Sự Nghịch Lý

Phoenix, Arizona, USA.

65-0117

1
Mời quí vị ngồi. Tôi đã chờ đợi một thời gian dài để trở lại Phoenix đây, và rất sung sướng được ở đây chiều hôm nay. Có điều gì đó rất thích về Phoenix, nó luôn luôn khiến tôi cảm thấy rằng mình đang ngồi giữa nhiều người ở đây là những người bạn của tôi, yêu mến tôi. Và - và chính là những chiến sĩ cầu nguyện vĩ đại đến từ nơi đây để cầu nguyện cho tôi trong nhiều năm. Tôi luôn luôn nhớ những buổi nhóm đầu tiên mà tôi đã ở đây với Anh Outlaw, Anh Garcia, và quí vị Mục sư Truyền đạo ở thành phố nầy. Chúa đã ban phước như thế nào khi tôi còn ở tuổi thanh niên trong những buổi nhóm của mình. Từ đó đến nay, Phoenix đã tổ chức lớn... Điều gì đó ở trong lòng tôi, thật khó mà giải thích.
Khi còn bé, tôi luôn luôn muốn đến với Phoenix. Tôi thường đọc về sa mạc. Tôi đã có một ít bài thơ ngắn tôi đã làm về Arizona, khi chỉ là một cậu bé.
Tôi rất vui mừng là 1 dân địa phương lúc bấy giờ. Tôi đoán tôi chỉ khoảng 1 tuổi, và có lẽ nhỏ hơn nữa. Nhưng các bạn không thấy lớn hơn quá nhiều với lúc đó.Mọi người đổ dồn đến tôi, tôi hỏi, “Anh là dân địa phương hả?”
“Ồ, đúng hết sức. Tôi ở đây đã rất lâu.”
Và - và tôi cho rằng tôi phải đi lên khu an dưỡng Apache, hay nơi nào đó, để tìm thấy một người địa phương thật sự.
Cách đây không lâu, người nào đó nói, “Anh Branham ơi, anh thích Arizona như thế nào?”
Tôi đáp, “Ồ, đó là một trong những khoảng thời gian tuyệt vời của tôi — sống ở Arizona, và Chúa đã ban điều đó cho tôi.”
2
Chúng ta vừa mới ở đây với Giáo hạt trưởng (prior) của Hội đồng Các Thương Gia [Tin Lành], đã trở thành một điều xảy ra hằng năm cho chúng ta, chiều nay, khi chúng ta nhóm nhau lại ở đây nhóm lại với nhau trước khi Hội đồng diễn ra tôi nghĩ bắt đầu tối Thứ Năm. Điều đó — thật là đặc ân cho tôi trong — vài năm qua để đến tổ chức có buổi nhóm nhỏ ở quanh đây, trước khi buổi nhóm thật sự diễn ra — hay đúng hơn Hội đồng bắt đầu.
Anh Williams là một người bạn rất yêu dấu như vậy, Anh Chị Williams. Tất nhiên tôi có được một chỗ ấm áp trong lòng đối với những người đó. Họ thường xuyên mời tôi trở lại, và chúng tôi rất vui mừng đáp ứng lời mời đó chiều nay.
Cũng ở trên bục giảng, Anh Fuller, Anh Jewel Rose, và Anh Tony Stromei từ Tucson đến, và Anh Borders người điều hành Chiến Dịch của chúng ta. Một anh em yêu quí tốt đẹp của chúng ta Anh Arganbright, chúng tôi đã ở với nhau trong nhiều trận chiến gian khổ phía bên kia sông; tôi ước mong rồi đây được ở với anh ấy phía bên kia con sông lớn.
3
Tôi không thể nghĩ ra tên của anh ấy, tôi đã cố gắng. “Anh tên gì, người anh em?” [Một anh em nói, “Al Boer.” - Biên tập] Boer, Anh Boer. Tôi - tôi biết mặt anh. Anh chẳng phải là một trong những người thông dịch lần nào đó cho... [“Thông dịch cho người điếc.” - Bt] cho người điếc. Đó là...
Chúng ta rất vui mừng có hết thảy anh em ở đây.
Tôi vừa mới nhìn xuống ở đây phía trước tôi, và thấy một số bạn bè của tôi ở Arkansas đến đây. Khi ở đây lần đầu tiên, tôi đã nói với anh em rằng mọi nơi tôi đi, tôi thấy mọi người từ Arkansas đến. Tôi tin chắc, nếu từng được lên trời, tôi sẽ thấy người Arkansas ở đó, bởi vì họ tất nhiên là những người trung tín, chung thủy.
4
Nào, thường thường tôi nói một thời gian dài, nhưng tôi đã cố gắng hết sức để trích dẫn lời Kinh thánh và ghi chú của mình không quá dài. Tôi muốn cầu nguyện cho người đau trong khi ở Phoenix.
Bây giờ, Sứ điệp mà tôi — Chúa đã chia cho tôi, đôi khi, các bạn biết đấy, những điều nầy khá là dễ bị đụng chạm. Nó đã diễn ra như thế trong mọi thời đại. Tôi đã cố hết sức để ở lại với Lời. Lời là điều gì đó. Nếu tôi không nói điều mà Đức Chúa Trời đã Phán bảo tôi, và nếu đó không phải là Đức Chúa Trời, thế thì Ngài — nó sẽ không phải là ở trong Lời. Nhưng nếu ở trong Lời, và Lời hứa dành cho thời đại nầy, thì tôi cảm thấy rằng mình đang làm điều gì đúng, vì tôi chỉ cố gắng giữ những gì Ngài đã hứa với thời đại nầy.
Nhiều lần khi anh em bỏ qua hệ thống thần học của họ, họ sẽ cãi nhau với anh em nhanh chóng. Nhưng điều đó không nên. Tôi cố gắng để... Tôi thấy những người bạn của mình thuộc về tất cả các Giáo hội giáo phái khác nhau, và vân vân, tôi không hề cãi nhau với những người anh em đồng lao ấy. Chà, tôi đi đến những Nhà thờ của họ, khắp nơi họ đều để tôi đến, và giảng. Tuy nhiên chúng ta không nên bất hòa về những ý kiến nhỏ.
5
Nhưng anh em biết đấy, nếu tôi nói điều gì khác hơn những gì có trong lòng, tôi sẽ là một kẻ đạo đức giả. Và tôi - tôi... Không đời nào. Ngày nào đó tôi có thể phải gặp Ngài, như một tội nhân, nhưng tôi — nhất định không gặp Ngài như một kẻ đạo đức giả. Song tôi muốn đúng. Nếu tôi chỉ nói, “Thôi được, tôi sẽ bỏ qua việc nầy bởi vì những người còn lại họ tin điều nầy, điều kia,” thế thì là người đó loại gì? Anh em không thể tín nhiệm tôi, và tôi không thể có sự tín nhiệm nơi Đức Chúa Trời và chính mình, khi mà tôi cứ thỏa hiệp rất đễ dàng.
Ai cũng phải có điều gì đó mà họ tin chắc. Đó là khi có thể đặt cơ sở đức tin của mình, là khi anh em tin chắc. Nhưng cho đến khi anh em tin chắc, nếu có một nan đề, hãy để mặc nó cho đến khi anh em tin chắc.
6
Bây giờ, Billy có lẽ đã phát ra một số thẻ cầu nguyện, mà tôi nghĩ... Đúng thế. Tôi đã bảo cậu ấy làm thế. Tôi nghĩ cậu ấy đã nói cho tôi biết cách đây một lát. Ở nơi nào đấy, tôi sẽ gọi một vài người đến với đường dây cầu nguyện sau một lát để cầu nguyện cho. Nếu thẻ các bạn không được gọi — đúng hơn là nếu được gọi, mà các bạn không tin chắc rằng Đức Chúa Trời là Đấng Chữa Lành và Ngài đang chữa lành các bạn, sẽ không ích lợi gì để đến đây, bởi vì các bạn sẽ không được chữa lành. Các bạn... Nếu các bạn có nan đề... Nếu các bạn nói, “Thôi được, bây giờ, nếu có điều gì trong đời sống tôi, tôi sẽ thật sự giải quyết ngay,” các bạn hãy làm điều đó trước tiên, và rồi trở về với đường dây cầu nguyện.
Bởi vì sự chữa lành là bánh của con trẻ. Chúng ta nhận biết điều đó. Đó là sự đền tội, và sự đền tội trước tiên được bôi xóa cho linh hồn chúng ta. Sự chữa lành luôn luôn đi trước mỗi Sứ điệp, và nó cũng có nghĩa là nhóm họp dân sự lại với nhau. Đó là một...
Nhiều người sẽ bảo trợ cho một buổi nhóm chữa lành; nhiều người muốn đến một buổi nhóm chữa lành, hay đến với Liên hoan ca nhạc, nhưng khi đó là buổi nhóm dành để cứu một linh hồn hư mất đáng thương, không có nhiều người quan tâm đến điều đó. Họ chỉ... Nhưng đó là vấn đề chủ yếu. Sự chữa lành và liên hoan ca nhạc, vân vân, chỉ là một... Như Anh Bosworth thường nói, “Đó là một miếng mồi trên lưỡi câu.” Anh em chỉ cho con cá thấy miếng mồi, chứ không phải lưỡi câu.
7
Đó chỉ là việc để có được nhiều người lắng nghe trong một lát, cho đến khi anh em thật sự trình bày với họ Sứ điệp của mình. Đức Chúa Trời đã làm điều đó trong mọi thời đại; qua mọi thời đại, luôn luôn có một Chiến Dịch Chữa lành. Nếu đó là một Chiến Dịch Chữa lành chân chính, đằng sau Chiến Dịch đó luôn luôn là một Sứ điệp. Không hề có một dấu hiệu ban cho hoàn toàn là một dấu hiệu; nó báo trước một Sứ điệp.
Tôi nghĩ sự việc cũng giống như vậy là, cách đây 17 năm, hay 18 năm, lúc bấy giờ Chúa sai tôi đi ra để cầu nguyện cho người đau. Nó đã tạo nên một cuộc phục hưng lớn giữa dân sự. Nhiều tôi tớ vĩ đại của Chúa đã đi ra trong những Chiến Dịch Chữa lành, và... Nhưng Những Chiến Dịch Chữa lành, tự thân nó, nếu anh em vẫn ở trong khuynh hướng cũ của những gì anh em đã có, không có điều gì sai; Chiến Dịch Chữa Lành đó không được sai đến từ Đức Chúa Trời. Nó phải được quan tâm trước tiên (Anh em hiểu không?), có được sự thu hút, và rồi có một Sứ điệp.
Chúa Jêsus, khi Ngài đến, chữa lành người đau, vân vân, Ngài là Đấng Tiên tri vĩ đại với hết thảy mọi người. Song khi Ngài bắt đầu nói cho họ biết Lẽ Thật Phúc âm, Ngài là Ai và Ngài đến để làm gì, lúc đó Ngài — sau đó Ngài không được ngưỡng mộ nữa. Đó là cách luôn luôn xảy ra qua mọi thời đại, và nó sẽ tiếp tục cách ấy.
8
Bây giờ, chiều hôm nay chúng ta chú ý ở đây, rồi chiều mai cũng trong thính phòng nầy. Tất cả đều vào lúc 7 giờ. Đúng thế không, anh em? [Một anh em nói, 7 giờ 30.“ - Bt] 7 giờ 30 chiều hay tối mai, và rồi tối Thứ Ba. Tôi nghĩ tối Thứ Tư cũng có. [”Không, ở Khách Sạn Ramada, Thứ Tư.“ - Bt] Tại Khách Sạn Ramada vào tối Thứ Tư. Rồi Thứ Năm, Đúng thế. Bắt đầu Hội đồng. Ý Chúa, tôi muốn được ở đây suốt thời gian đó.
Tôi ở đây, là anh em của các bạn, một người giúp đỡ trong Nước Đức Chúa Trời, để giúp anh em về bất cứ điều gì tôi có thể. Để trả lời cho nan đề của anh chị em, tôi không thể không làm điều đó. Nhưng, hãy cầu nguyện, chúng ta có thể hiểu nếu chúng ta cầu nguyện cho vấn đề đó và đến với Đức Chúa Trời về việc đó, mà không đưa ra quan điểm riêng của mình.
9
Nếu anh chị em đau yếu, tôi muốn mình có thể chữa lành cho các bạn, nhưng không ai có thể làm điều đó. Nó đã được làm xong rồi. Sự chữa lành được coi là hợp pháp trong các bạn. Chính đức tin của các bạn trong công tác đã hoàn tất mà Đức Chúa Trời đã thực hiện trên đồi Sọ (Calvary) với Chúa Jêsus Christ. Ngoài ra điều đó, không có sự chữa lành; bên ngoài điều đó không có sự cứu rỗi. Không có Giáo hội, không giáo phái, không lễ nghi nào, không có điều gì chứa đựng sự cứu rỗi linh hồn. Chúa Jêsus Christ, “Ngài đã vì sự gian ác của chúng ta mà bị thương, bởi lằn roi Ngài chúng ta được lành bịnh. Ngài đã vì sự gian ác của chúng ta mà bị thương, sự gian ác (Xin lỗi.), bởi lằn roi Ngài mà chúng ta được (hết thảy đều ở thì Quá khứ) — chúng ta được lành bịnh.” Bây giờ, dựa trên điều đó...
Tôi không có nhiều thì giờ để giảng (speak) chiều nay với anh chị em, có lẽ chỉ có 20, 30 phút, và rồi chúng ta sẽ tiến hành một đường dây cầu nguyện. Mỗi ngày, như thường lệ, nhiều người mới đến, vì thế sẽ có những thẻ Con Người mới được phát ra. Nhưng chúng ta sẽ làm hết điều đó với khả năng của mình, tất cả những gì mà Đức Chúa Trời sẽ cho phép chúng ta làm, để cầu nguyện cho mọi người đau đã đến, muốn được cầu nguyện chữa lành cho.
Nếu có một người sắp chết, đáp máy bay đến như vậy, trường hợp khẩn cấp hay điều gì đó, thế nào, các bạn có thể thấy Anh Williams, Billy Paul, hay một số người đem họ vào phòng, mà họ không muốn... Họ không thể ngồi; vì sắp chết; họ phải được chăm sóc ngay bây giờ, tại sao, đặt vào một chỗ để tôi có thể đến với họ ngay lập tức.
10
Nhưng đó đó tốt hơn; nếu anh em không ở trong tình trạng khẩn cấp, anh - anh em chỉ muốn nhận những tín điều và — niềm tin của mình, và đẩy họ qua một bên vài phút, thật khá lâu để nghe lời Kinh thánh dạy, và rồi điều Đức Chúa Trời làm về những gì Ngài đã hứa. Điều đó sẽ gây dựng đức tin. Các bạn thậm chí sẽ không cần được ở trong đường dây cầu nguyện, hoặc là không người nào cầu nguyện cho các bạn. Các bạn được chữa lành rồi, nếu có thể tin điều đó hoàn toàn. Đó là mục đích của nó, để dành cho anh em, đưa các bạn đến chỗ ý thức những gì Chúa Jêsus đã làm cho anh em.
Không cần đến đây và quì gối, cầu nguyện suốt cho đến khi các bạn — cho đến khi các bạn được cứu. Các bạn đã được cứu rồi, nhưng phải tin nhận điều đó. Sự cầu nguyện của các bạn không thực hiện điều đó. Bởi đức tin mà được cứu, không phải bởi lời cầu nguyện. Nhưng bởi đức tin các bạn được cứu: sự chữa lành cũng giống như vậy. Tôi tin chắc hết thảy chúng ta đều hiểu điều đó.
11
Nếu có những người lạ trong cổng chúng ta, chúng ta muốn anh em biết điều đó, như cho chính tôi, hay nhóm mà tôi ở với nầy, những Thương Gia Tin Lành Phúc âm Trọn Vẹn nầy, chúng tôi không đại diện cho tổ chức giáo phái nào. Chúng tôi chỉ đại diện cho những tín hữu Cơ-đốc trong mọi giáo phái. Mọi người đều được hoan nghênh. Chúng tôi rất vui mừng vì sự có mặt của quí vị. Quí vị nói, “Ồ, tôi thuộc Giáo hội nào đó, tôi có thể được cầu nguyện cho không?” Vậy thì, thậm chí quí vị không phải thuộc về Giáo hội nào, không phải làm điều gì ngoài việc đến đây tin Đức Chúa Trời. Đó là tất cả những gì quí vị cần làm. Đức Chúa Trời làm phần còn lại.
12
Bây giờ, tôi - tôi làm cũ mòn một quyển Kinh Thánh, kể từ khi tôi bắt đầu những Chiến Dịch Chữa Lành, hay đúng hơn là cầu nguyện cho người đau. Tại Houton, Texas, tôi được Anh Kidson và nhóm của anh cho tôi một quyển Kinh Thánh cách đây nhiều năm, cách đây 18 năm. Tôi đã làm rách quyển Kinh Thánh đó, đi khắp nơi, khắp thế giới, cho đến nỗi nó hoàn toàn bị rách, những trang rời ra.
Tôi đã được cho một quyển Kinh thánh mới. Điều lạ... Tôi không mê tín; và tôi hi vọng anh em đừng nghĩ tôi là mê tín dị đoan. Khi tôi được cho quyển Kinh thánh nầy, có 2 dây ruy băng để đánh dấu. Đó là quyển Kinh thánh giống như tôi đã có.
13
Anh Kidson đã cho tôi một quyển là Kinh Thánh Scofield. Bây giờ, không phải vì tôi đồng ý với Ông Scofield về những ghi chú của ông... Bây giờ, có lẽ một số anh em đồng ý, một số không, nhưng tôi chỉ để cho anh em biết rằng tôi thật sự không nhận Kinh Thánh Scofield bởi vì tôi tin điều đó. Bởi vì ông ấy đã bỏ bớt một số đoạn. Đó là một trong những quyển Kinh Thánh đầu tiên của tôi, và tôi chỉ đọc nó như thế. Tôi cứ giữ Kinh thánh tương tự. Mà tôi — nếu có được quyển Kinh thánh của Thompson Chain, chắc hẳn sẽ tốt hơn nhiều. Tôi có thể tìm thấy chủ đề của mình nhanh hơn dựa trên một Lời Tham chiếu* [các câu gốc liên quan] của Bản Kinh thánh Thompson Chain Reference*.
Nhưng khi tôi mở Kinh Thánh, nơi có dải ruy-băng nhỏ đầu tiên trong Kinh Thánh là một điều rất lạ. Là khi Sa-lô-môn dâng Đền thờ của Đức Chúa Trời, sự vinh quang của Đức Chúa Trời đầy dẫy, Sự Vinh Hiển Chúa trong Đền thờ, đến nỗi các Thầy Tế lễ không thể hầu việc được.
Rồi dây kế tiếp nằm chỗ E-xơ-ra trở lại và dâng Đền thờ.
Và — sợi ruy băng thứ 3, vợ tôi làm cho tôi đặt vào trong quyển Kinh Thánh. Mà không biết, có tên tôi trong đó, và vân vân, nằm ở Mác 1:12. Nàng chỉ đặt nó vào quyển Kinh Thánh, và nó nằm ở đó. Đó là câu, “Nếu các ngươi nói với núi nầy, 'Hãy dời đi.'...” Hết thảy anh em đều biết khi nào câu Kinh Thánh đó ở trong tâm trí tôi, băng ghi âm của anh em, đó là khi những con sóc đến đúng lúc, vào trong đó hoàn toàn chính xác.
14
Sau đó một điều lạ đã xảy ra, bức hình làm dấu con chim cổ đỏ tôi ưa thích, một giống chim nhỏ có ngực màu đỏ. Như huyền thọai đã kể, trước đây nó là con chim màu nâu; nhưng ngày nọ có một Người đang hấp hối trên cây thập tự, và nó cảm thấy thương tiếc cho Người đó đến nỗi đã bay đến cố hết sức nhổ những cây đinh ra khỏi Người, và Huyết Người đã thấm sang ngực nhỏ bé của nó, từ đó nó có một cái ngực màu đỏ. Đó cũng là cách tôi - tôi muốn gặp Đấng Cứu Rỗi của mình, bằng Huyết Ngài trên — bên trên ngực trong lòng tôi.
Rồi buổi nhóm đầu tiên của tôi, Sứ điệp tôi giảng ở đây, là ở Phoenix, Arizona. Phoenix là không ngoài điều gì đó có thể dấy lên. Đó là điều Đức Chúa Trời làm. Ngài không lấy đi điều gì, mà dấy lên điều gì đó từ đấy.
Sứ điệp của tôi chiều nay có chủ đề, trong 30 hay 40 phút kế tiếp, “Sự Nghịch Lý.” Tôi muốn đọc từ lời Kinh thánh mà...
15
Cách đây vài năm, tôi sẽ nhận một quyển Kinh Thánh, để anh em trao cho tôi quyển Kinh Thánh, khi lần đầu tiên tôi bắt đầu chức vụ; và chỉ lấy Kinh thánh của anh em, nhiều anh em đã thấy tôi làm điều đó, cứ giữ nó mở ra như thế, và nói, “Lạy Chúa, Sứ điệp ở đâu với con?” Nó đã mở ra Giô-suê chương 1, bất cứ Kinh Thánh nào mà anh em trao cho tôi.
Cho đến một đêm nọ khải tượng đã đến với tôi, mà anh em đã quen thuộc, tôi đã thấy Kinh Thánh đó từ trên trời xuống, và một bàn tay có cổ áo sơ mi như thế nầy, đưa xuống 9 câu trong Sách Giô-suê.
Đó là chỗ tôi đang đọc chiều nay cho việc đọc — hay đọc lời Kinh thánh của tôi. Chủ đề của tôi tìm thấy trong câu thứ 10 và — tôi muốn nói chương thứ 10 và câu thứ 12.
Nhưng trước khi chúng ta mở Kinh thánh, chúng ta hãy cúi đầu một lát. Bây giờ, chúng ta cúi đầu và cúi cả lòng mình, hãy suy nghĩ điều nầy. Chúng ta đừng coi đây chỉ là một buổi nhóm bình thường; chúng ta có những điều nầy mọi lúc. Nhưng hãy cầu nguyện với Chúa, mỗi người chúng ta, vì đây là một điều lạ thường, đến mức Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng ta liên tục suốt buổi nhóm.
16
Kính lạy Cha Thiên thượng, chúng con biết vì đặc ân lớn và cao quí nầy được ở Phoenix đây chiều hôm nay, nhóm nhau lại trong thính phòng lớn nầy, giữa dân sự nầy. Giờ đây, chúng con gần như đến gần với Lời. “Và Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng con.” Cầu xin Lời sẽ trở nên xác thịt lần nữa, Chúa ôi, Lời sẽ tuôn đổ qua Hội Thánh Ngài và dân sự Ngài, làm trọn những Lời hứa của thời đại.
Vì chúng con nhận biết rằng chúng - chúng con đang đến gần giờ ấy, giờ đang cạn kiệt. Nó nghiêng về phía đời đời. Chúng con ở vùng duyên hải miền Tây. Như nền văn minh đi từ phương Đông đến phương Tây, Phúc âm cũng đã đi lại như vậy. Giờ nầy, không còn nơi nào để đi ngoài việc trở lại phương Đông. Nó đã hoàn tất.
Chúng con cầu xin, Cha trên trời ôi, đây sẽ là thời giờ dành cho hết thảy chúng con, để chúng con có thể ý thức về Sự Hiện Diện của Thánh Linh, Tác Giả của Lời nầy, trở lại trong tòa nhà đền tạm bằng xác thịt, biểu lộ chính mình Ngài cho chúng con bằng sự tha thứ tội lỗi, tha thứ mọi gian ác của chúng con, với sự đảm bảo rằng Ngài sẽ không quy tội cho người tin, bằng sự đảm bảo đó. Ngài cũng chữa lành những yếu đuối của chúng con, đem nhiều người ra khỏi xe lăn, rời khỏi những chiếc nạng; và ban thị lực cho kẻ mù; gia thên nhiều ngày cho những kẻ sắp chết với những căn bệnh kinh khủng, như ung thư lao phổi, và những căn bịnh mà cơ thể vật lý chúng con không thể chịu được. Vượt xa ngoài giới hạn của điều đó, nhưng Chúa ôi, Ngài hành động vượt xa khỏi giới hạn của mọi sự nghiên cứu khoa học. Ngài vượt ra ngoài mọi lý lẽ. Xin ban ơn cho các đầy tớ Ngài chiều nay, nói và nghe Lời Ngài về đề tài “Sự Nghịch Lý.” Chúng con cầu xin nhơn Danh Chúa Jêsus. A-men!
17
Bây giờ, trong Kinh Thánh, Sách Giô-suê chương thứ 1, và Giô-suê chương thứ 10. Chương 1 và câu 1...
[1] Sau khi Môi-se, tôi tớ của Đức Giê-hô-va, qua đời, Đức Giê-hô-va Phán cùng Giô-suê, con trai của Nun, tôi tớ của Môi-se, mà rằng: [2] Môi-se, tôi tớ Ta, đã chết; bây giờ ngươi và cả dân sự nầy hãy đứng dậy đi qua sông Giô-đanh, đặng vào xứ mà Ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên. [3] Phàm nơi nào bàn chân các ngươi đạp đến, thì Ta ban cho các ngươi, y như Ta đã Phán cùng Môi-se. [4] Địa phận các ngươi sẽ lan ra từ đồng vắng và Li-ban nầy cho đến sông cái, là sông Ơ-phơ-rát, tràn cả xứ dân Hê-tít cho đến biển cả về hướng mặt trời lặn.
[5] Trót đời ngươi sống, sẽ chẳng ai chống cự được trước mặt ngươi. Ta sẽ ở cùng ngươi như Ta đã ở cùng Môi-se; Ta sẽ không lìa ngươi, không bỏ ngươi đâu. [6] Hãy vững lòng bền chí, vì ngươi sẽ dẫn dân nầy đi nhận lấy xứ mà Ta đã thề cùng tổ phụ ban cho chúng nó.
[7] Chỉ hãy vững lòng bền chí, và cẩn thận làm theo hết thảy Luật pháp mà Môi-se, tôi tớ Ta, đã truyền cho ngươi; chớ xây qua bên hữu hoặc bên tả, để hễ ngươi đi đâu cũng đều được thạnh vượng. [8] Quyển sách Luật pháp nầy chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm, hầu cho cẩn thận làm theo mọi điều đã chép ở trong; vì như vậy ngươi mới được may mắn trong con đường mình, và mới được phước.
[9] Ta há không có Phán dặn ngươi sao? Hãy vững lòng bền chí, chớ run sợ, chớ kinh khủng; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi.
[Anh Branham đọc Giô-suê 10:12-14. - Biên tập]
[12] Ngày mà Đức Giê-hô-va phó dân A-mô-rít cho dân Y-sơ-ra-ên, thì Giô-suê thưa cùng Đức Giê-hô-va tại trước mặt Y-sơ-ra-ên, mà rằng: Hỡi mặt trời, hãy dừng lại trên Ga-ba-ôn; Hỡi mặt trăng, hãy ngừng lại trên trũng A-gia-lôn!
[13] Mặt trời bèn dừng, mặt trăng liền ngừng, Cho đến chừng dân sự đã báo thù quân nghịch mình. Điều đó há không có chép trong sách Gia-sa sao? Mặt trời dừng lại giữa trời, và không vội lặn ước một ngày trọn.
[14] Từ trước và về sau, chẳng hề có ngày nào như ngày đó, là ngày Đức Giê-hô-va có nhậm lời của một người; vì Đức Giê-hô-va chiến cự cho dân Y-sơ-ra-ên.
18
Cầu xin Chúa gia ơn cho việc đọc Lời Ngài. Bây giờ, chủ đề tối nay: “Sự Nghịch Lý.”
Bây giờ, chữ “nghịch lý, ngược đời,” như tôi vừa tìm kiếm và tin chắc rằng - rằng tôi đúng; chữ “paradox” có nghĩa theo (tự điển) Webster, “đó là điều gì đó không thể tin được, nhưng nó có thật.” Vậy thì, các bạn biết đấy, tôi đã nghe người xưa nói, rằng - rằng, “Sự Thật thì (Điều mà họ gọi đó là gì?) — lạ nhiều hơn tưởng tượng,” sự thật là thế. Bởi vì khi một người nói cho biết sự thật, đôi lúc nó rất lạ.
19
Tôi biết một trong những người bạn của tôi ở trên Colorado. Họ đã nghiên cứu, định nghiên cứu về con nai sừng tấm. Có 21 cái gạc của nai sừng tấm trong đàn. Và bạn tôi, khi - khi trở lại đó đi săn, vì những người bảo vệ rừng đi lên. Họ đã phải trả 1 giá lớn, đã có sự bảo tồn môi trường thiên nhiên, và những chiếc xe chạy trên tuyết băng, để đi trở lại và có sự nghiên cứu nai sừng tấm. Anh ấy nói, “Anh không nên tiêu hết số tiền đó. Tôi có thể nói cho anh biết có bao nhiêu nai sừng tấm trở lại nơi đó.” Họ chỉ cười nhạo anh. Nói, “Bao nhiêu?”
Anh nói, “Có 19. Có 21 con nhưng tôi đã giết hết 2 con.”
Người bảo vệ rừng cười anh. Anh em chỉ được phép giết một con, anh em biết đấy. Anh ta nói, “Đúng thế. Tôi biết anh đã giết.”
Anh ấy nói, “Thôi được, đó là điều tôi đã làm. Có 21 con nai sừng tấm, và tôi đã giết 2 con.”
Người bảo vệ rừng chỉ cười anh và đi trở lại. Đó là điều đã xảy ra ở đó, 19 con nai sừng tấm.
Anh ta quay lại với tôi, nói, “Ông thấy đấy, thưa Mục sư, chỉ nói sự thật; người ta sẽ không tin.” Hiểu chứ? Cứ nói sự thật, vậy chắc chắn nó lạ hơn điều tưởng tượng.
20
Giô-suê ở đây là một Sách; thực sự nó là Sách về sự cứu chuộc của Cựu Ứơc. Giô-suê, chúng ta phải nhìn nhận là điều đó, Sách của sự cứu chuộc. Bởi vì đó là... Sự cứu chuộc có 2 phần. Sự cứu chuộc ở bất cứ nơi nào đều có 2 phần. Đó là, nó ở “bên ngoài ”và “vào bên trong.” Mất 2 phần để làm nên sự cứu chuộc, “Bên ngoài” và “bên trong.”
Môi-se tượng trưng cho luật pháp đã mang họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô, ngược lại Giô-suê tượng trưng cho ân điển đã đem họ vào miền đất hứa. Cách khác là, luật pháp và ân điển là 2 khía cạnh của mạng lệnh Đức Chúa Trời. Vậy thì, Môi-se là luật pháp đem họ ra, còn Giô-suê đem họ vào.
Nó cũng đại diện cho điều gì đó dành cho chúng ta ngày nay. Bây giờ, nó đại diện như khi họ ở trong cuộc hành trình, đến từ - từ xứ Ê-díp-tô vào một miền đất hứa, chúng ta cũng ra khỏi một thế gian của Ê-díp-tô, những sự hỗn loạn, trên đường chúng ta đến miền đất hứa. “Trong nhà Cha Ta có nhiều lâu đài; bằng chẳng vậy, Ta sẽ chẳng nói cùng các ngươi,” Giăng 14: đến chỗ “ra ngoài”, đi “vào trong.”
21
Chính luật pháp mang chúng ta đến nhận thức chúng ta sai trật, nhưng ân điển tha thứ chúng ta. Luật pháp không có hi vọng về sự cứu chuộc, bởi vì điều đó... Để hoàn tất điều đó... Không có ân điển trong điều đó, bởi vì luật pháp chỉ chỉ ra rằng quí vị là tội nhân, nhưng ân điển nói cho quí vị biết cách để ra khỏi điều đó. Luật pháp là viên cảnh sát đưa các bạn vào trong tù, những sự cứu chuộc là Đấng đến trả giá cho sự tốt đẹp của các bạn; “Và ”ra khỏi“ mà ”đi vào,“ vào trong ân điển.
Ê-phê-sô. Bây giờ, chúng ta thấy sự việc cũng giống như vậy; Cựu Ứơc... Tôi nghĩ Sách của Giô-suê nầy thích hợp. Một từ thích hợp cho điều đó sẽ là Sách Ê-phê-sô của Cựu Ứơc. Sách Ê-phê-sô của Cựu Ứớc, sẽ là điều tốt để đặt đề tựa cho sách Giô-suê, vì nó thích hợp với điều nầy.
22
Chúng ta thấy Giô-suê đại diện cho ân điển, hay sự giải hòa nào đó, không thể tồn tại đồng thời với luật pháp.
Sứ điệp nào hướng tới dân sự cũng vậy, không trùng lặp với Sứ điệp quá khứ. Nó sẽ không lặp lại. Đó là sự rắc rối của chúng ta ngày nay. Chúa Jêsus Phán, “Không ai xé một miếng áo mới mà vá áo cũ. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu vậy, rượu làm vỡ bầu, rượu mất và bầu cũng chẳng còn.” Chúng không thể chịu đựng được điều đó.
Giô-suê không thể đi vào chức vụ của mình chút nào cho đến khi Môi-se qua đời. Cho nên anh em thấy ngay ở câu đầu tiên ở đây, “Môi-se, tôi tớ Ta, đã chết; bây giờ hãy đứng dậy đưa dân sự nầy vào miền đất hứa.” Môi-se, đại diện cho luật pháp, đã phục vụ thời đó. Đó là — luật pháp đã thích hợp thời gian đó.
23
Họ đã khởi hành ra đi, bắt đầu với ân điển. Trước khi có luật pháp, họ đã có ân điển. Trong lúc còn ở xứ Ai-cập, không có luật pháp; không có luật pháp nào ở dưới đó, chỉ có những Thầy Tế lễ, vân vân, nhưng họ đã không có luật pháp nào. Luật pháp chưa được ban cho. Ân điển đã ban cho họ 1 đấng Tiên tri. Ân điển cũng đã ban cho họ 1 sự đền tội, chiên con làm của lễ. Chúng ta đang đi vào điều đó tuần nầy về của lễ hi sinh, huyết, bởi vì sự chữa lành của anh chị em nằm ở đó. Vì thế... Sự đền tội đã được sắm sẵn trước khi có luật lệ nào. Ân điển đã có trước luật pháp, trong suốt thời kỳ luật pháp và sau luật pháp.
Giô-suê cũng vậy, đại diện cho ân điển, đã tiến lên cùng với luật pháp, nhưng không thể có hiệu lực chừng nào luật pháp còn hoàn toàn chiếm chỗ của nó.
Hội Thánh thế gian trong Thời kỳ Sau Rốt nầy cũng vậy. Nó tiến lên, nó đã đóng vai trò của mình, nhưng sẽ đến một lúc nó phải dừng lại. Phải thực hiện điều đó. Phải là một Hội Thánh Ê-phê-sô của cuộc hành trình nầy. Hãy xem.
Ở khía cạnh nào đó luật pháp không thể cứu tội nhân, như tôi đã chỉ ra. Nó không thể. Do đó miền đất hứa đại diện cho thời kỳ ân điển. Xem đấy, Môi-se không thể đem họ vào miền đất hứa, vào trong cuộc hành trình ấy.
24
Nếu anh em để ý, trong cuộc hành trình đó, có có 3 giai đoạn trong cuộc hành trình của mình. Đầu tiên là sự chuẩn bị bằng đức tin đi xuống xứ Ê-díp-tô, dưới ảnh hưởng của chiên con làm của lễ. Rồi họ đi qua Biển Đỏ, vào trong — đồng vắng của sự phân rẽ, đại diện cho giai đoạn khác của cuộc hành trình.
Vì dưới sự chuẩn bị, khi hết thảy họ đã sẵn sàng, lúc đó họ đến - đến Biển Đỏ, ở đó bị thất bại lần nữa. Dân sự đã không tin, sau khi chứng kiến nhiều điều Đức Chúa Trời đã làm cho họ. Họ vẫn không tin. Đức Chúa Trời đã mở Biển Đỏ đem họ qua, chúng ta đã được dạy rằng hết thảy dân sự đều đã chịu phép Báp-têm bởi Môi-se dưới Đám Mây và biển.
25
Lúc ấy, họ đã chịu phép Báp-têm, ăn năn, chịu phép Báp-têm, và đi ra bước đi trong đời sống mới, vào miền đất mới, trong một cuộc hành trình mới, ở giữa một dân mới, và bàn tay của Đức Chúa Trời ở trên họ. Nhưng cuối cùng đến chỗ trong bước đi nầy, họ đã không thỏa mãn với bước đi ân điển của mình. Họ phải đến với một điều gì mà chính họ có thể làm.
Đó là những gì dân sự ngày nay suy nghĩ về sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ), hay bất cứ công việc việc nào của ân điển của Đức Chúa Trời, có điều gì đó các bạn phải làm. Các bạn ơi, không có điều gì các bạn phải làm ngoài việc tin, chỉ tin Đức Chúa Trời.
Nếu họ tiếp tục... Lời hứa đã không được ban cho họ dưới ảnh hưởng luật pháp. Lời hứa được ban cho trước luật pháp, không có bất cứ điều kiện nào với nó, “Ta đã ban cho các ngươi xứ nầy; cứ đi vào nhận lấy nó.” Nhưng trước khi họ đi đến với Lời hứa ấy, họ đã quyết định chính họ phải làm điều gì đấy.
Điều đó, chúng ta vẫn còn tìm thấy giữa con người. Chúng ta có khuynh hướng sống cách đó, “Có điều gì đấy chúng ta phải làm.” Chúng ta cảm thấy thế, chúng ta cũng phải có điều gì trong đó.
Các bạn thật sự có điều gì trong đó; đó là sự đầu phục của các bạn về những ý riêng, những ý riêng của các bạn với ý chỉ và ý tưởng của Đức Chúa Trời Toàn Năng, và nó đã được hoàn tất. Tất cả chỉ có thế thôi. Cứ nắm lấy Lời hứa của Ngài, đừng nghĩ về điều gì khác. Bước đi bằng điều đó, và Đức Chúa Trời làm phần còn lại của nó.
26
Sau đó họ muốn có luật pháp. Đức Chúa Trời luôn ban cho sự ao ước trong lòng bạn; Ngài đã hứa vậy. Nhưng chúng ta thấy, khi họ quay bước từ phía những gì Đức Chúa Trời đã hứa ban đầu với họ, lúc ấy đó là một gai nhọn trong xác thịt cho đến khi luật pháp được lấy đi, đến khi Chúa Jêsus Christ đến và chịu khổ hình để lấy đi luật pháp. Nó là gai nhọn đâm vào xác thịt.
Bất cứ điều gì mà các bạn tự cố gắng làm, sẽ luôn luôn dẫn đến sự ô nhục của các bạn. Nó sẽ dẫn đến sự bất lợi cho các bạn. Chỉ tin Đức Chúa Trời cách đơn sơ, và điều an tâm về điều đó. Những gì Đức Chúa Trời đã hứa, “Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời, Đấng Chữa lành mọi bịnh tật ngươi, nếu trong vòng các ngươi có người đau yếu, hãy cho mời các Trưởng lão của Hội Thánh.” Những công việc Ngài đã hứa, Chúa sẽ làm trong Hội Thánh Ngài.
27
Tại sao chúng ta phải chấp nhận những tổ chức, vân vân, điều đó có được chép ra từ Kinh thánh không? Xem đấy, nó - nó trở nên một gai đâm trong xác thịt. Đây là Thời kỳ Cuối cùng, chúng ta gặp lại điều đó, mặt đối mặt; điều đó tùy vào các tín hữu Giám lý, Báp-tít, Trưởng lão, và bất cứ cái gì. Anh - anh em không thể tiếp tục; anh em phải trở về với Phúc âm trọn vẹn hoàn toàn. Nó được làm cho con người trọn vẹn bởi một Đức Chúa Trời hoàn hảo Đấng đã trở nên xác thịt và ở giữa chúng ta. Chúng ta biết rằng những điều đó có thật.
28
Bây giờ, vậy nếu chúng ta để ý, hành trình của họ trong đồng vắng là nơi dân Y-sơ-ra-ên đã từng phạm những lỗi lầm lớn nhất của mình cho đến đồi Gô-gô-tha, là khi (Xuất Ê-díp-tô ký 19) họ chấp nhận luật pháp thay cho ân điển. Họ đã có ân điển. Họ đã có đấng Tiên tri. Họ đã có chiên con làm của lễ hi sinh. Họ đã có sự cứu chuộc. Họ đã được mang qua Biển Đỏ. Họ đã được chữa lành mọi thứ bịnh tật. Họ đã có nước văng ra từ một hòn đá bị đập. Họ đã có ma-na từ trời. Mọi thứ họ cần đã được chu cấp mà họ vẫn muốn có điều gì khác.
Bây giờ, đó là một hình bóng hoàn hảo về những người Ê-phê-sô chúng ta ngày nay, một cách chính xác. Chúng ta đi ra dưới ảnh hưởng của Lu-te; chúng ta đã trải qua sự nên thánh dưới ảnh hưởng của Giám lý; và đi vào sự khôi phục dưới ảnh hưởng của Ngũ tuần, hoàn toàn chính xác giống như nó đã xảy ra, hành trình trong đồng vắng. Khi Đức Chúa Trời đem chúng ta ra, chúng ta thật sự rất tốt. Nhưng chúng ta đã làm gì Muốn giống như các dân còn lại. Vậy thì chúng ta thấy rằng ân điển là điều duy nhất đem chúng ta qua, không bao giờ là luật pháp.
29
Giô-suê ở đây là một hình bóng của chức vụ Thời kỳ Sau Rốt. Bây giờ, nên nhớ 3 giai đoạn đó của cuộc hành trình. Hết thảy luật pháp phải thôi, trước tiên luật pháp và mọi thứ phải chấm dứt, để Giô-suê... Giô-suê là từ cũng giống như Jêsus, “Đức Giê-hô-va-Đấng Cứu Thế”, đã đem họ từ đồng vắng vào trong miền Đất hứa. Nào, tôi biết nhiều người tin là...
Tôi không muốn tranh cãi với các học giả, nhưng nhiều người có ý nghĩ rằng đất hứa tượng trưng cho Thiên đàng. Nó không thể tượng trưng cho Thiên đàng. Nó không thể được, bởi vì họ đã có những cuộc chiến tranh, những bịnh tật, những sự xáo động, cùng mọi thứ khác trong miền đất hứa. Nó không tượng trưng cho miền đất hứa.
30
Nhưng anh em để ý, ngay trước khi họ hoàn toàn bước vào miền đất hứa, tất cả những sự khác biệt mà — đã nổi lên giữa họ. Họ... Một trong những điều lớn nhất là Cô-rê. Ông ta đã không muốn quyền lãnh đạo một người nầy. Đa-than, và họ đã đến trước Môi-se như thế nào cố nói với ông rằng “Sứ điệp phải có ý nghĩa thế nầy,” và đặt một sự thông giải khác lạ với nó, những ý riêng của họ về Sứ điệp là gì. Mọi người trong số họ đã hư mất, mọi người.
Chúa Jêsus Phán, “Không một người nào trong số họ mà không hư mất.”
Họ nói rằng, “Tổ phụ chúng ta đã ăn ma-na trong đồng vắng trong thời gian 40 năm.” Tin Lành Giăng 6.
Chúa Jêsus Phán,, “Và hết thảy họ đều chết.”
“Chết” có nghĩa là “bị phân cách đời đời.” Hết thảy họ đều chết, tuy nhiên họ đã tận hưởng Sứ điệp, đã ăn ma-na rơi xuống đó. Không phải ma-na nào khác, ma-na thật.
31
Nhưng khi đến lúc Ba-la-am xuất hiện với giáo lý giả của ông, đã nói rằng, “Hết thảy chúng ta là một. Tại sao chúng ta không đi đến với nhau và để con cái chúng ta cưới gả với nhau? Chúng tôi là một dân lớn. Chúng tôi sẽ làm cho các bạn lớn như chúng tôi.” Bây giờ, bất cứ người nào có sự hiểu biết thuộc linh thông thường có thể thấy chính xác sự việc giống như vậy ngay ngày hôm nay, cưới hết thảy với nhau. Đó là tội không thể tha thứ. Đó là tội của dân Y-sơ-ra-ên không bao giờ được tha thứ.
Nhưng rồi Giô-suê đã dấy lên để xuất hành.
32
Bây giờ, trong Khải huyền chương thứ 6, chúng ta được dạy dỗ, tôi nghĩ Khải huyền chương 6, đúng thế, về 7 Ấn. Điều đó được cho là... Sách đã được đóng ấn với 7 sự mầu nhiệm, hay 7 Ấn, Khải huyền chương 6. Trong thời sau rốt, Khải huyền chương thứ 10, trong Khải huyền chương 10, chúng ta thấy rằng Hội Thánh Lao-đi-xê, Sứ giả cuối cùng của Thời đại cuối cùng, trong suốt thời gian nói tiên tri của mình, 7 Ấn sẽ được mở, 7 sự mầu nhiệm, 7 sự mầu nhiệm gấp lại đã được mở ra.
Mọi thời đại đều có điều gì đó mở ra cho nó. Nhà cải chánh đã không có thì giờ để quan tâm đến điều đó.. Trong thời Luther, ông chỉ giảng về sự xưng công bình bởi đức tin. Ông chết, họ đã lập Giáo hội. Sau đó đến John Wesley, ông giảng về sự nên thánh. Nó đã có ở đấy. Và rồi đến Ngũ tuần.
33
Nhưng chúng ta được hứa, theo Khải huyền chương 10, và theo Ma-la-chi 4, Tin Lành theo Thánh Lu-ca 22: 17, vân vân, ở đó bắt đầu đến một Hội Thánh Ê-phê-sô với điều nầy. Có Lời hứa với nó, thưa các bạn. Phải đến một Hội Thánh Ê-phê-sô, mà 7 sự mầu nhiệm về Lời Đức Chúa Trời phải được tỏ lộ. Điều nầy xảy ra ở trong Thời Đại Hội Thánh Lao-đi-xê. Tôi tin rằng chúng - chúng ta đang ở đó.
Tôi tin chúng ta ở ngay trong những bóng dáng về sự đến của Con Đức Chúa Trời. Như Giô-suê, ngay trước khi Hội Thánh Ê-phê-sô dấy lên, Giăng Báp-tít cũng đã dấy lên ngay trước khi Hội Thánh Ê-phê-sô theo sau. Chúng ta được hứa một Hội Thánh Ê-phê-sô khác, Nó đã được nói trước ở trong lời Kinh thánh đây; do đó, tôi nghĩ rằng chúng ta đang sống trong Thời Đại Hội Thánh Ê-phê-sô lần nữa. Trở về lại với... Chúng ta được hứa rằng những gì bỏ lại trong suốt 7 Thời Đại Hội Thánh...
34
Bây giờ, các bạn không thể thêm điều gì vào Sách hay lấy bớt điều gì khỏi Nó. Khải huyền 22:18 nói vậy, “Nếu ai thêm hay bớt điều gì vào sách tiên tri nầy điều gì, thì Đức Chúa Trời sẽ cất lấy phần họ về Cây Sự Sống.” Vậy thì, chúng ta không thể thêm hoặc bớt.
Vì thế cho nên, chúng ta biết rằng Lu-te không thể hiểu được điều đó; Wesley, vân vân, những nhà cải chánh, Knox, Finney, Calvin, và tiếp theo đó, vân vân, họ không hiểu điều đó chút nào, nhưng những gì họ có là Lẽ thật Phúc âm.
Nhưng bây giờ trong Thời kỳ Sau Rốt, chúng ta được ban cho sự hiểu biết bằng Lời, rằng chúng ta sẽ hiểu điều đó, bởi vì sẽ đến một Thời Đại Hội Thánh Ê-phê-sô với điều đó. Và chúng ta ở đây. Vậy thì, sự ngược đời... Tôi sẽ để lại điều đó lưng chừng, bởi vì tôi chỉ có khoảng 10 phút nữa và rồi chúng ta sẽ có đường dây cầu nguyện. Sự nghịch lý...
35
Có một số người ngày hôm nay, không tin vào phép lạ. Họ nói thật sự không thể tin rằng có chuyện như những phép lạ trong thời đại hiện nay. Thế đấy, tôi không muốn nói điều gì tồi tệ về người đó, nhưng họ bị liệt về tâm linh. Họ - họ bị mù thuộc linh. Họ không có thị lực thuộc linh hay những cảm xúc thiêng liêng chút nào. Bởi vì không người nào có thể ngồi trong một đám đông, ở khía cạnh nào đó Thánh Linh đang giáng xuống, cho dù người đó, hay chị đó hoàn toàn là một tội nhân, nhưng họ chỉ mù không cảm thấy Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời, trong khi anh chị em thấy Lời Ngài đã hứa đang được ứng nghiệm. Thế thì anh chị em phải là bị tê liệt; và khi thấy điều đó với đôi mắt riêng của mình mở ra về những điều đang xảy ra, vậy anh chị em phải là đui mù thuộc linh; tôi không nói thuộc thể. Nhưng chắc chắn có thể là đui mù thuộc linh và có 20 mấy tầm nhìn vật lý.
36
Anh chị em nhớ Ê-li ở dưới — Đô-than, khi ông đi ra và khiến cả đoàn quân ấy bị mù không? Kinh Thánh nói ông đã làm điều đó. Và dẫn họ vào ngay trong nơi mai phục, vì họ không biết ông là ai. Tuy nhiên có một điều được cho là hoàn toàn chính xác, là ông đã đi ngay đến chỗ họ. Nhưng họ bị mù.
Anh chị em có thể đứng trong Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời hằng sống; anh chị em có thể ở dưới sự xức dầu của Thánh Linh và thấy Thánh Linh đang vận hành, mà Thánh Linh vẫn sẽ không đụng đến các bạn. Các bạn có thể hiểu những gì Đức Chúa Trời đã Phán, giảng dạy với các bạn hoàn toàn và rồi đã biểu hiện, mà vẫn sẽ không đi vào, không tin nó, thế thì, có — các bạn ở xa ngoài giới hạn đạt đến. Các bạn bị điếc rồi, bị liệt, đui mù, bị chết rồi. Họ hoàn toàn...?...
37
Thế gian. Tôi tự hỏi, nếu cũng con người đó không tin vào phép lạ, tôi tự hỏi họ có thể chỉ là những việc mà có thể, điều đó có thật, là những việc đã được khoa học chứng minh... Tôi tự hỏi các bạn có thể là nhà khoa học, hay bất cứ ai không tin vào phép lạ, giải thích cho tôi làm sao thế gian nầy đứng trong quĩ đạo của nó. Làm thế nào nó giữ đúng thời gian chung quanh xích đạo và cách di chuyển, và thật sự hòan hảo? Chúng ta không có máy móc, một cái đồng hồ, hay bất cứ thứ gì có thể giữ đúng giờ như thế; nó sẽ tay đổi vài phút mỗi tháng. Nhưng mặt trời đó hoàn toàn đúng giờ. Hàng ngàn năm quay đều, nó không hề dời chuyển. Hoàn hảo một cách chắc chắn.
38
Làm sao mặt trăng, hàng tỉ dặm cách xa trái đất, vẫn có thể điều khiển thủy triều. Hãy nói cho tôi biết làm thế nào chúng ta sống trong thiên hà nầy, làm sao mặt trăng có thể có ảnh hưởng với mặt nước trên trái đất? Hãy nói cho tôi biết điều đó đã được làm như thế nào cách khoa học. Nó không thể được thực hiện, bởi vì không có phương cách nào nói cho biết điều đó. Nhưng Chúa Trời đặt để mặt trăng để theo dõi biển cả. Khi mặt trăng bắt đầu quay trở lại, thì trái đất quay đi, tại đây thủy triều dâng lên. Nhưng khi thức dậy sáng hôm sau, nhìn lại cách nầy, thủy triều chạy lại chỗ của nó. Nó là người canh đêm.
Các bạn nói, “Ồ, đó chỉ là trên bờ biển.” Không.
Điều đó ở ngay trên Arizona đây, ngay phía sau bang Kentucky, bất cứ nơi nào các bạn đào một cái lỗ xuống đất sâu đủ để tìm thấy nước muối, các bạn sẽ thấy, khi thủy triều đi ra, nước muối đi xuống vào trong ống. Khi thủy triều đi vào, nó sẽ đẩy nước ra, cách bờ biển hàng trăm dặm.
Chúng ta có thể giảng một bài về điều đó. Cho dù thế nào đi nữa Đức Chúa Trời tuyệt diệu biết bao. Ngài ở trong sự vinh hiển không gì ngoài trật tự của Ngài ở đó chỉ có ảnh hưởng tương tự trên toàn thế giới và bất cứ ai nắm giữ Lời hứa. Trật tự của Ngài được đưa ra. Ngài có luật thiên nhiên, và - và chúng sẽ tuyệt đối tự thực hiện đúng với Ngũ tuần hay thời gian khác nào. Bất cứ lúc nào Đức Chúa Trời hứa, Ngài sẽ vẫn ở với chương trình đó không quan tâm dân sự ở đâu, cách xa bao nhiêu ngàn năm đi nữa. Luật pháp Ngài vẫn không hề thay đổi.
39
Hạt giống đã rơi xuống đất như thế nào, và nó bén rễ, sanh ra sự sống lần nữa. Trông giống như, nếu nó đã từng sanh ra sự sống chắc hẳn nó sẽ ở trong hình dáng hoàn hảo nhất của nó. Nếu sự sống từng ở trong, thế thì tại sao nó không thật sự tuôn trào? Hãy đặt nó vào trong mặt đất, sự sống sẽ nẩy mầm. Tại sao tất cả điều đó ở chung quanh sự sống ấy, mọi thứ ở chung quanh mầm sự sống đó không người nào có thể tìm được mọi thứ chung quanh mầm sự sống đó phải chết như thế nào, để nó có thể sanh ra sự sống mới? Nhưng mọi vật chung quanh cũng phải chết trước khi nó có thể sanh ra sự sống.
40
Đối với một cá nhân cũng vậy. Chừng nào có sự tiêm chích nào của con người, những ý tưởng con người, thì mầm Sự Sống của Đức Chúa Trời, Thánh Linh không thể hoạt động. Các bạn không thể được chữa lành bao lâu mà còn có phần nhỏ ở đâu đó chưa thối rữa; nó có mọi yếu tố con người, mọi ý tưởng khoa học, cái gọi là hết thảy những ngày phép lạ đã qua rồi. Hết thảy mọi điều đó, không chỉ chết, nhưng thối rữa, để từ đó mầm Sự Sống lớn lên sanh ra một Sự Sống mới. Đó là cách duy nhất mà nó có thể mọc được.
Đó là lý do chúng ta không có được điều chúng ta cầu xin. Chúng ta cố lấy quá nhiều ý kiến riêng của mình.
Đó là lý do Giáo hội Lu-te không thể tiến lên xa hơn, Ngũ tuần và những Giáo hội còn lại; bởi vì họ tiêm chích bởi một đám nhà thần học, “Điều nầy không phải là cách nầy. Điều nầy dành cho thời đại khác. Điều nầy dành cho nó.” Ở lại sống trong điều đó. Nó không thể phát triển tới hình ảnh hoàn hảo của Đấng Christ cho đến khi mọi Lời Đức Chúa Trời được tiếp nhận vào bên trong các bạn, và rồi các bạn trở nên Lời ấy, giống như hạt giống đã đi vào trong lòng đất.
41
Tôi muốn để cho họ giải thích Hê-bơ-rơ 11:3. Nhà khoa học vĩ đại nhất mà chúng ta từng có, theo như tôi biết là Einstein. Cách đây không lâu ở New York, tôi đang lắng nghe những gì ông ấy nói. Ông ấy nói chuyện về thiên hà, nó cách xa như thế nào, và ông chứng minh có sự vĩnh cữu. Làm thế nào một người đi rất nhiều triệu dặm một giờ, sẽ mất của người đó rất nhiều, hay nhiều triệu năm ánh sáng một giờ, sẽ mất nhiều năm để đi qua nơi đó 300.000 hay cái gì giống như thế, và rồi 300.000 năm ánh sáng để rồi trở về. Vậy đã chứng minh bằng điều đó, vì lý do gì không biết, con người chỉ ở trái đất từ 50 năm. Sự vĩnh cữu...
42
Đó chỉ là một thiên hà nhỏ, khi Đức Chúa Trời thổi chúng ra khỏi tay Ngài. Kinh thánh đã nói. Einstein cuối cùng đã kết luận với điều nầy, “Có một cách duy nhất mà người nào cũng có thể giải thích nguồn gốc của thế giới nầy; đó là được tìm thấy trong Hê-bơ-rơ 11:3. 'Chúng ta biết rằng thế gian đã làm nên bởi Lời của Đức Chúa Trời.'” Điều đó hoàn toàn chính xác. Khoa học thậm chí không thể chạm đến nó. Vậy các bạn nói mình không tin vào một phép lạ sao? Làm sao các bạn có thể làm điều đó?
Làm sao nhà khoa học nào có thể giải thích mưa của Nô-ê, khi chưa từng có một giọt mưa nào rơi xuống trên trái đất cho đến ngày ấy? Nhưng Nô-ê nói sẽ có mưa. Khi mưa Nô-ê đến, trái với mọi khoa học; không có những đám mây trên trời, không có mưa cho đến lúc đó. Họ có thể chứng minh rằng không có mưa ở trên đó. Vậy khi Đức Chúa Trời mở các từng trời ra và đổ ra — một cái giếng đã rửa sạch trái đất, đó là một sự ngược đời; chắc chắn đó là một điều vô lý, không thể giải thích được như thế nào. Nhưng chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời đã làm điều đó,bởi vì Kinh Thánh nói vậy. Chúng ta có chứng cớ trên trái đất ngày hôm nay điều đó đã xảy ra như vậy. Đức Chúa Trời đã làm thế. Đó là một sự ngược đời.
43
Khi Đức Chúa Trời lấy một người tên là Áp-ra-ham ở tuổi 75, và vợ ông, 65, nhiều năm sau thời gian mãn kinh; khi Ngài lấy một người và ban cho người đó một Lời hứa ở tuổi 75 với người đàn bà mà ông đã cưới, chị em cùng cha khác mẹ với ông... Ông đã sống với bà từ khi bà còn con gái; họ đã cưới nhau khi — có lẽ khi bà là cô gái mười mấy tuổi, vàở đây bà đã 65 tuổi. Và Phán, “Ngươi sẽ có con với người đàn bà nầy.”
Điều gì sẽ xảy ra nếu như Áp-ra-ham sẽ thưa rằng, “Tôi - tôi không tin vào những chuyện ngược đời. Tôi - tôi hoàn toàn không thể tin nhận điều đó?” Nó chưa bao giờ xảy ra.
Nhưng các bạn thấy, khi các bạn nói mình tin điều gì, thế thì bạn bắt đầu gán cho nó một hành động. Vậy Áp-ra-ham được lệnh phân rẽ chính mình với mọi kẻ chẳng tin và đồng đi với một mình Đức Chúa Trời. Thay vì trở nên yêu hơn, ông trở nên mạnh hơn. Khi ông đã 100 tuổi và Sa-ra 90, đưa con ra đời.
44
Làm thế nào Áp-ra-ham đem đứa con của mình, đường đi trở lại đó 3 ngày đường, có lẽ 90 dặm cách xa nền văn minh, lên trên đỉnh núi ở đó Chúa Trời đã cho ông thấy để dâng đứa con của chính mình là Y-sác? Y-sác vác củi trên lưng, như chúng ta biết, là 1 hình bóng về Đấng Christ. Lên trên núi ông đã dâng Y-sác làm của lễ, khi ông đã làm trọn mọi điều mà Chúa Trời Phán bảo ngoài việc đâm đứa con của chính mình đến chết, qua cổ họng. Khi ông rút dao ra giơ tay lên để vâng lời Chúa Trời, với Lời... Vì Kinh Thánh đã chép rằng, “Người tự nghĩ rằng Chúa Trời cũng có quyền khiến kẻ chết sống lại; cũng giống như từ trong kẻ chết mà người lại được con mình.”
45
Khi Áp-ra-ham sẵn sàng vâng lời Đức Chúa Trời để làm trọn điều đó, Ngài nắm lấy tay ông và Phán, “Đừng tra tay vào con trẻ, hỡi Áp-ra-ham.” Có một con chiên đực mắc trong đồng vắng, chung quanh những cây nho với sừng của nó mắc vào trên đỉnh núi đó, nơi có những con sư tử, chó sói, linh cẩu, chó rừng, và những con thú dữ tợn khác ăn thịt chiên. Và rồi con đường đi lên đỉnh núi đó không có nước. Làm thế nào một con chiên đực lên đó được Áp-ra-ham đã lấy những hòn đá chất lên làm — một Bàn thờ. Nhưng dù thế nào đi nữa đã có con chiên đực ở đấy. Đó là một điều nghịch lý.
Ai tin và nhận lấy Lời Ngài, cho dù tình huống thế nào đi nữa, Đức Chúa Trời sẽ thực hiện một điều nghịch lý khác, để giữ Lời Ngài. Vì Áp-ra-ham đã gọi nơi đó là “Đức Giê-hô-va đã Sắm sẵn cho Ngài một Của lễ.” Ngài vẫn có thể tạo ra một điều nghịch lý xảy ra. Ngài có thể làm điều đó chiều nay, nếu các bạn nhận Ngài tại Lời Ngài.
46
Đa-ni-ên, từ trong — hang đầy những con sư tử bị bỏ đói, làm sao có thể xảy ra điều đó mà con người ấy... Làm sao con người đó có thể ở trong hang với một bầy sư tử đói suốt đêm mà không bị tổn hại gì? Thiên sứ của Chúa, người khác không thấy được đang đứng tại đó. Đó là điều nghịch lý. Điều gì đó phải giữ những con sư tử lại không cho đến gần ông.
Khi dân Hê-bơ-rơ ở trong lò lửa hực, điều đó đi ngược lại với mọi sự hiểu biết khoa học về thời kỳ vĩ đại đó. Thật là phản khoa học với một người bị ném vào trong lò lửa, mà người ném hỏ vào lại bị chết đi, còn họ rơi vào trong lò lửa mà sống ở trong lò lửa hực ấy một thời gian ngắn, và điều duy nhất mà lửa đã làm là đã tháo cùm của họ ra. Đó là điều nghịch lý. Đó là điều không thể giải thích được, vô lý, tuy nhiên đó là sự thật.
47
Ở đây là Giô-suê mà chúng ta đang nói đến. Làm thế nào mà con người đó, chỉ một con người bình thường vừa đến qua một - một nhóm giáo điều mà con người hình thành, luật pháp và những lễ nghi, chẳng có gì nơi họ để nói về ban cho con người quyền năng để làm mặt trời đứng lại. Nhưng ở đây có một sứ mệnh từ Đức Chúa Trời, “Phàm nơi nào bàn chân các ngươi đạp đến, thì Ta ban cho các ngươi. Ta sẽ ở đó.” Kẻ thù đã bị đi theo một lộ trình.
Mặt trời sắp lặn. Nếu các vua ấy có thời gian tự đến với nhau ngày hôm sau, ông chắc chắn sẽ thua họ. Nhưng Giô-suê cần ánh sáng mặt trời. Ông ngước lên về phía mặt trời mà nói rằng, “Hỡi mặt trời, hãy dừng lại trên Ga-ba-ôn; Hỡi mặt trăng, hãy ngừng lại trên trũng A-gia-lôn!” Trong khoảng thời gian cả một ngày, đó là suốt đêm trường, mặt trời vẫn đứng yên và mặt trăng đứng tại đó. Đó là một điều nghịch lý. Một người đi theo ý chỉ của Đức Chúa Trời có thể làm một điều như vậy, vì ông đã ở trong một.. Ông lại ở trong — một Hội Thánh Ê-phê-sô, trong một Hội Thánh Ê-phê-sô với Phúc âm. Chắc chắn vậy, đó là một sự nghịch lý.
Môi-se có một cây gậy trong tay mình để đi xuống và giải phóng dân Y-sơ-ra-ên là một điều nghịch lý, khi Ê-díp-tô đã có mọi đội quân được huấn luyện kỹ càng. Đó là một điều nghịch lý.
48
Sự sanh ra đồng trinh là một điều nghịch lý. Làm sao một trinh nữ, nghịch với mọi dự hiểu biết khoa học, một người đàn bà không biết người nam nào, có thể sanh ra một Con Trẻ; và không chỉ một Con Trẻ, nhưng mà là Em-ma-nu-ên (Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta), Đấng đã chứng minh chính xác điều đã nói sẽ xảy ra. Làm thế nào điều đó có thể xảy ra? Đó là một sự ngược đời. Bởi vì Đức Chúa Trời đã Phán với Tiên tri Ngài hàng trăm năm trước, và nhà Tiên tri đã vâng Lời Đức Chúa Trời, Lời đã được Phán ra. “Lời đã trở nên xác thịt ở giữa chúng ta.” Chúng ta tin điều đó. Một cách chắc chắn, đó là một điều nghịch lý.
Làm thế nào Ngài có thể bước đi trên mặt nước, đó là một điều nghịch lý. Một con người, theo kích thước của bàn chân các bạn, không thể làm điều đó được. Nhưng Ngài đã làm. Đó là gì? Không thể giải thích được, song đó là một điều nghịch lý. Đức Chúa Trời đã làm điều đó. Chúng ta tin nó.
Nuôi 5.000 người ăn bằng 5 cái bánh và 2 con cá? Nhưng Ngài đã làm điều đó: không chỉ tăng cá lên nhiều lần mà còn nướng cá; không chỉ bánh mì mà còn bánh nướng. Làm sao Ngài có thể biến nước thành rượu? Tất cả đều nghịch lý.
49
Ngài chữa lành người đau, bị — bịnh phung. Mà chúng chẳng là gì với ngày hôm nay, khoa học không chữa trị bịnh phung, nhưng Chúa Jêsus đã chữa lành nó bằng Lời Ngài. Đó là một điều nghịch lý.
Và Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Lời Ngài vẫn chữa lành người đau. Đó là một điều nghịch lý, chắc chắn vậy.
Ngài đã khiến kẻ chết sống lại, sau khi sự sống hay chết đã biến mất khỏi họ: La-xa-rơ, con trai người đàn bà ở Na-in, và con gái của Giai-ru. Ngài đã khiến người chết sống lại bằng Lời Ngài, bởi vì Ngài là Lời.
Rồi điều vĩ đại khác, để kết thúc, để chứng minh Ngài là Đấng Mê-si [Ttiếng Hê-brơ “Mê-si” này có nghĩa là “Christ” trong tiếng Hi-láp. - Bt], để chứng minh Ngài là ai, Ngài phải đến hợp pháp để trả lời với Lời. Lời đã Phán, khi Ngài Phán với đấng Tiên tri. “Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ dấy lên một Đấng Tiên tri giống như Ta.”
50
Đã có nhiều người sống lại. Trong nhiều trăm năm, họ đã không có nhà Tiên tri nào. Ồ, họ đã có những Thầy Tế lễ và các con người vĩ đại., và khi chúng ta đọc lịch sử giữa thời gian Ma-la-chi và Ma-thi-ơ, 400 năm, đã có nhiều con người vĩ đại. Nhưng không có một Tiên tri nào.
Rồi khi Ngài đến, để chứng minh Ngài là Hội Thánh Ê-phê-sô được biểu hiện, Giăng đã tuyên bố điều đó. Nhưng Chúa Jêsus là Đấng Đó, Ngài là Lời được biểu hiện, chính Ngài.
Ngày nọ khi Phi-e-rơ đến với Ngài cùng với Anh-rê, tên ông là Si-môn. Khi Chúa Jêsus đang đứng đó, chưa hề thấy con người đó (Hãy nghe kỹ.), khi Ngài đứng đó nhìn ông, và Phán, “Tên ngươi là Si-môn, con của Giô-na.” Đó là một điều nghịch lý. Chắc chắn vậy. Tất nhiên là một điều nghịch lý.
51
Khi Phi-líp, đang đứng ở đó, đã nghe điều nầy và biết rằng mọi sự cho biết rằng đây là Đấng Mê-si, ông tin chắc. Ông đã tin điều đó. Ông không bị liệt, cũng không đui mù (tâm linh). Ông chạy qua bờ sông dài vài dặm, và kiếm bạn ông là Na-tha-na-ên. Khi đến đó... Đức tin của con người ấy, có thể đem người khác đến với buồi nhóm để gặp...
Khi ông bước đến gần Chúa Jêsus, Chúa Jêsus Phán, “Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá chi hết.”
Điều đó làm ông kinh ngạc. Ông thưa rằng, “Ngài biết tôi khi nào?” Vậy thì, hãy xem; đây là một điều nghịch lý. Vâng, thưa quí vị. Điều đó không thể giải thích được. Ông thưa rằng, “Bởi đâu Ngài biết tôi?”
Ngài đáp rằng, “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả.” Một sự nghịch lý.
52
Ngài cần đi ngang qua xứ Sa-ma-ri, thành Si-khai, Ngài đang ngồi ở đó chờ các môn đồ đi mua thức ăn. Để ý, một người đàn bà có tiếng xấu đi ra giếng, Ngài Phán với bà, “Hỡi người đàn bà, hãy cho Ta uống.”
Bà thưa rằng, “Ngài xin điều đó thật lạ làm sao. Chúng tôi... Ông là người Giu-đa, mà lại xin uống nước cùng tôi, là một người đàn bà Sa-ma-ri sao? Chúng tôi chẳng hề giao thiệp với Ngài.”
Ngài Phán rằng, “Nhưng nếu ngươi biết Người đang nói chuyện với người...” Hãy xem điều nghịch lý nầy sắp xảy ra. Đừng bỏ qua nó. Nói rằng, “Sao — làm sao Ngài có thể nói điều nầy? Ông là người Giu-đa, mà lại xin uống nước cùng tôi, là một người đàn bà Sa-ma-ri sao? Chúng ta chẳng hề giao thiệp với nhau.”
Ngài Phán, “Nhưng nếu ngươi biết mình đang nói chuyện với Ai, và Ai đang trò chuyện với ngươi thì chắc ngươi sẽ xin Ta cho uống.” Ngài tiếp tục trò chuyện cho đến khi Ngài thấy nan đề của bà. Ngài Phán, “Hãy đi gọi chồng ngươi.”
Người đàn bà thưa rằng: “Tôi không có chồng.”
Chúa Jêsus lại Phán: “Ngươi nói rằng: Tôi không có chồng, là phải lắm; vì ngươi đã có 5 đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi; điều đó ngươi đã nói thật vậy.”
Người đàn bà thưa rằng, “Lạy Chúa, tôi nhìn thấy Chúa là một Đấng Tiên tri.” Họ đã không có một Đấng Tiên tri trong hàng trăm năm. “Chúng tôi biết khi Đấng Mê-si đến, khi Ngài đã đến, sẽ rao truyền cho chúng ta mọi việc nầy.”
Chúa Jêsus Phán rằng: “Ta, chính là Đấng đó.” ... [Băng trống. - Bt]
53
...Là một điều nghịch lý có thật, và vậy thì đó là Lẽ Thật Phúc âm; một Phúc âm đã hứa điều nầy, và ở đây nó đã xảy ra và chứng thực nó là gì.
Bây giờ, cho phép tôi đưa ra cho quí vị một sự nghịch lý vô cùng cao quí ở đây, chờ một chút. Trong Giăng 14:12, Chúa Jêsus Phán, đã hứa rằng kẻ tin nơi Ngài, sẽ làm công việc giống như Ngài. Đúng thế không? Đức Chúa Trời, Đấng làm ra luật pháp hay một Lời hứa, phải giữ Lời hứa đó để là Đức Chúa Trời. Ngài thật sự giữ Lời hứa ấy. Để suy gẫm, Đức Chúa Trời... Tại sao, Đó là một sự tự nghịch lý; vì Đức Chúa Trời, Đấng đã hứa và không thể không giữ Lời hứa đó, để đưa ra Lời hứa ấy về những việc Ngài đã làm cho dân sự Ngài đi theo qua suốt thời đại cho đến khi Ngài trở lại lần nữa. “Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người (mọi người, khắp thế gian.); Ai tin và chịu phép báp têm, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán phạt. Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy.” Ngài phải giữ Lời đó. Bởi vì Ngài đã Phán điều ấy, nó ra từ miệng Ngài, nó phải được ứng nghiệm.
Mọi lời Kinh Thánh phải đươc ứng nghiệm. Vì thế đó là một sự nghịch lý riêng để nghe Chúa Jêsus Con Đức Chúa Trời Phán một lời như thế, “Những việc Ta làm các ngươi cũng sẽ làm.” Bây giờ, Kinh thánh nói trong Hê-bơ-rơ 13:8, Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Đó là một sự nghịch lý, bởi vì điều đó phải được thực hiện. “Trời đất sẽ qua, nhưng lời Ta nói chẳng bao giờ qua đi,” Ngài đã Phán. Nó phải được thực hiện.
54
Thưa các bạn, tôi tin rằng Ngài là Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Tôi tin Ngài đúng là chiều nay có thể tạo ra điều nầy trong tòa nhà đây, một sự nghịch lý, bởi vì Ngài đã hứa nó sẽ xảy ra.
Phương chi Ngài đã hứa, huống hồ gì nó đang để lại trong Kinh thánh, với chính thời đại nầy mà chúng ta đang sống, Hội Thánh Ê-phê-sô lần nữa trong các Thời Đại Hội Thánh. Chúng ta có 7 Thời Đại Hội Thánh, và chúng ta được hứa rằng vào Thời Đại Hội Thánh Lao-đi-xê ở đó sẽ có Hội Thánh Ê-phê-sô khác. Đúng thế. Chúng ta ở đây. Tôi tin bằng cả tấm lòng rằng Chúa Jêsus Christ Đấng đã hứa...
Như tôi đã nói trong Sứ điệp vừa qua của mình, đứng đấy dựa vào tường, khi tôi ở đây cách đây vài tuần, mỗi lần các bạn xê dịch ngón tay, đi vòng quanh khắp thế giới, sẽ không bao giờ ngừng lại. Mỗi cử chỉ của các bạn, các bạn sẽ thấy nó ở ngày phán xét. Chương trình truyền hình chứng minhh rằng nó ở đây, chiều kích thứ tư. Bởi vì ti-vi không chế tạo nên bức hình đó; nó chỉ là ống dẫn sóng vào trong ống, và các bạn thấy một bức hình. Màu sắc, mọi thứ, mọi vật di chuyển đang xảy ra trên thế gian sắp đi qua ngay đây giờ nầy, đang báo cáo. Rồi đây bài báo cáo của các bạn sẽ được kết thúc, và các bạn sẽ trả lời với bài báo cáo cáo đó. Đúng thế.
Chúa Trời ôi, xin cho con cũng được trồng như vậy, để con cũng được chết chính mình và bất cứ điều gì chung quanh con, và có ý thức về Lời Chúa Trời hằng sống ở giữa chúng con ngày hôm nay. Chúng ta hãy cầu nguyện.
55
Lạy Chúa Jêsus, Ngài là một Sự Nghịch Lý, vì Đức Chúa Trời đã trở nên xác thịt. Kính lạy Cha Thiên thượng, con cầu xin Cha sẽ tỏ lộ chính Ngài chiều hôm nay, chứng minh cho chúng con ở đây ngày nay. Không chỉ chứng minh cho chúng con... Con cho rằng 90% hay nhiều hơn nữa những người ngồi ở đây tin mọi Lời đó. Nhưng để chúng con có có thể thấy Ngài một lần nữa, và để biết rằng Lời nầy mà Ngài đã Phán, điều đó vẫn đi lại khắp trên toàn thế giới, giống y như một bài báo cáo, để cho chúng con đi lại trong bài báo cáo đó ngày nay, Chúa ôi. Xin cho chúng con di chuyển vào và không nghe điều đó giống như nó đến lần thứ 2 từ miệng con người; nhưng hãy để miệng đó, cá nhân và dân sự, đang ngồi đây, trở nên Lời Ngài. Chúng con sẵn sàng chết mọi ý riêng của mình để thấy Lời hứa Ngài, Chúa ôi, “Những việc Ta làm các ngươi cũng sẽ làm.” Con cầu xin Ngài ban ơn cho điều nầy nhơn Danh Chúa Jêsus. A-men!
56
Ngay trước khi chúng ta gọi hàng người cầu nguyện. Tôi đã dùng một chút kem với một người bạn bác sĩ thân thuộc của tôi ngày nọ. Anh ấy nói, “Tôi muốn hỏi anh điều nầy, Billy à.”
Tôi đáp, “Được.”
“Anh có tin vào...” Đó là chỗ tôi đã có ý tưởng nầy: sự nghịch lý. Nói, “Anh có tin vào sự nghịch lý không?”
Tôi đáp, “Tất nhiên.”
Anh ấy nói, “Tôi - tôi biết anh tin.” Anh ấy nói với tôi về một người nào đó đã được chữa lành, được cầu nguyện cho; anh ta đã bán thuốc chữa chứng động kinh trong nhiều năm, đôi khi họ lên cơn 7 hay 8 lần một ngày: những thứ thuốc mạnh. Anh nói, “Họ không bao giờ trở lại từ đó nữa. Tôi thấy họ luôn; không hề bị chứng đó nữa. Tôi muốn nói cho anh biết điều gì đó, chỉ để anh biết tôi - tôi tin những gì anh đang nói.”
57
Anh ấy nói, “Trong suốt thời gian khủng hoảng, con trai tôi ở đây lúc nầy đã đóng cửa hiệu. Nó hầu như chờ một người trẻ tuổi nào đó, chỉ có thể nói... Họ đã gởi anh ta xuống đường dây cầu nguyện, để mua thuốc.” Anh nói, “Một người đàn ông lên đây, anh ta có dẫn theo vợ mình, một phụ nữ nhỏ nhắn, chị ấy... Anh có thể nhìn thấy chị ấy hầu như có thể sinh con bất cứ lúc nào. Chị ấy thật sự không thể chịu đứng trong hàng nữa,” Và nói anh ấy đưa vợ vào cửa, và chỉ dựa vào vai của anh.“
Nói rằng, “Con trai của tôi đi lên, nói rằng, ”Tôi có thể giúp anh không?' Trả lời, “Vâng, đây là toa thuốc của bác sĩ.' Nhưng nói, 'Tôi muốn nói rõ với anh. Tôi — chúng tôi chưa có tiền của địa hạt.”
“Con trai tôi nói, 'Thưa ông, tôi rất tiếc. Luật lệ phát thuốc của chúng tôi ở đây phải có tiền.' Anh nhiều lần như thế nào điều đó đã xảy ra.' Và nói, 'Tôi - tôi cảm thấy tiếc cho bà, nhưng tôi không thể làm thế.'”
58
“Tôi đang ngồi phía sau đọc báo, ngước lên nói,” Điều gì đó ấm áp lạ thường trong lòng tôi. Tôi đã bước ra và nói, “Chờ một chút, con ạ, chờ một chút.'Người đàn ông bắt đầu ra đến cửa, ông nói, ”Ồ, được rồi,“ bắt đầu ra cửa. Tôi nói, ”Đợi đã, việc gì thế?' Nói nói, “Ồ...” Người đàn ông nầy đã giải thích với anh.
Anh nói, “Cho phép tôi xem cái đơn thuốc. Chờ một chút, anh bạn. Tôi sẽ lấy thuốc cho anh.”
“Tôi đi vào pha thuốc theo toa bác sĩ đã cho anh trên giấy. Tôi đi lên và họ đã...?...” Anh nói, “Trao nó cho ông ta, không biết tôi có đưa nó hay không, nhưng tôi thật sự nghĩ tôi chắc đã đưa.” Anh nói, “Tôi chỉ cảm thấy rằng tôi nên làm điều đó. Billy à, khi tôi đặt — thuốc ấy vào tay người đàn bà đó,” anh nói “Chính là Chúa Jêsus. Tôi thấy một người đang đứng đấy.” Anh nói, “Sau đó tôi đọc điều đó trong Kinh thánh nói rằng, ”Hễ các ngươi đã làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em Ta, ấy là đã làm cho chính mình Ta vậy.“ Anh nói, ”Billy à, điều gì đã xảy ra với mắt tôi? Tôi đã thấy điều đó thật chứ?“
Tôi đáp, “Vâng, thưa anh. Tôi nghĩ thế. Tôi tin rằng anh đã làm trọn nhiệm vụ của một dược sĩ trong trường hợp khẩn cấp cần cho điều đó. Chúa Jêsus Phán, 'Điều gì các ngươi đã làm việc cho những người khác, ấy là đã làm cho chính mình Ta vậy.' Tôi tin thế.”
59
Tôi tin rằng sự việc cũng giống như vậy ngày hôm nay ngay ở đây giờ nầy với dân sự nầy, mà Chúa Jêsus Christ có thể tự bày tỏ chính Ngài, làm cho chính Ngài là Lời trở nên xác thịt ở giữa chúng ta chiều nay. Các bạn tin điều đó không? Cầu xin Chúa ban phước cho các bạn.
Bây giờ, chúng ta sẽ gọi những thẻ cầu nguyện, vì nhiều người đến. Bây giờ, chúng ta không thể lấy quá nhiều người, bởi vì tôi nghĩ trong trường hợp nầy, nếu tôi nhìn đồng hồ ngay, tôi có 25 phút cho đến khi tôi phải kết thúc đúng 4 giờ, nhưng chúng ta sẽ tiếp tục. Nào, chúng ta hãy bắt đầu thẻ cầu nguyện, tôi nghĩ là thẻ A. Phải không? A, chúng ta hãy đi từ A-1.
Ai có thẻ cầu nguyện A-1? Chỉ gọi các bạn từng người một, vì nếu các bạn bị tàn tật chúng tôi có thể mang các bạn lên. Được rồi. Thẻ cầu nguyện A-1. Ai có, đưa tay lên, ở đâu đó trong tòa nhà này? Tốt lắm. lên đi. Lối đi phía sau. Mời bà đến, nếu có thể được. 1, 2, ai có thẻ cầu nguyện số 2? A-2, mời các bạn đưa tay lên nếu có thể được... Ông có thể đi lên chứ? Tốt lắm. Đến ngay đây, ở phía bên nầy. Số 3, nếu có đưa tay lên ngay lập tức, để — tôi có thể thấy các bạn; chúng ta sẽ không phải chờ đợi rất lâu. Thẻ cầu nguyện số 3, mời ông giơ tay lên. Được rồi, một người một người đàn ông ở dưới đó. Tốt lắm, hãy đến đây, thưa ông.
Thẻ cầu nguyện số 4, mời các bạn giơ tay nhanh lên giờ nầy, nhanh hết sức. Thẻ cầu nguyện số 4. Tốt lắm. Thẻ cầu nguyện số 5. Như tôi gọi, các bạn đứung lên, số 5. Tốt lắm. Số 6, số 7, số 8, số 9, 10. Số 10, bâ giờ, 1, 2, 3, 4, 5. 10. Tốt lắm. 11, 12, 13, 14. Ông đang đến là số 14, phải không, thưa ông? Được rồi 14, 15. Thôi được, đó - đó sẽ là... Đó sẽ đủ ngay giờ nầy; chứng đó đủ cho chiều hôm nay, bởi vì chúng ta không có nhiều thì giờ.
60
Bây giờ, nhìn đây. Tôi muốn các bạn tập trung chú ý hoàn toàn vào tôi. Nào, Chúa Jêsus đã hứa điều nầy, “Còn ít lâu, thế gian chẳng thấy Ta nữa, nhưng các ngươi sẽ thấy Ta.” Các bạn tin điều đó không? Anh em tin điều đó không? “Thế gian” thế gian là “trật tự của thế gian.” Đấy, họ thật sự... Ngài biết họ sẽ đi ra ngoài khuôn mẫu các sự việc. “Nhưng họ sẽ không thấy Ta nữa, song các ngươi sẽ thấy Ta; ”Vì Ngài đã hứa, “Vì Ta sẽ ở cùng các ngươi, ở ngay trong các ngươi luôn cho đến tận thế.” Đúng thế không? Kinh thánh đã nói (Hê-bơ-rơ 13:8) Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Anh em tin điều đó không? Đó là một Lời hứa.
Vậy thì, các bạn không phải đứng dậy đi lên đây để được chữa lành. Điều duy nhất các bạn phải làm là tin rằng Lời là Lẽ Thật. Vậy, tôi sẽ hỏi các bạn, nếu các bạn muốn, hãy thật kỉnh kiền và im lặng trong chốc lát.
61
Hết thảy những người đó đã vào rồi phải không, Billy? 2 người ở ngoài, 3 người ở ngoài hả? Nói gì? 3 người nữa à? Số 3, thẻ cầu nguyện số 3.... Thế nào, từ Mê-xi-cô số 3 là gì? Ai biết? [Người nào đó nói, “Tres.” - Bt] Tốt lắm. chắc chắn họ đã nghe điều đó. Cái gì, ai có thẻ cầu nguyện đó, hãy, hãy bước vào hàng. Ồ, Đúng thế. Tôi nghĩ người nào đó đã có thẻ đó, mà không biết, và đi ra. Được rồi. Bây giờ, bây giờ còn...
Mọi người tin hết - hết lòng chứ? Thôi được, vậy chúng ta hãy cầu nguyện lần nữa.
62
Kính lạy Chúa Jêsus, giờ nầy chúng con nhận biết rằng chúng con có thể đọc Lời, theo như sự hiểu biết của chúng congiải thích Lời. Nhưng Chúa ôi, Ngài là Đấng duy nhất có thể chứng thực Lời. Ngài là Đấng duy nhất có thể nói rằng Nó đúng hay sai. Và, Cha ôi, ngày hôm nay con cầu xin Cha sẽ để cho mắt của dân sự được mở ra. Nguyện chúng con thấy một sự nghịch lý chiều nay, Chúa ôi chỉ đủ để nhiều người thấy Cha hiện diện, Ngài không ở ngoài sự tồn tại, và Lời Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Vì Ngài là Lời đó. Vì người đau, Chúa ôi vì những người đang đau khổ; có lẽ nhiều người ở đây từ những vùng khác nhau của đất nước, những vùng của đất nước, họ phải — họ đang chịu đau khổ như vậy, họ không thể tận hưởng những buổi nhóm thờ phượng, nếu họ không được chữa lành. Con cầu xin Cha sẽ chữa lành họ. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Và giờ nầy, chúng con là những con người duy vật lý, và chỉ có thể giảng Lời và nói những gì Ngài Phán là Lẽ Thật; giờ nầy Ngài là Đấng làm cho điều đó trở thành hiện thực. Con cầu xin Ngài nhậm lời, nhơn Danh Chúa Jêsus. A-men!
63
Bây giờ, tôi muốn các bạn hoàn toàn chú ý, chỉ trong chốc lát, nếu mọi người muốn ngồi chỉ trong ít phút giờ nầy. Bây giờ, theo như tôi biết, dĩ nhiên, tôi không biết bất cứ ai mà tôi có thể thấy trong tòa nhà nầy, mà tôi muốn biết ở ngoài đó. Nào, các bạn không phải ở đây để được chữa lành; ai cũng biết điều đó. Hiểu không?
Có lần, một người đàn bà nhỏ bé, chúng ta có thể nói bà không thể có thẻ cầu nguyện, và bà đã rờ vào vạt áo Ngài. Ngài đã quay lại nhìn, và Phán, “Ai đã rờ đến Ta?” Hết thảy đều chối. Ngài nhìn quanh thấy người đàn bà nhỏ bé nầy. Bà không thể trốn được, vì Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở trong Ngài đã hướng dẫn Ngài... Ngài là Lời. Và Lời đã hướng thẳng đến bà, Ngài nói cho bà biết bịnh của bà là gì. Bà bị bịnh băng huyết, và bà được lành. Bà đã tin điều đó. Lập tức bà cảm thấy trong thân thể bà bịnh mất huyết đã cầm lại (Đúng thế không?), đã ngừng ngay tại đó.
64
Ngài thật sự không hề thay đổi. Các bạn không phải ở đây. Bây giờ, Kinh Thánh nói rằng trong Tân Ứơc bây giờ, Chúa Jêsus Christ là Thầy Tế lễ Thượng Phẩm. Chúng ta tin điều đó chứ? Thầy Tế lễ Thượng Phẩm duy nhất chúng con có, Đấng Trung Bảo chúng ta có giữa Đức Chúa Trời và loài người, là Con Người Chúa Jêsus Christ. Anh em tin điều đó không? Bao nhiêu người biết điều đó có thật? Hãy giơ tay lên... Tốt lắm. Tôi không ở giữa những người lạ về Lời nầy.
Vậy thì làm sao Ngài có thể hành động nếu các bạn không chạm đến Ngài? Ngài sẽ hành động giống như Ngài đã làm khi còn ở đây, bởi vì Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. Đúng thế không?
Bây giờ, các bạn chỉ tin. Các bạn chỉ nói, “Giờ nầy, Chúa ôi, con đang dự các buổi nhóm; con đã sống; nhưng bây giờ con sẽ tin. Con - con sẽ không nghĩ về chính mình. Con sẽ chỉ tin hết lòng, rằng Ngài ở đây. Con có một nhu cầu, và Ngài - Ngài thật sự... Ngài giúp con, Chúa ôi.” Bây giờ, các bạn làm điều đó. Đừng lo lắng; cứ bình tĩnh có đức tin.
65
Một sự ban cho của đức tin không phải là điều gì đó các bạn lấy và làm gì đó với nó. Sự ban cho đức tin là các bạn chỉ tự đi ra khỏi đường lối riêng. Sự ban cho là đem các bạn ra khỏi ý riêng của mình.
Nào, có một người đàn bà đứng ở đây. Chúa Trời là Cha biết, theo như tôi biết, tôi chưa hề thấy người đàn bà nầy trong đời. Bà là người lạ hoàn toàn với tôi. Nhưng... và — tôi cũng không biết khoảng 2 hay 3 người ở ngoài đó.
Tôi nghĩ Bà Vaysle, vợ Anh Lee đang ngồi ở đây. Tôi không chắc. Vậy tôi biết 3 hay 4 cậu con trai đang ngồi đây. Theo như tôi biết đó là tất cả những người tôi biết trong buổi nhóm lần nầy. Tôi nghĩ đó là Anh Anthony Milano từ New York đến, Anh Pat Tyler từ Kentucky. Ngoài ra... Tôi biết Fred Sothmann đang ngồi ở đâu đó, tôi nghe anh ấy la lớn “A-men!” cách đây một lát. Đó — tôi chỉ biết chừng đó người, Cha trên trời biết điều đó.
66
Người đàn bà nầy đang đứng ở đây, tôi chưa hề biết bà. Tôi không có ý tưởng bà ở đây vì điều gì. Bà là một phụ nữ vừa mới lên bục giảng, cũng như các bạn đang ngồi ngoài đó.
Nếu người đàn bà nầy có nhu cầu, ồ, vậy thì tôi - tôi... Nếu tôi có thể giúp bà, tôi - tôi chắc chắn sẽ làm điều đó. Nhưng bây giờ, tôi - tôi... Điều đó tùy theo những gì bà ấy cần. Nếu đó là tiền, tôi - tôi có thể gom được 5 hay 10 đô la. Ngoài ra đó, tôi không biết (Hiểu chứ) ít nhất tôi có thể cho bà một 'chi phiếu điền trước' (postdated check), cho đến khi tôi được thanh toán tháng tới. Nhưng bây giờ, nếu như bà ấy có rắc rối về tài chính thì sao? Thế thì tôi có thể nói, “Hãy đi kiếm chồng bà, để chúng ta nói chuyện với nhau; có lẽ tôi có thể giúp bà.”
“Tôi không có cách nào để về nhà.”
“Thôi được, tôi sẽ hỏi một người nào đó họ thể đưa bà về nhà không. Bà sống ở đường gì dưới đây?” Hay bất cứ điều gì đi nữa, tôi không biết. Nhưng nếu là đau ốm, thì tôi không biết. Nhưng tôi không biết người đàn bà ấy.
Có Một Người ở đây, Lời nầy, đã hứa, “Những việc Ta làm các ngươi cũng sẽ làm.”
67
Có lẽ nếu bà nầy bị đau thì sao; có lẽ bà ấy bị ung thư; có lẽ bà ấy bị lao phổi, hay điều gì đó mà y khoa không thể giúp ở giai đoạn nầy thì sao? Thôi được, vậy thì tôi không thể, tôi không thể chữa lành người đàn bà nầy chút nào.
Nhưng bây giờ, nếu Ngài có thể bày tỏ cho tôi điều bà ấy muốn giống như Ngài đã làm với người đàn bà bên giếng, hay Ngài đã Phán với Na-tha-na-ên, hay là — hay với Si-môn tên ông là gì, “Tên ngươi là Si-môn, con của Giô-na. Từ nay ngươi sẽ được gọi là Phi-e-rơ, có nghĩa là hòn đá nhỏ.”
Thế đấy, nào, nếu Ngài làm điều gì đó ở đây trong sự hiện diện của hết thảy các bạn, hành động cho thấy rằng Lời đó là Lẽ Thật. Bây giờ, bao nhiêu người tin điều đó? Có người nào ở đây biết người đàn bà nầy, hãy đưa tay lên, bất cứ ai ở đây? Đúng thế. Nhiều người biết bà ấy. Tốt lắm. Cha biết rằng tôi không biết. Thế đấy, nào chúng ta hãy xem điều Ngài sẽ Phán. Đó chắc hẳn là một điều nghịch lý chứ? Tôi không biết bà ấy có gì không ổn. Không biết bà ấy ở đây vì việc gì, hay không biết gì về bà ấy. Nhưng Đức Chúa Trời biết điều đó.
68
Tôi sẽ nói với người đàn bà. Bây giờ, đây là người đầu tiên tôi cầu nguyện cho trong khoảng 3 tháng nay. Giờ nầy tôi muốn nói chuyện với bà một lát. Đó là điều gì? Tiếp xúc với linh của bà, giống y như Chúa Jêsus đã làm với người đàn bà bên giếng, tiếp xúc với linh của bà.
Nếu Chúa Jêsus, có thể bày tỏ cho tôi bà có gì không ổn, hay bà ở đây vì điều gì, hoặc điều gì đó về điều ấy, bà biết rằng tôi không biết gì về điều đó, hay điều gì tương tự thế, bà sẽ tin đó là Ngài không? Phải là Ngài, phải không? Đó phải là Ngài. Nếu Ngài làm điều đó, vậy chúng ta hết thảy sẽ biết ơn chúng ta biết mình là — Lời Ngài là đúng, vậy chúng ta có thể tin chắc vào điều đó.
Giờ nầy, nếu Ngài có thể tỏ lộ cho tôi bịnh của bà là gì, và tôi không biết bà, bà biết điều đó... Nhưng bây giờ nều Ngài bày tỏ cho tôi biết bà bịnh gì, hay điều gì đó về bà, thế thì điều đó cho thấy có một Thánh Linh ở đây biết bà, và biết rằng tôi không biết. Vậy đó chắc hẳn không phải là con người; ắt là Thánh Linh. Đó là điều Đức Chúa Trời đã hứa vào Thời Đại Hội Thánh Ê-phê-sô lúc nầy. Bà tin điều đó là Sự Thật không? Cầu xin Ngài ban ơn cho nó.
69
Tôi biết một điều; bà đang đau khổ điều gì giống như bệnh về xoang ở trên đầu. Điều đó có thực. phải không? Hãy giơ tay lên nếu đúng. Nhưng bệnh xoang không khiến bà hắt hơi ồn ào giống như thế vì bà cũng bị sốt. Đúng thế. Bà không phải ở Phoenix. Bà từ nơi có nhiều núi đồi, cây cối đến. Bà ở Flagstaff. Đúng thế. Bà tin Đức Chúa Trời có thể bảo cho tôi biết mà là ai không? Bà là Bà Earl. Đúng thế. Đúng thế chứ? Bây giờ, hãy đi, nó đã hết rồi.
Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi chứ? Cha trên trời biết tôi vừa thấy người đàn bà đó. Xem đấy, Lời đã chứng thực. Bây giờ, không phải là tôi; tôi chỉ là một con người. Giống như chiếc máy vi âm nầy, nó không phát ra tiếng nếu tôi hay người khác không nói qua đó. Vì thế con người thật sự không phát ra tiếng. Nhưng chính là Thánh Linh, Thánh Linh đó ở ngay giữa các bạn. Hiểu không? Ngài là Đấng Chữa Lành, không phải tôi.
70
Chào ông. Người đàn ông khác đó là một người lạ với tôi. Tôi không biết ông ta. Bây giờ, theo như tôi biết. Tôi chưa hề thấy ông trong đời.
Nhưng giờ nầy, Thánh Linh, Thánh Linh, Thánh Linh và Chúa Jêsus Christ là đồng một Thánh Linh. Đấng được xức dầu, là Con Đức Chúa Trời, nhưng Thánh Linh đã ở trên Ngài là Đức Chúa Trời. “Cha Ta ở trong Ta.” Đó là Thánh Linh, vì thế đó vẫn là Đức Chúa Trời.
Nếu tôi cứ tự làm, người đàn ông đó có thể đi ra ngoài ý riêng của mình, thế thì phần đó chết, rồi để cho Thánh Linh Sự Sống đến làm việc. Hiểu không? Đó là lý do tôi chờ đợi chốc lát để thấy điều gì xảy ra cho đến khi sự xức dầu bắt đầu đến.
71
Nếu Chúa là Đức Chúa Trời, mà chúng ta ở trong Sự Hiện Diện đó, sẽ bày tỏ cho tôi, thưa ông, bịnh ông là gì, hay ông đã làm điều gì đó, hoặc là — điều gì đó về ông, chỉ điều gì đó. Dĩ nhiên, chúng ta càng muốn trò chuyện, nó sẽ càng làm việc. Nhưng, xem đấy có những người khác đang đứng trong hàng. Nếu Ngài cho tôi biết ông bịnh gì, ông sẽ tin tôi là đầy tớ của Ngài và tin Ngài hiện diện chứ? Một sự thoái vị. Đúng không? Điều đó đúng...?...
Bây giờ, ông nói, “Làm sao thế được?” Tôi ước gì tôi biết. Không ai có thể giải thích điều đó. Đó là một sự nghịch lý.
Ở đây, các bạn có tthể biết, tôi thấy điều gì khác: một sự kiểm tra; cũng bị bịnh tim. Hãy giơ tay lên. Ông Anderson, ông có thể về nhà giờ nầy; Chúa Jêsus Christ sẽ làm ông khỏe mạnh. Đúng thế. Cứ tin đi; hãy có đức tin. Đừng nghi ngờ.
72
Chào ông. Chúng ta là người lạ với nhau. Tôi không biết ông. Theo như tôi biết, đây là lần đầu tiên tôi từng thấy ông, hay tôi biết ông. Đúng thế. Nhưng Ngài biết chúng ta, cả hai chúng ta.
Bây giờ, ông biết tại sao điều nầy xảy ra? Đó là ân điển Ngài cho phép, nó sẽ làm cho những người nầy ý thức về Đức Chúa Trời. Nào, không biết gì về ông, thậm chí không cách nào biết ý ông, hoàn toàn là một người lạ đến đây... Vậy thì, đó sẽ là một sự nghịch lý của điều gì đó xảy ra để - để biết ông có điều gì không ổn, hay ông đã làm điều gì đó, hoặc là ông không nên làm điều gì, hay điều nào ông nên làm, hay ông là ai hoặc điều gì đó về ông. Nó phải là một sự nghịch lý, bởi vì không có cách nào cho ai biết điều đó, ngoài ra sự mặc khải về điều không thể thấy được. Đúng thế. Bây giờ, nếu Ngài làm điều đó cho ông, giữa ông và tôi, để hội chúng... Không phải là một sự trình diễn, nhưng mà để họ có thể thấy Hội Thánh Ê-phê-sô ở đây, đây là điều mà những cầu nối giữa những giáo phái và miền vinh hiển. Ngài đã hứa điều đó, họ có thể tin chắc rằng những gì chúng tôi nói với họ là sự thật.
Ông biết rằng tôi không biết ông. Nếu đúng, hãy đưa tay lên để mọi người thấy rằng ông... Tôi - tôi chưa bao giờ thấy ông ấy. Ông ấy là người đang đứng đây. Hãy hỏi bất cứ người nào khác. Nhưng ông đang bị bịnh thoát vị. Đúng thế. Ông cũng bị bịnh trĩ. Điều đó đúng. Ông đã đi nhiều cách để đến đây. Thậm chí ông không phải là người Mỹ. Ông là người Ca-na-đa. Ông mang theo mình đứa con trai bị bịnh tâm thần. Điều đó đúng. Ông muốn tôi nói ông ở đâu đến không? Ông từ tỉnh Saskatchewan, thành phố Saskatoon. Hãy tin hết lòng, và Đức Chúa Trời sẽ đưa ông về nhà khỏe mạnh với con trai của mình, nếu ông tin. Ông tin điều đó không? Cầu xin Chúa ban phước cho ông.
Ông tin chứ? Giê-hô-va Đức Chúa Trời vẫn là Đức Chúa Trời. Hiểu không? Không có ai khác ngoài Ngài.
73
Chào bà. Đây là một quí bà, một người lạ với tôi, có lẽ già hơn tôi một chút. Tôi chưa bao giờ thấy bà; nhưng bà - bà chỉ là một người đang đứng đây. Tôi sẽ phải đi nhanh, bởi vì tôi chỉ có 7 hay 8 phút nữa. Hiểu không? Bây giờ, cứ nhìn đây. Bà tin những điều nầy có thực chứ? Tin hết lòng chứ? Bà biết tôi không thể biết bà bịnh gì hay bất cứ điều gì về bà. Nhưng không điều gì Đức Chúa Trời không thể biết, bởi vì Ngài biết ngay cả trước khi có thế gian. Đúng thế không?
Bao nhiêu người tin đó là sự thật? Tất nhiên. Ngài đã biết mỗi lần các bạn nháy mắt. Ngài là vô hạn. Cứ suy nghĩ đi; bởi ân điển Ngài đã trình bày Phúc âm của Ngài giống như Ngài đã hứa. Vậy thì có 1 Nước Thiên đàng mà chúng ta đang đi đến. Chúng ta ở trong Hội Thánh Ê-phê-sô nầy ngay bây giờ. Chúng ta ở trong Hội Thánh nầy, đến từ một Hội Thánh để đi vào Hội Thánh khác.
Bà có rất nhiều điều không ổ, những biến chứng, rất nhiều điều không ổn. Bà không phải người ở đây. Bà từ miền Tây đến đây. Bà từ California đến. Đúng thế. Bà cũng có một người con trai mắc bịnh. Đúng thế. Bà... Có điều gì đó. Tôi cứ thấy nước, một hố to lớn. Ồ, đó là bà có — bà có một người nào đó gần với bà sống ở Chicago, mà biết tôi. Đúng thế. Điều đó có thật. Nào, bà biết tôi không biết bà, nhưng bà tin Đức Chúa Trời biết bà là ai chứ? Bà McGuire. Bà có được sự thỉnh cầu của mình. Hãy trở về nhà cảm ơn Chúa.
Chào chị. Một người trẻ tuổi mạnh mẽ.
74
Nhưng đau yếu và bịnh tật là điều không mong đợi của con người. Bao nhiêu người biết điều đó? Chúng ta biết rằng không ai mong đợi điều đó.
“Nếu các ngươi tin hết lòng, hết linh hồn,” bệnh hen suyễn sẽ lìa khỏi chị nếu chị tin hết lòng.
Bệnh phổi mãn tính, chị tin nó cũng sẽ lìa khỏi chị, và chị được khỏe mạnh không? Chị đã chạm được điều gì? Chị cách tôi 12 thước Tây hay hơn nữa. Chị đã chạm được Thầy. Đó là sự sung huyết của các dây thần kinh. Chị sẽ khỏe mạnh.
Đây là một việc vinh dự người phụ nữ trẻ nầy đứng ở đây. Chị ấy rõ ràng là một người lạ. Tôi chưa bao giờ thấy người đàn bà nầy. Nhưng chị được người nào đó đưa đến đây. Điều đưa chị đến đây là bởi vì chị nghe băng ghi âm mà tôi đã thực hiện. Chị đang tìm kiếm phép Báp-têm bằng Thánh Linh. Đó là lý do chính xác để chị đến đây. Điều đó đúng, chị ơi. Đúng thế. Hãy đến đây.
Lạy Chúa kính yêu, nguyện đứa con nầy đang đứng đây, thoát ra khỏi sự tối tăm để đi vào trong Sự Sáng, nguyện chị nhận lãnh Thánh Linh, trở về nhà với những người thân yêu, tỏ cho họ thấy những điều vĩ đại mà Chúa Jêsus đã làm cho chị. A-men! Cầu xin Chúa ban phước cho chị. Đừng nghi ngờ. Hãy tin.
75
Đức Chúa Trời có thể chữa lành mọi loại lo lắng bồn chồn (Anh em tin điều đó không?), tình trạng hen suyễn, và làm cho anh khỏe mạnh. Anh tin điều đó không? Vậy hãy đi, tin hết lòng. Cậy xin Chúa ban phước cho anh.
Chị bao nhiêu tuổi? [Người chị ấy nói, “38.” - Bt] Chị phải ra khỏi tình trạng lo lắng đó trước đấy quá lâu, phải không? Bị mọi thứ tình trạng khiến chị mệt mỏi đã xảy đến với chị. Nhưng giờ nầy nó đã lìa khỏi chị. Cứ đi tiếp. Hãy tin.
Đức Chúa Trời chữa lành tình trạng lo lắng, cũng là bệnh đau bao tử cho chị. Chị tin điều đó không? Vậy hãy đi ăn những thứ gì chị thích. Chúa Jêsus Christ chữa lành chị.
Anh chị em, mọi người ở ngoài đó tin không?
Có một người đàn ông đang ngồi đây mặc áo sơ-mi đang nhìn tôi, Đúng thế. Anh ấy vừa mới nhìn xuống áo của mình. Đúng thế. Anh tin Đức Chúa Trời có thể chữa lành bịnh về tuyến, và làm cho anh khỏe mạnh không? Anh đang tin (phải không?), cùng lúc đó cậu bé trong tình trạng hen suyễn cũng được chữa lành. Hãy về nhà cháu yêu, cháu cũng sẽ khỏe mạnh. Hiểu không? Hãy tin hết lòng.
Qúi bà đang ngồi kế bên vợ anh ở đó, chị tin mắt mình cũng sẽ tốt chứ? Chị tin Chúa sẽ chữa lành bịnh về mắt cho chị chứ? Hãy giơ tay lên nếu chị đang cầu nguyện cho điều đó. Hiểu không?
Họ đang chạm gì? Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời.
76
Anh tin không? Anh tin chứ, người trẻ tuổi? Đức Chúa Trời có thể chữa lành tình trạng máu đó, làm cho nó bình thường (Anh tin điều đó không?) cất đi bịnh tiểu đường và làm cho anh khỏe mạnh. Anh em tin điều đó không? Hãy đi nói cho biết Ngài đã làm điều đó.
Hãy đến, thưa ông. Bị bịnh dạ dày. Ông tin Đức Chúa Trời có thể chữa lành nó, làm cho khỏe mạnh không? Hãy đi, tin điều đó; ông sẽ được khỏe mạnh, được làm cho khỏe mạnh.
Hãy mang cậu bé đến đây. Nhìn đây nào cậu bé. Đi một quãng đường dài đến đây. Thỉnh thoảng thay đổi độ cao, thay đổi khí hậu sẽ chữa lành tình trạng hen suyễn đó. Nhưng có một sự chữa lành chắc chắn: Chúa Jêsus Christ Con của Đức Chúa Trời. Ngài đã ban cho Con Ngài là sự chữa lành của các bạn. Cậu tin điều đó không? Hãy tin hết lòng, bịnh sẽ lìa khỏi cậu bé. Nó là một người bình thường, một người tốt. Cầu xin Chúa ban phước cho chị.
Anh chị em tin không? Đức Chúa Trời vẫn đang thực hiện những điều nghịch lý chứ? Những việc không thể giải thích được, vô lý mà nhiều người sẽ không hiểu nó sẽ làm như thế nào, nhưng nó vẫn có thật, phải không? Bây giờ, bao nhiêu người ý thức, và biết trong thần linh của mình, phải có Điều gì đó ở đây vượt xa ngoài giới hạn sự hiểu biết con người?
77
Bây giờ, tôi nghĩ tôi sẽ gọi ít nhất 15 người vào trong hàng đó — trong hội chúng. Nhưng ngay bây giờ chúng ta chỉ còn 1 phút nữa là kết thúc.
Ngài đã làm chính xác những gì Ngài Phán Ngài sẽ làm phải không? Nào, bao nhiêu người tin Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi, ý thức Sự Hiện Diện của Ngài? Bây giờ, các bạn thấy Sự Hiện Diện của Ngài. Nào, mắt các bạn đã thấy; tai các bạn đã hiểu; và Đức Chúa Trời đã quả quyết trước mắt anh chị em Sự Hiện Diện của Ngài. Đó là điều các bạn cảm thấy suốt mọi lúc, chê trách khi anh chị em sai lầm, và bảo cho anh chị em biết đứng làm điều đó, Đức Chúa Trời không hề thay đổi đó đã trở nên có thể thấy được với anh chị em ở đây chiều nay. Bao nhiêu người nói “A-men! ”với điều đó? Tất nhiên là thế. Giờ nầy, Ngài ở đây.
78
Có người nào ở đây giữa vòng chúng ta, chưa phải là Cơ-đốc nhân, chưa hề xưng tội, chưa bao giờ đi Nhà thờ không? Mời các bạn đứng lên nói, “Tôi muốn đứng lên, không phải ông, thưa Mục sư; nhưng tôi muốn đứng trong khi tôi ở trong Sự Hiện Diện của Thân vị Chúa Jêsus Christ nầy, là Thánh Linh ở trên chúng ta giờ nầy. Tôi muốn đứng và nói, 'Tôi muốn Ngài cứu tôi khỉ tội.'” không? Đó là mọi điều tôi muốn các bạn làm, chỉ đứng lên, và đó là sự làm chứng. Chúng ta chỉ có thì giờ làm thế thôi. Nói, “Tôi muốn là một Cơ-đốc nhân.” Đứng trên chân mình, và rồi ngồi xuống ngay.
Có người nào trong tòa nhà nầy không? Bao nhiêu người? Tôi không nên nói, “Có người nào không?” bởi vì có thể là nhiều hơn một người. Bao nhiêu người trong nhà nầy sẽ đứng dậy ngay bây giờ và nói, “Con đã sai lầm, Chúa ôi. Hãy tha thứ cho con. Con đứng lên để làm chứng với Ngài rằng con đã sai. Con sẽ an tâm trong khi còn ở đây trong Sự Hiện Diện của Ngài, Con sẽ an tâm.” Cứ đứng lên.
Có người nào, có nhiều hơn một người không? Một bàn tay đưa lên. Cầu xin Chúa ban phước cho anh, anh bạn trẻ. Có ai khác không? Cầu xin Chúa ban phước cho anh. Có ai nữa? Xin Chúa ban phước cho anh. Cầu xin Chúa ban phước cho anh, người anh em. Có ai nữa khôn? Xin Chúa ban phước cho anh, ở phía sau đó. Có ai khác, “Con đã sai. Chúa ôi xin tha thứ cho con.”? Cầu xin Chúa ban phước cho ông. “Con đã sai rồi. Xin tha lỗi cho con. Chúa ôi.” Xin Chúa ban phước cho anh. Cầu xin Chúa ban phước cho chị. Xin Chúa ban phước cho anh chị em.
79
Có người nào nghi ngờ về chức vụ nầy, mà bây giờ các bạn tin chắc điều đó đúng? Hãy giơ tay lên ở đó và nói, “Chúa ôi, xin tha thứ cho con.” Cứ giơ tay lên ở đây nói, “Tôi - tôi đã nghi ngờ đôi chút, Anh Branham ơi; giờ đây đã hết rồi.” Hãy giơ tay lên. Không một ai? Cảm ơn các bạn.
Bao nhiêu người tin không thể là tôi; nhưng chính là Đấng Christ Con của Đức Chúa Trời. Cảm ơn các bạn. Thế thì các bạn sẽ thấy những việc lớn hơn điều đã làm nầy, miễn là các bạn tin. Cứ ở lại sống với Đấng Christ. Chính tôi sẽ cố hết sức sống trong Ngài.
Bây giờ, bao nhiêu người đau ốm và khó khăn, hãy giơ tay mình lên. “Tôi - tôi bị đau, Anh Branham ơi; Tôi cần.” không? Xem đấy, cứ nhìn mọi người. Bây giờ, các bạn sẽ làm điều nầy và chỉ tin lời tôi vào điều nầy chứ? Chúng ta hãy đặt tay trên nhau, trong khi tôi giơ tay hướng về phía anh chị em. Chúng ta hãy cầu nguyện.
80
Lạy Chúa kính yêu, con mang đến cho Ngài hội chúng nhỏ bé nầy chiều nay, ở đây con nghe và đọc Lời Đức Chúa Trời. Chúng con biết rằng từng chút đều là Lẽ Thật, bởi vì đó là Lời Ngài. Chúng con không chỉ tin giờ nầy nó có thật, mà chúng con biết điều đó có thật. Chúng con đã thấy Ngài, Chúa ôi, làm điều gì đó để tỏ cho dân sự nầy biết rằng vẫn còn có... Vả lại, một sự nghịch lý của - của thế gian, và những luật lệ thiên nhiên của Đức Chúa Trời, chúng con có thể thấy ở đây nơi mà luật pháp của sự chết đang làm việc trong thân thể con người, chỗ mà khoa học bằng sự nghiên cứu của mình đã không chữa trị được. Chúa ôi, chúng con biết ơn những người đó. Chúng con không giảm giá trị của họ chút nào. Chúng con biết ơn họ. Nhưng, Chúa ôi khi đi đến một chỗ mà họ không thể làm được nữa, bây giờ chúng con thấy bàn tay vĩ đại của Ngài hành động; biết rằng không có người nào có thể chữa lành họ, bởi vì người đó có thể là một bác sĩ, hay phải lấy phương thuốc nào đó. Nhưng để thấy Con Đức Chúa Trời giáng xuống, và thực hiện Lời hứa đó, để hết thảy chúng con tin vào đó...
81
Mọi người đã đưa tay lên, họ đã không được cứu và - và muốn được cứu. Đức Chúa Trời ôi, điều gì đó cảnh báo trong lòng họ. Một số người đã nói họ sai lầm, có lẽ sa ngã và muốn trở lại. Con cầu xin Ngài sẽ nhận mỗi người trở lại. Vì họ biết, Chúa ôi, và đã biết... Nhiều người có lẽ đã biết con, hay biết về con, trong những năm nầy, và biết rằng chẳng có gì tốt trong con người, đặc biệt là con. Làm sao có thể có người nào tốt? Nhưng họ đã thấy Lời mà Đức Chúa Trời đã hứa, được biểu hiện. Họ tin chắc rằng Đó là Lẽ Thật. Họ chấp nhận nó.
Nhiều người ở đây tôi không thể đưa họ đến bục giảng. Cha ôi, Cha làm chứng cho, con không hề nói rằng con sẽ làm điều gì đó sẽ xảy ra, hơn là sự đầu phục chính mình con với Ngài, và để Ngài đem con ra khỉ ý riêng và đặt Thánh Linh Ngài vào đó để làm việc. Giờ nầy, Cha ôi, thấy rằng một người có thể làm điều đó, người khác có thể làm, con cầu xin mỗi người đau ốm và bệnh tật, đặt tay lên nhau, sẽ được chữa lành ngay lúc nầy.
Xin để Thánh Linh lớn đi qua khắp tòa nhà ngay bây giờ và làm cho mọi người khỏe mạnh. Xin cứu mọi người, Chúa ôi. Xin ban cho một kinh nghiệm như vậy. Xin tuôn đổ Thánh Linh trên hội chúng nầy, Chúa ôi. Ô, chúng con đang trông đợi Ngài làm những việc lớn tuần sắp đến đây. Xin được đúng như vậy ngay bây giờ, Chúa ôi, nhơn Danh Chúa Jêsus Christ.
82
Bây giờ, hết thảy chúng ta hãy đứng lên tại chỗ. Anh chị em tin hết lòng không? Vậy thì, mời chị em chúng ta đàn pi-a-nô ở đó, sẽ chơi cho chúng ta một bài hát ngắn nầy, “Tôn Vinh Chúa Tôi, Tôn Vinh Chúa Tôi.” Anh chị em nghe bài đó chưa? Nào, chúng ta hãy hát với nhau. Bây giờ, chúng tôi hi vọng sẽ gặp lại các bạn vào tối mai. Bây giờ, họ sẽ chính thức giải tán, chỉ trong chốc lát, nhưng tôi muốn hát bài nầy với anh chị em. Tốt lắm, chúng ta hãy hát.
Tôn vinh Chúa tôi, (Chúng ta hãy giơ tay lên.)
Tôn vinh Chúa tôi.
Bởi tôi chính Chiên Con chịu hình;
Muôn dân khá tôn vinh một Chúa thánh,
Duy Huyết Chiên Con gội trắng trong tội tình.
Xin chúng ta hãy cúi đầu giờ nầy để cầu nguyện kết thúc. Được rồi, Anh (Mục sư) Jewel Rose sẽ cầu nguyện kết thúc. Cầu xin Chúa ban phước cho Anh, Anh Rose, trong khi chúng ta...