Bài Giảng của Anh (Mục Sư)

William Marion Branham

 

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ Thứ 7 cho nghe Tiếng ḿnh…”

(Khải Huyền 10:7)

 

 

 

 

 

 

Con Đường Sự Sống

 

Tại Khách Sạn Đại Tây Phương, South Gate, California, USA

Sáng Thứ Năm, ngày 21/06/1962

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


LỜI GIỚI THIỆU

 

Chức vụ thần kỳ của Anh (Mục sư) William Branham đă ứng nghiệm Lời dự ngôn của Chúa Thánh Linh trong sách Tiên tri Ma-la-chi 4:5-6, Lu-ca 17:30, và Khải huyền 10:07:

“Nầy, Ta sẽ sai đấng tiên tri Ê-li đến cùng các ngươi trước ngày lớn và đáng sợ của Đức Giê-hô-va chưa đến. Người sẽ làm cho ḷng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ] trở lại cùng con cái, ḷng con cái trở lại cùng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ], kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất nầy.” (Ma-la-chi 4:5-6)

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ [Sứ giả] Thứ Bảy [Thời kỳ Sau rốt] cho nghe Tiếng [Sứ điệp Thời đại] ḿnh và thổi loa [Lời giảng Cảnh báo], th́ sự Mầu nhiệm [Khải thị và Dự ngôn] Đức Chúa Trời sẽ nên trọn, như Ngài đă phán cùng các Tôi tớ Ngài, là các đấng Tiên tri.” (Khải huyền 10:7)

Chức vụ truyền giảng trên khắp thế giới này đă dẫn đến thời kỳ cao điểm nhất của các Lời dự ngôn trong Kinh thánh, và là một sự nối tiêp công việc của Đức Chúa Trời qua Chúa Thánh Linh trong Thời kỳ Sau rốt này. Chức vụ này cũng đă được nhắc tới trong Kinh Thánh, để chuẩn bị cho ngày Tái lâm của Đấng Chirst.

Nguyện xin những Lời được in ra trên những trang giấy nầy cũng sẽ được ghi tạc trên chính tấm ḷng của các bạn, khi bạn đọc tập bài giảng nầy với một tâm t́nh cầu nguyện cùng Ngài.

Cho dù với mọi nỗ lực để thực hiện được một bản dịch chính xác, nhưng các tập tin ghi âm bài giảng bằng tiếng Anh của anh (Mục sư) Branham vẫn là bản gốc đáng tin cậy nhất.

Tất cả 1.200 bài giảng (Sứ điệp Thời đại) tiếng Anh của Anh (Mục sư) William Branham đă được ghi âm lại và đă được biên soạn thành sách đều có thể tự do hạ tải; Và hiện nay đă có gần 500 bài đă được dịch thành văn bản chữ Việt và có hơn 380 bài đă được ghi âm bằng tiếng Việt, đều có thể hạ tải miễn phi từ trên mạng

<http://Vn.Bibleway.org>

 <http://www.messagehub.info/vi>

Tập bài giảng này có thể được tự do sao chép và phân phát, miễn là nó phải được in ra toàn bộ không sửa đổi nội dung và phải được phân phát miễn phí.

 

 


Con Đường Sự Sống

 

E-1    Cảm ơn Anh Borders. Anh em biết đấy, thật là một đặc ân tốt đẹp được ở giữa dân sự này. Lần đầu tiên tôi được ở trong một Nhà hội Do-thái (a Jewish synagogue), đó là sự chiêu đăi hiếm có với tôi. Và rồi, hiểu biết nhiều hơn về đây -- trật tự ở đây-- về những cuộn giấy da này, và cách người ta đă giữ nó, vân vân. Thật là th́ giờ tốt đẹp được thỉnh thoảng đến và có một Buổi nhóm Chữa lành trong Nhà hội này, có những người Do-thái, và... Cảm ơn Anh, thưa Anh. Cảm ơn anh em rất nhiều.

       Tôi luôn luôn có cảm xúc về người Do-thái. Có lẽ không có người nào ở đây mà... nhưng tôi có một t́nh cảm dành cho họ: luôn luôn có. Tôi tin rằng ngày nào đó Hội thánh Dân Ngoại sẽ nhận lấy Sứ điệp cho người Do-thái, khi người Do-thái trao điều đó cho các Dân Ngoại. Tôi tin điều đó bằng cả tấm ḷng.

       Và rồi khi điều đó đi trở lại với người Do-thái toàn bộ, anh em hăy xem, cửa Dân Ngoại sẽ đóng lại lúc ấy, và nó sẽ là người Do-thái. V́ thế bây giờ là lúc. Tôi rất vui mừng được ở bên trong ngay bây giờ.

E-2    Xin Chúa ban phước cho anh bạn trẻ tốt bụng này, Anh Michaelson. Tôi chưa hề gặp Anh trong đời. Tôi chắc hẳn không biết anh nếu anh đang đứng đây. Anh có thể ở trong ṿng thính giả, và tôi hẳn không biết. Nhưng tôi đă nghe nói về chương tŕnh của anh, và biết ơn sâu sắc điều đó -- một đầy tớ lớn của Chúa, một người Do-thái trẻ đáng thương đă dâng đời sống để hầu việc Đức Chúa Trời, tôi và... Tôi thích cách anh nói rằng, “Chúa Jêsus của tôi.” Đúng thế. “Chúa Jêsus của tôi.” Suy nghĩ ấy đập mạnh vào một người Do-thái để nói điều đó.

       Anh chắc chắn là người cầm đuốc, người nắm giữ ngọn đuốc cho những người Do-thái trong đất nước này, khắp nước Mỹ ở đây. Lời cầu nguyện chân thành của tôi là: Lạy Chúa, xin ban cho những cánh tay yếu đuối của họ trở nên mạnh mẽ để nắm giữ nó cho đến khi Chúa Jêsus đến, nếu có thể được. Tôi ngưỡng mộ Anh. Tôi ngưỡng mộ những người già v́ họ đă chiến đấu những trận chiến tốt đẹp.

E-3    Nhớ đến Tiến sĩ F. F. Bosworth, một người trong những Hội của chúng ta. Khi tôi đi vào thấy ông ở tuổi 84, đôi tay già nua giơ ra, và chúng... Họ đă đi ra ngoài công trường thuộc linh ở Phi Châu lúc 80 tuổi, làm chức vụ Truyền giáo với tôi trong rừng rậm. Tôi chạy đến với anh và giang tay ôm anh. Tôi biết anh sắp chết, và tôi kêu lên, “Cha tôi ôi, cha tôi ôi, xe và lính kỵ của Y-sơ-ra-ên.” Con người dũng cảm đó.

       Ông nói, “Đây là th́ giờ sung sướng nhất trong suốt cuộc đời tôi, Anh Branham à.” Tôi nói, “Anh biết ḿnh sắp chết không?”

       Ông nói, “Tôi không thể chết. Tôi đă chết 60 năm rồi. Tôi chỉ đang chờ đợi lúc thấy tất cả điều mà tôi đă sống cho, thấy Ngài bước ra cửa đó mời tôi vào Nhà Ngài.” Nói, “Đó là đường đi.”

       Tôi nghĩ về lúc đó.

Cuộc sống của những con người vĩ đại nhắc nhở chúng ta

Và chúng ta có thể làm cho đời sống ḿnh siêu phàm,

Với sự chia tay, để lại đằng sau chúng ta

Những dấu chân trên cát của thời gian.

       Đúng.

       [Người nào đó nói với Anh Branham. - Biên tập]

       Việc ǵ vậy? [Người ấy nói tiếp. - Bt]

       Tôi có thể không nghe... Tôi nghe nói rằng anh đă bắt tay với... đứng trong pḥng...

       [Người ấy tiếp tục nói. - Bt]

       Vâng, thưa quí vị, vâng, vâng. Vâng, thưa anh. Tôi đă nghe điều đó. Tốt lắm, Anh Kopp à. Thật vui mừng anh đă nhắc tôi về điều đó. Vâng. Họ nói khá lâu trước khi chết, hay đi về Nhà, anh đă sống lại, bắt tay với những người mới cải đạo của anh đến với Đấng Christ qua chức vụ của anh trong một thời gian dài, rồi chối bỏ Thánh Linh, và tiếp tục ở với họ. Thật là một người dũng cảm... Tôi thật thích những người như vậy...

E-4    Thưa anh em, thật là một đặc ân được ở đây tại Los Angeles, hay South Gate này (có thể gọi nó là cái ǵ đi nữa ở đây) nơi mà chúng ta đang có Buổi nhóm với sự thông công tốt đẹp này. Anh em mời tôi đến đây. Chắc hẳn tôi không đến nếu không có một sự thôi thúc nào đó.

       Tôi nhận biết rằng chức vụ của ḿnh tới chỗ hầu như cao điểm, tôi, giống như tất cả những người đến với... Họ bắt đầu nói các việc thế gian có, và những Hiệp hội, vân vân, rằng tôi là Tiên tri giả và đủ thứ. Tôi chờ điều đó đến. Tôi ngạc nhiên nó đă không đến trước lúc này, và... Tôi đang chờ nó thậm chí c̣n tệ hơn (to get even worse*).

       Để t́m thấy điều đó trong giờ thử thách này của tôi, và trải qua gian truân, quí anh em mở ṿng tay ra với tôi, tôi thật biết ơn sâu sắc. Xin Chúa ban phước cho anh em. Tôi ở đây để làm mọi việc mà tôi biết làm như thế nào, để - để giúp các Giáo hội của anh em được mạnh mẽ hơn, để hợp nhất t́nh anh em thành một ḷng với nhau. Đó là mục đích mà tôi có. Và -- như tôi đă nói tối hôm qua, để đánh lưới mọi góc ngách và không bỏ sót con cá nào cho Nước Đức Chúa Trời.

E-5    Và giờ này, tối hôm qua tôi đă kết thúc trễ, v́ chúng ta bắt đầu trễ. Tôi hầu như luôn luôn trễ. Mẹ tôi nói tôi là đứa con sanh đủ tháng, và tôi hầu như đến đây trễ. Tôi được sanh ra cân nặng chỉ hơn hai kí-lô, và rất yếu, không hề mập mạp được. Tôi - tôi cũng kết hôn muộn. Tôi đă để vợ tôi chờ đợi trong một thời gian dài. Luôn luôn là chờ đợi và trễ. Vậy th́, ước ǵ đám tang tôi cũng đến muộn, chỉ thế thôi. Được lắm. Cứ để họ chờ đợi như có thể được, v́ tôi muốn kéo dài th́ giờ giảng dạy Phúc âm, và sự thông công với anh em của ḿnh. Tối nay, tôi sẽ cố gắng nhanh hơn một chút.

E-6    Tối hôm qua... Đúng là quí vị Mục sư Truyền đạo ở đây như tôi hiểu. Tôi đang cố gắng gài mồi. Bây giờ, có những tội nhân đang ngồi ở ngoài đó. Trước tiên... Quí vị có thể tự hỏi tại sao tôi không kêu gọi đến với Chúa (make an altar call*). Trước hết, tôi cảm thấy ḿnh đến hơi trễ, làm mệt mỏi dân sự, đại loại như vậy. Nhưng một chút mồi dưới sự phân biệt [Chúa Thánh Linh cho Anh Branham nhận biết và nói ra đúng y ‘tên tuổi, chỗ ở và bệnh t́nh’ của từng người đến bên ṭa giảng xin cầu nguyện trị bệnh cho họ. - Bt] hay điều ǵ đó, và nó hấp dẫn họ. Rồi trải rộng mạng lưới của anh em ra khắp nơi (Anh em hiểu không?), sau đó mang họ vào. Cứ làm chứng với tôi giờ này. Tôi đang hành động theo cách tôi nghĩ Đức Thánh Linh dẫn dắt.

       Và giờ này, nếu chúng ta muốn có thêm một số người được cứu và đầy dẫy Đức Thánh Linh, thưa anh em, anh em biết họ thuộc địa hạt nào. Hăy đem họ đến với Hội thánh của ḿnh, v́ đó là... Cứ kéo họ đến với Bàn thờ là điều chúng ta có thể làm với họ. Và rồi, anh em nhận những người c̣n lại bằng cách làm phép báp-têm cho họ, và ở lại với họ cho đến khi họ nhận lănh Đức Thánh Linh. V́ điều đó mà chúng ta ở đây trong th́ giờ tối tăm vĩ đại này, khi mặt trời đang lặn ở phương Tây, và ánh sáng buổi chiều tắt dần.

E-7    Tôi ở giữa dân chúng... Nếu anh em, nhiều người trong anh em... Không có ǵ bí mật; Hết thảy quí vị đều có những băng ghi âm của tôi. Song ở giữa dân chúng ngoài đó, tôi thật sự không tiếp cận dựa trên Lời Kinh thánh, những giáo lư mạnh mẽ, như tôi muốn có ở Đền tạm hay điều ǵ đó và - và trên băng ghi âm quí vị Mục sư Truyền đạo có thể nhận nó và học hỏi. Tôi đến sáng nay với một người Hi-lạp từ đất nước cổ xưa, anh ấy có cuốn băng ghi âm dài 6 giờ của tôi về “Lời Hạt giống.” Anh ấy nói với tôi rằng anh chỉ đi một ít mỗi ngày, lấy những Lời Hạt giống đó bẻ ra và mang nó đến cho người Hi-lạp; Và cách anh bày tỏ (tôi không biết ǵ về điều đó) -- làm thế nào nó sắp đặt với nhau. Điều đó cần học hỏi.

       Trong việc này chúng ta đang câu cá. Chính là điều này. Chúng ta đang đặt mồi ra ngoài đó,không bao giờ cho con cá thấy lưỡi câu. Anh em chỉ cho nó thấy mồi. Nó đớp mồi và mắc vào lưỡi câu. V́ thế điều đó - đó là phần lớn thời gian của tôi trong sự cầu nguyện cho người đau và các việc khác, chỉ để cho tội nhân chú ư. Đó là mồi. Nhưng lưỡi câu, lưỡi câu Phúc âm, anh em sử dụng nó. Tôi sẽ lắc để tung mồi ra trước họ. Anh em hiểu không? V́ thế anh - anh em sử dụng lưỡi câu.

E-8    V́ thế nên... Và tối nay tôi sẽ cố gắng nói ngắn hơn một chút, anh em biết đấy, để tôi có thể... Và Anh Border nói một chút trước khi tôi đến. Tôi sẽ cố gắng để bài diễn thuyết của tôi... Khi chúng là những bài nói chuyện ngắn, thật c̣n non trẻ với anh em đồng lao. Và - và nếu anh em nghĩ điều đó, dĩ nhiên điều ǵ tôi nói có lẽ c̣n non nớt với anh em. Nhưng tất cả anh em là Giáo sư, c̣n tôi không phải là Giáo sư. Và tôi... Nhưng mục đích của tôi là cố gắng để giúp Nước Đức Chúa Trời, cố gắng làm cho Hội thánh của anh em được mạnh mẽ, làm vững mạnh t́nh anh em giữa con người, khi chúng ta đang chờ đợi Chúa đến. Tôi tin chắc anh em sẽ hiểu điều đó.

       Anh Sothmann từ Jeffersonville đến, và gốc người Canada; Anh Tom cũng là người Canada; đang kiều ngụ với chúng tôi, lái xe 150 dặm mỗi Chúa nhật đến nghe tôi giảng Tin lành. Có Anh và Chị Norman, Chị Evans và Anh Willie. Tôi không thể không hề nghĩ... Nhóm ít người đang ngồi trong đám đông người đến đây với chúng ta, và để cầu nguyện với chúng ta, khích lệ chúng ta trên đường hầu việc Chúa. Rất vui mừng được anh chị em dự các Buổi nhóm với chúng tôi.

E-9    Bây giờ, đang ngồi trong Buổi nhóm này, tôi nh́n, và chúng ta có một quyển sổ về những Buổi nhóm (and we had a book of meetings -- just people*). Sự khó khăn mà chúng ta có hiện nay giữa anh em Giáo phái, nhiều người của họ... Các anh em Giáo phái như tất cả anh em là... Tuy nhiên, tôi muốn trên bục giảng này sáng nay, bày tỏ quan điểm của tôi. Hiểu không? Thưa anh em, anh em tự biết giữa người của ḿnh anh em có thể nói điều ǵ đó cách này, và người ta sẽ nhận nó cách này và bắt đầu dựa vào cách ấy. Người ấy sẽ kể nó cho người kế tiếp, và người kế tiếp kể nó cho người khác. Trước tiên anh em biết, điều đó đến với nhau chỉ để cho vui. Và người dựa vào cách này, và nhận nó cách khác. Anh em biết điều đó.

       Tôi tin chắc rằng anh em hiểu đó là cách nhiều sự việc được nói về tôi, nó chỉ nhận được bởi người nào hiểu lầm, và dẫn đi sai lạc. Nó không có chút ư nghĩa ǵ.

E-10   Không chống lại Giáo phái, chắc chắn không. Anh em của tôi ở đó. Thật giống như có quá nhiều người ngày hôm nay dựa vào Giáo phái. Bây giờ, chúng ta có một anh em đang ngồi đây đến từ Hội thánh Anh em Liên hiệp (the United Brethren church), và những nơi khác... Các Giáo phái cũng tốt, chừng nào anh em trải rộng màn che ra xa hơn một chút, và có thể mở cửa, uống ở giếng nước thứ ba (anh em biết có nghĩa ǵ [có đủ chỗ cho mọi người. - Bt]) mà Gia-cốp đă đào, và có thể có một sự thông công.

       Nhưng khi anh em đến, ngay khi anh em thuộc về Giáo phái mà tất cả anh em phải làm; Không, có nhiều hơn với điều đó, thưa anh em. Đó là nơi mà cả thế gian luôn luôn... và anh em...Đang ngồi với chúng ta sáng nay tại đây có một sử gia tốt quí, chúng ta biết rằng các Giáo hội ngay khi họ đi vào hàng lối Giáo phái... (We are it*), ngay tại đó Đức Chúa Trời ĺa bỏ họ, và họ chết mà không bao giờ sống lại. Hiểu không? Không có lịch sử của nơi nào mà Giáo hội từng ngă xuống, đă sống lại. Không. Bởi v́...

E-11   Khi lần đầu tiên tôi bước vào chức vụ này, chính các anh em Giáo hội Liên Hiệp Ngũ Tuần (the United Pentecostal church) đă mở rộng ṿng tay của anh em trước tiên dành cho tôi. Đó là Anh Richard Reed, Anh Jack Moore, và Anh Ben Pemberman, và Thánh Louis Buổi nhóm đầu tiên của tôi. Buổi nhóm đầu tiên tôi đă từng dự và biết (and knowed anything about, was the P. A. of W., P. A. of J. C*.), như họ đă có trước khi họ thúc giục và đến với nhau -- Anh Ryall ở Mishawaka. Tôi chưa bao giờ thấy một sự thông công tốt đẹp của anh em như vậy.

       Thế th́, tôi thấy... Tôi nghĩ đó là Ngũ Tuần, rằng đó là Ngũ Tuần. Nhưng tôi thấy có những nhóm khác nhau ở khắp mọi nơi, có những người rất tốt trong mỗi Giáo phái. V́ thế, tôi đă cố gắng đứng trong mũi chịu sào với đôi tay giơ ra, cố gắng kêu gọi mỗi anh em đến một sự hợp nhất của sự thông công, để chúng ta có thể có một sự hiểu biết, cho dù họ tin cái ǵ, miễn là chúng ta là anh em. Bởi v́ tôi tin chắc nếu tôi phải đặt chính ḿnh... Có nhiều sai sót mà Đức Chúa Trời có thể chỉ thẳng vào mặt tôi sáng nay, và Phán rằng, “Hỡi chàng trai... (you’re a long ways from being perfect yourself*).”  Vậy đó là cách tôi cảm thấy về mọi người, để đem họ đến với nhau. Mục đích của tôi, là có một sự thông công hiệp một. Xin Chúa ban phước cho anh em.

E-12   Như tôi đă nói cách đây vài tháng, ở giữa tất cả điều này, tuy nhiên có hàng trăm nơi đang kêu gọi, và từ Công trường truyền giáo. C̣n bây giờ, tôi vừa có một chuyến đi truyền bá Tin lành. Tôi đang đi qua khắp nước. Ngay khi xong việc đó, tôi sẽ đến các nước hải ngoại trong một hành tŕnh truyền giáo. Tôi đang cố gắng hết sức mà không có th́ giờ để giải thích, t́m kiếm điều ǵ đó từ Đức Chúa Trời, bởi v́ tôi tin rằng... sự Chúa đến gần hơn chúng ta nghĩ. Tôi tin nó ở ngay cửa, và nó thật sự làm tôi bất an khi nghĩ về điều đó; Không lo lắng cho chính ḿnh, nhưng lo lắng về điều này: Tôi đă làm hết sức chưa? Có một chút nữa trong tôi mà tôi có thể dâng cho Nước Đức Chúa Trời không? Có điều ǵ đó mà tôi có thể làm không? Bởi v́ đây là cơ hội duy nhất tôi có thể sẽ có được, ngay bây giờ.

E-13   Tôi đă - đă quở trách Hội thánh; Tôi quở trách Hội thánh chúng ta; Tôi quở trách các chị em chúng ta v́ cắt tóc ngắn, trang điểm. Tôi quở trách anh em v́ cho phép họ làm điều đó, và quí vị Mục sư Truyền đạo chúng ta và những việc giống như thế -- không phải v́ tôi có điều ǵ chống lại họ. Chính là v́ tôi ghen tị với họ. Họ là cơ nghiệp của Đức Chúa Trời.

       Và tôi - tôi đă quở trách anh em Mục sư Truyền đạo không phải -- v́ cứ tự lôi kéo họ vào trong một việc nhỏ mọn trong một nhóm. Tôi nghĩ... Nếu có một Giáo phái nói, “Chúng tôi tin điều này, phẩy, cọng với tất cả điều mà Đức Chúa Trời có thể thêm vào với nó...” Nhưng khi chúng ta lập những phạm trù Giáo phái của ḿnh, chúng ta nói, “Chúng tôi tin điều này, chấm,” và Đức Thánh Linh vận hành vào ngay, và hành động ngay trong đó. Đúng thế. Hiểu không? Nếu chúng ta có thể chấm dứt bằng dấu phẩy, th́ chúng ta cứ tiếp tục để nó phát triển.

E-14   Mới đây tôi đă có một Buổi nhóm với anh em Luther (Tôi đoán tất cả anh em đă nghe điều đó) ở Minneapolis, Minnessota. Và ô, chà, ông ấy đă mắng nhiếc tôi trong một bức thư 22 trang. Ông nói, “Chính ư tưởng ấy, mà tôi đă lái xe đi 15 dặm tối hôm qua, vượt qua băo tuyết mịt mù, nghĩ rằng tôi sẽ nghe một đầy tớ của Đấng Christ, nhưng những ǵ tôi đă nghe chẳng có ǵ ngoài một thầy bói bảnh bao (a polished-up soothsayer*).” Ồ, ông ấy... Và nói, “Chính cái nghĩ về anh, một người với 15 năm trong công trường truyền giáo, mà nói anh đă giảng Tin lành trong 25 năm. Rồi nghe anh sử dụng ngữ pháp, và chính giáo lư mà anh đă nói. Thậm chí tối hôm qua anh nói quá nhiều rằng Sa-tan không thể chữa lành. Thật hổ thẹn cho nhận xét như vậy của anh.”

       Tôi nghĩ: “Một Chủ nhiệm Khoa của một trường Đại học.”

E-15   Ông nói, “Cách trường Đại học của tôi không xa, có một người đàn bà có một linh thấp kém. Bà ta mặc một cái tạp dề, và lấy một ít tóc phía sau gáy, rồi cuộn nó lên, lấy một ít máu ở đó, và bước xuống một con lạch phía sau, ném nó qua đầu bà xuống con lạch. Bắt đầu bước ra với bàn tay...” Và nói, “Nhiều người đứng đó, nếu bà nh́n lại, bệnh tật sẽ trở lại trên người đó. Song nếu bà không nh́n lại, th́ người đó được khỏe mạnh.” Và nói, “Khoảng 20 phần trăm trong những người đó được lành. Thế mà anh nói ma quỉ không thể chữa lành.”

E-16   Ồ, ông - ông đă có một sự tiếp cận tinh thần tốt. Nhưng thưa anh em, đó không phải là những ǵ chúng ta tiếp cận -- không phải về tâm thần; Chúng ta đến gần Lời Kinh thánh. V́ thế tôi nghĩ: “Ồ, 22 trang giấy; Thậm chí không gọi tôi như anh em, chỉ nói, ‘Branham.’” Tôi nghĩ: “Ồ...”

       Ông nói, “Anh nói về những năm tháng của anh, tôi đă giảng Phúc âm trước khi anh sanh ra.” Tôi nghĩ: “Một người đă giảng Phúc âm lâu như thế th́ nên tôn kính, cho dù người ấy là ai đi nữa.”

       Hiểu không? Chúng ta nên tôn trọng người. V́ thế tôi ngồi xuống và viết lại cho ông 2 trang, theo sự hiểu biết của tôi, để bày tỏ tấm ḷng. Tôi nói, “Kính thưa Anh, tôi rất trân trọng nhiều năm Anh đă sống hầu việc. Tôi rất biết ơn điều đó, một tôi tớ của Đấng Christ. Tôi biết ơn sâu sắc sự phê b́nh.” Một người mà không thể nhận lấy sự phê b́nh, th́ có điều ǵ đó sai trật với kinh nghiệm của người đó (Anh em hiểu không?), bởi v́ Đức Chúa Trời đă đưa sự phê b́nh đến với chúng ta để chỉnh sửa chúng ta cho đúng, làm cho chúng ta thấy những điểm xấu của ḿnh. Tôi được giúp đỡ rất nhiều bằng sự phê b́nh chỉ trích, đó là sự phê b́nh bạn bè, không phải thô tục độc ác, và giận dữ, nhưng thật là sự phê b́nh thân mật. V́ thế tôi nói, “Tôi đánh giá cao điều đó, thưa quí Anh.”

E-17   Và rồi tôi nói, “Chỉ có một điều tôi muốn diễn tả ở đây, như Anh nói về ngữ pháp của tôi, dĩ nhiên tôi không có học hành đến nơi chốn. Đúng thế.” Nhưng tôi nói, “Điều làm tôi ngạc nhiên, đó là một Chủ nhiệm Khoa của một Trường đại học Luther lại đặt nền tảng giáo lư của ḿnh dựa trên kinh nghiệm, thay v́ trên Lời của Đức Chúa Trời, khi Anh nói về mụ phù thủy mà có thể chữa lành.”

       Tôi nói, “Chúa Jêsus Phán, ‘Nếu Sa-tan đuổi qui Sa-tan, th́ nước nó bị phân chia.’ Nó không thể chữa lành. Vậy th́, Anh có thể... Xem đấy, nếu nó có thể... Chúa Jêsus Phán rằng nó không thể chữa lành, c̣n Anh th́ nói nó có thể chữa lành. Tôi sẽ tin Chúa Jêsus (Xem đấy, điều đó đúng.), bởi v́ Ngài Phán ‘Hăy để mọi lời của con người là sai và Lời Ngài th́ đúng.’ Và tôi nói, “Tôi tin Chúa Jêsus. Điều làm tôi ngạc nhiên là một Trưởng Khoa của một trường Đại học Luther lại đặt nền tảng của ḿnh trên một kinh nghiệm, một cảm xúc, thay v́ Lời Đức Chúa Trời. Một Chủ nhiệm Khoa, hay bất cứ người nào khác, người Truyền đạo nào, nên đặt cơ sở Thần học của ḿnh trên Lời của Đức Chúa Trời.”

       Tôi nói, “Tôi chắc chắn... Việc mà Anh gọi là một thầy bói, tôi cho nó là Sự phân biệt [Chúa Thánh Linh cho Anh Branham nhận biết và nói ra đúng y ‘tên tuổi, chỗ ở và bệnh t́nh’ của từng người đến bên ṭa giảng xin cầu nguyện trị bệnh cho họ. - Bt].” Tôi nói, “Anh biết rằng người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đă từng nhận xét, khi họ thấy việc giống như thế đă được Chúa chúng ta làm, th́ gọi Ngài là quỉ Bê-ên-xê-bun đó không?” Tôi nói, “Vậy, nếu như tôi đúng th́ sao?”

       Chúa Jêsus đă Phán khi Đức Thánh Linh đến cũng làm giống như vậy, Ngài Phán rằng một lời chống lại Đức Thánh Linh sẽ không bao giờ được tha thứ,” Tôi nói, “Tôi tha thứ cho Anh v́ điều đó, và tôi biết rằng Đức Chúa Trời thấy rằng Anh đă không hiểu điều đó.” Tôi viết cho ông ấy một thư tốt đẹp nhất mà tôi từng viết. Sau đó tôi nhận được một bức thư mời tôi đến.

E-18   V́ thế, [Anh Branham ho. - Bt] tôi xin lỗi... Tôi đă dùng bữa Điểm tâm với những Thương Gia ở trên đó, và nói cho những Thương Gia Tin lành Trọn vẹn. Ông Moore, Anh Jack Moore, nhiều người trong anh em đă quen biết ông, một người tốt, và tôi...Tiến sĩ Aegery này đă đến với Anh Moore, và nhờ Anh ấy đưa tôi qua trường Đại học ấy.

       Tôi nghĩ: “Tôi tin chắc vào điều đó lúc này.” V́ thế tôi... Anh Moore là một nhà Thần học; Cho nên tôi nghĩ: “Ồ, tốt hơn cứ nhận lời.” Vậy, tôi nói, “Anh ngồi ngay bên cạnh tôi. Nếu Anh ấy nói đôi lời và văn phạm mà tôi không hiểu, tôi sẽ đá vào chân anh như thế này. Lúc ấy anh sẽ giúp tôi vượt qua (then you take from there on*).

       Anh ấy nói, “Được rồi.”

E-19   Vậy chúng tôi đi qua trường Đại học. Khi chúng tôi đến đó, họ có một chỗ cỡ bằng thính pḥng này ở đây để ăn tối. Đó là những người Na-uy, họ ngồi ăn tối, rất tốt đẹp. Chủ nhiệm Khoa ngồi xuống bên những người cùng Hội với ông ở một bên.

       Sau khi tôi ngồi xong, ông nói, “Thưa Anh Branham, chúng tôi muốn hỏi anh vài câu.”

       Tôi nói, “Xin cho phép tôi nói trước một lời.” Tôi nói, “Tôi - tôi có thể không có khả năng trả lời các câu hỏi của quí vị.”

       Tôi nói, “Tôi... Nếu tôi không trả lời được, th́ có Anh Moore ở đây giúp tôi. Nhưng tôi - tôi - tôi có thể không trả lời tốt những câu hỏi của quí vị, song tôi sẽ làm điều ǵ tôi có thể làm được.”

       Ông ấy nói, “Vấn đề là đây. Chúng tôi đă nghe nói về những người Ngũ Tuần từ nhiều năm này đến năm khác.” Và nói, “Chúng tôi đi đến gặp họ. Những ǵ chúng tôi thấy, không ǵ ngoài đá những cái ghế, và gơ cửa, cùng làm mọi việc khác giống như thế, và tất cả những thứ ồn ào chúng tôi từng nghe trong đời... Những người đó có cái ǵ vậy?”

       Tôi nói, “Đức Thánh Linh.”

       Ông ấy hỏi lại, “Đức Thánh Linh à?”

       Tôi nói, “Đúng.” Tôi nói.

       Ông hỏi, “Anh luôn luôn là người Ngũ tuần chứ?”

       Tôi đáp, “Ồ, tôi đă từng thuộc về Hội Truyền Giáo Báp-tít khi c̣n trẻ, được phong chức.” Nhưng tôi nói, “Ngay sau đó tôi được phong chức. Tôi - tôi đă có Đức Thánh Linh, v́ thế tôi nghĩ tôi đă là người Ngũ tuần.”

       Ông ấy nói, “Anh muốn nói với tôi rằng đó là Ngũ tuần, những người Ngũ tuần, chính Đức Thánh Linh làm cho họ đá ghế và hành động kỳ quặc như thế à?”

       Tôi nói, “Vâng, chính Đức Thánh Linh. Sự việc của nó là, họ có quá nhiều áp lực được dựng nên, họ thổi nó ra thay v́ để nó trong động cơ và làm cho bánh xe chuyển động. Hiểu không?

       “Chỉ thế thôi.” Tôi - tôi nói, “Đúng thế. Có quá nhiều hơi nước ở đó, họ chỉ phải thổi c̣i (There’s so much steam there, they just have to toot it out the whistle*). Tôi chỉ biết thế thôi. Hiểu không?” Và tôi nói, “Họ không thể giữ nó lại lâu hơn.”

       Ông nói, “Ồ...”

       Tôi nói, “Nếu tôi có thể có được sự giảng dạy chính thống về đức tin Ngũ tuần, hay đức tin Ngũ tuần trong sự dạy dỗ chính thống... Những người ấy là đầy tớ của Đức Chúa Trời, nhưng họ thật sự không nhận biết địa vị mà họ nắm giữ. Chỉ thế thôi.”

       Ông nói, “Ồ, anh nghĩ ǵ về những ǵ người Luther chúng tôi có?”

       Tôi nói, “Đức Thánh Linh.”

       Lúc ấy ông ngừng lại, rồi nói, “Vậy th́, tôi không biết hỏi ông điều ǵ.”

E-20   Tôi nói, “Ồ, tôi hiểu quí vị có một ngàn mẫu đất trồng bắp. Nếu các sinh viên không trả được học phí để học, th́ họ có thể làm việc để học xong đại học.”

       Ông nói, “Đúng.”

       V́ thế Chúa ban cho tôi một ư nghĩ, tôi nói, “Thưa Ông, có lần có một người cày xới cánh đồng lớn để trồng bắp, và anh ta đă trồng bắp trong cánh đồng...Sáng hôm sau anh đi ra. Khi nh́n khắp cánh đồng anh thấy hai phiến lá nhỏ.” Ai cũng biết rằng cách trồng bắp như thế nào. Điều mà chúng ta dưới miền Nam gọi là “chồi bắp.” Thật giống như hai phiến lá.

       Tôi nói, “Người đó dứng trên bậc thềm, và nói, “Ngợi khen Chúa! v́ cho con có một vụ bắp.” Tôi nói, “Vậy th́ anh ta đă có được vụ bắp chưa?”

       Ông nói, “Ồ, mới chỉ bắt đầu.”

       Tôi nói, “Vậy th́, anh ta có một mùa bắp tiềm tàng. Hiểu không?

       “Anh ấy có nó trong h́nh thức non trẻ. Đó là anh em Luther.”

E-21   Tôi nói, “Cuối cùng, bắp ấy lớn lên tới chỗ có cuống hoa. Và quí vị biết cuống hoa làm ǵ chứ? Cụm hoa nh́n lại những phiến lá, và nói, ‘Tôi chẳng có ích cho anh nữa. Tôi là cụm hoa. Nhưng phải dùng phiến lá lại để tự sanh sản. Thế th́ nó đă sanh ra từ cụm hoa này trở lại thành phiến lá, và sanh ra hạt bắp.”

       Tôi nói, “Vậy trước tiên là quí vị Luthe; Thứ nh́ là tới lượt Giám Lư; Thứ ba, bông bắp, là nhóm Ngũ Tuần sanh ra lại sự khôi phục các ân tứ cho Hội thánh, của hạt giống nguyên thủy để đi vào trong ḷng đất. Nó đang khôi phục lại, như Giô-ên nói.” Hiểu không? Tôi nói, “Bây giờ tôi biết chúng ta có nhiều cái nấm trên tai bắp đó; Tuy nhiên chúng ta cũng có một số hạt giống, quí vị biết đấy.” Tôi nói, “Chúng ta...”

       Tôi nói, “Đó là hạt giống nguyên thủy. Vậy th́, Giáo hội Ngũ Tuần là Giáo hội Luther tiến bộ. Sau hết, nếu ở đó không có lá, th́ cũng không có cụm hoa; Sự sống đă ở trong lá đă tạo nên cụm hoa. Sự sống ở trong cụm hoa tạo nên hạt giống. Vậy đó là một Hội thánh tiến bộ của Đức Chúa Trời Hằng Sống.”

E-22   Ông ấy ngừng lại, đẩy lui cái dĩa của ḿnh. Ông nói, “Anh Branham à, tôi đă đi phương Tây một lần... Tôi đă viết... Tôi đă nghe nói về một quyển sách được viết về các ân tứ thuộc linh. Tôi - tôi đi đến t́m tác giả. Khi đó, tác giả nói, ‘Ồ, tôi chỉ viết về các ân tứ; Tôi không có có các ân tứ đó.’ Nói, ‘Tôi chỉ viết về chúng.’ Ồ, tôi có thể làm điều đó. Tôi đă đi khắp nơi và để ư điều này; Và tôi đi đến nhóm Ngũ Tuần, vân vân. Tôi để ư họ la lớn.”

       Anh em biết đấy thật t́nh cờ được ở đó. Ma quỉ đặt ông ấy ở đó không đúng lúc, trong khi dân sự vui mừng thật sự. Ông ấy có quan điểm của ḿnh, và đi ra ngoài. Hiểu không?

       Ông nói, “Tôi xin lỗi v́ bức thư đă viết cho Anh. Tôi tự xây dựng với một nơi như vậy (build myself up with such a place*), điều đó chống lại nó, và đó là chỗ tôi bị trói buộc, ngay tại đó; Và đă nói Anh chẳng khác ǵ một thầy bói.”

       Ông nói, “Tôi xin Anh tha lỗi cho tôi.”

       Tôi nói, “Ồ, tất nhiên, thưa Ông. Tôi sẽ không bao giờ giữ lại điều ǵ, và không bao giờ -- những ǵ tôi đă nói với ông trong bức thư.”

E-23   Ông nói, “Tôi muốn nghe điều đó từ môi miệng của Anh. Này, Anh Branham, với tôi và tất cả những sinh viên, chúng tôi đang đói khát Đức Thánh Linh. Chúng tôi phải làm ǵ?”

       Vậy anh em biết điều tôi đă nói với ông ấy, phải không? Tôi nói, “Hăy quay lưng lại lối này, và quay mặt vào tường. Xác định mục đích trong ḷng rằng quí vị sẽ không bao giờ qú gối cho tới khi Đức Chúa Trời ban cho quí vị phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh. Bây giờ đừng suy nghĩ về điều này, hay điều kia, hoặc điều nọ. Cứ ở lại đó và thưa rằng, ‘Lạy Chúa, con muốn có Đức Thánh Linh.’” Tôi đi lại gần đặt tay trên họ, 40 người đă nhận lănh Đức Thánh Linh ngay lúc ấy. Và bây giờ, họ có khoảng 500 người mạnh mẽ, hành động, có những dấu kỳ phép lạ, vân vân. Hiểu không?

E-24   Thưa anh em, tôi tin rằng chúng ta có điều mà thế gian phải có. Nhưng chúng ta phải đến gần nó bằng cách... Nếu như anh em là người thợ mộc th́ sao? Tôi sẽ lấy ví dụ một người ngồi ở phía cuối dăy đây, hay Anh Borders ở đằng kia là một người thợ mộc. Ồ, điều ǵ xảy ra nếu như anh ấy đang cầm một cái búa đóng đinh như thế này, và tôi có một cái búa tự động nào đó để tôi có thể đổ thùng đinh vào trong nó, và giữ nó như thế này, và “brippp”, đóng nó lên những cái bảng tốt hơn anh ấy đóng bằng cái búa của anh? Vậy nếu tôi bước đến gần anh, nói, “Ôi, anh bạn ơi, Anh không biết ǵ về nó. Chà, anh đang làm dập ngón tay của ḿnh. Này, anh chưa có sản phẩm đó,” tôi đang làm anh ấy khó chịu. Tôi sẽ không bao giờ bán cái búa của ḿnh. Đúng thế. Hiểu không?

       Đó là sự tiếp cận của tôi với những ǵ tôi có. Sản phẩm của tôi th́ tốt hơn của anh. Nhưng tôi phải nhớ, tôi phải đến gần anh trong cách đúng đắn.

       Nếu như tôi lại gần anh, và nói, “Chào ông. Tên tôi là Branham.”

       ‘Tôi là Borders.”

       “Tôi thấy anh là thợ mộc.”

       “Vâng, đúng, thưa ông.”

       “Tôi hoàn toàn tin ông cũng là thợ mộc đích thực.”

       “Vâng.”

       “Tôi đang nh́n cách ông nắm cái búa của ḿnh.”

       “Ồ, vâng. Cụ Besty cho tôi đă lâu.”

       Tôi nói, “Vâng. Đó là cái búa tốt. Vâng, chắc chắn tốt. Ông có thể giữ nó. Đúng.” Cứ nói chuyện với Anh ấy một lát. Tôi nói, “Anh có bao giờ nghe nói về một cái búa như vậy chưa?”

       “Không, tôi nghĩ là ḿnh chưa nghe.”

       “Ồ, nó đây này. Anh bỏ đinh vào đây, và chúng ta hăy để nó đóng những tấm bảng đó. Nh́n xem này, sản phẩm của tôi thật tuyệt vời.”

       Cho anh ấy thấy nó như thế. Nói, “Lấy đi. Thử vài ngày xem nó thế nào. Tôi sẽ trở lại.” Hiểu không?

       Nếu nó là loại sản phẩm tốt, nó sẽ bán được. Anh em biết tôi muốn nói điều ǵ, phải không, thưa anh em? Hiểu không?

E-25   Đấy, chúng ta có điều đúng đắn. Chúng ta phải thăm ḍ ư kiến của nhiều người cách đúng đắn. Hiểu không? Đó là sự việc. Hiểu không? Đó là điều chân thật. Đây là Đức Thánh Linh. Tôi tin điều đó hết ḷng.

       Tôi không tin rằng các anh em đó là những người nổi loạn. Tôi tin họ là anh em đồng lao. Tôi không tin rằng Đức Thánh Linh làm Sự phân biệt [Chúa Thánh Linh cho Anh Branham nhận biết và nói ra đúng y “tên tuổi, chỗ ở và bệnh t́nh” của từng người đến bên ṭa giảng xin cầu nguyện trị bệnh cho họ. - Bt] thầy bói nào cả. Tôi tin chính Đức Thánh Linh bày tỏ chính Ngài trong Hội thánh Ngài, chỉ làm cho Hội thánh đến đúng với địa vị của Nó. Nếu chúng ta thật sự có cách nào đó để có thể làm cho toàn bộ Giáo hội Ngũ Tuần hành động, chỉ phá vỡ những rào cản, đến với nhau, đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Đức Chúa Jêsus Christ, mà chúng ta đă chịu phép báp-têm bởi một Thánh Linh, ồ, tôi nghĩ sẽ có những sự bày tỏ chưa từng được biết đến trước đây. Nếu như chúng ta có thể đến gần những người Giám Lư, Báp-tít, Ngũ Tuần, có thể đi mọi nơi tới mọi chỗ, tôi tin điều đó có thể được thực hiện, thưa anh em.

E-26   Tôi không muốn đứng ở đây. Tôi muốn đọc một hay hai lời từ Kinh thánh và tṛ chuyện với anh em một lát. Nhưng tôi muốn... Tôi biết anh em phải đi, và tôi cũng vậy, tôi - tôi đă tṛ chuyện tại buổi Điểm tâm sáng thứ Bảy; Và -- rồi mong ở lại cho đến tối thứ Hai với một Buổi nhóm khác ở dưới đây. Tôi không biết cho đến lúc này. Tôi phải Tôi phải nói chuyện với Anh Borders, và vân vân. Nhưng tôi muốn để lại điều này với anh em: Rằng tôi ở đây để giúp anh em. Chỉ... Chúng tôi không có ǵ ngoài chỉ ngồi lại với nhau vài phút. Tôi ước ǵ chúng ta có thể cứ ở lại đây cho tới khi Buổi nhóm bắt đầu chiều nay, rồi sáng mai lại trở lại lần nữa. Tôi nghe những ǵ anh em nói, và thật biết ơn sâu sắc điều đó.

       Nhưng bây giờ, thật sự để anh em biết ḷng tôi. Tôi biết ơn anh em và tôi sẽ làm mọi điều tôi có thể để giúp anh em, như các anh em của tôi, với những ǵ mà chức vụ hèn mọn Chúa đă ban cho tôi, và những ǵ Ngài đă ban cho anh em, hầu cho chúng ta đặt nó với nhau giờ này để biết chúng ta có thể làm ǵ cho Vương quốc Ngài. Xin chúng ta hăy cầu nguyện giây lát, trước khi chúng ta đến với Lời Ngài.

E-27   Kính lạy Chúa Chí ái, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ chúng con đến với Ngài bằng thần linh hạ ḿnh, ăn năn, tan vỡ, Chúa ôi, biết rằng chúng con sẵn sàng để được hun đúc, như Tiên tri đi xuống nhà người thợ gốm để được hun đúc. Và Cha ôi, chúng con ao ước sáng nay trong ḷng, rằng Ngài sẽ làm chúng con tan vỡ để chúng con sẽ được hun đúc thành những con người khác, những tính cách sẽ tượng trưng cho Đức Chúa Jêsus Christ. Xin nhận lấy ḷng ngu dại của con, Chúa ôi. Xin nhận lấy những lời nói vấp váp và đập chúng vỡ ra từng mảnh. Xin đập tan ư chí của chính con ra và làm nên một con người mới trong Đấng Christ. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Đó là sự ao ước của ḷng chúng con. Đó là lư do chúng con ở đây.

       Và, Chúa ôi, trong khi chúng con nói, Ngài ở trên Bàn thờ này, nơi mà anh em người Do-thái, Anh Michaelson này tin nơi Ngài, con cầu nguyện cho anh, Cha ôi. Con cầu nguyện để Ngài ban phước cho anh. Chúng con biết ơn Ngài v́ cơ hội được ở đây trong Nhà hội Cơ-đốc này.

E-28   Xin Chúa ban phước cho chúng con giờ này, khi chúng con chờ đợi giây lát việc đọc Lời. Xin Chúa ban phước cho Lời đến với ư tưởng của chúng con. Xin Chúa ban phước cho Buổi nhóm của chúng con Chúa ôi. Lạy Chúa, Chúa biết ḷng chúng con. Con chỉ muốn kết nối đồng một ḷng, và một linh hồn, và một mục đích, đó là, với anh em của tôi ở đây, mà ở đây trong sự tối tăm, mờ mịt này, đất nước của thế kỷ 20 này [1962] gần bước ngoặc của thế kỷ lần nữa, th́ giờ đă gần.

       Ở trên Duyên hải miền Tây, nơi mà nền văn minh đă đi lại từ phương Đông sang phương Tây, và chúng con nhận biết rằng nó không thể đi xa hơn lúc này. Chúng con đi trở lại phương Đông lần nữa khi chúng con ĺa khỏi miền duyên hải này. Khi nền văn minh đă đến, chúng con nhận biết mặt trời đi lại từ phương Đông đến phương Tây. Đó là th́ giờ mà C-o-n (S-o-n) đến trên người phương Đông, và Ngài tỏ cho thấy Sự sáng lớn, và những dấu hiệu Ngài là Đấng Mê-si. Ngài đă Hứa...

E-29   Đấng Tiên tri đă nói sẽ có một ngày không được gọi là ngày hay đêm. Chúng con đă có ngày sương mù ảm đạm của gần 2.000 năm trước, mà thật sự có thể đủ thắp sáng lên chung quanh, biết rằng Ngài là Con Đức Chúa Trời, dựng nên cho chúng con một Hội thánh, một tổ chức, và cố giữ các anh em, chị em lại với nhau, và khiến cho họ sống đúng... Nhưng lạy Chúa, sương mù đang tan biến, và Sự sáng ấy ở trên người phương Tây, cũng C-o-n (S-o-n) ấy với những dấu hiệu giống như vậy, cùng một Phúc âm, một sự khôi phục.

       Ngài đă Hứa trong những ngày Sau rốt rằng sẽ có một Sứ điệp đến để khôi phục đức tin của con cái trở lại cùng các cha (tổ phụ). Ôi lạy Chúa, xin cho chúng con trở lại với Ngày Lễ Ngũ tuần nguyên thủy ấy. Xin cho chúng con trở lại với đức tin lớn đó đă truyền cho các Thánh một lần đủ rồi.

E-30   Nguyện Cây Cô Dâu lớn của Đức Chúa Trời, mà sâu keo đă ăn, sanh ra trên đỉnh của nó bông trái buổi chiều tối sẽ chín muồi cho Sự Hiện đến của Con Đức Chúa Trời. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Xin giúp chúng con khi chúng con đến với nhau v́ mục đích này.

       Chúng con giao phó chính ḿnh cho Ngài. Chúng con là của Ngài. Lạy Chúa, xin làm như Ngài thấy thích hợp. Chúng con giao phó chính ḿnh trong Nhà hội này sáng nay vào tay Ngài, Chúa ôi. Nguyện xin mục đích lớn của Ngài được thành tựu trong đời sống chúng con khi chúng con dâng chính ḿnh hoàn toàn cho Ngài, không phải như Sam-sôn. Sam-sôn cho đi sức mạnh của ḿnh, nhưng không hề dâng ḷng ông cho Ngài. Chúa ôi, nguyện xin ḷng chúng con, sức lực chúng con, tất cả của chúng con được dâng cho Ngài. Xin làm cho nó mạnh mẽ, Chúa ôi. Xin nhân lên bội phần v́ Nước Đức Chúa Trời. Chúng con cầu xin trong Danh Đức Chúa Jêsus. A-men!

E-31   Trong Thi thiên thứ 16, đọc câu cuối cùng:

Chúa sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống;

Trước mặt Chúa có trọn sự khoái lạc,

Tại bên hữu Chúa có điều vui sướng vô cùng.

       Giờ này, anh em biết tôi sẽ không giảng. Tôi sẽ nói giống như tṛ chuyện với anh em một phút, hay tôi nói khoảng 15 hay 20 phút.

       Đa-vít đă nói về sự sống, “Chúa sẽ chỉ cho tôi biết con đường sự sống.” Anh em để ư điều đó không? “Xin Ngài sẽ chỉ cho tôi biết, hay là Xin chỉ cho tôi? Tôi hi vọng Ngài “Ngài sẽ chỉ cho tôi biết.”

       Tôi tin rằng mọi người mà Đức Chúa Trời kêu gọi sẽ nghe và sẽ đến. Bây giờ, tôi tin rằng đó là điều chúng ta đang đối diện giờ này trong những Buổi nhóm của chúng ta. Chúng ta chỉ có thể gieo hạt giống. Một số hạt rơi nhằm bên vệ đường; Một số sẽ rơi nhằm chỗ này, một số rơi chỗ kia. Nhưng một số sẽ rơi xuống trên đất tốt. Đúng thế. “Xin chỉ cho tôi biết con đường sự sống.”

E-32   Vậy th́, Sự sáng là điều vĩ đại nhất mà chúng ta có thể đạt được. Không có ǵ có thể lớn hơn sự sống. Nếu tôi có thể đi đến miền Vinh hiển sáng nay, và chúng ta tất cả có thể đi lên đó, và tôi có thể gặp Áp-ra-ham.

       “Có điều ǵ vĩ đại nhất ở đó, hỡi Áp-ra-ham?”

       Người có thể đáp, “Sự sống.”... Cho dù người nào khác nói điều ǵ đi nữa, sự sống là điều quan trọng nhất mà bất cứ ai có thể có được -- là sự sống. Anh em cho đi điều ǵ v́ sự sống?

       Tôi có một quyển sách ở nhà. Tôi - tôi tin nó được Anh Nugent, một Mục sư Tuyên úy từ trong tù viết. Anh đưa ra lời làm chứng trong quyển sách này về những người vĩ đại đă chết trên đất và từ lúc Đấng Christ ngă gục. Anh đă đưa lời làm chứng trong quyển sách này về những người vĩ đại đă chết trên thế gian từ lúc Đấng Christ đến nay. Anh làm chứng về những người vĩ đại xấu xa độc ác, và làm chứng về những người vĩ đại thiêng liêngvề mặt kia quyển sách. Tôi đă đọc ở đó, tôi tin đó là huyết cùa Mary nước Anh, mà bà đă nói, “Nếu tôi có thể... Tôi sẽ cho vương quốc của tôi trong 5 phút đời sống nữa,” vương quốc mà bà bị đưa đến cái chết bởi v́ -- và vân vân, tuy nhiên, bà sẽ cho nước ấy 5 phút của cuộc đời.

E-33   Tôi vẫn c̣n nhớ lời làm chứng của Paul Rader ở ngoài đây, khi anh ấy chết ở Đền tạm hay nơi họ có Đền tạm, khi anh nói... Khi anh sắp chết, anh đă gọi Luke, em trai anh đến. Họ hầu như thân thiết với Billy, con trai tôi, và tôi.

       Như tôi hiểu điều đó từ Trường Moody, họ có nhóm tứ ca ở đó đang hát. Paul có óc khôi hài. Họ đang hát bài, “Gần Chúa Hơn,” anh nói, “Này, ai đang chết ở đây, tôi hay các anh?” Và nói, “Hăy kéo màn lên, và hát cho tôi nghe những bài Phúc âm sống động.” Và họ bắt đầu hát, “Dưới Chân Thập Tự,” hay bài ǵ tương tự, tứ ca. Ông nói, “Luke đâu?”

       Anh ở pḥng kế bên. Họ mang anh vào. Anh nắm lấy tay của Luke. Anh nói, “Luke này, hăy suy nghĩ về điều đó. Trong 5 phút nữa, tôi sẽ đứng trong sự Hiện diện của Đức Chúa Jêsus Christ, mặc áo công nghĩa của Ngài.” Xin để tôi đi (chết) giống như thế.

E-34   Dwight Moody, anh em biết lời làm chứng của ông là ǵ, khi ông lớn lên, và nói, “Đây là sự chết à?” Nói, “Đây là ngày lễ đăng quang của tôi.” Đó là cách tôi muốn đi.

       Tôi nắm tay người mẹ yêu quí của tôi mới đây, sắp chết. Tôi đă giữ tay vợ tôi khi nàng đi. Tôi nh́n họ khi họ đến cuối đường. Sự sống là điều vĩ đại nhất. Những người không có hi vọng sau khi đời này chấm dứt, đó là điều kinh khủng. Chúng ta bước xuống những con đường sự sống.

       V́ thế nhiều người nói, “Sự sống là ǵ? Có thể kiếm nó ở đâu?” Nó chỉ ở chung quanh chúng ta. Đức Chúa Trời đă làm nó...

E-35   Ngay cả giống như Gióp, chúng ta thấy trong sách Gióp, Gióp đă hỏi về sự sống. Hết thảy những ǵ trải qua sự sống chúng ta nghe về nó, hỏi về nó.

       Nhắc tôi nhớ về đứa con trai nhỏ của tôi sống ở Jeffersonville nơi tôi sống. Ngày nọ, người ta nói nó -- đi tới mẹ nó, và nó nói, “Mẹ ơi, Đức Chúa Trời mà mẹ nói chuyện về, Ngài là một Người vĩ đại như thế. Làm sao người ta có thể thấy Ngài?”

       Bà nói, “Hăy hỏi Mục sư.”

       Vậy nó đi đến Mục sư và hỏi ông, và ông nói... Không, giáo viên Trường Chúa nhật. Giáo viên Trường Chúa nhật nói, “Tốt hơn em nên hỏi Mục sư.” Cô ấy không biết.

       Vậy đi đến Mục sư. Ông nói, “Không, không, con à. Không người nào có thể thấy Đức Chúa Trời mà sống được. Con không thấy Đức Chúa Trời.” Ồ, điều đó làm cậu bé thất vọng.

E-36   Có một ông lăo đánh cá. Nó đă ở trên ḍng sông, ngày nọ, với ông lăo đánh cá này, câu cá, và một trận băo đến. Như nhiều người trong anh em, tôi đoán là từ phương Đông và biết cách... những chiếc lá. Nó đi xuống ḍng sông. Cậu bé ngồi phía sau con thuyền. Mặt trời lặn ở phương Tây, một cái mống bắc ngang qua ḍng sông như thế. Ông lăo đánh cá, chèo... Ḍng nước yên tĩnh sau trận băo, mọi thứ trong lành, ngửi thấy mùi thơm của hoa nở. Khi ông chèo thuyền, nước mắt chảy xuống bộ râu bạc trắng của ông.

       Cậu bé nh́n quanh cảnh vật. Cậu nh́n ông lăo. Từ đuôi thuyền, cậu chạy đến giữa thuyền, ngồi xuống bên đầu gối ông lăo, và nói, “Thưa ông, con muốn hỏi ông đôi điều. Mẹ con không thể trả lời con, giáo viên Trường Chúa nhật và Mục sư của con cũng không.” Nói, “...Đức Chúa Trời quá vĩ đại, người nào có thể thấy Ngài?”

       Ông lăo đánh cá kéo mái chèo vào ḷng, đặt đầu cậu dựa vào vai, nói, “Xin Chúa ban phước cho ḷng cháu. Tất cả những ǵ ta đă thấy trong 40 năm qua là Đức Chúa Trời.” Hiểu không?

       Ông chỉ... Anh em phải có Đức Chúa Trời ở trong nơi này [trong ḷng] để thấy Ngài ở ngoài đó (Hiểu không?), Đức Chúa Trời ở bên trong nh́n qua con mắt của anh em.

E-37   Tôi nh́n qua đường phố thấy một cây. Tôi đang nghĩ lúc này, khi tôi đến sa mạc Mohave, hay sa mạc nào đó, mọi thứ dường như là không có sự sống. Ngay khi đến gần sông Colorado, có một bụi cây tươi tốt. Nó rất dễ nhận thấy. Tôi nghĩ: “Nó đang nhận được sự sống từ đâu?” Đấy, nó có sự sống. Nó là một vật sống. Đức Chúa Trời ở trong sự sống. Ngài là... Mọi thứ sống động có Đức Chúa Trời ở bên trong.

       Gióp đă nói ngày xưa, “Nếu cây cối chết, nó sẽ sống lại. Nhưng loài người chết, th́ nằm tại đó, Loài người tắt hơi, th́ đă đi đâu? Cũng vậy, loài người nằm, rồi không hề chỗi dậy: Người chẳng hề thức dậy cho đến khi không c̣n các từng trời, Và chẳng ai sẽ khiến cho người tỉnh lại khỏi giấc ngủ ḿnh. Ôi! Chớ ǵ Chúa giấu tôi nơi âm phủ, Che khuất tôi cho đến khi cơn giận Chúa đă nguôi.”

       Người - người đă thấy; Người để ư Đức Chúa Trời ở trong thiên nhiên của Ngài, trong đời sống: Một bông hoa nhỏ bé mọc lên và ở đó. Sau một lát... Nó đẹp, có những bông hoa mới nở nằm trên luống hoa, một số bông hoa đă nở rộ và một số bông hoa héo tàn. Nhưng khi sương giá đến đập vào chúng, giết chết hết thảy. Những cánh hoa rơi xuống. Rồi những nụ hoa lại mọc ra, có hạt giống nhỏ xíu rơi xuống.

       Dường như thật lạ... Tuy nhiên, Đức Chúa Trời có một tiến tŕnh tang lễ cho hoa. Anh em biết điều đó không? Mưa thu đến, và nó khóc, những giọt nước mắt to lớn rơi xuống. Ngài chôn hạt giống nhỏ bé đó trong mặt đất. Rồi tiết đông lạnh giá đến, nó lạnh giá, rồi nứt ra; Cơm trong lơi nó chảy ra. Mọi thứ trong thiên nhiên diễn ra anh em có thể thấy.

E-38   Một khoa học gia có thể lấy một nắm bụi, đem vào pḥng thí nghiệm, xem xét nó nhiều lần. Anh em không thể t́m thấy mầm sự sống đó. Chất bồ-tạt, can-xi, và dầu khí, hơi ẩm, mọi thứ ở trong nó đă trở về lại trong bụi đất. Nhưng nơi nào đó ẩn giấu có một mầm sự sống. Thật như mặt trời mọc lên lại vào mùa xuân, nó sẽ sống lại. Đức Chúa Trời sắm sẵn một đường lối cho nó. Anh em có thể lấy đá và đổ bê-tông khắp sân ḿnh vào mùa đông. Vạt cỏ lớn nhất đi đâu? Ở ngay ŕa lối đi phải không? Tại sao? Nó là những hạt giống kia đă bị che lấp. Khi mặt trời bắt đầu chiếu trên đời sống thực vật đó, hạt giống nhỏ bé ấy sẽ theo gió thổi bay đi mọc trên khắp nơi dưới lớp bê-tông, trên mọi ḥn đá, dưới mỗi que củi, và đi khắp nơi gần đó cho đến nỗi nó lộ cái đầu nhỏ bé của nó ra bên ngoài, và ngợi khen Chúa của sự sống! Anh em hoàn toàn không thể che giấu sự sống. V́ đó mà chúng ta sống ở đây, thưa anh em, để mang đến sự sống.

E-39   Cách đây không lâu tôi đang ngồi ăn tối với một người Truyền đạo Giám Lư lớn tuổi, Thánh đồ cao niên đầy ơn của Đức Chúa Trời. Ông có Đức Thánh Linh trong đời sống. Chúng tôi lắng nghe Giờ Nông nghiệp trên đài phát thanh ở Louisville. Và câu lạc bộ 4H có một cái máy mà họ có thể sản xuất ra hạt giống bắp rất hoàn hảo, nó được làm bánh ngô ngon như ngô tự nhiên mọc ngoài đồng. Thực ra, anh em có thể cắt chúng ra (cut them open), đưa chúng vào pḥng thí nghiệm, và trong ruột nó chất bồ-tạt, chất ẩm, và các chất khác số lương giống y như bắp thật. Anh em không thể biết được. Ḥa trộn chúng với nhau, không thể nói được cái này khác cái kia, nó rất hoàn toàn.

       Anh ấy nói, “Cách duy nhất anh có thể nói bắp nào là bắp thật là cứ chôn nó xuống đất. Hạt giống nào do máy móc làm ra th́ bị thối rữa và chỉ có thế thôi với nó. Nhưng hạt giống mà Đức Chúa Trời trồng, nó có sự sống ở trong đó để lớn lên lại.”

E-40   Một người có thể giống như một Cơ-đốc nhân, giả mạo một Cơ-đốc nhân, hay bước đi giống như một Cơ-đốc nhân, vân vân. Nhưng trừ khi mầm sự sống có ở đó, người ấy không thể sống lại.

       Chúa Jêsus Phán, “Ta đến hầu cho chúng có thể có Sự sống,” Zoe, Sự sống của chính Đức Chúa Trời ở trong họ. Và đó là... Mọi thứ đă có sự bắt đầu cũng có sự kết thúc. Đó là việc mà không có sự bắt đầu th́ không có sự kết thúc. Chỉ có một Đấng không bao giờ có sự bắt đầu; Đó là Đức Chúa Trời. Chúng ta trở nên con cái Ngài, một phần của Ngài, th́ Zoe, Sự sống của chính Đức Chúa Trời, Sự sống Đời đời, được truyền đạt cho chúng ta. Đó là cách duy nhất mà chúng ta có thể sống. Đó là cách duy nhất mà những người bạn hư mất của chúng ta ở bên ngoài, ngay cả những thuộc viên Giáo hội, có thể sống lại, là v́ Zoe được truyền cho họ, và chúng ta trở nên một phần.

E-41   Anh em để ư vào ngày ngày Lễ Ngũ tuần, Trụ Lửa vĩ đại của Ngài mà tất cả chúng ta biết là Sứ giả của Giao ước, là Đức Chúa Jêsus Christ... Môi-se đă coi sự sỉ nhục về Đấng Christ là quí hơn châu báu của xứ Ê-díp-tô, đi theo Sứ giả lớn, Ánh sáng này.

       Vào ngày Lễ Ngũ tuần, khi Ánh sáng lớn đó giáng xuống nơi đó, Đức Chúa Trời tự phân bổ chính Ngài. Các lưỡi bằng lửa đậu trên mỗi người trong họ, họ được đầy dẫy Đức Thánh Linh, và bắt đầu nói tiếng lạ theo như Đức Chúa Trời cho ḿnh nói, Đức Chúa Trời tự phân Ngài (God separating Himself from one Being to being in His Church*), phân chia Sự sống của Ngài với dân Ngài. Đó là Sứ điệp chúng ta phải đến với dân chúng. Họ sẽ hư mất nếu không có nó. Họ phải có Sứ điệp.

E-42   Mẹ tôi vừa mới qua đời. Khi tôi đứng bên cạnh bà, bà nói, “Billy...” tất cả các con của chúng tôi là -- con cái bà đang đứng đó, đang sống: Hai trong 10 anh em chúng tôi đă qua đời. Con gái... Bà nh́n tôi và nói... Trước hết bà nh́n Deloris. Bà nói, “Con út và con đầu của mẹ.” Mẹ tôi là một Cơ-đốc nhân nhân hậu, tôi đă dẫn dắt bà đến với Đấng Christ và làm phép báp-têm cho bà cách đây nhiều năm.

       Bà nói, “Deloris à, con tử tế với mẹ. Con đă giúp đỡ mẹ. Con - con đă giặt giũ giùm mẹ khi mẹ già yếu không thể giặt được. Con đă chùi nhà. Con làm những việc này.”

       Nàng nói, “Con yêu mẹ, mẹ ơi.”

       Deloris, một Cơ-đốc nhân trẻ đứng nh́n và nói, “Mẹ ơi, điều đó thật nhỏ bé.” Và nói, “Billy à, anh thấy rằng em đă không để bụng đói mà đi.”

       Tôi nói, “Thưa mẹ, bao nhiêu mẹ đă rời khỏi bàn để con có thể có ǵ đó để ăn, khi mà chúng ta không có ǵ để ăn? Đó chỉ là bổn phận, mẹ ơi.”

       Bà nói, “Thế th́ con đă là sự hướng dẫn thuộc linh với mẹ, Billy à. Con đă làm phép báp-têm cho mẹ. Con đă bảo mẹ cách sống.”

       Nói, “Thưa mẹ, mẹ biết gốc gác của chúng ta là Công giáo. Thế th́ con đi Nhà thờ, nhưng họ nói, ‘Đây là Hội thánh’ và điều đó trái với Lời, thưa Mẹ.” Tôi nói, “Con đă cố nói với mẹ điều ǵ đúng và dẫn dắt mẹ đến với Đấng Christ.” Thánh đồ yêu quí đó đă đi gặp Đức Chúa Trời. Và rồi tôi giao phó linh hồn bà cho Đức Chúa Trời.

E-43   Delores đă gọi tôi, và nói, “Billy, em thật không thể chịu đựng được điều đó. Mẹ...”

       Tôi nói, “Delores à, hăy qua phía bên kia đường nơi em sống. Có một cây sồi già đang đứng đó phải không?”

       Delores nói, “Có.” Cách đây vài ngày trước khi Mẹ chết. Cô ấy nói, “Có.”

       Tôi nói, “Nó sắp ngă xuống lúc này. Cách đây khoảng một tháng lá nó c̣n xanh tươi.”

       “Vâng, Anh Bill ạ.”

       “Bây giờ nó trông thế nào?”

       “Lá vàng úa, xanh đỏ.”

       Tôi nói, “Delores à, cái ǵ khiến nó trở nên vàng úa, xanh đỏ?”

       Cô ấy nói, “Chúng đang chết.”

       “Khi nào th́ cây đẹp nhất?”

       Cô ấy nói, “Bây giờ.”

       Tôi nói, “Kinh thánh nói, ‘Sự chết của các người thánh. Là quí báu trước mặt Đức Giê-hô-va.” Hiểu không?

       Đó là khi th́ giờ đến. Tôi nói, “Sự sống đang quay trở lại. Sự sống là một cây. Chúng ta hết thảy đang ở trên Cây Sự sống. Đúng thế.”

E-44   Ông Wood, người bán sách trong Buổi nhóm, ông là tín đồ Chứng Nhân Giê-hô-va. Ông -- có một chàng trai cũng ở với ông; Chân cậu ấy kéo lê v́ bại liệt. Cậu ấy ở Louisville, Kentucky, một trong những Buổi nhóm, và để ư Sự phân biệt [Chúa Thánh Linh cho Anh Branham nhận biết và nói ra đúng y ‘tên tuổi, chỗ ở và bệnh t́nh’ của từng người đến bên ṭa giảng xin cầu nguyện trị bệnh cho họ. - Bt] Anh nói, “Này, điều đó dường như đúng với tôi.”

       V́ thế anh đi tới Houston, Texas, khi tôi đă ở đó với Anh Kidson và những người ấy, Khi bức h́nh Thiên sứ của Chúa được chụp. Và, ồ, nó được chụp nhiều lần, và vừa mới đây được chụp lại. Nó được chụp ở nước Đức, nhiều lần.

E-45   Anh... và Anh Wood đă mang chàng trai này đến, và đưa lên trong một Buổi nhóm. Họ ngồi phía sau, ồ, hầu như cách xa nửa khối phố. Một đêm nọ đang đứng trên bục, chưa hề nghe về anh trong đời, chỉ đứng đó nh́n qua. Tôi để ư một khải tượng ở ngay phía trước, và tôi nói, “Có một người đang ngồi ở phía sau,ông ấy và vợ ông. Họ từ bang Kentucky đến, ở một nơi gọi là LaGrange, Kentucky. Tên ông là Wood. Ông ấy là thợ mộc. Ông có một con trai bị bại liệt phải kéo lê chân. ‘LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY, chàng trai được lành,’” và bắt đầu ngay lúc đó. Người vợ là tín đồ Giám Lư, hay là [Giáo hội] Hội thánh của Đức Chúa Trời, Hội thánh Anderson của Đức Chúa Trời. V́ thế...

       Nói, “Anh nghe điều đó chứ, Bruby?” V́ thế, anh ấy nói, “David, hăy đứng lên.” Chân của chàng trai thật hoàn toàn như chân kia. Cậu ấy có mặt trong Buổi nhóm. Và rồi tín đồ Chứng Nhân Giê-hô-va đó dâng chính ḿnh cho Đấng Christ.

E-46   Sau đó,... Ồ, anh em biết họ -- người Chứng Nhân Giê-hô-va cảm thấy thế nào. Họ đi xuống đem anh em ḿnh quay trở lại với sự thông công của họ. Ông ấy nói, “Anh nghe chuyện như vậy à? Những việc sai trái như thế à? Anh đă...?” Cha anh là một độc giả trong Chứng nhân Giê-hô-va. Ông nói, “Anh biết rơ điều đó như thế nào.” Anh nói, “Nếu tôi từng thấy người đó, tôi sẽ thẳng thắn phê b́nh anh ta. Tôi biết sự dạy dỗ cha tôi đă dạy tôi.”

       Nói, “Ông ấy đang cắt cỏ ở ngoài đó.”

       Tôi đến với cái mũ cũ sụp xuống, và ngồi xuống nói chuyện với ông. Ông nói, “Thưa Ông Branham, tôi muốn nói với ông, chúng tôi được nuôi dạy trong Giáo hội Chứng nhân Giê-hô-va.”

       Tôi nói, “Điều đó rất tốt.” Tôi nói, “Tôi thà là người Nga c̣n hơn không có chút ánh sáng nào (I’d rather be a Russellite than no light at all).” Và cứ tiếp tục như thế, không bất đồng điều ǵ mà ông ấy đă nói và tṛ chuyện với ông theo cách tốt nhất mà tôi biết. Tôi nói, “Tôi thấy ông là người đă kết hôn, và ông đă có hai đứa con.” Và tôi nói, “Nhưng ông đang ĺa bỏ vợ ḿnh.”

E-47   Ông ấy nh́n qua Banks. Đó là Ông David -- cha của David -- David Wood, người có mặt trong Buổi nhóm ở đây. Ông liếc nh́n... Ông nghĩ có lẽ Ông Wood đă bảo tôi điều đó, và tôi nắm được ư nghĩ của ông nhanh chóng. Hiểu không?

       V́ thế tôi nói, “Ông nghĩ rằng Anh Banks đă bảo tôi điều đó. Anh ấy không nói. Anh ấy không bảo tôi điều ǵ về gia đ́nh ḿnh. Có lẽ ông nghĩ Bank đă kể với tôi điều này... Đêm hôm trước ông đă ở với một người đàn bà tóc nâu. Hai người đă ở trong pḥng bà ấy khi người yêu của bà ấy đến cửa, và gơ cửa. Bà ấy đi đến cửa và không để cho ông đến, ông nh́n qua cửa sổ. Đó là việc tốt. Ông ấy có thể bắn nát óc ông.” Tôi nói, “Người đàn ông đứng ở đó mặc bộ đồ sậm màu, thắt cà-vạt màu đỏ.

       Ồ, ông ấy giống như ngă xuống nền nhà. Ông nói, “Đó là sự thật. Đó là sự thật.” Và tại đó tôi đă làm phép báp-têm cho ông. Vài ngày sau đó, cha của ông đến. Rồi chị ông đến. Bà ấy đi xuống với hai người, và tôi làm phép báp-têm cho bà. Cha ông đă đến và ông muốn nhận chúng tôi.

E-48   Tôi nói... Ông là người đánh cá... Tôi nói, “Này, Banks, chúng ta hăy nhận ông ấy làm công việc câu cá.” Vậy chúng tôi bắt đầu đi qua sông. Trời mưa suốt đêm. Anh em biết mưa ở miền Đông như thế nào. Các con sông dâng lên. Chúng tôi đi xuống tới Đập Wolf Creek. Trên con đường đi qua... Ông ấy không hề nói ǵ về tôn giáo, người đàn ông rất nghiêm khắc. Và ông nói... Ông ấy thông minh hết sức. V́ thế ông băng qua sông.

       Tôi nói, “Ồ...” Tôi thấy một khải tượng đến trước tôi khi đang ngồi ở đó. Banks đang lái xe. Tôi nh́n xem khải tượng.

       Tôi nói, “Này, mỗi con suối chúng ta băng qua...”

       Đêm hôm đó anh ấy nói, “Nếu như có điều ǵ giống như xảy ra, tôi sẽ tin.”

       Vậy sáng hôm ấy... Ơn Chúa, và nói, “Mọi con suối chúng ta băng qua sẽ đầy bùn. Khi chúng ta đến với Đập Wolf Creek... Mưa ở trên hay đúng hơn là ở dưới đập, và sẽ không có bùn, và chúng tôi sẽ câu cá ngày hôm nay. Chúng tôi chẳng bắt được ǵ cho tới buổi chiều tối. Rồi Ông Wood ở đây, Banks Wood, anh sẽ bắt những con cá trê. Tôi sẽ bắt khoảng 20 cân, và một số con cá sẽ cân nặng mỗi con lên đến 10 cân Anh. Anh em sẽ câu với mồi giống như vậy ở cùng nơi đó; Anh em sẽ chẳng bắt được ǵ. Chúng tôi sẽ câu khoảng 11 giờ đêm. Cá sẽ không đớp mồi. Chúng tôi sẽ đi ăn tối lúc 11 giờ đêm, ở lại suốt đêm. Sáng hôm sau, chúng tôi đi ra, và tôi định bắt cho được một con cá lớn tương đương với con cá ấy, và đó sẽ là con cuối cùng bắt được. Chúng tôi sẽ không... Chúng tôi sẽ câu những ngày c̣n lại, và chẳng bắt được ǵ.”

       Ông lăo nh́n quanh, gần như thế. Chúng tôi đi xuống; Mọi việc đă xảy ra hoàn toàn đúng y như vậy. Khi tôi đi ra bờ sông tối hôm ấy ông nói, “Nước ở đây. Điều ǵ ngăn trở tôi chịu phép báp-têm?” Có cả nhóm người ở đó. Ồ, thật là vinh hiển biết rằng chúng ta ở trên Cây ấy.

E-49   Vậy th́, có... Ông Wood và tôi đi săn sóc nhám. Như anh em biết đấy, tôi - tôi thích săn bắn. V́ thế chúng tôi đi săn sóc nhám với nhau ở Kentucky, cách đây gần hai năm. Tôi đến trong kỳ nghỉ mùa thu. Tôi đă đi săn ở Châu Phi, Ấn độ, và gần như khắp nơi trên thế giới, nhưng -- vừa cho tôi một khẩu “.22 rifle*” vào một buổi sáng sương mù tháng Tám.

       Cho nên, tôi thật thích săn sóc nhám. Chúng tôi đă ở lại dưới Kentucky một hay hai tuần, trời thật nóng. Bây giờ, anh em ở California có thể không biết tôi đang nói về điều ǵ, khi những chiếc lá và mọi thứ rất nóng... Anh em bước lên đó, và những con sóc xám ấy...

       Chúng tôi chỉ bắn vào mắt cách 50 thước Tây. Nếu nó ở cách xa 40 thước, chúng tôi lùi lại cách 50 thước, và nhắm bắn vào mắt nó. Nếu chúng không... Nếu đụng phía dưới, hay phía trên mắt của nó, tôi sẽ thay khẩu súng. Có điều ǵ không ổn. Chúng tôi ở lại ngay với nó. Đó là cách... Tôi đă cố kiềm chế với điều ấy, để bắn chính xác tới điểm ấy.

E-50   Ở trên chỗ cắm trại, trời nóng kinh khủng, và những con sóc nhỏ. Anh em nói chuyện về Houdini là một nghệ sĩ đào tẩu (anescape artist); Đối với chúng, nó chỉ là đàn em. Chỉ cần bị phủi một cái là tiêu mất liền (he’s a minor to one of them. Just strike a little brush, and he’s gone*)! Tất cả anh em biết Anh G. H. Brown. Cứ hỏi anh ấy một lần về điều đó. Chúng tôi đă từng đi săn với nhau... Và tôi trêu chọc anh về khẩu súng lục tự động vợ anh đă mua cho anh, anh em biết đấy, cách đây khoảng 20 năm, -- bắn sóc nhám bằng súng lục.

E-51   Chúng tôi đi săn, và có... Anh Wood nói, “Anh biết đấy, Anh Branham à, ở trên nơi nào đó có một số thung lũng.” Tôi không nghĩ anh em có những thung lũng ḷng chảo ấy ở California. Nó ở dưới thấp, dưới những nhánh sông chảy qua và làm thành cái đập. Trên mặt đất phẳng, anh em chạm bụi cây đó, và chúng chết... Anh không có thể bắt được nó, v́... nó chạy nhanh tới 2, 3 trăm dậm. Chúng chạy mất tiêu nhanh vậy (You can’t get on them, for... They go two or three hundred yards away. They’re gone that quick*).

       Thế nên, chúng tôi nói, “Chúng ta sẽ đi qua đây, xem thử ông ấy có để cho chúng ta săn bắn không. Ông ấy có khoảng 500 mẫu đất.” Tôi nói, “Ồ, tốt lắm.”

       Vậy chúng tôi đi xuống -- không phải những con đường tốt như anh em có ở đây nhưng qua những lối đi cong quẹo, và mọi thứ khác, qua những bụi cây, ở trên thung lũng, cho đến khi chúng tôi đến đó. Anh nói, “Bây giờ, chỉ một người đi thám thính về điều này.” Nói, “Ông già này là người vô thần. Và, ồ, ông ấy thô lỗ.”

       Tôi nói, “Tôi - tôi sẽ cứ để anh tṛ chuyện.” Vậy tôi ngồi trong chiếc xe tải nhỏ đó, và chúng tôi lái lên đến một căn nhà màu trắng, con đường đi xuống chân một ngọn đồi lớn, và một đồng cỏ dại và một con đường trồng bắp trên lối này. Chúng tôi lái xe lên. Có hai người đàn ông đang ngồi đó, rất đúng là người Kentucky. Người Kentucky có cách sống riêng của họ, anh em biết đấy.

E-52   Anh David, ở phía sau đó, người Hi-lạp nói, “Anh Branham à, tôi đă nghe băng ghi âm của anh, tôi...” Đây là lối nói kinh khủng sau buổi điểm tâm. Anh nói, “Anh nhắc đến một sợi tóc trong cái bánh qui.” Nói “Tôi đă nh́n mà không thể t́m thấy đó là cái ǵ.”

       Tôi nói, “Cái đó đúng là Kentucky (Anh em hiểu không?), tóc trong bánh qui. Đừng cố t́m điều đó trong tự điển v́ sẽ không có ở trong đó. Ở Kentucky...”

E-53   Vậy chúng tôi đến trong thung lũng ḷng chảo, và kéo mũ rộng vành xuống. Chúng tôi ngừng lại, Anh Wood đi ra, và bước tới. Hai ông già đang ngồi đó, anh bước đến với một trong hai người. Ông ấy chào, “Chào ông.”

       Anh nói, “Chào ông. Tôi là... Tôi là Wood. Tôi là Banks Wood. Tôi không biết... Chúng tôi đang đi săn ở trên Dutton đây...” Họ đặt tên những nơi gần con sông. Nói, “Chúng tôi đang săn bắn ở trên Dutton, và chúng tôi không biết ḿnh có thể săn bắn ở chỗ của ông được không ạ?”

       Ông ấy nói, “Anh là Wood ǵ?”

       Anh nói, “Tôi là con trai của Jim Wood.”

       Nói, “Người nào...” Đó là một nhóm người Chứng Nhân Giê-hô-va là những người chân thật. Ông nói, “Người nào có quan hệ với Jim Wood đều được chào mừng ở đây. Ông lăo Jim Wood vẫn c̣n sống chứ?”

       Anh nói, “Vâng. Ông ở ngoài Indiana lúc này. Tôi cũng sống ở ngoài đó.” Anh nói, “Tôi đi xuống săn sóc nhám mỗi mùa thu.”

E-54   Ồ, ông nói, “Cứ tự nhiên. Tôi có 500 mẫu đất, và nhiều thung lũng, cùng các thứ. Cứ tự nhiên.”

       Anh nói, “Cảm ơn ông rất nhiều. Tôi có đi với Mục sư của ḿnh. Ông không phiền nếu ông ấy cũng săn bắn chứ?”

       Ông nói, “Wood à, anh muốn bảo tôi rằng anh quá thấp kém đến nỗi phải mang theo Thầy giảng với ḿnh bất cứ nơi nào anh đi à?” Và ông nói...

       Thế nên tôi nghĩ đă đến lúc ḿnh phải ra khỏi xe. Tôi bước ra khỏi xe và bước lại chỗ đó, tôi nói, “Chào ông.”

       Ông nói, “Chào.” Và ông nói... Trước khi họ có thể giới thiệu tôi, ông đă ngắt lời ngay. Ông nói, “À, tôi không thích những người như anh.”

       Tôi nói, “Tôi khâm phục sự thành thật của ông.”

       Và - và ông nói, “Lư do của nó là một việc này.” Ông nói, “Trước tiên, anh không giống một Thầy giảng.” Bộ râu và dính máu sóc nhám, và không tắm đă 2 tuần, tôi...Ừ-m. V́ thế tôi nói, “À, tôi nghĩ điều đó cũng đúng.”

E-55   Ông nói, “Việc mà tôi chống lại các ông, là các ông cứ sủa vào một cây mà chẳng có ǵ trong đó cả.”

       Tôi không biết anh em có biết điều đó là ǵ không. Đó là “Kentucky” khác, David à. Đừng cố t́m thấy nó trong tự điển. Khi con chó ranh ma (a coon dog) là kẻ nói dối, nó sẽ chạy tới một cây. Kẻ gian chơi tṛ ma lanh: Hắn sẽ chạy, nhảy lên trên một cây, và rồi nhảy xuống. Anh em hiểu không? Nếu con chó không được huấn luyện tốt, nó sẽ chạy đến cây này nơi nó thấy kẻ gian, ngửi dấu vết kẻ gian chung quanh cây, và đứng đó mà sủa. Không có ǵ ở trên cây ấy. V́ thế họ thường bắn con chó ấy.

       V́ thế ông ấy nói, “Các ông... Đó là điều các ông cần, một đống đạn ch́ tốt, bởi v́ các ông đang sủa vào một cây mà chẳng có ǵ ở đó.” Anh em biết tôi muốn nói điều ǵ, việc giảng dạy. Ông nói, “Tôi được coi là người vô thần.”

       Tôi nói, “À, mỗi người có quan điểm riêng của họ. Nhưng với tôi, chẳng có ǵ để khoe khoang về điều đó.”

E-56   Ông - ông ấy nói, “À, sự việc của nó là, các ông đang nói về điều ǵ -- mà không có chuyện như vậy.”

       Tôi nói, “Vâng, thưa ông. Dĩ nhiên, đó là quan điểm.”

       Ông nói, “À, các ông đang nói về một Đức Chúa Trời, và không có chuyện như thế. Nếu có một Đức Chúa Trời tôi có thể thấy Ngài. Tôi đă sống bao nhiêu năm nay, tôi đă 70 mấy tuổi, tôi chưa thấy Ngài.” Và ông nói, “Không có chuyện như vậy, và các ông đang sủa vào cái cây không đúng. Các ông lấy tiền của nhiều người để sống, và những việc như thế, các ông chẳng qua chỉ là một đám người lừa gạt.”

       Tôi nghĩ: “Ồ, chà.” Tôi nói, “Vâng, thưa ông. Dĩ nhiên đó là quan điểm.” Tôi nghĩ: “Ôi Chúa ơi, nếu Ngài không giúp con...” V́ thế tôi - tôi nói, “Dĩ nhiên, đó là quan điểm.”

E-57   Anh em biết, Mẹ tôi, người mẹ miền Nam, luôn cho tôi lời khuyên tốt, và có lần bà cho tôi một thành ngữ. Bà nói, “Thả lỏng cho con ḅ để nó tự giết nó.” Anh em hiểu không? V́ thế tôi nghĩ đó là một lời khuyên tốt dành cho nó: Cứ để nó đi tới và sủa một lúc, và chúng ta sẽ thấy nó ở trên cây nào. Anh em hiểu không? Thế nên, tôi để ông ấy đi đến và nói chuyện, để t́m thấy điều ǵ đó. Điều ǵ đó đến với tâm trí tôi.

       Họ đang ngồi dưới một cây táo. Mùa thu của năm những trái táo, (vào khoảng cuối tuần tháng Tám), táo đang rụng, và và đang khoác lớp áo màu vàng. Anh em biết áo vàng là ǵ không? Được rồi. Ồ, anh em đến từ khu vực nào của Kentucky? Hiểu không? V́ thế nên tôi nói với ông, “Xin ông cho tôi một trái táo được không ạ?”

       Ông nói, “Cứ tự nhiên. Táo đang chín vàng.”

E-58   Tôi bước đến và lấy nó, chà lên cái quần dính máu sóc đă lâu, và cắn một miếng; Tôi nói, “Chà, táo ngon quá.”

       “Đúng thế, nó là giống táo ngon nhất.”

       Tôi nói, “Trông nó nặng trĩu quả.” “Đúng, thưa ông. Tôi hái được nhiều giạ mỗi năm.”

       Nói, “Cây này bao nhiêu năm rồi?” Thay đổi đề tài với ông, anh em biết đấy.

       Ông ấy nói, “Ồ, ông thấy cái ống khói ở đằng xa kia không? Tôi được sanh ra ở đó.”

       Nói, “Ba mẹ tôi sống ở đó, và đốt nó cháy lên. Chúng tôi đă xây ngôi nhà mới này ở dưới đây.” Và nói, “Khi chúng tôi di chuyển xuống dưới đây, khi ba mẹ tôi chết, tôi cứ ở lại với nhà này.     Khi chúng tôi dời xuống đây, tôi trồng cây đó ở đấy cách đây 40, hay 50 năm. Nó đă có ở đấy từ lúc đó.”

       Tôi nói, “Tốt, chà, thật tuyệt vời.”

       Ông ấy nói, “Vâng, thưa ông.”

E-59   Ông ấy nói, “Trở lại với việc Thầy giảng. Tôi muốn hỏi ông đôi điều.”

       Tôi nói, “Vâng, thưa ông. Việc ǵ vậy?”

       Ông nói, “Các ông, nếu các ông có thể đưa ra điều ǵ, nó sẽ khác hẳn. Này, tôi nghe nói về một Thầy giảng, hay nghe nói về ông ấy.”

       Nói, “Bà chị (người nào đó) ở trên đồi này sắp chết v́ bệnh ung thư. Có một Thầy giảng đến ở Acton, Kenticky đây (đúng, nó cách ở đó khoảng 30 dặm. Và Woods nh́n qua tôi, và tôi lắc đầu.), tại nơi nhóm ngoài trời của [Giáo hội] Giám Lư. Thầy giảng này là người ở Indiana. Ông ấy đến đó, và người ta nói có khoảng 2.500 nhóm nhau lại tại đó tối hôm ấy.” Điều đó xảy ra ở bên kia ngọn đồi. Họ đi ngựa và bằng mọi thứ phương tiện để đến đó.

E-60   Và nói, “Ông ấy đă ở đó trong 3 đêm. Đêm thứ nh́, em gái của bà chị này sống ở Campbellsville. Trong khi Thầy giảng này đang giảng, ông nh́n lại trong thính giả, nơi có người em gái này và gọi tên bà, rồi nói, ‘Tối nay, trước khi chị rời nhà, chị nh́n vào ngăn kéo, phía bên trái. Chị lấy một cái khăn tay nhỏ có h́nh màu xanh ở trong góc. Chị bỏ nó vào quyển sách bỏ túi, và chị có một người chị tên là A hay B ǵ đó, sắp chết v́ ung thư dạ dày. Hăy đi lấy khăn tay đó, đặt trên người đàn bà ấy, th́ bà ấy sẽ được khỏe mạnh.’ Ồ, khoảng nửa đêm hôm ấy, chúng tôi nghĩ Đội Cứu Thế Quân ở trên đỉnh đồi.” Ông ấy nói, “Tôi chưa bao giờ nghe tiếng la hét như thế trong đời, họ la hét.” Nếu người nào trong quí vị biết, đó là Anh Ben, và những người khác, đi lên đó đặt khăn tay trên thân thể bà chị đó. Và nói, “Chúng tôi nghĩ có lẽ bà lăo chết rồi. Sáng hôm sau, chúng tôi đi lên đó để xem họ sắp xếp cho tang lễ,” và nói, “Bà ấy đang ngồi ở bàn, bà và chồng bà, đang ăn bánh rán nhân táo và uống cà-phê.”

E-61   Anh em biết bánh rán nhân táo, bánh kẹp h́nh bán nguyệt không? Tôi chắc chắn ḿnh ở nhà. V́ thế họ... Anh em biết, tôi thích ăn bánh đó có phủ lớp đường mật ở trên. Hiểu không?

       Tôi không thích rảy lên chúng. Tôi - tôi làm phép báp-têm cho chúng, anh em biết đấy. Tôi cứ đổ nó ra trên bánh. Tôi thích ăn nhiều mật trên bánh. V́ thế tôi thật thích ăn những thứ ấy.

       Thế là bà ấy đang ngồi ăn bánh rán nhân táo này. Và nói, “Ngày hôm trước ở đó, bà đă ở trong trạng thái nhự vậy (she was in such a fix*), cho đến nỗi chúng tôi thậm chí không thể... Họ không thể đặt bà ấy ngồi trên bô; Đến nỗi họ phải dùng tấm ra. Tôi và vợ tôi đi lên đó thay giường cho bà mỗi ngày 2 lần. Bác sĩ đă cho là không chữa trị được khoảng 6 tuần trước đó, chỉ cho bà dùng đủ thuốc ngủ để kéo dài cho tới khi bà qua đời. Bệnh ung thư... Họ đă giải phẫu rồi may lại... Không cần lừa phỉnh bà ấy nữa. Và anh biết không, bà đang ngồi ăn, nhảy lên, chạy ra bắt tay chúng tôi.” Và nói...

       Tôi nói, “Ông đừng nói vậy.”

       Nói, “Đúng thế. Bây giờ... Nếu ông không tin, ông cứ đi ngay lên đó mà xem. Chính bà ấy sẽ kể lại.” Đấy, ông đang giảng lại cho tôi lúc ấy. Hăy để cho ông làm chứng một lát.

E-62   Tôi nói, “Ồ, ông không tin điều đó, phải không?”

       Ông nói, “Tất nhiên. Nếu ông không tin, ông đi ngay lên trên đồi đó và thấy. Tôi sẽ dẫn ông lên đó.”

       Tôi nói, “Ừ-m. Không. Tôi tin lời ông.” Hiểu không?

       Tôi nói, “Tôi tin lời ông. Mà này, cái người đó là ai vậy?”

       “Tôi không biết. Ông ấy ở Indiana, và người ta nói ông ấy sẽ đi xuống đây lần nữa. Tôi sẽ đi xuống đấy khi ông ấy đến.” Nói, “Tôi sẽ bước đến với ông và nói, ‘Tôi muốn nói với ông đôi điều, thưa Thầy giảng. Hăy nói cho tôi biết làm thế nào mà ông biết điều đó, khi ông chưa hề ở trong xứ này trước đây.’” (Tôi chưa ở đó. Hiểu không?) Nói, “Làm sao ông biết được điều đó?”

       Tôi nói, “Vâng, thưa ông. Ồ, tất nhiên là tôi hi vọng ông gặp người ấy.” Tôi nói, “Tôi hi vọng ông ấy sẽ giúp ông.”

       Ông nói, “À, tôi sẽ đi.” Ông đang nhai thuốc lá lúc ấy, và nhổ xuống như thế,...

E-63   Tôi nói, “Ông muốn bảo tôi lúc này... Trở lại với cây này. Tôi ngạc nhiên về điều đó. Ông biết đấy, chúng tôi chưa hề có một đêm mát mẽ, không có sương, không có ǵ cả. Những chiếc lá kia đang rụng xuống đất từ cây đó. Đó là lư do tại sao chúng ta đến đây, như chúng ra từ khu rừng, nơi những chiếc lá đang rụng xuống, khô héo, và đi vào trong những thung lũng này ở đây, chúng rụng xuống nước và ẩm ướt.”Tôi nói, “Và ông... Điều ǵ làm cho lá rụng khỏi cây?”

       “À, sự sống ĺa khỏi chúng.”

       Tôi nói, “Cái ǵ?”

       Ông nói, “Sự sống ĺa khỏi chúng.”

       “Ĺa khỏi lá cây à?”

       “Đúng thế. Đó là điều khiến nó rụng xuống.”

       Tôi nói, “Không có sương giá hay dấu hiệu nào của thời tiết lạnh lẽo.”

       Ông nói, “Ồ, nó - nó chỉ ĺa khỏi chúng.”

       Tôi nói, “Thế th́ điều ǵ xảy ra với sự sống ấy?”

       Ông nói, “Nó đi xuống tận rễ của cây đó.”

       “Ông muốn nói ǵ?”

       “À, mùa đông sẽ làm nó lạnh giá, và nó sẽ giết chết mầm sự sống trong cây.”

       Tôi nói, “Thế th́ nó đi xuống tận rễ cây để ẩn náu, cho đến khi nào?”

       Ông nói, “Cho tới khi mùa xuân đến.”

       “Và nó mang đến cho ông một đống táo và những chiếc lá phải không?”

       “Đúng, thưa ông.”

E-64   Tôi nói, “Điều đó lạ. Tôi muốn hỏi ông điều này.”

       Ông nói, “Vâng, thưa ông.”

       Tôi nói, “Sự thông minh nào nói cho cây đó, sự sống trong cây đó, rằng mùa đông đang đến? ‘Nếu ngươi không ra khỏi nhánh cây này và đi xuống đó, che phủ những rễ này, th́ ngươi sẽ chết.’ Sự sống đó vâng lời Sự thông minh ấy, và đi xuống tận rễ cây, và ở lại dưới đó cho tới khi mùa đông trôi qua, và rồi mang chiếc lá trở lại? Sự thông minh ǵ làm điều đó, thưa ông?”

       Ông nói, “Ồ, đó là một trạng thái tự nhiên.”

       Tôi nói, “Tự nhiên là ǵ?”

       Ông nói, “À, nó chỉ làm điều đó.” Ông hiểu quan điểm của tôi (Hiểu không?), và ông đang cố lẫn tránh nó. Ông nói, “À, ông biết đấy, nó...”

E-65   Tôi nói, “Tôi nói với ông điều này. Chúng ta hăy lấy một xô nước, đặt nó ra trên cột cây xồi đó. Bây giờ là giữa tháng Tám, nó sẽ chảy xuống phía dưới cột, ở lại đó cho đến mùa xuân, và trở lên làm đầy xô lại. Có phải vậy không?”

       Ông nói, “Không, không.”

       Tôi nói, “Vậy th́, hăy nói cho tôi biết Sự thông minh ǵ? Nó phải có một Sự thông minh, bởi v́ cây không có sự thông minh. Nó phải có Sự thông minh để làm cho sự sống đó từ cây lên trong những nhánh này rồi đi xuống lại rễ, và một Sự thông minh nói cho nó biết đến th́ giờ để trở lên lại.”

       Ông nói, “Tôi thật sự không nghĩ về điều đó.”

       Tôi nói, “Vậy th́, ông suy gẫm về điều đó một thời gian dài. Khi ông thấy Sự thông minh ǵ bảo cho nhựa cây đó ở trong cây, sự sống đó, đi xuống trong rễ và ẩn náu nếu không th́ nó sẽ chết; Rồi tôi sẽ nói cho ông Sự thông minh nào đă bảo tôi biết người đàn bà đó là ai và làm điều ǵ để cứu sự sống bà.”

       Ông nói, “Ông không phải là Thầy giảng đó chứ?”

       Tôi nói, “Là tôi.”

E-66   Ở đó. Hăy chỉ cho tôi... “Ngài sẽ chỉ cho tôi con đường sự sống,” nghĩ nó quá đơn giản. Tại đó ông lấy mũ ra, qú gối xuống, tôi đă dẫn dắt ông đến với Đấng Christ. “Hăy chỉ cho tôi Con đường sự sống của Ngài” với một nông dân dốt nát, có thể không biết viết tên ḿnh. Nhưng Đức Chúa Trời có một Con đường để làm Con đường sự sống, dẫn dắt ông đến với điều đó. Và, thưa anh em, chúng ta đang ở trên Cây Sự sống. Ngày nào đó chiếc vàng này sẽ rụng xuống.

       Nhưng sẽ có một Sự sống lại ngày nào đó. Một Thiên hi niên đặt trước chúng ta, một Sự sống lại tuyệt vời. Chúng ta sẽ trở lại ngày nào đó, bởi v́ chúng ta có Sự sống Đời đời. Chúng ta hiểu nó từ cách của một lời (we understand it from the way of a word*). Nếu chúng ta có th́ giờ, anh em biết điều đó như thế nào. Chúng ta có thể đến gần nó bằng nhiều cách. Nhiều người... Đôi khi anh em phải dùng những phương pháp khác nhau để có được một người.

E-67   Năm ngoái tôi đi xuống; Tôi nghĩ, “Ḿnh sẽ đi săn ở chỗ ông lăo ấy lại.” Tôi lái xe lên đến nơi, và cỏ dại mọc đầy chung quanh. Tôi thấy một bà cụ đang ngồi trên hiên, bóc vỏ những trái táo của cây ấy. Tôi bước đến và chào, “Chào bà.”

       Bà ấy nói, “Chào ông.”

       Tôi nói... Tôi thấy những dấu hiệu lớn dán khắp nơi chung quanh đó trước khi tôi đến nơi ấy. tôi nói, “Tôi không biết có thể săn sóc nhám ở đây được không.”

       Bà đáp, “Thưa ông, khi chồng tôi c̣n sống, ông ấy rất kỳ quặc. Ông đă dán khắp nơi. Tôi có biết một vài thanh niên -- sống trên Kentucky, ở Louisville, Kentucky. Họ xuống đây để đi săn.”

       Tôi nói, “Tôi hiểu điều đó. Ông ấy đă bảo tôi. Tôi xin phép gặp ông được không?”

       Bà nói, “Ông đă chết rồi.”

       Tôi nói, “Bà không muốn nói vậy chứ?”

       “Vâng.”

       “Khi c̣n sống, ông đă bảo tôi rằng tôi có thể săn bắn ở đây.”

       Bà hỏi, “Ông là ai?”

       Tôi nói, “Tôi là William Branham.”

       Bà làm rơi cái quạt. Bà ôm chầm lấy tôi và nói, “Anh Branham ơi, ông ấy đă ở trong Miền Vinh hiển rồi. Ông ấy đă sống một đời sống Cơ-đốc nhân vững vàng từ lúc đó.”

       Tôi nói, “Bà đang lột vỏ táo từ cùng ấy. Những trái táo trở lại lần nữa, phải không? Ông ấy cũng sẽ ở trong sự sống lại vĩ đại ấy.”

E-68   Thưa anh chị em, chúng ta không thể để cho những người mà chúng ta yêu mến, và những người mà Đấng Christ đă chết thế cho, bỏ đi ra khỏi sự sống này, chết đi mà không có Sự sống Đời đời. Chúng ta hăy làm mọi sự có thể làm để khiến họ vào trong nơi mà họ có thể sống lại trong sự sống lại chung. “Ngài sẽ chỉ cho tôi biết Con đường Sự sống.”

       Anh em đồng lao có thể làm điều đó với hội chúng của ḿnh, bởi v́ nhiều người trong anh em là những Mục sư Truyền đạo và những nhà Thần học được học hành. Tôi - tôi không có khả năng đó. Nhưng... Tôi không có khả năng, nhưng tôi được ban cho một ân tứ nhỏ bé, giống như tự kéo tôi vào trong cơ cấu nào đó, mà ở đấy điều mà người ta đang suy nghĩ, những ǵ họ đang làm và những ǵ sẽ được thực hiện, đó là một con đường nhỏ bé của chức vụ tôi. Nó chỉ là một trong những lối đi nhỏ mà Đức Chúa Trời dẫn dắt tôi sử dụng để mang con cái Ngài qua với phía bên kia.

       Tôi đang kết hợp con đường của tôi với con đường của anh chị em. Chúng ta hăy chỉ cho nhiều người thấy con đường sự sống hầu cho họ có thể t́m thấy con đường của Chúa.

       Ngài Phán ở đây, “Trước mặt Chúa có trọn sự khoái lạc.” Có sự vui mừng, khi chúng ta bước xuống con đường này, nh́n từ bên này sang bên kia, sự sống lại của các cây, những chiếc lá, mọi thứ, nói về Đức Chúa Trời. Vậy chúng ta hăy như là những tạo vật của Đức Chúa Trời, nói về Chúa trong mọi sự mà chúng ta làm -- hay là nói. Hăy để nó chiếu ra vinh quang Ngài. Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Chúng ta hăy cúi đầu giây lát giờ này.

E-69   Kính lạy Chúa Jêsus, Đấng Chăn Chiên lớn của Bầy, con rất vui mừng, Chúa ôi, v́ Ngài đă chỉ cho con biết Con đường Sự sống. Con rất vui mừng được bước xuống Con đường lớn này. Con rất biết ơn được giang tay ra gia nhập với những người anh em này ngày hôm nay khi chúng con đứng bên Con đường lớn, kêu la bằng giọng của chúng con với tất cả những ta-lâng mà Chúa ban cho chúng con với số đông nhân loại đang chết mất ở ngoài đó mà Ngài đă chết thế cho. Lạy Chúa, xin giúp chúng con, Chúa ôi.

       Xin cho mỗi một đời sống chúng con là một cây, hay điều ǵ đó sẽ mang lại lời chứng như vậy với tội nhân và người không tin, những người mà có thể thấy con đường của Chúa và bước vào hưởng sự vui mừng của Chúa Xin nhậm lời, Cha ôi.

       Xin Chúa ban phước cho chúng con trong những nỗ lực yếu đuối của ḿnh. Chúng con cảm ơn Ngài v́ th́ giờ thông công tuyệt vời này, bữa điểm tâm lớn này. Và, Cha ôi, chúng con cảm thây ḿnh chỉ... Linh hồn và thể xác chúng con được nuôi dưỡng bằng sự nhân từ của Chúa. Xin ở với chúng con giờ này, khi chúng con đi xa hơn để vào Buổi nhóm nữa, và ở cùng chúng con tối hôm nay, xin cho điều ǵ đó được thực hiện hầu cho khiến những tội nhân nhanh chóng đến với Bàn thờ để được cứu. Xin cho người đau được lành. C̣n những người không có Đức Thánh Linh, xin cho họ được phép báp-têm vào trong Thân thể Đấng Christ. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Chúng con giao phó chính ḿnh cho Ngài. Chúng con lấy lời cầu nguyện, đức tin của ḿnh, và đặt chúng với nhau, đặt chúng trên Bàn thờ của Ngài. Chúng con dâng nó lên cho Ngài, Cha ôi. Trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, xin nhận lấy chúng con. A-men!

E-70   Xin Chúa ban phước cho anh em của tôi. Tôi nghĩ giờ này, một trong các anh em đồng lao sẽ lên cầu nguyện kết thúc Buổi nhóm, hay giải tán hội chúng như thường lệ.

       Trong khi họ đang đến, tôi muốn nói: Tôi cảm ơn anh chị em v́ sự tham dự tốt đẹp của anh chị em, và tôi xin lỗi đă giữ anh chị em ở đây cho tới trưa, đồng hồ của tôi ở đây là gần 11 giờ 5 phút. Tôi có thể chỉ ngồi và nói chuyện với anh em về những việc lớn lao mà tôi đă thấy xảy ra, Chúa đang làm, trên các công trường Truyền giáo, và những việc thật vĩ đại. Đừng bao giờ sợ hăi. Chỉ nhớ rằng: Đức Chúa Trời đă Hứa; Đức Chúa Trời phải giữ Lời hứa của Ngài. Ngài thật sự phải giữ Lời hứa Ngài. Xin Chúa ban phước cho anh em giờ này. Và xin mời Anh Borders.