư đã đứng lên thông báo rằng sẽ có một cuộc thi bơi. Tất cả những phụ nữ mặc đồ tắm, họ đi ra ngoài kia. Họ có một cuộc thi đấu, những phụ nữ này, bơi lội. Họ sẽ tổ chức một bữa tiệc với một vài thứ, họ sẽ chiên nhiều gà, và chơi trò lừa, cùng tất cả những điều đại loại như vậy. Đối với tôi điều đó lấy đi sự chân thật đã đi khỏi Cơ-đốc giáo. Hãy đối phó với bất cứ điều gì.
62
Tôi đã thấy... Tiếp theo đây... Tôi nhận ra... Anh chị em biết, chúng tôi nhận thấy có nhiều chị em của chúng ta ở đây mặc đồ ngắn cũn cỡn trong một xứ lạnh hơn những quốc gia xứ nóng. Đúng vậy. Ngoài kia, một nơi nóng thật sự nhưng không có nhiều người ăn mặc kiểu như vậy. Nhưng ở đây nơi - nơi thời tiết lạnh lẽo mà người ta đã mặc như thế. Thật là... Họ không nhận ra đó là điều ma quỷ đang làm. Nếu điều đó là thuận tiện, nếu nó giúp ích cho chị em, thì nó sẽ khác đi. Là đàn ông. Tôi nghĩ trông như một người đàn ông bệnh hoạn. Nhưng đó — nhưng... Vâng, vâng, chị em... Không phải chị em không cần để ý đến cánh đàn ông. Nhưng quý cô, thân thể của quý cô là thiêng liêng, quý cô cần phải giữ lấy nó. Hãy xem ngày xưa...
63
Nếu anh chị em nhìn thấy người ta ngày hôm nay... Có 2 linh; Một là Đức Thánh Linh; Cái kia là linh bất khiết, đó là linh đang điều khiển điều này. Cả hai đều thuộc vấn đề tín ngưỡng, đó là một điều lạ; Cả hai đều là vấn đề tín ngưỡng. Cũng giống như Ê-sau và Gia-cốp, cả hai đều sùng đạo; Giống như Ca-in và A-bên, cả hai đều tin kính; Giống như Giu-đa và Chúa Jêsus, cả hai đều tin kính... Và chúng ta thấy điều đó ngày hôm nay, cả hai mặt đều là tin kính. Nó đều là linh. Người ta chết đi, nhưng linh không chết; Nó vẫn cứ tiếp tục. Cả hai đều là tín ngưỡng, một cái được sở hữu bởi Đức Thánh Linh, bày tỏ một lối sống mà người ta nên sống, đó là bước đi trong sự tin kính và chân thật.
Họ có thể giúp đỡ anh chị em không vì tiền bạc, họ làm mọi thứ thật thà để có thể giúp ích cho anh chị em, họ sẽ hết sức tử tế. Số khác chúng ta thấy ngược lại, tuy nhiên, cả hai đều là linh tín ngưỡng. Cả hai, một là Đức Thánh Linh và linh kia là linh bất khiết. Chúng ta — nếu anh chị em chú ý nó sẽ... Cho dù được công bố là tin kính, người ta chế giễu anh chị em và gọi anh chị em là một 'thánh quá máu' (holy-roller), chúng có thể làm mọi thứ mà chúng có thể.
64
Người ta cố tình lờ đi Lời bất biến của Đức Chúa Trời như thể nó chưa từng được viết ra. Anh chị em có thể nói, “Xem đây, nếu Báp-têm... Tôi có Đức Thánh Linh.” Nhưng đứng đó với điếu thuốc trong tay đang hút? “Vâng, tôi có Đức Thánh Linh. Tôi không nghĩ rằng có điều gì sai với việc uống một chút rượu. Tôi không nghĩ rằng...” Và anh chị em có để ý, “Tôi không nghĩ?” Nhưng Đức Chúa Trời nghĩ khác, anh chị em biết, dĩ nhiên, là theo Lời Ngài. Họ — và họ - họ đơn giản là quá coi thường điều đó. Chính xác là như vậy.
65
Như một người già nua, bé nhỏ, và tàn tật đã nặng nề lê bước, lúc vua Đa-vít bị phế truất khỏi ngai của mình... Đa-vít leo lên núi Ô-li-ve và nhìn lại, ông đã vừa đi vừa khóc lóc. Một lão già, gầy gò đã lê bước rủa sả vào mặt ông. Người cận vệ nói, “Cớ sao con chó chết kia dám mắng vua của tôi. Hãy để tôi đi chém cái đầu chó của nó.”
Đa-vít nói, “Hãy để cho nó rủa sả.” Kìa họ phỉ nhổ vào mặt ông.
Khoảng 800 năm sau họ cũng nhổ vào mặt Chúa Jêsus Christ. Ngày hôm nay, họ nhổ vào mặt Ngài một lần nữa cứ như thể không có...?... Bất kính, thờ ơ, và lắc đầu, bỏ đi, rồi cười vào mặt anh chị em. Vì sao như vậy? Họ đang lên tàu đi đến Ta-rê-si, đúng là như vậy.
Vì Đức Chúa Trời, anh chị em phải kêu la nghịch cùng điều ác, kêu la nghịch cùng tội lỗi, kêu la nghịch cùng những điều sai trái.
Điều này sẽ là... Anh chị em biết, lúc này, anh chị em biết, tôi có 2 đồng hồ khác nhau. Tại Tucson bây giờ là 7 giờ 10 phút. Tôi... Tôi đang đi ra khỏi chỗ của tôi ở đây. Đúng vậy.
66
Hãy nhớ, chúng ta sẽ phải chịu trách nhiệm về điều này. Nên nhớ những kẻ phỉ nhổ vào mặt Chúa đã chịu trách nhiệm với việc đó. Khi Đa-vít quay trở về từ sự lưu đày — lúc ông chạy trốn — khi ông quay trở về, hãy nhớ cái gã kia đã chạy đến với ông và khóc lóc van xin sự thương xót. Hắn đã phỉ nhổ vào mặt Đa-vít khi ông ra đi, nhưng hầu như hắn cũng đã sẵn sàng để rửa chân mình bằng nước mắt—khi ông trở về. Ngày kia kẻ đã đâm Chúa sẽ nhìn thấy, kẻ đang đâm Ngài ngày hôm nay cũng sẽ nhìn thấy. Họ... Vào ngày kia điều đó sẽ hiện về. Hãy nhớ Khải huyền 22, Ngài yêu cầu chúng ta giữ mọi Lời mà Ngài đã viết, tất cả mọi Lời.
67
Chúng ta biết Ngài đang hiện diện ở nơi đây. Điều đó được xác minh. Chúng ta đang có điều này. Chúng ta tin rằng trong tuần tới đây điều đó sẽ tiếp tục được xác minh giữa chúng ta, kẻ bệnh sẽ được lành và điều kỳ diệu sẽ xảy ra. Chúng ta không cần tư tưởng của số đông, nhưng chúng ta cần Chân Lý. Chúng ta không - không cần... Chúng ta không cần phải đương đầu với sự hư không nhưng hãy nặng lòng với những gì Đức Chúa Trời đã Phán là Lẽ thật. Đảm bảo rằng những tội lỗi sẽ luôn tìm ra anh chị em. Nó không tìm ra ở đây, thì nó sẽ tìm ra anh chị em lúc phán xét. Vì thế anh chị em... Nó sẽ bắt gặp anh chị em ở một nơi nào đó. Điều đó là đúng đấy.
Còn nếu anh chị em là một Cơ-đốc nhân thật, thật sự được kêu gọi giống như Giô-na, Đức Chúa Trời đã trả tiền vé cho anh chị em rồi. Bằng mọi giá, hãy ra khỏi con tàu đi đến Ta-rê-si. Đức Chúa Trời đã định trước anh chị em trong cuộc đời này. Vâng, thưa quý vị. Nếu anh chị em là Cơ-đốc nhân thật, được gọi là con cái của Đức Chúa Trời, hãy đến với Đấng Christ. Đến với sự đầy trọn của Ngài. Con đường của anh chị em đã được trả giá để đi đến đâu? Đến Ni-ni-ve, không phải Ta-rê-si. Anh chị em được định trước. Con tàu của anh chị em... Con tàu sẽ ra đi ngay bây giờ theo con đường của nó. Vì thế, chỉ có một điều để làm là bước vào con tàu đó. Nếu anh chị em giống như Đức Chúa Trời... Anh chị em sẽ không bao giờ thiếu bình an.
68
Giống như đứa cháu của tôi trước đây, khoảng 10 năm rồi, cháu gõ cửa hết chỗ này đến chỗ kia, một sáng kia cháu đi đến Nhà thờ, Nhà thờ Công giáo dưới kia và bước vào đó bởi vì những gì một số Cha đạo đang nói chuyện ở đó, một số người ở trên kia, và một số ở đó. Chung qui là gì? Bây giờ, cháu đang đói khát. Tôi nói, “Chỗ của cháu là tại bệ thờ dưới kia.” Không có cách gì để thoát khỏi điều đó. Khi Chúa Trời lấy ra giống như cháu, cháu có thể từ bỏ cũng được hoặc cứ tiếp tục. Đó là tất cả.
69
Hãy nhớ Chúa - Chúa Trời đã ở trên thuyền; Chúa Trời đã ở trong cơn bão tố; Chúa Trời trong con cá, ở khắp mọi nơi, tại chỗ mà ông chạy trốn, Chúa Trời cũng ở đó. Chúa Trời ở đó. Ngài sẽ luôn đến viếng chỗ của anh chị em. Vậy tại sao chúng ta còn nấn ná? Hãy bắt đầu quay trở lại. Đúng vậy. Anh chị em còn đợi gì nữa? Chúng ta tin rằng sự hiện đến của Chúa đã gần, Ngài sẽ đón Cô Dâu, điều đó đã sẵn sàng rồi. Chúng ta không cần con tàu nào đi đến Ta-rê-si. Chúng ta sẽ đi Ni-ni-ve; Chúng ta sẽ được vinh hiển. A-men! Đúng vậy. Chúng ta sẽ đi đến nơi nào mà Chúa Trời chúc phước, đó là điều mà chúng ta cần làm.
70
Đặt vào trong sự Hiện diện của Chúa Trời tấm lòng của chúng ta, không phải tay của chúng ta, bèn là những tấm lòng của chúng ta trước mặt Chúa Trời cho đến khi chúng ta trở nên thích hợp cho Ngài sử dụng hoàn toàn giống như những tia hào quang và đưa chúng ta vào sự nhơn từ của Ngài, làm chín mùi để rồi khi vào thực tế chúng ta đến những nơi mà mình có thể bày tỏ cho người khác về Chúa Jêsus Christ. Ồ, chúng ta cần phải như vậy.
71
Nên nhớ, chỗ mà Giô-na ra đi, Chúa Trời đã ở trên con tàu, Chúa Trời ở trong cơn bão; Chúa Trời ở trong con cá. Ngài tiếp tục đi theo cùng với Giô-na cho đến khi ý muốn toàn hảo của Ngài được nên. Đúng vậy. Và nếu Ngài theo sau anh chị em, có lẽ anh chị em đã luồn ngõ này, lách ngõ kia, nhưng sẽ thật khổ sở cho anh chị em cho đến khi anh chị em quay trở lại và làm điều đó cho Ngài hay đến nơi đầu tiên mà Ngài bảo anh chị em đến. Đừng chạy trốn khỏi mặt Chúa Trời. Hãy đương đầu với trách nhiệm. Anh chị em tin đó là Chân Lý; Rồi hãy để... Nếu đó là Chân lý, thì nó thật đáng giá để anh chị em sống chết với nó. Nếu Ngài xác chứng điều đó cho anh chị em rằng nó là Lẽ thật, thì chúng ta không thể trốn tránh khỏi nó; Ngài sẽ ở ngay đó. Anh chị em không thể làm như vậy.
72
Bởi Tiên tri của Ngài, người mà Ngài đã định để đi xuống dưới kia và kêu lên Sứ điệp... Trông có vẻ như Ngài không thể sai phái Tiên tri nào khác, nhưng Ngài đã định cho Giô-na. Ê-li không làm điều đó. Giê-rê-mi không làm điều đó. Môi-se không làm được điều đó. Giô-na phải đi đến Ni-ni-ve. Tất cả vấn đề là ở chỗ đó. Ngài đã ủy quyền cho ông và bảo ông phải đi. Lúc Ngài bảo đến đó, “Giô-na, hãy đi đến thành Ni-ni-ve.” Không ai khác có thể đi ngoài Giô-na. Khi Chúa Trời bảo anh chị em điều gì, anh chị em phải làm điều đó. Không ai khác... Chúng ta phải gánh lấy trách nhiệm và thực hiện.
Chúng ta tin rằng mình đang sống trong thời điểm mà Chúa Trời đang làm điều gì đó. Chúng ta tin rằng chúng ta đang sống giữa những điều này. Tôi tin rằng tối hôm nay tôi đang giảng cho một hội đồng mà đang chờ đợi để được chín mùi. Tôi thực sự tin với cả tấm lòng. Tôi muốn nói nó xảy ra hiện giờ cũng như đã thường xảy ra.
73
Chúng ta tin rằng thời điểm làm ứng nghiệm lời được chép trong Sách Giăng 14:12 đang đến. Chúng ta tin rằng Ma-la-chi 4 phải được ứng nghiệm. Chúng ta tin rằng Lu-ca 17:30 phải được ứng nghiệm. Chúng ta tin rằng tất cả những lời Tiên tri mà Ngài đã Phán sẽ xảy ra trong ngày hôm nay, chúng ta tin chúng phải được ứng nghiệm. Chúng ta tin rằng sẽ nhìn thấy chúng được ứng nghiệm ngay bây giờ. Chính xác là như vậy.
Hãy dừng lại cuộc chạy trốn; Đừng trốn khỏi Sự Hiện Diện của Chúa; Mà hãy bước vào trong Sự Hiện Diện của Ngài. Đúng vậy. Tôi biết những gì anh chị em ước ao thực hiện, bởi vì tôi đã nhìn thấy giấy phép từ Texas, và Louisiana, cũng như nhiều nơi khác. Đó là những gì chúng đang nói ở đây, không chạy trốn khỏi mặt Chúa, nhưng chạy đến trong sự Hiện Diện của Ngài. Hãy trở lại; Hãy ra khỏi... [Băng không tiếng. - Bt] Tình trạng một Giô-na, nếu anh chị em đang băn khoăn con đường nào để đi hay việc gì phải làm, hãy can đảm, hãy bước vào con tàu với chúng tôi buổi tối hôm nay. Chúng ta sẽ đi đến Ta-rê-si để kêu la — Ni-ni-ve để kêu la. Chúng ta hãy để cho con tàu đến Ta-rê-si cứ tiếp tục đi nếu họ muốn. Nhưng chúng phải đảm đương trách nhiệm của chúng trước mặt Chúa; Đó là một Sứ điệp mà chúng ta phải chịu trách nhiệm.
74
Vì vậy trong tuần đến đây, tôi chỉ dạo đầu một chút trong tối nay để anh chị em biết những gì tôi đang kêu la. Tôi đảm nhận trách nhiệm về một Sứ điệp cho anh em đồng đạo. Anh chị em là những Mục sư đang có mặt ở đây, tôi không muốn làm cho anh em cảm thấy tổn thương. Anh chị em là những người nam người nữ trong đề tài hôn nhân và li dị sắp nói, tới đây, tôi muốn anh chị em nhớ buổi tối nay — Tôi đã nói tất cả những điều này để mang đến cho anh chị em — Những điều mà tôi chịu trách nhiệm chỉ với Chúa. Một lần nữa, tôi chịu trách nhiệm nói, ra Chân Lý với anh chị em. Tôi không nói điều gì hư không cho anh chị em nhưng nói ra Lẽ thật miễn là Đức Chúa Trời cho tôi biết Lẽ thật đó là gì. Tôi không nói điều gì hư không, cho đến khi tôi biết Lẽ thật. Tôi không nói, những điều hư không. Nhưng tôi tin rằng Đức Chúa Trời bày tỏ cho tôi lẽ thật về hôn nhân và ly dị. Tôi - tôi tin rằng Ngài giao phó cho tôi phải giảng nó ra.
75
Những Sứ điệp khác tôi cố gắng nói, đến trong tuần này là, Mên-chi-xê-đéc Nầy Là Ai?, Đức Chúa Trời Đã Chọn Nơi Nào Để Đặt Danh Ngài? Và một vài đề tài giống như vậy, là những Sứ điệp sắp đến. Rồi Cơn Đau Sinh Nở, và một vài điều như thế đã chuẩn bị. Bổ sung vào là Người Nam Chọn Vợ, và một số Sứ điệp mà tôi muốn đem đến trong tuần tới đây. Nhưng tôi muốn hội chúng...
Nếu có một Mục sư nào ở đây... hỡi anh em, không phải tôi... Tôi không muốn anh chị em... Hay một số thành viên trong anh chị em trở về Nhà thờ và nói, “Anh Branham đã nói, như thế này, như thế kia.”
Tôi bị trói buộc với Sứ điệp đã được Chúa Trời Toàn năng ban cho. Khi tôi đứng đây buổi tối hôm nay, Chúa Trời biết đây là đúng, đó đúng là bước xuống sông... Có lẽ có một người ngồi đây lúc Thiên sứ của Chúa giáng xuống và bảo tôi những gì Ngài đã làm ngay tại đó vào năm 1933, ngay tại đường Spring này. Nếu anh chị em là người lạ mới đến đây, hãy lái xe ra góc đường Spring kia, nơi đó anh chị em sẽ đụng con sông; Và đó là nơi sự việc đã xảy ra. Điều đó xảy ra vào năm 1933. Có lẽ khoảng 32 năm rồi. Ồ, đã 30 hoặc 32 năm rồi. Thể nào Ngài đã đem điều đó xuống. Chúng tôi đã đi ra, mang theo Sứ điệp, chứng kiến người bệnh được lành, kẻ mù được thấy, kẻ què đi được và mọi thứ khác nữa, thậm chí có người được xác minh là sống lại từ cõi chết. Có người đã chết và sống trở lại, và tất cả những điều như vậy. Nếu một Sứ điệp được rao ra, sẽ có những dấu lạ đi kèm.
76
Anh chị em vẫn sẽ tiếp tục gặp phải những tư tưởng cũ mà anh chị em vướng vào, là điều không đến từ Chúa Trời. Chúa Trời buộc phải làm... Chúa Trời cố gắng thu hút anh chị em đến với điều gì đó.
Khi Chúa Jêsus đi xuống kia, Ngài bắt đầu chữa lành cho người bệnh và làm những điều kỳ diệu. Ngài luôn — Ngài... Chúa Jêsus đã làm như vậy. Môi-se và Chúa Jêsus, và những người còn lại đã làm điều đó. Và lúc Chúa Jêsus ở đây Ngài đã làm điều này, Ngài đang làm điều này, một điều tương tự ngày hôm nay. Khi Ngài nảy ra một sự nhóm họp giống như sự phục hồi kia và bắt đầu một sự nhóm họp trên đất, và bắt đầu vận hành cùng với những dấu lạ, rồi anh chị em thấy việc quay lại với sự dạy dỗ cũ, có điều gì sai trật ở đâu đó. Có điều gì đó mới nảy sinh. Khi Chúa Jêsus xuất hiện sau khi...
77
“Ngài là một Ra-bi tốt.” Ngài có thể đi đến bất cứ bục giảng nào và giảng dạy khi Ngài chữa lành những kẻ bệnh. Khi... Ồ, người ta thích Ngài ở đó với họ. Nhưng một ngày kia khi Ngài ngồi xuống và nói, “Ta với Cha là Một.” Anh chị em ơi, Ngài không còn được nhiều người yêu thích nữa. Khi Ngài Phán, “Nếu các ngươi không ăn thịt của Con Người, cũng không uống huyết Ngài, thì chẳng có Sự Sống trong các ngươi đâu. Ai ăn thịt và uống huyết Ta thì được Sự Sống Đời đời; Nơi ngày sau rốt, Ta sẽ khiến người đó sống lại.” Sau đó Ngài không còn được nhiều người ưa thích nữa.
Họ nói, “Đây là một con ma cà-rồng. Người này chính là Bê-ên-xê-bun. Đó là cách Ngài đã làm cho họ. Ngài có thể nói, trước tương lai. Ngài nhìn xuyên vào trong tâm trí của họ biết rõ suy nghĩ của họ. Ngài là một thầy bói. ”Nhưng Ngài là gì — Ngài là Lời của Đức Chúa Trời được tỏ ra trong thời điểm đó. Ngài buộc lòng phải như vậy.
Ngài Phán, “Ta làm điều đó luôn vì nó làm đẹp lòng Cha Ta.” Đức tin giúp đỡ chúng ta để làm điều tương tự: Làm điều đẹp lòng Cha.
Tôi hy vọng tất cả anh chị em đều hiểu. Nếu anh chị em không đồng ý với tôi về những Sứ điệp này, anh chị em hãy nhớ, ít nữa cũng lưu tâm rằng tôi có một trách nhiệm, tôi không đi đến Ta-rê-si. Tôi đang trên đường đi đến Ni-ni-ve. Tôi - tôi đã kêu la. Xin Đức Chúa Trời chúc phước trên tất cả anh chị em.
Bây giờ, chúng ta hãy cúi đầu.
78
Dường như đã 9 giờ 30; Tôi không muốn giữ anh chị em lại, nhưng tối hôm nay tôi muốn tìm thấy điều này nếu tôi có thể: Có một số người ở đây biết mình không ở đúng chỗ mà mình nên ở trong Đấng Christ, nhưng anh chị em muốn và ước ao được, hãy giơ tay lên, bảo rằng, “Anh Branham ơi, xin hãy cầu nguyện cho tôi.” Đức Chúa Trời chúc phước cho anh chị em, hãy nhìn những bàn tay kìa. “Tôi - tôi muốn — tôi đây, Anh Branham, muốn đến gần Đức Chúa Trời hơn.” Mời anh chị em ngước đầu lên, tay của tôi đưa lên. Đó là mục đích tôi ở đây. Tôi cũng đang khao khát như anh chị em.
Ồ, nhưng một ngày nọ điều quan trọng nhất đã xảy ra, tôi - tôi biết điều gì phải làm. Tôi - tôi cầu nguyện rằng Đức Chúa Trời sẽ ban cho anh chị em sự hiểu biết rõ ràng. Họ... Nếu có một thắc mắc trong tâm trí của anh chị em, thì đã có một câu trả lời ở đâu đó để trả lời cho thắc mắc đó. Lời cầu xin của tôi là, Đức Chúa Trời, hãy để cho anh chị em nhìn thấy câu hỏi đó được trả lời trong suốt thời gian này.
Nếu anh chị em đang bị bệnh, nguyện xin Đức Chúa Trời chữa lành cho anh chị em. Chúng ta sẽ có những buổi nhóm cho sự chữa lành, tôi nghĩ, vào mỗi đêm, chúng tôi sẽ cầu nguyện cho người bệnh. Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì có thể giúp đỡ cho anh chị em. Anh chị em làm mọi điều để giúp đỡ chúng tôi. Chúng ta sẽ làm việc với nhau, tin rằng Đức Chúa Trời sẽ ban cho chúng ta những buổi nhóm tuyệt vời.
79
Lạy Đức Chúa Trời là Cha chúng con, những lời nghiêm khắc này, nhưng chúng ở trong tay Ngài giờ nầy, Chúa ơi; Chúng đã được Phán ra. Con sẽ phải đương đầu với nó. Dường như những lời đó không bao giờ qua đi, chúng sẽ đi loanh quanh trên đất; Một ngày kia con sẽ phải đối mặt với nó lại một lần nữa. Con nhận ra điều này, Chúa ôi, con nói, điều đó với tấm lòng sâu xa thành thật.
Chúa yêu dấu ơi, tối hôm nay, con cầu nguyện cho mỗi người này, là con cái của Ngài. Ôi Đức Chúa Trời ôi, con tin trước khi tuần lễ này qua đi họ sẽ — họ sẽ hiểu rằng câu hỏi mà thật là quá khó trong tâm trí của họ tối hôm nay sẽ được giải quyết. Xin nhậm lời con Chúa ơi.
Có một số người ở đây mà chưa nhận biết Ngài như là Cứu Chúa, Cha ơi, hay những ai chưa bao giờ được đổ đầy Đức Thánh Linh. Nguyện xin điều này được xảy ra.
Chúa ôi, con không thể đổ đầy cho ai Đức Thánh Linh; Cũng không thể cứu được ai. Con chỉ có thể nói cho họ những gì mà Ngài đã Phán: “Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ!” Chúa ôi, con cầu xin Ngài tạo nên sự đói khát như thế trong tấm lòng của họ. Chúa ôi, nhiều người đã đói khát. Thể nào họ đã đi hàng trăm dặm qua tuyết giá và mọi thứ khác, vượt qua mưa núi, xuyên qua sa mạc để đến với nơi cũ kỹ này trong một cái góc. Con nhớ lại Ngài đã Phán, “Nơi nào có xác chết, thì những chim ó sẽ nhóm tại đó.” Chúa ơi, xin hãy cho họ ăn với bánh Ma-na Thiên thượng của Ngài. Xin ban cho linh hồn chúng con những gì chúng con cần. Chúng con đang khao khát Ngài, Cha ơi. Chúng con đang ở trong tay Ngài.
Con nguyện xin Đức Thánh Linh lớn đã giáng xuống trên núi vào một ngày kia thánh hóa mỗi tấm lòng con nơi đây với sự nhơn từ, thương xót và sự hiểu biết của Ngài. Xin cho chúng con nhận thức những gì chúng con cần, đó là sự hiểu biết. Vì nếu chúng con không biết những gì chúng con sẽ làm, thì làm thể nào chúng con biết phải thực hiện điều đó ra làm sao? Chúng con phải hiểu biết. Như Đa-ni-ên đã nói ông có sự hiểu biết nhờ vào phần Kinh Thánh Giê-rê-mi, Cha ơi, chúng con có được sự hiểu biết nhờ Lời của Đức Thánh Linh được chép ra lúc Ngài bày tỏ nó cho chúng con trong thời điểm này. Xin ban cho chúng con, sự khao khát mà chúng con có cho Ngài. Cha ơi, chúng con thật xúc động cầu xin điều này vì sự vinh hiển của Ngài trong Danh Chúa Jêsus Christ.
80
Bây giờ chúng ta cứ cúi đầu, khi một chị em của chúng ta đang hát, “Ngài sẽ ban cho tôi ân điển, sự vinh hiển, và đi cùng với tôi trên mọi nẻo đường.” Tôi muốn anh chị em cứ yên lặng cầu nguyện để Cha Thiên thượng sẽ ban cho những gì tối hôm nay anh chị em...
Hỡi anh chị em yêu dấu, Ngài đang ở gần anh chị em lắm. Anh chị em hãy tin tôi trong điều này cũng như những điều khác. Ngài đang ở đây để ban cho anh chị em những gì anh chị em cần.
Ồ, trong vài tuần gần đây, tôi thật khao khát, thật quá nhớ nhà và muốn gặp lại anh chị em. Đó là lý do tôi đã nói, “Billy, hãy trở về nhà.”
Meda đã nói, “Anh muốn điều gì khi trở về nơi đó, mùa lạnh vùng quê đã về, Bill? Anh hay bị viêm họng. Anh luôn bị nhức đầu sổ mũi, và giọng của anh đang khàn khàn, anh không thể nói nhiều được đâu.”
Tôi nói, “Ồ, anh không biết nữa.” Tôi nói, với cô ấy... Tôi thấy người bạn của tôi là Charlie Cox đang ở đâu đó; Tôi nói, “Anh rất băn khoăn khi nghe Charlie nói, 'Con sóc nhỏ ”leo trèo“ trên cây kia.' Anh thật khao khát để nghe điều đó.” Tôi - tôi muốn - muốn được ở gần anh chị em.
81
Tôi biết Anh Banks của tôi đã ngã bệnh thật sự. Tôi đã nhìn thấy một khải tượng về anh tại đây không lâu. Anh đã nằm ngửa, và tôi biết anh anh sắp sửa đi khỏi chúng ta. Và tôi nhìn vào một số người khác nhau trong anh chị em...
Một buổi tối nọ tôi bước vào buổi nhóm của những Thương Gia Cơ-đốc, một buổi nhóm quốc tế; “Bố” già Shakarian, cha Demos, ông đã ở đó và trông chừng cho đến khi tôi đến; Ông mỉm cười, và vẫy tay, ông vẫy tôi. Ông đã không ở đó; Ông đã đi rồi. Tôi phải đến với gia đình kia với câu CHÚA PHÁN NHƯ VẦY, con gái của họ cũng sắp chết: Florence. Tôi nhìn thấy cô trong một khải tượng, thấy cô chết. Và tôi biết cô sẽ đi. Tôi nói, “Cầu xin, chỉ cầu xin. Anh chị em biết, có một Tiên tri lần kia được bảo phải đến nói với vua rằng hãy sắp xếp nhà của vua. Ông đã cầu nguyện, và Ngài đã gia thêm cho ông 15 năm nữa. ”Tôi đã nói hãy cầu nguyện, nhưng...?...“
82
Anh chị em xem... Và tôi - tôi trở lại... Vào một ngày nọ, tôi đứng trên kia tại một nhà hàng ăn uống. Một người bước đến chỗ tôi và nói, “Anh có phải là Billy Branham?”
Tôi trả lời, “Phải.”
Có lẽ ông không biết tôi, bởi vì chỗ hói này trên đầu, tôi đã mang một miếng tóc nhỏ này để giữ khỏi bị viêm họng trong suốt buổi nhóm. Ông đã bước đến chỗ tôi; Ông nói, “Tôi nghĩ rằng tôi đã quen anh, Billy ạ.”
Tôi nói, “Vâng, ông là ai?”
Ông trả lời, “Tôi là John Warman.”
Tôi nói, “Ziff thế nào rồi?”
Ông trảl lời, “Billy ạ, anh ta đã chết rồi.” Hừm.
83
Tôi đã xuống dưới trụ sở tòa án, đi xuống đó để trả những khoản thuế của tôi. Xuống trụ sở tòa án, một phụ nữ đã gọi tôi và nói, “Anh có còn nhớ vào một đêm tối trời khi nước sông tràn lên 2 bên bờ và cuốn sạch những ngôi nhà trên đường Chestnut, anh đã liều mình xông vào cứu một phụ nữ và một số trẻ nhỏ không?”
Tôi nói, “Người đó chính là chị?”
Chị nói, “Tôi chính là người phụ nữ đó.” Chị bắt đầu la con của mình; Anh chị em biết câu chuyện của tôi. Chị đã nói, “Một đứa mà tôi gọi là đứa trẻ của tôi đã lập gia đình.” Bây giờ, chị đã già đi, tóc điểm bạc, và tôi đây cũng vậy.
Chúng ta có những buổi nhóm; Và tôi đã quên điều này, quên điều kia. Tất cả chúng ta đạt đến những điều bị bỏ lỡ vào một trong những ngày này, nhưng hỡi anh chị em, chúng ta có một nơi nhóm lại.
Hãy đảm bảo rằng chúng ta đang đi đúng. Phải không anh chị em? Đừng để tất cả sự hiểu biết của chúng ta về Đức Chúa Trời trở nên vô ích. Hãy tin.
84
Lạy Cha, họ đang ở trong tay Cha. Con cũng đang ở trong tay Ngài. Chúng con chỉ ở đây với sự hiến dâng, trước khi buổi nhóm đến bắt đầu vào tối ngày mai. Xin Ngài giúp đỡ chúng con, Chúa ơi. Nguyện xin buổi trò chuyện của chúng con luôn nương cậy vào Ngài; Xin tấm lòng và tâm trí của chúng con cứ nương dựa nơi Ngài. Và Ngài đã Phán rằng Ngài gìn giữ chúng con trong sự bình an hoàn toàn. Đó cũng là điều được chép trong Kinh thánh, “Chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con.” Ôi Chúa ôi, chúng con không cần sự thông sáng của chúng con; Chúng con cần sự hiểu biết của Ngài. Xin ban nó cho chúng con, Chúa ôi, nguyện xin sự phục hưng đến với những linh hồn chúng con cho đến khi những người này đồng một lòng hiệp một ý. Xin nhậm lời con, Cha ơi. Xin nhận lấy những điều chúng con cầu nguyện trong Danh Chúa Jêsus Christ.
Cho đến qua bên kia bờ rồi
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
Thập giá Chúa, thập giá Chúa,
Vinh hiển tôi muôn... (Hãy đưa tay lên!)...muôn đời,
Cho đến qua bên kia bờ rồi
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
Jêsus giữ tôi gần thập tự,
Gần hông tuôn suối huyết ra,
Lưu xuất ở nơi Gô-gô-tha (Calvary),
Nghìn thu công hiệu chẳng ngoa.
Thập giá Chúa, thập giá Chúa,
Vinh hiển tôi muôn muôn đời,
Cho đến qua bên kia bờ rồi
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi. [Lời dịch theo Thánh ca “Gần Thập Tự”- Số 193] ... [Anh Branham bắt đầu ngân nga bài “Gần Bên Thập Tự”. - Bt]
85
Ôi lạy Chúa, nếu có ai trong anh chị em cảm thấy muốn bước đến và quỳ gối trước Bàn thờ (tòa giảng), nếu anh chị em muốn đến, hãy nói, “Chúa ơi, Con đã không ở nơi mà lẽ ra con phải ở, con - con muốn quyết định quay trở lại. Con muốn làm điều đó ngay tối hôm nay, Chúa ơi,” xin mời anh chị em đến. Chúng ta sẽ cầu nguyện với nhau tại đây.
Thập giá Chúa, thập giá Chúa,
Vinh hiển tôi muôn muôn đời,
Cho đến qua bên kia bờ rồi
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
Jêsus giữ tôi gần thập tự,
Gần hông tuôn suối huyết ra,
Lưu xuất ở nơi Gô-gô-tha (Calvary),
Nghìn thu công hiệu chẳng ngoa.
Thập giá Chúa, thập giá Chúa,
Vinh hiển tôi muôn muôn đời,
Cho đến qua bên kia bờ rồi
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
86
Bây giờ, mỗi người chúng ta hãy cầu nguyện riêng. Hãy quên thời gian đi. Chúng ta hãy cúi đầu trong sự Hiện diện Của Ngài. Người phụ nữ nhỏ bé này đang kêu gào, “Chúa Jêsus ơi, con yêu Ngài.” Anh chị em nên nhớ khi anh chị em đã được cứu nhiều năm rồi, anh chị em hãy nhớ điều đó đã đến vơi anh chị em thật ngọt ngào làm sao? Ngài thật là ngọt ngào trong buổi tối hôm nay. Chúng ta hãy cầu nguyện. Mọi người hãy cầu nguyện theo cách của mình, chúng ta hãy—Tất cả chúng ta hãy dâng chính mình lên cho Đức Chúa Trời, tận hiến chính mình cho Chúa.
87
Lạy Chúa Jêsus... [Băng không tiếng. - Bt]
Chúa Jêsus Nguồn Ủy lạo đời tôi,
Tôi yêu Ngài vô đối,
Ở trong đời nay hay trời cao,
Duy Ngài có ai nào.
Lạy Chúa yêu dấu, giờ này chúng con cầu xin sự thương xót và ân điển của Ngài ban đến cho mỗi chúng con. Chúng con ở đây xung quanh bàn thờ này. Nhiều người không thể bước đến; Xin Ngài đến với họ tại nơi chỗ họ ngồi. Chúa ơi, những gì mà chúng con dâng lên, xin Ngài vui nhận lấy. Nếu chúng con dâng lên Ngài thì giờ của chúng con, xin Ngài hãy nhận lấy, ta-lâng, xin Ngài cũng hãy nhận. Nhưng Đức Chúa Trời ôi, tối hôm nay chúng con sẽ đi đến nơi kia; Chúng con dâng lên tất cả những gì của con. Tất cả con người con, điều mà con mong đợi là được ở trong Ngài, Chúa ơi. Chúng con cầu xin Ngài nhận lấy điều này, lời cầu xin của chúng con vào lòng Ngài, Chúa ơi, và ban cho chúng con chiều sâu của Đức Thánh Linh, để đời sống của chúng con được thay đổi; Để cho chúng con nhận biết rằng sự cuối cùng đã gần rồi. Không thể chờ đợi lâu hơn nữa. Khi chúng con nhìn những người thân yêu của chúng con qua đi từng ngày, người già cũng như trẻ, chúng con biết rằng điều này chẳng bao lâu nữa sẽ gõ cửa chúng con. Tối hôm nay, Chúa ơi, trong lúc chúng con có một tâm trí phải lẽ, chúng con đang ngồi, hoặc đang quỳ gối, hoặc đứng đây, tại chỗ của chúng con, xin Ngài nhận lấy chúng con, Đức Chúa Trời ôi.
Xin hãy nhận lấy con, Chúa ôi. Con chẳng ra gì, nhưng dù con là gì, Chúa ơi, nếu Ngài có thể sử dụng điều gì nơi con, xin dâng chính con lên cho Ngài.
88
Lạy Chúa yêu dấu, con cầu xin mỗi một người ở đây, những người yêu dấu mà khi con đứng trước Chúa, ở trên núi tại Arizona và kêu khóc. Họ đang ở đây, đã quỳ gối trước bệ đền thờ cùng với chúng con trong buổi tối hôm nay, đang cầu nguyện dâng lên cho Ngài những đời sống của chúng con. Chúng con yêu Ngài hơn cả vợ con, cha mẹ và anh chị em, hơn cả chồng, vợ. Chúng con yêu Ngài, Chúa Jêsus ôi. Xin khiến điều đó là thật sự trong lòng chúng con, Chúa ôi. Xin Ngài đổ dầu của sự vui mừng đến trong tuần này, Chúa ơi, vào trong linh hồn của chúng con. Xin Ngài tắm gội chúng con bằng Lời, bằng nước của Lời, xin chia cắt chúng con Lẽ Thật.
Nhiều người đang ở đây tối hôm nay, Chúa ơi, và sẽ đến đây, mà bối rối với những đề tài cần thiết. Ôi Chúa ôi, hãy mở nguồn suối trong nhà của Đức Chúa Trời để rửa sạch chúng con. Chúa ôi, con cầu xin Ngài rửa sạch chúng con trong Huyết của Ngài và làm cho chúng con trở nên những tạo vật mới, xin ban cho chúng con ân điển và sức mạnh sản sinh ra Lời Lẽ thật trong nó sự mặc khải Thiên Thượng về Hữu Thể Jêsus Christ. Xin Ngài hiện đến trước mặt chúng con, Chúa ôi. Xin đến chữa lành những kẻ bệnh trong chúng con, tha thứ tội lỗi của chúng con, đổ vào lòng khao khát của chúng con với tin lành của sự vui mừng lớn, Phúc âm được tỏ ra trong đời sống của chúng con. Xin Ngài chúc phước cho mỗi Mục sư, mỗi người hướng dẫn hát, mỗi giáo viên trường Chúa Nhật. Chúc phước cho tất cả chúng con khi nhóm lại, Chúa ơi, vì chúng con thật sự yêu mến Ngài. Chúa ôi, giờ này, chúng con đang ở trong Ngài, trong sự dâng mình này. Trong Danh của Chúa Jêsus Christ xin sử dụng chúng con theo ý muốn của Ngài...?...
89
Lòng tin ngó Chúa chẳng thôi,
Gô-gô-tha Chiên Con Trời.
Thật là Chúa tôi;
Xin nhậm lời tôi, Chúa ôi.
Quăng mọi tội xa khỏi tôi,
Quyết hiến cả thân hồn nầy
Thuộc về Chúa hoài.
Hồi tôi nếm lắm đắng cay,
Đường đời rất tối tăm nầy,
Mong Ngài dắt tay;
Cho ngày thay đêm tối nay,
Lau dòng lụy xưa ráo ngay,
Chớ để bước tôi lạc loài,
Lạc xa Chúa hoài.
Anh chị em có thấy điều đó khiến cho anh chị em cảm thấy tốt lành? Có bao nhiêu người thích hát những bài hát cổ điển? Tôi - tôi rất thích chúng, đúng không?
Ta bước lên Si-ôn hè,
Tiến lên ngọn núi Si-ôn đẹp đẽ;
Ngắm Si-ôn ta hăng hái bước,
Tới thủ đô thiêng liêng vinh quang muôn đời.
Ta bước lên Si-ôn hè,
Tiến lên ngọn núi Si-ôn đẹp đẽ;
Ngắm Si-ôn ta hăng hái bước,
Tới thủ đô thiêng liêng vinh quang muôn đời.
Yêu Chúa ta họp tại đây,
Ai nấy lộ vẻ vui thay,
Cùng nhau ta hát thánh ca nhịp nhàng,
Cùng nhau tâu khúc thánh ca dịu dàng,
Hồi ta đương nhóm dưới ngai,
Nhóm chung quanh Đấng...
Hãy đưa tay lên khi chúng ta hát, hãy bắt tay với nhau. [Anh Branham tiếp tục chào mừng dân sự. - Bt]
Ta bước lên Si-ôn hè,
Xin Chúa chúc phước cho anh chị em.
Ngắm Si-ôn ta hăng hái bước,
Tới thủ đô thiêng liêng vinh quang muôn...
Chúng ta hãy đưa tay lên với Chúa.
Ta bước lên Si-ôn hè,
Tiến lên ngọn núi Si-ôn đẹp đẽ;
Ngắm Si-ôn ta hăng hái bước,
Tới thủ đô thiêng liêng vinh quang muôn đời.
Ta bước lên Si-ôn hè,
Tiến lên ngọn núi Si-ôn đẹp đẽ;
Ngắm Si-ôn ta hăng hái bước,
Tới thủ đô thiêng liêng vinh quang muôn đời.
Có phải bài hát này khiến cho anh chị em cảm thấy thật tuyệt vời? [Hội chúng vui mừng. - Bt] Hãy cứ đưa tay chúng ta lên và ca ngợi Chúa cách tự do.
90
Lạy Chúa Jêsus, Ngài là Hoa Hồng của Sa-rôn, Hoa Huệ của Trũng, là Ánh Sáng và Sao Mai, là Đẹp nhất trong hàng vạn, Ngài là Nguồn Suối cho tất cả đời con, quý giá hơn cả mạng sống con, con yêu Ngài làm sao. Lạy Cha yêu dấu, con xin ca ngợi Ngài. Phước thay những điều này, Chúa ơi, phước cho Ngài...?... Xin nhận những lời này, Chúa ôi. Xin Ngài nhận...?... [Anh Branham tiếp tục ca ngợi và thờ phượng Chúa. - Bt]
...Thập giá Chúa,
Vinh hiển tôi muôn muôn đời,
Cho đến qua bên kia bờ rồi
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
Dù sao tôi cảm thấy chúng ta sẽ... Có điều gì đó đang đặt phía trước dành cho chúng ta. Tôi đi đến...?... Tôi nghĩ rằng mình đang nói, tiên tri. Sự vui mừng lớn...?... Lìa khỏi...?... sẽ có nhiều nỗi buồn trong lòng... Những điều bí mật vĩ đại sẽ được rõ ràng, và ai đang buồn rầu trở nên vui mừng.
Thập giá Chúa, thập giá Chúa,
Vinh hiển tôi muôn muôn đời,
Cho đến qua bên kia bờ rồi
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
91
Lúc Giăng về già, khi ông đã quá già để có thể giảng, ông đã kêu gào lên, với tất cả khả năng của ông, ông nói, “Hỡi con cái bé mọn, hãy yêu thương nhau.” Hãy yêu thương nhau. Đừng để điều gì hư không đến với anh chị em. Hãy giữ mọi điều, đừng để nói, tuột mất... Anh chị em đừng... Không phải vấn đề nó là cái gì, nhưng hãy đương đầu với nó. Chúng ta đang trên đường đến Ni-ni-ve. Đừng bước vào con tàu cũ đi đến Ta-rê-si. Hãy chạy đến với dòng suối phước hạnh của Đức Chúa Trời. Tôi tin rằng chúng ta sẽ được điều đó; Tôi tin cậy Cha của chúng ta.
92
Có cảm giác dễ chịu hơn không, chị em? Thật tốt; Đó là cách mà tôi thích nhìn thấy con trẻ được sinh ra, đó là...?... Tôi có thể nghĩ đến những năm trước, trên đất này hàng bao nhiêu ngàn người đã được sanh ra trong Vương quốc của Đức Chúa Trời, ngay trên đất này. Thật nhỏ mọn làm sao chúng ta biết lúc chúng ta ở đó với 80 xu trong túi để xây dựng nhà nguyện với... Ồ, Chúa Phán, “Ta là Chúa đã trồng nó; Ta sẽ tưới cho nó ngày và đêm.” Và Ngài đã làm điều đó; Ngài đã làm điều đó. Đức Chúa Trời chúc phước trên anh chị em.
93
Khi chúng ta cúi đầu... Tối ngày mai, hãy nhớ, những buổi nhóm sẽ được tổ chức tại thính phòng của trường học kia, và nếu... Sẽ có một số người hướng dẫn để người ta biết làm thể nào để vào đó, bởi vì một số người mới sẽ đến.
Anh chị em yêu mến Chúa, hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Ồ, Ngài há không kỳ diệu sao?
Tôi đứng dưới kia trên bờ sông và hát bài hát cũ:
Trong bão tố bên bờ sông Giô-đanh tôi đứng (Nghĩ lại, 30 năm trước đây, 30 — 33 năm trước.)
Mắt ước ao hướng về
Xứ Ca-na-an là vùng đất tốt đẹp phước hạnh
Nơi của tôi nằm yên nghỉ.
Chiều tối hôm ấy, nhiều người đã được tôi làm phép Báp-tem ở đó. Khi họ đứng đây và chứng kiến Ngôi Sao Mai kia giáng xuống từ trời, lượn vòng và Phán, “Như Giăng Báp-tít được sai đến để báo trước sự đến lần thứ nhất của Đấng Christ, Sứ điệp của ngươi sẽ báo trước sự đến lần thứ 2.” Điều đó nên suy nghĩ như thế nào đây? Nhưng tất cả lời của Đức Chúa Trời đều đúng. Mọi lời của Đức Chúa Trời. Chúng ta đang sống trong Sự Hiện Diện của Vua vĩ đại. Xin Chúa chúc phước cho anh chị em.
Trong khi chúng ta cúi đầu, tôi sẽ mời Anh Neville, Mục sư yêu quý của chúng ta, lên đây để cầu nguyện kết thúc buổi nhóm của chúng ta. Xin Đức Chúa Trời ban phước cho anh, Anh Neville.