Chúa Trời Là Đấng Giàu Lòng Thương Xót

Phoenix, Arizona, USA.

65-0119

1
Mời quý vị ngồi. Tôi đã... hay lâu lắm rồi, tôi mới được đến thăm và gặp lại Anh [Mục sư] Moore và các bạn đồng lao cũ ở đây trên bục, những người bạn mà tôi đã biết từ nhiều năm. Chắc chắn đây là đặc ân với tôi được gặp họ ở đây tối nay. Tôi cảm thấy nhỏ bé khi đứng ở đây và nói trước những nhà thần học phía sau tôi, và có lẽ họ sẽ chỉnh tôi khi tôi sai. Tôi hi vọng vậy.
Tối nay chúng ta rất vui mừng vì sự có mặt của một người ở đây, đó là Chị Rose. Chúng tôi trên đường đến đây... Tôi đã dùng bữa trưa với Anh Shores và người trợ lý của ông, ngày hôm nay. Và trên đường đến đây, Anh Willams nói rằng Chị Rose bị đau nặng. Chúng tôi đã ghé thăm chị một lát, quỳ gối cầu nguyện. Chị ấy bị bị sốt cao và đau nhiều. Chỉ vài lời cầu nguyện, Chúa đã Phán với chúng tôi, và nói, “Chị ấy sẽ được chữa lành.” Nói, “Chị ấy sẽ có mặt ở đó tối mai,” Và tối nay chị ấy ở đây, đang ngồi ngay tại đây. Đúng thế.
2
Chị Rose, mời đứng lên một lát, để... Chúng ta tạ ơn Chúa. Chị ấy đã bình phục. Chị Rose nói, “Ma quỉ đã hành hạ tôi mọi cách nhưng tôi đã vượt qua và không bị gục ngã,” chị hầu như bị viêm họng, và vân vân. Nhưng Chúa đã mang Chị đến đây, vì vậy chúng ta rất vui mừng vì điều đó. Cảm ơn Chúa yêu dấu!
Bây giờ chúng ta có thời gian tuyệt vời. Và tối mai, nào, chúng tôi sẽ đi sang khách - khách sạn Ramada. Và đừng quên lúc này, sẽ không ở đây tối mai, sẽ ở khách sạn Ramada. Và hội đồng sẽ bắt đầu tối mốt. Như vậy quý vị phải chịu đựng tôi một đêm nữa, quý vị biết đấy.
3
Vì vậy tối qua tôi - tôi đã đi quá xa, hầu như tôi tự hứa rằng, lần đầu tiên trong năm, sẽ giảm Sứ điệp từ 3, 4 hoặc 5 giờ, có lẽ xuống còn khoảng 30 hoặc 40 phút. Và như tôi đã kể tối qua, vợ tôi phê bình tôi hôm Chúa nhật, nói, “Anh đã làm thật tốt.” Vì - vì vậy nên, dĩ nhiên, tôi phải đến như tối qua và làm hỏng điều đó, đấy. Nhưng tôi đã nói 55 phút, thay vì 30 phút, tối qua.
Trên đường đến đây tối nay, Billy đã hỏi tôi, “Bố định giảng về điều gì?”
Tôi trả lời, “Ồ, bố đã có ghi chú vài điều viết ra đây, và một số đoạn Kinh thánh. Bố không biết, một số đoạn, 4 hoặc 5 Sứ điệp khác nhau.” Tôi nói, “Bố cảm thấy khi đến đó, thì mới biết được.”
Nói, “Bố đã hứa sẽ cầu nguyện cho tất cả những người đau.”
Tôi nói, “Vâng. Có bao nhiêu thẻ cầu nguyện?”
“200.”
Tôi nói, “Tốt hơn là nên bắt đầu cầu nguyện cho họ tối nay.”
Cậu ấy nói, “Bố nhớ, chỉ được nói 15 phút thôi.” Nói, “Tối qua bố đã lấy luôn giờ nghỉ giải lao đấy.” [Anh Branham và hội chúng cùng cười. - Biên tập] Chúng ta sẽ phải vội, phải không?
4
Chúng tôi hứa với quý vị là chúng tôi sẽ cầu nguyện cho người nào có thẻ trước, và dĩ nhiên, chúng tôi bắt buộc phải giữ lời hứa. Chúng tôi không thể đi từ đầu đến cuối hàng, cũng không thể gọi riêng từng cá nhân ra để cầu nguyện, từ trong khán thính giả. Dầu Đức Thánh Linh cho phép, tôi - tôi cũng không thể đứng làm điều đó. Thật sự có quá nhiều người đau. Và, nhưng tất cả chúng ta phải làm quen với điều đó. Chúng ta biết Đức Chúa Trời vẫn là Đức Chúa Trời. Điều đó không có nghĩa là tất cả sẽ được chữa lành. Mà điều đó chỉ là xây dựng đức tin để chúng ta biết rằng - rằng chúng ta ở trong sự Hiện hữu của Ngài.
Tối nay, chúng tôi sẽ, cầu nguyện cho tất cả những người đau, những người có phiếu cầu nguyện, thì được cầu nguyện. Rồi tối mai, khi tới khách sạn Ramada, chúng tôi sẽ cố gắng phát nhiều hơn và bắt đầu cầu nguyện cho họ ở đó, vì tôi vẫn còn ở đó tối mai. Và tôi nghĩ tôi có một đêm hội đồng, có lẽ cũng một buổi điểm tâm. Điều này còn tùy thuộc sự việc xảy ra thế nào.
5
Có một số, một trong các diễn giả không bao giờ xuất hiện; nói đúng hơn là chưa xuất hiện, tôi không nghĩ. Anh Humburg, hay là... [Một anh em nói, “Amburgy!” - Bt] Amburgy, Amburgy, Kash Amburgy. Thế là tôi - tôi gọi sai hết rồi, đó là một cái tên tiếng Đức. Tôi - tôi nghĩ anh là người Đức. Cho nên tôi có thể phải gọi 'tên tắc, kiểu như gọi tên 'thay cấu thủ' (pinch-hit*), như kiểu chúng ta thường làm vậy, xin lỗi vì cách diễn tả kiểu gọi tên (expression*) của anh như thế.
Vì vậy chúng ta đang có thì giờ tuyệt diệu trong ý Chúa, mặc dầu. Với tất cả quý vị, nếu có một vài khách lạ ở đây tối nay, chúng tôi rất vui mừng vì sự có mặt của một số thân hữu, và tin rằng Chúa sẽ ban phước cho quý vị. Tôi cầu nguyện để sẽ không có ai trong tòa nhà này còn đau yếu khi chúng ta ra về tối nay, rằng Chúa chúng ta sẽ giáng xuống trong quyền năng vĩ đại của Ngài và sẽ chữa lành cho những ai đau yếu và khốn khổ.
6
Trước đây, tôi thường gặp riêng từng người để phỏng vấn đặc biệt, một số trường hợp rất khó mà chúng ta không thể vượt qua. Rồi số người bệnh tăng nhanh, cho đến nỗi phải, Chúa giữ lại sự chữa lành, cho đến khi chúng tôi có 300 đến 400 người chờ đợi, và vì vậy họ cảm thấy đau đớn khi phải chờ. Có lẽ, nhiều thời gian như thế, quý vị phải chờ đợi 1 hay 2 năm, để được vào trong hàng người xin cầu nguyện đó, đấy, ngay giữa các Buổi nhóm, để nhận trò chuyện với họ. Và chúng ta cứ ngồi và chờ đợi Chúa cho đến khi Chúa Phán với chúng tôi chính xác từng trường hợp.
Không nghi ngờ gì có nhiều người đang ngồi đây tối nay để được phỏng vấn đặc biệt. Có không? Xin chúng ta hãy giơ tay lên. Chờ đợi phỏng vấn đặc biệt. Vâng, ngồi ở đó, vì vậy, và biết sự trông chờ của mình đúng. Chúng tôi chờ đợi điều Chúa sẽ nói, điều gì trường hợp đó... Cách đây một thời gian tôi đã phải ngừng lại ở đây. Tôi đã nói với Billy rằng chúng ta không thể phỏng vấn riêng từng người nữa.
7
Đấy, tôi - tôi - tôi đã qua tuổi 25, vừa mới đây, lần thứ 2, và đang bước vào lần thứ 3. Và vì vậy anh em càng ngày chúng ta càng già hơn một chút, ồ, anh em không, anh em.... bằng cách này hay cách khác anh em không thể duy trì sức khỏe như cũ được. Bước chân chúng ta ngắn đi. Và - và, dĩ nhiên, Anh Moore không biết gì về điều đó. Anh ấy... Tôi nghĩ rằng về mặt nào đó thì chúng ta cùng lứa tuổi với nhau.
Thời gian đã trôi qua nhanh từ khi anh và tôi, và Anh Brown đến đây lần đầu cùng, với Anh Outlaw và Anh Garcia, và Anh Fuller. Tôi không biết họ có mặt ở đây tối nay không? Anh Garcia, Anh Fuller, Anh Outlaw, họ có ở đây không? Hãy giơ tay lên nếu có. Vâng, tôi tin là, có Anh Fuller, nếu tôi không lầm. Anh Outlaw ngồi đằng kia. Anh Garcia, tôi - tôi nghĩ mặc dù anh đã rời Phoenix. Tôi nghĩ điều đó đúng. Anh - anh ấy đã rời Phoenix, và anh ấy đi qua California. Ồ, thật là ngày quan trọng, và tôi vẫn tin cùng Sứ điệp tôi đã có lúc ấy, “Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi.” Tôi đoán điều đó đã xảy ra khoảng... Ồ, về em bé Becky. Điều đó xảy ra cách đây 19 năm.
Và bây giờ cô ấy đã 19 tuổi, mập mạp, khó nhìn đang ngồi ngoài kia. Cô ngồi đâu, Becky? Bạn ơi, chắc cô ấy sẽ tìm tôi vì điều đó. Tôi còn nhớ tôi đã bồng ẵm cô ấy trên tay. Tôi tin chắc có việc để làm tối nay.
8
Tôi còn nhớ buổi tối hôm đó tại Hội thánh của Anh Garcia, lúc ấy Becky còn bé. Tôi đã nói, “Chúng ta có một Hội đồng Quốc tế tối nay.” Tôi nói, “Tôi đang với người Tây-ban-nha.” Và tôi nói, “Vợ tôi đây là người Đức.” Tôi nói, “Còn tôi là người Ái-nhĩ lan.” Và tôi nói, “Và cô bé này là thổ dân Anh-điêng,” và đó là Becky.
Vì vậy khi tôi đi ra cửa sau, một cô bé người Mexico đã gọi tôi, nói, “Anh Branham!”
Nói, “Phải, cháu cần gì?”
Nói, “Ông không nghĩ gì đến một em bé Ấn-độ đau ốm sao?” Cô bé là người có mái tóc vàng hoe, anh em biết đấy.
Tôi nói, “Hãy là một người Ấn-độ hành động.”
Ồ, chúng tôi cảm ơn, vì, được ở đây đêm nay. Bây giờ, trước khi đến với Lời, chúng ta hãy đến với Ngài, vì Ngài là Lời. Khi Lời được bày tỏ ra, tức là Ngài ở trong chúng ta.
9
Như tối qua chúng ta đã nghe về Hạt Giống Phân Rẽ, quý vị có đánh giá cao về điều đó, về phước hạnh của Chúa không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Tôi - tôi đã thật sự đánh giá cao khi mang Sứ điệp đó đến với quý vị. Và chúng ta đã biết hạt giống đó là gì.
Bây giờ có yêu cầu đặc biệt nào tối nay, chỉ điều gì đó đặc biệt không? Có thể một số quí vị tất cả đang ở trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành này, nói rằng, “Lạy Chúa, xin thương xót. Khi con đến để được cầu nguyện cho, xin cho đức tin con dấy lên đáp ứng các điều kiện.” Và - và có lẽ người nào đó có người thân, bị đau, và điều gì dó. Mời quí vị giơ tay lên để Đức Chúa Trời sẽ nhìn xuống và Phán... Bây giờ nếu điều đó... Quí vị không biết bằng cách nào mà làm cho tôi cảm thấy nhìn ở đó. Cứ nhìn xem nhu cầu ở đây! Thưa các anh em Mục sư Truyền đạo, cứ nhìn điều đó. Hiểu không? Vậy thì, nếu nó làm tôi cảm thấy cách ấy, nó sẽ làm gì với Cha chúng ta? Chắc chắn. Bây giờ chúng ta hãy cầu nguyện.
10
Lạy Chúa Jêsus yêu dấu, chúng con đến trước Ngôi Thương xót lớn của Ngài, qua Danh có đủ mọi sự này. “Vì chẳng có Danh nào khác để loài người được cứu ngoài Danh Chúa Jêsus này.” Và chúng con đang đến trong Danh Ngài. Chúng con cầu xin, Cha Trên Trời ôi, xin Ngài tiếp nhận chúng con, tối nay, như con cái tin của Ngài. Và tha thứ cho sự không tin của chúng con, Chúa ôi. Xin giúp đỡ chúng con tối nay, để chúng con sẽ hoàn toàn từng Lời Chúa tối nay, vì những điều này chúng con có cần.
Chúa biết điều gì dưới những cánh tay đau yếu này đang giơ ra; có sự đau ốm, một số họ có lẽ đang gặp khó khăn về gia đình, một số đang gặp rắc rối về tài chính, một số đang lo lắng, một số họ bị sa ngã, có lẽ, tội nhân nào đó phạm tội. Dù bất cứ nhu cầu gì, thì chính Chúa cần cho chúng con hơn trong bất cứ một trận chiến nào. Vì vậy, Chúa ôi, chúng con cầu xin, để - để tối nay, chúng con, mỗi người, sẽ nhận thức được kẻ thù của mình, đã bị đánh gục, đến chết. Và rằng chúng con còn hơn những người chiến thắng trong Ngài — là Đấng yêu chúng con và đã phó chính mình Ngài vì chúng con, rửa sạch chúng con bằng chính Huyết Ngài.
11
Chúa ôi, chúng con cầu xin, để tất cả sự nghi ngờ, không tin, tất cả sự bối rối, tất cả những điều Chúa không thích, sẽ biến mất khỏi chúng con tối nay, để Chúa Thánh Linh có quyền hành động trong lòng chúng con. Cầu xin Ngài đến với chúng con cách kín nhiệm. Cầu xin Ngài Phán với chúng con trong Quyền năng của Ngài. Cầu xin Ngài làm sống lại những ai — đang chết, thuộc linh, mang lại sức khỏe cho những ai đau yếu và bệnh tật, nhấc lên những đầu gối run rẩy, những cánh tay mỏi mệt đang rủ xuống. Xin cho có một thì giờ vui mừng.
Xin cho nó tuôn đổ ra để tối nay, Chúa ôi, chúng con rời nơi này đến khách sạn Ramada và bắt đầu Hội nghị lớn nhất từ trước đến nay được tổ chức ở thành phố này. Chúa ôi, trong khi chúng con nhóm nhau lại cầu nguyện! Chúa Phán, “Nếu các ngươi nhơn Danh Ta, nhóm nhau lại cầu xin điều chi, từ trên trời Ta sẽ nghe.” Lạy Chúa, chúng con cầu xin điều này sẽ được như vậy, tối nay.
Giờ này, Cha ôi, khi chúng con đọc Lời, không ai có thể thông giải Nó trừ Cha, Cha là Đấng Thông giải của Chính Ngài, và chúng con cầu xin Cha sẽ thông giải cho chúng con những điều mà chúng con đọc tối nay. Vì chúng con cầu xin nhơn Danh Chúa Jêsus. A-men!
12
Bây giờ nếu nhiều người trong quý vị thích đánh dấu lời Kinh thánh mà Mục sư đọc. Tôi muốn dành cho quí vị, tối nay, nếu quí vị muốn, xin giở tới Ê-phê-sô.
Và tôi đã nói Chúa nhật vừa qua về Ê-phê-sô, cách mà Sách Giô-suê là Sách Ê-phê-sô của Cựu ước, và như thế nào nó là Sách của sự chuộc tội.
Và sự chuộc tội có 2 phần khác nhau: “ra khỏi” và “bước vào.” Trước tiên, chúng ta hãy ra khỏi. Một số người muốn mang thế gian đi theo họ; nhưng chúng ta phải ra khỏi thế gian, để đi vào với Đấng Christ. Anh em phải ra khỏi sự không tin, để bước vào đức tin. Không thể là một việc trong cách của anh em. Phải thật sự có đức tin chân thật, anh em phải tuyệt đối để lại mọi việc trái với Lời Chúa, ở đằng sau, để bước vào đức tin.
Và đó là Sách Ê-phê-sô của thời Cựu ước: Giô-suê. Ở đó, Môi-se đại diện cho luật pháp, không thể cứu được một ai: ngoài ra ân điển, và ở đây Giô-suê có nghĩa giống như Jêsus, “Giê-hô-va Đấng Cứu Thế.”
Và vậy thì, chúng ta thấy rằng chúng ta đến với một Ê-phê-sô khác, Ê-phê-sô thời nay. Ở đó, điều đó, trong những giáo phái tri thức của chúng ta và vân vân, và tất cả các chương trình giáo dục đến với sông Giô-đanh của - của nó, rồi chúng ta lại phải lại có một - một Hội thánh Ê-phê-sô. Chúng ta phải có sự ra khỏi, để “ra khỏi” và “bước vào,” cho Sự Cất Lên.
13
Tối nay chúng ta sẽ đọc Ê-phê-sô từ chương 2. Tôi sẽ đọc để anh chị em dò theo, hay lật ra chương đó.
Còn anh em, anh em đã sống lại, là người đã chết vì lầm lạc và tội ác mình:
Đều là những sự anh em xưa đã học đòi, theo thói quen đời này, vâng phục vua cầm quyền chốn không trung, tức là thần hiện đương hành động trong các con bạn nghịch.
Chúng ta hết thảy đều ở trong số ấy, trước kia sống theo tư dục xác thịt mình, làm trọn các sự ham mê của xác thịt và ý tưởng chúng ta, tự nhiên làm con của sự thạnh nộ, cũng như mọi người khác.
Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng Giàu Lòng Thương Xót, vì cớ lòng yêu thương lớn Ngài đem mà yêu chúng ta,
Nên đang khi chúng ta chết vì tội mình, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ, (ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu;)
Tôi muốn lấy chủ đề từ đoạn này, hay phần của câu, “nhưng Đức Chúa Trời,” Đức Chúa Trời Là Đấng Giàu Lòng Thương Xót.
14
Chúng ta chú ý đến một vị Tiên tri, đúng hơn là, Sứ đồ Phao-lô, là người - người mà, đã nhắc nhở về điều này như thế nào, cách mà, “Còn anh em đã sống lại, là người trước kia đã chết, chết trong tội lỗi và lầm lạc, học đòi theo thế gian này, những đòi hỏi xác thịt và tâm trí...”
Điều gì đã khiến điều này thay đổi, anh em hiểu không? Và điều gì khiến nó, “từ một lần đã chết,” mà sống lại? Quicken nghĩa là “làm sống lại.” Có một sự thay đổi từ sự chết qua Sự sống.“ Không có điều gì khác, không có điều gì khác mà có thể xảy ra với bất cứ người nào, thật vĩ đại, như sự thay đổi từ sự chết đến sự Sống. Một người, nếu đang chết, về thể chất, và có thể được chữa lành về thân thể, đó là điều vĩ đại, nhưng không gì quá kỳ diệu bằng khi người ấy chết về tâm linh mà Đức Chúa Trời làm cho người ấy sống lại đến với sự Sống.
15
“Anh em, trong quá khứ, đã chết.” Bạn đã chết. Ngay cả tối nay ở đây cũng có nhiều người, một lần, có thể nhìn lại và biết rằng mình đã chết. Nhưng bây giờ tối nay tại sao bạn không chết, khi bạn đang ở trong tình trạng tội lỗi? Bạn xứng đáng bị như thế, vì bạn là tội nhân, “nhưng Đức Chúa Trời là Đấng Giàu Lòng Thương Xót.” Đó là - đó là điều, “Đức Chúa Trời là Đấng giàu có.” Tất cả chúng ta đều là tội nhân, “nhưng Đức Chúa Trời thì không”! Điều đó làm nên sự thay đổi ngay tại đó, “Đức Chúa Trời là Đấng Giàu Lòng Thương Xót”!
Ồ, tôi rất vui về điều đó, rằng Ngài giàu lòng thương xót. Ngài không chỉ giàu tiền bạc, nếu như Ngài chỉ giàu vật chất, mà Ngài hiện có, nhưng mà điều vĩ đại nhất là Ngài còn giàu lòng thương xót. Ôi, thật là lời vĩ đại biết bao, thật chúng ta đã từng chết một lần.
16
Và chúng ta đã nói đêm nọ về cách mà hạt giống phải chết. Và mọi vật xung quanh mầm sự sống không chỉ chết, mà còn thối rữa ra. Nếu nó không thối rữa, thì nó sẽ không sống lại. Và thối rữa là, “hoàn toàn biến mất, nó đã xong rồi.” Và cho đến khi tư tưởng, suy nghĩ riêng tư của chúng ta hoàn toàn biến mất và thối rữa khỏi chúng ta, thì mầm sự sống mới có thể sống lại.
Vậy - vậy thì chúng ta có thể, tôi có thể đưa ra một chút về học thuyết ở đây, mà tôi không... Nếu các bạn không tin điều đó, được lắm. Điều đó thật được lắm. Tôi tin điều đó. Tôi tin rằng - rằng một người, khi một người được sinh ra trong thế gian này rằng khi người ấy còn là một em bé, được sanh ra trong thế gian, bạn không thể được ở đây mà không có sự biết trước của Đức Chúa Trời, vì Ngài là vô hạn và Ngài biết cả mọi điều. Khi em bé đó được sinh ra trong thế gian, có một cái gì đó trong đứa bé ấy. Nếu nó sẽ có Sự Sống, có điều gì đó nhỏ bé ở trong đó, trong đứa bé ấy lúc đó, mà nó đến với, sớm hay muộn. Hạt giống nhỏ bé đó ở trong nó. Vậy thì anh em sẽ lấy... Lời Kinh thánh tuyên bố điều đó rõ ràng.
17
Vậy nếu quí vị đã có Sự sống Đời đời tối nay, nếu chúng ta có Sự sống Đời đời, thì chúng ta luôn luôn ở trong Sự sống Đời đời, bởi vì chỉ có một hình thức duy nhất của Sự sống Đời đời. Chúng ta luôn luôn là. Và ly do chúng ta luôn luôn ở trong Sự sống Đời đời, vì chúng ta là một phần của Đức Chúa Trời. Vì chỉ duy nhất một mình Ngài là Vĩnh cửu.
Giống như Mên-chi-xê-đéc đã nhận của lễ dâng 1/10 (phần mười) của Áp-ra-ham, và nó đã được chia cho con cháu ông, là Lê-vi, dù lúc đó người chưa phải là ruột thịt của Áp-ra-ham; đã nạp của lễ dâng 1/10 vì ruột thịt của Áp-ra-ham khi ông gặp Mên-chi-xê-đec. Tôi muốn nhấn mạnh về điều đó tại nơi khác, một buổi sáng. Mên-chi-xê-đec Này Là Ai? Hãy chú ý ở đây. Đi trở lại, Đức Chúa Trời đã biết chàng trai này của dòng dõi Áp-ra-ham. Ngài đã biết mọi việc.
Vậy thì chúng ta là một phần của Chúa. Ngài luôn luôn vậy. Bạn không nhớ điều đó, vì bạn chỉ là một thuộc tính của Đức Chúa Trời. Bạn đã có chỉ trong tư tưởng Ngài. Ngay chính tên bạn, nếu nó đã được ghi vào Sách Sự Sống, nó đã được đặt ở đó trước khi thế giới nầy được dựng nên. Ngài đã biết bạn là gì rồi.
18
Tôi chỉ muốn nói điều này, đừng ở trong tình trạng lộn xộn học thuyết, nhưng phải giải quyết vấn đề, để chúng ta gạt bỏ khỏi sự sợ hãi và lo âu. Các bạn không biết mình là ai. Các bạn sẽ không biết mình là con, nhưng bây giờ các bạn là những con trai của Đức Chúa Trời. Thấy đó, bây giờ chúng ta là con của Đức Chúa Trời. Hiểu không?
Vì khi Đức Chúa Trời đã có các bạn trong tư tưởng Ngài lúc ban đầu, bạn phải lả là con, phần nào đó của bạn, Sự Sống của bạn ở trong bạn giờ đây, đã phải ở với với Ngài trước đó. Ồ, khi Ngài, trước khi Ngài trở nên vật chất ở trên đất này, trước khi có bất cứ điều gì, nhưng Đức Chúa Trời, bạn là một trong những thuộc tính của Ngài. Ngài đã biết tên bạn là gì. Ngài biết màu tóc của bạn. Ngài biết tất cả về bạn. Chỉ có một điều duy nhất đã xảy ra là khi bạn, trở nên tội nhân...
19
Nhiều người có - có thể đồng ý với tôi về điều này. Khi chúng ta còn là một bé trai, hay bé gái, bạn đi dạo và chắc hẳn có những điều gì đó mà cứ, nơi mà nó không làm phiền những đứa trẻ khác, nó có vẻ như có điều gì đó trong chúng ta kêu khóc. Đó là Đức Chúa Trời ở nơi nào đó, tuy nhiên bạn là một tội nhân. Các bạn có nhớ điều đó không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Chắc chắn rồi. Vậy thì đó là điều gì? Đó chính là hình thức Sự Sống trong bạn.
Và rồi sau một thời gian ngắn, bạn nghe Phúc âm. Có lẽ bạn đi Nhà thờ, phân biệt được điều này và điều kia, và đi từ giáo phái này tới giáo phái khác. Nhưng rồi một ngày, bạn được làm một phần của Đức Chúa Trời, bạn đã phải là một phần của Lời. Và khi bạn nghe Lời, bạn biết mình từ đâu đến, bạn biết Lẽ thật là gì. Bạn đã luôn luôn, hạt giống luôn luôn sống trong bạn. Lời đã thấy Lời trong bạn, đó là trước khi sáng thế, thấy Lời và bạn đến với Lời.
20
Giống như câu chuyện con chim đại bàng nhỏ bé của tôi, bằng cách nào mà chim đại bàng lại được ấp ủ dưới con gà mái. Chú đại bàng bé nhỏ bước đi với bầy gà con, nó, gà mái kêu cục cục, và nó không hiểu tiếng cục cục đó. Và bầy gà con, chỉ quanh quẩn nơi vựa lúa nhà kho, nó không hiểu điều đó. Nhưng có một cái gì trong nó, dường như khác hẳn bầy gà kia, bởi vì ngay từ đầu nó là chim đại bàng. Đúng vậy. Rồi một ngày kia đại bàng mẹ đến tìm nó, và, khi nó nghe tiếng kêu đó của chim đại bàng, khác hẳn tiếng cục cục của gà mẹ.
Và đó là cách xảy ra với mọi người tin được sanh lại. Anh em có thể nghe tất cả các giáo lý thần học anh em muốn, và tất cả đều không có sự sự phân rẽ do con người tạo ra; Nhưng khi Lời đó được soi sáng ở đó, rồi có điều gì đó nắm giữ, anh em đến với Lời. “Anh em là người xưa đã chết trong tội lỗi (đời sống đó) mà Ngài làm cho sống lại.” Trước tiên, phải có Sự Sống ở đó để làm cho sống lại. Đức Chúa Trời, bởi sự biết trước của Ngài, đã biết tất cả. Và chúng ta được định trước làm con trai và con gái của Ngài. “Anh em xưa là người đã chết trong lầm lạc và tội lỗi, là những sự trước kia hết thảy chúng ta đều ở trong đó, nhưng Ngài đã làm cho sống lại.”
21
Hãy xem Phao-lô, khi Phao-lô là một nhà thần học vĩ đại. Nhưng khi ông đối diện với Lời, là Chúa Jêsus, nó làm cho sống lại. Ông đến với Sự Sống nhanh chóng, bởi vì ông đã được đặt nền ở đó rồi... Ông là một phần của Lời; và khi Lời thấy Lời, đó là bản chất của ông. Tất cả những tiếng cục cục của những con gà mái, trong những Nhà thờ truyền thống, nó không có ảnh hưởng trên ông; ông đã thấy Lời. Nó là một phần của ông. Ông là chim đại bàng. Ông không phải gà con; ông chỉ ở trong sân với bầy gà. Nhưng ông là đại bàng, từ ban đầu.
22
Tôi có nghe một câu chuyện tương tự, tôi hy vọng nó không có vẻ báng bổ, về một chú vịt đã được ấp nở ra dưới gà mái, một lần nọ. Nó không thể hiểu. Một chú vịt nhỏ dễ thương, lạch bạch, và nó không thể hiểu bụi bặm và mọi thứ. Chúng chơi trong sân nuôi gà. Nhưng ngày nọ gà mẹ để bầy nhỏ đi ra sau nhà kho, và chú vịt ngửi thấy hơi nước. Ồ, nó lấy hết sức để chạy về phía có nước. Tại sao vậy? Bởi vì trước đây nó chưa bao giờ được ở trong cái ao nào. Nó chưa bao giờ được ở trong nước. Nhưng ngay từ trong trứng, nó là vịt. Điều duy nhất nó phải làm là trở về với chính mình.
Điều đó cũng xảy ra giống như vậy với người tin. Có điều gì đó ở trong ông, mà, khi gặp Chúa mặt đối mặt, ông đến với chính mình. Hạt giống đó ở trong ông, và nó được sống lại. Ồ, đúng thế và ông bay lên ra khỏi những công việc của thế gian. Chúng trở nên chết với ông. Chà, tôi nhớ, chúng ta tất cả đều có cuộc sống, trong quá khứ, trong những việc làm của thế gian. Nhưng một khi chúng ta nắm lấy Điều thật sự, điều gì đó làm chúng ta sống lại, một hạt giống đến với Sự sống, rồi tất cả những điều thuộc về thế gian hư hoại ngay tại đó. Chúng ta không còn ham muốn nó nữa.
23
“Người được sanh lại bởi Đức Chúa Trời, không được phạm tội. Người thờ phượng Chúa một lần đã được gội rửa khỏi lương tâm xấu, không còn ham muốn phạm tội.” Vấn đề tội lỗi được chấm dứt. Bạn trở nên một phần của Đức Chúa Trời, trong Đấng Christ. Đấng Christ đã chết để chuộc tội cho bạn.
Giờ đây nghĩ về tất cả điều mà chúng ta sẽ bị nếu nó đã không là vì Chúa. Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, Ngài đã cứu chuộc chúng ta tối nay! Chúng ta sẽ ở đâu tối nay nếu Đức Chúa Trời không thương xót trên chúng ta?
Ngày xưa thế gian đã đầy dẫy tội lỗi, con người đã gây ra sự đồi bại trên thế gian đến nỗi làm Đức Chúa Trời buồn lòng vì Ngài đã tạo nên con người. Cả đầu đều đau đớn thối rữa, toàn thân, và Đức Chúa Trời đau lòng vì Ngài đã dựng nên con người. Vì vậy Ngài đã Phán, “Ta sẽ hủy diệt loài người mà Ta đã tạo ra.” Ngài sẽ hủy diệt họ vì Ngài thấy chẳng có gì ngoài một lũ người bại hoại.
Và cả nhân loại sẽ bị hủy diệt lúc đó, nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, không hủy diệt người công bình chung với kẻ có tội. Và Ngài đi và làm ra một con đường sắm sẵn cho những người muốn đến, mốn làm điều gì đúng. Ngài, làm một con đường thương xót cho những ai muốn được thương xót, và Ngài đã dự bị một con tàu lớn để cứu họ. Nói cách khác, Ngài đặt đôi cánh lên những con đại bàng của Ngài, để họ có thể bay lên trên sự đoán phạt mà không bị chết đuối chung với bầy gà. Nhưng Ngài - Ngài đã ban cho con đường giải thoát, trong thời Nô-ê. Điều này đã khiến Ngài làm điều đó, sắm sẵn nó,vì Ngài là Đấng Giàu Lòng Thương Xót.
24
Nhưng sau khi Ngài ban con đường cứu rỗi cho loài người và rồi họ lại chối từ nó, vậy thì, lý do họ từ chối bởi vì không có gì trong đó để nhận nó. Không có gì trong đó để nhận nó. Mẹ tôi thường nói, “Con không thể lấy máu từ củ cải vì nó không có máu.” Vì vậy nếu không có mầm Sự Sống trong Nó, thì Nó không thể được tiếp nhận.
Đó chính là lý do những người Pha-ri-si đã nhìn thẳng vào mặt Chúa Jêsus, và gọi Ngài là, “Bê-ên-xê-bun,” bởi vì họ không có gì ở bên trong để tiếp nhận Ngài. “Nhưng tất cả những ai Cha đã giao cho Ta,” Ngài Phán, “sẽ đến cùng Ta.” Đó - đó là cách nào đó nó sẽ được giới thiệu.
25
Đôi khi bạn nói chuyện với một người trên đường phố, làm chứng về Chúa, họ cười vào mặt bạn. Ồ, chúng ta được cho là có trách nhiệm phải nói với họ, dù thế nào chăng nữa. Nhưng hãy nghe, “Không ai có thể đến cùng Ta nếu Cha Ta không kéo họ đến.” Đức Chúa Trời phải làm việc kéo họ đến. Phải có Sự Sống ở đó. “Và tất cả những ai mà Cha đã giao cho Ta, sẽ thuộc về Ta.”
Ngài đã chuẩn bị cho những ai muốn được cứu chuộc. Ngài cũng dự phòng cho những ai muốn được chữa lành. Và Ngài đã làm điều này, Ngài làm trong sự giàu có lòng thương xót Ngài, vì Ngài luôn luôn giàu lòng thương xót. Nó phải là, nếu các bạn phủ nhận điều này, không có gì ngoài sự Phán xét, vì tội lỗi phải bị xét đoán.
Khi Pha-ra-ôn, khi ông đi xuống- xuống biển, như một kẻ giả mạo, thấy rằng ông có thể đi vào biển như Môi-se đã làm. Môi-se với đạo quân của mình, và Pha-ra-ôn với đạo quân của mình, cả hai sẽ bị hư mất trong biển, trông giống như vậy. Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã tạo ra con đường trốn thoát cho dân Hê-bơ-rơ, (tại sao vậy?) bởi vì họ đã ở trong hàng lối, và đi theo Lời.
Vậy thì đó là con đường duy nhất để nhận sự thương xót, là đi theo sự chỉ dạy mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta để đi theo. Đó là cách duy nhất Ngài có thể bày tỏ sự thương xót, khi chúng ta làm theo những gì Ngài đã Phán dạy.
26
Như một cuộc tranh luận trước đây không lâu, với một Mục sư đã nói rằng tôi đang dạy một Học thuyết sứ đồ trong thời đại này. Tôi tin tôi đã nói về điều đó cách đây 1 hoặc 2 đêm, hay lúc nào đó, về cách ông ấy đã bảo tôi, “Ông đang cố gắng tiêm vào, trong thời đại này, một Học thuyết Sứ đồ.” Ông ấy nói, “Thời đại sứ đồ đã ngừng lại với các sứ đồ rồi.”
Tôi đã hỏi ông, “Thế thì, ông có tin vào Lời không?”
Ông ấy trả lời, “Có chứ.”
Tôi nói, “Khải huyền 22:18 nói, rằng, 'Nếu ai bớt Sách tiên tri Này điều gì, hay thêm một từ vào Nó,' không chỉ hai từ ngữ; một từ, bớt đi một Lời.”
Nói,“Tôi tin điều đó.”
Tôi nói, “Thế thì tôi có thể nói với ông chỗ mà thời các Sứ đồ được ban cho, các Ơn phước Sứ đồ được ban cho với Hội thánh; vậy thì ông có thể nói cho tôi biết chỗ nào Đức Chúa Trời bớt nó ra khỏi Hội thánh, bằng Lời. Ông không thể làm điều đó; nó không có ở đó.” Tôi nói, “Vậy thì hãy nhớ, Sứ đồ Phi-e-rơ đó, vào ngày Lễ Ngũ tuần, ông là - là người khởi xướng thời đại các Sứ đồ. Và ông đã bảo hết thảy họ, ”Hãy hối cải, ai nấy phải nhơn Danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm, để được tha tội mình rồi sẽ được nhận lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh. Vì Lời Hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.“
27
Bây giờ nếu bạn muốn lắng nghe tiếng cục cục của gà mái Giáo phái, và sống trở lại tình trạng vật chất của thế gian, rồi nó sẽ chỉ ra có điều gì sai trật. Bởi vì, Đó là Lời. “Kẻ nào khát, hãy đến.” Và nếu bạn cảm thấy khát khao, bạn sẽ tìm kiếm. Còn nếu bạn không muốn, thì bạn đang ở trong tình trạng buồn bã. Nhưng nếu bạn muốn đến, hãy đến theo phương cách của Đức Chúa Trời!
Ngài không bao giờ không làm trọn điều Ngài đã hứa. Xưa tôi trẻ, giờ đã già, nhưng tôi không bao giờ thấy Ngài thất hứa về Lời Ngài. Bởi vì, Ngài có thể làm bất cứ việc gì ngoài sự thất bại. Ngài không thể thất bại. Đức Chúa Trời không thể thất bại, và Ngài vẫn là Đức Chúa Trời. Ngài phải, làm điều đó.
28
Giờ đây đội quân của Pha-ra-ôn cố gắng bắt chước, bởi vì họ không được kêu gọi và họ không có Sự Sống đó. Vào trong... Lời hứa không được ban cho Pha-ra-ôn. Lời hứa không có ban cho ông vì một miền Đất Hứa.
Và một kẻ giả mạo, cố gắng đi theo những người có đức tin thật được kêu gọi như vậy, chỉ làm trò cười về nó mà thôi. Đó là vấn đề hệ thống tôn giáo của chúng ta ngày nay, là có quá nhiều người cố gắng giả mạo Đức Thánh Linh, quá nhiều người đang cố giả mạo phép báp-têm, quá nhiều người cố giả mạo thời đại Sứ đồ. Nó dành cho những người tin, và chỉ thế thôi. Đức Chúa Trời đã có một phương cách, giàu lòng thương xót, để con cái Ngài sẽ không bị hư mất. Ngài đã làm một con đường cho họ.
Vậy thì, Pha-ra-ôn cố đuổi theo, đã chết đuối ngay trong chính dòng nước đã cứu Môi-se và nhóm người của ông. Lúc ấy, Môi-se không chết đuối, vì Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót đối với họ là những người đi theo con đường sắm sẵn của Ngài. A-men!
Quý vị hiểu ý tôi muốn nói gì chứ? Đó là, tối nay, những người nào không tin vào sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ], những người không tin vào phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, làm sao họ nhận được điều gì? Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót với những ai bước đi theo Ngài; không đi theo tín điều, nhưng đi theo Đức Chúa Trời.
29
Đức Chúa Trời là Lời, và Lời đã trở nên xác thịt ở giữa chúng ta, vậy thì, Ngài có thể sanh ra những thuộc tính khác của Đức Chúa Trời. Thân thể, Chúa Jêsus, là thân thể của Đức Chúa Trời, một thuộc tính. Môi se đã thấy Ngài ở phía sau, khi Ngài đi ngang qua; không ai được thấy mặt Ngài. Nhưng giờ đây chúng ta thấy Ngài, vì chúng ta ở trong Ngài, thấy Ngài như Sinh Tế. Vậy thì, xem đấy, Ngài là thuộc tính của Đức Chúa Trời, được bày tỏ ra, là Lời. Đó chính thật là Chúa.
Và khi người tin nào muốn đến với Đức Chúa Trời, người đó trở nên thuộc tính của Đức Chúa Trời qua Lời Ngài, người đó phải quen biểu lộ Lời được Hứa dành cho thời đại đó. Hiểu không? Đúng vậy. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, không bao giờ lìa khỏi chúng ta mà không có một lời chứng. Ngài là Đấng giàu lòng thương xót.
30
Chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời quá giàu lòng thương xót đến nỗi đem Môi-se ra khỏi biển chết, đúng hơn là, Biển Đỏ. Rồi khi Ngài Phán ở đây, trong Xuất Ê-dip-tô ký 19:4, Ngài Phán, “Ta chở các ngươi trên đôi cánh đại bàng và mang các ngươi đến với chính Ta!” Cũng có những người khác ở giữa biển Đỏ, cố giả mạo. Nhưng điều gì? “Ngài mang họ trên đôi cánh đại bàng.”
Ngày nay, Đức Chúa Trời luôn luôn ví sánh các Tiên tri của Ngài giống như những con đại bàng. Và đó là gì? Môi-se là Sứ giả của Ngài. Dân sự theo Môi-se, và đó là đôi cánh đại bàng mang họ bay lên, bởi vì ông mang Sứ điệp của Chúa. Và dân sự đi theo. Họ đã theo Chúa như họ đã theo Môi-se với Sứ điệp mà ông phân phát. Kinh thánh dạy rằng, “Ngài, họ không hư mất với người chẳng tin.” Vì, Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót họ, vì họ vâng theo mệnh lệnh của Ngài.
31
Chúng ta có thể nói giống như vậy về Cô-rê và về Đa-than và những người trẻ không tin theo họ, khi họ cố gắng giả mạo. Họ đã cố gắng xung đột điều gì đó trong chương trình của Đức Chúa Trời. Họ không thích chương trình của một người. Họ không thích điều đó. Họ phải có gì đó để làm. Cô-rê nói, “Tại sao, có nhiều người khác thánh hơn ngươi, hỡi Môi-se. Ngươi hành động giống như mình là người duy nhất trên bãi biển... hay, đúng hơn là, hòn sỏi duy nhất trên bãi biển.” Và nói, “Tôi - tôi... ông không nên làm điều đó. Và có nhiều người hơn ở đây.”
Môi-se biết ông phải dẫn những con người nầy vào Đất Hứa, vì Lời Hứa Chúa đã dành cho ông. Và ông phải mang họ vào.
32
Và, ngày nay, Đức Thánh Linh ở đây minh chứng Lời của Đức Chúa Trời, và đó là cánh đại bàng mà chúng ta được cỡi trên; chớ không phải là thần học loài người. Nhưng chúng ta cỡi trên đôi cánh đại bàng, tới miền Đất Hứa.
Và ở đây họ sẽ kiếm được một bầy gà ở ngoài đó, Cô-rê nghĩ, anh em biết, đi lòng vòng, giả mạo điều này, đại bàng. Và khi họ làm thế, Đức Chúa Trời Phán, “Hãy dang ra khỏi họ,” và Ngài khiến đất hả miệng ra nuốt thế gian. Ngài chắc hẳn nuốt toàn bộ, toàn bộ mọi vật mà Ngài đã tạo ra, nhưng Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót đối với những người vâng giữ Lời Ngài. Đức Chúa Trời luôn luôn, giàu lòng thương xót. Những người đứng về phía Môi-se được sống, và Đức Chúa Trời mở đất ra để nuốt những kẻ chẳng tin. Người, người không tin, sẽ luôn luôn bị hư mất.
33
Những kẻ mà không tin kia, mặc dầu đã ra khỏi và bước đi một thời gian, nhưng, Chúa Jêsus Phán, “Chúng là, mọi người, chết.” Chết có nghĩa là “sự hủy diệt.” Họ chết. Hãy nghĩ về họ. Họ đã bước ra khỏi, đã chứng kiến những phép lạ của Đức Chúa Trời, đã thấy được cánh tay quyền năng của Ngài, đã được ăn bánh Ma-na; nhưng tại đó họ lại ra khỏi và nghe theo lời của một người tên Ba-la-am, làm hư hoại đường lối của Đức Chúa Trời, bởi việc dạy họ đi ngược lại với Lời, “Chúng ta là anh em, vì thế hết thảy hãy đến với nhau.”
Đó là hệ thống Ba-la-am khác trổi dậy, ngày nay, “Chúng ta hãy hiệp với nhau.” Điều đó sẽ không thực hiện được. Chúng ta bay đi như Đại bàng, Đại bàng Giê-hô-va. Anh em là những con đại bàng.
Chỉ có 3 người được cứu trong cả nhóm; Môi-se, Ca-lép, và Giô-suê. Những người còn lại hư mất trong đồng vắng; Chúa Jêsus Phán như vậy, trong Giăng chương 6. Đức Chúa Trời, trong sự thương xót, không muốn để họ hư mất, bởi vì, những người không tin kia. Tất cả họ đều đã chết trong đồng vắng, và họ chết. Đức Chúa Trời cứu Môi-se và những người tin đại bàng, vì họ tôn kính Lời Ngài.
34
Và ngày nay, các bạn thân mến, chỉ có một cách chúng ta làm vui lòng Đức Chúa Trời; Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót, ngày nay, nhưng chúng ta phải tôn trọng những gì Ngài đã nói về. Các bạn thật sự không thể nghe lời người khác nói. Các bạn phải tiếp nhận những gì Đức Chúa Trời Phán. Ngài Phán, “Lời của con người là dối trá, và Lời Ta là thật.”
Ngày hôm nay chúng ta được kể rằng, “Tất cả các anh phải làm,” trong nhiều nơi, “là gia nhập Giáo hội, phải có tín điều, hoặc cái gì giống vậy; hay nói một lời cầu nguyện, hoặc ghi tên vào một quyển sách [Danh sách Hội viên], 'rảy nước' hoặc làm phép báp-têm một cách nào đó, hay làm điều gì tương tự. Đó là tất cả điều các bạn phải làm. Nhưng các bạn phải biết rằng điều đó sai.
Các bạn hãy là đại bàng của Đức Chúa Trời, các bạn phải đi theo Lời, mỗi ngày. Các bạn phải tiếp tục, nuôi dưỡng đời sống mình bằng Lời.
35
Bây giờ chúng ta thấy họ, sau thời gian này, lại lằm bằm, yếu đức tin, sau khi Chúa Trời tỏ lòng thương xót họ. Và chúng ta thấy họ lằm bằm với Chúa Trời, và khi họ làm thế, họ bị rắn cắn. Ồ, họ xứng đáng bị như vậy. Chắc chắn thế. Bất cứ ai lầm lẫn Lời Chúa và làm những điều này như họ đều xứng đáng bị chết. Mỗi người đòi hỏi theo ý riêng, đều đáng chết trong đồng vắng.
Nhưng khi họ quá đau đớn đến nỗi ngay cả Bác sĩ Môi-se cũng không làm gì được và hàng ngàn người chết; nhưng Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót, Ngài đưa ra phương cách cứu thoát cho những ai đặt lòng tin nơi Ngài. Ngài cứu họ bằng cách cho dựng lên con rắn bằng đồng. Đức Chúa Trời giàu... Đức Chúa Trời đã làm một con đường để con cái Ngài có thể được chữa lành.
Đức Chúa Trời quan tâm đến mọi sự sai trái, mọi việc chúng ta làm. Mỗi bước trong đời, Chúa luôn quan tâm đến chúng ta. Chúng ta là con của Đấng giàu lòng thương xót. Ngài muốn làm sự thương xót cho chúng ta.
36
Những kẻ phạm tội sau đó, bởi nhận lấy điều này giống như thứ mà Đức Chúa Trời đã làm một sự đền tội cho họ, bởi con rắn bằng đồng, mà tượng trưng cho tội lỗi đã bị đoán phạt rồi, mà họ thần tượng hóa sự ban cho đó. Và điều đó làm cho phạm tội trở lại. “Đức Chúa Trời sẽ không chia sẻ sự Vinh hiển Ngài cho bất cứ ai.” Cho nên chúng ta không thể thờ phượng 2, 3, 4 thần. Chỉ duy nhất một Đức Chúa Trời mà thôi. Ngài sẽ không chia sẻ Vinh quang Ngài cho bất cứ điều gì khác. Ngài là Đức Chúa Trời, duy nhất, đấy; vì vậy dân ngoại giáo thờ nhiều thần. Chúng ta chỉ có một Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ không chia sẻ vinh hiển Ngài cho bất cứ điều gì khác, Ngài cũng không để bất cứ hình tựơng nào trước mặt Ngài. Mặc dù Ngài đã làm một sự cứu chuộc dân sự, và đó là Lời Đức Chúa Trời, điều đó đúng; nhưng khi họ thờ hình tượng, thì họ tự chuốc lấy khó khăn.
37
Vậy thì đó là điều tương tự, tôi nghĩ, cũng đã xảy ra cho các Giáo hội chúng ta. Đức Chúa Trời đã gửi cho chúng ta một Sứ điệp qua Martin Luther, Sứ điệp Ngũ Tuần, qua John Wesley, nhưng chúng ta đã làm gì với những Sứ điệp đó. Tương tự như người ta đã làm với con rắn bằng đồng, chúng ta đã thần tượng hóa nó, “Tôi thuộc về điều này, tôi thuộc về điều kia.” Quý vị thấy, chúng ta thuộc về cái mà không có sự thành thật để liên kết với sự thờ phượng chân thật bằng Lời.
Điều gì đã xảy ra? Kinh thánh dạy, chúng ta được kể trong Kinh thánh, rằng, “Đấng Tiên tri đã lấy những hình tượng thiêu hủy.” Ha-lê-lu-gia!
Những gì chúng ta cần cho ngày hôm nay lại một Tiên tri sẽ phá hủy những hình tượng của các Giáo phái, là những người nghĩ rằng họ sẽ lên thiên đàng bằng một số tín điều, hay là một Giáo phái; cần được phá hủy, thiêu cháy và ném đi. Đức Chúa Trời đầy lòng thương xót. Ngài giàu lòng thương xót. Chúng ta đang ở giữa những ngày hỗn độn mang đầy bóng tối, nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã ban Đức Thánh Linh chân thật, với sự thông giải của Ngài cho điều Đó, ngay tại đây trong tòa nhà này mỗi buổi tối. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, thật tuyệt diệu làm sao khi chúng ta khám phá được Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót! Vâng, thưa quý vị.
Bấy giờ những người bị rắn cắn nghĩ họ chỉ việc đến với con rắn này, hay vật nhỏ bé này mà Đức Chúa Trời bảo Môi-se treo trên cây sào, họ nhìn lên và có thể được chữa lành mà không có sự thành khẩn. Họ chỉ đứng nhìn lên nó. Và họ đã thần tượng hóa nó, nên Chúa phải sai đến một Tiên tri để hủy diệt nó đi.
38
Vậy thì, tất cả những ai từ chối nhìn lên “con rắn [đồng]” trong đồng vắng, đều đã chết. Ngày nay Chúa Trời [cũng] ban cho một phương cách, nhưng nếu ai từ chối nhìn nhận nó, nếu bạn muốn, bạn có thể 'cứ ngồi lì một chỗ bên kia đường' (will sit across the street*), nếu bạn cứ giữ một số giáo điều và từ chối nhìn thẳng vào “Lời” để thấy Nó đúng hay không; tất cả những ai mà từ chối nhìn, họ đã bị hư mất. Chúa Trời là Chúa Trời không bao giờ thay đổi. Và tất cả những ai từ chối nhìn nhận, đều bị hư mất. Ngày nay cũng tương tự như vậy.
Rồi sau đó dân sự lại phạm tội, như họ vẫn luôn luôn phạm tội, và đã làm một thần tượng ra - ra từ nó, làm cho nó thành một - một - một... có được, cố gắng có được sự chữa lành mà không có sự thành khẩn, họ “thuộc về một cái gì đó,” và cách mà ngày nay chúng ta làm cũng giống như vậy. Và bây giờ chúng ta thấy, sự khác nhau của nó, là, Đức Chúa Trời...
Nó là một sự cứu chuộc tốt và một dấu hiệu tốt cho thời đó. Lúc đó, nó thì được lắm. Nhưng nó chỉ đúng với lúc đó, vì cuộc hành trình đó. Nó chỉ có tác dụng cho, cho cuộc hành trình đó thôi.
39
Sứ điệp mà Martin Luther mang đến, về sự xưng công bình, là đúng cho thời đại của Luther. Nó chỉ đúng đến chừng mực mà nó có thể.
Sự thánh hóa cũng chỉ tốt cho thời đại của Wesley. Rồi nó cũng trôi qua.
Và rồi chúng ta bước vào Thời đại Ngũ tuần. Sự khôi phục lại các ân tứ là một việc rất tốt, nó tốt trong thời đại đó, nhưng chúng ta sẽ đi vượt xa ngoài điều đó lúc này. Chúng ta vượt ra ngoài điều đó, chỉ biết chắc rằng 'còn có một chân trời mới' (just as sure as there is a world*). Chúng ta phải đi xa hơn điều này, bởi vì chúng ta đã làm điều tương tự với điều họ đã làm trước đó, tạo ra một thần tượng. “Tôi thuộc về trật tự này, tôi thuộc về trật tự kia.”
Đức Chúa Trời sẽ gởi người nào đó đến để xóa sạch điều này, và xé nó ra từng mảnh, để khẳng định Lời Ngài, Lời trọn vẹn. Để ý. Ngợi khen Chúa Trời! Giờ đây chúng ta thấy rằng điều đó đúng. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót!
40
Rồi khi các Tiên tri phá hủy điều này, nó không để lại sự chữa lành, của cứu chuộc, bởi vì thần tượng của họ bị hủy diệt. Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã làm cho họ một cách khác. Và Ngài đã làm gì? Ngài khuấy động nước ao tại Đền thờ, nhiều người đến đã được chữa lành, bởi bước vào ao nước nầy. Chúa Jêsus đến với ao nước này, và thấy một người đang nằm đó đã nhiều năm, chờ đợi nước ao khuấy động. Thấy Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót! Mặc dầu người ta thần tượng hóa điều đó, mặc dầu Tiên tri đã pháhủy nó, Đức Chúa Trời đã làm một phương cách khác để cứu họ, vì Ngài giàu lòng thương xót. Ngài muốn họ được chữa lành, và Ngài đã làm một con đường cho họ được chữa lành.
Vậy thì, thế rồi cứ tiếp tục, thế gian ngày càng trở nên tội lỗi hơn, luôn mọi lúc. Và cuối cùng thế gian quá tội lỗi đến nỗi Đức Chúa Trời có thể hủy diệt nó, Ngài phán trong Ma-la-chi 4, “kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất này.” Ngài có thể làm điều đó; chỉ còn là vấn đề.
41
Nhưng rồi Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót, Ngài đã ban đến một Đấng Cứu thế, là Jêsus Christ. Ngài ban cho chúng ta Chúa Jêsus vừa là Đấng Cứu thế vừa là Đấng Chữa Lành. Vì Ngài Phán, “Xưa Môi-se treo con rắn lên nơi đồng vắng thể nào thì con người cũng bị treo lên thể ấy,” với cùng mục đích. Ngài, Đấng chuộc tội, đó là những gì chúng ta cần tuyên bố, không có gì ngoài sự chuộc tội. Những gì Chúa Jêsus mua chuộc bằng Huyết Ngài, đó là điều chúng ta tuyên bố. Và Kinh thánh nói, “Nhưng Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt Người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi Người chúng ta được lành bịnh.” Đó là điều chúng ta có thể xác nhận, vì đó là sự đền tội thay cho chúng ta, được định cho chúng ta. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót!
Đây là sự chuộc tội Đời đời, vì Đức Chúa Trời đã phó chính mình Ngài. Đức Chúa Trời đã đến chính Ngài, trong xác thịt tội lỗi, để làm nên một - một - một sự cứu chuộc Đời đời; và đã chịu mang lấy xác thịt, và làm sự cứu chuộc đó; và trở lại trong hình thức Đức Thánh Linh, để xác thực sự chuộc tội đó. Nơi mà con rắn bằng đồng hoặc nước khuấy động không thể làm điều đó, tất cả điều đó hoàn toàn chỉ đến một Đấng Cứu chuộc hoàn toàn. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã làm điều này.
42
Giờ đây, ngày nay, là thời đại mà chúng ta đang sống trong, chúng ta đã đến qua những thời đại Hội thánh này và giải thích mọi việc đi ra khỏi Điều đó. Các nhà thần học chúng ta ngày nay đã quá xa rồi với mặt giáo lý ban đầu Đó (has far lost that side of It*). Họ giải thích rằng sự việc [Chữa lành Thiêng liêng bằng phép lạ] 'Đó' đã qua đí hết rồi, là thuộc về một đại khác, chỉ trong một thời đại nào đó, một thời đại mà đã qua đi rồi, rất là xa xưa (They explain It all away, to some other day, some other age, some other something, way back, from long ago*). Sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ] dường như đã hết, khó kiếm được ai còn tin vào điều đó. Họ làm trò đùa về nó. Không hơn khoảng 20 năm trước, họ đã làm trò đùa về nó. Giáo hội Ngũ Tuần đã ra khỏi điều đó thực sự. Họ bắt đầu trong những ngày đầu tiên, nhưng giờ đây họ đã đi ra khỏi.
Chúng ta hãy nhìn xem họ đã làm gì. Họ đã có Giáo phái lung tung, chạy ra ngoài bằng cách làm theo giáo điều, và vân vân. Ngoại trừ, thay vì tiếp nhận Sự Sáng, khi Sự Sáng đến; họ lại tổ chức và làm theo giáo điều mỗi lần đến với nhau, tự làm cho họ một học thuyết và ở lại trong học thuyết đó. Và rồi họ đã trở nên xa cách quá nhiều đến nỗi Đức Thánh Linh không còn vào được trong Hội thánh. Họ tạo nên một thần tượng khác giống con rắn bằng đồng, nó trở nên một - một sự thờ thần tượng. Mỗi người nói, “Tôi thuộc về điều này, tôi thuộc về điều kia.” Đó chỉ là thần tượng. Thật là một tình trạng lộn xộn mà chúng ta đang sống trong, thời đại cuối cùng.
Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót. Ngài ban Đức Thánh Linh xuống cho chúng ta, và bày tỏ Lời Ngài tối nay như Ngài đã Hứa Ngài sẽ làm. Đức Chúa Trời hứa Ngài sẽ làm những điều này. Chúng ta hãy xem những điều Ngài đã làm!
43
Hãy nhìn điều Ngài đã làm, cách mà bây giờ chúng ta có thể thấy Ngài đã hứa mỗi thời đại một điều gì đó xảy ra như thế nào. Và chúng ta thấy nó đã xảy ra rất chính xác, rằng Ngài đã Phán Ngài sẽ làm, bởi vì Ngài giàu lòng thương xót, luôn luôn giàu lòng thương xót để hoàn thành mọi Lời mà Ngài đã hứa. Ngài phải làm điều đó, luôn luôn, để là Đức Chúa Trời. Ngài luôn luôn làm điều này, Lời Ngài, luôn luôn luôn ứng nghiệm đúng mùa của Nó. Hạt giống mà Ngài đã gieo trên đất. Ngài đã làm gì? Ngài đã đặt nó ở đây trong Lời, và đó là hạt giống. Và mỗi thời đại đến, hạt giống đó chín muồi, rồi lại sự cải chánh đến. Và Ngài đã Hứa, thì Ngài sẽ làm.
Vậy thì chúng ta không xứng với những điều này. Chúng ta không xứng đáng với những ơn phước này của Đức Chúa Trời, bởi vì chúng ta đã đi ra ngoài sau khi những việc thuộc về thế gian, lại đi vào những lỗi lầm của Ca-in. Ca-in, xây một Bàn thờ và một nhà thờ rất đẹp, đặt những bông hoa trên đó và nghĩ rằng mình làm đúng, “Đó là một chùm táo, lê, lựu hoặc bất cứ quả gì,” mà cha mẹ ông đã ăn trong vườn Ê-đen, trước khi họ bị đuổi ra khỏi đó. Vì thế ông đã dâng chúng trở lại cho Đức Chúa Trời, và bị Ngài từ chối.
44
“Nhưng A-bên bởi đức tin đã dâng cho Đức Chúa Trời một của lễ tốt hơn của Ca-in.”
Và, ngày nay, Kinh thánh đã nói trong Giu-đe, rằng, “Khốn nạn thay cho chúng nó, vì đã theo đường của Ca-in, và bị hư mất về sự phản nghịch của Cô-rê.” Đấy, “chạy trong con đường của Ca-in,” xây Bàn thờ, những Nhà thờ, những Giáo phái, làm cho nó đẹp, to lớn lôi kéo nhiều người đến với họ, lấy vào các thứ, bất cứ việc gì đi theo đó và nhảy lên nhảy xuống, hay bắt tay, hay làm phép báp-têm theo cách nào đó, hay nói tiếng lạ, hay chạy từ phòng này qua phòng kia, họ ghi tên vào sổ. Đúng vậy. Và rồi mở Lẽ thật ra để giảng, và chối bỏ Nó. Sao lại có thể như vậy? Để ý chúng ta đang ở trong tình trạng thật là lộn xộn! Để ý.
Kinh thánh chép, “Và họ đi theo con đường của Ba-la-am, và bị hư mất về sự phản nghịch của Cô-rê.” Hư mất trong sự phản nghịch! Hư mất trong sự phản nghịch của Cô-rê là gì? “Tại sao, ông nghĩ rằng chỉ có ông là người thánh duy nhất à? Tại sao, Đức Chúa Trời là...? Tất cả chúng tôi cũng là thánh. Cả hội chúng đều là thánh. Mọi... Tất cả chúng ta hãy đến với nhau, đó là những gì chúng ta phải làm.” Cũng chính ở đó họ bị hư mất, điều đó. Chúng ta thật xứng đáng bị như thế.
Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã đem chúng ta ra khỏi mớ hỗn độn và để cho chúng ta thấy trước điều đó ở đây trước khi bị mê đắm. Giàu lòng thương xót, Ngài đã ban trở lại cho chúng ta một sự Phục hưng về sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ], và trở lại với Quyền năng của Đức Chúa Trời. Theo lịch sử, không có sự phục hưng nào kéo dài quá 3 năm. Sự phục hưng này đã kéo dài 15 năm, nó đã bùng cháy những ngọn lửa, khắp thế giới. Tại sao vậy, vì chúng ta xứng đáng ư? Đức Trời Chúa, giàu lòng thương xót, không phải vì chúng ta đòi hỏi điều đó, đúng hơn là, hoặc vì chúng ta xứng đáng nhận nó. Cứ nghĩ về những gì điều đó đã làm!
45
Chúng ta hãy nghĩ về một trong những người chị em ở ngay tại đây Phoenix, nhiều người trong các anh chị em biết, Bà Hattie Waldrop, bà bị ung thư tim. Và bà đã ở trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành ở đây khi Anh Moore và tôi đến đây cầu nguyện lần đầu, cách đây khoảng 15, 18 năm. Và bà đã sắp chết, vì bịnh ung thư tim, và đáng lẽ bà đã chết cách đây đã lâu. Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã ban Quyền năng trên bà. Và Ngài đã cứu bà, và bà còn sống đến nay. Đức Chúa Trời Giàu Lòng Thương Xót!
Nghị sĩ Upshaw, một nhân vật quan trọng, tôi nghĩ ông là Hội trưởng, hay điều gì đó, của - của Báp-tít, Giáo hội Báp-tít Miền Nam lúc đó, hay phó chủ tịch hoặc cái gì đó. Ông đã làm mọi việc. Ông là người tốt. Ông đã làm tất cả những gì ông biết phải làm. Ông đã đi đến mọi Bác sĩ. Không ai làm được gì cho ông. Ông buộc phải nằm xuống. Nhiều tôi tớ Chúa đã cầu nguyện cho ông. Cả ga-long dầu được xức trên đầu ông, từ các tôi tớ Chúa ở mọi nơi.
46
Một đêm nọ, ở Los Angeles, California, đang bước đến bục giảng, nhìn về đám xe lăn khoảng 2, 3 lần, tới nơi đang ngồi đó, tất cả lên lên xuống xuống các lối đi, đi lui đi tới. Và rồi ở đó đặt một giường nhỏ trên đó có một bé gái da màu, da đen. Mẹ - mẹ của nó đang ngồi bên cạnh. Và một anh em đã mang bé vào hàng người cần được cầu nguyện chữa lành.
Tôi nhìn và không biết điều gì sẽ xảy ra. Rồi tôi thấy một Bác sĩ, mang kính gọng đồi mồi, đang giải phẫu cho một em bé da đen, đang ở trong tình trạng đau cổ họng, cô bé bị liệt. Tôi nhìn quanh, và nghĩ: “Đứa bé ở đâu? ” Tôi không thấy nó.
Một lúc sau, nhìn xuống đó, tôi thấy một bé gái khoảng 7 hay 8 tuổi, bị bại liệt phần còn lại của cuộc đời. Mẹ nó đang quỳ gối, cầu nguyện. Rồi tôi nói, “Bác sĩ đã giải phẩu cho con của bà rồi,” và tả lại cảnh ấy.
Bà ta trả lời, “Đúng thế, thưa Anh.”
Rồi bà cố gắng bồng bé lên bục giảng. Họ bảo bà đừng làm thế. Họ cố xoa dịu bà. Khoảng thời gian đó, tôi nghĩ: “Ồ, chúng ta sẽ có cơ hội cầu nguyện cho cô bé.” Trong vài phút... Có lẽ những người ở đây có mặt tại đó đêm ấy.
Và tôi nhìn xuống hội chúng, tôi thấy cô bé đang đi xuống, giống như qua một - một con đường hẹp, tay cầm búp bê, lắc con búp bê đó. Cho dầu Bác sĩ đã nói cô bé bị liệt trong phần đời còn lại; Đức Chúa Trời, Giàu Lòng Thương Xót, đã ban khải tượng bằng Đức Thánh Linh, và cô bé đã đứng dậy nắm tay người mẹ đi xuống giữa lối đi, ca ngợi Chúa.
47
Một ông cụ ngồi phía sau đây, Nghị sĩ Upshaw, mà nhiều người trong quí vị đã biết sự làm chứng của ông. Ông là một người tốt, cố gắng suốt cả đời ông, 66 năm như người tàn phế trong xe lăn, nằm trên giường đẩy; ông bước đi với đôi nạng trong tay, không hề được đi như người bình thường. Và ở đó ông được đặt ở đó, ngồi nhìn lên. Rồi thình lình, tôi thấy khải tượng. Ông ấy đến đây, đi bộ qua khán giả, cúi đầu, có thể bước đi bình thường như bất cứ ai khác. Tôi không biết ông ấy là ai.
Tôi nói, “Có một con người vĩ đại đang ngồi đằng sau kia. Ông ấy đã bị ngã ra khỏi xe ngựa khi còn bé, trên khung cỏ rơm, và lưng đã bị tổn thương. Người ta đã đào lỗ trên nền nhà, để khi đi khỏi gây chấn động trên lưng ông, khi người ta bước đi.” Tôi nói, “Ông trở nên người vĩ đại, và ông ngày càng vĩ đại hơn. Ông đang giữ một ghế tại Nhà Trắng.”
Và rồi người này đến và bảo tôi, nói, “Đó là Nghị sĩ Upshaw. Anh đã từng nghe nói về ông ta chưa?”
Tôi trả lời, “Chưa bao giờ.”
Và rồi người ấy kéo dài mi-crô ra phía sau và họ nói chuyện với nhau.
48
Rồi tôi nhìn quanh, và thấy người Nghị sĩ già đang đến, đi bộ về phía tôi, trong một khải tượng, một cách hoàn toàn bình thường như ông có thể. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã kéo ông ra khỏi xe lăn đó, và ông đi không cần chống nạng cho đến ngày ông chết. Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót! Khi các Bác sĩ hết hy vọng, khi khoa học thất bại, khi mọi sự trở nên vô ích, thì Đức Chúa Trời thương xót Nghị sĩ Upshaw.
Tôi nghĩ về chính mình. Khi còn là chàng trai lớn tuổi, tôi nhớ khi... Người ta ngày nay gọi tôi, “kẻ ghét phụ nữ.” Lý do là, là vì tôi chứng kiến quá nhiều sự vô đạo đức của phụ nữ khi tôi còn bé. Và tôi ghét họ. Bây giờ thì tôi không ghét như thế, vì tôi biết có nhiều người tốt. Nhưng tôi vẫn nhớ họ quá tệ, quá vô đạo đức như thế nào. Và tôi đã nghĩ, “Chà, tôi - tôi sẽ không bao giờ ở gần những con người như thế. Tôi không có giáo dục vì thế tôi sẽ không lấy bất cứ người nào trong vòng họ.”
49
Và lúc còn là một thằng bé, tôi không có cả một cái áo sơ-mi để mặc, tôi phải mặc áo khoác được gài bằng kim như thế này, dầu trời rất nóng. Cô giáo tôi đã hỏi, “William, em mặc cái áo đó có nóng không?”
Tôi trả lời, “Thưa cô, không. Em hơi lạnh.” Và cô ta đã kéo tôi đến bên lò sưởi, bỏ thêm củi vào lò,và tôi như bị đốt cháy lên Và tôi - tôi đã không có áo sơ-mi để mặc suốt thời gian đó.
Và tôi đã nghĩ: “Nếu có tiền, lúc nào đó tôi có thể mua một cây súng, mua một cây súng trường 33 ly,” tôi đi săn ở miền Tây ở đây và ra sống ở đây và đi săn, để sống trong suốt cuộc đời còn lại.“ Tôi không muốn đụng chạm với những người khác. Tôi chỉ muốn đi khỏi, vì họ không thích tôi, và - và tôi bỏ đi.
Rồi mỗi lần xuống phố, nói chuyện với ai, hay gặp vài người trên phố, tôi biết. Tôi nói, “Chào John, Jim! Anh khỏe không?”
'Ồ, chào.“
Đấy, họ không muốn nói chuyện với tôi, không muốn liên quan gì với tôi, bởi vì cha tôi và họ hay uống rượu. Còn tôi - tôi thì không. Tôi không làm điều đó. Và tôi không phải là loại người ấy.
50
Nhưng bấy giờ tôi nói với vợ tôi, cách đó không lâu, “Bức tường của anh được treo đấy với những khẩu súng tốt nhất mà có thể mua.” Ồ, và tôi nghĩ về những bộ đồ nhớp cũ kỹ. Tối nay tôi có 2 hay 3 bộ đồ tốt. Và không có bạn bè chăng? Tôi phải trốn nơi đồng vắng, để khỏi gặp mọi người. Vấn đề là, là vì đó là cá tính của tôi, bởi vì sự ít học của tôi chăng? Không. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã thấy tôi trong tình trạng đó và cứu tôi.
Tôi nhớ tôi đã từng bị dẫn đi, như một người mù. Tôi không thấy gì hết. Mọi vật trước mặt tôi đều mập mờ; Tôi sẽ bị mù suốt khoảng đời còn lại. Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã phục hồi lại thị lực cho tôi. Bây giờ tôi đã 55 tuổi, mà mắt tôi vẫn tốt. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, là điều duy nhất tôi có thể nói.
51
Trước kia Hội thánh không có con đường chữa lành. Họ đã có một lần, nhưng nó bị bác bỏ. Nhưng Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót, đã ban cho họ một ân tứ chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ] (Divine healing). Đó là Đức Thánh Linh ở giữa chúng ta, chứng thực Lời bằng những dấu hiệu [phép lạ]. Đức Chúa Trời là Đấng giàu lòng thương xót!
Tôi có ghi chú 2, 3 trang ở đây, nhưng tôi sẽ không cố đưa vào, vì tôi - tôi biết thời gian dành cho những người muốn được cầu nguyện chữa lành đã bắt đầu. Nhưng Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót!
Nhiều ngườitrong quí vị ở đây, Bác sĩ đã từ chối. Có những người đang ngồi xe lăn, có lẽ họ sẽ không bao giờ ra khỏi đó. Họ ngồi ở đó. Một số quý vị, bị liệt theo cách khác nhau, họ (sẽ không bao giờ) có thể đi ra. Không có cách nào để đi ra khỏi đó. Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã dự bị một sự chuộc tội. Đừng bác bỏ. Hãy tiếp nhận. Có một số người ở ngoài đó bị bệnh tim, một số người khác bị ung thư, mà các Bác sĩ không làm gì được. Quý vị hết hy vọng, không còn sự giúp đỡ, trong đời này.
52
Nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã ban Đức Thánh Linh xuống cho chúng ta ngay ở đây để chứng thực Lời, để chứng minh rằng, Đức Chúa Trời hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Vì chúng ta xứng đáng chăng? Vì Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót! A-men! Vậy thì đó là Đấng, đó là Con Người, Đó là Chúa Jêsus. Ngài không chết, nhưng Ngài đã sống lại từ trong kẻ chết, và Ngài sống đời đời.
Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi, vẫn thật là giàu lòng thương xót như Ngài đã đến với người đàn bà bị băng huyết. Bà đã len lỏi vào giữa đám đông. Không có hy vọng gì cho bà, các Bác sĩ đã làm tất cả những gì họ có thể làm. Bà bị băng huyết và sắp chết. Bà đã rờ vào vạt áo của Thầy. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã quay lạivà bảo bà về tình trạng của bà. Và bà được chữa lành khỏi bệnh băng huyết.
Ngày kia, một gái điếm bị mọi người kinh tởm đến giếng, để múc nước. Không có hi vọng. Cô ta bị trục xuất khỏi cộng đồng,từ những người chung quanh, cuộc sống cô ta thật tệ hại. Và cô ta nghĩ: “Cố gắng thì có ích gì? Mình đã bị đuổi ra khỏi cộng đồng, chẳng có gì dành cho mình cả.” Nhưng rồi cô ta thấy một Người ngồi ở đó Đấng nói tất cả những việc mà cô đã làm, Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót.
Cũng Đức Chúa Trời đó tối nay, thật là giàu lòng thương xót, và đúng như Ngài đã làm như Ngài đã ở với họ ngày xưa. Đức Chúa Trời giàu có... [Băng trống. - Bt]
53
Tôi nghĩ chúng ta có 200 thẻ cầu nguyện phát ra ở đây, hay chúng tôi sẽ gọi lên 200 người. Chúng tôi sẽ gọi họ và để họ xếp hàng. Chúng tôi sẽ cầu nguyện cho họ.
Nhưng trước khi chúng ta làm điều đó, có một số người mới đến đây, họ vừa thoát khỏi sự mê tín. Sự cầu nguyện chữa lành không phải là sự mê tín. Nó là sự bày tỏ Lời Hứa của Đức Chúa Trời. Điều đó thuộc vào sự nhìn nhận của quý vị. Không có quyền phép trong bất cứ một người nào. Không có một năng quyền nào trong con người. Nhưng chúng ta là những người tin có thẩm quyền; Không có khả năng, nhưng thẩm quyền.
Cách đây không lâu, một số người hỏi tôi, nói, “Anh Branham, Anh có tin rằng anh có khả năng để làm điều này không?”
Tôi trả lời, “Tôi không có khả năng chút nào, nhưng tôi có thẩm quyền.” Mọi người tin có có thẩm quyền. Nếu quý vị từ chối nó, quý vị sẽ không có điều ấy. Nhưng nếu quý vị tiếp nhận, nó sẽ gia tăng bội phần, bởi vì Đức Chúa Trời là Đấng Giàu Lòng Thương Xót.
54
Chúng ta hãy xem người cảnh sát đang đứng trên đường phố, anh ta quá ốm nên mặc bộ đồ rộng thùng thình. Chiếc mũ lưỡi trai che kín cả lỗ tai. Anh ta đi ra đứng nơi những chiếc xe hơi chạy lên chạy xuống với tốc độ 50 dặm giờ, những xe máy chạy 300 mã lực. Anh ta không có đủ sức để làm ngưng chạy cả chiếc xe đạp. Đúng vậy. Nhưng anh ta chỉ cần thổi còi và giơ tay lên thì tất cả những cái phanh-rít lên, tất cả các loại xe đều ngừng lại. Anh ta không có năng lực, nhưng có thẩm quyền. Và cả thành phố đều tuân lệnh của anh.
Và khi đàn ông hay đàn bà, tôi không quan tâm dù ở điều kiện nào, anh chị em có thẩm quyền của Đức Chúa Trời, bởi Lời hứa, vì Ngài là Đấng Giàu Có và Hứa làm trổi hơn mọi sự: “Nếu các ngươi nói cùng núi này, 'Hãy dời đi' mà không nghi ngờ trong lòng, nhưng tin chắc những lời ngươi nói sẽ thực hiện được, thì điều đó sẽ được.” Quý vị không có năng lực, nhưng có thẩm quyền.
Hãy nhớ khi Ngài đã bảo tôi khi trở lại đó, rằng, “Ngươi sẽ có thể thấy được những bí mật của lòng.” Vì Ngài... Anh chị em nhớ điều đó chứ, nhiều người trong anh chị em ở Phoenix? Ngài đã hứa điều đó. Điều gì Ngài đã Hứa, thì Ngài làm.
55
Bây giờ có một số người bệnh trong quí vị ở đây không có thẻ cầu nguyện, và không nghi ngờ gì. Bao nhiêu người đau mà không có thẻ cầu nguyện, hãy giơ tay lên? Chắc chắn. Được rồi. Nếu quí vị muốn biết, không có thẩm quyền... không có khả năng, nhưng thẩm quyền của Lời, “Những việc Ta làm, các ngươi cũng sẽ làm được.”
Chúa Jêsus đã Hứa, trong Lu-ca 17:30, rằng trước khi Ngài Đến, sẽ có thời kỳ giống như đời Môi-se... hay Nô-ê, “Khi đó người ta ăn uống, cưới gả; và không biết gì cho đến khi Nô-ê vào tàu.” Ngài đã phán sẽ có thời kỳ đó. Và Ngài cũng Phán, “Như trong ngày của Lót thế nào,” và Phán, “điều này cũng xảy ra trong ngày khi Con Người sẽ được bày tỏ, khi Con Người được bày tỏ trong những ngày cuối cùng.”
56
Bây giờ chúng ta hãy xem Ngài, cách Con người đã bày tỏ chính Ngài qua con người của Thiên sứ này, là Con Người. Đúng vậy. Áp-ra-ham đã gọi Ngài là “Ê-lô-him.” Ngài chính là Con Người, đã mặc khải chính Ngài ngay trước khi thế giới Dân Ngoại bị thiêu hủy. Ngài đã thực hiện điều đó cách nào? Đối với người có đức tin? Đối với những người không tin, Ngài sai xuống 2 Thầy giảng để giảng cho họ. Nhưng đối với người tin thật, Ngài đứng sau trại, và Phán, “Hỡi Áp-ra-ham.” Ông là Áp-ram... vài ngày trước, đó. Nhưng bây giờ ông là Áp-ra-ham. “Sa-ra, vợ ngươi ở đâu?”
Thưa rằng, “Nàng ở trong trại, đằng sau Ngài.”
Phán, “Ta sẽ giữ Lời hứa Ta với ngươi. Ta sẽ trở lại đây thăm viếng ngươi.”
Ồ, Áp-ra-ham đã 100 tuổi, và Sa-ra đã 90; nhưng Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, đã giữ Lời Hứa Ngài. Ban cho họ một đứa con, bởi vì Đức Chúa Trời thương xót, và Ngài đầy lòng thương xót. Ngài giàu lòng thương xót. Ngài giữ Lời Hứa của mình.
57
Để ý, sau lưng Đấng đó ở trong trại, Sa-ra cười thầm mà rằng, “Làm sao những điều này có thể xảy ra? Tôi đã già. Làm sao còn có thể có thú vui với chồng, như một người đàn bà còn trẻ được? Tại sao, ông đã 100 tuổi. Quan hệ vợ chồng chúng tôi đã dừng lại, nhiều, nhiều năm trước đây.Làmsao điều này có thể xảy ra?” Và nàng đã cười về điều đó.
Và Thiên sứ với... Con người đứng quay lưng Ngài với - với trại, nói, “Cớ sao Sa-ra cười như vậy, mà rằng, 'Làm sao điều này có thể xảy ra?'”
Đó là điều gì? Chúa Jêsus Phán, Lu-ca 17:30, rằng, “Ngày Con người hiện ra cũng giống như ngày của Lót,” tình trạng cũng giống như vậy, trước khi thế giới Dân Ngoại bị thiêu hủy, Ngài Phán, “Con Người sẽ bày tỏ chính mình Ngài trong ngày ấy.” Ngài đã Hứa trong Ma-la-chi 4 với chúng ta điều đó. Một Sứ điệp đến trước như Sứ điệp Ngũ tuần ban đầu, và với những ơn phước giống như họ đã có trong thời của... Điều gì vậy? Đó là đôi cánh đại bàng, cả Tân và Cựu ước, lắc lư đôi cánh chứa đựng Lời Hứa của Đức Chúa Trời với nhau, để hoàn thành những gì Ngài đã Hứa trong Kinh thánh. A-men!
58
Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, sẽ không để dân Ngài đi ra đi vào giáo phái này, “giàu có vật chất thế gian,” như Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê, nhưng Ngài sẽ tạo ra một lối thoát. Hãy tin vào điều đó, hỡi các bạn. Xin Đức Chúa Trời ban phước cho quý vị. A-men! Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót! Lòng thương xót của Đức Chúa Trời, là điều duy nhất tôi đòi hỏi. Không phải sự công nghĩa của Ngài, cũng không phải luật pháp của Ngài; nhưng chính lòng thương xót Ngài là điều tôi đòi hỏi. Đức Chúa Trời thương xót tôi. Tất cả chúng ta có cảm giác ấy.
Tôi đang nhìn. Có một người đàn bà nhỏ nhắn ngồi ở cuối ghế. Bà có thẻ cầu nguyện không, thưa bà? Không có. Để tôi chỉ cho bà thấy Đức Chúa Trời giàu lòng sự thương xót. Bà bị suy nhược thần kinh mới đây, phải không? Thật tệ hại, và mắt của bà rất tệ. Điều đó đúng không? Đúng thế. Bây giờ nó đang thay đổi. Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, bằng cách hỏi bà tin điều này không. Bây giờ bà không có thẻ cầu nguyện, bà không có gì cả; nhưng bà không cần. Đấy, đó là ân điển đã được ban cho bà.
59
Có một ông bạn đau khổ đang ngồi ngay phía trước, với hầu như một... đang ngồi ngay bên ngoài đây. Ông đang khổ sở vì khối u trên thân thể. Nó vừa mới xảy ra. Đúng không ông bạn? Đúng rồi. Ông không biết đó là cái gì. Ông sợ hãi về điều đó. Đúng thế. Nó được gây ra từ một vết thương, phải không? Ông có thẻ cầu nguyện không? Ông không cần có thẻ. Ông không cần một thẻ. Đức Chúa Trời là Đấng Giàu Lòng Thương Xót!
Ô, hỡi các anh, chị em, hãy tin Đức Chúa Trời! Đừng nghi ngờ Ngài. Hãy tin Ngài! Đúng thế!
Tại đây có một ông mặc đồ xám, mang kính trắng. Nhìn lên đây, thưa ông. Ông có tin Đức Chúa Trời không? Đức Chúa Trời là Đấng Giàu lòng thương xót. Ông đang ngồi đó với chứng sa ruột. Ông có tin rằng Đức Chúa Trời có thể chữa lành và khiến ông khỏe mạnh không? Đang ngồi ngay tại đây phía cuối, đang nhìn tôi. Nếu ông tin Đức Chúa Trời có thể chữa lành bệnh sa ruột đó, Đức Chúa Trời sẽ làm điều đó cho ông nếu ông tin nhận điều đó. Ông tin điều đó không? Ông tin chứ? Được rồi. Ông có thể được chữa lành nếu ông thật sự tin điều đó, được thương xót. Đúng vậy, thưa ông.
60
Đân là một phụ nữ đang ngồi ở đây, bà đang bị bệnh thiếu máu. Nhưng nếu bà tin, Đức Chúa Trời sẽ chữa lành cho bà, nếu bà tin. Tôi tin rằng bà sẽ nhớ điều đó, chắc chắn hết sức. Xin thương xót, là lời cầu nguyện của tôi. Tôi có thể thấy rõ ràng người đàn bà... Bà Riley, bà có tin rằng Chúa sẽ chữa bệnh cho bà không? Nếu có, bà hãy tin điều đó. A-men! Chỉ tin thôi. Đức Chúa Trời rất nhân từ, phải không, Stella? Vâng. Đúng thế. Tôi chưa bao giờ thấy người phụ nữ ấy trong đời. Nhưng, Đức Chúa Trời, trong sự thương xót của Ngài!
Ngồi ở đây có một phụ nữ khác, ngồi đằng sau, phía bên phải, hãy nhìn thẳng vào mặt tôi. Bà cũng bị bệnh thiếu máu. Bà vừa nghĩ về nó. Tôi chưa bao giờ thấy người phụ nữ ấy. Xảy ra điều này vì có một người bệnh giống như vậy nhìn tôi. Bà có tin rằng tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời, hay là đầy tớ của Ngài không? Bà cũng bị bệnh tim. Nếu đúng, hãy giơ tay lên. Bây giờ bà không còn bệnh nữa. Đức Chúa Trời, là Đấng giàu lòng thương xót, đã tỏ ra trước rằng Ngài đang sống ở đây trong tòa nhà này đêm nay. Đức Chúa Trời là Đấng Giàu Lòng Thương Xót! A-men!
61
Có thể có, bao nhiêu tội nhân và những người sa ngã có thể đứng lên và nói, “Lạy Chúa, là Đấng Giàu Lòng Thương Xót, xin hãy thương xót tôi”? Hãy đứng lên tại chỗ. Tôi sẽ cầu nguyện cho quý vị, nếu quý vị tin rằng Ngài muốn... các bạn muốn sự thương xót giờ này. Cầu Chúa ban phước cho quý vị. Xin Chúa ban phước cho các bạn. Xin Chúa ban phước cho các bạn, bạn. Hỡ người sa ngã, hãy đứng lên. Đức Chúa Trời Giàu Lòng Thương Xót! Các bạn - bạn...
Chắc chắn quý vị không quá nguội lạnh, trong điều kiện này, đến nỗi không thấy rằng đó là Lời hứa của thời đại. Chắc chắn quý vị không quá bị bao phủ trong Giáo phái, và những điều khác, đến nỗi không thấy Lời Hứa của thời đại, Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót.
Dù bạn là ai, hãy đứng lên, tôi sẽ cầu nguyện chỉ một phút. Tôi muốn quý vị hãy đến một Hội thánh Phúc âm có tiếng tốt trọn vẹn và - và được làm phép báp-têm nhơn Danh Chúa Jêsus tại đó, Đức Chúa Trời ban Đức Thánh Linh cho quý vị.
62
Còn ai khác sẽ đứng lên, và nói, “Tôi, tôi muốn được nhớ đến. Lạy Chúa, trong sự thương xót của Ngài, xin hãy nhớ đến con. Con đã không sống như cần phải sống. Có lẽ...”? Cầu Chúa ban phước cho bà. Xin Chúa ban phước cho ông. Xin Chúa ban phước cho chị. Xin Chúa ban phước cho anh. Đúng thế. “Đức Chúa Trời, giàu lòng thương xót, xin thương xót tôi.” Xin Chúa ban phước cho chị. Có...
Bao nhiêu người nữa tại đây sẽ đứng dậy, nói, “Tôi sẽ đứng dậy. Tôi muốn Chúa biết rằng tôi muốn được thương xót. Tôi đã sống không tốt. Tôi đã sống cách này cách kia. Tôi mạnh mẽ rồi yếu đuối, nhưng tôi muốn Đức Chúa Trời thương xót.” Xin Chúa ban phước cho anh. Người nào khác, nói, “Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót!” Xin Chúa ban phước cho chị. Xin Chúa ban phước cho chị. Đúng thế. Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót! Xin Chúa cũng sẽ ban ơn cho bạn. Đức Chúa Trời ban phước cho bạn phía sau đó. Chúa thấy bạn. Hãy đứng lên tại chỗ.
Nói, “Anh Branham, làm như thế có gì tốt?” Chắc chắn là tốt. Hãy đứng lên để thấy bao nhiêu là sự khác biệt.
Nếu quý vị có lòng thành thật, Đức Chúa Trời giàu lòng thương xót. “Ngài không muốn cho một ai hư mất, nhưng muốn tất cả phải ăn năn.” Đức Chúa Trời Giàu Lòng Thương Xót! Ôi Chúa, xin thương xót chúng con.
63
Bây giờ bao nhiêu người ở đây giờ này, đang giữ thẻ cầu nguyện? Những thẻ cầu nguyện là gì? Thẻ A và thẻ B, phải không? A và B. Tất cả những người có thẻ A đứng sang bên này, những người thẻ B đứng sau thẻ A.
Tôi không biết vị có anh em Mục sư Truyền đạo nào ở đây muốn tham gia vào sự cầu nguyện giúp tôi không. Nếu có, xin mời quý vị lên đây, tôi rất vui nếu có sự cầu nguyện trợ giúp của - của quý vị ở đây, vì chúng tôi sẽ vui mừng cầu nguyện, và cầu - cầu nguyện với quí vị.
Điều này, Kinh thánh chép, “Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ này.” Vâng, thưa quí vị. “Lấy Danh Ta mà trừ quỉ; Dùng tiếng mới mà nói.” Chúng ta đã làm điều đó chưa? Bởi ân điển Chúa; không phải bởi chúng ta, nhưng Đức Chúa Trời Giàu lòng thương xót đã giữ Lời Ngài. Đức Chúa Trời!
Bây giờ, những người ngồi trên xe lăn, nếu quý vị muốn đặt họ xuống phía trước đây; chúng tôi sẽ cầu nguyện cho họ ngay tại đây, sẽ không phải kéo họ đi qua lối đi chính giữa đó. Được lắm, hãy để họ đến ngay đây. Chúng tôi chắc chắn sẽ cầu nguyện cho, từng người một trong chúng ta. Đức Chúa Trời Giàu Lòng Thương Xót!
64
Bây giờ quý vị đúng sang phía tay phải trong vài phút. Anh Brown có đến đây không? [Một anh em nói, “Đến ngày mai.” - Bt] Sáng mai ông mới đến. Tôi - tôi - tôi hy vọng ông ấy sẽ có mặt ở đây. Anh Outlaw ở đâu? Một số anh em đã đến đây với tôi khi tôi đến đây lần đầu, chúng ta hãy trở lại. Quý vị có nhớ những hàng người cầu nguyện điển hình thuở xưa này, khi đó chúng tôi thường đứng cho đến khi anh em phải đỡ một bên này, người khác đỡ bên kia, vì tôi không còn đủ sức không?
Bao nhiêu người trong số những Buổi nhóm họ đã quay lại ban đầu? Nhìn xem đây. Quý vị hãy nhớ lại lúc đó, tôi có nói với quý vị rằng Đức Chúa Jêsus đã dạy tôi rằng, nếu tôi thành thật thì những điều này sẽ xảy ra. Đúng không? Chúng ta không bao giờ có quá nhiều như những ngày đó. Nhưng nó đã xảy ra, bởi vì Chúa Trời giàu lòng thương xót, và giữ Lời Hứa của Ngài. A-men! Cố gắng tránh, và tôi không thể. A-men! Cảm tạ Đức Chúa Trời. Ha-lê-lu-gia! “Ôi, tôi rất vui tôi là một trong họ.” A-men! Ôi, chao ôi!
Có những con người hầu như ở khắp nơi,
Với tấm lòng bùng cháy,
Bằng Lửa Ngũ Tuần ban đầu,
Đã thanh tẩy và làm cho họ được thánh sạch;
Ôi, giờ đây Lửa ấy đang cháy trong lòng tôi,
Ô, vinh thay Danh Chúa,
Tôi thỏa vui vì được làmột trong họ.
65
Ôi, tôi. một con người bị đắm chìm, khổ sở, bất hạnh, mù lòa; và bây giờ bởi sự thương xót của Ngài, sự giàu lòng thương xót của Ngài, mà tôi có thể thấy được Vương quốc của Đức Chúa Trời trong tầm mắt mình. A-men! Những Đều răn dạy của Ngài tuyệt diệu làm sao!
Người anh em, đứng ngay tại đó trên cái nạng của mình. Nếu không thể đứng dậy, được rồi, đứng ngay tại đó, chúng tôi sẽ xuống ngay và cầu nguyện cho anh.
Và bây giờ những ai có thẻ cầu nguyện A và B, hãy xếp hàng phía bên kia, chúng tôi sẽ cầu nguyện cho họ.
Mời các anh em Mục sư Truyền đạo, nếu quý vị tin chắc, nếu anh em tin vào sự đặt tay trên người đau, xin mời lên đây ngay và đứng với tôi trên bục giảng này. Chúng ta sẽ cầu nguyện cho những người đau.
66
Bây giờ với quý vị là những người đang đứng trong hàng đó, quý vị có thể tin vào sự Hiện hữu của Đức Chúa Trời đang ở đây, và Đức Thánh Limh đang ở giữa chúng ta giờ này, Ngài đang làm chính xác những gì Ngài đã Phán sẽ làm. Nếu tôi có cách để chữa lành cho quý vị, tôi chắc sẽ làm. Nếu tôi có bất kỳ phương cách chữa bệnh nào, tôi chắc đã làm. Nhưng tôi không có điều đó. Tôi... Đức Chúa Trời đã ban cho một ân tứ nhỏ.
Tôi không giống một Thầy giảng. Tôi không có học vấn đủ để trở nên một Thầy giảng, điều mà được gọi là Thầy giảng hiện nay, khi - khi kinh nghiệm phải là một kinh nghiệm thần học, và phải có bằng cấp Tiến sĩ nào đó, vân vân. Tôi không thể hội đủ những điều kiện đó. Nhưng Đức Chúa Trời, thấy tấm lòng tôi, và biết tôi muốn làm gì đó cho Ngài, tôi biết ơn sâu sắc về điều đó.
67
Ngày nọ có người, bảo tôi, “Anh Branham, tôi nghĩ Anh chỉ là một con người thật tốt nhưng tôi tin đã Anh đã sai mộtcách thành thật. Anh đã làm tất cả điều ngoài ý Chúa. Anh có biết cuối cùng sẽ bị Chúa định tội không?”
Tôi nói, “Nhìn kìa, tôi muốn nói với ông điều này. Tôi sẽ nói rằng ông - rằng ông đúng, nếu nói ra để tranh luận. Nếu tôi sai, tôi không tin là tôi sai; nhưng nếu tôi sai, và tôi biết ngay lúc này tôi sẽ sống được 100 tuổi, thì Chúa sẽ kết tội tôi trong ngày cuối cùng và Phán, 'Ngươi không xứng đáng vào Nước Trời của Ta, William Branham. Hãy ra khỏi đây mà vào nơi tăm tối.' Quý vị biết gì không? Tôi sẽ phục vụ Ngài cho tới ngày tôi qua đời, dù sao đi nữa. Vì tôi đã nhận quá nhiều ơn phước dư dật của Ngài, đến nỗi Ngài là đáng quí cho tôi hơn cả sự sống tôi. Ngài là mọi điều mà tôi...”
68
Tất cả những gì tôi có hiện nay, tất cả những gì mà tôi hy vọng, tôi đã nhận được từ ân điển và sự thương xót của Ngài. Tôi là kẻ bất hạnh, khốn khổ, nghèo nàn, mù lòa; nhưng bởi ân điển Ngài chữa lành tôi, và tôi mạnh mẽ và khỏe mạnh, bởi ân điển của Đức Chúa Trời. Tôi có được thị lực tốt. Tôi ăn, uống, và có bất cứ cái gì tôi cần. Ngài không bao giờ Hứa cung cấp những gì tôi muốn, nhưng chỉ những gì tôi cần.
Nếu tôi bị vứt bỏ vào ngày đó, tôi biết... Tôi không biết sẽ ở đâu. Nhưng nếu tôi biết mình sai, và Đức Chúa Trời chọn tôi là sai, tôi vẫn muốn ở trong sự sai đó, vì tôi muốn làm theo ý Ngài. Đó là, tôi yêu Ngài đến nỗi tôi muốn ý Ngài được nên. Vậy thì, đó là lời tuyên bố quan trọng, nhưng tôi hi vọng anh chị em hiểu nó trong cách ấy, linh tôi đã nói ở trong (the spirit I said it in*). Đấy, tôi muốn làm theo ý Ngài. Đôi khi tôi đòi hỏi Ngài đôi điều, Ngài lắc đầu Phán, “không.” Tôi sẽ vui mừng hết sức nếu Ngài Phán, “Được.” Bởi vì, chúng ta luôn nên cầu xin, “Ý Cha được nên.” Nhưng nếu Chúa không trả lời thì có nghĩa là điều đó tốt cho chúng ta hơn là Ngài làm theo ý của chúng ta khi chúng ta yêu Chúa thật lòng. A-men!
69
Tôi đang nói về Ngài, tôi thật không thể ngừng được. Ngài quá thật, rất thật với tôi! Hỡi các bạn, Ngài là — Ngài là tất cả những gì mà tôi có, tất cả điều tôi từng có thể có, tất cả những gì tôi mong ước, được đặt nền tảng trong Chúa Jêsus Christ, là Lời Ngài.
Tôi cảm tạ tối nay về chứng cớ của Đức Thánh Linh, dành cho Sứ điệp. Tôi biết có thể, một số người không đồng ý với Điều đó, nhưng như tôi đã nói với quý vị, tôi bị trói buộc vào Sứ điệp. Một Dấu hiệu được ban cho, và Đức Chúa Trời không chỉ gởi Dấu hiệu chỉ để bày tỏ Ngài là Đức Chúa Trời. Một Sứ điệp, một Tiếng Phán luôn đi sau những Dấu hiệu [phép lạ]. Ai cũng biết điều đó.
Chúa Jêsus đến với những Dấu hiệu và phép lạ. Ngài là một Người vĩ đại khi Ngài làm những dấu hiệu và phép lạ, nhưng khi Ngài ngồi xuống và bắt đầu mang đến Sứ điệp, “Ta với Cha là Một,” ồ, chao ôi, điều đó sai với họ. Hiểu không? Tiếng Chúa phải theo sau Dấu hiệu.
70
Môi-se đã được cho 2 Dấu hiệu, và mỗi Dấu hiệu đều có một tiếng. Đúng vậy. Trước đây tôi đã giảng về điều đó ở đây, nơi nào đó, về, Tiếng Của Dấu Hiệu. Nó phải có một - một Tiếng của Dấu hiệu. Nó là một sự thay đổi. Luôn luôn bằng cách đó. Nếu không, thì Tiếng đó không phải đến từ Đức Chúa Trời.
Nếu một người đi ra với một chức vụ đặc biệt kỳ cục, điều đó được tìm thấy trong Kinh thánh là Lẽ thật, và người đó ở ngay trong học thuyết Giáo phái cũ kỹ, hãy quên điều đó đi. Chẳng có gì với nó! Đức Chúa Trời không làm việc như thế. Điều đó, đó là những ma-na đã thối rữa, hay những con ngọ nguậy, hay bất cứ cái gì anh em có thể gọi, từ 40, 50 năm trước đây, mà vẫn còn cố ăn những Ma-na cũ đã rơi lại cách đây nhiều năm. Dân Y-sơ-ra-ên, trong cuộc hành trình xưa kia của họ, đều ăn Ma-na mới rơi xuống mỗi đêm. Đúng vậy, quý vị không thể giữ lại nó.
Chúng ta không thể sống lại những thời đại đã qua. Chúng ta đang ăn bánh Ma-na mới, Ma-na tươi mới từ Trời rơi xuống, trong cuộc hành trình khi chúng ta đi tiếp.
Bây giờ chúng ta hãy cúi đầu.
71
Kính lạy Chúa là Đức Chúa Trời, Ngài rất thật. Con suy nghĩ về ân điển, Chúa ôi. Chúng - chúng con vừa thấy Ngài làm quá nhiều điều! Chúng con đã nghe Ngài nói tiếng lạ, thấy Ngài thông giải, qua dân sự Ngài. Ôi, Chúa ơi, chúng con thấy Ngài chữa lành người đau, mở mắt người mù, khiến người què bước đi, người điếc được nghe, người câm được nói, Ngài thật là Đức Chúa Trời Quyền Năng vĩ đại!
Và rồi thấy rằng Ngài đã Hứa những điều này trong những ngày cuối cùng. Dầu có những kẻ xác thịt giả mạo, nhưng nó chỉ tuyên bố rằng có một Đức Chúa Trời thật, ở nơi nào đó, thật sự đúng như vậy. Chúng con cầu xin Cha Thiên thượng ở cùng chúng con, tối nay, để chúng con sẽ trở nên rất ý thức về Đức Chúa Trời đến nỗi (so God-conscious that*) chúng con thấy chính Ngài hiện diện ở đây.
Và những người trong hàng này, khi họ đi qua hàng này, Chúa... vì chúng con đang làm điều này bởi vì, rằng chúng con đã hứa với họ. Và Chúa đã Phán, “Những kẻ tin sẽ được dấu lạ này.”
Các anh em Mục sư Truyền đạo chúng con đây, là những kẻ mà Chúa đã chọn lựa, trước khi sáng thế để trở thành những gì giống như họ vậy tối nay (to be what they are tonight*). Chúa đã biết, trước khi có thế gian, rằng chúng con sẽ đứng đây tối nay, bởi vì Ngài là vô hạn.
72
Vì vậy chúng con cầu xin, Cha Trên Trời, tối nay, khi những người đau ốm, què quặt, mù lòa, ung thư hoặc bất cứ bịnh gì khác đi qua hàng này, xin cho họ biết chính Ngài là Đấng Biết mọi Bí mật của lòng sẽ chữa lành cho họ, nếu họ chỉ chấp nhận, thấy và hiểu điều đó.
Nếu người nào nhìn lên con rắn bằng đồng đúng như một Thầy Tế lễ... miếng bằng đồng, thì người đó sẽ không bao giờ được chữa lành, bởi vì anh ta không hiểu nó là gì hết.
Ngày nay cũng vậy, Chúa ôi. Nếu họ nhìn lên một sự ban cho, để suy nghĩ nó có thể giúp họ, thì họ chẳng có sự hiểu biết. Nó ở trên sự minh chứng về sự Hiện hữu của Đức Chúa Trời ở đây để chữa lành. Xin nhậm lời, Cha ôi. Xin cho điều đó được nên, trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
73
Tôi muốn có người chơi đàn pi-a-nô, nam hay nữ, cũng được lên đây và chơi bài “Giờ này Danh Y Độc nhất Đang Ở gần, là Chúa Jêsus Đầy Cảm Thông,” nếu người đó muốn, bất cứ ở đâu. Vậy thì đó là...
Tôi còn nhớ một trong Buổi nhóm Chữa lành đầu tiên, ở Fort Wayne, Indiana. Một cô bé người Amish, đã ngồi chơi ở chiếc piano đó, bài “Giờ này Danh Y Độc nhất ở gần, là Chúa Jêsus đầy cảm thông.” Đứa bé đó được mang lên bục giảng để cầu nguyện, nó bị què. Trong khi tôi cầu nguyện cho đứa bé, nó nhảy ra khỏi tay tôi và chạy xuống bục giảng. Mẹ nó ngất xỉu. Bà ngoại nó lôi khăn tay ra khóc.
Cô bé ấy lúc bấy giờ, đâu biết gì về Ngũ Tuần, vì nó thuộc về Giáo hội Amish; nhưng nó đã chơi piano. Tóc dài xoã xuống; cô bé được đầy dẫy Đức Thánh Linh và bắt đầu hát tiếng lạ, và... với sự hài hòa cùng bài ca. Các phím đàn di chuyển lên xuống chơi bài, “Giờ này Danh Y vĩ đại đang ở gần, là Chúa Jêsus đầy cảm thông.” A-men! Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời, không hề thay đổi.
74
Bây giờ chúng ta hãy cầu nguyện khi... Mỗi người chúng ta hãy bước ra đó cầu nguyện. Những người muốn được cầu nguyện chữa lành hãy đi theo hàng lên đây, khi chúng tôi sẽ đặt tay trên quý vị, hãy nhớ, Chúa Jêsus Phán rằng, “Nếu các ngươi tin, các ngươi sẽ được lành.” Quý vị có tin không? Bây giờ tất cả chúng ta hãy hát nào.
Giờ này Danh Y độc nhất đang ở gần,
Là Chúa Jêsus đầy cảm thông,
Ngài Phán... (Chúng ta hãy nhắm mắt lại và hát)...lòng sẽ được vui mừng,
Ô, khi nghe Tiếng của Chúa Jêsus.
Là giai điệu du dương nhất trong bài hát của Thiên thần,
Là Danh kỳ diệu nhất trên môi... (Lạy Chúa yêu dấu, xin hành động trên những người bệnh giờ này)... hát,
Ô, Chúa Jêsus, tạ ơn Chúa Jêsus.
“Đấng Vĩ Đại...” Bây giờ khi quý vị đi qua, Ngài đang ở đây. Nhận lời tôi,hay nếu quý vị tin, Ngài đang ở đây. Mời mọi người cầu nguyện giờ này cho dân sự.
75
[Anh Branham và các Mục sư Truyền đạo cầu nguyện cho người bệnh trong khi Anh Borders hướng dẫn hội chúng cùng hát.] ... [Băng trống. - Bt]
Ôi Chúa, tôi tin Ngài; Ôi Chúa, tôi tin Ngài;
Mọi sự đều có thể được, Ôi Chúa, tôi tin.
Tất cả những ai tin, hãy giơ tay lên như thế này, nói, “Tôi tin.” [Hội chúng nói, “Tôi tin.” - Bt]
Một người đang ngồi tại đây. Lý do tôi nhắc đến;nói đến, vì ông ta sắp chết vì bịnh ung thư. Ông ta chỉ còn nương dựa vào sự cầu nguyện chữa lành. Không có cách nào trên thế giới có thể giúp ông ta sống được, ngoài Đức Chúa Trời. Ông ấy bị ung thư hết cả ruột, và ông sẽ chết nếu không có sự Thương xót của Đức Chúa Trời. Và tôi mong rằng tôi có thể... [Băng trống. - Bt] ...nói lời khích lệ đối với người đàn ông nầy.
Ông, ông biết là các Bác sĩ không thể giúp được gì cho ông lúc này. Ông vượt xa khỏi điều đó, thấy đó. Và ông... Ông chỉ có một cơ hội, đó là trong Đấng Christ, đấy. Và, anh ơi, anh... Tôi cũng sẽ chết một ngày nào đó. Ông bạn cũng sẽ chết, nếu Chúa Jêsus đến chậm. Tôi phải gặp ông ở đó, đứng trước sự Phán xét của Chúa. Và tối nay...
76
Quý vị biết, giống như máy vô tuyến truyền hình, là ti-vi đã chụp ngay cả mỗi lần chúng ta chuyển động ngón tay, bất cứ hành động nào của chúng ta đều được nó ghi lại. Mỗi lời nói của chúng ta, cũng được ghi lại. Vậy thì, xem đấy, vô tuyến truyền hình đã chứng minh đều đó. Vậy thì, vô tuyến truyền hình không phải sản xuất hình ảnh, mà nó chỉ thu nhận những kênh sóng vào đó. Đấy, nó không làm điều đó. Đã có ti-vi từ khi A-đam còn đi bộ trên trái đất, đã có ti-vi từ khi - khi Môi-se đi bộ qua biển Đỏ, đã có ti-vi từ khi Ê-li-sê lên núi Cạc-mên, đấy, nhưng bây giờ người ta mới khám phá ra. Hiểu không? Và bây giờ ở mọi nơi tôi...
Mỗi hành động của chúng ta, mỗi âm thanh, đang được ghi vào máy để rồi chúng ta sẽ xem lại vào ngày Phán xét. Mỗi hành động của chúng ta sẽ tái hiện lại tại đó. Và tôi phải trả lời về những lời tôi đã nói với quý vị, với tư cách một người Truyền đạo. Tôi phải làm điều đó, vì Đức Chúa Trời sẽ bắt tôi chịu trách nhiệm về những điều mình đã nói.
77
Bây giờ nếu có thể, thì tôi sẽ làm để ông khỏe lại; vì ông chẳng còn sống bao lâu, nếu không dành cho Đức Chúa Trời. Bây giờ, tôi sẽ xuống cầu nguyện cho ông, là tất cả những gì tôi biết làm như thế nào. Thưa anh em, bất cứ điều gì trên đời, tôi có thể làm cho một người được ngồi ở đây trong tình trạng đó, tôi sẽ làm.
Tôi muốn hỏi ông, biết đấy. Ông - ông - ông đã được chữa lành rồi, vì Chúa Jêsus đã Phán với ông vậy. Biết đấy, “Bởi lằn roi Ngài, chúng ta được lành bịnh.” Bây giờ nếu từ đáy lòng ông, chấp nhận điều đó, ông sẽ không chết bây giờ, nhưng ông sẽ sống.
Bây giờ, đấy, chúng ta biết ti-vi đang đi qua phòng này. Chúng ta biết điều đó. Nhưng chúng ta không thấy nó. Chúng ta không thể thấy nó, mắt chúng ta không thấy, các giác quan chúng ta không nhận được. Nó được dẫn vào cái ống được chế tạo, hoặc cái gì, như tinh thể, để nhận những kênh sóng.
Đức Chúa Trời cũng hiện diện. Chúng ta không thấy Ngài, nhưng chúng ta biết Ngài ở đây. Đức Chúa Jêsus Christ cũng giống như vậy. Nhìn xem, Ngài chỉ tuyên bố chính Ngài, cách bày tỏ chính Ngài như thế nào. Vậy thì, cũng như sự chữa lành, nếu như Ngài đang đứng ngay đây giờ này, Ngài có thể không chữa lành nữa cho bạn, không có gì khác. Nếu Con Đức Chúa Trời đang đứng ngay đây, là Ngài, Ngài ở đây, nhưng Ngài không thể chữa lành cho bạn nữa, vì Ngài đã khẳng định chính Ngài ở đây. Và Ngài ở ngay tại đây giờ này, cũng giống như vậy và làm cho bạn khỏe mạnh.
78
Và phụ nữ trẻ kia đang ngồi trên xe lăn đã bảo tôi, nói, “Anh đã xin phước hạnh, đã nói tiên tri hay điều gì đó,” trên cô ấy, rằng cô ta sẽ có con, đang ngồi trong xe lăn đó. Và cô ấy đã có, cô ấy đã có một cháu bé.
Và giờ này có một bà ở đây. Bà đã mổ bướu, và điều đó làm bà bị liệt. Ồ, chúng ta vừa thấy quá nhiều điều xảy ra với họ. Này, chị ơi, tôi biết chị là một Cơ-đốc nhân chân thật. Tại sao Đức Chúa Trời để chị ngồi ở đó, tôi không biết. Tôi nghĩ, có lẽ, vì chị có... Đức tin, chị - chị đang cố gắng để có đức tin, ra ngoài đó, đấy; nhưng bây giờ chúng ta nhìn xem, chúng ta hãy thật sự có nó, chúng ta hãycó nó giờ này, đấy, chúng ta cứ — chúng ta sẽ cứ ở đó. Đó là tất cả những gì phải có, nó sẽ bắt đầu ngay bây giờ, và rồi chúng ta sẽ thấy tốt đẹp. Quý vị là những người đã ra khỏi những chiếc xe lăn đó, điều gì, hay - hay bất kể quí vị là ai, hãy nhớ rằng Đấng Christ đang hiện diện.
79
Bây giờ quý vị nói, “Có người nào đó, ông thấy hình ảnh của tôi đang đi qua.” Ồ, vâng.
Ngay cả những Lời của Chúa Jêsus Christ đã Phán khi Ngài còn sống trên trái đất này, đang đi qua phòng này. Lời Chúa không bao giờ chết. Bao nhiêu người biết được đó là sự thật có tính cách khoa học. [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Ồ, nó là gì? Thế thì Đức Thánh Linh lấy Lời đó đã được chép, và làm cho Nó sáng tỏ. Ô, vinh quang thay!
Ngài ở đây. Ngài ở ngay tại đây, Chúa. Chúng ta... Chúng ta đã thấy quá nhiều, Ngài làm quá nhiều, đến nỗi chúng ta hấu như, anh em biết, thậm chí gần bị vấp phạm về những chuyện đó. Nếu chúng ta nhận thức, việc đó [cầu nguyện được chữa lành] không phải là chuyện thần thoại gì đó, hay là một số thuật ngữ thần học; nhưng là chứng cớ mà Ngài đã Hứa sẽ bày tỏ chính Ngài trong thời đại này, Ngài đang tuyên bố nó ở ngay tại đây trước mặt chúng ta ngay bây giờ. Thật tuyệt diệu biết bao! Điều đó không tuyệt vời chăng? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
80
Bây giờ quý vị tin. Quý vị tin vào Lời Chúa không? Tin quý vị sẽ không chết. Quí vị sẽ sống, và sẽ tôn cao Đức Chúa Trời. Quý vị sẽ tôn cao Đức Chúa Trời. Quý vị đã chịu phép báp-têm [trong Danh Chúa Jêsus] chưa? Quý vị là Cơ-đốc nhân, phải không? Và quý vị là Cơ-đốc nhân. Ồ, quí vị muốn sống vì sự vinh quang Chúa. Vậy hãy đi sống cho Chúa, anh em của tôi. Nhơn Danh Chúa Jêsus, hãy sống!
Quý vị, mỗi một người trong quý vị, đều có thể làm như vậy, nhơn Danh Chúa Jêsus Christ! Đừng quên khách sạn Westward Ho này tối nay, có sự Hiện diện của Đức Chúa Trời chứng minh ở đây. Ngài không phải là người đáng kính của con người. Ngài chỉ muốn quý vị tin Ngài bây giờ. [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] A-men! Cầu Chúa ban phước cho quý vị.
Bây giờ chúng ta hãy cúi đầu cầu nguyện. Tôi không biết họ đã chọn ai để - để cầu nguyện chấm dứt Buổi nhóm. Có Anh Mushegian ở đây, xin mời Anh lên đây, thưa anh. Anh sẽ cầu nguyện để chúng ta ra về. Xin Chúa ban phước cho anh chị em.