Bài Giảng của Anh (Mục Sư)

William Marion Branham

 

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ Thứ 7 cho nghe Tiếng ḿnh…”

(Khải Huyền 10:7)

 

 

 

 

 

 

Luận Về Việc Nói Tiếng Lạ

 

Tại Thành Phố Yakima, Washington, USA

Sáng Chúa Nhật, ngày 07/08/1960

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


LỜI GIỚI THIỆU

 

Chức vụ thần kỳ của Anh (Mục sư) William Branham đă ứng nghiệm Lời dự ngôn của Chúa Thánh Linh trong sách Tiên tri Ma-la-chi 4:5-6, Lu-ca 17:30, và Khải huyền 10:07:

“Nầy, Ta sẽ sai đấng tiên tri Ê-li đến cùng các ngươi trước ngày lớn và đáng sợ của Đức Giê-hô-va chưa đến. Người sẽ làm cho ḷng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ] trở lại cùng con cái, ḷng con cái trở lại cùng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ], kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất nầy.” (Ma-la-chi 4:5-6)

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ [Sứ giả] Thứ Bảy [Thời kỳ Sau rốt] cho nghe Tiếng [Sứ điệp Thời đại] ḿnh và thổi loa [Lời giảng Cảnh báo], th́ sự Mầu nhiệm [Khải thị và Dự ngôn] Đức Chúa Trời sẽ nên trọn, như Ngài đă phán cùng các Tôi tớ Ngài, là các đấng Tiên tri.” (Khải huyền 10:7)

Chức vụ truyền giảng trên khắp thế giới này đă dẫn đến thời kỳ cao điểm nhất của các Lời dự ngôn trong Kinh thánh, và là một sự nối tiêp công việc của Đức Chúa Trời qua Chúa Thánh Linh trong Thời kỳ Sau rốt này. Chức vụ này cũng đă được nhắc tới trong Kinh Thánh, để chuẩn bị cho ngày Tái lâm của Đấng Chirst.

Nguyện xin những Lời được in ra trên những trang giấy nầy cũng sẽ được ghi tạc trên chính tấm ḷng của các bạn, khi bạn đọc tập bài giảng nầy với một tâm t́nh cầu nguyện cùng Ngài.

Cho dù với mọi nỗ lực để thực hiện được một bản dịch chính xác, nhưng các tập tin ghi âm bài giảng bằng tiếng Anh của anh (Mục sư) Branham vẫn là bản gốc đáng tin cậy nhất.

Tất cả 1.200 bài giảng (Sứ điệp Thời đại) tiếng Anh của Anh (Mục sư) William Branham đă được ghi âm lại và đă được biên soạn thành sách đều có thể tự do hạ tải; Và hiện nay đă có gần 500 bài đă được dịch thành văn bản chữ Việt và có hơn 380 bài đă được ghi âm bằng tiếng Việt, đều có thể hạ tải miễn phi từ trên mạng

<http://Vn.Bibleway.org>

 <http://www.messagehub.info/vi>

Tập bài giảng này có thể được tự do sao chép và phân phát, miễn là nó phải được in ra toàn bộ không sửa đổi nội dung và phải được phân phát miễn phí.

 

 


Luận Về Việc Nói Tiếng Lạ

 

E-1    Đề tài về - về việc nói tiếng lạ. Đó là một vấn đề tranh căi đối với dân sự Ngũ Tuần. Và tôi cũng có khá nhiều liên - liên hệ với họ (affair). Tôi không -- chuẩn bị một sự tranh luận nào trên bục giảng, bởi v́ bây giờ tôi - tôi được các nhóm khác nhau bảo trợ. Như là một - một Cơ-đốc nhân lịch sự (gentleman), chắc chắn tôi không muốn làm tổn thương bất cứ người nào. Tôi... Nếu họ thật sự (enough) là Cơ-đốc nhân th́ thừa hiểu tôi mà mời tôi đến nơi của họ, và người của họ đang ngồi đó, tôi - tôi muốn là anh em thật sự (enough) mà không nói ǵ về điều đó. Hiểu không (see)? Và tôi chỉ giảng về phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, và - và rồi khi họ... Khi... Cứ để họ làm những ǵ họ mong muốn bên kia.

       Bây giờ, tôi cũng tin rằng những người đầy dẫy Thánh Linh (Thấy không?) đôi khi v́ quá đầy dẫy Đức Thánh Linh đến nỗi họ không - không thể chủ động được (control) trong tiếng nói của ḿnh. Tôi - tôi tin như vậy. Đôi khi cũng có điều khác xảy xa, v́ nó đă xảy ra với tôi, và nó cũng đă xảy ra với người khác... Nhưng anh em thấy, sự thật [vấn đề] là, trước tiên Đức Thánh Linh phải ở trong đó đă. Hiểu điều tôi muốn nói không? Đức Thánh Linh phải ở trong đó trước tiên đă. Thấy không? Cùng một thể ấy, nếu  có nói tiếng lạ (speaking in tongues), cũng phải như vậy, mới có thể gọi là một ân tứ của Thánh Linh.

E-2    Bây giờ, giả dụ tôi là một đứa trai, ở dưới sự giám hộ của cha mẹ tôi, mà nếu anh em muốn nhận nuôi dạy (adopt) tôi, và tôi đă chịu đưa con dao (knife) [rất bén và nguy hiểm] lại cho anh em. Thế th́, anh em chỉ được ‘con dao’ từ tôi, nhưng đâu phải đă được ‘con người’ của tôi, thấy không? Bây giờ, “nói tiếng lạ” là một sự ban cho của Đức Thánh Linh. Không có Lời nào trong Kinh thánh nói đó là chính [bản thân] Thánh Linh. Nó chỉ là một ân tứ của Thánh Linh. Bây giờ, xem nào. Trong Công vụ 2:28, “Hăy hối cải, ai nấy phải nhân Danh [cái Tên] ‘Đức Chúa Jêsus’ mà chịu phép báp-têm, để được tha tội ḿnh, rồi sẽ được lănh ‘sự ban cho’ của Đức Thánh Linh.” Bởi v́ họ là những người kỳ diệu, bởi người ta đă nghe mọi người đang nói tiếng xứ ḿnh sanh ra. Thấy không? Ngài đă Phán rằng nếu quí vị ăn năn, th́ quí vị sẽ nhận lănh sự ban cho đó của Đức Thánh Linh.

       Vậy th́, ‘quà tặng’ của William Branham đâu phải là ‘con người’ William Branham, thấy không? Bây giờ, nếu để ư anh em nói, “‘Sự ban cho [ơn tứ]’ của Đức Chúa Trời chính là [bản thân] Đức Thánh Linh, mà Đức Thánh Linh là Đức Chúa Trời.” Làm sao anh em có thể... Không được ấp dụng như vậy ở đấy. Ồ, đối với mọi thứ mà tôi nói về, nó phải đúng [thẳng hàng] (line with) với “Lời Kinh thánh” (Scripture). Tôi sẽ không chấp nhận điều đó. Nào, tôi chỉ chấp nhận khi Ngài có Phán bảo với tôi, sau đó Ngài luôn luôn làm cho nó tỏ tường bằng Lời Kinh thánh. Nếu Ngài không làm vậy, th́ tôi sẽ không tin, dù Ngài có Phán với tôi dọc đường đi nữa, th́ tôi vẫn không tin, dù Ngài có bảo tôi điều ǵ đó mà lại không hợp với Lời Kinh thánh, th́ điều đó chắc chắn là không đúng, bởi v́ Lời Kinh thánh tuyệt đối là “cơ sở” của chúng ta. Chúng ta không thể đặt cơ sở sự cứu rỗi của chúng ta dựa trên những ‘giác quan’ (sensations), hay những ‘kinh nghịêm’ của người khác, hay trên kinh nghiệm của riêng ḿnh. Nó phải là Lời của Đức Chúa Trời (Hiểu không?), bởi v́ đó - đó mới là dấu hiệu thật.

E-3    Bây giờ, khi tôi trước tiên bắt đầu sự tranh luận nầy, th́ Anh Leo rất nóng ḷng xúc tiến băng ghi âm ở đây. Tôi cho rằng... Tôi thấy băng rung rinh (flickering), tôi nghĩ anh ấy đang cho chạy nó lúc nầy. Tôi không muốn, Anh Leo à, dùng nó mà làm tổn thương ai hay bất cứ điều ǵ, nhưng chỉ... Tôi biết Anh sẽ không.

       Tôi không muốn nói với quư vị, hỡi anh em, nếu một người nói tiếng lạ, cũng tốt thôi; Nhưng nếu người đó không nói tiếng lạ, th́ vẫn không phải là cái dấu hiệu anh ta chưa có ân tứ đó. Và nếu người đó... Tôi đă thấy nhiều người ‘nói tiếng lạ’ giống như đang ‘đổ đậu trên da ḅ khô’ (pouring peas on a dry cowhide), cố hết sức, nhưng lại đi ‘ăn ở’ với vợ của người khác [cứ phạm tội tà dâm]! Thấy chưa?

       Tôi đă từng thấy những thầy phù thủy uống máu từ sọ người và gọi quỉ, mà cũng có thể ‘nói tiếng lạ’! Tôi đă thấy các thầy phù thủy và những người ma thuật da đỏ, đến khi nhảy ‘điệu múa đấu ḅ’, họ ngồi thành ṿng tṛn và sẽ đi ra làm tất cả những trạng thái bị bỏ bùa mê của họ, và thầy mo đến, họ đi ṿng quanh, ṿng quanh và làm tất cả điệu nhảy lên nhảy xuống nầy, la hét, đập vào những cái trống cơm nầy, rồi những thầy mo sẽ đi vào ‘nói tiếng lạ’ và ‘thông giải’ cho họ. Thấy chưa? Tôi đă từng vào trong những trại của các thầy phù thủy, đích thân tôi đă bước vào chỗ đó, và nó rất là... Anh em ơi... Đó là...

       Tôi không khuyến khích anh em đi đến một nơi như thế, ngoại trừ như một người Truyền đạo (minister), tôi phải biết những ǵ tôi đang nói đến, không phải nhận lấy lời của người nào đó, bởi v́ nó là... Chính tôi phải biết điều đó cách riêng tư. Hiểu không? Bởi v́ tôi không thể nói Anh Jones nói điều nầy hay tôi đọc điều nầy trong một quyển sách. Tôi phải biết những ǵ tôi đang nói, bởi v́ có quá nhiều người lắng nghe tôi, và tôi chắc chắn không muốn sa ngă trong ngày cuối cùng với đám người hư mất. Tôi phải tuyết đối hoàn toàn hiểu biết trước khi tôi nói bất cứ điều ǵ là sự thật.

       Và tôi nghĩ rằng mọi vị Mục sư Truyền đạo đều có nghĩa vụ về điều đó với hội chúng của ḿnh khi người đó giảng về bất cứ đề tài nào là phải chắc chắn rằng ḿnh đă hiểu biết những ǵ minh đang nói về trước khi người ấy nói bất cứ điều ǵ.

E-4    V́ thế tôi đă ở trong những lều các nhà thông linh (spiritualists), ở đó thấy một cái đàn pi-a-nô, cân nặng nửa tấn, nhấc lên khỏi sàn nhà, cái đàn ghi-ta nằm trong pḥng qua tiếng nhạc bập bùng và mọi thứ như thế, và một cái áo khoác treo trên tường và đặt ở dưới trong một cái ghế bên cạnh các bạn, những chiếc dao nĩa, và thấy một thầy mo (wizard) đặt một tờ báo nhỏ ở dưới, lấy một cây viết ch́, đặt lên trên, thấy linh nầy đến chạy trên ống khói ḷ và xuống trở lại chơi ‘2 tṛ cạo râu và hớt tóc’ (Shave and a Haircut -Two Bits), viết bằng thứ tiếng lạ (unknown tongues), thời gian truyền đạt điều nầy, thông giải các thứ tiếng ấy, đi đi lại lại, nói điều đó, và thông giải các thứ tiếng kia, nói những ǵ đă được nói. Cho nên anh em không thể nói việc nói tiếng lạ đó có Đức Thánh Linh. Hiểu không? Bởi v́ tôi biết điều đó rơ hơn.

E-5    Bây giờ, nếu anh em để ư, chúng ta hăy áp dụng điều đó cách hợp lư. Hiểu không? Như thế anh em sẽ hiểu, và đó là cách tôi muốn làm điều nầy bởi v́ tôi nhận biết tôi đang nói với những người trí thức. Như vậy trong Kinh thánh, I Cô-rinh-tô 12, nói rằng có 9 ân tứ thuộc linh. Thế th́, nói tiếng lạ là một trong những ân tứ đó trong Thân thể Đấng Christ.

       Chúng ta hăy cho thấy điều đó để làm minh họa, và hiểu nó đơn giăn. Tôi biết anh em nắm được điều đó, nhưng Chúa Cứu Thế hăy tin chắc rằng anh em hiểu được điều đó. Pḥng nầy là Thân thể Đấng Christ, và bởi một Thánh Linh chúng ta chịu phép báp-têm trong pḥng nầy, và trong pḥng nầy có sự ban cho một cái ghế để thư giản. Có sự ban cho của sự sáng. Có sự ban cho của bộ điều chỉnh nhiệt. Có sự ban cho của nút mở tắt. Có sự ban cho của cái ghế dài, sự ban cho của tấm thảm chùi chân. Có sự ban cho của bức tranh. Hiểu điều tôi muốn nói không?

E-6    Có những ân tứ, nhưng làm thế nào đi vào trong thân thể đó? Bởi một Thánh Linh tất cả chúng ta đều chịu phép báp-têm trong một thân và rồi suy phục bất cứ sự ban cho nào khác. Anh em hiểu không? Cho nên lúc ấy việc nói tiếng lạ là một chứng cớ của Đức Thánh Linh, hết thảy các sự ban cho khác nầy cũng phải là chứng cớ của Đức Thánh Linh. Anh em phải làm hết thảy những sự ban cho khác đó: Nói tiên tri, thông giải, có sự khôn ngoan hiểu biết. Mặt khác Phao-lô tiếp tục tập trung vào điều đó. Ông nói, “Cả thảy đều nói tiếng lạ sao?” Không. “Cả thảy đều có sự ban cho thông giải tiếng lạ sao? Đức Chúa Trời đă lập trong Hội thánh nhiều thứ...” Anh em hiểu không? Ngài thật sự chọn điều đó như thế.

E-7    Rồi ở chương thứ 2... Bây giờ, nếu anh em tiếp tục với chỗ tôi nhắm vào sự tranh luận để hiểu... Chứng cớ đầu tiên về Đức Thánh Linh, tôi cho đó là t́nh yêu thương. Những người khác cho đó là nói tiếng lạ (Đúng không?), nói những thứ tiếng là một bằng chứng.

       Bây giờ, tiếp theo đó, Phao-lô nói điều đó trong I Cô-rinh-tô 13, ông nói lúc đó, “Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và Thiên sứ (cả hai thứ tiếng), nếu không có t́nh yêu thương, th́ tôi chẳng ra ǵ. Dầu tôi có được mọi sự hay hiểu biết...” Nào, Phao-lô đang nói về các sự ban cho trong cùng một Thân (Đấy, hiểu không?), có các ân tứ mà không có chính Đấng Ban Cho, T́nh Yêu thương. Hiểu không? “Dầu tôi có sự khôn ngoan và mọi sự hiểu biết (về Đức Chúa Trời, về Kinh thánh, có thể sánh ngang với bất cứ nhà thần học vĩ đại nào), song không có t́nh yêu thương, th́ điều đó chẳng ích chi cho tôi.”

       Bây giờ, chúng ta biết rằng Đức Thánh Linh là Đức Chúa Trời. Chúng ta phải thừa nhận điều đó. Đúng không? Đó là Đức Chúa Trời. Thế th́, Đức Chúa Trời là t́nh yêu thương. Vậy th́ anh em có thể có bất cứ ân tứ nào của Đức Chúa Trời mà không có Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là t́nh yêu thương, và Sa-tan có thể giả mạo bất cứ ân tứ nào trong những ân tứ đó. Anh em hiểu không? Đấy, nó có thể giả mạo khá gần giống bất cứ điều ǵ bởi v́ nó bóp méo (perverts). Tội lỗi là sự công chính đă bị xuyên tạc.

E-8    Thế nên trong sự tranh luận, anh em đầy khoan dung, người đó là khách viếng thăm, tôi nói, “Nào, tôi đang bàn luận điều nầy với anh nếu anh sẽ sống với Lời Kinh thánh, và đừng bỏ mặc Lời Kinh thánh.” Và tôi nói, “Thế th́ kết thúc sự thảo luận, anh có thể bắt tay tôi, và chúng ta sẽ vẫn cảm thấy c̣n là anh em với nhau.” Bởi v́ nếu không, tôi sẽ không làm điều đó, bởi v́...” Tôi nói, “Bởi v́ có lẽ khi nó chấm dứt anh sẽ cảm thấy giống như cách anh hành động, và tôi cũng sẽ như vậy.”

       “Nhưng chúng ta đă có những người làm giám khảo, những thương gia đă hứa, anh em biết đấy, và đại loại như vậy rằng họ chỉ... Họ không quan tâm bên nầy hay bên kia; Họ chỉ ghi chép những sự kiện đó ǵ. Cho dù họ quyết định ǵ đi nữa, chỉ là 5 hay 6 người thật sự nghĩ ra Lời Kinh thánh nào đó, cách mà Lời Kinh thánh nầy đă đưa ra, ai nhận lấy điều đó? Ai thật sự đưa ánh sáng vào điều đó; Đó là người nói. Anh em hiểu không?

E-9    Thế nên anh ta tiến hành như thường lệ, Công vụ 2 và 4, anh em biết đấy, hết thảy họ đă đầy dẫy Đức Thánh Linh và bắt đầu nói tiếng lạ khi Đức Thánh Linh ban cho họ cách bày tỏ (utterance). Ồ, tôi... Rồi ông ấy đi từ đó đến - đến Công vụ 10:49, ở đó trong khi Phi-e-rơ nói những Lời mà họ đă nghe Đức Thánh Linh giáng trên họ. Ồ, rồi... Sau đó ông ấy đi qua Công vụ 19:5, và Phao-lô đặt tay trên họ, và Đức Thánh Linh giáng trên họ: Họ nói tiếng lạ.

       V́ thế điều đó đă chiếm hết giờ của người ấy và rồi đến lúc của tôi. Chúng tôi đă diễn ra khoảng từ 7 giờ đến khoảng 2 giờ sáng. Hiểu không? Thế nên nó đă kéo dài. Thế rồi khi ông ấy trở lại, ông ấy đă có khoảng 30 đến khoảng 35 phút về điều đó. Sau đó họ cho hội chúng nghỉ giải lao; Rồi để tôi nói lại, để tôi nói. Vậy nên tôi không hề bỏ quên những Lời Kinh thánh của ông ta, tôi lưu lại đúng với Lời Kinh thánh của ông ấy. Đó là cách duy nhất anh em có thể chính xác, nhạy bén... Tôi thổ lộ đúng như biết lẽ thật là ǵ như bất cứ ai khác.

E-10   Tôi dĩ nhiên là không muốn bị sai lầm., và tốt hơn là tôi đúng ở đây, bởi v́ quá trễ khi tôi đến đó.. Anh em hiểu không? Anh em muốn... Như một người anh em nói, “Tôi không muốn có trục trặc (trouble) khi ‘qua sông’ [qua đời gặp Chúa].” Vậy điều đó đúng. Tôi - tôi muốn... Sẽ là một buổi sáng đầy sương và lúc đó thật là lúc kinh khủng, và tôi dĩ nhiên muốn cầm giấy mời trong tay, nó đă được đóng dấu nghiêm chỉnh, bởi v́ -- tôi - tôi không muốn... Lúc đó đă quá trễ. Anh em hiểu không?

       Thế nên, và tôi... Trong sự thảo luận bất cứ điều ǵ tôi chống lại điều đó để học hỏi điều ǵ đó. Tôi muốn biết, và nếu sai, tất nhiên tôi muốn biết rằng tôi sai hay không (Hiểu không?), để tôi có thể đúng. Tôi mong tôi có thể đồng ư về những điều đó, và làm cho nó trở thành một cảm giác chung, nhưng tôi - tôi thật sự... Nếu nó sai, nó sai hoàn toàn. Anh em... Không có con chim trắng nào lại đen cũng không có người nghiện rượu nào mà không say rượu (There's no black white bird nor drunk sober man.) Hiểu không? Nó hoặc là đúng, hoặc là sai.. Nó - nó... Anh em không thể có sai lầm và sự đúng đắn với nhau. Hoặc đúng hoặc sai. Hiểu không? Anh em tin điều đó, phải không, hỡi anh em? Và tất nhiên, nếu Lời Kinh thánh đúng, th́ chúng ta hăy ở lại với Kinh thánh. Nếu Giáo hội đúng, th́... Đó là điều tôi đă nói với những Linh mục (priests). Tôi nói, “Nếu Giáo hội đúng, hăy ở lại với Giáo hội.”

       Ông ấy nói, “Ồ, Giáo hội th́ đúng rồi.”

       Tôi nói, “Thế th́, ông nói rằng Giáo hội.. mà Kinh thánh ở đây là lịch sử của Hội thánh đầu tiên. Ồ, nếu nó là Hội thánh vô ngộ lúc ấy, tại sao các ông đă thay đổi quá nhiều. Các ông thấy... ? ...”

E-11   Vậy th́ quăng đi sự tranh luận của ông ấy ở ngoài đó. Anh em hiểu không? Tôi nói, “Ông nói Đấng Christ đă tổ chức Giáo hội Công giáo. Nếu Ngài đă tổ chức Giáo hội Công giáo, và nếu Sứ đồ Phi-e-rơ và hết thảy họ là những người Công giáo đầu tiên; Ồ, thế th́ tôi cũng là ‘người Công giáo’ rồi. Tôi nói chính xác những ǵ họ nói. “Ồ, Anh đi quá xa ở đây, hiểu không?” Tôi nói, “Ông không có bất cứ điều ǵ họ đă nói.” Hiểu không?” Thế nào, Phi-e-rơ, Sứ đồ đầu tiên đă nói, “Không có Đấng Trung Bảo nào khác giữa Đức Chúa Trời và loài người ngoài Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng Trung Bảo duy nhất,” mà bây giờ anh em có hàng vạn người.” Tôi nói, “Bây giờ... ‘Giáo hoàng đầu tiên’ đúng, hay ‘Giáo hoàng hiện nầy’ đúng? Người nào đúng?” Anh em hiểu không?

       Ông ấy nói, “Ồ, anh thấy đó, Giáo hội Công giáo có quyền lực.”

       Tôi nói, “Thế th́ Giáo hội Công giáo đầu tiên đă nói, đă viết điều đó khi nào, nếu một Thiên sứ từ trời đến giảng truyền Tin lành nào khác, hăy để người đó bị nguyền rủa, hay là ông ấy là một Giáo hoàng, hay một Thầy Tế lễ, hoặc bất kể là ǵ, và hễ ai thêm hay bớt điều ǵ trong Sách nầy, điều tương tự sẽ xảy ra...” Tôi nói, “Ông đă lẫn lộn chỗ nào đó rồi, thưa ông. Hoặc Giáo hội đầu tiên của ông th́ đúng, Giáo hội nầy sai. Nếu Giáo hội đầu tiên của ông đúng, Giáo hội nầy sai.” Và tôi nói, “Tôi sẽ ở lại với những người Công giáo đầu tiên. Đường lối đầu tiên của người Công giáo.” Cho nên anh em thấy đấy, anh em đă bắt đầu đúng.

E-12   Chúng ta chỉ... Tổ chức sự thảo luận nầy anh em phải trở về với điều ǵ đó về căn bản anh em đă đặt tay ở trên, bởi v́ anh em phải đúng như niềm tin của ḿnh, như anh em tin, và mọi người khác. Nhưng chúng ta phải trở về. Phải có sự bắt đầu ở đâu đó, nơi nào đó để nói, “Nó đây nầy,” bởi v́ nói cách khác, anh em không thể tranh luận. Nếu cả hai chúng ta... Tôi nói, “Ồ, Đền tạm Branham th́ đúng.” Và anh em nói... Ông ấy nói... Anh em nói, “Giáo hội Anh quốc ở nước Anh th́ đúng ở nước Anh và - và...”

       Nói điều ǵ? [Anh em trong hội chúng nói với Anh Branham. - Biên tập] Đúng thế. Hăy để mặc ông ấy là người A-mê-ni-an, vân vân, anh em biết đây, và anh em nhận sự Giáo hội Cải Cách Ḥa-lan (Dutch Reform). Thế th́ bây giờ, chúng ta đang đi đến đâu? Nào, phải bắt đầu ở nơi nào đó. Ồ, anh em có thể đi trở lại và trích ra những Sách Giáo lư Đại cương (catechisms) của ḿnh và những cái khác, vân vân. Chúng ta chỉ đi trở về với Hội thánh, với những nhà sáng lập của chúng ta, nơi chúng ta được t́m thấy, nhưng chúng ta đặt cơ sở điều nầy ở đâu. Đấy, phải có nơi nào đó đúng phải không?

       Thật giống như một nguyên tắc mà anh em đang nói trong Quốc hội. Anh em phải có điều ǵ đúng. Phải đặt điều đó ra ở đấy và tỏ cho nhiều người thấy. Anh em bắt đầu có nơi nào đó để bắt đầu. Ồ, đó là cách chúng ta phải làm việc với Kinh thánh.

E-13   Cho nên chúng ta trở về với vấn đề Công vụ 2 với ông ấy. tôi nói, “Bây giờ, ông nói rằng -- Công vụ chương 2 là chỗ ông căn cứ vào.” Vậy nên, anh em biết đấy, tôi phải đưa ra điều ǵ đó để ông ta nói một hơi câu mà ông ấy thuộc ḷng để tôi có thể bắt đầu nói với ông ta.

       Tôi nói, “Bây giờ, chúng ta sẽ dựa trên... nếu ông muốn. Cảm ơn, anh em.” “Nếu ông thật sự sống với Lời Kinh thánh...” Tôi nói, “Nầy, người anh em, tôi - tôi khâm phục chỗ đứng của anh.” Và tôi nói, “Anh là... Anh nói ở đây họ đầy dẫy Đức Thánh Linh và bắt đầu nói tiếng lạ khi Thánh Linh cho họ nói. Có những người ở Giê-ru-sa-lem, Giu-đê, từ các dân thiên hạ đến, ở tại thành Giê-ru-sa-lem. Lúc tiếng ấy vang ra, dân chúng chạy đến, ai nấy đều sững sờ v́ mỗi người đều nghe các môn đồ nói tiếng xứ ḿnh.”

       Tôi đă phải bắt đầu với người đó ở đây một chút. Tôi nói, “Nầy, người anh em, tôi muốn hỏi anh điều nầy. Bây giờ, nên nhớ, Kinh thánh nói rằng những người không tin nầy... Kinh thánh không nói rằng bấy giờ những người nầy (Hiểu không?), từ trên tháp canh từ trên pḥng cao nầy xuống; Ở đây nói rằng họ đầy dẫy Đức Thánh Linh, và những người nầy đi ra ngoài đó, họ nghe những người kia nói thứ tiếng nơi xứ ra. Hiểu không? Họ nghe những người đó, mỗi người. Những tội nhân nầy đang nghe các môn đồ nói thứ tiếng nơi họ [là những người không tin] (unbeleivers) sanh ra.” Hiểu không? Tôi nói, “Thế th́ nếu sự thông giải của anh em Ngũ Tuần đúng, cách các anh đă có...” Bấy giờ, tôi nói, “Thế th́ có điều ǵ đó cũng sai ở Công vụ chương 2 hoặc là sự thông giải của anh em sai.”

E-14   Tôi nói, “Bây giờ, tôi muốn hỏi anh, anh đă nhận lănh Đức Thánh Linh tại đâu?” Người đó nói với tôi giờ phút, lúc nào, một con người tốt. Anh ta hơi ngạo mạn một chút, anh em biết đấy, hầu như chuẩn bị kỹ lưỡng một chút v́ lo ngại [vất vả] (under a sweat). Không có lư do ǵ với điều đó. Anh em hiểu không?

       Nếu tôi có một con thỏ nhốt trong một cánh đồng và không có cách nào trên đời để đuổi nó ra, tôi sẽ đứng ở cánh cổng, nó phải trở lại, bởi v́ nó không có cách nào để thoát ra. V́ thế anh em không phải vất vả v́ nó. Anh em hiểu không? Anh em biết chính xác... Anh em biết không có cái lỗ nào ở đâu dành cho nó để thoát ra. Vậy anh em hăy sống đúng với Lời Kinh thánh mà anh em muốn. Nó sẽ bắt đầu trở lại với điều đó. Và nó sẽ không đi đâu cả. Anh em không phải đuổi nó khắp đồng ruộng. Chỉ đứng ở đó và để cho nó trở lại với anh em.

E-15   Thế nên lúc đó tôi nói, “Thưa ông, ông hành động như thế nào khi ông đă nhận lănh Đức Thánh Linh?”

       “Ngợi khen Chúa, tôi đă nói các thứ tiếng như Đức Thánh Linh đă ban cho họ nói.”

       “Tốt lắm, tất cả những người có ở đó là bao nhiêu?”

       “Khoảng 150 người.”

       “Anh ở trong một Nhà thờ chứ?”

       “Vâng, thưa ông.”

       “Và hết thảy những người đó là những người nói tiếng Anh phải không?”

       “Đúng thế.”

       Tôi nói, “Rồi anh nói như thế nào?”

       “Tôi nói tiếng lạ.”

       “Lúc đang nói, anh làm chứng về Đức Thánh Linh.”

       “Vâng, đúng thế.”

       “Anh đă nhận lănh Đức Thánh Linh đó chứ?”

       “Đúng thế.”

       “Hội chúng hiểu anh nói chứ?”

       “Ồ, không.”

       Tôi nói, “Thế th́ điều đó không phù hợp với Công vụ chương 2:4, thế th́, bởi v́ mỗi người đều nghe các môn đồ nói tiếng xứ ḿnh. Không có cắt xén lời chút nào hết. Mọi người đều nghe thứ tiếng của nơi ḿnh sanh ra.” Tôi nói, “Thế th́ chắc chắn anh không hề hiểu được điều đó cho phù hợp với Công vụ 2:4.” Điều ấy khiến Lời Kinh thánh ở đó làm anh ta choáng váng, ban giám khảo cho tôi đúng ở đó (Anh em hiểu không?).

E-16   Tôi nói, “Bây giờ, vào ngày Lễ Ngũ tuần mọi người đều nghe tiếng nói của xứ ḿnh. Không có cắt xén chút nào hết.”

       Anh ta, “Ồ, tôi thấy anh bị nhầm lẫn ở đâu, Anh Branham à.” Anh ta nói, “Anh biết đấy, khi Đức Thánh Linh đến lần đầu tiên, có... Chúng ta nói tiếng của các Thiên sứ. Anh em hiểu không? Không có sự thông giải với điều đó. Nhưng sau đó khi anh có được sự thông giải, thế th́ có một thứ tiếng mà có thể thông giải trong một số người của họ, như Phao-lô đă nói.”

       Tôi nói, “Vâng, thưa ông, tôi hiểu điều đó.” Tôi nói, “Thế th́ anh muốn nói sau đó, thưa ông, khi chúng ta nhận lănh Đức Thánh Linh, đó là thứ tiếng mà không người nào hiểu (Phải không?), khi chúng ta nói tiếng lạ đang nhận lănh Đức Thánh Linh?”

       Anh ấy nói, “Chính là điều đó.”

       “Và rồi sau đó chúng ta nhận phép báp-têm và vào trong Thân thể, thế th́ chúng ta nhận lănh một thứ tiếng -- mà chúng có thể được thông giải. Đúng không? Điều đó phải không?”

       “Đúng thế.”

       Tôi nói, “Thế th́ anh đă đặt xe ḅ trước con ngựa.” Đúng không? Tôi nói, “Thế th́ anh phải đến tại đây...” Tôi nói, “Thế th́ vào ngày Lễ Ngũ tuần, khi họ nhận lănh Đức Thánh Linh, họ đă nhận lănh điều khác với hết thảy các ông. Các ông hết thảy nhận lănh điều đó, mà không ai hiểu về nó. Khi họ nhận lănh điều đó, mọi người đều hiểu nó.” Tôi nói, “Hoặc những người nầy đă có sự ban cho ở ngoài đó để thông giải...” Anh em hiểu không?

E-17   Tôi nói, “Vậy th́ nếu anh chỉ ra cho họ ân tứ thông giải, lúc đó họ cũng đă có Đức Thánh Linh, bởi v́ họ có sự thông giải, giống như anh có ân tứ nói tiếng lạ, và họ người ta đang nhạo báng và lấy họ làm tṛ cười.” Hiểu không? Đấy, không có nền tảng nào cho điều đó. V́ vậy tôi nói, “Điều ǵ sẽ xảy ra nếu tôi nói với anh Đức Chúa Trời đă làm điều ǵ đó với những người nầy mà họ -- những người nầy... Mọi người nghe họ nói bằng tiếng xứ họ sanh ra lúc bấy giờ?”

       Ông ta nói, “Nhưng họ đang nói tiếng lạ.”

       Tôi nói, “Chờ một chút, người anh em.” Người không tin ở ngoài đó nói, “Hết thảy người nói đó, há chẳng phải là người Ga-li-lê sao? Vậy th́, sao chúng ta nghe ai nấy đều nói tiếng riêng của xứ chúng ta sanh đẻ? Những người đang nói nầy là người Ga-li-lê, đang nói tiếng Ga-li-lê, nhưng sao chúng ta nghe ai nấy đều nói tiếng riêng của xứ chúng ta sanh đẻ?” Hiểu không? Ông ấy không thể giữ vững quan điểm chỗ nào lúc đó. Anh em hiểu không? Xem đấy. Tôi nói, “Bây giờ...” Ông ấy nói... Lúc ấy, tôi nói... “Điều đó có thể đă xảy ra cách ấy. Tôi đă thấy điều đó xảy ra.”

E-18   Một cô bé người Tây-ban-nha mà có lần tôi đă nói với anh em về điều đó. Tôi nghĩ họ đă nghe điều đó trên băng ghi âm ở trong đó. V́ thế tôi nói, “Bây giờ, chúng ta...” Tôi đang nói thật giống y như tôi lúc nầy, cô bé đang nghe tôi, và ngay lúc đó... Cô bé nói với người thông giải, “Tôi nghĩ ông ấy không thể nói tiếng Tây-ban-nha.” Ồ, chúng tôi cho nghe băng ghi âm và đó là tiếng Anh, nhưng khi sự hà hơi (mặc khải) diễn ra, cô bé nói bằng tiếng Tây-ban-nha, và lúc ấy cô bé không thể nghe người nào, hoặc không hiểu một lời tiếng Anh nào. Hiểu không?

       Thế nên nó dành cho cô bé, bảo cho cô biết hết về bệnh cô bé, bệnh động kinh. Cô bé đang ngồi bên cạnh ḷ sưởi, đang ăn bắp ngô vàng, ăn quá nhiều bị đau dữ dội, rồi lên giường nằm, và điều đó khiến cô bé rơi vào cơn động kinh. Cô bé đă bị chứng động kinh từ đó. Anh em hiểu không? Cho tới khi đó, cô bé đă được chữa lành.

       V́ thế ông ấy nói, “Ồ, chờ một chút nào. Họ là... Tôi thấy anh...”

E-19   Tôi nói, “Tôi chỉ tự hỏi, anh em à, tại, tại sao anh đưa ra câu hỏi nầy... Anh đang nói về Công vụ 2 và 4, và rồi anh đi đến Công vụ chương 10:49... Anh bỏ lại Công vụ chương 8, khi những người Sa-ma-ri nhận lănh Đức Thánh Linh là thế nào? Không có câu Kinh thánh nào nói họ nói tiếng lạ.” Anh em hiểu không? Thế đấy, tôi nói, “Nếu anh để ư tại Giê-ru-sa-lem, ở đó họ nhóm họp với nhau... Tôi đang nói về phía anh lúc nầy. Anh hiểu không?” Tôi nói, “Những dân mọi nước tụ họp lại với nhau. Cứ tiếp tục và kể ra, Mê-đê và Ba-tư, và những người cải đạo (proselytes), và những khách lạ, cùng người xứ Ma-xê-đoan. Ồ, anh biết đấy, và hết thảy giống như thế đă có ở đó. Bây giờ, hết thảy họ là... Hết thảy họ ở đó, và họ đă nghe lúc ấy, mọi người đều nói tiếng riêng của xứ họ.”

       Tôi nói, “Bây giờ, ở nhà của Cọt-nây...” Bây giờ, tôi nói, “Khi họ nói các thứ tiếng ở đó, họ nghe tiếng của xứ ḿnh giống như họ đă trở về ở đó.” Tôi nói, “Bởi v́ Phi-e-rơ đă nói, ‘Người ta có thể từ chối về phép báp-têm bằng nước (water baptism) cho những kẻ đă nhận lấy Đức Thánh Linh cũng như chúng ta chăng?’” Tôi nói, “Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ thay đổi chương tŕnh của Ngài. Nếu - nếu anh sống đúng với Công vụ chương 2 ở đây, ngay chỗ Đức Thánh Linh đă giáng xuống lần đầu tiên, điều đó sẽ dẫn đến với phần c̣n lại của nó.”

E-20   Tôi nói, “Bây giờ, nếu điều đó rất cần yếu, tại sao những người Sa-ma-ri không nói tiếng lạ khi họ nhận lănh Đức Thánh Linh? Bởi v́ hết thảy họ đều nói tiếng Do-thái. Hiểu không? Đấy, hết thảy họ đều nói tiếng Do-thái. Không cần cho họ có thứ tiếng khác, bởi v́ họ thật sự đang làm chứng về Đức Thánh Linh đă đến. Hết thảy họ đang nói tiếng xứ sở của họ và -- và mọi người...” Tôi nói, “Không có lư do ǵ cho điều đó. Ở đó có 3 giống dân, Giu-đa, Sa-ma-ri, và các Dân Ngoại bang.” Và tôi nói, “Bây giờ, các Dân Ngoại bang, nếu anh em c̣n nhớ, Cọt-nây là một Thầy đội coi trên 100 người, một đội quân của nước Ư. Có những người cắt b́ và người Rô-ma và Ư cùng hết thảy tụ họp nhau ở đó, tuy nhiên điều đó đă xảy ra, ông đă nói, bởi v́ thật giống như nó đă xảy ra lúc ban đầu, bây giờ... ‘Người ta có thể từ chối phép báp-têm bằng nước cho những kẻ đă nhận lấy Đức Thánh Linh cũng như chúng ta chăng?’ Thế nên anh em thấy, nó phải là cùng một cách như đă xảy ra lúc ban đầu, và mọi người phải nghe tiếng của xứ ḿnh.”

E-21   Tôi nói, “Tôi sẽ thừa nhận điều đó đă có một lần trong Kinh thánh, mọi người đă nói tiếng lạ.” Nhưng ông ta nghĩ ngược lại, anh em biết đấy. Ông ấy nói, “Ha-lê-lu-gia! Bây giờ, ông đă hiểu rồi đấy.” Tôi nói, “Vâng, thưa ông, đó là ở tháp Ba-bên.Không ai hiểu những ǵ người khác nói.” Tôi - tôi nói, “Vào ngày Lễ Ngũ tuần họ hiểu hết thảy những ǵ ǵ mỗi người nói. Đó là sự tuôn đổ của Đức Thánh Linh. Anh hiểu không? Ở tháp Ba-bên, hết thảy họ đều nói tiếng lạ như Ngũ Tuần bây giờ. Không ai biết những ǵ người khác đang nói, người nói lúng búng điều nầy, người nói lúng búng điều kia, và không biết ǵ hết, nhưng đó là tháp Ba-bên.” Anh em hiểu không? Tuy nhiên tôi nói, “Ở Lễ Ngũ tuần mọi người nghe tiếng của xứ họ được sanh ra.”

       Người đó nói, “Ồ, tôi - tôi... Anh là... Tôi vẫn tin. Sự vinh hiển cho Đức Chúa Trời, tôi đă nhận lănh điều đó. Ha-lê-lu-gia! Nó làm cho Hội thánh mạnh mẽ hơn.” Và tôi nói, “Bây giờ, hăy đợi đă, chúng ta không nói về điều đó. Chúng ta đang nói về giáo lư Kinh thánh. Hiểu không? Chúng ta sống đúng với Lời Kinh thánh ở đây. Hiểu chứ?”

E-22   Sau đó khi chúng tôi tiếp tục, ông ấy nói, “Ồ, tôi tin hết thảy họ đều ở dưới ảnh hưởng của sự hà hơi mặc khải, nói các thứ tiếng. Tôi không tin họ nghe được sự thông dịch. Tôi tin họ được soi dẫn (mặc khải) nói các thứ tiếng.”

       Tôi nói, “Tôi sẽ đồng ư với anh, và chúng ta sẽ làm xong buổi thảo luận về điều đó, là họ được hà hơi (inspired), nói các thứ tiếng.” Tôi nói, “Bây giờ, xem đấy, thật giống như hết thảy chúng ta nhóm nhau lại ở Jeffersonville đây.” Chúng ta hết thảy tụ họp ở Yakima đây. “Bữa tiệc Ngũ Tuần đang tiếp diễn. Nào, chúng ta sẽ nói rằng anh là người Thụy-sĩ, anh là người Đức, và anh là người Pháp. Hiểu không? Hết thảy chúng ta ở đây, và mỗi người các anh là một nhóm người.”

E-23   Bây giờ, chính tôi nói, và Anh Borders, Anh Gene đang ngồi đó, và tất cả chúng tôi là người Mỹ. Anh em hiểu không? Anh có một nhóm người, và anh có một nhóm, anh có một nhóm, bởi v́ đó là cách đă xảy ra với họ. Họ là người Mê-đi, người Ba-tư, và người ǵ khác nữa nhóm nhau lại ở đó.

       Tôi nói, “Bây giờ, chúng ta là -- Tất cả chúng ta ở đây, và đột nhiên có một tiếng từ trời đến giống như một ngọn gió thổi ào ào. Nó đầy khắp nhà ở đây, không ở ngoài đó. Ở đây, tất cả chúng ta đều đầy dẫy Đức Thánh Linh, và chúng ta đi ra bên ngoài, và điều trước tiên anh em biết ở đây, tôi là người Anh, và tôi bắt đầu nói bằng tiếng Anh, đó là cách trước tiên tôi đă có, c̣n anh em hiểu nó bằng tiếng Thụy-sĩ.”

       “Ồ, không. Không, không.” Ông ấy nói, “Không, anh đang nói, xin lỗi, ở châu Âu.”

       Tôi nói, “Thế th́ nếu đă thế, vậy th́ những ǵ tôi đang nói với anh em về sự sống lại của Đức Chúa Jêsus Christ, về sự đến của Đức Thánh Linh là ǵ.” Tôi nói, “Tôi - tôi đang nói với anh bằng tiếng Thụy-sĩ, trong khi Gene đang nói với anh bằng tiếng Đức, và Roy nói với anh bằng tiếng Pháp.” Hiểu không? Ông ấy nói... Tôi nói, “Thế th́ một...”

       Ông ấy nói, “Bây giờ, -- bây giờ, anh khá gần gũi với điều đó.”

       Tôi nói, “Khá gần gũi với nó ư? Đó là những ǵ Kinh thánh đă nói. Chúng ta đang nghe mỗi người nói bằng thứ ngôn ngữ nơi chúng ta sanh ra.” Anh em hiểu không?

       Ông ấy nói, “Ồ.” Và những Điều phối viên [những vị Chủ tịch] (moderators)... Tôi đă hiểu điều đó. Tới mức mà tôi viết lên bảng mỗi thứ tiếng, anh em biết đấy. Thế nên tôi nói, “Chúng ta đă làm xong điều nầy.” Và người đó nói... Tôi nói, “Lúc đó hết thảy họ đều nói, hiểu nhau. Điều tôi đă làm là nắm bắt được chỗ ban đầu. Họ phải hiểu thứ tiếng của ḿnh. Anh em hiểu không? Ba-bên là lần duy nhất họ không hiểu. Ngũ Tuần hiểu mọi người.”

E-24   Điều đó... Phúc âm phải đi khắp thế gian, bắt đầu ở Giê-ru-sa-lem, và nó đă đánh vào cả thế gian lúc ấy, thế gian được biết ngay ở đó. Anh em hiểu không? Nó phải đến như thế, bởi v́, tất cả các dân dưới trời đă nhóm nhau lại tại đó, những dân nổi tiếng; Đó là Ngũ Tuần. Nó đă đánh vào cả thế gian. Tuy nhiên hăy khắp thế gian, bắt đầu ở Giê-ru-sa-lem. Anh em hiểu không? Vậy nên nó phải được làm chứng bằng ngôn ngữ sự sống lại của Đấng Christ. Thế nên sẽ đi khắp thế gian ngay tại đó. Những người chở hàng ở đây, những người nầy ở đây, những người thờ phượng sẽ trở về quê hương họ.

       Giống như một vài ngày sau khi người Ê-ti-ô-pi đó đi xuống, anh em biết đấy, Phi -líp đă đi xuống Sa-ma-ri, và -- hoạn quan người Ê-ti-ô-pi đó đang trên đường trở về châu Phi. Đức Thánh Linh đă gọi Phi-líp trong buổi nhóm lớn đó, khiến cho ông đến trong sa mạc. Người hoạn quan đó đang đọc Sách Ê-sai. Ông nói, “Ông hiểu lời ḿnh đọc đó chăng?”

       Hoạn quan trả lời rằng, “Nếu chẳng ai dạy cho tôi, thể nào tôi hiểu được?” Vừa đọc ông vừa hỏi, “Đó là ai? Đấng Tiên tri đă nói điều đó về ai? Chính Ngài hay...” Ông đă lên đó vào Lễ Ngũ tuần để thờ phượng. V́ thế ông đă chịu phép báp-têm ngay tại đó, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus, và ông tiếp tục lên đường vế Ê-ti-ô-pi cách vui mừng, mang Sứ điệp đến Ê-ti-ô-pi. Đó là nơi nó được cho là đă đi tới. Bây giờ, tại đây xuất hiện... Nó đây nầy. Anh em hiểu không?

E-25   Tôi nói, “Bây giờ...” Thế tôi đă nói, “Ông hiểu đấy, thưa ông, ngay cả những nhà giám khảo đă viết ở đó rằng họ đă nói các thứ tiếng mà mọi người đều hiểu. Không có một lời nào bị cắt xén. Anh em hiểu không? V́ thế lối giải thích của ông về Ngũ Tuần đă bị kết tội rồi, bởi v́ ông sẽ phải đặt lối giải thích của ḿnh về Ngũ Tuần ở tháp Ba-bên, bởi v́ ông không thể đặt điều đó vào trong Công vụ chương 2 và 4. Anh em hiểu không? Bởi v́ họ đă nghe mỗi người nói các thứ tiếng của xứ họ sanh ra, c̣n ở tháp Ba-bên không ai hiểu ǵ cả. Cho nên anh em thấy, lối giải thích Ngũ Tuần của ông là trở lại với Sáng Thế kư ở tháp Ba-bên. Ông hiểu không? Vậy ông không ở đây vào ngày Lễ Ngũ tuần.” Tôi nói, “Nhưng chúng ta hăy chỉ mang điều đó đi xa hơn một chút. Bởi v́ nó ban cho chúng ta ở đó rồi.” Thế nên ông đi vào mọi chỗ trong Kinh thánh, nó phải bắt đầu trở lại giống như đă xảy ra lúc ban đầu. Đức Chúa Trời là Vô Hạn (infinite) và không thể thay đổi.

E-26   Người đó nói, “Ồ, họ...” Rồi ông bắt đầu tiếp tục với những người c̣n lại về điều đó. Ông nói, “Bây giờ, ông sẽ thừa nhận, Anh Branham à, mặc dù những người đang đi ra khỏi đây không giống như những người Giám lư hay Báp-tít.” Xem đấy, điều đó... Quăng đi điều đó với những tín đồ Báp-tít của tôi. Anh em hiểu không? “Họ không thể... Họ đă nhận lănh và đang nói dưới sự mặc khải.”

       Tôi nói, “Vâng, thưa ông. Tôi sẽ đồng ư với điều đó.” V́ thế họ đánh dấu câu đó. “Tôi sẽ đồng ư rằng họ sẽ nói dưới sự hà hơi mặc khải, những ǵ họ đang nói. Mỗi lần tôi giảng, tôi giảng cùng một cách ấy, phải không? Dưới ảnh hưởng của tiếng Anh, anh em biết, với sự hà hơi.” Điều đó giải quyết... ? ... Điều đó đặt tôi vào... Tôi nói, “Mỗi lần tôi giảng hay nói tiên tri, điều đó không phải là nói tiếng lạ. Phao-lô nói nếu điều đó không có một người thông giải th́ nó chỉ vô ích, giống như một người dă man. Nó phải xảy ra để soi sáng và vân vân.” Điều đó đă đánh gục ông ta. Anh em hiểu không?

E-27   Tôi nói... Ồ, ông ấy nói... Và tôi nói, “Ồ, tôi đồng ư rằng nó là ở dưới sự hà hơi hết thảy.” Tôi nói, “Bây - bây giờ, giống như điều nầy, một số người của họ, chúng ta là...” Tôi nói, “Những người đó lúc ấy đang nói ở Ga-li-lê với những người Ga-li-lê, họ ở dưới sự soi dẫn, phải không? Anh em hiểu không? Giống như nếu chúng ta hết thảy nói tiếng Anh...”

       Ông ấy nói, “Không có người Ga-li-lê nào...”

       Tôi nói, “Đó là ở Ga-li-lê, và tất cả họ ở Ga-li-lê. Đó là ngôn ngữ của dân tộc. Lúc đó người nầy đi ra, và ông ấy nói với những người Ga-li-lê bằng tiếng địa phương của họ, và ông là người Ga-li-lê, giống như tôi là người Anh, nói tiếng Anh, dùng tiếng Anh. Anh em hiểu không? Và ông đă không có điều đó.”

       Ồ, ông ấy nói, “Điều đó có thể giáng trên người nầy rồi đến người khác. Họ chỉ chia điều đó ra. Có lẽ người nầy ở đây sẽ đến nói với họ một lúc.”

       Tôi nói, “Thế th́ sau đó những người Ga-li-lê đáng thương lúc ấy đă không nghe ǵ. Ông ấy đă không có sự hà hơi lúc đó khi ông đang nói với họ về sự sống lại. Sự việc giống như vậy.” Xem đấy, thật sự không có chỗ để đứng lúc bấy giờ, anh em biết đấy.

       Chúng tôi cứ tiếp tục như thế cho đến khi chúng tôi thật sự lùng sục những Lời Kinh thánh thật gần đúng, ngay trên vấn đề đó giống như thế. Nó sẽ phải trở về với nguyên thủy, ban đầu. Anh em hiểu không?

       Cho nên anh em thấy, nó... Ở đó... không nói tiếng lạ; Chính là đang nói dưới sự hà hơi. Anh em hiểu không? Và giống như nếu tôi nhận lănh Đức Thánh Linh ở đây sáng nay ở giữa tất cả anh em, tôi sẽ ở dưới sự soi dẫn, nói với anh em về sự sống lại của Đức Thánh Linh đến với tôi, ở dưới sự hà hơi mặc khải.

E-28   Bây giờ, đấy, các thứ tiếng không phải là Đức Thánh Linh. Anh em hiểu không? Lúc ấy người đó nói, “Thế th́ anh không tin vào việc nói tiếng lạ sao?”

       Tôi nói, “Dĩ nhiên tôi tin. Tôi tin vào việc nói tiếng lạ. Nó nhỏ nhất trong các ân tứ -- các ân tứ theo như cách được ghi lại trong Kinh thánh, bởi v́ nó là ân tứ sau cùng.” Anh em hiểu không? Tôi nói, “Và một người sẽ nói tiếng lạ, nhưng trước tiên phải có Đức Thánh Linh trước khi người ấy nói tiếng lạ. Nếu không, anh ta là kẻ giả mạo.” Tôi nói, “Thế th́ người đó có thể nói các thứ tiếng, như anh nói, cả loài người và các Thiên sứ, nhưng vẫn không có Đức Thánh Linh.” Tôi nói, “Bởi v́ Phao-lô nói, ‘Dầu tôi nói được (mặc dầu tôi có thể nói được) các thứ tiếng loài người và các Thiên sứ, nhưng không có t́nh yêu thương, th́ tôi chẳng ra ǵ. (Dầu tôi được ơn biết đủ mọi sự hay biết và thông giải Kinh thánh hoàn toàn chính xác, mà không có phép báp-têm nầy, th́ tôi chẳng ra ǵ;) Dầu tôi phân phát gia tài để nuôi kẻ nghèo khó, lại bỏ thân ḿnh để chịu đốt, dầu tôi có cả đức tin đến nỗi dời núi được, nhưng không có t́nh yêu thương, th́ chẳng ích chi cho tôi.’ Thậm chí tôi chưa bắt đầu. Anh em hiểu không? Bây giờ, tôi có đức tin nầy.”

       Tôi nói, “Nào, điều đó đáp lại giống như Tiến sĩ Eggery lúc ấy, anh em biết đấy, Trưởng Tu viện (dean) theo thuyết Lu-the. Tôi đă nói với ông ấy...” Anh em biết chúng tôi đă có sự tranh luận đó, anh em biết đấy, gần như về... Ông đă nói với tôi về mụ phù thủy đă cầu xin cho người bệnh, họ được chữa lành, và nói Đức Chúa Trời không thể chữa lành. Anh em đă nghe chuyện đó. Anh em muốn nói rằng... Anh em hiểu không? Tôi nói, “Dĩ nhiên.”

E-29   Chúng ta có những người đến gần và nói, “Thưa Anh, tôi có sự chữa lành trong tay. Chao ôi. Cảm thấy điều đó không? Họ không có, nhưng nhiều người có sự chữa lành giống như vậy, bởi v́ nó dựa trên căn bản đức tin, và người nầy nghĩ anh ta đang đến gần với Đức Chúa Trời bằng cách ấy. Tôi tin những người nầy có Đức Thánh Linh, khi họ đi ra ngay ngoài đó nói các thứ tiếng. Phải không? Tôi tin đó là Đức Thánh Linh. Nhưng điều đó không chứng thực họ có nó. Đời sống họ phải chứng minh điều đó.”

       Một số người đi ra đó và... Anh em đă nghe khải tượng của tôi. Tôi đoán anh em đă nghe trên băng ghi âm của tôi về cách đó khi tôi đi đến Mishawaka lúc ấy, và những người kia, đến đó, anh em, chàng trai da màu nói, “Ông ấy đây nầy. Ông ấy đây.” Ồ, anh em c̣n nhớ, họ có một người nói tiếng lạ ở đó và có người khác thông giải. Tôi chưa hề nghe điều đó trước đây trong đời. Anh em hiểu không? Và lúc bấy giờ, nếu tôi nói với anh em, anh em sẽ ngăn cản tôi. Anh em hiểu không?

E-30   Thế nên sau đó... Nhưng anh chàng nầy đă thua trong cuộc tranh luận, anh em biết đấy. Dĩ nhiên có nhiều người nữa, nhưng anh em hiểu tôi đang nói điều ǵ ở đó. Hăy trở về ngay với sự ban đầu, trở lại ngay với lúc ban đầu.

       [Anh em trong hội chúng nói, “Có nhiều người đang nói tiếng lạ và cảm thầy rằng họ chịu phép báp-têm ấy, nhưng thật sự họ -- họ chưa có.” - Bt]

       Chưa có điều đó. [“Họ đă thú nhận...” - Bt] Đúng thế. [“Về...” - Bt] Họ chưa có điều đó. Hiểu không? Khi Đức Thánh Linh thật đến, đó là Sự Sống của Đấng Christ, sống trong con người hay chết. Anh em hiểu không? Và họ không bao giờ nói một lời về Chúa Jêsus đang nói tiếng lạ khi Ngài nhận lănh Đức Thánh Linh.

       Bây giờ, c̣n Giăng Báp-tít th́ thế nào? Ông đă nhận lănh Đức Thánh Linh 6 tháng trước khi ông sanh ra trong tử cung người mẹ. Ông đă nói tiếng lạ như thế nào?

       [Có người hỏi, “C̣n về người câm điếc th́ sao?”]

       Đúng thế. Làm sao họ nói tiếng lạ được nếu họ không thể nói hay nghe? C̣n về Ê-li-sa-bét và Ma-ri khi họ... Ê-li-sa-bét, mẹ của Giăng, đă đầy dẫy Đức Thánh Linh và nói tiên tri, không nói tiếng lạ. Anh em hiểu không?

E-31   Thế th́ họ không có chân... Mặc dầu tôi đă nói với một số người lănh đạo chủ chốt của họ, và ủy ban chính trong giới trí thức sẽ - sẽ thừa nhận điều đó (Anh em hiểu không?), nhưng họ... Nhưng họ nói đó là tất cả... Bây giờ, đó là giáo lư của Hội thánh. Anh em hiểu không? Đó là những ǵ... Anh em sẽ làm ǵ với điều đó? Ồ, anh em đấy. Thấy không? Bây giờ, điều ǵ... Nếu họ cố gắng thay đổi điều đó lúc nầy, họ bị đuổi ra khỏi tổ chức. Anh em hiểu không? Thế đấy, điều đó hoàn toàn chính xác...

       Tôi có thể ở lại tự do. Tôi không phải có tổ chức nào. Anh em hiểu không? Tôi là một công dân được sanh ra tự do, và có quyền nói, và -- bất cứ điều ǵ tôi muốn nói, th́ nói tự do. Tôi là người Truyền đạo [Mục sư] đă được phong chức (ordained minister), cho nên họ không thể ngăn cản tôi làm lễ kết hôn, an táng, hay làm phép báp-têm, hoặc rao giảng Tin lành. Anh em hiểu không? Miễn là chúng ta có dân chủ, không phải thuộc về tổ chức nào. Anh em hiểu không? Thế nên bây giờ chúng - chúng ta nói điều nầy như một... trong điều đó... Anh em hiểu lúc nầy không? Anh em tin chắc triệt để chứ? [Anh em nói, “Ồ, chúng tôi tin chắc cách đây đă lâu.” - Bt] Đúng thế. Đó là một... Tôi... ? ... Tôi nghĩ có một số điều mà có - có thể trông rất, rất tốt, nhưng nó chỉ... ? ... Với nhau...