Đấng Christ Được Nhận Dạng Của Mọi Thời Đại

Topeka, Kansas, USA.

64-0617

1
Tối nay, tôi muốn nói đến vài câu Kinh thánh ở đây. Tôi nghĩ về một chủ đề về chúng ta ở đây để làm gì. Tôi muốn đọc một phần của Lời Kinh thánh, mà tôi nghĩ tất cả các buổi nhóm nên có phần đọc Lời của Đức Chúa Trời. Bởi vì, tôi biết Ngài có thể gặp chúng ta không có đọc Lời, nhưng tôi rất sợ rằng mình sẽ phạm lỗi. Vì thế nếu tôi đọc Lời Ngài, tôi biết không có lỗi nào trong Lời đó. Cho nên tôi - tôi đọc Lời Ngài, thì tôi biết rằng điều gì đó sẽ đến với buổi nhóm, bởi việc đọc Lời Ngài.
2
Do đó, đặt nền tảng trên Lời Kinh thánh mà chúng ta sẽ đọc, một chỗ được tìm thấy trong Tin lành theo Thánh Giăng, chương thứ 10, bắt đầu với câu thứ 32 đến câu 39; Rồi câu Kinh thánh quen thuộc trong Hê-bơ-rơ 13:8. Bây giờ trong Tin lành Giăng, chương thứ 10, bắt đầu với câu 32, chúng ta đọc phần nầy.
Đức Chúa Jêsus Phán rằng: Ta đã làm trước mắt các ngươi lắm việc lành bởi Cha đến; Vì việc chi mà các ngươi ném đá Ta?
Người Giu-đa trả lời rằng: Ấy chẳng phải vì một việc lành mà chúng ta ném đá Ngươi, nhưng vì lỗi lộng ngôn: Ngươi là người, mà tự xưng là Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong luật pháp của các ngươi há chẳng chép rằng: Ta đã Phán: Các ngươi là 'các thần', hay sao?
Nếu luật pháp gọi những kẻ được Lời Đức Chúa Trời Phán đến là 'các thần', và nếu Kinh thánh không thể bỏ được,
Thì Ta đây, là Đấng Cha đã biệt ra Thánh, và sai xuống thế gian, nói: Ta là Con Đức Chúa Trời, cớ sao các ngươi cáo Ta là nói lộng ngôn?
Ví bằng Ta không làm những việc của Cha Ta, thì các ngươi chớ tin Ta. Còn nếu Ta làm, thì, dầu các ngươi chẳng tin Ta, hãy tin những việc Ta, để các ngươi hiểu và biết rằng Cha ở trong Ta và Ta ở trong Cha.
Chúng còn kiếm cách để bắt Ngài nữa; nhưng Ngài tránh khỏi tay họ.
Và trong Hê-bơ-rơ, chương thứ 13, và câu thứ 8:
“Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”
3
Chúng ta hãy cầu nguyện. Lạy Cha Thiên Thượng, xin thánh hóa Sứ điệp nầy và người nghe Lời nầy tối nay, Chúa ôi, vì chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
4
Bây giờ khi chúng ta đến với phân đoạn này, chỉ một đề tài nhỏ theo nghi thức cho đêm đầu tiên nầy, để làm quen tôi muốn lấy đề tài... Đấng Christ Được Nhận Biết Của Mọi Thời Đại.
Còn Sách Hê-bơ-rơ ở đây cho chúng ta biết Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
Chúng ta đọc trong Kinh thánh ở đây những người Do-thái đang hỏi Ngài. Chúng ta thấy người Hi-lạp (Gờ-réc) đã chất vấn Ngài. Đó là một câu hỏi thường xuyên. Chính là vì rất nhiều người có rất nhiều sự thông giải khác nhau về Ngài.
5
Không ai từng nghe nói về Ngài mà không ao ước thấy Ngài. Tôi tin chắc rằng nếu tôi có thể hỏi tối nay, “Bao nhiêu anh chị em muốn thấy Chúa Jêsus?” Mọi cánh tay sẽ giơ lên. Không có một - không có một người nào từng nghe về Ngài mà không muốn gặp Ngài.
Có cái gì đó về ngay cả Danh Ngài, điều đó thật sự... Nó thật sự làm chúng ta vui thích. Chỉ nghe đến Danh Jêsus ấy, điều gì đó làm rung động lòng chúng ta. Bởi vì trong Danh ấy, chúng ta được tha thứ tội lỗi, được cứu chuộc, vì cả gia đình trên Thiên đàng sẽ được... mang Danh ấy. Vì thế chúng ta... Đức Chúa Trời lấy Danh loài người nầy đặt lên chính Ngài khi Ngài hiển lộ ra trong xác thịt. Thật là Danh tuyệt diệu biết bao!
6
Bây giờ chúng - chúng ta đang suy nghĩ về Ngài thật quá vĩ đại! Và trải qua các thời đại, mọi người đã kêu khóc để thấy Đức Chúa Trời. Vậy thì nan đề của nó, kể từ thời của Gióp...
Tôi nghĩ Gióp được coi là một trong những Sách cổ xưa nhất của Kinh thánh. Nó được đặt vào trong Kinh thánh. Nó được chép từ thời Môi-se. Môi-se viết — 4 sách đầu tiên trong Kinh thánh.
Chúng ta tin rằng - rằng Gióp ở tại đó, đã một lần kêu la, “Chớ chi tôi biết nơi nào tìm được Chúa, Hầu cho đi đến Nhà của Ngài!” Nói cách khác, “gõ cửa Nhà Ngài.”
7
Tất cả chúng ta đều biết mình đến từ nơi nào đó. Chúng ta ở đằng sau bức màn nào đó mà chúng ta... Có điều gì trong chúng ta hướng tới điều mà chúng ta biết rằng mình đến từ nơi nào đó. Chúng ta không thể giống như là không có được điều gì đằng sau đó để tạo nên chúng ta.
Đồng hồ của tôi không có thể thật sự xảy ra ngẫu nhiên. Ai có tâm trí đúng đắn cũng biết rằng đồng hồ, chân kính, hệ thống điều chỉnh, và lò xo, và - và các kim đồng hồ, nó thật sự không thể tình cờ. Nó không thể nào ngẫu nhiên mà chạy được.
8
Hãy nhìn xem phần còn lại của sự sáng tạo được sắp đặt với nhau như thế nào. Chúng ta biết nó không thể nào ngẫu nhiên. Huống chi con người còn vĩ đại hơn chiếc đồng hồ biết bao! Con người đã thiết kế cái đồng hồ và định giờ cho nó, sắp đặt nó với nhau. Nếu cái đồng hồ đó không thể là tình cờ ngẫu nhiên, phương chi là anh chị em và tôi không thật sự tình cờ được ở đây? Phải có Đấng Tạo Hóa đằng sau chúng ta. Nếu chúng ta nhìn xem sự sáng tạo vĩ đại của Ngài, nó vận hành như thế nào, và Ngài sống trong sự sáng tạo đó như thế nào.
Chúng ta để ý xem chiếc lá, chiếc lá ở trên cây thể nào. Khoảng giữa tháng 8, không có sương hay gì cả, sự sống lìa khỏi nó và đi xuống rễ. Chiếc lá rụng xuống nằm trên mặt đất. Lúc ấy điều gì xảy ra? Có Trí Thông Minh nào đó nói với nó. Cây cối không có sự thông minh của riêng nó. Vì thế sự sống đi xuống rễ cây, ẩn mình khỏi thời tiết lạnh lẽo. Nếu nó... Nếu nó ở lại đó, nó sẽ chết, mùa đông sẽ giết nó.
9
Lúc ấy chiếc lá làm gì? Nó nằm trên mặt đất và thối rữa. Sự sống làm gì trong khi nó ở trong sự thối rữa đó? Nó hút chất từ chiếc lá chết đó, can-xi và bất cứ chất nào khác đi vào trong và sống lại vào mùa xuân, đi trở lại ngay chỗ của nó lần nữa, sanh ra chiếc lá khác. Đó là 1 lời chứng; Chết, chôn và sống lại.
Mặt trời mọc vào buổi sáng, giống như một đứa bé sanh ra. 8 hay 9 giờ ở nhà trường. 10 giờ ra khỏi trường. 12 giờ ở trong tuổi trung niên. Và rồi nó bắt đầu chết, chết lần nữa và lặn ở hướng Tây. Tất cả chỉ có thế thôi không? Mọc lên lại vào sáng hôm sau, để làm chứng; Sống, chết, chôn, sống lại. Mọi vật, tất cả, Đức Chúa Trời sống trong sự sáng tạo của Ngài. Ngài làm điều đó và đã làm thế qua mọi thời đại.
10
Vậy thì, một cách duy nhất mà chúng ta sẽ biết Đức Chúa Trời vẫn sống không. Chúng ta có thể thấy Ngài trong sự sáng tạo của Ngài, nhưng Ngài tỏ lộ chính Ngài thế nào cho dân sự để...
Người nào đó nói, “Ồ, Đức Chúa Trời ở đâu? Anh nói rất nhiều về Ngài.”
Ở Phi Châu, trong công trường truyền giáo ở đó, và giữa những người Châu Phi, họ dùng chữ amoyah, có nghĩa là “quyền lực vô hình,” giống như gió. Họ nói “Đức Chúa Trời của anh là Đức Chúa Trời không thấy được, Ngài - Ngài giống như gió. Ngài là sức mạnh, nhưng chúng - chúng ta không thấy Ngài.”
Thế đấy, tôi tin rằng chúng ta có thể thấy Ngài. Bởi vì, chúng con thấy trong chương thứ 12 Tin lành Giăng, một số người Gờ-réc đến gặp Chúa Jêsus và họ nói, “Thưa các ông, chúng tôi muốn thấy Chúa Jêsus,” và một trong các môn đồ đưa họ đến gặp Ngài. Hê-bơ-rơ 13:8, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.” Nếu có thể được một trong các môn đồ đem đến để gặp Ngài, tại sao chúng ta là môn đồ Ngài tối nay, lại không thể mang những người tìm kiếm đến với sự Hiện diện của Ngài, nếu Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi? Kinh thánh nói Ngài là, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”
11
Bây giờ, tôi biết điều nầy nghe có vẻ vội vàng. Nhưng nếu anh chị em chỉ chịu đựng vài phút, tôi tin rằng bởi sự vùa giúp của Đức Chúa Trời, bằng Lời Ngài và theo Lời Ngài, tôi có thể mang Ngài đến ngay tại đây trước anh chị em. Và rồi nó thật là một sự an ủi! Đó là điều mà chúng ta ở đây. Cơ-đốc nhân chúng ta ở đây để tìm kiếm sự an ủi, để - để mang lại, đi vào trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời mà chúng ta biết rằng có thể làm cho chúng ta sống lại như Ngài làm cho chiếc lá.
Nó chỉ là chuyện thần thoại, là chỉ dùng một số chữ ghép lại với nhau, nó là truyền thuyết hay nó là Lẽ thật? Nơi nào có quá nhiều sai lầm, thì phải có một Lẽ thật ở đâu đó. Nơi nào có đồng đô-la giả, thì có đồng đô-la thật được làm ra. Nơi nào có rất nhiều sự giả mạo, và rất nhiều điều chúng ta thấy ngày nay, ở đó phải có một Đức Chúa Trời chân thật đâu đó.
12
Vậy nếu chúng ta chưa hầu việc Ngài, thì chúng ta hãy bỏ đi việc chúng ta đang làm và đi hầu việc Ngài. Bởi vì, rốt cuộc, ích lợi gì cho sự tuyên xưng của chúng ta nếu nó chẳng là gì cả? Sự chân thành không - không làm chúng ta thoát khỏi sự định tội. Các dân ngoại giáo chân thành. Nhiều người đôi khi chân thành uống acid carbolic, nghĩ rằng họ đang nhận được điều gì khác. Sự chân thành không có ích gì. Phải là một đường lối đúng, và một đường lối sai.
Tôi tin rằng Kinh thánh thì đúng. Tôi tin rằng Lời của Đức Chúa Trời đúng. Vậy thì Đức Chúa Trời phải phán xét. [Anh Branham hắng giọng. - Biên tập] Xin lỗi. Ngài phải phán xét thế gian bằng điều gì đó.
13
Khi tôi còn bé, gia đình tôi trước đây, không phải cha hay mẹ tôi, nhưng trước đó, chúng tôi là người Ái-nhĩ-lan ở cả hai bên, vì thế chúng ta, đó là đạo Công giáo và thật tự nhiên cho tôi quay lại với một Nhà thờ Công giáo. Ồ, cha mẹ tôi đã đám cưới ngoài Nhà thờ, họ không đi Nhà thờ. Rồi đến khi tôi đến tuổi trưởng thành, biết rằng đó là Đức Chúa Trời, như nhiều anh chị em đã đọc sách của tôi, tôi - tôi biết Đức Chúa Trời ở nơi nào đó.
Nhưng bây giờ, ý tưởng của nó là, nếu Đức Chúa Trời sẽ phán xét thế gian bởi một Giáo hội, thì Giáo hội nào sẽ được phán xét? Nếu đó sẽ là Giáo hội Công giáo, thế thì Giáo hội Công giáo nào? Công giáo La-mã, Chính thống, hay là Ngài sẽ phán xét bằng Giáo hội nào? Nếu Ngài sẽ phán xét nó bởi Giáo hội Tin Lành, thì đó là Giáo phái Giám Lý, Báp-tít, Ngũ Tuần, hay Trưởng lão? Giáo phái nào? Đấy, có quá nhiều sự lộn xộn.
14
Vậy có người sẽ nói, “Ồ, nó chỉ...” Ô, đúng thế. “Chẳng làm sao cả, miễn là bạn chân thành.”
Sách đầu tiên trong Kinh thánh, điều đã gây nên sự chết, đau ốm, và tội lỗi, là vì một người không tin một Lời. Troong Sách cuối cùng của Kinh thánh, cũng Đức Chúa Trời ấy, trong Khải huyền 22, đã Phán, “Nếu ai thêm vào hay bớt điều gì trong Sách tiên tri nầy, thì Đức Chúa Trời sẽ cất lấy phần họ về Sách Sự sống.” Vì thế đó phải là Sách phán xét.
15
Vậy chúng ta thấy rằng, “Ban đầu,” Tin lành Giăng 1, “Ban đầu có Lời, Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời là Đức Chúa Trời. Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta. Chúng ta đã ngắm xem Ngài, thật như vinh hiển của 'Con Một' đến từ nơi Cha, là chính Lời, Đức Chúa Trời, đã trở nên xác thịt và ở giữa chúng ta.”
Hê-bơ-rơ 13:8 nói, “Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.” Vậy nếu Ngài không hề thay đổi, và đó là Lời, thế thì Lời đã tuyên bố Chính Mình qua mọi thời đại khác bằng cách nào? Đó sẽ phải là chính Lời không hề thay đổi ngày nay, là Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Đó không gì hơn là Lẽ thật. Ngài là Lời; Và ở đâu, làm sao Lời được tuyên bố qua mọi thời đại khác. Đức Chúa Trời không hề thay đổi chính Ngài. Ma-la-chi 1 hay là... Ma-la-chi 3:6 nói Ngài không hề thay đổi. “Ta là Đức Chúa Trời, Ta không hề thay đổi.”
16
Đức Chúa Trời ngày hôm nay hoàn toàn giống Đức Chúa Trời lúc ban đầu. Ngài là Lời, với nhân loại từ ban đầu. Đức Chúa Trời không hề ban cho nhân loại một Giáo hội để đứng đằng sau ủng hộ, không hề ban cho họ một tín điều để đứng đằng sau ủng hộ. Ngài làm con người vững mạnh bằng Lời Ngài, “Hãy tin Lời nầy và được sống!” Ngày hôm nay cũng vậy. Đấng Christ là Lời đó, “Ban đầu có Lời, Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời là Đức Chúa Trời. Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta.” Vậy thì, những gì Ngài đã có trong những thời đại khác, thì Ngài phải có giống như vậy trong ngày hôm nay, nếu Ngài vẫn hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Mà tôi nghĩ tôi đã giải thích thấu đáo rằng Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, và Ngài là Lời.
17
Lúc ấy, Chúa Jêsus Phán rằng, “Kinh thánh không thể bỏ được.” Lời Kinh thánh là đúng. Kinh thánh nói, trong Tin lành Giăng 1, rằng, “Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta.” Đức Chúa Trời đã trở nên xác thịt, trong Con Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ, và ở giữa chúng ta. Trong Tin lành theo Thánh Giăng 10: 35, Chúa Jêsus đã kêu gọi những người mà Ngài đã đến với họ, là Lời ở trong lúc ban đầu, “các đấng Tiên tri.” Chúa Jêsus đã Phán ở đây, “Luật pháp của chính các ngươi dạy các ngươi điều đó, gọi những kẻ được lời Đức Chúa Trời phán đến, và Lời Đức Chúa Trời đến với các đấng Tiên tri.”
Hê-bơ-rơ chương thứ 1, nói rằng... nói, “Đời xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri Phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách, rồi đến những Ngày Sau rốt nầy, Ngài Phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ.” Thấy không?
18
Vậy thì để ý, Đức Chúa Trời, Chúa Jêsus đã Phán rằng, “Nếu luật pháp gọi những kẻ được Lời Đức Chúa Trời Phán đến là các thần,” đó là các đấng Tiên tri. Vậy thì, không phải chính con người là Đức Chúa Trời, không hơn gì thân thể của Đấng Christ là Đức Chúa Trời. Ngài là một con người, và Đức Chúa Trời được che giấu đằng sau Ngài.
Đức Chúa Trời luôn luôn che giấu chính Ngài với công chúng, và bày tỏ chính Ngài với dân sự là những kẻ muốn tin. Đức Chúa Trời tuyệt diệu! Chúa Nhật vừa rồi đây, ở tại Đền tạm, tôi đã giảng về Đức Chúa Trời Bày Tỏ. Đức Chúa Trời luôn luôn ẩn giấu chính Ngài sau điều gì đó, để dân chúng của thế gian bên ngoài sẽ không biết gì về Ngài. Nhưng Ngài bày tỏ chính mình Ngài cho con cái Ngài và cho những ai muốn đi vào phía sau bức màn ấy.
19
Trong thời Cựu ước, có da cá nược che giấu Đức Chúa Trời. Ngài đã ở trong sự Vinh quang của Chúa. Nó ở phía sau lớp da cá nược. Trước khi họ đến sau lớp da cá nược, họ...
Lời đã ở trong đấng Tiên tri Môi-se. Ông đã đi lên núi. Ông đã gặp Trụ Lửa, và Trụ Lửa đã Phán với ông. Ông đi xuống và thực hiện những dấu lạ của đấng Tiên tri, mang dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, lên núi nầy. Rồi Đức Chúa Trời giáng xuống và xác nhận Môi-se, bằng cách mang ông vào trong Trụ Lửa đó, và che giấu Ngài. Không ai khác có thể hành động. Không người nào có thể cố giả mạo điều đó, không thể làm điều đó, họ đã chết. Đã nhận lấy một người, ông đi vào đằng sau đó, vào trong sự Vinh quang của Đức Chúa Trời, và đi vào trong sự Vinh quang của Chúa; Và khi ông đi ra với Lời đó dành cho thời đại ấy, ông rất sáng láng với sự Vinh hiển của Đức Chúa Trời đến nỗi ông phải che mặt lại. Dân sự không thể nhìn chằm chằm vào mặt ông. Đó là bức màn tự nhiên.
20
Đó là gì? Khi một người phá vỡ bức màn tự nhiên đó, đi vào Sự Vinh quang của Chúa, thì thế gian gọi người đó là kẻ cuồng tín. Họ không thể thấy điều gì sai. Nhưng đằng sau đó, không có sự đẹp đẽ của người ấy. Người ấy có thể không tuyên bố lời của mình đúng. Người - người đó thật có thể ăn mặc không thích hợp. Người đó có thể không mặc đồ của giới chức sắc. Cô ấy có thể không mặc theo cách người ta nghĩ cô ta nên mặc. Nhưng có lẽ, anh chị em thấy, bên trong, đằng sau lớp da cá nược đó, đằng sau lớp da con người đó, trong đó là sự Vinh quang của Chúa, trong đó là quyền năng, trong đó là Lời, trong đó là Bánh thánh. Và Sự Vinh quang của Chúa, là Sự Sáng, mà làm nên Ánh Sáng làm cho hạt giống chín muồi.
Người dân Kansas các bạn biết điều đó, bởi những mùa lúa mì của mình. Không có mặt trời đó, nó sẽ không chiếu sáng.
21
Cho đến khi bạn đi vào trong phía sau lớp da cá nược, cho đến khi anh chị em bỏ đi lớp da cũ của mình, những ý tưởng cũ của mình, những tín điều cổ xưa của mình, và đi vào trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời; Lúc ấy Lời trở nên một thực tế sống động với anh chị em, rồi anh chị em được tỉnh thức với sự Vinh quang của Chúa, rồi Kinh thánh trở nên một Sách mới, lúc đó Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Anh chị em sống trong sự Hiện diện của Ngài, ăn bánh thánh mà chỉ được cung cấp ngày đó cho những kẻ tin, chỉ những Thầy Tế lễ. “Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức Thầy Tế lễ nhà Vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời.” Nhưng anh chị em phải đi vào ở đằng sau bức màn, để thấy Đức Chúa Trời được bày tỏ. Đức Chúa Trời được tỏ lộ, đó là Lời Ngài biểu hiện.
22
Ngày nay có rất nhiều người nói, “Ồ, chúng tôi thế nầy thế kia, chúng ta tin Lời cách nầy.” Nhóm khác nói, “Chúng tôi thế nầy thế nọ, chúng tôi tin Lời đó cách nầy.” Đấy, anh chị em có rất nhiều sự thông giải!
Đức Chúa Trời không cần bất cứ sự thông giải nào. Ngài thông giải Lời của Riêng Ngài. Kinh thánh nói, “Chẳng có lời tiên tri nào trong Kinh thánh lấy ý riêng giải nghĩa được.” Đức Chúa Trời bày tỏ Chính Ngài. Ngài thật sự bày tỏ. Ban đầu, Ngài Phán, “Phải có sự sáng,” thì có sự sáng. Điều đó không cần sự thông giải nào. Đức Chúa Trời Phán, “Một gái đồng trinh sẽ chịu thai,” thì nàng đã chịu thai. Điều đó không cần sự thông giải nào. Đức Chúa Trời Phán, “Trong những Ngày Sau rốt,” Ngài sẽ “tuôn đổ” “Thần của Ngài trên mọi loài xác thịt,” thì đã có. Điều đó không cần sự thông giải nào.
23
Đó vẫn là Lời! Lời là Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời, trong mọi thời đại, đã phân bổ rất nhiều Lời Ngài. Và trong đó, hãy xem những gì Ngài đã làm, Ngài sai đến một - một Tiên tri. “Và Lời của Chúa đến với đấng Tiên tri.” Đấng Tiên tri bày tỏ Nó cho hội chúng, và hội chúng tin Lời. Vậy thì, đó là Đức Chúa Trời hành động, Đức Chúa Trời vận hành bởi Thánh Linh của Ngài.
24
Chúng ta thấy Ngài xác nhận Chính Ngài như Con loài người ở đây, để làm trọn Lời. Khi Ngài đến thế gian, nên nhớ, Ngài xác nhận chính Ngài với công chúng, ngoài ra, Ngài xác nhận chính Ngài như Con Người. Ngài đến trong danh của 3 người con; Ngài đến như Con Người, Con của Đức Chúa Trời, Con Đa-vít. Vậy thì, Con Người là một “Tiên tri.” Ngay cả chính Đức Giê-hô-va đã gọi Ê-xê-chi-ên, “Hỡi con người.” Đức Giê-hô-va, Phán với con người, Tiên tri, gọi người là, “Con người.” Và Chúa Jêsus tự xác nhận là Con Người, vì Lời Kinh thánh không thể bị phá bỏ.
Trong Phục truyền luật lệ ký 18: 15, Môi-se đã nói, sau...
Dân Y-sơ-ra-ên nói, “Xin đừng để Đức Chúa Trời Phán với chúng tôi nữa. Chúng tôi muốn Môi-se nói với chúng tôi.”
Ngài Phán, “Ta sẽ không Phán với họ như thế nữa, nhưng Ta sẽ sai đến cho họ một đấng Tiên tri.”
Trong Phục truyền luật lệ ký 18:15, Môi-se nói, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ dấy lên một đấng Tiên tri giống như Ta.” Vì thế Lời Kinh thánh không thể bị bỏ, Ngài phải đến như Con Người. Vậy đó là thời khi Ngài còn ở trên đất nầy.
25
Sau đó Ngài chết, sống lại, thăng thiên, và ban xuống Đức Thánh Linh, đó là Con của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là một Thần, và xuyên suốt Thời đại Hội thánh đó là Con của Đức Chúa Trời.
Rồi trong Ngàn năm Bình an, đó là Con vua Đa-vít, ngồi trên ngai, đang trị vì. Ngài đã được cất lên. “Kẻ nào thắng, Ta sẽ cho ngồi với Ta trên ngôi Ta, như chính Ta đã thắng và ngồi với Cha Ta trên ngôi Ngài.” Ngài đang ngồi trên ngôi Cha giờ nầy. Nhưng trong Ngàn Năm Bình an, Ngài ngồi trên Ngôi của Riêng Ngài, bởi vì Ngài là Con vua Đa-vít.
Ngài là Con Người, Con của Đức Chúa Trời, Con vua Đa-vít. Đấy, thật là hoàn hảo.
26
Chúng ta thấy, Ngài phải đến như một Đấng Tiên tri. Sự không thay đổi về Lời Ngài! Đức Chúa Trời không thay đổi. Đức Chúa Trời không thay đổi, vì Ngài là Đấng Tiên tri đã ở trong Giô-sép. Ngài là Đấng Tiên tri, Ngài là Đức Chúa Trời ở trong Giô-sép. Ngài là Đức Chúa Trời ở trong Đa-vít.
27
Hãy xem Giô-sép, thật miêu tả hầu như hoàn toàn sự sống Đấng Christ, nhưng ông đã phạm phải một lỗi lầm, tỏ cho thấy ông không phải là Ngài. Con người phải mắc lỗi lầm. Xem đấy, ông đã nói với Pha-ra-ôn, ông nói... Ông đã nói với cha ông, là Gia-cốp, một đấng Tiên tri, ông nói, “Cha hãy nói với Pha-ra-ôn rằng - rằng chúng ta là những người nuôi súc vật, vì người Ê-díp-tô có tánh gớm ghiếc kẻ chăn chiên lắm.” Nhưng cha người, Đức Thánh Linh không cho ông làm thế; Ông đã nói, “Kẻ tôi tớ bệ hạ là kẻ chăn chiên.” Vì thế anh chị em thấy Giô-sép đã phạm một lỗi lầm.
Đa-vít, con người vĩ đại, đã phạm lỗi lầm. Một người sống theo lòng Chính Đức Chúa Trời, tuy nhiên Bát-sê-ba, nghĩ ông có thể giấu khỏi chính Đức Chúa Trời mà ông hầu việc, suốt cả đời ông, nhưng Đức Chúa Trời sai đấng Tiên tri Na-than đến vạch trần ông. Thấy không?
28
Tuy nhiên hãy xem Đa-vít khi ông đi ra ngoài, một ông vua bị chối bỏ bị đày ải cách xa dân sự của mình. Con gái của chính ông đã bị chính anh trai nó cưỡng hiếp, và những người con trai khác của ông đã giết chết người đó. Còn ông ở đây, Áp-sa-lôm dấy lên và chia rẽ quân đội, gây ra cuộc cách mạng; Và Đa-vít, cha của chính Áp-sa-lôm bị dứt phép thông công, đuổi đi, bị dân sự của chính mình chối bỏ. Đi ra ngoài thành, một kẻ tật nguyền đi theo, nhạo cười vua, đã nhổ vào mặt vua. Người hầu của vua đã rút gươm và nói, “Tôi sẽ lấy đầu con chó đó đã nhổ vào mặt vua tôi.”
Đa-vít nói, 'Cứ để mặc nó. Đức Chúa Trời đã bảo nó làm thế.“
Không nghi ngờ gì, Đa-vít không biết điều ông đang làm; Cũng đã bước lên Núi Ô-li-ve đó, và nhìn xuống, than khóc, một vị vua bị chối bỏ. Ở đó, 100 năm sau đó, Đức Chúa Jêsus Christ đã ngồi trên cùng núi ấy, Con vua Đa-vít, cũng khóc như một vị vua bị chối bỏ, và họ cũng đã nhổ vào mặt Ngài.
29
Anh chị em thấy, tất cả những điều nầy chỉ mô tả Đấng Christ. Ngài là một phần của nó. Đức Chúa Trời không thay đổi. Bản tánh của Ngài không thay đổi. Tính cách của Ngài không thay đổi. Ngài vẫn là Lời, đấy, và Ma-la-chi 3:6 chứng minh điều đó. Ngài chỉ thay đổi hình thức của Ngài cho mỗi thời đại. Mỗi thời đại, Ngài đã phân bổ Lời Ngài đã được nói Tiên tri sẽ xảy ra ngày nào đó. Thế đấy, khi thời đại diễn tiến, Đức Chúa Trời hành động trong hình thức khác. Đấy, đó là Đức Chúa Trời suốt mọi lúc, là Lời, “Lời đã trở nên xác thịt và ở giữa chúng ta.”
30
Trong Hê-bơ-rơ 4, chúng ta thấy Hê-bơ-rơ 4:12. Chúa Jêsus hoàn toàn được nhận dạng bởi các công việc của Ngài và những gì Ngài đã làm, bởi vì Hê-bơ-rơ 4:12 nói rằng, “Lời của Đức Chúa Trời sắc hơn gươm 2 lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng.”
Đó là cách Áp-ra-ham, khi Đấng nầy gặp ông, với bụi đường trên y phục, và chúng ta thấy khi Áp-ra-ham thấy Đấng nầy, ông mời Đấng ấy đến ở nhà mình.
2 người trong số đó đi xuống thành Sô-đôm; Một bức tranh rất đẹp của thời buổi mà chúng ta đang sống, và chúng ta thấy một Billy Braham hiện đại và những người đó ở Sô-đôm, mang họ ra.
31
Hãy nhìn xem Hội thánh được chọn, dòng dõi thật của Áp-ra-ham. Lót là cháu, nhưng Áp-ra-ham... Đấng nầy không hề đi xuống, Đấng đã trò chuyện với Áp-ra-ham. Khi Ngài Phán với Áp-ra-ham, Ngài Phán, “Hỡi Áp-ra-ham.” Nên nhớ lúc bấy giờ, tên của ông là Áp-ram, vài ngày trước đó, và vợ ông là Sa-rai, không phải Sa-ra.
Ngài Phán, “Hỡi Áp-ra-ham, Sa-ra, vợ ngươi ở đâu?”
Đáp rằng, “Nàng ở trong trại phía sau Ngài.”
Ngài Phán, “Ta sẽ thăm viếng ngươi theo kỳ đã định.”
Sa-ra cười thầm trong lòng về điều đó.
Kinh thánh nói, “Và Đấng đó đứng quay lưng lại trại, đã hỏi, 'Tại sao Sa-ra cười?' trong trại phía sau Ngài.”
Áp-ra-ham đã gọi Ngài là “Elohim.” Elohim là “Đấng Tự hữu.”
32
Trong tiếng Anh chữ god có nghĩa là bất cứ cái gì. Những từ tiếng Anh, anh chị em phải xem xét, vì chúng có tất cả các loại ý tưởng xuyên tạc. Một thần, cái bàn giấy nầy có thể là một thần, một người có thể là một thần, bất cứ thần gì, từ god có nghĩa của tiếng Anh.
Nhưng Elohim có nghĩa là “tự tồn tại.” Có thể chỉ... Cái bàn giấy nầy không tự tồn tại. Cây cối không tự có. Nhưng Elohim thì tự hữu! Đấng Tự Hữu, hiển lộ ra trong xác thịt, đang đứng đó, ăn uống sữa bò, ăn thịt bò con, ăn bánh mì, và trò chuyện với Áp-ra-ham. Áp-ra-ham đã gọi đó là “Đấng Tự Hữu.”
33
Chúa Jêsus, trong Tin lành theo Thánh Lu-ca 17, đã nói, “Việc đã xảy đến trong đời Nô-ê, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người biểu lộ.” Vậy thì, không phải Con của Đức Chúa Trời; “Con Người được biểu lộ.” “Khi Ngài được biểu lộ, bày tỏ cho Hội thánh Ngài, Con Người sẽ được bày tỏ ngay trước Con lời hứa.”
Áp-ra-ham đã thấy Đức Chúa Trời trong nhiều hình thể khác nhau, trong một Ánh Sáng, và trong những khải tượng; Nhưng ở đây là Đức Chúa Trời trong Con Người, ngay trước sự chờ đợi đứa con Lời hứa xuất hiện.
Chúa Jêsus Phán, “Trước khi Con Lời hứa trở lại, Đấng Tự Hữu sẽ bày tỏ chính Ngài (Lời Ngài) trong xác thịt, Đức Chúa Trời!”
“Thưa các ông, chúng tôi muốn thấy Chúa Jêsus!”
34
Đức Chúa Trời biểu lộ giống như vậy trong mọi thời đại, luôn luôn như vậy, Ngài đã che giấu chính Ngài đằng sau xác thịt con người. Chính là Đức Chúa Trời ở trong anh chị em. “Còn ít lâu, thế gian chẳng thấy Ta nữa, nhưng các ngươi sẽ thấy Ta. Ta sẽ ở cùng các ngươi.” Ngài ở ngay trong chúng ta; Ngài sẽ ở cho đến tận thế, cho đến khi Ngài được bày tỏ trong hình thức đến từ Thiên đàng.
35
Lời của Đức Chúa Trời cho thời đại nầy, Ngài đã hứa điều gì cho thời đại nầy? Nếu anh chị em xem trong Kinh thánh và thấy điều gì được hứa cho thời đại nầy, và thấy Điều đó đang sống động, tôi không quan tâm anh chị em nói Nó đúng hay sai, Nó đúng vì Đó là Đức Chúa Trời đang thông giải Lời của Riêng Ngài.
Ngài không cần những ai nói, “Ồ, những ngày ấy đã qua rồi. Không có chuyện như sự Chữa lành Thiêng liêng. Tất cả điều đó là cuồng tín.” Nó - nó sai trật! Khi Đức Chúa Trời Phán thì Ngài sẽ làm điều đó trong một thời đại nào đó, Ngài sẽ làm. Nhưng sự việc của nó là, chúng ta đi vào một khuynh hướng cũ về cách điều gì đó trở lại, một trường lớn nào đó về phía sau, và chúng ta bỏ lỡ Nó.
Đó là lý do họ đã bỏ lỡ mất Chúa Jêsus khi Ngài đến. Họ vẫn đang cố sống dưới Luật pháp, khi Kinh thánh đã nói rõ ràng... Ngay tại đây, tôi sẽ đọc Điều đó, Ngài Phán, “Các ngươi dò xem Kinh thánh, vì tưởng bởi đó được Sự sống Đời đời: Ấy là Kinh thánh làm chứng về Ta vậy. Nếu Kinh thánh không làm chứng về Ta, thì Nó sai vậy.” Chắc chắn họ có thể thấy gái đồng trinh thọ thai! Tất nhiên Ngài là câu trả lời hoàn hảo cho Lời Kinh thánh! Cơ-đốc nhân chúng ta tin điều đó.
36
Nhưng ích lợi gì nếu Môi-se đến với Sứ điệp của Nô-ê? Có ích gì cho Giăng Báp-tít đến với Sứ điệp của Môi-se? Thấy không?
Chúng ta không có Sứ điệp của Sankey. Chúng ta không có Sứ điệp của Moody. Chúng ta có Sứ điệp của Thời đại nầy! Chúng ta không có Sứ điệp của Luther hay Sứ điệp của Wesley. Chúng được lắm, nhưng đây là thời đại khác. Đây là Lời hứa khác. Đây là Thời đại Hội thánh khác. “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi!” Thật kinh ngạc làm sao, đám đông có thể bị bị mù thế nào trong thời đại nầy, nhưng phải là cách đó. “Hâm hẩm,” trong thời đại nầy, Kinh thánh nói, “và họ sẽ bị nhả ra khỏi miệng Ngài,” trong Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê nầy. “Phàm những kẻ Ta yêu thì Ta quở trách sửa phạt.” Ngài Phán sẽ xảy ra cách ấy trong Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê.
37
Nên nhớ, Đức Chúa Trời thay đổi hình thức của Ngài. En morphe, tiếng Hi-lạp có nghĩa là Ngài mang một mặt nạ khác. Giống như trong tác phẩm Carmen hay cái gì đó, hay - hay những vở kịch của Shakespeare, Ngài là diễn viên, Ngài thay đổi hình thức của Ngài. Tất cả những gì các Tiên tri hành động, đó là Đức Chúa Trời ở trong các Tiên tri đó. Chúa Jêsus Phán vậy, “Nếu luật pháp gọi những kẻ được Lời Đức Chúa Trời Phán đến là các thần, thì Ta đây, là Đấng Cha đã biệt ra thánh, và sai xuống thế gian, nói: Ta là Con Đức Chúa Trời, cớ sao các ngươi kết tội Ta?” Ồ, chao ôi!
Ngày nay cũng vậy, đó là Đức Chúa Trời biểu hiện trong xác thịt, Sứ điệp của Thời đại, Sự Sáng của Thời đại! Chúng ta không thể đem những Sứ điệp khác trở lại, chúng đã được làm cho sống động; Chúng ta sống trong vẻ hào nhoáng của một ánh sáng.
38
Đó là món nợ lớn nhất, vụ cướp lớn nhất, các nước từng biết đến, được thực hiện ở nước Anh cách đây không lâu, được thực hiện bằng ánh sáng giả. 7 triệu đô-la, vụ cướp xe lửa, chưa từng được biết đến trong lịch sử trước đây. Đó là món nợ lớn, một cột mốc với thời đại gian ác trên thế giới.
Một cột mốc với thời đại gian ác trên thế giới mà chúng ta đang sống, là một ánh sáng giả tạo trong thời đại mà chúng ta đang sống nầy, đang cố đặt chúng ta trở lại dưới loại tín điều nào đó. Trong khi chúng ta là những thư tín sống động, hay nói cách khác, chúng ta là những thư tín đang sống, đã được viết ra và bây giờ đang sống bằng Lời của Đức Chúa Trời, như Ngài đã hứa trong thời đại nầy; Lời được biểu hiện, thư gởi gắm, đang sống động. Đó là những gì các Sứ đồ có.
39
Đó là những gì Giăng Báp-tít đã có, “Người là tiếng kêu trong đồng vắng.” Người đã cố nói cho họ biết điều đó. Ngài cũng là người trong Ma-la-chi 3, “Nầy, Ta sai sứ giả Ta, người sẽ dọn đường trước mặt Ta.” Ngài là Lời hằng sống đó.
Hội thánh được tái sanh thật trong thời đại nầy là Lời hằng sống của Đức Chúa Trời. Đó là Lời của Thời đại nầy, đã biểu hiện. Hãy dò xem Kinh thánh và thấy điều gì được cho là xảy ra trong Thời đại nầy. Đó là Đấng Christ đang sống lại, chỉ thay đổi mặt nạ của Ngài từ cái nầy sang cái khác.
40
Lúc ấy Ngài đã xác nhận hoàn toàn như Đấng “Mê-si” [là tiếng Hê-brơ, tiếng Hy-lạp là Đấng “Christ”: có nghĩa là “Người được xức dầu” để làm “Thầy Tế lễ, Tiên tri, Vua” — để làm “Cứu Chúa”. - Biên tập]. Họ sẽ biết điều đó. Chúng ta biết Đấng Mê-si được coi như thế nào. Ngài được cho là Đấng Mê-si. Đó là điều Kinh thánh nói Ngài là gì. Đó là những gì Ngài Phán Ngài là Ai. “Ta là Con Người, các ngươi nói Ta, Con Người là Ai?” Luôn luôn tự xác nhận Ngài như là Tiên tri thời đại, xác nhận chính Ngài như là Tiên tri của Đức Chúa Trời. Đó là Ngài.
Nhưng Ngài còn hơn là một Tiên tri nữa. Ngài là Tiên tri-Đức Chúa Trời. Nhưng Ngài còn trọng hơn là đấng Tiên tri. Mọi điều Đa-vít có, mọi điều Môi-se có, mọi điều Ê-li-sê có, tất cả mọi điều đã có, “Vì sự đầy dẫy của bổn tánh Đức Chúa Trời thảy đều ở trong Đấng ấy như có hình.” Ngài là Tiên tri-Đức Chúa Trời. Ngài là Đức Chúa Trời, Đức Giê-hô-va, trở nên xác thịt trong Con của Chính Ngài, đã dấy chính Ngài lên một Đền tạm để biểu lộ chính Ngài trong đó. Tất cả những người còn lại đã thất bại, họ có sai lầm; Nhưng trong Ngài không có sai lầm. Thậm chí chính Đức Chúa Trời đã Phán, “Nầy là Con Yêu dấu Ta, đẹp lòng Ta mọi đường.” Đúng thế, không có dấu vết nào trong Ngài. “Hãy nghe Người!” Ngài là Đức Chúa Trời được biểu lộ.
Họ nói, “Ngươi là người, mà tự xưng là Đức Chúa Trời, hay bình đẳng với Đức Chúa Trời.” Ngài là Đức Chúa Trời. Ngài là Con của chính Đức Chúa Trời. A-men! Ngài đã... Ngài là sự biểu lộ của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời ở trong Đấng Christ, cầu thay cho thế gian với chính Ngài.
41
Trong những Ngày Sau rốt nầy, Ngài Phán với dân sự qua Con Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ, bày tỏ chính Ngài. Thế thì Đấng Christ là gì? Lời. Lời của cái gì, lời của Môi-se? Vâng, nhưng ngày nay Ngài là Lời biểu lộ dành cho ngày hôm nay.
42
Để ý Chúa Jêsus như thế nào. Vậy thì, Ngài là một Tiên tri, chúng ta thấy Ngài có dấu hiệu Đấng Mê-si không. Chúng ta hãy lật tới Tin lành Giăng, chương thứ 1, trong 5, 10 phút nữa, trước khi chúng ta kết thúc. Tin lành Giăng 1, chúng ta thấy Ngài đến thế gian. Ngài được sanh ra đồng trinh, đúng như Kinh thánh đã nói. Ngài được thọ thai trong tử cung của một gái đồng trinh.
Vậy thì gái đồng trinh đó không phải là một nữ thần. anh chị em nói, “Còn Ma-ri thế nào?” Nàng không hoàn hảo. Nàng là người phụ nữ, chỉ là một phụ nữ giống như bất cứ phụ nữ nào khác, không phải là nữ thần; Một phụ nữ. Có người nói, “Anh không hổ thẹn khi nói thế sao?” Không, thưa quí vị.
Hãy xem ở đây. Nàng đã phạm lỗi ở đâu? Tại sao, nàng đã phạm một lỗi ở đây. Khi họ đi xuống dự Lễ Ngũ tuần, và họ đi mất 3 ngày; Cha mẹ Ngài họ đã để lạc mất Ngài, vì thế họ quay lại để tìm Ngài. Theo Lời Kinh thánh, họ tìm thấy Ngài, đang tranh luận Lời với các Thầy Tế lễ trong Đền thờ. Hãy xem Ma-ry đã nói gì, ngay trước mặt các Thầy Tế lễ kia, những con người chỉ trích đó. Nàng nói, “Cha và mẹ đã khó nhọc tìm Con.”
43
Nhưng Lời luôn luôn giải quyết mọi lỗi lầm. Ngài là Lời, một Thiếu niên 12 tuổi. Sự khôn ngoan nầy đến từ đâu?
Nên nhớ, ngay tại đó nàng đã chối bỏ lời chứng của mình. Nàng nói Đức Chúa Trời là Cha Ngài; Còn ở đây nàng nói, “Cha và mẹ, Giô-sép, đã khó nhọc tìm con.”
Ngài thưa rằng: “Cha mẹ kiếm Tôi làm chi? Há chẳng biết Tôi phải lo việc Cha Tôi sao?” Đấy, thấy không? Nếu Ngài đã từng ở với cha Ngài là Giô-sép, Giô-sép là cha Ngài, Ngài đã đóng những cánh cửa tủ và các thứ khác. Nhưng Ngài phải lo việc của Cha Ngài, giải quyết cho đúng Lời dành cho thời đó. Ngài là Lời. A-men! Đấy, Ma-ry đã phạm sai lầm, nhưng Ngài không có phạm lỗi nào. Ngài là Đấng trọn vẹn.
44
Để ý, khi Ngài được sanh ra, lớn lên, Giăng làm phép báp-têm, Đức Thánh Linh giáng trên Ngài, đi vào trong đồng vắng, trở ra, chức vụ của Ngài bắt đầu bằng sự chữa lành. Có một người tên là Si-môn, và người đã đến buổi nhóm với em trai mình là Anh-rê.
Hãy nghe kỹ, chúng ta sẽ kết thúc, và thấy mọi điều Ngài đã làm lúc đó. Nếu “Ngài đã Phán với các tổ phụ qua các Tiên tri, trong những Ngày Sau rốt nầy bởi Con Ngài,” thấy mọi điều Ngài làm ngày hôm nay, xem thử Ngài được nhận dạng cùng cách ấy không.
45
Ngài đã xác nhận chính Ngài như thế nào? Ngài đã đi xuống và Phán, “Bây giờ Ta đã học qua trường lớp. Ta có bằng Cử nhân Văn chương, Cử nhân Triết học, Cử nhân Luật, vân vân. Ta sẵn sàng cho chức vụ được chứ?” Không, thưa quí vị. Ngài không làm điều đó. Ngài đi vào trong đồng vắng, giống như Giăng, đi ra được Đức Thánh Linh xức dầu.
Hãy xem cách Ngài xác nhận chính Ngài khi Ngài bắt đầu rao giảng. Có một người tên Anh-rê, đã lắng nghe Giăng, đi vói Chúa Jêsus để tìm thấy Ngài ở đâu, đi theo Ngài tới buổi nhóm; Mang theo anh trai mình là Si-môn. Ngay khi Si-môn bước vào trong sự Hiện diện của Chúa Jêsus, Chúa Jêsus Phán, “Ngươi là Si-môn, con Giô-na.” Điều đó xác nhận Ngài. Ngay tại đó Si-môn được đổi tên thành Phi-e-rơ, có nghĩa là “hòn đá nhỏ,” và trở nên đứng đầu Hội thánh sau đó.
46
Rồi chúng ta thấy một người đứng đó, tên là Phi-líp, ông nói, “Đợi đã, chúng ta đã không có một đấng Tiên tri nào trong 400 năm nay. Tiên tri sắp đến, chúng ta biết điều gì phải xảy ra.”
Do đó ông đi quanh các vùng núi, khoảng 15 dặm, nếu anh chị em đã từng đánh dấu nơi đó, ông đã tìm thấy một người bạn mà ông đã học Kinh thánh với người ấy. Ông ta là người rất đáng tin cậy, một người có văn hóa tốt, tên là Na-tha-ni-ên. Vì thế không nghi ngờ gì, Phi-líp bước đến gần cửa và thấy ông không có ở trong nhà, có lẽ vợ ông đã nói, “Ông ấy ở ngoài gốc cây ô-li-ve, đang cầu nguyện ngoài đó.”
Vì thế Phi-líp rất sốt sắng những điều ông đã thấy, sự nhận diện hoàn toàn của Phục truyền luật lệ ký 18:15, một Tiên tri đã dấy lên! Vì thế ông đi gặp Na-tha-ni-ên, và nói, “Na-tha-ni-ên, hãy đến xem Người mà chúng ta tìm thấy.” Không có thì giờ để thảo luận về thời tiết và các chuyện khác. Sứ điệp khẩn cấp. Lòng ông đang nóng cháy. Điều đó quá nhiều với chúng ta ngày nay, chúng ta có quá nhiều thứ khác để làm bên cạnh Điều nầy. Điều trước tiên mà anh chị em biết, ông nói, “Hãy đến xem Đấng mà chúng ta tìm, Jêsus người Na-xa-rét, con của Giô-sép.”
47
Chúng ta hãy xen vào cuộc trò chuyện của họ khi họ đi dạo gần bờ biển. Tôi có thể Phi-líp nói với Na-tha-ni-ên, “Anh biết ông lão đánh cá ở dưới đó không?”
“Ồ, ông lão đánh cá Giô-na đã chết ở đây cách đây không lâu phải không”
“Không, không, Con ông ấy, Si-môn.”
“Vâng, vâng. Ồ, tôi nhớ đã mua cá của ông ấy. Vậy ông ta thế nào? Ông ta không có học hành để ký được tên mình. Ông ấy không thể ký hóa đơn cho tôi.” (Kinh thánh nói Phi-e-rơ là người dốt nát không học, nhưng họ để ý thấy ông đã ở với Chúa Jêsus; Chúng ta thấy thậm chí ông không thể ký hóa đơn.)
Ông nói, “Đúng thế, anh biết gì không? Khi ông ta đi đến ngay trong sự Hiện diện của Người nầy, Người ấy không biết ông ta, nhưng đã nói đúng tên ông ta là, ”Hỡi Si-môn, con Giô-na.“ Ông nói, ”Đó không phải là Đấng Mê-si sao? Đó không phải là một Tiên tri sao? Lời Kinh thánh trong Phục truyền luật lệ ký 18 chẳng đã ứng nghiệm sao? Dõi theo cuộc đời của Ngài, thời đại chúng ta đang sống là gì? Chúng ta đang trông đợi Đấng Mê-si đó đến. Tất cả người Hê-bơ-rơ chúng ta. Đúng thế không?
48
“À, vậy chờ một chút,” Na-tha-ni-ên nói, “Chúng ta sẽ phải tìm ra.”
“Ồ, thật ngạc nhiên cho tôi nếu Ngài không biết anh.”
“Ừ-ừm, để tôi xem đã. Để tôi đi đến một trong các buổi nhóm xem.”
Được rồi, ông đi thẳng đến buổi nhóm nơi Chúa Jêsus Đang đứng. Ngài Phán, “Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá chi hết.” Na-tha-na-ên thưa rằng: “Thưa Thầy, bởi đâu Thầy biết tôi?”
Đức Chúa Jêsus đáp rằng: “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, Ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả.” Chính là thế. Chính là vậy.
Đó là gì? “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.” Xem đấy, Ngài xác nhận Chính Ngài, là Lời.
Na-tha-na-ên đã nói gì? “Lạy Thầy, Thầy là Con Đức Chúa Trời, Thầy là Vua dân Y-sơ-ra-ên!”
49
Nhưng có một số người đứng đó không tin điều ấy. Họ nói, “Người nầy là quỷ Bê-ên-xê-bun.”
Chúa Jêsus Phán, “Ta tha thứ cho các ngươi điều đó, gọi Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời là ”một tà linh,“ bởi vì sự chuộc tội chưa được thực hiện. Nhưng khi Đức Thánh Linh đến, Ngài...” Ngài là đại từ nhân xưng; Vì không phải là một ý tưởng; Mà một Thân vị! “Khi Ngài đến làm những việc giống như vậy, một lời xúc phạm đến Đức Thánh Linh sẽ không được tha thứ.” Nên nhớ, Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, Lời được nhận dạng đã trở nên xác thịt. Thế thì chúng ta thấy Ngài ở đó, lúc bấy giờ, đó là người Do-thái.
50
Chỉ có 3 chủng tộc con người. Chúng ta có thể có tình trạng phân biệt và - và sự hòa nhập cho mọi chủng tộc, và bất cứ cái gì anh em muốn, tôi... Đó không phải là sự quan tâm của tôi. Tôi là đầy tớ của Đấng Christ, hầu việc mọi người. Nhưng hãy lắng nghe, cho phép tôi nói với anh chị em. Hãy nhìn ở đây. Có một dân Do-thái, Dân Ngoại, và dân Sa-ma-ri.
Hãy xem Phúc âm, nói về Phi-e-rơ có các chìa khóa. Ông đã mở nó ra vào Ngày Lễ Ngũ tuần, với người Do-thái. Phi-líp đi xuống và làm phép báp-têm cho những người Sa-ma-ri, đuổi quỷ, Đức Thánh Linh, Đức Thánh Linh chưa giáng trên họ; Phi-e-rơ đến và đặt tay trên họ, họ nhận lãnh Đức Thánh Linh. Tại nhà Cọt-nây, Dân Ngoại nhận lãnh Đức Thánh Linh.
51
Dân Ngoại, chúng ta các Dân Ngoại, chúng ta những người Anglo-Saxon, chúng ta thậm chí không trông đợi Đấng Mê-si nào; Chúng ta là người ngoại giáo, với những hội trên lưng, chúng ta đã thờ các thần tượng. Nhưng dân Do-thái và Sa-ma-ri đã trông đợi một Đấng Mê-si.
Ngài chỉ đến với những ai trông đợi Ngài. Mang điều đó trong tâm trí qua những buổi nhóm nầy, Ngài sẽ chỉ gặp gỡ những ai trông đợi Ngài!
52
Cuối cùng, lúc ấy ngày nọ, Ngài cần... đi xuống thành Giê-ri-cô, và cần đi ngang qua xứ Sa-ma-ri, xứ đó ở chung quanh là núi đồi. Ngài đi xuống nơi... Vậy thì chúng ta thấy Ngài xác nhận chính Ngài như là Đấng Mê-si, chỉ cho thấy dấu hiệu Đấng Mê-si của Ngài, và họ đã báng bổ điều đó, vì thế Ngài cần phải đi qua xứ Sa-ma-ri. Họ cũng đang trông đợi một Đấng Mê-si. Do đó Ngài đến một thành gọi là Si-khai, khoảng 12 giờ trưa.
Cái giếng, vẫn còn ở đó, họ chỉ ngồi xuống bên cạnh nó, bên ngoài cổng thành. Nơi đó, máy bơm công cộng, họ đến để lấy nước; Nó không phải là máy bơm, người chỉ lấy gàu kéo nước lên. Họ có bình lớn, làm như thế cho đến ngày nay. Về sự thăng bằng, một số phụ nữ các chị có thể đội sách trên đầu bước đi không? Các chị thấy những người phụ nữ họ có thể đội bình 5 ga-lông nước trên đầu, và một cái bên hông; cứ bước đi trò chuyện, mà vẫn giữ được thăng bằng.
53
Đi xuống đó khoảng 11 giờ ban ngày, họ đến đó gần giữa trưa, và Ngài sai các môn đồ đi vào thành mua thức ăn.
Có một người đàn bà ở trong thành, thuộc loại có tiếng xấu, nàng không được ở với các phụ nữ khác, vì thế nàng đi ra giếng để lấy nước vào lúc trưa. Khi nàng sắp thả gàu xuống, nàng nhìn lại, thấy một Người đang ngồi dựa vào thành giếng Phán với nàng, “Hỡi người đàn bà, hãy cho Ta uống.”
Lúc ấy, họ có sự phân biệt, người Giu-đa và người Sa-ma-ri. Và nàng nhanh chóng nói cho Ngài biết thói thường Một Người thuộc loại Ngài không có xin nước một người Sa-ma-ri như nàng, bởi vì người Giu-đa và người Sa-ma-ri không có giao thiệp với nhau, không có điều gì chung cả. Ngài Phán, “Ví bằng ngươi biết Người nói: 'Hãy cho Ta uống' là Ai, thì chắc ngươi sẽ xin Người cho uống, và Người sẽ cho ngươi nước sống để ngươi không đến đây lấy nước.”
54
Ngài đang làm gì? Tiếp xúc với linh của người đàn bà. Ngài là một đấng Tiên tri. Sự bàn luận họ nên thờ phượng ở Giê-ru-sa-lem hay trên núi. Ngài Phán, “Cha tìm kiếm những kẻ thờ phượng thật, lấy Tâm thần và Lẽ thật mà thờ phượng Ngài.”
Ngài cứ nói cho tới khi Ngài tìm thấy mọi điều bối rối của người đàn bà là gì. Ngài cứ trò chuyện cho tới khi Ngài khám phá nan đề của người đàn bà. Tất cả chúng ta những người đọc Kinh thánh, Tin lành Giăng chương 4, biết mọi điều xảy ra. Chúng ta tìm thấy điều gì? Người đàn bà đó có quá nhiều chồng. Ngài Phán, “Hãy đi gọi chồng ngươi đến đây.”
Người đàn bà thưa rằng: “Tôi không có chồng.”
Đức Chúa Jêsus lại Phán: “Ngươi nói phải lắm, vì ngươi đã có 5 đời chồng.”
Hãy xem sự khác nhau giữa người đàn bà với các Thầy Tế lễ ấy trong thời đó. Nàng nói, “Thưa Thầy, tôi nhìn biết Ngài là một đấng Tiên tri. Chúng tôi biết khi Đấng Mê-si đến, Ngài sẽ làm điều nầy.” Đúng thế không? “Ngài sẽ tỏ cho chúng tôi những điều nầy. Ngài sẽ bảo cho chúng tôi biết điều nầy.”
Ngài Phán, “Ta, người đang nói với ngươi đây, chính là Đấng đó.”
55
Chỉ Một Người bình thường đang ngồi đó, độ 30 tuổi; Có lẽ trông giống như 50, vì họ vừa nói, trong Phúc âm Giăng 8, “Thầy là Người chưa đầy 50 tuổi, mà nói đã thấy Áp-ra-ham, vậy thì chúng tôi biết Ngài là một quỷ.”
Nhưng Ngài Phán, “Trước khi chưa có Áp-ra-ham, ĐÃ CÓ TA.”
Đúng thế, Ngài đã ở đó, chỉ là một người trẻ tuổi, có lẽ bộ râu hơi bạc một chút vì công việc; Thân thể Ngài yếu đuối, “Không có sự đẹp đẽ cho chúng ta ưa thích Ngài,” lại một lớp da cá nược; Nhưng mọi thứ ở bên trong của nó là sự Vinh quang của Chúa, những gì ở bên trong của nó là Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời! Đó là gì? Ngài được nhận dạng, Lời của Đức Chúa Trời, biết sự bí mật của lòng họ. Đấy, đó là Lời của Đức Chúa Trời. Ngài là Lời của Đức Chúa Trời.
Lời Đức Chúa Trời vẫn thực hiện điều đó, bởi vì Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Anh chị em thấy điều đó, tìm thấy nó trong suy nghĩ của mình giờ nầy không? Để ý, “hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”
56
Nàng chạy vào thành phố, và nói, “Hãy đến xem Người đã bảo tôi mọi điều tôi đã làm; Ấy chẳng phải là Đấng Mê-si sao?”
Nếu đó là dấu hiệu của Đấng Mê-si, với người Giu-đa và với... với người Sa-ma-ri; Ngài không được con người tôn trọng, hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi; Và đó là sự chấm dứt, khi Đức Chúa Trời ngừng giải quyết với dân Do-thái và Sa-ma-ri. Đây là sự chấm dứt của thời đại Dân Ngoại, khi Ngài đến qua những nhà cải chánh và vân vân, với sự chấm dứt, và đã hứa, “Việc đã xảy đến trong đời Áp-ra-ham, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con người được bày tỏ cho Dân Ngoại trong những Ngày Sau rốt.” Ngài sẽ trở lại.
57
Có thể được nói rất nhiều ở đây, nhưng cho phép tôi đi nhanh giờ nầy, bởi vì đã - đã 9 giờ, hơn một chút. Chúng ta sẽ ra về lúc 9 giờ 30, nếu Chúa cho phép.
58
Để ý, đấng Tiên tri đã nói, trong sách Xa-cha-ri 14: 6, “Ấy sẽ là một ngày mà chẳng phải ngày, chẳng phải đêm; Song xảy ra đến buổi chiều sẽ có Sự Sáng.” Nào, hãy xem, nhanh lên. Không Lời Kinh thánh nào có thể bị bỏ được. Tất cả phải được ứng nghiệm.
Vậy hãy xem mặt trời mọc lên thể nào? Nó mọc ở đâu? Ở phương Đông. Nền văn minh đã di chuyển theo mặt trời, và Tin lành cũng vậy. Hiểu điều đó không? Vậy thì chúng ta trở lại ngay trên Duyên hải miền Tây lần nữa giờ nầy. Nếu chúng ta đi xa hơn, chúng ta đến ngay lại phương Đông lần nữa, băng ngang qua Thái Bình Dương tới phương Đông lần nữa; Không có gì ở đó, đấy. Vậy nền văn minh đã di chuyển theo mặt trời.
59
Phúc âm đã băng qua các dòng nước. Nó đến từ - từ Địa Trung Hải, và nó băng qua từ Saint Paul tới nước Đức; Từ nước Đức, nó băng qua eo biển nước Anh; Từ nước Anh, nó băng qua Đại Tây Dương, tới nước Mỹ, và bây giờ nó trở lại tới Thái Bình Dương.
Hãy xem, cũng mặt trời đó mọc lên ở phương Đông và lặn ở phương Tây, s-u-n. Cũng đồng một Đức Thánh Linh giáng lâm vào Ngày Lễ Ngũ tuần, ở phương Đông... Đó là một ngày không thể gọi là một ngày, đó là một ngày u ám, đầy mưa; Anh chị em thấy nó ở Kansas đây, đầy mưa, u ám. Chúng ta có đủ ánh sáng để - để gia nhập Giáo hội, và làm những thứ nầy, đủ ánh sáng để đi dạo loanh quanh, nhưng Ngài Phán, “Vào lúc chiều tối, sẽ có Ánh Sáng, Con sẽ trở lại lần nữa.” Đức Thánh Linh trở lại trong những Ngày Sau rốt với sự trọn vẹn lần nữa của quyền năng của Đức Chúa Trời, Lời được biểu lộ! Qua Luther...
60
Giống - giống như một kim tự tháp cao dần lên. Luther, phong trào cải chánh đầu tiên; Wesley; Ngũ Tuần; và bây giờ được mài dũa ngay trong đó. Vì khi Đá Đỉnh trở lại với kim tự tháp, nó sẽ phải vừa khít như phần còn lại của nó. Anh chị em thậm chí không thể đưa một lưỡi dao cạo vào giữa nó, nó quá hoàn hảo. Chức vụ trong những ngày Sau rốt cũng sẽ như vậy, sẽ được kết thúc như vậy.
Giống như bàn tay của bạn là dương bản, và cái - cái bóng của nó là âm bản; Khi thích hợp, chúng trở nên một. Chúng trở nên vậy. Đó là cách Hội thánh trở nên, Nàng Dâu xứng hợp với Đấng Christ, cả hai trở nên một, giống người người đàn ông với vợ mình. Hiểu không? Nó sẽ đến ngay trong những Ngày Sau rốt, còn chúng ta có đang cố gắng trong trong ánh hào quang của thời khác không? Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, xác nhận chính Ngài hoàn toàn với Hê-bơ-rơ 13: 8, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”
61
Nếu chúng ta sống trở lại thời đại Luther, chúng ta nhìn ngay lại ở đây trong - trong thời đại đó, chúng ta thấy một cách chính xác, trong Thời đại Sạt-đe, Luther là Sứ giả, hoàn toàn chính xác, với con ngựa đi ra, với phần còn lại của nó đi vào trong Thời đại đó.
Chúng ta tìm thấy trong Thời đại Wesley, Thời đại Phi-la-đen-phi. Chúng ta tìm thấy rằng Thời đại phục hưng lớn đó đã tiến triển, tình yêu thương anh em, chúng ta thấy Wesley chính xác ở trong chỗ Kinh thánh đã nói.
Chúng ta tìm thấy điều đó ngày nay chính xác nơi Ngài Phán Ngài đã có. Đó là Thời đại mà chúng ta đang sống.
62
Hãy nghe, những người Hi-lạp kia không thấy Ngài. Tại sao? “Thưa các ông, chúng tôi muốn thấy Chúa Jêsus.” Họ đã không thấy Ngài bởi vì Ngài được che phủ trong đền thờ con người của Ngài, Đức Chúa Trời ở trong một người. Xác thịt con người là điều đã làm cho họ mù. Họ không thể hiểu được. “Ngươi là người, mà tự xưng là Đức Chúa Trời.”
Ngài Phán, “Nếu luật pháp gọi những kẻ được lời Đức Chúa Trời Phán đến là 'các thần,' và nếu Kinh thánh không thể bỏ được, thì Ta đây, là Đấng Cha đã biệt ra thánh, và sai xuống thế gian, nói: Ta là Con Đức Chúa Trời, cớ sao các ngươi cáo Ta là nói lộng ngôn?”
Thế thì Ngài là sự trọn vẹn của Lời đó, Lời được dành cho thời đó, Con của Đức Chúa Trời, Đấng Cứu Chuộc; Khi Đức Chúa Trời, chính Ngài, Ngài đến thế gian và ngự trong Một Người, mang lấy sự chết trên chính Ngài, để cứu chuộc toàn bộ, Cây đó ra khỏi vườn Ê-đen, không phải người đàn bà; Con Người, A-đam thứ 2 đã chết và đi vào trong lòng đất, để mang ra những chất liệu đó, A-men! Để những chất sa ngã lại nơi đó, làm cho họ sống lại. Còn biết bao nhiêu điều có thể được nói về điều đó, sẽ mất của chúng ta nhiều giờ đồng hồ.
63
Nhưng chúng ta ở đây đến với vị trí đó giờ nầy. Các Dân Ngoại của thời đó đã không thấy Ngài, bởi vì Lời đã ở trong xác thịt. Tôi tự hỏi chúng ta sẽ làm điều giống như vậy không. Tôi tự hỏi chúng ta sẽ phạm lỗi lầm đáng buồn mà họ đã phạm phải, không biết Ngài? Bởi vì Ngài đã là Lời dành cho thời đại đó, được nhận dạng trong một thân thể con người. Một Thân thể mà không được học hành, chúng ta biết Ngài không hề đến trường. Chúng ta không có tài liệu nào chứng tỏ Ngài xuất thân từ Giáo phái nào của thời đó; Không có hệ thống giáo dục nào. Không có danh tiếng gì, ngoài, “Một Người điên khùng, nghiện rượu, bạn bè với những kẻ tội lỗi, Một Người làm đảo lộn thế giới hoàn toàn; Con hoang, mẹ Ngài đã có thai với một người lính, và đặt tên Ngài như là Con của Đức Chúa Trời, hay tự xưng Ngài, người Ga-li-lê nầy, là một Tiên tri, cái gọi là Tiên tri.”
64
Nhưng Lời đã được biểu hiện! “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời.” Ngày nay cũng vậy, vì chúng ta thấy Đức Thánh Linh vĩ đại nầy vận hành làm cho biểu lộ. “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con trai và con gái Đức Chúa Trời.” Đức Chúa Jêsus Christ đã được nhận dạng giống như vậy, bằng Lời Ngài, trong mọi thời đại.
Chúng ta hãy cúi đầu.
65
Thưa các anh chị em Cơ-đốc, tôi muốn hỏi anh chị em, chúng ta hãy ngừng lại và suy nghĩ một lát. Đây là Lẽ thật hay là một sai lầm? Phải không? Nếu đó là Lẽ thật, chúng ta công nhận mọi sự nhờ điều đó. Chúng ta đang đi đâu? Sự ngừng lại của điều nầy ở đâu? Làm thế nào anh chị em có thể tin chắc mình đúng? Nào, “ban đầu, Ngài là Lời,” và Lời phân biệt ý định ở trong lòng. Lời đó đi qua các đấng Tiên tri, nó đi qua Đấng Christ, và Ngài hứa điều đó trong những Ngày Sau rốt, vì Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
66
Kính lạy Cha Thiên Thượng, xin lấy Lời Ngài đặt vào lòng con người, để họ... tất cả dân sự, một nhóm ít người ở đây tối nay. Chúa ôi, chúng con nhận biết rằng chúng - chúng con đang sống trong bóng dáng của Ngày Chúa tái lâm, và bóng dáng đang trở nên xác thực hơn, từng năm. Chúng con thấy những dấu hiệu xuất hiện, những dấu lạ đầy kinh sợ. Chúng con thấy trong báo và các tạp chí. Mặt trăng đang trở nên máu. Chúng con nghe những trận động đất khắp thế giới, làm nổ tung cả thế gian.
Lúc bấy giờ, ngày ấy nó đã làm rung chuyển cả thế gian khi Con của Đức Chúa Trời bị chối bỏ công khai và bị đóng đinh khổ hình. Giờ nầy chúng con tìm thấy rằng một nhóm lớn, gọi là Hội đồng Giáo hội Thế giới, họ chính thức chối bỏ Ngài, giống như họ đã làm trong Thời đại Lao-đi-xê nầy, “Ngài bị đặt bên ngoài Hội thánh, đang gõ cửa, cố vào bên trong trở lại.” Và hiện giờ chúng con thấy có trận động đất khác đánh vào trái đất nầy, không phải các dân khác, dân nầy, làm rúng động cả thế giới; Chúa Jêsus chính thức bị đuổi ra. Và tối nay Ngài đang đứng, được xác nhận hoàn toàn, hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
Ứơc mong những kẻ tin thấy điều đó. Nguyện xin những ai đau ốm thấy điều đó, Chúa ôi. Nguyện xin những người ở đây tối nay có thể chạm đến vạt áo Ngài, giống như họ đã chạm trong những thời đã qua. Xin chữa lành người đau, cứu vớt kẻ hư mất, chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
Xin Chúa ban phước cho anh chị em.
67
Bây giờ là thì giờ dành cho hàng người xin cầu nguyện. Chúng ta còn đúng 15 phút, rồi ra về đúng giờ. Vậy thì tất cả điều tôi có thể nói, tôi chỉ là một con người, lời của tôi có thể sai trật như của bất cứ ai khác, tất cả chúng ta. Tôi đã chứng minh cho anh chị em tối nay, rằng mọi Tiên tri, mọi sự khác, họ đã phạm sai lầm. Nhưng Đức Chúa Trời không sai lầm. Lời Ngài là Lẽ thật. Bao nhiêu anh chị em tin rằng Ngài là Lời“ [Hội chúng nói, ”A-men!“ - Bt] Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Đó là chỗ đức tin của tôi được dựng nên trên không điều gì khác ngoài Huyết của Chúa Jêsus; và, đúng; Chúa Jêsus là Lời.
68
Vậy thì tôi tin Billy đã nói. Cậu ấy đã phát thẻ cầu nguyện ra chưa? Thẻ cầu nguyện được phát ra không? Tôi không biết. Cậu ấy nói, trước tiên cậu không nghĩ họ đi đến và phát thẻ ra. Nhưng nếu họ phát thẻ cầu nguyện ra, chúng ta hãy xếp một hàng ngắn những người xin cầu nguyện.
Người nào đó, có người có thẻ cầu nguyện ở đây không? Chúng ta hãy xem ai có thẻ cầu nguyện. Vâng, anh có thẻ à? Không. Thẻ cầu nguyện số một, ai có? Có ai có thẻ cầu nguyện không? Ồ, có lẽ cậu ấy đã không phát ra thẻ cầu nguyện. Bao nhiêu anh chị em... Hả? [Người nào đó nói, “Ở đây có một người.” - Bt] Ồ, có không? Vâng. Được rồi, thẻ cầu nguyện số 1, hãy lên đây và đứng đây với tôi, thẻ cầu nguyện số 1.
Số 2, ai có thẻ số 2? Số 3. Chỉ có vài phút lúc nầy, chúng ta... Số 3, ai có thẻ cầu nguyện số 3? Kìa, có một người ở đây nằm trên cáng, người nào đó hãy đến xem thẻ của họ, nếu họ có thẻ. Số 3. Số 4, số 4, ai có thẻ số 4?
69
Đó là một cái thẻ nhỏ. Con trai tôi [Billy] hay một nhóm sẽ đi xuống và lấy những thẻ cầu nguyện nầy trước mặt anh chị em, và trộn hết lẫn nhau, và rồi họ phát ra cho anh chị em. Sau đó khi tôi... Rồi tỏ cho thấy... Chúng ta có nhiều người có lần đã bán đi những thẻ cầu nguyện của họ, và đó là lý do chúng được xác nhận cách ấy, mà anh chị em không thể, không thể bán chúng; Vì không thể được, anh chị em biết ai đang đến gần đó. Khi tôi đến đây, tôi không bắt đầu từ bất cứ bất cứ số nào. Tôi chỉ bắt đầu từ bất cứ nơi đâu. Suốt tuần lễ nầy, anh chị em để ý, ngược lại tôi sẽ đi tới đi lui, đi lên đi xuống, lấy những thẻ cầu nguyện, đấy. Vì thế tôi làm cách ấy, để nói rằng mọi người trong mỗi ngày, phát ra thẻ cầu nguyện để dân sự mỗi ngày có thể có cơ hội đến.
70
Số 1, 2, 3, 4, 5. Tôi sẽ gọi từng người một, vì tôi không muốn người nào đó bị điếc và rồi họ nói, sao, không ai nói cho tôi biết, anh chị em biết đáy, và họ bỏ mất chỗ trong hàng người xin cầu nguyện. Và có lẽ, với một thẻ cầu nguyện, họ sẽ không cho người khác.
Thẻ cầu nguyện số 5, ai có thẻ cầu nguyện số 5? 1, 2, 3, 4, 5. Thẻ cầu nguyện số 5? Được rồi. Nếu anh chị em tin chắc mình có số 5, hãy lên đó. Tốt lắm. Số 6? [Băng trống. - Bt] ... 11, thẻ cầu nguyện số 11. 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, và 11.
Hãy xem nào, có lẽ có người bị điếc. Hãy nhìn thẻ của người bên cạnh mình. Nhìn chung quanh, tôi đoán họ đã xáo trộn hết lên ở đây. Tốt. Bao nhiêu người ở đó, Roy? Hãy đếm đi. 12, 13, 14, 15. 1, 2, 3, 4... 15. Được rồi. Chúng ta hãy ngừng ngay tại đó một phút, vì chúng ta không có quá nhiều thì giờ.
71
Vậy thì bao nhiêu anh chị em không có thẻ cầu nguyện và anh chị em tin rằng Đức Chúa Trời sẽ chữa lành anh chị em, hãy giơ tay lên. Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Đúng thế, phải có đức tin. Vậy hãy nhớ, thưa anh chị em, trong khi họ sẵn sàng cho hàng người xin cầu nguyện, vậy thì xin đừng đi lại giờ nầy, chỉ trong 10 hay 15 phút, choo tới khi chúng ta sẵn sàng vì, xem đấy, bạn là một linh.
Tôi muốn hỏi anh chị em một điều. Tôi đã nói, và đọc ra Lời Kinh thánh, rằng Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Và chỉ tạm thời, cho tới giờ chưa chính thức, để tỏ cho anh chị em thấy rằng Ngài được cho là có được chính điều giống như vậy lần nữa trong những Ngày Sau rốt. Bao nhiêu anh chị em tin điều đó? Ma-la-chi 4 và tất cả điều đó được cho sẽ xảy ra lại một lần nữa, Ngài giáng xuống lần nữa và xác nhận chính Ngài bằng một Sứ điệp Tiên tri, đem lòng con cái trở lại với Đức tin; Đức tin các Sứ đồ, Ngũ tuần của các cha. Điều chính xác mọi điều được cho sẽ thực hiện. Không tín điều nào; Nhưng trở lại với Đức tin ban đầu. Vậy thì chúng ta hãy tin hết lòng.
72
Vậy thì một số anh chị em ở đó không có thẻ cầu nguyện. Nào, hãy nhớ rằng, tôi là một đầy tớ của Ngài và anh chị em là đầy tớ của Ngài, Đức Chúa Trời ở trong tôi và Đức Chúa Trời ở trong anh chị em. Anh chị em có nhu cầu, và tôi ở đây để phục vụ anh chị em, mang điều đó lại với nhau và 'sửa soạn' cho Chúa Trời (make it God*).
Có lần một người đàn bà nhỏ bé. Cho phép tôi đưa ra cho anh chị em Lời Kinh thánh khác, tôi tin nó ở trong Tin lành Giăng. Có một người đàn bà nhỏ bé, bà bị bịnh mất huyết. Chúng ta nói bà ấy không có thẻ cầu nguyện, và bà muốn được cầu nguyện cho. Nhưng có rất nhiều người đứng đó, bà không thể đi vào hàng. Vì thế bà nói, “Nếu như ta có thể chạm vạt áo Ngài, thì ta sẽ được lành.” Bao nhiêu anh chị em nhớ câu chuyện đó? Sao, tất nhiên rồi. Bà đã làm gì? Bà chen qua đám đông đó và chạm vạt áo Ngài.
73
Vạt áo người Palestine thả lỏng, và bên dưới cũng có áo lót, vì bụi bám vào tay chân, anh chị em biết đấy, cho nên nó được thả lỏng. Vậy anh chị em có thể chạm áo khoác một người, và người đó không cảm biết, chỉ là đường viền áo khoác của người ấy. Nhưng vạt áo to lớn, nặng nề của người Palestine, phủ chung quanh chân Ngài thì thế nào? Ngài không hề cảm thấy điều đó, theo luật tự nhiên.
Nhưng bà đã chạm vạt áo Ngài và bà đi lẩn vào trong đám đông. Chúng ta hãy nói bà ngồi xuống. Có lẽ bà đã đứng lên, nhưng nói bà ngồi xuống. Điều gì đã xảy ra? Chúa Jêsus ngừng lại và hỏi, “Ai đã rờ đến Ta?”
Anh em biết đấy, Sứ đồ Phi-e-rơ nghĩ điều đó thật là lố bịch, cho đến nỗi dân sự... Tại sao, ông trách Ngài về điều đó. Nói cách khác, ông có thể đã nói, “Tại sao, kìa, mọi người đang chạm Thầy. Họ sẽ nghĩ điều nầy, 'Thầy bị tâm thần.' Hiểu không? Tại sao, mọi người đang cố chạm Thầy, thưa Thầy.”
Ngài Phán, “Nhưng Ta nhận biết Ta đã yếu đi. Quyền phép,” đó là sức mạnh, “từ Ta mà ra.”
74
Người đàn bà nhỏ bé đó lúc ấy mang lấy sức mạnh từ Ngài. Ngài nhìn quanh trong đám đông và Ngài thấy bà ở đâu, Ngài bảo bà bịnh bà được lành. Kinh thánh nói điều đó, “Ngài là Thầy Tế lễ Thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta.” Đúng thế không? Vậy nếu anh chị em có cùng đức tin nơi cùng Chúa Jêsus đó, thì điều ấy cũng sẽ xảy ra cho anh chị em giống như vậy.
Bây giờ hãy thật kỉnh kiền. Hãy cầu nguyện. Đừng nghi ngờ. Hãy tin hết lòng. Rằng Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, và Ngài sẽ ban cho anh chị em những ơn phước nầy.
75
Giờ nầy, Cha ôi, xin để Đức Thánh Linh lớn của Ngài bày tỏ cho chúng con Lời được xác nhận trong xác thịt, xác thịt của họ và xác thịt của con. Nguyện xin Lời và Lời hứa của Phúc âm tối nay, đã được giảng ra, được thông giải bởi Chính Đức Thánh Linh lớn, vì Ngài đã hứa sẽ ở cùng chúng con. Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, chúng con giao phó chính mình chúng con cho Ngài, với Sứ điệp nầy, để Ngài có thể xác nhận Lời bằng những dấu lạ theo sau,như Ngài đã làm theo Mác 16. A-men!
76
Xin mọi người thật cung kính lúc nầy. Xin đừng di chuyển. Hãy ngồi thật yên lặng. Nào, hãy nhớ, đôi khi chúng ta đến trong sự xung đột. Bao nhiêu anh chị em ở đây là những Cơ-đốc nhân được tái sanh, hãy giơ tay lên cho chúng ta thấy. Ồ, tốt, vậy anh chị em biết mọi điều tôi đã nói.
Nào, đây là bà đó phải không? Đây là quí bà đầu tiên trong hàng. Được rồi. Vậy thì, bà nầy và tôi, theo như tôi biết là những người chưa biết nhau, một bức tranh rất đẹp của Tin lành Giăng chương 4. Chúa Jêsus đã gặp người đàn bà bên giếng ở Sa-ma-ri, một bức tranh toàn cảnh gần giống như thế nầy, lần đầu tiên Ngài và người đàn bà ấy gặp nhau trong đời. Theo như tôi biết, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Chúng ta là người lạ với nhau. Nếu đúng thế, dân sự thấy diều đó đúng, cứ giơ tay lên. Vậy thấy đó, đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau.
77
Nếu Ngài Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, vậy nói với người đàn bà cách Ngài đã làm với người đàn bà bên giếng, sẽ tìm thấy điều gì đó bà ta đã làm, hay điều gì đó không ổn với bà, hoặc điều gì đó về... điều gì đó mà tôi không biết, và sẽ bày tỏ nó cho bà ấy. Mà tôi chưa hề gặp bà ấy, tôi chỉ... Lần đầu tiên tôi từng ở trong thành phố nầy. Tôi vừa mới ở đây, bà ấy là người lạ. Vậy thì điều đó sẽ làm cho Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. không? Điều đó sẽ làm cho Lời xem xét ý định và tư tưởng trong lòng không? Thấy không? Điều đó làm cho Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
78
Đây là bàn tay của tôi và Kinh thánh của tôi, tôi chưa hề thấy người đàn bà nầy trong đời. Đức Chúa Trời biết điều đó. Bà chỉ là một người đàn bà đang đứng đó. Tôi - tôi không biết gì về bà hơn người lạ nhất có mặt ở đây. Điều đó đúng, và bà ấy biết thế.
Tôi không biết bà ấy; Nhưng Ngài biết. Ngài là Lời, và Lời bày tỏ sự bí mật của lòng, nói cho biết những điều nầy, những điều sai trật, nói cho bà ấy biết điều gì đó. Nếu bà ấy làm điều gì sai, không xưng tội dưới dòng Huyết, Ngài sẽ nói với bà ấy về điều đó. Nếu bà ấy là người giả tin, Ngài sẽ nói cho Bà ấy biết về điều đó. Nếu bà ấy là người tin, Ngài sẽ nói cho bà ấy về điều đó. Nếu có điều gì không ổn về phương diện thể chất, nói cho bà biết điều đó. Nếu bà có điều gì khác, Ngài sẽ nói cho bà biết về điều đó. Ngài có thể làm tất cả điều đó, vì Ngài là Đức Chúa Trời. Ngài biết mọi sự. Tôi không biết; Ngài không biết tôi và tôi không biết bà ấy. Vậy thì nếu Ngài bày tỏ điều đó cách ấy, bà biết nó vẫn là Lời, Hê-bơ-rơ 4:12, “Lời của Đức Chúa Trời bày tỏ những bí mật trong lòng, biết rõ tình trạng.”
79
Vậy thì nếu Đức Chúa Trời muốn - muốn bày tỏ điều nầy cho chúng ta tối nay, chị ơi, như chị và tôi cùng đứng đây, thế thì chị hẳn muốn biết không phải là tôi. Đó ắt phải là Ngài. Bây giờ tôi chỉ muốn nói với chị một chút, vì nói trong Lời như thế nầy. Tại sao, tôi đang giảng, chị thấy đấy, và rồi tôi trở về, tôi chỉ nói với chị như Ngài đã nói chuyện với người đàn bà bên giếng, có cuộc trò chuyện với bà cho tới khi Ngài tìm thấy mọi điều bất ổn của bà. Vậy nếu Đức Chúa Trời sẽ bày tỏ cho tôi sự bối rối của chị là gì, ồ, chị sẽ biết điều đó là sự thật hay không.
Tất cả anh chị em tin không? Bất cứ ai ở ngoài đó biết người đàn bà nầy không? Hãy giơ tay lên nếu có người nào... Ồ, vâng, nhiều người biết chị ấy. Đúng thế. Được rồi.
80
Nguyện xin Chúa Jêsus ban ơn cho điều nầy. Đó sẽ không chỉ là Lời được giảng mà thôi, mà nó sẽ là Lời trở nên xác thịt, được nói ra, bày tỏ. Kinh thánh không nói rằng anh em sẽ được đứng ở đây, và anh em có điều gì không ổn, và về tất cả điều đó, và anh chị em ở đây để làm gì, hau là mọi điều anh chị em đã làm. Kinh thánh không nói thế. Nhưng Lời giáng xuống, xác thực người nói, Lời của Đức Chúa Trời; Thế thì Sứ điệp thì đúng, rồi Đức Chúa Trời xác nhận Sứ điệp là Lẽ thật. Phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh và Tin lành trọn vẹn phải là Lẽ thật lúc đó, nếu nó được xác nhận đúng.
81
Có một điều, chị đang bồn chồn lo lắng, thật bất an. Chị bị xáo trộn vì điều gì đó. Đúng thế. Chị lo lắng, Chị thỉnh thoảng bị điều nầy. Và sự việc là tình trạng các chi của chị. Nó nằm ở chi phải của chị. Chị sợ bị ung thư. Điều đó đã quấy rầy chị luôn. Phía bên phải đó hoàn toàn bị trật khớp. Chị bị bịnh đau bao tử hành hạ, làm cho chị đau ốm. Nếu đúng thế, chị hãy giơ tay lên. Đừng sợ, chỉ tin và Ngài sẽ làm cho chị được khỏe mạnh. Chị tin điều đó không? [Chị ấy nói, “A-men!” - Bt] Được rồi. Hãy cảm tạ Đức Chúa Trời về điều đó. Xin Chúa ban phước cho chị. Tôi chỉ muốn đặt tay trên chị.
Anh chị em tin Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi chứ? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
82
Bây giờ, đây lại là một bức tranh nữa, một người đàn ông da trắng, một người đàn bà da màu. Chúa Jêsus là người Do-thái, còn người đàn bà là người Sa-ma-ri; Thấy đấy, Ngài tỏ cho họ thấy không có sự khác biệt về chủng tộc. Đức Chúa Trời đã chết cho hết thảy chúng ta. Đúng thế. Ngài là... “Đức Chúa Trời đã làm cho muôn dân sanh ra bởi chỉ một người.” Chúng ta được nuôi lớn lên trong đất nước chúng ta, thay đổi màu da chúng ta, không có quan hệ gì với mọi điều bên trong chúng ta. Đúng thế, điều đó đúng.
Chị là một Cơ-đốc nhân. Tôi có thể cảm thấy rất nhanh cảm giác vui mừng đó, chị là Cơ-đốc nhân. Đó là linh của chị. Điều đó sẽ thật sự giống như Ngài đã Phán, “Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá chi hết”
Hiện giờ, tôi thấy chị đau rất nặng. Một sự xét nghiệm chứng minh chị bị ung thư. Đúng thế. Bịnh ung thư đó, chị tin rằng Ngài có thể nói cho tôi biết nó ở đâu không? Theo thông tin được biểu hiện, bịnh ung thư đó ở trong ruột kết. Nếu đúng thế, chị hãy giơ tay lên. Vậy chị biết rằng Điều gì đó đang đứng đây biết chị. Chị tin Ngài sẽ cho chị khỏe mạnh không? Nếu đức tin của chị có thể kéo Ngài ở đó, chạm được vạt áo Ngài và bày tỏ điều giống như Ngài đã làm lúc ấy, thì hãy tin Ngài và chị sẽ hiểu rõ về điều đó và được khỏe mạnh. Nếu chị tin, chỉ tin, chỉ đơn giản là tin, chị ơi. Đừng nghi ngờ.
83
Tôi cho rằng chúng ta cũng là những người lạ với nhau phải không? Chúng ta không biết nhau. Đức Chúa Trời biết cả hai chúng ta. Chị tin rằng Đức Chúa Trời có thể bày tỏ cho tôi bịnh của chị không? Anh chị em có tin rằng Đức Chúa Trời có thể tỏ cho tôi biết bịnh của bất cứ người nào ở ngoài đó không? Anh chị em tin điều đó không?
Bao nhiêu anh chị em ở ngoài đó tin như vậy? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
Chị nghĩ gì về điều đó? Chị tin hết lòng không? Vậy thì binh sạn thận không còn quấy rầy chị nữa. Tôi - tôi cảm thấy nó đến. Tôi “đang đọc được tâm trí của dân sự,” tôi chỉ muốn anh chị em thấy tôi không làm việc đó.
84
Được rồi, chị tin tôi là đầy tớ của Đức Chúa Trời không? [Người chị ấy nói, 'Tôi tin.“ - Bt] Bằng cả tấm lòng chứ? [”Bằng cả tấm lòng.“] Cảm ơn chị. Chị là một Cơ-đốc nhân. [”Vâng.“] Đúng thế, chị là Cơ-đốc nhân, và không phải là một người tin nhất thời (hitch-hiker); Một Cơ-đốc nhân thật, chị đã được tái sanh. Tốt lắm. Chị có tin rằng - rằng, là anh em của chị, không biết gì về chị; Nhưng Cha trên trời của chúng ta, Đấng biết cả hai chúng ta, có thể bày tỏ cho tôi biết bịnh của chị là gì không? [”Tôi tin.“]
Tôi thấy chị có nhiều về điều đó. Chị đã trải qua một cuộc phẫu thuật, và phẫu thuật bịnh ung thư. Chị đã cắt một vú, đúng thế, và chị vẫn còn đau với bịnh đó. Chị tin chị sẽ khỏe mạnh từ giờ nầy trở đi chứ? Đi ngang qua ngay tại đây, chị tin hết lòng. Và xin Chúa ban phước cho, xin Chúa ban phước cho chữa lành chị. Nguyện xin...
Hãy có đức tin. Đứng nghi ngờ. Chỉ tin hết lòng rằng Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
85
Giờ nầy bà tin chứ, thưa bà? Chúng ta là người lạ với nhau. Tôi không biết chị. Chị không biết tôi. Chúng ta hoàn toàn xa lạ với nhau. Nhưng Cha Thiên Thượng sẽ bày tỏ cho tôi điều gì không ổn, điều gì đó chị đã làm, điều gì đó chọ không nên làm, hay nên làm hoặc không, bất kể là điều gì, bất kể có thể là điều gì, chị sẽ tin rằng Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Chị biết hẳn phải là Ngài sẽ làm điều đó. Đúng thế không?
Chị lo lắng vì một - một khối u, mà khối u đó ở trên đầu. Chị hoảng sợ. Đúng. Chị tin rằng nó sẽ biến mất giờ nầy, rằng Đức Chúa Jêsus Christ sẽ khiến chị khỏe mạnh không? Như chị đã tin, điều đó sẽ xảy ra với chị. Hãy tin. A-men!
Xin Chúa ban phước cho chị. Cứ tiếp tục tin, hãy tin. Đừng, đừng nghi ngờ. Cứ tin hết lòng.
Hãy có đức tin. Đừng nghi ngờ. Chỉ tin hết lòng.
86
Bịnh dạ dày đang làm khổ chị. Bịnh dạ dày. Muốn đi ăn không? Hãy tin. Chính là thế.
Chào chị. Chúng ta là người lạ với nhau. Tôi không biết chị, chị không biết tôi. Nhưng có Một Người ở đây, vô hình, nhưng được che giấu trong giữa vòng chúng ta, biết chị bịnh gì. Tôi thấy chị đang cố gắng... Đúng thế, đó là bịnh viêm khớp. Chị tin Ngài sẽ làm cho chị khỏi bịnh đó không? [Chị ấy nói, “Vâng.” - Bt] Hãy đi, hãy tin điều đó, và chị sẽ không còn bị tàn tật nếu chị tin.
Có nhiều điều làm khổ chị. Một quí bà lo lắng trong một thời gian dài; Rồi một điều khác, điều chính yếu của - của chị mà chị quan tâm để được chữa lành đó cũng là bịnh viêm khớp. Chị tin rằng Ngài sẽ cho chị khỏe mạnh không? Hãy đi và tin điều đó. Điều đó thật sự xảy ra, cứ có đức tin và đừng nghi ngờ.
87
Tôi là người lạ với chị. Tôi chưa bao giờ gặp chị. Có một phụ nữ khác xuất hiện. Nếu Đức Chúa Trời bày tỏ cho tôi điều gì đó về chị... Vâng, đúng thế, đó là một cái bướu; Sắp bị mổ. Người phụ nữ nhỏ bé ngồi trong ghế đang đối diện với điều gì đó, một cái bướu. Chị tin hết lòng không? Chị tin không? Đức Chúa Trời sẽ làm cho cả hai chị đều được khỏe mạnh nếu các chị tin. Hãy đặt tay chị trên chị ấy. Chính là thế. Trong Danh Chúa Jêsus, nhân Danh Chúa Jêsus, nguyện xin chị được chữa lành.
88
Đấy, anh chị em thấy, tôi không thể giải thích điều đó, thưa các anh chị em, đừng hỏi tôi. Áp lực, quyền năng... Bướu là gì? Nó là một khối u. Khối u là gì? Sự nhân lên của các tế bào. Sự nhân lên của các tế bào. Khối u là gì? Trong Kinh thánh, nó được gọi là ma quỷ, kẻ hành hạ; Thấy người đó kêu la xin giúp đỡ, và đã đáp lời. Xem đấy, cả hai thật giống nhau, và đó - đó là mọi điều đã làm điều đó. Đúng thế.
89
Hãy đến, thưa bà. Chúng ta là người lạ với nhau. Bà ở trong tình trạng căng thẳng trong một thời gian dài, đã gây cho bà bị bịnh đau dạ dày, đau dạ dày, bị loét dạ dày, chất chua trong dạ dày của bà, tiết ra và dễ bị ảnh hưởng tới răng, và các thứ khác. Bà tin Đức Chúa Jêsus Christ sẽ làm cho bà khỏe mạnh giờ nầy không? [Chị ấy nói, “A-men!” - Bt] Tốt, vậy thì hãy đi ăn buổi tối của mình. Hãy tin hết lòng, Đức Chúa Jêsus Christ sẽ cho chị được khỏe mạnh. Vậy thì cứ tin điều đó. [Nói, “Ha-lê-lu-gia! Cảm ơn Ngài, Chúa Jêsus ôi!”]
Chúng ta là người lạ với nhau. Đức Chúa Trời sống ở đâu trong một con người? Trong lòng. Đó là nơi chị bị bịnh, nó nằm ở trong tim chị, không phải bởi vì thiếu vắng Đức Chúa Trời. Nhưng bởi để cho đức tin của chị buông ra, để chữa lành bịnh tim đó, và chị sẽ được khỏe mạnh. Hãy đi, hãy tin, tin hết lòng. Vậy thì đừng nghi ngờ. Hãy đi, và tin.
90
“Nếu các ngươi tin, mọi sự đều có thể được.” Bao nhiêu anh chị em tin hết lòng? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Anh chị em tin rằng Đức Chúa Trời có ở đây để làm cho anh chị em được khỏe mạnh không? Anh chị em có... Lời đã trở nên xác thịt không? [“A-men!”] Đó là gì? Bây giờ, cho dù tôi tin như thế nào đi nữa, anh chị em cũng phải tin. Xem đấy, người đàn bà đó đã chạm vạt áo Ngài, đã tin.
Đây là một người đàn ông đang ngồi đây đang nhìn tôi. Mắc bịnh trĩ. Anh tin rằng Đức Chúa Trời sẽ làm cho anh khỏe mạnh không? Nếu anh tin điều đó, anh có thể có được điều anh cầu xin.
Ai ở đây tin rằng Đức Chúa Trời chữa lành người đau ốm và bịnh tật? Anh chị em tin rằng Lời tối na, biết bí mật của lòng không? Anh chị em tin điều đó không? Tốt lắm. Bây giờ chúng ta thật đã trễ quá rồi. (It's now it's we are really late from what we was*).
91
Bao nhiêu anh chị em tin điều nầy? Anh chị em biết rằng Lời Kinh thánh được làm cho tỏ tường, đừng để bức màn xác thịt phiền nhiễu anh chị em, đấy. Hãy nhớ, đó là Lời hứa dành cho ngày hôm nay. Bao nhiêu anh chị em hiểu điều đó. Lời đã hứa. Tôi không biết anh chị em đã thấy đươc sự giả mạo nhiều chừng nào. Tuy nhiên, tôi xin nói, Đức Chúa Jêsus Christ đã hứa điều nầy, và điều nầy có thực. Đấy, điều đó là có thực.
Vậy Chúa cũng Phán vậy, những Lời cuối cùng Ngài đã Phán trước khi Ngài lìa khỏi thế gian, được thăng thiên lên trời, Ngài Phán, Mác 16, “Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-têm, sẽ được rỗi; Nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán phạt. Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy” không? Anh chị em đã đọc điều đó chưa? Sự ủy thác cuối cùng là gì? “Hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.” Bao nhiêu anh chị em biết điều đó có thực? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
92
Mỗi người trong anh chị em cách đây vài phút đã giơ tay lên anh chị em là kẻ tin. Vậy thì xin mời anh chị em đặt tay lên người khác ở đó. Chúng ta sẽ phải tiếp tục; Anh chị em biết Ngài ở đây, tại sao không cứ đặt tay lên nhau mà cầu nguyện cho người bên cạnh anh chị em đó, nếu anh chị em là một kẻ tin. Vậy thì, thật Ngài đã Phán! Nào, không, không phải trên tôi; Chính là anh chị em, mỗi một người trong anh chị em. Anh chị em tin điều đó không? Hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Tốt lắm.
Bây giờ, kìa, đừng cầu nguyện cho chính mình, bởi vì người đang đặt tay trên anh chị em đang cầu nguyện cho anh chị em. Đấy, anh chị em cầu nguyện cho họ, và tôi sẽ cầu nguyện cho tất cả anh chị em. Nếu anh chị em chỉ tin điều đó, với sự phù hợp, đây sẽ là một trong những thì giờ trọng đại nhất anh chị em từng thấy.
93
Sự Hiện diện của Đức Chúa Jêsus Christ, phải làm sáng mắt Hội thánh, để biết rằng trong những Ngày Sau rốt nầy lúc mà các tín điều và Giáo phái cùng các học thuyết và mọi thứ bóp chết Lời, Chúa Jêsus Lời ở bên ngoài Hội thánh, và anh chị em thấy Ngài trở lại ngay giữa dân sự và xác nhận chính Ngài như Ngài đã hứa, “Trong những Ngày Sau rốt khi Con Người được bày tỏ.” Ngài được bày tỏ bằng phép báp-têm; Ngài được bày tỏ trong sự Chữa lành Thiêng liêng; Ở đây Ngài ở trong thuộc tính cuối cùng của Ngài. Hãy nhớ, đó là điều cuối cùng mà Áp-ra-ham đã thấy trước khi lửa giáng xuống và phán xét thế giới Dân Ngoại, và trước khi đứa con Lời hứa, là Y-sác ra đời. Đây là điều cuối cùng mà Hội thánh Cơ-đốc sẽ thấy, trong dấu kỳ phép lạ, cho tới khi sự hiện ra của Đức Chúa Jêsus Christ. Nếu Đức Chúa Trời ban cho tôi một đặc ân trước anh chị em, hãy tin tôi trong Danh Chúa Jêsus Christ, không có gì khác còn lại trong Kinh thánh được thực hiện mà không nhận lấy dấu hiệu con thú; Và anh chị em có Ấn của Đức Chúa Trời.
94
Hãy cầu nguyện cho người đang nằm ở đó, ngồi kế bên anh chị em. Hãy đặt tay trên họ. Tôi - tôi đang tìm người bị tàn tật; Tôi không thấy ai cả. Nhưng cái giường nhỏ đó, tôi nghĩ, đã ở đó, ồ... Được rồi, hãy đặt tay lên nhau và cầu nguyện.
95
Kính lạy Chúa Jêsus, Con Lớn thánh khiết của Đức Chúa Trời Hằng sống, Đấng ở đây tối nay trong hình thức Đức Thánh Linh, thay đổi hình thức của Ngài và giáng xuống bày tỏ Lời Ngài ngay trong xác thịt con người; Đàn ông, đàn bà, tất cả những ai bước đi trong cuộc sống, tỏ cho thấy Ngài vẫn sống. Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
Lạy Chúa Jêsus, chúng con ở đây trong thành phố lớn Topeka nầy, chúng con nhóm nhau lại đây với con cái Ngài. Chúng con cầu nguyện, như Ngài đã được xác nhận giữa chúng con để Ngài khẳng đinh Lời Ngài, mạng lịnh cuối cùng, Ngài Phán, “Hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.” Và dân sự, những người xưng nhận, và được tái sanh thuộc Đức Thánh Linh, giờ nầy đang đặt tay lên nhau, để họ tự xác nhận với nhau, với sự ủy thác của Ngài và Lời Ngài.
96
Bây giờ, ớ Sa-tan, ngươi không thể nắm giữ những người đau ốm nầy lâu hơn nữa. Họ là con dân của Lời Đức Chúa Trời. Hãy ra khỏi họ, hỡi sự đau ốm ở trong thân thể họ. Đừng làm khổ họ nữa. Hãy để họ đi tự do, từ tối nay trở đi. Chúng ta, là đầy tớ của Đức Chúa Trời, đã được xác nhận để khẳng định Lời, quở trách ngươi trong Danh Đức Chúa Trời Hằng sống, là Đức Chúa Jêsus Christ Lời đã trở nên xác thịt, hãy ra khỏi những người đau nầy và để họ đi, vì Nước Đức Chúa Trời, và mạng lệnh được ban ra bởi Đức Chúa Jêsus Christ Con của Đức Chúa Trời. A-men!
97
Tất cả những ai tin nhận sự chữa lành của Ngài, không có một bóng dáng nghi ngờ nào, ở bên trong bức màn của sự Vinh quang của Chúa, thấy Lời hứa mà chúng ta sẽ đi vào vĩ đại hơn tuần nầy, thấy Lời được biểu lộ ngay tại đây, chúng ta hãy đứng trên chân của mình và nói, “Bây giờ tôi tiếp nhận sự chữa lành của mình. Tôi tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ chữa lành cho tôi giờ nầy. Tôi tin điều đó hết lòng. Tôi tin nhận điều đó, trong Danh Chúa Jêsus Christ.” Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Hãy giơ tay lên giờ nầy. Và mỗi một người trong anh chị em, theo cách riêng của mình, dâng lời cảm ơn Ngài vì được chữa lành. A-men!