Bài Giảng của Anh (Mục Sư)

William Marion Branham

 

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ Thứ 7 cho nghe Tiếng ḿnh…”

(Khải Huyền 10:7)

 

 

 

 

 

 

Xa-chê, Người Thương Gia

 

Tại Hội Quán Ramada, Tucson Arizona, USA

Tối Thứ Hai, ngày 21/01/1963

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


LỜI GIỚI THIỆU

 

Chức vụ thần kỳ của Anh (Mục sư) William Branham đă ứng nghiệm Lời dự ngôn của Chúa Thánh Linh trong sách Tiên tri Ma-la-chi 4:5-6, Lu-ca 17:30, và Khải huyền 10:07:

“Nầy, Ta sẽ sai đấng tiên tri Ê-li đến cùng các ngươi trước ngày lớn và đáng sợ của Đức Giê-hô-va chưa đến. Người sẽ làm cho ḷng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ] trở lại cùng con cái, ḷng con cái trở lại cùng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ], kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất nầy.” (Ma-la-chi 4:5-6)

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ [Sứ giả] Thứ Bảy [Thời kỳ Sau rốt] cho nghe Tiếng [Sứ điệp Thời đại] ḿnh và thổi loa [Lời giảng Cảnh báo], th́ sự Mầu nhiệm [Khải thị và Dự ngôn] Đức Chúa Trời sẽ nên trọn, như Ngài đă phán cùng các Tôi tớ Ngài, là các đấng Tiên tri.” (Khải huyền 10:7)

Chức vụ truyền giảng trên khắp thế giới này đă dẫn đến thời kỳ cao điểm nhất của các Lời dự ngôn trong Kinh thánh, và là một sự nối tiêp công việc của Đức Chúa Trời qua Chúa Thánh Linh trong Thời kỳ Sau rốt này. Chức vụ này cũng đă được nhắc tới trong Kinh Thánh, để chuẩn bị cho ngày Tái lâm của Đấng Chirst.

Nguyện xin những Lời được in ra trên những trang giấy nầy cũng sẽ được ghi tạc trên chính tấm ḷng của các bạn, khi bạn đọc tập bài giảng nầy với một tâm t́nh cầu nguyện cùng Ngài.

Cho dù với mọi nỗ lực để thực hiện được một bản dịch chính xác, nhưng các tập tin ghi âm bài giảng bằng tiếng Anh của anh (Mục sư) Branham vẫn là bản gốc đáng tin cậy nhất.

Tất cả 1.200 bài giảng (Sứ điệp Thời đại) tiếng Anh của Anh (Mục sư) William Branham đă được ghi âm lại và đă được biên soạn thành sách đều có thể tự do hạ tải; Và hiện nay đă có gần 500 bài đă được dịch thành văn bản chữ Việt và có hơn 380 bài đă được ghi âm bằng tiếng Việt, đều có thể hạ tải miễn phi từ trên mạng

<http://Vn.Bibleway.org>

 <http://www.messagehub.info/vi>

Tập bài giảng này có thể được tự do sao chép và phân phát, miễn là nó phải được in ra toàn bộ không sửa đổi nội dung và phải được phân phát miễn phí.

 

 


Xa-chê, Người Thương Gia

 

1            Tối nay mọi người đă làm chứng, đưa ra những kinh nghiệm tuyệt vời như vậy. Tất nhiên tôi vui mừng với những điều đó. Dường như mọi người đều có chút cảm giác vừa ḷng với lời làm chứng của họ.

2            Tôi có thể thêm vào điều nầy với lời làm chứng của tôi. Như quí bà da màu muốn làm chứng cách đây không lâu, bà ấy nói, “Anh ơi, tôi có thể làm chứng được không?”

       Tôi nói, “Cứ làm chứng đi.”

3            Bà nói, “Tôi --tôi --tôi không có ǵ --tôi nên nói điều ǵ và tôi --tôi không muốn là ǵ,” bà nói, “Nhưng tôi cũng không có điều trước đây tôi thường có.”

4            V́ thế có lẽđó gần như là cáchmà tôi cảm thấy giữa một nhóm như vậy. Tôi không là ǵ, hay tôi muốn có điều ǵ. Nhưng tôi biết một điều; tôi không là con người như trước đây, và tôi giục giă hướng tới dấu hiệu của sự Kêu gọi trên cao.

5            Thật dễ chịu được ở đây. Chúng ta đă có những th́ giờ tốt nhất của sự thông công với những anh em của chúng ta ở trên Thung lũng Maricopa hai tuần vừa qua, và tôi đúng hơn là bị khan tiếng. Chúng ta đă thấy Cha Thiên Thượng chúng ta làm những việc lớn lao cho chúng ta. Chúng ta cứ làm điều nầy hầu như để có được sự cầu nguyện của dân sự, và trông mong sự kiện có ư nghĩa nhất đến trong suốt kỳ Hội đồng nầy. Khi…

6            Tôi nghe rằng tôi có đặc ân đến với Hội đồng nầy với bạn bè tốt của ḿnh, Anh Tony. Tôi đă hỏi ba lần tối nay, Anh thông báo tên đó như thế nào? Và tôi thật sự không hiểu được điều đó. V́ thế, chỉ “Tony,” nếu điều đó ổn thỏa. Tôi nghĩ chúng ta không quá h́nh thức ở đây, phải không? Anh em biết đấy, hầu như là tin kính. Anh em biết Kinh thánh nói Đức Chúa Trời không có h́nh thức, v́ thế chúng ta không có chút h́nh thức nào.

7            Thấy những việc lớn lao mà Cha trên trời chúng ta đă làm cho chúng ta tuần nầy, chúng ta vui mừng đi đến và chia sẻ những ơn phước ở Hội đồng nầy, và đến để gặp gỡ một số anh em đồng lao, và quí vị ở dưới vùng Arizona tại đây, mà hết thảy chúng ta đều biết dưới nầy đây là thủ đô. Tôi đă nói với họ suốt tuần rằng Phoenix luôn luôn chỉ là một vùng ngoại ô của Tucson. Đúng không? Họ sẽ không tin điều đó, nhưng chúng ta hoan nghênh họ đến để thông công với chúng ta. Điều nầy là v́ chúng ta ở cao hơn. Họ phải ngước lên nh́n chúng ta (Anh em hiểu không?), ở trên đây tại Tucson. V́ thế hết thảy anh em đến từ khắp nơi, và chúng ta sẽ đi qua thăm Phoenix giờ nầy tuần tới, hoặc cuối tuần nầy, v́ th́ giờ của Hội Thông công nầy ở trên đây.

8            Chúng ta đă có điều lớn lao ngay trước khi tôi bắt đầu chuyến hành tŕnh nầy. Tôi chỉ muốn mất một chút th́ giờ ngắn ngủi v́ tôi nghĩ điều đó có thể là thú vị.

9            Trong chuyến đi tất cả những năm nầy tôi cố gắng đứng trong chỗ nứt giữa những tổ chức và dân sự, Hội Thương Gia Tin Lành th́ hầu như là một ốc đảo nhỏ đối với tôi để tin rằng Đức Chúa Trời đă làm nên--một ḍng máu giữa tất cả các dân. Và tôi tin điều đó. Tôi tin dân sự ở trong mọi Giáo hội. Nếu Ngài là Đức Chúa Trời hết thảy, Ngài là Đức Chúa Trời của toàn thể nhân loại, Đức Chúa Trời của sự sáng tạo. Ngài chắc chắn có thể… Ngước ra nh́n những đồng vắng và núi đồi, anh em có thể thấy Ngài yêu điều ǵ, bởi v́ Ngài diễn tả chính Ngài trong sự sáng tạo của Ngài, và chúng ta có thểthấy rằng có một Đức Chúa Trời. Và những người nầy, Hội Thương Gia Tin Lành Phúc âm Trọn Vẹn, khi đi vào Hội của họ, nói cho họ, vậy điều đó cho tôi một cơ hội đến được để giảng cho những nhóm dị biệt với nhau.

10          Tôi được gọi tới, những ǵ chúng ta chắc gọi trong một lối diễn tả thế gian, để thay thế cho Demos Shakarian. Anh em biết một--một cánh tay trọn vẹn đó là ǵ. Nhưng tôi ở Cincinnati cách đây vài ngày, và Chị Shakarian, như tôi hiểu là - đă trải qua ca giải phẫu. Anh Miner Arganbright, một trong những nhân viên đến gần nói, “Lái lên Cincinnati với tôi.”

11          Tôi nói, “Tôi có hàng trăm người, đang nằm ở đây từ khắp nơi trên thế giới, đang nằm trong những bệnh viện nầy và các pḥng đang chờ đợi tôi cầu nguyện cho họ, đang chờ gặp mặt, có lẽ một người nhiều như vậy đă chờ đợi từ 2 hay 3 năm, và cuối cùng họ cũng vào được ở đây. Anh ấy nói, “Thôi được, chỉ chạy lên vài phút với tôi.”

12          Tôi nói, “Ồ, bữa điểm tâm lúc mấy giờ?” Tôi đoán nó cách nơi tôi sống khoảng 120 dặm.

13          Anh đáp, “À, nó bắt đầu khoảng 8 giờ.”

14          Tôi nói, “Thôi được, tôi nói cho anh biết, chúng ta sẽ đi lên khoảng 4 giờ đến đó để ăn điểm tâm, và tôisẽ vội vàng trở về ngay.” Khi tôi đến đó, Anh Shakarian không có ở đấy. Tôi đi vào. Nói rằng, “Thật đúng là điều chúng ta đang t́m kiếm.” Đêm ấy tôi phải trở về nhà.

15          Trong suốt thời gian đó có một Mục sư Báp-tít vừa mới nói thẳng với Billy, con trai tôi, và nói, “Ông không biết, thưa ông, vợ tôi sắp chết.”

16          Ông nói, “Thế đấy, thưa ông, khi cha ông trở lại… Chúng tôi bị bắt buộc đến với những người nầy.”

17          Anh em biết, trong hàng người xin cầu nguyện, nhiều lần đi qua và dâng lời cầu nguyện. Nhưng anh em... Chính là đôi khi một trường hợp hành động sâu xa hơn điều đó. Đấy, Đức Chúa Trời chữa lành theo trường hợp, và có lẽ điều ǵ đó trong đời sống cá nhân. Tôi không quan tâm Bác sĩ cho họ bao nhiêu thuốc men, họ không bao giờ được khỏe mạnh cho đến khi điều đó được làm cho rơ ràng.

18          Nếu anh em đi đến văn pḥng Bác sĩ nói ḿnh bị đau và các triệu chứng, ông ấy vội vàng, có lẽ cho các bạn một toa thuốc ngắn với một số thuốc gây mê, một số thuốc Aspirin. Bác sĩ chỉ cố làm cho các bạn thoát khỏi các bạn ngay lúc đó, bởi v́ ông không có th́ giờ. Một Bác sĩ gọi chân chính, trước khi ông ấy cho các bạn thuốc, sẽ chẩn đoán xem trường hợp đó kỹ càng cho đến khi t́m thấy bệnh ǵ, rồi cho anh em thuốc men.

19          Đôi khi chúng ta thấy nhiều người đi qua những hàng người xin cầu nguyện nầy từ khắp đất nước, và--và họ cứ chạy lên và nghĩ rằng Chúa phải chữa lành cho họ ngay lúc đó. Nhưng có điều ǵ đó lắng sâu trong đó, mà chúng ta đặt để trước Chúa cho đến khi Ngài bày tỏ điều đó, đó là điều ǵ. Có điều ǵ đó đă… Có--có một lư do cho mọi việc, và anh em phải t́m thấy lư do trước tiên. Sau đó anh em có thể thấy điều ǵ để tiếp tục làm việc.

20          Người trẻ tuổi nầy cứ cương quyết. Tôi đi vào--sáng hôm sau khoảng 2 giờ. Gần 5 giờ con trai tôi gọi tôi và nói, “Ba biết một cô gái tên là Jean Dyer không?”

       Tôi nói, “Jean Dyer à, cái tên nghe quen thuộc.”

       Nó nói, “ Cô ấy nói thường chơi pi-a-nô trong buổi nhóm có ba.”

21          Tôi nói, “Ồ, chẳng phải Bác sĩ Duer, nhà phẩu thuật ở đây, nhà phẩu thuật nổi tiếng ở Louisville nầy đó ư?”

22          Nói rằng, “Ch--chính là thế. Thế đấy, Jean con gái ông ấy sắp chết ở Bệnh viện Thánh Ewards--hay đúng hơn là Bệnh viện Thánh Anthony ở Louisville, chồng cô nằm ngay trên các bậc cấp suốt ngày.”

       “Ồ, ba… Ba sẽ cố chen vào ngày hôm nay.”

23          “Bây giờ, cô ấy không biết ḿnh đă bị bịnh ung thư. Đừng nói cho cô ấy biết.”

24           Vậy cuối cùng ngày hôm đó, khi ghé vào pḥng, một cô trẻ tuổi cao quí.

25          Cô đă chơi pi-a-nô cho tôi trong--khi tôi ở thính pḥng nơi tôi gặp--những người của gia đ́nh Anh Allen ở đây tối nay. Anh Allen vửa rời khỏi thính pḥng đó ở Louisville. Đó là Thính pḥng Tưởng nhớ. C̣n Jean Dyer là người chơi dương cầm ở Giáo hội Cánh Cửa Rộng Mở (the Church of the Open Door), Nhà Hội cũ. V́ thế cô ấy đă thấy những việc lớn lao mà Chúa là Đức Chúa Trời đă làm. Cô ấy đă nói với ba của cô.

26          Ông nói, “Điều đó là tâm lư hoàn toàn. Con người chỉ đọc tâm trí của người khác…?... Ông ta chỉ đoán điều đó.”

27          Cô nói, “Ba ơi, không thể là sự đoán ṃ mọi lúc. Điều đó thật sự không thể được.”

       Ông đáp, “Ồ, Jean à, quên thứ đó đi.”

28          Khi cô đă hứa hôn với một chàng trai tốt sắp đi học Thần học viện Báp-tít lúc đó. Cô đă kết hôn và dời qua Rockford, Illinois, tới chỗ nhà chàng trai ở. Không biết v́ lư do ǵ cô đă cố bám chặt lời chứng của ḿnh. Nhưng anh chàng đó đi ra ngoài tôn giáo và sau đó không lâu hầu như đă bỏ Chúa.

29          Cô gái ấy đă bị--rối loạn kinh nguyệt. Cô về nhà với cha ḿnh. Ông biết cô cần được giải phẩu. Ông thấy trong cô cái gọi là … Tôi không biết thuật ngữ y khoa về nó nhưng--bởi v́ tôi biết có hai Bác sĩ đang ngồi đây bây giờ. Cho nên cái đó trông giống như khối u có màu sô-cô-la, và nó… Bên trong, khi họ lấy nó ra ông phải làm chết đi những tế bào ác tính. Họ may lại, và chụp tia X quang cho cô và điều trị vật lư.

30          V́ thế khi cô về nhà, tiếp tục đau và bị bịnh.

31          Một năm sau cô quay lại để cắt bỏ hoàn toàn tử cung. Khi họ cắt bỏ bộ phận đó, họ thấy bịnh ung thư lan vào ruột kết và quấn quanh. Không điều ǵ có thể làm được. Họ đă chiếu tia X quang lần nữa, và nó không có kết quả ǵ. Vậy mà họ chỉ mang cô đến bệnh viện bảo cô chỉ là bệnh rối loạn kinh nguyệt nghiêm trọng và cố chữa trị, c̣n cô gái sắp chết.

32          Chồng cô biết điều đó. V́ thế anh đi qua mua một số sách của tôi mà Jean đă đọc. Vậy anh đến bệnh viện đọc cho cô.

33          Khi tôi đi vào cầu nguyện cho cô, cô đă nói với tôi điều đó; Tôi nói, “Jean à, cậu ấy là chàng trai tốt.” Tôi không muốn để--tôi giữ bí mật, bởi v́ tôi biết rằng anh ấy… Cô ấy không biết ḿnh bị ung thư. Hai ngày sau họ định làm phẩu thuật hậu môn giả. V́ thế…

34          Trước khi mang cô gái lên, ồ, họ cho phép tôi đi qua cầu nguyện với cô. Tôi đưa cô vào pḥng. Ngay khi tôi có… Có một người y tá không tin; Có 3 cô y tá, 3 giờ thay ca. Ngay khi tôi tránh được cô y tá đó, và mang cô ấy vào pḥng để một khải tượng có thể xảy ra, và chúng tôiđă cầu nguyện cho cô gái một thời gian ngắn ở đấy, và tôi thấy cô. Cô có mái tóc đen. Cô chỉ gần 36 tuổi. Mái tóc đen trở nên bạc, cô đang đứng trong khải tượng.

35          Tôi nói, “Jean, bây giờ xem nầy. Tôi sẽ rất thành thật với cô. Cô đă dự những buổi nhóm khá lâu để biết rằng tôi sẽ không nói điều ǵ nhơn Danh Đức Chúa Jêsus trừ phi nó xảy ra như vậy.” Tôi nói, “Bây giờ, hỡi Jean, cô bị ung thư.”

       Cô ấy nói, “Tôi ngạc nhiên về điều đó, Anh Branham.”

36          Tôi nói, “Ca mổ đó vào ngày mốt là ca phẩu thuật cắt bỏ hậu môn giả, nhưng đừng lo lắng. Tôi đă thấy từ nơi Chúa. Cô sẽ được khỏe mạnh.” Cô ấy thật sự vui mừng. V́ thế tôi về nhà.

37          Ngày hôm sau họ định, đúng hơn là ngày hôm sau nữa, họ định đem cô đến để làm phẩu thuật sáng hôm đó, và họ phải--phải chờ vài phút sau khi sự chuẩn bị của cô, và vân vân, rồi sẵn sàng đi. Có… Cô đă có cảm giác b́nh thường mà con người sẽ có vào lúc ấy, và họ đưa cô vào pḥng tắm, cô bài tiết hoàn toàn b́nh thường. Bác sĩ rất kinh ngạc ông kiểm tra cô lần nữa. Sáng hôm sau… Họ bỏ điều đó đi, không giải phẫu nữa. Bác sĩ Hume, một chuyên gia phẫu thuật rất giỏi, một trong những người bạn của tôi, định thực hiện ca mổ.

38          Sáng hôm sau cô đă bài tiết hoàn toàn b́nh thường lại. Cha cô, Tiến sĩ Dyer, đă gọi điện cho tôi, giữa tiếng nức nở nói, “Anh Branham, tôi là kẻ đă chỉ trích về những ǵ anh nói. Nhưng tôi là kẻ tin giờ nầy, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp vẫn sống.”

39          Ngài là--đă từng là Đức Chúa Trời, Ngài vẫn là Đức Chúa Trời, Chúng ta biết rằng Ngài đúng là vĩ đại ở Tucson đây như ở bất cứ nơi đâu, bởi v́ Ngài vô sở bất tại, vô sở bất năng, và vô hạn, chúng ta biết rằng Ngài có thể làm mọi việc.

40          Bây giờ,không giữ anh chị em lại quá lâu. Thường tôi --Rất ít khi… Tôi tôi định giảng, ồ, tôi có thể tin chắc sẽ để anh chị em ra về trong 6 giờ. Đó là một bài giảng ngắn. Nhưng tôi sẽ không làm điều đó tối nay. Tôi có những buổi nhóm tối mai, tối kế tiếp, và cứ tiếp tục như thế. Chúng ta cố gắng…

       Chuẩn bị đi nước ngoài lần nữa, đẹp ư Chúa, ngay lập tức.

41          Tôimuốn nói với tất cả những người ở đây, các bạn ơi, …. Có lẽ một số các bạn tôi đă gặp trước đây, có lẽ có nhiều người ở đây đến bây giờ tôi mới gặp. Tôi hoan nghênh các bạn trong Danh Chúa Jêsus chúng ta là Con của Đức Chúa Trời. Nguyện sự b́nh an của Ngài ở cùng các bạn.

42          Đôi khi việc giảng (speaking) trong những Hội nầy hầu như khiến cho nhiều người… Thích dành cho những anh em Mục sư Truyền đạo của tôi ở đây, để nói…

43          Một người nào đó có lần đă nói với tôi, “Billy, à, anh --anh đang làm ǵ mà quanh quẩn với đám Thương gia đó?” Nói rằng, “Tôi nghĩ anh là Thầy giảng.”

       “Ồ,” tôi đáp, “Tôi là thương gia.”

       Người đó hỏi, “Thương gia à?” Tôi đáp, “Tất nhiên.”

       Nói rằng, “Tôi--tôi không biết điều đó.”

       Tôi nói, “Đúng thế, tôi là thương gia.”

       “Thế anh thương gia buôn bán loại ǵ?”

44          Tôi nói nhanh đến nỗi người đó… Tôi nói, “Tôi kinh doanh bảo hiểm Sự Sống.”

       Anh ta nói, “Cái ǵ?”

       Tôi đáp, “Bảo hiểm Sự Sống.”

       Anh ta hỏi, “Anh muốn nói điều ǵ”

       Tôi đáp, “Bảo hiểm Sự Sống Đời Đời.”

45          Bây giờ, nếu ai trong các bạn muốn bàn hợp đồng với tôi, tôi sẽ vui ḷng gặp quí vị ngay sau buổi nhóm. Tôi --tôi ở đây để làm công việc kinh doanh nầy.

46          Nên nhớ một trong những người bạn của tôi; Tên anh ấy là Snyder. Chúng tôi đi học với nhau. Và bây giờ, bảo hiểm… Tôi có một người bạn đang làm công việc bảo hiểm, đưa một anh em vào làm việc bán bảo hiểm, nhưng tôi - tôi thật sự không có bảo hiểm nào. V́ thế Wilmer Snyder nầy, một trong những bạn bè của tôi, một người bạn thời niên thiếu, đến với tôi cách đây không lâu và nói, “Nầy, Billy, tôi muốn bàn với anh về việc mua bảo hiểm.”

47          Tôi nói, “Nầy, Wilmer, tôi nói điều nầy. Chúng ta hăy nói về việc đi săn.”

       Anh ấy nói, “Không, tôi muốn bàn về việc đóng bảo hiểm.”

48          Thế đấy, tôi cũng phải nói nhanh với anh ấy. Tôi nói, “Tôi đóng bảo hiểm rồi.” Không phải mua bảo hiểm “insurance”, mà sự đảm bảo “assurance”.       

49          Vợ tôi đưa mắt nh́n tôi dường như muốn nói, “Sao, anh nói dối,” nàng biết tôi không mua bảo hiểm nào.

50          Anh ấy nói, “Xin lỗi, Billy. Đúng thế. Anh của anh làm đại lư. Tôi biết Jesse.”

       Tôi đáp, “Ồ, điều đó hoàn toàn không chính xác với anh ấy.”

       Anh ấy hỏi, “Anh đóng loại bảo hiểm ǵ?”

       Tôi đáp, “Tôi có Sự Sống Đời Đời.”

       “Cái ǵ?”

       Tôi nói, “Sự Sống Đời Đời.”

51          “Ồ, tôi nghĩ tôi chưa từng nghe đến tên Hăng ấy.”Anh nói, “Không, nó lạ quá.”

52          Tôi nói, “Nó đây nầy, Wilmer. Đó là Sự Bảo Đảm Phước hạnh, Chúa Jêsus là sự bảo đảm của tôi. Ồ, thật là sự nếm biết trước về sự vinh hiển Thiêng liêng tuyệt vời! Tôi là kẻ thừa hưởng sự cứu rỗi, mua chuộc của Đức Chúa Trời, được sanh ra bằng Đức Thánh Linh Ngài, được rửa sạch bằng Huyết Ngài.”

53          Anh nói, “Điều đó thú vị vô cùng, Billy à, nếu nó sẽ không mang anh ra nghĩa trang ở đây.”

54          Tôi nói, “Nhưng nó sẽ đem tôi ra. Tôi không-- Tôi không lấy làm phiền về việc vào đó. Điều tôi đang nghĩ về là việc đi ra khỏi nơi đó.”

55           Bây giờ, nếu anh em không có sự lo lắng nào, tôi sẽ bàn với anh em về điều đó. Chỉ dành một chút--nói chuyện ngắn về lời Kinh thánh, nghĩ về đó là việc kinh doanh. Nhưng tôi đă tự xem ḿnh là một nhà Thương gia với các bạn.

56          Nhiều anh em Mục sư Truyền đạo của tôi ở ngoài đó tôi đă thấy đứng dậy cách đây một lát. V́ thế có lẽ dù thế nào đi nữa, ư Chúa, tôi muốn đến với nhóm nầy và có sự nhóm lại đoàn kết tốt với quí vị Mục sư Truyền đạo dưới đây. Tôi đă không đọc đúng điều đó. Anh ấy cho tôi biết rằng điều đó đúng.

57          V́ thế tên tôi là Bran-ham, anh em biết đấy. Có người đă nói với tôi, “… Anh Bran-ham, anh có bà con ǵ với Áp-ra-ham không?”

       Tôi đáp, “Tôilà con của ông ấy.”

58          “‘Cha (tổ phụ) của các dân tộc.’ Được chết trong Đấng Christ, chúng ta là ḍng dơi Áp-ra-ham và kẻ kế tự với người theo như Lời hứa.” Đó là Lời Kinh thánh.

59          Bây giờ, tôi không có th́ giờ giữ các bạn ở đây để giảng, bởi v́ Ramada sẽ không bao giờ để anh em có điều đó lần nữa.

60          Cho nên tôi nhớ khi lần đầu tiên tôi đến giữa những tín đồ Ngũ Tuần cách đây nhiều năm, tôi đă ở Mishawaka. Có hai nhóm Ngũ Tuần. Một nhóm gọi là P.A.W và nhóm kia là P.A.J.C., tôi nghĩ vậy. Họ có--Hội đồng của ḿnh ở phía Bắc bởi v́ t́nh trạng chia tách, v́ thế anh em da màu có thể dự những buổi nhóm. Tôi theo dơi họ suốt ngày: dị thường làm sao, không c̣n tập quán Giáo hội nữa. Chà. Bấy giờ, tôi đang ngồi đó, và những người Báp-tít chúng tôi, anh em biết đấy, chúng tôi hầu như cố hành động quá mộ đạo trong Hội thánh. Nhưng những người nầy không có tính cách Báp-tít chút nào, hay tính cách Giáo hội chút nào. Họ chạy lên chạy xuống, la hét, mặt trở nên tái xanh, và tôi nghĩ, “Ôi chao ơi.” V́ thế tôi bắt đầu để ư cách họ đang tiến hành.

61          V́ thế anh ấy nói, “Hết thảy quí vị Mục sư Truyền đạo ở trên bục giảng; Mọi Mục sư Truyền đạo, cho dù Giáo phái ǵ đi nữa đều đi lên bục giảng chiều nay.” Có khoảng 500 Mục sư Truyền đạo chúng tôi đang ngồi trên bục giảng. Vậy ông nói, “Cứ đứng dậy, nói tên và ngồi xuống.” Tôi --tôi ... Đến lượt tôi, tôi --tôi nói tên ḿnh, ngồi xuống. Ngồi dưới đó. Sau một lát họ có một người… Họ có một số Thầy giảng tuyệt vời ngày hôm đó. Ồ, họ thật sự là những học giả, những con người chân chính. Tôi biết ḿnh không có quyền ǵ ở trên đó với tŕnh độ lớp 7 của tôi, đứng trước những người kia khi họ đang bàn về thần học.

62          Nhưng tôi nghĩ, “Được rồi, dành cho buổi nhóm tối nay họ chắc chắn sẽ có diễn giả lỗi lạc nhất cho buổi tối.”

63          V́ thế, sau một lát họ nói một Trưởng lăo nào đó sẽ giảng, và đó là một trong những người rất già đó, điều mà những người phía Nam chúng ta thường gọi, Thầy giảng mặc áo khoác, anh em biết; Hầu như áo đuôi tôm, cởi ra, một vầng tóc trắng chung quanh đầu ông, và họ phải dẫn cụ già đó ra, ông rất già.

64          Ông đi ra đó và lấy chủ đề từ trong sách Gióp. Ông nói, “Khi Ta đặt nền trái đất, th́ ngươi ở đâu? Nếu ngươi thông sáng, hăy tỏ bày đi…. Trong khi ấy các sao mai đồng hát ḥa nhau, Và các con trai Đức Chúa Trời cất tiếng reo mừng.” Nói, “Các ngươi ở đâu?” Đức Chúa Trời Phán với Gióp.

65          Thế đấy, hết thảy các anh em ngày hôm đó đă giảng về Sự Sống của Đấng Christ, và sự đến của Giăng, sẵn sàng gánh nhiệm vụ nặng nề nhất ở giữa, và vân vân, rất uyên thâm.

66          Nhưng cụ già nầy không giảng về bất cứ điều ǵ đang xảy ra trên trái đất nầy. Ông đem Ngài trở lại ra thời gian cách đây khoảng 10 triệu năm trước khi thế gian từng được h́nh thành, và mang Ngài--những ǵ đang xảy ra trên trời, rồi xuống tận cái mống ở chân trời. Ông đă giảng tất cả trong khoảng 5 phút và thở một hơi, giống như thế. Khi ông đă xong ông nhảy lên trên không khoảng 3 thước Tây, trông như nh́n tôi, và đá gót chân với nhau, di chuyển nhanh khắp nơi đó. Ông như có căn pḥng gấp đôi. Ông nói, “Anh em thật sự không có đủ pḥng ở đây cho tôi giảng,” và ngồi xuống.

67          Tôi nghĩ, “Đó là điều tôi cần. Nếu điều đó sẽ làm một cụ già cảm thấy như thế, th́ tôi sẽ làm ǵ nếu tôi từng t́m ra nguồn tuổi trẻ đó?”

68           Cụ già 85 tuổi, và có thể hành động như thế! Ồ, chao ôi, ông xuất hiện ở đó, ông hầu như thánh khiết, nhưng tôi để ư khi Thánh Linh đó đụng đến ông, ông đă làm mới lại tuổi trẻ của ḿnh giống như chim ưng, anh em biết đấy.

69          Lật qua sách Tin Lành Lu-ca tôi muốn đọc chỉ một hay hai câu cho một vài lời ở đây để đưa vào bằng điều ǵ đó đă nói, và với nhau… Những bài Thánh ca đă hát. Chúa gia ơn cho việc đọc Tin Lành Lu-ca 19.

       Đức Chúa Jêsus vào thành Giê-ri-cô, đi ngang qua phố.

       Tại đó, có một người tên là Xa-chê, làm đầu bọn thâu thuế, và giàu-có.

           Người đó t́m xem Đức Chúa Jêsus là ai, nhưng không thấy được, v́ đoàn dân đông lắm, mà ḿnh lại thấp.

       Vậy, Xa-chê chạy trước, trèo lên cây sung, để ngó thấy Đức Chúa Jêsus, v́ Ngài phải đi qua đó.

       Đức Chúa Jêsus đến chỗ ấy, ngước mắt lên mà Phán rằng: Hỡi Xa-chê, hăy xuống cho mau, v́ hôm nay Ta phải ở nhà ngươi.

70          Đó phải là một đêm khó chịu khủng khiếp. Con người nhỏ bé đó đă không ngủ suốt đêm. Ông cứ lăn lộn và lắc lư khắp nơi suốt đêm. Chúng ta hết thảy đă làm quen với những đêm loại ấy: Không thể nghỉ ngơi, không thể đi ngủ. Ông cứ trở ḿnh suốt đêm, trở người suốt đêm.

71          Anh em biết, vợ ông, Rê-bê-ca, bà là tín đồ, bà quan tâm đến chồng ḿnh có việc kinh doanh ở thành Giê-ri-cô. Không nghi ngờ ǵ ông thuộc về nhiều tổ chức xă hội vào thời đó. Rê-bê-ca có quen biết với đấng Tiên tri Tên Jêsus người Na-xa-rét, Đấng người ta tuyên bố là Con Đức Chúa Trời. Bà quan tâm đến chồng ḿnh gặp Người nầy.

72          V́ bà biết người Do-thái được dạy dỗ rằng, “Nếu một người là đấng Tiên tri, th́ những ǵ người ấy nói sẽ ứng nghiệm. Nhưng nếu những lời người ấy nói không ứng nghiệm, vậy đừng nghe người.” Đức Chúa Trời đă để lại Lời với họ bằng những lời tiên tri của họ. Đó là cách làm thế nào để nhận biết một đấng Tiên tri.

73          Môi-se, người ban luật pháp ông cũng để lại mạng lệnh, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi sẽ dấy lên một Đấng Tiên tri giống như ta; Sẽ ứng nghiệm kẻ nào không nghe lời của Đấng Tiên tri nầy sẽ bị cất bỏ giữa ṿng dân sự.”

74          Rê-bê-ca được thuyết phục hoàn toàn, khi bà thấy Jêsus người Na-xa-rét có thể đứng nói với dân sự những việc ở trong ḷng họ, nói trước những việc được xảy ra, đến hoàn toàn chính xác như cách Ngài đă Phán, không bao giờ sai một lần. Ngài làm đúng với Lời Đức Chúa Trời. Bà tin điều đó.

75          Nhưng Xa-chê, chồng bà, đă có sự lộn xộn, và ồ, lẽ thật chân chính của nó là, ông chưa bao giờ thấy Chúa Jêsus.

76          Thật ra đó là điều tệ hại để thử xét đoán một người trước khi nghe người đó nói. Không nên làm thế. Nhiều lần chúng ta vẫn phạm tội về việc đó trong thời đại nầy. Chúng ta nghe về một người, và ngay cả trước khi chúng ta nói chuyện với người đó, chúng ta --chúng ta vẫn… Chúng ta cho qua ư kiến của ḿnh về người đó bằng một ư kiến của người khác, và đó là điều không tốt. Chúng ta nên đi tự đi xem cho chính ḿnh.

77          Giống như có lần có người đă nói, “Há có vật nào tốt có thể thể ra từ Na-xa-rét sao?”

78           Khi Phi-líp đi đến gặp Na-tha-na-ên và thấy ông ở dưới cây, và ông nói, “Hăy đến xem Người mà chúng ta t́m kiếm: Đức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét, con của Giô-sép.

79          Na-tha-na-ên nói rằng: “Há có vật ǵ tốt ra từ Na-xa-rét được sao?

80          Phi-líp đă đưa ra cho ông một lời tốt nhất mà ông từng đưa ra, “Hăy đến xem.” Đừng ở nhà mà phê b́nh chỉ trích. Chính các bạn hăy đến xem.

81          Khi ông đến, Chúa Jêsus thấy ông đến gần. Ngài Phán, “Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá chi hết.”

82          Na-tha-na-ên thưa rằng, “Thưa Thầy (Rabbi, có nghĩa là Thầy.) Bởi đâu Thầy biết tôi?”

83           Đức Chúa Jêsus đáp rằng: “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, ta đă thấy ngươi lúc ở dưới cây vả.

84          Thế là đủ. Na-tha-na-ên lại nói, “Lạy Thầy, Thầy là Con Đức Chúa Trời, Thầy là Vua dân Y-sơ-ra-ên!” Bởi v́ ông đă thấy chính lời đó--Đấng Christ--mà Môi-se nói sẽ thay thế. Họ không có một nhà Tiên tritrong 400 năm, và ở đây là một Người chính xác với Lời.

85          Người đàn bà nhỏ bé bên giếng Sa-ma-ri phải cảm thấy như thế nào khi bà đi ra lấy nước ngày nọ, và có một Người Do-thái ngồi đó. Người trông khoảng 50 tuổi, mặc dầu Ngài chỉ mới 30. Công việc của Ngài phải làm Ngài kiệt sức.

86          Trong khi họ đang tổ chức bữa tiệc--của những Đền tạm hết thảy đều vui mừng. C̣n Chúa Jêsus th́ kêu khóc, như đă trích dẫn cách đây không lâu, “Hăy đến cùng Ta.” V́ thế nên Ngài bắt đầu bài diễn thuyết lớn của Ngài.

87          Và--người Do-thái đă nói với Ngài, “Thầy muốn nói Thầy đă thấy Áp-ra-ham à? Thầy chưa đầy 50 tuổi, mà đă thấy Áp-ra-ham! Bây giờ, chúng tôi biết Thầy là mất trí. Chữ ‘mất trí’ có nghĩa là ‘điên cuồng.’ “Chúng tôi biết Thầy điên khùng. Thầy có quỉ.”

88          Ngài Phán, “Trước khi có Áp-ra-ham, đă có Ta.” Đó là ĐẤNG TA LÀ (I AM)màđă Phán với Môi-se trong bụi gai cháy.

89          Chúng ta để ư khi Ngài ngồi đó… Ngài cần đi qua Sa-ma-ri, bởi v́ Y-sơ-ra-ên đă nghe Sứ điệp và Ngài đang đến với ba chủng tộc giờ nầy: dân Do-thái, Dân Ngoại, và dân Sa-ma-ri: ḍng dơi của Cham, Sem, và Gia-phết. Ngài--Phúc âm phải được giới thiệu với họ. Ngài đến thành phố gọi là Si-khai. Ở đó, đangngồi bên giếng nước--và đă sai các môn đồ đi vào thành để kiếnm thức ăn.

90          Một người đàn bà nhỏ bé đi ra. Ngày nay chúng ta gọi nàng là, “đèn đỏ”, cái tên hôi hám bẩn thỉu; Anh em biết tôi muốn nói ǵ. Vậy nàng thấy Chúa Jêsus. Tôi muốn nói, nàng chưa bao giờ thấy Chúa Jêsus đang ngồi… Chỉ là một Người Do-thái b́nh thường đang ngồi dựa vào thành giếng nhỏ bé, ở cuối phố của thành nơi thành phố đến để lấy nước, Người nhỏ bé nầy đang ngồi đó không ai để ư. Nàng đến gần có lẽ khoảng 11 giờ ban ngày để lấy nước dùng cho gia đ́nh trong ngày. Nàng để gàu xuống để lấy nước, và trước khi kéo nó lên, nàng nghe Người nào đó nói, “Hăy cho Ta uống.”

91          Nàng nh́n bao quát và thấy đó là một Người Do-thái, và bà có thể nói điều ǵ đó như thế nầy, “Thưa Ngài, Ngài là người Giu-đa, mà lại xin uống nước cùng tôi, là một người đàn bà Sa-ma-ri sao? Chúng ta không…Có sự phân cách ở đây. Chúng ta chẳng hề giao thiệp với nhau.”

92          Ngài bắt đầu nói. Diễn biến câu chuyện bà nói bà không biết có nên thờ phượng ở Giê-ru-sa-lem hay không. Ngài Phán, “Người Giu-đa (Do-thái) chúng ta biết chúng ta thờ lạy điều ǵ, v́ sự cứu rỗi là của người Do-thái.” Cuộc nói chuyện tiếp tục được một lát, và một lát sau Ngài Phán với người đàn bà, “Hăy đi gọi chồng người đến đây.”

       Người đàn bà thưa rằng, “Tôi không có chồng.”

93          Đức Chúa Jêsus lại Phán, “Ngươi nói rằng: Tôi không có chồng, là phải lắm;v́ ngươi đă có năm đời chồng, c̣n người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi; Điều đó ngươi đă nói thật vậy.”

94          Người đàn bà thưa rằng, “Lạy Chúa, tôi nh́n thấy Chúa là một đấng Tiên tri.” Bây giờ, xem đấy, họ đă không có một đấng Tiên tri trong 400 năm từ thời Ma-la-chi. Người đàn bà thưa, “Lạy Chúa, tôi nh́n thấy Chúa là một đấng Tiên tri. Chúng tôi biết rằng Đấng Mê-si (nghĩa là Đấng Christ) khi Ngài đă đến, sẽ rao truyền mọi việc nầy cho chúng ta.”

       Đức Chúa Jêsus Phán rằng, “Ta, người đang nói với ngươi đây, chính là Đấng đó.

95          Người đàn bà chạy vào thành nói, “Hăy đến xem một Người đă bảo tôi mọi điều tôi đă làm; ấy chẳng phải là Đấng Christ sao?” Lần đầu tiên Ánh Sáng đó lóe lên trên người đàn bà bé nhỏ ở trong t́nh trạng ấy tuyệt vời xiết bao.

96          Thật đáng quở trách cho những Thầy Tế lễ ở trong Đền thờ thời đó đă thấy Ngài làm sự việc giống như vậy mà gọi Ngài là quỉ Bê-ên-xê-bun, một tà linh đang làm những công việc nầy, trong khi lời Kinh thánh rất rơ ràng minh chứng rằng đó phải là Đấng Mê-si. Bây giờ, chúng ta…

97          Rê-bê-ca đă thấy tất cả điều nầy, bà nóng ḷng muốn chồng ḿnh có thể có dịp được ở chỗJêsus người Na-xa-rét. Bà hiểu rằng Ngài đă ở thành Giê-ri-cô, thành phố của bà ngày ấy, và bà bắt đầu cầu nguyện cho ông. Tôi hi vọng có nhiều Rê-bê-ca ở đây tối nay, các bà sẽ cầu nguyện cho chồng ḿnh để lúc nào đó Chúa Jêsus sẽ đi ngang qua nhà họ. Bà đă cầu nguyện suốt đêm, như chúng ta có thể phóng đại điều đó.

98          Các bạn biết đấy, khi người nào đó bắt đầu cầu nguyện cho các bạn một cách chân thành, các bạn--các bạn không có được sự thanh thản trong tâm hồn. Các bạn có thể kể chuyện; có điều ǵ đó đang xảy ra.

99          Rồi vào khoảng buổi sáng… Chúng ta có thể nói Xa-chê có thói quen dậy trễ hơn, bởi v́ ớo lẽ chúng ta sẽ nói, ông đă có một tiệm ăn, và ông để--người quản lư của ḿnh trông coi công việc kinh doanh nầy, và vân vân. Nhưng sáng hôm đó ông chắc đă dậy thật sớm, ăn mặc thật chỉnh tề, và mặc bộ đồ đẹp nhất. C̣n Rê-bê-ca, sau khi cầu nguyện suốt đêm, và thấy chính ông không ngủ được….

100       Hăy nghe, Rê-bê-ca, khi các bạn thấy Xa-chê bắt đầu hầu như không thanh thản trong ḷng, cứ nhớ rằng Đức Chúa Trời đang đáp lời cầu nguyện. Anh em hiểu không? Đó là cách nó xảy ra. Khi anh em thấy ông đang trở nên như vậy ông không thể đưa ra với anh em một lời tốt đẹp, cứ nhớ, cứ nắm chặt điều đó. Nó không kéo dài cho đến khi Đức Chúa Trời đi qua ông bằng cách đó.

101       Ông thật sự không thanh thản trong ḷng. Khi thức dậy, ông mặc bộ đồ đẹp nhất. Tôi có thể thấy Rê-bê-ca quay lại nói, “Xa-chê ơi, sáng nay anh dậy rất sớm, anh yêu quí.”

102       “Ồ, đúng thế. Anh thật sự (A-hèm, anh em biết đấy)… Anh nghĩ ḿnh phải đi ra ngoài để hít thở không khí trong lành một chút.”

103        Nhưng, ông đă nghĩ trong trí, “Anh không thể đuổi Người đó ra khỏi tâm trí. Em biết anh sẽ làm ǵ không? Anh sẽ đi xuống cổng nơi Người đó vào, và khi Ngài đi vào cổng, anh sẽ cho Ngài biết ư định của ḿnh, v́ có người vợ hay đi ra dự những buổi nhóm nầy, và cứ tiến hành như thế nầy. Anh sẽ nói với Ngài điều anh nghĩ về Ngài.” Anh em biết, thường người ta hầu như nghe điều ǵ đó rồi dựng thành điều phức tạp, anh em biết đấy.

104       Thế nên ông đă chuẩn bị tất cả. Ông lẻn đi; Ông nh́n lui xem thử có ai thấy ḿnh không. Dường như không ai thấy. Nhưng Rê-bê-ca đang nh́n qua kẻ hở của cửa sổ, thấy ông đă làm ǵ. Thay v́ đi về phía tiệm ăn của ông, ông đi xuống Phố Ngay Thẳng.

105       Anh em biết, anh em thường thấy Chúa Jêsus trên Phố Ngay Thẳng. Đúng thế. Trung thực trong công việc kinh doanh của ḿnh. Nếu anh em muốn thấy Ngài, hăy thật thà, chân thành, hăy sống ngay thẳng với Đức Chúa Trời và với con người, hăy ngay thẳng với người lân cận ḿnh.

106       Vậy ông lẻn xuống phố, bởi v́ ông biết Ngài đă đi vào cồng nầy. Ông đă chậm trễ một chút sáng hôm ấy bởi v́ hai người mù cần được chữa lành, như Lời Kinh thánh nói cho chúng ta biết, và Ngài đă chữa lành những người đó. Khi ông xuống đến cổng nơi được cho là Chúa Jêsus đi vào…. Anh em biết, Kinh thánh dạy ông là loại người thấp. Khi đến đó ông thấy một số những đám đông đang đứng đó, và ông không thể kiếm được chỗ đến gần để thấy Ngài. Họ đă leo lên trên những bức tường và khắp nơi.

107       Các bạn biết có điều ǵ đó về việc ấy, là khi Chúa Jêsus đến, luôn luôn có sự thu hút và chú ư dù thế nào đi nữa. Họ đă ở đó sẵn sàng hát “Hô-sa-na,” và họ…

108       Ông nói, “Bây giờ, ta sẽ không hề được để ư ở đây. Ta sẽ không được Ngài chú ư, bởi v́ Ngài sẽ đi bộ có lẽ ở giữa phố với một người bảo vệ, và ta sẽ không thể thấy Người nầy. Nhưng ta không tin Ngài là Đấng Tiên tri, bởi v́ ta đă được dạy rằng thời kỳ của các Tiên tri và các phép lạ đă qua rồi.” Anh em biết, thời gian không hề thay đổi quá nhiều kể từ lúc đó.

109       Nếu Đức Chúa Trời đă từng là Đức Chúa Trời, Ngài vẫn là Đức Chúa Trời. Nếu không, th́ Ngài không bao giờ là Đức Chúa Trời. Anh em không thể cứ nói Ngài là Đức Chúa Trời một thời và không phải là Đức Chúa Trời thời đại kế tiếp. Ngài không trở nên già hơn; Ngài không thể đổi ư; Ngài phải ở lại sống với những quyết định của Ngài. Do đó anh em có thể bảo đảm rằng những ǵ Ngài đă Phán, th́ Ngài sẽ làm. Đó là những ǵ…

110       Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, gọi những việc dường như trái nghịch với chúng, có ra không. Những điều dường như có thật, mà mắt ông có thể thấy được, nhưng nó trái với Lời Đức Chúa Trời, và ông--ông không--thậm chí không nh́n chúng. Ông đă gọi chúng như không có. Ông đă tin Đức Chúa Trời. Ông không hể nắm giữ thật sự trong một ngày. Ông cứ tin như vậy suốt đời, 25 năm trước khi Y-sác được sanh ra. Ông đă mạnh mẽ hơn trong suốt thời gian đó.

111       Ngày nay chúng ta tuyên bố sống bởi ân điển và sự thương xót và sự ban cho địa vị làm con--bởi Đấng Christ mà chúng ta trở nên ḍng dơi Áp-ra-ham, và chúng ta không thể tin cậy Đức Chúa Trời 24 giờ. Nhưng Ḍng dơi Áp-ra-ham thật cứ nắm giữ Lời Đức Chúa Trời và không điều ǵ sẽ dời chuyển người ấy ra khỏi điều đó.

112       Đức Chúa Trời đă Phán bảo với Áp-ra-ham, khi ông 75 tuổi và Sa-ra 65, họ sẽ có một đứa con. Tại sao, họ đi mua sắm những thứ cần thiết cho con trẻ và sẵn sàng cho điều đó. Đúng thế. Không ǵ sẽ ngăn cản họ. Họ đă biết điều đó.

113       28 ngày đầu tiên trôi qua, ông nói, “Ḿnh cảm thấy thế nào, Sa-ra?”

       “Chẳng có ǵ khác.”

       “Ngợi khen Chúa, dù thế nào đi nữa chúng ta sẽ có điều đó.”

       “Làm thế nào anh biết?”

       “Đức Chúa Trời đă Phán vậy. Cứ an tâm đi.”

       Tháng sau, “Ḿnh thấy thế nào?”

114       “Không có ǵ khác.”

       “Ồ, đó là phép lạ lớn chưa từng có đến giờ.” Hai tháng sau. Đúng không?

       25 năm sau, “Em thấy thế nào, Sa-ra?”

        “Không có ǵ khác.”

       “Ngợi khen Chúa, chúng ta sẽ có con dù thế nào đi nữa. Đức Chúa Trời đă Phán vậy.”

115       Vậy chúng ta tự xưng ḿnh là Ḍng dơi Áp-ra-ham. Những ǵ Đức Chúa Trời Phán, Đức Chúa Trời có thể thực hiện, làm những ǵ Ngài Phán Ngài sẽ làm. Tôi không thể giữ lời của ḿnh luôn. Anh em cũng không. Nhưng Đức Chúa Trời phải giữ lời, để là Đức Chúa Trời.

116       V́ thế, chúng ta thấy người nầy không tin điều đó, người thương gia nhỏ bé nầy của thành Giê-ri-cô. Ông có một việc kinh doanh lớn và nghĩ rằng ông đang làm tốt. Ông giúp cho các Thầy Tế lễ và Nhà Hội. Ông đă giúp cho các Giáo hội, và ‘Kiwanis’, cùng nhiều tổ chức của thời đó, như chúng ta muốn nói. Tuy nhiên điều đó chẳng có ư nghĩa ǵ với Đức Chúa Trời.

117       Sự thịnh vượng không hề có ư nghĩa Đức Chúa Trời luôn luôn ở cùng. Đôi khi nó ngược lại.

118       Đức Chúa Trời Phán, “Khi nó tắm trong máu ở ngoài đồng,” Phán với Y-sơ-ra-ên, “lúc đó nó muốn hầu việc Ngài. Nhưng khi nó có được đầy đủ, nó nghĩ ḿnh đă có đủ rồi, th́ không muốn thực hiện cho Ngài nữa, quay lưng lại với Ngài.”

119       Ê-sai có tấm gương của vua Ô-xia, bởi v́ Ô-xia là một người vĩ đại chừng nào ông giữ sự khiêm nhường trước mặt Đức Chúa Trời. Ông không hề hoạt động chính trị. Ông ở lại sống với Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời đă ban phước cho ông. Nước ông gần như thời vua Sa-lô-môn. Nhưng ông đă bắt đầu tự cho ḿnh là trung tâm!

120       Đó là điều rắc rối với dân sự ngày nay. Anh em đừng bao giờ để điều đó xảy ra với tổ chức kinh doanh nầy hay anh em đi vào bụi đất giống như những người c̣n lại của họ. Bất cứ khi nào một người bắt đầu chỗ không một xu dính túi, ‘they 're on the rocks’ cho đến khi--cho đến khi sự thịnh vượng bắt đầu làm mù mắt với Lời Đức Chúa Trời.

121        Ô-xia là một người vĩ đại, nhưng ngày nọ ông đă cố thay thế Thầy giảng, đi vào dâng hương. Thầy Tế lễ thượng phẩm và nhiều Thầy Tế lễ khác đến bảo, “Vua không được phép làm điều đó. Vua là người thường (layman).”

122       Những thương gia quí vị cũng nên nhớ điều đó. Những Thầy giảng chúng ta đă gặp khá nhiều th́ giờ khó khăn để làm Điều đó đúng đắn. Nó không dành cho một người b́nh thường. Người b́nh thường có nhiệm vụ của ḿnh, nhưng bục giảng là dành cho Mục sư Truyền đạo đă được phong chức. “Đức Chúa Trời đặt để điều đó trong Hội thánh, những người dành cho những việc nầy.”

123       Vậy chúng ta thấy rằng Ô-xia đă lấy hương đi vào, dù thế nào đi nữa. Đức Chúa Trời đă đánh ông và ông bị phung mà chết. Đấy, khi chúng ta bắt đầu có địa vị cao hơn.

124       Xa-chê hầu như ở trong t́nh trạng đó. Ông giàu có. Ông ủng hộ với các Thầy dạy luật người Do-thái có quan hệ tốt với mọi tầng lớp xă hội. V́ thế ông nghĩ, nếu gặp phải rắc rối, ông có thể đi lại với ṭa công luận (Sanhedrin) dành quyền đúng cho ông. Ông đứng ở cổng thành. Lúc bấy giờ ông định làm điều ǵ đó. Ông định đi ra nắm Gă nầy mà nói thẳng vào mặt Người, “Ngươi là Tiên tri giả. Ngươi chẳng có ǵ cả. Ngươi chỉ lấy khả năng ngoại cảm mà lừa dối dân sự.” Xem đấy, ông không hề ngăn cản việc đọc Lời.

       Đó là chỗ sai lầm phạm phải ngày nay.

125       Nếu Y-sơ-ra-ên muốn làm điều đó thay v́ những họ đă làm, họ đă tốt hơn ngày nay. Nhưng họ phải làm cách đó. Nó phải được ứng nghiệm, mắt họ đă bị mù để chúng ta có một cơ hội. Nếu không v́ thế, chúng ta sẽ ở đâu? Để ư.

126       Nhưng khi ông đến đó ông thấy rằng ḿnh không thể thấy điều ǵ. Ông không thể thấy đường phố ở đó thật rất nhiều người tụ họp lại ở khắp nơi. V́ thế ông nghĩ, “Ngươi biết ǵ không? Người đó sẽ đi lên… Họ nới với ta… Rê-bê-ca đă nói với ta ngày hôm nay Ngài sẽ ăn--tại nhà của Labinski.” Tôi hi vọng không có Labinski ở đây.) Nhưng tiệm ăn của ông ấy, người cạnh tranh với ông.” V́ thế có lẽ ông ta sẽ ăn ở tiệm của ḿnh.Vậy ta biết để đến nơi chúng ta phải đến, quẹo qua Phố Ngay Thẳng ở đây, xuống Đại lộ Ngợi Khen,” chúng ta sẽ gọi thế.

127       Chúng là những cái tên thô thiển, nhưng tôi chỉ gọi theo sự phóng đạicủa tôi. “Chúng ta phải rẽ qua góc phố Thẳng ở đây đến Đại lộ Ngợi Khen.” Các bạn cứ giữ theo con phố ấy, và các bạn sẽ đi tiếp đến Đại lộ Ngợi Khen. Các bạn sẽ sống cách ngay thẳng.

128       Thế nên ông đi xuống thật nhanh. Ông nói, “Ḿnh nhỏ con.” Tự sửa soạn lại, vuốt lại bộ râu, xem lại dầu thơm, móng tay láng bóng, ông đứng ở góc phố, và nghĩ rằng, “Ḿnh sẽ thấy khi Ngài đi ngang qua và nói với Người về điều ḿnh nghĩ về Người.” Vậy ông đứng ở góc phố.

129       Ông bắt đầu suy nghĩ, “Anh biết không? Cũng cái nhóm đó đi theo người. Họ sẽ ở ngay tại đây, và họ sẽ chỉ… Tôi quá thấp nên không thể thấy Ngài, v́ thế tôi --tôi sẽ không tốt lắm khi đứng đây. Tốt hơn là tôi nên đi khỏi đây hơn là đứng ở dưới nầy. Anh biết đấy, nghĩ--tôi sẽ làm ǵ không? Có cây sung ở đây, vậy tôi nghĩ tôi sẽ trèo lên cây sung nầy. Rồi tôi sẽ có thể thấy được Ngài, và nh́n thấy Ngài rơ ràng khi Ngài đi ngang qua. V́ thế Ngài sẽ không bao giờ thấy tôi ở trên cây đó. Có một cành ch́a ra ở đó; Tôi sẽ ngồi ngay trên nhánh ấy mà nh́n Ngài khi Ngài đến trong tầm nh́n, khi Ngài đi khuất. Tôi sẽ có cái nh́n rơ ràng về Người nầy.”

130       Vậy điều trước tiên, các bạn biết, ông bắt đầu cố gắng để xem cành cây ch́a ra đó cao chừng nào, nó ở ngoài tầm tay của ông một chút.

131       Anh em biết thật ra, bước đầu tiên hoàn toàn ở ngoài tầm tay chúng ta một chút. Chúng ta phải tiếp nhận điều đó bằng đức tin. Đúng thế. Nó thật sự nhiều hơn tâm trí con người có thể giải thích một chút. Các bạn không thể giải thích Đức Chúa Trời. Nếu thế th́ Ngài không đáng để tin nhận bằng đức tin. Anh em phải tin Ngài. “V́ kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng Hay Thưởng cho kẻ siêng năng t́m kiếm Ngài.”

132       V́ thế chúng ta thấy con người nhỏ bé có tiếng nầy, một trong những thương gia của thành phố, ông nói, “Bây giờ, ta sẽ lên bằng cách nào?” Có lẽ không có thùng rác nào sáng hôm đó, có một số hộp thiếc đặt ở góc phố đầy--vật nhơ bẩn trong thành. V́ thế họ… Ông nói, “Nếu ḿnh có thể giữ cái hộp đó, và leo lên cành cây kia.”

133       Lạ lùng sao Đức Chúa Trời khiến con người làm những việc buồn cười. Vậy… Nhưng các bạn biết, nếu các bạn quyết tâm muốn thấy Chúa Jêsus, các bạn sẽ làm những điều lố bịch, nếu các bạn quyết tâm, các bạn muốn--các bạn thật sự chân thành, các bạn muốn thật sự biết tất cả những ǵ về điều đó.

134       Đó là ư kiến của Xa-chê. Ông muốn t́m thấy về tất cả những ǵ ông đă nghe. Cho nên ông nói, “Bây giờ, không có ai ở quanh đây, vậy ta sẽ lẻn trèo lên và giữ cái thùng rác kéo nó đến đây, rồi leo lên-- cây. Ta sẽ lên trên nhánh đầu tiên, và ở trên--trên đường phố khi Ngài đi ngang qua.” Nhưng khi ông bắt đầu kéo cái thùng, nó quá nặng đến nỗi ông không kéo được. Ông là loại người thấp bé, nhỏ con. Điều duy nhất có thể làm lúc đó, ông chắc hẳn phải thu xếp nó. Bây giờ, ông ăn mặc đồ tốt nhất.

135       Thấy Ma quỉ làm như thế nào không? Nó cứ cố đặt mọi thứ trong con đường của các bạn, để nó sẽ di chuyển mọi thứ, mọi nghi ngờ, mọi thói xấu có thể được để giữ các bạn không thấy được lẽ thật là ǵ. Nó đang thật sự làm tốt điều đó.

136       Ông có thể nói, “Ḿnh đang mặc đồ đẹp nhất, c̣n ở đây… Nếu ḿnh nắm cái thùng rác nầy sẽ bị nhớp.”

137       Các bạn biết có một số người nghĩ ngồi trong một buổi nhóm như thế nầy có thể khiến các bạnnhớp một chút, hầu như giữa xă hội và những người có danh tiếng của thành phố. Nhưng nếu các bạn thật sự kiên quyết muốn thấy Chúa Jêsus, các bạn sẽ đến dù thế nào đi nữa. Đúng thế. V́ thế có một điều duy nhất có thể làm. Nếu một người nhất định thấy Đấng Christ, không điều ǵ có thể ngăn cản người ấy.

138       Vậy ông đến giữ lấy cái thùng rác nầy, ông đến đây. Gần như lúc ông lấy nó ôm chặt hoàn toàn trong đôi tay của ḿnh, những kẻ tranh cạnh với ông đến gần góc phố, 2 hay 3 người. Họ nói, “Quái lạ, nh́n Xa-chê ḱa. Ông ấy đă thay đổi địa vị của ḿnh. Ông làm việc hốt rác cho thành phố lúc nầy.” Tôi h́nh dung khuôn mặt ông đỏ bừng.

139       Tôi tự hỏi tối nay nếu--nếu người chủ bước vào thấy một số anh em Thương gia đang ngồi ở đây trong buổi nhóm như thế nầy mà bị gọi là “Thánh quá máu,” tự hỏi gương mặt của anh em có… Thôi được, anh em đă nhận biết rồi, v́ thế có thể ngồi yên lặng giờ nầy. Xa-chê đă ôm nó trong cánh tay. Ông đă làm công việc từ bỏ. Anh em đă làm điều đó khi vào đây, cho nên anh em có ngồi thật yên lặng, ngồi đấy tiếp tục thông suốt với điều đó.

140       Ông gần như ôm trong tay cái xô rác. Thật là một thương gia lạ lùng. Ông đến đây nầy, gương mặt đỏ bừng, c̣n họ th́ nói, “Ồ, anh biết ǵ không, Xa-chê.” Anh em biết đấy, điều đó khá rơ ràng để họ thấy, “Nầy, ông ta đây nầy. Bây giờ, ông đang làm việc cho thành phố. Tôi biết--tôi biết việc kinh doanh của ông ấy tồi tệ. Hăy xem ông ta đă làm công việc ǵ ḱa.”

141       Ông đă kiên quyết thấy Chúa Jêsus, không đếm xỉa đến những lời đó. Ông đă nghe về điều đó và muốn tự t́m hiểu.

142       Tôi muốn đối với Đức Chúa Trời mọi người đều có thái độ đó. Nếu các bạn đă nghe về Ngài, hăy t́m hiểu. Ngài không chết. Ngài sống, thật sự ở đây tối nay không kém ǵ khi Ngài đă ở bờ biển Ga-li-lê. “Ḱa, Ta ở cùng các ngươi luôn, thậm chí cho đến tận thế. Những việc Ta làm các ngươi cũng sẽ làm.” Nếu điều đó không phải vậy, thế th́ Ngài là Đấng Mê-si giả; Ngài không phải Đấng Mê-si mà Ngài được cho là. Nhưng nếu Ngài vẫn tồn tại và giữ Lời hứa, th́ Ngài vẫn là Đức Chúa Trời tự bày tỏ chính ḿnh Ngài cho nhiều người. Ngài phải làm điều giống như Ngài đă làm. Đó là đường lối Ngài thực hiện các sự việc. Ngài phải bày tỏ chính ḿnh Ngài theo cách Ngài đă làm. Hê-bơ-rơ 13:8, Phao-lô nói với dân Do-thái, ông nói, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.” Do đó, Ngài phải giống như vậy về nguyên tắc, giống như vậy về quyền năng, giống như vậy trong mọi việc mà Ngài đă có. Ngài phải giống như vậy ngày hôm nay.

143       Đôi khi chúng ta thấy những công việc của Đức Chúa Trời, tôi biết có hành động đạo đức giả xen vào đó. Khi các bạn thấy đồng đô-la giả, điều đó nói với các bạn điều ǵ, anh em thương gia? Anh em sẽ bỏ đi chứ? Anh em sẽ lấy hết tiền ra khỏi ngân hàng và ném nó--xuống sông bởi v́ thấy có một đồng đô-la giả không? Đồng đô-la giả đó chỉ có nghĩa rằng có một đồng đô-la thật mà nó đă được làm ra. Ngũ Tuần th́ đầy những sự giả mạo xác thịt. Nhưng nó có ư nghĩa ǵ? Có một đồng đô-la thật ở đâu đó. Chính người nào đấy đang cố giả mạo điều ǵ đó mà người khác đă có thật sự. Nó chỉ là một phiếu ăn. Nó chỉ là một… Điều ǵ chân chính đằng sau sự việc mà người nào đó đang cố giả mạo.

144       Cho nên chúng ta thấy Xa-chê lấy thùng rác, c̣n những người tranh cạnh của ông đi xuống phố nhạo cười ông. Nhưng điều đó không có ǵ quan trọng. Ông đă quyết định thấy Chúa Jêsus. Lúc đó ông đă có một quan điểm về Ngài.

145       Nếu chúng ta có thể thật sự có được cảm giác đó ở giữa chúng ta, nếu chúng ta có thể kiên quyết chúng ta sẽ t́m thấy đây là điều ǵ. Nếu đó là Lẽ thật. “Nếu Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời, khá hầu việc Ngài.” Tiên tri Ê-li đă nói trên đỉnh núi Cạc-mên. “Nếu Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời, khá hầu việc Ngài; Nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời, hăy hầu việc hắn.” Nếu Đức Chúa Jêsus Christ không thể tuyên bố chính Ngài thật sự giống như Ngài hằng có, th́ Ngài đă không sống lại từ kẻ chết.

146       Nếu chúng ta chỉ cố có được nhiều người vào dựa trên một sự hấp dẫn về tâm lư, nếu chúng ta chỉ thay đổi họ từ Giám Lư qua Báp-tít, hay Báp-tít đến Ngũ Tuần, đó là ǵ? Đó là một mớ tâm lư (a bunch of psychology). Đúng thế.

147       Một Đức Chúa Trời Hằng Sống, Đấng đă dựng nên trời đất vẫn là Đấng Tạo Hóa không hề thay đổi. Về nguyên tắc Ngài vẫn là Đấng Tạo Hóa không hề thay đổi. Về nguyên tắc Ngài vẫn là Đức Chúa Trời không hề thay đổi như Ngài từng có. Tôi vui mừng thấy Đức Chúa Trời trước khi Hội thánh nắm giữ tôi, biết rằng có một Đức Chúa Trời như vậy.

148       Tôi thấy việc làm ầm ĩ lên và sự bối rối của họ, rên rỉ. Luôn luôn là cách đó mọi … Họ đă có việc như vậy suốt cả Lời Kinh thánh.

149       Nhưng con người nhỏ bé nầy muốn thấy Chúa Jêsus và quyết tâm làm điều đó. Ông là một thương gia, ông muốn làm việc kinh doanh tốt. V́ thế ông--khi ông có quyết định… Vợ ông ở nhà đang cầu nguyện, và lời cầu nguyện của Rê-bê-ca đi theo ông. Con người nhỏ bé nầy phải lên cây đó, phải trèo lên cây…

150       Tôi không muốn nói điều đó. Đó là một thành ngữ của người miền Nam, “trèo cây.” Bao nhiêu người biết “trèo cây” không? Ồ, dù thế nào đi nữa bao nhiêu anh em người Kentucky ở chung quanh đây?

151       Ông phải trèo lên cây, leo lên cây. Và ông đây nầy, đang ngồi trên đó, lúc ấy, ở trên cây đang lau sạch rác khỏi áo mới của ḿnh, nhặt lấy những mảnh nhỏ ra khỏi đầu gối và đôi tay nơi ông đă trèo lên cây. Nhưng cho dù điều ǵ xảy ra đi nữa ông đă nhất định thấy Chúa Jêsus. Và nếu anh em thật sự…

152       Hăy nghe tôi. Nếu anh em thật sự kiên quyết thấy Ngài, anh em không quan tâm ḿnh phải trải qua điều ǵ, bị chỉ trích nhiều chừng nào; những ǵ người khác nói. Anh em muốn thấy Chúa Jêsus. Anh em sẽ làm bất cứ điều ǵ để thấy Chúa Jêsus. Anh em sẽ chờ đợi đến lượt ḿnh; Anh em sẽ làm bất cứ điều ǵ được cho là ḿnhlàm, cứ như vậy anh em sẽ đi đến chỗ thấy Ngài.

153       Điều rắc rối là, ngày nay họ không có đủ sự khao khát. Với dân sự không có đủ sự khao khát và đói khát. Tôi tin Hội thánh nên có nhiều một chút muối hơn những ǵ nó đă có.

154       Muối tạo nên sự khát khao. Muối có vị dễ chịu để tiếp xúc. Nhưng nếu muối mất mặn, từ đó trở đi nó chẳng tốt ǵ ngoài trở nên một tổ chức. Đúng thế. Nhưng anh em phải có vị mặn trong đó. Vị mặn là muối, sức mạnh.

155       Khi một người thấy Đấng Christ đang sống trong anh em nó sẽ cho người đó khao khát được giống như anh em. Nó sẽ làm cho người đó thấy Chúa Jêsus ở trong anh em, khiến người đó thấy Đức Chúa Trời.

156       Làm thế nào họ biết Môi-se là thuộc về Đức Chúa Trời? [Băng trống--Bt.] Họ đă biết rằng Đức Chúa Trời ở với ông.

157       Bây giờ, chúng ta để ư, giống như Phi-e-rơ đă giảng trong ngày lễ Ngũ tuần, về, “Hỡi người Y-sơ-ra-ên, làm sao các ngươi…” Chính thức buộc tội thế hệ đó v́ đă đóng đinh Con Đức Chúa Trời. Nói rằng, “Các ngươi… Đức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét, tức là Người mà Đức Chúa Trời đă dùng làm việc quyền phép, sự lạ và dấu lạ ở giữa các ngươi, để làm chứng cho Người trong ṿng các ngươi, như chính các ngươi đều biết.Người đó bị nộp theo ư định trước và sự biết trước của Đức Chúa Trời, các ngươi đă mượn tay độc ác mà đóng đinh Hoàng Tử Sự Sống trên thập tự giá và giết đi.”

158       Ni-cô-đem há chẳng diễn tả mọi cảm xúc của họ chăng? Chính là thanh thế xă hội thuộc về điều ǵ đó ngăn cản họ không thấy Chúa Jêsus. Nói rằng, “Thưa Thầy, chúng tôi biết rằng Thầy là Giáo sư từ Đức Chúa Trời đến; V́ những phép lạ thầy đă làm đó, nếu Đức Chúa Trời chẳng ở cùng, th́ không ai làm được.” Họ đă nhận biết điều đó, nhưng bởi v́ thuộc về danh tiếng xă hội họ đă xấu hổ thú nhận điều đó.

159       Họ nên làm giống như người mù mà Chúa Jêsus đă chữa lành. Họ nói, “Người nầy là kẻ có tội.”

160       Người đó nói, “Thật là điều lạ. Các ông, những người lănh đạo của thời đại, mà không biết người nầy đến từ đâu? Tôi không biết người đó có tội hay không. Nhưng điều duy nhất tôi biết: Là tôi từng bị mù mà nay được thấy.” Đó là điều người đó thật sự biết.

161       Tôi thích lời làm chứng quả quyết của người sẽ đứng giữa dân sự mà nói, “Tôi biết có điều ǵ đó. Điều ǵ đó đă xảy đến với tôi.”

162       Như tôi đă cố gắng nói về chị em da màu đó, “Tôi không là con người tôi muốn… Hay không phải là những ǵ tôi nên có. Tuy nhiên tôi biết tôi không phải là tôi trước đây nữa.” Điều ǵ đó đă nắm giữ chị.

163       Xa-chê, đang ngồi trên đó, quả thật ông đang ở trong t́nh trạng hỗn độn, ngồi trên đó. Anh em biết đấy…

164       Hăy nghe tôi. Những người tin Đức Chúa Trời đi vào những t́nh trạng lộn xộn dù thế nào đi nữa. Họ làm những việc mà hoàn toàn trái ngược với sự hoạt động của thời đại.

165       Hăy nghe Môi-se. Ngày nọ người chăn chiên… Một chiến binh vĩ đại ở xứ Ai-cập giải cứu dân sự ḿnh và đă thất bại, rồi ông trở thành người chăn chiên trong 40 năm: một cụ già tốt, ổn định, con người tốt đẹp, có một người vợ và con: Sê-phô-ra và Ghẹt-sôn. Bây giờ, chúng ta để ư rằng sau khi Đức Chúa Trời t́m thấy ông, và ông đă thấy Đức Chúa Trời trong bụi gai cháy không tàn, ngày hôm sau, ông đặt vợ lên lưng lừa, đứa con bên hông nàng, hàm râu trắng phất phơ, một cây gậy cong queo trong tay, dẫn con lừa nầy, gió đang thổi và cái đầu hói của ông chiếu sáng dưới mặt trời nóng bỏng, đi xuống xứ Ai-cập.

       Người nào đó ắt đă nói, “Môi-se, anh đang làm ǵ thế?”

166       “Tôi đi xuống Ai-cập để tiếp quản.” Một sự xâm phạm con người (A one-man invasion), nhưng ông đă làm điều đó. Tại sao? Đức Chúa Trời đă bảo ông làm điều đó; đó là lư do. Đấy, điều đó trông--trông có vẻ điên khùng. Đâu rồi con người từ nơi đó trốn chạy, bây giờ ông đang trở về.

167       Đó là cách nhiều người --t́m thấy Đức Chúa Trời quyết tâm để thấy Ngài.

168       Ông ngồi đấy. Sau một lát ông bắt đầu suy nghĩ, “Anh biết đó Rê-bê-ca đă nói với tôi Người này là một đấng Tiên tri. Tôi đang nghi ngờ điều đó rất nhiều. Tôi không tin điều đó. Tôi không tin có những Tiên tri vào thời đại nầy. Nếu có, Thầy Tế lễ của tôi ắt đă nói với tôi về điều đó. Thầy Tế lễ Thượng Phẩm của tôi là một trong những đầy tớ của Đức Chúa Trời, v́ thế ông có thể bảo tôi về điều đó.” Tốt lắm.

169       Nhưng xem nào, không bao giờ tôn giáo lập thành tổ chức thế gian từng chấp nhận một Sứ giả từ Đức Chúa Trời sai đến vào thời đại nào: Không bao giờ. Chúa Jêsus chẳng đă Phán, “Khốn cho các ngươi, người Pha-ri-si đui mù! V́ các ngươi giống như mồ mả tô trắng bề ngoài cho đẹp, mà bề các người đặt họ vào trong đó. (Đúng thế.) Người nào là một trong các đấng Tiên trimà Cha đă sai đến mà các ngươi không giết và bỏ vào mồ mả, bởi v́ người đó tỏ cho biết sự đến của Đấng Công B́nh.” Đúng không?

170       Ở đó…. Vậy chúng ta thấy ông ở đây, đang trên trên cây đó. Anh em biết điều ǵ không? Tôi hi vọng kể lại như thế nầy không lố bịch, nhưng tôi đang nghĩ ông nói, “Bây giờ, chờ một chút. Nếu Gă đó t́nh cờ thấy ḿnh đang ngồiđây trên cành cây…” Và ông ngồi xuống nơi hai cành cây bắt chéo nhau., ngồi đó và suy nghĩ về điều đó.

171       Đó là chỗ tốt để ngồi, nơi đường lối của các bạn và đường lối Đức Chúa Trời gặp nhau. Đó là nơi tốt đẹp để suy nghĩ kỹ càng về điều đó. Tôi hi vọng mọi người ở đây mà chưa bao giờ gặp Ngài, và thật sự biết rằng ḿnh được sanh lại bằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời, các bạn đang ngồi trên cành cây đó tối nay. Hỡi anh em thương gia, tôi hi vọng anh em đang ngồi nơi chúng ta đang nói về Xa-chê ngồi: Trên cây sung có hai cành cây ở đó hai hướng gặp nhau, đường lối của anh em và Đức Chúa Trời gặp nhau.

172       Ông nghĩ, “Anh biết tôi nghĩ ḿnh sẽ làm ǵ không? Tôi sẽ cứ kéo những chiếc lá nầy ở đây vào và tự ngụy trang.” Ông quấn lá cây che hết người. Ông chừa lại khoảng hở nhỏ như cửa sổ để có thể nh́n xuyên qua. Anh em biết, một chiếc lá có thể kéo nó xuống và nói, “Tôi sẽ thấy Ngài khi Ngài đến, nhưng Ngài sẽ không bao giờ thấy tôi. Ngài sẽ không hể biết tôi ở trên nầy.”

173       Vậy trong lúc ông ngồi đó, sau một lát, đang suy nghĩ về điều ấy, có tiếng ồn ào ở góc phố vang đến.

174       Đó là một điều lạ, nhưng mọi nơi có Đức Chúa Trời, dường như có nhiều tiếng ồn: Kỳ lạ, nhưng nó xảy ra.

175       Anh em biết Ê-sai, trong Đền thờ sau cái chết của vua Ô-xia, ông ở dưới đó, và ông nghe tiếng ồn, cả Đền thờ rung động. Các cột trụ dời khỏi chỗ nó, và có các Thiên sứ, Sê-ra-phim ở đó, là các Chê-ru-bim, người đốt của lễ dâng, dâng cách ăn năn đúng đắn lên Bàn thờ, những Thiên sứ cao quí vượt xa ngoài giới hạn kia có hai cánh che mặt, hai cánh che chân, và hai cánh để bay, đang kêu lên, “Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Đức Giê-hô-va Vạn Quân!”

176       Nếu một Thiên sứ che mặt thánh khiết của ḿnh để gặp Đức Chúa Trời, làm thế nào mà chúng ta lấy giáo điều mà bao phủ nó? Nó sẽ lấy Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ để bao phủ chúng ta. Rồi chúng ta là con. Không có một khuôn mẫu về điều nầy, hay khuôn mẫu về điều kia, nhưng Huyết. Đức Chúa Trời luôn luôn… Nơi duy nhất để gặp con người trong sự thông công là ở dưới Ḍng Huyết tuôn đổ, nơi tế bào Sự Sống…

177       Trong của lễ dâng thời xưa dưới--luật pháp Môi-se họ mang đến thú vật. Khi họ phá vỡ tế bào huyết của con vật nầy, chiên con, người thờ phượng đă thờ phượng. Nhưng sự sống ở trong con vật không thể trở lại trên người thờ phượng, bởi v́ nó là sự sống của một con vật không có linh hồn; Nó không thể trở lại trên kẻ thờ phượng. Cho nên đó chỉ là sự chôn giấu. Nó chỉ là một chỗ để kéo dài cho đến một thời gian nào đó.

178       Nhưng khi mạch của Đấng Em-ma-nu-ên bị vỡ ra, Chúa Jêsus không phải là người Do-thái hay Dân Ngoại. Hiểu không? Giới tính nam xuất ra mầm sự sống qua hemoglobin, và tế bào huyết có từ phái nam. Phái nữ…

179       Người Công giáo các bạn, không phải không đồng ư với các bạn, nhưng gọi, “Ma-ri, mẹ của Đức Chúa Trời,” làm sao Đức Chúa Trời Đức Chúa Trời có thể có mẹ được? Bà chỉ là ḷ ấp trứng (incubator).

       Các bạn nói, “Thôi được, trứng--trứng đến từ người đàn bà.”

180       Nhưng trứng không đến từ Ma-ri. Nếu trứng đến từ Ma-ri, thế th́ ở đó phải có một cảm giác. Hăy nh́n nơi anh em đặt Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đă tạo nên cả trứng và tế bào máu.

181       Chúa Jêsus không phải là người Do-thái hay Dân Ngoại. Ngài là Đức Chúa Trời, không ít hơn. Ngài là Đức Chúa Trời biểu lộ trong xác thịt. Ngài há chẳng Phán--chúng ta đọc trong Kinh thánh rằng, “Đức Chúa Trời đă ở trong Đấng Christ đang cầu thay cho thế gian với chính Ngài” không? Ngài là Em-ma-nu-ên (Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta). Ngài đă Phán, “VớiTa,…”

182       Đúng hơn Ngài đă phán trong Lời Kinh thánh ở đây, “Ai có thể buộc tội Ta? Ở đâu Ta không làm chính xác những ǵ đă viết ra về Ta?Hăy t́m trong Kinh thánh. Các ngươi ḍ xem Kinh thánh, v́ tưởng bởi đó được Sự Sống Đời Đời: Ấy là Kinh thánh làm chứng về Ta vậy. Ví bằng Ta không làm những việc của Cha Ta, th́ các ngươi chớ tin Ta. C̣n nếu Ta làm, th́, dầu các ngươi chẳng tin Ta, hăy tin những việc Ta làm, v́ chúng làm chứng về Ta là Ai vậy.”

183        Ồ, thật Cơ-đốc nhân rất thiển cận về đặc ân của Đức Chúa Trời ban cho họ ngày nay, và về những điều trong Kinh thánh. Tôi muốn lấy một đề tài từ chỗ đó, nhưng th́ giờ không cho phép.

184       Ông nghe tiếng ồn. Ông đứng dậy. Ông nói, “Được rồi, những kẻ Thánh cuồng tín đang đến.” Một chiếc lá rơi xuống, chờ một phút… Sau một lát ông để ư, đang đến gần góc phố.

185        Đó phải là một người cường tráng to lớn đi phía trước. Tôicó thể thấy người đó, hầu như là một người cao lớn, lưng rộng thẳng, khoảng 65 tuổi, đang bước đi với cây gậy trong tay. Đó phải là một người mà chúng ta gọi --Ông là Si-môn, và ban cho ông tên khác là Phi-e-rơ, “Có nghĩa là “Sự xưng tội” ("confession,") hay “ḥn đá nhỏ.”

186       Phía sau, 12 người chung quanh Ngài, nhiều người đang chạy đến để chạm--Thầy khi Ngài đi ngang qua, tôi có thể nghe họ nói, “Đừng đụng đến Thầy. Thầy đă mệt. Thầy đă giảng dạy suốt đêm. Quyền phép từ Ngài mà ra. Ngài đă giảng đến khan tiếng. Đừng đụng đến Thầy của chúng tôi. Ngài phải đi xuống giờ nầy. Ngài phải dùng bữa trưa. Đă đến giờ Ngài ăn, xin vui ḷng đừng chạm đến Ngài. Xin vui ḷng đứng một bên để Thầy đi qua.”

187       Ngài đứng đấy. Khi Xa-chê, người thương gia nhỏ bé của thành Giê-ri-cô, khi ông có cái nh́n đầu tiên về Chúa Jêsus, Ngài trông khác thường với bất cứ người nào ông từng thấy.

188       Chúng ta hăy lồng vào một chút ở đây. Một quí bà bước ra với đứa bé. Xa-chê nh́n lướt qua để thấy là ai. “Ồ, tôi nhớ khi Bác sĩ ở nhà ngày nọ. Tôi đang đứng đó khi Thầy Tế lễ cũng đang đứng tại đấy. Bác sĩ nói, “Đứa bé không thể sống được. Hăy để nó trong pḥng đóng tất cả các cửa lại. Đừng để không khí vào. Ở đây có một gia đ́nh cuồng tín đă nghe con người giả dối nầy, tự xưng ḿnh là Đấng Tiên tri xứ Ga-li-lê. Đang đến đây, và mang đứa bé đó, tại sao, luật pháp của thành phố nên bắt giữ người đó. Tôi sẽ thấy điều đó khi chúng ta gặp ủy ban. Chúng ta sẽ t́m thấy người đó có đi theo tên cuồng tín về điều ǵ giống như thế mà điều đó không thể được để ư đến không; Ông ta bị mất trí.”

189       Tôi thấy người đàn ông đó chạy ra nói, “Tôi có đứa con sắp chết, thưa Thầy. Xin đấng Tiên tri đụng đến nó. Tôi tin Ngài là Tiên tri của Đức Chúa Trời. Tôi đă thấy Ngài trong những buổi nhóm khác, và tôi đă nghe về Ngài và tôi biết.”

       “Không, xin lỗi. Có rất nhiều người.”

190       Nhưng sau một lát người đàn bà nhỏ bé đi ra đang giữ đứa bé, c̣n đứa bé bất động.” Cứ để Ngài đụng đến nó. Đó là tất cả điều tôi muốn. Tôi tin Ngài. Tôi tin, ước ǵ Ngài chạm đến con tôi!”

191       “Chúng tôi không thể làm điều đó, thưa bà,” tuy nhiên Ngài chưa đi khỏi họ, Ngài dừng chân lại.

       Rồi tôi thấy Xa-chê vạch lá ra để nh́n.

       Phán, “Hăy mang đứa bé đến đây.”

192       Khi họ mang đứa bé ra đó, chỉ một thân thể nhỏ bé, đang bốc hơi, rất nóng, giở tấm mền ra, đặt ngón tay Ngài trên, người mẹ đang đứng đó với đôi mắt Do-thái xinh đẹp của bà, những giọt nước mắt chảy thành vệt xuống đôi má, c̣n người cha đang đứng đó với đôi tay giơ lên trời tin tưởng. Ngài đặt ngón tay Ngài trên đứa bé, và cơn sốt lui đi. Đứa bé nhổm dậy khỏi đôi tay người mẹ và đi xuống phố.

193       Xa-chê thay đổi ư định. “Phải có điều ǵ đó thật về Người nầy, nhưng tốt hơn là ḿnh nên cẩn thận. Tốt hơn ḿnh che chiếc lá lại để Ngài không thấy ḿnh. Ngài sắp đi ngang qua lối nầy.”

194       Các bạn có thể không bao giờ có cái nh́n đúng về Chúa Jêsus mà vẫn giống như cũ. Có điều ǵ đó về Ngài mà khác với mọi người khác. Khi các bạn có lần nghe Ngài phán, các bạn sẽ giống như thầy đội La-mă, “Chưa hề có ai Phán giống như vậy.”

195       Thầy Tế lễ nói về điều ǵ đó. Con người vẫn có cùng bản chất giống nhau. Chúng ta có điều đó ngày nay. Con người luôn ngợi khen Chúa về những ǵ Ngài đă làm, và đang hân hoan chờ đợi về những ǵ Ngài sẽ làm, mà quên đi điều Ngài đang làm. Đó thật sự là bản chất của con người. Luôn luôn là bản chất đó.

196       Nhưng một người đă từng nh́n thấy, Đức Chúa Jêsus Christ, người đó sẽ không bao giờ giống như vậy, có thể thấy Ngài biểu lộ.

197       Đó là lư do khi anh em được đóng ấn bởi Đức Thánh Linh, đóng ấn ở cả hai mặt của tờ giấy, cả việc đến và đi. Họ có thể thấy sự đi lại, sự tṛ chuyện, Sự Sống của Đấng Christ đang phản chiếu trong --trong dân sự Ngài. Đó là mục đích cái chết của Ngài, để Hội thánh có thể tiếp tục công việc Ngài. Nhưng chúng ta đă kết hợp (conglomerated) thành một đám có đủ mọi thứ.

198       Bây giờ, chúng ta để ư, khi Ngài tiếp tục đi, đi xuống phố, Xa-chê nhấc chiếc lá lên cao hơn một chút. Ông muốn nh́n Ngài thật kỹ khi Chúa Jêsus đi ngang qua. Bây giờ, ông đă che phủ hết, sự ngụy trang thật tốt. Sau một lát ông phải đứng dậy như thế nầy để nh́n. Chúa Jêsus đang đi ngay dưới ông.

199       Đúng ngay lúc Ngài đi ngang qua, Đức Chúa Jêsus đến chỗ ấy, ngước mắt lên mà Phán rằng. “Hỡi Xa-chê, hăy xuống cho mau, v́ hôm nay Ta phải ăn tối ở nhà ngươi.” Thật khác thường! Ông đă biết đó là Đấng Tiên tri mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đă dấy lên. Không chỉ biết ông đang ở trên cây, mà Ngài c̣n biết cả tên ông.

200       Kinh thánh dạy, “V́ Lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ư định trong ḷng. Ban đầu có Lời, và Lời ở cùng Đức Chúa Trời, Lời là Giáo hội. Lời đă trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta. Chúng ta đă ngắm xem Ngài, là Con Một Yêu dấu của Cha.”

201       Ngài đấy, Lời Đức Chúa Trời đă biểu lộ với Xa-chê. Ông nhanh nhẹn trèo xuống cây, ăn năn.

202       Hỡi Xa-chê, người thương gia ở đây tối nay, nên nhớ anh em không thể ẩn ḿnh dưới những chiếc lá vả. Ngài biết hoàn toàn chính xác anh em đang ngồi ở đâu. Ngài biết anh em. Ngài biết anh em là ai. Ngài biết tên anh em, Ngài biết lư do anh em ở đây. Ngài biết hết về điều đó. Đúng thế.

203        Chúng ta là những người đă gặp Ngài, và biết Ngài, trở những môn đồ của Ngài, chúng ta biết rằng Ngài là ǵ và Ngài làm ǵ cho dân sự. Chúng ta biết rằng Ngài vẫn không hề thay đổi.

204       Xa-chê đi xuống trong một thái độ hối lỗi. Ông thưa, “Nếu… Lạy Chúa, nếu tôi có lừa gạt ai, tôi sẽ trả lại. Tôi sẽ lấy tiền bạc của ḿnh mà cho người nghèo.” Đấy, ông đă t́m thấy Viên Ngọc đắt giá nhất. Ông đă t́m thấy điều ǵ c̣n quan trọng nhiều hơn việc kinh doanh của ông. Ông đă t́m thấy Điều ǵ đó.

205       Mọi người đàn ông cố gắng đạt được điều ǵ đó. Nhưng nếu anh em đánh mất Sự Sống Đời Đời, tất cả sự thành tựu của anh em làm ǵ được cho ḿnh? Kho tàng lớn nhất mà một người có thể t́m thấy là t́m thấy sự buông tha (sự giải thoát, release).

206       Như tôi đă nói, trong Cựu ước, tế bào huyết đă bị vỡ ra từ chiên con, nó không thể trở lại trên kẻ thờ phượng. Do đó, người ấy đi ra với sự ham muốn phạm tội như cũ. Nhưng trong trường hợp nầy, khi bởi đức tin chúng ta đặt tay trên Huyết đă đổ ra tại đồi Gô-gô-tha (Calvary), không phải người Do-thái, cũng không phải là tế bào huyết của Dân Ngoại; đó là Huyết của Đức Chúa Trời, khi Sự Sống đó xuất phát ra tại đấy, mang lại Sự Sống của Đức Chúa Trời đến với chúng ta, là Sự Sống Đời Đời. Từ Hi-lạp thường dùng, “Zoe” có nghĩa là “Sự Sống của chính Đức Chúa Trời.” Và mọi đời sống ở trong Đấng Christ, là có Đức Chúa Trời.

207       Dĩ nhiên thân thể đó là một con người. Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng Tạo Hóa, đă tạo nên con người đầu tiên! Con người từ đâu đến, nếu Ngài không dựng nên? Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa không có sự giúp đỡ của bất cứ điều ǵ, đă dựng nên A-đam. Đức Chúa Trời Đấng Tạo Hóa đă dựng nên Con Người Đức Chúa Jêsus Christ, Con Ngài, trong tử cung của Ma-ri. Ngài là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta (Emmanuel). Khi tội lỗi…

208       Không bởi v́ Ngài phải chết, Ngài đă xác nhận điều đó. Nhưng bởi v́ tội lỗiđâm thanh gươm làm tan vỡ ḷng Ngài, lúc ấy điều ǵ đó phải xảy ra. Sự Sống đến lại trên kẻ thờ phượng. Và đó là ǵ? Lúc đó chúng ta không c̣n lương tâm tội lỗi nữa, tác giả Hê-bơ-rơ đă chép. Sự ham muốn tội lỗi biến mất. Vậy, giờ đây chúng ta được tự do.

209       Xa-chê; V́ họ thấy Ngài leo lên đồi Gô-gô-tha để bị đóng đinh trên cây thập tự.

210        Không nghi ngờ ǵ ngoài những ǵ ma quỉ luôn luôn nghi ngờ Ngài. Ma quỉ đă nghi ngờ Ngài khi nó lần đầu tiên thấy Ngài, khi Ngài đi vào đồng vắng sau khi Đức Thánh Linh giáng trên Ngài. Nó nói, “Nếu Ngài là Con Đức Chúa Trời, hăy cho chúng tôi xem phép lạ. Biến những ḥn đá nầy thành bánh đi.” Ma quỉ đó chưa chết. “Hăy tỏ cho chúng tôi xem phép lạ đi.”

       Chúa Jêsus Phán, “Có Lời chép rằng người ta sống không chỉ nhờ bánh mà thôi.”

211       Khi họ, một nhóm ma quỉ, bắt Ngài ở trong sân đó, những người lính La-mă đă trói tay Ngài ra phía sau, lấy cây gậy đánh vào lưng Ngài, và dùng roi tra tấn cho đến--cho đến khi để làm trọn lời tiên tri của các đấng Tiên tri. “Nhưng Người đă v́ tội lỗi chúng ta mà bị vết, v́ sự gian ác chúng ta mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Người chịu chúng ta được b́nh an, bởi lằn roi Người chúng ta được lành bịnh.” Trong lúc Ngài kḥm lưng…

212        Những người lính cốt một miếng giẻ chung quanh đầu Ngài, và đánh gậy trên đầu Ngài, thay phiên nhau, mà nói rằng, “Nếu ngươi là đấng Tiên tri, hăy nói cho chúng ta biết ai đánh ngươi. Chúng ta sẽ tin ngươi.” Sự nhạo báng đó, những tên lính say rượu nhổ vào mặt Ngài.

213       Ma quỷ nói, “Đó không thể là Đức Chúa Trời. Thậm chí đó không thể là đấng Tiên tri. Hắn là kẻ lừa dối.” Không biết rằng lời Kinh thánh phải được ứng nghiệm.

214       Sau đó chúng ta thấy Ngài đi lên đồi Sọ (Calvary), hăy nh́n Ngài. Tôi muốn hội chúng nầy có một Khải tượng về Ngài. Chúng ta hăy đi trở lại cách đây 1900 năm trong giây lát và các bạn hết sức chú ư. Bóng tối phủ trên Giê-ru-sa-lem. Tại sao? Của lễ đă bị Đức Giê-hô-va từ chối. Điều ǵ đó sắp xảy ra. Khi huyết cháy lên trên Bàn thờ Đức Chúa Trời đă không nhậm lấy nó. Của Lễ Thật đang đi trên đường phố. Tôi có thể nghe tiếng va chạm của điều ǵ đó; Nh́n xuống, ở đó có Một Người không hề phạm tội ǵ hết đang vác có một cây thập tự xù x́ cũ kỹ dưới h́nh phạt vô cùng nặng nề của La-mă.

215       Tôi có thể thấy một người đàn bà nhỏ bé chạy ra phía trước nói, “Ngài đă làm ǵ ngoài chữa lành người đau và khiến kẻ chết sống lại?”

216       Người nào đó tát vào mặt bà và nói, “Ngươi tin bà ta trước khi ngươi tin Thầy Tế lễ của ḿnh chăng? Hăy tránh xa Con Người như vậy.”

217       Hăy nh́n áo khoác Ngài. Có những vết đỏ nhỏ ở khắp trên lưng. Khi Ngài đi xa hơn một chút lên đồi những vết đỏ đó càng lúc càng to hơn. Sau một lát chúng chảy thành một ḍng. Có cái ǵ đó bắn tung tóe vào Ngài. Nó là ǵ? Đó là Huyết Ngài, và cây thập tự trên dấu chân của Thống Khổ Nhân.

218       Tôi có thể thấy con ong của sự chết đến gần đó kêu vo ve quanh Ngài. “Ta sẽ lấy kẻ đó đi giờ nầy. Nếu Hắn là Tiên tri chắc hẳn--Hắn sẽ làm điều ǵ đó khi họ nhổ vào mặt ḿnh. Nếu là nhà Tiên tri, H ắn không thể làm điều Hắn đang làm giờ nầy. Ta biết ta sẽ có được Hắn.”

219       Anh em biết mỗi con ong, mọi giống côn trùng, có cái nọc độc ở trong nó, và cái nọc đó là vật ghê gớm.

220       Sự chết có cái nọc ở trong nó. Nhưng Đức Chúa Trời phải trở nên xác thịt. Nó có thể làm cho đấng Tiên tri đau đớn và giữ người. Nó có thể chích người công b́nh và nắm giữ người. Nó đă chích vào Đa-vít và nắm giữ người. Nhưng ở đây là Đức Chúa Trời, mà nó không biết. Con ong nầy bay ra từ địa ngục, kêu vo ve chung quanh Ngài. “Ta sẽ bắt được Người.”

221       Nhưng khi con ong bám chặt ṿi của nó vào khá sâu, nó kéo ṿi ra khỏi người ấy.

222       V́ con ong của sự chết đó có thể đâm sâu ṿi vào trong một người như tôi hay các bạn, nó có thể lấy được bằng cái ṿi đó. Nhưng có một--một thân thể đă được chuẩn bị. Khi nó đâm ṿi vào Giê-hô-va, xác thịt của Đức Chúa Trời đă tạo dựng, không có sự ham muốn t́nh dục nào, khi nó đâm vào trong xác thịt đó, nó bị mất ṿi. Lúc đó nó không c̣n ṿi nữa.

223       Không ngạc nhiên Thánh đồ vĩ đại Phao-lô có thể chịu đựng, khi họ đang xây dựng một nơi ở đó để chặt đầu ông. Ông nói, “Ồ, hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu? Hỡi mồ mả, sự thắng của mầy ở đâu? OsHs 13:14Nhưng, tạ ơn Đức Chúa Trời đă cho chúng ta sự thắng, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta.” Đúng thế.

224       Ồ, khi một người từng nắm được quan điểm đó, mọi thứ khác chỉ là thứ yếu. Việc kinh doanh của các bạn, mọi thứ khác chỉ là thứ yếu. Không, điều đó không thành vấn đề lắm. Anh em thật sự chỉ định ở lại đây trong một thời gian ngắn, nhưng đó là điều trước tiên. “Nếu một người được--cả thế gian mà đánh mất linh hồn ḿnhth́ có ích lợi ǵ?”

225       Xa-chê! Ồ, Xa-chê! Có lẽ không phải Rê-bê-ca ở nhà đang các bạn, nhưng có lẽ một bà mẹ đă làm điều đó phía bên kia bức màn. Những lời cầu nguyện của bà vẫn đang nằm trên Bàn thờ của Đức Chúa Trời. Nếu đó là vậy, Xa-chê, từ phía sau những chiếc lá sung đi ra tối nay, vương miện tín điều giáo phái đó mà anh em đang nắm giữ không có sự sanh ra mới, điều ǵ đó mà anh em đang nắm giữ và anh em không hề có bất cứ chứng cớnào rằng Đức Chúa Trời ở trong điều đó. Ngài biết ngay chỗ anh em đang ngồi. Tại sao anh em không làm điều đó?

       Chúng ta hăy cúi đầu trong giây lát.

226       Kính lạy Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đức Giê-hô-va lớn và kinh khiếp, Đấng gầm thét trên đỉnh núi Si-nai ngay cả đến nỗi dân sự đă thưa, “Hăy để Môi-se nói chứ không phải Đức Chúa Trời, nếu không th́ chúng tôi chết,” xin hăy Phán tối nay, Cha Thiên Thượng của chúng con ôi, trong ơn thương xót và tha thứ đi vào trong ḷng của những người không biết Cha. Xin để họ biết rằng đây là th́ giờ mà… Họ có thể ẩn tránh đằng sau công việc. Có lẽ có nhiều thương gia ở đây, Cha ôi, mà--thật sự không biết Cha. Có lẽ họ thuộc về Giáo hội, và chúng con không nói điều ǵ xấu chống lại điều đó. Nhưng họ chưa bao giờ được sanh lại; Họ hoàn toàn không biết nó là ǵ.

227       Chúng con biết rằng không có một chấm một nét nào sẽ không cách nào qua đi khỏi Lời Ngài. Ngài Phán, “Trời đất sẽ qua, nhưng lời Ta nói chẳng bao giờ qua đi.” Ngài đă Phán, “Nếu kẻ nào không sanh lại bằng nước và Thánh Linh sẽ không được vào Nước Thiên đàng.” Cha ôi, con cầu xin Cha sẽ Phán với những tấm ḷng tối nay đúng vào lúc nầy. Xin để cho các ông các bà suy nghĩ nghiêm trang, ngay lúc nầy, biết rằng chúng con đang sống trong thời giờ chung kết.

228       Y-sơ-ra-ên, cuốn lịch tuyệt vời của Đức Chúa Trời hiện ở quê nhà ḿnh. Nó đă trở về, đang nh́n xem, “Đấng Mê-si ở đâu?”

229        Chúng con biết rằng Giô-sép tự bày tỏ chính ḿnh cho anh em ông mà ông đă đuổi các Dân Ngoại ra ngoài sân. Vợ con ông ở trong cung điện. Ở đó phải là một sự cất đi của Dân Ngoại, để dân Y-sơ-ra-ên có thể được bày tỏ ra. Lúc ấy sẽ đến lúc than khóc rên rỉ, kêu gào, “Người có những vết sẹo nầy ở đâu?”

230       Ngài Phán, “Trong tay bạn hữu Ta. Từ--những bạn hữu mà Ta có những vết sẹo nầy trong tay,” trong nhà nơi mà Ngài đă--thật sự nên được tiếp nhận, khi Ngài tự bày tỏ ra cho Y-sơ-ra-ên lần nữa.

231       Đức Chúa Trời ôi, trong khi Dân Ngoại có một cơ hội, có lẽ họ ăn năn và đến với Ngài.

232       Trong khi chúng ta cúi đầu, hỡi Xa-chê, tôi muốn anh em thật chân thành trong giây lát và Rê-bê-ca cũng vậy. Trong Sứ điệp bế mạc ngắn ngủi nầy nếu có điều ǵ nói với ḷng anh em và nói rằng, “Tôi chưa bao giờ nhận lănh kinh nghiệm về--Đức Thánh Linh đó, Phúc âm trọn vẹn, nhưng tôi muốn có điều đó. Tôi muốn anh nhớ đến tôi trong lời cầu nguyện, Anh Branham ơi. Tôi vừa mới định giơ tay lên, không phải với anh, nhưng với Chúa.” Hăy nói, “Xin cầu nguyện cho tôi,” Và tôi sẽ nhớ đến các bạn trong lời cầu nguyện kết thúc. Cầu xin Chúa ban phước cho anh chị em. Xin Chúa ban phước cho, anh, cho anh, cho chị, hàng tá bàn tay đưa lên.

233       Các bạn nói, “Làm điều đó ích lợi ǵ không, Anh Branham ơi?” Chắc chắn có. “Tại sao thế?”

234        Anh em biết, khoa học bảo anh em rằng anh em thật sự không thể giơ tay. Bởi v́ sao? Lực hút của trái đất sẽ kéo tay anh em xuống. Nhưng anh em có linh Sự Sống ở bên trong. Sự sống đó ở bên trong anh em, Sự Sống khác đến với nó và nói, “Anh sai rồi.”

235       Anh em phá vỡ những qui luật khoa học, và đưa tay lên hướng về Đấng Tạo Hóa, và nói, “Hăy nhớ đến tôi.” Ngài sẽ nhớ. Nếu anh em thật sự muốn điều đó, Ngài sẽ nhận lời anh em. Cầu xin Chúa ban phước cho lại cho anh ở phía sau đó. Người khác bây giờ trước khi kết thúc buổi nhóm? Chỉ nói một lời cầu nguyện ngắn ngủi, cầu nguyện ngay trong giây lát. Cầu xin Chúa ban phước cho ông. Cầu xin Chúa ban phước chochị. C̣n ai khác không?

236       [Một chị trong hội chúng trích dẫn vài Lời Kinh thánh--Biên tập.]A-men! Thuộc về ơn thương xót, người tớ gái nnhỏ bé nầy đứng lên dưới sự tác động của Thánh Linh, đang nói về một Lời hứa.

237       Các bạn giơ--giơ tay lên nếu chưa làm điều đó? Và nói, “Chỉ…” Đó là tất cả điều tôi định yêu cầu các bạn làm là đưa tay lên, tự nhận biết ḿnh sai trật, và các bạn muốn sự thương xót. Nhà rộng mở. Có một Nguồn trong nhà Đa-vít mở ra để thanh tẩy tội lỗi và ác uế. Mời các bạn tiếp nhận tối nay. Người nào khác trước khi chúng ta kết thúc giờ nầy? Đă có 40, 50 cánh tay đưa lên trong Nhà thờ của các ông các bà, những người già người trẻ, đưa tay họ lên. Tốt lắm. Cầu xin Chúa ban phước cho ông. Tốt lắm.

       Chúng ta hăy cầu nguyện.

238       Kính lạy Chúa Jêsus, con tin rằng những bàn tay nầy đă giơ lên từ nơi sâu thẳm nhất của sự chân thành. Chúa biết mục tiêu của họ. Chúa biết động cơ họ làm như vậy. Con cầu xin, Cha Thiên thượng ôi, sự thương xót Thiêng liêng của Cha sẽ ở trên mỗi một người. Nguyện tối nay là thời giờ biến đổi. Nguyện họ tuột xuống khỏi cây thập tự Pha-ri-si tự xưng (a tree of self-styled Phariseeism). Nguyện họ trèo xuống khỏi cây đó để đến trước Đức Chúa Jêsus Christ mà thưa rằng, “Chúa ôi, nếu con đă làm sai, con sẽ làm lại cho đúng. Từ pḥng tiệc nhỏ nầy tối nay, Cha ôi, Cha cũng sẽ đi với họ về nhà, và dùng bữa tối với họ, ở lại với họ suốt đời c̣n lại và cho đến Đời đời. Cầu xin Cha nhậm lời nầy v́ con cầu thay cho họ.”

239   Ngài Phán, “Ví bằng Cha, là Đấng sai Ta, không kéo đến, th́ chẳng có ai được đến cùng Ta, và hết thảy những kẻ Cha đă ban cho Ta sẽ đến cùng Ta.”Ngài đă Hứa điều đó.

240        Giờ nầy, Chúa là Đức Chúa Trời ôi, đây là sự ban cho những chiến tích của ân điển và t́nh yêu thương. Họ ở trong tay Cha và không ai có thể giật lấy họ --với một tấm ḷng chân thành thật thà trong ḷng, sự xưng nhận chân thành rằng họ muốn quay khỏi con đường của thế gian để đến với đường lối của Đức Chúa Trời dành cho đời sống họ.

241       Xin tiếp nhận họ, Chúa ôi, con cầu xin, như con nói giùm cho họ, đứng trước Ngôi trắng lớn Ngài. Bởi đức tin chúng con đứng đó, ngước lên nh́n Ngai bằng ngà của Đức Chúa Trời, với Của Lễ đẫm máu đang nằm trước nó, đang cầu thay cho tội lỗi chúng con. Xin giúp đỡ họ, Cha ôi. Con dâng họ cho Ngài như những sự ban cho yêu thương Chúa Jêsus. A-men! A-men!

242       Bây giờ, mỗi người đă giơ tay lên, tôi muốn yêu cầu quí vị làm điều ǵ đó cho tôi. Tôi muốn quí vị gặp một số vị Mục sư Truyền đạo ở đây, nói với họ rằng quí vị tin nhận Đấng Christ làm Đấng Cứu Rỗi của ḿnh, muốn chịu phép Báp-têm, muốn được đầy dẫy Đức Thánh Linh, và Đức Chúa Trời sẽ ban cho quí vị điều đó.

243       Tôi đang nghĩ về điều ǵ khác, nhưng tôi… Chúng ta sẽ không có th́ giờ bởi v́--chỉ có gần 5 phút là đến giờ chúng ta kết thúc ở đây. Nhưng chúng tôi--chúng tôi rất biết ơn sự kiên nhẫn của quí vị.

244        Tất cả quí vị đă đưa tay lên, hiện giờ tôi không biết rơ họ ở đây, ở khắp nơi. Nhưng khi quí vịgiơ tay lên, chắc chắn quí vị muốn nói điều đó. Quí vị sẽ không giơ tay chỉ để làm điều đó. Khi quyết định, tận sâu trong ḷng quí vị muốn nói ḿnh đă làm điều đó, thế th́ hăy bước đi chân thật với nó. Chúa sẽ khen thưởng quí vị.

245       Nhân đây, quí vị biết điều ǵ đă xảy ra với Xa-chê không? Quí vị biết điều ǵ xảy ra với ông? Ông đă trở thành một thành viên của Hội Thương Gia Tin Lành Trọn vẹn của Thành Giê-ri-cô (Full Gospel Business Men's Association of Jericho). Quí vị há chẳng muốn gia nhập sao?