Phiên Tòa Xét Xử

Tampa, Florida, USA.

64-0419

1
Trong Mác, chương thứ 16, tôi muốn đọc bắt đầu với câu 9. Một phân đoạn đầy vinh quang, nói về sự sống lại.
Vả, Chúa Jêsus đã sống lại buổi sớm mai ngày thứ nhứt trong tuần lễ, thì trước hết hiện ra cho Ma-ri Ma-đơ-len, là người mà Ngài đã trừ cho khỏi 7 quỉ dữ. Người đi đem tin cho những kẻ theo Ngài khi trước, và nay đang tang chế khóc lóc. Nhưng các người ấy vừa nghe nói Ngài sống, và người từng thấy Ngài, thì không tin.
Kế đó, Chúa Jêsus lấy hình khác hiện ra cho 2 người trong bọn môn đồ đang đi đường về nhà quê. 2 người nầy đi báo tin cho các môn đồ khác, nhưng ai nấy cũng không tin.
Sau nữa, Ngài hiện ra cho 11 Sứ đồ đang khi ngồi ăn, mà quở trách về sự không tin và lòng cứng cỏi, vì chẳng tin những kẻ từng thấy Ngài đã sống lại.
Ngài Phán cùng các Sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp têm, sẽ được rỗi; Nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán phạt.
Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: Lấy Danh Ta mà trừ quỉ; Dùng tiếng mới mà nói; bắt rắn trong tay; Nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; Hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.
Chúa Jêsus Phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Chúa Trời.
Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo. A-men!
2
Chúng ta hãy cầu nguyện. Kính lạy Chúa Jêsus, giờ nầy chúng con đến gần Ngôi của Cha. Và trong Danh Ngài, chúng con tin đây là Lời Ngài. Chúng con tin đây là những Lời cuối cùng đến từ môi miệng Ngài trước khi Ngài lên trời. Chúng con cầu xin Cha sẽ ban phước cho lòng chúng con chiều nay, cho những người đau ốm kia. Chúng con cảm ơn Ngài vì sự kêu gọi một số lớn người đến Ngôi Ngài tối hôm qua, và chúng con thấy những hàng đông người, đàn ông, đàn bà, các người cha, người mẹ, đi vào hàng và di chuyển vào phòng cầu nguyện đó. Chúng con cảm ơn Cha vì điều đó, Cha ôi. Giờ nầy chúng con cầu xin Cha ban cho họ sự giàu có của Nước Thiên đàng, và nguyện xin có đức tin giữa vòng chúng con chiều nay để làm cho Lời Đức Chúa Trời trở thành hiện thực với chúng con. Và Ngài là Đấng duy nhất có thể làm điều nầy, Cha ôi, vì thế chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
Mời anh chị em ngồi.
3
Bây giờ chủ đề của tôi chiều hôm nay, tôi muốn lấy phân đoạn đó, và nó dường như lạ một chút. Tôi muốn lấy khúc Kinh thánh đó bởi vì ngày hôm qua, vào bữa điểm tâm, tôi gặp một trong những người tốt đẹp nhất của quí ông, và anh ấy đang ngồi đằng sau tôi lúc nầy, một Luật sư. Và chúng tôi đã bàn về phiên tòa xét xử đó, và nó nhiều hay ít là một phiên tòa giả (mock), hay gần như thế, đã được đưa ra cho Chúa chúng ta. Tôi tin chắc người đó sẽ là một người tốt hơn để đứng ở đây và tiêu biểu cho nó với những phiên tòa của xứ sở, bởi vì tôi đã nói về anh ấy từ khi tôi gặp, và anh... Họ nói với tôi, anh ấy là một Luật sư tuyệt vời, vì thế tôi biết rằng anh sẽ đưa Ngài ra một phiên tòa xét xử công bình. Vốn là Chúa Jêsus không hề có một phiên tòa hầu như đúng đắn... Ngài là Lời. Tất cả chúng ta đều nhất trí về điều đó. Ngài là Lời. Cho nên tôi đã đọc Lời Ngài, và chúng ta sẽ đưa Lời ra xét xử chiều hôm nay.
Lời được đưa ra xét xử.
4
Vụ kiện nầy là, Lời của những Lời hứa Đức Chúa Trời chống lại thế gian. Vụ kiện dành cho bản cáo trạng, là, một sự vi phạm Lời hứa... Tôi nghĩ ủy viên công tố luôn luôn đại diện cho nhà nước. Tôi nghĩ điều đó đúng. Và... Sa-tan là ủy viên công tố, nó đại diện cho thế gian, trong phiên tòa xét xử nầy. Còn Bị Cáo là Đức Chúa Trời. Luật sư Biện hộ Làm chứng là Đức Thánh Linh. Vậy tôi muốn Hội thánh, hội chúng, vừa là hội đồng xét xử vừa là quan tòa. Chúng ta hãy nghe phiên tòa xét xử giờ nầy, như chúng ta vén bức màn lên và thấy mình đang ngồi ở đâu.
Nào, đừng quên lúc nầy, rằng... những gì chúng ta thấy ở đây là nguyên nhân cho phiên tòa nầy, Lời Đức Chúa Trời chống lại thế gian. Nguyên nhân cho bản cáo trạng, là một sự vi phạm Lời Hứa, đó là, thế gian tuyên bố rằng Đức Chúa Trời đã Hứa một Lời không đúng. Đó là một sự không thực hiện Lời hứa, “Ngài không giữ Lời hứa của Ngài.” Ủy viên công tố trong vụ kiện nầy là Sa-tan, đại diện cho thế gian. Và Bị Cáo là Chính Đức Chúa Trời. Luật sư Biện hộ Làm chứng là Đức Thánh Linh.
Và giờ nầy, chúng ta gọi ra tòa theo thứ tự.
5
Bây giờ ủy viên công tố sẽ gọi người làm chứng đầu tiên của mình ra đứng và thề đó là sự thật. Nó có 3 người làm chứng mà tôi muốn dùng chiều nay, đúng hơn là trong phiên tòa xét xử nầy. Những người làm chứng nầy là, Ông Không Tin, người kế tiếp là Ông Hoài Nghi và người nữa sẽ được gọi là Ông Thiếu Kiên Nhẫn. Vậy thì, đây là 3 người khởi kiện, rằng, “Đức Chúa Trời không giữ Lời Ngài. Lời Ngài không đúng.”
6
Chúng ta có thể thấy, trước khi bắt đầu phiên tòa, mà - mà rất nhiều người của thế gian cố nói Lời của Đức Chúa Trời không đúng. Chẳng hạn, điều nầy tôi vừa đọc, tôi đã đọc những ghi chú về Scofield. Tôi đã suy nghĩ về một câu chuyện đã có lần được kể với tôi. Tôi nghĩ... không nghĩ tôi đã từng trích dẫn nó, đặc biệt trong buổi nhóm nầy. Nhưng, có lần một - một người đàn bà có một đứa con trai còn trẻ, người đó muốn làm Mục sư. Vì bà ấy hầu như thuộc hạng người nghèo khổ, và bà muốn con mình có được sự học hành và đào tạo ở tất cả những trường tốt nhất như có thể được (mà bất cứ bà mẹ nào cũng muốn điều đó cho con mình, nếu người con ấy được kêu gọi như thế), sẽ là sự đào tạo tốt nhất có thể có được, thế đấy, bà muốn con mình có điều đó. Vì thế bà gởi cậu đến trường Thần học có tiếng tốt nhất mà bà biết.
7
Ồ, chàng trai ấy đã học ở đó khoảng 1 năm, và ngày nọ mẹ cậu bị đau dữ dội, bà bị đau nặng. Và- và họ đã gọi và gởi điện tín. Bà ấy sống một mình. Cậu ấy có thể phải bị gọi về nhà vì bà bị cảm lạnh rất nặng, nó biến chứng thành viêm phổi nặng, bị sung huyết trong... trong phổi, và bà ấy chờ chết. Tim bà cho thấy bịnh quá nặng. Do đó thầy thuốc có lương tâm đã làm tất cả mọi điều ông biết để cứu mạng sống của bà, và bà cứ càng lúc càng tệ hơn. Vì thế Bác sĩ đã gởi cho chàng trai trẻ một điện tín, và nói, “Chuẩn bị ngay. Hãy đặt vé máy bay trước, mẹ cậu có thể ra đi bất cứ lúc nào, vì trông như bà ấy gần tới giờ chết.” Lúc đó chàng trai bấn loạn cả lên, sắp xếp áo quần chuẩn bị đáp chuyến bay, thì - thì nhận một điện tín đến từ người mẹ, “Đừng đến, con ạ. Mẹ khỏe rồi.”
8
Vậy rồi khoảng 1 năm sau, hay khoảng 6 tháng sau, tôi nghĩ là thế, người con đó trở về nhà. Sau khi chào mẹ, và có sự thông công vói nhau, cậu ấy hỏi, “Mẹ ơi, có một câu hỏi cứ đeo đẳng trong trí con, khi mẹ bị đau nặng, mẹ không hề viết nói cho con biết chii tiết. Mẹ chỉ nói mẹ đã khỏe, và mẹ không hề nói cho con chi tiết về làm thế nào mà điều nầy xảy ra.”
Bà ấy đáp, “Con à, con biết ở dưới phố đây, ngay cái tiệm bán đồ tạp hóa quen thuộc đó ở dưới đó không?” “Dạ biết.”
“Có một nhóm người ở dưới đó đang thờ phượng trong tòa nhà nhỏ ấy.”
“Vâng, con biết, con nhớ họ là những người Ngũ Tuần.”
9
Nói, “Vâng, đúng thế. Khi mẹ bị đau nặng, có một bà tử tế đến đây với mẹ. Bà ấy nói, ”Chị ơi, chúng tôi ở dưới đó có buổi nhóm cầu nguyện, và chúng tôi hiểu chị đau rất nặng, chị có một cậu con trai ở xa đang học trong Thần học viện, và sẽ là một Mục sư. Và trong khi chúng tôi cầu nguyện, Chúa đã mặc khải cho chúng tôi rằng chúng tôi sẽ đến cầu nguyện cho chị.' Và nói, 'À,'“ bà ấy nói, ”Sẽ tốt thôi. Chị có vui lòng để cho Mục sư của chúng tôi đến cầu nguyện không?' Mẹ nói, 'Ồ, tất nhiên là được, thưa bà.' Vì thế họ đưa đến... Bác sĩ nói rằng tốt thôi. Vì thế vị Mục sư đã đến, ông ấy đọc Lời Kinh thánh nầy ở đây trong Mác chương 16. Ông nói, 'Đây là những gì Kinh thánh nói.'“ Vậy ông đặt tay trên người đàn bà ấy cầu nguyện và đi ra. Và nói, bà ấy 'khỏe mạnh,' bà ấy nói vậy.
Chàng trai ấy nói, “Ồ, mẹ ơi!”
Bà mẹ nói, “Điều đó chẳng kỳ diệu sao, hả con? Hãy suy nghĩ về điều đó.”
10
Người con nói, “Ồ, mẹ ơi, dĩ nhiên điều đó không có liên quan tới việc mẹ khỏe lại. Có lẽ có một số thuốc men nào đó mà bác sĩ đã cho mẹ trước đó, nó thật đã không hữu hiệu lúc ấy.”
Bà mẹ nói, “Ồ, không, con ơi. Bác sĩ đã không cho mẹ thuốc 2 ngày, nói ông ấy đã bó tay rồi không còn làm gì được nữa. Ông ấy chỉ cho mẹ thở ô-xy và nói ông không thể làm gì được nữa. Mẹ cứ trở nên tồi tệ hơn.”
Người con nói, “Ồ, mẹ ơi, không - không phải thế. Mẹ biết đấy, những người ấy không có học. Họ thật sự không hiểu. Họ chỉ đọc Kinh thánh. Mẹ hiểu không?”
Bà ấy đáp, “Ồ, chúng ta chẳng phải được cho là tin Kinh thánh sao, con?”
Nói, “Ồ, tất nhiên rồi. Thưa mẹ, chúng ta được cho là tin Kinh thánh, nhưng mẹ biết không, ở trong trường, chúng con học rằng Điều mà ông ấy đọc trong Mác 16, từ câu 9 trở đi, thì không được hà hơi.”
Bà ấy đáp, “Thế à, vinh hiển thay Đức Chúa Trời!”
Người con nói, “Mẹ ơi, mẹ đang hành động giống như những người ấy.” Và nói “Ồ, thật là ý tưởng sai lầm.”
Bà ấy nói, “Con yêu quí, mẹ thật đang nghĩ.”
Hỏi, “Mẹ nghĩ gì?”
Nói, “Nếu Đức Chúa Trời có thể chữa lành mẹ với phần của Lời không được hà hơi ấy, thì Ngài sẽ làm gì với phần thật sự được hà hơi đó?” Vì thế, Điều đó, Đó là... [Hội chúng vỗ tay. - Biên tập]
11
Vì thế, vậy thì điều nầy, chúng ta sẽ để cho bên nguyên gọi người làm chứng của mình, người đầu tiên được gọi ra làm chứng, để làm chứng chống lại.
Tôi vừa nói điều đó cách đây vài phút, vì tôi vừa mới đọc, khi tôi đọc khúc Kinh thánh nầy, Ông Scofield nói rằng một số của bản thảo không chứa khúc Kinh thánh đó. Đó có lẽ chỗ chuyện ấy xuất phát. Nhưng Nó là vậy.
Vậy ông Không Tin đi ra đứng chỗ dành cho người làm chứng, và lấy quan điểm của ông lúc nầy để chống lại Lời của Đức Chúa Trời, làm chứng chống lại điều đó. Và bây giờ khi ông ấy... Ông ấy là nhân chứng đầu tiên đứng ra làm chứng. Bây giờ chúng ta thấy rằng sau khi ông ta thề nói đúng sự thật, vậy thì sự phàn nàn của ông là đây, “Lời thuộc về Lời hứa của Đức Chúa Trời không đúng với nhau.”
Lúc ấy, tất cả những người làm chứng mà ủy viên công tố đưa ra, tuyên bố là những người tin, hay là, họ đưa ra một chứng cớ về điều nầy, “Chúng tôi sẽ không bao giờ tham dự những buổi nhóm như vậy nếu chúng tôi không phải là tín hữu.” Vậy họ - họ nói rằng họ là những tín hữu.
12
Lời kiện mà ông Vô Tín đưa ra chống lại Lời của Đức Chúa Trời, ông ta tuyên bố rằng, “Mác 16 không có thực, Nó thật sự không thể đúng.” Vì ông nói rằng ông đã bị đau trong một thời gian nào đó, và ông đưa ra lời làm chứng của mình lúc nầy ông đã bị đau trong thời gian nào đó, và ông “đã đi đến với một buổi nhóm gọi là Đức Thánh Linh nơi nhiều người đang đặt tay trên người đau, và họ tuyên bố rằng họ được chữa lành.” Vì thế ông đi vào hàng người xin cầu nguyện nầy, và khi ông... Ông đã bị đau rất nặng, và ông đã “được cầu nguyện cho bởi đám người đầy dẫy Đức Thánh Linh nầy (cái gọi là Đức Thánh Linh) đang la hét và làm ồn, tuyên bố rằng họ đã được chữa lành.” Ông Vô Tín bước qua hàng người này, và những bàn tay đặt trên ông, “Đó là cách đây hơn 2 tháng, và không có dấu hiệu nào phục hồi.” Cho nên ông nói rằng “Lời của Đức Chúa Trời, phần đó, thì không đúng.”
13
Vậy ủy viên công tố đưa ra người làm chứng đầu tiên của mình, sau đó đưa ra người làm chứng kế tiếp ra chỗ hứa nói đúng sự thật. Người làm chứng kế tiếp là ông Hoài Nghi bước ra. Ông thề nói đúng sự thật. Ông ta tuyên bố mình là tín hữu, và ông “đã nghe trong thành phố có một Nhà thờ nơi đó có một Mục sư trung tín, một người được gọi là tin kính, như hội chúng nói. Người nầy tin vào Lời Kinh thánh, ông nói vậy. Ông ta đã cầu nguyện cho người đau và xức dầu cho họ. Ông đọc chương nầy trong Kinh thánh, Gia-cơ chương 5 câu 14, 'Trong anh em có ai đau ốm chăng? Hãy mời các Trưởng lão Hội thánh đến, sau khi nhân Danh Chúa xức dầu cho người bịnh đoạn, thì các Trưởng lão hãy cầu nguyện cho người. Sự cầu nguyện bởi đức tin sẽ cứu kẻ bịnh, Chúa sẽ đỡ kẻ ấy dậy; Nếu kẻ bịnh có phạm tội, cũng sẽ được tha.'” Do đó ông đã đi vào, là một người đau bị khốn khổ với căn bệnh sốt 'undulant' nầy. Bác sĩ nói ông không thể khỏi căn bịnh đó. Không có cách gì cho ông. Vì thế ông “nhận lấy Đức Chúa Trời ởLời của Ngài,” và ông “thấy Mục sư gọi là tin kính nầy,” mà hết thảy hội chúng đã có tất cả các loại làm chứng rằng họ đã được chữa lành, vân vân. Mục sư tin kính nầy đã cầu nguyện cho ông, xức dầu cho ông, theo Lời Đức Chúa Trời. Ông không nghi ngờ gì sự chân thành của người đàn ông ấy, ông không nghi ngờ sự chân thành của hội chúng; Nhưng Mục sư đó đã thực hiện theo lễ nghi đúng như Kinh thánh nói, xức dầuvà cầu nguyện cho ông. “Và điều đó đã xảy ra cách đây hơn 6 tháng, mà không có một dấu hiệu phục hồi nào.” Vì thế ông đưa ra lời chứng đó. Bây giờ người làm chứng thứ 2 bước xuống.
14
Ủy viên công tố sau đó đưa ra người làm chứng thứ 3, là ông Thiếu Kiên Nhẫn. Ông ta đi ra đứng vào chỗ hứa nói đúng sự thật, đưa ra lời chứng chống lại Lời của Đức Chúa Trời, là không đúng. Người nầy đi ra tuyên bố là một tín hữu, và ông ta đọc trong Mác 16, hay đúng hơn là Mác chương 11 ngày nọ, bắt đầu ở câu thứ 22, chỗ mà chính Chúa Jêsus... Ông ta tuyên bố rằng ông “có một quyển Kinh thánh chữ đỏ, và những chữ màu đỏ đó là những Lời chính xác mà chính Chúa Jêsus đã Phán. Đó là ở trong quyển Kinh thánh chữ đỏ nầy, trong Mác chương 11, chỗ mà Chúa Jêsus đang Phán, Ngài để nó trong dấu ngoặc, ”Hãy tin nơi Đức Chúa Trời. Quả thật, Ta nói cùng các ngươi, ai sẽ biểu hòn núi nầy rằng: Phải cất mình lên, và quăng xuống biển, nếu ngươi chẳng nghi ngại trong lòng, nhưng tin chắc lời mình nói sẽ ứng nghiệm, thì điều đó sẽ thành cho.“ Và ông 'là một người què,” ông nói ở đây, “trong nhiều năm,” từ khi còn bé. Ông bị què ở chân. Ông phải chống nạng để đi. Cho nên ông tin nhận như là Lời của Đức Chúa Trời không thể sai lầm được, và ông đã nói trong lòng, như ông tuyên bố, để làm chứng lúc nầy, ông nói, “Tôi sẽ đi được.” Và tin nhận Lời của Đức Chúa Jêsus Christ, ông nói rằng ông sẽ bước đi bởi vì Chúa Jêsus đã Phán vậy. “Quả thật, Ta nói cùng các ngươi, ai sẽ biểu hòn núi nầy rằng: Phải cất mình lên, và quăng xuống biển, nếu ngươi chẳng nghi ngại trong lòng, nhưng tin chắc lời mình nói sẽ ứng nghiệm, thì điều đó sẽ thành cho.” Ông đã cầu xin điều đó, được cầu nguyện cho điều đó, nói, “sẽ có điều đó, và đó là cách đây 5 năm.” Mà ông vẫn bị què ở chân, ông không thấy đỡ hơn chút nào.
15
Bây giờ ủy viên công tố đứng ra sau khi những người làm chứng đưa ra 3 lời trưng dẫn Kinh thánh khác nhau (mà là một, trong những phiên tòa Do-thái, là một lời chứng) đưa ra 3 lời chứng về Lời Kinh thánh đã được viết trong Kinh thánh của Đức Chúa Trời, “giả sử Đức Chúa Jêsus Christ đã nói Lời đó,” là Con của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời đã trở nên xác thịt, ở trong Một Người, không thể sai lầm. Và ủy viên công tố đứng ra lúc nầy để đưa ra lời kết luận cuối cùng vụ kiện cho anh em dân sự.
Nào, anh chị em nên nhớ, anh chị em là hội đồng xét xử và cũng là quan tòa.
16
Vậy ủy viên công tố muốn anh chị em biết lúc nầy, khi người đó đưa ra lời buộc tội vụ kiện lần nữa, những người nầy tuyên bố rằng họ là những tín hữu đúng như hết thảy những người còn lại tuyên bố. Nó cũng tuyên bố vậy, ủy viên công tố mốn các bạn biết rằng, “Đức Chúa Trời không công bình trong việc đặt những Lời hứa bừa bãi như vậy trong Lời Ngài, khi Ngài không sao chép lại, vì Ngài đưa ra Lời nầy cho con cái tin của Ngài tuyên bố. Bởi họ tuyên bố điều đó, họ mang lại sự xấu hổ và tủi nhục, bởi việc tuyên bốLời đó là không đúng.” Ủy viên công tố nói, “Vì Ngài đã không thực hiện Lời hứa với 3 người làm chứng nầy, được thực hiện chính xác theo Lời Đức Chúa Trời.” Và ủy viên công tố muốn anh em biết rằng “Đức Chúa Trời đã sai, trong 3 vụ kiện đó, để biểu lộ về sự giữ Lời Ngài” (nó buộc tội điều đó vì anh em), “và với những tín hữu đã tuyên bố nầy.”
17
Rồi lại lần nữa, ủy viên công tố muốn quay lại, kêu gọi anh em để ý đến điều gì khác. “Ngài, là Đức Chúa Trời, đã Hứa mọi thứ có thể được cho những ai tin. Ngài đã Hứa điều đó.” Ủy viên công tố muốn anh em biết điều đó. Những người gọi là những kẻ tin nầy đã cố giữ Lời nầy, và Ngài đã không giữ Lời đó, do đó Ngài bị kiện vì không giữ Lời hứa.“
Tuy nhiên một lần nữa, ủy viên công tố muốn nhắc anh chị em chú ý đến Lời khác của Đức Chúa Trời. “Ngài tuyên bố Ngài còn sống sau khi Ngài đã chết. Chúa Jêsus tuyên bố Ngài sống sau khi Ngài đã chết.” Ủy viên công tố muốn anh chị em biết rằng anh ta đã “không thấy Một Người có dấu đinh trong bàn tay, và những vết sẹo trên hết cả thân thể của Ngài vì những lằn roi, và những dấu vết ở bàn chân của Ngài.” Anh ta cũng không “thấy mão gai nào đội trên đầu Người. Song Ngài tuyên bố là sống sau khi chết. Ngài cũng tuyên bố vậy, trong Hê-bơ-rơ 13:8, rằng Ngài sống. Không phải như vậy. Ngài cũng tuyên bố trong Lu-ca, chương thứ 17 và câu thứ 30, trong những ngày mà chúng ta sống hiện giờ, rằng Ngài sẽ bày tỏ chính Ngài; Như Ngài đã bày tỏ lúc ấy thế nào, thì bây giờ cũng vậy. Ngài cũng tuyên bố,” ủy viên công tố đưa ra cho anh em vụ kiện khởi tố, “rằng trong Khải huyền 10, Thiên sứ thứ 7, khi người bắt đầu cho nghe tiếng mình và thổi loa (đó là — Thiên sứ của Hội thánh Lao-đi-xê, được cho để kêu gọi Hội thánh quay về với Đức tin của các tổ phụ), ”khi Thiên sứ thứ 7 cho nghe Tiếng mình và thổi loa, thì tất cả sự mầu nhiệm Đức Chúa Trời sẽ nên trọn trong ngày đó. Ngài cũng tuyên bố, trong Ma-la-chi 4, rằng các Tiên tri thánh nói Tiên trirằng sẽ có một đấng Tiên tri dấy lên trong ngày đó, để làm ứng nghiệm những lời nầy. Không có Lời nào như vậy. Ngài cũng tuyên bố rằng trời đất sẽ qua đi, song Lời Ngài không bao giờ qua đâu.“
18
Lúc nầy ủy viên công tố có một vụ kiện ở đây. Nó buộc tội riết ráo. Nó đưa ra cho quí vị thính giả, cho anh chị em là những người vừa là hội đồng xét xử, vừa là quan tòa. Bây giờ chúng ta nghe phía bên nguyên của nó, chúng ta nghengười làm chứng. Chúng ta nghe những gì họ nói về Lời. Chúng ta nghe những gì ủy viên công tố tuôn đổ vào, Lời, và buộc tội nó từ 2 phía, “Tất cả Lời hứa mà Đức Chúa Trời đã Phán, và không có Lời nào trong các Lời ấy,”mà nó có thể thấy “đó là Lẽ thật.” Vì thế nó cố lấy một bản cáo trạng chống lại Đức Chúa Trời, và chống lại “Ngài Hứa ẩu như thế, bởi vì điều Đức Chúa Trời đã làm là hoàn toàn bừa bãi. Những Lời hứa mà Ngài đã làm dành cho ngày hôm nay là hoàn toàn bừa bãi. Ngài không giữ Lời!” Vậy thì chúng ta đã nghe phía của ủy viên công tố, bây giờ chúng ta hãy gọi người làm chứng của ủy viên công tố và bên nguyên bước xuống.
19
Bây giờ chúng ta sẽ gọi Luật sư Biện hộ cho Bị Cáo. Luật sư Biện hộ lúc nầy là Đức Thánh Linh, lúc nầy Ngài đến và bênh vực cho Bị Cáo. Bây giờ, điều trước tiên Ngài muốn nhắc sự tập trung chú ý của tòa án nầy, Ha-lê-lu-gia! Rằng ủy viên công tố đang thông giải sai lạc Lời cho dân sự, giống như nó đã làm với Ê-va lúc ban đầu. Nên nhớ, nó đã là kẻ thông giải của nàng. Đức Chúa Trời đã bảo họ những gì nên làm, và không hề có sự chết, buồn bực hay điều gì khác, và nó đến gần và thông giải sai về Lời. Cho nên khi con người hiểu từ đằng sau Lời của Đức Chúa Trời, điều đó làm cho họ thế nào? Người đó không nương dựa vào Đức Chúa Trời. Nhưng anh em thấy, Sa-tan là kẻ thông giải Lời cho Ê-va. Nàng không muốn lắng nghe chồng nàng và nghe Đức Chúa Trời, nhưng nàng lại nhận lấy sự thông giải về Lời của ủy viên công tố. Nó không có quyền ban cho sự thông giải, và bất cứ ai cũng không có quyền. Đức Chúa Trời là Đấng Thông Giải của chính Ngài. Ngài không cần chúng ta thông giải; Ngài giữ Lời Ngài, chúng ta tin. Bây giờ Ngài muốn nhắc chúng ta để ý đến điều đó, rằng kẻ thông giải giống như vậy với Lời ban đầu của Đức Chúa Trời đã được nói đến, là ủy viên công tố đang cố gắng — để mang bản cáo trạng ra trước tòa àn nầy chiều hôm nay, về cùng một trường hợp, và nó đã thông giải sai lạc Lời. Đó là điều trước tiên mà Luật sư Biện hộ muốn nói. Bây giờ, Ngài muốn đưa ra điều nầy để anh chị em chú ý, rằng nó là kẻ thông giải của Ê-va và nó đã thông giải sai Lời.
20
Chỗ đầu tiên, Ngài muốn cho anh em một ý kiến nầy, mà Lời hứa là chỉ dành cho những kẻ tin; Không phải cho kẻ giả tin, hoài nghi, hay những kẻ chẳng tin. Chỉ dành cho những người tin! Vậy Ngài muốn tòa án nầy... Luật sư Biện hộ (Đức Thánh Linh) muốn tòa án nầy nhận ra rằng những Lời hứa nầy chỉ dành cho những người tin.
Rồi sự đối chất, nó nói, “Đây là những kẻ tin.”
Lúc bấy giờ Chính Luật sư Biện hộ sẽ biết họ là những kẻ tin hay không, bởi vì Ngài là Đấng làm cho sống lại Lời hứa. Vậy thì anh chị em thông qua điều đó như thế nào không? Đã có nhiều... Phiên tòa sôi nổi diễn ra. Làm thế nào anh chị em thông qua điều đó? Đức Thánh Linh sẽ biết, vì Ngài là Sự Sống ở trong Lời, Ngài là Đấng làm cho Lời sống động. Giống như linh của anh em làm cho sống lại thân thể của anh chị em, và thân thể đó được làm cho sống lại bởi thần linh, thân thể không có tác dụng, thân thể đã chết. Còn Lời chết không có Thánh Linh. Phải có Thánh Linh sanh ra Lời, làm cho Lời sống động. Ngài là Đấng làm cho sống động của Lời đó, và Ngài là Luật sư Biện hộ của Bị Cáo. A-men! Làm sao bạn định bỏ qua điều đó? Tôi muốn phiên tòa nầy hiểu rất rõ điều đó, rằng Ngài là Luật sư Biện hộ của Bị Cáo. Ngài làm cho sống lại Lời.
21
Mặt khác, Ngài muốn nhắc sự chú ý của phiên tòa nầy với Lời thuộc về Lời hứa ở trong điều được nói đến. Ngài không hề nói lúc nào đó cho họ bình phục. Ngài Phán, “Sự cầu nguyện bởi đức tin sẽ cứu kẻ bịnh, Chúa sẽ đỡ kẻ ấy dậy.” Ngài không Phán, “ngay lập tức.” “Họ sẽ đặt tay trên kẻ đau, kẻ đausẽ bình phục.” Ngài không hề nói, “1 ngày, 1 tháng, 1 năm.” Ngài chỉ Phán, “Họ sẽ!” Luật sư Biện hộ muốn anh chị em biết điều đó, Ngài không nói có 1 phép lạ đã thực hiện. Ngài chỉ Phán, “Họ sẽ bình phục!” Thông giải Lời đúng. “Họ sẽ bình phục.” Ngài không hề nói lúc nào. Đó là, nếu như họ là kẻ tin! Nếu như họ là những kẻ tin, họ sẽ được lành. “Họ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ được lành,” là bây giờ hay 1 tuần, 1 tháng, 1 năm, 10 năm, hay 50 năm. “Họ sẽ lành.” Ngài Phán vậy! Đó là, nếu họ có thể nắm giữ niềm tin của mình. Vậy, đó là Luật sư Biện hộ.
Điều khác nữa, Luật sư Biện hộ muốn phiên tòa chiều nay quan tâm, Lời cũng là một Hạt Giống, và Hạt Giống đó phải rơi nhằm đất tốt để làm cho nó sống lại. Hạt Giống sẽ không mọc lên trên sỏi đá. Hạt Giống phải có khả năng sanh sản. Lời phải rơi vào đức tin, là điều kiện tốt để làm cho Lời ứng nghiệm. Vậy Luật sư Biện hộ vào lúc nầy...
22
Chúng ta có thể nhắc tới nhiều điều hơn, những việc có thể được nói. Nhưng, chúng tôi không muốn giữ anh chị em ở lại quá lâu, có một hàng nhiều người xin cầu nguyện. Tôi muốn anh chị em, phiên tòa nầy lắng nghe.
Luật sư Biện hộ bây giờ sẽ gọi nhân chứng của Ngài. Đấy, Luật sư Biện hộ có quyền gọi một nhân chứng, vì ủy viên công tố đã gọi một người làm chứng. Vậy thì Luật sư Biện hộ sẽ gọi một người làm chứng. Luật sư Biện hộ muốn đưa ra cho phiên tòa nầy chiều hôm nay, Tiên tri Nô-ê. “Hãy bước ra, hỡi Nô-ê, và đứng tuyên bố nói đúng sự thật. Bây giờ, Ta hiểu ngươi có lời làm chứng liên quan đến Lời của Đức Chúa Trời đã ban cho ngươi.”
“Vâng.”
Nhân Chứng ngày hôm nay muốn nói với phiên tòa nầy, rằng ông chỉ là một người bình thường và ông tin Đức Chúa Trời. Ông đã sống trong một thời đại khoa học, nơi mà người ta đã tin rằng thời kỳ phép lạ không hề xảy ra. Đã không hề có mưa trên trái đất, nhưng một ngày kia ông đã gặp Đức Chúa Trời. Và Đức Chúa Trời đã Phán bảo ông chuẩn bị một con tàu để cứu dân sự, và hết thảy những ai đi vào trong tàu nầy sẽ được cứu. Nhân Chứng muốn nói rằng ông nghiêm chỉnh hết lòng, tin Điều đó. Ông đã hành động, không chỉ rao giảng về điều đó, mà con làm công việc của đức tin, ông khởi sự dựng con tàu.
23
Nhân chứng muốn chỉ tay vào ông Vô Tín, ông Hoài Nghi và ông Thiếu Kiên Nhẫn. 'Họ đã ghét tôi ngày đêm. 'Mưa đó khi nào rơi xuống? Anh đã nói điều đó cách đây 1 năm, và không có mưa ở trên đó. Chúng tôi đã đi đến những nhà khoa học và họ đã chứng minh không có mưa ở trên đó.' Họ đã tuyên bố rằng tôi là kẻ điên khùng. Họ chế giễu tôi và bảo tôi rằng tôi là 'kẻ ngu xuẩn và ngớ ngẩn' để tin một Lời hứa ẩu như thế, chống lại nghiên cứu khoa học.“ Nhưng ông đã đáp lại, ”Tôi đã tiến hành chương trình, bởi vì, tôi nắm giữ vững chắc vì tôi biết Đó là Lời của Đức Chúa Trời và Lời không thể sai. Tôi đã dựng con tàu.“
“Sau khi con tàu hoàn tất, thì những kẻ nhạo báng chạy đến chung quanh tàu hằng ngày, khi tôi đứng bên trong cửa rao giảng cho họ. Họ vẫn nói, 'Vậy thì, điều đó đã nói cách đây 120 năm, hiện giờ có mưa của ông ở đâu? Cho nên, ông thấy đó, sự lao khổ của ông tất cả đều vô ích,' họ nói, 'Các nhà khoa học đúng, và không có chuyện như thế. Ông chỉ là một lão già khờ dại vì tin vào một Lời hứa bừa bãi như thế.”
24
“Và rồi ngày ấy đến khi tôi bắt đầu bước ra vào một buổi sáng, ra khỏi con tàu của tôi. Đột nhiên, không có một bàn tay nào trên nó, cánh cửa đóng lại ngay trước mặt tôi, và tôi bị niêm phong với bên ngoài. Lúc ấy điều gì đã xảy ra?' Lúc ấy tôi leo lên các bậc thang mà tôi đã dựng, và đi lên trên đỉnh, và đóng của sổ lại. Tôi có thể nghe họ ở bên ngoài; Ông Vô Tín đang ngồi đằng kia, Ông Hoài Nghi, và ông Thiếu Kiên Nhẫn; Nói, 'Bây giờ điều gì đã xảy ra? Ông ta tự bẫy lấy mình.' Tôi nghĩ chắc chắn mưa sẽ đổ xuống lúc ấy. Ngày mà tôi đi vào tàu là ngày 27... hay 17 tháng 5. Cửa đóng lại trước mặt tôi. Tôi đã gọi những người của tôi lại với nhau, và nói, 'Hãy sẵn sàng, mưa sẽ rơi xuống trong vài phút nữa.' Và suốt cả ngày, ông Vô Tín và và ông Hoài Nghi, cùng vói ông Thiếu Kiên Nhẫn đi dạo quanh chiếc tàu của tôi, chỉ trích tôi, nói đủ thứ điều ác về tôi. Nhưng tôi nói với hội chúng của tôi, 'Hãy yên lặng. Đức Chúa Trời đã Hứa!”
“Ngày thứ 2, mặt trời lên, sáng sủa; Không mưa, và không sấm sét, và không có ánh sáng. Ngày thứ 3 cũng giống vậy, ngày thứ 4, thứ 5, thứ 6. Nhưng vào buổi sáng ngày 24 tháng 5 (120 năm sau), có một giếng phun xuống từ Trời, Và tất cả những ông Vô Tín, Hoài Nghi, Thiếu Kiên Nhẫn bị hư mất phía bẹn ngoài.”
25
Luật sư Biện hộ nói, “Hãy bước xuống, hỡi Nô-ê. Ta muốn gọi nhân chứng khác. Hãy bước lên, hỡi Áp-ra-ham, Ta muốn ngươi làm chứng.”
Ông Áp-ra-ham bước lên, và nói, “Tôi đang làm việc phía bên ngoài thành U-rơ, thuộc xứ Canh-đê. Tôi đã cưới em cùng cha khác mẹ của tôi, nàng tên là Sa-ra và tên tôi là Áp-ram. Tôi đã gặp Đức Chúa Trời và Đức Chúa Trời Phán bảo tôi sẽ có một đứa con với Sa-ra, và qua đứa con ấy cả thế gian sẽ được phước, và tôi sẽ là cha của nhiều dân tộc. Đức Chúa Trời đã Phán bảo tôi. Tức thì tôi quay lại về, vì sự vui mừng nầy ở trong lòng tôi. Tôi luôn yêu trẻ con, mặc dù tôi chưa có đứa con nào. Nhưng khi Đức Chúa Trời đã Phán tôi sẽ có con, tôi tin Ngài. Tôi đi đến Bác sĩ để sắp đặt mọi việc. Ông ấy đuổi tôi ra khỏi văn phòng, ông Vô Tín đang ngồi ở đó. Tôi đi ra đường phố, các nhà cầm quyền bắt giữ tôi vì cho là một trường hợp tâm thần. Sau đó nhiều năm trôi qua, ông Thiếu Kiên Nhẫn dằn vặt tôi cả ngày lẫn đêm.
26
“Tháng đầu tiên, tôi đã nói với Sa-ra, vợ tôi. Đấy, nàng đã qua thời kỳ mãn kinh, kinh nguyệt đã tắt ở nàng như thường xảy ra ở đàn bà. Tôi nói với Sa-ra, ”Em yêu, chúng ta có những chiếc tất nhỏ xíu và tất cả những cái kẹp, cây anh thảo mắt chim (all the bird-eye*) không? Chúng ta đã sẵn sàng hết thảy, phải không? 'Đúng thế, sẵn sàng hết rồi.' Điều đó sẽ xảy ra giờ nầy, em xem.' Cuối 28 ngày, tôi nói, “Em cảm thấy thế nào? 'Không có gì khác, Áp-ra-ham à.'” Thế đấy, ông nói, “Tôi nói, 'Đáng chúc phước thay Đức Chúa Trời! Sa-ra, em đừng nghi ngờ. Đức Chúa Trời đã Phán vậy, chúng ta sẽ có con dù thế nào đi nữa!' Điều nầy tiếp tục diễn ra qua nhiều năm.
“Hết năm nầy đến năm khác trôi qua, ông Vô Tín, ông Hoài Nghi, ông Thiếu Kiên Nhẫn, hết thảy họ đều cười nhạo tôi. Nhưng vào 25 năm sau, đứa trẻ được sanh ra khi tôi đã 100 tuổi. Đức Chúa Trời không bảo tôi sẽ con ngày hôm sau. Ngài Phán tôi sẽ có con! Và tôi không quan tâm mất bao lâu, Đức Chúa Trời đã Hứa điều đó! Tôi đã chờ đợi 25 năm. Họ nghĩ tôi sẽ quá già tôi sẽ chết, nhưng tôi nói, 'Tôi không thể chết, Lời hứa đó dành cho tôi. Đức Chúa Trời đã Phán vậy!”
27
“Ông nhạo báng, ông Vô Tín, ông Hoài Nghi, ông Thiếu Kiên Nhẫn thường xuyên đến, con người được xức dầu đó nói, 'Áp-ra-ham, bây giờ ông đã có bao nhiêu đứa con, cha của các dân tộc ơi, ông có bao nhiêu con?' Nhưng tôi nắm giữ vững vàng, bởi vì tôi không hề lưỡng lự về Lời của Đức Chúa Trời bởi sự không tin. Tôi biết Đức Chúa Trời có thể giữ mọi Lời Ngài đã Hứa. Tôi không coi thân thể của chính tôi, thậm chí như đã chết, và sự chết tử cung của Sa-ra. Nhưng tôitin nơi Đức Chúa Trời. Họ nói, ”Ồ, tôi nghĩ ông đã nói cách đây 25 năm ông sẽ có con mà.' 'Tôi đã nói điều đó 25 trước đây.' Nhưng ông Thiếu Kiên Nhẫn ở đó nói, 'Ồ, 25 năm đã qua rồi. Hãy xem ông lúc nầy kìa. Râu ông dài xuống tận đầu gối. Kìa, ông là một ông lão.' Tôi cho anh ta biết rằng Đức Chúa Trời đã không bảo tôi khi nào tôi sẽ có đứa con nầy. Ngài Phán 'Ngươi sẽ có đứa con ấy bởi Sa-ra,' và điều đó đã giải quyết rồi! Tôi nắm giữ vững vàng điều đó. Vậy thì Lời không bao giờ nói khi nào, Lời nói nó sẽ có.'“
28
Chúng ta hãy gọi một nhân chứng nữa ngay, chúng ta không có nhiều thì giờ. Chúng ta có thể gọi hàng trăm người. Chúng ta hãy nhắc đến một người làm chứng khác, Môi-se, có ông làm chứng.
Ông nói, “Ồ, tôi đã được đào tạo vói tất cả sự khôn ngoan của người Ai-cập. Tôi là Giáo sư với nhưng người không có điều đó. Nhưng ngày nọ ở phía sau sa mạc, sau khi tôi đã 80 tuổi, tôi đã gặp Đức Chúa Trời. Ngài ở trong hình thức của một - một dấu lạ, và Ngài là đám lửa đang cháy trong một bụi gai. Ngài - Ngài Phán với tôi rằng Ngài đã nghe tiếng kêu rên của dân sự Ngài, và Ngài nhớ lại Lời hứa Ngài giải cứu họ. Ngài Phán, 'Ta sai ngươi.' Và tôi thưa rằng, 'Tôi là ai? Tôi không thể nói giỏi. Tôi - tôi - tôikhông - tôi không phải là một nhà Thần học. Tôi - tôi không thể đi.' Ngài Phán, 'Ngươi sẽ được ban cho 2 dấu lạ. Một trong các dấu lạ sẽ ở trong tay ngươi, dấu kia là bởi một cây gậy. Nếu họ không nghe tiếng của dấu lạ nầy, thì hãy lấy nước dưới sông mà làm tràn ngập trên mặt đất; nước mà ngươi đã lấy dưới sông lên đó, sẽ thành máu trên mặt đất vậy.'
29
“Khi tôi lấy dấu lạ mà Đức Chúa Trời ban cho tôi và đi xuống trước Pha-ra-ôn, Mục sư Pha-ra-ôn, ông ta cố làm cho ân tứ của tôi trông hầu như ám muội. Ông ta nói, 'Hầu như bất cứ thầy bói rẻ tiền nào hay người Ai-cập đều có thể làm điều đó. Hầu như bất cứ thuật sĩ rẻ tiền nào đều có thể làm những trò lừa đảo nầy.' Ông ta có 2 gã tên là Gian-nét và Giam-be, và họ thật sự đã giả mạo làm mọi thứ tôi đã làm. Nhưng điều đó đã không ngăn cản tôi, bởi vì tôi Tiếng đã sai tôi là Tiếng thuộc về Lời Kinh thánh, và tôi đã ở lại sống với Lời đó. Đó là Lời của Đức Chúa Trời.
“Đó là dấu lạ của Kinh thánh và một Tiếng của Kinh thánh, 'Vì Ta nhớ lại Lời hứa của Ta, và thì giờ đã gần rồi.' Họ đã không có các đấng Tiên tri ở Y-sơ-ra-ên từ hàng trăm năm, 400 năm, họ đã không có Tiên tri nào ở Y-sơ-ra-ên. Nhưng Ngài Phán, 'Ta sai ngươi đến là một Tiên tri.' Và ông đã đi. 'Ngài đã ban cho ta một một dấu lạ, tôi trở về và mang con cái lên núi nầy.' Mất một thời gian dài, nhưng tôi đã thực hiện. Tôi ở lại đúng ngay với Lời.Khi Giam-be và những kẻ giả mạo kia cố cười nhạo điều đó, tuy nhiên tôi biết cho dù họ cười nhạo bao nhiêu đi nữa...”
Anh em biết điều đó lặp lại trong những Ngày Sau rốt không? Chúa Jêsus đã Phán vậy. Kinh thánh nói, “Xưa kia Gian-nét với Giam-be chống trả Môi-se thể nào, thì những kẻ nầy cũng chống trả lẽ thật thể ấy.” Những kẻ giả mạo cố hành động giống như thế, sao chép lại.
Nhưng ông nói, “Tôi vẫn đứng bởi vì Tiếng đó là một Tiếng Kinh thánh.” Tuy nhiên có 2 người trong số họ, và chỉ một người thuộc về ông. Nhưng ông đã đi xuống và đã làm những gì ông... và ông, nó chứng minh là đúng, ông quay về núi nơi Đức Chúa Trời đã Phán bảo ông ngay.
30
“Hãy xuống, hỡi Môi-se. Chúng ta hãy gọi nhân chứng khác nhanh lên. Giô-suê.”
Giô-suê nói, “Khi chúng tôi đến gần xứ, chúng tôi đến Ca-đê Ba-nê-a. Môi-se, đầy tớ của Đức Chúa Trời, đi và lấy ra tất cả... mỗi chi phái một người, mỗi Giáo phái lấy ra một người, và ông nói, 'Chúng ta hãy đi qua do thám xứ.' Và chúng tôi đi qua, 2 người chúng tôi, và mang về chứng cớ xứ đó là tốt đẹp. Nhưng đến khi đi chiếm lấy xứ trọn vẹn, họ lại nói, 'Chúng ta không thể làm điều đó được. Chúng ta không thể làm điều đó. Chúng ta không thể.' Và hết thảy dân sự la khóc rối loạn, không biết làm gì, tổ chức nào để đi. Tôi làm họ yên lặng, nói, 'Hãy nhớ, đó là Lời hứa của Đức Chúa Trời! Đức Chúa Trời đã Phán, ”Ta đã ban cho các ngươi xứ nầy.“ Và những gì Đức Chúa Trời Hứa, thì Ngài sẽ làm!' Tôi đã làm dân sự yên lặng. Ngày hôm sau, anh em nói, 'Chúng ta sẽ đi không?' Ngày hôm sau, 'Chúng ta sẽ đi chứ?' 40 năm sau, chúng tôi đã chiếm lấy xứ!”
31
Một nhân chứng nữa, ngay lập tức, xin mời Ê-sai đứng ra chỗ Hứa nói sự thật. “Hỡi Ê-sai, ông làm chứng cho Luật sư Biện hộ, và cho chúng tôi lời biện hộ cho các bị cáo, Bị Cáo chứ?”
“Vâng. Tôi là một Tiên tri. Tôi là một Tiên tri được chứng thực. Những gì tôi đã nói, không... tôi - tôi không biết những gì tôi đang nói, nhưng Đức Chúa Trời đã làm cho điều tôi đã nói được ứng nghiệm. Mọi người bắt đầu tin điều đó, hết thảy Hội thánh, họ bắt đầu tin điều đó. Ngày kia, một điều lạ đã xảy ra. Chúa là Đức Chúa Trời đã Phán với tôi, 'Dân Y-sơ-ra-ên đang tìm kiếm các dấu lạ, vì thế Ta muốn họ làm điều đó, nhưng Ta sẽ ban cho họ một 'Siêu Dấu Lạ.' Đó sẽ là một thời đại 'siêu', khi đó họ có những siêu thị, siêu phản lực và 'siêu,' mọi thứ đều 'siêu.' Ta sẽ cho họ một 'Siêu Dấu Lạ,' một nữ đồng trinh sẽ chịu thai!' Tôi là một Tiên tri được chứng thực, mỗi nữ đồng trinh làm những chiếc tất nhỏ sẵn sàng, và mọi thứ khác, nàng sẽ có con,' vâng, thưa quí vị, nàng là 'người được Đức Giê-hô-va kêu gọi.' Mọi thứ tiếp diễn. Đúng thế, thưa quí vị. 'Ồ, bây giờ, chúng ta đang mong đợi nàng, con gái tôi, sẽ chịu thai,' Người nầy nghĩ cô nầy, mọi cô gái đều trông đợi điều đó. Nhiều năm trôi qua. Một số người gãi đầu gãi tai, nói, 'Lão Tiên tri giả già đó.' Nhưng điều đó đã xảy ra 800 năm sau. Ngài đã không nói khi nào nàng sẽ chịu thai. Ngài Phán nàng sẽ chịu thai! 800 năm sau, một gái đồng trinh đã chịu thai.”
32
Bây giờ là người làm chứng cuối cùng, nếu quí vị tha lỗi cho tôi, thì tôi có thể là người làm chứng cuối cùng được chứ? Điều đó không trở lại trong Kinh thánh, đó là hiện giờ. Cho phép tôi là người làm chứng kế tiếp, chỉ vài phút trước khi chúng ta bắt đầu hàng người xin cầu nguyện. hãy lắng nghe thật kỹ. Tôi muốn làm chứng cho Ngài. Tôi muốn được gọi ra chỗ đứng, và giơ tay lên nói Sự thật, không gì ngoài Sự thật.
Tôi muốn nói, làm thế nào mà tôi đã trở thành một Cơ-đốc nhân? Cha và mẹ tôi, ông nội, bà nội, cả hai bên, tất cả đều là tội nhân. Bản chất tôi là cỏ lùng... thế thì nếu như tôi sẽ là hạt giống lúa mì. Nhưng một buổi sáng kia trong căn nhà gỗ bé nhỏ ở Kentucky, mẹ tôi và bà đỡ tôi đã nói vậy, vào ngày 6 tháng Tư, lúc 5 giờ sáng, 1909, thì Chúa là Đức Chúa Trời cho tôi chào đời, có một Hào Quang ở cửa sổ nhỏ. Khi họ đóng cửa lại, mẹ tôi đang nằm trên giườngnhỏ, thấy con mình sanh ra có một Ánh Sáng quay tít bên trên. Dân miền núi họ không biết nghĩ gì về Điều đó. Tôi thì quá nhỏ để biết điều nầy.
33
Khi là đứa bé khoảng 8 tuổi, 7 hay 8tuổi, tôi đi lấy nước dưới ánh trăng cho thiết bị nấu rượu mà cha tôi làm chủ. Trong khi một buổi chiều tháng 9 ấm áp, đang ngồi xuống kêu khóc, đi ra câu cá ở ngoài ao với các cậu con trai, và chúng... không thể tiếp tục ở đó vì tôi phải mang nước nầy. Tôi đã nghe giống như một Cơn Gió Lốc ở trên cây, ở lưng chừng trên đó. Mọi vật đều yên lặng, tháng 9 ở Indiana, mọi thứ thật tĩnh mịch, yên lặng. Gió Lốc nầy ở trong một bụi cây, rồi một Tiếng tù đó phát ra, Phán, “Đừng bao giờ hút thuốc, uống rượu, làm ô uế thân thể ngươi (Đó là chạy theo đàn bà), bất cứ điều gì như thế, vì sẽ có một công việc dành cho ngươi khi ngươi lớn hơn.” Và mẹ tôi đã gọi Bác sĩ đến, bà nghĩ tôi bị suy nhược thần kinh.
Một tuần sau đó, tôi thấy Cầu Châu Thành (Municipal Bridge), trong một trạng thái bị thôi miên, như tôi gọi thế, thấy Cầu Thành phố băng qua sông Ohio, và thấy 16 người đàn ông mất mạng ở trê đó. 22 năm kể từ ngày đó, Cầu Thành phố đã bắc ngang qua cùng chỗ đó, và 16 người đã mất mạng trên đó.
34
Tại Nhà máy xay Green một đêm nọ, không biết gì về điều nầy... sau đó tôi trở thành một Mục sư hầu việc Chúa. Tại nhà máy Green đêm nọ... các Mục sư của tôi đã bảo tôi họ gần như, có một... có thể thấy những sự việc, và họ bảo tôi đó là ma quỷ. Tôi là một Cơ-đốc nhân, tôi không muốn liên quan gì với ma quỷ, không chút nào hết. Vì thế tôi đi lên đó, và thưa, “Chúa ôi, con không thể để cho... đi qua cuộc đời như thế nầy.” Tôi sắp đặt ở đó một chỗ nhỏ tại một lều câu cá, cầu nguyện. Một đêm kia ở đó, như Chúa đã Phán với tôi, ở một cây, như Ngài đã Phán với Môi-se. Lúc ấy ở trên nhà máy Green nầy có một người đàn ông đến và bảo tôi điều đó, đừng cố thoát khỏi điều nầy, nhưng đó là sự ban cho từ Đức Chúa Trời, được đem đến cho các dân của thế gian, và cho tôi biết bởi Lời Kinh thánh rằng mọi điều đó đã được Hứa theo Kinh thánh phải được ứng nghiệm vì thì giờ đã gần.
Tôi trở về và kể với Mục sư của tôi. Tôi đã đi xuống và kể với ông, ông nói, “Billy nầy, anh đã ăn nhằm thứ gì vậy? Anh nằm mơ gặp ác mộng à?” Nhưng với tôi, đó là Ma-la-chi 4. Ông ấy nói, “Anh định làm điều đó như thế nào? Đó là Lu-ca 17:30. Nó cũng là Khải huyền 10. Nó cũng là tất cả các Lời Kinh thánh nầy mà đã được Hứa cho những Ngày Sau rốt. Tôi không thấy nó được thực hiện ngay lúc đó. Nhiều người tự hỏi, ”Khi nào điều nầy sẽ xảy ra?“ Nhưng tôi cứ nắm giữ.
35
Ngày nọ ở dòng sông, tôi đang làm phép báp-têm cho 500 người ở dưới sông, thì đột nhiên, cũng Ánh Sáng nầy mà đã đến khi tôi còn nhỏ. Tôi nói với dân sự tôi đã thấy Nó. Họ nói tôi đang mơ và đó hầu như là một ý niệm tâm thần mà tôi đã có. Nhưng rõ hơn trước 5,000 người, vào lúc 2 giờ chiều, năm 1933, trên bầu trời xuất hiện một Đám Mây giáng xuống, Phán những Lời nầy, “Như Giăng Báp-tít được sai đi để dọn đường cho lần đến thứ nhất của Đấng Christ, chức vụ của ngươi sẽ dọn đường cho lần đến thứ 2 của Đấng Christ,” ở đó nhiều ngàn lần ngàn người nghe điều đó, và báo chí cũng làm chứng cho điều đó.
Tôi muốn nói, và tôi muốn lưu ý ủy viên công tố đui mù đó đang nhìn quanh quất một người nào đó có dấu đinh và dấu gai, cùng mọi thứ khác giống như thế. Nó không nói thế! Không đưa ra một Lời hứa như vậy.
36
Chúng ta đọc ở đây trong Lu-ca, chương thứ 17 câu 30, Chúa Jêsus Phán, “Việc đã xảy đến trong đời Áp-ra-ham, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người được bày tỏ.” Khi Ngài được bày tỏ! Tôi muốn anh chị em chú ý tới điều nầy chỉ vài phút, nếu anh chị em chịu nghe tôi lâu hơn lúc nầy. Hãy thậtkỉnh kiền chỉ trong vài phút.
Để ý, Chúa Jêsus mang 3 Tên [Danh]: Con Người, Con vua Đa-vít, Con của Đức Chúa Trời. Ngài có 3 Danh. Tất cả cùng một người, nhưng với 3 Danh (Tên). Giống như như Cha, Con, Đức Thánh Linh; Tất cả đều cùng một Đức Chúa Trời, 3 thuộc tính.
Giống như tôi. Vợ tôi gọi tôi là chồng. Con cái tôi không liên quan gì với tôi bởi cái tên của chồng, tôi là cha của chúng. Cháu nội tôi đang ngồi đang kia, không có liên quan gì trong cái tên của cha, không liên quan gì trong cái tên chồng, nó là cháu nội của tôi. Tất cả đều cùng một người.
37
Chúng ta để ý khi Chúa Jêsus đến cố gắng bày tỏ Chính Ngài như Con Người (đừng bỏ qua điều nầy), khi Ngài mặc khải Chính Ngài và gọi Chính Ngài thường xuyên, là “Con Người,” Y-sơ-ra-ên đã bị mù. Họ không biết Con Người có nghĩa là gì chút nào. Nhưng họ nói, “Con Đa-vít.” Khi người mù Ba-ti-mê chạy ra và nhận biết Ngài. Đa-vít có nghĩa là “Vua.” Nên nhớ, Con Người, Con Đa-vít, Con Đức Chúa Trời (là Chúa). Người Do-thái ngày ầy đã có điều mình cầu xin vì ông đến gần Ngài trong Danh của Con vua Đa-vít, Vua; Ngài không những là Đấng Cứu Rỗi, nhưng Ngài còn là Vua.
Nhưng khi người đàn bà Hi-lạp, người Si-rô-phê-ni-xi đến gần Ngài trong Danh của Con vua Đa-vít, Ngài thậm chí không hề ngẩng đầu lên. Bà không tuyên bố về Ngài trong Danh của Con Đa-vít. Ngài không phải là Con của Đa-vít với người đàn bà Si-rô-phê-ni-xi đó. Nhưng khi bà thưa, “Lạy Chúa,” thì Ngài quay lại. Ngài là Chúa. Hiểu không? Chúa, Ngài là Chúa! Không phải Con vua Đa-vít với bà.
38
Vậy thì, tại sao Ngài không nhận Ngài như Con Người? Con Người là sự bày tỏ thiêng liêng, một Tiên tri. Con Người có nghĩa là “đấng Tiên tri.”
Nếu anh chị em lật qua sách Ê-xê-chi-ên, chương thứ 2 câu 1, anh chị em sẽ thấy rằng Ê-xê-chi-ên là một đấng Tiên tri, Lời của Đức Chúa Trời dành cho thời đó. Chính Đức Giê-hô-va đã gọi ông là con người. Đức Giê-hô-va đã gọi ông là một người, con người, giống như Chúa Jêsus đã bày tỏ Chính Ngài là Con Người. Đó là gì? Lời đã Hứa về thời đại đó được bày tỏ, cũng Đức Chúa Trời ấy! Đức Chúa Trời của thời đại Ê-xê-chi-ên, Đức Chúa Trời của thời Chúa Jêsus, Con Người! Ngài không phải vào lúc đó...
Ngài là Con Người bởi vì Ngài đến để bày tỏ Chính Ngài cho dân Y-sơ-ra-ên như là một đấng Tiên tri, và họ đã chối bỏ điều đó. Đó là lời Tiên tri mà họ nên tin nhận Ngài, trong Danh của Con Người, một Tiên tri, vì nó phù hợp với Lời. Phục Truyền Luật Lệ Ký 18:15, “Từ giữa anh em ngươi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ lập lên một đấng Tiên tri như ta.” Khi Ngài đến, Ngài tự xác nhận chính Ngài trong chức vụ của mình như là một con người, không phải là Con Đức Chúa Trời, Con Người! Đức Chúa Trời là một Thần Linh. Ngài bày tỏ Chính Ngài như Con Người, những gì Ngài đã tuyên bố. Và họ đã bị mù và không thấy điều đó.
39
Nhưng với Dân Ngoại Ngài bày tỏ Chính Ngài, còn bây giờ Con Đức Chúa Trời là Đức Thánh Linh. Vậy Chúa Jêsus đã Phán, “Việc đã xảy đến trong đời Sô-đôm, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người được bày tỏ.”
Tôi muốn ủy viên công tố đui mù nầy thấy điều nầy. Nó luôn luôn là người thông giải đui mù về Lời. Nó lấy những ý tưởng của tố chức mình về Lời, và không biết gì hơn về điều đó. Nó làm điều đó để lừa dối, vì nó là kẻ lừa dối từ ban đầu.
Chúa Jêsus Phán, “Việc đã xảy đến trong thời Sô-đôm, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người được bày tỏ.” Trong thời Sô-đôm thì Con (đó là Đức Chúa Trời) đã bày tỏ trong xác thịt Con Người, mà đã có lần được gọi là Mên-chi-xê-đéc, Đức Chúa Cha. Mên-chi-xê-đéc vào lúc đó không cha không mẹ, và không có không có ngày đầu mới sanh, cũng không có ngày rốt qua đời; Ngài đã từng là Đấng ấy, Ngài vẫn không hề thay đổi. Chúa Jêsus có cha có mẹ; Nưng người nầy không cha cũng không mẹ. Ngài xuất hiện với Áp-ra-ham trong hình thể Con Người, Ê-lô-him, Đức Giê-hô-va. Hội thánh bây giờ đã hầu việc thời hạn qua thời đại Hội thánh, trong phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh. Nhưng Chúa Jêsus đã Phán ở đây, làm cho Ma-la-chi 4 và phần còn lại của Lời Kinh thánh nầy thành hiện thực đối với anh chị em, đấy, “Việc đã xảy đến trong những Ngày Sau rốt, ngay trước khi Con Người đến, thế gian sẽ giống như Sô-đôm, và Con Người sẽ bày tỏ Chính Ngài như Con Người đã làm trong thời Sô-đôm.”
Hỡi nguyên cáo đui mù, quí vị không thể thấy điều đó chăng?Lời Ngài là đúng. Không phải những dấu đinh và dấu vết, và mão gai.
40
Chính là Con của Đức Chúa Trời đóng vai trong Hội thánh của Ngài, như Con Người. Điều đó phải ứng nghiệm Ma-la-chi 4 và phần còn lại của các Lời Kinh thánh. Tôi có thể nhắc tòa lưu ý, hãy nhìn xem “Con Người” thật tốt đó! Giống như Đức Chúa Trời là Cha, Đức Chúa Trời là Con, Đức Chúa Trời là Đức Thánh Linh; Chính là cùng một Đức Chúa Trời, 3 thuộc tính khác nhau của cùng một Đức Chúa Trời. Vậy thì, đây là Con của Đa-vít... Con Người đã bày tỏ lúc đó như một đấng Tiên tri, Con vua Đa-vít, Vua. Vậy thì Con của Đức Chúa Trời cho thời đại Hội thánh, khi Đức Chúa Trời không phải là con người, Đức Chúa Trời là một Thánh Linh, và Thánh Linh, Con là Đức Thánh Linh, mà đang bày tỏ thời đại Hội thánh. Song đã Hứa ở đây, “Trong những Ngày Sau rốt, Con Người sẽ được bày tỏ”!
Hỡi nguyên cáo đui mù, quí vị hiểu được điều đó không? Tôi muốn quí vị biết, nguyên cáo đui mù kia, chúng ta thấy điều đó, chúng ta tin điều đó, những lời nầy đã ứng nghiệm trước chúng ta và chúng ta biết rằng chúng là Lẽ thật.
41
Đối với người Do-thái Ngài là Con của vua Đa-vít. Đối với người Hi-lạp Ngài là Chúa, đối với chúng ta Ngài là Chúa, với các Dân Ngoại. Và bây giờ trong những Ngày Sau rốt, Ngài sẽ trở lại như Con Người, bởi vì Sách Ma-la-chi Hứa rằng sẽ có một Tiên tri dấy lên trong những Ngày Sau rốt sẽ đem lòng dân sự trở lại với (ra khỏi những tổ chức của họ) Lời nguyên thủy, Đức tin của các Cha (tổ phụ), Ngũ tuần ban đầu. Khi Ngài làm điều đó, Tin Lành Giăng 14:12, các công việc Ngài đã làm thì họ cũng sẽ làm. Khải huyền 10 đã Hứa toàn bộ sự mầu nhiệm. Làm sao anh em định bày tỏ những sự mầu nhiệm? Thấy những gì Luther để lại, thấy những gì Wesley để lại, thấy những gì Ngũ Tuần để lại, và bày tỏ sự bí mật của lòng, làm điều đó cùng một Đức Chúa Trời không hề thay đổi qua mọi thời đại, mà không có gì ngoài Lời Ngài được bày tỏ trở lại với Con Người lần nữa. Chúng ta không tìm kiếm những dấu đinh; Chúng ta tìm kiếm Lời đã được biểu hiện. Để ý, Đức Chúa Trời đã Hứa những điều nầy hiện giờ, và Ngài thực hiện đúng như Ngài đã Phán. Tôi có thể nói nhiều hơn nữa, nhưng chúng ta sẽ để lại chủ đề ở đây, đã trễ rồi.
42
Thưa ủy viên công tố, tôi mốn ông biết rằng tôi có thể gọi hàng ngàn nhân chứng ra ở đây chiều nay. Tôi muốn ông biết rằng những điều mà Đức Chúa Trời đã Phán thì Ngài đã làm, chúng tôi là những nhân chứng mà “Ngài giữ Lời Ngài!” Có một buổi nhóm Đức Thánh Linh chân thật! Có một quyền năng chân thật của Đức Chúa Trời! Có một Lời hứa chân thật rằng kẻ đau sẽ lành, khi họ đặt tay trên kẻ đau. Tôi muốn quí vị biết điều đó. Tôi muốn quí vị biết Ngài đã Phán, “Việc đã xảy đến trong thời Sô-đôm, thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con người được bày tỏ cho Dân Ngoại trong những Ngày Sau rốt.”
43
Tôi là một người lạ, tôi chỉ làm chứng về những gì Kinh thánh nói là Lẽ thật. Nếu anh chị em để ý, Thiên sứ của Đức Chúa Trời đến trong hình thức của một người, đứng quay lưng lại lều, và Ngài Phán với Áp-ra-ham điều Sa-ra đang nghĩ. Chúa Jêsus Phán điều đó sẽ lặp lại. Vậy thì, nếu tôi nói Lẽ thật, hãy để Đức Chúa Trời xác nhận đó là Lẽ thật. Hãy để Ngài bày tỏ nó. Thế thì, nó không có bí mật, chúng ta biết thế... Tôi sẽ để lại cho phiên tòa nầy chiều nay với lời phán quyết nầy, làm cho ở trong trí của chính anh chị em. Hãy để Đức Chúa Trời đã Hứa Lời... không trở lại trong thời của họ; Chúng đã được chứng thực. Hãy dể cho Đức Chúa Trời đã tuyên Hứa chứng thực điều đó ngày hôm nay, nói giống như vậy. Một số anh em nghĩ trong lòng mình, cầu nguyện với Đức Chúa Trời cho bịnh tật hay sự đau ốm của mình, và xem thứ Đức Chúa Trời sẽ bày tỏ sự bí nật của lòng không. Tôi thách anh em làm điều đó, từ bên nầy đến phía bên kia. Nào, tôi sẽ dám làm một việc như thế nếu tôi không đứng hoàn toàn trên những gì Lời Kinh thánh đã nói không?Tôi muốn phiên tòa nầy thấy rằng Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, và Ngài giữ Lời hứa của Ngài. Ngài đã Hứa rằng Đức Chúa Jêsus Christ sẽ được bày tỏ trong những Ngày Sau rốt, như Con Người... [Băng trống. - Bt]
44
Một ông đang ngồi đây khổ sở vì bịnh trĩ. Tôi chưa hề gặp ông trong đời. Nếu đúng thế, hãy đưa tay lên. Ông tin Đức Chúa Trời có thể nói cho tôi biết ông là ai không? Nếu Ngài vẫn là Lời, Lời biết bí mật của lòng. Quí vị là Ông và Bà Hunt. Nếu đúng thế, hãy giơ tay lên. Tại sao quí vị không tin Lời đó?
[Một chị bắt đầu nói tiếng lạ khác... Băng trống. - Bt]
Ở đây, đây là một ông đang ngồi ngay tại đây, đầu ông cúi xuống, đang kêu khóc, cầu nguyện cho chính mình ông, và cũng cho vợ ông. Bà ấy không có ở đây. Bà ấy không ở với ông chiều nay. Bà ấy đang đau. Ông nghĩ Chúa có thể bảo cho tôi biết bịnh của bà ấy là gì, và bà ấy không có ở đây không? Ông tin điều đó không? Ông tin không? Tôi là người lạ với ông, đúng thế không? Vợ ông bị bịnh của phụ nữ. Nếu đúng thế, hãy giơ tay lên cao, để họ thấy. Tên của ông là ông Smith. Ông tin Đức Chúa Trời sẽ cho bà ấy khỏe mạnh không? Nếu đúng thế, hãy vẫy tay đi đi lại lại, như thế nầy.
Tôi thách ông tin Đức Chúa Jêsus Christ bày tỏ trong hình thể Con Người, trong xác thịt con người, qua Thân thể của trong Nàng Dâu. Hãy tiếp nhận sự kêu gọi của Ngài.
45
Đâylà một phụ nữ đang ngồi đây nhìn tôi. Chị ấy bị cao huyế áp. Chị tin Chúa có thể nói cho tôi biết chị là ai không? Người ta gọi chị là Daisy. Nếu chị... Đúng thế không? Hãy giơ tay lên. Hãy tin hết lòng giờ nầy, Đức Chúa Jêsus Christ sẽ khiến chị... Ban cho chị sự ước muốn của mình. Chị biết đấy, Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Chị tin điều đó không?
Đây là một ông đang ngồi ngay phía sau đang nhìn tôi, ông có một gánh nặng trong lòng. Đó là con trai của ông, con trai ông bị bịnh đái tháo đường. Ông tin không? Đó là vợ ông bắt đầu khóc òa ngay kế bên ông, bà ấy có một gánh nặng trong lòng. Đó là chị của bà ấy. Chị bà bị bịnh tim, biến chứng. Ông bà là Ông và Bà Sickles. Nếu đúng thế, hãy vẫy tay ông bà lên xuống như thế nầy. Nếu tôi là một người hoàn toàn xa lạ với ông bà, hãy đứng dậy trên chân mình. Hãy đứng lên, nếu tôi là người lạ với ông bà và không biết ông bà.
Đó là gì? Sự làm trọn về Lời của Đức Chúa Trời trong những Ngày Sau rốt! Hỡi nguyên cáo, tôi muốn quí vị biết rằng Lời của Đức Chúa Trời là đúng. Đức Chúa Trời đã Phán bảo tôi cách đây 33 năm. Tôi đã chờ đợi suốt thời gian nầy, nhưng nó đã ứng nghiệm ngay ở đây chiều hôm nay. Đức Chúa Trời giữ Lời Ngài! Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Xin Chúa ban phước cho anh chị; Hãy đi và có được điều mình ao ước giờ nầy.
46
Tâm trí quí vị là hội đồng xét xử. Hội đồng xét xử phải quyết định điều đó. Cách quí vị hành động từ giờ trở đi sẽ thông báo hay tỏ cho thấy với dân sự lời phán quyết của quí vị là gì. Ngài phạm tội hay Ngài không phạm tội? Quí vị biết Ngài không phạm tội, Ngài giữ Lời Ngài chứ? Chính chúng ta có... chúng ta đang lắng nghe ông lão Thiếu Kiên Nhẫn, Ông Vô Tín, Ông Hoài Nghi. Nhưng bây giờ quí vịsẽ tin rằng Ngài giữ Lời Ngài chứ? Tâm trí quí vị là hội đồng xét xử. Cách quí vị hành động từ giờ trở đisẽ chứng minh với mọi ngườilời phán quyết của quí vị là gì. Quí vị tin điều đó không? Chúng ta hãy cúi đầu giờ nầy.
Tôi đã nói với anh chị em Lẽ thật chân thật. Nếu chúng ta có thì giờ ở đây, không có Lời nào trong Kinh thánh ngoài những gì sẽ chứng minh với việc giống như vậy. Tôi thành thật. Anh chị em biết đấy, đôi khi nó không phải là một công tác dễ dàng. Nhưng miễn là Đức Chúa Trời đứng đó. Không dễ cho Luther, Wesley, hay không người nào trong số còn lại. Không dễ cho anh em hay bất cứ ai khác đưa ra quan điểm. Nhưng chiều hôm nay anh em phải có quan điểm của mình. Ngài không hề nói... Ngài Phán, “Đức Chúa Jêsus Christọ sẽ đặt tay trên kẻ đau, kẻ đau sẽ lành.” Nếu anh chị em tin, thì tôi không quan tâm nếu điều đó xảy ra ở ngay tại đây, nếu nó xảy ra tuần sau, nó xảy ra 20 từ ngày hôm nay; Nếu anh chị em hoàn toàn tin điều đó, nó phải xảy ra. Tôi...
47
Có một Bác sĩ hiện đang ngồi ở đây, như tôi biết. Tôi muốn cảm ơn ông. Tôi đã là một bịnh nhân, thấy bịnh nhân của ông cách đây một thời gian, sáng sớm nay ở trong một bịnh viện, chắc chắn chết, họ nghĩ vậy. Chị ấy bị bịnh ung thư ăn mòn. Người đàn bà tội nghiệp nầy nói với tôi, “Bác sĩ phẫu thuật của tôi đã dự buổi nhóm của Anh, và ông ấy đồng ý với Anh. Không chỉ thế thôi, nhưng thưa Anh Branham, tôi muốn Anh biết ông ấy đang đừng với Anh trong hàng người cầu nguyện cho tôi.” Nếu tôi cần bất cứ sự chăm sóc y khoa nào, tôi muốn ông ấy trao đổi điều đó với tôi, một người có thể tin cậy Đức Chúa Trời như thế! Vâng. Họ ở trong mọi bước đi của cuộc đời, về phương diện nghề nghiệp.
Chúng ta hãy nhớ, lời phán quyết là của quí vị giờ nầy.
48
Kính lạy Chúa Jêsus, con vừa cố gắng giải thích Lời. Ngài đã chứng nhận rằng Đó là Lẽ thật. Những nhân chứng của Ngài, chúng con có thể gọi ra nhiều trăm người, tuy nhiên chúng con không có thì giờ. Ở đây cũng có những chiếc khăn tay đang đặt ở đây, mà sẽ được gởi tới những người đau ốm bịnh tật, ngay tại đây chỗ mà Đức Thánh Linh đưa ra lời chứng rằng Chúa Jêsus vẫn còn sống. Chúng con biết Ngài bởi Sự sống của Ngài, sự sống mà Ngài sống, những điều Ngài đã làm. Chúng con cầu xin Chúa ôi, giờ nầy khi đặt tay trên những chiếc khăn tay nầy, mà bất cứ ai chạm đến nguyện xin họ được chữa lành. Con dâng lời cầu nguyện với đức tin, theo với nhóm người tin nầy, vì những người nầy không thể đến đây. Nguyện xin họ vui hưởng sự vĩ đại của Đức Chúa Trời. Họ có thể là bị đau và không thể đến. Một số người cha lớn tuổi đang ngồi phía sau đó trong phòng, vịn vào cây gậy chiều hôm nay, đang chờ đợi chiếc khăn tay được gởi trở về. Cháu bé đó đang nằm trong bệnh viện, nóng người vì sốt, hay người nào đó đang chờ đợi mang chiếc khăn tay trở về. Xin cho quyền năng của Đức Chúa Trời Toàn năng đi cùng họ, xức dầu cho họ bằng sự xức dầu giống như đã xức trên buổi nhóm chiều nay. Nguyện xin họ được lành, Chúa ôi. Chúng con dâng lời cầu nguyện nầy thay cho họ, vì họ không có mặt tại đây. Nhưng Ngài là Đấng hiện diện ở mọi nơi. Nguyện xin Chúa có ở đó để xác nhận Lời Ngài, qua Danh Đức Chúa Jêsus Christ.
49
Bây giờ hãy để cho Đức Thánh Linh thật, không cảm xúc, không loại hi vọng nửa chừng nào đó, nhưng một lời phán quyết đích thực có lẽ được thông qua vì điều nầy, những gì con nhắc nhở chiều hôm nay, “tòa án.” Nguyện xin mỗi người trong họ đưa lời chứng thực giống như vậy, khi họ nhận thẻ cầu nguyện và giữ trong tay, khi họ đi qua bục giảng. Nguyện xin khi họ có... được thi hành chức vụ theo như Mác 16,, “Họ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau được lành.” Nguyện xin họ đi ra khỏi đây và được lành.“ Khi đầy tớ được chọn của Ngài đứng ở đây và chúng con đặt tay trên họ, Chúa ôi, xin cho nó đúng như vậy mãi mãi. Xin cho họ đi ra khỏi nơi nầy thật sự vui mừng, và quên hết những bịnh tật, bởi vì họ tin chắc, giống như Áp-ra-ham, hầu cho Đức Chúa Trời có thể thực hiện những Lời hứa của Ngài. Chúng con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!
Tôi yêu Ngài, tôi yêu Ngài,
Vì Ngài yêu tôi trước;
Và mua chuộc sự cứu rỗi tôi,
Trên thập tự giá đồi Calvary.
50
Bao nhiêu anh chị em đã có lời phán quyết? Hãy đưa tay lên, “Tôi đã có lời phán quyết của mình.” Được rồi, thưa quí tòa, quí vị sẽ được chăm sóc theo Lời Thánh của Đức Chúa Trời, “Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy.” Tôi sẽ không để quí vị đang ngồi lại ở đây, nghĩ rằng chỉ vì ân tứ nầy, mà điều đó làm cho bất cứ nhiều hơn bất cứ ai khác. Quí vị có các Mục sư tin kính ở đây. Họ ở đây, đã định mời quí vị đứng với tôi trên bục. Họ sẽ đặt tay giống như tôi. Họ mời chúng ta đến đây, và họ ở đây như... như những nhân chứng của Đức Chúa Trời. Họ đang làm chứng cho Lẽ thật. Vậy thì không thể nói, “Anh Branham đã đặt tay,” bởi vì tay tôi không gì hơn tay họ hay bất cứ ai khác. Chính là đức tin của anh chị em, lời phán quyết của anh chị em rằng mình đã thông qua Lời Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời giữ Lời. Nếu Đức Chúa Trời có thể giữ phần đó của Lời và chứng minh nó cho anh chị em, thì anh chị em được chữa lành rồi, vì bởi lằn roi Ngài anh chị em được chữa lành.
51
Giờ nầy, tôi muốntất cả những ai ở trong khu vực nầy ở trên đây, mà có thẻ cầu nguyện, hãy đứng lên phía bên đó gần tường, Nào, tất cả những ai ở trong khu vực nầy ở đây, có thẻ cầu nguyện, hãy đứng lên giữa lối đi và đối diện với phía sau đó. Tất cả những ai ở trong khu vực nầy, có thẻ cầu nguyện... Nào, trên khu vực ở đây, bây giờ quay lại lối đó lúc nầy, đi trở lại lối đi này. Quay sang lối kia, vì tôi muốn có một hàng thẳng. Tất cả ở trong khu vực nầy, đi ra lối nầy, đối diện lối đi đó. Tất cả ở trong khu vực phía trên đây, có thẻ cầu nguyện, hãy đi ra lối nầy và đối diện lối đó, và hàng người xin cầu nguyện sẽ bắt đầu. Tất cả những người ở trên ban công, có thẻ cầu nguyện, muốn được cầu nguyện cho. Hãy xuống dưới ngay và đứng vào ngay phía sau khu vực nầy khi họ đến. Trong khi họ đang đến...
52
[Anh Branham nói chuyện với quí vị Mục sư Truyền đạo trên bục giảng. - Bt] Anh em muốn tôi gọi những vị Mục sư khác không? Đưa ra lời chứng được chứ? Tất cả, tất cả anh chị em đồng ý chứ? Lời phán quyết của anh chị em trong phiên tòa xét xử là gì? [Anh em trả lời, “Tôi biết rằng những điều đó là Lẽ thật.” - Bt] Được rồi.
Quí vị Mục sư muốn biết, muốn có sự thông công với các Mục sư Truyền đạo khác. Họ muốn có Mục sư nào ở đây tin nơi Đức Chúa Trời, và tin vào sự đặt tay trên người đau, nếu lời phán quyết của họ chiều nay, đó là “Lẽ thật,” họ mờianh em như người bạn đồng lao lên đây và đứng ở bục nầy với chúng tôi trong khi chúng ta cầu nguyện. Tất cả các Mục sư đầy dẫy Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời, và lời phán quyết của anh em giờ nầy là anh em tin rằng Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, anh em tin rằng Mác 16 là Lẽ thật, những vị Mục sư nầy ở đây muốn mời anh em lên đây giờ nầy như bạn đồng lao của mình với Phúc âm. Hãy lên đây và đứng trên bục với chúng tôi khi chúng ta hình thành những hàng người xin cầu nguyện nầy, để cầu nguyện. Ngay ở đây, hãy đưa họ lên lối nầy. Hết thảy quí vị Mục sư trong tòa nhà nầy, cho dù Giáo phái gì đi nữa. Họ chỉ nói tôi mời quí vị. Hãy lên đây nếu anh em muốn đến vào lúc nầy, và hình thành hàng người xin cầu nguyện để được cầu nguyện cho, cầu nguyện cho người đau, đặt tay trên người đau.
53
Bao nhiêu anh chị em ở đây mà không... thì tốt, nào, và anh chị em không phải được cầu nguyện cho, nhưng anh chị em là những tín hữu, hãy giơ tay lên. Mời anh chị em cũng hứa với tôi rằng lời cầu nguyện của anh chị em sẽ phù hợp với Mục sư của chúng tôi trong khi chúng ta cầu nguyện cho những người nầy không? Điều gì xảy ra nếu đó là mẹ của anh em đang đứng đằng kia? Nếu đó là vợ của anh em thì sao? Nếu đó là anh em hay chị em của quí vị thì sao? Nên nhớ, chính là mẹ của người nào đó, đó là anh em của người nào đó, đó là chị em của người nào, đó là con trai hay con gái của người nào đó. Chúng ta sẽ làm cho những người khác như chúng ta có những người khác làm cho chúng ta. Vậy thì, tôi cần anh em, mọi người thật kỉnh kiền và ở trong sự cầu nguyện.
Trong khi họ xếp thành hàng những người xin cầu nguyện giờ nầy, tới chỗ họ có thể đi qua, tôi muốn quí vị Mục sư Truyền đạo đến đây và hình thành hàng đôi ngay gần phía bên bục ở đây, ngay trên dưới đi nầy, xếp thành hàng đôi để dân sự đi qua. Tôi sẽ để mi-crô phía sau, ông Borders sẽ đứng ở đây hướng dẫn hát. Đúng thế, hàng đôi lên xuống lối nầy, để dân sự...
54
Giờ nầy, với mỗi người anh chị em đang đứng trong hàng, anh chị em quyết định tin chắc bội phần Sa-tan là nguyên cáo. Cính sự kiện mà anh chị em tin rằng những gì mình cần là Lời của Đức Chúa Trời, và Lời đó là Lẽ thật, anh chị em đang đến qua hàng nầy để được đặt tay trên anh chị em. Từ thì giờ nầy trở đi, hành động của anh chị em sẽ chứng minh cho những gì anh chị em phán quyết. Hãy giơ tay lên, và nói, “Tôi hứa với Chúa điều đó.” Tất cả ở trong hàng lối đó.
55
Bây giờ chúng ta hãy cầu nguyện. Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con... dân sự nầy, chiều nay, đã được xét xử như một tòa án. Chúa ôi, con cảm thấy Ngài đã có một phiên tòa thật sự. Phi-lát đã không đưa Ngài ra phiên tòa đích thực. Ông ta đã có những người làm chứng giả dối. Nhưng Chúa không thèm đếm xỉa đến người làm chứng dối. Luật - Luật sư Biện hộ là Đức Thánh Linh đến để xác quyết Lời trước dân sự. Ngài đã có một phiên tòa công bình. Dân sự đã quyết định, họ nói họ bỏ qua lời phán quyết, và họ thông suốt để chứng minh với thế gian rằng họ tin Lời Ngài là vậy. Nó đã bị thông giải sai. Một số người của họ nói, “Hãy để cho tôi thấy anh làm điều nầy, hãy để cho tôi thấy anh làm điều kia.” Điều đó không phù hợp với Lời Ngài, Lời Phán, “Họ sẽ lành.” Và chúng con đưa ra những người làm chứng ở bục giảng, để chứng minh đó là những gì Ngài đã Phán. Ngài làm những việc nầy theo cách riêng của Ngài.
Cha ôi, giờ nầy con cầu xin Cha ban những ơn phước nầy cho dân sự. Như là đầy tớ Ngài, và tất cả các đầy tớ khác của Ngài, hàng trăm người ở đây, chúng con dâng lời cầu nguyện cho những người nầy. Xin xức dầu cho những Mục sư tốt đẹp nầy, Chúa ôi. Sự hoài nghi đã từng đến gần, Hay sự không tin, hay là ông Thiếu Kiên Nhẫn hoặc là bất cứ kẻ chỉ trích, nhạo báng qua mọi thời đại, nếu họ đến gần những người nầy, nguyện xin phiên tòa chiều nay rung lên tiếng chuông đùa vui! Nhưng điều đó không có gì quan trọng, những người tin nắm giữ đúng Lời. Chúng con sẵn sàng giữ Lời chiều nay, Cha ơi. Chính con tham gia với các Mục sư khác của Cha ở đây, đặt tay trên những người này, nguyện xin quyền năng của Đức Chúa Trời Toàn năng, mà chúng con biết hiện diện ở đây giờ nầy đang chứng thực Lời, làm cho mỗi người trong họ được khỏe mạnh. Qua Đức Chúa Jêsus Christ Chúa của chúng con. A-men!
56
Anh Roy, mời anh đến bục nầy. Mọi đầu đều cúi xuống giờ nầy, mọi người đang cầu nguyện và hát ngợi khen. Nếu anh chị em không cầu nguyện, hãy hát bài Chỉ Tin Mà Thôi. Khi anh chị em đi qua, chỉ tin, đi qua. Bất kể anh chị em nói gì hay làm gì, điều đó tùy thuộc vào anh chị em. Nếu anh chị em muốn la lớn, hãy la. Nếu anh chị em muốn bước ra khỏi... bất kể vấn đề gì đi nữa, chỉ tin Đức Chúa Trời. Hãy bước ra và nói, “Điều đó đã ổn trong lòng tôi.” Đúng như nếu anh chị em đi đến hồ để được làm phép báp-têm. Điều đó đã giải quyết, anh chị em tin điều đó. Anh chị em là Cơ-đốc nhân chừng nào anh chị em tin. Đúng thế không? Anh chị em sẽ được chữa lành chừng nào anh chị em tin. Chúng ta hãy cầu nguyện giờ nầy. Được rồi, Anh Borders. [Anh Branham cầu nguyện cho người đau... Băng trống. - Bt] ... Chỉ tin mà thôi!
Từ giờ cho đến lúc tương phùng đôi ta,
Dưới chân Chúa chúng ta trùng phùng.
Từ giờ cho đến lúc tương phùng đôi ta,
Chúa dẫn đưa anh tận khi ta trùng phùng.
57
Tôi chăm sóc Lời của Đức Chúa Trời với anh chị em. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, nguyện xin mỗi một anh chị em nhận được điều mình cầu xin. “Nếu các ngươi biểu hòn núi nầy rằng: Phải cất mình lên, và quăng xuống biển, nếu ngươi chẳng nghi ngại trong lòng, nhưng tin chắc lời mình nói sẽ ứng nghiệm, thì điều đó sẽ thành cho.” Khi anh chị em cầu nguyện, hãy tin rằng mình nhận được điều mình cầu xin, thì nó sẽ được ban cho anh chị em. Tôi chăn bầy trong Danh Chúa Jêsus Christ. Tôi tin rằng lời phán quyết của chúng ta đã được quyết định, thông qua, và hành động của chúng ta chứng minh rằngchúng ta tin, chúng ta biết Ngài đã chữa lành. Nếu tôi không bao giờ gặp lại anh chị em phía bên nầy sông, tôi sẽ gặp lại anh chị em phía bên kia sông. Lúc đó Đức Thánh Linh lớn là Đấng làm Khách Mời của chúng ta tuần nầy, ở đây với chúng ta và chăm sóc chúng ta, Ngài sẽ làm chứng cho anh chị em rằng tôi đã nói với anh chị em Lẽ thật. Cho đến lúc đó:
Từ giờ cho đến lúc tương phùng đôi ta,
Chúa dẫn đưa anh tận khi ta trùng phùng.
Xin chúng ta hãy cúi đầu giờ nầy.
Thật yên lặng và êm dịu. [Anh Branham bắt đầu ngân nga bài Thánh ca “Cho Đến Khi Chúng Ta Gặp Nhau.” - Bt]
Ước mong các lượn sóng sự chết tuột khỏi trước anh chị em. Nguyện xin Đức Chúa Trời của Thiên đàng, mà chúng ta ở trong sự Hiện diện của Ngài, giữ anh chị em được an toàn cho đến khi chúng ta gặp nhau. Xin Chúa ban phước cho Anh, người anh em. Tôi thật biết ơn anh chị em.