Giê-hô-va Di-rê - Chúa Sắm Sẵn

Long Beach, California, USA.

61-0212M

1
Nói, “Anh ấy với tay qua và nắm lấy bàn tay của cậu ấy và nói, 'Luke à, chúng ta đã đi với nhau những quãng đường dài, phải không?'” Nói, “Vâng, đúng vậy, Paul à.” Nói, “Hãy nghĩ về điều đó, còn 5 phút nữa, anh sẽ đứng trong Sự Hiện diện của Đức Chúa Jêsus Christ, mặc áo công bình của Ngài,” siết chặt tay người em trai và chết.
Ồ, đó là con đường; chính là thế.
Tôi đã đứng với Tiến sĩ Bosworth khi họ đi ra. Và tôi đã nghe lời làm chứng của Moody khi ông đi ra. Và chúng ta cũng phải đi ra. Tôi đã giữ họ trong đôi tay mình và cảm thấy họ đang lạnh dần, và xuôi tay lần nữa, kêu xin sự thương xót và cầu xin sự giúp đỡ. Tôi đã thấy họ nói, “Hãy ôm tôi vào ngực anh, Anh Branham ơi,” giơ tay lên và hát.
Ngày vui hơn hết, ngày vui hơn hết,
Khi Chúa rửa tôi sạch hết mọi tội!
Jêsus khuyên tôi tỉnh thức khẩn nài.
2
Tôi nhớ một trong những người bạn thân của tôi; tôi bảo anh ấy, nói, “Anh không thể thấy Ngài chăng?” “Anh Branham à, Ngài đến kìa.” Anh nói, “Ồ, tạm biệt anh, người anh em, cho đến khi điều đó đụng vào anh ở bờ bên kia.” Giơ tay lên, nói, “Tôi sẽ gặp anh ở bờ bên ấy.” Anh nói, “Ồ, Chúa Jêsus.” Rồi anh cúi đầu và gục trên lòng tôi. Hiểu không? Đó là cách đi (Hiểu không?), đúng thế. Anh ấy là một chàng trai tin kính thánh khiết.
Và... Tôi tin có lời được chép trong Kinh thánh, tôi tin, rằng Đa-vít, nói ông đã thấy “kẻ ác có thế lực lớn, trải ra như cây xanh tươi mọc nơi cố thổ, cứ thịnh vượng và làm mọi sự.” Nhưng Chúa Phán bảo Đa-vít, “Nhưng ngươi có thấy sự cuối cùng của nó không?” Đó là nơi nó được kể đến lúc cuối cùng, không phải những gì ở đây, chính những gì ở lúc cuối cùng. Và đó là lý do tại sao tôi đang cố gắng hết lòng, để — chỉ rõ cho người ta thấy sự cuối cùng.
3
Bây giờ, trước khi tôi sẽ hoàn tất Sứ điệp này sáng nay, ý Chúa. Nhưng đây là lý do tôi hướng đến điều đó, nếu anh em có thể nắm bắt nó được một cách thuộc linh...
Này, anh em đã viết cho tôi một bức thư, nói về Ê-xê-chi-ên 33:33, anh em nói đúng “như trên đầu kim” (you're on the nail head*), nhưng hãy giữ sự hòa bình. Bây giờ, khi...như sẽ... Ern Baxter đã bảo tôi; anh ấy nói rằng ở Canada họ đã có một - một cuộc thi dành cho xe đạp Schwinn — Schwinn mới này. Sẽ có một cuộc thi dành cho những người có thể đi xe đạp, vì tôi nghĩ có 100 thước Tây diện tích (yards of board*), 14 hay 16 phân Tây vuông (inches square*), không bị ngã xuống dốc 2, 3 thướt Tây, mà chạy xuống ngay dốc đó (go right down that ramp*); người có thể đi xe đạp đến gần đích nhất sẽ là người chiến thắng về đua xe đạp. Thế đấy, Ern nói anh ấy biết mình sẽ giật giải đó. Nói bởi vì anh ấy có thể đi xuống phố, mua đồ tạp hóa cho mẹ anh mà thậm chí không hề đụng đến ghi-đông xe đạp. Nói cứ đi xuống... Anh em biết cách mình đạp xe đạp. Nói, “Họ thật là những người đi xe đạp chuyên nghiệp.”
4
Nói, “Khi hết thảy họ đến nơi đó ngày ấy để đua xe đạp,” anh ấy nói...Họ có một thanh niên ốm yếu; anh dường như là loại người hay đau yếu, và anh là người duy nhất đã đạp chiếc xe ấy. Anh ấy đạp nó thẳng đến đích, rời khỏi xe đạp của mình, và mỗi một người trong họ đổ xô đến trước khi họ có được ý kiến nào. Vì thế tất cả họ đứng chung quanh anh ta và nói, “Tại sao anh làm được điều đó? Bằng cách nào anh làm được điều đó?
Anh ấy nói, “Nào, thưa các bạn, tôi sẽ nói cho các bạn biết sự việc — việc của nó là gì.” Anh ấy nói, “Tôi để ý mỗi người trong các bạn, chỗ các bạn phạm lỗi.” Và nói, “Tôi thắng nhờ lỗi của các bạn.” Nói, “Khi các bạn lái xe đạp của mình và nghỉ,” nói, “Tôi để ý các bạn như thế này, cố giữ nó trên đường chạy.” Anh ấy nói, “Đấy, khi các bạn nhìn xuống như thế này, các bạn bị căng thẳng.” Anh ta nói, “Khi họ đẩy tôi, tôi cứ để mắt đến đích và chạy đều đều.”
5
Anh em đấy. Hiểu không? Chính là thế, thưa các bạn; đừng nhìn xuống ở đây những gì đang xảy ra ngày hôm nay hay ngày mai, cứ để mắt đến đích và vững vàng. Hiểu không? Nếu anh em cứ chăm chú và, “Ồ, nếu tôi không làm điều này, nếu tôi không làm điều này, nếu tôi...” Đấy, anh em sẽ sa ngã chắc chắn như thế gian. Hiểu không? Cứ để mắt chăm chú vào sự cuối cùng, và ở cái đích của mỗi đời sống, anh em gặp Chúa Jêsus. Đúng thế. Vì vậy cứ chăm chú vào đích và vững vàng. Xin chúng ta cầu nguyện.
Lạy Đức Chúa Trời là Cha, chúng con đang bước trong sự Hiện diện của Cha giờ này, trong nơi thánh của Ngài, nơi mà sự nhân từ của Đức Chúa Trời được tích trữ cho những ai... ma-na giấu kín. Con cầu xin Đức Chúa Trời, để Ngài sẽ bẻ nó cách tự do cho chúng con sáng nay trong bài học ngắn ngủi vài phút này để thúc đẩy (to wind up this great study on*) đầy tớ Ngài, tổ phụ vĩ đại Áp-ra-ham.
6
Chúng con cảm ơn Cha vì Hội thánh này và vì cánh cửa mở rộng của nó. Chúng con cảm ơn Cha vì Mục sư và chỗ đứng dũng cảm của ông. Và Cha ôi, để thấy, cách ông đang được ban phước và vùa giúp, chúng con rất vui mừng vì điều đó. Con nghĩ về người cha già yêu quí đó của ông ở Canada, và cách mà ông ấy đã đấu tranh cho điều gì là đúng trong thời đại của mình, thời đại của ông. Lạy Chúa, xin cho con trai ông đi theo những bước chân đó và không bao giờ thỏa hiệp, nhưng ở lại đúng với Thánh Linh và Phúc âm.
Con cầu nguyện cho hội thánh của ông ở đây, những người đáng yêu này được được gọi vào. Kính lạy Cha Thiên Thượng, Ngài mang chúng con đến thì giờ chỉnh sửa, và sự sửa lại cho đúng bắt đầu tại nhà của Đức Chúa Trời; sự phán xét bắt đầu ở đây. Và nếu chúng con... Tội lỗi của một số người đi trước họ, một số đi theo sau. Lạy Chúa, xin cho tội lỗi chúng con đi trước chúng con khi chúng con xưng nhận rằng chúng sai trật, và xin cho chúng con có sự thương xót và ân điển từ Chúa Jêsus Con Ngài.
7
Xin ban phước cho hết thảy những người lạ trong cửa nhà chúng con. Chúng con cầu nguyện để Ngài sẽ ban cho họ dồi dào Thánh Linh Ngài. Và cầu xin Buổi nhóm Phục hưng này bắt đầu bây giờ không bao giờ chấm dứt cho tới khi Chúa Jêsus đến; xin nhậm lời. Xin cho nó là một ngọn lửa nhỏ trong lòng tất cả chúng con. Và con tin chắc, Chúa ôi, rằng hết thảy họ hiểu chỗ đứng mà con nhận vì Ngài, hầu cho nó phải đúng đắn. Nó là một con đường hẹp, và không có chỗ trên đường, nhưng chỉ dành cho một người và một mình Chúa Jêsus, vì vậy chúng con phải bước đi con đường ấy, Chúa ôi. Con cầu nguyện để thính giả sẽ nắm bắt được khải tượng đó, và xin cho nó không bao giờ lìa khỏi lòng họ; xin nhậm lời.
Xin ban phước cho chúng con tối nay khi chúng con đến trong Buổi nhóm chữa lành tối nay, xin cho có một Buổi nhóm đầy quyền năng dồi dào về quyền năng chữa lành của Ngài tối nay để khiến người què bước đi, người mù được thấy. Xin cho họ đến, Chúa ôi, và tự im mồm lại với Ngài và ngước lên với Ngài. Xin cho Thánh Linh lớn của Ngài ở đây. Nguyện họ không đến với ảo tưởng, hay là đến trong cách nào đó, nhưng chỉ dưới sự trông đợi lớn, mà Ngài sẽ đổ ơn phước dư dật trên họ và ban cho họ sự ao ước của lòng. Vì chúng con tin chính là ý Cha sẽ được nên với tất cả con cái Ngài. Có Lời chép trong Kinh thánh, “Tôi cầu nguyện cho anh được thạnh vượng trong mọi sự, và được khỏe mạnh phần xác anh cũng như đã được thạnh vượng về phần linh hồn anh vậy.” Vì Chúa ôi, chúng con không thể hầu việc Ngài khi chúng con cảm thấy đau ốm và sa sút... Chúng con cảm thấy khỏe nhất thì chúng con có thể làm tốt nhất, và chúng con cầu nguyện để Ngài sẽ giúp chúng con làm được tốt nhất. Nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
8
Bây giờ, tối nay tôi muốn có tất cả những người... Bây giờ, chỉ là một ít phút để phát ra thẻ cầu nguyện. Các thanh niên sẽ ở đây để phát ra thẻ cầu nguyện, và vào 6 giờ, ngồi ngay tại đây trong các chỗ ngồi này, đọc theo ở đây. Sau đó anh em đứng lên ở đây trước các bạn, xáo trộn các thẻ cầu nguyện, và trao chúng cho các bạn. Vậy thì, chắc chắn lúc 6 giờ. Vậy thì, nếu các bạn không đến, thì các bạn không thể... Và các bạn để nhiều người đến giờ này... Người đã có những chỉ thị về Buổi nhóm... Những thẻ cầu nguyện không thể mua bán; không đưa chúng cho Jones, và người đó sẽ không bao giờ đến. Và như tôi...?... anh em nhận thẻ và ngồi xuống; cứ chờ đợi cho đến lúc được gọi. Và rồi ở đây chính xác lúc 6 giờ đúng, vì tôi nghĩ họ có những sự thực hành ở đây về... Như tôi biết hầu hết các Nhà thờ làm, giống như hết thảy họ, vì vậy họ... Chúng tôi muốn các bạn ở đây sớm để có thể lấy thẻ này từ tay chúng tôi, và rồi tôi sẽ chấm dứt khoảng 7 giờ 30, 8 giờ kém 15, gần như thế tôi là vậy (Phải không, thưa anh?) để cầu nguyện cho người đau.
9
Và giờ này, tôi muốn rằng anh em sẽ để những hàng ghế phía trước này cho người đau, nếu tôi có thể làm họ họ lên đây. Đấy, tôi khiến họ ở ngay chung quanh tôi. Tối hôm qua tôi phải đi ra phía sau. Sự xức dầu giáng xuống sau khi vừa đào xới vào Sứ điệp đó thật mạnh mẽ. Anh em thấy đấy, Thánh Linh của Chúa, lúc đó Nó giáng xuống để ban cho sự phân biệt [Chúa Thánh Linh cho Anh Branham nhận biết và nói ra đúng y 'tên tuổi, chỗ ở và bệnh tình' của từng người đến bên tòa giảng xin cầu nguyện trị bệnh cho họ. - Bt] và đại loại như vậy. Có người nào đó đang ngồi phía sau tôi ở đây, một anh em đáng yêu; tôi quay lại và thấy điều gì đó. Gật đầu với người ấy, tôi đã gặp anh ấy ở ngoài phòng đó, và tôi tin cậy với Đức Chúa Trời nó đã chấm dứt hết giờ này. Vì vậy, điều đó chỉ... Anh em phải cẩn thận.
Nhiều người nghĩ điều này rất dễ dàng. Đây là điều khó nhất anh em từng leo vào. Tôi nói các việc và đi về nhà và khóc cho tới khi gối tôi — ướt đẫm. Tôi đã có vợ tôi, đến choàng tay nàng ôm tôi, ngồi giữa nền nhà khóc lúc nửa đêm. Anh - anh em phải làm những điều anh em không muốn làm. Đấy, đó là Thánh Linh đang làm điều đó. Anh - anh em không thể là gì ngoài những gì anh em thật sự có. Hiểu không? Anh em có... Nếu anh em không đi theo sự dẫn dắt của - của linh của anh em, anh em làm điều gì đó mà không cảm thấy được dẫn dắt để làm thì - thì lúc đó anh em là một kẻ giả hình. Hiểu không? Hãy là những gì anh em có; cho dù anh em là gì đi nữa, là điều đó (Hiểu không?), cứ là thế. Và nó làm cho điều đó khó kinh khủng.
10
Và rồi điều gì đó khi sự xức dầu giáng xuống và anh em có thể nhìn lướt qua và thấy những sự việc... Ở đây ngày nọ tôi đang ngồi ở bàn với - với một số Mục sư Truyền đạo. Ồ, tôi ước gì tôi đã không xuống ở đó. Tôi chỉ — tôi chỉ ra khỏi Buổi nhóm; họ muốn tôi đi ăn tối với họ. Và ở đó ngồi với người ấy,nhìn qua bàn và nói với tôi điều gì đó, và thành thật mà nói, tôi... tôi sẽ cho 500 đô-la ngày hôm nay nếu như tôi có thể không hề đi ăn bữa tối đó. Hiểu không? Vì tôi luôn luôn có sự kính trọng cao nhất dành cho người đó, và ở đó tôi đã thấy điều gì. Hiểu không? Nếu anh em nghĩ điều này dễ dàng, thưa anh em, anh em không nhận biết, anh em thật sự không nhận ra nó là điều gì; nó đang giết chết. Và chỉ một chút xíu về nó. Anh em chỉ nói chuyện với người nào đó anh em biết, về - về tình trạng của họ hay điều gì giống như thế, nó giống như...
11
Anh em biết đấy, anh em không nhận ra, nhưng anh em là người mang đến những khải tượng đó. Không phải tôi; chính là anh em. Tôi không thể làm điều đó, tôi... Nó...Tôi không kiểm soát được nó; nó kiểm soát tôi. Vậy thì, thật sự... Tôi có thể có thêm 5 phút không? Tôi nghĩ điều đó có thể giúp ích cho Buổi nhóm của chúng ta. Tôi sẽ nói cho anh em biết điều gì (Hiểu không?), chúng ta đang đi vào Buổi nhóm Chữa lành. Bây giờ, nhìn xem, chúng ta hết thảy những chàng trai trẻ, và chúng ta sẽ đi xuống với gánh xiếc. Ngày hội đến với thành phố, và gánh xiếc, hết thảy anh em... Ồ, nó tình cờ xảy ra, tôi là một người cao lêu khêu, to lớn. Và - và tôi đang đi dọc đường, và anh em... [Băng trống. Bt] Vì thế chúng ta tiếp tục bước đi, cách chúng ta sẽ đi vào, nó ở sau tấm bảng hàng rào phải không? Thế đấy, nó tình cờ xảy ra, tôi nhìn lên đây và đây là một cái hốc mắt gỗ ở đây. Thế thì bây giờ, tôi - tôi nói — anh em nói, “Này, Anh Branham, điều gì đang xảy ra ở đó?”
“À, nhảy lên xem thử.”
“Ồ, tôi sẽ không bao giờ chạm đến nó.”
12
Đấy, chúng ta phải là những gì chúng ta có. “Các sự ban cho và các sự kêu gọi không hề đổi lại được bao giờ.” Khi anh em được sanh ra trên thế gian này, trước thế gian từng bắt đầu, Đức Chúa Trời đã biết anh em, đặt để địa vị cho anh em. Nếu không phải vậy, thì Kinh thánh cũng không phải vậy. Điều đó chính xác. Đức Chúa Trời đã ghi tên chúng ta vào Sách Sự Sống của Chiên Con. Không phải khi anh em đến với Bàn thờ, nhưng trước khi sáng thế. Đúng thế. Đó là những gì Kinh thánh đã dạy.
Đó là... Chiên Con bị giết khi nào? Trước khi sáng thế. Và khi Chiên Con bị giết, tên của anh chị em được ghi vào Sách Ngài. Đức Chúa Trời bởi sự biết trước của Ngài đã thấy hết mọi việc. Ngài là vô hạn. Ngài biết sự cuối cùng từ ban đầu. Ngài không muốn người nào bị hư mất. Đó không phải là ước muốn của Ngài. Nhưng là Đức Chúa Trời, Ngài phải biết ai sẽ, và ai sẽ không. Hiểu không? Giống như Ê-sau và Gia-cốp, Ngài ghét người này và yêu người kia trước khi họ từng được sanh ra và có một cơ hội làm bất cứ điều gì, bởi vì Ngài là Đức Chúa Trời; Ngài biết mọi sự.
13
Vậy thì, đấy, các ân tứ và sự kêu gọi không hề có sự ăn năn. Chúa Jêsus không thể tránh được là Con của Đức Chúa Trời. Ngài đã là - Ngài đã là Con của Đức Chúa Trời, được định trước, tiền định trước khi sáng thế, và ngay cả bị giết trước sáng thế. Hiểu không? Đúng thế.
Ê-sai đã thấy Giăng Báp-tít 712 năm trước ông được sanh ra, và nói, “Người là tiếng của người kêu trong đồng vắng.” Đúng thế không? Không thể không phải là Giăng Báp-tít; người là Giăng Báp-tít bởi vì Đức Chúa Trời đã định trước người là Giăng Báp-tít.
Tôi tin là Tiên tri Ê-xê-chi-ên, hay Giê-rê-mi, Giê-rê-mi. Tôi tin là Tiên tri đó. Tôi tin Giê-rê-mi 1:4, đã nói, tôi... “Trước khi tạo nên ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi rồi; trước khi ngươi sanh ra, Ta đã biệt riêng ngươi, lập ngươi làm kẻ tiên tri cho các nước,” trước ông được hình thành trong lòng mẹ. Chắc chắn vậy. Hiểu không? Đức Chúa Trời đã lập trong Hội thánh, trước hết là các Sứ đồ, thứ 2 là các Tiên tri, và vân vân.
14
Bây giờ, thế thì, các sự ban cho, chỗ mà Phao-lô đã nói, “Tôi cầu nguyện sốt sắng để được sự ban cho tốt nhất.” Đó là các sự ban cho Hội thánh; đó không phải là những chức vụ. Đó là một sự ban cho và rồi một chức vụ. Nó là một chức vụ, không phải là một Tiên tri. Có nhiều sự khác nhau giữa một Tiên tri và một ân tứ về tiên tri. Trước một ân tứ tiên tri thật sự được ban cho trong Hội thánh, nó phải đến trước 2 hay 3 người phán xét mà có — ân tứ phân biệt, để nói nó có thể được nói. Nhưng anh em thấy không bao giờ có một người nào đứng trước Ê-sai mà phán xét điều đó. Hiểu không? Người được sanh ra là một Tiên tri. Những đấng Tiên tri, họ là... Họ có LỜI CHÚA PHÁN VẬY đúng cả cuộc đời. Hiểu không? Đấy, nhiều sự khác nhau. Những gì... Ồ, tôi nghĩ những gì Hội thánh cần là bài học Kinh thánh thật tốt về những điều này. Và rồi không mắc lỗi. Nếu người nào đó đứng dậy và nói tiếng lạ, người khác đưa ra sự thông giải... Vậy thì, tôi không phải là người xét đoán, không, nhưng bởi sự phân biệt anh em có thể nói điều đó. Một số lời của nó thì hoàn toàn tươi mới. Họ nói, “Kìa Ngài đến, Kìa Ngài đến.” Và điều gì đó như... Tại sao, chắc chắn, hết thảy chúng ta biết điều đó. Đức Chúa Trời Phán, “Đừng dùng sự tranh cạnh vô ích,” Phán bảo cho chúng ta đừng làm thế, và Ngài không muốn làm điều đó.
15
Trong khi Hội thánh chúng ta, khi họ đưa ra một trong những lời Tiên tri, khi tôi có Hội thánh của tôi, thì đúng hơn, khi tôi lần đầu tiên trở nên người Ngũ tuần, nếu một lời tiên tri được đưa ra... Tất cả những người có ân tứ gặp nhau trước tiên. Họ... họ là thành phần của Hội thánh. Họ đưa ra, nói, người nào đó nói tiếng lạ, và người khác thông giải, nó phải là điều gì đó trực tiếp với Hội thánh, phải là một Sứ điệp: “Nói cho Anh A hay B gì đó tránh khỏi điều này, và đừng làm điều này, hay đừng ở góc phố này vào lúc đó. vì điều nào đó sẽ xảy ra.” Và rồi trước điều đó có thể được đưa ra lúc ấy, nó phải được phân biệt bởi 2 hay 3 người có ân tứ phân biệt khác. Rồi họ ghi tên của họ trên giấy và để trên bàn giấy của tôi, và tôi đưa nó ra cho Hội thánh. Nếu điều đó xảy ra, cảm ơn Chúa. Nếu không, tôi sẽ không để họ làm điều đó nữa cho tới khi họ để tà linh đó lìa khỏi họ. Đúng thế; đúng thế.
16
Chúng ta không phải lấy một người thay thế; bầu trời Ngũ tuần đầy dẫy sự chân thật. Tại sao lấy điều gì đó giả mạo trong khi có một điều thật ở đó? Chắc chắn vậy. Hãy làm cho nó thật, rồi không có những sai lầm. Đấy, anh em có nó ngay tại đó. Người nào đó nói, “LỜI CHÚA PHÁN VẬY, nói cho Anh Branham, tối nay sẽ có một người đàn bà đến, bà ấy đang đến từ Ohio. Bà ấy mặc y phục nào đó. Bà ấy bị ung thư. Nhưng khi còn trẻ, bà ta đã ăn cắp tiền quỹ, bà ta có thể không bao giờ được chữa lành. Nói cho bà ấy — nói bà ấy đi lấy tiền đó lại và làm cho đúng, LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY, bà sẽ được chữa lành.” Vậy đó. Nếu không có một Sứ điệp trực tiếp với người nào đó như thế, nó là xác thịt; chúng ta không chấp nhận nó chút nào.
17
Điều gì xảy ra nếu tôi đến đây và nói, “Chúa bảo tôi người nào đó bị đau thận. Bao nhiêu anh chị em bị đau thận?” Tất nhiên, khắp cả tòa nhà. Tôi thấy điều đó quá giả mạo về ân tứ của Đức Chúa Trời. Người nào đó bảo tôi, “Chúa nói với tôi, ha-lê-lu-gia! Tôi cảm thấy đó là sự căng thẳng, người nào đó ở đây bị bất an.” Chắc chắn, cả đám đông bất an. Không, không phải. Ai là, họ ở đâu đến, điều gì gây ra việc ấy, và kết quả là gì? Hiểu không? Đó là sự giả mạo xác thịt, là xác thịt trước mặt Chúa.
Tại sao chấp nhận điều giả trong khi có điều thật? Tại sao anh em làm điều đó khi có một điều chân thật? Vì vậy đây là những gì nó là (Hiểu không?), thế thì hãy vươn lên tới mà bắt kịp nó (reach way up and pull up*), đó là sự ban cho, đó là sự ban cho. Đấy, người đang đứng đó. Hiểu không? Tôi ngước lên, tôi nói, “À, tôi thấy một con hươu cao cổ.”
“Ồ, anh đã thấy.” Vậy thì, anh em biết đó là gì không? Trong thiên nhiên, bây giờ tôi đang tỏ cho anh em thấy một ẩn dụ. Trong thiên nhiên, này, đấy, có lẽ những anh em khác, họ có thể xách nước, họ mạnh mẽ, nhưng tôi được sanh ra thì cao. Đức Chúa Trời tạo nên chúng ta những gì chúng ta có, là những Thầy giảng, nhà Truyền bá Phúc âm, Sứ đồ, các Tiên tri. Đức Chúa Trời thiết lập trong Hội thánh... “Có ai trong các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình dài thêm một khắc không?” Anh em không thể làm điều đó. Đừng cố làm người này trong khi anh em là người kia. Hiểu không? Cứ là những gì anh em có. Vậy thì, điều đó đang làm gì? Đó là anh em đang tự làm điều đó. Hiểu không? Đứng dậy, “À, làm tôi gần chết. Ô, tôi - tôi thấy một con hươu cao cổ.”
“Anh thấy gì khác không?”
Ồ, chà, tôi hành động lần nữa, nhảy lên, “Một con voi.”
“Ồ, thật anh đã thấy.”
18
Đấy, vậy thì điều đó xảy ra trên bục. Đó là cách anh em đang sử dụng ân tứ của Đức Chúa Trời. Cũng giống như người đàn bà đã chạm gấu áo Ngài. Hiểu không? Ngài không hề nói, “Ta đã làm điều này điều kia.” Ngài Phán, “Đức tin ngươi ngươi đã cứu ngươi.” Hiểu không? Ngài nhìn chung quanh khi bà chạm đến gấu áo Ngài và Phán, “Ta nhận biết sức lực từ Ta mà ra.” Nhìn chung quanh khắp đám đông cho đến khi Ngài tìm thấy bà và Phán, “Ồ, đức tin ngươi đã cứu ngươi.” Hiểu không? Ngài Phán...
Nhưng bây giờ hãy xem, khi Cha tỏ cho Ngài biết La-xa-rơ sắp chết... Nào, nên nhớ, Chúa Jêsus không bao giờ làm điều gì mà Cha không tỏ cho Ngài thấy trước. Bao nhiêu anh chị em biết điều đó? Phúc âm Giăng 5:19: “Quả thật, quả thật (Điều đó hoàn toàn, tuyệt đối), ”Ta nói cùng các ngươi, Con chẳng làm điều chi cho đến khi Ngài thấy Cha làm điều đó trước tiên.“ Đúng thế.
19
Vì thế Cha đã bảo Ngài, “Hãy đi tránh đi giờ này, bởi vì La-xa-rơ sắp chết, và sau 4 ngày hay rất nhiều ngày, hãy trở lại, và Ta sẽ khiến Con làm cho người ấy sống lại.” Hiểu không? Thế đấy, Ngài ra đi; Ngài không hề nói Ngài đi đâu. La-xa-rơ bị đau; họ sai người đi tìm Ngài, và tại sao, Ngài cứ đi tiếp. Hiểu không? Sai đi tìm Ngài lần nữa, Ngài cứ đi tiếp, làm lơ điều đó. Điều đó lạ với Ngài Anh em hiểu không? Nhưng những người được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt; cứ có đức tin và tin. Họ - họ đi theo một khải tượng; họ không thể nói với anh em điều gì để làm. Cứ để mặc họ. Vì vậy nên, rồi tìm thấy, thế thì sau khi Chúa Jêsus biết thì giờ mà Cha đã tỏ cho Ngài được ứng nghiệm, Ngài Phán, “Bạn Ta, La-xa-rơ đang ngủ.”
Người nói, “Ồ, nếu người ngủ, người khỏe mạnh; hãy để mặc người, điều đó ổn thôi.”
20
Ngài Phán,“Người đã chết. Và Ta vì các ngươi mừng không có Ta tại đó, để cho các ngươi tin; nhưng Ta đi đánh thức người.”Hãy xem Ngài ở ngôi mộ, “Thưa Cha, tôi tạ ơn Cha, vì đã nhậm lời tôi (Hiểu không?), nhưng tôi nói vậy là vì cớ đoàn dân nầy đứng chung quanh tôi,” chỉ làm một tấm gương.
Và Ngài đã gọi La-xa-rơ ra khỏi mộ và sống lại như một người ra khỏi — ra khỏi giấc ngủ của sự chết, đã ở trong mộ 4 ngày. Và 4 ngày mũi đã rơi xuống. Anh em biết điều đó, còn...Sự thối rữa đã vào trong thân thể. Ngài đã gọi linh của người trở lại, khiến người sống lại, và đi ăn tối với người. Người sống. Đúng thế. Ngài không hề nói một điều gì về bị đau yếu. Nhưng người đàn bà rờ đến gấu áo Ngài, và quyền phép ra từ Ngài. Hiểu không? Đólà khi Cha đang sử dụng ân tứ Ngài.
21
Vậy thì, cùng cách ấy xảy ra với chức vụ này. Tôi có thể ở trong phòng khách sạn của tôi; Đức Thánh Linh sẽ Phán, hay nơi nào đó ở nhà, hoặc bất cứ nơi đâu, “Hãy lên máy bay và đi đến nơi nào đó; đi xuống một nơi nào đó; ngươi sẽ tìm thấy một nơi nào đó để đi vào,” giống như thế. Và những việc lớn đã xảy ra.
Giống như điều này anh em thấy trên báo về nó... không... Không người nào chưa hề biết ai đã làm điều đó, không biết nó cho đến giờ; đúng thế. Ở Denver lúc ấy, đó là khi Đức Thánh Linh kêu gọi tôi ra, người đó bị bệnh lao phổi và bảo tôi đứng ở góc tiệm 10 Xu đó cho tới khi người đàn ông đó đi xuống với quyển Kinh thánh trong tay, trong chiếc xe lăn ấy. Chỉ nói: Một điều Bí mật đã xảy ra; người ấy được chữa lành trong xe lăn; và người đàn ông biến mất. Tôi không biến mất, đi thẳng qua tiệm 10 Xu, và đi ra lối đi, rồi đi thẳng đến phi trường. Điều đó chính xác. Hiểu không? Nhưng họ không bao giờ biết những gì đã xảy ra, những sự việc ấy. Bởi vì, đấy, nó không phải là...
22
Điều đó có ích gì không? Đấy, Đức Chúa Trời nhận sự Vinh hiển, và chừng nào chúng ta cố nhận lấy sự vinh hiển trong con người, thì anh em làm cho sai hết thảy. Đó là lý do tôi không gọi nhiều người lên và đặt tay trên họ, nói, “Hãy nhận nó, anh ơi, đây là điều đó.” Điều đó được thôi, nhưng đặt quá nhiều, nói, Anh Branham đặt tay trên trên tôi. Vinh hiển thuộc về Đức Chúa Trời, tôi được chữa lành.“ Hãy để Anh Branham ở lại bên ngoài nó. ”Tôi đã thấy Đức Chúa Jêsus Christ, và Ngài đặt tay Ngài trên tôi. Tôi đặt tay tôi trên Ngài, và thậm chí không phải ở trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành; Tôi cứ ngồi đó và tin rồi Ngài quay lại với Anh Branham và Phán thế này thế nọ.“ Anh em đấy. Chính là điều đó; đó là điều thật sự. Hiểu không? Vậy thì, thấy điều đó khác hẳn lúc ấy.
23
Vậy thì, khi tôi đi lên nói,“Đứng ở đây có một người đàn bà.” Và bà ấy nói... Tôi nói, “Chào bà.” Tôi đang cố gắng làm gì vậy? Giống như Chúa Jêsus đã nói chuyện với người đàn bà bên giếng, cố tiếp xúc với linh của bà. Hiểu không? Và bà ấy nói... “Chào ông.” Đấy, tôi nắm bắt được linh của bà ấy. Một vài phút của điều đó... sự rung động lạ từ bà ấy, hay điều buồn cười, ồ, ồ, đó - đó là - đó là người nào đó đang cố gắng lôi kéo điều gì đó; nào chờ một chút. Hãy xem điều gì xảy ra với họ, đi đến nói điều gì đó, anh em biết đấy. Và điều trước tiên anh em biết, nếu nó không có vẻ đúng, tôi cứ chờ đợi lúc ấy và xem Đức Thánh Linh nói điều gì. Hiểu không? Và rồi...
24
Như một người đến trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành, đặt một... Anh ta nghĩ đó là thần giao cách cảm, vì anh ta viết nó trên thẻ cầu nguyện. Anh ta viết trên đó anh ta bị lao phổi, và mọi thứ. Anh ta đi vào hàng người xin cầu nguyện, nói, anh ta nói, “Chào ông.”
Tôi nói, “Chào quí ông.” Và anh ta nói, tôi nói, “Được rồi, anh tin tôi là đầy tớ của Ngài không?” Đấy, đó là những gì Thiên sứ bảo; Làm cho người ta tin anh em.
“Vâng, thưa ông.” Điều đó không có vẻ đúng. Nó không biểu lộ. Đấy, trong chính tôi... Tại sao, anh ta là một người trông có vẻ tốt đẹp, đúng là một người trông tử tế.
Tôi nói, “Vâng, thưa ông.” Bắt đầu nói chuyện với anh ấy, và tôi nói, “Có điều gì sai với anh; anh hoàn toàn khỏe mạnh.”
Nói, “Ông sai rồi.”
Tôi nói, “Không, tôi không sai.”
Anh ta nói, “Lấy thẻ cầu nguyện ở dưới đó và xem.” Nói, “Tôi bị lao phổi, ung thư,” tôi không biết những gì anh ta đã viết...
Tôi nói, “Tôi không quan tâm anh đã viết những gì trên thẻ cầu nguyện đó,” tôi nói, “không có gì không ổn với anh.”
Anh ta nói, “Thôi được, tôi đã viết nó trên thẻ cầu nguyện của tôi.”
25
Tôi nói, “Điều đó không làm hại...” Tôi nói, “Tôi không quan tâm anh đã ghi gì trên thẻ cầu nguyện của anh, điều đó không có nghĩa gì cả. (Hiểu không?) Chính là những gì Đức Thánh Linh nói.”
Anh ta nói, “Ồ, đó là...”
Tôi nói, “Thôi được, có lẽ anh đã có đức tin đủ để được chữa lành trước anh đến trong Buổi nhóm này. Tôi...”
Anh ta nói, “Và đó là cách nó xảy ra...”
Tôi nghĩ, “Điều gì đang xảy ra ở đây?” Anh ta trông giống như một Cơ-đốc nhân. Nhìn chung quanh, tôi nhìn lướt qua trên tường, giống như hướng về lối này, và ở đó tôi đã thấy nó, đang di chuyển ra. Và tôi quay lại với anh ta.Nhiều người đang ngồi ở đây giờ này đã ở ngay trong Buổi nhóm đó khi nó xảy ra. Và tôi - tôi nói, “Sao, tại sao anh để cho ma quỉ đặt một điều như thế trong trí anh?” Tôi nói, “Vậy thì, anh ở một Giáo hội nào đó,” tôi không muốn gọi tên, “mà không tin. Thời đại phép lạ đã qua rồi. Và anh đã ở Buổi nhóm tối hôm nọ và đã bảo tôi, và - và đã nói, bên trong chính anh thì đúng hơn, rằng đây chẳng là gì ngoài sự thần giao cách cảm.” Tôi nói, “Người đó đang ngồi ngay trên ban công mang cà vạt đỏ và mặc bồ đồ màu xám, anh đã ở trong nhà ông ta đêm nọ; anh đã ngồi ở bàn có vải phủ lên như thế này, và anh đã bày ra trong trí rằng anh sẽ đến đây và viết điều đó trên thẻ cầu nguyện, và đi vào đây.” Người đó la lớn lên và nói, “Điều đó là sự thật sống động,” ngồi trên bục như thế.
26
Và tôi nói, “Bởi vì rằng anh đã nói, và ghi vào thẻ cầu nguyện điều đó, bây giờ anh sẽ mắc những chứng bệnh ấy.” Và anh ta đã chết khoảng 6 tuần sau đó.
Đấy, chúng ta không đùa giỡn, thưa Hội thánh. Chúng ta đang sống trong sự Hiện diện của Đức Thánh Linh.“ Nhớ A-na-nia và Sa-phi-ra không? Tốt hơn quí vị nên thành thật và sửa chữa với Đức Chúa Trời trước khi quí vị cố gắng làm điều đó. Nên nhớ, ”Thật là điều đáng sợ rơi vào tay của Đức Chúa Trời hằng sống.“ Hiểu không? Chính là thế đấy. Nó đến ngay trên anhta, và chẩn đoán trường hợp và mọi thứ, tỏ cho thấy anh ta bị bệnh ung thư và lao phổi. Anh ta đã nói điều đó, anh — và lời anh ta thành sự thật. Điều đó hoàn toàn chính xác. Anh ta đã đóng ấn sự chết của chính mình, hoàn toàn chính xác.
Giống như Đa-vít khi ông đứng trước Na-than và nói, “Người đó chắc chắn muốn chết.” Hiểu không? Anh ta phải trả giá cho điều đó. Anh em biết Na-than đã nói gì với ông. Ông đã đóng ấn sự chết của mình. Vì vậy Đức Chúa Trời cũng vậy. Chúng - chúng ta không hầu việc Đức Chúa Trời khác với thời đại khác. Vậy thì, đó là cách nó xảy ra, vì vậy chỉ có Đức Chúa Trời nơi Đức Chúa Trời.
27
Vậy thì, trong khoảng 10 phút tôi muốn kết thúc với Đức Giê-hô-va Sắm sẵn. Anh chị em muốn chờ đợi vài phút không? Được không? Được rồi, tôi biết anh chị em thì... Đậu sẽ không cháy sém (scorch*), nếu vậy, nó sẽ không — điều này sẽ không — điều này sẽ giúp đỡ anh chị em (and if they do, won't — won't this — this will help you*).
Bây giờ, tối hôm qua chúng ta đã ngừng lại ở chỗ Ngài, Đức Giê-hô-va Sắm sẵn, một Áp-ra-ham và Sa-ra được chúc phước và ban cho họ lời hứa về đứa con trai và làm cho họ thành một người đàn ông và người đàn bà trẻ lại. Anh chị em tin điều đó không? Tất nhiên. Ngài phải làm điều gì đó để làm cho bà mạnh mẽ, vì thế Ngài thật sự khiến bà trẻ trở lại. Bởi vì điều đó cho thấy những thuộc tính của những gì bà đã làm, cho thấy rằng bà là một người đàn bà trẻ trung xinh đẹp trở lại.
28
Và nên nhớ, cho phép tôi chỉ cho anh chị em thấy đôi điều, Áp-ra-ham đã 100 tuổi, và ông sống được 170 tuổi. Sau 40 năm, saukhi Y-sác được 40 tuổi. Áp-ra-ham cưới mọt người đàn bà khác và có 7 người con trai bên cạnh những người con gái. A-men! Chắc chắn, ông đã có vậy. Đúng thế không? Anh chị em cũng vậy, Ngài làm cho ông trở trẻ trở lại, làm cho bà trẻ trở lại. Anh chị em chẳng vui mừng vì mình là Dòng dõi Áp-ra-ham chăng? Đó là những gì Ngài sẽ làm cho chúng ta ngày nào đó khi Ngài đến.
Bây giờ, chú ý, nhanh lên nào, chúng ta sẽ đụng đến trụ cột cao của điều đó nếu chúng ta có thể có khả năng. Vậy thì, chúng ta thấy rằng ngay sau đó, bé Y-sác được sanh ra. Đức Chúa Trời đã làm cho bà trở lại thành người đàn bà trẻ đáng yêu, và ông là một người thanh niên, và Y-sác được sanh ra. Rồi khi Y-sác được khoảng 12 tuổi, tôi hình dung một cậu bé Do-thái xinh đẹp... Và thật là một cảm giác tuyệt vời với người cha người mẹ đó, sau tất cả những năm này và có sự bảo đảm.
29
Khi Đức Chúa Trời đáp lời cầu nguyện cho anh chị em một lần, thì anh chị em biết Ngài là Đức Chúa Trời đáp lời cầu nguyện. Đúng thế không? Vậy thì, bao nhiêu anh chị em ở đây đã nhận lãnh Đức Thánh Linh hãy giơ tay lên, tất cả những người đã có Đức Thánh Linh? Vậy thì, làm sao anh chị em có thể nghi ngờ sự chữa lành? Bao nhiêu anh chị em người ở đây đã có lời cầu nguyện được nhậm lời? Chúng ta hãy xem nào. Chắc chắn. Thế thì Ngài là Cha đáp lời cầu xin, phải không? Anh chị em thấy đó. Hiểu ý đó không? Nếu anh chị em cần điều gì, hãy cầu xin. Thiếu sự khôn ngoan, hãy cầu xin Đức Chúa Trời. Hiểu không? Ngài sẽ ban nó chho anh chị em.
Vậy thì, Áp-ra-ham biết rằng ông có thể nắm giữ Lời hứa đó và Ngài làm cho nó ứng nghiệm. Hiểu không? Vì vậy anh chị em thấy cậu được sanh ra. Vậy Chúa đã Phán, “Này, Ta sẽ làm cho những người ở dưới đó trong Hội Phúc âm Ngũ Tuần ở dưới Long Beach khoảng 2.500 năm sau, Ta sẽ ban cho họ sự đảm bảo thật và cho hết thảy Dòng dõi Áp-ra-ham biết rằng — rằng Ta là Đức Chúa Trời đáp lời cầu nguyện, và Ta giữ Lời hứa Ta với dân sự của Ta.”
30
Vì vậy Ngài Phán, “Ta sẽ lấy Áp-ra-ham bởi vì người tin Ta. Và Ta sẽ hỏi... Ta đã bảo người Ta sẽ làm cho người thành cha của các dân tộc. Người đã chời đợi 25 năm cho tới bây giờ người được gần 140 tuổi, hay 120 tuổi,” gần như thế. “Bây giờ, Ta sẽ bảo người lấy cậu bé này mà người đã chờ đợi, và đem nó lên và giết nó. Áp-ra-ham sẽ vâng lời Ta.” Vậy thì, thật là một thử thách đã xảy đến với Áp-ra-ham. Hãy suy nghĩ điều đó là gì. Bây giờ, chúng ta ở trong Sáng thế ký 22. Nào, như... Ông đã không, có lẽ ông đã không muốn nói cho Sa-ra biết. Ông không muốn đi nói cho bà biết, “Sa-ra à, tôi sẽ đi giết Y-sác sáng nay.” Không, ông không muốn làm điều đó, vì thế ông chỉ thức dậy sớm và chẻ củi, vác nó, Kinh thánh nói. Đặt nó trong một — có lẽ một cái túi loại nào đó, và chất lên lưng con lừa, rồi mang theo đầy tớ, và đem Y-sác đi. Và họ đi bộ trong ban ngày.
31
Vậy thì, bất cứ người nào, tôi có thể đi bộ bất cứ ngày nào, 30 dặm. Tôi trước đây đi tuần tra; Tôi đã đi bộ 7 năm 30 và 75 dặm mỗi ngày qua đồng vắng. Và bây giờ chúng ta có đôi chân xăng dầu. Và nhiều người trong những ngày đó họ phải đi bộ mọi nơi để đến được. Áp-ra-ham có thể có lẽ, trong tình trạng trai trẻ lúc ấy, có thể đi bộ 100 dặm dễ dàng, trong 3 ngày.
Nào, nhìn kìa, từ nền văn minh, ông đi mất 3 ngày. Và rồi ông ngước mắt lên và thấy ngọn núi đằng xa, nơi Chúa đã tỏ cho ông. Bây giờ, hãy xem nơi ông đi.
Vậy thì, khi ông đến gần nơi đó, ông ngừng lừa lại, và cột chúng, lấy củi và chất trên vai Y-sác. Và ông nói... Nào hãy lắng nghe điều này,ồ, điều này rất hay. Đó là một... Tôi ước mong chúng ta có nhiểu thì giờ về điều này. Hiểu không? Rất hay. Ông nói, “Hãy đợi ở đây với những con lừa. Đứa trẻ và ta sẽ đi lên đó để thờ phượng và chúng ta sẽ trở lại.”
32
Làm thế nào ông sẽ trở lại? Ông sẽ giết chết đứa trẻ. Làm sao ông sẽ trở lại? Nhưng điều gì... Lật qua sách Hê-bơ-rơ nếu chúng ta... Hay lật qua trong Rô-ma chương 4. Ứơc gì chúng ta có thì giờ để đi thông suốt điều đó... Nhưng Áp-ra-ham đã nói điều này trong lòng, “Ta giống như từ trong kẻ chết mà lại được con mình, và ta nghĩ rằng Đức Chúa Trời cũng có quyền khiến kẻ chết sống lại,” một hình bóng hoàn hảo về Đức Chúa Trời ban cho Con độc sanh yêu dấu của Ngài. Hiểu không? Áp-ra-ham dâng Y-sác,Đức Chúa Trời ban cho Con Ngài, và làm một sự bảo đảm, bởi vì Đức Chúa Trời đã Phán bảo với ông rồi, “Ta... Ta sẽ khiến ngươi làm cha của nhiều dân tộc.” Vậy thì, Ngài đã ban cho ông Lời hứa rồi, và ông biết không có một bóng dáng nghi ngờ nào, rằng ông sẽ là cha của các dân tộc, ông đã là cha các dân tộc rồi. Không phải, “Tôi sẽ,” “Tôi đã. Tôi đã làm cha rồi.”
33
Và đó là cách sự chữa lành của anh chị em xảy ra; Ngài đã làm điều đó rồi. Chỉ còn một việc cho anh chị em làm: là tin nhận nó. Đó là cách xảy ra xảy ra với sự cứu rỗi của anh chị em; đó là điều duy nhất để làm: tiếp nhận nó.
Đọc bài báo ấy sáng nay về nhà thần học Báp-tít đó, như người anh em đã đưa nó ra. Tôi để ý Thầy giảng Báp-tít đó đứng và nhìn nó, nhìn gương mặt vuông của ông ta, ông ấy nói, “Tôi muốn có ơn phước Ngũ Tuần đó.” Đức Chúa Trời không tôn trọng những cá nhân nào, nói cách khác. Và ông ấy đã tin nhận nó. Ông đã tổ chức những Buổi nhóm lớn ở Chicago với Moody, và ông nổi tiếng, một Thầy giảng Báp-tít.
34
Bởi vì nếu Đức Chúa Trời bày tỏ nó cho anh em, đó là vì anh em, thế thì nó là của anh em; nó thuộc về anh em. Nếu anh em là một tội nhân và điều gì đó nói, [Anh Branham gõ trên bục giảng. - Bt] “Ta là Chúa cứu ngươi.” Đó là Tiếng của Đức Chúa Trời. Hãy quay lại, chú ý đến Điều đó, tin nhận Nó và bước trong Điều đó. Ngài không bao giờ gõ, tại sao, anh em thật sự không thể làm điều đó. Vì thế đó không phải là người nào muốn, hay bôn ba mà được; bèn là Đức Chúa Trời tỏ ra sự thương xót. Đúng thế. Đấy, nếu Đức Chúa Trời gõ cửa lòng quí vị, đó là đặc ân lớn nhất mà quí vị từng có trong cả cuộc đời. Bất cứ ai đã từng được gõ cửa lòng, là vì Đức Chúa Trời dành cho bạn lời mời để đến với Ngài.
Vậy thì, chúng ta thấy rằng Áp-ra-ham có đức tin, vì ông đã chờ đợi đứa con ấy 25 năm. Và bây giờ, Đức Chúa Trời bảo ông đem chính đứa con ấy đi và giết chết nó. Vậy thì, điều đó thật là một thử thách lớn. Nhưng Áp-ra-ham không hề lưỡng lự hồ nghi về Lời hứa Đức Chúa Trời. Ông nói, “Nếu Đức Chúa Trời ban cho tôi đứa con ấy từ kẻ chết, thì Đức Chúa Trời có thể làm cho nó sống lại được từ kẻ chết. Tôi đi ngay, vì Đức Chúa Trời đã bảo tôi là cha của các dân tộc.”
35
Vậy thì, đấy, ma quỉ sẽ cố gắng ngồi trên vai ông và nói, “Áp-ra-ham này, nếu... ngươi biết ngươi yêu Đức Chúa Trời.”
“Ồ, đúng, ta yêu Đức Chúa Trời.”
“Thế thì, nếu ngươi yêu Ngài, sao ngươi lại hủy diệt — chính chứng cớ đó và đứa con duy nhất để có thể là, để ngươi có thể là cha của các dân tộc.” Hiểu không? “Ngươi định làm điều đó bằng cách nào? Hiểu không? Bằng cách nào ngươi định làm điều đó? Làm sao ngươi sẽ là tổ phụ của các dân tộc nếu ngươi hủy diệt — hạt giống duy nhất mà ngươi có, là đứa con trai này đã được hứa qua người đàn bà này? Và bây giờ ngươi sẽ làm điều đó như thế nào?”
“Ồ, nếu Đức Chúa Trời đã Phán bảo tôi là cha của các dân tộc, điều đó tùy thuộc Ngài làm nó. Đức Chúa Trời đã Phán vậy, điều đó đã xong rồi.”
36
Hiểu điều đó không? “Làm thế nào tôi được - được chữa lành nếu Bác sĩ bảo tôi sẽ chết?” Đức Chúa Trời đã Phán vậy, và điều đó ổn thỏa. Đó là ý kiến. “Làm sao tôi sẽ làm điều này?” “Làm sao tôi đến được giữa không trung và tìm thấy điều gì đó và rồi nó sẽ giáng xuống, một yếu tố và chữa lành tôi?” Tôi - tôi không biết. Làm sao anh em vươn đến nơi đó và tìm thấy điều đó để cứu anh em? Chính là điều đó. Đấy, điều đó lớn hơn sự chữa lành, phương cách lớn hơn sự chữa lành. Bởi vì nó có thể thay đổi toàn bộ tâm tính, trí óc của anh em, thay đổi suy nghĩ của anh em, thay đổi mọi thứ trong anh em. Vò thế nó vĩ đại hơn thế.
Vậy thì, nhưng Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời. Bây giờ, hãy xem điều gì xảy ra. Ồ, tôi nghĩ điều này tuyệt vời. Nào, hãy xem. Áp-ra-ham không bao giờ tự mang theo cũi, ông đặt cũi trên lưng Y-sác (Hiểu không?), thật sự cho thấy rằng vài trăm năm sau đó Đấng Christ ấy, Dòng dõi thật của Áp-ra-ham, sẽ mang chính Ngài làm của lễ trên đồi Sọ. Khi anh em thấy Chúa Jêsus đi lên đồi Gô-gô-tha, hay là tôi muốn nói Áp-ra-ham và - và Y-sác con trai của ông đi lên, và Y-sác mang cũi này, đó là tiền hình bóng về Đức Chúa Jêsus Christ đi lên đồi Gô-gô-tha, sẽ làm của lễ — vâng phục...
37
Và anh em biết, Y-sác bắt đầu nghi ngờ. Và cậu bé nói, “Cha ôi,” cậu nói, “Chúng ta có lửa ở đây; chúng ta có củi ở đây; chúng ta có mọi thứ sẵn sàng, nhưng chiên con, làm của lễ thiêu ở đâu? Nó ở đâu?” Cậu bé bắt đầu nhìn chung quanh, “Con thấy mọi thứ trừ một thứ.” Ồ, chao ôi. “Làm sao điều đó sẽ xảy ra?” Và nhìn xem tiếng kiên quyết của Áp-ra-ham, cách ông trả lời con trai mình, thấy ông làm, một... có lẽ ông đã không biết ông đã nói gì. Ông nói, “Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn một của lễ thiêu.” Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn, Đức Giê-hô-va Di-rê, Chúa sẽ sắm sẵn cho chính Ngài một của lễ. Ồ, tôi thích điều đó, còn anh em?
38
“Tôi sẽ làm điều đó thế nào, Anh Branham? Tôi đã đi qua hàng người xin cầu nguyện chữa lành; Tôi đã làm điều này; tôi đã làm điều kia; tôi có thể làm nó bằng cách nào?” Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn. “Anh sẽ đến với điều này bằng cách nào? Anh đang nói giống như thế, anh biết anh đang làm tự làm cho mình thành một mục tiêu không?” Nhưng Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn. Chỉ thế thôi. “Làm sao anh biết khi anh đứng trên bục...” Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn. Tôi chỉ biết thế thôi. Vì Đức Chúa Trời đã Phán vậy, đó là... Nó thật sự phải xảy ra cách ấy. 2 người đi với nhau lên núi. Cuối cùng ông đến một nơi; ông lăn những tảng đá lại với nhau, chất củi lại có có trật tự. Và hãy xem cậu bé Y-sác, vâng phục cho đến chết như Đấng Christ. Kéo tay cậu bé ra phía sau, trói lại, và đặt cậu bé lên đống củi ở đó, con trai duy nhất yêu quí của ông, dòng dõi của lời hứa, đặt nó trên bàn thờ, vuốt tóc trên mặt cậu bé ra phía sau, một cậu bé xinh đẹp. Người mẹ sẽ nói gì khi anh em về nhà và bảo anh em rằng anh em phải giết con trai mình? Nhưng Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn, chừng nào anh em vâng Lời Ngài.
39
Lật đầu cậu bé ra phía sau như thế, ông với tay xuống ngực, tuốt ra con dao, và giơ nó lên như thế, kéo tóc cậu bé ra phía sau như thế, và trong lòng ông nghẹt thở, nuốt nó vào, dường như nói, “Chào tạm biệt, Y-sác, con trai ta.” Giơ tay ông lên, và lúc đó, trong sự vâng phục trọn vẹn, dù là anh em đang làm điều gì sai mà bước trong sự vâng phục, Đức Thánh Linh ở đó ngăn cản anh em lại. Anh em nói, “Tôi sợ nếu tôi tin nhận Đức Thánh Linh, tôi có thể hành động khiếm nhã.” Đừng lo, nếu đó là Đức Thánh Linh, Ngài sẽ biết khi nào để ngăn cản anh em, và khi nào để làm cho anh em bắt đầu; Ngài có cái nút trong tay Ngài. Anh em Hiểu không? Vì thế Ngài biết khi nào mở ra và khi nào tắt đi. Cứ đưa chính mình vào sự thương xót của Ngài.
40
Đó là cách anh em làm với sự chữa lành; lao mình vào sự thương xót Ngài. Ngài đã hứa điều đó; đó là Lời Ngài. Ngài phải — Ngài phải làm trọn Lời Ngài; nếu không, Ngài không phải là Đức Chúa Trời. Vì thế chúng ta thấy thế thì, ngay khi ông bắt đầu định đâm con trai mình chết, thì Đức Thánh Linh phải nắm lấy tay ông, nói, “Hỡi Áp-ra-ham, Áp-ra-ham, dừng tay lại. Bây giờ Ta biết rằng ngươi kính sợ Đức Chúa Trời. Ta biết rằng ngươi yêu Ta.” Và điều gì đã xảy ra? Khoảng thời gian ấy ông nghe điều gì đó phía sau, và đó là một con dê đực, đó là con chiên đực, bị mắc trong bụi cây. Vậy thì, tôi muốn hỏi lớp học đôi điều để kết thúc, Con chiên đực đó từ đâu đến? Ông đã lăn những hòn đá chung quanh đó, và lập một Bàn thờ, và nhóm củi lại và sẵn sàng mọi thứ, nó đến từ đâu? Ít nhất ông cũng đã đi cách xa nền văn minh khoảng 75 đến 100 dặm, đi đường mất 3 ngày. Có những con sư tử, chó rừng, mọi thứ thú dữ hoang dã và nguy hiểm ở nơi đó, sẽ săn mồi chiên con, và những thứ như thế. Nó không thể sống sót được; không có nền văm minh ở đó. Con chiên đực này từ đâu đến?
41
Vậy thì, điều khác, ông trên đường đi lên núi nơi mà không có nước. Làm sao nó đến được nơi đó? Nó là gì? Phân đoạn Kinh thánh giải thích điều đó; Ngài là Đức Giê-hô-va Di-rê. Ngài Phán chiên đực hiện ra. Vậy thì, đó không phải là một khải tượng; khải tượng không chảy máu. Ông đi và bắt chiên đực đó, đặt nó trên Bàn thờ, và cắt cổ họng nó, và máu chảy ra. Đó không phải là một khải tượng. Nó là một chiên đực.
Đó là lý do Áp-ra-ham đã đặt tên nơi đó là Đức Giê-hô-va Di-rê (Đức Giê-hô-va sắm sẵn). Nếu Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài có thể sắm sẵn vật cho Lời hứa ấy. Đức Giê-hô-va Di-rê, Chúa sẽ sắm sẵn cho chính Ngài. Chiên đực được Phán đó trở thành hiện thực trong một phút; phút kế tiếp nó đi ra tồn tại. Nhưng nó làm trọn mục đích của Đức Chúa Trời.
42
Và Đức Chúa Trời có thể sáng nay ban đến giữa vòng chúng ta Đức Thánh Linh. Ngài có thể ban đến quyền năng chữa lành người đau, cứu người hư mất, và làm bất cứ điều gì mà Ngài Phán sẽ thành. “Ngài có thể khiến những hòn đá này,” Giăng nói, “sanh ra con cháu cho Áp-ra-ham.”
Và một Sứ giả thật từ Đức Chúa Trời tin điều đó và nắm giữ điều đó. Đức Giê-hô-va sắm sẵn, Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn. Khi Đức Chúa Trời Phán bất cứ điều gì... “Làm sao nó xảy ra được, Anh Branham?” Tôi không biết. Không phải việc của tôi phải biết. Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn điều ấy. Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn cho chính Ngài.
“Nào, nhìn đây, Anh Branham, Bác sĩ nói tôi bị ung thư. Ông ấy bảo tôi sẽ chết, tôi còn sống được 30 ngày, ông ấy nói tôi sẽ chết. Vậy thì, làm sao trên đời có điều gì đó tôi không thể thấy, rờ, cảm thấy, ngửi, nếm, hay bất cứ điều gì khác, làm sao trên thế gian có điều gì đó giống như thế sẽ lấy đi bệnh ung thư này ra khỏi tôi? Điều gì sẽ đến đây và lấy đi bệnh ung thư đó?” Tôi không biết, nhưng Đức Chúa Trời đã hứa, và Đức Chúa Trời có thể sắm sẵn điều gì đó để làm điều đó.
43
Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn. Ngài là Đức Giê-hô-va sắm sẵn. Ngài thật sự là Đức Giê-hô-va sắm sẵn ngay bây giờ như Ngài đã có lúc ấy. Ngài vẫn là Đức Giê-hô-va Di-rê, Chúa sẽ sắm sẵn cho chính Ngài một con đường để Lời Ngài ứng nghiệm. A-men! Nếu những người Ngũ Tuần không tiếp nhận Nó, Đức Chúa Trời có thể khiến những hòn đá này sanh ra con cháu cho Áp-ra-ham. Nếu những người Báp-tít không muốn có Nó, thì Đức Chúa Trời có thể khiến những hòn đá này sanh ra con cháu cho Áp-ra-ham.
Tôi còn nhớ khi Thiên sứ của Chúa gặp tôi ở nơi đó đêm ấy, khi Ngài giáng xuống sông ở đó, và Phán những lời ấy trước 10.000 người. Đã bảo tôi, nói... Anh chị em nghe Sứ điệp, nó ở trong quyển sách những gì Ngài đã Phán. Nhìn thấy thật hoàn toàn chính xác như thế nào từng lời một được ứng nghiệm thế nào. Chắc chắn. Hoàn toàn chính xác những lời Ngài đã Phán cách đây khoảng 31 năm trước: Phán bảo tôi sẽ đi đâu và làm gì và điều gì sẽ xảy ra. Đức Chúa Trời đã Phán điều đó.
44
Bấy giờ tôi đi đến Mục sư Báp-tít của tôi và nói với ông, ông nói, “Với trình độ lớp 7 à? Mà anh đứng giảng Phúc âm cho khắp thế giới, và làm những dấu kỳ phép lạ à?” Tôi nói, “Đó là những gì Ngài đã Phán.” Nói, “Billy à, anh đã ăn gì cho bữa tối hôm đó?” Tôi nói, “Tôi có thể bỏ thẻ thông công của tôi ngay bây giờ, bởi vì ánh sáng và bóng tối không thể thông công với nhau.” Chính xác. Ông ấy nói, “Anh nghĩ ai sẽ tin anh?” Tôi nói, “Nếu Đức Chúa Trời đang sai phái tôi, Đức Chúa Trời sẽ khiến có người nào đó ở ngoài đấy tin nhận Sứ điệp, bởi vì Đức Chúa Trời không làm điều đó vô ích.”
Rồi khi tôi tìm thấy Ngũ Tuần, tôi bốc thăm với họ, hoàn toàn chính xác. Bởi vì họ tin nó; họ đang trông đợi nó. Họ tin nó là sự thật. “Đức Chúa Trời có thể khiến những hòn đá này sanh ra con cháu cho Áp-ra-ham.” Vâng, thưa quí vị.
45
Đức Chúa Trời đã ban đến một Sứ điệp; Đức Chúa Trời đã hứa trong Kinh thánh; Đức Chúa Trời đã Phán Ngài sẽ làm điều đó. Ngài hứa Ngài sẽ làm điều đó. Ngài Phán, “Những dấu hiệu này...” Ngài Phán, “Những dấu kỳ phép lạ này sẽ xảy ra như nó đã xảy ra trong thời Sô-đôm.”
“Làm sao nó sẽ xảy ra?”
“Tôi không biết. Tôi không thể nói với quí vị. Ngài đã hứa Ngài sẽ đưa đến những điều này và ở đây chúng đang xảy ra. ”Làm sao điều đó có được, Anh Branham?“ Tôi ước gì tôi biết; tôi không biết. Nhưng Đức Chúa Trời đã hứa điều đó và Đức Chúa Trời là Đức Giê-hô-va Di-rê; Ngài có thể sắm sẵn một con đường cho nó đã được làm sẵn. A-men!
Ngài có thể sắm sẵn nó trong một tổ chức, ngoài tổ chức, hay - hay Ngài muốn làm bất cứ điều gì đi nữa, Ngài có thể làm những Ngài muốn làm bởi vì Ngài là Đức Chúa Trời, Giê-hô-va Đức Chúa Trời. “Ngài có thể khiến những hòn đá này sanh ra con cháu cho Áp-ra-ham.” Ngài là Đức Giê-hô-va Di-rê. Tôi muốn anh em giữ những lời đó trong trí mình giờ này. Tôi giữ anh chị em lại quá 20 phút, nhưng tôi muốn anh chị em giữ những điều đó trong trí.
“Làm sao Đức Chúa Trời sẽ chữa lành tôi?”
“Anh Branham à, mẹ tôi đau nặng.”
“Con nhỏ tôi đau nặng,” điều này và điều kia.
“Tôi có thể làm gì không? Ồ, làm sao anh có thể nói...”
“Ồ, Đức Chúa Trời có thể làm.”
46
“Ồ, Ngài sẽ làm điều này như thế nào? Đứa bé này được sanh ra cách này.” Tôi đã thấy hàng ngàn lần ngàn những kẻ được sanh ra bệnh tật, đầu nước, cong quẹo, và mọi thứ khác, những người đó đã hoàn toàn bình thường và khỏe mạnh ngày hôm nay.
Làm sao Ngài sẽ làm điều đó? Tôi không biết. Điều duy nhất tôi biết, Ngài là Đức Giê-hô-va Di-rê, Chúa sắm sẵn một của lễ. Chúa đã sắm sẵn một chiên con. Nên nhớ, nó không phải là chiên cái; nó là một chiên đực. Chúa Jêsus là đàn ông. Đàn ông là Đức Chúa Trời. Người nam, Đức Chúa Trời ở trong và Ngài là Chiên Đực hi sinh. Ngài đã sắm sẵn rồi. Chúng ta không phải chờ đợi Ngài đến hay điều gì khác cho của lễ được sắm sẵn; nó đã được sắm sẵn. Và điều duy nhất chúng ta phải làm là - là đặt niềm tin của chúng ta và đức tin vào nơi của lễ của Đức Chúa Trời đã sắm sẵn rồi. Làm sao anh em biết nó được sắm sẵn? Sao, Ngài ở đây, ngay giữa vòng chúng ta đang thực hiện điều giống như Ngài đã làm khi Ngài còn ở trên đất. A-men! anh chị em yêu Ngài không? Chúng ta hãy cúi đầu.
47
Lạy Chúa Jêsus, xin cho điều đó không bao giờ đi qua trên đầu dân sự, Chúa ôi; cầu xin nó dẫn xuống ngay vào trong mỗi tấm lòng. Xin cho chúng con cảm thấy Thánh Linh lớn hành động trong khán thính giả này tối nay, và thấy con cái của Đức Chúa Trời đang nằm đau yếu và vượt ra ngoài tầm kiểm soát của các Bác sĩ... Chúng con cảm ơn Ngài vì các Bác sĩ của chúng con, và mọi sự hiểu biết mà họ có, nhưng Đức Chúa Trời ở trên mọi sự chúng con cảm ơn Ngài vì Đức Chúa Jêsus Christ.
Và lạy Cha trên trời, con cầu nguyện, hầu cho Ngài sẽ để cho mỗi người ngày hôm nay, khi họ về nhà, và học, và mời gọi những người lân cận, và mời những người đó đến đây vào lúc 6 giờ tối nay. Cầu xin Đức Giê-hô-va Đức Chúa Trời sắm sẵn con đường cho họ đến. Ngài vẫn là Đức Giê-hô-va Di-rê. “Làm sao tôi có thể khiến họ đến được?” Lạy Chúa, nếu chúng con muốn làm phần của mình, Ngài có thể sắm sẵn cho phần của Ngài. Nguyện xin điều đó được nên Cha ôi.
48
Xin chữa lành người đau; cứu người hư mất; xin nhận sự vinh hiển cho chính Ngài. Vì tất cả là dành cho sự vinh hiển Ngài, Chúa ôi. Không phải điều gì với chúng con, chúng con chỉ... Chính là sự đồng cảm của chúng con, lòng chúng con. Chúng con cảm thấy rằng điều đó sẽ giúp đỡ dân sự, nó là điều gì đó giúp ích cho Hội thánh. Tại sao chúng con được ở đây? Sẽ tốt hơn cho con nhiều vì được ở đây sáng nay trong Đền tạm của con với vợ và các con nhỏ của con. Và chúng khóc trên điện thoại gọi con, vì đơn độc... Và, ôi Chúa, con đã sống 31 năm ở ngoài công trường thuộc linh ở đây. Thật dễ dàng cho con đi về nhà, nhưng, Chúa ôi, điều gì đó giáng vào lòng con nói, “Hãy ở lại nơi đó ở Duyên hải miền Tây nơi tội lỗi đang đầy dẫy. Hãy ở lại nơi những bức tường phía đông và phía tây đang gặp nhau và như những ngọn gió lan tràn qua và thổi sự ô nhiễm vào Duyên hải miền Tây này ở đây, nơi mà những hệ thống thờ cúng lễ nghi và những thứ không được biết đến bất cứ nơi nào khác trong nước...
49
Đức Chúa Trời ôi, tại sao chúng con đứng đây? Bởi vì chính là sự ủy thác của Ngài. Làm sao chúng con phá vỡ được những bức tường đó? Con không biết, Chúa ôi, nhưng Ngài là Đức Giê-hô-va Di-rê, có thể sắm sẵn chính Ngài làm một con đường. Chúng con sẽ đứng bởi vì — bởi vì trong lòng chúng con, chúng con cảm thấy mình có thể giúp đỡ Hội thánh yêu quí của Ngài, để đấu tranh dọc theo miền duyên hải này giữa tất cả sự hào nhoáng Hollywood này, tất cả những thứ khác này. Đức Chúa Trời ôi, bằng cách nào đó Ngài sẽ gọi người được chọn của Ngài. “Còn những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi, những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình, và những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng đã làm cho vinh hiển.”Lạy Chúa, họ ở nơi nào đó ở đây; xin Phán với họ Chúa ôi, khi chúng con làm việc và lao khổ trong tình yêu thương để - để mang Hội thánh Ngài ra khỏi sự hỗn loạn này. Xin nhậm lời, Chúa ôi.
50
Chúng con giao phó họ cho Ngài và giao phó chính chúng con cho Ngài, để Ngài sẽ làm việc qua chúng con, hầu cho chúng con có thể là một tấm gương trong vùng lân cận này. Các Giáo hội khác và những người khác chung quanh đây sẽ thấy đời sống của những tín đồ Ngũ Tuần, sẽ thấy rằng họ là những người khác biệt; họ là những người đặc biệt, một chức tế lễ hoàng gia, một dân thánh. Lạy Chúa, xin ban cho điều đó. Xin cho Hội thánh Ngài được thánh hóa và quăng hết mọi sự, được gọi ra, biệt riêng ra khỏi thế gian. Xin nhậm lời, Chúa ôi, một dân được biệt riêng ra, những dấu kỳ phép lạ làm việc qua họ, những Buổi nhóm và quyền năng đầy vinh hiển lớn lao. Thế thì họ sẽ biết rằng có điều gì đó khác hẳn.
Ngài đã Phán, “Các ngươi là muối của đất, nhưng nếu muối mất mặn, nó sẽ bị quăng ra ngoài.” Nhiều người cứ nói, “Ồ, anh nói về sự đến của Đấng Christ, nhưng nhìn những gì anh đang làm kìa.” Và, “Anh nói anh thì khác. Nhưng chúng tôi không thấy sự khác gì trong anh.” Ôi hỡi Đức Chúa Trời, xin cho dân ngoại giáo câm miệng lại. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Xin làm cho Hội thánh Ngài rất khác biệt, rất mặn đến nỗi nhiều người nói, “Nếu từng có một đám Cơ-đốc nhân, thì họ đấy.” Họ hoàn toàn khác biệt.“ Xin nhậm lời, Chúa ôi. Và Ngài đã Phán, ”Nếu Ta được cất lên, Ta sẽ kéo theo nhiều người đến với Ta.“ Và cầu xin cho chúng con trong đời sống mình, lời làm chứng của chúng con, nhấc Ngài lên, để thế gian có thể thấy một Đấng Cứu Rỗi cho đời.” Xin nhậm lời, Đức Giê-hô-va Di-rê vĩ đại ôi, vì chúng con cầu xin trong Danh Của lễ Sắm sẵn của Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ, Con của Chính Ngài. A-men!
Tôi yêu Ngài, tôi yêu Ngài
Vì Ngài yêu tôi trước
Và đã mua chuộc tôi
Trên cây thập tự.
51
Ồ, điều đó chẳng làm điều gì cho anh chị em sao? [Anh Branham ngân nga bài, “Tôi Yêu Ngài” - Bt] Chúng ta sẽ làm gì được nếu không có Ngài? Điều gì xảy ra nếu không có Chúa Jêsus? Tôi sẽ là gì ngày hôm nay? Tôi sẽ đi đâu? Chỉ một mình Ngài, Chúa ôi, có những Lời của Sự sống Đời đời. Con quay lại với Ngài. Xin để cho thế gian làm những gì họ muốn, nhưng Ngài có Sự sống Đời đời; xin để con bám chặt lấy Ngài, Cha của con ôi. Điều gì xảy ra nếu không có Cha, không có những người như Chúa Jêsus, không có tình yêu thương, không hi vọng, con sẽ làm gì? Chúng con sẽ làm gì? Ồ, con không thể... Nếu con có 10.000 cái lưỡi con cũng không thể diễn tả hết được yêu mến dành cho Ngài trong lòng con. Điều duy nhất con có thể làm là nói.
Tôi yêu Ngài, tôi... (Ôm chặt Ngài, ôm sự Hiện hữu Ngài, bởi đức tin trong lòng anh chị em.)
Bởi vì Ngài yêu tôi trước... (Đức Giê-hô-va Di-rê vĩ đại!)
Và đã mua chuộc tôi
Trên cây thập tự.
52
Ồ, chẳng tuyệt vời sao nếu Thánh Linh nắn giữ chúng ta theo cách Nó muốn, người què, người bệnh tật, người đau, thật sự đứng dậy. Ồ, nó sẽ nhóm lên một ngọn lửa dọc theo miền duyên hải này. Báo chí sẽ nói, nếu mọi lòng có thể đầu phục. Hiện tượng của Hội Phúc âm Ngũ Tuần ở Long Beach, một Chúa vào buổi trưa, Nếu có những ngày đến, họ nói tất cả đều đồng lòng, và đột nhiên điều gì đó đã đến trong Hội thánh. Ô, chao ôi, thật tôi cảm thấy... Tôi nhìn xuống, ồ. Xin cho tôi... tha thứ cho tôi, xin vui lòng vì làm mất thì giờ.
Tôi đã cố tìm thấy Oral Roberts sáng nay trên ti-vi đặt trong phòng tôi. Cuối cùng tôi cũng tìm thấy. Tôi đi đến, tắm và cạo râu, và tôi nhìn lên, đi ra phía sau thấy những gì đang xảy ra, và chao ôi, điều không tin kính nhất, cố quảng cáo những cái váy cho phụ nữ nói cho thấy mọi cử động của thân thể họ. Thật là... Đức Chúa Trời đã tạo nên người đàn bà là con người cao quí như họ có, và làm thoái hóa trí óc nàng, khi Ngài mặc cho nàng một bộ da chiên lên để che giấu sự lõa lồ của nàng, còn nàng muốn có một cái áo chật cứng dán sát vào người để phô bày mọi đường nét thân hình nàng.
53
Thưa quý tín hữu, quí vị không cảm thấy được điều xấu ác đó chăng? Nếu không thể cảm thấy được, thì có điều gì đó sai trật. Điều đó làm buồn lòng tôi. Tôi quay lại; Tôi nghĩ, “Ôi lạy Chúa, không biết các chị em Ngũ Tuần của con sẽ... Chúa ôi, xin đừng để điều đó xảy ra, xin đừng. Xin thương xót, Chúa ôi; đừng để để nó xảy ra; đừng để họ bị thứ đó lôi cuốn.
Tôi bước ra đường phố, nghĩ kiếm chút gì để ăn sáng. Ở đó một người đến với vợ mình, đang đi đến Nhà thờ, và người đàn bà đó đang hút thuốc từ 2 phía, giống như một động cơ hơi nước hay điều gì giống như thế. Ở đây một bà luống tuổi đang xuống phố, mang đôi giày cao gót mang đôi giày cao gót, bị mắc chân khi đi đừng cứ phải ẹo bên náy, ẹo bên kia, ẹo bên náy, ẹo bên kia (stuck her way out this way, way back that way, and way out this way*). Tôi không đang làm trò cười. Tôi chỉ đang cố gắng nói với quí vị. Và linh hồn tôi rất buồn. Tôi nghĩ, “Lạy Chúa, ở đây con ra ở đây con mắt đây như một người Truyền đạo (minister*) về sự công bình, con có thể nói điều đó ra, và nó làm cho họ ghét con. Con có thể làm gì đây, Chúa ôi? Con có thể làm gì; đó là dân sự của Ngài?”
54
Và rồi điều gì đó nói với tôi, “Ngươi muốn ngợi khen con người hơn là ngợi khen Đức Chúa Trời chăng?”
Tôi nói, “Lạy Chúa, xin ban cho con lòng dũng cảm. Xin để nhiều người thấy đó là tình yêu thương; không phải là sự khác biệt. Đó là tình yêu thương. Con đang cố gắng nói về sự cứu rỗi (Hiểu không?), trong Hội thánh của con mà Chúa Jêsus đã chết cho.”
Rồi tôi ngồi xuống trên góc phố. Tôi ngồi ở đó, và nhìn, đi ngang qua phố, và ở đây 2 hay 3 thiếu nữ đến, một chàng trai choai choai đi với họ, một thanh hiện đại cắt tóc ngắn, anh em biết đấy, và đi. Tôi nghĩ, “Ôi Chúa ơi,” đến từ Nhà thờ mà cầm điều thuốc trong tay. Nhìn xuống đường phố khác và ở đây đến một cả tốp người; một trong bọn họ đang để chuyện vui đùa, vô đạo đức. Tôi bèn đứng dậy đi tiếp; tôi nghĩ, “Lạy Chúa, đây không phải là nhà của con. Sao Chúa không để cho con mất trọng lực và bước ra khỏi nơi này một lúc nào đó. Xin cho con đi, Chúa ôi.” Tôi nghĩ, “Ồ, dầu con không thể nói điều đó. Ôi Chúa, ai sẽ kêu khóc? Chúng con sẽ làm gì? Chúng con sẽ làm gì?” Thật sự cảm thấy điều gì đó đẻ nặng trong lòng tôi, tận bên trong; tôi nghĩ, “Ngài muốn nói rằng con cái Ngài, các con gái Ngài, các con trai Ngài, bị thu hút bởi điều này, phải không Chúa ôi? Họ đã bị thu hút bởi điều này chăng?”
55
Giống như tôi có thể thật sự thấy. đó không phải là khải tượng, chỉ ở trong trí tôi. Tôi có thể thấy Chúa Jêsus nhìn xuống thành Giê-ru-sa-lem, nước mắt rơi xuống má rơi, và nói, “Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, thật Ta đã từng ấp ủ ngươi như gà mẹ ấp con mình. Ta đã nhóm các ngươi lại thể nào, nhưng ngươi nào có biết.”
Và tôi có thể cảm thấy Thánh Linh trong lòng tôi kêu khóc, “Ồ, hỡi Ngũ Tuần, Ngũ Tuần, Ta đã ấp ủ ngươi dưới cánh Ta, nhưng ngươi nào biết.”
Vì vậy tôi đoán giờ phân rẽ đang đến gần. Ồ, hỡi những Cơ-đốc nhân, được kêu gọi của Đức Chúa Trời, đừng để điều đó là nơi đến của các ngươi. Hãy ngước lên, ngước lên, tự cắt đứt mọi vương vấn thế gian. Bán tháo đi những sự thuộc về thế gian. Đừng bị trói buộc ở đất; hãy chèo ra thật xa. Lặn thật sâu. Hãy làm đi, thưa các bạn.
56
Lạy Cha là Đức Chúa Trời, con - con cầu xin Ngài sẽ để cho dân sự biết điều con muốn nói; xin ban cho. Và cầu xin cho họ hiều rằng lý do duy nhất mà một người nghèo dốt nát sẽ được phép làm những điều này, là để cho họ nhận ra, Chúa ôi, thời đại chúng con đang sống: Sự phán xét. Họ đã đọc báo; họ đã nghe nó trên ra-đi-ô, qua ti-vi. Khoa học nói “chỉ còn 3 phút là tới nửa đêm!” Điều gì sẽ xảy ra bất cứ lúc nào; đồng hồ sẵn sàng đánh lên. Thế gian ở sự cuối cùng. Chúng con thấy rằng mọi nước nhỏ với bom nguyên tử và hi-drô của họ, một số bom đó sẽ làm thành cái hố sâu dưới mặt đất 170 bộ trong 100 dặm mét vuông. = Ôi lạy Chúa, nó sẽ làm gì nếu một trong những nước ấy, một trong chúng bao giờ thấy có tên lửa đã được phóng ra trên các màn hiện sóng ra-đa (ever gets loose and get to them radar screens*), thì mọi nước sẽ cháy rụi! Rồi sự cuối cùng là ở đây. Không biết, nó có thể là ngày hôm nay, Cha ôi, con - con không biết. Nhưng con sẽ sống như đã có ngày hôm nay. Xin nhậm lời, Chúa ôi; xin Chúa giúp con làm điều đó.
57
Không chỉ con, nhưng xin Chúa giúp những người này làm điều đó, Chúa ôi. Xin cho chúng con cứ sẵn sàng. Chúa Jêsus đã Phán với chúng con, “Khi những điều này bắt đầu ứng nghiệm, hãy ngước đầu lên, sự cứu chuộc đã gần rồi.” Và chúng con nhìn Y-sơ-ra-ên, lịch của Đức Chúa Trời, đang ở tại quê nhà, chờ đợi thấy Đấng Mê-si, Y-sơ-ra-ên đã trở về, khi Giô-sép tự bày tỏ chính mình. Sẽ có sự khóc lóc, mỗi gia đình tự phân rẽ, khóc lóc. Nhưng trước khi điều đó đến, ông đã làm gì? Đưa vợ ông vào cung điện. Ôi Chúa, xin ban ơn, xin ban ơn, Chúa ôi, hầu cho Hội thánh sẽ thấy điều đó nhanhh chóng.
Chúng con biết rằng hết thảy họ sẽ không làm điều đó, bởi vì Ngài đã Phán rằng họ sẽ hâm hẩm và Ngài phải nhả họ ra khỏi miệng Ngài, nhưng dân sót lại ít ỏi này sẽ được nhận vào. Lạy Chúa, xin ban cho mỗi người ở đây ngày hôm nay sẽ được gọi trong dân sót đó, xin nhậm lời. Xin cho họ có được phần thưởng của dân sót ít ỏi này.
58
Xin ban phước cho Hội thánh này, Chúa ôi. Hội thánh này đang ngồi trên góc phố này ở đây, không nghi ngờ gì được xây dựng, Chúa ôi, dưới sự chống đối lớn. Chúng con biết rằng nhiều người thuộc về tổ chức mà Hội thánh này đại diện, Hội Phúc âm Ngũ Tuần, con có thể nghe họ làm chứng từ những người kỳ cựu khi những người đàn bà lớn tuổi la lớn.Xin nhớ người đàn ông bắn khẩu súng 45 vào trong phòng, và đụng người đàn bà này ngay trên tạp dề, và những viên đạn rơi xuống nền nhà, một người mẹ Phúc âm Ngũ Tuần tin kính. Bà sẽ nói gì nếu bà có thể sống lại sáng nay và thấy các con gái của bà? Ôi Đức Chúa Trời là Cha ôi, xin thương xót, xin làm điều gì đó cho chúng con nhanh lên, Chúa ôi. Xin nhậm lời.
59
Lạy Chúa, con không thể không nói những điều này; đó là Thánh Linh ở bên trong con kêu khóc, kêu khóc, cứ kêu, khóc. Con cầu xin sự thương xót, Chúa ôi. Những người này tặng con một món tiền dâng yêu thương; đó là phần của sự sống họ, Chúa ôi, để nuôi sống con cái của con. Con không muốn làm họ tổn thương; Chúa biết con không muốn, Chúa ôi. Con - con yêu mến họ rất nhiều. Nhưng Chúa ôi, điều gì — điều gì con có thể làm ngoài chỉ đi theo Thánh Linh Ngài; con cầu nguyện để Chúa sẽ làm những điều còn lại của nó rõ ràng, Chúa ôi. Xin nhậm lời, để họ sẽ hiểu, và hết thảy chúng con sẽ được cứu vào sự đến vĩ đại đó của Chúa. Con giao phó họ trong tay Ngài,và giao phó chính mình con, Chúa ôi. Ngài dẫn dắt con đến với họ và họ đến với con. Xin nhậm lời,Cha ôi, để chúng con có thể là một Hội thánh của Đức Chúa Trời hằng sống, tan chảy với nhau bằng tình yêu thương, và gắn bó bằng tình yêu thương, bởi Đức Thánh Linh. Chúng con không thể tự làm điều này; chính Đức Thánh Linh làm nó. Vì vậy Cha ôi, con giao phó chúng con vào tay Cha, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con Ngài, Đấng Cứu Rỗi chúng con. A-men!
60
Cho đến khi tôi gặp lại anh chị em tối nay lúc 6 giờ... Leo, Gene, Anh Borders, Billy, hay một số người nữa, sẽ ở đây để phát ra thẻ cầu nguyện. Có lẽ, Billy, đó là việc của cậu ấy. Cậu ấy sẽ đến đây tối nay, xáo trộn những thẻ lên và phát cho bất cứ ai thẻ cầu nguyện mà họ muốn. Rồi chúng ta sẽ gọi từ số nào đó trong đó suốt tối nay.
Bây giờ, chúng ta có thể có một Buổi nhóm nữa, Chúa nhật tuần tới. Vậy thì, hãy để mọi người đến đây. Chúng ta không biết chúng ta sẽ có Buổi nhóm hay không, đó sẽ là đường lối Đức Thánh Linh dẫn dắt, bất kể Ngài làm điều gì. Nhưng bây giờ, “ít break lose sometime”* trong những Buổi nhóm. Điều đó trở nên quá bao la tôi không thể ngừng lại được; nó cứ tiếp tục tuôn ra dù thế nào đi nữa. Và tôi... tôi không biết điều gì sẽ xảy ra. Tôi biết tôi thật sự yêu mến Chúa. Tôi yêu mến anh chị em.
61
Anh chị em nói, “Anh yêu mến chúng tôi và nói chuyện với chúng tôi như thế à?” Đó là lý do tôi yêu mến anh chị em. Tôi không muốn anh chị em hư mất. Tôi muốn sống Đời đời với anh chị em, a,chị em của tôi. Tôi không cố gắng làm cho anh chị em giận tôi. Tôi yêu mến anh chị em thật nhiều. Một người cha đích thực thấy con mình ngồi trên đường phố và nói, “Con ơi, tốt hơn con nên... ”Ồ, không, ông ấy chính sửa nó; ông ấy sẽ làm mọi thứ ông có thể làm để ngăn nó không bị chết. Khi tôi đứng đó ngày nọ và nhìn lên Ngài, điều gì xảy ra nếu Đức Thánh Linh Phán, “Ta xức dầu cho con, và sai con đi, còn con ngăn lại.” Và anh chị em sẽ vẫy tay với tôi và nói, “Anh Branham ơi, nếu anh cứ nói cho tôi biết.” Ừ-m. Sẽ không là thế với tôi. Tôi sẽ thành thật với anh chị em. Tôi sẽ nói đúng sự thực với anh chị em, vì tôi thật yêu thương anh chị em. Và Đức Chúa Trời làm chứng cho tôi rằng điều đó đúng. Cho đến khi tôi gặp lại anh tối nay, thưa Mục sư. Xin Chúa ban phước cho anh, Anh Burtain.