Sự Đầu Tư

Beaumont, Texas, USA.

64-0314

1
...Có vài phút với anh chị em. Và tôi rất biết ơn Anh Pearry vì được mời đến thăm viếng tại đây, và vì tất cả sự cộng tác của anh.
Tôi nghĩ đây là lần thăm viếng thứ 3 của chúng ta đến thành phố tốt đẹp của anh. Chúng ta luôn luôn tìm thấy dân sự ở đây rất thân thiện, luôn trò chuyện, đưa tay ra, dù họ biết anh em hay không. Tôi đã thăm viếng một số nơi kinh doanh, và thật đẹp biết bao. Dường như luôn luôn khác hơn ở miền Bắc lạnh giá; Họ thấy tôi đến, họ chờ đợi anh em và đi ra, và chỉ thế thôi. Nhưng anh em rất ít khi thăm viếng một nơi trừ khi người nào đó nói, “Cảm ơn anh! Hãy trở lại và thăm chúng tôi lần nữa nhé!” Tôi thích thế.
2
Thế thì, Anh Pearry ở đây, như tôi muốn gọi anh thế, chỉ... Tôi lớn tuổi hơn cha của anh ấy, vì thế tôi nghĩ tôi có thể gọi anh ấy là Anh Pearry. Chúng ta hầu như không biết chàng trai ấy, chỉ theo lời giới thiệu của con trai tôi, Billy Paul, cùng đi học với anh ấy. Nhưng nếu có người nào trong thành phố nầy, và lân cận, trong phạm vi của vô tuyến truyền hình, sẽ bị hư mất vào Ngày Sau rốt, sẽ không có bởi vì Anh Pearry không đưa ra mọi nỗ lực để cố gắng đem dân sự đến với Đấng Christ. Anh ấy chắc hẳn 'không bỏ sót lại một viên đá sỏi' nào cả (not left one rock uncovered*). Tôi cho rằng đây là đặc ân được ở đây.
Khi Anh Pearry đã nói với tôi, muốn tôi “giảng tại bữa tiệc nhỏ” của anh, mà một số đồng nghiệp thương gia của anh sẽ có mặt ở đây. Ồ, tôi chắc chắn không phải là một diễn giả. Tôi - tôi không tuyên bố thế, nhưng tôi nghĩ tôi sẽ giảng. Đó sẽ là một vinh dự dành cho tôi, sau khi có một lời mời như thế, để nói với các - các... đồng nghiệp kinh doanh của anh.
3
Tôi có đặc ân được đi đây đó khắp thế giới. Tôi nói nhiều dành cho Hội Thương Gia Tin Lành Trọn Vẹn. Tôi biết đây là một thì giờ ngắn ngủi của sự thông công, vì thế tôi muốn bày tỏ vài lời tinh khôn một lần. Có một người, sau khi tôi nói qua... Đó là tất cả những người thương gia. Vì thế, ở ngoài đó có một người đến với tôi, và nói, “Anh là Thầy giảng, phải không?”
Tôi đáp, “Phải, thưa ông.”
Anh ta nói, “Anh lảng vảng quanh những thương gia nầy để làm gì?”
Tôi nói, “Tôi là một thương gia.”
Vì thế anh ta nói, “Ồ, anh ấy à?”
Và tôi nói, “Đúng thế, tôi là một thương gia.”
“Anh kinh doanh loại gì, thưa Anh?”
Tôi nói, “Bảo hiểm Sự sống Đời đời (Eternal Life Assurance).”
Anh ấy đã không hiểu đúng ý tôi. Tôi đã nói nhanh điều đó. Anh ta nói, “Ồ, Bảo hiểm Sự sống Đời đời à?” Tôi không hề nói bảo hiểm (insurance); Tôi nói sự bảo đảm (assurance). Nhưng tôi không hề nói với anh. Anh ta nói, “Sự sống Đời đời à, tôi không biết. Tôi chưa bao giờ nghe nói về nó trước đây.”
Tôi nói, “Thế thì thật tệ.”
Anh ta hỏi, “Ồ, trụ sở của nó ở đâu?”
Tôi đáp, “Thiên đàng.”
Tôi vẫn ở trong sự kinh doanh đó. Tôi thích bàn về một hợp đồng với bất cứ anh em nào, sau khi buổi nhóm chấm dứt, tối nay. Tôi rất say mê với công việc của mình. Vì thế tôi đã không hề nói lúc ấy, “bảo hiểm,” tôi đã nói, “sự đảm bảo.”
4
Bảo hiểm thì tốt thôi. Tôi nhớ... dĩ nhiên, tôi không có ý ấy lúc đó chút nào.
Tôi nhớ, sau khi kết hôn, vợ tôi và tôi đang ngồi trong nhà ngày nọ. Một trong những người bạn tốt của tôi... người anh em của tôi là người bán bảo hiểm, miền Tây-Nam. Anh bán bảo hiểm cho hãng Prudential. Tôi đi học với anh — một chàng trai rất tốt. Anh trai của anh ấy đã viết bài “Trên Phòng Cao”, vì... Tôi tin anh ấy là một Mục sư Báp-tít, và anh đã viết bài báo ngắn “Trên Phòng Cao” — là một người rất tốt. Vì thế anh đến gặp tôi ngày nọ, và nói, “Billy à, tôi nghe nói rằng anh có lần bán bảo hiểm.”
Tôi đáp, “Vâng.”
Anh ấy nói, “Hầu như nó đem lại cho anh một cảm giác cay đắng với họ?”
Tôi nói, “Không, không đúng.”
Anh ấy nói, “Tôi nghĩ tôi đến bàn với anh một hợp đồng, Billy à.”
Và tôi nói, “Ồ,” tôi nói, “Ồ, Wilmer, cảm ơn,” tôi nói, “nhưng tôi đã mua bảo hiểm.”
Anh ấy nói, “Ồ, tôi rất tiếc.”
Vợ tôi nhìn tôi giống như tôi là kẻ giả hình. Nàng biết tôi không có mua bảo hiểm nào. Nàng nhìn tôi kinh ngạc. Tôi nói...
“Ồ,” anh ấy nói, “Tôi rất tiếc, Billy à.” Anh ấy chắc hẳn nghĩ tôi đã mua bảo hiểm của em trai tôi là Jesse. Và tôi nói...
Vợ tôi nhìn tôi. Anh ấy... Tôi nói, “Vâng, tôi có bảo hiểm.”
“Với hãng nào vậy?”
Tôi nói với anh ấy giống như vậy, “Sự sống Đời đời.”
Anh nói, “Ồ, có hãng đó à?”
Tôi nói, “Đúng thế. Tôi có: sự đảm bảo phước hạnh, Chúa Jêsus là sự đảm bảo của tôi! Ồ, một sự nếm biết về sự Vinh hiển Thiêng liêng tuyệt diệu! Tôi là một kẻ kế tự của sự cứu rỗi, được Đức Chúa Trời mua chuộc. Được sanh bởi Thánh Linh Ngài, được tẩy sạch trong Huyết Ngài.
Anh nói, “Billy ơi, điều đó rất tốt. Tôi đánh giá cao điều đó. Nhưng sẽ không tránh khỏi đưa anh từ đây vào nghĩa địa.”
“Nhưng,” tôi nói, “nó sẽ đem tôi ra. Tôi không lo lắng...” Ừ-m. Đúng thế. Tôi không lo lắng về việc đi vào đó; Tôi lo về việc đi ra.“
Tôi vẫn thích bàn với anh chị em về một hợp đồng, sau buổi nhóm, nếu... Tôi tin chắc Nó đúng.
5
Tôi thường mời dân sự đứng khi chúng ta đọc Lời, nhưng, tối nay tôi sẽ thử bỏ qua điều đó bởi vì thật - thật khó cho anh chị em đứng dậy. Nhưng ngay trước khi chúng ta đọc Lời, chúng ta hãy cúi đầu chốc lát, khi chúng ta nói chuyện với Đấng Tác Giả của Lời. Khi chúng ta hầu như đùa cợt lẫn nhau, và hầu như thư giãn, như chúng ta gọi thế, có thì giờ thảnh thơi sau những phép tắc lễ nghi. Vậy chúng ta tiếp tục phần Thiêng liêng giờ nầy, và sự chân thành, hướng lòng chúng ta về Thiên đàng khi chúng ta mở Lời. Bây giờ ai cũng có thể di chuyển bàn tay để mở Kinh thánh, nhưng không ai thật sự có thể mở được sự hiểu biết ngoài Đức Thánh Linh lớn, vậy nên chúng ta hãy thưa chuyện với Ngài.
6
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con chắc chắn lấy làm phấn khởi, tối nay, được nhóm nhau tại đây với nhóm dân sự này, bên nầy của Cõi Đời đời, và có sự thông công tốt đẹp nầy. Khi chúng con ngồi quanh những bàn nầy, nhìn đối mặt nhau, và những đồng nghiệp thương gia cùng các Cơ-đốc nhân, chúng con ý thức rằng đến lúc khác chúng con sẽ gặp nhau. Chúng con tin cậy rằng chúng con hết thảy sẽ Ở Đó, mọi người hiện diện ở tại Tiệc Cưới trên không trung, khi Vua sẽ xuất hiện, lau ráo nước mắt của chúng con và Phán, “Được lắm, hỡi đầy tớ ngay lành trung tín của Ta, hãy vào vui hưởng sự vui mừng của Chúa ngươi, đã sửa soạn cho ngươi từ khi sáng thế.”
Nếu có người nào không biết Ngài cách đó, Chúa ôi, con cầu xin tối nay điều gì dó sẽ được thực hiện và nói để khiến họ thay đổi cách nghĩ, mà quay lại với Ngài; Cho dù họ hiện diện ở đây, hay bởi — phương tiện truyền hình, hay là băng ghi âm sẽ từ nơi nầy phát ra.
Xin ban phước cho chúng con giờ nầy, ban phước cho việc đọc Lời Ngài. Xin xây lòng và ý tưởng chúng con hướng về sự cuối cùng của cuộc sống nầy, và những gì ờ bên ngoài tình trạng vào lúc đó. Vì chúng con tin chắc, Cha ôi, tất cả chúng con phải lìa khỏi thế gian nầy. Chúng con là những con người hay chết, và xin cho chúng con nhìn với Cõi Đời đời, Đấng duy nhất có thể ban cho chúng con Sự sống vượt ra ngoài giới hạn nầy. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, chúng con cầu xin. A-men!
7
Tôi muốn anh chị em để ý, trong chốc lát giờ nầy, để đọc Lời Đức Chúa Trời. Tôi muốn bắt đầu đọc từ Phúc âm Mác chương thứ 10, bắt đầu từ câu thứ 17.
Ngài đang ra đi, có một người chạy lại, quì trước mặt Ngài, mà hỏi rằng: Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm chi cho được hưởng Sự sống Đời đời?
Đức Chúa Jêsus Phán rằng: Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chỉ có một Đấng nhân lành, là Đức Chúa Trời.
Ngươi biết các điều răn: Đừng phạm tội tà dâm; đừng giết người; đừng trộm cướp; đừng làm chứng dối; đừng làm gian; hãy hiếu kính cha mẹ.
Người thưa rằng: Lạy Thầy, tôi đã giữ mọi điều đó từ khi còn nhỏ.
Đức Chúa Jêsus ngó người mà yêu, nên Phán rằng: Ngươi còn thiếu một điều. Hãy đi, bán hết gia tài mình, bố thí cho kẻ nghèo khổ, chắc sẽ được của báu ở trên Trời, rồi hãy đến mà theo Ta.
Song nét mặt người nầy rầu rĩ về Lời đó, đi ra rất buồn bã, vì có nhiều của lắm.
8
Nguyện xin Chúa gia ơn cho Lời khi chúng ta gắng sức rút ra từ phân đoạn và bối cảnh nầy. Bây giờ suy nghĩ về đề tài của những thương gia, và tôi luôn nghĩ rằng những người thương gia luôn quan tâm đến - đến những việc đầu tư, vì thế mà tôi đặt chủ đề cho bài giảng nầy là: Sự Đầu Tư.
Một thương gia giỏi thì luôn tìm kiếm một - một sự đầu tư tốt, vững chắc. Nếu không, thì người đó không phải là một thương gia giỏi. Người đó phải tìm kiếm điều gì có thực.
Tôi muốn nói với anh chị em về lời mời mà tôi đưa ra cho anh chị em cách đây một lát, về hợp đồng Sự sống Đời đời nầy, như tôi đã tự giới thiệu mình như một thương gia. Và tôi có công việc kinh doanh, mà tôi muốn nói với anh chị em một lát về điều đó. Vài câu Kinh thánh mà tôi đã viết ra ở đây, và chủ đề, tôi muốn sử dụng trong thời gian ngắn những ghi chú nầy.
Đó không phải là một - một việc kinh doanh tốt để chơi trò may rủi. Ai cũng biết thế, sự may rủi không phải là một việc kinh doanh tốt, bởi vì phải liều lĩnh. Anh em không bao giờ, hay ít khi thấy một người đánh bài... Một ngày anh ta là người giàu có, và ngày hôm sau anh ta đi ăn xin. Vì thế anh em liều lĩnh quá nhiều, để - để đánh bạc. Tôi nghĩ một - một người đánh bạc thì - thì chỉ sống tạm bợ trong thời gian ngắn, mà không hướng tới tương lai, nếu không thì anh ta sẽ không đánh bạc.
9
Tôi không tin vào một số sự đầu tư trở nên giàu có nhanh chóng nầy, bởi việc kinh doanh không nhận biết được nào đó. Vậy thì, bất cứ thương gia giỏi nào ắt sẽ không muốn liều lĩnh như thế, có lẽ về sự bù đắp đời sống của mình, việc kiếm sống của anh em; Và anh em sẽ đầu tư vào những thứ 'làm giàu rất nhanh' (get-rich-right-quick*). Điều đó không xác đạnh được (unidentified*). Có người có ý kiến rằng, “Ở đây chúng - chúng ta có công ty chắc chắn ở đây,” không có nền tảng gì cho nó. Tôi nghĩ một người suy nghĩ sâu sắc, chín chắn sẽ bị lừa dối để thử làm sự đầu tư vào một công ty như thế.
Bởi vì, tôi có một người bạn, có lần, đã thử làm một việc như vậy. Và khi anh làm thế, anh - anh ấy đã mất mọi thứ anh có, và anh mất tất cả số tiền kiếm được để sống. Gần về hưu rồi, anh nghĩ, “Thôi được, mình - mình liều thử dịp nầy,” bởi vì anh dường như biết mình đang nói về điều gì. Nhưng, đến khi tìm thấy, công ty đó chỉ là công ty giả, không có vốn hay cổ phần gì cả, vậy là anh bạn đáng thương đánh mất mọi thứ mình có.
Vì thế tôi nghĩ, nếu một người muốn có sự đầu tư tốt người đó trước hết nên kiểm tra công ty của mình, hay bất cứ điều gì anh ta đang đầu tư vào, và tìm thấy mình sẽ làm gì. Tôi nghĩ một người suy nghĩ nhạy bén sẽ làm thế.
10
Vậy thì một lần nữa, trước khi tôi tiếp tục, tôi muốn nói, giữ tiền trong túi của mình không phải là ý kiến tốt. Nhiều người nói, “Tôi sẽ - sẽ cứ bỏ tiền trong túi, và tôi - tôi có được điều đó.” Nhưng anh em biết, những thương gia các anh và các chị, các bạn đừng nghĩ trong giới hạn đó. Đó là điều không tốt, bởi vì nó có thể bị đánh cắp.
Tốt nhất là để cho nó lưu hành. Giống như có lần, Chúa đã Phán, Ngài ban cho nhiều ta-lâng cho nhiều người, và rồi... họ có sự đầu tư với nó. Những người mà đầu tư tốt, lành mạnh, Ngài ban cho họ tiền lãi cổ phần. Nhưng khi một người nói, “Tôi -tôi cứ giữ nó. Tôi - tôi không muốn liều lĩnh với số tiền đó. Tôi - tôi cất trong túi. Hay là, tôi đã chôn nó ở đâu đó.” Thế thì Ngài lấy lại những gì Ngài đã ban cho anh ta, và ban nó cho người đã đem lại nhiều lợi nhuận hơn, để đặt nó vào một sự đầu tư tốt. Và đó là cách Chúa chúng ta làm việc.
11
Bây giờ, nhưng nếu anh em định đầu tư vào điều gì đó mà anh em muốn tin chắc, anh em có thể tìm thấy công ty nào đó tốt, đáng tin cậy đã được chứng minh nó sẽ trả hết ngay. Vậy thì, đó là một sự đầu tư tốt, vững chắc... Sau khi anh em đã thử công ty đó, anh em biết những nền tảng của nó, trò chuyện với người nào đó đã kinh doanh với hãng nầy, và nghe lời làm chứng của mọi người, “Nó tốt 100% (phần trăm) — Họ luôn chia lợi tức đúng kỳ. Và có một nguồn vốn lớn đằng sau đó, công ty đó sẽ không bị phá sản.” Đó là một sự đầu tư tốt. Vậy thì, suốt cả đời, nhiều người đã được dạy dỗ điều đó.
12
Bây giờ chúng ta đang nói tối nay về Lời Kinh thánh, về một chàng trai trẻ người Hê-bơ-rơ, đó là một - một chàng trai thuộc loại giàu có. Anh ta có thể xuất thân từ một gia đình thật tốt, không nghi ngờ gì. Lời làm chứng của anh cho thấy anh ta xuất thân từ một - một gia đình tốt. Anh được gọi trong Kinh thánh, “chàng trai trẻ giàu có.” Tôi sẽ thay đổi điều đó một chút tối nay, nói, “một thương gia trẻ giàu có,” bởi vì anh làm việc kinh doanh, và anh quan tâm đến - đến kinh doanh. Không nghi ngờ gì cha anh là một thương gia rất thành đạt, hay có lẽ anh không muốn có những gì ông có. Nhưng anh được dạy dỗ để - để làm một thương gia.
Anh đã thấy điều gì đó trong Người trẻ tuổi xứ Ga-li-lê nầy, Đấng Tiên tri trẻ nầy bởi Danh của Chúa Jêsus người Na-xa-rét. Không nghi ngờ gì anh đã nghe Thầy Tế lễ của mình nói về Ngài, và có lẽ chống nghịch Ngài. Nhưng khi anh có ý niệm lờ mờ đầu tiên của mình về Chúa Jêsus, có điều gì đó về Ngài mà khác hẳn bất cứ người nào.
Tôi nói điều nầy, như một Cơ-đốc nhân nó thật sự... đã không thay đổi. Chúng ta có những nhà Thần học lớn trong nước, khắp thế giới, chúng ta đã có họ trong hàng ngàn năm, mà có thể giới thiệu cho chúng ta một - một tín điều. Và họ được dạy dỗ bằng những tín điều kia, và một Giáo hội là - là một Giáo hội được thiết lập tốt. Nhưng điều đó vẫn không phải là hợp đồng của -của tôi tối nay tôi đang nói về. Tôi đang bàn về Sự sống Đời đời.
13
Chàng trai trẻ nầy, biết rằng anh ta là một thành viên của Giáo hội, nhưng thấy trong Chúa Jêsus có điều gì khác biệt... Vì thế anh đã được ban cho một cơ hội để đầu tư, khi anh tìm thấy Chúa Jêsus và thấy những gì Ngài đang làm; Và đã đọc Kinh thánh, thấy trong Chúa Jêsus điều mà... Anh đã nghe các đấng Tiên tri đọc trong Nhà hội của anh, và biết họ là gì. Anh ta không nghi ngờ gì đã nghiên cứu điều đó. Vì thế khi anh thấy trong Chúa Jêsus người Na-xa-rét nầy, mà được cho là ở giữa dân sự, nhà Tiên tri, anh thấy điều gì đó trong Người nầy xác nhận Ngài với Lời Kinh thánh.
Tôi nghĩ, ngày hôm nay điều đó không thay đổi quá nhiều. Độc giả Kinh thánh và những người yêu mến Kinh thánh, khi chúng ta thật sự có cái nhìn thoáng qua trong những người trí thức của chúng ta, về những gì Chúa Jêsus đã có và những gì Ngài hiện có, nó thay đổi thái độ của chúng ta hoàn toàn. Không ai giống như Ngài, cho dù tốt đẹp thế nào đi nữa. Chúng ta đã nói... Chúng ta hiểu rằng... Chúng ta được cho là Ngài không được học hành nhiều, và Ngài đã trò chuyện như một người bình thường, và ăn mặc như một người bình thường, sống như một người bình thường. Tuy nhiên có điều gì đó nổi bật về Con Người nầy, và nó đã thu hút sự chú ý của chàng trai trẻ nầy. Đến mức mà, có lẽ chàng có mọi sự giàu có của thế gian, mà chàng cần và sẽ sử dụng trong đời sống, và chàng đã rất thỏa mãn với điều đó. Nhưng chàng đã thấy Người nầy nhìn vào trong tương lai và nói với họ những điều đang đến, và xác nhận chính Ngài trong Lời Kinh thánh, và Đức Chúa Trời xác nhận chính Ngài trong Con Người đó.
14
Không có người nào mà sống, trong có tâm trí đúng đắn của chàng, mà không tự hỏi là chàng từ đâu đến, chàng là ai, và sẽ đi đâu? Có nhiều sách được viết ra, những triết gia đã dấy lên và ngã xuống. Nhưng có một Quyển Sách duy nhất sẽ nói cho biết bạn là ai, bạn từ đâu đến và đang đi đâu, và đó là Kinh thánh. Đó là Quyển Sách duy nhất. Tất cả những quyển sách hay mà chúng ta có, anh em có thể coi chúng như rác, mọi thứ sách đó. Còn Đây là Lẽ thật. Bất cứ điều gì nghịch lại Lẽ thật nầy thì không đúng. “Trời đất sẽ qua đi, song Lời Ta không bao giờ qua đâu. Mọi lời của con người là dối trá; Lời của Đức Chúa Trời sẽ là đúng.”
Khi anh chị em thấy điều gì đó thật rõ ràng trước anh chị em, và Lời Kinh thánh đã Hứa dành cho thời đó, những gì Đấng Mê-si [“Mê-si” là tiếng Hê-brơ, cùng nghĩa với “Christ” trong tiếng Hi-lạp. - Biên tập] đã có. Người trẻ tuổi nầy thấy nó được Đức Chúa Trời xác nhận, thì điều đó làm cho Chúa Jêsus khác biệt với người khác mà chàng từng thấy. Vậy chàng đã được ban cho một cơ hội.
Khi chàng thấy Chúa Jêsus, và có lẽ thấy Ngài trong những buổi nhóm của Ngài và sự phục vụ của Ngài, chàng đã chạy đến và sấp mình nơi chơn Ngài, tỏ cho thấy thái độ đến gần của chàng là đúng.
Và chàng nói, “Thưa Thầy Nhân Lành, tôi phải làm gì để có Sự sống Đời đời?” Vậy thì đó là nan đề. Không phải là tiền bạc của anh ta, không phải, “Tôi có thể gia nhập Hội thánh của Ngài không, thưa Thầy? Hay tôi có thể thuộc về tổ chức của Ngài không?” Nhưng, “Tôi phải làm gì để có Sự sống Đời đời?” Đó là vấn đề.
Anh đã được ban cho cơ hội để tiếp nhận nó, nhưng anh đã quyết định nông nổi. Anh ta... từ khước nó. Chàng đã không quan tâm, khi thấy điều phù hợp với nó. Chàng đã nhận biết, mà để làm điều nầy, chàng phải từ chối sự ngưỡng mộ của mình. Bởi vì, Chúa Jêsus là người không được ưa chuộng, không tin, giữa (tôi muốn nói nhanh,) 90% dân chúng, hay có lẽ 95%... Ngài không được tin, bị coi như “tà linh” và bị gọi, bởi nhiều người, “Bê-ên-xê-bun,” một quỉ.
Và, tuy nhiên, Lời Kinh thánh hoàn toàn xác nhận Ngài. Ngài đã nhắc lại với họ, “Hãy tra xem Kinh thánh, vì trong đó các ngươi nghĩ mình có Sự sống Đời đời. Mà Lời Kinh thánh làm chứng về Ta, hay nói Ta là Ai vậy.”
15
Chàng trai người Hê-bơ-rơ nầy, được nuôi dưỡng trong một gia đình, biết rằng Kinh thánh đã nói rõ ràng cho họ. Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã Phán rằng, “Nếu giữa ngươi có nổi lên một Tiên tri hay là Thiêng liêng, Ta, Đức Giê-hô-va, sẽ bày tỏ chính Ta cho người được biết trong những khải tượng. Nếu điều người nói ứng nghiệm, thì hãy nghe người, vì Ta ở cùng người. Nhưng nếu nó không ứng nghiệm, thì đừng nghe.”
Đó là ngôn ngữ rõ ràng. Nó chỉ là sự suy nghĩ. Nếu người đó nói điều đó, mà nó không xảy ra, thế thì đó là lời nói dối. Đức Chúa Trời không nói thế. Nhưng nếu người nói điều đó, và nó - nó xảy ra thật, đó là Lẽ thật. Không điều gì đúng hơn Lẽ thật.
Vậy chàng trai trẻ nầy đã thấy điều nầy trong Chúa Jêsus, và biết rằng Ngài nắm giữ các chìa khóa với Sự sống Đời đời nầy, và chàng muốn có Sự sống Đời đời nầy, nhưng lại từ chối cơ hội để chàng đầu tư. Chàng không quan tâm nhiều vào một sự đầu tư. Mặc dầu...
Chàng đã xác nhận rõ rằng Ngài là Con của Đức Chúa Trời. Được xác nhận hoàn toàn. Gái đồng trinh đã thọ thai, sanh ra Con. Ngài đã làm mọi dấu hiệu mà Đấng Mê-si [nghĩa là Đấng Christ] được cho sẽ làm.
Nhưng để tiếp nhận Ngài, chàng phải bỏ đi truyền thống của mình. Chàng phải bỏ nó đi.
16
Chúng ta muốn đóng góp điều đó... với chàng Do-thái nầy, nhưng thật quá tệ chúng ta phải để ý điều đó cũng một thể ấy ngày hôm nay. Nó là sự trả giá lớn. Chúng ta có thể đóng góp với các Giáo hội ngày hôm nay. Và nhiều lần, nhiều người có thể tự xưng là tín hữu, mà không muốn phân rẽ chính mình với những điều thuộc về thế gian, như chàng trai trẻ nầy được yêu cầu làm, có hợp đồng với Sự sống Đời đời. Tuy nhiên, sau đó, chúng ta cũng thấy Nó được xác nhận rõ bằng Lời Kinh thánh, rằng Hợp Đồng vẫn đang được ban cho bất cứ ai muốn nhận Nó.
Như tôi đã nói, chàng trai đã thấy điều gì đó trong Chúa Jêsus, mà không người nào có. Nhưng giá phải trả quá lớn đến nỗi chàng không muốn trả giá đó.
Ngày nay cũng vậy. Như tôi tin, tối nay, tôi có thể đang nói với những Giáo phái khác nhau, Giám Lý, Báp-tít, Trưởng Lão, Công giáo La mã, Chính thống Do-thái, Phật giáo, bất cứ cái gì đi nữa, đó là việc kinh doanh của nhiều người trong các thành phố. Nhưng có, thật sự, khi bạn có điều gì đó với cái nhìn của riêng bạn, rằng Lời Kinh thánh xác nhận là Lẽ thật, chúng ta sẽ những người vô lý nhất mà, nếu chúng ta quan tâm đến Sự sống Đời đời, để Lẽ thật bị chối bỏ. Nó sẽ là một - một quyết định nông nổi như anh chàng nầy đã làm. Nhiều lần ngay cả Giáo sĩ chúng ta, ngày hôm nay cũng phạm lỗi lầm nông nổi giống như vậy, mặc dù những học giả lịch sự tao nhã, biết nó từ A đến Z. Nhưng, nên nhớ, những Thầy Tế lễ kia trong thời đó biết những cuốn sách, từ đầu đến đuôi; nhưng họ đã không thấy những gì chàng trai trẻ nầy thấy.
Chàng đã quan tâm đến - đến Chúa Jêsus ban cho chàng Sự sống Đời đời. Nhưng khi chàng tìm thấy điều chàng phải trả giá, thì chàng không quan tâm.
17
Anh em biết, Kinh thánh nói cho chúng ta biết, trong thời đại nầy mà chúng ta đang sống. Như Anh Pearry đầy ơn nhất của chúng ta ở đây đã trình bày chi tiết cho chúng ta, rằng anh tin nó đã xảy ra trong những Ngày Sau rốt. Tôi chắc chắn, tin vững vàng điều đó với cả tấm lòng. Tôi tin Lời Kinh thánh xác nhận nó.
Tôi tin rằng - rằng khoa học xác nhận nó. Các nhà khoa học nói, “Đó là 3 phút trước nửa đêm.”... Chương trình của chúng ta mà chúng ta thấy trên ti-vi và trên ra-đi-ô, và - và cách người ta hành động, đó là...
Như tôi đã đánh dấu ở đây hay nơi nào khác, nó nhắc nhở tôi, về tất cả sự kỳ quặc mà họ làm, nó nhắc tôi về một cậu bé đi qua nghĩa địa vào ban đêm, huýt gió, cố làm cho mình đỡ sợ, nhưng cậu bé rất sợ.
Đó là nan đề với tất cả chúng ta về cách chúng ta đang làm ngày nay, về tất cả sự ưa chuộng của chúng ta cứ tiến hành. Chúng ta đang cố làm cho nhiều người nghĩ rằng chúng ta không biết thì giờ đã gần rồi, nhưng chúng ta biết. Những nhà khoa học biết điều đó... Ngũ Giác Đài biết điều đó. Tất cả, hết thảy chúng ta biết rằng điều gì đó sắp xảy ra. Anh chị em, anh chị em có thể cảm thấy nó ở ngay trong không khí, và chúng ta biết nó đã gần rồi.
18
Kinh thánh của chúng ta nói cho chúng ta biết, trong Khải huyền chương thứ 3, rằng Hội thánh trong thời đại nầy sẽ được xác nhận giống như chàng trai trẻ giàu có người Hê-bơ-rơ, “giàu có, không cần chi nữa,” Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê nầy (nếu như nó xảy ra với quí vị Mục sư Truyền đạo ở đây, hay các độc giả Kinh thánh). Đây là Thời đại Lao-đi-xê. Nó nói, “Bởi vì ta giàu có như một Nữ hoàng, không cần chi nữa.” Nói, “Mà không biết mình khốn khổ, nghèo nàn, đui mù, khổ sở, lõa lồ mà không biết.” Điều đáng buồn của phân đoạn Kinh thánh nầy là...
Nếu chúng ta thấy một người đàn ông hay một người trên đường phố, mà bị mù và lõa lồ, khốn khổ và nghèo nàn, đó sẽ là một - một cảnh tượng kinh khủng. Không có ai mà sẽ không chạy đến với họ thật nhanh hết sức và nói, “Bạn ơi, bạn bị lõa lồ. Bạn phải - phải... Bạn bị phơi bày ra. Hãy đi vào, nhanh lên, và - và - và để tôi có bạn cái gì đó để mặc vào. Và tôi sẽ mang bạn đến nơi nào đó để xem thử tôi có thể kiếm một thầy thuốc, để họ có thể phục hồi đôi mắt của bạn,” hay cố gắng làm điều gì cho người đó.
19
Nếu như anh chị em gặp một người như thế, và họ sẽ quay lại và bảo anh em hãy lo việc của chính anh em thì sao? Họ thậm chí không biết mình đang ở trong tình trạng đó. Bây giờ nếu anh em ở trong cách ấy, và biết điều đó, thì không quá tệ. Nhưng khi anh em ở cách đó mà không biết, thì mới là phần tồi tệ. Anh em không thể nói cho họ biết.
Lời Kinh thánh nầy phải được ứng nghiệm, như mọi Lời Kinh thánh phải được ứng nghiệm. Kinh thánh nói rằng sẽ xảy ra tình trạng đó trong những Ngày Sau rốt. Họ đã quay bỏ Chúa Jêsus, và họ ở bên ngoài Hội thánh, đang cố gắng vào quay bỏ nó, thật là rõ ràng như chàng trai trẻ Hê-bơ-rơ nầy. Và đây là Hội thánh Dân Ngoại, Hội thánh Nàng Dâu được gọi ra, được gọi “Hội thánh Đấng Christ” trong những Ngày Sau rốt, nhưng họ đẩy Ngài ra ngoài vì cùng một lý do như chàng thương gia trẻ tuổi nầy đã khước từ Ngài. Giá phải trả quá lớn. Họ không thể tiếp nhận Nó.
20
Kinh thánh nói ở đây rằng họ “giàu có,” nói họ, “không cần gì nữa.” Chàng trai trẻ nầy giàu có, không cần gì nữa. “Chúng ta là một Giáo phái tốt có đã xây dựng nhiều tòa nhà lớn. Chúng ta có tình anh em. Chúng ta có tất cả cái nầy, cái kia, cái nọ. Chúng ta có những giáo điều trong hàng trăm năm. Chúng ta đã thiết lập. Chúng ta không cần gì nữa. Đừng nói gì với chúng ta về Điều đó!”
Ồ, điều đó còn hơn là thái độ kiêu căng của chàng trai trẻ nầy. Chàng đã không có thái độ đó. Kinh thánh, nói rằng, “Đức Chúa Jêsus ngó người mà yêu.”
Tôi tự hỏi, ngày hôm nay, ở giữa tất cả sự hỗn loạn và tính chất trần tục của chúng ta, và tuy nhiên cố gắng nắm giữ sự tuyên xưng Cơ-đốc, đó không phải là tình yêu của Đức Chúa Trời thúc ép chức vụ ở lại trong công trường truyền giáo chăng. Tôi tự hỏi nếu không có việc giống như vậy, khi chúng ta có ở đây tìm thấy Ngài đang gõ cửa, cố gắng đi vào không. Bây giờ chúng ta tìm thấy những điều nầy, hết thảy qua suốt các thời đại, đã xảy ra trong cách nầy.
21
Bây giờ, để tiết kiệm thì giờ, bàn về hợp đồng lần nữa, và chỉ phác thảo tạm thời cho các bạn.
Vậy thì chàng trai trẻ giàu có nầy, anh ta không xin gia nhập Hội thánh của Ngài. Anh - anh ta thuộc về Giáo hội. Nó chứng tỏ điều đó.
Chúa Jêsus Phán rằng, “Ngươi biết các điều răn: Đừng phạm tội tà dâm; đừng giết người; đừng trộm cướp; đừng làm chứng dối, đừng làm gian. Và - và hãy làm, và - và hãy hiếu kính cha mẹ ngươi.”
Chàng trai trẻ nầy đã chứng minh chàng là một - một người tốt, có văn hóa, không giống một số người chúng ta gọi ngày nay, một - một côn đồ. Chàng là loại thanh niên tốt, được lớn lên trong một gia đình tốt. Chàng thưa rằng, “Lạy Thầy, tôi đã giữ mọi điều đó từ khi còn nhỏ.” Đấy, điều đó cho thấy cha mẹ chàng là cha mẹ tốt. Anh ta đi Nhà thờ tin và giữ mọi điều răn. Tuy nhiên, ở trong Giáo hội, giữ các điều răn, vẫn không đáp ứng những gì anh đã thấy trong Chúa Jêsus. Anh ta đã biết.
Với tín điều, và với Giáo hội của chúng ta, giữ các điều răn, vẫn không cho chúng ta Sự sống Đời đời. Thế thì ngày nay cũng vậy. Có điều gì đó các bạn phải làm.
22
Vậy thì, chúng ta thấy rằng không phải là anh ta là thuộc viên Giáo hội. Không phải vì anh ta có đạo đức tốt.
Nhưng chúng ta có thể là một thuộc viên Giáo hội, và có đạo đức tốt, mà vẫn không nhận được Sự sống Đời đời. Không biết Lời... Một số người là nhà Thần học và học giả, và các giáo viên trường Chúa nhật, nhà giải Kinh, nhưng điều đó không có ý nghĩa gì. Sa-tan biết Kinh thánh giỏi hơn hết người nào trong chúng ta. Kinh thánh nói, “Để biết Ngài là Sự sống,” không phải biết Lời. “Biết Ngài là Sự sống.” Sa-tan cũng tin và run sợ. Nhưng chúng ta có kinh nghiệm của sự chết, chôn, và sự sống lại, từ đời sống cũ của chúng ta đến Sự sống mới đến trong Đấng Christ. Điều đó chỉ đến bởi Đức Thánh Linh, Sự Sống mới.
23
Bây giờ chúng ta hãy nghiên cứu tỉ mỉ một số trong những người ấy qua các thời đại, đã nắm giữ hợp đồng nầy, và xem thử nó có trả đủ hay không. Rồi như tôi đã nói với anh chị em từ lúc đầu, anh chị em nên tham khảo ý kiến người nào đó khi anh chị em định đầu tư; Tìm xem điều gì đã xảy ra, nó có trả đủ không. Anh chị em nên làm thế trong việc kinh doanh của mình. Tôi muốn nói về một số người nắm giữ hợp đồng nầy.
Tôi muốn anh chị em chú ý, tối nay, trở lại trong Sáng thế ký, đến với một Tiên tri tên là Nô-ê. Mặc dầu đã bị thử thách trong mọi cách mà Sa-tan có thể thử với ông, để làm cho ông từ chối hợp đồng đó; Nhưng Nô-ê đã giữ Lời Hứa của Đức Chúa Trời, hợp đồng của Sự sống, bởi vì Đức Chúa Trời đã bảo ông rằng mọi thứ bên ngoài con tàu đó sẽ bị hủy diệt. Và mặc dù nó dường như bất thường với nhiều người suy nghĩ hiện đại trong thời của ông.
24
Đó là những gì Phúc âm làm nên ngày nay. Nó là sự khác thường, bởi vì Đức Chúa Trời là khác thường. Lời Ngài được thông giải khác thường với những gì đôi khi chúng ta được thông giải.
Nhưng, như tôi đã nói trước đây, Đức Chúa Trời không cần người nào thông giải Lời Ngài. Ngài thông giải chính Lời Ngài bởi - bởi việc làm ứng nghiệm những điều mà Ngài đã Phán Ngài sẽ làm. Ngài thông giải Lời của Riêng Ngài. Ngài không cần sự thông giải của chúng ta. Đó là, sự thông giải của chúng ta là những ý tường do chính con người của chúng ta tạo ra mà đặt vào Nó.
Khi Đức Chúa Trời Phán, “Hãy có sự sáng,” và có sự sáng. Điều đó không cần sự thông giải.
Đức Chúa Trời Phán, “Một gái đồng trinh sẽ thọ thai,” và nàng đã thọ thai. Điều đó không cần sự thông giải.
Chúa Jêsus Phán, “Con Người phải đi đến thành Giê-ru-sa-lem, phải bị nộp trong tay kẻ có tội. Họ sẽ đóng đinh Ngài trên cây thập tự, và ngày thứ 3 Ngài sẽ sống lại.”
Ngài Phán, “Còn ít lâu thế gian chẳng thấy Ta nữa; Tuy nhiên các ngươi sẽ thấy Ta, vì Ta sẽ ở cùng các ngươi, ở ngay trong các ngươi cho đến tận thế.” Ngài có ở đây. Điều đó không cần sự thông giải nào. Đó là Lời Hứa của Ngài.
“Kẻ nào tin Ta, cũng sẽ làm việc Ta làm; Lại cũng làm việc lớn [nhiều] hơn nữa.” Câu đó tìm thấy trong Giăng 14:12. Chúng ta biết rằng điều đó đúng, vì thế không cần sự thông giải nào cả.
25
Nô-ê, với Lời Đức Chúa Trời, nắm giữ Lời ấy, bởi vì ông là người có hợp đồng bảo hiểm bảo đảm Sự sống, bảo hiểm Sự sống. Ông giữ hợp đồng. Ông là người đại diện của hợp đồng, và ông đi ra mọi nơi. Nhưng vì nó không được ưa chuộng, ông không thể kiếm được người nắm giữ hợp đồng, chỉ gia đình riêng của ông. Ông... hợp đồng của ông dường như hết hạn cho nhiều người. Nó dường như chống lại lý luận khoa học của thời đó. “Mưa xuống từ Thiên đàng.”
Anh chị em nhớ rằng đã không hề có mưa trên trái đất. Thế gian tồn tại như thế. Chúng ta có thể chứng minh điều đó ngày nay, nó đã từng chịu đựng cách đó. Đức Chúa Trời đã tưới cây cỏ qua hệ thống thủy lợi, từ những mùa xuân trên đất.
26
Vậy thì khoa học, trong thời đó, có lẽ thông minh hơn chúng ta bây giờ, bởi vì họ đã dựng hình nhân sư và các kim tự tháp, và- và vân vân, những việc mà chúng ta không thể cố gắng làm ngày nay. Chúng ta không có quyền lực để có thể — có thể làm điều đó, nhưng họ đã xây dựng nó. Tôi cho rằng có lẽ họ đã bắn lên mặt trăng bằng đài ra-đa hay bất cứ điều gì họ có trong thời đó.
Chúa Jêsus Phán, “Việc đã xảy đến trong thời Nô-ê,” nền văn minh khác giống như thế, “thì cũng sẽ xảy đến trong ngày Con Người được bày tỏ.”
Chúng ta thấy mới đây họ đã đào một hệ thống cung cấp nước hiện đại ở Mexico (Old Mexico). Chưa hề có trong lịch sử. Đấy, có lẽ nó đã có từ thời đại nào đó đã qua.
Chúa Jêsus Phán, “Việc đã xảy đến trong thời đó, con người thông minh, tri thức... Nhưng nếu đã có, thì sẽ có một hợp đồng Sự sống đã được ban cho con người. Ngài đã Phán vậy.
27
Nô-ê, ông có thể không được giải thích. Như khoa học nói, “Chúng ta có thể lấy các dụng cụ và chứng minh không có mưa ở đó. Thưa ông, ông bị mất trí rồi.” Nhưng ông vẫn biết Tiếng đã Phán với ông là Đức Chúa Trời.
Vì thế nếu Đức Chúa Trời đã Phán, “Có nước từ trên xuống,” mặc dầu không có nước, Đức Chúa Trời là Ê-lô-him, Đấng Tự hữu. Ngài là Đấng có đầy đủ mọi sự. Nếu Ngài đã Phán có nước trên đó, Ngài có thể đưa nước lên đó để giữ Lời Ngài.
28
Áp-ra-ham tổ phụ chúng ta, mà trong tổ phụ của nhiều dân tộc. Nếu tình cờ có người Do-thái đang ngồi gần, và tự hỏi các Dân Ngoại được mang vào như thế nào, Áp-ra-ham là cha các dân tộc. “Người chẳng có lưỡng lự hoặc hồ nghi về Lời Hứa Đức Chúa Trời.” Người cũng nắm giữ hợp đồng. Đức Chúa Trời đã ban cho người một Lời Hứa, làm cha các dân tộc; Không chỉ các dân người Hê-bơ-rơ, mà còn là cha của các dân khác.
Để ý, như ông đã tin, Lời Hứa của Đức Chúa Trời ban cho ông có cơ sở. Ông đã 75 tuổi, còn Sa-ra thì đã 65, trước khi ông có được Lời Hứa. Nhưng ông đã tự phân rẽ khỏi những người không tin, bởi vì ông biết ông là kẻ kế tự của sự công bình bởi ý chỉ của Đức Chúa Trời, và cho dù nó phải kéo dài bao lâu đi nữa!
Có lẽ 6 tháng đầu trôi qua và ông nói với Sa-ra, “Em cảm thấy thế nào?”
“Không có gì khác.”
Nói “Chúng ta sẽ có con dù thế nào đi nữa. Chúa đã Phán vậy. Cứ làm những chiếc tấc trẻ con. Sẵn sàng mọi thứ. Chúa đã Phán chúng ta sẽ có con ấy. Ổn thôi.”
Năm đầu tiên trôi qua. “Em yêu, em thấy sao?”
“Không có gì khác.”
“Ồ, nó sẽ là một phép lạ lớn hơn đã từng có nếu nó xảy ra vào tháng đầu tiên.”
29
Đấy, bà ở trong thời kỳ mãn kinh được khoảng 10 năm khi Lời Hứa được ban cho. Họ không có con. Bà son sẻ, còn ông thì vô sinh. Vì thế họ... nhưng ông vẫn nắm giữ hợp đồng, bởi vì đó là Lời của Đức Chúa Trời, một Lời Hứa. Ông sẽ không lìa khỏi với nó. Kinh thánh nói rằng Áp-ra-ham chẳng có lưỡng lự hoặc hồ nghi về Lời Hứa Đức Chúa Trời, nhưng càng mạnh mẽ trong đức tin, và ngợi khen Đức Chúa Trời, vì tin chắc rằng điều chi Đức Chúa Trời đã Hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được. Vì thế đứa con được sanh ra, bởi vì ông đã giữ hợp đồng.
Nô-ê đã giữ hợp đồng của mình và điều đó đã cứu sự sống của ông. Đó là phần thưởng — không chỉ sự sống của ông, mà còn sự sống của cả gia đình ông; trả đủ, bằng cách cứu họ.
Chúng ta hãy nói tới nhà đầu tư khác trong bảo hiểm Sự sống Đời đời nầy. Tiên tri Đa-ni-ên, vì như chúng ta sẽ gọi... Nếu như anh em có thể tha lỗi cho điều đó, nhu một thành ngữ thế gian; Tôi cho rằng tôi sẽ không làm thế ở bục giảng. Cách duy nhất mà tôi biết thực hiện điều đó, “khi đã đạt tới cao điểm của khủng hoảng.” Vua Nê-bu-cát-nết-sa đi vào và mang đi dân Y-sơ-ra-ên bởi vì họ lìa bỏ Đức Chúa Trời. Họ... họ vẫn dâng của lễ.
30
Khi Đức Chúa Trời bảo họ dâng chiên con và bò đực, vân vân. Một người Do-thái tốt, đi xuống đường, với con bò đực mập mạp, hay con chiên nhỏ trong tay, vào ngày chuộc tội — đi xuống dâng nó để được tha tội mình. Anh ta chân thành khi giết chiên con đó, và Thầy Tế lễ đâm vào nó; Anh ta đặt tay trên nó, biết rằng sự sống đó đã được lấy đi để cứu sự sống của anh. Anh ta chân thành trong việc đó. Chừng còn chân thành, thì điều đó còn tốt. Nhưng rồi dần dà điều đó trở nên truyền thống gia đình. Rồi Đức Chúa Trời Phán, Ngài sai một Tiên tri đến, tên là Ê-sai, Ngài Phán, “Thôi, đừng dâng của lễ chay, hội hiệp lễ trọng thể cho Ta nữa, làm hôi thối cho Ta.”
Đó là chỗ dân sự chúng ta phải có. Chúng ta đã gia nhập Giáo hội, điều đó được lắm. Chúng ta làm những điều đó. Nhưng anh chị em nói đi, “Anh có phải là Cơ-đốc nhân không? ”Tôi là tín đồ Giám Lý. Tôi là tín đồ Báp-tít. Tôi là tín đồ Trưởng Lão. Ngũ Tuần, hay Giáo hội gì khác.“ Đó là truyền thống. Không có sự đi vào, bằng lòng chân thành nữa. Họ sẽ không tiến lên, hành động phù hợp với Lời Kinh thánh và mọi sự. Họ cứ sống bất cứ cách nào họ muốn. Nếu họ có một Mục sư cố sửa họ lại cho đúng, họ loại ông ra. Họ không có gì liên quan với ông ta nếu ông không thể mang Hollywood vào Nhà thờ — các tiệc tùng nhảy nhót, những bữa ăn tối, và mọi thứ khác; Để cho phụ nữ hành động bất cứ cách nào họ muốn, một cách vô đạo đức. Sự hấp dẫn tình dục trở nên khuynh hướng hiện đại. Thật là sự sỉ nhục!
31
Chúa Jêsus Phán, với người đàn bà đó, “Ngươi có thể đức hạnh hết sức; nhưng ngươi sẽ trả lời cho tội tà dâm vào ngày phán xét, khi ngươi mặc quần áo đó.” Chúa Jêsus Phán, “Hễ ai ngó đàn bà mà động tình tham muốn, thì trong lòng đã phạm tội tà dâm cùng người rồi.” Cho dù chị em có ngây thơ đến đâu, người phạm tội đó sẽ trả lời cho tội tà dâm, và chị em là người đã phô bày nó. Hỡi những Cơ-đốc nhân — chị em không xấu hổ sao? Chị em nên hành động như các con gái của Đức Chúa Trời.
Còn các anh, những thuộc viên Hội thánh, những Chấp sự, ngay cả với quí vị Mục sư Truyền đạo, mà sẽ cho phép vợ của anh em làm thế, anh em nên là con trai của Đức Chúa Trời. Điều đó không có vẻ như là con trai của Đức Chúa Trời với bản chất của Cha ở trong mình. Sợ nói điều gì đó bởi vì tổ chức sẽ đuổi anh em ra. Đúng thế.
32
Đa-ni-ên có mục đích trong lòng rằng ông sẽ không làm ô uế sự đầu tư của mình. Ông có mục đích, “Cho dù thế gian nói gì đi nữa... Vua giàu có thế nào đi nữa, và ông ta cố đem tôi vào những việc của thế gian thế nào đi nữa, tôi sẽ không làm điều đó. Tôi sẽ không làm ô uế sự đầu tư của tôi.”
Ô, hỡi thế giới Cơ-đốc-giáo, đừng làm ô uế sự đầu tư của anh chị em vào trong Sự sống Đời đời của mình. Anh chị em sẽ làm ô nhiễm nó.
Đa-ni-ên có mục đích rằng ông sẽ không làm thế. Nó đã trả hết, bởi việc cứu Sự sống của ông khi ông bị ném vào trong hang sư tử. Sự đầu tư của ông thật sự được trả đủ.
Dân Hê-bơ-rơ đã quyết định họ sẽ không thờ hình tượng. Nó đã được trả đủ, bằng việc cứu họ ra khỏi lò lửa hực.
33
Rồi đến Si-môn Phi-e-rơ, một người Pha-ri-si tốt đẹp được cha mình dạy dỗ rằng Đấng Mê-si sẽ đến. Suốt mọi thời đại, người Do-thái đã trông đợi điều đó. Không nghi ngờ gì cha ông đã bảo ông rằng, “Hỡi con...” Tôi - tôi đọc một câu chuyện ngắn lần nọ, về điều đó, có lẽ là chuyện hư cấu. Tôi không nói đó là chuyện xác thực.
Nhưng ông nói, “Cha đã trông chờ lúc Đấng Mê-si đến.” Và nói, “Cha - cha - cha biết rằng trước khi lúc đó đến, sẽ có đủ loại học thuyết, nhưng điều giả dối xảy ra. Nhưng con ơi, là một người Hê-bơ-rơ, chúng ta được dạy dỗ như người Hê-bơ-rơ, tin các đấng Tiên tri của chúng ta vì Lời Chúa đến với các đấng Tiên tri, và chỉ mình người. Chúa Phán, 'Ta chẳng làm điều gì mà không tỏ cho các Tiên tri trước.' Và Đấng Mê-si nầy, theo Môi-se, 'Đức Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ dấy lên một Đấng Tiên tri ở giữa các ngươi, giữa anh em ngươi, giống như ta.' Và Đấng Mê-si sẽ không phải là một nhà giáo dục. Ngài sẽ không ở trong Giáo phái. Ngài sẽ là Đấng Tiên tri, và Lời của Đức Chúa Trời sẽ ở với Ngài.” Anh-rê đã nghe Giăng nói về một Đấng như vậy sẽ đến, “Đấng Rửa Tội.”
34
Nhưng rồi, một ngày, chính Si-môn đã bước đến vào trong sự Hiện diện của Jêsus người Na-xa-rét nầy. Ngay khi Ngài nhìn thấy ông, Ngài đã Phán, “Tên ngươi là Si-môn, con Giô-na.” Ngài đã nhanh chóng lấy ra một hợp đồng. Ông biết đó là Đấng Mê-si. Đó là Lời Kinh thánh được chứng thực trong thời của ông, Đấng Mê-si. Làm thế nào mà những người khác đã không thấy điều đó?
Có một người đang đứng, tên là Phi-líp, người đã đi khoảng 15 dặm chung quanh núi, đến một người tên là Na-tha-ni-ên. Họ đã nghiên cứu Kinh thánh với nhau. Có lẽ trò chuyện về điều gì đó như thế nầy, khi người thấy Na-tha-ni-ên dưới gốc cây, đang cầu nguyện. Ông nói, “Na-tha-ni-ên...” (Dĩ nhiên, là một người quí phái đi theo Chúa Jêsus... Bất cứ ai đi theo Chúa Jêsus cũng là người quí phái.) Vì thế người thấy Na-tha-ni-ên đang cầu nguyện, và người chờ một lát. Nhưng anh em để ý, người không hề nói với ông về những cây ô-li-ve hay đại loại như vậy. Người đi thẳng vào vấn đề, “Hãy đến xem Người mà chúng ta tìm — Jêsus người Na-xa-rét, con của Giô-sép.”
Na-tha-ni-ên nói, “Vậy thì có điều gì tốt ra từ Na-xa-rét chăng?”
Người đáp, “Hãy đến xem.”
Đó là câu trả lời tốt nhất mà bất cứ ai có thể đưa ra cho người khác. “Hãy đến xem, hãy tự tìm thấy cho chính mình. Đừng ngồi ở nhà mà chỉ trích. Hãy đến, tự điều tra xem.”
35
Trên đường đi, cuộc trò chuyện của họ có thể như thế nầy. Có lẽ Na-tha-ni-ên nói, “Anh biết không, chúng ta đang trông đợi Đấng Mê-si trong nhiều năm. Phi-líp à, chúng ta đã học hỏi điều nầy như thế nào. Tại sao, tôi tin nếu Đấng Mê-si đến, Đức Chúa Trời sẽ kéo những hành lang trong Thiên đàng và để những hành lang vĩ đại giáng xuống, cầu thang ở ngay trên sân Đền thờ lớn của chúng ta nơi Cai-phe Thầy Tế lễ của chúng ta ở, và Ngài sẽ nói, ”Ta ở đây.“ Hiểu không? Nhưng đó là cách Lời Kinh thánh đã nói Ngài sẽ đến.
Ngài sẽ chỉ đến như cách Kinh thánh đã nói. Ngài sẽ đến trong một đấng Tiên tri giống như Môi-se đã nói là — một người bình thường, một người chăn chiên.
Để ý, và khi ông đến gần đi vào trong sự Hiện diện của Đấng Mê-si, và Ngài ở trong hàng người (hay đang cầu nguyện cho người đau, hoặc là đang làm gì đó), chúng ta thấy rằng Đấng Mê-si nhìn ông, và Phán, “Kìa một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có chút chi dối trá.”
Vậy thì anh chị em có thể nghĩ Chúa Jêsus nói thế vì Ngài thấy cách ăn mặc của ông cách đó. Nhưng, nên nhớ, tất cả những người phương Đông đều mặc giống nhau, khăn xếp đội đầu và bộ râu, vân vân. Các bạn nên nhớ, cũng bước đi với họ trên đường Em-ma-út suốt cả ngày đường, sau khi Ngài sống lại, mà họ không nhận biết Ngài. Ngài cũng mặc thể ấy.
Vì thế chúng ta tìm thấy rằng trong sự Hiện diện lớn nầy của Ngài, ông nói, “Lạy Thầy.” Chàng trai trẻ Hê-bơ-rơ tốt đẹp nầy nói, “Bẩm Thấy, Ngài biết tôi khi nào? Sao Ngài biết tôi là người Y-sơ-ra-ên chân thật, được kính trọng? Ngài chưa hề gặp tôi trước đây. Làm sao Ngài biết tôi?”
Ngài Phán, “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, khi ngươi ở dưới cây và, Ta đã thấy ngươi.”
Ông lấy ra một hợp đồng. Sấp mình dưới chơn Ngài giống như chàng trai trẻ kia đã làm, Na-tha-ni-ên thưa, “Thưa Thầy, Thầy là Con Đức Chúa Trời. Thầy là Vua của Y-sơ-ra-ên.” Tên ông bất tử ngày nay.
36
Có một người đàn bà trẻ, tôi có thể nói về người bởi vì thuộc về quí bà đang đứng gần. Người đàn bà nầy không giống như các chị. Nàng có một gánh nặng đạo đức chống lại nàng, với Giáo hội. Có lẽ một số trẻ con xô đuổi nàng trên đường phố. Có lẽ cha mẹ nàng đã không quan tâm đến nàng. Nàng là người nửa Do-thái nửa Dân Ngoại: Nàng là người Sa-ma-ri.
Nên nhớ, nếu Lời Kinh thánh đúng, thì chỉ có 3 chủng tộc.
Đức Chúa Trời tha thứ cho tôi vì thậm chí nhắc đến chữ “nếu Nó đúng.” Nó đúng. Đó là chính Đức Chúa Trời. “Ban đầu có Lời, Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời là Đức Chúa Trời... và Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta... Hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”
Vì thế thiếu nữ nầy bị xua đuổi...
37
Trước tiên tôi có thể giải thích Cham, Sem, và Gia-phết. Bây giờ chúng ta là Dân Ngoại, chúng ta là người ngoại giáo trong thời đó, chúng ta đang thờ hình tượng, nhưng người Do-thái và Dân Ngoại đang trông đợi Đấng Mê-si. Ngài chỉ đến với những ai đang tìm kiếm Ngài.
Thỉnh thoảng ngày hôm nay, chúng ta nói mình đang tìm kiếm Ngài, và đặt hàng triệu và hàng tỉ đô-la vào các thứ, xây dựng những viện Thần học và các thứ khác. Tôi tự hỏi. Những Giáo sĩ đang chết đói trên công trường truyền giáo, tôi biết họ ở bên ngoài đang rao giảng tối nay, không có giày để mang. Chúng ta đặt hàng triệu và hàng triệu đô-la vào những việc vô nghĩa. Rồi, chao ôi, chính những hành động của chúng ta lên án lời làm chứng của mình.
38
Nhưng ở đây người đàn bà trẻ nầy, như chúng ta biết, nàng là người Sa-ma-ri. Chúa Jêsus trên đường đi đến thành Giê-ri-cô, phía dưới thành Giê-ru-sa-lem. Nhưng Ngài đi quanh qua xứ Sa-ma-ri và đến một thành gọi là Si-kha, và sai các môn đồ đi mua thức ăn, lương thực. Trong khi họ đã đi rồi, người đàn bà trẻ nầy đến lấy nước. Và Ngài - Ngài Phán với bà, “Hãy cho Ta uống.”
Người đàn bà nhìn quanh, thấy Ngài là người Do-thái, bèn nói, “Ông là người Giu-đa, mà lại xin uống nước cùng tôi.”
Ngài Phán, “Ví bằng ngươi biết Người nói: ”Hãy cho Ta uống“ là Ai, thì chắc ngươi sẽ xin người cho uống. Ta sẽ ban cho ngươi nước để ngươi không đến đây lấy nước nữa.”
Vậy là câu chuyện tiếp tục, về tôn giáo, cuối cùng Ngài tiếp xúc với đời sống của bà. Ngài Phán, “Hãy đi gọi chồng ngươi và trở lại đây.”
Bà thưa, “Tôi không có chồng.”
Phán, “Ngươi nói phải lắm; Vì ngươi đã có 5 đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi; điều đó ngươi đã nói thật vậy.”
39
Trước đó vài ngày, các Giáo sư và các Thầy dạy luật của thời đó, những người mà nên biết rõ hơn, đã nói, “Người ấy là quỉ Bê-ên-xê-bun. Người làm điều đó bởi tà linh.” Họ phải trả lời cho hội chúng của mình. Vì thế họ dựng lên, nói, “Đó là một tà linh.”
Chúa Jêsus Phán, “Ta tha thứ cho các ngươi điều đó [về sự xức dầu chưa được làm]. Nhưng khi Đức Thánh Linh đến làm công việc giống như vậy, kẻ nào nói chống nghịch Ngài sẽ không được tha thứ.” Và chúng ta biết điều đó đã xảy ra khi Titus, sau khi họ đã chối bỏ Đức Thánh Linh, Titus đã thiêu đốt Đền thờ và phân tán dân Do-thái đi khắp thế giới. Bây giờ họ mới nhóm họp lại, đang làm ứng nghiệm Lời Kinh thánh.
Bây giờ, để ý, người đàn bà trẻ nầy.
Khi, những người Do-thái thấy điều đó được thực hiện, và gọi đó là một tà linh, một linh ô uế,“ Kinh thánh nói, ”gọi Thánh Linh của Đức Chúa Trời, làm công việc của một tà linh, ma quỉ,“ giống như thầy bói, hay kẻ xấu nào đó.
40
Và rồi, nhanh chóng, người đàn bà nầy biết sự khác thường. Khi Ngài Phán, “Hãy đi gọi chồng ngươi,” người đàn bà thưa rằng, “Tôi không có chồng.”
Ngài Phán, “Ngươi nói phải lắm; Vì ngươi đã có 5 đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi; điều đó ngươi đã nói thật vậy.”
Hãy nhìn đây. Người đàn bà nhanh chóng nói, “Lạy Chúa, tôi nhìn thấy Chúa là một đấng Tiên tri.” Nên nhớ, họ đã không có một Tiên tri nào trong suốt gần 500 năm. Ma-la-chi là Tiên tri cuối cùng. “Chúng tôi, chúng tôi biết rằng Đấng Mê-si đến, và đây sẽ là sự xác nhận của Đấng Mê-si. Chúng tôi biết, khi Ngài đến, đây là điều Ngài sẽ làm.” Đức Chúa Jêsus Christ Phán, “Ta, Người đang Phán với ngươi chính là Đấng ấy.”
Người đàn bà đã ký một hợp đồng. Ừ-m. Và đi vào trong thành phố, bà đi gieo rắc tin lành rằng bà đã tìm thấy Đấng Mê-si. Bà đã có Sự sống Đời đời bởi vì bà đã tin nơi Ngài. Làm sao bà biết? Bà đã thấy sự xác nhận về Lời Kinh thánh biểu lộ bởi Ngài.
“Chúng tôi biết điều đó, khi Đấng Mê-si đến. 400 năm, chúng tôi đã không có một đấng Tiên tri nào, và khi Ngài đến, sẽ là Tiên tri kế tiếp xuất hiện. Khi Ngài đến, Ngài sẽ làm điều giống như vậy.”
Phán, “Ta chính là Đấng ấy.” Bà đã nhận hợp đồng. Bà đã quan tâm đến điều đó.
41
Ni-cô-đem. Trong chốc lát sẽ kết thúc ngay. Ni-cô-đem, một thầy dạy luật, khoảng 80 tuổi. Ông đã được nghe nói có điều gì đó về Chúa Jêsus khác hơn người khác. Vì thế ông muốn có một hợp đồng. Cho nên ông đến vào ban đêm, để làm hợp đồng, và ông tìm thấy ngân hàng mở cửa để làm việc.
Nó luôn luôn mở cửa. Nó mở cửa tại một bữa tiệc. Nó mở cửa ngoài đường phố. Nó được mở ra bất cứ nơi đâu có người sẵn sàng để kinh doanh — hợp đồng nầy và người nắm giữ nó.
Ông tìm thấy ngân hàng mở cửa. Ông đã nhận hợp đồng.
42
Chúng ta biết, trong Lu-ca 24:49, sau khi Chúa Jêsus đã chọn các môn đồ, họ là người nắm giữ hợp đồng Sự sống Đời đời. Vì thế, anh chị em biết, trong một hợp đồng bảo hiểm bình thường, họ luôn trả tiền lãi cổ phần. Vì thế họ đã được chấp nhận và được Chúa Jêsus chọn, cho nên họ đi lên thành Giê-ru-sa-lem, chờ đợi cho đến ngày Lễ Ngũ tuần để nhận tiền lãi. Và nó được trả đủ bằng phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, và quyền năng biểu lộ của Đức Chúa Jêsus Christ.
43
Giám Lý, Báp-tít, Trưởng Lão, Chính thống, bất kể bạn là ai, tuyên xưng là Cơ-đốc nhân, tại sao bạn không làm giống như vậy? Bạn tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ và trở nên thuộc viên của Hội thánh. Tại sao bạn không đi lên để dự lễ Ngũ Tuần, nhận phần chia của mình, quyền năng của Đức Thánh Linh? Những người nắm giữ hợp đồng đã rút phần lời của mình; Anh chị em cũng có thể rút; Nếu bạn tin và thật sự tin điều đó.
Phi-e-rơ nói với họ, nói, “Vì Lời Hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.” Họ muốn làm điều gì. Người nói rằng, “Hãy hối cải, ai nấy phải nhân Danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh.” Đó là một Lời Hứa.
Vậy nếu bạn là người xưng tội, tối nay, và chưa bao giờ rút phần lời của mình, tại sao không mang hợp đồng của bạn đên tối nay, để tôi bàn với bạn một lát. Hãy quì gối với tôi trong vài phút và tìm thấy có đúng vậy không. Hãy chân thành giờ nầy. Nó sẽ trả hết ngay bây giờ, nếu anh chị em thật sự đang nắm giữ hợp đồng. Ngài sẽ nhận ra hợp đồng (đức tin của anh chị em) nếu anh chị em nói nó ở nơi Đức Chúa Trời. Nếu nó ở trong Đức Chúa Trời và trong Lời Ngài, mà không phải trong Giáo hội nào đó hay tín điều Giáo phái, nhưng chỉ tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ, nó sẽ được trả hết. Ngài biết hợp đồng của chính Ngài.
44
Hãy mang hợp đồng khác đến, chỉ trong chốc lát. Có một chàng trai trẻ người Hê-bơ-rơ giàu có khác đã gặp Chúa Jêsus ngày nọ sau khi Ngài chết, chôn và sống lại;
Nếu có một người Hê-bơ-rơ ở đây tối nay, hay bất kể bạn là ai, Ngài chịu đóng đinh trên thập giá không phải vì lý do nào ngoài những gì anh chị em có thể gặp Ngài ngay tại đây, giống y như chàng trai trẻ giàu có đã gặp Ngài. Nếu anh chị em muốn có một hợp đồng, Ngài ở đây để làm việc.
Có một người tên là Sau-lơ, và ông được dạy dỗ tất cả những sự giảng dạy và truyền thống của dân sự mình. Giáo sư của ông là Ga-ma-li-ên, một trong những Giáo sư giỏi nhất của người Hê-bơ-rơ. Và Sau-lơ rất sốt sắng về điều nầy, cho đến nỗi ông đã ném đá Ê-tiên, hay sự làm chứng của Ê-tiên, hay là ủng hộ điều đó. Giữ áo cho những người đó, trong lúc ông ủng hộ việc ném đá đó, có quyền từ Thầy Tế lễ đưa tất cả những người thuộc về hợp đồng đó vào trong tù, bởi vì ông được các trưởng lão nói rằng, người nầy không phải là Tiên tri. Người nầy không là gì ngoài một kẻ cực đoan. Và ông đã có những bức thư trong túi, đi xuống bắt bớ, vì ông dã nghe dưới thành Đa-mách đang nắm giữ hợp đồng. Họ đã rút ra lợi nhuận từ hợp đồng đó, và họ thật sự đang làm các việc đó.
Và Thầy Tế lễ thượng phẩm đã bảo ông, “Hỡi Sau-lơ, ngươi là người sốt sắng. Ta cho ngươi có quyền đi xuống đó và bắt giữ những người đó, bởi vì họ chẳng là gì ngoài một đám người cực đoan, chẳng có gì với họ cả. Hãy đi xuống và bắt lấy họ, và đưa hết vào tù. Ngươi phải giết chết họ, giết. Đúng thế. Hãy đi bắt họ đi!”
Sau-lơ nói, “Thưa cha thánh, vâng, tôi sẽ đi.”
Ông đã đi xuống, trên đường đi xuống, ông đi khoảng 11 giờ ban ngày, gần đến thành phố. Thình lình, một Trụ Lửa từ trời — giáng trên ông. Ông ngước mắt nhìn, và có Trụ Lửa đó phía trước ông.
45
Bây giờ để chứng minh điều đó với các bạn. Ông là người Hê-bơ-rơ, và ông không hề thờ phượng điều gì hay gọi bất cứ điều gì là Chúa, ngoại trừ ông biết đó là Chúa. Ông đã biết, như một Giáo sư dưới chân Ga-ma-li-ên, mà Thiên sứ của Chúa, là Lời (Logos) ra từ Đức Chúa Trời, là Đấng Christ đã dẫn họ đi qua đồng vắng, trong hình thức của một Ánh Sáng, một Trụ Lửa. Khi Ánh sáng đó chiếu vào ông làm ông té xuống, ông đã ngước lên nhìn thấy Ánh Sáng đó, ông nói, “Lạy Chúa.” Ông không hề gởi điều gì ngoài điều “lạy Chúa.” Nhưng là một người Hê-bơ-rơ, ông biết rằng Đó là Đức Giê-hô-va. Đó là lý do ông đã có sự khải thị, có thể nói rằng Chúa Jêsus của Tân ước là Đức Giê-hô-va của Cựu ước. Đó là sự bày tỏ của ông, vì ông đã thấy Đức Giê-hô-va. Ông nói, “Lạy Chúa, Ngài là Ai?”
Ngài Phán, “Ta là Jêsus. Ngươi đá đến ghim nhọn thì là khó chịu cho ngươi vậy.” Và ông đã nhận lấy một hợp đồng.
Hãy so sánh 2 người với nhau. Chàng trai trẻ Hê-bơ-rơ đó muốn giữ truyền thống của họ; Người nữa đã tin chắc. Một trong số họ đã thấy Ngài là một con người, mà Đức Chúa Trời đã trở nên xác thịt để chết và cất đi tội lỗi.
46
Huyết của các chiên con và các thứ, sự sống ở trong đo, không thể đến trên người tin, bởi vì đó là sự sống của con chiên, nó không có linh hồn trong đó, một sự sống động vật. Nhưng đây chính là Đức Chúa Trời. Rồi chúng ta trở nên được sanh ra của Đức Thánh Linh đó. Chúng ta là con trai con gái của Đức Chúa Trời, Sự sống đó ở trên Của Lễ của chúng ta.
Hãy so sánh 2 người với nhau.
Thấy nó được chứng thực, mà Đức Chúa Trời đã ở trong Đấng Christ. Cũng Trụ Lửa đó đã mang dân Ngài qua đồng vắng, và mang họ đến đó... nuôi dưỡng họ suốt ngày. Nên nhớ, khi Chúa Jêsus còn ở trên đất, Ngài Phán, “Ta đến từ Đức Chúa Trời, và Ta đi về với Đức Chúa Trời.” Ngài là Trụ Lửa đã đem dân Y-sơ-ra-ên qua đồng vắng.
Kinh thánh nói rằng, “Môi-se coi sự sỉ nhục về Đấng Christ là quí hơn của châu báu xứ Ê-díp-tô.” Người đã bỏ Ê-díp-tô, để đi theo Đấng Christ.
Khi Ngài còn ở đây, Trụ Lửa đó được đại diện cho Ngài, là Đức Chúa Trời. Ngài Phán, “Ví bằng Ta không làm những việc của Cha Ta, thì các ngươi chớ tin Ta. Còn nếu Ta làm, thì, dầu các ngươi chẳng tin Ta, hãy tin những việc Ta...”
Họ nói, “Ngài là con người mà tự cho mình là Đức Chúa Trời.”
Nói, “Nếu các ngươi chẳng tin Ta, hãy tin những việc Ta. Chúng làm chứng về Ta vậy.” Hiểu không?“
Vậy thì, khi Ngài chết, chôn, sống lại, thăng thiên, ở đây chúng ta thấy Ngài một lần nữa ở trong Trụ Lửa đó. Ngài đến từ Đức Chúa Trời, và đi về cùng Đức Chúa Trời.
Ngài vẫn là Cùng một Đấng đó, Đấng giống như vậy lúc nầy. Để ý, chắc chắn Ngài là Đấng không hề thay đổi.
Khi Phao-lô, hay Sau-lơ lúc ấy, đã nhận biết Giê-hô-va Đức Chúa Trời, Trụ Lửa của Cựu ước, đã gọi Chính Chúa Jêsus, ông đã lấy hợp đồng của mình ra. Ông đã sẵn sàng cho điều đó lúc ấy.
47
Thật là một quyết định nông nổi với chàng trai trẻ giàu có ấy! Thật là một... Chàng ta phải... Làm sao chàng ta có thể làm thế? ... [Băng trống. - Bt]
Anh chị em sẽ đổi điều gì cho linh hồn của mình? Sau cùng những tòa nhà của anh - anh chị em lìa bỏ nó vì họ hàng của mình để tranh đấu, và mọi thứ, còn về linh hồn đó thì thế nào và anh chị em sẽ đi đâu? Nên nhớ, anh chị em sẽ ở nơi nào đó, hàng ngàn năm tới. Đây có thể là lúc để anh chị em quyết định cho chính mình.
Để ý lỗi lầm nông nổi của chàng thương gia nầy... thật - thật là một chàng thương gia tội nghiệp, cố giữ một truyền thống, khi nó được chứng minh với chàng và được xác nhận Đây là Sự sống Đời đời, và chàng đã làm chứng giống như vậy bằng cách hỏi Chúa Jêsus về điều đó.
48
Phao-lô đã tiếp nhận nó. Chúng ta biết ông xuất thân như thế nào. Giống như nhiều người ngày nay, họ thích quan niệm phổ thông — và sự ca ngợi của con người thay vì sự tôn trọng của Đức Chúa Trời. Phao-lô không quan tâm đến sự ca ngợi của con người; Ông muốn có sự tôn trọng của Đức Chúa Trời.
Chúng ta hãy theo dõi chàng trai trẻ này một lát trước khi kết thúc. Chúng ta hãy đi theo chàng. Chúng ta thấy chỗ kế tiếp, mà chàng trai trẻ nầy, anh chị em biết điều gì đã xảy ra với chàng không? Anh ta không hề trở nên một người nghèo túng vì làm điều nầy. Anh ta không hề trở nên người ăn xin trên đường phố. Anh ta gia thêm nhiều hàng hóa. Anh ta đã gạt bỏ cơ hội.
Nhiều lần, ngày nay người ta cười nhạo và làm trò hề về Đức Thánh Linh, rồi cứ tiếp tục gia tăng việc kinh doanh của họ. Anh chị em biết, tha lỗi vì sự diễn đạt nầy... Nhưng khi họ cười, nói, “Tại sao, xem tôi này. Nếu có chuyện gì với nó, ôi chà, thì nó đã xảy ra với tôi rồi, điều gì đó sẽ xảy ra với tôi.”
Anh chị em biết, có một - một- một câu cách ngôn, rằng, “Những kẻ ngu dại sẽ bước đi với đôi giày đầu đinh mà Thiên sứ sợ giẫm lên.”
Chàng trai trẻ nầy đã làm thế một cách thực dụng. Chàng đã phạm một - một sai lầm kinh khủng, và chúng ta thấy rằng nó không hề ngăn trở công việc kinh doanh của chàng. Chàng càng giàu có thêm. Chàng trai đã được ngưỡng mộ nhiều hơn, có nhiều hàng hóa hơn. Chúng ta thấy rằng, sau một thời gian ngắn, chàng có rất nhiều của cải đến nỗi chàng phải xây nhiều kho khắp nơi để chứa các thứ đó.
49
Và bởi vì Hội thánh đã gạt bỏ Đức Thánh Linh, trong những Ngày Sau rốt, nó đã giàu có lên. Và bây giờ các bạn đi vào Hội đồng Giáo phẩm — hoàn toàn chính xác những gì Kinh thánh đã nói anh chị em sẽ làm. Vậy thì anh em thật sự là Hội thánh Lao-đi-xê, giàu có và gia tăng hàng hóa — hoàn toàn chính xác giống như chàng trai trẻ.
Chàng là hình bóng về Giáo hội, chối bỏ. Phao-lô là hình bóng của người tin nhận Ngài. Cả hai đều đã có cơ hội, như anh chị em và tôi có tối nay.
Chàng trai trẻ đã nên giàu có. Giáo hội ngày nay cũng vậy, Thời đại Lao-đi-xê, gia tăng của cải. Nên nhớ, anh ta đã có rất nhiều đến nỗi trở nên được nhiều người ưa chuộng, cho đến nỗi các bậc tộc trưởng, những người quan trọng, bắt đầu đến với chàng. Có lần, chàng trai đã tổ chức một bữa tiệc lớn.
50
Có một người nắm giữ hợp đồng Sự sống Đời đời ở chỗ bán hàng của chàng trai, và chúng ta tìm thấy người đó đang nằm nơi cửa ra vào. Ồ, người đó ước ao lượm ít bánh vụn của chàng trai. Anh ta có một cơ hội nữa - một người làm chứng, La-xa-rơ làm chứng cho chàng. Nhưng chàng trai chỉ quét hết bánh vụn đi, “Ồ, được rồi, mình sẽ cố gắng lần nầy, lấy một cắc nầy” hay thứ gì đó, anh em biết đấy. Đó là thái độ của năm 1964. “Ồ, tôi sẽ giúp đỡ một chút. Chừng đó là được rồi. Hãy để anh ta đi,” đấy.
Nhưng người đó nắm giữ hợp đồng. “Những kẻ có lòng khó khăn,” Ma-thi-ơ 5 nói cho chúng ta biết, “thì Nước Thiên đàng là của những kẻ ấy.”
Chàng ta cứ gia tăng của cải, và trở nên càng quan trọng và được nhiều người ưa thích hơn, và một người quan trọng. Nhưng cuối cùng đến lúc chàng phải trả hết. Cuối cùng điều đó đến. Trên thế gian chàng đã nhận được nhiều: Chàng đã có một tang lễ lớn, không nghi ngờ gì; Thầy giảng Giáo phái đến, có lẽ nói những lời quan trọng về chàng. Họ có thể đã treo cờ rũ. Những thương gia mang chàng đi chôn. Nhưng Kinh thánh nói, trong âm phủ hậu quả sự khước từ hợp đồng Sự sống Đời đời của chàng.
51
“Người giàu ở nơi Âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên.” Nhìn qua vực sâu lớn, mà Chúa Jêsus đã Phán chưa ai từng hay sẽ vượt qua, và anh ta thấy người có hợp đồng bảo hiểm Sự sống Đời đời, được an ủi trên phía bên kia. Cả 2 người. Một người đã tiếp nhận nó. Cả hai có lợi tức của họ. Người lượm bánh vụn hưởng lợi tức của mình. Còn người giàu có trở nên người ăn xin, “Xin sai người có hợp đồng bảo hiểm đó trở lại nhúng đầu ngón tay vào nước đặng làm cho mát lưỡi tôi; Vì tôi bị khổ trong lửa nầy quá đỗi.”
Đừng phạm lỗi giống như vậy, hỡi thương gia. Anh em là con người hay chết giống như họ. Anh em phải có quyết định. Hãy đầu tư cho mình ngay bây giờ. Hãy làm cho chắc chắn. “Hãy chú ý cho chắc chắn về sự Chúa kêu gọi và chọn lựa mình.” Chọn ra một trong các hợp đồng.
Hãy xem — chỉ 1 hay 2 lần nữa, nếu có thể được. Khi Môi-se, người thấy trước, là vua xứ Ê-díp-tô — một Pha-ra-ôn — quí trọng sự sỉ nhục của Đấng Christ... Pha-ra-ôn nhìn ra ngoài thấy dân sự như một đám người nhếch nhác, nhưng Môi-se nhìn họ như dân sự có Lời Hứa.
Còn anh chị em nhìn họ như thế nào, hỡi dân của Đức Chúa Trời?
Môi-se đã nhận được lợi tức. Hãy theo dõi người hộ tang bên quan tài của ông. Kinh thánh nói họ là “các Thiên sứ.” Tại sao? Không ai khác có thể mang ông đến nơi ông sẽ đến. Các Thiên sứ là người hộ tang của ông.
52
Đó là Ê-li trong thời đại phụ nữ cắt tóc ngắn, giống như Bà Kennedy và người người nữ khác ngày nay. Tô vẽ mặt mày, những Giê-sa-bên. Vua và tất cả dân sự đi theo thế gian; Hội thánh cũng vậy. Đức Chúa Trời đã sai một Tiên tri đến, tên là Ê-li, để lên án điều đó. Sau đó ông trở nên già yếu và mệt mỏi, ông sẵn sàng đi về Nhà, ông thậm chí không phải chết. Ông cũng hưởng lợi tức. Đức Chúa Trời đã gởi một cỗ xe ngựa lửa mang người về Thiên đàng.
Ê-tiên, người đã đứng ở toàn Công luận, nói với họ, “Hỡi những người cứng cổ, lòng và tai chẳng cắt bì kia [từ chối hợp đồng], Các ngươi cứ nghịch với Đức Thánh Linh hoài; tổ phụ các ngươi thế nào, thì các ngươi cũng thế ấy!” Cái chết của ông, ông đã có lợi nhuận. Ông ngước lên và thấy Thiên đàng mở ra, Chúa Jêsus đang ngồi phía bên hữu.
53
Moody, những Ngày Sau rốt, cách đây khoảng 100 năm), một cậu bé đánh giày người Chicago, hầu như không thể viết được tên của mình... Có lần báo chí gởi người đến phỏng vấn Moody. Chức vụ của ông quá nổi bật, họ muốn thấy ông được đưa lên báo; Những gì về Moody, ông phải là loại nhà Truyền giảng gì, và một Thầy giảng năng động. Vì thế họ sai đến một người phỏng vấn để viết bài xã luận cho họ. Còn Moody thậm chí không thể đọc bài đó sau khi họ viết, vì thế người quản lý của ông phải đọc nó cho ông. Và ông nói...
Đây là cách bài xã luận đã viết. Nó nói, “Tại sao ai cũng đi nghe Dwight Moody giảng, tôi chẳng có thể nói gì hơn.” Nói, “Điều trước tiên, ông ta là người xấu nhất tôi từng thấy — đầu hói và râu ria dài thòng.” Và nói, “Ông -ông ta to mập bằng chiều cao của mình. Khi cố giảng, ông ta không thể đọc. Và giọng ông như rên rỉ khi giảng, nói bằng giọng mũi và ngọng ngịu.”
Khi nghe qua, Moody chỉ nhún vai và nói, “Tất nhiên là không phải. Họ đến để xem Đấng Christ.” Ô, chính là vậy. Cho dù người ta phê bình thế nào đi nữa, ông giữ hợp đồng.
Khi ông sắp chết, Bác sĩ nói, “Đó là sự chết đập vào, ông Moody à.”
Ông nhổm dậy, ông nói, “Ông gọi đây là sự chết à? Đây là ngày lễ đăng quang của tôi đấy.” Hiểu không? Ông đã nắm giữ hợp đồng.
54
Người bạn tốt của tôi, Paul Rader. Khi tôi còn trẻ, tôi được phong chức tại Giáo hội Truyền giáo Báp-tít, và Paul Rader cũng là nhà Truyền giáo Báp-tít. Vì thế, tôi thường đến Fort Wayne nghe anh giảng. Sau đó, đi qua trên bờ biển miền Tây và gặp nhiều khó khăn cho đến nỗi anh bị đau, cuối cùng dẫn đến ung thư, và anh sắp chết. Anh ấy và Luke đã đi với nhau suốt đời, gắn bó với nhau như tôi và con trai tôi.
Vì thế khi Paul sắp chết, Viện Kinh thánh Moody đã gởi người xuống một nhóm 4 người, và họ đang đứng đó. Paul có óc khôi hài. Và anh... Học Viện Thánh Kinh Moody... với ban hát nhỏ, đã gởi xuống đó một ban hát 4 người, và họ hát, “Chúa ôi, cho tôi gần Ngài, càng gần Chúa hơn.”
Paul đã quay lại và ném tấm chăn ra khỏi người anh. Anh nói, “Ai sắp chết, tôi hay các anh?” Hiểu không? Anh nói, “Hãy đứng dậy và hát cho tôi một số bài hát Phúc âm hay và sống động.” Họ bắt đầu hát:
Chính chỗ thập tự xưa Jêsus treo mình,
Nay tôi xin Chúa xóa muôn tội trắng tinh.
Bởi Huyết Chiên Con tâm thanh sạch an bình,
Kính ngợi Chúa Jêsus!
Paul nói, “Em trai của tôi đâu?” Luke ở phòng kế bên — Anh ấy không muốn thấy anh trai mình chết. Nói, “Hãy nói nó đến đây.”
Vì thế Luke đi vào (nhiều anh em biết anh ấy, người to chắc nịch), cậu ấy bước vào. Paul đưa tay ra, đặt trên giường, và cầm lấy tay của Luke và ngước nhỉn vào mặt cậu ấy, nói, “Luke à, chúng ta đã đi với nhau suốt đường. Nhưng suy nghĩ về điều đó, Luke; Trong 5 phút nữa anh sẽ được đứng trong sự Hiện diện của Đức Chúa Jêsus Christ, mặc áo công nghĩa của Ngài.” Nắm chặt tay em mình, phần lời anh được trả đủ.
55
Bác sĩ Bosworth mà đã ở đây lần vừa rồi với tôi, vừa rồi đã ở tuổi 84... Vừa mới trở về từ Châu Phi, tôi đã được gọi đến Miami. Những lốp xe của tôi gần như nổ tung khi đến đó. Nói Anh ấy sắp chết. Tôi vội vã đến đó. Tôi biết Anh là người có hợp đồng bảo hiểm. Tôi đã đi xuống.
Tôi đã đi vào phòng ở đó. Con người đầu hói giơ cánh tay khẳng khiu ra. Tôi chạy tới anh và cúi mặt xuống khóc, “Cha tôi ôi! Cha tôi ôi! Là xe và lính kỵ của Y-sơ-ra-ên!” Anh đặt tay trên và chúc phước cho tôi. Tôi nói, “Anh Bosworth ơi, tôi có thể cầu nguyện cho Anh được không?”
Anh nói, “Không. Tôi không đau.”
Tôi nói, “Sao vậy, Anh Bosworth?”
Nói, “Tôi chỉ sắp đi về Nhà.”
Tôi nói, “Tôi biết điều đó.” Và tôi nói, “Tôi chỉ muốn hỏi anh đôi điều, Anh Bosworth à. Thời gian tuyệt với nhất của anh trong đời và trong chức vụ của anh là khi nào vậy? Anh đã hầu việc Chúa trước khi tôi được sanh ra. Chúng ta đã ở trong công trường truyền giáo với nhau. Chúng ta đã ở trong những trận bão tố, trên không trung và biển cả. Anh đã đứng cạnh tôi khi tôi thấy những con quỉ ở mọi phía, và những phù thủy. Và điều xúc động lớn khi chúng ta thấy Đức Chúa Trời làm cho những người đang đứng đó tê liệt. Điều xúc động lớn nhất trong đời của anh là gì?”
Anh đáp, “Ngay bây giờ.” Anh đang chuẩn bị rút tiền trong hợp đồng của anh. Anh nói, “Tất cả những gì tôi đã sống cho, Anh Branham à, là Đức Chúa Jêsus Christ, và bất cứ phút nào Ngài sẽ bước vào cửa mang tôi về Nhà.”
56
Đúng thế, những người có hợp đồng bảo hiểm cho đi mọi thứ họ có, và đầu tư nó vào trong Viên Ngọc quí giá lớn. Mời các bạn cũng đầu tư tối nay, trong khi chúng ta cúi đầu.
Tôi không thể thấy khắp hết thính giả. Tôi không biết điều gì là... Bao nhiêu anh chị em, hay là ai đang xem trong phạm vi của vô tuyến truyền hình tối nay. Tôi đang mời anh chị em, thưa các bạn, đừng để đây là những lời vô ích. Các bạn là con người hay chết. Các bạn phải chết. Các bạn biết điều đó. Và nó có thể xảy ra trước sáng nay giờ của các bạn sẽ đến. Tôi không... một người không được thuyết phục nhiều; và bởi vì Chúa Jêsus Phán, “Tất cả những kẻ Cha đã giao cho Ta sẽ đến cùng Ta.” Nếu có một chỗ trong tấm lòng dành cho hợp đồng đó tối nay, mời các bạn tin nhận Nó. Hợp đồng đó là Đấng Christ, hợp đồng tình yêu ban cho của Đức Chúa Trời dành cho bạn, Lời Ngài trở nên sống động trong lòng bạn, làm cho bạn trở nên một phần của Ngài. Ngài là Lời. Tiếp nhận Ngài vào đời sống bạn. Sao các bạn không làm điều đó, và làm sự đầu tư lớn nầy?
Theo như tôi có thể thấy, tôi không thể thấy ngoài khoảng cách tôi 10 hay 15 tấc Tây. Tôi sẽ mời các bạn giơ tay lên nếu các bạn muốn tiếp nhận hợp đồng Sự sống Đời đời. Nói, “Tôi muốn điều đó, Anh Branham ơi. Hãy nhớ đến tôi trong lời cầu nguyện của anh. Anh không thấy tay tôi; Nhưng Đức Chúa Trời thấy.”
57
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, đề tài đơn sơ, khiếm nhã tuy nhiên là câu chuyện cuộc đời có thật... Con nói theo cách nầy, Chúa ôi, bởi vì những người đó, những thương gia, sẽ hiểu nó nhiều hơn trong cách đưa ra điều gì đó tượng trưng trên đất nầy. Đó là lý do con gọi nó là một hợp đồng. Xin tha thứ cho con nếu con sai trật khi gọi thế. Vì hiện giờ đang ở trong giờ phút thật Thiêng liêng, không nghi ngờ gì có nhiều suy nghĩ nghiêm trọng lúc nầy, biết rằng họ phải có một phần lợi tức từ những gì họ có ở đây, và họ thấy gạt bỏ nó có ý nghĩa gì...
Vậy thì, chàng trai trẻ, theo như con biết... Có lẽ đang quá phổ biến giữa dân sự, anh ta vẫn còn trong Hội thánh, giữ các điều răn, không phạm tội tà dâm, không trộm cắp hay làm bất cứ điều gì tương tự như thế, nhưng trong chính lòng của chàng trai biết mình không có Sự sống Đời đời. Chúa ôi, xin làm cho những người đang cố gắng gặp Ngài để được Sự sống Đời đời, với những đặc điểm đạo đức đó, nguyện xin tối nay họ có thể tiếp nhận lời mời, và đứng trên chân mình mà nói, “Chúa ôi, con sẽ làm bất cứ điều gì mà Ngài muốn con làm.” Xin nhậm lời, Chúa ôi.
Tất cả họ là thuộc về Ngài giờ nầy. Con giao phó mọi sự cho Ngài. Chúa ôi, nếu hạt giống rơi xuống bất cứ đâu, trên mảnh đất nào, hạt giống được định trước nào, mà trong nhiều năm nay đã đói khát, nguyện xin nó có thể rơi ở đâu đó tối nay. Nguyện xin họ tiếp nhận Sự sống, Cha ôi, vì con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus Christ.
Với đầu chúng ta cứ cúi xuống, tôi sẽ mời Anh Pearry, nếu anh ấy sẵn lòng, lên đây, và đảm nhận phần còn lại của buổi nhóm.