Chúa Trời Quyền Năng Hiện Ra Trước Mắt Chúng Ta

Philadelphia, Pennsylvania, USA.

64-0629

1
Tôi muốn đọc cho quý vị vài đoạn Kinh thánh mà tôi muốn nói với quí vị được viết ở đây, và tôi tin rằng Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho những nỗ lực yếu đuối (feeble efforts) của chúng ta.
Nhiều người đã tự hỏi tại sao chúng ta quá lập dị và quá ồn ào. Quý vị biết đấy, đây hầu như là một hình bóng khác của một Hội đồng hơn là điều mọi người thường thấy; Và thường thì mọi thứ là loại của hình thức cắt giảm và sấy khô. Khi chúng ta đến với những Hội đồng này (Đây là đặc ân của tôi trong nhiều năm từ khi có những Hội đồng này), chúng ta hầu như không biết mình sẽ làm gì, chúng ta cứ đến và tự đầu phục. Đó là điều duy nhất chúng ta biết để làm, và Đức Chúa Trời làm những gì còn lại. Vì thế điều đó làm cho chúng ta là những con người hành động rất khác thường.
Một ngày kia có người nói, “Anh biết, những người của anh thực sự là người lập dị.”
Và tôi nói, “Ồ! Tôi cho rằng như thế.”
2
Tôi nhớ có một trong những Hội đồng. Một lần Anh Troy nói với tôi về người Đức trẻ, anh ta đã nhận phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh. Một ngày sau trong cửa hàng nơi anh làm việc, anh giơ tay mình lên, ngợi khen Chúa, và nói tiếng mới, hành động kỳ quặc. Cuối cùng, ông chủ đến và nói, “Heinie, anh sao vậy?”
Anh ta trả lời, “Ồ! Tôi được cứu rỗi.” Anh ta nói, “Lòng tôi ngập tràn niềm vui.”
Ông chủ nói, “Anh phải ở với đám người dở hơi dưới đó”
Anh ta nói, “Vâng! Vinh hiển thay Đức Chúa Trời!” và nói, “Cám ơn Chúa về những người dở hơi đó.” Ông chủ nói, “Anh lái xe máy xuống đường” “Anh đưa tất cả những người dở hơi đó đi khỏi, các anh chẳng có gì ngoài một đám người 'Yunk'.” Gần đúng như vậy, quí vị biết đấy.
3
Một ngày kia ở California, Tôi đi xuống đường ở Los Angeles. Tôi nhìn thấy một người nam có in dòng chữ ở trên ngực, “Tôi là người dại cho Đấng Christ.” Mọi người nhìn anh ta và tôi để ý họ quay quanh và chăm nhìn khi anh ta đi qua. Tôi nghĩ tôi sẽ đi theo những người còn lại. Ở phía sau lưng anh ta có viết “Bạn là người ngu dại của ai?” Tôi cho rằng tất cả chúng ta là người kỳ cục với nhau.
Nhưng quý vị biết thế giới đang lún sâu như thế đến nỗi những thứ khác làm cho nó quá kỳ quặc, đến nỗi mọi người nghĩ là sai trái. Đức Chúa Trời thường phải làm điều gì đó rất khác thường để đưa mọi người trở lại với Kinh thánh.
4
Tôi có thể tưởng tượng Nô-ê là loại người gàn dở trong thời đại khoa học mà ông sống. Bởi vì, họ có thể chứng minh không có không có nước trên bầu trời. Nhưng Đức Chúa Trời Phán sẽ có nước lụt, vì thế Nô-ê giảng đạo và tin điều đó. Ông ta trở nên người gàn dở.
Tôi đã tưởng tượng khi Môi-se xuống Ê-díp-tô, ông là loại người gàn dở với Pha-ra-ôn; Nhưng hãy nhớ rằng: Pha-ra-ôn là cũng người gàn dở với ông. Vì thế họ... Chúng ta nhận biết điều đó.
5
Thậm chí Chúa Jêsus bị xem như là người dị giáo. Đúng vậy. Martin Luther là một người gàn dở đối với Giáo hội Công giáo (Catholic), và John Wesley là người gàn dở đối với giáo phái Anh giáo. Vì thế quý vị biết rằng: Đó là lúc cho người gàn dở khác, quý vị không nghĩ điều đó sao? Nhưng trước khi có thể là người gàn dở, quý vị biết, trước tiên phải là một sự kiện bất ngờ để bảo trước.
Quý vị biết, Nô-ê là người gàn dở... Nó kéo sự kiện, kéo mọi người thứ lại với nhau và giữ mọi thứ. Vì thế, Nô-ê có thể kéo mọi người tin vào trong tàu khỏi sự đoán xét nhờ ông là người gàn dở.
Chúng ta thấy rằng Môi-se là một người gàn dở đã kéo Hội thánh ra khỏi Ê-díp-tô. Đúng vậy.
6
Tôi nghĩ chúng ta cần có người gàn dở lúc nầy để kéo Cô Dâu ra khỏi Giáo hội. Chúng ta cần điều đó lúc nầy. Vì vậy chúng ta là loại người rất kỳ quặc. Tối nay tôi nghĩ, nếu ý Chúa, tôi sẽ cố gắng đọc vài đoạn Kinh thánh liên quan đến điều này, sẽ nói với quý vị trong giây lát và cố gắng chỉ cho quý vị tại sao chúng ta là người lập dị như thế.
Chúng ta hãy lật ra trong Kinh thánh, Phi-líp chương 2 từ câu 1-8 và II Cô-rinh-tô 3:6, chúng ta hãy đọc như chúng ta tin Lời của Đức Chúa Trời.
Và bây giờ, trước khi đọc, xin chúng ta hãy cúi đầu cầu nguyện.
7
Lạy Thiên phụ từ ái, tối nay chúng con thật sự là một dân được đặc ân sống trong thời đại này để thấy mọi thứ đang diễn ra, và biết rằng thời gian chấm dứt đã gần khi Chúa Jêsus đến vì Hội Thánh Ngài. Chúa ơi! Lòng của chúng con cảm thấy xúc động. Tối nay, chúng con giở lại những trang Kinh thánh này. Chúng con cầu xin Ngài cho chúng con hiểu được phân đoạn này; Nguyện xin Đức Thánh Linh bày tỏ cho lòng chúng con những điều nào sẽ là tốt và đẹp lòng Đức Chúa Trời. Chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
8
Quý vị biết, tôi nghĩ mình sẽ yêu cầu quý vị làm điều gì đó. Tôi - tôi thường yêu cầu vài việc lạ và tôi hy vọng sẽ không đòi hỏi điều gì quá lạ. Nhưng khi chúng ta tuyên thệ trung thành với tổ quốc dưới lá cờ, tất cả chúng ta đứng và lá cờ đi qua, chúng ta nên chúng ta đứng để chào. Chúng ta hãy đứng trên đôi chân trong khi đọc Lời Ngài. II Cô-rinh-tô 3:6.
[6] Ấy là Ngài đã ban tài năng cho chúng tôi giúp việc giao ước mới, chẳng phải giao ước về chữ, bèn là giao ước về Thánh Linh; Vì chữ làm cho chết, song Thánh Linh làm cho sống.
[7] Vả, nếu chức vụ về sự chết, chạm chữ trên bảng đá, đã là vinh hiển lắm, đến nỗi con cái Y-sơ-ra-ên không có thể ngó trên mặt Môi-se, vì cớ sự sáng láng trên mặt người, dầu là tạm, [8] Phương chi chức vụ của Thánh Linh càng vinh hiển hơn biết bao!
[9] Vậy, nếu chức vụ về sự định tội còn được vinh hiển, thì chức vụ về sự công bình được vinh hiển hơn bội phần.
[10] Vả lại, cái điều được vinh hiển trong chức vụ thứ nhứt biến đi bởi sự vinh hiển rất cao hơn của chức vụ thứ nhì; [11] Vì nếu sự phải qua đi còn có lúc vinh hiển thay, phương chi sự bền ở sẽ có vinh hiển dường nào nữa!
[12] Vậy, chúng ta có sự trông cậy dường ấy, nên được rất tự do; [13] Chúng ta chẳng làm như Môi-se lấy màn che mặt mình, hầu cho con cái Y-sơ-ra-ên không trông thấy cuối cùng của sự sáng láng phải qua.
[14] Nhưng lòng họ đã cứng cỏi; Vì đến ngày nay, khi họ đọc Cựu ước, cái màn ấy vẫn còn chưa cất khỏi, bởi chưng ấy là trong Đấng Christ mà màn đó biến đi.
[15] Ấy vậy, cho đến ngày nay, mỗi lần người ta đọc sách Môi-se cho họ, cái màn ấy vẫn còn ở trên lòng họ.
[16] Khi họ sẽ trở lại cùng Chúa, thì màn ấy mới cất khỏi.
[17] Vả, Chúa tức là Thánh Linh, Thánh Linh của Chúa ở đâu, thì sự tự do cũng ở đó.
[18] Chúng ta ai nấy đều để mặt trần mà nhìn xem vinh hiển Chúa như trong gương, thì hóa nên cũng một ảnh tượng Ngài, từ vinh hiển qua vinh hiển, như bởi Chúa, là Thánh Linh.
9
Chúng ta đọc trong Phi-líp chương 2, bắt đầu từ câu 1 đến câu 8.
Vậy nếu trong Đấng Christ có điều yên ủi nào, nếu vì lòng yêu thương có điều cứu giúp nào, nếu có sự thông công nơi Thánh Linh, nếu có lòng yêu mến và lòng thương xót, thì anh em hãy hiệp ý với nhau, đồng tình yêu thương đồng tâm, đồng tư tưởng mà làm cho tôi vui mừng trọn vẹn.
Chớ làm điều chi vì lòng tranh cạnh hoặc hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình.
Mỗi người trong anh em chớ chăm về lợi riêng mình nhưng phải chăm về lợi của kẻ khác nữa.
Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có. Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ.
Chính Ngài tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ, trở nên giống như loài người.
Ngài hiện ra như một người, tự hạ mình xuống vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.
10
Xin chúng ta cầu nguyện.
Lạy Cha Thiên Thượng, Lời vĩ đại này đã được đọc tối nay từ Bản Ký thuật Thiêng liêng, xin làm cho Lời ấy đến với tấm lòng chúng con, từ đây chúng con sẽ bước đi giống như những người trở về làng Em ma út, nói rằng, “Lúc nãy đi đường, Ngài nói chuyện với chúng ta, lòng chúng ta không nóng nảy sao?” Chúng con cầu xin trong Danh Jêsus. A-men! (Xin mời ngồi.)
11
Đây là phân đoạn khác thường, nhưng tôi nghĩ nó phù hợp cho mọi hoàn cảnh. Tôi muốn nói về đề tài của phân đoạn, “Đức Chúa Trời Quyền Năng Hiện Ra Trước Mắt Chúng Ta”
Từ khi có sự hiện diện con người thì có sự đói khát trong tấm lòng con người để tìm biết mình đến từ đâu, lý do nào mình hiện diện ở đây, rồi mình sẽ trở về đâu. Chỉ có một Đấng duy nhất mới có thể trả lời câu hỏi đó, là Đấng đã đem con người đến đây. Con người thường mong muốn nhìn thấy Đức Chúa Trời.
12
Quay lại Cựu Ước chúng ta tìm thấy rằng Đức Chúa Trời đã che giấu chính Ngài với người vô tín. Đức Chúa Trời có cách đối xử khác thường với mọi người. Ngài tự giấu mình đối với người vô tín và bày tỏ ra cho người tin Ngài. Đức Chúa Trời làm như vậy. Chúa Jêsus đã cám ơn Đức Chúa Cha vì Ngài đã giấu kín những điều này với người khôn ngoan và thông sáng mà tỏ ra cho những con trẻ như vậy học biết. Vì thế chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời chẳng hề thay đổi bản chất của Ngài, và Ngài luôn làm công việc của Ngài giống nhau. Chúng ta thấy trong Ma-la-chi 3, Ngài Phán, “Ta là Đức Chúa Trời, Ta không hề thay đổi.” Trong mọi thời đại Ngài làm theo một nguyên tắc giống nhau.
13
Chúng ta lấy một trong những sách cổ nhất của Kinh thánh. Khi Gióp, là một trong những người công bình nhất trong thời đại ông, một người trọn vẹn trong luật pháp Đức Chúa Trời, là một đầy tớ, cao thượng, một đầy tớ đáng kính trọng thậm chí Đức Chúa Trời đã Phán, “Không ai trên thế gian này giống như người.” Nhưng có lần mong ước của ông là nhìn thấy Chúa, hay nói cách khác, ông đi đến Nhà Ngài và gõ cửa mà nói, “Con muốn nói chuyện với Ngài,” ngồi xuống và nói chuyện với Ngài giống như chúng ta nói chuyện với nhau.
Chúng ta có sự hiểu biết. Đó là lý do chúng ta ở trong những Hội đồng này, là nơi chúng ta đến với nhau và bày tỏ những ý nghĩ của chúng ta; Chúng ta hiểu người khác nhiều hơn khi chúng ta nói chuyện với nhau. Quí vị Mục sư Truyền đạo làm như vậy, Tất cả mọi người bước đi trong cuộc đời đều như thế, nói chuyện với nhau.
14
Và Gióp, Đức Chúa Trời thì rất thực với ông, ông muốn tìm thấy nếu ông không thể đến và gõ cửa Ngài thì có cuộc nói chuyện với Ngài.
Nhưng chúng ta thấy Đức Chúa Trời đã nói chuyện với ông nhưng Ngài ẩn mặt. Ngài ẩn mặt trong hình thể của cơn gió lốc. Ngài Phán Gióp để chuẩn bị sẵn sàng cho ông; Ngài Phán với ông như một người. Ngài đến trong một cơn gió lốc và Phán với Gióp. Ngài đã bày tỏ cho Gióp biết Ngài qua cơn gió lốc, tuy ông chưa thấy chính xác Ngài. Ông chỉ nghe tiếng gió thổi, xung quanh trên cây cối và giọng nói vang ra từ cơn gió đó nhưng Đức Chúa Trời được giấu kín trong cơn gió lốc.
15
Chúng ta đi xuống Châu Phi (Nam Phi) Họ thường sử dụng từ “Amoyah” có nghĩa là “một sức mạnh không nhìn thấy.”
Sức mạnh không nhìn thấy này trong cơn gió nhưng nó có một Tiếng có thể nghe được. Tiếng nói đến với Gióp nhưng ông chưa bao giờ nhìn thấy hình Ngài, Ngài được giấu kín như cơn gió lốc.
Chúng ta tìm một trong những Tiên tri lớn trong Kinh thánh Cựu Ước, là Môi-se, một người được Đức Chúa Trọn chọn lựa, một đầy tớ định trước, ông cũng mong ước nhìn thấy Ngài. Ông đã rất gần với Ngài và đã thấy nhiều việc lớn lao của bàn tay bí mật vĩ đại của Ngài đi trước ông và làm những việc mà chỉ Đức Chúa Trời mới có thể làm được. Một ngày ông mong ước nhìn thấy Ngài. Đức Chúa Trời Phán với ông, “Hãy đi, và đứng trên tảng đá”
Trong lúc đang đứng trên tảng đá. Môi-se đã nhìn thấy Ngài đi ngang qua. Ông thấy phía sau lưng Ngài. Ông nói, “Giống như một con người” phía lưng của một người. Tuy nhiên ông không thấy Đức Chúa Trời. Ông chỉ thấy sự ẩn giấu của Đức Chúa Trời.
16
Kinh thánh nói, “Không ai có thể nhìn thấy Đức Chúa Trời, nhưng chỉ có Con Một đến từ nơi Đức Chúa Cha.” Vì thế Môi-se đã nhìn thấy Ngài được ẩn giấu như một người. Chúng ta thấy Đức Giê-hô-va của Cựu Ước chỉ là Chúa Jêsus của Tân Ước.
Tiến sĩ Scofied ở đây, chúng ta thấy lời của ông thay đổi từ hình thức. Chúng ta thấy từ “en morphe” trong tiếng Hy-lạp có nghĩa là “Không thấy được làm cho có thể nhìn thấy.” Có thể hay không thể nhìn thấy nhưng chúng ta biết có ở đó. Nó có thể là — không thể thấy được, tuy nhiên, chúng ta biết rằng nó ở đó. Khi Ngài thay đổi hình thể Ngài có nghĩa Ngài đã thay đổi từ siêu nhiên đến tự nhiên.
Ngài chỉ thay đổi mặt nạ của Ngài.Nói cách khác, giống như một vở kịch. Ngài đóng vai. Ở Hy-lạp khi họ thay đổi mặt nạ của họ, có lẽ trong một vở kịch họ đóng vai trong nhiều vai khác nhau.
Và con gái tôi (hiện diện ở đây)... học ở trường cấp III có một vở kịch, tôi biết cậu bé đóng tới 4 vai trong nhiều màng, cậu ta phải đi về phía sau sân khấu cứ thay đổi mặt nạ (mask) của mình để đóng nhân vật khác.
17
Nếu quý vị lấy Lời Tiên tri Cựu Ước liên quan đến Đấng Mê-si [nghĩa là Đấng Christ, Đấng được ĐCT xức dầu, lựa chọn làm Thầy Tế lễ, Tiên tri hay Vua. - Biên tập] thì quý vị có thể so sánh với cuộc đời của Chúa Jêsus, quý vị sẽ biết chính xác Chúa Jêsus là ai, Ngài không phải là một người bình thường, Ngài là Đức Chúa Trời, từ không thấy được có thể làm cho thấy được. Ngài đã thay đổi hình của một con người từ siêu nhiên đến tự nhiên. Ngài là Đức Chúa Trời bày tỏ trong xác thịt, che giấu bằng một con người, tấm màn xác thịt, Quý vị xem Cựu Ước...
Tôi - tôi biết, tối nay tôi đang tâm tình với khán giả nhiều thành phần ở những nơi khác nhau trên thế giới. Chúng ta ở đây để biết chúng ta là gì — chúng ta đang làm gì? Chúng ta đang đi đến đâu? Cái gì đang xảy ra? Tất cả điều này có nghĩa gì?
18
Chúng ta thấy ở đây nếu quý vị là người đàn ông đàn bà Do-thái... và những Thầy Thông giáo trong Đền thờ, mỗi ngày trôi qua nếu họ chăm xem Kinh thánh, Lời Tiên tri thay vì truyền thống, họ đã nhận biết Chúa Jêsus là ai. Họ chẳng hề gọi Ngài là Bê-ên-xê-bun (Beelzebub). Họ sẽ chẳng bao giờ đóng đinh Ngài. Nhưng tất cả phải thực hiện, đó là một phần của vở kịch. Họ bị mù loà về trường hợp nầy.
19
Cũng giống như nhiều người trong quý vị là quí ông bà ngồi ở đây tối nay, có lẽ cùng tuổi tôi hay lớn hơn một chút. Quý vị nhớ ở Mỹ vài năm trước đây Người Trung Quốc (anh em của tôi họ vừa giới thiệu ở đây, điều đó chợt đến với tâm trí tôi khi tôi nói chuyện với anh ấy), họ thường làm thế... Họ không thể nói tiếng Anh. Họ giặt ủi quần áo. Quý vị đi đến người Trung Quốc giặt ủi quần áo để lấy quần áo đã giặt ủi xong. Người đàn ông Trung Quốc sẽ lấy mảnh giấy và xé ra. Quý vị lấy một phần mảnh giấy và ông ta lấy phần kia. Khi quý vị trở lại để lấy quần áo quý vị, 2 mảnh giấy này phải được ghép lại trùng với nhau. Nếu không khớp với nhau. (Quý vị không thể làm giả mạo trong cách nào khác vì ông ta có một mảnh và quý vị có mảnh kia), nếu nó giả mạo... Quý vị có quyền lấy quần áo của mình. Quý vị sẽ nhận lấy thứ thuộc của mình khi quý vị sở hữu mảnh kia của khế ước.
Tối nay cũng vậy, khi chúng ta có phần khác của giao ước. Khi Đức Chúa Trời xé Con Ngài thành 2 ở Calvary, đem thân thể lên làm Của lễ, ban Thánh Linh xuống với chúng ta, Thánh Linh đó sống từng sống trong một Con Người, là Chúa Jêsus, cũng là Đức Chúa Trời ẩn giấu trong hình thể của Đức Thánh Linh; 2 mảnh này phải đến với nhau; Lúc đó quý vị là phần của giao ước. Đức Chúa Trời đã làm điều này để hiểu biết con người nhiều hơn khi chính Ngài trở nên một Con Người.
20
Cách đây vài năm tôi có đọc một câu chuyện, trong câu chuyện nói về một vị Vua đáng kính, vĩ đại... Bây giờ thì tôi quên mất tên của Vua đó. Tôi không nghĩ về việc kể về câu chuyện. Có thể là điều hư cấu nhưng dẫn chúng ta đến một điểm làm nền tảng cho điều chúng ta muốn nói. Vua này là một người đáng kính và là người có tình yêu thương vĩ đại với thần dân của mình, cho đến nỗi ngày nọ người nói với người lính hầu và người trong hoàng tộc, “Hôm nay, các người nhìn thấy ta lần cuối trong nhiều năm”
Người lính hầu nói với Vua: “Hỡi Vua tốt lành, tại sao Vua nói như vậy? Vua sẽ đi đến nước ngoài để trở nên người ngoại quốc phải không?”
Vua nói, “Không, Ta ở lại đây,” “Ta sẽ đi ra giữa thần dân Ta, Ta sẽ trở nên một nông dân. Ta sẽ đi chặt cây đẽo gỗ. Ta sẽ đi cày cấy người lao động. Ta sẽ tỉa nho với những người chăm sóc nho. Ta sẽ trở nên một trong những người họ để làm quen với điều họ đang làm. Ta yêu họ, Ta muốn quen với họ hơn. Họ không biết Ta, nhưng Ta muốn làm quen với họ trong cách đó.”
21
Sáng hôm sau khi những người... Tất cả những người thân của Vua đã nhìn thấy Vua (hay những người ở trong cung điện) lấy vương miện ra khỏi Vua và để xuống ngai, và lấy dây thắt lưng ra, và mặc quần của người nông dân, ra đi giữa những con người bình thường. Trong câu chuyện nhỏ này chúng ta tìm thấy về Đức Chúa Trời.
Họ nói với Vua, “Hỡi Vua, chúng con muốn Vua, chúng con yêu mến Vua, chúng con muốn giữ Vua ở lại.”
Nhưng Vua muốn trở nên một người của họ để hiểu họ nhiều hơn, họ đã biết Vua tốt hơn, thật sự biết Vua là ai. Điều đó bày tỏ cho biết Vua thực sự là người thế nào.
22
Đó là điều Đức Chúa Trời đã làm. Chính Ngài đã thay đổi từ là Giê-hô-va Đức Chúa Trời để trở nên một người như chúng ta. Ngài phải chịu khổ nhục, đau đớn, Ngài nếm biết sự chết, Ngài có thể biết cái nọc của sự chết là gì, và chịu lấy hình phạt của sự chết trên Ngài. Ngài bỏ vương miện và dây thắt lưng của Ngài qua một bên và trở nên một người như chúng ta. Ngài đã rửa chơn cho môn đồ như một người hèn hạ. Ngài ở trong trại của người nghèo. Ngài ngủ trong rừng và trên đường phố với những người bất hạnh. Ngài trở nên một con người trong chúng ta để hiểu Ngài có thể hiểu chúng ta nhiều hơn, và chúng ta hiểu Ngài nhiều hơn.
23
Tôi suy nghĩ về việc này, chúng ta thấy chính tự Ngài thay đổi. Nếu quý vị để ý, Ngài đến trong 3 Danh xưng của Con. Ngài đến trong Danh xưng của Con của loài người, Con của Đức Chúa Trời, Con của Vua Đa-vít.“ Ngài đến như một ”Con người.“
Trong Ê-xê-chiên 2:3, chính Đức Giê-hô-va gọi Tiên tri Ê-xê-chi-ên là “Con người.”
“Con người” có nghĩa là một vị “Tiên tri”. Ngài phải đến cách đó để ứng nghiệm trong Phục Truyền Luật lệ ký 18:15. Môi-se nói, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ dấy lên giữa các ngươi một Đấng Tiên tri như ta.” Ngài chẳng bao giờ gọi chính Ngài là Con Đức Chúa Trời. Chính Ngài nhắc đến Chính Ngài, Con người, bởi vì Ngài phải đến theo như Lời Kinh thánh. Ngài phải làm 2 mảnh giấy của tờ giấy cũ mòn này, lời Tiên tri Cựu Ước và tính cách của chính Ngài giống nhau chính xác. Vì thế Ngài đến trong hình của Con Trai loài người, đến trong hình thức đó.
24
Chúng ta thấy, sau khi Ngài chết, chôn và sống lại. Ngài đến trong ngày Lễ Ngũ tuần như là Con của Đức Chúa Trời, trong hình thức Đức Thánh Linh. Ngài đã làm gì? Chính Ngài thay đổi, bày tỏ chính Ngài để cho dân sự Ngài biết trong một hình thể khác. Giống như Đức Thánh Linh, là Đức Chúa Trời. Ngài đến trong thời đại Hội Thánh như là Con của Đức Chúa Trời, là Đức Thánh Linh.
Nhưng trong Thiên Niên Kỷ Ngài đến như Con của Vua Đa-vít ngồi trên ngai của Đa-vít: Vua. Ngài ngồi trên Ngôi của Đa-vít; Ngài ngồi trên Ngôi của Đức Chúa Cha. Và rồi Ngài Phán: “Kẻ nào chiến thắng sẽ ngồi với Ta trên Ngôi Ta như chính Ta đã thắng và ngồi trên Ngai của Cha Ta.” Trong Thiên Niên Kỷ Ngài sẽ là Con Vua Đa-vít. Là gì? Đức Chúa Trời không thay đổi trong mọi thời đại chỉ thay đổi mạng che mặt của Ngài.
Tôi là một người chồng đối với vợ tôi.
25
Quý vị có để ý người đàn bà Syrophenician nói không? “Hỡi Con Vua Đa-vít, xin thương xót.” Thậm chí Ngài chẳng hề để ý tí nào. Bà ta không có quyền gọi Ngài như thế. Bà ta không tuyên bố Ngài là Con Vua Đa-vít. Ngài là Con Vua Đa-vít đối với người Do-thái. Bây giờ, Ngài đến... nhưng khi bà ta gọi Ngài là Chúa (Ngài là Chúa của bà.) thì bà ta nhận điều mình cầu xin... Ngài chỉ thay đổi chính Ngài.
26
Trong nhà tôi, tôi là 3 người khác nhau. Vợ tôi công nhận tôi là chồng. Con gái tôi ngoài đó, không công nhận tôi là chồng; Tôi là cha nó. Cháu tôi đó. Tôi là ông ngoại của nó. Nó không có quyền gọi tôi là cha. Tôi không phải là cha của nó. Con trai tôi là cha của cậu bé. Tôi là ông nội của nó nhưng tôi vẫn chính là tôi.
Đức Chúa Trời, điều Ngài làm, Ngài chỉ thay đổi chính Ngài để trở nên thế hệ đó, để tỏ cho biết chính Ngài với dân đó. Đó là điều chúng ta tìm thấy tối nay: Trong cách đó Đức Chúa Trời làm cho mọi người biết chính Ngài với dân nầy và trong thời đại này phải không? Ngài thay đổi mặt nạ Ngài; Ngài thay đổi vai của Ngài; Nhưng Ngài không thay đổi kế hoạch của Ngài. Ngài không thay đổi bản chất Ngài, Ngài chỉ thay đổi mạng che mặt của Ngài từ hình thể này hình thể khác. Ngài bày tỏ chính Ngài với mọi người rõ ràng hơn để họ biết Ngài là ai và Ngài là thế nào.
27
Trong Hê-bơ-rơ 1, chúng ta đọc: “Đời xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các đấng Tiên tri Phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần, nhiều cách qua Con Ngài là Đức Chúa Jêsus.”
“Các nhà Tiên tri,” Chúa Jêsus Phán (khi Ngài còn ở thế gian), “họ là thần.Các ngươi gọi những người mà Lời của Đức Chúa Trời đến với họ là thần và Kinh thánh không thể bị phá huỷ.” Ngài Phán, “Các ngươi có thể lên án Ngài thế nào khi Ngài là Con Đức Chúa Trời?”
28
Lời Đức Chúa Trời được phân bổ cho mọi thời đại — nó phải như vậy. Chúa Jêsus là sự ứng nghiệm của mọi Lời Tiên tri. “Vì sự Đầy dẫy của bổn tánh Đức Chúa Trời thảy đều ở trong Đấng ấy như có hình.” Lời ở trong Ngài. Ngài là Đấng đã ở trong Giô-sép. Ngài là Đấng ở trong Ê-li. Ngài là Đấng ở trong Môi-se. Ngài là Đấng ở trong Đa-vít, một Vua bị chối bỏ.
Dân sự của chính ông đã chối bỏ ông là Vua. Khi đi ra khỏi cung điện, một gã bệnh tật, luồn cúi, không thích sự cai trị của ông, hệ thống của ông, đã nhổ nước bọt trên ông. Người lính hầu rút gươm và nói, “Cớ sao con chó chết kia dám mắng Vua chúa tôi? Hãy để tôi đi chém đầu nó.”
Còn Đa-vít, có lẽ không nhận ra điều người đó đang làm lúc đó, nhưng ông được xức dầu, ông nói, “Hãy để mặc hắn ta, Đức Chúa Trời đã bảo nó làm việc này.” Ông leo lên trên đồi và khóc về Giê-ru-sa-lem, một Vua bị chối bỏ.
Quý vị có để ý không, Vài trăm năm sau đó. Con Vua Đa-vít, bị nhổ nước bọt trên đường và trên đồi (cùng đồi đó), nhìn xuống Giê-ru-sa-lem: Một Vua bị chối bỏ và khóc. “Hỡi Giê-ru-sa-lem, đã bao lần Ta đã ấp các ngươi như gà mái ấp con mình, nhưng các ngươi từ chối Ta.”
29
Ngài chẳng bao giờ thay đổi bản chất Ngài. Hê-bơ-rơ 13:8 nói Ngài là hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi. Đức Chúa Trời trở nên xác thịt để chịu chết cứu rỗi chúng ta là người tội lỗi. Đó là lý do tại sao Ngài thay đổi chính Ngài là một con người.
Chúng ta xem trong Giăng 12:20: Người Do-thái đã nghe về Ngài. Không ai có thể đã từng nghe về Ngài trừ khi tấm lòng họ nung nấu muốn nhìn xem Ngài. Giống như Gióp và những Tiên tri xưa, tất cả họ muốn nhìn thấy Ngài. Người Hi-lạp này đến xem Ngài. Họ đến với Phi-líp, ở Bết-sai-đa và nói, “Thưa ông, chúng tôi muốn thấy Chúa Jêsus.”
30
Người Hi-lạp muốn nhìn thấy Ngài nhưng họ không thể nhìn thấy Ngài, bởi vì Ngài ở trong Đền thờ của nhân loại Ngài. Đức Chúa Trời đã ở trong Đấng Christ hoà giải thế gian với chính Ngài. Chúng ta thấy trong điều này, những người Hi-lạp không thể nhìn thấy Ngài.
Chú ý những từ Chúa Jêsus diễn tả cho họ. Ngài Phán, “Nếu hạt lúa mì không gieo xuống đất và tự chết đi thì nó ở một mình.” Ngoài ra, họ sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy Ngài trong sự thay đổi, Ngài ở trong sự che giấu đó, bởi vì Ngài được che giấu trong xác thịt con người. Khi hạt Lúa Mì được gieo xuống đất, sau đó nó phải sanh ra mọi hạt giống. Tất nhiên, lúc ấy Ngài được sai đến với người Do-thái, nhưng Hạt Lúa Mì này phải gieo xuống. Đức Chúa Trời ẩn giấu trong xác thịt con người, được giấu kín với người vô tín nhưng hiện ra cho người tin Ngài.
31
Trong Giăng 1:1, “Ban đầu có Lời (the Word), Lời ở với Đức Chúa Trời và Lời là Đức Chúa Trời; Lời trở nên xác thịt ở giữa chúng ta (Chúng ta đã ngắm xem vinh hiển của con một Ngài đến từ nơi Cha) đầy Ân điển...”
Ban đầu đã có Lời. Một lời là một ý tưởng được diễn tả. Thậm chí ban đầu Ngài không phải là Đức Chúa Trời. Từ tiếng Anh của chúng ta ngày nay, “thần” có nghĩa là “đối tượng của sự thờ phượng.” Thật nhầm lẫn trong tâm trí làm sao. Quý vị có thể làm cho vài người nào đó thành thần. Quý vị có thể làm cho vật gì đó trở thành thần.
Nhưng trong Cựu Ước Sáng thế ký 1:1, “Ban đầu Đức Chúa Trời...” Từ được dùng, “Elohim” “Elohim” có nghĩa là “Đấng Tự Hữu” từ “Elohim” khác với từ chúng ta “thần.” Từ “Elohim” thật khác với từ “thần” của chúng ta. “Elohim”có nghĩa “Đấng Tự Hữu.”
Chúng ta không thể tự hữu (self-existing). Chúng ta không thể toàn năng, vô sở bất năng, vô sở bất tại, vô sở bất tri. Đấng Tự Hữu đó diễn tả tất cả điều đó. Chúng ta không thể là thế. Cây mà quí vị lấy làm một thần ra từ nó, hay là dựng tòa nhà, nó không tự hữu.
32
Vì thế Đức Chúa Trời, ở buổi ban đầu, là Sự Sống, là Đấng Đời Đời. Trong Ngài có những thuộc tính, và những thuộc tính này trở nên những lời, và Lời đã trở nên xác thịt. Chúa Jêsus là Đấng Cứu Chuộc. Và “cứu chuộc” có nghĩa “đem trở về.” Nếu Ngài phải đem trở về thì nó phải ở một nơi nào đó mới được đem trở về. Quý vị biết, tất cả mọi người sẽ chẳng có thể nhìn thấy điều đó, bởi vì tất cả mọi người không có trong buổi ban đầu trong ý tưởng của Đức Chúa Trời.
33
Hãy nhìn những Thầy Tế lễ. Khi họ nhìn thấy Ngài bày tỏ Lời cách chính xác. Họ nói, “Đó là Bê-ên-xê-bun” Điều đó cho biết bản chất của họ ở đâu, ở trong ý tưởng hiện đại.
Nhưng khi Ngài gặp một cô gái điếm ở cổng, và bày tỏ dấu hiệu Chúa Cứu Thế của Ngài, qua việc nói với cô ta điều cô đã làm, tại sao cô nói, “Thưa Ngài, tôi nhận biết Ngài là Đấng Tiên Tri, chúng tôi biết Chúa Cứu Thế, khi Ngài đến, Ngài sẽ nói cho chúng tôi mọi điều này.” Cô ta nhận biết Ngài là Đấng Cứu Thế, Đấng Được Xức Dầu, bởi vì Ngài đáp ứng những phẩm chất Kinh thánh. Quý vị không thấy ư? 2 mảnh giấy được ghép lại với nhau. “Chúng tôi biết khi Chúa Cứu Thế đến...”
34
Có lẽ Đức Chúa Trời phải lai tạo điều này và điều kia để nhận lấy tiếng chuông kêu này, giống như người thợ gốm. Khi Chúa Jêsus trở lại và Phán, “Ta là Đấng Phán với các ngươi.” Không có một từ ngữ “Beelzebub” (Bê-ên-xê-bun) như thế. Cô ta để bình nước xuống và chạy vào thành nói rằng, “Hãy đến xem Con Người đã nói tôi những điều mà tôi đã làm. Người này thật là Chúa Cứu Thế phải không?”
Vậy thì, điều này đã làm gì? Đặt Kinh thánh Cựu Ước với kinh nghiệm đó Chúa Jêsus ban cho cô ta, đã làm gì? Lời trở nên Chúa Cứu Thế. Quý vị để ý không? Lập tức, mọi tội lỗi cô được tha thứ bởi vì, buổi ban đầu cô được cứu chuộc, cô đã ở trong ý định ban đầu của Đức Chúa Trời, đã cứu chuộc và đem cô trở về, khi cô nhìn thấy Lời Kinh thánh bày tỏ về Đức Giê-hô-va: Ngài đã có, Ngài hiện có.
35
Khi Chúa Jêsus đến, nếu Ngài đã đến với Sứ điệp Nô-ê, thì nó không có tác dụng: Đóng chiếc tàu và trôi nổi trên mặt nước. Nó sẽ không tác dụng. Nhưng Nô-ê là một phần của Đức Chúa Trời. Ông hành động cách khác thường vì ông là người lập dị. Sứ điệp của ông đặc biệt vì đó là Lời được bày tỏ.
Ngài không thể đến với Sứ điệp Môi-se vì nó không có tác dụng. Môi-se là Đức Chúa Trời trong một sự phân bổ để bày tỏ. Ông là Lời bày tỏ cho ngày đó. Nhưng Chúa Jêsus không thể vào đó. Kinh thánh chẳng bao giờ nói Ngài sẽ đến trong cách đó.
Nhưng khi Ngài đến bày tỏ cách chính xác như trong Tân Ước đã nói Ngài sẽ được bày tỏ, thế thì tất cả mọi người được cứu chuộc tin điều ấy. Bởi vì, họ ở trong ý tưởng của Đức Chúa Trời. Những thuộc tính của Ngài lúc ban đầu đã trở nên xác thịt và có thể cứu chuộc, và được mang trở về với Đức Chúa Trời. “Nhưng hễ ai tin nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời” bởi vì họ có thể được cứu chuộc. Từ buổi ban đầu họ ở trong sự bày tỏ đó.
36
Nếu chúng ta dừng lại giây lát (Nếu có thể được) và nghĩ về điều đó tối nay, về Sứ điệp, những ý tưởng được bày tỏ của Đức Giê-hô-va... Trước khi sáng thế, tên của chúng ta được ghi ở trong Sách Sự Sống của Chiên Con. Chúng ta có thể nhìn thấy 2 bên, như đầu tiên tôi nói, tại sao người này lại khác biệt với người kia. Phải như thế. Đã và đang luôn luôn là cách đó. “Ngài là Lời, Lời đã trở nên xác thịt ở giữa chúng ta.”
37
Đức Chúa Trời trong... Trở lại với Cựu Ước chúng ta thấy sau khi Ngài đã hiện ra cho dân sự Ngài trong những hình thức khác nhau. Ngài che giấu chính Ngài phía sau lớp vỏ của da chồn cũ kỹ. Đức Chúa Trời, giấu kín sau lớp vỏ đó ở Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân) của Ngài. Chúng ta thấy Sa-lô-môn thế nào, khi ông hiến dâng Đền thờ của Chúa và những lớp vỏ da chồn này bị treo ở đó. Ngài đến như Trụ Lửa và một Đám Mây, và đi xuống phía sau đó, che giấu chính Ngài với thế giới bên ngoài. Bởi đức tin Y-sơ-ra-ên đã biết rằng Ngài đã ở sau đó. Họ biết Ngài ở đó bất chấp điều thế gian đã nói. Ngài được giấu kín với người vô tín nhưng bày tỏ cho người tin, bởi đức tin họ biết Ngài trở lại; Họ được thương xót. Ngài ngồi trên Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân) của Ngài, đó là bí mật to lớn.
38
Quý vị biết, trong Cựu Ước đi vào phía sau lớp da đó là sự chết, ở lại phía sau đó cũng là sự chết. Đi vào trong sự vinh quang Ngài là sự chết. Ra khỏi sự vinh quang Ngài là sự chết. Tất nhiên, điều đó đã xảy ra, tại khe hở của tấm màn ở Calvary, khi tấm màn bị nứt ra, tấm màn cũ. Vậy ở ngoài Sự Hiện Diện Ngài là sự chết. Đi vào Sự Hiện Diện Ngài đã là sự chết. Điều đó thay đổi lui tới, quý vị phải tìm xem Kinh thánh để hiểu biết chúng ta đang sống trong thời đại nào.
39
Khi sự che giấu bị hở ra ở Calvary. Ngôi Thương xót (Ngôi Thi Ân) đến lộ ra rõ ràng, nhưng cái gì đã xảy ra? Bị treo lên trên Calvary, nhỏ Huyết xuống. Năm này đến năm khác họ đã lấy máu rửa sạch nơi đền thánh và rắc trên chỗ Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân). Ở đó, với sự vĩ đại của Ngài Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân) vào trong quang cảnh rõ ràng.
Chiên Con đích thực của Đức Chúa Trời bị treo ở Calvary. Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân) thật sự khi Chính Đức Chúa Trời đã trả giá và trở nên một người như chúng ta, chính Ngài đã hiện ra như một người để quen biết chúng ta và chúng ta được làm quen với Ngài. Vào ngày Lễ Cứu Chuộc tất cả Y-sơ-ra-ên ở trong quang cảnh rõ ràng của Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân).
40
Nhưng than ôi! Truyền thống của tổ phụ Giáo hội trong ngày đó, bởi truyền thống của họ Ngôi Thương xót thật sự đã bị che giấu với mọi người. Nếu họ đã biết Kinh thánh, thì mỗi mảnh đó sẽ ghép lại giống như mảnh giấy người Trung Quốc. Lời Tiên tri Cựu Ước sẽ được ứng nghiệm, và nó đã xảy ra. Nếu họ được dạy dỗ Kinh thánh, họ sẽ nhìn thấy Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân). Như Môi-se nói ở đây rằng, “Đến ngày này họ đã bị che giấu. Nó vẫn ở trên tấm lòng;” Họ vẫn không thấy.
41
Nhưng Ngài là Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Chuộc chịu đau đớn. Ngài là Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân) đích thực đang đứng khi chúng ta hát thánh ca.
Hãy ngắm xem Ngài trong quang cảnh rõ ràng,
Ngài đấy, Đấng Cai Trị đầy quyền năng,
Từ khi Ngài xé bức màn làm hai.
Ngài đến từ Ngôi Thương xót (Ngôi Thi ân), trong tầm mắt rõ ràng của hội chúng. Nhưng họ đang bị ảnh hưởng dưới một quan điểm được công chúng ưa thích...
Bây giờ, thưa quí ông bà, và những đại biểu trong hội nghị này, tôi không muốn nói điều này không có sự kính trọng của con người. Nhưng trong cách nhìn của chúng ta ngày nay, tôi sợ rằng, truyền thống của các Giáo phụ (the church fathers) đã giấu kín điều này với quá nhiều người. Từ khi Đức Thánh Linh đến trong ngày cuối cùng như lời Tiên tri, màn che giấu đã bị xé ra, quá nhiều người cố gắng dựa vào những truyền thống tổ phụ của họ. Đó là lý do họ không thể nhìn thấy niềm vui, sự bình an tột đỉnh và những điều mà Hội Thánh ngày nay có. Tuy nhiên điều đó những người tin Ngài nhìn thấy rõ ràng. Ngài giấu kín Lời, Lời Hứa của ngày này.
42
Những truyền thống đã bị che giấu. Họ nói những ngày phép lạ thuộc về quá khứ. Một người đàn ông nói với tôi, là một quí ông lịch sự, có văn hoá, tử tế ở Tucson, Arizona, nơi tôi sống. Tôi có một Buổi nhóm ở Ramada. Chúng tôi giảng tại hội đồng của nhóm Thương Gia Tin lành, nơi đây Chúa Jêsus đã đến và đã làm những việc lớn lao. Qúi ông Cơ-đốc nhân lịch sự này đến với tôi và nói (Mục sư của Giáo hội, một người tốt) và ông ta nói, “Anh Branham, Anh đang cố gắng lên kế hoạch cho mọi người một thời đại Sứ đồ trong khi thời đại các Sứ đồ đã qua rồi!”
Tôi nói, “Anh ơi! Tôi xin anh hãy chỉ cho tôi biết khi nào thời các Sứ đồ đã không còn trong Kinh thánh.” Tôi nói, “Thời đại các Sứ đồ bắt đầu vào ngày Lễ Ngũ tuần. Phi-e-rơ đã nói vào ngày Lễ Ngũ tuần.” “Vì Lời Hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.” Thời đại đã đó dừng lại khi nào? Nếu Đức Chúa Trời vẫn còn kêu gọi mọi người thì thời đại các Sứ đồ vẫn còn.
43
Vậy, đó là nơi người ta cố gắng làm mù mắt rất nhiều người, bởi những truyền thống của những Trưởng lão, như nó đã xảy ra lúc đó. Quý vị không nhìn thấy tại sao mọi người quá tự hào và nhiệt tình. Và những hội đồng này là một việc kì quặc, xa lạ đối với những người khác bởi vì họ nhìn thấy. Họ đã phá vỡ những rào cản đó; Họ đã phá vỡ những bức màn kia để đi vào trong Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời, ở đó họ nhìn thấy Lời Hứa được bày tỏ ra của thời đại nầy bày tỏ trước mọi người. Họ nhìn thấy điều Đức Chúa Trời đã Hứa.
44
Trong Giô-ên 2:28. Ngài đã Hứa trong những ngày cuối cùng sẽ có mưa đổ trên mọi người trong ngày tận cùng. Tôi nghĩ, ngôn từ Hy-lạp “Kenos” có nghĩa là “Chính Ngài đã đổ hết ra, làm cho trống không chính Ngài,” không phải cách mà chúng ta sẽ nói, giống như điều gì đó ở bên trong mỗi người được làm cho trống không, nhưng Ngài tuôn đổ chính Ngài ra.
Ngài đã thay đổi; 'en morphe' của Ngài. Ngài thay đổi từ những gì Ngài đã có đến những gì Ngài hiện có. Ngài chẳng bao giờ thay đổi bản chất Ngài. Nhưng vào ngày Lễ Ngũ tuần, Ngài đã thay đổi chính Ngài từ Con loài người thành Con Đức Chúa Trời. Ngài đến, không phải ở với mọi người. Ngài đến trong dân sự, Đức Chúa Trời không hề thay đổi đó thực hiện chức vụ của Ngài xuyên suốt trong thời này vĩ đại nầy.
45
Ngài đã nói Tiên tri trong Kinh thánh, sẽ đến một ngày sẽ không phải ban ngày cũng chẳng phải ban đêm nhưng chiều tối sẽ có Sự Sáng. Theo địa lý, mặt trời mọc ở phía đông và lặn ở phía tây. Cùng một mặt trời đó giống như nhau trong mọi thời đại, Khi Con (S-o-n) bày tỏ chính Ngài trong sự hiện ra về Lời đã Hứa cho Y-sơ-ra-ên, dân phương Đông.
Chúng ta đã có một thời buồn thảm. Chúng ta có đủ ánh sáng trong những nhà cải cách và vân vân để lập nên những Giáo hội và các hệ phái, gia nhập với họ; Và đến hôn những đứa bé, cứu người già, chôn cất người chết vân vân và sống trong Giáo hội.
Nhưng vào buổi chiều tối, “Sẽ có Sự sáng.” Ngài Phán, “Vào chiều tối.” Kinh thánh không thể nói sai. Cũng Con (S-o-n) ấy đã đổ đầy Chính Ngài (Kenos) vào ngày Lễ Ngũ tuần, đã Hứa thực hiện giống như vậy trong thời tăm tối. Theo như Lời Hứa.
Hãy gắn lại miếng giấy đó với nhau. Nhìn xem điều gì đang xảy ra, và nhìn xem điều Ngài đã Hứa, thì quý vị biết chúng ta ở đâu. Quý vị có thể nhìn thấy sự hiện ra của Đấng Quyền Năng vĩ đại này đã làm mù mắt nhiều người lần nữa với những việc lớn lao này đã được nói tiên tri.
46
Khi Môi-se từ núi trở lại, núi lửa. Cảnh tượng đẹp làm sao.
Môi-se đi xuống Ê-díp-tô và nói với những Trưởng lão Hội thánh rằng Đức Chúa Trời đã sai ông đến trong Danh của ĐẤNG TỰ HỮU. Danh đó ở thì hiện tại. Không phải “Ta đã là, Ta sẽ là, nhưng TA LÀ, hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không bao giờ thay đổi” — Ngài ở thì hiện tại. Ngài... Điều đó so sánh với Hê-bơ-rơ 13:8, “Chúa Jêsus Christ, hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không bao giờ thay đổi.”
47
Đó vẫn là một Lời đã được nói tiên tri, và hội chúng ghép lại khớp với Lời đó, một kinh nghiệm của ngày nay... “Những người Cải chánh phải có điều đó.” Ồ, nhưng đây là ngày khác. Hãy nhìn xem chúng ta sống trong ngày nào? Đúng là Ngài không thể đến trong những thời mà Ngài đã đến thế gian trong cách Môi-se đã đến hay bất kỳ những Tiên tri đã đến; Điều đó không được nói tiên tri. Trong những ngày cuối cùng nó được nói tiên tri đến trong cách này. Nó không thể đến trong hình thể phục hưng của Luther; Nó không thể đến trong hình thức phục hưng của Wesley. Đó là giờ phục hồi lại. Đó là lúc mà nó phải trở về với ánh sáng của mặt trời nguyên thuỷ, nguyên bản.
Chúng ta có thể đặt Lời Kinh thánh nói về điều đó như thế nào. Quý vị là những Nhà Thần học (theologians) — dù đến từ phương trời nào (what part of the world you're from), quý vị biết rằng đó là sự thật. Đó là Lời Hứa. Đó là điều làm cho nhiều người quá lập dị. Đó là những gì quí vị gọi họ là những người lập dị, đó là bởi vì họ... Tấm màn từ truyền thống đã được mở ra, và họ thấy điều đó. Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời vẫn y nguyên. Đó - đó là Lời Hứa Đức Chúa Trời, và chúng ta không thể đi ngược lại điều đó, bởi vì Lời Kinh thánh không thể nào sai. Đúng vậy, chúng ta thấy Ngài đã Hứa lấp đầy Chính Ngài vào trong dân sự Ngài. Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời vẫn y nguyên.
48
Môi-se, sau khi ông đi xuống Ê-díp-tô và tuyên bố điều này, Đức Chúa Cha đã chứng minh Sứ điệp Ngài đến trên núi Si-nai trong cùng Trụ Lửa và đặt trên núi lửa. Chúng ta chú ý, Ngài ban cho Lời Hứa đó. Ngài đem ông ta trở về với Lời. Ngài có điều răn, để có điều răn này, ông phải... Điều răn là Lời; Lời chưa bao giờ đến với dân sự. Vì thế, Lời luôn đến với Tiên tri, ông là Tiên tri của ngày đó.
Giống như Chúa Jêsus là Lời, Giăng là Tiên tri, Chúa Jêsus đến với ông trong nước bởi vì Lời luôn đến với Tiên tri không hề sai. Lời đến với điều đó.
49
Vì thế Môi-se, Lời là điều răn đã đến với ông và ông đã có Lời.Trước khi Lời được ban ra và bày tỏ, Môi-se phải che giấu mặt mình vì Lời không bày tỏ cách hoàn toàn. Họ biết những điều đã xảy ra nhưng không biết đó là gì (tiếng sấm vang rền) cho đến nỗi họ nói, “Hãy để Môi-se nói và không phải Đức Chúa Trời nói.”
Đức Chúa Trời Phán, “Đúng vậy, Ta sẽ làm điều đó. Từ đây Ta sẽ không hiện ra như thế này nữa. Ta sẽ sai Tiên tri. Ta sẽ Phán qua Tiên tri của Ta.”
50
Nếu Môi-se với luật pháp tự nhiên (Phao-Lô trong II Cô-rinh-tô đã bày tỏ cho chúng ta biết) phải che giấu mặt mình với thiên nhiên, phương chi con người Thiêng liêng sẽ được vinh hiển và che khuất với người không tin trước khi nó được bày tỏ ra cho họ như thế nào nữa. Phương chi họ sẽ gọi... Môi-se là người lập dị. Huống chi người ta sẽ gọi anh em, là những người mở tung tấm màn che mặt, đi vào trong Trụ Lửa đó, và đi ra với Ơn phước! Và giờ đây anh em đã tháo mạng che mặt. Dân sự không thể thấy điều đó. Họ không thể hiểu.
Nếu xác thịt được vinh hiển, phương chi điều siêu nhiên sẽ vinh hiển dường nào. Nếu xác thịt, đã chấm dứt với điều đó, đã được vinh hiển, phương chi điều không chấm dứt này sẽ vinh hiển dường bao.
51
Nhưng nó vẫn được che giấu. Nó không che giấu với người tin, nhưng với người không tin; Họ không thể nhìn thấy. Đức Chúa Trời thường che giấu chính Ngài với người không tin. Những truyền thống che giấu điều đó. Giống như họ đã làm lúc ấy, ngày nay họ cũng làm vậy.
Đó là tấm màn thuộc linh mà chúng ta có lúc nầy, nơi mà tấm màn xác thịt ở đó. Được chứng thực bởi nhà Tiên tri với Lời được viết ra, một người nói Tiên tri, người đến với Lời được viết ra để làm cho dễ hiểu.
Họ biết Lời ở đó nhưng không biết Lời đó nghĩa là gì. Môi-se làm cho Lời rõ ràng. Ông nói, “Điều răn nói thế này, tại sao lại thế này.” Ngài làm cho Lời trở thành đơn giản, dễ hiễu. Trước khi Lời được làm cho rõ ràng thì Lời bị che giấu.
52
Ngày nay cũng vậy, Lời bị che giấu với nhiều người cho đến khi Lời được bày tỏ ra và làm cho đơn giản với dân sự — Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời Toàn Năng, là Lời, bị che giấu trong xác thịt loài người. Hãy chú ý. Chúng ta thấy Lời được che giấu với người không tin, nhưng bày tỏ cho người tin Lời.
Môi-se phải đi vào Trụ Lửa một mình; Không ai có thể đi với ông. Không phải là... Điều đó nói gì với chúng ta? Quý vị không vào đây nhờ sự gia nhập một nhóm Ngũ Tuần. Ngài chẳng bao giờ bày tỏ điều đó với một nhóm người. Ngài bày tỏ cho một cá nhân. Đó là cách xảy ra ngày nay. Quý vị nói, “Tôi thuộc về một - một Giáo hội. Tôi là thành viên Giáo hội này.” Điều đó không có tác dụng.
Vì bất cứ ai cố gắng đi theo Môi-se, để giả mạo nó là sự chết. Ngày nay cũng vậy, cố gắng giả mạo sự chết thuộc linh. Đó là những gì...
53
Tối nay, chúng ta đang dấy lên giữa những nhóm người, những sự so sánh xác thịt, người nào đó cố gắng hành động giống như vậy và sống cuộc sống khác: Có thể uống rượu, hút thuốc, phụ nữ có thể sống bất kỳ lối sống nào họ thích, và giống như thế gian, ở nhà và xem ti vi, và những thứ thế gian, và vẫn gọi họ là tín đồ Ngũ Tuần. Họ đang cố gắng giả mạo điều đích thực. Điều đó chẳng bao giờ bày tỏ cho họ. Khi Nó được bày tỏ, thì vinh quang và điều gì đó cất khỏi quý vị khi quý vị bước đi vào trong đó. Quý vị trở nên tấm mạng. Nó sẽ thật sự không có tác dụng. Giả mạo là sự chết.
54
Môi-se được che giấu, ông là Lời hằng sống đối với mọi người. Ngày nay, mọi người bị che giấu là điều như nhau. Họ được viết những thư tín, nói về tất cả mọi người, không phải thư tín mới nhưng thư tín đa được viết để bày tỏ. Đó là những người tin Lời Ngài và Lời Hứa của thời cuối cùng nầy rằng Đức Chúa Trời đang tuôn đổ Thần của Ngài trên mọi xác thịt; Và điều đó được thư tín viết ra. Khi con người cố gắng giả tạo điều đó cách trần tục nhưng kết quả ngược lại. Cuộc đời quý vị chỉ cho quý vị biết mình là gì.
55
Một lần kia có một cậu trai, anh ta gặp rắc rối. Anh ta là một người tốt nhưng anh ta đến toà án, và quan án nói, “Tôi thấy anh có tội. Tôi phải phạt anh ở tù.”
Anh ta nói, “Tôi muốn xét xử trường hợp của tôi” Anh nói, “Tôi muốn xem xét hồ sơ của tôi.”
Quan toà nói, “Anh không có hồ sơ. Hồ sơ của anh là điều kết án anh.”
Đó là cách của ngày hôm nay. Lý do Hội thánh không tiến bộ như nó nên có, đó là bảng thành tích. Chúng ta phải dâng hiến nhiều hơn. Chúng ta phải tin mọi Lời Đức Chúa Trời. Chúng ta phải tìm kiếm cho đến khi Lời đó được rõ ràng cho chúng ta. Thành tích là điều cản trở chúng ta đi vào tìm kiếm Chúa.
56
Một lần cũng trong toà án này, một cậu trai không có tiền. Anh ta không thể nộp phạt. Tiền phạt là hàng ngàn đô la. Anh có một anh trai lớn đến và đã nộp tiền cho anh.
Chúng ta cũng có Chúa Jêsus là Anh Trai lớn, là Con Đức Chúa Trời. Ngài đến để nộp thế cho chúng ta. Nếu chúng ta chỉ tin điều đó thì có thể vào bức màn với Ngài. Ngài là Môi-se của chúng ta. Chúa Jêsus là Môi-se của chúng ta ngày hôm nay. Môi-se được che giấu Lời hằng sống với dân sự. Ngày nay Chúa Jêsus ẩn giấu là Lời hằng sống với mọi người mà... Chúa Jêsus trong Hội thánh, Thần Thánh Linh, Con Đức Chúa Trời, trong mọi người, bày tỏ Lời bởi Lời Hứa ngày nay cách chính xác. Cũng giống như vậy ngày hôm nay.
Hãy nhớ, Môi-se đã làm điều này và nó được hiện ra, không phải cho tất cả mọi người trên thế gian, nhưng cho người ra khỏi Ê-díp-tô, chỉ một tầng lớp người đó là những người ra khỏi Ê-díp-tô.
Ngày nay Đức Thánh Linh, trên gương mặt của nhiều người nói rằng, “Sự chữa lành của Chúa Cứu Thế là không đúng.” ... Khi tôi được hỏi ý kiến...
57
Một ngày kia Bác sĩ gọi tôi đến về một phụ nữ. Có 4 hay 5 trường hợp chỉ nằm chờ chết và Đức Thánh Linh đã chữa lành họ. Bác sĩ đã thắc mắc về điều đó. Bác sĩ hỏi, “Điều này có thể như thế sao? Tại sao?.” Ông nói, “Tôi... Đó là bệnh nhân của tôi”
Tôi nói, “Nhưng bây giờ là của Đức Chúa Trời. Đó là đối tượng của Ngài.”Quý vị hiểu điều đó.
Vì vậy, bạn thấy sự việc là vậy, Đức Chúa Trời đang một dân ra khỏi Ê-dip-tô để đến ở phía sau bức màn xác thịt đã cố gắng giả mạo, cố gắng gia nhập một Giáo hội, nói chung không phải Giám Lý, Báp-tít hay Trưởng Lão, nhưng là các Giáo hội Ngũ Tuần. Đó là việc cá nhân giữa quý vị và Đức Chúa Trời. Quí vị phải nhập vào, nhưng không phải vào nhóm nào của quý vị, không phải Giáo hội nào của quý vị, không phải Mục sư nào của quý vị, nhưng chính bản thân của quý vị phải nhập vào.
58
Tôi muốn quý vị chú ý đến đặc tính khác của Môi-se. Khi ông xuất hiện, là một Tiên tri, ông là người vĩ đại, khi ông đến với Lời, mọi người thấy ông được thay đổi. Nhiều điều xảy đến với ông. Khi ông đến với Lời được chứng thực ngày đó, những điều răn, ông là người được thay đổi.
Quý vị cũng sẽ vậy khi đến ở phía sau bức màn con người để rồi nhạo cười về Buổi nhóm như thế này, người đó sẽ vấp ngã về sự chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ], và nói rằng, “Những ngày phép lạ chỉ có trong quá khứ.” Quý vị rơi vào trường hợp ở sau sự che giấu con người đó, bức màn của truyền thống, mọi người sẽ biết điều gì đó đã xảy đến cho quý vị.
59
Giống như Anh Jim Brown đáng kính của chúng ta. Tôi tưởng tượng hầu hết những người Trưởng Lão biết những điều xảy đến với anh, bởi vì anh đến ở sau bức màn truyền thống. Anh thấy những điều trong mọi người đã hấp dẫn anh ta, anh ta đến sau bức màn.
Khi quý vị hiện ra sau bức màn, quý vị sẽ nhìn thấy trọn vẹn về nhiều người lúc ấy, họ có thể nhìn thấy điều gì đó đã xảy đến với quý vị. Lời bị che giấu với người vô tín nhưng cho người tin Ngài thì có cái nhìn trọn vẹn: Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời vẫn y nguyên.
60
Thế thì đó là Đức Chúa Trời... Trong thời của họ đó là Đức Chúa Trời ở trong con người, là Con Ngài, Chúa Jêsus Christ. Chúng ta tin điều đó. Ngài không chỉ là Tiên tri, không chỉ là một người bình thường, con người bình thường, mà là Đức Chúa Trời trong Christ, Đức Chúa Trời trong con người, sự Đầy đủ trọn vẹn của bổn tánh Đức Chúa Trời trong thân thể con người. Đức Chúa Trời trong một Con người.
Bây giờ đó là Đức Chúa Trời trong những con người. Sự trọn vẹn của bản tánh Đức Chúa Trời ở trong toàn bộ Hội Thánh Ngài, bày tỏ chính Ngài ra, ứng nghiệm Lời Ngài.
61
Chúng ta thấy, tất cả mọi thời đại Đức Chúa Trời đã có lớp vỏ che ở trên. Đức Chúa Trời đã được giấu kín phía sau một tấm màn.
Một câu chuyện nhỏ xảy ra ở phía nam đã nhắc nhở tôi. Có một gia đình Cơ-đốc. Gia đình này họ tin Đức Chúa Trời, họ nghĩ rằng Đức Chúa Trời bảo vệ họ mọi sự rắc rối, khó khăn, và Ngài làm việc đó. Họ có đứa con nhỏ là Junior (cậu bé trai khoảng 7 hay 8 tuổi) cậu bé đi học Trường Chúa nhật và là cậu bé rất ngoan nhưng cậu bé sợ bão, đặc biệt là khi có tia chớp.
62
Một ngày kia tôi nói với người đàn ông, khi mảnh này hiện đến thì người này được chữa lành, cũng Mục sư này nói, “Anh Branham, họ làm anh thành một 'thần'.”
Anh ta là người phê bình chỉ trích vì thế tôi nghĩ tôi chỉ bắt bẻ một chút thôi, không làm tổn thương. Tôi nói, “Điều đó đi xa với Kinh thánh phải không?”Tôi nói, “Không, không phải. Bởi vì Chúa Jêsus gọi những Tiên tri là các thần.” Đúng vậy. Đức Chúa Trời...
Họ nói, “Mọi người của anh cố gắng chiếm chỗ Đức Chúa Trời.”
Điều đó vượt quá giới hạn cho phép, chính xác là như vậy. Đức Chúa Trời hiện ra trong xác thịt như Ngài đã Hứa.
63
Gia đình nhỏ này, chúng ta thấy... Tôi kể cho anh ta câu chuyện nhỏ này (Nó chợt đến trong tâm trí tôi), một buổi tối kia khi trận bão ập tới, người mẹ nói với Junior “Bây giờ, con lên lầu và đi ngủ đi”
Cậu bé trả lời, “Mẹ ơi, con sợ lắm.”
“Không có gì đâu, Con đi lên lầu và ngủ đi.”
Cậu bé lên lầu, tia chớp quanh cửa sổ, cậu bé lo lắng, hồi họp, cậu bé trùm đầu lại, nhưng cậu vẫn nghe và thấy tia chớp ở cửa sổ, nghe tiếng sấm gầm vang, vì thế cậu bé kêu lên “Mẹ ơi.”
Mẹ cậu bé hỏi, “Con muốn gì Junior?”
Cậu bé trả lời, “Lên đây và ngủ với con”
Mẹ cậu bé đi lên cầu thang giống như bất cứ người mẹ trung thành sẽ làm, bà ta đi lên và ôm Junior bé nhỏ vào cánh tay mình. Bà nói, “Junior, mẹ muốn nói với con chút xíu thôi”
Cậu bé nói, “Mẹ cứ nói đi”
Nói, “Bây giờ, con phải nhớ điều này trong trí. Chúng ta đi Nhà thờ, đọc Kinh thánh; Chúng ta cầu nguyện, chúng ta là một gia đình Cơ-đốc. Chúng ta tin Đức Chúa Trời,” và nói, “Chúng ta tin trận bão đó và bất cứ việc gì xảy đến. Đức Chúa Trời bảo vệ chúng ta.”
Cậu bé nói, “Mẹ ơi, Con tin chút thôi” nhưng nói, “khi tia chớp rất gần,” Cậu bé nói, “Con muốn Đức Chúa Trời có lớp vỏ bọc trên điều đó.”
Tôi nghĩ, không chỉ Junior nhưng tất cả chúng ta cảm nhận được cách này. Khi chúng ta đến với nhau, chúng ta cầu nguyện cho người khác. Đức Chúa Trời bao phủ trên điều đó.
64
Chúng ta thấy ở đây Đức Chúa Trời thường có lớp vỏ bọc trên Ngài. Khi Môi-se nhìn thấy Ngài thì Ngài có lớp vỏ bọc trên Ngài. Ngài trông giống như một con người. Khi Đức Chúa Trời ở phía sau bức màn che, Ngài đã có lớp da trên Ngài. Tối nay, Đức Chúa Trời trong Hội Thánh Ngài được che giấu trên Hội thánh Ngài với lớp da ở trên Nó. Ngài cũng vẫn là Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy điều đó.
Nhưng bây giờ lớp da che giấu là những điều nắm lấy truyền thống. Họ thật sự không thể tin rằng đó là Đức Chúa Trời làm cho mọi người hành động như thế. Đức Chúa Trời được che giấu trong Hội thánh Ngài, trong lớp da trên đó. Đúng vậy. Ngài giấu kín người vô tín nhưng bày tỏ cho người tin Ngài.
65
Khi che giấu truyền thống của họ là truyền thống của những Trưởng lão và Lời bị phá huỷ, sau đó hiện ra rõ ràng. Chúng ta nhìn thấy Ngài. Thần tánh được che giấu lần nữa trong con người xác thịt. Hê-bơ-rơ 1 nói như thế.
Cũng như Sáng thế ký 18. Quý vị hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời là một Con Người, đứng ở đó ăn uống và nói chuyện với Áp-ra-ham và nói Sa-ra đang làm gì trong trại ở sau đó.
Và Chúa Jêsus Phán, “Trong đời Nô-ê thể nào, khi Con người đến cũng thể ấy.” Thần tánh được che giấu lần nữa trong con người xác thịt. Hãy nhớ rằng Chúa Jêsus không nói, “Khi Con Đức Chúa Trời được hiện ra,” trong Lu-ca chương 17, tôi tin khoảng câu 20, 21 và những câu sau đó. Ngài Phán, “Khi Con Người hiện ra” Con Người trở lại với Hội thánh lần nữa, hiện ra là một người, không phải Con Đức Chúa Trời nhưng Con Người lại lần nữa, trở lại trong Hội thánh lần nữa trong những ngày cuối cùng. Chúng ta thấy Ngài đã Hứa những điều trong Lời Hứa của Đức Chúa Trời.
66
Chúng ta chú ý điều khác. Trong Cựu Ước (Kinh thánh trong Xuất Ê-díp-tô ký) lớp da dê cũ kỹ, đã làm gì? Giấu kín vinh quang Đức Chúa Trời với con người bằng lớp da dê cũ. Lý do đó mọi người không thể nhìn thấy vì có lớp da. Vinh quang Đức Chúa Trời ở đằng sau lớp da đó.
Vinh quang Đức Chúa Trời ở đằng sau lớp da của quý vị. (Đúng vậy) Những truyền thống không thể nhìn thấy vinh quang được. Bên trong sự che giấu đó là Lời Ngài.
67
Bên trong của lớp da đó, phía sau đó, lớp da cũ kỹ đó, không có điều gì đẹp đẽ để chúng ta ưa thích sao?
Khi Lời trở nên xác thịt ở giữa chúng ta, “Lời vẫn không có vẻ đẹp để chúng ta ưa thích.”
Ngày hôm nay cũng vậy. Không có điều gì trong người đàn ông hay phụ nữ để có thể được ưa thích, nhưng chính là điều ở đằng sau đó. Đó mới chính là điều ấy. Quý vị nói, “À, gã đó tôi biết trước đây là người nghiện rượu. Anh ta thường làm điều nầy.” Tôi không quan tâm đến điều ông ta làm trước đây. Điều gì che giấu đằng sau lớp da đó? Đằng sau đó là gì, điều đó mới điều kể đến; Lớp da đó che mắt con người. Họ nói, “Tôi nhớ khi người phụ nữ đó trước đây.” Tôi biết cô ta trước đây là thế nào, nhưng bây giờ thì sao? Hiểu không?
Đó từng là lớp da của họ, nó che giấu sự vinh quang của Đức Chúa Trời, nó trú đằng sau đó. Nó đã ở trên da một con vật, nhưng bây giờ nó đang bao phủ sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Vì thế, có thể lớp da của quý vị được thay đổi tối nay được làm nên nơi ở cho Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ở trong con người.
68
Nhìn xem, lớp da dê cũ kỹ, chúng ta thấy phía sau, bên trong đó là Lời, cũng là bánh. Chiếc tàu Nô-ê bị mưa. Đó là gì? Vinh quang của của Đức Chúa Trời ở trong đó.
Lời là Hạt Giống, và Hạt Giống không thể kết quả cho đến khi mặt trời chiếu sáng trên đó. Mặt trời phải ở trên hạt giống để sinh trưởng và kết hạt. Đó là cách duy nhất quý vị nắm lấy Lời Ngài. Nắm lấy Lời Đức Chúa Trời trong tấm lòng quý vị và bước đi trong Vinh quang của Chúa. Khi quý vị làm thế sẽ có bánh ma-na thánh, đó là sự ban cho duy nhất với một dân được biệt riêng. Một thứ duy nhất có thể ăn được, được phép ăn, chỉ những người được phép mới ăn. Hãy để ý, Phao-Lô nói ở đây “Thay đổi từ vinh quang này đến vinh quang khác.” Quý vị biết, cuối cùng thì cũng trở lại sự vinh quang ban đầu của nó.
69
Nó cũng giống như hạt giống của vinh quang buổi sáng. Hạt giống của bông hoa, rơi xuống đất. Hạt giống bắp (ngô) rơi xuống đất. Đầu tiên là gì? Nó mọc lên một chồi nhỏ, sau đó nó có quả. Rồi quả trở lại hạt nguyên thuỷ của nó.
Điều đó chính xác những gì Hội thánh đã làm. Hạt giống đến từ Luther, Wesley và bây giờ trở về hạt ban đầu, trở về sự vinh quang ban đầu của nó, trở về sự vinh quang ở buổi ban đầu. Mặt trời mọc ở phía đông cũng là một mặt trời hiện ra ở phía tây, thay đổi từ vinh quang này đến vinh quang khác. Nó được thay đổi từ người vô thần đến Luther, từ Luther đến Wesley, từ Wesley vào Ngũ Tuần, vân vân, thay đổi từ Vinh quang đến Vinh quang, tạo nên Ma-na giấu kín.
Và bây giờ nó trưởng thành đem Ngài trở lại giống như Ngài ở buổi ban đầu, cùng công việc Ngài, cùng Chúa Jêsus, cùng quyền năng, cùng Đức Thánh Linh. Cùng một Đấng hiện đến vào ngày Lễ Ngũ tuần là cùng Đức Thánh Linh đó ngày nay đã hiện đến, từ Vinh hiển đến Vinh hiển, và trở về hạt giống ban đầu của nó với phép báp-têm của Đức Thánh Linh, với những dấu hiệu, phép lạ, báp-têm giống nhau, cùng loại người hành động cách giống nhau, với cùng quyền năng và sự linh cảm. Nó từ vinh quang này đến vinh quang khác. Và tiếp theo sẽ được thay đổi từ vinh quang này vào một thân thể giống như Thân Thể vinh quang của chính Ngài, và chúng ta sẽ nhìn thấy Ngài, cũng như Áp-ra-ham thấy Ngài.
70
Hãy chú ý. Chúng ta biết nó được thay đổi thế nào. Từ Calvary chúng ta được mời đến để chia sẻ vinh quang của Ngài. Trong I Cô-rinh-tô 12 “Chúng ta đều đã chịu phép báp-têm chung một Thánh Linh để hiệp làm một Thân.” Tất cả chúng ta được báp-têm cùng một Thánh Linh, không chỉ bằng nước, chúng ta được báp-têm cùng một Thánh Linh. Đúng vậy, chúng ta trở nên phần của Ngài.
Tôi hy vọng tôi không giữ quí vị quá lâu.
Nó thật giống như chơi bản nhạc giao hưởng dài hay đóng một vở kịch.
Tôi không biết nhiều về âm nhạc hay kịch nhưng tôi xem vở kịch này. Tôi nói về Carmen. Khi con gái tôi đóng kịch Carmen. Họ đóng... Âm nhạc của việc đóng vai cũng vậy.
Đó là cách khi chúng ta được báp-têm bởi Đức Thánh Linh ở trong Đấng Christ.
71
Nhiều người trong quý vị đã đọc và nghe câu chuyện về nhà soạn nhạc Nga vĩ đại, ông đã soạn “Peter và the Wolf.” Họ đã biểu diễn nhạc chập choạng và mọi thứ, bất kỳ ai cũng biết câu chuyện đó, đọc hết một tờ giấy thì có thể nghe nhạc giao hưởng, nó đóng vai thế nào, vở kịch, chơi nhạc, tại sao, họ biết mọi sự thay đổi. Họ có thể nhìn thấy ở đây và thấy sự thay đổi.
Nhưng điều gì xảy ra nếu nhà soạn nhạc viết điều gì đó và chúng ta thấy nó không thích hợp với vai đóng? Chúng ta có điều gì xảy ra, thiếu điều gì đó. Chúng ta nhìn thấy họ... Người soạn nhạc là... Soạn ra, viết ra và sau đó bản nhạc được trình bày và đụng phải nốt nhạc sai; Có điều gì đó không ổn. Người đạo diễn đưa ra sự chuyển động sai.
72
Đó là vấn đề ngày nay, hỡi anh em Tin Lành, anh em Báp-tít, anh em Ngũ Tuần, và tất cả anh em từ mọi giáo phái khác nhau của tôi; Đó là những gì xảy ra. Quý vị đang cố gắng để gây sự chú ý phê Phán, chỉ trích trở lại ngày của Luther, hay Wesley cũng giống như thế, thực sự khi Bản Nhạc trình diễn đó là ngày khác. Chúng ta không thể sống trong ánh sáng của Luther, ông là người Cải chánh. Chúng ta kính trọng sự đóng góp của ông nhưng chúng ta cử nhạc tiễn đưa ông. Chúng ta ở phía sau Quyển Sách lúc nầy. Chúng ta không thể đóng kịch như thế.
73
Hỡi anh em yêu dấu của tôi, cách duy nhất quý vị có thể được làm là thế này. Hỡi anh em của cả thế giới (của các nơi trên thế giới) một cách duy nhất cho đạo diễn làm. Đạo diễn và nhà soạn nhạc phải đi đến có cùng một tâm linh. Khi Hội thánh, chính nhạc giao hưởng (nơi thế giới nhìn xem những dấu kỳ, phép lạ) Khi Hội thánh và Nhà Soạn nhạc, nhà đạo diễn tất cả đều ở trong Linh của Người Sáng tác.
74
Thế thì khi họ nói, “Ngày phép lạ ở quá khứ.” Không đánh vào những nốt nhạc đúng.
Nhưng khi nó đánh vào nốt đúng và Linh thích hợp của nó... Anh em sẽ làm điều đó thế nào cho đến khi Thánh Linh hiện đến với Người Sáng Tác? A-men! Vậy thì khi quý vị nói, “Những ngày phép lạ thuở xưa chẳng bao giờ trở thành quá khứ.” Thì dàn nhạc giao hưởng sẽ vang lên, “A-men!” Khi chúng ta đánh đúng nốt nhạc: “Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không thay đổi.” Thì dàn nhạc sẽ vang lên, “A-men!” “Các ngươi nhận lấy quyền năng của Đức Thánh Linh sau khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi.” Dàn nhạc giao hưởng sẽ vang lên, “A-men! Tôi nhận được điều đó.” Không còn có sự phỏng đoán gì nữa. Cả bản nhạc chỉ hoà tấu đúng theo Lời. [Anh Branham tán thành bằng cách vỗ tay. - Bt] Đó là việc lạ lùng. Người đạo diễn và nhà sáng tác phải ở trong cùng một “Thần linh” (tinh thần, Spirit), và mọi nhạc sĩ cũng phải ở trong cùng một “tinh thần” để biểu diễn. Và thiên hạ sẽ kinh ngạc không hiểu việc gì đang diễn ra.
Chủ nghĩa Cộng sản họ nói về điều đó, họ khiến tôi phát đau, họ nói [các nước] phải sống hòa giải [dành quyền bình đẳng cho mỗi chủng tộc] (integration), và mọi thứ khác, nhưng [trong nước] lại có sự phân biệt đối xữ [tự chia tách giai cắp và chủng tộc] (segregation) (Ôi chao, xin Chúa thương xót!), tất cả những điều như vậy đều trở thành vô nghĩa khi mà sự hiện đến của Chúa đã cận rồi, lại có người đang 'đánh sai nốt nhạc' rồi! Tôi e rằng các 'nhà chỉ huy' đã lạc — những người 'đạo diễn' đã đánh mất “Thần linh (Tinh thần)” của Nhà Sáng Tác rồi đó!
75
Khi chúng ta có được Thần Linh của Nhà Sáng Tác, Quyền Năng ban đầu của Đức Chúa Trời (Kinh thánh nói con người ngày xưa được cảm động bởi Thần Thánh Linh để viết Kinh thánh này) Quý vị sẽ nhìn thấy 2 mảnh giấy của người Trung Quốc sẽ khớp lại với nhau giống Kinh thánh Đức Chúa Trời và người tin Lời sẽ đến với nhau. Bởi cả hai ở trong một Đức Thánh Linh, cả hai giống nhau, cả hai phải khớp trùng với nhau. Điều chúng ta cần ngày nay là những người đạo diễn. Đúng vậy. Hãy trở lại với Lời, trở lại và tin Lời như Lời đã nói. Thế thì quí vị thấy chính Đức Chúa Trời; Điều đó tỏ ra; Vở kịch trở nên thực.
76
Ngày nay, họ nói, “Ngài là Đức Chúa Trời lịch sử. Chúng ta biết Ngài đã vượt qua Biển Đỏ. Ngài đã làm tất cả điều này. Ngài ở trong lò lửa hực với bọ trẻ Hê-bơ-rơ.” Ích lợi gì một Đức Chúa Trời của lịch sử, nếu Ngài không phải là Đức Chúa Trời giống như vậy ngày hôm nay? Con người từng làm vinh quang Đức Chúa Trời vì những gì Ngài đã làm, nghĩ về những gì Ngài sẽ làm, mà lãng quên điều Ngài đang làm. Hỡi anh em của tôi, ngày nay cũng vậy, điều đó ở ngay trong con người; Nó giống y như vậy.
Hãy trở lại và nhận lấy bản nhạc đang chơi đúng mà thế giới có thể nhìn thấy. Chúa Jêsus Phán, “Nếu Ta được cất lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến với Ta” Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi.
Hãy để các đạo diễn nhận thấy Đức Thánh Linh cùng với nhạc sĩ, Người sáng tác, mọi thứ phải khớp với nhau. Không có sự phỏng đoán, chúng ta được nhận biết Ngài Hê-bơ-rơ 13:8 nói, “Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không thay đổi.”
77
Chúng ta được biết Ngài trong Công vụ các Sứ đồ chương 2. Chúng ta được nhận biết với họ với cùng một phép báp-têm, cùng một việc. Tất cả những gì Ngài đã có lúc ấy, và tất cả điều Ngài hiện có, đã có, thì chúng ta có. Điều đó hoàn toàn chính xác.
Giống như vậy, nếu tôi muốn trở nên một người Mỹ thực sự, tôi phải được chứng minh với mọi thứ đã có, hiện có. Tôi phải được nhận diện với điều đó, nếu tôi là một người Mỹ thật.
Nếu tôi là một người Mỹ thực sự thì tôi ở trên Tảng Đá Plymouth. A-men! Tôi đã ở đó, nếu tôi là một người Mỹ. Quý vị cũng như thế. Quý vị đã đặt chân trên Tảng Đá Plymouth với tổ phụ hành hương. Trên Tảng Đá Plymouth, khi họ ở đó, tôi ở với họ, quý vị cũng như thế.
78
Tôi chở Paul Revere xuống đường để cảnh báo nguy hiểm. Đúng chính xác như vậy.
Phía dưới đây ở Valley Forge. Tôi đã băng qua Delaware đóng băng có đám đông lính nửa số trong họ không có mang giày. Trước tiên là suốt đêm tôi cầu nguyện với George Washington. Tôi băng qua Delaware với một khải tượng trong lòng. Chúng tôi là những người Mỹ. Vâng, thưa quí vị. Ở Valley Forge, chắc chắn tôi đã làm như vậy.
Tôi trở về cảm ơn tổ phụ lễ Tạ ơn ban đầu, Tôi đã trở lại cảm ơn Đức Chúa Trời. Nếu tôi là người Mỹ thật sự, tôi được nhận biết ở bàn ấy.
Nếu tôi là là người Mỹ thật, tôi được nhận diện khi tôi đứng với Stonewall Jackson.
Nếu tôi là người Mỹ thật sự, tôi được chứng minh ở Boston Tea Party (Đúng vậy, thưa quý vị.) khi chúng ta từ chối những điều che mắt chúng ta. Khi tôi là người Mỹ thật sự, tôi được nhận biết ở đấy với điều đó. Vâng, thưa quí vị. Ồ, chao ôi.
79
Tôi đã rung Chuông Tự Do đầu tiên vào ngày 4-7-1776. Tôi rung Chuông Tự Do ở đây và tuyên bố chúng ta được độc lập. Là một người Mỹ thực sự tôi phải như thế.
Tôi được biết sự nhục nhã trong cuộc Cách Mạng, khi anh em chiến đấu chống lại. Tôi đành phải cùng chịu nhục nhã cũng như cùng hưởng vinh dự với đất nước của tôi. Nếu tôi là người Mỹ tôi phải là thế. Tôi được nhận biết với nó. Vâng, thưa quí vị.
Tôi được nhận biết ở Gettysburg dưới đó, khi Lincoln có bài diễn thuyết của ông. Vâng, thưa quí vị.
Tôi ở trên đảo Wake Island, trên thân thể người lính đẫm máu. Tôi đã lớn lên ở đảo Wake. Ở đảo Guam tôi giúp kéo cờ.
Tôi là người Mỹ thật sự. A-men! Tôi tự hào về hết thảy điều đó. Thật như vậy. Tất cả nước Mỹ đã có, hiện có, tôi vẫn là người Mỹ. Tôi phải được nhận biết với mọi sự nó đã có.
80
Điều giống như vậy là 1 Cơ-đốc thật. Quý vị phải được nhận biết điều đó.
Là một Cơ-đốc nhân thật, tôi giảng với Môi-se và — với Nô-ê và cảnh báo cho mọi người về sự Phán xét sẽ đến.
Tôi đã ở với Môi-se nơi bụi gai cháy; Tôi đã thấy Trụ Lửa, tôi thấy sự vinh quang Ngài. Tôi ở với Môi-se trong đồng vắng. Là một Cơ-đốc nhân. Tôi phải được nhận biết với mọi điều Đức Chúa Trời đã xảy ra, là một Cơ-đốc nhân. Tôi đã nhìn thấy vinh quang Ngài, đã nghe giọng nói Ngài. Đừng cố gắng giải thích khác với tôi, vì tôi đã ở đó. Tôi biết điều tôi đang nói đến và nhìn thấy điều đã xảy ra. Vâng, thưa quí vị.
81
Tôi đã ở Biển Đỏ khi nhìn thấy Thánh Linh Đức Chúa Trời vận hành và rẽ nước sang một bên, không nhờ những đám sậy mà ngày nay họ cố gắng nói về điều đó, nhưng đi qua biển khoảng 90 feet. Tôi đã thấy Thánh Linh Đức Chúa Trời. Tôi đã bước đi cùng với Môi-se qua vùng đất khô và vượt qua Biển Đỏ.
Tôi đã đứng trên núi Si-nai nhìn thấy sấm vang và tia chớp từ trời xuống. Tôi ăn bánh mana với họ ở đó. Tôi đã uống nước chảy ra từ Tảng Đá. Tôi vẫn đang làm điều đó tối nay. Tôi được nhận biết với những người ăn ma-na. Tôi được nhận biết với họ rằng đã uống nước từ nơi Tảng Đá.
Tôi cũng được nhận biết khi Giô-suê thổi kèn và bức tường Giê-ri-cô sập đổ. Tôi đã ở trong hang sư tử với Đa-ni-ên. Tôi đã ở trong lò lửa hực với bọn trai trẻ Hê-bơ-rơ. Tôi đã ở trên núi Cạt-mên với Ê-li.
82
Tôi đã ở với Giăng Báp-tít và trước đó họ chỉ trích. Tôi đã nhìn thấy sự hiện đến của Thánh Linh Đức Chúa Trời. Tôi nghe giọng nói Đức Chúa Trời, “Này là Con yêu dấu của Ta đẹp lòng Ta mọi đường.” Vâng, thưa quí vị. Tôi chắc chắn được chứng minh với ông. Hoàn toàn chính xác.
Tôi được nhận biết tại mộ của La-xa-rơ khi Ngài kêu La-xa-rơ sống lại. Tôi được nhận biết với người đàn bà tại giếng khi Ngài nói về tội lỗi của bà. Vâng, thưa quí vị.
Tôi được nhận biết cách chắc chắn với Ngài trong sự chết Ngài. Tôi được nhận biết vào ngày Lễ Phục Sinh đầu tiên. Tôi được sống lại với Ngài từ kẻ chết. Tôi được nhận biết trong sự chết Ngài.
Tôi được ở với 120 người trên phòng cao. Tôi được chứng minh với họ ở đó. Tôi cảm nhận được niềm tin và sống theo Lời. Tôi được nhận biết ở tại đó. Tôi là một trong những người ở đó. Tôi được nhận biết điều đó. Tôi có kinh nghiệm giống như kinh nghiệm mà họ có. Tôi ở đó khi điều đó xảy ra, tôi là Cơ-đốc nhân thật. Tôi đã làm chứng cơn gió ào ào thổi đến. Tôi đã làm chứng điều đó. Tôi cảm thấy quyền năng của Đức Chúa Trời khi nó rung động. Tôi với họ nói tiếng mới. Tôi cảm nhận sự xức dầu đến trên đó. Tôi ở với họ. Tôi đã được nhận dạng với họ khi Đức Thánh Linh bắt đầu ban cho họ nói tiếng lạ.
Tôi đã ở với Phi-e-rơ trước lời chỉ trích trong Công vụ các Sứ đồ 2. Khi ông giảng một bài giảng vĩ đại... Tôi được nhận biết với ông. Vâng, thưa quí vị.
83
Trong Công vụ các Sứ đồ 4. Khi họ nhóm nhau lại, tôi đã ở với họ khi căn phòng rúng động. Sau Buổi nhóm cầu nguyện, căn phòng rúng động nơi họ đang ngồi; Tôi được chứng minh với họ ở đó. Tôi truyền giảng với Phao-lô ở đồi Mars. Vâng, thưa quí vị.
Tôi đã ở với Giăng trên đảo Bát-mô và nhìn thấy sự hiện đến lần thứ 2 của Ngài. Tôi được chứng minh với Luther trong cuộc cải cách.
Tôi đã ở với Wesley, khi cuộc nổi loạn vĩ đại chống lại hệ phái Anh Giáo. Tôi ở đó với ông.
Và tối nay, tôi ở đây vào năm 1964 ở Philadelphia, Pennsylvania, được chứng minh với cùng một nhóm người, có cùng kinh nghiệm. Tôi phải là một Cơ-đốc nhân. Tôi phải nhận biết nơi Lời Đức Chúa Trời đang được bày tỏ.
84
Tôi được nhận biết với một nhóm người cảm nhận được Thánh Linh Đức Chúa trời. Tôi được nhận biết với nhóm người biết Ngài được bày tỏ ra, biết Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời vẫn y nguyên và biết rằng đây không phải là sự cuồng tín. Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không thay đổi. Tôi được nhận biết với nhóm người đó ở đây tối nay, họ được kêu gọi một đám dị giáo, một đám người cuồng tín vì Lời Đức Chúa Trời. Tôi không hổ thẹn về Tin lành của Đức Chúa Jêsus Christ vì là quyền phép Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin. Tôi với họ nói về Thư tín hằng sống, đã được chứng thực, Đức Chúa Trời che giấu trong hình hài những người nam, người nữ.
85
Đức Chúa Trời trong 'en morphe' của Ngài lại hiện ra và bày tỏ chính Ngài một lần nữa cho dân sự Ngài, Vua vĩ đại ấy quăng hết sự vinh quang Ngài, “Còn ít lâu nữa, thế gian sẽ không nhìn thấy Ta nữa, Ta sẽ che giấu họ nhưng các ngươi sẽ thấy Ta, vì Ta sẽ ở với ngươi, thậm chí ở trong ngươi cho đến ngày tận thế. Thay đổi từ Luther đến Wesley, từ vinh quang đến vinh quang, Ta vẫn là Đức Chúa Trời y nguyên, và sẽ trở lại với vinh quang ban đầu.” Ha-lê-lu-gia!
86
Ngài đã phá huỷ mọi che giấu giáo phái, mọi rào cản âm thanh. Âm thanh đó nói rằng, “Ồ, đó là sự cuồng tín,” Ngài phá huỷ ngay điều đó.
Âm thanh đó đi ra và nói, “Ồ, họ là bọn người điên cuồng.” Ngài đã phá vỡ ngay tấm màn đó. Vâng, đúng thế.
“Ồ, các ông không thể làm điều đó. Các ông chẳng là gì ngoài một đám cuồng tín.” Ngài phá huỷ điều đó.
“Không có việc như sự Chữa lành Thiêng.” Ngài phá huỷ những lời đó vì Lời Ngài Phán Ngài sẽ làm. Quý vị không thể thắng được Lời Đức Chúa Trời.
Tuy nhiên, Ngài đứng đó tối nay, Đấng Chinh Phục đầy quyền năng, từ khi Ngài phá huỷ mọi người Giám Lý, Báp-tít, Trưởng Lão và mọi che giấu khác. Ngài vẫn đứng trong con cái Ngài tối nay nhưng bị chinh phục bởi những truyền thống. Hãy để mọi người nói điều họ muốn nói, làm điều gì họ muốn làm, Đức Chúa Trời đến phá đổ rào cản âm thanh.
87
Hãy nhớ, người ta nói với tôi khi máy bay thật sự phá vỡ rào cản âm thanh khi nó không giới hạn tốc độ.
Tôi nói với quý vị, khi quý vị phá huỷ rào cản truyền thống đó, là “Chúa Jêsus trở lại nhưng Ngài không trở lại bây giờ” khi quý vị biết Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời vần y nguyên, không có giới hạn điều Đức Chúa Trời có thể làm ở đây trong Hội đồng này, và chỉ cho thế giới biết điều họ cần, không phải là Hội Chợ Thế Giới, nhưng là một sự phục hưng thế giới, sẽ được đổ đầy và được báp-têm với Sự Hiện Diện của Đức Chúa Trời hằng sống: Đức Chúa Trời 'en morphe' hiện ra chính Ngài trong xác thịt con người. Ha-lê-lu-gia! Tôi tin điều đó.
Hãy phá hủy mọi rào cản, mọi sự che giấu. Không có gì có thể che giấu Sự Hiện Diện của Ngài. Khi trong tấm lòng con người đói khát, có một tấm màn sẵn sàng bị phá vỡ. Quý vị chỉ có thể dựa vào đó. Xé mọi bức màn che đậy nhờ Thánh Linh vĩ đại Ngài.
Tối nay Ngài đứng ở đây, Đấng Chinh phục Toàn Năng. Ngài đã thường làm những việc, chữa lành bệnh tật, báp-têm cho mọi người tin Ngài, từ hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không thay đổi. Ngài là Đấng Chinh Phục Toàn Năng. Ma quỷ kết cuộc bị đoạ đày. Chúng luôn có khi Ngài ở quanh đây.
88
Để kết luận tôi xin nói điều nầy. Cách đây nhiều năm tôi có đọc một câu chuyện về một người chơi đàn vi-ô-lông. Ông có một cây vĩ cầm cũ kỹ, ông dự định bán nó. (Quý vị đã nghe chuyện này nhiều lần). Họ muốn bán để làm điều gì đó. Người điền khiển cuộc đấu giá nói, “Ai sẽ cho giá...?” Và tôi tin ông ta được nhận vài đồng tiền, có lẽ 50 xu hay vài xu gì đó. “Lần thứ 1, lần thứ 2...”
Lập tức, một người ở phía sau đứng dậy, Ông nói, “Đợi một chút” Ông đi lên và cầm lấy nó. Chúng ta hãy nghĩ ông đã chơi bài này:
Kìa trông Suối thiêng Huyết Chúa tuôn tràn,
Từ hông Jêsus phát nguyên;
Tội nhân nhúng mình dưới Suối Huyết nầy,
Sạch hết mọi gian ác liền.
Sau đó, ông để cây vi-ô-lông xuống, đôi mắt đẫm lệ. Ông nói, “Ai sẽ...”
Một người nói, “5 ngàn.” “10 ngàn.” Nó vô giá. Tại sao? Người chủ cây vi-ô-lông đã tiết lộ chất lượng thật của nó.
Hỡi anh chị em, bây giờ hãy để Ông Chủ của Lời này Đấng đã viết Lời, là Đức Thánh Linh vĩ đại, lên dây kéo vĩ cầm Ngài bằng tình yêu và kéo nó qua tấm lòng quý vị.
Kìa trông suối thiêng Huyết Chúa tuôn tràn,
Từ hông Jêsus phát nguyên;
Quý vị sẽ nhìn thấy trọn vẹn giá trị và thấy Đức Chúa Trời hiện ra ngay trước mắt, Ngài giống như lúc Ngài hiện đến trong ngày Lễ Ngũ tuần ở trên mọi người, khi chính Ngài Kenos, lấp đầy trong họ. Đúng vậy.
Quý vị nói, “Anh Branham, tôi đã cố gắng, cố gắng. Tôi đã làm điều này, điều kia hay điều khác”
89
Một ngày kia, tôi có một Buổi nhóm ở Carlsbad, New Mexico. Chúng tôi đi xuống hang dơi to này dưới đó. Nó trông giống như quái vật. Chúng tôi đến đó; Và một người đàn ông xuống hang đó, ông - ông làm tắt hết những cái đèn. Ồ, quý vị có thể tưởng tượng hang đó tối làm sao. Quý vị có thể cảm nhận nó quá tối.
Khi chúng ta nhìn thấy Hội Thánh không nhận biết Lời Đức Chúa Trời; Khi quý vị biết những con gái Si-ôn của chúng ta đang làm điều họ làm; Khi quý vị nhìn thấy anh em chúng ta hút thuốc, uống rượu và nói những điều lố bịch dơ bẩn, mà vẫn cố xưng nhận họ ở trong Đấng Christ (Ồ, chao ôi!); Thật tối tăm; Đó là hầm hố tối tăm.
Chúng nhìn thấy dấu hiệu sự hiện đến Ngài. Trước Ngày đó trời luôn tối tăm nhất. Ngôi Sao Mai hiện ra ngày đó dừng lại để báo trước và chỉ cho biết ngày ấy đang đến.
90
Chú ý. Trong hang dơi đó, khi họ tắt đèn, có một bé gái la ré hết sức. Có một cậu bé đang đứng nhờ người hướng dẫn. Khi cậu bé thấy anh ta tắt đèn, giống như thế. Em gái bị ngất đi. Cô bé la ré và nhảy lên nhảy xuống. “Sẽ xảy ra chuyện gì nữa thế? Chuyện gì vậy? Chuyện gì?”
Quý vị biết cậu ta kên lên gì không? Cậu bé nói, “Em gái, đừng sợ. Có một người ở đây có thể bật đèn lên.”
Hỡi các chị em, hãy nghe, có lẽ quý vị suy nghĩ, chúng ta là nhỏ bé và ở trong số ít nhưng đừng sợ. Có một người ở đây có thể bật đèn, đó là Đức Thánh Linh. Quý vị có tin không?
91
Chúng ta cúi đầu giây lát. Tôi xin lỗi vì đã giữ quý vị.
Ô, Đức Chúa Trời vĩ đại trên trời, đang lộ ra Chính Ngài, hé mở Chính Ngài làm để mọi người biết Vua vinh quang vĩ đại, xin lấy những minh hoạ nhỏ buổi tối nay và để nó đến tấm lòng của mọi người. Xin cho chúng con nhìn thấy Đấng hiện ra, Đấng đã đến và xé bức màn của Đền thờ, và rồi đi thẳng ra từ tấm màn đó, đến ngay với con người lần nữa vào ngày Lễ Ngũ tuần, đã từng giống như vậy, thay đổi từ Vinh quang nầy đến Vinh quang khác.
Giờ nầy, chúng con trở lại giống như tất cả hoạt động thiên nhiên, trở về đúng như hạt giống ban đầu, từ thời đại Hội thánh nầy đến Hội thánh khác. Trong thời kỳ cuối cùng, chúng ta trở về điều ban đầu đã giáng xuống vào ngày Lễ Ngũ tuần để ứng nghiệm mọi Lời Kinh thánh, Ánh Sáng trong thời tối tăm “Công việc Ta làm, các ngươi cũng sẽ làm.” Và có quá nhiều điều Ngài đã Hứa trong Lời Ngài.
Cha ơi! Nếu có một người ở đây chưa bao giờ mở tung bức màn đó, hay nếu có người ở đây chỉ là một người nào đó giả mạo đi qua bức màn, xin ban ơn tối nay, Cha ơi. Xin cho họ nhìn thấy Đấng Chinh Phục Toàn Năng đang đứng đây, đầy Ân điển và quyền năng tha thứ. Xin nhậm lời, Cha ơi.
92
Trong khi chúng ta cúi đầu, có người nào ở đây muốn nhận được không? Bao nhiêu người sẽ nói, “Anh Branham, tôi đang giơ tay. Xin cầu nguyện cho tôi.” Quý vị cứ cúi đầu và giơ tay: “Tôi muốn phá vỡ mọi sự che giấu cho đến khi tôi thực sự có thể nhìn thấy Đấng Chinh Phục.” Xin Đức Chúa Trời ban phước cho quý vị. Hãy giơ tay lên. Phía bên phải trên ban công. Xin Chúa ban phước cho bạn. Trên ban công ở phía sau. Xin Chúa ban phước cho bạn. Thật là người trung thực. Bên trái, hãy giơ tay mình lên và nói, “Anh Branham, có lẽ tôi là một Cơ-đốc nhân nhiều năm nhưng thật sự tôi chẳng bao giờ đi qua bức màn đó. Tôi thực sự chưa làm điều đó. Tôi đã không có điều mà họ đã có lúc ấy.” Ngày nay chúng ta có điều đó, “Tôi là một cây được bón phân.”
Lấy cái hoa được nuôi dưỡng trong luống đất được bón phân, quý vị phải nâng niu nó, phun nước cho nó, tưới nước nhưng cây ban đầu nó trưởng thành ở sa mạc, cùng một loài hoa, trông giống như nó, nó không mất chút nước, nhưng không có sâu bọ trên cây. Nó phát triển tốt. Nó là cây thật.
93
Quý vị có thể so sánh Cơ-đốc giáo ngày nay với trước đây để thấy điều gì đã xảy ra lúc ấy không?Quý vị có thể tưởng tượng nhóm này, cái mà chúng ta gọi Cơ-đốc nhân hôm nay ở bên kia thế giới, giống như những người sau thời Ngũ Tuần, được cưng chiều, vỗ về, từ Giáo hội này đến Giáo hội khác, nói những điều quý vị không thích và đứng dậy và bỏ đi không? Quý vị có thể tưởng tượng điều đó không? Chuyện gì xảy ra? Đó là sự sao chép.
Michelangelo, đã tạo ra đài tưởng niệm Môi-se... Quý vị có thể tái tạo bức tượng đó rất rẻ nhưng cái ban đầu?
Một người đã vẽ Bữa Ăn Cuối Cùng của Chúa. Tôi đoán bức tranh gốc bán chạy hàng triệu đô-la, nếu quý vị có thể mua. Thậm chí tôi không biết nó bán ở đâu. Nhưng quý vị có thể mua bức tranh sao chép lại của nó khoảng 98 xu. Quý vị có thể mua.
94
Đó là cách xảy ra ngày hôm nay: Một loại 'Cơ-đốc nhân rẻ tiền' (cheap Christian), sự sao chép, chỉ là một người gia nhập Giáo hội, quý vị có thể mua họ bằng một điếu thuốc, hay — uống rượu; Hay một phụ nữ cắt tóc (ngắn), thoa sơn nhồi phấn, quý vị có thể mua sắm mọi thứ thời trang ngoài đời, nhưng quý vị không thể chạm cái đích thực.
Tôi nhìn thấy Ngài trong cái nhìn trọn vẹn, là Đấng hôm qua, ngày nay và đời đời vẫn y nguyên.
Ồ! Thưa bạn Cơ-đốc nhân, quý vị không muốn trở thành một Cơ-đốc nhân chân thật sao? Nếu có ai không giơ tay lên, thì quý vị sẽ làm điều đó trong khi... Tôi sẽ cầu nguyện. Đức Chúa Trời ban phước cho quý vị. Xin Chúa ban phước cho các bạn. Ồ, Thật tốt. Thật giống như là...
95
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, Lời Ngài sẽ không trở về vô ích. Ngài là Đấng thực hiện Lời Hứa. Con chỉ có nhiệm vụ nói điều Ngài đã Phán. Con chỉ lặp lại Lời Ngài. Ngài Phán, “Ai nghe lời Ta và tin Đấng đã sai Ta đến thì có Sự Sống Đời đời.” Ngài đã Hứa điều đó.
Chúa ơi. Chúng con biết, chúng con ngày nay có những bản sao, nhiều người nói họ tin trong khi họ chẳng tin, nó tỏ ra. Nhưng Chúa ơi, có một số người chân thật.
Tối nay con cầu xin Ngài ban phước cho mỗi ông bà anh chị em, không phân biệt đất nước, màu da nào, Giáo hội nào... Đức Chúa Trời ơi, xin đầy dẫy trong họ. Cầu mong họ nhìn thấy sự hiện ra thật của Đức Chúa Jêsus không thay đổi, hôm nay ở ngay giữa chúng con, như Ngài đã ở trong ngày Lễ Ngũ tuần, khi Ngài bày tỏ chính Ngài cho thời đại này, là Đức Thánh Linh. Xin nhậm lời, thấy Lời được ứng nghiệm, những Lời Tiên tri đã ứng nghiệm.
96
Ngày nay chúng con so sánh cái gọi là Giáo hội Toàn cầu hay Hội đồng các Giáo hội Toàn cầu, và so với Lời Hứa trong Lễ Ngũ tuần, thì thấy không giống nhau chút nào cả. Chúng con không thể nhận lấy áo dơ bẩn được giặt sạch nhờ tấm 'vé' đó.
Nhưng lạy Chúa là Đức Chúa Trời, nếu chúng con trở lại Dòng Suối đó, thì được rửa sạch. Rồi kinh nghiệm của chúng con và Lời Đức Chúa Trời sẽ xứng hợp với nhau thì chúng con có thể tuyên bố quyền sở hữu của mình. Chúa ơi! Xin Chúa ban phước cho chúng con tối nay khi chúng con giao phó những người này trong tay Ngài. Cha ơi! Xin ban cho mỗi một chúng con điều chúng con cần. Con cầu xin trong Danh Jêsus. A-men!
97
Xin Chúa ban phước cho quí vị. Cám ơn quí vị rất nhiều vì đã đứng và đợi chờ trong thời gian dài. Tôi xin lỗi vì kéo dài thời gian của quí vị đến 10 giờ 10 phút. Đức Chúa Trời sẽ ở cùng quí vị cho đến khi tôi gặp quí vị vào ngày mai. Giờ nầy tôi xin giao Buổi nhóm lại cho người hướng dẫn Buổi nhóm.