Bài Giảng của Anh (Mục Sư)

William Marion Branham

 

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ Thứ 7 cho nghe Tiếng ḿnh…”

(Khải Huyền 10:7)

 

 

 

 

 

 

Sự Tha Thứ

Được Tha Thứ

 

Tại Tucson, Arizona, USA

Tối Thứ Hai, ngày 28/10/1963

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


LỜI GIỚI THIỆU

 

Chức vụ thần kỳ của Anh (Mục sư) William Branham đă ứng nghiệm Lời dự ngôn của Chúa Thánh Linh trong sách Tiên tri Ma-la-chi 4:5-6, Lu-ca 17:30, và Khải huyền 10:07:

“Nầy, Ta sẽ sai đấng tiên tri Ê-li đến cùng các ngươi trước ngày lớn và đáng sợ của Đức Giê-hô-va chưa đến. Người sẽ làm cho ḷng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ] trở lại cùng con cái, ḷng con cái trở lại cùng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ], kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất nầy.” (Ma-la-chi 4:5-6)

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ [Sứ giả] Thứ Bảy [Thời kỳ Sau rốt] cho nghe Tiếng [Sứ điệp Thời đại] ḿnh và thổi loa [Lời giảng Cảnh báo], th́ sự Mầu nhiệm [Khải thị và Dự ngôn] Đức Chúa Trời sẽ nên trọn, như Ngài đă phán cùng các Tôi tớ Ngài, là các đấng Tiên tri.” (Khải huyền 10:7)

Chức vụ truyền giảng trên khắp thế giới này đă dẫn đến thời kỳ cao điểm nhất của các Lời dự ngôn trong Kinh thánh, và là một sự nối tiêp công việc của Đức Chúa Trời qua Chúa Thánh Linh trong Thời kỳ Sau rốt này. Chức vụ này cũng đă được nhắc tới trong Kinh Thánh, để chuẩn bị cho ngày Tái lâm của Đấng Chirst.

Nguyện xin những Lời được in ra trên những trang giấy nầy cũng sẽ được ghi tạc trên chính tấm ḷng của các bạn, khi bạn đọc tập bài giảng nầy với một tâm t́nh cầu nguyện cùng Ngài.

Cho dù với mọi nỗ lực để thực hiện được một bản dịch chính xác, nhưng các tập tin ghi âm bài giảng bằng tiếng Anh của anh (Mục sư) Branham vẫn là bản gốc đáng tin cậy nhất.

Tất cả 1.200 bài giảng (Sứ điệp Thời đại) tiếng Anh của Anh (Mục sư) William Branham đă được ghi âm lại và đă được biên soạn thành sách đều có thể tự do hạ tải; Và hiện nay đă có gần 500 bài đă được dịch thành văn bản chữ Việt và có hơn 380 bài đă được ghi âm bằng tiếng Việt, đều có thể hạ tải miễn phi từ trên mạng

<http://Vn.Bibleway.org>

 <http://www.messagehub.info/vi>

Tập bài giảng này có thể được tự do sao chép và phân phát, miễn là nó phải được in ra toàn bộ không sửa đổi nội dung và phải được phân phát miễn phí.

 

 


Sự Tha Thứ

 

1      Chúng ta hăy cứ đứng giây lát để cầu nguyện. Xin chúng ta cúi đầu giờ này.

2      Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con thấy rằng thật là một đặc ân được đứng đây giữa những người được cứu này như vầy, và có thể hát bài thánh ca vinh hiển của Hội thánh, “Chúa ôi, con tin.” Thấy Đức tin của các tổ phụ chúng con vẫn sống trong ḷng của con cái Ngài qua các thời đại. Như bài hát vừa nói với chúng con, “Chúng ta trên đường tới Xứ Ca-na-an.” Cha ôi, chúng con cầu xin tối nay, nếu có người nào ở đây chưa quyết định, chưa đến chỗ mà - mà họ có thể chỉ tin Lời, con cầu xin đây sẽ là đêm mà họ quyết định xưng nhận Đấng Christ làm Đấng Cứu Rỗi, được đầy dẫy Thánh Linh Ngài.

3      Chúng con cảm ơn Cha v́ nhóm người được gọi là Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn này, và v́ những ǵ họ ủng hộ, v́ sự công b́nh. Chúng con vui mừng biết rằng trong xứ của chúng con là những người trong thế giới kinh doanh, đă mất thời gian để hầu việc Ngài, nói với những người khác, tiêu tốn tiền bạc và th́ giờ của họ để giúp đỡ những người khác, trở nên những công dân Nước Đức Chúa Trời.

4      Chúng con cảm Cha v́ anh em Mục sư Truyền đạo của chúng con ở đây tối nay, những người đang nắm giữ ngọn đuốc sự sáng, chiếu ra với thế gian tăm tối này, đó là con đường đi tới miền Vinh hiển, v́ mọi thuộc viên Hội thánh của Đức Chúa Trời Hằng sống, và những ai đă đến. Chúa ôi, những người mới đến. Chúng con cầu xin giờ này hầu cho khi chúng con cố gắng mở Lời này, để Ngài sẽ ban phát Lời cho dân sự như chúng con cần. Khi Buổi nhóm chấm dứt tối nay, chúng con về nhà, có thể có những con đỏ được thêm vào Vương quốc. Hay là, Chúa ôi, có thể có người nào đó ở đây tối nay, bị đau yếu và cần đụng chạm Danh Y Đại tài, xin cho họ tiếp nhận tối nay. Xin nhậm lời, Cha ôi. Chúng con khiêm nhu dâng Ngài sự ngợi khen, chúng con cầu nguyện trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con Ngài. A-men!

       Xin mời ngồi.

5      Thật là một trong những th́ giờ tuyệt vời nhất của đời tôi, là khi tôi được đứng trước dân sự để nói về sự vui mừng trong đời sống tôi, Đức Chúa Jêsus Christ, Ngài có ư nghĩa thế nào với tôi, và rồi có đặc ân được chia sẻ niềm vui này với người khác mà chưa từng có sự vui mừng này. Ngày nọ tôi đă nói trước đây tôi đă một Thầy giảng trẻ. Đây là năm thứ 33 trong chức vụ. Tôi sống dựa vào danh tiếng của một Thầy giảng trẻ. Nhưng bây giờ tôi đă trải qua thời gian ấy, và giờ đây tôi trở thành Thầy giảng già.

6      Nhưng mỗi ngày, Ngài, như trong bài hát đă nói, “Ngài càng đáng yêu hơn ngày trước.” Như tôi bắt đầu, vượt qua mục tiêu nửa vời và hướng tới sự mặt trời lặn, Đấng Christ trở nên có ư nghĩa nhiều hơn với tôi, ngày này qua ngày khác. Khi tôi có đặc ân này, đứng trước những quí anh chị em thương gia của nhiều cộng đồng, và nói với họ về điều có ư nghĩa nhiều hơn đối với họ hơn bất cứ thứ ǵ trên đời, đó là Sự sống Đời đời. Tôi nghĩ có không điều ǵ lớn hơn điều mà tôi có thể nói là Sự sống Đời đời.

7      Khi c̣n trẻ, quí vị nghĩ về, ồ, như một cậu bé, quí vị chơi các thứ đồ chơi, và bé gái th́ cắt h́nh búp bê bằng giấy. Sau một thời gian ngắn, chính là sự giáo dục của quí vị. Sau đó, quí vị sẽ lấy một cô gái mắt nâu hay mắt xanh phải không? Và rồi phải trả tiền cho căn hộ ḿnh mua, tiền học phí của con cái. Và rồi quí vị ở đâu?

8      Nhưng tôi rất vui mừng có điều ǵ đó có thật sau khi điều này chấm dứt hết thảy. Rồi quí vị đi vào điều có ư nghĩa hơn những điều này. Mà chúng là thiết yếu. Chắc chắn vậy, với người sẽ là mẹ của... và cha của con cái chúng ta, nhà chúng ta, vân vân, và sự học hành của con cái. Nhưng, ngay cả điều đó đi nữa, tất cả đều hư mất. Nó biến mất đi. Song Sự sống Đời đời là điều lớn nhất mà tôi biết. Nó làm tôi thỏa măn khi tôi c̣n trẻ. Nó làm tôi thỏa măn giờ này ở tuổi trung niên. Tôi tin chắc khi những bức màn phủ xuống chung quanh đời sống tôi, tôi sẽ vui mừng đi gặp gỡ Đấng mà tôi đă tiêu mất cuộc đời ḿnh cho Đấng ấy.

9      Bây giờ, với Anh Tony, chủ tịch Hội ở đây, và sung sướng được ở đây với anh trong t́nh thông công tối nay, với Anh Carl Williams và những quí vị Chấp sự hoặc đại diện các Hội khác, và với quí vị khách đến thăm viếng chúng ta. Chúng ta vui mừng được ở đây.

10     Lần nọ, tôi tin là ở Little Rock, bang Arkansas, trong Thính pḥng Tưởng niệm Robinson. Ở đó, có một người được chữa lành sau nhiều năm phải chống nạng để đi, ngồi trên đường phố, bán viết ch́. Ông ấy có thể, ồ, có thể chỉ bị trật gân. Các chi bị liệt và... Người ta cảm thấy buồn cho ông. Một đêm kia, ông đến Buổi nhóm. Ông có được thẻ cầu nguyện và đi vào trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành và được lành.

11     Ngày hôm sau, ông vác cặp nạng trên vai, đi xuống phố làm chứng. Tôi đă cố gắng nói.Sau khi một lát ông đứng dậy và nói, “Thưa Anh Branham, tôi thật không hiểu nổi.” Ông ấy nói, “Khi tôi nghe Anh nói, tôi nghĩ Anh là người Na-xi-ren.” Đó là điều ông ấy nói. Và ông nói, “Rồi tôi thấy rất nhiều người Ngũ Tuần chung quanh, người nào đó nói Anh là người Ngũ Tuần. Sau đó tôi nghe Anh nói Anh là người Báp-tít, hay được phong chức ở Giáo hội Báp-tít. Tôi bắt đầu rối tung lên. Vậy th́ Anh là người theo Giáo phái nào?”

12     Tôi nói, “Ồ, dễ hiểu thôi. Tôi là người Ngũ Tuần Na-xi-ren Báp-tít.” Vậy điều đó đi với nhau.

13     Khi tôi đến giữa những người Ngũ Tuần cách đây vài năm, mà Chúa đă sai tôi đến, khi Ngài định trước tôi phải cầu nguyện cho con cái đau ốm của anh ấy. Giáo hội Giáo phái mà tôi sống lúc ấy không tin vào sự cầu nguyện chữa lành người đau, hay sự Chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ). Nó xa lạ với họ. Họ bảo tôi là một Thánh quá máu. Được thôi, tôi đă trở nên một Thánh quá máu. Tôi không biết. Nhưng tôi vui mừng kinh khủng, bất kể tôi là ǵ đi nữa. Có người nói tôi bị mất trí. Tôi nói, “Thế th́ cứ để mặc tôi, bởi v́ tôi hạnh phúc cách này hơn cách kia.” V́ thế tôi cứ cảm thấy thật dễ chịu cách này. Và tôi... Thật là sự vui mừng khôn xiết.

14     Nhưng khi tôi đến giữa những người Ngũ Tuần, tôi nghĩ chỉ có một nhóm người của họ. Rồi đi đến chỗ thấy rằng, gần như có nhiều nhóm bị cắt giảm trong họ, như đă có trong Giáo hội Báp-tít mà tôi đă xuất thân. Thế th́ tôi không muốn đứng về nhóm nào. Tôi cố gắng đứng ở giữa hết thảy họ và nói, “Chúng ta là anh em.” Hiểu không? Đó là thái độ của tôi từ trước đến nay: Thấy Hội thánh lớn của Đức Chúa Trời Hằng sống liên kết với nhau trong đức tin và cầu nguyện và nỗ lực.

15     `Sau đó khi Hội Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn thiết lập cơ quan của họ, bởi v́ họ không phải là một tổ chức. Họ là một cơ quan mà lấy từ trong mọi nhóm. Và nó cho tôi một nơi, và họ nhận tôi vào dưới sự bảo trợ của họ. Tôi rất biết ơn v́ cơ hội được nói cho nhóm Thương Gia Tin Lành, bởi v́ tôi có thể bày tỏ niềm tin của tôi giữa tất cả các nhóm cùng một lúc. Đó là điều vĩ đại đối với tôi. Tôi thuộc về một tổ chức, đó là nhóm Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn.

16     Để làm điều đó, bây giờ đó là Phi Châu, nơi tôi đang có kế hoạch đi ngay lập tức xuống Nam Phi, nơi Chúa đă ban cho chúng ta một trong những Buổi nhóm vĩ đại nhất mà tôi cho rằng Ngài từng ban cho chúng ta, là ở dưới Nam Phi, nơi tôi thấy 30.000 người thổ dân tin nhận Đấng Christ làm Đấng Cứu Rỗi trong một Buổi nhóm buổi chiều. Họ đăng kư 30.000 người.

17     Sáng hôm sau, trong khi Sidney Smith, thị trưởng của Durban gọi điện thoại cho tôi vào Buổi nhóm. Chúng tôi đă có khoảng 200.000 người ở sân vận động, hay trên trường đua. Ông ấy nói, “Hăy đi tới cửa sổ và nh́n ra.” Có 7 xe tải chất đầy hàng. Những xe đẩy đầy khắp pḥng, chất đầy những cái nạng và xe lăn, cùng các thứ để người bệnh nằm, ngày hôm trước. Họ bước đi đằng sau xe đầy, vừa hát với đôi tay giơ lên trên không, bài hát mà anh chị em vừa hát lúc năy, “Chỉ tin mà thôi, mọi sự đều có thể được.”

18     Ḷng tôi nói, “Lạy Chúa, đây sẽ ngày đáng nhớ với con.” Vài ngày.. Tôi là người duy nhất ở đó 3 ngày. Đó là nơi tôi định trở lại lúc này. Và ở đó, 3 ngày, mà tôi thật sự không biết tất cả những ǵ đă xảy ra. Điều đó đến gần như chỉ là một phép lạ Chúa đă làm ở bục giảng; Cho một thanh niên, đi bằng 2 tay và 2 chân, giống như con chó, khôi phục trí nhớ và cho cậu ta đứng thẳng lên đi trước dân chúng. Ngày hôm trước, những người ấy phải bị ngăm chận bởi v́ họ đang có chiến tranh bộ tộc. Bây giờ họ ở ḥa b́nh, bước đi giang tay ôm nhau và hát, “Chỉ tin mà thôi, mọi sự đều có thể được.”

19     Tôi nói với anh em, Phúc âm rất quan trọng, mặc dù trong sự đơn sơ của nó, không bao giờ mất đi quyền năng của nó khi đă giảng ra trong sự đơn sơ về sự sống lại của Đấng Christ. Và tôi... Nó lớn lên thân thiết hơn đối với tôi mỗi ngày.

20     Nếu anh em là một thương gia ở đây tối nay, mà anh em chưa đến trong Hội Thông công của Thương Gia Tin Lành, cho phép tôi giới thiệu Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn này. Anh em không phải thuộc vào bất cứ Giáo hội nào, hay Hội thánh nào, nó hoàn toàn tốt. Nó có danh hiệu “Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn.” Nhưng không phải là một người Phúc Âm Trọn Vẹn để làm điều đó. Giám Lư, Báp-tít, Lu-the, Trưởng Lăo, ngay cả các Linh mục Công giáo, bất cứ ai đi nữa.

21     Anh em biết đấy, Gia-cốp đă đào một cái giếng và dân Phi-li-tin đến đuổi ông đi, và ông đă gọi chỗ đó là “độc ác,” hay cái ǵ đấy. Ông đào một giếng khác, họ lại giành của ông. Ông gọi nó là “căi cọ.” Ông đào giếng thứ ba; Ông nói, “Có một chỗ cho tất cả chúng ta.” V́ thế tôi nghĩ đó là việc này; Có chỗ cho hết thảy chúng ta ở đây. Chúng ta vui mừng v́ sự có mặt của anh em ở vùng Tucson này đây, đến và thông công với chúng tôi.

22     Và rồi đừng quên Buổi nhóm Phoenix. C̣n bây giờ, tôi biết chúng ta không được cho quảng cáo ở bục giảng này, v́ chúng ta làm thế giống như một điều lệ. Nhưng là để liên kết tất cả với Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn, tôi phải cầu nguyện cho người đau, 4 ngày trước Buổi nhóm ở Ramada, tháng 12 tới này... [Người nào đó nói, “Tháng Giêng.” - Biên tập] Tháng Giêng... [“Ngày 19 cho đến ngày 23.”] Ngày 19 cho đến ngày 23. 4 ngày. Tôi sẽ bắt đầu vào ngày 19, đúng thế không? [“Đúng thế.”] Tôi bắt đầu vào ngày 19. Thế th́ tôi có đợt nhóm 4 ngày.

23     Với anh chị em ở Tucson, tối Chúa nhật tới, tôi sẽ cầu nguyện cho người đau, ở trên Hội Phúc âm Ngũ Tuần, Grantway, Nhà thờ Anh Arnold Mack. Nếu có người nào đau ốm à muốn đến, tôi sẽ giảng tại đó, nếu Chúa cho phép, tối Chúa nhật tới, cầu nguyện cho người đau.

24     C̣n bây giờ xin ơn phước của Đức Chúa Trời ở trên anh chị em. Nếu anh chị em có Kinh thánh, tôi muốn lật nhanh ra, bởi v́ tôi biết nhiều người phải đi làm ngày mai. Tôi sẽ nói với anh chị em tối nay một Lời Kinh thánh mà tôi muốn đọc ra từ sách Rô-ma, Rô-ma chương 8. Chúng ta bắt đầu ở câu thứ 28 và đọc tới câu thứ 32. Rô-ma 8:28.

Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ư muốn Ngài đă định.

V́ những kẻ Ngài đă biết trước, th́ Ngài cũng đă định sẵn để nên giống như h́nh bóng Con Ngài, hầu cho Con nầy được làm Con cả ở giữa nhiều anh em;

C̣n những kẻ Ngài đă định sẵn, th́ Ngài cũng đă gọi, những kẻ Ngài đă gọi, th́ Ngài cũng đă xưng là công b́nh, và những kẻ Ngài đă xưng là công b́nh, th́ Ngài cũng đă làm cho vinh hiển.

Đă vậy th́ chúng ta sẽ nói làm sao? Nếu Đức Chúa Trời vừa giúp chúng ta, th́ c̣n ai nghịch với chúng ta?

Ngài đă không tiếc chính Con ḿnh, nhưng v́ chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, th́ Ngài há chẳng cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy cho chúng ta sao?

25      Nguyện xin Chúa gia ơn phước Ngài cho việc đọc Lời Ngài. Giờ này tôi muốn nói về đề tài: Sự Tha Thứ. Kinh thánh nói ở đây, tối nay, rằng, “Ngài ban cho chúng ta mọi sự.” Thế đấy, chúng ta chắc chắn không thể nói về “mọi sự.” Nhưng chúng ta sẽ lấy một sự mà Ngài ban cho chúng ta, và đó là: Sự Tha Thứ. Tôi nghĩ đó là một từ đầy vinh hiển, là ‘được tha thứ.” Bởi v́ chúng ta hết thảy đều đă phạm tội. Chúng ta hết thảy đều đă phạm tội và thiếu sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Và Đức Chúa Trời, qua Con Ngài, đă tha thứ chúng ta khỏi tội lỗi và gian ác này.

26     Sự tha thứ nhắc tôi nhớ đến một câu chuyện tôi đă đọc một lần, về cuộc Chiến tranh Cách mạng, tôi tin là vậy. Có một người đàn ông, một người lính, người lính bộ binh đă làm điều ǵ đó mà... Ṭa án t́m thấy tội anh ta và anh bị tuyên án tử h́nh. Tôi tin là vậy, xao lăng nhiệm vụ trong thời gian chiến trận. Và anh ta sẽ bị giết chết bằng tiểu đội hành quyết.

27     Một người cảm thấy rất tiếc cho người này cho đến nỗi người ấy cuối cùng đă t́m cách đến gặp Tổng thống Lincoln. Lincoln là một Cơ-đốc nhân cao quí... Người ta nói ông đang đi xe ngựa khi người ấy đến gặp ông. Người ấy qú gối xuống và nói, “Thưa Ngài Lincoln, Tổng thống nước Mỹ, thưa quí ông nhân từ, tôi cầu xin sự thương xót cho một người, biết rằng ngài là một Cơ-đốc nhân, và biết Ngài có tấm ḷng mềm mại cho người ṃn mỏi. Bạn tôi có nhiệm vụ canh gác nơi trạm của ḿnh, nhưng khi những tiếng súng gầm vang và những khẩu đại bác nổ, anh ta hoảng sợ và rời bỏ chỗ canh gác. Thưa ngài Lincoln, anh ta không muốn làm thế. Anh ta là người tốt. Và bây giờ, trong một tuần nữa, anh ấy phải bị xử bắn, Không có cách nào cứu anh ấy, trừ khi ngài kư lệnh tha.”

28     Ngài Lincoln, chảy nước mắt, rút ra tờ giấy từ chiếu thư của ḿnh và viết trên đó, “Tôi, Abraham Lincoln, tha thứ người này về tội như vậy, và sẽ không chết,” Rồi kư tên ông vào đó.

29     Người bạn này xin Chúa ban phước cho ông và vội vàng quay lại tù, nói với bạn ḿnh, “Tôi có lệnh tha của anh.” Và rút tờ giấy đó ra cho anh ta thấy.

30     Người lính đó nói, “Đừng nhạo tôi. Tôi sắp sửa chết đây, làm sao có chuyện đó? Tôi không tin. Tôi thật sự không thể tin. Không phải vậy. Bất cứ ai cũng có thể kư tên của ông ấy, ‘Abraham Lincoln.’

31     Người bạn nói, “Nhưng đây là chữ kư của Tổng thống mà.” Nói, “Anh được tha.”

32     Anh ta quay lưng lại bỏ đi. Người lính đó đă bị xử bắn.

33     Thế th́ ở đây là một lệnh phóng thích của Abraham Lincoln, Tổng thống nước Mỹ, phóng thích người này, tuy nhiên họ đă bắn anh ta. V́ thế nó được xử ở Ṭa án Liên bang, và đây là quyết định, “Một lệnh tha không phải là lệnh tha trừ phi nó được chấp nhận như một lệnh tha.”

34     Vậy tối nay điều tôi đọc, mà Chúa ban cho chúng ta mọi sự, và Ngài ban cho chúng ta sự tha thứ cho những ai muốn tin nhận Lời Đức Chúa Trời như sự tha thứ. Nhưng nó chỉ đúng như chúng ta đọc, nó không có nghĩa rằng bạn được tha. Nó có nghĩa rằng bạn phải tin nhận nó như sự tha thứ của ḿnh, mà Đức Chúa Trời đă ban Con Ngài để chết thay cho bạn, và rồi nó là sự tha thứ.

35     Được khỏi tội, là điều chúng ta mong ước được đặt để trên điều này. Một sự tha thứ từ Đức Chúa Trời là sự phóng thích khỏi tội. Không phải sự quay lại bởi sự dạy dỗ tâm lư của loại nào đó để có thể trong cách nào đó cho bạn một cảm giác ngắn ngủi mà bạn đă làm là đúng, bằng sự gia nhập Giáo hội, hay nhận lấy giáo điều nào đó. Nhưng đó là một sự phóng thích khỏi tội, bằng quyền năng của đồi Gô-gô-tha. Điều ǵ đó đă phóng thích bạn. Không có c̣n tội lỗi nữa. Kinh thánh dạy, tôi tin là ở trong sách Rô-ma chương 5:1, “Cho nên hiện nay chẳng c̣n có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Jêsus Christ; Là những kẻ không bước đi theo xác thịt, nhưng bước đi theo Thánh Linh.

36     Vậy th́, một người, khi người ấy được phóng thích khỏi tội lỗi, người nam hay người nữ, không c̣n ham muốn trong ḷng bước đi theo những việc của thế gian nữa. Người được tha thứ nhưng không và trở nên một người mới trong Đức Chúa Jêsus Christ. Và ảnh hưởng của người ấy đặt trên các sự việc ở trên, nơi Đấng Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. Người ấy được phóng thích tự do. Người không phải cần Linh mục nào đó bảo cho người ấy hay Mục sư nào nói cho người biết. Người ấy tự biết rằng ḿnh được tha, bởi v́ người ấy đă tin nhận nó dựa trên những nền tảng Đức Chúa Trời đă ban cho người, qua Đức Chúa Jêsus Christ. Thật là một cảm giác tuyệt vời được thoát khỏi tội lỗi!

37     Tôi được kể, khi Bản Tuyên cáo Giải phóng (the Emancipation of the Proclamation) được kư dành cho những người nô lệ ở miền Nam cách đây nhiều năm, mà thời gian đă định họ được tự do là lúc mặt trời mọc vào một buổi sáng nào đó. Hết thảy họ được ra khỏi đồn điền. Nhiều người trẻ tuổi leo lên đỉnh núi, bởi v́ họ có thể thấy mặt trời lên trước tiên, và rồi những người lớn tuổi hơn, ở dưới đó một chút, rồi đến những phụ nữ và trẻ em ở dưới cùng. Họ đă chờ đợi một thời gian dài trước khi trời sáng. Bởi v́, những cái đai nô lệ, những thử thách khó khăn, đă làm cho đời sống họ đau buồn, và họ ước ao ngày mà họ biết rằng họ được tha thứ. Bản Tuyên ngôn Giải phóng nói, “Vào ngày này, lúc mặt trời mọc, họ được tự do.” Họ ước ao thấy th́ giờ đó khi mặt trời lên, rất lo lắng đến nỗi họ leo lên núi.

38     Ồ, ước ǵ những tội nhân tối nay có thể chỉ lo lắng để biết ḿnh được tha tội. Các bạn được tha thứ chính giây phút mà bạn tin nhận Đức Chúa Jêsus Christ làm Đấng Cứu Rỗi của ḿnh. Lúc ấy bạn được tha thứ.

39     Người ta nói rằng những người trẻ tuổi đă chờ đợi. Ngay khi mặt trời mọc ở phương đông, họ la xuống với những người lớn tuổi hơn, “Chúng ta được tự do!” Những người giả hơn ở dưới la lớn với phụ nữ và trẻ em, “Chúng ta được tự do! Chúng ta được tự do!” Bởi v́ mặt trời đă lên.

40     Ồ, khi con người đă bán tháo cho tội lỗi, và khi Con Đức Chúa Trời sống lại từ mồ mả sáng hôm ấy, v́ sự xưng công b́nh của chúng ta, tôi nghĩ thật nên la lớn khắp các dân, “Chúng ta được tự do khỏi tội lỗi và sự hổ thẹn, được tha thứ nhưng không bởi sự kết ước ở đồi Gô-gô-tha.” Không có việc nào lớn hơn có thể được ban cho nhân loại.

41     Khi con người phạm tội trong vườn Ê-đen, con người vượt qua sự ngăn cách lớn, tự phân rẽ khỏi Đấng Đời đời. Con người lúc đó đă có sự Đời đời với Đức Chúa Trời. Con người lúc ấy không có bệnh tật, đau buồn, hay sự chết. Con người không phải tạo nên để chết. Địa ngục không được làm ra để dành cho con người. Địa ngục được tạo ra cho Ma quỉ và các sứ của nó, mà không dành cho nhân loại. Bởi v́, họ được tạo nên trên trái đất là các con trai và con gái của Đức Chúa Trời. Nhưng khi con người phạm tội và băng qua vành đai giới hạn giữa điều thiện và điều ác, người ấy tự phân cách khỏi Đức Chúa Trời, tự ĺa khỏi không có cách nào trở về. Người ấy hoàn toàn hư mất. Người ấy không thể trở lại, bởi v́ đă phạm tội.

42     Nhưng Đức Chúa Trời giàu ḷng thương xót, nhận một người thay thế. Bởi v́ Ngài đă Phán, “Ngày nào ngươi ăn trái đó, ngày ấy ngươi chết.” Sự công bằng và sự thánh khiết của Ngài buộc nó phải chết, bởi v́ nó là Lời Ngài. Ngài phải giữ Lời Ngài, để là Đức Chúa Trời.

43     C̣n bây giờ, t́nh yêu thương mà Ngài có dành cho nhân loại, tuy nhiên phải thấy họ phân cách khỏi Ngài, và sự tương giao mà Ngài đă có với con cái Ngài trong vườn Ê-đen, trong t́nh trạng tan nát cơi ḷng mà Ngài phải ở trong suốt thời gian đó, bởi v́ Lời Ngài Phán, “Ngày nào ngươi ăn trái ấy, ngày đó ngươi chết.”

44     Thế th́, chúng ta có dựa trên điều này, bất cứ điều ǵ Đức Chúa Trời Phán là thật. Nó phải ứng nghiệm. Đức Chúa Trời không thể lấy lại Lời Ngài, đấy, bởi vi Ngài là vô hạn, và Ngài là Đời đời. Quyết định trước tiên của Ngài là quyết định mọi lúc. Ngài không lấy lại bởi v́ Ngài biết nhiều hơn về điều đó. Ngài bắt đầu là vô hạn. Do đó, khi Đức Chúa Trời nói điều ǵ, nó hoàn toàn cách ấy. Nó không bao giờ thay đổi, bởi v́ nó là quyết định hoàn hảo.

45     Thế th́ cách Đức Chúa Trời hành động dựa trên những chủ thể mà tin nhận quyết định Ngài, nó sẽ hành động măi măi dựa trên mọi đề tài và tin nhận quyết định của Ngài cách ấy. Cho nên, nếu Ngài làm một con đường cho con người để được cứu, con đường đầu tiên Ngài đă làm từng tồn tại cùng cách ấy. Nếu Đức Chúa Trời đă Hứa chữa lành cho người đau, dựa trên đức tin để tin điều đó, nó vẫn c̣n cách ấy. Ngài không thể lấy lại được. Hiểu không? Ngài phải giữ nguyên cách ấy.

46     Đức Chúa Trời đă tiếp nhận người thay thế cho con người trong vườn Ê-đen, và đó là con đường của một của lễ bằng huyết. Huyết phải trả giá. Và măi măi là cách ấy. Không bao giờ có cách nào khác, hay bất cứ điều ǵ khác đă từng thay thế cho điều đó. Đó là Huyết. Cách duy nhất mà Đức Chúa Trời nhận con cái Ngài trở lại, là bởi sự thay thế bằng huyết này. Không có giá nào khác có thể trả được. Không có điều ǵ khác sẽ được thực hiện. Quyết định đầu tiên là luôn luôn hoàn hảo, và đó là Đời đời. Chúng ta biết rằng điều đó có thực, bởi v́ Đức Chúa Trời không thể nói dối, và Ngài không thể rút lại Lời Ngài. Từ lúc ấy, đó là con đường duy nhất và nơi duy nhất của sự thông công với con người. Vậy th́, chủ đề...

47     Từ “chết” có nghĩa là “sự phân cách.” Khi chúng ta chết cách này, điều đó không có nghĩa... Cái chết vật lư của chúng ta không có nghĩa là chúng ta chết. Chúa Jêsus Phán, “Kẻ nào tin Ta, dù đă chết, sẽ sống. C̣n ai sống mà tin Ta sẽ không bao giờ chết.” Bây giờ, sự chết đó, đang nói ở đó, là “sự phân cách” khỏi sự Hiện diện của Đức Chúa Trời. Nhưng cái chết thuộc thể mà chúng ta phải trải qua ở đây, nó không phải là sự chết. Chúng ta vẫn ở trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúng ta di chuyển từ nơi này đến một nơi gần hơn với Ngài, ở trong sự Hiện diện của Ngài. Không phải là cái chết mà chúng ta gọi là “sự chết,” điều mà chúng ta gọi ở đây.

48     Nên nhớ, Ngài Phán với cô con gái của Giai-ru đă chết, “Nó không chết, nhưng ngủ.”

49     Họ đă cười và nhạo báng Ngài, nhưng Ngài biết nó đă chết. Đó là ngôn ngữ của họ, “Nó đă chết.”

50     Nhưng Chúa Jêsus Phán, “Nó ngủ.” Và Ngài đi đánh thức nó dậy, và nó đă trở lại với sự sống.

51     Vậy th́, từ A-đam cho tới bây giờ, con người đă cố gắng làm sự thay thế của chính ḿnh. Họ đă cố gắng hết sức để làm điều ǵ đó tốt hơn một chút điều Đức Chúa Trời đă làm lúc ấy. Đó là bản tính tự nhiên trong con người. Con người luôn cố làm điều ǵ đó tốt hơn, làm một cách khác biệt. Con người muốn đưa vào những ư tưởng riêng của ḿnh vào trong kế hoạch của Đức Chúa Trời. Đó là lư do tại sao chúng ta đứng phân cách tối nay, những Cơ-đốc nhân thế giới, bởi những rào cản, bởi những rào cản Giáo phái. Chúng ta... Có điều này bởi v́ con người ấy đă đưa ư riêng của ḿnh vào trong kế hoạch của Đức Chúa Trời. Từ A-đam cho tới bây giờ, như tôi đă nói, đă xảy ra cách ấy.

52     A-đam bộc lộ suy nghĩ của con người, trong vườn Ê-đen, khi ông tự làm cho ḿnh cái khố bằng lá vả để đối diện với Đức Chúa Trời. Nó là cái ǵ đó tự ông đă làm. Và từ những chiếc lá vả này, ông đă cố có được học vấn, những cái tháp, thành phố, những h́nh tượng, nền văn minh, Giáo phái. Nhưng vẫn như cũ. Đức Chúa Trời chỉ chấp nhận chủ thể của Ngài dưới ḍng Huyết. Chỉ thế thôi.

53     Học vấn đă hoàn toàn thất bại. Chúng ta càng có học vấn nhiều, chúng ta cáng trở nên xa cách nhau hơn. Giáo phái đă hoàn toàn thất bại. Chúng ta kéo ra những hàng rào và thanh chắn, và mỗi Giáo phái cố gắng làm cho Giáo phái ḿnh cao hơn Giáo phái khác, và nó phá vỡ sự thông công. Nền văn minh chỉ mang lại sự hỗn loạn. Những thành phố, những cái tháp, và bất cứ cái ǵ đi nữa, tất cả đều thất bại. Kế hoạch của Đức Chúa Trời vẫn y như cũ: Dưới Ḍng Huyết. Huyết này phải là Huyết phô bày ra. Trong vườn...

54     Trở lại trong thời gian đó về dân Y-sơ-ra-ên, khi Y-sơ-ra-ên phải giết chiên con và bôi huyết trên mày cửa và trên cột cửa ra vào, Đức Chúa Trời đ̣i hỏi điều đó. Dấu hiệu ấy phải ở đó, cho dù ở vị trí khác. Con người có thể tỏ cho thấy họ là những người Y-sơ-ra-ên đă chịu phép cắt b́. Họ có thể xưng nhận điều đó, “Chúng ta tin mọi Lời mà Đức Giê-hô-va Phán.” Nhưng điều đó không trục xuất được nó. Họ phải trưng bày dấu hiệu. Huyết phải được tỏ ra.

55     Đó là cách nó xảy ra tối nay. Tôi tin rằng mọi Cơ-đốc nhân phải bày ra Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ đă làm sạch họ khỏi các việc thuộc về thế gian.

56     Trong thời gian đó, dấu hiệu phải ở trên cửa. Nó phải ở đó, bất chấp nhà ấy ngoan đạo thế nào, dân sự tin kính thế nào, họ giáo dục con cái tốt thế nào, họ dự nhóm ở Nhà thờ tốt ra sao, họ phô bày tốt mọi sự mà Đức Chúa Trời đă Phán thế nào. Vào giờ cuối cùng ấy, nó vẫn tỏ cho thấy giữa sự chết và sự sống, huyết phải được bày ra. Huyết tỏ cho thấy một Đấng thay thế vô tội đă thế chỗ của người thờ phượng. Hóa chất của huyết, tự huyết màu đỏ, là một dấu hiệu trên cửa rằng nhà này an toàn, dưới ḍng huyết đó. Vậy th́, đó là h́nh bóng.

57     Bây giờ, trong những Ngày Sau rốt, chúng ta sắp trở lại với giờ Đức Chúa Trời giải phóng Hội thánh Ngài. Tôi tin điều đó. Chắc chắn như huyết đó phải được tưởng nhớ, dấu hiệu cũng phải được tưởng nhớ như vậy. Điều đó cần có ngày nay. V́ hiện giờ, họ không thể lấy hóa chất của Huyết Chúa Jêsus và đặt nó trên cửa của mọi ḷng.

58     Nhưng anh em thấy, lúc đó, một con vật chết, là chiên con. Tỏ cho thấy rằng chiên con đă chết, huyết được bôi trên cửa. V́ thế sự sống mà đă ở trong chiên con không thể ở trên người thờ phượng, bởi v́ con vật không có linh hồn. V́ thế sự sống đă có trong con vật ấy không thể đến trên người thờ phượng.

59     Nhưng ngày hôm nay, khi Huyết của chính Con Đức Chúa Trời đă tuôn chảy ở đồi Sọ để cho chúng ta được tha thứ và buông tha, sự sống mà đă ở trong Huyết đó là chính Đức Chúa Trời. Đức Thánh Linh trở lại trên Hội thánh Ngài, trên người tin Ngài, và nó là dấu hiệu trong những ngày Sau rốt này, rằng Ngài sẽ vượt qua người nam hay người nữ nào tin nhận sự chết của Đức Chúa Jêsus Christ như sự thay thế cho họ. Đức Thánh Linh làm chứng.

60     Quí vị có thể nói, “Tôi tin nhận Điều đó.” Và các bạn vẫn sống trong thế gian, và các bạn vẫn sống giống như thế gian, th́ không có chứng cớ rằng Sự sống đó đă dành cho bạn, cho tới khi chứng cớ của Đức Thánh Linh đập vào đời sống bạn.

61     Có sự đ̣i hỏi của Đức Chúa Trời, mà mỗi người nam hay nữ phải có, chứng cớ đó như một dấu hiệu trong những ngày Sau rốt này. “Khi Ta thấy Huyết.”

62     Chúa Jêsus Phán, “Quả thật, quả thật, Ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, th́ không được vào Nước Đức Chúa Trời.”

       Cho nên đó là chương tŕnh của Đức Chúa Trời mọi lúc, Huyết. Chính là Huyết trong Cựu ước. Chính là Huyết trong Tân ước.

63     Trong Cựu ước là hóa chất, là một h́nh bóng của sự sống phải đến. Nó tỏ cho thấy rằng đă có một sự thay thế, nhưng kẻ thờ phượng đi ra với ư thức phạm tội giống như người ấy đă có khi đi vào và dâng chiên con của ḿnh.

64     Nhưng cách này, “Nếu được, th́ những kẻ thờ phượng đă một lần được sạch rồi, lương tâm họ không n biết tội nữa,”việc ấy đă chết, qua đi, và các bạn đă thay đổi từ sự chết đến với Sự sống. Và anh chị em sống động trở lại trong Đức Chúa Jêsus Christvới Sự sống Đời đời, Đức Thánh Linh yên nghỉ bên trong anh chị em, sanh ra Sự sống của Đức Chúa Jêsus Christ trở lại. V́ Kinh thánh nói, trong Hê-bơ-rơ 13:8, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”

65     Đức Chúa Trời đang chờ đợi th́ giờ để gặp Hội thánh Ngài đến với địa vị đó, bất kể Giáo phái, bất chấp về tín điều, hay bất kể thứ ǵ, mà Hội thánh hoàn toàn của Ngài sẽ đến với địa vị họ đang bày tỏ dấu hiệu của sự chết của Đức Chúa Jêsus Christ.

66     Chúa Jêsus Phán, “C̣n ít lâu, thế gian chẳng thấy Ta nữa, nhưng các ngươi sẽ thấy Ta; V́ Ta sống, th́ các ngươi cũng sẽ sống. Ta sẽ ở cùng các ngươi, ở ngay trong các ngươi cho đến tận thế.” Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.

67     Tôi thấy giữa những Cơ-đốc nhân đôi khi họ tuyên bố là những người nam, người nữ thánh đồ của Đức Chúa Trời. Họ hổ thẹn về một lời làm chứng. Họ xấu hổ nói, “A-men!” Họ hổ thẹn hát bài hát về Si-ôn. Họ hổ thẹn ở mọi nơi. Tôi thích đến giữa những người không hổ thẹn về Phúc âm của Đức Chúa Jêsus Christ. Dù Phúc âm dường như dị giáo, tuy nhiên họ không hổ thẹn. Điều ǵ đó đă xảy ra, và Nó có ư nghĩa hơn sự sống với họ.Nó là sự sống. Nó là Sự sống Đời đời bởi v́ họ đă tin nhận sự thay thế của Đức Chúa Trời.

68     Tôi thích loại bài hát này. Khi tôi trở lại đó cầu nguyện cho một số người, cách đây không lâu, được mang đến. Và đây không phải là Buổi nhóm cầu nguyện chữa lành; Chỉ giảng. Tôi đă ở đó. Tôi nghe những bài hát ấy, tiếng vỗ tay của họ. Chúng tôi tự hỏi... Thậm chí tôi đă thấy một số người của họ, chạy lên chạy xuống sàn nhà, cái mà họ gọi là “nhảy trong Thánh Linh.”

69     Lần đầu tiên, tôi là người phê b́nh về điều đó, khi tôi thấy những người Ngũ Tuần nhảy múa trong Thánh Linh. Tôi nghĩ, “Đây là ǵ? Chắc là một đám người hành động bậy bạ.” Sau đó tôi đọc trong Kinh thánh, và thấy điều đó, khi nhảy múa trong Thánh Linh. Ma quỉ bắt chước điều đó và làm thành nhạc kích động rock-and-roll, nhưng sự nhảy múa chân chính đến từ Đức Chúa Trời. Điều đó chính xác. Và luôn luôn, một điệu nhảy là sự chiến thắng.

70     Khi Đa-vít giết chết Gô-li-át, và chàng trai lưng gù trông giống như bị rủa sả này kéo cái đầu của tên khổng lồ vào thành phố, dân chúng gặp ông nhảy múa. Họ đă chiến thắng. Khi Môi-se vượt qua Biển Đỏ, bằng quyền năng của Đức Chúa Trời, và đem dân Y-sơ-ra-ên qua phía bên kia, Mi-ri-am chụp lấy cái trống cơm, và tất cả con gái Y-sơ-ra-ên đi theo nàng, đánh trống cơm và nhảy múa trong Thánh Linh. Nếu đó không phải là Buổi nhóm Ngũ Tuần điển h́nh thuở xưa, th́ tôi chưa hề thấy Buổi nhóm nào như thế trong đời. Nan đề với tôi là, tôi không có đủ chiến thắng. Nhưng khi cuối cùng anh chị em có chiến thắng đó, và dấu hiệu của Huyết Đức Chúa Jêsus Christ đến trên anh chị em.

71     Tôi c̣n nhớ Đa-vít, nhà Thi thiên vĩ đại của Kinh thánh. Khi ông đă làm điều ǵ, điều vĩ đại này, ông được Sau-lơ ban cho con gái của Sau-lơ. Nàng là loại người nghi thức, tự xưng, tự cho ḿnh là người tin. Ḥm Giao ước, là sự Hiện diện có thể thấy được của Đức Chúa Trời, Trụ Lửa ở trên Ḥm Giao ước này, đă ở cách xa khỏi nhà Đức Chúa Trời trong một thời gian dài. Người Phi-li-tin đă vào và đem đi ra khỏi sự cai trị của Sau-lơ. Ngày nọ, khi Đa-vít thấy Ḥm Giao ước trở về với nhà Đức Chúa Trời, Đa-vít chạy ra trước Ḥm Giao ước, và nhảy múa trước mặt Chúa, hát ngợi khen Đức Chúa Trời. Con gái Sau-lơ dường như rất ngượng về hành động của Đa-vít, người chồng trẻ tuổi đẹp trai của nàng đă ở trần và hành động bậy bạ trước mặt nàng là con gái vua. Đa-vít nói, rất nhiều, “Nếu nàng không thích, hăy xem điều này một lát.” Và Đa-vít lại nhảy múa chung quanh Ḥm Giao ước, nhảy múa trong Thánh Linh. C̣n nàng th́ lấy làm ngượng. Đức Chúa Trời đă rủa người đàn bà đó bằng một lời nguyền.

72     Ồ, sự chiến thắng qua Huyết Đức Chúa Jêsus Christ, dấu hiệu của sự sống lại của Đấng Christ, sự sống của Ngài sống trong Hội thánh Ngài. Không có con đường tương giao nào khác, ngoài dưới Ḍng Huyết đó. Những Giáo phái của chúng ta sẽ phân rẽ chúng ta, và người ta nói, “Điều đó vô lư.” Người ta nói này, điều kia, hay điều nọ.

73     Ngũ Tuần là mẫu mực của chúng ta. Không ai sẽ phải nói ngoài những ǵ... hay là những ǵ mà Hội thánh được khai sanh vào Ngày Lễ Ngũ tuần. Cũng Thánh Linh ấy đă giáng trên họ ngày đó, mọi lúc không sai trong Kinh thánh, khi Đức Thánh Linh giáng trên họ, họ hành động cách giống như vậy.

74     Cho phép tôi nói điều này, trong xứ ngoại giáo mà tôi được đặc ân đi lại và thấy các thổ dân địa phương của các quần đảo và trong người Hottentot, thấy họ đứng ở nơi anh em phải nói qua người thông dịch, chưa bao giờ nghe Danh Đức Chúa Jêsus Christ trong đời sống họ. Nhưng nói cho họ biết về Chúa, rồi mời họ giơ tay lên tin nhận Đức Chúa Trời, họ làm giống như anh chị em làm ngay ở đây khi anh chị em nhận lănh Đức Thánh Linh. Tỏ cho thấy đó là sự việc chung. Đó là quyền năng của Đức Chúa Trời Toàn năng,biểu hiển về dấu hiệu của Ngài trên dân sự Ngài, cho dù họ da đỏ, da đen, da trắng, hay có thể là ǵ đi nữa. Đó là nơi duy nhất mà sự thông công được ban cho.

75     Nim-rốt đă xây một cái tháp, và Nê-bu-cát-nết-sa xây một thành phố, vân vân. Họ tiếp tục xây dựng cho tới các nhà khoa học cùng mọi thứ, nhưng vẫn tồn tại đó là Huyết, mà Đức Chúa Trời đă quyết định nó sẽ là vật thay thế vô tội, sẽ phải thay thế cho con người phạm tội để được tha thứ, và điều đó vẫn y nguyên tối nay, không bao giờ thay đổi.

76     Gióp sống bằng điều đó. Gióp, sách xưa nhất trong Kinh thánh. Mặc dù mọi thứ đă xảy ra với con người ấy, tuy nhiên ông đứng vững bởi v́ ông biết ḿnh đă đáp ứng sự đ̣i hỏi của Đức Giê-hô-va. Ông biết bó đúng. Áp-ra-ham, cũng một thể ấy; Nhiều người nữa. Y-sơ-ra-ên đă... Có một nơi duy nhất mà Y-sơ-ra-ên có thể có sự thông công, đó là dưới sự đổ huyết. “Dân Giu-đa lại nói rằng nơi đáng thờ lạy là tại thành Giê-ru-sa-lem.” Cho đến khi có một của lễ, th́ không có sự thờ phượng. Và của lễ là huyết.

77     Ngày hôm nay, ngày nay, cho đến bây giờ đất nước dường như có sự giáo dục đầy đủ, và văn hóa cao, cùng mọi sự nghiên cứu khoa học của chúng ta phân chia nguyên tử (to split an atom), và bất cứ điều ǵ xảy ra, bắn hỏa tiễn lên mặt trăng, hay phóng lên một vệ tinh nhân tạo, hoặc có thể là bất cứ cái ǵ. Mọi sự nghiên cứu khoa học của chúng ta, mọi Giáo phái chúng ta, mọi nền giáo dục của chúng ta, tất cả những trường học của chúng ta, chỉ khiến chúng ta xa cách Đức Chúa Trời hơn lúc ban đầu.

78     Điều nó lấy đi là một tấm ḷng đầu phục đối với quyền năng của Đức Chúa Trời Toàn năng bởi ư Ngài, và Đức Thánh Linh sẽ đến như một dấu hiệu trên người đó. “Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy.” Nó vẫn không thay đổi. Đấng Christ Phán vậy. “Hăy đi khắp thế gian, giảng Tin lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-têm, sẽ được rỗi; Nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán phạt. Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy.” Nó là sự bày tỏ của Đức Thánh Linh, mà Đức Chúa Trời tiếp nhận người thờ phượng, v́ Thánh Linh và Sự sống đó đă ở trong Đấng Christ đến trên người thờ phượng.

79     Anh em có thể tưởng tượng người Do-thái ngày xưa, dưới ḍng huyết đổ không? Người ấy trên đường đi đến. Đó là ngày chuộc tội. Người ấy sẽ dâng một của lễ. Người ấy có một con ḅ đực tốt béo. Đó là điều Đức Giê-hô-va muốn có. Hay có lẽ chúng ta sẽ nói người đó có một chiên con béo tốt. Nó sẽ được Thầy tế lễ xem qua coi thử có t́ vít không.

80     Rối người ấy đi tới chỗ thờ phượng. Người ấy nhận ḿnh là tội nhân, đă làm việc sai trái. Bấy giờ, anh ta đặt tay trên của lễ này. Bởi sự đặt tay trên của lễ ấy, người đó tự xác nhận với của lễ. Sau đó nó bị cắt cổ, hay sự sống của nó bị lấy đi; Bàn tay của anh ta đặt trên nó, và sự sống nó bị lất đi, người đó cảm thấy sự đau đớn khi con vật sắp chết, và huyết văng ra trên tay anh ta. Anh ta nhận biết rằng con vật ấy đă chết thế chỗ của ḿnh. Tại đó người ấy trở về, được xưng công b́nh, bởi v́ anh ta đă làm đúng điều Đức Giê-hô-va muốn anh làm.

81     Cũng một thể ấy với những Cơ-đốc nhân ngày nay. Không phải là kư vào một thẻ, mà anh chị em sẽ đi học trường Chúa nhật rất nhiều ngày hay rất nhiều Chúa nhật trong một năm. Không phải thề rằng anh em sẽ không uống rượu nữa trong 6 tháng. Không phải thế. Chính là việc đặt tay trên Của lễ hi sinh đă sắm sẵn của Đức Chúa Trời, sự tha thứ của Ngài, cái đầu của Đức Chúa Jêsus Christ, và cảm thấy nước mắt của xác thịt tại đồi Gô-gô-tha. Và rồi tự nhận dạng ḿnh với Ngài bằng phép báp-têm, mà khi Ngài chết và đă sống lại, anh em cũng được chôn trong Danh Ngài, sống lại với sự sống mới, bước đi như một người mới trong Đấng Christ, khi anh chị em làm điều đó với sự chân thành.

82     Làm xong điều Đức Giê-hô-va Phán bảo này, vậy là anh ta cảm thấy được xưng công b́nh. Bấy giờ, người Do-thái có thể được xưng công b́nh bởi v́ ḿnh đă làm những ǵ Đức Giê-hô-va bảo làm. Cuối cùng... Điều đó đúng. Đức Giê-hô-va đă làm điều đó, và đó là những ǵ Ngài đ̣i hỏi. Nhưng cuối cùng, điều đó trở nên một truyền thống gia đ́nh. Nó trở nên ngày đền tội và có lẽ người Do-thái đă làm điều sai. Người ấy nói, “Tôi tin đó là ngày đền tội. Tốt hơn là tôi nên mang con chiên xuống.” Xem đấy, nó trở nên một truyền thống gia đ́nh. Họ không hành động với sự chân thành. Họ chỉ làm điều đó bởi v́ các gia đ́nh đă làm thế. “Đó chỉ là việc chúng ta nên làm. Mọi gia đ́nh làm thế, chúng ta cũng sẽ làm thế.”

83     Điều đó hoàn toàn chính xác điều Cơ-đốc giáo chúng ta đă có. Hoàn toàn chính xác chỗ mà các phong trào Ngũ Tuần chúng ta đang tiến đến. Nó là một truyền thống gia đ́nh. Hiểu không? Chúng ta không -- chúng ta không tự xác nhận với Của lễ của chúng ta, rằng chúng ta chết với Của lễ của chúng ta. Chúng ta... Chúng ta nói, “Ồ, chúng ta là những Cơ-đốc nhân bởi v́ tôi đi và gia nhập Giáo hội.” Gia nhập một Giáo hội th́ tốt. Nhưng cho tới khi anh chị em đặt tay trên Ngài,và anh chị em và Ngài trở nên Một, cho tới khi Thánh Linh của Đấng Christ trở nên ở trong anh chị em, và anh chị em ở trong Đấng Christ, cho tới khi anh chị em sẽ trở nên một con trai hay con gái của Đức Chúa Trời, không c̣n có dường như là sự chân thành mà họ nên có. Nó trở nên một lễ nghi. Cũng giống như hiện có bây giờ, đó là một lễ nghi dành cho những người trở nên một tín đồ Đấng Christ.

84     Cách đây không lâu ở đây tôi đă hỏi một phụ nữ trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành, “Chị là Cơ-đốc nhân à?”

85     Chị ấy đáp, “Ồ, tôi là người Mỹ, tôi nói cho anh biết.” Vậy th́, giống như điều đó không có điều ǵ liên quan tới nó.

86     Một người Mỹ, thật là tuyệt để là một người Mỹ, nhưng điều đó không có nghĩa anh chị em là một Cơ-đốc nhân. Anh chị em phải được sanh lại.

       Tôi hỏi một phụ nữ khác, “Chị là Cơ-đốc nhân à?”

87     Thế nào, chị ta rất lấy làm khó chịu, và nói, “Tôi nói cho anh biết, tôi đốt một cây nến mỗi đêm.” Giống như có liên quan ǵ với việc đó.

88     Anh chị em phải được nhận dạng với Đấng Christ, và Sự sống Ngài đang sống trong anh chị em. Đó là khi anh chị em được nhận dạng với Đấng Christ, là khi Đấng Christ sống trong anh chị em. Nó không phải là một lễ nghi. Nó không phải thuộc về Giáo hội. Điều đó tốt thôi, nhưng anh chị em hiểu sự chân thành đích thực.

89     Khi chúng ta đến với những Buổi nhóm Chữa lành, nếu anh chị em để ư về sự phân biệt [Chúa Thánh Linh cho Anh Branham nhận biết và nói ra đúng y ‘tên tuổi, chỗ ở và bệnh t́nh’ của từng người đến bên ṭa giảng xin cầu nguyện trị bệnh cho họ. - Bt] trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành, luôn luôn là, “Hăy nói những người ấy ăn năn.” Hiểu không? Thế đấy, cho tới khi những lời cầu nguyện của chúng ta đă trở nên truyền thống. Chúng ta qú gối xuống mỗi đêm và nói, “Chúa ơi, xin ban phước cho Anh A chị B, và ông C bà D, và làm điều này. Xin giúp John làm tất cả điều này.”Anh chị em làm cho Đức Chúa Trời thành vật cầu may (mascot), nếu không th́ biến Ngài hầu như thành chú bé chạy việc vặt nào đó (errand boy). “ Lạy Chúa, xin Ngài làm điều này. Xin Ngài làm điều này. Và xin Ngài làm điều này.” Đó không phải là cách Chúa Jêsus bảo chúng ta cầu nguyện.

90     Ngài Phán phải cầu nguyện như thế này, “Lạy Cha chúng con ở trên Trời, Danh Cha được thánh. Nước Cha được đến. Ư Cha được nên, ở đất như Trời.”

       Nhưng chúng ta cố ra lệnh cho Đức Chúa Trời, làm những việc cho chúng ta.

91     Đó là lư do Hội thánh trở nên nguội lạnh. Đó là lư do sự Phục hưng vĩ đại đă thật sự đập vào xứ sở, đưa hàng triệu người vào trong Hội thánh. Đó là, họ phải có một địa vị, mà họ sử dụng những kinh nghiệm này, và vân vân, như một truyền thống, thay v́ lộ vẻ buồn rầu ngoan đạo, và để cho Đức Thánh Linh làm công việc của chức vụ Ngài trong bạn, và tạo nên trong bạn một đời sống mới, và làm cho bạn ham muốn đi Nhà thờ hầu cho bạn không thể ở ngoài Hội thánh. Thế th́, đó là điều cần có. Không phải là kư những tấm vé, gia nhập, và có cái ǵ đó. Chính là phải có Sự sống của Đấng Christ ở trong bạn, điều đó khiến bạn thật sự ao ước hành động. Có Người nào đó bên trong bạn, thúc đẩy bạn.

92     Như tôi đă nói với một thanh niên ngày hôm qua, trong một buổi tṛ chuyện ngắn ngủi. Tôi nói, “Tôi thường đi qua một con suối nhỏ, khi tôi c̣n là một người gác rừng ở Indiana. Có...”

93     Nó luôn là con suối hạnh phúc nhất tôi từng thấy trong đời. Những con suối lớn ở Indiana, chúng sôi trào lên với ḍng nước mát lạnh trong lành ấy, của nước đá vôi. Ngày nọ tôi ngồi xuống bên con suối, tṛ chuyện với nó, tôi đoán giống như Môi-se đă đến bên bụi gai đang cháy và nói với nó. Tôi nói, “Hỡi suối nhỏ kia, điều chi khiến mi quá hạnh phúc thế, đến nỗi sôi trào lên luôn vậy? Nếu ta đến đây vào mùa đông, ngươi đang sôi trào. Nếu ta đến đây vào mùa xuân, mùa thu, mùa hạ, bất cứ khi nào ngươi cũng sôi sục. Có lẽ ngươi quá sung sướng v́ những con thỏ đến uống nước ngươi chăng?”

94     Vậy nếu nó có thể nói, nó sẽ nói, “Không, không phải thế.”

95     Tôi sẽ nói, “Thế th́, có lẽ bởi v́ những con nai đến uống nước của ngươi.”

       Nó sẽ nói, “Không, không phải thế.”

96     Tôi sẽ nói, “Thế th́, có lẽ đó là v́ thỉnh thoảng ta đến uống nước ngươi.”

97     “Không, không phải thế. Tôi vui mừng hết thảy đều đến uống, nhưng đó không phải là lư do mà tôi sôi sục luôn.”

98     “Thôi được, vậy điều ǵ khiến ngươi sôi sục thế? Điều ǵ làm cho ngươi quá hạnh phúc, luôn tuôn trào lên?”

99     Nếu có thể nói, nó sẽ nói,”Không phải tôi. Chính là điều ǵ đó đằng sau tôi, thúc đẩy tôi.”

100    Đó là cách xảy ra với một Cơ-đốc nhân kinh nghiệm. Không phải là điều ǵ mà anh chị em cố gắng để thực hiện. Chính là điều ǵ đó đằng sau đang làm việc trong anh chị em. Nó là Sự sống Đời đời đang vận hành, phun trào lên. Giống như Ngài đă Phán với người đàn bà bên giếng, “Nước Ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến Sự sống Đời đời.” Nó là điều ǵ bên trong người thờ phượng khi người ấy được nhận dạng với Đấng Christ, bởi v́ người ấy biết Ngài sống động. Nhưng chúng ta không muốn nó trở nên một truyền thống.

101    Khi dân Y-sơ-ra-ên phải đi đến chỗ mà họ đă làm cho những điều răn của Đức Chúa Trời, với những của lễ của họ, đă trở thành một truyền thống, chính là lúc đó đấng Tiên tri đầy quyền năng Ê-sai được Đức Chúa Trời sai đến với họ, với LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY. Dù sao đi nữa, nơi nào đó, Đức Chúa Trời có thể luôn đặt tay trên một người mà người đó không sợ lột trần sự việc mà đúng đắn, ở nơi nào đó, chỗ nào đó. Ê-sai đứng lên, nếu anh em đọc Ê-sai chương 1. Tôi đă chép ra đây. Ê-sai đă bảo họ, “Của lễ của các ngươi mà Đức Giê-hô-va muốn đă trở nên mùi hôi thối trước mũi Ta. Ta khước từ chúng.” Và những mỡ của chiên đực và ḅ đực, vân vân, Đức Chúa Trời chối bỏ chúng, chính việc mà Ngài ra lệnh cho họ làm. Bởi v́ họ làm cho nó thành một nghi thức, thế th́ Đức Chúa Trời chối bỏ nó, bởi v́ họ làm cho nó thành một nghi thức.

102    Chúng ta có thể làm cho Lời Đức Chúa Trời thành ra giống như vậy, đúng, khi chúng ta đến với Lời như một truyền thống, như một nghi thức. Chúng ta phải đến với nó, biết đó là “LỜI CHÚA PHÁN VẬY.” Nếu Đức Chúa Trời đă Hứa điều đó, Ngài sẽ giữ Lời hứa Ngài. Ngài lớn hơn Lời hứa Ngài. Ngài luôn luôn vậy. Như Áp-ra-ham nói, “Ngài có thể thực hiện điều mà Ngài đă Hứa làm.” Ngài luôn có thể làm điều đó, để giữ Lời Ngài.

103    Ê-sai đă bảo họ, tất cả những việc họ đă làm, họ đă làm mà không có sự chân thành. Họ đă làm nó chỉ v́ những người khác đang làm vậy. Bởi v́... cũng làm v́ đó là sự đ̣i hỏi của Đức Giê-hô-va. Mọi gia đ́nh đă làm điều đó, những người mẹ đă làm thế, ông bà họ làm thế. Tại sao họ không thể làm?

104    Chúng ta cũng làm giống như vậy. “Ông nội tôi là tín đồ Trưởng Lăo, vậy tôi là người Trưởng Lăo. Cha tôi là người Báp-tít, vậy tôi là người Báp-tít,” và vân vân.” Cha tôi là người Ngũ Tuần, vậy tôi là người Ngũ Tuần.”

105    Chúng ta tiến đến chỗ nhận biết rằng minh bị phân cách. Chúng ta bị phân cách với Đức Chúa Trời. Chúng ta đến trên nền tảng của Huyết tuôn đổ của Đức Chúa Jêsus Christ. Dưới Huyết ấy, đó là nơi Giám Lư, Báp-tít, Lu-the, Trưởng Lăo, Ngũ Tuần, hết thảy có thể gặp nhau trên những nền tảng chung. Bất chấp truyền thống, hay nghi thức, họ có thể gặp nhau ở đó trên một nền tảng chung, và đó là trên Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ.

106     Cho tới khi Hội thánh trở về với một chỗ, và bỏ đi những nghi thức, trở lại với kế hoạch nguyên thủy của Đức Chúa Trời, mà con người được sanh trong Nước Đức Chúa Trời và không gia nhập vào Hội thánh. Th́ đó là lúc sự tương giao sẽ tể trị mọi nơi. Thánh Linh của Chúa sẽ bao trùm trái đất, giống như nước bao bọc biển,” Khi đến một chỗ mà con người có thể quên đi sự dị biệt của họ và đến với nhau trong sự thông công dưới Huyết.

       Chúng ta không thể đều đến dưới truyền thống Báp-tít, hay truyền thống Trưởng Lăo, hoặc dưới truyền thống Giám Lư, dưới truyền thống Ngũ Tuần. Nhưng hết thảy chúng ta có thể gặp nhau và thông công dưới Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, bởi v́ đó là kế hoạch ban đầu của Đức Chúa Trời. Đúng thế. A-men! Đó là sự tha thứ.

107    Một người Giám Lư có thể nh́n một người Báp-tít và quay đầu đi, và một người Báp-tít có thể nh́n một người Ngũ Tuần, và một người Ngũ Tuần nh́n lại người Báp-tít trên truyền thống của họ. Nhưng khi họ gặp dưới thập tự giá nơi Huyết Đức Chúa Jêsus Christ tẩy sạch mọi người khỏi tội, người ấy là một tạo vật mới trong Đức Chúa Jêsus Christ. Người ấy là một anh em. Cho dù anh ta mang nhăn hiệu ǵ, anh ấy là một anh em. Bởi v́ đó là một nền tảng mà hết thảy chúng ta có thể gặp nhau. Đó chính là đường lối của Đức Chúa Trời làm nó. Điều khác này là những giáo điều do con người dựng nên đưa vào Đây (Kinh thánh ). Nhưng kế hoạch ban đầu của Đức Chúa Trời dành cho sự tha thứ là ở dưới Ḍng Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Đó là kế hoạch của Đức Chúa Trời làm điều đó. Vâng.

108    Những truyền thống trong thời xưa, đấng Tiên tri lớn đă la lên, và ông nói, “Những truyền thống của các ngươi không có quyền năng. Chúng lấy làm gớm ghiếc trước mặt ta. Không có đức tin ở trong đó.”

109    Bây giờ chúng ta hăy tự đặt câu hỏi. Không có điều ǵ giống như thế ngay nay chăng? Chúng ta thật ghét nói điều đó lắm, chúng ta phải đương đầu với những sự kiện ở đâu đó. Có điều ǵ không ổn ở đâu đó.

110    Hội thánh nên ở 1 triệu dặm nữa trên đường Thiên lộ hơn là chỗ hiện nay. Chúa Jêsus đang chờ đợi Hội thánh Ngài sẵn sàng. “Nàng Dâu Ngài tự sửa soạn rồi.” Chúng ta có những tiềm năng. Đức Thánh Linh ở đây. Đức Chúa Trời ở đây, quyền năng chữa lành người đau, quyền năng làm mọi sự mà Đấng Christ đă làm. Tôi thấy điều đó biểu hiện, chính tôi, bởi Đức Thánh Linh. V́ thế những tiềm năng hiện ở đây.

111    Điều Đức Chúa Trời đang chờ đợi chúng ta tránh xa là những truyền thống của chúng ta, và trở lại dưới Huyết của Con Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ, và trở nên Hội thánh của Đức Chúa Trời Hằng sống. Giám Lư, Báp-tít, Lu-the, Trưởng Lăo, bất cứ cái ǵ đi nữa, “Kẻ nào muốn hăy đến và nhận nước Sự sống cách nhưng không.” Tôi tin điều đó với tất cả những ǵ có trong tôi. Chúng ta... Đức Chúa Trời đă ban Đức Thánh Linh xuống để làm điều đó.

112    Nhưng chúng ta, với những nghi thức, không có sự chân thành, là v́ -- chính là v́ truyền thống của chúng ta, và bởi v́ đó là một nghi thức. Chúng ta hành động mà không có ḷng thành thật, không có sự đau buồn về tội lỗi thật sự.

113    Tôi để ư đêm nọ, trong Buổi nhóm lớn nổi tiếng đó của một trong những người anh em vĩ đại nổi tiếng của chúng ta ở California. Tôi để ư Buổi nhóm đó, khi những thiếu niên ấy đi xuống. Tôi ngưỡng mộ người anh em v́ chỗ đứng vĩ đại của anh, bất cứ ai cũng vậy. Nếu địa vị của bạn,thấy chỗ anh ấy đứng trong những ngày Sau rốt này, bạn cũng vậy. Khi tôi để ư những người ấy đi xuống đến với Bàn thờ (đi lên tin nhận Chúa), quyết định, những cô gái miệng nhai kẹo cao-su, các cậu con trai đấm nhau, nhiều người cười, đó không phải là cách đến tin kính đau buồn. Các bạn phải đến dưới sự nhận thức tội lỗi. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta sự Phục hưng Ngũ Tuần điển h́nh thuở xưa sẽ mang tội lỗi đến tận gốc rễ và mang sự nhận thức tội lỗi đến với người nam người nữ.

114    Không phải nói, “Tôi sẽ trở lại với Hội thánh và tôi sẽ làm mới lại sự thông công. Tôi sẽ kư thẻ.” Điều đó tốt thôi, nhưng anh em có thể gia nhập Masons, Odd Fellows và bất cứ thứ ǵ, và có được những kết quả giống như vậy.

115    Nhưng khi bạn đến dưới sự đền tội tha thứ của Đức Chúa Trời về Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, phải là sự chân thành đặt ở đó. Đức Chúa Trời đ̣i hỏi sự chân thành.

116    Nếu Ngài phải trả giá như vậy, ban Con yêu dấu duy nhất của Ngài, làm sao chúng ta lại định đến gần dưới việc cười cợt, gia nhập Hội thánh, quyết định kư thẻ và nhận nó vào Hội thánh, hay có thể là bất cứ thứ ǵ đi nữa? Đó không phải là điều Đức Chúa Trời muốn có. “Kẻ nào gieo giống mà giọt lệ, Sẽ gặt hái cách vui mừng.” Chúng ta cần những người mang bó lúa về.

117    Tôi nghe nhà Truyền bá Phúc âm vĩ đại ấy nói lần nọ, khi tôi dự một trong những buổi điểm tâm của ông, lấy Kinh thánh... Tôi luôn ngưỡng mộ ông. Ông nói, “Đây là tiêu chuẩn. Đó là điều Đức Chúa Trời đ̣i hỏi.” Ông nói, “Tôi sẽ đi vào một thành phố, tôi sẽ có một Buổi nhóm Phục hưng. Tôi sẽ có hay 30 ngàn người quyết định tin nhận Chúa. Tôi trở lại khoảng 4 hay 5 năm, hoặc có lẽ là 2 năm, tôi không thể t́m được 15 hay 20 người. Sứ đồ Phao-lô đi vào một thành phố và ông làm cho một người trở lại đạo. Năm khác ông trở lại, ông t́m thấy 30 hay 40 từ một người đó.” Rồi ông nói, “Chính là những Thầy giảng lười biếng ngồi gác chân lên bàn và không chịu đi thăm họ.”

118    Tôi ngưỡng mộ sự can đảm của ông v́ chửi mắng anh em ḿnh,và những việc dựa trên sự nhận thức tội lỗi. Song tôi muốn hỏi ông một câu, “Thầy giảng bào người ấy trở lại đâu ở đó dưới ảnh hưởng của Phao-lô, khi ở đó không có các Nhà thờ để đi?”

119    Đó là ǵ? Phao-lô lấy đi khỏi anh ta truyền thống, hay việc kư thẻ, để được phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, khi linh hồn anh ta cháy lên cho Đức Chúa Trời. Người ấy phải làm chứng và nói các sự việc. Cả linh hổn ông đang cháy lên với ngọn lửa mà Đức Chúa Trời đặt vào trong đó. Những ǵ chúng ta cần tối nay là một dấu hiệu mà người nam hay người nữ được cứu, xem chừng họ t́m kiếm những linh hồn khác nhanh như có thể được.

120    Ông nói lần nọ mà người phục vụ ở quầy rượu... Một cậu bé đi vào và nói, “Chú phục vụ phải không?”

Người ấy đáp, “Vâng.”

Cậu bé nói, “Bảng hiệu của chú nằm ở dưới.”

121    Người ấy nói, “Ồ, cảm ơn cháu.” Rồi ông bước ra ngoài, c̣n cậu bé đứng 2 tay để phía sau, người phục vụ ngước lên nh́n. Đó là một quán rượu lớn, trên một tấm quảng cáo lớn bằng đồng. Người phục vụ lấy cái tạp dề ra lau sạch. Ông nói, “Cháu à, cháu lầm rồi. Bảng hiệu nằm ở trên.”

122    Cậu bé nói, “Không, thưa ông. Không phải. Cháu muốn nói bảng hiệu tốt nhất của chú.”

       Người ấy nói, “Đó là bảng hiệu tốt nhất tôi có.”

123    Cậu bé nói, “Ồ, không. Nh́n ḱa, đang nằm ở đó.” Ở đó có một người say đang nằm trong rảnh nước. Đó là bảng hiệu ông ta có, thưa quí vị, khi cậu bé thấy một người dưới ảnh hưởng của những ǵ ông ta bán bên trong.

124     Khi chúng ta thấy một người dưới ảnh hưởng của Đức Thánh Linh, cho đến khi đời sống của người ấy bùng cháy với Lửa Ngũ Tuần thuở xưa, đó là dấu hiệu tốt nhất Đức Chúa Trời từng cho người được cứu, khi người ấy hầu việc. Nó sẽ là dấu hiệu tốt nhất. Vậy điều đó sẽ đến như thế nào? Không phải bởi gia nhập Hội thánh, nhưng bởi việc tiếp nhận sự tha thứ của Ngài qua Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng Thay thế vô tội cho bạn.

125    Không phải sự chân thành, không phải sự đau buồn về tội lỗi. Ngài Phán Ngài che mặt Ngài khỏi những nghi thức của họ. Lời cầu nguyện của họ không có quyền năng. Họ cầu nguyện, ồ chắc chắn rồi. Họ đi lên đó và nói lời cầu nguyện. Họ dâng của lễ. Nó trở nên một h́nh thức.

126     Anh chị em biết, trong I Ti-mô-thê chương 3, I Ti-mô-thê chương thứ 3, chúng ta được nói cho biết điều giống như vậy sẽ có trong những ngày Sau rốt không? Kinh thánh nói ở đây, “Hăy biết rằng trong ngày sau rốt, sẽ có những thời kỳ khó khăn. V́ người ta đều tư kỷ, tham tiền, khoe khoang, xấc xược, hay nói xấu, nghịch cha mẹ, bội bạc, không tin kính, vô t́nh, khó ḥa thuận, hay phao vu, không tiết độ, dữ tợn, thù người lành, lường thầy phản bạn, hay nóng giận, lên ḿnh kiêu ngạo, ưa thích sự vui chơi hơn là yêu mến Đức Chúa Trời, bề ngoài giữ điều nhân đức, nhưng chối bỏ quyền phép của nhân đức đó. Những kẻ thể ấy, con hăy lánh xa đi. Trong bọn họ có kẻ lẻn vào các nhà, quyến dụ ḷng những người đàn bà mang tội lỗi, bị bao nhiêu t́nh dục xui khiến; Vẫn học luôn mà không hề thông biết Lẽ thật được.” Nếu Kinh thánh tiên đoán giờ sẽ đến v́ Hội thánh sẽ đi vào truyền thống giống như họ đă có vậy, bởi những nghi thức của họ, ở đây nó lại diễn ra, một tôn giáo truyền thống, không có quyền năng.

127     Người ta nói, “Ồ, họ là những người cộng sản.” Không, không phải.

128    “Có h́nh thức tin kính.” Họ đi Nhà thờ. Họ gia nhập Hội thánh. Họ cố tŕnh diễn dài ḍng, rằng họ đang đi Nhà thờ và các thứ, rồi đi ra sống khác hẳn.

129     Không có lửa trong linh hồn họ. Không có ǵ cả. Họ không quan tâm đến ai khác. “Mọi người khác có thể chết và đi nếu họ muốn. Chúng ta cảm thấy ḿnh được cứu. Hăy để mặc họ đi.” Đó không phải là Cơ-đốc giáo chân chính.

130     Cơ-đốc giáo chân chính là đi t́m những người hư mất, đi kiếm cho được người anh em đó,đi làm điều ǵ đó về việc ấy. Chúng ta có thể đứng khoanh tay với điều đó, thậm chí tuyên bố rằng chúng ta được cứu, mà thấy quí ông quí bà đang chết trong tầm tay không? Và các đường phố,đầy những phụ nữ đi Nhà thờ, mặc quần soóc và tô mặt vẽ mày, đi đi lại lại trên phố, với điếu thuốc lá trên tay, và vẽ khắp mặt mày, trông giống như những con cáo và chó sói, hay cái ǵ đấy. Những người đàn ông đi lên xuống phố, gia nhập Hội thánh, và các thứ giống như thế. Mà gọi đó là Cơ-đốc giáo và giữ sự ḥa b́nh ư?

131    Sứ đồ Phao-lô sẽ làm ǵ nếu ông bước vào Tucson? Vậy thí, tôi nói họ sẽ bắt ông bỏ tù trước buổi. Đúng thế. Tại sao? Linh hồn ông sẽ cháy lên cho Đức Chúa Trời cho đến nỗi ông không thể không làm điều đó. Chắc chắn vậy. Nhưng chúng ta gia nhập Hội thánh. Anh em thấy đó, những truyền thống của chúng ta trở nên mùi hôi thối trước mặt Đức Chúa Trời.

132    Những ǵ chúng ta cần ngày nay là một Tiên tri dấy lên với “LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY” và phơi bày những điều đó tới tận cùng và nói rằng họ trở nên hôi thối. Những Giáo phái của chúng ta đă phát triển. Các Nhà thờ chúng ta to lớn, và chúng đẹp hơn bao giờ hết. Chúng ta có thể tốt hơn nhiều với chiếc chảo thiếc, đứng trên ngơ hẻm với cây ghi-ta trở lại, đánh trống, hay thứ ǵ khác, với Lửa Ngũ tuần chân thật đang cháy lên trong linh hồn chúng ta, hơn là ngồi trong những hàng ghế lớn mà chúng ta đang ngồi ngày nay,mà chết. Thế gian đang chết dưới chân chúng ta. Vâng, thưa quí vị.

133    Đức Chúa Trời có một sự tha thứ, và sự tha thứ đó duy nhất qua Đức Chúa Jêsus Christ; Học vấn, truyền thống, Giáo phái, khoa học, không thứ ǵ sẽ thay thế điều đó được. Nó ở dưới Huyết ấy. Nó ở dưới truyền thống... không phải truyền thống, nhưng dưới Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, đường lối sắm sẵn của Đức Chúa Trời cho tội nhân, đường lối duy nhất mà chúng ta có thể từng gặp.

134    Tôi nói với anh chị em, anh chị em lấy một người Giám Lư, lấy một người Báp-tít, và một người Trưởng Lăo, và để mỗi người đến dưới Huyết ấy, họ là anh em. Không có sự hỗn loạn về họ lúc ấy. Không, thưa quí vị. Họ là anh em. Họ thấy mọi thứ như nhau. Nhưng anh em hăy để cho một người Giám Lư làm ầm ĩ với một người Báp-tít, về cách làm phép báp-têm; Để cho một tín đồ ‘Một Ngôi’ làm ồn với một tín đồ ‘Ba Ngôi’, hay ‘Ba Ngôi’ với ‘Một Ngôi’, và bất kể là ǵ đi nữa, hăy xem sự hỗn loạn và làm om ṣm. Nhưng hăy để cả hai đến dưới chân thập tự giá, và xem điều ǵ xảy ra... [Băng trống - Bt]

Và sẽ có cho tới khi tôi chết.

Rồi trong một bài hát cao quí, êm dịu hơn,

Tôi sẽ hát quyền năng này để cứu,

Khi lưỡi ngọng ngịu, nói chớt đáng thương

Nằm im trong mộ.

135    Tôi đưa ra lời làm chứng tối nay, rằng Huyết Đức Chúa Jêsus Christ làm cho một người Giám Lư, Báp-tít, Lu-the, Trưởng Lăo, bất cứ là ǵ đi nữa, người ấy là anh em của tôi. Vâng, thưa quí vị. Có điều ǵ đó trong người ấy, bởi v́ linh của người đó là một anh em. Người đó không phải là kẻ làm om ṣm và điều ǵ khác. Đó là... Người ấy là một anh em trong Đấng Christ. Người ấy tin mọi Lời đă có trong Kinh thánh.

136    Làm sao Đức Thánh Linh, Đấng đă viết Kinh thánh, lại chối bỏ nó? Làm sao Đức Thánh Linh sống trong một người, nói, “Ồ, điều đó dành cho các môn đồ mà?”

       Chúa Jêsus Phán, “Kẻ nào muốn.”

137    Phi-e-rơ nói, “V́ Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.” Đức Thánh Linh được dành cho bất cứ ai mà Đức Chúa Trời đă gọi.

138    Ở đây Ngài Phán, “Những kẻ Ngài đă định trước, Ngài biết trước.” Ngài đă định sẵn, và họ tin nhận.

139    Chúa Jêsus “Ví bằng Cha, là Đấng sai Ta, không kéo đến, th́ chẳng có ai được đến cùng Ta. Phàm những kẻ Cha cho Ta sẽ đến cùng Ta.”

140    Chúng ta đến trong một cảm xúc giả tạo không? Chúng ta đến để gia nhập Hội thánh không? Chúng ta đến bởi v́ chúng ta không muốn xuống địa ngục không? Hay là, chúng ta đến bởi v́ chúng ta yêu mến Đức Chúa Trời mà, “Đă ban chính con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy sẽ được Sự sống Đời đời”? Chúng ta đến bởi v́ chính là một của lễ yêu thương mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta, để chúng ta có thể phơi bày, bày tỏ nó không?

141    Đức Chúa Trời ghét một tôn giáo bất lực. Tôn giáo của họ không có quyền năng. Vậy Ngài phải làm ǵ ngày nay? Ngài ghét... Mọi lúc, trong Kinh thánh, mà Đức Chúa Trời từng... Bên ngoài, mặt này Kinh thánh, mỗi lần có một sự cải chánh hay sự Phục hưng, Sankey, Finney, Knox, Calvin, bất cứ ai, ở đâu đến, đều có quyền năng bày tỏ. Ở đâu có Đức Chúa Trời, Ngài là Siêu nhiên. Ở đâu Đức Chúa Trời biểu lộ chính Ngài, ở đó phải là siêu nhiên.

142    Hăy nh́n những người Pha-ri-si vào thời đó đă đến với Chúa Jêsus, và họ nói chuyện về sự nhu ḿ và êm dịu. “Ai êm dịu hơn Thầy Tế lễ già kia? Ai lớn hơn Thầy Tế lễ của họ? Ông ấy đến với bạn khi bạn sanh ra. Nếu có sự ồn ào của hàng xóm, người đến giải quyết. Người luôn là người làm cho thuận. Người là một người yêu thương. Anh em biết ông ấy. Người đến với bạn khi bạn gặp bối rối, bạn có thể đến với ông, ông ấy giúp đỡ anh em. Thật là một người tốt ?”

143    Thế th́, nói về Jêsus, người Na-xa-rét này? Thầy Tế lễ này, chúng ta biết cha của người là ai, ông nội của người là ai, ông cố của người là ai. Chúng ta có một trường học ở đây để xác nhận người. Jêsus Na-xa-rét này là ai? Người học ở trường nào? Ngài thuộc tổ chức ǵ? Ngài làm ǵ ngoài việc gây ầm ĩ luôn? Ngài nói ǵ về những Thầy Tế lễ quí phái của các bạn? Chúa Jêsus nói, ‘Nó thuộc về Ma quỉ. Các ngươi là -- các ngươi là... Ma quỉ là cha các ngươi, và các ngươi sẽ làm công việc của nó.’ Các bạn có thể tưởng tượng điều đó không?”

144    Ngài đi lên Đền thờ, nh́n dân chúng cách giận dữ, đá đổ những của lễ mà Đức Giê-hô-va muốn có, và la lớn, “Có Lời chép rằng, ‘Nhà Ta là nhà cầu nguyện,’ mà các ngươi làm cho nó thành ổ trộm cướp.”

145    Ngài sẽ làm ǵ ngày nay nếu Ngài đến những Nhà thờ hiện đại chúng ta? Ở đó sẽ có nhiều cái bàn bị dời đi, sẽ có nhiều dăy ghế ngồi riêng bị quăng đi, v́ Ngài xé nó ra từng mảnh. Đúng. Sẽ có việc giống như vậy. Anh em không thấy chăng, Chúa Jêsus rất dựa vào Kinh thánh. Ngài là Lời. Ngài không phải viết điều ǵ, Ngài là Lời. Ngài là Lời hằng sống. Nhiều người đă không nhận ra điều đó.

146    Ngày nay làm sao một người có thể dựa trên những nguyên tắc của... Chúa Jêsus đă Hứa những dấu hiệu này với cả thế gian, ơn phước này cho cả thế gian, và Đức Thánh Linh giáng xuống giống như đă có lúc ban đầu trên bất cứ ai Đức Chúa Trời sẽ gọi. Làm sao một người có thể tự xưng là Cơ-đốc nhân mà lại chối bỏ Lời ấy, và nói Đức Thánh Linh ở trong người? Đức Thánh Linh sẽ chấm dứt mỗi Lời của Đức Chúa Trời bằng một tiếng “A-men!” Điều đó hoàn toàn chính xác.

147    Ồ, thưa anh em, những hệ thống giáo dục của chúng ta đă kéo chúng ta đi cách xa điều đó. Và những Giáo phái chúng ta đă phân cách chúng ta với nhau và với Đấng Christ. Nhưng cái ǵ? Họ sẽ tiếp tục làm thế. Anh em lấy một sự thay thế, bất cứ cái ǵ khác, nó không là ǵ hơn lại là những chiếc lá vả. Đức Chúa Trời từ chối nó. Nhưng khi Hội thánh đến dưới Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, với dấu hiệu của Thánh Linh ở trên, th́ anh chị em sẽ thấy lại t́nh anh em. Anh chị em sẽ thấy một Hội thánh đầy quyền năng. Anh chị em sẽ thấy điều đó.

148    Đức Chúa Trời ghét một tôn giáo bất lực. Nó phải có quyền năng. Chắc chắn vậy. Nó là một quyền năng để cứu người khỏi tội lỗi. Nó là một quyền năng mà có thể làm những dấu kỳ phép lạ như Đức Chúa Jêsus Christ đă Hứa. Họ tập trung vào Lời của Đức Chúa Trời trở lại đó và tin Nó, và đánh vào mục tiêu. Anh chị em cũng tập trung thể ấy về Lời Đức Chúa Trời; Nó sẽ đánh vào mục tiêu lần nữa. Nó phải thế, bởi v́ Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Đức Chúa Trời không thích một tôn giáo không có quyền năng. Đức Chúa Trời không muốn điều đó. Đức Chúa Trời muốn thi hành. Đức Chúa Trời muốn bày tỏ chính Ngài sống động. Chính những hi vọng chúng ta là sự sống lại. Đúng thế không? Hi vọng của chúng ta là sự sống lại, sự sống lại của Đức Chúa Jêsus Christ.

149    Anh chị em thấy đó, Đức Chúa Trời muốn làm việc trong Hội thánh Ngài. Chúa Jêsus Phán, “Ta sẽ ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế. Những công việc Ta làm các ngươi cũng sẽ làm.” Giăng 14:12, “Kẻ nào tin Ta, cũng sẽ làm việc Ta làm; Lại cũng làm việc lớn [nhiều] hơn nữa, v́ Ta đi về cùng Cha.” Vậy th́, Giáo hội cố chối bỏ điều đó, t́m cách để có nhiều thành viên hơn, được ưa chuộng hơn.

150     Bây giờ tôi muốn hỏi anh chị em đôi điều. Đức Chúa Trời đang cố gắng thực hiện trong Hội thánh Ngài, c̣n Hội thánh đang cố thực hiện bằng giáo điều, và cả hai không thể cùng làm việc với nhau. Anh em phải bỏ đi giáo điều, và để Đấng Christ vào bên trong. Làm sao anh em có thể làm điều đó? Khi Ngài thấy Huyết, khi Huyết được bôi lên với một tấm ḷng chân thành, một bàn tay đặt trên Đức Chúa Jêsus Christ, một tấm ḷng thật sự ở trước Đức Chúa Trời; Xưng nhận sự sai trật của ḿnh và được sanh trong Đức Thánh Linh, rồi các công việc của Đức Chúa Trời sẽ đi theo, như Ngài đă Phán. Đúng thế, Hội thánh muốn thực hiện qua những giáo điều của họ, và thấy bao nhiêu thành viên họ có thể có được. Đức Chúa Trời muốn thi hành qua quyền năng của Huyết, để khiến những Cơ-đốc nhân tái sanh. Điều đó chính xác là sự khác biệt của nó.

151    Để làm, anh chị em phải từ chối. Để làm điều này,anh em phải từ chối Đức Thánh Linh và quyền năng thi hành của Ngài để tiếp nhận một giáo điều. Anh chị em phải thấy Lẽ thật trước khi có thể tin nhận một sự sai lầm, nếu anh chị em định làm một Cơ-đốc nhân. Anh chị em không thể... Anh chị em phải bước qua Lời hứa của Đức Chúa Trời, để làm cho sai lầm. Bởi v́ có ánh chớp đèn đỏ báo hiệu trước luôn mọi lúc, “Đây là Lời.”

152    Anh chị em nói, “Ồ, điều đó dành cho thời đại khác.” Nó dành cho ngày hôm nay, bởi v́ Đấng Christ là Lời. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Phúc âm Giăng 1, “Ban đầu có Lời, Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời là Đức Chúa Trời. Ban đầu Ngài ở cùng Đức Chúa Trời. Và Lời đă trở nên xác thịt ở giữa chúng ta.” Kinh thánh nói, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”Vậy, nếu Đấng Christ là Lời, mọi Lời hứa đều đúng, và nó hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Nó phải là vậy. Nó phải là đức tin được sanh lại để tin điều đó và làm cho nó hoạt động. Anh em không thể thực hiện nó bằng truyền thống. Nó sẽ không có tác dụng. Anh em phải đến với Huyết ấy, thật chắc chắn như bất cứ điều ǵ. Sau khi Y-sơ-ra-ên được bảo...

153    Sau khi Ê-sai nói dân Y-sơ-ra-ên đă làm ô uế sự thay thế ḿnh bằng những truyền thống của họ, ở đó xuất hiện Tiên tri khác. (Trước khi chúng ta kết thúc.) Tiên tri vĩ đại khác xuất hiện, và đó là Giăng Báp-tít. Bấy giờ, ông đă chỉ cho họ đến với một Chiên Con sẽ cất... sẽ không chỉ làm cho dân Y-sơ-ra-ên, nhưng cho tất cả ḍng dơi sa ngă của A-đam. Ông nói có... Đức Chúa Trời sẽ ban cho một Chiên Con. Chiên Con này sẽ dành cho Dân Ngoại, dân Do-thái, và bất cứ ai muốn đến.

154    Điều đó xảy ra không lâu cho tới khi Chiên Con bị đóng đinh vào bàn thờ thập tự giá của Ngài. Huyết Ngài tuôn đổ. Đức Thánh Linh trở lại. Vậy th́, khi con chiên thú vật kia chết, linh con vật không thể trở lại, v́ thế huyết đó chỉ được bôi lên với một dân. Nhưng bây giờ, v́ hết thảy ḍng dơi của A-đam, Chiên Con của Đức Chúa Trời đă bị đổ Huyết, Huyết Ngài, dấu hiệu trở lại trong h́nh thức Đức Thánh Linh, đến trên người thờ phượng. Vậy, đó là điều Đức Chúa Trời muốn có. Đó là những ǵ họ đă làm thời ấy. Đó là những ǵ họ sẽ... họ làm ngày nay.

155    Nếu người nào cảm thấy sức nặng của tội lỗi,và biết rằng ḿnh sai trái, hăy nghe, có sự tha thứ,và sự tha thứ đó là qua Chiên Con của Đức Chúa Trời. Anh chị em tin điều đó chăng? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Chính là qua Chiên Con, qua Huyết Chiên Con.

156    Tôi từng được kể một câu chuyện ngắn. Nó giúp ích tôi rất nhiều. Có một cậu bé bị bắt cóc vào ngày xưa. Tôi cho rằng hết thảy anh chị em đă đọc lịch sử Kinh thánh và biết lịch sử Giáo hội. Trong... tôi tin đó là Foxe... Không, không phải. Đó là Giáo hội nghị các Cha, hay sự sống của Thánh Patrick. Thánh Patrick là... Điều đó thật sự là một cái tên được ban cho ông. Tên ông là Suscat. Và ông đă bị một đám cướp biển bắt cóc, và cho thuê làm một người chăn heo.

157    Câu chuyện này đi với đứa trẻ bị bắt cóc đưa lên tàu, và làm việc cách của ḿnh. Ngày nọ người phụ trách tàu bị đau sắp chết. Ông ta có bộ râu đă bạc, đau rất nặng trên biển, nằm trong buồng nhỏ trên tàu. Ông gọi toàn thể thủy thủ trên tàu lại, và nói, “Các anh có quyển Kinh thánh không?” Nói, “Khi tôi c̣n nhỏ, tôi đă được nuôi dạy bằng Cơ-đốc giáo. Bây giờ, tôi sắp chết. Và, các bạn ơi, tôi không muốn chết như thế này.” Ông nói, “Các anh có Lời của Đức Chúa Trời không? Người nào ở đây có Lời của Đức Chúa Trời?”

158    Cuối cùng, phía sau đám người ấy, một chàng trai trẻ đứng lên nói, “Thưa ông, tôi có một quyển Kinh thánh. Tôi là Cơ-đốc nhân. Tôi mang nó theo.”

159     Ông nói, “Đến đây, cậu bé. Cháu nói có mang theo quyển Kinh thánh à?”

160    Cậu bé đáp, “Vâng. Cha mẹ cháu là Cơ-đốc nhân, và cháu đă dâng đời sống ḿnh cho Đấng Christ khi c̣n ở tuổi thiếu nhi, và cháu mang Lời Ngài đi với cháu bất cứ nơi nào cháu đi. Cháu đặt nó trong ḷng và nó ở trong ngực cháu,”

161    Ông ấy nói, “Hăy đọc cho ta nghe vài câu trong đó trước khi ta chết.”

162    Chàng trai trẻ lật qua Ê-sải câu 5, và đọc câu này, “Nhưng Người đă v́ tội lỗi chúng ta mà bị vết, v́ sự gian ác chúng ta mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Người chịu chúng ta được b́nh an, bởi lằn roi Người chúng ta được lành bịnh.”

163     Khi chàng đọc câu đó,người thủy thủ già nói,”Con có thể đọc tiếp được không?”

Chàng trai trẻ nói, “Cho phép con giải thích ở đây.”

Viên thuyền trưởng già nói, “Được.”

164     Chàng trai nói, “Người mẹ Cơ-đốc của tôi, trước khi tôi bị bắt đi, đă nói... Ông biết không, bà ấy thường đọc câu Kinh thánh đó với tôi rất nhiều lần. Và ông biết bà đọc cách nào không?”

165    Viên thuyền trưởng già nói, “Không. Ta muốn nghe cách người mẹ Cơ-đốc của anh đọc.”

166     “Đây là cách bà ấy đọc, ‘Nhưng Người đă v́ tội lỗi của Willie Pruitt mà bị vết, v́ sự gian ác Willie Pruitt mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Người chịu Willie Pruitt được b́nh an, bởi lằn roi Người Willie Pruitt được lành bịnh.’”

167    Viên thuyền trưởng nói, “Ta thích cách ấy. Ta thích thế. Ồ, ước chi tên ta được đọc vào trong đó. Con có thể làm điều đó không?”

168     Chàng trai nói, “Thưa được ạ. ‘Nhưng Ngài đă v́ tội lỗi John Quartz mà bị vết, v́ sự gian ác John Quartz mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Ngài chịu John Quartz được b́nh an, bởi lằn roi Ngài John Quartz được lành bịnh.”

169     Nước mắt chảy dài xuống râu ông, ông nói, “Lấy áo quần cho ta. Đức Chúa Jêsus Christ đă chữa lành ta. Ta dâng đời sống ḿnh cho Ngài.” Hiểu không?

170     Ồ, thưa các bạn, ước ǵ các bạn thay tên của ḿnh vào đó. Ồ, nếu như tôi có thể đọc tên tôi, “Nhưng Ngài đă v́ tội lỗi William Branham mà bị vết, v́ sự gian ác William Branham mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Ngài chịu William Branham được b́nh an, bởi lằn roi Ngài William Branham được lành bịnh.” Không phải Giáo hội, không phải... giáo điều. Ồ, nếu chúng ta có thể đọc tên ḿnh vào Lời Kinh thánh, và có ư nghĩa thật sự của nó, đó là điều cần làm. Hăy đọc tên ḿnh vào đó, tin nhận, tha thứ, cho khi chúng ta nhận biết rằng Ngài đă v́ tội lỗi chúng ta bị vết, v́ sự gian ác chúng ta mà bị thương.

171    Việc khác nữa, chúng ta thấy trong Hê-bơ-rơ 9:11, sự tha thứ đó sanh ra sự thanh sạch,người thờ phượng không c̣n ư thức về tội lỗi nữa, th́ sẽ làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết. Khi chúng ta thật sự ở dưới Huyết, chúng ta được tẩy sạch khỏi những truyền thống chết. Kinh thánh nói vậy, Hê-bơ-rơ 9, hăy xem, “Làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết.” Thế th́, nếu anh em làm điều đó, quên đi ḿnh là Báp-tít, quên đi ḿnh là Giám Lư, quên đi ḿnh là Ngũ Tuần, bất kể anh em là ai đi nữa, quên đi những truyền thống chết kia và đến với Huyết. Hăy đến với điều đó.

172    Hăy đọc tên anh chị em vào trong câu đó, và làm điều này, rồi đến bàn Tiệc thánh, rồi đến với và t́m thấy ai đúng ai sai, hay sẽ một Tiệc thánh bế mạc hay không, xem thử anh chị em có thể loại trừ anh em ḿnh không. Anh chị em không thể làm điều đó. Có điều ǵ trong anh chị em, sẽ không để anh chị em làm điều ấy. Thật sự có điều ǵ đó, anh chị em biết đấy. Tên anh chị em được đọc giữa những hàng chữ kia và anh chị em không thể làm điều đó. Nó thanh tẩy anh chị em. Nó làm sạch anh chị em.

173    Hăy nhớ Ngài khi chúng ta qú nơi chân thập tự, hăy để cho người ấy là Linh mục Công giáo, Trưởng Lăo, có thể là cái ǵ đi nữa. Hăy để người đó đến khi người ấy đọc tên ḿnh trong đó, “Ngài đă v́ tội lỗi của Thầy Tế lễ này bị vết. Bởi sự gian ác người Giám Lư này, Báp-tít này, Ngũ Tuần này mà bị thương.” Cho điều ǵ? Cho tôi, cho bạn hay bất cứ ai. Thế th́ chúng ta tin Điều đó; Không phải những ǵ giáo điều nói. Mà những ǵ Lời nói! Thế th́ chúng ta hăy qú xuống nơi chân thập tự với nhau. Chúng ta là anh em. Ồ, vâng, những truyền thống, chúng ta làm sạch chính ḿnh khỏi mọi truyền thống chết.

174    Có thể có 40 Trưởng lăo, ở đó có thể là 40 Thầy Tế lễ Thượng phẩm, có thể là những Hồng y giáo chủ, và những Giáo hoàng, mọi thứ khác, ḥ la, “Hăy ra khỏi nơi đó. Đừng làm ô nhiễm chính ḿnh.” Nhưng anh em phải nắm tay với anh em ḿnh, thưa anh em. Có điều ǵ đó chân chính. Anh em có sự tha thứ dưới Sự Đền tội giống như người ấy được tha thứ. Anh em là những người anh em,và điều đó gắn bó hơn là một anh em. Nó là điều ǵ đó về việc ấy, mà kéo anh em đến rất gần với Đức Chúa Trời. Khi anh em được đến gần Đức Chúa Trời, anh em được kéo đến gần nhau.

175Ví có ai nói rằng: Ta yêu Đức Chúa Trời, mà lại ghét anh em ḿnh, th́ là kẻ nói dối; V́ kẻ nào chẳng yêu anh em ḿnh thấy, th́ không thể yêu Đức Chúa Trời ḿnh chẳng thấy được. Lẽ thật quyết không ở trong anh em.”

176    Nhưng khi chúng ta đến một chỗ, nơi mà Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ làm sạch mọi tội chúng ta, th́ chúng ta là anh em. Lúc ấy không có sự dị biệt trong chúng ta. Những nhăn hiệu cũ nhỏ mọn mà chúng ta đính trên ḿnh, không có nghĩa ǵ cả.

177    Tôi c̣n nhớ ở đó, tôi đi qua cánh cổng ngày nọ, và nhắc đến một trong những người anh em đang ngồi ở đấy,nơi tôi thường chăn súc vật. Đi qua đó, một người chăn súc vật sẽ đánh dấu những con vật khi chúng đi qua trong cuộc vây bắt mùa xuân. Người ấy nh́n chăm chú. Không bao giờ... Chúng có nhiều loại nhăn hiệu. Nhưng người ấy sẽ không hề để ư đến nhăn hiệu. Anh ta chỉ t́m nhóm máu (the blood tag). Nó phải là một con Hereford nếu không th́ nó không thể đi tiếp lên rừng Arapaho, v́ Hội Hereford thả đi ăn cỏ ở đó. Nó phải là một con Hereford thuần chủng.

178    Tôi nghĩ đó là cách sẽ xảy ra lúc th́ giờ cuối cùng. Người ấy sẽ không nói, “Anh là Giám Lư à?Anh là Báp-tít à?”

179    Đó là nan đề lớn ngày nay,”Anh là ǵ? Anh là tín đồ Giám Lư, Báp-tít phải không?” Tôi nói,”Không.”

180    “Anh là ǵ; Trưởng Lăo, Lu-the, Na-xi-ren, hay Ngũ Tuần?”

“Không.”

“Anh là ǵ?”

“Tín đồ Đấng Christ (Cơ-đốc nhân).”

181    Một tín đồ Đấng Christ, đuôi Huyết (Blood tag), đấy, dưới ảnh hưởng Huyết. Điều đó có ư nghĩa mỗi anh em, chị em ở dưới Huyết ấy là anh em, chị em. Sự chân thành rất sâu sắc ở đó trước Đấng Christ. Chúng ta, Thầy Tế lễ, Thầy giảng, cái ǵ đi nữa, hăy đặt tay trên của lễ chúng ta và nói, “Chúng con là những người phạm tội. Chúng con không xứng đáng với sự thương xót của Ngài, ôi Chúa ơi. Nhưng Ngài đă ban Con Ngài chết thay chúng con, và chúng con nhận điều đó cách nhưng không.” Ồ, chúng ta là anh em lúc ấy.

182    Mọi sự ồn ào cũ chấm dứt. Nó qua hết thảy. Chúng ta được tha thứ một cách chân thành. Anh em đi, được tha thứ và tẩy sạch tội lỗi, làm sạch mọi truyền thống. Những việc cũ đă qua đi. Những sự ồn ào cũ đă hết. Mọi tín đồ Báp-tít, Giám Lư, và Trưởng Lăo đều được làm sạch bởi cùng Huyết ấy, và chúng ta trở nên anh em. Sự ồn ào truyền thống đă chấm dứt, th́ t́nh thông công có thể ở đây. Và chỉ ở đó, chúng ta mới có thể có sự thông công.

183    Tôi đă thấy những người Trưởng Lăo đứng trong Buổi nhóm của Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn, nói tiếng lạ và la lớn như có thể được, và một trong những người Trưởng Lăo nổi tiếng nhất ở nước Mỹ. Jim Brown, nhiều người đă từng gặp anh, một người Trưởng Lăo nổi tiếng, đứng ở đây và nhảy múa trong Thánh Linh, nói tiếng lạ, và hành động kỳ quặc ở đây, và một Mục sư của một trong những Giáo hội Trưởng Lăo nổi tiếng nhất ở nước Mỹ. Những người Lu-the, Giám Lư, Trưởng Lăo... hết thảy với nhau, đó là ǵ? Họ đến dưới Huyết. Không có đuôi. Không có rào cản Giáo phái. Chúng ta là một. Chúng ta là những Cơ-đốc nhân. Chúng ta có những điều chung. Vâng. Cách đây không lâu ở đây...

184    Để kết luận. Có một người đàn ông và một người đàn bà, chồng và vợ, đang chia tay. Họ cố gắng làm lành với nhau. Họ đi đến những nhà tâm lư để t́m xem có cách nào để kéo tâm trí lại với nhau không, nhưng không thể được. Họ đi tới mọi thứ mà có thể nghĩ đến, cố gắng ở lại với nhau, nhưng họ chỉ làm om ṣm, và tiếp tục chia cách. Họ thật sự không thể chịu đựng nhau, và không thể chịu đựng sự có mặt nhau, và họ đi tới chỗ ồn ào. V́ thế họ quyết định ly dị.

185     Vậy là họ thuê một luật sư, để làm thủ tục ly dị. Ông ấy nói, “Thôi được, bây giờ, trước khi chúng ta làm điều đó, chúng ta sẽ bán nơi đó. Anh chị tốt hơn là đi về chia đất ra trước khi li dị và chỗ đó được bán.”

186    Vậy, người chồng và người vợ đi với nhau,. Họ đi về nhà. Đi vào pḥng khách,nàng nói,”Tôi sẽ lấy cái này.”

       Người chồng nói,”Tôi sẽ lấy cái này.”

187     Họ làm ồn, và họ giành giựt với nhau. Sau một lúc, họ nói, ‘Tôi sẽ cho anh cái này nếu anh đưa cái kia cho tôi.” Và cứ như thế một lát. Sau đó họ đi vào pḥng ngủ và những pḥng khác, vào trong nhà bếp, và trong pḥng tắm. Họ chia nhau chiến lợi phẩm của họ.

188    Rồi cuối cùng họ nhớ có thứ nào đó ở trên gác nhà. Vậy họ đi lên gác mái và lôi ra một cái rương cũ. Họ bắt đầu lấy ra những thứ khác nhau, nói, “Em có thể lấy cái này, và anh có thể có cái kia.” Cuối cùng cả hai cặp mắt họ nh́n vào một vật nhỏ bé nào đó, và cả hai vồ lấy nó. Họ nh́n nhau. Nó là cái ǵ? Đôi giày nhỏ màu trắng của đứa con bé bỏng đă chết. Nó là một phần của họ. Ở đó, bàn tay họ ôm chặt như thế trên chiếc giày của đứa bé. Thật sự, nó thuộc về ai? Nó của ai? Nó thuộc về cả hai người. Họ có những thứ chung.

189    Trong giây phút, khi người này nh́n người kia, nước mắt bắt đầu chảy xuống má. Ǵ vậy? Họ có thể phân chia mọi thứ khác, nhưng khi họ đến với thứ ǵ đó chung, đứa con, và nó đă ở trên Thiên đàng, th́ sự ồn ào chấm dứt. Trong vài phút, họ ôm lấy nhau. Sự li dị đă giải quyết. Ḥa b́nh thống trị.

190    Thưa anh em, cho phép tôi nói điều này với anh em tối nay. Chúng ta không muốn anh em gia nhập Hội thánh. Nhưng tôi muốn hỏi anh em điều này. Có một điều mà chúng ta có chung, đó là Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài là chung trong chúng ta. Chúng ta không thể hết thảy đều là Báp-tít. Chúng ta không thể hết thảy đều là Giám Lư. Chúng ta không thể hết thảy đều là ‘Một Ngôi’, hay ‘Ba Ngôi’, hoặc bất kể là ǵ đi nữa. Chúng ta không thể thế được. Nhưng có một điều chúng ta có chung, đó là của lễ tha thứ của Đức Chúa Trời, Con Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta có mọi sự trong Ngài. Song đó là điều trước tiên cho chúng ta tin nhận. Thế th́ chúng ta có thể có được những điều khác, khi chúng ta tiếp nhận sự tha thứ mà Đức Chúa Trời đă ban cho chúng ta. Điều đó sẽ không qua hệ thống giáo dục của chúng ta, qua hệ thống Giáo phái chúng ta, nhưng sẽ qua Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta hết thảy đều có thể gặp ở đó dưới cây thập tự, và là một và có những điều chung. Anh chị em tin điều đó chăng? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Chúng ta hăy cúi đầu giây lát trong khi cầu nguyện.

[Một chị bắt đầu cổ vũ... Băng trống - Bt] A-men!

191     Với đầu cúi xuống, chắc chắn những tấm ḷng cũng cúi xuống, chúng ta hăy cúi đầu và cúi cả ḷng ḿnh giây lát giờ này, nói, “Lạy Chúa, với ḷng con cúi xuống giờ này, với tất cả điều đó của truyền thống con, con đúng hay sai.” Xin để Đức Thánh Linh t́m kiếm qua tấm ḷng giờ này. Nếu đó không phải thật sự là nơi sẽ có, và anh chị em muốn được nhớ đến trong lời cầu nguyện kết thúc, rằng anh chị em biết rằng chúng ta hết thảy đều có thể gặp nhau dưới một điều, Huyết, Sự Chuộc tội. Khi chúng ta làm điều đó, th́ chúng ta được tẩy sạch khỏi mọi việc của thế gian. Anh chị em muốn được nhớ đến trong lời cầu nguyện, mời anh chị em cho biết bằng cách giơ tay lên với Đức Chúa Trời. Nói, “ Xin nhớ...” Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Ồ, chao ơi, những bàn tay! “Xin nhớ đến con, Chúa ôi!”

192    Anh chị em nhận ra rằng chúng ta không c̣n nhiều ngày nữa để đi dạo khắp trái đất này không? Anh em nói,”Tôi c̣n trẻ.” Tôi biết. Tôi không biết, thưa chị em, anh em, sẽ có nhiều người ở tuổi thiếu niên chết tối nay, khắp thế giới, hàng trăm người. Không, điều duy nhất anh chị em có là hơi thở c̣n lại trong anh chị em.

193    Mời các bạn vào lúc này, nói,”Lạy Chúa là Đức Chúa Trời, con giơ tay lên, con tin nhận sự tha thứ mà Ngài ban tặng, là Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ.” Bây giờ xin để Dấu hiệu từ Huyết, Đức Thánh Linh đến trên con. Con chưa nhận lănh Đức Thánh Linh. Con biết điều đó. Và con muốn nhận lănh điều ǵ đó khiến con cảm thấy cách anh ấy nói về, rằng tội lỗi con đă biến mất; Và thế gian, ḷng yêu mến thế gian đă qua khỏi con, và con là con người mới. Con muốn biết điều đó trong ḷng con. Chúa ôi, con không giơ tay lên với Anh Branham, nhưng con giơ tay lên với Ngài, và Ngài biết ḷng con.” Và đừng ai ngước lên. Cứ để một ḿnh Đức Chúa Trời thấy điều này. Và thưa, “Chúa ôi, con muốn có dấu hiệu, rằng Huyết đă được bôi lên con. Và con muốn điều đó.” Hăy giơ tay lên, nói, “Xin cầu nguyện cho tôi, Anh Branham ơi.” Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Tốt.

194    Cho dù bạn là ǵ đi nữa, Giám Lư, Báp-tít, Trưởng Lăo, điều đó dành cho bất cứ ai muốn. Tôi... không nói điều ǵ chống lại các Giáo hội kia. Họ tốt thôi. Nhưng điều tôi đang cố gắng nói, rằng điều mà sẽ không cứu. Anh chị em hiểu không?

195    Phải là sự tha thứ của Đức Chúa Trời, ân điển tha thứ. Nó được tượng trưng, không qua một Giáo hội, nhưng qua Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Đó là Đấng Thay thế (Substitute) của các bạn, khi bạn đặt tay trên Ngài và nói, “Bây giờ tôi tin nhận sự thay thế này. Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót tôi.”

196    Có lẽ có những thành viên Giáo hội ở đây, đă gia nhập Hội thánh, với tất cả sự chân thành tốt đẹp. Tôi tin điều đó bằng cả tấm ḷng, anh em gia nhập bằng sự chân thành. Nhưng anh em nói, “Anh Branham ơi, thật ra ḷng tôi chưa tẩy sạch hết những truyền thống và các thứ này. Tôi tin nếu người nào đó muốn nói chống lại chính Hội thánh mà tôi... Nếu Kinh thánh từng nói, hăy nói cho tôi biết, tôi có thể chứng minh bằng Kinh thánh rằng Hội thánh tôi th́ sai, tôi - tôi vẫn không thể tin nhận điều đó từ trong ḷng ḿnh. Tôi không thể làm điều đó, nhưng tôi muốn. Hăy cầu nguyện cho tôi.” Các bạn hẳn giơ tay lên, nói,“Cầu nguyện à?” “Tôi sẽ làm điều đó. Vâng, chắc chắn vậy.” Xin Chúa ban phước cho các bạn. Tốt. Tốt. “Tôi muốn có thể tin nhận mọi điều mà Đức Chúa Trời đă Phán, đúng như cách Ngài đă làm trong Kinh thánh. Tôi muốn có Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ ở trên tôi.”

197    Nếu Huyết được bôi lên, là dấu hiệu! Xem đấy, có một dấu hiệu được ban cho của Huyết, và đó là Đức Thánh Linh. Khi Đức Thánh Linh giáng lâm vào Ngày Lễ Ngũ tuần, anh em biết điều ǵ đă xảy ra trên dân sự. Mỗi lần điều đó đến trên dân sự, Thánh Linh cũng làm việc giống như vậy. Phi-e-rơ nói, “V́ Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi,” cũng Lời hứa này.

198    Nếu đồng 10 xu là 10 xu ở đây, th́ nó cũng là 10 xu ở đó. Bất cứ nơi nào, nó cũng là 10 xu. Nếu đây là một viên kim cương ở trong đây, th́ nó cũng là một viên kim cương ở trong đó. Nếu đây là một nhà ở đây, nó là một nhà ở đó.

199    Nếu đây là Đức Thánh Linh đă giáng lâm vào Ngày lễ Ngũ tuần, th́ cũng Đức Thánh Linh ấy ngày nay. Anh em chưa bao giờ thấy kinh nghiệm đó ư? Hăy tin nhận điều đó giờ này trong khi chúng ta cầu nguyện.

200    Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, biết rằng mặt trời sẽ lặn nhanh chóng, th́ giờ sẽ không c̣n nữa, ngày mà Thiên sứ Trưởng sẽ bước ra từ cơi Đời đời. Kèn của Đức Chúa Trời sẽ vang lên, mỗi người nam người nữ sẽ trả lời về những ǵ chúng con biết là Lẽ thật, Lời của Đức Chúa Trời. Phải có tiêu chuẩn nào đó mà Đức Chúa Trời phải có trên đất này, để chúng con được đoán xét. Nếu chúng con lấy tiêu chuẩn của Giáo hội chúng con, Giáo phái chúng con, thật chúng con bỏ qua điều đó thật xa. Giáo phái nào sẽ đúng? Do đó, chúng con có thể bị lộn xộn. Chúng sẽ không biết điều ǵ để làm. Nhưng có một tiêu chuẩn, và đó là Lời.

201    Lời Ngài Phán, “Nếu một người không được sanh lại, th́ không thể thấy Nước Đức Chúa Trời.” Nói cách khác, người ấy không thể hiểu được điều đó. Người ấy phải tiếp nhận nó bằng đức tin, và được sanh lại, và rồi người ấy sẽ hiểu điều đó. Thấy là “hiểu.”

202    Chúa ôi, chúng con cầu xin tối nay, nhiều bàn tay giơ lên, khắp cả Nhà thờ, những thương gia của thành phố, quí ông bà anh chị em, con tin với ḷng thành thật họ giơ tay lên. Giờ này, họ không thể giơ tay lên trừ khi đó là sự nhận thức tội lỗi. Đức Thánh Linh, đă chứng minh họ sai,và mang đến sự nhận thức tội lỗi rằng họ muốn được đúng. Họ giơ tay lên với Ngài, Đấng Tạo Hóa vĩ đại, biết rằng rồi đây họ phải gặp Ngài. Con tin họ chân thành, Chúa ơi, và con đang cầu thay cho mỗi người. Tối nay con tin Chúa ôi, khi con cầu nguyện, rằng không một bàn tay nào giơ lên sẽ có thể được yên nghỉ cho tới khi Đức Thánh Linh đầy dẫy đời sống họ. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Con cầu xin cho họ là những chiến tích của Đức Chúa Jêsus Christ. Xin làm điều đó, Chúa ôi. Xin cứu người bị hư mất.

203    Xin đổ đầy Thánh Linh cho những người đă tin nhận Đấng Christ. Cha ôi, xin đổ trên linh hồn họ. Nhận sự vinh hiển về chính Ngài.

204    Lạy Chúa Jêsus, Ngài đă Phán với chúng con, “Không ai có thể đến cùng Ta, nếu Cha Ta không kéo đến.” Và “Đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi Lời của Đấng Christ được rao giảng.” Và giờ này, Lời của Đức Chúa Trời được rao giảng, đức tin đến bởi sự người ta nghe. Họ đă được kéo đến, bởi v́ Kinh thánh nói, “Những kẻ Ngài đă định sẵn, th́ Ngài cũng đă gọi, những kẻ Ngài đă gọi, th́ Ngài cũng đă ban cho Sự sống Đời đời.”

205    Và giờ này, trở lại lúc ban đầu, trước thế gian. Ngài đă ghi tên họ trên Sách Sự sống của Chiên Con. Tối nay Đức Thánh Linh đă kêu gọi. Họ giơ tay lên. Vậy th́, lạy Chúa, xin ban cho họ Sự sống Đời đời. Con cầu xin v́ sự vinh hiển Đức Chúa Trời, hầu cho Đức Thánh Linh sẽ giáng vào ḷng họ và cắt b́ họ khỏi những công việc và truyền thống chết, và ban cho họ sự tha thứ nhưng không. Xin đổ đầy họ bằng sự Hiện diện Ngài, để họ đi ra khỏi th́ giờ tối tăm này, giống như đă xảy ra trong thời Sô-đôm khi những phụ nữ tô mặt vẽ mày, lối sống vô đạo đức làm rúng động các dân.

206    Ôi lạy Chúa là Đức Chúa Trời, xin cho quí ông bà đi tới như những ngọn lửa cháy rực. Nguyện xin Đức Thánh Linh ban Lửa thiêng trên họ, Chúa ôi, cho đến nỗi họ đầy dẫy sự nhân từ của Đức Chúa Trời, và hầu họ tiến tới, kêu gọi tội nhân mà họ tiếp xúc, đến với thập tự giá. Xin ban cho, Chúa ôi, nơi nào họ cũng có thể sa ngă và t́m thấy sự tha thứ. Xin làm điều đó với người Báp-tít, Trưởng Lăo, Ngũ Tuần, và tất cả những người khác, Chúa ôi. Xin nhậm lời. Họ là của Ngài giờ này. Con giao phó họ vào trong tay Ngài, hầu cho Ngài ban ơn cho họ. Trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!

207    Anh chị em yêu Ngài không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Tôi... đây có lẽ mất trật tự một chút. Chờ một lát. Chúng ta hăy hát bài Thánh ca cổ điển rất hay này. Tôi thích hát... thỉnh thoảng, trong sự giảng dạy, anh em nói những việc bị cắt giảm, nhưng có dầu thơm xứ Ga-la-át, để chữa lành những linh hồn, phải không? [“A-men!”]

208    Chúng ta hăy hát bài này. “Tôi Yêu Ngài, tôi yêu Ngài v́ Ngài yêu tôi trước.” Anh chị em biết bài hát đó chứ? [“A-men!”] Xin mời người hát dẫn dùm tôi.

Tôi yêu Ngài,tôi yêu Ngài

V́ Ngài yêu tôi trước

Và đă mua chuộc tôi

Trên cây thập h́nh.

209    Chúng ta hăy ngân nga bài đó. [Anh Branham bắt đầu ngân nga bài “Tôi yêu Ngài”. - Bt] Bây giờ, trong khi ngân nga bài “Tôi yêu Ngài”. Bao nhiêu anh chị em Báp-tít ở đây? Hăy giơ tay lên. Người Trưởng Lăo, Lu-the, Na-xi-ren, Hành Hương Thánh, Ngũ Tuần? Hết thảy... [Anh Branham tiếp tục ngân nga bài “Tôi yêu Ngài”.] Chúng ta làm ǵ giờ này khi chúng ta đến dưới chân thập tự, dưới ân điển tha thứ. Chúng ta hết thảy được tha thứ, không phải bởi Giáo hội của minh, nhưng bởi đồi Sọ.

210    Chúng ta hăy bắt tay với những người Giám Lư, Báp-tít, Ngũ Tuần giờ này, khi chúng ta hát lần nữa.

“Tôi...” [Anh Branham bắt tay với những người ở gần Anh. - Bt]

V́ Ngài yêu tôi trước

Và đă mua chuộc tôi

Trên cây thập h́nh.

211     Bây giờ, chúng ta hát để mỗi người có thể nghe. Chúng ta hăy cúi đầu và giơ cả hai tay lên với Đức Chúa Trời. Với cả tấm ḷng, nếu chúng ta yêu Ngài, chúng ta hăy nói vậy giờ này.

Tôi yêu Ngài, (Ôi Chúa ơi!) tôi yêu Ngài