Những Hồ Nước Rạn Nứt

Phoenix, Arizona, USA.

65-0123

1
Chúa ôi, con tin; Chúa ôi, con tin,
Mọi sự đều có thể được; Chúa ôi, con tin.
Xin chúng ta cứ đứng và cúi đầu cầu nguyện. Kính lạy Chúa Jêsus, chúng con đang cố gắng bằng cách khiêm nhường của mình, để biểu lộ với Ngài bằng sự ca ngợi mà chúng con tin nầy. Chúa ôi, chúng con nguyện xin giờ nầy Ngài sẽ tiếp tục bẻ Bánh Sự Sống cho chúng con, ban cho chúng con điều mà chúng con cần từ Lời Ngài. Chúng con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus. A-men!
2
Mời anh chị em ngồi. Tôi hoàn toàn tin chắc, nếu chúng ta muốn, nếu tôi có thể nói từ đầy đủ mọi sự giờ nầy của chữ “A-men,” mà những ơn phước oai nghiêm của Đức Chúa Trời sẽ vẫn ở trên hội chúng nầy.
Sáng nay tôi đã ngồi và lắng nghe thật kỹ Buổi nhóm Thờ phượng (service), tận hưởng những lời làm chứng, những cách khác nhau tự mỗi người diễn tả. Và nghe những người mới đến, anh em Báp-tít ở đây đến để xin lỗi vì suy nghĩ hơi sai một chút. Vì thế Tôi - tôi thật đánh giá cao con người, người nào đó khá đủ tính cách, hay cũng cao quí, nếu người ấy nghĩ mình có lỗi. Người đó hoàn toàn không xin lỗi tôi, không phải xin lỗi tôi, nhưng với Đức Chúa Trời. Cho nên Tôi - tôi rất đánh giá cao điều đó, anh chị em biết đấy. Xin Chúa ban phước cho anh em chúng ta giờ nầy, và người anh truyền bá Phúc âm của anh ấy.
Chà, anh em Báp-tít đó, anh em biết đấy, chính tôi trước đây thuộc về Giáo hội Báp-tít. Tôi là một thành viên của Giáo hội Truyền giáo Báp-tít. Khi tôi ở giữa dân sự, tôi biết anh em cảm thấy thế nào. Tôi cảm thấy cùng một cách, thật sự đầy dẫy điều gì đó mà Tôi - tôi không biết.
3
Tôi còn nhớ kinh nghiệm đầu tiên của tôi về sự chứng kiến Ngũ Tuần, điều đó đã xảy ra ở Dowagiac, Michigan... Tôi xin lỗi anh em, tôi đã có mặt ở Dowagiac, để đi câu cá, và trên đường đi xuống Dowagiac, xuống dưới Indiana. Vì thế tôi đã thấy tên “Jêsus” ở khắp trên các chiếc xe hơi cùng mọi thứ, và tôi đã lắng nghe những buổi nhóm ngày đó. Ngày hôm sau họ mời tôi lên bục giảng để nói vài lời, và tôi đã nói. Tôi... Họ hỏi tôi thuộc về Giáo hội nào, và tôi nói với họ tôi là người Báp-tít.
Tối hôm đó có một ông cụ người da màu giảng, ông ấy phải là trên 80 tuổi, và ông ấy bước ra bục giảng. Cụ già đó, hầu như họ phải dẫn cụ ra. Cụ mặc một cái áo choàng dài của giáo sĩ trên người, cổ tròn bằng nhung, và chỉ một cái vành nhỏ bằng lông thú màu trằng chung quanh đầu. Tôi nghĩ, “Tất cả những người nầy và những nhà thần học ở đây, thật là những người vĩ đại, làm sao họ lại để ông cụ như thế ban phát Sứ điệp cho buổi nhóm nầy? Thế đấy, ông cụ ấy nên ngồi trong chiếc ghế ở đâu đó thì hơn.”
4
Họ đã giảng ngày hôm ấy về những gì Chúa Jêsus đã làm trên đất. Và, nhưng mà ông cụ ấy đến, lấy đề tài của mình, tôi nghĩ ở trong... Gióp... 7:20, tôi không chắc lắm câu Kinh thánh đó. Tuy nhiên, đây là trích dẫn ấy, hay một phần của nó, “Khi Ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu, khi các sao mai đồng hát hòa nhau, Và các con trai Đức Chúa Trời cất tiếng reo mừng?” Và ông đã nói về những gì diễn ra trên trời, trong khi họ nói tiếp về những gì đã diễn ra trên đất.
Nơi nào đó, trong khoảng 5 phút sau khi ông ấy nói, Thánh Linh của Đức Chúa Trời đã đập vào ông, và ông nhảy lên nhảy xuống trên bục giảng; Và ông bước đi ra, nói, “Anh em không có đủ chỗ ở đây cho ta giảng.”
Lúc đó tôi mới khoảng 20 tuổi. Tôi nghĩ, “Nếu - nếu điều đó hành động trên ông cụ đó, thì điều gì sẽ xảy ra cho tôi?”
5
Vì giữ mọi việc thật đúng trật tự cho những anh em mới của chúng ta, mà chúng ta hẳn nhiên chào mừng họ có sự thông công với chúng ta. Tôi nghĩ, tôi tin họ đã nhắc đến một Linh mục đang ngồi đây; Dĩ nhiên, là người Ái-nhĩ-lan, những người của tôi là người Công giáo. Vì thế có một cặp nữa, một tín đồ Báp-tít và những người khác. Anh em có thể hơi lúng túng cách đây một lát. Tôi để ý không có anh em nào nói về điều đó, nhưng tôi nghĩ tôi sẽ cố giải quyết điều đó. Khi Anh Shakarian... Sau khi người dẫn chương trình rất tốt ở đây có đầy dẫy sự vui mừng, biết sự Chúa tái lâm rất gần rồi, anh - anh ấy đã nói tiếng lạ với chúng ta. Chúng ta có những người thông giải đưa ra sự thông giải. Kinh thánh nói, “Nếu không có ai thông giải, hãy giữ sự nín lặng.” Nhưng nếu họ nói tiếng lạ và thông giải, thì điều đó trở thành lời tiên tri. Vì thế có sự lộn xộn một chút về - về 2 điều đó cùng một lúc. Vậy thì, điều đó không lộn xộn chút nào, đấy; Bởi vì, một người đưa ra sự thông giải, người kia nói tiên tri. Hiểu không? Cho nên đó là...
6
Tôi nghĩ tôi muốn anh em chúng ta hiểu, nếu họ không hiểu, vì một trong những người đó đưa ra chính xác... Anh em có để ý thời gian giới hạn của nhau không? Chính người kia thì thật sự đầy dẫy đến nỗi chính Thánh Linh của Đức Chúa Trời nói tiên tri qua người đó; Người khác đưa ra sự thông giải. Để điều đó có thể rõ ràng, hầu cho anh em... chúng ta không... Đôi khi, với tâm trí xác thịt... Thật giống như anh em yêu quí của chúng ta đưa ra lời xin lỗi sáng nay. Đó là sự lúng túng một chút với người không hiểu. Nhưng với những người ở trong, những người từng trải chiến trận, sao, chúng ta hiểu những điều nầy là gì. Do đó tôi nghĩ tôi sẽ nói điều gì về điều đó, nếu điều đó đúng.
7
Bây giờ, Tôi - tôi biết không có nơi nào để nói điều nầy. Nhưng là việc mà mọi người đã được kể những điều nhỏ bé, tôi... Anh em biết đấy, ông cụ da màu ấy nói, “Các bạn không có đủ phòng cho tôi giảng.” Anh em không có đủ thì giờ cho tôi giảng. [Hội chúng vỗ tay. - Biên tập] Đúng hơn là nói dông dài.
Ngày nọ có người nói, “Một Mục sư đã đến, ông ấy là Mục sư ở Nhà thờ trong 20 năm. Ông ấy luôn luôn giảng chính xác 30 phút mỗi sáng Chúa nhật tại Nhà thờ của ông.” Ông ấy nói, “Sáng Chúa nhật nầy, ông ấy đã giảng 3 giờ.”
Vì thế ban Chấp sự đã gọi ông ra và nói, “Thưa Mục sư, chúng tôi thật biết ơn Mục sư. Chúng tôi luôn biết rằng ông ủng hộ Kinh thánh và những sự đúng đắn của Kinh thánh.” Và rồi nói, “Ông luôn luôn chỉnh chúng tôi để chúng tôi có thể cảm thấy trong sạch trước mặt Đức Chúa Trời. Chúng tôi thật cảm ơn ông, và tin rằng ông là đầy tớ của Đức Chúa Trời. Chúng tôi chắc chắn đánh giá cao Sứ điệp sáng nay. Nhưng có một điều mà chúng tôi muốn hỏi ông. Ban Chấp sự chúng tôi thấy sáng Chúa nhật nào ông cũng giảng chính xác 30 phút, còn ngày hôm nay ông giảng đến 3 giờ đồng hồ. Vậy thì, xin hãy nhớ, chúng tôi đánh giá cao điều đó. Như thế được lắm.” Làm cho ông ấy cảm thấy dễ chịu, anh em biết đấy.
8
Ông nói, “À, thưa anh em, tôi sẽ nói điều đó như thế nào. Mỗi buổi sáng khi tôi đi... Tôi được gọi lên bục giảng, tôi đã đặt một viên Life Saver trong miệng,” ông nói, “và tôi chỉ giữ nó trong miệng.” Ông nói tiếp, “Khi viên Life Saver tan hết, mất đúng 30 phút, thì tôi kết thúc bài giảng.” Ông nói, “Anh em biết không, sáng hôm nay tôi nghĩ tôi đã giảng quá giờ một chút. Tôi nhả nó ra, thì ra tôi đã ngậm một hột nút áo trong miệng.” [Hội chúng cười. - Bt]
Tôi sẽ đặt cái gì vào, vì thế chúng ta hi vọng chúng ta không có một số hột nút trong túi. Nhưng chúng ta... Tôi hi vọng điều đó không có vẻ báng bổ ở đây. Nhưng tôi chỉ.. Anh em biết đấy, ngay cả Đức Chúa Trời cũng có tình khôi hài mà.
Vậy chúng ta rất biết ơn được ở đây và có thì giờ thông công nầy, Và - và với đặc ân lớn bẻ Bánh Sự Sống một lần nữa, trong cách đơn sơ của riêng tôi. Tôi biết, như các nhà thần học khi người đó nói ở đây tối hôm qua từ nước Anh; Chà, không thích đứng lên phía sau một người như thế, với trình độ lớp 7 của tôi. Nhưng tôi hi vọng rằng Đức Chúa Trời sẽ thông giải cho anh em những điều muốn nói trong lòng tôi. Anh em hiểu không? Nếu lời tôi không đúng; Những ý định của tôi, Tôi - tôi tin là vậy.
9
Bây giờ, chúng ta hãy đọc Lời Kinh thánh. Nhiều anh chị em thích đọc theo. Và sáng nay tôi sẽ đọc, chỉ một lát trong Sách Tiên tri Giê-rê-mi, chương thứ 2, tôi sẽ bắt đầu giờ nầy với câu thứ 1.
Có Lời Đức Giê-hô-va Phán cùng tôi rằng: Hãy đi, kêu vào tai Giê-ru-sa-lem rằng: CHÚA Phán như vầy: Ta còn nhớ về ngươi lòng nhân từ của ngươi lúc đang thơ, tình yêu mến trong khi ngươi mới kết bạn, là khi ngươi theo Ta nơi đồng vắng, trong đất không gieo trồng. Y-sơ-ra-ên vốn là dân biệt riêng ra thánh cho CHÚA; Vốn là trái đầu mùa của hoa lợi Ngài. Phàm những kẻ nuốt dân ấy sẽ có tội; Tai vạ sẽ lâm trên họ,
CHÚA Phán vậy. Hỡi nhà Gia-cốp, cùng các họ hàng nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe Lời Chúa! CHÚA Phán như vầy: Tổ phụ các ngươi có thấy điều không công bình gì trong Ta, mà đã xa Ta, bước theo sự hư không, và trở nên người vô ích?
Họ không nói: Chớ nào CHÚA ở đâu? Ấy là Đấng đã đem chúng ta lên khỏi đất Ê-díp-tô, đã dắt chúng ta qua đồng vắng, trong đất sa mạc đầy hầm hố, trong đất khô khan và có bóng sự chết, là đất chẳng một người nào đi qua, và không ai ở. Ta đã đem các ngươi vào trong một đất có nhiều hoa quả, để ăn trái và hưởng lợi nó. Nhưng, vừa vào đó, các ngươi đã làm ô uế đất Ta, đã làm cho sản nghiệp ta thành ra gớm ghiếc. Các Thầy Tế lễ không còn nói: Nào CHÚA ở đâu? Những người giảng luật pháp chẳng biết Ta nữa. Những kẻ chăn giữ đã bội nghịch cùng Ta. Các tiên tri đã nhân danh Ba-anh mà nói tiên tri, đi theo những sự không ích gì cả.
CHÚA Phán: Vì cớ đó Ta sẽ còn tranh cạnh cùng các ngươi, cho đến con cháu của con cháu các ngươi nữa. Hãy qua các cù lao Kít-tim mà xem! Hãy khiến người đến Kê-đa, và xét kỹ; Xem thử có việc như vậy chăng: Có nước nào thay đổi thần của mình, mặc dầu ấy chẳng phải là thần không? Nhưng dân Ta đã đổi vinh hiển mình lấy vật vô ích! Hỡi các từng trời, hãy lấy làm lạ về sự đó; Hãy kinh hãi gớm ghê, hãy rất tiêu điều, CHÚA Phán. Vì dân Ta đã làm 2 điều ác: Chúng nó đã lìa bỏ Ta, là nguồn nước sống, mà tự đào lấy hồ, thật, hồ nứt ra, không chứa nước được.
10
Cầu xin Chúa gia ơn cho việc đọc Lời Ngài. Tôi muốn — đặt chủ đề cho khúc Kinh thánh đó là Những Hồ Nước Bị Rạn Nứt.
Khi đọc Lời Kinh thánh sáng nay, mà hết thảy Lời Kinh thánh đều được ban cho bởi sự hà hơi. Chúng ta đến Nhà Chúa để được chỉnh sửa và để hiểu biết. Đôi khi chúng ta thấy... bất cứ điều gì nhỏ nhặt trong đường lối.
Giống như người quân nhân nầy, cách đây một lát đã nói chuyện với tôi và nói một số điều nào đó, có lẽ có hể xảy ra ở trong đất nước khác nào đó có một tên lửa, hay - hay là ý ngĩ về điều gì như thế, chúng ta phải tìm thấy điều gì đó để kháng cự trong - trong chiến lược quân sự.
Thế đấy, giống như việc đi vào trong một Nhà thờ, tới một Giáo xứ nơi một người đang rao giảng, hay nếu người đó là Nhà Truyền giảng Phúc âm trong cánh đồng truyền giáo. Khi người đó thấy dự dấy lên, và điều gì thật sự bắt đầu diễn ra, lúc thơ ấu hay bất kể đó là gì; Chính là người ấy, nếu là một đầy tớ của Đức Chúa Trời, ngăn trở điều đó khỏi tâm trí của dân sự đến nỗi họ sẽ tránh xa nó. Chúng ta không muốn điều đó xảy ra, vì chúng ta đi vào chỗ như thế.
11
Bây giờ, trong suốt thời gian của Giê-rê-mi ở đây, khoảng 60 năm trước cái chết của - của Ê-sai — Tiên tri Ê-sai. Họ đã có khoảng 60 năm không có một nhà Tiên tri lớn. Có Ha-ba-cúc và một số Tiên tri nhỏ, nhưng Ê-sai là Tiên tri lớn nhất cuối cùng. Trong suốt thời gian nầy không có một người nào trong số dân sự được gọi ra, họ đã bị trôi giạt. Tuy nhiên, họ là dân sự của Đức Chúa Trời, đã trôi giạt vào trong tình trạng nầy lúc bấy giờ — Chúng ta thấy họ đã ở trong tình trạng ấy, khi Giê-rê-mi đến nói tiên tri với họ. Giê-rê-mi cũng là... Ông đã nói tiên tri trước khi bị lưu đày, và ông cũng đã bị lưu đày với họ.
Rồi dĩ nhiên, Đa-ni-ên đến tiếp theo sau Giê-rê-mi. Đa-ni-ên đã nói rằng ông có sự hiểu biết bằng Lời Kinh thánh, về 70 năm mà họ đã ở đó.
Dĩ nhiên, có Tiên tri khác giữa họ, muốn làm cái ách nầy, khi ông ta đặt nó trên cổ Giê-rê-mi, đó sẽ là một điều nhỏ, nói rằng, “Trong 2 năm trọn, Đức Giê-hô-va cũng sẽ bẻ cái ách của mọi nước,” nhưng Giê-rê-mi biết khác hẳn thế. Chúng ta biềt điều gì đã xảy ra với nhà Tiên tri nói tiên tri sai trật, cũng năm đó ông đã chết. Vì thế Đức Chúa Trời không ủng hộ ông.
12
Vậy thì chúng ta cũng để ý tình trạng dân sự trong thời đó. Tôi không muốn anh em hiểu lầm tôi (Tôi - tôi không có ý đó) về những gì tôi nói ở đây, một số Lời Kinh thánh và những ghi chú nhỏ.
Trước đây tôi không phải viết ra những Lời Kinh thánh và ghi chú. Nhưng sau cái tuổi 25 lần thứ hai, ồ, tôi -tôi không nhớ như trước, vì thế tôi viết xuống những Lời Kinh thánh và hầu như biết để nói chỗ nào Sau đó rất nhiều lần cầu nguyện cho người đau, vân vân, và đi ra ngoài, tôi không có thì giờ để nghiên cứu thật sự như tôi nên làm.
13
Bây giờ, nhưng Tiên tri lớn ngày ấy, là Giê-rê-mi, và ông có điều gì đó giống A-một và nhiều Tiên tri khác đã dấy lên. Ông đã bị khuấy động khi ông thấy tình trạng của dân tộc. Lúc ấy có những nơi...
Một thời điểm nào đó khi anh em nói về một dân tộc, có thể nghĩ rằng nó phản ảnh tới một nhóm người nào đó. Không phải thế. Đó là một bức tranh bao trùm của đất nước. Chúng ta thấy ngày hôm nay, tình trạng so sánh đúng như vậy ngày hôm nay như nó đã xảy ra trong thời Giê-rê-mi, chính dân tộc đó, cùng nhau đã đi vào sự thờ hình tượng ít hay nhiều; Hầu như tôi có thể nói là cách xa Đức Chúa Trời. Bởi việc làm điều đó, là do sự yếu đuối ở bục giảng. Bởi vì, nếu bục giảng ở lại sống đúng với Lời Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ ở trong mọi Hội thánh như Ngài đang vận hảnh giữa chúng ta ở đây. Nhưng họ đã dẫn đường sai trật khỏi điều đó. Đó là điều mà Tôi - tôi muốn nói đến sáng nay. Vậy thì chúng ta thấy rằng điều đó hoàn toàn đúng trong mọi Thời đại.
14
Tôi tin đó là A-mốt, như tôi đã nhắc đến ông ấy cách đây một lát, ông đã nói ông “Không phải là Tiên tri, cũng không phải là con của một Tiên tri.” Nhưng đã nói rằng, “Khi sư tử gầm thét, ai mà không kinh sợ?”
Nếu ai đã từng nghe sư tử gầm thét thật sự trong đồng vắng, anh em có thể nghe trong chuồng ở quanh đây sư tử chỉ kêu meo meo. Nhưng khi nó gầm thét trong đồng vắng, mọi vật đều hoảng sợ. Tôi đã nằm trong rừng, để săn chúng. Nó là vua của muông thú, và, khi sư tử đó gầm thét, ngay cả những con bọ cánh cứng cũng ngừng kêu, mọi vật đều thế. Chó rừng và linh cẩu đang tru, và các thú vật khác, tiếng quác quác của khỉ đầu chó và khỉ, con bọ cánh, anh em hầu như có thể nghe chính mình suy nghĩ; Nhưng ở đằng xa hãy để sư tử gầm thét, và mọi con bọ cánh cứng sẽ ngừng kêu. Đấy, mọi vật đều sợ nó. Tuy nhiên, có nhiều điều có thể giết chết nó, nhưng nó được nhận biết như vua loài thú.
Ông nói, “Khi sư tử gầm thét, thì ai mà chẳng sợ?” Ông nói, “Khi Chúa Giê-hô-va đã Phán dạy, thì ai mà chẳng nói tiên tri?”
Đó là, tôi nghĩ tình trạng gặp lại sự khó khăn thách thức đó ngày nay. Đức Chúa Trời đã Phán dạy. Thấy không? Chúng ta thấy chữ viết tay trên tường, vì thế rất dễ dàng để nói tiên tri và thấy rằng chúng ta đang ở Thời kỳ Sau rốt.
15
Chúng ta đang thấy Đức Chúa Trời, từ chính bộ phận giáo phái, mọi cách từ đạo Công giáo, qua tất cả các Giáo hội Tin lành, Phật giáo, và bất kể là gì đi nữa. Ngài đang kêu gọi dân sự Ngài đến với nhau, nhóm họp họ lại với nhau. Tôi - tôi rất sung sướng vì điều đó, thấy ngày nầy đang đến. Vậy thì chúng ta... Đó - đó là một ngày lớn, một trong những đặc ân vĩ đại nhất.
Mà nếu tôi biết trước khi có một thế giới, khi chúng ta là những linh hồn một phần của Đức Chúa Trời, như chúng ta hiện có, vì chúng ta đã ở với Ngài trước khi sáng thế. Bỏi vì có một hình thức duy nhất của Sự Sống Đời đời, và đó là Đức Chúa Trời. Chúng ta là một phần của Ngài. Chúng ta không có quá nhiều đến nỗi chúng ta sẽ biết Và - và có thể suy nghĩ, và có một sự hiện hữu; Nhưng chúng ta đã ở trong ý nghĩ của Ngài về những gì chúng ta có, trước khi sáng thế. Bởi vì chúng ta là một phần của Ngài, giống như con của tôi là một phần của tôi, và tôi là một phần của cha tôi, vân vân. Chúng ta là con trai con gái của Đức Chúa Trời, bởi sự biết trước của Ngài.
Trở lại đó, nếu tôi có thể biết như tôi biết hiện giờ, và có thể nhìn bao quát toàn bộ khoảng thời gian, và Ngài ắt hẳn đã nói với tôi, “Ngươi muốn sống thời gian nào?” Tôi chắc đã trả lời thời ngay lúc nầy, ngay thời gian liền trước sự kiện quan trọng của sự chấm dứt lịch sử thế giới, và sự sắp đến của Nước Đức Chúa Trời được thiết lập trên đất. Tôi nghĩ thì giờ vinh hiển nhất của mọi Thời đại, là ngay lúc nầy.
16
Chúng ta tìm thấy ở đây dân Y-sơ-ra-ên đã bị nhà Tiên tri buộc tội, khi Đức Chúa Trời đã định trước ông và sai ông đi Họ bị cáo buộc 2 tội chính. Chúng ta muốn nói về 2 điều mà họ đã làm. Và từ đó, chúng ta muốn có sự thịnh vượng bằng điều đó. Lúc ấy, họ đã quay bỏ Đức Chúa Trời, Nguồn nước sống, và đào tự đào ra những hồ nước. Họ quay bỏ thứ Đức Chúa Trời đã ban cho họ, và tự đào thứ gì đó mà họ đã tự làm lấy. Những hồ mà họ đào nầy, anh em để ý, chúng đã bị rạn nứt và rò rỉ.
17
Vậy thì, một cái hồ rạn nứt không thể giữ được nước. Nó sẽ rò rỉ. Tôi lớn lên ở một nông trại, và tôi biết cái hồ cũ là gì, và sự khó khăn mà chúng ta gặp phải với nó.
Cái hồ rò rỉ nầy tôi nghĩ là một - một bức tranh rất đẹp về ngày hôm nay, khi mọi việc mà chúng ta đã cố gắng làm, để làm con người đến với nhau, để khiến dân sự đến với nhau, khiến cho các Giáo hội đến với nhau, nó đã trở nên luôn luôn ở trong lãnh vực của sự cố gắng tri thức. Chúng ta đã cố gắng làm mọi tín đồ Giám Lý trở thành tín đồ Báp-tít, và ngược lại, và những giáo phái khác nhau. Đó không phải là chương trình của Đức Chúa Trời từ đầu.
18
Đức Chúa Trời chỉ có một nơi nhóm lại. Ngài đã Phán ở đó trong Sách Xuất Ê-díp-tô ký rằng, “Ta đã chọn nơi để đặt Danh Ta, và đó là nơi duy nhất mà Ta sẽ gặp dân sự.” Ngài đã chọn một nơi để đặt Danh Ngài. Nơi Ngài đặt Danh Ngài, đó là nơi Ngài đã gặp Y-sơ-ra-ên. Ngài đã có một nơi để Ngài gặp Hội thánh Ngài ngày nay, và Ngài đã chọn Danh đó, và Danh đó là Jêsus Christ. Đó là nơi Ngài gặp tín hữu thật, khi người đó ở trong Đức Chúa Jêsus Christ. Đó là nơi Đức Chúa Trời đã chọn để đặt Danh Ngài.
Anh em có thể nói, “Danh của Đức Chúa Trời à?”
Ngài Phán, “Ta đã đến trong Danh Cha Ta.” Vì thế đó là nơi Đức Chúa Trời đặt Danh Ngài, là ở trong Đấng Christ. Trong Đấng Christ là nơi tất cả chúng ta có thể gặp nhau dưới Dòng Huyết tuôn đổ, và ở đó có tình thông công chân thật.
19
Đức Chúa Trời đã làm chương trình Ngài từ ban đầu, trong vườn Ê-đen, nơi Ngài sẽ gặp con người, và điều đó không phải dựa trên sự hiểu biết tri thức; Nếu thế, thì Ê-va đã hoàn toàn ở trong đường lối với chương trình của Chúa. Nhưng chúng ta biết rằng bà đã chấp nhận quan niệm tri thức của Sa-tan, “Chắc chắn, Đức Chúa Trời sẽ không,” nhưng Đức Chúa Trời đã Phán Ngài sẽ! Vì thế nên Ngài chọn nơi cứu chuộc, và đó là bằng Huyết, không phải bởi quan niệm tri thức.
Cho nên chúng ta chỉ đang đánh gió, nhưng đó thật sự là bản chất con người cố gắng làm điều đó. Nếu chúng ta có thời gian, chúng ta có thể mổ xẻ chi tiết, nhưng tôi không muốn cái nút đó. Vậy thì chúng ta sẽ chỉ cố gắng làm cho nó đơn giản như có thể được, “những hồ nước rò rỉ.” Chúng ta thấy rằng điều đó — hoàn toàn xảy ra lại lần nữa, nó là một bức tranh của chính Thời đại của chúng ta đang sống, về tất cả sự cố gắng của chúng ta.
Bất chấp mọi nỗ lực mà bất cứ đầy tớ nào của Đức Chúa Trời, ngay cả các tên Danh của Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài phải tôn trọng Danh Ngài trong sự kỉnh kiền và tôn kính. Những hệ thống truyền bá Phúc âm lớn khắp trái đất, vân vân, trong những ngày sau rốt, tôi nghĩ, chúng ta vẫn sẽ không bao giờ có thể khiến dân sự một lòng cho tới khi chúng ta đem họ đến dưới Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Đó là nơi duy nhất mà chúng ta sẽ được an toàn.
20
Người nào đó đã gọi tôi cách đây không lâu, từ trên miền Đông, nói rằng, “Anh Branham, tôi nghe anh di chuyển tới Arizna, và anh đã hình thành một nơi mà ở đó có sự an toàn.” Như anh chị em biết Sứ điệp đã đến thế nào, và Chúa đã Phán bảo tôi những gì sẽ xảy ra ở Alaska, và nó sẽ xảy ra dưới California, và nó thật sự xảy ra cách đó. Họ nói, “Bây giờ, nếu điều đó làm rúng động, và mọi thứ, thì khu vực an toàn ở đâu?”
Tôi nói, “Có một vùng an toàn mà tôi biết. Đó là Đấng Christ.” Vì những ai ở trong Đấng Christ, sẽ... Đó là cách duy nhất tôi biết.
21
Bây giờ, Giê-rê mi cũng được gọi là “nhà Tiên tri khóc lóc”. Bởi vì tôi tin rằng điều làm cho nhà Tiên tri nầy khóc, đúng hơn là vì vì ông là một Tiên tri (và Lời của Chúa đến như vậy) và thấy dân sự đi theo truyền thống, nghĩ họ tốt lắm, và không có cách nào để quay họ trở lại hết.
Sau đó họ liên tục bị đi đày, bởi vì chúng ta biết bạn gieo gì thì gặt nấy, bất kể bạn là ai, là gì đi nữa. Chúng ta như là một dân đã gặt... hay đúng hơn là đã gieo, và chúng ta phải gặt. Tôi đang nói về ngày mai, ý Chúa, và buổi chiều, về Cơn Đau Sanh Nở; Và - và tôi chạm vào điều đó trong bài đó, để chúng ta không thể đến gần bằng điều gì cả. Chúng ta phải gặt lấy những gì chúng ta đã gieo.
Nếu Đức Chúa Trời để chúng ta đến gần bằng sự bại hoại của Cơ-đốc giáo ngày nay, và làm hư hỏng dân sự trong những việc nầy mà gọi là Cơ-đốc giáo, như Anh Moore đã từng nói, “Ngài sẽ chịu trách nhiệm về mặt đạo đức để làm sống lại dân thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ, và xin lỗi vì đã thiêu đốt họ.” Đúng thế, bởi vì Đức Chúa Trời vẫn là công bình. Nơi nào có kẻ độc ác; Nó - nó xứng hợp với sự thánh khiết và Lời Ngài để Ngài làm cho dân sự gặt lấy những gì họ gieo, và chúng ta sẽ phải làm điều đó.
22
Vậy thì để ý họ đã lìa bỏ Ngài là Nguồn nước sống, và tự đào hồ.
Có lẽ có người nào đó ở đây không hiểu hồ chứa là cái gì. Hồ là cái bể chứa nước lớn do con người tạo nên cố gắng để thay thế cái giếng. Nó là cái gì đó mà con người đào lên. Bao nhiêu người biết cái hồ là gì nào? Tốt. Được rồi, nhiều người dân miền quê ở đây sáng nay. Vì thế họ... Tôi nhớ cái hồ cũ ở nơi đó, nó như thế nào, và tôi luôn sợ uống thứ nước đó. Nó là một cái bể lớn chứa nước nhân tạo. Nó không bao giờ có thể đáng tin. Anh chị em không thể tin cậy vào một cái hồ nước.
23
Vậy thì, bất cứ điều gì con người làm, thường không tốt lắm. Nhưng giống như — Chúa đặt để thời gian trong sự tuần hoàn và trái đất quay; Mỗi năm, mỗi lần nó đi qua, mỗi ngày, mỗi giờ, và mặt trời lặn, và nó không bao giờ sai trật. Nhưng không nghi ngờ gì cái đồng hồ tốt nhất mà chúng ta có thể có được, sẽ sai nhiều phút trong thời gian một tháng. Tuy nhiên, anh chị em thấy đó, mọi việc Đức Chúa Trời làm thì hoàn hảo, còn những gì con người làm thì không hoàn hảo. Cho nên tại sao lại chấp nhận những gì con người làm, khi bạn có thể có sự hoàn hảo?
24
Tôi luôn luôn nói điều đó về những người Ngũ Tuần chúng ta. Đấy, chúng ta biết, và chúng - chúng ta không tuân theo trật tự tiến trình của Đức Chúa Trời, chúng ta không tin; Nhưng chúng ta cũng biết giữa vòng chúng ta chúng ta có nhiều người cố gắng giả mạo người khác. Đó là con người thật sự. Họ sẽ cố làm thế. Họ đã làm điều đó trrong Kinh thánh: Người thì nói, “Tôi thuộc về Phao-lô,” người thì nói, “Tôi thuộc về Si-la,” và vân vân. Nhưng Họ - họ đã cố giả mạo những gì người khác đã và đang làm.
Nhưng tại sao anh chị em chấp nhận sự bắt chước giả mạo đó, khi bầu trời đầy dẫy điều chân thật? Khi Lời hứa dành cho anh chị em và con cái anh chị em, tại sao chúng ta chấp nhận điều gì khác? Tại sao chúng ta chấp nhận tín điều hay một giáo điều, trong khi Kinh thánh là Lời của Đức Chúa Trời thuần khiết? Tại sao chúng ta cố thêm hoặc bớt đi, khi Chúa Jêsus đã Phán trong Khải huyền 22:18, “Nếu ai thêm vào Sách Tiên tri nầy điều gì, hoặc kẻ nào bớt điều gì trong những Lời trong Sách Tiên tri nầy, thì Đức Chúa Trời sẽ cất lấy phần họ về Sách Sự sống”?
25
Đầu tiên khi Đức Chúa Trời đặt con người trên đất, Ngài đã Phán bảo họ sống bằng Lời Ngài. Vậy thì Lời giống như là sợi dây xích, anh chị em đang đi ngang qua địa ngục bằng Lời đó; Và sợi dây xích của nó chỉ mạnh nhất ở mắc xích yếu nhất, và Đức Chúa Trời muốn chúng ta giữ mọi Lời đó. Vậy đó là sự trước tiên của Kinh thánh; Chỉ phá vỡ một Lời, đã đưa cả nhân loại vào trong bóng tối tăm của sự chết.
Chúa Jêsus đã đến ở giữa Kinh thánh, và Ngài Phán rằng, “Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi Lời.” Không chỉ một phần của Lời, hay 99% (phần trăm) của Lời; Nhưng mọi Lời, giống như Ê-va và A-đam.
Trong phần cuối của Kinh thánh, Khải huyền 22:18, Ngài Phán rằng, “Nếu ai thêm một Lời vào Sách Tiên tri nầy điều gì, hoặc kẻ nào bớt một Lời trong những Lời trong Sách Tiên tri nầy!”
Vậy tại sao chúng ta cần đưa vào ở trong Đây ý kiến của người nào đó về các sự việc, trong khi đây là Ý Kiến của Chính Đức Chúa Trời về điều đó? Chúng ta muốn thêm vào điều Ngài đã Phán. Và cũng Có Lời chép rằng, “Hãy để mọi lời loài người là giả dối, và Lời Ta là Lẽ thật.”
26
Đó là vấn đề với Tiên tri nầy. Trong thời đại của Giê-rê-mi, ông là một Tiên tri, ông có Lời của Chúa. Con người nầy đang cố tiêm điều gì đó vào Lời, vậy thì không thể dựa trên điều đó. Tôi đang ví sánh những bể chứa nước ấy lúc bấy giờ với những hệ thống nầy mà chúng ta đã cố nhận lấy, và thay thế Lời nguyên thủy của Đức Chúa Trời.
Vì không gì có thể thế chỗ của Lời. Đó là Đức Chúa Trời. “Ban đầu có Lời, Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời là Đức Chúa Trời. Lời đã trở nên xác thịt và ở giữa chúng ta.” Trong Hê-bơ-rơ 13:8 đã nói, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.” Làm sao chúng ta có thể xóa đi Điều đó? Đó phải là Lẽ thật. Ngài vẫn không hề thay đổi. Ngài vẫn y nguyên trong mọi nguyên tắc.
Đó là lý do anh chị em vui hưởng Lời, anh chị em Báp-tít và Giám Lý, Công giáo và Trưởng lão, vân vân, vui hưởng Sự Hiện Diện đó. Ở nơi nào đó, trong anh chị em, anh chị em đã tin nhận Đức Chúa Trời. Có lẽ lúc nào đó trong cách tri thức, có lẽ anh chị em đã cảm thấy Quyền năng của Đức Chúa Trời, và anh chị em là đầy tớ của Đức Chúa Trời; Song khi anh chị em có thể thật sự bước vào trong Đức Chúa Trời, và nhận biết chỗ của mình ở trong Ngài, như là một con trai hay con giá của Đức Chúa Trời, đó là điều mang lại cảm xúc lớn lao cho anh chị em, mà Đức Chúa Trời đã định cho anh chị em có.
27
Nào, chúng ta để ý trong Phúc âm Mác, chương thứ 16, Chúa Jêsus há chẳng Phán, “Hãy đi khắp thế gian, Và - và giảng dạy.” Ngài Phán, “Hãy đi rao giảng Tin lành.” Rao giảng Tin lành là biểu hiện Quyền năng của Đức Thánh Linh. “Hãy đi khắp thế gian, và biểu hiện Quyền năng của Đức Thánh Linh.”
Nói chuyện với một anh em, một trong những nhà tài trợ cho... buổi nhóm của tôi ở Ấn-độ, ở Bombay tại đó, dưới Nam Phi và những nơi khác, nơi những nhà truyền giáo đã dạy Lời như một lời hay một quan miệm tri thức. Nhưng một ngày nọ trong buổi nhóm, khi Đức Thánh Linh giáng xuống, chính Ngài, và đã cứu 30.000 người thổ dân ở buổi kêu gọi tin Chúa, và ngay trên cùng mảnh đất nơi họ đang đứng. Những phụ nữ đang đứng đó, là những người trần truồng như khi họ mới chào đời, và chính giây phút mà họ giơ tay lên tin nhận Đấng Christ...
Đức Thánh Linh đã giáng trên nơi ấy và chữa lành 25.000 người cùng một lúc, ra khỏi xe lăn, cáng, võng. Thị trưởng thành phố đã bảo tôi nhìn đoàn xe tải chất hàng xuống phố.
28
Những phụ nữ đang đứng đó, trần truồng, mà không biết họ trần truồng. Nhưng ngay khi Đức Thánh Linh đập vào họ, họ lấy tay che bước đi khỏi sự hiện diện của những người đàn ông.
Tôi ngạc nhiên làm thế nào mà chúng ta ở nước Mỹ tự xưng mình là một đất nước Cơ-đốc giáo, và ở trong Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời; Mà mỗi năm chúng ta, những phụ nữ của chúng ta, cởi ra nhiều hơn. Chị em nên mặc vào nhiều hơn. Càng mặc nhiều Đấng Christ, chị em sẽ càng ý thức được tình trạng của chính mình hơn. Lúc nào đó, tôi thấy cách nhiều người hành động trên đường phố, tôi tự hỏi đó có hoàn toàn là người có tâm thần đúng đắn không. Dường như họ không nhận biết rằng khi họ làm thế, những gì họ đang làm, họ đang tự làm mồi cho ma quỉ, và đưa linh hồn xuống địa ngục. Đúng thế. Nhưng thế gian ở trong sự bại hoại như đã xảy ra trong thời Giê-rê-mi.
29
Bây giờ, trở lại hồ nước, vậy thì, hồ nước nầy không thể trông cậy được, bởi vì tự nó không thể làm cho đầy được. Nó phải tùy thuộc vào những cơn mưa của vùng đó để làm cho đầy, những cơn mưa của vùng đó hay những buổi nhóm phục hưng địa phương có một buổi nhóm phục hưng nhỏ ở đây và một buổi nhóm phục hưng nhỏ ở đó, hay đại loại như vậy để làm nó đầy lên. Vì thế nó không thể được tin tưởng. Nó không thể tự làm đầy. Nó không đủ cho chính mình. Nó không thể làm điều đó. Và nó phải lệ thuộc vào những cơn mưa để làm đầy.
Thế thì chúng ta hãy để ý nơi nó - nó có được mưa, cái hố nước ấy nó có được nước của nó ở đâu. Nó đến từ trên mái của chuồng ngựa chảy xuống, nơi mà tất cả bụi bặm dơ dáy thổi lên đó, nó rửa ngay vào trong nước mưa, và chảy ngay vào hồ, một cái bể chứa nước do con người làm nên. Nó hầu như trở nên giống như một cái hầm chứa phân. Nó rửa sạch máng xối nhà kho nơi mà mọi súc vật, hay mùi thối trong sân nuôi gà vịt quanh nhà kho, và vân vân, và chảy xuống nằm đó. Không khí thổi bụi tung lên và các thứ trên mái chuồng ngựa, rồi cơn mưa vùng đến rửa sạch, mưa rửa sạch đi.
Nước có thể mang đến con người bằng máng xối do con người làm nên qua một ống dẫn nước nhân tạo, tới một bể chứa nhân tạo. Sau đó khi nó đến đó, nó dơ dáy, quá dơ dáy đến nỗi anh chị em phải đặt một miếng vải lọc trên nó, nếu không thì không thể uống được. Bây giờ, để ý, nó rửa sạch từ mái nhà, bằng máng xối nhân tạo, những ống máng nhân tạo, chảy vào trong bể chứa nước. Rồi với một thiết bị lọc nhân tạo đặt ở trên nó, để giữ lại những con gián cùng các thứ.
30
Nào, bây giờ chúng ta để ý, trong vài ngày sau khi nước được giữ lại trong đó, trong những giáo phái, hay bể chứa do con người lập nên nầy. Xin lỗi. Tôi xin lỗi. Được rồi. Sau - sau khi nó đã được rửa sạch, tất cả các loại thần học cùng các thứ rửa vào trong đó; Bây giờ chúng ta đến tìm thấy, khi nó đặt ở đó vài ngày, nó trở nên tù đọng.
Ai cũng biết, lịch sử của Hội thánh, khi Đức Chúa Trời sai điều gì đến, một Sứ điệp chẳng hạn, và nó trên tươi mới từ Đức Chúa Trời. Rồi sau đó — đời sống của nhà sáng lập đó, hay có thể là bất cứ cái gì; Anh em gọi là nhà cải chánh, hay muốn nói gì về điều đó cũng được. Sau khi người ấy chết, thì họ thiết lập một hệ thống và lập một tổ chức. Ngay khi họ lập thành tổ chức về điều đó, nó chết ngay tại đó. Nó không bao giờ dấy lên lần nữa. Nó đã là điều đó qua mọi lúc, trở lại ngay tên điều đó.
31
Liên quan đến Linh mục Công giáo nầy đang ngồi tại đây; Khi Đức Chúa Trời tổ chức Hội thánh... hay, không tổ chức nó, Đức Chúa Trời không bao giờ tổ chức một Hội thánh. Ngài không ở trong loại công việc đó. Ngài ở trong sự sanh trưởng, không phải tổ chức, vì Đức Chúa Trời khởi đầu thành lập Hội thánh vào ngày Lễ Ngũ tuần Rồi cuối cùng cho đến Giáo hội nghị ở Nicaea, La-mã, họ đã lập nó thành tổ chức, và đó là nơi nó đánh mất đi Quyền năng của mình.
Rồi chúng ta tiếp tục với sự cải chánh Luther, và đó là điều vĩ đại. Lời Đức Chúa Trời đã được ban ra, “Người công bình sẽ sống bằng đức tin.” Khi họ làm thế, thay vì lấy lên với nhau, hết thảy họ cùng nhau tiến bước, họ đã làm nên một Giáo hội Luther, tự phân rẽ với nhóm nầy, và rồi nó đã chết.
32
Sau đó Đức Chúa Trời đã dấy lên John Wesley, với sự nên thánh, Sứ điệp về công việc thứ hai của ân điển, và đó là điều tuyệt vời. Nhưng sau Wesley và Asbury, họ đã lập thành tổ chức, nó đã chết.
Rồi đến Ngũ Tuần với sự khôi phục các ân tứ. Họ đang làm tốt, điều gì đã xảy ra? Tổ chức nó và nó chết. Điều đó hoàn toàn đúng.
Bây giờ, giữa tất cả các điều nầy, Đức Chúa Trời vẫn kêu gọi những người còn sót lại ra khỏi những dòng dõi nầy. Ngài chắc chắn kêu gọi. Đó là thì giờ của chúng ta ra khỏi, và nhóm họp lại với nhau. Đó là những gì tôi suy nghĩ, Những Thương Gia Tin lành Trọn vẹn đã đóng một phần lớn trong việc phá vỡ những bức tường này, và nói rằng, “Không có sự khác biệt trong chúng ta. Chúng ta hãy đến với nhau và thờ phượng Chúa dưới một nguyên tắc, không phải dưới một tổ chức.” Nếu đó là một tổ chức, tôi ra khỏi bục giảng ngay bây giờ. Tôi không có gì để làm với nó.
33
Những gì nó có, phải là sự thông công, và không phải là sự thông công với giáo điều nào đó. Nhưng một sự thông công trong Đấng Christ bởi quyền năng của - của sự sống lại của Ngài, đó là điều mang lại Sự Sống. Nó mang lại Sự Sống.
Trước khi sự sanh ra có thể đến, chúng ta nhận biết phải có sự chết ở đó trước khi sanh ra. Sự sanh ra là một tình trạng hỗn độn; Tôi không quan tâm loại sanh ra là gì. Nếu nó ở trong một chuồng heo, hay - hay là ở bất cứ nơi nào, đó là một tình trạng hỗn độn. Vì thế sự sanh ra mới, khiến anh chị em làm những việc mà bình thường anh chị em không nghĩ mình sẽ làm. Nhưng khi anh chị em sẵn sàng chết với chính mình, thì anh chị em được sanh lại, một tạo vật mới trong Đức Chúa Jêsus Christ, lúc ấy sự việc mở ra và Sự Sống trở nên cảnh tượng mới đối với anh chị em, bởi vì anh chị em tin nhận Thân vị của Đức Chúa Jêsus Christ, và không đến với học thuyết nào đó hay tín điều nào đó.
Nếu không, ngay cả với Lời đuợc viết ra, Đó phải là được sống lại bởi Đức Thánh Linh. Cho dù anh chị em có hệ thống thần học nhiều thế nào đi nữa, nó đang nằm chết ở đó. Tôi có thể có một nắm lúa mì; Cho đến khi nó đi vào tiến trình tới nơi nó có thể được sống lại, lúa mì sẽ không bao giờ có sự sống. Anh chị em có thể có bằng Tiến sĩ Triết học, Tiến sĩ Luật, bất cứ điều gì anh chị em muốn; Nhưng cho đến khi Đức Thánh Linh giáng trên đó và làm cho sống lại điều đó với anh chị em, như một kinh nghiệm cá nhân với Đức Chúa Trời, thì lúa mì không ích lợi gì. Sự hiểu biết của anh chị em là vô ích.
34
Như người Anh nầy đã nói tối hôm nọ ở đây, tôi rất kinh ngạc về điều đó. Tất cả sự hiểu biết người ấy có, như Phao-lô, ông đã phải quên hết điều ông biết, để tìm thấy Đấng Christ, làm những điều mà ông nghĩ ông sẽ không làm.
Nhưng đó là cách Đức Chúa Trời thực hiện, Ngài làm bẽ mặt chúng ta trong hệ thống giáo dục của chúng ta. Không như là tôi đang cố ủng hộ sự ngu dốt, nhưng tôi đang cố nói với anh chị em sự khác biệt. Giáo dục không hề mang lại Sự Sống. Chính Thánh Linh của Đức Chúa Trời mang lại Sự Sống, và Sự Sống đó không phải chỉ đến từ những buổi nhóm phục hưng tri thức. Nó phải đến từ Kinh thánh, sự phục hưng Lời, và Lời đó hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Khi Lời đó giáng xuống ngày hôm nay, làm sống lại, anh em có được những kết quả giống như anh em đã có trong Công vụ chương 2. Chính xác. Luôn luôn xảy có, và nó luôn luôn sẽ có, bởi vì đó là Thánh Linh của Đức Chúa Trời tác động trên không khí.
35
Bầu không khi làm những việc đó. Đó là lý do anh em được dạy dỗ, “Hãy mang con cái đến đây.” Thế đấy, chắc chắn điều đó đúng. Tôi vui mừng thấy con gái tôi, Rebekah, đi vào và ngồi xuống, chỉ cách đây vài phút. Một số anh chị em thấy tôi nháy mắt ra hiệu với một phụ nữ, đó là con gái tôi, vì thế nó đi vào và ngồi xuống. Tôi muốn nó nhận lãnh phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, và đó là lý do nó ở đây trong buổi nhóm. Đó là mục đích của điều đó. Nó đi với bầu không khí.
Như cụ Tiến sĩ Bosworth thường nói trước đây, “Anh có thể lấy trứng gà và để nó dưới một con chó con, nó sẽ nở ra gà con.” Tại sao? Bởi vì nó là một cái trứng và có không khí thích hợp.
Tôi không quan tâm anh chị em là Giám Lý, Báp-tít, Trưởng lão; Trong bầu không khí thích hợp, nó sẽ nở ra một đứa trẻ sơ sinh của Đức Chúa Trời, tuyên bố Lời. Đó là bầu không khí làm điều đó, cho dù bạn có cái đuôi giáo phái gì đi nữa.
36
Thường đối với bầy gia súc. Tôi để ý nhân viên bảo vệ rừng khi chúng tôi đưa chúng vào trong rừng, ra ngoài vùng đất nuôi dưỡng ở các trại nuôi gia súc, và đưa chúng vào rừng. Nguòi ấy đứng đó và nhìn chúng đi qua cổng, ở hàng rào tuyết. Anh ta không hề để ý đến loại gì, bởi vì có tất cả các loại thú vật đi qua đó. Nhưng có một điều anh ta để ý, dòng dõi của nó (the blood tag). Nó phải là thuần chủng Hereford nếu không thì nó không thể đi vào rừng đó, bởi vì đó là Hiệp hội Hereford thả súc vật đi ăn cỏ rừng ấy. Nó phải có thuần chủng, để giữ đúng nòi giống.
Tôi nghĩ rằng đó là cách sẽ xảy ra trong Ngày Phán Xét. Ngài sẽ không hỏi tôi tôi có phải là tín đồ Giám Lý, Báp-tít, Ngũ Tuần, hay là Trưởng lão không, nhưng Ngài sẽ tìm kiếm dấu hiệu Huyết “Blood tag.” “Khi Ta thấy Huyết, Ta sẽ vượt qua ngươi.” Đó là sự việc.
37
Do đó chúng ta thấy những hồ nuớc nầy, sau khi được đào lên một lát, chúng trở nên ứ đọng và không tốt. Rồi nó cũng trở nên nhà của ếch nhái, thằn lằn, và rắn, gián, và các mầm gây bệnh và bất cứ thứ gì khác nữa, bởi vì nó là tình trạng bị ứ đọng đẩy vào đó. Anh chị em có thể tưởng tượng, việc rửa sạch mái chuồng ngựa, hay mái nhà gần chuồng ngựa, hoặc bụi bặm bất cứ nơi nào, loại gián và vi trùng gây bệnh cùng mọi thứ gì khác đã được rửa vào trong hồ chứa nước đó không?
38
Vậy thì, đó là một ví dụ hoàn hảo về bất cứ loại hệ thống do con người làm nên. Con người là sự thất bại từ đầu. Đó là lý do người ấy cần một Đấng Cứu Rỗi. Nó không thể tự cứu chính mình, nó không thể làm được điều gì cho nó. Con người bị hư mất từ đầu. Người đó được sanh ra trong thế gian, đầy tội lỗi, đến với thế gian nói dối. Khởi đầu là kẻ nói dối, vì thế làm sao trong thế gian con người có thể tự làm gì cho chính mình? Làm sao có thể là một người thánh được?
Không có người nào thánh. Không có Giáo hội nào thánh. Chỉ có một Đức Thánh Linh! Không có một Hội thánh, một dân thánh; Chính là một Thánh Linh ở giữa một dân sự, đó là điều hiện có. Không có một núi thánh nơi Phi-e-rơ và những người khác đứng; Núi không thánh. Nhưng chính là Đức Thánh Linh ở trên núi, làm cho nó nên thánh. Đó không phải là một người thánh; Chính là Đức Thánh Linh đã dùng con người đó, và làm cho nó thánh khiết. Không phải con người; Nhưng Thân vị của Đức Thánh Linh! Đó không phải là con người; Bởi vì, người đó chỉ là con người, “sanh ra trong tội lỗi, đầy gian ác, đến với thế gian nói dối.”
39
Bất cứ hệ thống nhân tạo nào sẽ giữ người ấy ngay trong đó; Người đó sẽ bị tri thức làm cho mù đi không thấy sự việc, đôi mắt tri thức mà họ nghĩ rằng, “Tôi thuộc về Giáo hội, tên tôi được ghi trong sổ. Tôi đã làm điều nầy. Cha tôi là thế nầy, và đại loại như vậy.” Điều đó dường như được lắm; Mà, chẳng có gì chống lại điều đó. Nhưng tuy nhiên, thưa các bạn, Chúa Jêsus đã Phán, “Nếu một người không sanh lại, thì không thể thấy.” Đấy, ở đó không có nghĩa là người đó thấy bằng mắt của mình, nhưng, “hiểu biết Nước Thiên đàng.” Cho đến khi bạn được sanh trong đó.
Nhà Truyền giảng Phúc âm (evangelist) Báp-tít nầy làm sao, làm sao người ấy đứng đó chỉ trích và làm trò cười về Điều đó? Đấy, không có gì trong anh ta có thể tin nhận Nó; Nhưng Đức Chúa Trời phải thực hiện điều đó. Đức Chúa Trời ban cho người ấy Đức Thánh Linh. Anh ta biểu lộ rằng điều nầy không phải là giả hình, đây là Lời. Anh ta chỉ nghe điều đó từ một ý kiến trường lớp, và họ cố lấy mọi ơn phước của Đức Chúa Trời và đặt để nó trên một thời đã qua rồi.
40
Một Thầy giảng Báp-tít trẻ tuổi cách đây không lâu ở đây, đang ngồi hiện diện ngay ở đây sáng nay; Và anh ấy đã đến với tôi, anh nói, “Anh Branham à, có một điều mà anh đang làm sai.”
Tôi nói, “Xin nói cho tôi biết.”
Anh ta nói, “Tôi nghĩ anh là người chân thật và là một người tốt, nhưng...”
Tôi nói, “Cảm ơn anh.”
Anh ta nói, “Nhưng có một điều anh đang làm sai.”
Tôi nói, “Tôi hi vọng Chúa thật sự tìm thấy một điều sai.”
Anh ấy nói, “Ồ, có... Đây là điều anh làm sai. Anh đang cố giới thiệu với thế gian một chức vụ Sứ đồ,” và, nói rằng, “Chức vụ Sứ đồ đã chấm dứt với các Sứ đồ rồi.”
Tôi nói, “Như là một tín đồ Báp-tít với một người Báp-tít, tôi muốn hỏi anh một câu.”
Nói, “Điều gì?”
Tôi nói, “Anh tin Lời Đức Chúa Trời được hà hơi, từng chút trong đó không?
Anh ấy đáp, “Tất nhiên rồi.”
Tôi nói, “Thế thì Ngài đã Phán, ”Đừng thêm hay bớt một Lời nào.“ Tôi đã nói lúc ấy, ”Tôi sẽ chỉ cho anh thấy chỗ ơn phước Sứ đồ đến trên dân sự, bởi một Lời hứa của Đức Chúa Trời, vậy thì anh chỉ cho tôi thấy Lời hứa của Đức Chúa Trời và khi nào nó sai trật với dân sự không. Đấy, nếu anh không thể đưa ra điều đó trong Lời, thế thì hãy quên điều đó đi, bởi vì Nó vẫn đang diễn ra.“
41
Anh ấy không hề nói gì trong vài phút. Vì thế tôi nói, “Thôi được, thế thì, thưa anh, tôi muốn hỏi anh điều nầy. Phi-e-rơ đã giới thiệu Sứ điệp Sứ đồ vào ngày Lễ Ngũ tuần. Hết thảy chúng ta biết đó là thật, vì ông đã có các chìa khóa của Nước Thiên đàng mà Chúa Jêsus đã ban cho ông. Vậy thì hãy xem những gì ông đã nói. Ông nói, 'Hãy hối cải, ai nấy phải nhân Danh [”Tên cá nhân“ chung cho ”Cha, Con và Thánh Linh“ là:] ”Đức Chúa Jêsus“ mà chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh. Vì Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.' Thế thì nếu có một chỗ Ngài đã lấy điều đó đi, thì điều gì đã xảy ra với lời của Phi-e-rơ vào ngày Lễ Ngũ tuần.” Thấy không? Không, nó không hề chấm dứt!
Chiên Con yêu dấu chết, Huyết báu Ngài tuôn đổ
Sẽ không bao giờ mất Quyền năng,
Cho đến khi tất cả Hội thánh của Đức Chúa Trời được cất lên
Được cứu, không còn tội lỗi nữa.
Lúc ấy tôi sẽ hát cho Quyền năng cứu rỗi của Ngài,
Rồi trong một bài ca êm dịu cao quí,
Khi lưỡi ngập ngừng, ngọng ngịu tội nghiệp nầy,
Nằm im trong mồ mả.
Xin Chúa giúp tôi tin Điều đó, và hết thảy chúng ta, đứng bên Lời ấy bởi vì đó là Lẽ thật Phúc âm (Gospel Truth)! Vâng, thưa quí vị.
42
Một người khôn ngoan sẽ không bao giờ nhìn vào những việc nầy. Biết rằng chúng không có tác dụng. Một tôn giáo có tổ chức và một kinh nghiệm có tổ chức sẽ không bao giờ có tác dụng trong Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời. Nó phải đến, thuần khiết từ Đức Chúa Trời. Nó đã không hề được Đức Chúa Trời sử dụng, không lần nào trong quá khứ Đức Chúa Trời đã từng sử dụng một hệ thống như vậy. Vậy thì anh chị em, ồ, anh chị em trở nên những thành viên và những việc như thế. Nhưng tôi muốn nói dòng dõi thật của Đức Chúa Trời, Ơn phước giống như đã giáng xuống vào ngày Lễ Ngũ tuần, không bao giờ đến bằng sự tổ chức; Nó đến bởi sự sanh ra, được sanh lại.
43
Chúng tôi lấy Y-sơ-ra-ên làm ví dụ chẳng hạn. Để ý, “Chúng nó đã lìa bỏ Ta, là Nguồn nước sống, mà tự đào lấy hồ.” Anh chị em có thể hình dung một - một việc, khi một người đang uống ở tại giếng phun, và rồi muốn làm cho mình một hồ nước để uống không? Vậy thì đó là những gì nhà Tiên tri đã nói, đó là điều Lời Đức Chúa Trời đã nói. Đó là những gì Đức Chúa Trời đã Phán với nhà Tiên tri. “Các ngươi đã lìa bỏ Ta, là Nguồn nước sống, mà tự đào lấy hồ, thật, hồ nứt ra, không chứa nước được.”
44
Thấy điều gì đó. Họ muốn có điều gì đó họ có thể kiểm soát, hay là tỏ cho thấy những gì họ đã làm. Đó - đó là sự điên rồ của tôn giáo được tổ chức. Nó luôn cố gắng, họ phải có điều gì đó trong chính họ. Họ phải có tất cả những hệ thống và xã hội nầy, cùng các thứ, “Và tôi thuộc về điều nầy.” Thay vì cứ là con cái khiêm nhường của Đức Chúa Trời, họ muốn làm điều đó mà họ có thể bày tỏ chính mình. Thay vì để Đức Chúa Trời làm điều đó theo cách của Ngài, họ muốn làm theo cách của họ. Đó là cách những hệ thống có Giáo hội ngày nay. Không... Mỗi hệ thống, người thì muốn cách nầy, người muốn cách nọ. Nếu bạn là một tín đồ Giám Lý, bạn phải làm đièu đó cách nầy. Tín đồ Báp-tít, cách kia. Tín đồ Trưởng Lão, Công Giáo, bất kể là gì đi nữa, họ có những hệ thống của họ. Không có gì chống lại điều đó, nhưng đó không phải là điều tôi muốn nói về.
Con người muốn làm theo cách của họ, và Đức Chúa Trời đã có cách của Ngài để làm điều đó. Ngài Phán, “Các ngươi đang giữ cách của mình, mà tự đào lấy hồ rạn nứt; Mà không muốn chấp nhận đuờng lối Ta, đường lối của Sự Sống.”
Điều đó ngày nay cũng xảy ra như vậy. Thật không khác một chút nào. Tôi nghĩ con người thật ngu xuẩn lìa bỏ giếng phun có dòng nước tinh sạch trào ra, và rồi người đó muốn đi đến với một cái hồ rạn nứt mà tự mình làm, và đào ra một cái hồ chứa nước, với rác rưởi trên mái chuồng ngựa chảy vào đó, rồi uống lấy nước ấy. Chắc chắn tâm thần người đó ấy có điều gì không ổn.
45
Khi một người muốn bám chặt lấy một - một quan niệm giáo hội về Lời Kinh thánh, thay vì tin nhận Đức Thánh Linh chứng thực Lời Kinh thánh và làm cho Đức Thánh Linh thành hiện thực với anh chị em, có điều gì không ổn về mặt thuộc linh với người ấy. Điều đó hoàn toàn đúng. Tất nhiên, là Đức Thánh Linh! Mỗi người có một sự thông giải về Kinh thánh của họ, những gì bạn suy nghĩ là đúng. Đức Chúa Trời không cần giữ giúp đỡ của bạn. Đức Chúa Trời không cần sự thông giải của bạn.
Đức Chúa Trời có sự thông giải Riêng của Ngài. Đức Chúa Trời thông giải theo cách Ngài nói Ngài sẽ làm. Chúa đã Phán từ ban đầu, “Hãy có sự sáng,” thì có sự sáng. Điều đó không cần sự thông giải nào cả. Đó là điều Đức Chúa Trời đã làm. Ngài Phán, “Một nữ đồng trinh sẽ chịu thai,” thì nàng đã có thai. Điều đó không cần sự thông giải nào. Ngài Phán Ngài sẽ “đổ Thánh Linh Ngài trên mọi loài xác thịt,” Ngài đã tuôn đổ. Không cần sự thông giải nào. Đức Chúa Trời thông giải Chính Lời Ngài bằng sự chứng thực Lời ấy, và biểu lộ Lời, và đối chứng Lời.
46
Đó là cách đối chứng một Tiên tri là thuộc về Đức Chúa Trời. Ngài Phán, “Nếu giữa các ngươi, ai là người thiêng liêng hay Tiên tri, Ta Đức Giê-hô-va sẽ làm cho Chính Ta được biết với người đó trong khải tượng, nói cùng người ấy qua những giấc mơ. Và những gì người ấy nói đều ứng nghiệm, thì hãy kính sợ người; Nhưng nếu không, thì đừng làm điều đó.”
Đó là điều giống như khi Đức Chúa Trời Phán Lời Ngài, và người đó nói, “Lời là Đây,” và nó xảy ra cách ấy, thế thì đó là Đức Chúa Trời đang làm điều ấy.
Nhưng nếu người đó nói, “Đó là cách nầy, và những ngày ấy đã qua rồi,” tại sao mất tất cả... Người đó với lấy một miếng bánh vì đói trong tay, để cho con cái, và lại lấy nó cất đi để chúng đói. Tại sao anh em muốn uống nước ra từ hồ nước trong khi giếng phun đã có ở đó?
Vậy thì Nguồn Sự Sống là gì? Điều gì là Nguồn Sự Sống, nguồn Nước Sống? Chúng ta sẽ ví sánh Nguồn Nước Sống ấy với một giếng phun.
47
Bây giờ, tôi muốn anh em để ý sự khác nhau giữa một hồ nước và một nguồn nước sống; Giếng phun, và một hồ nước rạn nứt cũ kỹ ở ngoài đó đầy gián, nhện, thằn lằn, vi trùng, bất cứ thứ gì khác nữa, đấy.
Đây là một giếng phun. Nào hãy xem điều nầy. Nó tự cung cấp. Anh em không phải kiếm hệ thống nào và mất nhiều tiền vào đó. Anh em không phải gia nhập nhiều thành viên. Nó cấp dưỡng cho những thành viên, thuộc về Thánh Linh của Sự Sống trong họ, làm cho họ hoạt động.
Để ý, nước của nó tươi mát, tinh khiết và trong sạch. Không phải một hồ chứa, cái gì đó bị ứ đọng đã không còn lưu trữ bởi 40, 50 đầu óc khác nhau, nói rằng, “Điều đúng, điều kia đúng, và quan điểm nầy,” và bầu cử và mời gọi, như họ làm, và rồi lập ra giáo phái từ đó. Nó tinh khiết và trong sạch, Lời thuần khiết của Đức Chúa Trời, đến từ bàn tay của Đức Chúa Trời. Nó là một giếng phun thật.
Để ý, bí mật quyền năng của nó là chính ở trong nó. Con người không thể tìm thấy điều đó. Một loại áp lực nào đó ở bên dưới nó, làm cho nó phun trào ra.
48
Tôi còn nhớ khi tôi còn là người quản lý khu vực săn bắn của bang Indiana. Tôi thường đi đến gần Hạt Harrison, có một giếng phun, một con suối. Nó luôn trào lên. Ồ, nó trông giống như là thứ hạnh phúc nhất. Cho dù tuyết đóng băng trên mặt đất, trời lạnh thế nào đi nữa, nó vẫn sôi sục; Trong khi cái ao và bể chứa nước cũ kỹ, với đầy ếch nhái cùng mọi thứ ở ngoài đó bị đông cứng.
Điều đó chỉ cho thấy bất cứ giáo phái nào, qua sự thiếu vắng Đức Thánh Linh hay sự thay đổi không khí một chút, sẽ bị đóng băng hết. Nhưng giếng phun của Đức Chúa Trời, Ngài - Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Điều đó giữ cho các thứ sôi trào và đẩy nó ra. Không có gì ở trong đó. Giây phút đi vào đó, nó sẽ đẩy ra ngoài theo cách ấy.
49
Giống như ngày nọ tôi ngồi ở cái giếng phun sôi sục đó và nghĩ, “Mình nghĩ mình sẽ nói chuyện với cái suối đó một lát.” Tôi lấy mũ ra và nói, “Sao bạn vui thế? Bạn đang sủi bọt vì điều gì? Có lẽ là vì những con nai thỉnh thoảng đến uống nước của bạn chăng?”
Nếu có thể trả lời, nó sẽ nói, “Không.”
Tôi nói, “Có lẽ là vì tôi uống nước của bạn.”
“Không, không phải thế.”
Tôi nói, “Ồ, thế thì điều gì khiến bạn quá tinh khiết và trong sạch? Điều gì khiến bạn sôi sục, đầy sự vui mừng luôn, và không có gì có thể làm bạn băng giá? Bạn đang phun bắn ra trong không trung và không có gì ngoài dòng nước tinh sạch.”
Nếu có thể nói với tôi, các bạn biết nó sẽ nói gì không? Nó ắt sẽ nói, “Anh Branham nầy, không phải tôi sôi trào. Chính là điều gì đó bên trong tôi, làm tôi sôi sục.” Đó là cách nó xảy ra. Đó là một từ ngữ nghèo nàn, nhưng anh chị em biết tôi muốn nói gì.
50
Đó là cách của một kinh nghiệm tái sanh. Anh chị em không thể chứa đựng điều đó. Nó là — một giếng nước ở trong anh chị em, sôi trào lên trong Sự Sống Đời đời. Đấy, có điều gì về việc ấy, mà anh chị em không liên quan gì với nó. Những bể chứa do con người làm ra có thể bị đông cứng, và họ xin cho sự phục hưng và mọi thứ; Nhưng một người ở dưới ảnh hưởng của Nguồn đó, đang sống trong Nguồn đó, đó là ngày và đêm! Không, anh chị em không phải đợi đến cơn mưa vùng và những buổi nhóm phục hưng khu vực. Anh chị em đầy dẫy Nó. “Ta sẽ ban cho nó Nguồn Sự Sống ở trong nó sôi trào ra.” Có điều gì ở trong Nó, điều đó tươi mới mỗi ngày, tinh khiết và trong sạch. Đó là Lời thuần khiết của Đức Chúa Trời trong lòng và trong môi miệng anh chị em, đang chứng thực chính Nó, đang nói cho chính Nó. Tôi không quan tâm trời mưa, trời tuyết hay không, bất cứ loại thời tiết nào đi nữa, anh chị em vẫn vui vẻ bởi vì Đức Thánh Linh ở trong đó đang sôi trào. Nó là Quyền năng ẩn giấu. Để ý. Ồ, đó là sự bí mật bên trong nó.
51
Nó ban cho chính mình cách nhưng không, cho bất cứ ai muốn uống và dùng bản chất của nó. Vậy thì anh chị em không lấy ra và nói, “Ồ, vậy tôi phải đi đến Giáo hội Giám Lý vì tôi là tín đồ Giám Lý, để nhóm phục hưng. Tôi sẽ phải đi qua đây, nhưng (nếu) tôi phải đi đến Giáo hội Ngũ Tuần vì tôi là một người tổ chức nhóm phục hưng Ngũ Tuần.” Tôi nói cho anh chị em biết, khi anh chị em có được giếng Nước tuôn trào đó, Nguồn đó, thì anh chị em uống Nguồn Nước đó, không có sự khác biệt, anh chị em cho với bất cứ cứ ai đến gần. Anh chị em sẽ ban cho hi vọng của Sự Sống cho một người Công giáo, cho một người Tin lành, cho một người Do-thái, cho một người vô thần, hay bất kể là gì đi nữa. Anh chị em thật sự, thật sự có Điều gì đó bên trong, đang làm điều đó.
52
Anh chị em để ý một việc khác về điều đó, anh chị em không phải 'bơm' (pump) nó lên. Anh chị em không phải kéo nó lên, và bơm nó. Tôi đã thấy rất nhiều về điều đó cho đến nỗi làm tôi phát ốm, bơm lên điều gì đó; Chơi rất nhiều nhạc, và nhảy nhót, hay - hay là một đám văn chương vĩ đại ngoài phố, và những dấu hiệu to lớn, “Con người của Thời đại.”
Chỉ có duy nhất một Người của Thời đại, và đó là Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Chỉ có một Sứ điệp duy nhất đến từ Đức Chúa Trời, và đó - đó là Đức Chúa Jêsus Christ. Vâng, thưa quí vị.
Anh chị em không phải bơm Sứ điệp nầy lên, hay kéo Nó xuống. Hoặc nếu không thì, anh chị em không phải gia nhập vào Đó. Anh chị em chỉ việc nhận lấy nó miễn phí. A-men! “Ta là Nguồn Nước Sự Sống; Các ngươi đã lìa bỏ Ta, để đi tự làm cho mình một số hồ chứa.” Vậy thì anh chị em không phải bơm Nó, bơm Nó, kéo Nó, gia nhập Nó, đào Nó, không có gì khác. Anh chị em chỉ phải nhận lấy Nó, cách nhưng không.
53
Anh chị em không cần bất cứ hệ thống thần học do con người tạo ra cho một miếng giẻ (rag) để lọc, cũng không nói với anh chị em qua Đó, điều Nó đã làm. Không. Hệ thống thần học do con người làm ra của hệ thống giáo dục nào đó, tôn giáo tự cho mình là đúng trong điều nầy, hay hồ nước nào đó của hệ thống tôn giáo; Anh chị em không cần điều đó. Nó không có ở đó. Anh chị em đặt một miếng giẻ trên Đó, Nó sẽ ném tung vào trong không gian. Nó không có liên quan gì đến điều đó. Nó tự sống! Đó là Quyền năng của Đức Chúa Trời phun ra trong Sự Sống. Tại sao con người lại lìa bỏ một thứ như Thế, để gia nhập vào một hệ thống, thì nhiều hơn những gì tôi có thể nói. Nó không cần bất cứ miếng giẻ lọc nào. Nó không cần cái đó. Nó không cần có, không cần tùy thuộc vào cơn mưa vùng để làm cho nó đầy. Nó đầy luôn mọi lúc. A-men!
54
Tôi nghe một người nói, “Tôi chỉ ngã lòng vì sự buồn chán ngày hôm nay.” Ô, chao ôi!
Ô, tôi vui mừng được sống trong Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời, cho dù các sự việc diễn ra đúng hay không. Ngài là Sự Sống của tôi. A-men! Ngài là Sự Sống của chúng ta. Ngài là Sự Sống, Sự Sống dư dật. Vâng, thưa quí vị. Và - và hãy xem những gì Sự Sống đó làm cho chúng ta. Quyền năng và sự tinh khiết của Nó ở trong chính Nó. Nó không cần sự trang bị từ hồ nước hay bất cứ hệ thống nào khác.
Có người nói, “Ồ, thẻ thông công của anh là gì? Hãy cho chúng tôi xem anh có phải là người Báp-tít tốt không. Tôi muốn xem anh có thẻ không. Hay - hay là, một người Ngũ Tuần tốt, nếu anh chị em là người 'Một Ngôi', 'Hai Ngôi', 'Ba Ngôi', hoặc bất cứ là gì đi nữa.” Đấy, Nó không cần bất cứ sự trang bị nào. Nó luôn luôn hoạt động. Đúng thế.
Anh chị em biết, trước đây tôi thuờng có cái hồ chứa cũ nầy. Tôi phải để nước xuống đó và châm vào, châm vào, châm vào, với cái bơm cũ kỹ nầy, để bơm một đống gián nhện cùng các thứ gì đó ra. Đó thật sự là cách của một số buổi nhóm phục hưng có hệ thống nầy.
Nhưng cảm ơn Đức Chúa Trời, “Kìa trông suối thiêng Huyết Chúa tuôn tràn, Từ hông Jêsus phát nguyên; Tội nhân tắm mình dưới suối Huyết nầy, Sạch hết mọi gian ác liền!” Anh chị em không phải làm những thành viên Giáo hội; Anh chị em không phải là những Cơ-đốc nhân ra từ đó khi anh chị em đến với Nguồn nước ấy.
Tại sao anh chị em lìa bỏ Nguồn nước sống, để uống ở một hầm chứa phân như thế?
55
Không bơm lên; Năng lực ở chính trong nó. Nó không cần châm nước vào, vâng, thưa anh chị em, vì (tự Nó) Sự Sống của Chính Nó là ở trong Chính Nó. Đó là cách hạt giống của Đức Chúa Trời thì ở trong lòng con người. Sự Sống của Đức Chúa Trời ở trong cá nhân, không phải ở trong Giáo hội. Ở trong anh chị em, nó ở trong anh chị em, anh chị em là người có mầm Sự Sống ở trong anh chị em.
Cứ nếm thử Nó một lần là có sức thuyết phục với tất cả các loại giáo sĩ. Hãy hỏi Linh mục Công giáo, hãy mời những người Báp-tít, bất kể là gì đi nữa.Cứ nếm thử một lần giếng phun tươi mát vô cùng nầy, tôi đang nói cho anh chị em biết, nó làm chứng đó là Lẽ thật. Linh hồn khao khát của anh chị em dù thế nào đi nữa, nó đang làm chứng với người khao khát. Vậy thì nếu anh chị em không khát... Người Báp-tít trẻ tuổi nầy, anh ta không khao khát từ đầu; Nhưng khi anh ta bắt đầu khát, nước ấy nếm thấy ngon lạ lùng. Đúng thế, nhưng anh chị em phải khao khát, “sự khao khát phước lành,” như Chúa Jêsus đã gọi thế. “Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ.” Chúa Jêsus đã Phán vậy, thưa anh chị em. Vâng, thưa quí vị, Đó là Nguồn Phước lành cho sự khát khao.
56
Tại sao có người lại muốn đánh đổi Nó để lấy một cái đầm lầy? Làm sao anh chị em lại đánh đổi một giếng nước phun để lấy nước đầm lầy, đầy ruồi nhặng và các ô uế của mọi thứ thần học do con người làm ra, mà Đức Chúa Trời đã Phán rằng, “Nếu ai thêm vào Sách Tiên tri nầy điều gì, hoặc bớt điều gì trong những Lời trong Sách Tiên tri nầy, thì Đức Chúa Trời sẽ cất lấy phần họ khỏi Sách Sự Sống”?
Khi Đức Chúa Trời đã Phán rằng Ngài sẽ chứng thực Lời nầy trong mọi Thời đại, “Vì Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi,” tại sao anh chị em lại bơm vào một số bơm có tính cách hệ thống đã bị ô nhiễm trong nhiều năm, từ ma-na cũ nào đó? Có lẽ ma-na đó cũng được, không có gì để phản đối nó, trong thời Martin Luther, trong thời nầy thời kia, và những nhà cải chánh khác, không có gì để nói về nó; Nhưng ma-na đó đã rơi xuống cách đây đã lâu rồi.
Nếu chúng ta để ý trong Kinh thánh, họ phải nhặt ma-na đó mỗi ngày. Họ phải có ma-na mới. Sau khi nó hơi cũ một chút, nó bị hư đi. Nó không thể hư thối mà không bị bể ra. Nó phải có vi trùng vào trong đó, hay điều gì đó làm cho nó hư thối. Chúng ta biết điều đó vậy.
Những hệ thống cũng vậy! Sau khi nó bày ra đó từ một buổi nhóm phục hưng lớn cho người khác, và nó bị ô nhiễm và đầy gián nhện, giống như một cái hồ nước đầy con bọ gậy, như chúng ta thường gọi thế, những con bọ gậy nhỏ sinh sôi trong đó.
57
Đó là vấn đề với kinh nghiệm rất nhiều người ngày nay. Họ thật sự đầy dẫy những cái đuôi bọ gậy, ngọ nguậy từ nơi nầy đến nơi khác, từ người nầy đến người khác, nói những 'chuyện cổ tích' không có Lẽ thật trong đó chút nào. Đúng thế, ngọ nguậy từ nơi nầy đến nơi khác, “Tôi là tín đồ Giám Lý; Tôi đã gia nhập Báp-tít. Tôi là tín đồ Công giáo; Tôi đã đi để có điều nầy. Tôi đi để có điều nọ.” Đó chỉ là những cái đuôi con bọ gậy. Ồ, hãy quên đi toàn bộ việc đó!
Hãy đến với Nguồn nước, A-men! Là Giếng phun, Sự Hiện Diện hằng sống của Đấng Christ! Tôi tin Ngài là Nguồn Sự Sống không bao giờ cạn kiệt. Anh chị em càng đến với Ngài, càng nhận được sự tươi mát hơn, nó càng trở nên lạnh hơn, thì nó càng tốt hơn, và nếm càng ngọt ngào hơn. Tôi đã hầu việc Ngài trong 33 năm, và mỗi ngày càng ngọt ngào ngào hơn ngày trước đó. Tôi không bao giờ... Ngài đã Phán anh chị em sẽ không bao giờ khát nếu chúng ta uống Nước nầy. Để ý Nó tuyệt vời như thế nào. Ồ!
Dân Y-sơ-ra-ên đã làm như nhiều người ngày nay, họ lìa bỏ Nguồn nước hằng sống, để đi đào lấy cho mình những hồ chứa.
58
Bây giờ, nói về ân điển một lát, ân điển tuyệt vời của Đức Chúa Trời. Chúng ta đã có luật pháp và bởi luật pháp, “Và nếu anh em không đo được với tiêu chuẩn nầy... Tôi có một cây gậy đo lường tôn giáo; Nếu anh em không đọ được với điều đó, anh em không thể vào được,” vân vân. Nhưng Đức Chúa Trời sự chúng ta bởi ân điển, không phải bởi sự đo lường. Hiểu không? Nhưng Đức Chúa Trời nói về ân điển lúc nầy, thật sự cách điều nầy xảy ra, uống từ nơi Ngài. Từ cây gậy đo lường nầy...
Dân Y-sơ-ra-ên lằm bằm. Hãy xem, Ngài Phán, “Và Ta sẽ lại thăm viếng ngươi.” Để ý trong Lời Kinh thánh. Để ý, Ngài định thử họ, thăm viếng họ lần nữa.. Y-sơ-ra-ên lằm bằm tại Biển Đỏ, được mời đi theo Ngài qua nước của xứ Ê-díp-tô tù đọng, là một dân tự do. Họ - họ đã là nô lệ. Họ được mời đi qua để làm một dân tự do với Ngài. Đi qua Biển chết; Đúng hơn là Biển Đỏ, đi qua đó, đi vào trong đồng vắng, mang lại sự phân rẽ ở giữa họ và những kẻ giả mạo cố giả mạo điều đó, không chịu phép cắt bì.
59
Ồ, đó là điều gây rắc rối. Mỗi một người trong số họ đã bị hư mất ngay trong... Hay ngay trong biển, Pha-ra-ôn và đạo quân của ông. Họ đã thấy con người đi bộ bởi Quyền năng siêu nhiên, vì thế họ trở lại cố bắt chước điều đó, không được bao hàm trong phước lành. Khi họ làm thế, họ bị hư mất. Đó là sự so sánh của tâm trí xác thịt.
Một người mà cố gắng làm điều đó, cố giả mạo điều gì đó, thế thì người ấy đang làm sự so sánh xác thịt về một Cơ-đốc nhân thật.
60
Anh em Ấn độ của tôi biết điều đó. Hãy đến khắp khu vực Bombay và anh em sẽ thấy dân sự ở đó, người Hindu và vân vân, nằm trên những bàn đinh dài và... bước đi trên mẻ chai và lửa, cho thấy những gì họ có thể làm, và những việc giống như... Đó là sự giả mạo trần tục của một số người ở trong rừng đó, đang làm điều đó để làm vật hi sinh cho thần tượng của họ.
Chúng ta thấy rằng giữa tất cả đời sống tôn giáo, những sự giả mạo xác thịt, một người nào đó cố gắng làm giống như người khác. Chỉ có một gương mẫu duy nhất mà anh em nên giống, đó là giống như Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng là Lời. Và rồi khi Lời Đức Chúa Trời đến với anh em, nó sẽ xảy ra cùng cách ấy.
61
Nhưng dù sao đi nữa thì Đức Chúa Trời đã dẫn dắt họ vào ngay miền Đất Hứa. Họ cũng đã tìm thấy mọi bể chứa nước, khi họ khởi hành qua đồng vắng suốt cuộc hành trình lúc bấy giờ, sau khi họ đã phân rẽ, họ thấy rằng mọi bể chứa đã khô cạn với họ.
Chúng ta sẽ thấy điều giống như vậy, thưa anh em, khi anh em bắt đầu cuộc hành trình nầy đến miền Đất Hứa. Anh em sẽ tìm thấy những cánh cửa đóng lại. Giống như Thầy giảng người Anh, hay là người gì đó đã nói, điều trước tiên anh em biết đấy, Giáo hội của anh ta đã đuổi anh. Đấy, chừng nào anh ấy nhận lãnh quá nhiều Đức Thánh Linh, đó là sự kết thúc của nó.
62
Và - và dân Y-sơ-ra-ên tìm thấy điều giống như vậy, như tấm gương, trong cuộc hành trình về Đất Hứa của họ. Những bể chứa nước đã khô hết. Đúng thế, cuộc hành trình của họ vâng theo Lời hứa của Đức Chúa Trời, trong những bể chứa, họ thấy khô cạn. Lúc bấy giờ, họ thấy cho cuộc hành trình không thể dựa vào bể chứa — những bể chứa nước đó.
Nếu anh em định hành trình trong sự vâng theo Lời của Đức Chúa Trời, và cố gia nhập cái nầy cái kia, anh em sẽ thấy không có một bể chứa nước nào trong thế gian sẽ cung ứng Điều đó. Không chút nào. Anh em là một cá nhân. Đức Chúa Trời dẫn dắt anh em thật đúng đường lối Ngài muốn dẫn dắt. Thế thì, chúng ta thấy ngày nay cũng vậy, và hết thảy những thùng chứa nước đều khô cạn.
63
Nhưng Lời hứa luôn luôn đúng, với Đức Chúa Trời Đấng sẽ giữ Lời hứa của Ngài với dân sự Ngài. Ngài đã Hứa cung cấp mọi điều họ cần, vì vậy Ngài đã làm điều đó. Ở giữa của những bể chứa nước trống rỗng, khô khan ấy, cứ suy nghĩ về điều đó; Và dân Y-sơ-ra-ên lằm bằm trong đồng vắng, trong cuộc hành trình của họ. Ngài đã kêu gọi nhà lãnh đạo đầy tớ của Ngài, Tiên tri Môi-se, ra một bên, và mở ra một nguồn nước sự sống, bằng Vầng Đá bị đánh đập, vì thế dân sự tin Ngài sẽ không bị hư mất.
Trong ngày nầy, nói về ân điển với tôi, chúng ta không xứng đáng. Cách chúng ta làm, cách chúng ta sống, chúng ta không xứng đáng.
Nhưng Đức Chúa Trời trong ngày nầy, giống như ngay tại đây sáng nay, hãy xem, với Giám Lý, Báp-tít, Trưởng lão, Công giáo và hết thảy, Ngài đã mở ra một Nguồn nước. Hê-bơ-rơ 13 chứng minh điều nầy, Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Vậy điều đó làm cho có thật, Giăng 3:16, “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được Sự Sống Đời đời.”
Nó được nhấc lên vì một lý do kép, bởi vì nhiều người đang lằm bằm và phạm tội, họ bị rắn cắn và sắp chết; Và vì sự tha thứ tội lỗi của họ, và sự chữa lành bệnh tật của họ.
Đó là cùng một Nguồn được mở ra cho chúng ta ngày hôm nay, vì sự cứu rỗi của chúng ta và cho sự chữa lành của chúng ta, sự chữa lành thể chất. “Vì Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.”
64
Khi Vầng Đá bị đánh bởi Lời được Hứa của Đức Chúa Trời, đã ra lệnh, Nó phát ra một giếng phun trong lành tinh sạch; Không bị ứ đọng, ô nhiễm, nhưng Sự Hiện Diện của chính Đức Chúa Trời. Nước tinh khiết, và nó đã cứu mọi người uống nó. Vậy thì chúng ta biết điều đó là có thật, bởi vì chúng ta đã đọc điều đó trong Cựu ước, như một hình bóng.
Vậy thì, anh em không phải kéo nó, bơm nó, kết hợp nó, đi vào trong thần học viện để học cách sử dụng nó. Họ sẽ nói cho anh em biết cách sự dụng nó ở đó, đấy, “Ồ, thôi được, nếu anh đã nhận lãnh Đức Thánh Linh, chúng tôi tin điều đó, nhưng vậy thì anh làm điều đó cách nầy.”
Nhưng anh em thấy đấy, không có sự kiểm soát nó. Anh em không sử dụng Đức Thánh Linh; Đức Thánh Linh sử dụng anh em, xem đấy. Anh em không, không sử dụng Đức Thánh Linh, mà Đức Thánh Linh sử dụng anh em. Một ân tứ không phải là điều gì đó anh em nhận lấy, giống như một con dao, và gọt cây viết chỉ bằng con dao đó. Chính là sự đầu phục chính mình với Đức Chúa Trời, và làm cho anh em ra khỏi cách đó để Đức Thánh Linh có thể sử dụng anh em.
65
Để ý, họ không bao giờ bơm nó hay kéo nó, hay là họ không bao giờ phải hỏi, “Bây giờ, làm thế nào tôi dùng nước nầy?” Bởi vì, họ biết cách dùng nó. Họ khát. Họ biết điều gì để làm với nó.
Một ông hay một bà cũng vậy, bất kể người đó thuộc về tín điều hay giáo phái nào. Nếu người ấy đang khát khao Đức Chúa Trời, người đó không phải chạy vào lại trường thần học, giống như anh em người Anh đã làm, hay là anh em Anh quốc đã làm tối hôm qua, phải trở lại và hỏi ý kiến như thế nào, với Giáo hội Anh, làm thế nào anh ấy phải sử dụng ân tứ lớn lao mình có, là nói tiếng lạ, và anh ta phải làm điều nầy như thế nào. Họ đã đá anh ra ngoài. Hiểu không? Anh ấy khát, vì thế Đức Chúa Trời chỉ đổ đầy anh. Chỉ thế thôi với điều đó. Đó là sự khát khao, và rồi Ngài chỉ đổ đầy.
Anh em không phải có bất cứ sự kiểm soát nào, người nào đó nói cho anh em biết điều gì để làm với nó. Đức Chúa Trời dẫn dắt mỗi cá nhân trong cách Ngài muốn anh em làm. Chính cá nhân anh chị em. Anh chị em là một phần của Đức Chúa Trời. Không ai có thể thế chỗ của anh chị em. Không có cách nào phải phù hợp với người nào đó, và nói lúc nầy, tôi sẽ phải “làm điều nầy,” hay là tôi phải “làm điều kia.” Không, thưa quí vị. Đức Chúa Trời sử dụng nó cách Ngài muốn. Khi anh chị em khát khao, anh chị em biết cần phải uống.
66
Nếu anh em đang khát sáng nay, hãy uống ở Đó, đó là tất cả những gì anh em phải làm. Đức Chúa Trời đã sắm sẵn một đường lối cho mỗi người nam và người nữ sáng nay, là những người đang đói khát. Có lẽ có nhiều người đang ngồi ở đây, chưa hề được cứu. Có nhiều người ngồi ở đây sắp được cứu.
Có nhiều người ở đây, đang ngồi ở đây như là những thành viên Hội thánh, anh em muốn làm đúng, nhưng anh em đang uống từ một bể chứa nước. Họ sẽ không bao giờ nói với anh em những Lẽ thật nầy.
Điều duy nhất để đến, là nhận lấy Lời hứa của Đức Chúa Trời và đến với Nguồn nước đó, rồi Ngài sẽ làm hết khát. “Kẻ nào uống từ Nguồn nầy sẽ không bao giờ khát nữa.”
67
Để ý bây giờ cách - cách Ngài giải phóng những nguời của Ngài là những người đã tiếp nhận nước nầy, bởi ân điển, và không bởi một hệ thống hay một hồ nước của sự giáo dục. Ngài chứng thực Lời Ngài, là một nguồn ban cho Sự Sống. Bao nhiêu người ở đây biết rằng anh chị em đã tiếp nhận Sự Sống khi anh chị em Lời đó và nước của Ngài, thật sự anh chị em biết mình đã tiếp nhận Sự Sống? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Chúng ta hãy lấy 1 ví dụ khác, hay 2, và rồi tôi sẽ kết thúc trong chốc lát. Tôi - tôi phải có hột nút đó ở đâu đấy. Nhưng để ý. Tôi cứ tiếp tục nói chuyện, nhưng tôi không có ý làm điều đó. Hãy xem, chúng ta hãy lấy một tấm gương, chỉ 2 người.
68
Chúng ta hãy lấy người đàn bà ở giếng đào Gia-cốp ví dụ. Bà ta đang ngồi ở đó. Đó là tất cả điều bà ấy biết, là cái giếng đào nầy nơi mà đến để lấy nước. Dựa vào thành giếng, bà thấy bức tranh toàn cảnh ở đó, một Người đang ngồi ở đó, một người Do-thái. Còn bà là người Sa-ma-ri, đó là thành Si-khai. Chúng ta thấy rằng Người nầy, Do-thái nầy, nói một Lời khác thường với người đàn bà nầy, “Hãy mang nước cho Ta uống.”
Lúc ấy bà đáp, “Chúng ta có sự phân biệt. Không theo thói thường khi người yêu cầu tôi làm việc như thế; Người là một người Giu-đa, còn tôi là người Sa-ma-ri.”
Ngài Phán, “Ví bằng ngươi biết Người đang nói chuyện với ngươi là Ai, thì ngươi sẽ xin Ta uống, và Ta sẽ cho ngươi nước mà người không phải đến giếng nầy để uống; Là giếng nước sôi trào trong lòng ngươi.” Để ý khi bà tìm thấy rằng điều nầy được chứng minh là Lẽ thật!
69
Bây giờ, trước tiên, bất cứ ai đều có thể đã nói thế. Nhưng bà nói, “Ngài nói thờ phượng ở thành Giê-ru-sa-lem, còn chúng tôi thờ phượng trên núi nầy.”
Ngài Phán, “Sự cứu rỗi thì thuộc về người Giu-đa. Chúng ta biết điều chúng ta tin. Nhưng, Ta nói với ngươi điều nầy,” nói cách khác như thế nầy, “khi các ngươi thờ lạy Cha, chẳng tại trên hòn núi nầy, cũng chẳng tại thành Giê-ru-sa-lem. Nhưng giờ hầu đến, và đã đến rồi, khi những kẻ thờ phượng thật lấy Tâm thần và Lẽ thật mà thờ phượng Cha: Ấy đó là những kẻ thờ phượng mà Cha ưa thích vậy.” Ngài Phán, “Hãy đi gọi chồng ngươi rồi trở lại đây.”
Bà thưa rằng, “Tôi không có chồng.”
Ngài Phán, “Ngươi đã nói thật.” Xem đấy, nó trông giống như đó là một sự mâu thuẫn rõ ràng với những gì Ngài đã hỏi bà, và Ngài Phán, “Hãy đi gọi chồng ngươi.”
Bà thưa rằng, “Tôi không có chồng.”
Ngài lại Phán, “Ngươi nói rằng: Tôi không có chồng, là phải lắm; Vì ngươi đã có 5 đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi; Điều đó ngươi đã nói thật vậy.”
70
Hãy xem người đàn bà đó, thật khác với những Thầy Tế lễ ngày ấy biết bao! Những Thầy Tế lễ ngày ấy thấy cùng 1 sự việc xảy ra, đã nói, “Đó là ma quỉ, hay—hay quỉ Bê-ên-xê-bun.” Đấy, họ đã không thấy Lời đang Hứa điều đó.
Nhưng người đàn bà tầm thường đó đã thông thạo Lời Kinh thánh hơn bất cứ Thầy Tế lễ nào. Bà nói, “Thưa Ngài, tôi nhìn biết Ngài là một đấng Tiên tri. Chúng tôi đã không có một Tiên tri nào trong 400 năm, kể từ Tiên tri Ma-la-chi. Nhưng chúng tôi đã trông đợi một Đấng, chúng tôi biết Đấng sẽ đến là Đấng Mê-si [tức Đấng Christ]. Và khi Ngài đến, đây là điều Ngài sẽ làm.”
Chúa Jêsus Phán, “Ta là Đấng đó.” A-men!
Anh em để ý không, bà đã bỏ cái vò lại ở giếng Gia-cốp, chạy vào trong thành; Đầy dẫy nước giếng phun! Bà đã thấy nó đã chứng thực hoàn toàn, và Ngài là Nguồn Sự Sống đó. Xin để tôi giới thiệu bà ấy với anh chị em. Bà đã lìa bỏ điều đó; Khi Ngài được chứng minh là Lời Sự Sống. Bà lìa bỏ nó; Và đã khám phá cùng một Vầng Đá đó, đã bị đập trong đồng vắng, được chứng minh hiện diện lúc ấy.
71
Cho phép tôi nói, cũng Đức Chúa Trời đó đã có trong thời đã qua, mà chúng ta nói về rất nhiều, Ngài đang hiện diện ở đây giờ nầy; Không phải bằng sự hiểu biết thần học nào đó, nhưng bởi sự hiểu biết cá nhân về sự chứng thực của Ngài mà Ngài sẻ tuôn đổ trong những ngày sau rốt nầy, Đức Thánh Linh ở trên Hội thánh Ngài, Ngài không phải là “Ta đã là.” Ngài vẫn là “TA LÀ,” luôn luôn ở thì hiện tại.
Thế thì hồ nước mất mùi vị của nó. Mỗi người ngã vào quyền năng của Đức Chúa Trời cũng vậy, bởi phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, những hệ thống giáo phái mất mùi của nó. Anh chị em không muốn có những ếch nhái ứ đọng đó, và thằn lằn, gián nhện, và vân vân. Anh chị em đang uống từ một Nguồn nước tươi mới và tinh khiết, Lời của Đức Chúa Trời, làm tươi mới mỗi giờ linh hồn của anh chị em. Bây giờ, cũng giống vậy, khi Lời đã được đối chứng là Lẽ thật, hãy nếm biết và thấy điều đó đúng không.
Mặc dù hồ nước đã đáp ứng như cái giếng, làm tốt công việc của nó; Nhưng, anh chị em thấy đó, Nguồn Sự Sống đã ở đó, không phải cái giếng của Gia-cốp nữa, vì nước uống thuộc linh. Những gì họ nghĩ, nếu họ uống từ cái giếng đó, thế nào, nó sẽ tốt; Nhưng bấy giờ Chính Nguồn Sự Sống đang ở đó.
72
Vậy thì chúng ta không cần những hệ thống và tổ chức mà chúng ta đã có. Chúng ta ở thì giờ cuối cùng. Đức Chúa Trời đã Hứa, trong Thời kỳ Sau rốt nầy, những việc Ngài sẽ làm. Chúng ta thấy nó đã ứng nghiệm, với Lời. Chúng ta nghe nhà quân sự có thể đứng lên, và run lẩy bẩy nói, “Điều gì đó sắp xảy ra.” Chúng ta cảm thấy Đức Thánh Linh đang cảnh báo chúng ta điều gì đó sắp xảy ra. Chúng ta thấy mọi sự được sắp đặt có trật tự. Thế thì, hãy lìa bỏ hệ thống đó và đến với Nguồn nước. Vâng thưa quí vị.
Phục vụ mục đích của nó, nhưng bây giờ nó đối diện với Chính Nguồn Sự Sống.
73
Trong Giăng 7:37-38, ngày sau cùng, là ngày trọng thể trong kỳ lễ, Đức Chúa Jêsus ở đó, đứng kêu lên rằng: (Ngài đã nói gì?), “Nếu người nào khát, hãy đến cùng Ta mà uống.” Ngay giữa đám thần học gia! “Nếu người nào khát, hãy đến cùng Ta mà uống. Kẻ nào tin Ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh thánh đã chép vậy.”
Đó là Nguồn sống. Đó là Nguồn suối mà dân sự đã bỏ rơi ngày hôm nay. Vì tín điều, họ đã bỏ đi Nguồn Nước Sống. Cho phép tôi giới thiệu anh chị em với Ngài. Ngài, với tôi... Và tôi kết thúc.
Ngài, với tôi, là Nguồn suối đã cứu sự sống của A-ga, và đứa con, khi họ sắp chết khát trong đồng vắng.
Tôi tin Ngài là Vầng Đá đó, trong Ê-sai 32, Ngài là Vầng Đá trong trong xứ mòn mỏi. Ngài là nơi núp gió và chỗ che bão táp.
Xa-cha-ri 13, Ngài là Nguồn suối mở ra cho nhà Đa-vít, vì tội lỗi và sự ô uế. Tôi tin Ngài là Nguồn đó. Phải không anh chị em? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Trong Thi thiên 36:9, Ngài là Nguồn Sự Sống của Đa-vít. Ngài là Mé Nước bình tịnh và đồng cỏ xanh tươi của Đa-vít. Ngài là Nước sông phước lạc của Đa-vít.
74
Trong Sáng thế ký 17, Ngài là El Shaddai, Đấng Hữu Nhũ. Nhưng khi sự sống ông bị mất đi... ông vẫn... Đức Chúa Trời đã Phán.
“Làm sao việc nầy có thể xảy ra cho tôi, một người đã 100 tuổi? Tôi già rồi, vợ tôi cũng đã già, làm sao những việc nầy có thể xảy ra?”
Ngài Phán, “Ta là El Shaddai, Đấng Hữu Nhũ.” Vậy thì, “El” là “Đấng”, và Shaddai là “vú,” và Shaddai ở số nhiều, có nghĩa là “Ta là Đức Chúa Trời hữu nhũ.”
Giống như một em bé đang khó chịu vì đau ốm, và sức lực của nó mỏn dần, dựa vào ngực của người mẹ và bú để lại sức. Đúng vậy. Không chỉ... Khi nó được nuôi dưỡng, nó không còn quấy nhiễu nữa. Ở ngực của mẹ, nó thỏa mãn trong khi lấy lại sức.
Khi người nào nhận lấy Lời hứa của Đức Chúa Trời vào trong lòng, “Vì Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi,” và nằm dựa ngay vào đó và được bổ sức trở lại. Hỡi đứa con quấy nhiễu, hãy tin điều đó! Nó dành cho những kẻ tin thật.
75
Với nhà thơ tín hữu, tôi có thể nghĩ về nhiều bài hát mà các nhà thơ đã sáng tác. Có lần có một nhà thơ đã nói...
Kìa trông suối thiêng Huyết Chúa tuôn tràn,
Từ hông Jêsus phát nguyên;
Tội nhân tắm mình dưới suối Huyết nầy,
Sạch hết mọi gian ác liền.
Kìa, tên cướp xưa lúc chết phước thay,
Kịp trông hông Huyết Ngài đây;
Dầu tôi xấu xa giống kẻ cướp nầy,
Nhờ Huyết được trong trắng ngay.
Sạch hết mọi gian ác liền,
Trắng trong bao nỗi ác khiên;
Tội nhân tắm mình dưới suối Huyết nầy,
Sạch hết mọi gian ác liền.
76
Đối tôi, Ngài là Dòng Nước của Lời Phân rẽ, phân rẽ anh chị em ra khỏi mọi thứ trái ngược với Lời Ngài. Tôi tin Ngài là Nguồn Nước đó. Vâng, thưa quí vị. Đó là Nguồn Nước phân rẽ tôi khỏi những hồ nước, để đến với Nguồn Nước hằng sống. Ồ, thưa các bạn, tôi có thể thật sự... Anh chị em có thể cứ tiếp tục hành động như thế, với những việc mà - mà Ngài hiện có với chúng ta! Ngài là An-pha và Ô-mê-ga. Ngài là Đấng Trước hết và là Đấng Sau cùng. Ngài là Đấng đã có, hiện có, và sắp đến. Ngài là Rễ và Hậu tự của Đa-vít. Ngài là Sao Mai Sáng chói. Ngài là Mọi sự trong mọi sự của tôi.
77
Thưa anh chị em, nếu anh chị em không có một - một... Chỉ uống từ cái bể chứa nước nhân tạo đó suốt đời, tại sao sáng nay không bỏ cái bể chứa đó mà đến với Nguồn nước sống nầy?
Xin chúng ta hãy cúi đầu một lát. Anh chị em cúi đầu xuống... [Một chị em bắt đầu hát bằng tiếng lạ.]... [Băng trống.]... [Người nào đó thông giải. - Bt] ...với ý của tôi, sự kêu gọi trở lại tin Chúa. Bao nhiêu người giờ nầy?
Tôi - tôi hoàn toàn lo lắng, Tôi - tôi đã giữ anh chị em lại quá lâu, để mổ xẻ Sứ điệp của tôi ra từng chi tiết. Nhưng tôi tin Đức Thánh Linh muốn anh chị em hiểu được những gì tôi muốn nói. Hãy xem, không có gì quan trọng trong ngày nầy hơn là sống đúng với Đức Chúa Trời; Đấy, những bữa ăn tối của chúng ta, bất kể là gì đi nữa. Chúa ở đây. Tôi chỉ từng nghe điều đó về một lần trong đời, từ lúc nầy.
Bây giờ, làm thế nào... hết thảy anh chị em ở đây, không phải “Bao nhiêu.” Hết thảy anh chị em ở đây muốn uống từ Nguồn nước đó, cứ đứng lên một phút, chỉ cầu nguyện. Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Xin Chúa ban phước cho anh em.
78
Bao nhiêu người ở đây, đang đứng hiện diện giờ nầy, muốn nói, bằng cách giơ tay lên như thế nầy, “Chúa ôi, xin vận hành trên con, đổ đầy con, xin cho con uống từ Nguồn nước nầy. Con đã không làm đúng, nhưng con - con muốn Ngài tha thứ cho con về điều đó. Con muốn Ngài tẩy sạch mọi tội lỗi con. Xin - xin cho con từ rày trở đi chỉ...” Cứ nhìn kìa! Chà!
Kìa trông suối thiêng Huyết Chúa tuôn tràn,
Từ hông Jêsus phát nguyên;
Tội nhân tắm mình dưới suối Huyết nầy,
Sạch hết mọi gian ác liền.
Sạch hết mọi gian ác liền,
Trắng trong bao nỗi ác khiên;
Tội nhân tắm mình dưới suối Huyết nầy,
Sạch hết mọi gian ác liền.
Vậy thì bây giờ, anh chị em là những tín hữu Cơ-đốc, anh chị em tin nhận Đấng Christ làm Đấng Cứu Rỗi của mình cách cá nhân, nhưng anh chị em chưa... Vậy nếu anh chị em chưa, thì đó là Nguồn nước. Đấng duy nhất tôi biết về là Suối Huyết từ hông Em-ma-nu-ên đó. Bây giờ, nếu nhiều anh chị em ở đây...
79
Giống như tôi đã nói tối hôm nọ về chim đại bàng bé nhỏ nầy đang đi loanh quanh trong sân nhà kho với đám gà con. Nó không hề biết điều gì khác ngoài đám gà con đó, nhưng nó biết mình có điều gì đó khác với lũ gà. Rồi mẹ nó đến tìm nó, chim mẹ kêu lớn trên không. Đó là tiếng kêu của chim đại bàng. Đấy, nó phải là chim đại bàng từ đầu, nếu không thì nó sẽ không bao giờ nhận ra tiếng gọi đó...
Phải là điều gì ở đó, nẩy mầm, hoặc là nó có thể không bao giờ sản sinh ra Sự Sống. Nếu Hạt Giống, là Lời Đức Chúa Trời, ở trong bạn, Đức Thánh Linh ở đây giờ nầy làm cho nó nẩy mầm và mang Điều đó trở thành hiện thực với các bạn.
80
Bao nhiêu người ở đây chưa nhận lãnh phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, mời anh chị em giơ tay lên. Tất cả khắp nơi, mọi nơi, thật thành thật, nếu anh chị em chưa nhận lãnh Đức Thánh Linh, và anh chị em muốn nhận lãnh, hãy đưa tay lên. Bất cứ ở đâu, cứ giơ tay lên, chỉ một lát!
Giờ nầy tôi muốn anh chị em đứng chung quanh và nhìn họ, tôi muốn một người nào đó đặt tay trên họ.
Tôi tin ngay giờ nầy Đức Thánh Linh sẽ đổ đầy mỗi một người trong anh chị em muốn nhận lãnh Thánh Linh.. Vậy thì đừng nghĩ về thức ăn ở ngoài quán cà-phê ngoài đấy. Chúng ta hãy nghĩ về Thức Ăn nầy ở đây. Đây là thức Ăn ấy. Đây là Sự Sống. Đấy, đây là Sự Sống.
Bây giờ, mỗi một anh chị em quay sang phải và đặt tay lên nhau. “Và họ đặt tay trên kẻ đau!” Bây giờ, tôi muốn anh em cầu nguyện cho người mình đặt tay...
Đừng nghĩ về điều gì bên ngoài. Đừng nghĩ về điều gì khác. Chỉ suy nghĩ ngay giờ nầy, Đức Thánh Linh ở đây đổ đầy mỗi cá nhân. Hãy mở lòng anh chị em, gạt bỏ mọi hồ nước ra khỏi, anh chị em nói, “Hỡi Nguồn Sự Sống, xin đến trong con. Xin đổ đầy con, ôi Chúa là Đức Chúa Trời ơi, bằng sự nhân từ thương xót của Ngài.”
81
Kính lạy Chúa Jêsus, Nguồn Nước không bao giờ cạn kiệt! Chúa ôi, con cầu xin Ngài sẽ đổ đầy mỗi một người. Nguyện xin Đức Thánh Linh giáng xuống nơi nầy. Con cầu xin Chúa cho chúng con quên hết mọi sự gì khác; Hầu cho Đức Thánh Linh giáng xuống ở giữa chúng con ngay giờ nầy, và ban cho chúng con Nước Sự Sống cách nhưng không, từ mọi nơi. Ôi Chúa ơi, xin nhậm lời. Trong khi lời cầu nguyện và bài hát tiếp tục hòa quyện với nhau, Chúa ôi, biết rằng đó là Sự Hiện Diện của Chúa, Sự Hiện Diện Thiêng liêng của Ngài, chúng con muốn đến với Nguồn ấy. Chúng con muốn phép báp-têm đích thực bằng Đức Thánh Linh. Chúa ôi, những người nầy đang cầu xin. Con cầu xin điều đó, điều nầy ngay bây giờ, để họ sẽ được đầy dẫy sự nhơn từ nầy của Đức Chúa Trời. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Xin nghe lời cầu nguyện của con cái Ngài. Nguyện xin Ngài giáng trên sự hiện diện của họ, nguyện xin Quyền năng của Đức Chúa Trời, và Đức Thánh Linh lan tỏa trên họ. Xin nhậm lời, Chúa ôi.
Ôi, con cầu xin Ngài ban lại sự tươi mới, vì Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời toàn năng của Thiên đàng, đang đứng giữa chúng con. Ngay giờ trưa nầy, Chúa ôi, xin nuôi dưỡng chúng con! Chúa ôi, chúng con cần thức ăn nơi Bàn Ngài. Xin nuôi chúng con ngay bây giờ, Chúa ôi. Nuôi dưỡng chúng con bằng Đức Thánh Linh, trong đời sống chúng con. Linh hồn khô hạn của chúng con đang khát khao. Như Ngài đã Phán trong sự thông giải của bài hát, “Sẽ tuôn đổ nước trên đất khô hạn.” Chúa ôi, xin cho điều đó xảy ra. Xin cho Lời được biểu lộ trong lòng của con cái Ngài, “Cát nóng sẽ ra biển hồ, ruộng khô sẽ biến thành suối nước.” Đức Chúa Trời Đời đời ôi, xin nghe lời cầu nguyện của các tôi tớ Ngài, và ban cho chúng con Phước lành đó. A-men!
Ôi, tôi yêu Jêsus biết bao...
82
Cứ ngợi khen Ngài giờ nầy. Hãy thấy Đức Thánh Linh ở đây. Nếu anh chị em không nhận lãnh Đức Thánh Linh, đó là lỗi của anh chị em.
Tôi yêu Chúa Jêsus biết bao,
“Ngươi yêu Ta hơn những kẻ nầy chăng?”
...yêu Jêsus,
Bởi vì Ngài yêu tôi trước.
Tôi yêu Chúa Jêsus biết bao, (Ngợi khen Chúa!)
Tôi yêu Chúa Jêsus biết bao, (Điều gì xảy ra nếu Ngài đến ngay lúc nầy?)
Tôi yêu Chúa Jêsus biết bao,
Bởi vì Ngài yêu tôi trước.
Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Ngài,
Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Ngài,
Bởi vì Ngài yêu tôi trước.
Đấng Mưu Luận, Chúa Bình An, Đức Chúa Trời Toàn Năng là Ngài;
Ô, xin cứu tôi, giữ tôi khỏi mọi tội lỗi và ô nhục,
Tuyệt vời thay là Đấng Cứu Chuộc tôi, ngợi khen...
Chúng ta hãy hát điều đó cho Ngài giờ nầy!
Tuyệt diệu thay, tuyệt diệu thay, Jêsus đến với tôi,
Đấng Mưu Luận, Chúa Bình An, Đức Chúa Trời Toàn Năng là Ngài;
Ô, xin cứu tôi, giữ tôi khỏi mọi tội lỗi và ô nhục,
Tuyệt vời thay là Đấng Cứu Chuộc tôi, ngợi khen Danh Ngài!
83
Hết thảy những ai cảm thấy điều đó, hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Ồ, Ha-lê-lu-gia! Tôi thấy một số người đến bằng Đức Thánh Linh giờ nầy.
Tôi từng hư mất, giờ đây tôi thấy, tự do khỏi sự đoán phạt,
Jêsus ban cho tự do và sự cứu rỗi đầy trọn;
Ô, xin cứu tôi, giữ tôi khỏi mọi tội lỗi và ô nhục,
Tuyệt vời thay là Đấng Cứu Chuộc tôi, ngợi khen Danh Ngài!
Chúng ta hãy giơ tay lên giờ nầy và thật sự ngợi khen...
Tuyệt diệu thay, tuyệt diệu thay, Jêsus đến với tôi,
Đấng Mưu Luận, Chúa Bình An, Đức Chúa Trời Toàn Năng là Ngài;
Ô, xin cứu tôi, giữ tôi khỏi mọi tội lỗi và ô nhục,
Tuyệt vời thay là Đấng Cứu Chuộc tôi, ngợi khen Danh Ngài!
Anh chị em yêu Ngài không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Ồ, tuyệt vời thay! Hãy ngọi khen Suối Huyết tuôn đầy đó, nơi mọi tội nhân mất đi mọi lo âu sợ sệt của con người, mọi sự định tội, thật sự được tự do trong Ngài. Ha-lê-lu-gia! Ồ, chà, điều đó thật sự tuyệt vời!
Giờ nầy trong khi chúng ta hát lại lần nữa chúng ta hãy cho phép tất cả Giám Lý, Báp-tít, Công giáo, Trưởng Lão, là cái gì đi nữa, trong khi chúng ta hát bài nầy, “Tuyệt diệu thay, Jêsus đến với tôi,” Chúng ta hãy quay lại và bắt tay với nhau, thật sự có sự hòa hợp tốt đẹp. Anh chị em biết đấy, với tôi, đó là điều tôi thích. Hãy tiến hành, chúng ta hãy hát bài giờ nầy.
Tuyệt diệu thay, tuyệt diệu thay, Jêsus đến với tôi,
84
[Anh Demons Shakarian nói với Anh Branham, “Anh Branham à, tôi vừa nhận được tin Tổng thống Johnson, Lyndon Johnson bị bịnh tim, và có lẽ chúng ta nên cầu nguyện cho ông ấy và đất nước chúng ta.” Anh em bàn luận về điều đó. - Bt]
Tuyệt diệu thay, tuyệt diệu thay, Jêsus đến với tôi,
Đấng Mưu Luận, Chúa Bình An,
[Anh Shakarian lại nói với Anh Branham, “Xin lỗi, tôi xin lỗi lần nữa, anh ngừng lại một phút được không?” Anh Earl Prickett hướng dẫn hội chúng hát, Tuyệt diệu thay. Băng trống. Hội chúng hát bài Có Một Dòng Sông Sự Sống. Băng trống khác. - Bt]
Kinh thánh nói, “Hãy cầu nguyện cho các bậc cầm quyền.”
85
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con đang đứng trong một nhu cầu liều lĩnh cho nhà lãnh đạo của đất nước chúng con, Tổng thống của chúng con. Ông ấy có thể không bao giờ biết điều nầy, Chúa ôi, nhưng Ngài biết. Con cầu xin cho Anh Johnson, như anh ấy xưng nhận là tín hữu trong Ngài. Và Cha ôi, bệnh tim đã tấn công anh. Con nguyện xin, Chúa ôi, xin cứu anh ấy. Chúng con ở trong - trong một cơn khủng hoảng quốc gia ngay giờ nầy. Xin cho Đức Thánh Linh giáng trên anh ấy, Chúa ôi. Ngay bây giờ, trong bịnh viện hay có thể anh ấy ở bất cứ đâu, xin Thánh Linh Ngài giáng xuống trên Bệnh viện Walter Reed và chạm đến thân thể của anh, cứu Sự Sống của anh. Chúa ôi, con người ấy đang bị áp lực, áp lực nhiều hơn những gì chúng con hiểu. Vì thế Chúa ôi, chúng con là những người tin và là một phần của đất nước nước nầy, chúng con cầu xin cho nhà lãnh đạo của chúng con, Ngài sẽ ban cho anh ấy được gia tăng sự sống, trong thì giờ quan trọng nầy, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!