Bài Giảng của Anh (Mục Sư)

William Marion Branham

 

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ Thứ 7 cho nghe Tiếng mình…”

(Khải Huyền 10:7)

 

 

 

 

 

 

Hãy Đi Nói

Ra Đi Mà Không Có Sứ Điệp

 

Tại Đền Tạm Branham, Jeffersonville, Indiana, USA

Sáng Chúa Nhật, ngày 17/04/1960

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


LỜI GIỚI THIỆU

 

Chức vụ thần kỳ của Anh (Mục sư) William Branham đã ứng nghiệm Lời dự ngôn của Chúa Thánh Linh trong sách Tiên tri Ma-la-chi 4:5-6, Lu-ca 17:30, và Khải huyền 10:07:

“Nầy, Ta sẽ sai đấng tiên tri Ê-li đến cùng các ngươi trước ngày lớn và đáng sợ của Đức Giê-hô-va chưa đến. Người sẽ làm cho lòng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ] trở lại cùng con cái, lòng con cái trở lại cùng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ], kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất nầy.” (Ma-la-chi 4:5-6)

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ [Sứ giả] Thứ Bảy [Thời kỳ Sau rốt] cho nghe Tiếng [Sứ điệp Thời đại] mình và thổi loa [Lời giảng Cảnh báo], thì sự Mầu nhiệm [Khải thị và Dự ngôn] Đức Chúa Trời sẽ nên trọn, như Ngài đã phán cùng các Tôi tớ Ngài, là các đấng Tiên tri.” (Khải huyền 10:7)

Chức vụ truyền giảng trên khắp thế giới này đã dẫn đến thời kỳ cao điểm nhất của các Lời dự ngôn trong Kinh thánh, và là một sự nối tiêp công việc của Đức Chúa Trời qua Chúa Thánh Linh trong Thời kỳ Sau rốt này. Chức vụ này cũng đã được nhắc tới trong Kinh Thánh, để chuẩn bị cho ngày Tái lâm của Đấng Chirst.

Nguyện xin những Lời được in ra trên những trang giấy nầy cũng sẽ được ghi tạc trên chính tấm lòng của các bạn, khi bạn đọc tập bài giảng nầy với một tâm tình cầu nguyện cùng Ngài.

Cho dù với mọi nỗ lực để thực hiện được một bản dịch chính xác, nhưng các tập tin ghi âm bài giảng bằng tiếng Anh của anh (Mục sư) Branham vẫn là bản gốc đáng tin cậy nhất.

Tất cả 1.200 bài giảng (Sứ điệp Thời đại) tiếng Anh của Anh (Mục sư) William Branham đã được ghi âm lại và đã được biên soạn thành sách đều có thể tự do hạ tải; Và hiện nay đã có gần 500 bài đã được dịch thành văn bản chữ Việt và có hơn 380 bài đã được ghi âm bằng tiếng Việt, đều có thể hạ tải miễn phi từ trên mạng

<http://Vn.Bibleway.org>

 <http://www.messagehub.info/vi>

Tập bài giảng này có thể được tự do sao chép và phân phát, miễn là nó phải được in ra toàn bộ không sửa đổi nội dung và phải được phân phát miễn phí.

 

 


Hãy Đi Nói

 

1      Làm chứng và người chị em ở đằng sau đó. Tôi nghĩ nó diễn tả bài hát đó.

Nầy tình yêu thương của Đức Chúa Trời, Không văn tả được không lưỡi nào phô.

Vượt mọi ngôi sao, cao ngất Thiên đàng, Sâu hơn hỏa ngục, thăm thẳm vô cùng!

       Qủa là một ngày tuyệt vời cho chúng ta. Chúng ta hãy cứ yên lặng, cúi đầu xuống giờ nầy, hát bài đó cho Chúa ngay trước khi cầu nguyện. Teddy, vui lòng đàn dạo. Chúng ta hãy cúi đầu hát bài đó, nhắm mắt lại, ngay trước lời cầu nguyện.

Nầy tình yêu thương của Đức Chúa Trời, Không văn tả được không lưỡi nào phô.

Vượt mọi ngôi sao, cao ngất Thiên đàng, Sâu hơn hỏa ngục, thăm thẳm vô cùng!

       ... [Băng trống - Biên tập] ...

2      Nếu -- tất cả nước trở thành mực, tất cả các từng trời được tạo thành giấy để ghi chép, mỗi chiếc cọng trên địa cầu biến thành một bút lông, mỗi người làm việc ghi chép, vẫn không thể bày tỏ tình yêu thương của Đức Chúa Trời cho dòng dõi sa ngã của A-đam. Lạy Cha, chúng con cảm ơn Ngài vì Dòng Huyết quý báu đó của Chúa Jêsus, vì buổi sáng đáng ghi nhớ đó của sự sống lại, vì tình yêu thương cứu chuộc của Ngài đã đổ ra trong những tấm lòng của chúng con hôm nay bởi Đức Thánh Linh. Mang chúng con vào trong sự thông công với Ngài, Đấng Thiêng Liêng, Đấng Sáng Tạo. Mang chúng con vào tình huynh đệ trên địa cầu, chưa bao giờ bị vượt qua được. Không nơi chốn nào, không lời thề nào có thể từng so sánh được với tình huynh đệ của những người nam, người nữ được tái sinh. Hội thánh sẽ mãi mãi là những vị Thánh và bài ca của Thiên sứ.

       Hôm nay, chúng con cầu xin Ngài sẽ ban phước tất cả những gì mà chúng con thực hiện trong việc cố gắng diễn đạt sự biết ơn của chúng con ở trong lòng của chúng con đối với Ngài, vì những gì mà Ngài đã làm cho chúng con. Biết rằng không chỉ những tấm lòng của các môn đồ được hạnh phúc vào sáng đó, Ma-ry và Ma-đơ-len, nhưng chúng con cũng là những môn đồ của Ngài hôm nay, những lòng của chúng con cảm thấy hạnh phúc trong thì giờ mà chúng con tìm thấy Ngài không chết, nhưng đang sống. Cầu xin Ngài cứ còn sống mãi trong lòng của chúng con, ở giữa vòng chúng con. Chúng con cầu xin trong Danh Chúa Cứu Thế Jêsus. A-men!

4      Chưa bao giờ có thể có bất kỳ người nào diễn đạt được sự sống lại. Bây giờ, vào buổi sáng phục sinh này, đó là một thì giờ rất tuyệt diệu cho những biến cố nhỏ xảy ra trong Hội thánh, những người mẹ dâng những con trẻ của họ. Đó là điều gì đó mới mẻ, điều gì đó được thêm vào trong ngôi nhà của họ. Ơn phước mới mẻ nào đó đã đến với họ. Đến lượt mình, họ muốn dâng lại cho Đức Chúa Trời.

       Rồi sau --Sứ điệp buổi sáng, chúng ta sẽ có giờ cầu nguyện cho những người đau, hầu cho anh em sẽ từ bệnh tật của anh em sống lại trong sức khỏe mới. Rồi ngay sau đó, với những anh em chưa được báp-têm, chúng tôi sẽ có sự sống lại của điều đó: Được chôn ở trong nước để được sống lại trong sự mới mẽ của đời sống. Cùng với nhau, đó là sự sống lại sáng nay, sự sống lại. Những lòng của chúng tôi hạnh phúc và nhẹ nhàng trong khi chúng tôi hát những bài hát và lắng nghe những lời làm chứng của những người khác, trong sáng phục sinh huyền diệu này. Chúng ta nhìn bên ngoài và thấy Đức Chúa Trời hạnh phúc về điều đó, các cây cối đang sống lại.

6      Cách đây một khoảng thời gian ở dưới Kentucky, Anh Wood và tôi đang đi săn sóc, chúng tôi đến chỗ của một người. Tất cả những gì tôi biết, người đó có lẽ đang có mặt ngay bây giờ. Anh ta được nghĩ là vô thần. Anh Wood hỏi anh ta, “Tôi có thể săn sóc chỗ của anh không?”

       Anh ta bảo, “Được, Wood, anh có thể săn sóc. Cứ trở lại.”

       Anh bảo, “Ồ, tôi có mang theo Mục sư của tôi.”

       Anh ta bảo, “Wood, anh không có ý bảo tôi rằng anh phải hạ mình quá thấp để phải mang theo một Thầy giảng với anh luôn.”

       Vậy là anh gọi tôi đến để giới thiệu. Anh chàng ấy bảo anh ta là một kiểu người cứng cỏi, anh ta đã được những người khác làm chứng cho nhưng anh ta đã không thể thấy bất kỳ một điều gì khiến cho anh ta tin.

9      Có một cây táo đang đứng đó, tôi ngắt ra một trái táo từ nó. Đó là vào tháng 8. Tôi nói với trang thanh niên, “Cây đó bao nhiêu tuổi rồi?”

       Anh ta đáp, “Khoảng 30 năm,” điều gì đó hay khác. Anh ta đã trồng nó.

       Tôi hỏi, “Anh đã thâu hoạch những quả táo từ khi cây ra trái?”

       “Vâng, thưa ông.”

       Tôi hỏi, “ Chuyện gì đã xảy ra với cây đó? Nếu anh nhìn cây đó, bây giờ là tháng 8, thời tiết nóng luôn, nhưng những chiếc là đang rơi khỏi cây đó, nhựa đang rời các nhánh, đi xuống rễ cây. Nếu nó cứ lưu lại đây qua suốt mùa đông, cây sẽ không còn nữa, nhưng nó sẽ đi vào trong bụi đất để che giấu chính mình khỏi những cơn gió lạnh. Nếu nó lưu lại đây, nó sẽ chết, nó sẽ không còn ra những quả táo nữa. Nhưng nó đi xuống để tự che giấu mình trong các rễ, để quay trở lại năm tới, mang đến cho anh một vài quả táo từ nơi nào đó, một vài chiếc lá.”

13     Tôi bảo, “Bây giờ, thưa ông, tôi - tôi xin anh bảo cho biết tôi hay Sự Thông Minh nào làm cho nhựa đó rời cây trước bất kỳ thời tiết lạnh lẽo nào, đi xuống, vào trong những rễ cây để giấu đi? Nếu anh có thể bảo cho tôi hay cái gì làm điều đó, giải thích cho tôi, cái gì thực hiện, rồi tôi sẽ để cho anh đặt tay anh trên Đức Chúa Trời. Anh đổ nước trên một cây cột và xem thử nó sẽ làm được thế không, sự thay đổi của mùa sẽ làm được thế không. Có sự thông minh vĩ đại nào đó làm chạy nhựa đó vào trong rễ cây và rồi mang nó trở lại với đời sống mới. Đó là Đức Chúa Trời.”

       Anh ta bảo, “Tôi chưa hề đi Nhà thờ, nhưng có một Thầy giảng đến ngoài đây, Acton, một lần nọ, bảo cho một người phụ nữ nào đó, sống trên đồi, bà chị của nàng có mặt tại một buổi nhóm vào đêm đó, bảo rằng bà đang cầu nguyện cho một người em gái bị ung thư. Vợ tôi và tôi đã có mặt ở đó để giúp nàng. Nàng bị ung thư dạ dày thật tệ hại. Cho đến nỗi họ phải bỏ nàng trên một tấm trải trên giường, giống như vậy. Chị của nàng mang chiếc khăn tay trở lại, sau khi Thầy giảng nói cho người chị hay về tình trạng của nàng và tất cả, bảo, ‘Hãy đặt khăn tay trên cô ấy.’” Anh ta kể, “Hôm nay nàng khỏe mạnh rồi.”

       Tôi bảo, “Điều đó diễn ra để cho thấy cùng Sự Thông Minh đó đã bảo cho nhựa đó ở trên cây, năm này qua năm khác, ngay trước mắt của anh, đi xuống vào trong các rễ và giấu đi, cũng là cùng Sự Thông Minh đó đã bảo cho tôi rằng người phụ nữ sẽ được lành khi chị của nàng đặt khăn tay lên...” Tôi bảo, “Điều đó thật huyền nhiệm. Anh có một Thầy giảng còn tài giỏi hơn nữa đang đứng ở sân trước của anh, cây đó, bảo cho anh hay năm này sang năm khác.”

16     Nếu chúng ta cứ nhìn chung quanh, chúng ta thấy Đức Chúa Trời ở mọi nơi. Ngài có mặt trong mỗi cây, mỗi tán cỏ. Chẳng có bất kỳ điều gì có thể sinh nó được nhưng là Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể sinh điều gì đó trông giống nó nhưng không phải sự sống đó, đó là Đức Chúa Trời.

       Một tán cỏ nhỏ đã được thêm vào một vài ngôi nhà ở đây, chúng ta muốn dâng những bé này cho Chúa. Teddy, chúng ta có một bài hát nhỏ tại đây, chúng ta sẽ hát bài “Mang Chúng Vào”, anh hãy chơi bài đó trong lúc những người mẹ muốn các con trẻ của họ được dâng lên, những người cha, họ sẽ mang những em bé lên đây, tại Bàn thờ [tòa giảng].

       Chúng ta có nhiều bông hoa nhỏ Phục Sinh nhỏ ở đây, trên Bàn thờ [tòa giảng], sáng nay, có phải không? Ồ, tôi tưởng tượng có những Ma-ry nhỏ, Ru-tơ, Rê-bê-ca, những Gia-cơ, Phao-lô và Giăng nhỏ, tất cả dọc theo đây, những bông hoa Phục Sinh bé nhỏ, một thế hệ khác.

19     Nó được rồi, ngay tại đó. Tôi tin anh Beeler muốn chụp bức hình này của em bé đang đứng tại đây, đó là cháu của Anh Wood, Chị Wood ở đây. Những người khác bây giờ đang đến với những em bé của họ. Các anh em, hãy đến ngay phía trước. Vậy được rồi. Anh Neville.

       Vĩ đại thay là sự phối hiệp của hôn nhân thánh khiết, nó đã được truyền định bởi Đức Chúa Trời, qua hôn nhân thánh khiết, đem đến những bé thơ đáng yêu này.

       Anh sẽ phải bảo cho tôi biết tên của nó ở đây, bây giờ. Brenda Sue. Anh là một trẻ thơ khác nhiều, hơn là khi tôi nhìn thấy anh lần đầu. Ồ, đây là bé Brenda Sue Wood, một châu báu thực sự quý giá cho những tấm lòng của tất cả chúng ta, đặc biệt cho người cha, người mẹ trẻ này.

22     Trong những thời đại Kinh thánh ... Nhiều người rảy nước trên những trẻ thơ này nhưng chúng ta cố gắng tuân theo khuynh hướng của Kinh thánh thật sát như chúng ta có thể. Chúng ta chưa bao giờ thấy chỗ chúng đã từng được rảy nước trong Kinh thánh, nhưng chúng đã được mang đến cho Chúa Jêsus, Ngài đã ban phước cho chúng. Chúng ta bồng chúng, như những đầy tớ của Ngài, nhấc chúng lên cho Ngài.

       Tôi tin rằng anh em biết người ông tự hào như thế nào... Chúng ta hãy cúi đầu mình trong một phút. Lạy Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, Đấng đã được ban vì sự phạm tội của chúng con. Qủa thật là một điều quý báu, khi nhìn thấy những bé thơ này được mang đến cho Ngài trong sự tưởng nhớ của những gì đã xảy ra cách đây nhiều năm, lúc những người cha, người mẹ mang những con trẻ của họ đến cho Ngài. Hôm nay, chúng con giữ bé Brenda Sue Wood, trong đôi cánh tay của đức tin, đã được gởi đến trong gia đình của Anh David của chúng con và người vợ quý báu của anh. Đức Chúa Cha, hãy ban phước cho đức bé này.

       Họ đang xưng ra đức tin của họ trong Ngài, trong khi họ dâng lên những hậu tự của mình cho sự phối hiệp của họ. Chúng con cầu nguyện rằng Ngài sẽ ban phước cho họ. Cầu xin cho những lòng của họ được ấm áp bởi Đức Thánh Linh để sống những đời sống kỉnh kiền, được biệt ra thánh, rằng con trẻ này sẽ được mang vào trong ngôi nhà của Cơ-đốc, được nuôi lớn trong sự khuyên răn của Đức Chúa Trời, sống một đời sống hạnh phúc, lâu dài tại đây trên đất, hầu việc Ngài suốt những ngày của đời sống. Trong vinh quang, nơi những gia đình tập trung chung quanh, cầu xin cho bé Brenda Sue, cha mẹ của nó, tất cả những người của họ, tập trung chung quanh Ngai của Đức Chúa Trời, được cứu chuộc bởi ân điển của Đấng Christ, cho Đấng mà chúng con dâng bé lên bây giờ.

       Người chị em của con, bây giờ con dâng người chị em cho Chúa Jêsus Christ vì một đời sống hầu việc, trong Danh Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời. A-men!

       Chúa ban phước cho anh em, Marylin, David, nhiều niềm hạnh phúc và thành công. Cầu xin bé thơ sống cho Vương Quốc Đức Chúa Trời.

28     Đây là một cậu bé tốt, một nụ cười lớn trên gương mặt. Tên của nó? Sharon Rose Dalton. Đây có phải là bé của Anh Ed không? Ồ, người nào đó, cách đây khoảng 22 năm, Đức Chúa Trời đã lấy từ cánh tay của tôi một Sharon Rose bé nhỏ ở trong Nước Trời hôm nay. Bây giờ, dâng lên cho Ngài là bé Sharon Rose Dalton. Chúng tôi biết Anh Ed và Chị Dalton. Đây là những người bạn quý báu của chúng tôi. Qủa là một bé đáng yêu.

       Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con mang đến cho Ngài bé Sharon Rose này. Trong sự tưởng nhớ về Chúa Jêsus vĩ đại, Đấng đã đứng trên địa cầu và họ đã mang đến cho Ngài những bé gái giống như thế này, lạy Chúa, con cầu nguyện cho bé sơ sinh này. Cầu xin nó sống và mạnh, khỏe. Cầu xin nó sống cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời. Xin ban phước cho cha và mẹ nó. Cầu xin cho nó được nuôi lớn lên trong sự khuyên bảo của Đức Chúa Trời. Họ đang xưng ra đức tin của họ trong Ngài khi họ đang dâng con trẻ của họ cho Ngài. Bây giờ, chúng con trao phó Ngài bé Sharon Rose Dalton, Lạy Chúa, Ngài hãy ban phước cho đời sống của nó. Con dâng nó từ đôi cánh tay của cha mẹ nó cho Ngài, Cứu Chúa của con, Chúa Jêsus Christ, vì vinh quang của Ngài. A-men!

       Xin Chúa ban phước anh chị.

28a    Ồ, cậu bé bị ốm. Bịnh gì? ... [Băng trống - Bt] ... điều gì đó khác biệt. Tôi tin Ngài. Lạy Chúa, Đức Chúa Trời ôi, con dâng bé Mason cho Ngài, cầu xin Chúa Jêsus Christ sẽ nhận lấy bé này trong khi con giữ nó ở đây trong tay con để dâng lên cho Ngài. Con rủa sả cơn khổ này ở trên nó. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, Chúa ôi, xin cho bé Mason được đặt vào trong đôi cánh tay Ngài, cầu xin cho bé sống cho niềm vinh hạnh và vinh quang của Đức Chúa Trời. Các bố mẹ đang bày tỏ đức tin của họ trong khi họ mang chúng đến. Cầu xin Ngài chữa lành cho đứa bé và khiến cho nó khỏe mạnh. Cầu xin cho nó sống vì sự vinh quang của Đức Chúa Trời, để hầu việc Ngài, Chúa là Đức Chúa Trời ôi, con dâng cho Ngài bé Mason này, trong Danh Chúa Jêsus Christ, vì sự sống và sự chữa lành của nó. A-men! ... [Băng trống - Bt] ... Cứ tin với tất cả lòng anh em.

28b    Ồ, một bé gái nữa? Ồ, được rồi. Hãy lên đây, bé, và ngồi ngay trên đây, tên của anh em là gì? Sumner, Anh và Chị Sumner, tôi tin anh chị đến từ Georgia, đúng không? Tôi nghĩ tôi có thể nhớ Hội thánh, nhiều người ở dưới đó. Đây là? Latraya. Dwight và David. Ngài đã nghe tên của họ. Cầu xin Đức Chúa Trời viết các tên của họ trong danh Sách Sự Sống của Chiên Con.

       Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con mang những bé nhỏ đáng yêu này đến cho Ngài sáng nay trong khi con đặt tay của con trên những bím nhỏ ngang đầu của chúng, mái tóc mềm mại của những bé trai này. Ồ, Chúa ôi, xin hãy ban phước cho chúng. Cha mẹ của chúng đã bày tỏ tình yêu thương và đức tin của họ trong Ngài bởi sự dâng lên những con trẻ này. Lạy Chúa, chúng con dâng chúng lên cho Ngài, trong khi chúng được lấy từ những đôi cánh tay của các bố mẹ để được đứng tại đây, nơi Bàn thờ [trên tòa giảng] sáng nay để biệt nên thánh các đời sống cho Đức Chúa Trời. Lạy Cha, xin ban phước cho chúng. Chúng con cầu xin Ngài cho chúng sống hạnh phúc suốt những ngày trong đời sống của chúng... Sự sống Đời đời trong thế giới sắp đến. Cầu xin chúng được nuôi lớn lên trong sự khuyên bảo của Đức Chúa Trời trong một gia đình Cơ-đốc.

       Bây giờ, bởi mạng lệnh của Chúa Jêsus Christ, đã cho một tấm gương cho những nhà truyền đạo của Ngài rằng họ nên làm theo những gì mà Ngài đã làm, con dâng họ lên cho Ngài trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men! ... [Băng trống - Bt] ...

28c    Trên đường đi xuống tiểu bang Ánh Nắng, Georgia, bé này đã được mang đến đây bởi người cha và người mẹ đáng yêu của mình để được dâng lên cho Ngài vào một buổi sáng đáng ghi nhớ này. Đó là một chiếc cúp của ân điển Ngài trong gia đình của họ. Con cầu xin Ngài sẽ ban phước cho bé Renee này, cha và mẹ nó, họ bàt tỏ đức tin của mình trong Ngài bởi việc mang con trẻ đến, muốn những ơn phước của Ngài trên nó. Cầu xin cho nó sống và là một người Cơ-đốc hạnh phúc, mạnh mẽ suốt những ngày của đời sống của nó và có Sự sống Đời đời trong những ngày sắp đến, trong thế giới sắp đến. Lạy Cha, xin ban điều đó. Trong khi Ngài bồng lên những tạo vật nhỏ, ngọt ngào như vậy giống như nhưng con trẻ này sáng nay trong đôi cánh tay của riêng Ngài, các gia đình đã bày tỏ đức tin của họ trong Ngài bởi việc mang chúng đến cho đầy tớ của Ngài. Chúng con ban phước bé Renee và dâng nó lên cho Ngài từ đôi cánh tay của bố mẹ nó. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, cầu xin Ngài ban phước cho nó. A-men! Chúa ban phước cho cháu.

        Chúng ta hãy hát một câu nhỏ của bài hát đó:

        Hãy mang chúng vào, hãy mang chúng vào,

        Hãy mang chúng vào từ những cánh đồng tội lỗi;

        Hãy mang chúng vào, hãy mang chúng vào,

        Hãy mang những trẻ thơ đến với Chúa Jêsus.

29     Ồ, tôi yêu thích biết bao, đứng ở trong hàng và trò chuyện về mỗi một trong những con trẻ đó, dẫu sao, tôi thật chậm chạp, dân sự thì đang đứng. Sáng nay, Anh Wood có bảo tôi rằng lưng của anh bị đau do phải đứng. Anh em không biết tôi biết ơn anh em như thế nào, đang đứng và chờ đợi. Tôi sẽ thật nhanh với Sứ điệp, càng nhanh càng tốt. Anh em lắng nghe thật kỹ lưỡng.

       Tôi đã không có thì giờ để chuẩn bị buổi thờ phượng sáng nay hay Sứ điệp sáng nay, chỉ một lát. Tôi chọn ra một phân đoạn và điều gì đó khác biệt.

       Phục sinh vừa rồi, tôi rao giảng về đề tài: Sống, Ngài Yêu Tôi, Chết, Ngài đã cứu tôi, Chôn, , Ngài đã mang những tội lỗi của tôi đi xa. Sống lại, Ngài xưng công bình một cách nhưng không, đời đời. Ngày nào đó, Ngài sẽ đến, ồ một ngày vinh quang! Rồi sáng nay chúng ta đã giảng về đề tài: “Tôi Biết.”

32     Bây giờ, ý Chúa, tôi muốn đọc từ một đoạn, sách Mác. Anh em hãy cầu nguyện với tôi.

       Ngay lập tức sau đây sẽ là buổi nhóm Chữa lành. Rồi sau buổi nhóm Chữa lành sẽ là lễ Báp-têm. Rồi những buổi thờ phượng sẽ đến vào đêm nay, lúc 7 giờ 30.

       Bây giờ, Mác 16:

Ngày Sa-bát qua rồi, Ma-ry Ma-đơ-len, Ma-ry mẹ Gia-cơ, cùng Sa-lô-mê mua thuốc thơm đặng đi xức xác Chúa Jêsus. Ngày thứ nhất trong tuần lễ, sáng sớm, mặt trời mới mọc, 3 người đến nơi mộ, nói cùng nhau rằng: Ai sẽ lăn hòn đá lấp cửa mộ ra cho chúng ta?

Khi ngó xem, thấy hòn đá đã lăn ra rồi, vả, hòn đá lớn lắm.

Đoạn, họ vào nơi mộ, thấy một người trẻ tuổi ngồi bên hữu, mặc áo dài trắng, thì thất kinh. Song Người nói cùng họ rằng: Đừng sợ chi, các ngươi tìm Đức Chúa Jêsus Na-xa-rét, là Đấng đã chịu đóng đinh, Ngài sống lại rồi, chẳng còn ở đây, hãy đi xem nơi đã táng xác Ngài.

Nhưng hãy đi nói cho các môn đồ Ngài và cho Phi-e-rơ rằng Ngài đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi, các ngươi sẽ thấy Ngài tại đó, như Ngài đã Phán cùng các ngươi vậy.

Vả, Đức Chúa Jêsus đã sống lại buổi sớm mai ngày thứ nhất trong tuần lễ, thì trước hết hiện ra cho Ma-ry Ma-đơ-len, là người mà Ngài đã trừ cho khỏi 7 quỷ dữ. Người đi đem tin cho những kẻ theo Ngài khi trước, và nay đang tang chế khóc lóc. Nhưng các người ấy vừa nghe nói Ngài sống, và người từng thấy Ngài, thì không tin.

Kế đó, Đức Chúa Jêsus lấy hình khác hiện ra cho 2 người trong bọn môn đồ đang đi đường về nhà quê. 2 người này đi báo tin cho các môn đồ khác, nhưng ai nấy cũng không tin.

Sau nữa, Ngài hiện ra cho 11 Sứ đồ, đang khi ngồi ăn, mà quở trách về sự không tin và lòng cứng cỏi, vì chẳng tin những kẻ đã thấy Ngài sống lại. Ngài phán cùng các Sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin lành cho mọi người. Ai tin và chịu phép báp-têm, sẽ được cứu, nhưng ai chẳng tin sẽ bị đoán phạt. Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ này: Lấy danh Ta mà trừ quỷ, dùng tiếng mới mà nói, bắt rắn trong tay, nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì, hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

Đức Chúa Jêsus phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo. (A-men!)

       Tôi muốn lấy ra một bài từ 2 từ: “Hãy Đi Nói!” (Go Tell.)

38     Anh em biết, nó chẳng làm nên chuyện gì tốt nhiều nếu anh em không có điều gì đó để kể. Tôi nghĩ đó là cả bao sự rắc rối của hôm nay. Chúng ta đi nói, chúng ta đi, nhưng chẳng có bất kỳ điều gì để bảo cả, chẳng có bất kỳ điều có ích nào, chẳng có bất kỳ điều gì giúp được cho dân sự.

       Nhưng nếu chúng ta làm theo những lời chỉ dẫn giống như những môn đồ này, nhận được mạng lệnh, chúng ta có một mạng lệnh giống như vậy, “Hãy đi nói với các môn đồ của Ta, rằng Ta đã từ kẻ chết sống lại rồi.” Hãy đi nói nó ra.

       Rồi Ngài Phán, “Hãy đi, rao giảng nó, tỏ ra những dấu hiệu này, rằng Ta đã từ cõi chết sống lại. Hãy đi nói, tỏ cho các môn đồ của Ta những điều này mà các ngươi đã nhìn thấy, rằng Ta không chết nhưng đã từ cõi chết sống lại.” Quả là một Sứ điệp vĩ đại.

41     Sáng nay, trong Sứ điệp buổi sáng, chúng ta tìm thấy rằng mỗi người trong chúng ta có những đống tro nhỏ của những gian nan và thử thách mà chúng ta ngồi trên, lúc nào đó, chờ đợi sự an ủi. Chúng ta tìm thấy rằng Tổ phụ vĩ đại Gia-cốp đã có một khải tượng, vì họ đã chưa có một ngày Phục Sinh, nhưng ông đã nhìn thấy sáng nay cách 4.000 năm rồi. Ông đã nhìn thấy cách 4.000 năm một ngày Phục Sinh, đã kêu lớn trong cơn đau lòng, “Tôi biết Đấng Cứu Chuộc của tôi đang sống. Những ngày cuối cùng Ngài sẽ đứng trên địa cầu. Dầu sau khi các vi trùng ăn da thịt đã hủy phá thân thể cũ này, nhưng trong xương thịt mới của tôi, tôi sẽ nhìn thấy lại Đức Chúa Trời.

       Sau ngày Phục Sinh, chúng ta tìm thấy rằng Đức Chúa Trời đã ban cho con người một mạng lệnh, “Hãy đi nói. Nếu các ngươi thật đi nói, điều này sẽ đi theo các ngươi. Hãy đi nói.”

       Như tôi đã nói, chẳng tốt đẹp gì để đi nếu anh em không có điều gì đó để nói. Nếu anh em có Sứ điệp sai trật để bảo, lúc ấy, nó sẽ làm bất kỳ sự tốt đẹp nào. Anh em phải bảo những gì là bí mật.

44     Cách đây một khoảng thời gian, tôi có đọc một quyển sách về chuyện một cậu bé dự một cuộc thi. Trong cuộc thi này, cậu ta tự mình tạo nên một tên nổi tiếng, bất kỳ cậu bé nào có thể giữ được mật khẩu trong đầu mình, cho đến khi cậu ta đi vào một chỗ nào đó, cậu ta sẽ nói ra mật khẩu này, người gác cổng sẽ cho phép cậu đi qua. Đó là để kiểm tra Chỉ Số Thông Minh của đứa trẻ. Khi cậu ta đi vào chỗ đó, nói ra những mật khẩu, đã được ban cho cậu ta, cánh cổng mở và cậu ta sẽ thắng được sự vinh hạnh lớn.

       Cậu bé, đôi chân rất nhanh lẹ, biết tốt, biết rõ rằng cậu ta có thể chạy vượt được tất cả những cậu bé còn lại trong cuộc thi, cậu ta thực hành hết ngày nọ sang ngày kia, chạy. Như thế nào, cậu ta bơm lên lá phổi nhỏ của mình, để cho thân thể mình được chỉnh lại để cậu ta không bị mệt trong khi cậu ta chạy. Cậu ta thực hành như thế nào để bắt đầu với cặp chân này, đầu lao về phía trước, dẫn đầu những cậu bé còn lại. Như thế nào, cậu ta phải thở trong khoảng thời gian cậu chạy này, để cầm giữ dưỡng khí đi vào trong thân thể của cậu, giữ cho cậu được bơm lên, thế sẽ không làm chậm lại tim của cậu nhiều quá. Cậu ta nghiên cứu nó từ mọi góc mà mình có thể.

46     Vào buổi sáng cuộc đua bắt đầu, có hơn 150 cậu bé xếp hàng ở lứa tuổi nào đó. Cậu bé này quả là cậu bé có cỡ người to với lứa tuổi của mình, Cậu nhớ tất cả những cuộc huấn luyện của mình. Cậu sẵn sàng. Họ vào trong hàng, đặt những gương mặt nhỏ bé của mình với những sợi dây giăng ra, thúc mũi của họ chạm nó. Cậu nghiên cứu tất cả những nội quy của cuộc chạy đua, tự mình sẵn sàng.

       Rồi khi súng nổ, dây bị bứt đứt, các cậu bé nhảy về phía trước. Cậu bé này về thể lực sung mãn đến nỗi cậu nhảy đầu những cậu bé còn lại... Trên đường đua, cậu đua với một tốc độ kinh hoàng, được huấn luyện tốt, cho đến lúc cậu có thể chạy vượt được mọi cậu bé trong cuộc đua. Cậu đã có mặt ở đó, ồ, quả là một thời gian dài, có lẽ một phút hay hơn, trước khi những tay đua tài giỏi nhất khác rướn được đến chỗ.

       Nhưng tất cả sự huấn luyện cơ thể của cậu ta, cậu ta đã quên mật khẩu. Cậu ta đã quên chính cái điều mà cậu ta phải nói để được phép đi qua cánh cổng. Cậu ta chạy tới, chạy lui, dừng lại, tra xét xuyên suốt trí nhớ của mình. Cậu ta quá quan tâm đến các tình trạng cơ thể tự nhiên của mình, đến nỗi cậu quên đi điều chính yếu, trên đường đua, một vài cậu bé không chạy nhanh quá, nhớ mật khẩu và đi vào.

49     Ngày hôm nay cũng vậy. Chúng ta quá quan tâm đến việc xây những đền lớn, những Nhà thờ lớn, giống như vậy, quá quan tâm đến việc giữ gìn cho những Nhà thờ của chúng ta trong một thứ tự tốt, với các tòa nhà xinh tốt, những hàng ghế đẹp, những cây organ đẹp, những nhà truyền đạo của chúng ta được đào tạo thật tốt... Họ có các bằng cấp Tiến sĩ Văn Chương, Tiến sĩ Triết, nhưng chúng ta quên những gì mà chúng ta chạy vì. Đó là rắc rối. “Hãy đi nói với các môn đồ của Ta rằng Ta đã từ cõi chết sống lại và Ta sẽ gặp gỡ họ tại Ga-li-lê.” Chúng ta đã quên mất mật khẩu. Chúng ta đã quá đỗi bận rộn với những điều khác, làm những Nhà thờ lớn, những hệ phái lớn, cho đến nỗi chúng ta quên đi mật khẩu.

50     Nhiều đời sống đã được cứu vì sự chuẩn bị cho những biến cố sắp xảy đến. Một khoảng thời gian cách đây, tôi có được kể cho hay tại Florida, người phụ trách tin tức, nha khí tượng có gởi đi một bản tin rằng có một cơn bão lớn sắp đến. Một người là người nuôi gia cầm, anh ta đi đến người hàng xóm của mình và bảo cho ông ta rằng cơn bão sắp đến. Ông ta làm ngơ, bảo, “Vô lý.” Anh ta cứ tiếp tục. Anh ta không bao giờ chứa những con gà. Anh ta không bao giờ đi vào những đường hào. Anh ta không bao giờ có những sự sắp đặt. Người hàng xóm của anh ta có những sự sắp đặt. Nhưng tất cả những ai không nhận lấy lời cảnh cáo, tất cả những con gà của ông ta bị thổi bay, bị giết chết, nhà của ông ta bị phá sập, kho của ông ta bị mất, ông ta bị đưa vào bệnh viện, tất cả bởi vì ông ta đã không chịu chú ý, nhận lời cảnh cáo. Ông ta biết Sứ điệp đã được ban cho, nhưng ông ta không chú ý đến Sứ điệp.

51     Đó là cách nó đến hôm nay với nhiều người của dân sự chúng ta, với nhiều trong những Hội thánh của chúng ta. Chúng ta biết Kinh thánh dạy rằng Chúa Jêsus Christ hôm qua, hôm nay và đời đời không hề thay đổi. Chúa Jêsus đã phán trong Giăng đoạn 14:12, “Ai tin Ta, những công việc Ta làm người cũng sẽ làm nữa, người sẽ làm những công việc vĩ đại hơn thế này, vì Ta đi về cùng Cha.” Giờ đây, chúng ta quan tâm đến những điều khác, không nhận lấy lời cảnh cáo, không chú ý. Chúng ta có chạy, nhưng không để ý đến Sứ điệp. Chúng ta đã ra đi nhưng không biết những gì để nói ra khi chúng ta đến đó.

52     Cách đây một vài ngày, khi các Giáo hội của thế gian này, khi các Giáo hội Cơ-đốc-giáo bị mang đến một sự xấu hổ sỉ nhục, thì đầy tớ đáng kính cao quí của Đức Chúa Trời, Billy Graham đã mặt đối mặt với Kinh thánh. Anh đã chạy, nhưng đã quên mất Sứ điệp, khi người Mohammedan đó đứng đối diện với anh, bảo anh, “Nếu đây là Lời Đức Chúa Trời, ông hãy làm cho Lời tỏ mình ra đi.” Anh đã chạy tốt, những cuộc phục hưng lớn, những điều vĩ đại. Nhưng lúc đến chỗ, anh đã -- không có Sứ điệp: “Ta đã từ cõi chết sống lại... Ta hôm qua, ngày nay và đời đời không hề thay đổi.

       Chạy, về mặt thể lực, những Nhà thờ đẹp, nhiều thuộc viên, những hệ phái lớn, nhưng đó không phải là điều chủ yếu. Hãy quan sát những gì theo sau. “Những dấu hiệu này sẽ theo họ những người tin.” Đi nhưng không biết những gì để nói... Đức Chúa Trời chưa bao giờ sai đi một người nếu Ngài không ban cho anh ta điều gì đó để nói. Đức Chúa Trời luôn luôn khẳng định Lời Ngài.

       Đi, nhưng không có thể nói được khi anh em đến đó. Cho dù những cuộc phục hưng của anh em lớn như thế nào, Nhà thờ của anh em lớn như thế nào hay hệ phái của anh em ngự trị nhiều trên những hệ phái khác như thế nào, nếu anh em không có điều gì đó để bảo cho họ hay, những gì anh em có, khác gì ngoài một nhóm người tập hợp với nhau giống như một nơi?

       Chúng ta có một Sứ điệp để nói với thế giới, “Chúa Jêsus là Hằng sống. Ngài không chết.” Lưu ý Sứ điệp...

57     Trong quốc gia vĩ đại này mà bây giờ chúng ta lấy làm cảm tạ, Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, trong tất cả những sự xáo trộn của nó, trong tất cả sự phàm tục của nó, tất cả những điểm xấu của nó, vẫn là quốc gia lớn nhất trên thế giới, ngay thuở ban đầu bởi vì nó đã khởi đầu đúng đắn... Nó đã không mang Sứ điệp theo.

       Cách đây nhiều năm, khi nó đang còn trong thuở ấu thơ của mình, một câu chuyện đến trong trí nhớ của tôi, rằng người Anh sắp chiếm sự thịnh vượng chung của quốc gia này. Có một nhóm người đã tự hội hiệp lại với nhau và làm nhiệm vụ canh gác. Có một con ngựa đứng chực sẵn và một kỵ mã sẵn sàng cưỡi vào bất kỳ phút nào. Điều đầu tiên anh ta có là một dấu hiệu rằng người Anh đang đến và anh thắng cương ngựa. Có gì tốt cho anh ta để thúc ngựa? Có gì tốt để quất lên ngựa và cố tạo con đường mình từ Hội thánh đó cho đến Boston, có gì tốt cho anh ta nếu anh ta không có Sứ điệp để bảo cho dân chúng hay? Làm thế nào họ biết được để tự chuẩn bị?

59     Paul Reveres hiện đại của chúng ta đã chạy giỏi, nhưng họ chỉ đang chạy, không có Sứ điệp nào. Thì giờ là tại đây; Một cuộc khủng hoảng đang xảy ra. Thế giới đang hồi kết cục. Các Giáo hội đã ở đỉnh cao của họ. Các quốc gia đã ở đỉnh cao trào của họ. Sự sống loài người ở đỉnh cao của mình. Khoa học đã ở đỉnh cao của nó. Chúng ta đã tổ chức và đã tạo nên những Nhà thờ lớn, đánh bóng những Thầy giảng của chúng ta, về thuộc thể dựng họ vào cùng với nhau, để họ biết cách sử dụng những động từ và trạng từ của họ, những âm thanh của họ, tất cả những nguyên âm của họ, mọi điều cứ đúng, tâm lý học để tiếp xúc dân chúng. Nhưng đó không phải là những gì mà Chúa Jêsus đã Phán.

       “Trong Danh Ta họ sẽ đuổi ra các quỷ. Họ sẽ nói những thứ tiếng mới. Nếu rắn gây chết người có cắn họ, nó sẽ không làm hại họ được. Nếu họ đặt tay trên những người đau ốm, người ta sẽ bình phục.” Thế giới cần một Sứ giả với một Sứ điệp để bảo điều gì đó, biết nơi mà Sứ điệp đến từ và Lời đến từ Ai.

61     Trong khi Anh Paul Reveres lên ngựa của mình, một người quả cảm, một người đã đi vào lịch sử hễ chừng nào có một quốc gia thuộc lịch sử, ông đã tiến hành bước kiệu cao cả đó từ những bậc tam cấp Nhà thờ với một Sứ điệp, báo động cho mọi người, từ người nghèo khổ nhất cho đến người giàu có nhất, từ nông gia cho đến thương gia, “Bọn Anh đang đến!” Những tay canh phòng tự mình đã sẵn sàng cho một cuộc tấn công. Quốc gia vĩ đại này đã được cứu.

       Nếu đây là di sản của Đức Chúa Trời, nếu dân chúng này là những người mà Đức Chúa Trời chết thay cho, nếu Hội thánh này được gọi bởi Danh Ngài, từng được cứu rỗi, chúng ta phải có một Sứ giả với một Sứ điệp từ ngai để đáp ứng thách thức của hôm nay. Có một Gô-li-át, nhưng Đức Chúa Trời chắc chắn sẽ có một Đa-vít nơi nào đó. Chúng ta phải gặp đầu mối. Chúng ta phải có một Sứ điệp.

63     Chúng ta đang đi, nhưng với chẳng có gì để nói. Lời chứng minh đó, khi chúng ta đến một chỗ mà một quốc gia hay một dân tộc chối bỏ Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời, và đứng đối mặt với những Mục sư Truyền đạo thách thức nhất của hôm nay. Rồi trong Liên đoàn Giáo hội lớn của chúng ta, tìm thấy khoảng 30 người Cộng sản có mang các giấy tờ trong 20 hay 30 năm, rằng họ là những đảng viên Cộng sản trong các Giáo hội Liên hiệp của chúng ta. Chúng ta có thể làm gì? Điều đó tỏ cho thấy họ đã chạy mà không có một Sứ điệp, bán đứng chính quyền trưởng nam của quốc gia, những quyền trưởng nam chính quy của Hội thánh. Tất cả chúng đi đến một võ đài. Nó đến một chỗ mà Hội thánh nhỏ tin Sứ điệp, đứng trên cả 2 chân, với đôi mắt của họ nhắm trung tâm trên Cây Thập Tự, trong lòng của họ sự sống lại của Chúa Jêsus Christ đang bốc cháy... Nó đến một chỗ mà các quốc gia phải công nhận. Đó là một chỗ cao điểm.

       Không ngạc nhiên các Giáo hội … Khi Hội đồng Giáo hội, thật ngọt mật với Cộng sản, thảo nào họ không thể tin vào điều siêu nhiên. Thảo nào họ không thể tin vào sự Chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ), họ không có bất kỳ Sứ điệp nào trong lòng họ, cho dầu họ có chạy cật lực đi nữa.

65     Nếu Đức Thánh Linh đi vào trong lòng một người, anh ta sẽ tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã từ cõi chết sống lại, Ngài đang sống trong anh ta, để thực hiện ý chỉ mà Ngài đến để thực hiện, ý chỉ của Đức Chúa Trời thông qua đời sống một người.

       Nhưng rắc rối là chúng ta chạy, chúng ta đi mà chúng ta không có một Sứ điệp. Chúng ta đi với Thần học. Chúng ta đi với môt loại diễn giải Giáo hội nào đó về Lời Kinh thánh.

       Chúng ta phải đi với sự sống lại. “Hãy đi nói cho các môn đồ của Ta rằng Ta đã từ cõi chết sống lại, như Ta nói Ta sẽ.” Đó là Sứ điệp cho Hội thánh sáng nay, rằng Chúa Jêsus không chết. Ngài đang sống, vĩ đại và đầy quyền phép hôm nay như Ngài đã có.

       Chúng ta đã có nhiều Sứ điệp của những lời cảnh cáo để sẵn sàng, Paul Reveres, những vĩ nhân khác, những cuộc chiến tranh vĩ đại, những cơn bão vĩ đại và các thứ.

69     Rồi Đức Chúa Trời cũng gởi đi một Sứ điệp an ủi nữa. Đây là một Sứ điệp an ủi.

       Cách đây một khoảng thời gian, khi họ có nạn nô lệ ở miền nam, nhà Boer đã mang những người bản xứ từ Nam Phi, những gì mà hôm nay chúng ta gọi, người da màu. Họ đã mang người ta đến đây và bán cho những người Mỹ ở miền nam để khai thác nô lệ từ những người này.

       Hôm nay, có cuộc nổi dậy vĩ đại về chuyện đó ở châu Phi, các cuộc ám sát, giống như thế, đang diễn ra. Họ đang chiến đấu vì tự do của họ. Họ có quyền để chiến đấu vì nó. Đức Chúa Trời đã tạo dựng con người, con người tạo ra nô lệ. Chưa bao giờ nó có ý định như vậy.

72     Cách đây một vài năm, tôi có thăm viếng một viện bảo tàng. Tôi đang đi bộ vòng quanh, nhìn vào những bức tranh khác nhau và các thứ, vì tôi ngưỡng mộ nghệ thuật. Tôi nghĩ Đức Chúa Trời có mặt trong nghệ thuật. Tôi bước đến, tôi lưu ý có một ông già da đen, ông ta thực sự già, vai chùng xuống, chỉ có một vành tóc nhỏ ở phía sau đầu của ông. Ông đội cái mũ của mình lên. Ông đi bộ vòng quanh, điều gì đó trong cung cách đó, nhìn chung quanh, giống như thể ông đang quan sát hay tìm kiếm điều gì đó trong viện bảo tàng. Tôi đứng lùi lại và quan sát ông trong một lát.

       Sau một lát, ông đi đến một cái hộp nhỏ nào đó ở đó, Ông nhìn vào nó, ông giật mình, mắt ông sáng lên. Ông nhảy lùi lại khỏi chiếc hộp trong một phút, lấy cái mũ của mình ra, cầm nó ở trong tay. Tôi quan sát ông, trong khi ông già da đen cúi đầu của ông, nước mắt bắt đầu nhỏ xuống má của ông. Tôi quan sát ông với sự ngạc nhiên trong một chút.

74     Rồi tôi nghĩ: “Mình sẽ tìm ra những gì mà ông già đã quá đỗi phấn khích về nó như vậy.” Tôi đi bộ vòng quanh bên mé này, dường như đối với tôi, giống như một chiếc áo dài đang nằm ở đó.

       Tôi nhìn ông đang đứng ở đó. Tôi bước đến và hỏi, “Chú này, chào chú.”

       Ông chào lại, “Chào ông.”

       Tôi nói, “Tôi là một Mục sư. Tôi ngạc nhiên nhìn thấy ông dâng lời cầu nguyện ở chỗ này. Tôi tin rằng ông là một Cơ-đốc nhân.”

       Ông đáp, “Vâng, thưa ông.”

       Tôi hỏi, “Cái gì làm ông phấn khích quá đỗi như vậy?”

       Ông bảo, “Hãy đến đây.” Tôi bước đi với ông già, đến đó. Ông hỏi, “Ông có nhìn thấy chiếc áo kia không?”

       Tôi đáp, “Vâng, thưa ông.”

       Ông hỏi, “Ông có nhìn thấy cái đốm ở đó không?”

       Tôi đáp, “Vâng, thưa ông.”

       Bảo, “Hãy đặt tay ông trên sườn tôi.”

       Tôi hỏi, “Chỗ bị nhám đó là gì vậy?”

       Ông đáp, ‘Chiếc đai nịt nô lệ đã vòng quanh đó ngày nọ. Đó là dòng huyết của Abraham Lincoln. Dòng huyết của ông đã cất đi chiếc đai nô lệ ra khỏi tôi. Điều đó há cũng không làm ông phấn khích sao?”

79     Tôi đứng đó trong sự ngạc nhiên. Tôi nghĩ, “Nếu dòng huyết của Abraham Lincoln làm phấn khích một người nô lệ vì đã cất đi chiếc đai nô lệ ra khỏi ông, thì Dòng Huyết của Chúa Jêsus Christ hẳn phải nên thực hiện với những người giống như Rosella tại đây, đó là nô lệ cho tệ nghiện rượu, đối với tôi đang chết trong sự chìm đắm khốn cùng? Ngài đã cất đi chiếc đai nịt nô lệ cho tội lỗi khỏi lòng tôi. Há điều đó chẳng làm phấn khích một người sao? Há nó chẳng khiến cho anh ta cảm thấy khác biệt sao? Há nó chẳng làm cho anh ta tôn kính khi anh ta nghĩ về nó sao? Anh em không thể nhìn thấy một cái cây mà không cúi đầu mình xuống, hãy biết rằng Chúa Jêsus đã cứu chuộc đời sống của anh em trên cây đó.

80     Khi chúng tôi tiếp tục một phút với những người nô lệ và suy tư của chúng tôi, đã có một tuyên bố, Tuyên bố Giải phóng Con người, đã được ký, những người nô lệ sắp được phóng thích vào một ngày nào đó. Anh em không biết. Ồ, nếu anh em chưa bao giờ gặp được Đấng Christ, anh em chưa bao giờ biết được điều đó có nghĩa gì đối với họ, những người nô lệ. Khi tuyên bố đi bởi Sứ điệp, xuyên qua xứ, “Các người sắp được tự do vào một ngày như vậy, như vậy, vào ban ngày. Các người sắp được tự do. Các người không phải mang những đai nịt nô lệ nữa. Các người cũng sẽ không lãnh những cú roi quất nữa. Nhưng các người được tự do, các người là công dân của Hoa kỳ vĩ đại này. Các người không còn là người nô lệ nữa, sau ban ngày vào một buổi sáng như vậy, như vậy.” Đó là lúc anh em tin. Họ chờ đợi với những niềm trông mong vĩ đại.

       Nếu tội nhân chỉ có thể nhìn thấy điều đó, nghe Tin lành chân thật, không tham gia một Giáo hội nhưng rao giảng Tin lành, rằng anh em có thể được buông tha khỏi tội lỗi, rằng anh em có thể được buông tha khỏi bệnh tật của mình. “Vào một thì giờ nào đó - nào đó.” Đó là lúc anh em tin.

82     Anh em biết, những người nô lệ đó quá đỗi phấn khích, trong niềm mong đợi như vậy, chờ đợi cho đến giờ mà họ sẽ được tự do, cho đến lúc họ bảo cho tôi hay, rằng họ đã tập trung vào chỗ chân đồi, những người mẹ và tất cả con trẻ tập trung lại, một vài trong những người cao niên. Họ leo lên đỉnh đồi quanh giữa đêm. Họ biết khi ngày rạng đông và mặt trời mọc lên, họ sẽ được tự do. Nó sẽ không mất trên một nửa phút để tỏa sáng mặt trời từ đỉnh đồi, nhưng một vài người trong họ đã có mặt trên đỉnh đồi, đang quan sát, quan sát. “Ồ, khi ‘mặt trời’ mọc lên, chúng ta sẽ được tự do.” Đó là ‘Con Trời’ (s-o-n), hay ‘mặt trời’ (s-u-n).

       Con sống lại một trong những ngày này, khi Con sống lại cách đây khoảng 1900 năm, Ngài đã bẻ gãy mọi chiếc đai nô lệ, Ngài cho những người bị cầm tù được tự do. Ngài chữa lành mọi bệnh tật. Ngài ban sự tự do cho những người ở trong vòng xiềng xích. Như thế nào chúng ta nên trèo lên và quan sát.

84     Khi mặt trời trước tiên ló lên, con người ở chỗ cao nhất, nhìn thấy nó, ông hét lớn xuống cho người kế tiếp, “Chúng ta được tự do!” Người kế tiếp hét lớn cho người ở dưới nửa ngọn đồi, “Chúng ta được tự do!” Cho đến lúc nó đi vào trại, “Chúng ta được tự do!” Vì mặt trời đang mọc lên, họ đang chờ đợi, chờ đợi, chờ đợi cho giờ đó.

       Nhiều hơn bao nhiêu chúng ta nên chờ đợi, ngày hôm nay, cho Con (s-o-n) Đức Chúa Trời. Chúng ta được tự do khỏi hút thuốc, uống rượu, nhậu nhẹt bởi vì Con Đức Chúa Trời đã sống lại từ phần mộ và đã bẻ gãy mỗi cái gông. Tất cả sự định tội đã tiêu đi rồi. Món nợ đã được trả. Hình phạt đã được trả. Các tội lỗi được rửa sạch đi, chúng ta được tự do. Ồ, dân sự, chúng ta được tự do. Nạn nô lệ... sự tự do, khi Con Đức Chúa Trời sống lại với sự chữa bệnh trong những cánh của Ngài...

       Ngày nào đó, Ngài sẽ dấy lên từ chiếc ngai, quay trở lại địa cầu. Lúc đó, chúng ta sẽ được tự do khỏi tất cả những sự đau đớn và cám dỗ, tự do khỏi tất cả những cơn đau hay chết và bất kỳ điều gì đi với sự sống hay chết, để sống với Ngài mãi mãi. Chúng ta sẽ được tự do. “Hãy đi nói,” đó là điều phải làm.

87     Trong thời đại Kinh thánh, có một Năm Hân Hỉ sẽ đến. Dân sự đã bị bán đi vì những món nợ mà họ đã mắc... Họ mắc một món nợ và họ không thể trả được, vậy là họ đi và bán chính mình để làm nô lệ cho người khác. Họ phải làm nô lệ cho người ta, nô lệ trong xiềng xích, suốt đời mình. Nhưng thông thường là có một ngày ân điển sẽ đến, được biết như là Năm Hân Hỉ. Khi Năm Hân Hỉ đến, có một Thầy Tế lễ đi ra và thổi một tiếng kèn. Tiếng kèn đó chứng tỏ cho mỗi người nô lệ, dầu anh ta đã phục vụ được bao lâu, dầu anh ta phải phục vụ thêm bao lâu, khi tiếng kèn đó vang lên, người nô lệ đó được tự do. Anh ta có thể bỏ cái cuốc xuống và về nhà với những con cái của mình. Anh không phải làm việc thêm nữa, vì anh ta đã được tự do khi sự hân hoan vang lên. Tiếng kèn đó không phải phát ra một âm thanh không chắc chắn nhưng là một âm thanh chắc chắn. Con người đó có thể đặt dụng cụ của mình xuống, đi về nhà, tự do khỏi nạn nô lệ.

88     Sáng nay, Kinh thánh nói, “Nếu tiếng kèn phát ra một âm thanh lộn xộn, ai sẽ biết phải làm gì?” Nếu Kinh thánh rao giảng rằng Chúa Jêsus Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài hôm qua, hôm nay và đời đời không hề thay đổi, hôm nay chúng ta đang nghe những tiếng kèn vang lên, bảo, “Những ngày của các phép lạ đã qua rồi, chẳng có một sự Chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) giống như vậy,” Ai sẽ biết mà tự chuẩn bị như thế nào?

       Những gì mà chúng ta cần hôm nay là những Sứ giả được xức dầu từ Đức Chúa Trời. “Ngài đã từ cõi chết sống lại... Ngài hôm qua, hôm nay và cho đến đời đời không hề thay đổi.” Đó là Sứ điệp cho hôm nay.

       Ồ, đã có những Sứ điệp vĩ đại, nhưng Phục Sinh đã đậy nắp hết cho chúng. Những Sứ điệp vĩ đại, Phục Sinh là tất cả của chúng. Khi những kẻ chết đã chuẩn bị rồi, đó là kẻ thù cuối cùng, chúng ta đã nhìn thấy bệnh tật được chữa làmh trong Cựu Ước. Chúng ta đã nhìn thấy những phép lạ được biểu diễn trong Cựu Ước. Đã có những khải tượng đi vào trong Cựu Ước. Nhưng mọi người đi ngay vào trong phần mộ, tự hỏi anh ta có từng sống lại được không. Nhưng vào buổi sáng Phục Sinh, lúc những môn đồ này có Sứ điệp vĩ đại nhất mà bất kỳ người nào có thể từng nhận được, họ đã nhận được cái gì? “Hãy đi nói cho các môn đồ của Ta, Ta đã từ cõi chết sống lại rồi.” Sự chết đã bị chinh phục.

91     Không có một người nào trên địa cầu, không vĩ nhân nào, không thánh nhân nào có thể từng chinh phục được. Họ có thể chinh phục bệnh tật bởi Linh của Đức Chúa Trời. Họ có thể chinh phục thời đại bởi Linh Đức Chúa Trời và nhìn thấy trước những gì sẽ đến. Họ có thể chinh phục những điều đó. Nhưng đã chưa hề có một người nào đã được xức dầu với sự xức dầu như vậy từ Đức Chúa Trời, có thể ra lời phát biểu này, “Ta có thể phó sự sống của Ta, Ta sẽ lấy nó lại. Phá bỏ đi thân thể này, Ta sẽ khiến nó sống lại trong ngày thứ ba.” Đã chưa bao giờ có một người nào có thể ra một lời phát biểu giống như thế. Họ tự hỏi trong lòng mình là điều này sẽ thật hay không.

       Nhưng vào buổi sáng Phục Sinh họ đã có một Sứ điệp, “Các ngươi hãy đi khắp thế gian; Rao giảng Tin lành cho mọi người. Ta đã từ cõi chết sống lại. Kìa, Ta ở cùng với các ngươi luôn luôn, thậm chí cho đến khi tận thế. Ai tin và chịu báp-têm sẽ được cứu, ai không tin sẽ bị định tội. Những dấu hiệu này sẽ theo những người tin: Trong Danh Ta, họ sẽ đuổi ra các quỷ, họ sẽ nói ra những thứ tiếng mới, nếu họ cầm lấy rắn và uống những thứ gây chết người, chúng sẽ không làm hại họ được, nếu họ đặt tay trên những người đau, kẻ đau sẽ bình phục.” Sứ điệp Phục Sinh, đó là một trong những Sứ điệp nổi bật nhất có được. Sự chết đã bị chinh phục.

93     Chúng ta nghĩ về một người chinh phục. Nã-phá-luân, vào tuổi 33 đã chinh phục được thế giới. Ông đã chinh phục thế giới, ông đã quất roi mọi quốc gia phải bị quất. Ông đã trở nên quá mất can đảm bởi vì chẳng có ai khác nữa để mà đánh nhau, ông ngồi xuống và khóc. Không còn ai khác nữa để chiến đấu, song ông đã chơi những quy luật của cuộc chơi bất bình đẳng. Hàng chục ngàn gái điếm đã đi theo quân đội của ông, ông đã đi với một khẩu súng và một thanh gươm. Ông đã chinh phục thế giới ở tuổi 33. Nhưng một thời ông là một người chống bán rượu, đã chết là một kẻ nghiện rượu thái quá, bởi vì ông đã chơi những quy tắc của cuộc chơi bất bình đẳng. Ông đã quên lãng Sứ điệp. Ông đã chinh phục nhưng ông đã quên lãng Sứ điệp. Ông đã đi nhưng ông đã quên ông đã ra đi vì điều gì, giống như một cậy bé chạyđua, như Giáo hội đang chạy hôm nay, như nhiều người đang chạy, giống như đất nước nầy đang chạy.

94     Nơi tỵ nạn của chúng ta không phải là những quả bom nguyên tử, nơi ẩn náu của chúng ta là Chúa Jêsus Christ và sự sống lại của Ngài.

       Nã-phá-Luân đã quên lãng điều chính yếu. Chuyện gì đã xảy ra cho ông? Ông đã chết, bị đánh bại hoàn toàn. Một kẻ nghiện ngập. Tại sao? Ông đã không chơi một cách đúng đắn cuộc chơi, dù ông thật đã chinh phục được thế giới về mặt vật chất. Ông đã chuẩn bị một đội quân. Ông là một thiên tài quân sự, ông lấy mọi quốc gia và đã thực hiện được những điều mà không một người nào khác có thể từng làm được như ông, nhưng ông đã quên lãng Sứ điệp thực sự là gì. Ông đã có được nó và có được sức mạnh quân sự nhưng ông đã quên lãng sức mạnh của Chúa.

       Sức mạnh của Chúa là niềm an ủi của chúng ta. Chúng ta kông có một sức mạnh nào khác. Tôi không có một nơi tỵ nạn nào khác. Đức Chúa Trời có sự nhân từ. Hãy lấy đời sống tôi đi, nhưng đừng bao giờ để tôi quên lãng nơi mà sức mạnh của tôi xuát phát. Nó đến từ Chúa. Tôi không muốn những thứ tốt đẹp của trần gian. Tôi muốn có Chúa Jêsus. Tôi muốn sự sống lại của Ngài đốt cháy đời sống tôi.

97     Thật khác biệt với Đức Chúa Jêsus Christ vào tuổi 33. Vào tuổi 33, Chúa Jêsus sở hữu mọi thứ, Ngài đã tạo nên thế giới. Ngài đã có mặt trong thế giới, thế giới không biết Ngài. Ngài chẳng bao giờ tự mình tạo nên danh tiếng nào. Ngài chẳng bao giờ tập trung những quân nhân nào. Ngài chẳng bao giờ tổ chức bất kỳ những Nhà hội hay Giao hội nào. Ngài chẳng bao giờ tạo nên bất kỳ những danh vĩ đại nào cho chính Ngài. Ngài chẳng bao giờ đến với bất kỳ những bằng cấp khoe khoang về tín lý nào, Thần học, giống như vậy. Chưa bao giờ ta có một sự ghi chép lại Ngài đã từng đi vào bất kỳ trường thần học nào. Nhưng Ngài có Đức Chúa Trời. Ngài có Đức Chúa Trời. Vào tuổi 33, Ngài đã chinh phục mọi tên quỷ ló đầu nó ra khỏi hỏa ngục. Ngài đã chinh phục bệnh tật. Ngài đã chinh phục những điều mê tín. Ngài đã chinh phục các quỷ. Ngài đã chinh phục sự chết. Khi Ngài chết tại Cây Thập Tự, Ngài đã hạ xuống trong những chiếc hố không đáy của hỏa ngục và chinh phục hỏa ngục.

98     Vào sáng Phục Sinh Ngài đã chinh phục những phần mộ. Tại sao? Ngài đã thực hiện các nội quy của trận đấu đúng đắn, chạy với một Sứ điệp. Ngài đã ra đi. “Hãy đi.” Đức Chúa Trời đã sai Ngài đi và Ngài cũng có một Sứ điệp để bảo ra nữa. Với Sứ điệp mà Đức Chúa Trời ban cho Ngài, Ngài đã chinh phục những quyền lực của Sa-tan. Ngài đã chinh phục bệnh tật. Ngài đã chinh phục sự chết. Ngài đã chinh phục hỏa ngục. Ngài đã chinh phục phần mộ. Tại sao? Ngài đã đi. “Hãy đi nói.” “Ta luôn làm những gì mà Cha Ta đã tỏ cho Ta làm. Ta không làm một điều gì ngoài điều Ngài bảo Ta làm.

       Rồi trước khi Ngài chết, Ngài Phán điều này, “Như Cha đã sai Ta, Ta cũng sai các ngươi đi,” không phải xây dựng những người bởi sức mạnh quân sự, không phải đặt tất cả thời gian của anh em vào ai sẽ là Tổng Thống. Đó có thể là chính yếu nhưng nó không phải chính yếu trong điều này. Thế gian đã chết. Chúng ta có một Sứ điệp, đó là Chúa Jêsus Christ đã từ cõi chết sống lại, Ngài hôm qua, ngày nay và đời đời không hề thay đổi.

100    Ngày hôm qua trong căn phòng tòa án nhỏ, họ đang cố buộc tôi nói điều gì đó không đúng. Tôi bảo, “Tôi không phải là kẻ ngang nghịch. Tôi - tôi trung thực. Các ông không thể nói gì hơn ngoài những gì là sự thật.”

       Một ông nào đó có mặt với tôi, bảo, “Nếu một ông nào nói chuyện với tôi giống như thế, tôi cảm thấy muốn ném quyển sách vào ông ta.”

       Tôi bảo, “Không, thưa ông. Không, điều đó không đúng. Đó không phải là cách để tiếp cận. Nó không đúng.”

       Ông ta bảo, “Ồ, tại sao ông không biết những điều này đang diễn ra? Tại sao ông không ra ngoài đó làm điều này?”

       Tôi bảo, ‘Tôi dành thì giờ của tôi hầu việc Chúa Jêsus Christ.”

       Ồ, Đức Chúa Trời ôi, người ta mù lòa và không thể nhìn thấy được.

104    “Như Cha đã sai Ta.”Cha đã sai Ngài, Ngài đã đi. Ngài có một Sứ điệp để bảo cho dân sự hay. Trong giờ của sự chết, Ngài đã chinh phục sự chết, Ngài đã chinh phục hỏa ngục, Ngài đã chinh phục phần mộ. “Như Cha đã sai Ta đi với một Sứ điệp, Ta sai các ngươi với một Sứ điệp (Không phải là để xây nên các Nhà hội, các tổ chức) nhưng các ngươi hãy đi khắp thiên hạ và trình diễn quyền phép của Đức Thánh Linh. Những dấu hiệu này sẽ theo những người tin: Trong Danh Ta, họ sẽ đuổi các quỷ, nói những thứ tiếng mới, bắt rắn độc trong tay.” Giống như những cơ thể của chúng ta đi về phần mộ, giống như Ngài đã đi, Ngài chinh phục cả sự chết, hỏa ngục và phần mộ. Ngài là Đấng Chinh Phục đầy quyền năng.

       Ngài sai chúng ta đi với Sứ điệp của Ngài. Chúng ta hãy đi với Sứ điệp, đi với điều gì đó để bảo ra. Hãy đi nói, không phải chạy và rồi không có thể bảo ra được. Trước hết, chúng ta hãy nhận lấy nó trong tấm lòng của riêng mình.

106    Khi anh em tới để chúng tôi cầu nguyện cho sáng nay, đừng đến trong cách tình cờ. Hãy đến với một Sứ điệp trong lòng anh em. “Ta là Đấng đã chết và sống lại. Ta là Đấng ban cho Sứ điệp, những dấu hiệu này sẽ theo họ những người tin.” Nếu Đức Chúa Trời Toàn Năng có thể ẵm một bé sơ sinh mắt xếch và đổi ánh sáng của nó trở lại bình thường, một đứa bé chưa bao giờ nhìn thấy trong đời mình, rồi 16 tuổi, phục hồi mắt nhìn lại cho nó, Ngài cũng có thể nhận một kẻ khốn cùng bị bệnh ung thư, ăn loét đỏ các người nữa...

       Bởi vì Sứ điệp là đúng, bởi vì Đức Chúa Trời đã gởi đi Sứ điệp, bởi vì Đức Chúa Trời đã sai đi Sứ giả, không còn nghi ngờ gì, mỗi họng súng của hỏa ngục sẽ bắn vào người. Đúng vậy. Người sẽ té xuống, đứng dậy, lắc đầu mình, tiếp tục đi tới. Chúng ta có một Sứ điệp, chẳng có bất kỳ điều gì sẽ ngăn chận nó lại được. Ha-lê-lu-gia! “Trên Vầng Đá này, Ta sẽ xây Hội thánh của Ta, các cánh cổng của âm phủ sẽ không bao giờ thắng được Hội đó.

       Họ có thể nói những gì họ muốn, làm những gì họ muốn, ma quỷ có thể giận dữ rú lên. Nhưng Chúa Jêsus đã từ cõi chết sống lại rồi. Hôm nay, Ngài đang sống trong chúng ta.

108    Cách đây một vài ngày, tôi có trò chuyện với Tiến sĩ Lamsa vĩ đại, người đã dịch Kinh thánh từ tiếng Aram sang Anh ngữ... Tôi có nhìn thấy dấu hiệu nhỏ đó, dấu hiệu của Đức Chúa Trời ở trên đó, với 3 dấu chấm ở trong đó. Tôi bảo, “Tiến sĩ Lamsa, đó là cái gì vậy?”

       Ông đáp, “Đó là Đức Chúa Trời với 3 Thuộc tính.”

       Tôi bảo, “Ông có ý nói, Đức Chúa Trời đang sống trong 3 Chức vụ, như là Cha, Con, Đức Thánh Linh?”

       Ông đứng lên, nhìn tôi, nước mắt tràn ra trên mắt của người Do-thái đó, ông hỏi, “Anh Branham, anh tin điều đó?”

       Tôi đáp, “Với tất cả những gì trong lòng tôi.”

       Ông choàng đôi cánh tay trên tôi và bảo, “Tôi tự hỏi lúc tôi nhìn thấy những điều vĩ đại đó xuất hiện, những dấu hiệu mà ông đang thực hiện, họ bảo cho tôi rằng ông là một nhà Tiên tri. Mãi cho đến bây giờ tôi mới tin điều đó. Giờ đây, tôi biết ông là ai. Vậy đó. Đó là Sứ điệp. Đó là điều sẽ làm rung chuyển Nước Đức Chúa Trời.” Vâng. Ông bảo, “Bạn ơi, ngày nào đó, ông sẽ hy sinh vì nó. Ông đã đóng dấu bài làm chứng của ông với chính điều không hề thay đổi đó.”

112    Một trong những con người vĩ đại nhất mà chúng ta có được, lúc Eisenhower và những vĩ nhân của thế giới, Hollywood, tất cả các kiểu minh tinh màn bạc và mọi thứ đòi được diện kiến ông, nhưng tại buổi nhóm, ông đã có mặt ngay đó. Ông bảo, “Tôi đã bỏ ra chừng 30 năm có lẻ để làm bản dịch này, không phải từ tiếng Hy lạp của Va-ti-căng nhưng từ tiếng A-ram, ngay từ đó, tiếng A-ram dịch sang Anh ngữ. Tôi đã trải qua tất cả thời gian đó, giờ đây, tôi vừa mới bước vào trong một chỗ mà tôi thấy Đức Chúa Trời của Kinh thánh đang vận hành. Anh Branham à, ông biết chúng ta có thể nhìn thấy những dấu kỳ phép lạ nhưng chúng ta quan sát dấu hiệu có tiếng nói gì. Chúng tôi, những người Do-thái, chúng tôi nhìn thấy một dấu hiệu, nhưng chúng tôi quan sát tiếng của dấu hiệu.”

113    Ồ, Ha-lê-lu-gia, tiếng của dấu hiệu... Đức Chúa Trời bảo Môi-se, “Nếu họ không chịu nghe tiếng nói, tiếng nói của dấu hiệu đầu tiên, lúc ấy, họ sẽ nghe tiếng nói của dấu hiệu thứ hai.” Không phải là một dấu hiệu nhiều lắm, nhưng tiếng nói đi cùng với nó.

       Hãy nhìn người Do-thái đó, ông ta biết những gì mà ông ta đang nói về. Ông bảo, “Tôi đã nhìn thấy những sự nhận biết rõ, tôi đã nhìn thấy những dấu hiệu, những điều kỳ lạ, những người mù được làm cho sáng lại, tất cả những loại dấu hiệu khác nhau, nhưng tôi tự hỏi, bây giờ, tôi hiểu được tiếng nói đằng sau chúng sẽ không chia cắt Đức Chúa Trời ra thành 3 phần, bảo rằng Ngài là một Đức Chúa Trời, Đức Chúa Cha và kế tiếp, Đức Chúa Con.” Ông bảo, “Đức Chúa Trời là Chúa: 3 Thuộc tính của Đức Chúa Trời, 3 Chức vụ của Đức Chúa Trời. Điều đó khẳng định.”

       Ồ, thưa anh em, chúng ta có một Sứ điệp. “Hãy đi nói với các môn đồ của Ta. Ta không phải là Đấng đã chết, một Đấng khác sắp chết và một Đấng khác nữa đang sống. Ta là Đấng Đã Có, Hiện Có, và Sẽ Đến, Rễ và Hậu Tự của Đa-vít, Sao Mai Sáng Chói.” Vâng.

116    Tốt gì để đi, nếu anh em không có điều gì để nói? Có điều gì đó để nói...

       Đúng vậy. Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời, yêu thương tất cả anh em. Ngài chết cho tất cả anh em, là Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời.

       Có bao nhiêu anh em đã từng đến dự những buổi nhóm, nhìn thấy những dấu kỳ phép lạ của Sự Hiện ra Ngài, về Ngài nhận biết rõ và tỏ cho thấy cùng các việc khác? Đó là Chúa của Nước Trời, Đấng đã từ kẻ chết sống lại.

       Anh em nên thấy dấu hiệu của dấu hiệu Hê-bơ-rơ về Lời. Lời là Ánh Sáng, giống như một Trụ Lửa, trong đó có 3 đánh dấu: Cha, Con và Thánh Linh, chứ không phải là ‘3 Đấng’. Đó là một Đức Chúa Trời đang sống trong 3 Chức vụ, một Đức Chúa Trời không thay đổi (Ha-lê-lu-gia!) Đức Chúa Trời ở trên anh em, Đức Chúa Trời ở với anh em, Đức Chúa Trời ở trong anh em. Cùng Đấng đó, Tự Ngài giáng hạ, thanh tẩy sạch Hội thánh của Ngài để Ngài có thể sống. Khi anh em cắt Ngài ra thành các mảnh và đặt một ở đây, một ở đây, một ở đây, đó là ngoại giáo như nó có thể.

119    Tôi tin sự sống lại của Chúa Jêsus Christ, đã từ cõi chết sống lại. Ngài là con người duy nhất có thể nói điều đó, “Tất cả các quyền phép trên trời và dưới đất đã được giao vào tay của Ta. Các ngươi hãy đi khắp thiên hạ và giảng Tin lành cho mọi người.” Tin lành không đến chỉ bằng Lời mà thôi nhưng thông qua quyền phép và những sự bày tỏ của Đức Thánh Linh. Đức Chúa Trời giúp cho anh em tin điều đó. Đức Chúa Trời giúp tôi để tin điều đó. Ngày nào đó chúng ta sẽ nhìn thấy Chúa Jêsus.

        Khi những sự nhọc nhằn của đời sống qua rồi

        Cuối cùng chúng ta sẽ nhìn thấy Jêsus

        Trên ngai xinh đẹp của Ngài

        Ngài sẽ nghênh đón tôi về Quê Hương

        Sau khi ngày qua hết rồi. (Đúng vậy.)

        Những đụn cát đã bị rửa trôi trong những dấu chân

        Của Khách Lạ từ bờ biển Ga-li-lê.

120    Họ đã giết Ngài bởi vì Ngài đã tự xưng Mình Là Đức Chúa Trời, và Ngài là Đức Chúa Trời. Họ đã treo Ngài lên, bởi vì Ngài đã chết trong sự hình phạt thể xác. Đó là lý do tôi không tin vào sự hình phạt thể xác. Jêsus đã chết trong sự hình phạt thể xác từ chính phủ liên bang La-mã. Hình phạt thể xác là treo Người trên cây thập tự. Ngài đã chết trong sự hình phạt thể xác, chúng đã lột áo xống ra khỏi Ngài, đã treo Ngài lên đó, nhục nhã, Ngài đã chết trong tình trạng đó. Nhưng Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại vào ngày thứ ba.

       Chúng ta là những chứng nhân của Ngài. Nếu chúng ta không đứng lên cho Ngài, ai sẽ đứng lên cho Ngài?

122    Ngày nọ, một người gặp tôi bảo, “Ồ, Anh Branham, anh đừng nói nữa. Anh bỏ chuyện nói đó đi. Anh làm thương tổn cảm xúc của nữ giới, về chuyện họ để tóc ngắn, về chuyện họ làm điều này và làm điều đó, giống như thế.” Tôi bảo, “Nếu tôi không bảo cho họ hay, ai sẽ bảo cho họ? Ai sẽ bảo điều đó ra?”

       Nói, “Ồ, anh làm cho những Thầy giảng giận dữ.”

       Tôi thà khiến cho họ giận dữ đối với tôi, hơn là Ngài. Đó là Lẽ thật. Đúng vậy... [Băng trống - Bt] ... Đúng vậy. Ai sẽ bảo điều đó ra? Người nào đó phải nói nó ra.

       Chúa Jêsus Phán, “Hãy đi nói. Hãy đi nói cho những môn đồ của Ta rằng Ta đã từ cõi chết sống lại. ... [Băng trống - Bt] ... Kìa, Ta ở cùng các ngươi luôn luôn, thậm chí cho đến lúc tận thế.” Các bạn có tin điều đó không? Chúng ta hãy cầu nguyện trong lúc chúng ta cúi đầu mình bây giờ trong lời cầu nguyện.

127    Ồ, Đức Chúa Cha, thực vậy. “Hãy đi nói, hãy đi nói cho những môn đồ của Ta rằng Ta đã từ cõi chết sống lại.” Lạy Cha, Đức Chúa Trời, không chỉ Ngài bảo cho các môn đệ của Ngài, nhưng Ngài chứng mih cho họ Ngài đã từ cõi chết sống lại. Ngài tỏ ra Chính Ngài với họ, đã làm một cách chính xác cách mà Ngài đã làm trước khi Ngài chết. 1900 năm đã đến và đã ra đi, Chúa ôi,, Sứ điệp vẫn còn bốc cháy. Sứ điệp vẫn cứ rực rỡ và đang bốc cháy trong những trái tim của chúng con hôm nay. Giống như Sứ điệp trước đây với các môn đồ, vì chúng con nhìn thấy Chúa đứng lên ở ngay giữa vòng chúng con, đang làm những điều mà Ngài đã làm trước đó. Chúng con biết rằng Ngài đã từ cõi chết sống lại.

       Phục Sinh có nghĩa nhiều đối với chúng con, bởi vì chúng con đã tham dự và vui thích sự thông công của sự sống lại của Ngài. Vì chúng con một thời đã chết trong tội lỗi và những sự gian ác giống như người con trai hoang đàng nhưng bây giờ chúng con tìm thấy được ân điển, Đức Chúa Trời đã tha thứ chúng con về những tội lỗi của chúng con. Ngài cũng ban cho chúng con Dấu Triện giống như Ngài đã ban cho Tổ phụ Áp-ra-ham để khẳng định rằng Ngài đã chấp nhận chúng con. Tổ phụ Áp-ra-ham nói rằng ông tin Đức Chúa Trời nhưng Đức Chúa Trời ban cho ông dấu triện của sự cắt bì, như một sự khẳng định rằng ông thật tin Ngài. Giờ đây, lạy Cha, hôm nay chúng con được cắt bì bởi Đức Thánh Linh, tất cả những điều của trần gian đã trôi qua rồi. Chúng con có một mục tiêu: Hầu việc Ngài. Chúng con có một nỗi khát khao: Yêu mến Ngài, là môn đồ Ngài.

129    Giờ đây, Chúa ôi, con cầu xin Ngài sẽ khẳng định Sứ điệp nhỏ, đứt quãng này cho mỗi lòng. Hãy để cho họ đừng bỏ lỡ nó. Hãy để cho họ thấy rằng Ngài hôm qua, ngày nay và đời đời không hề thay đổi, rằng Ngài đang có mặt tại đây, đã từ cõi chết sống lại, sẽ cho đến lúc Đức Thánh Linh và thân thể liên hiệp cùng nhau một lần nữa trong sự hiện đến lần thứ hai.

       Lạy Cha, sáng nay, con cầu nguyện cho những người đau ốm có mặt tại đây. Giờ nầy, vào buổi sáng Phục Sinh này con đã đặt qua một bên (hay không phải đặt qua một bên, nhưng chỉ đặt trong một chốc lát thời gian) những ân tứ mà Ngài đã ban cho con, như là sự nhận biết rõ bí mật trong lòng. Thế giới, con đã đi lại khắp các quốc gia, Chúa ôi, tất cả họ đều biết chuyện đó. Con cầu xin Sứ điệp mà Ngài đã ban cho con trên đây trong những cánh rừng, cách đây một vài ngày, về quyền phép sáng tạo thiết lập trong Hội thánh này sáng nay, chính những người mà nó đã được sáng tạo... Đức Chúa Trời ôi, con cầu xin trong khi con đến đặt tay trên những người bệnh sáng nay, với những anh em của con tại đây, rằng Ngài sẽ giáng trên Hội thánh này sáng nay với sự nhân từ, rằng Ngài sẽ chữa lành cho dân sự, rằng sẽ không có một người yếu ớt nào ở giữa vòng chúng con khi buổi thờ phượng qua rồi. Cầu xin mỗi một người trong họ được ban phước và được chữa lành.

131    Chúa ôi, chúng con nhận ra, chẳng là cái gì cả để chúng con tự mình có thể làm việc cho. Đó là đức tin giản dị giống như con trẻ, tin. Chúng con có thể nhìn thấy những môn đồ sau khi họ đã được ban cho quyền phép để chữa lành những người bệnh, họ đã đi ra và đã bị đánh bại trong một ca kinh phong: Có lẽ kêu gào, la hét, nhảy lên xuống, cố để làm cho tên quỷ đó ra. Nhưng khi anh ta gặp Chúa Jêsus, ồ, khác biết bao. Ngài Phán, “Hỡi tà linh kia, hãy ra khỏi người.” Quả là sự khác biệt. Ồ, anh ta biết rằng đó không phải là một Sứ đồ. Đó chính là Chúa. Linh giày xé chàng trai, ném anh ta trên mặt đất. Nhưng Chúa Jêsus Phán, “Anh ta không chết đâu. Đỡ anh ta lên và cho anh ta ít đồ ăn.” Tà linh đã rời.

       Ồ, Chúa Jêsus ôi, Ngài là Con Đức Chúa Trời, xin đến một lần nữa, xức dầu cho Hội thánh của Ngài một cách nhưng không, trọn vẹn và đầy quyền phép. Cầu xin Đức Thánh Linh hằng sống của Chúa Jêsus phục sinh làm sống lại Hội thánh nhỏ này sáng nay trong một đức tin mới, quyền phép, quyền phép của đức tin, rằng chúng con sẽ để mọi kẻ chống cự trong sự hổ thẹn. Chúa ôi, xin ban điều đó. Con giao thác tất cả dân sự này cho Ngài, cầu xin rằng Ngài sẽ ban phước cho họ, ban cho họ sự cứu chuộc cho những linh hồn của họ, chữa lành cho những thân thể của họ, qua Cứu Chúa Jêsus, Chúa của chúng con.

133    Chúng ta cúi đầu xuống, tôi sẽ hỏi một câu. Có người nào ở đây không phải là người Cơ-đốc không? Bây giờ, muốn được nhớ đến, nói, “Anh Branham, hãy cầu nguyện cho tôi” không? Đức Chúa Trời ban phước cho anh em tại đó. Người nào đó khác muốn nói, “Tôi không phải là người Cơ-đốc. Tôi đã nghe tin tức rằng Chúa Jêsus đã từ cõi chết sống lại nhưng thực sự, tôi không biết điều đó. Ngài chưa bao giờ sống lại trong lòng tôi. Tôi không có sự mãn nguyện nào. Tôi cũng bị đau ốm nữa. Tôi sẽ đi xuyên qua hàng cầu nguyện, quay trở lại, đi xuyên qua một hàng khác, quay trở lại và đi qua một hàng khác. Tôi sẽ đi từ Giáo hội này đến Giáo hội khác, nơi này đến nơi khác.” Không phải thế. Nó phải là tin Ngài. Ngài đã từ cõi chết sống lại. Vậy là ổn thỏa.

       Người nào đó khác đưa tay anh em lên... Chúa ban phước anh em. Chúa ban phước anh em, Người nào đó khác, “Tôi muốn tin. Tôi muốn tin.”

       Bao nhiêu người bị đau ở đây, hãy đưa tay lên, nói, “Tôi muốn tin. Tôi muốn biết Sứ điệp sáng nay.” Xin Chúa ban phước cho anh em. Tốt lắm. Vâng, con trai, Chúa ban phước cho anh. Tốt. Được rồi.

135    Nào, Teddy, tôi muốn anh chơi bài “Danh Y Đại Tài” chỉ một phút, nếu anh vui lòng, bài “Bây giờ, Gần rồi.”

       Ngay bây giờ, điều khó khăn. Các khải tượng đang vỡ ra khắp cả tòa nhà. Vâng, tôi đang cố gắng... Tôi đang cố gắng để đây là một sự phục sinh cao hơn một chút từ đống tro mà tôi đang ngồi lên. Tôi muốn thêm một chút của sự khải thị. Tôi biết một điều, hễ chừng nào tôi còn giữ chặt lấy chức vụ đầu tiên đó, cái thứ hai sẽ không đến, nó đã không đến. Giờ đây, hễ chừng nào tôi còn giữ chặt cái thứ hai, cái thứ ba sẽ không đến. Tôi phải bước ra ngay, tin điều đó, “Đức Chúa Trời Phán như vậy.

       Anh em có thể ngước đầu lên nếu muốn. Tôi có bàn tay của anh em; Đức Chúa Trời có chúng rồi.

138    Tôi muốn kể cho anh em điều gì đó bé nhỏ. Anh Ed Daulton, tôi tin anh vừa mới đi vào trong cánh cửa, một người anh em Báp-tít tốt, anh và vợ anh. Anh Jeffries có mặt ở đây, nơi nào đó, Othel Jeffries... Anh có mặt ở đây. Tôi biết rằng anh có mặt ở đây, nơi nào đó. Tuy nhiên, họ, những người anh em đã hình thành một buổi nhóm cho tôi để đi đến, bên dưới Kentucky. Các anh em, những người anh em quý báu, yêu thương chốn láng giềng và dân chúng của mình, họ có những tòa giảng, những tòa nhà quân trang quân cụ và các thứ, chỉ cho một đêm thờ phượng, họ thuê cả kho quân trang quân cụ. Anh J. T. hay L.G. Hoover đã hình thành một buổi nhóm dưới Elizabethtown, Anh Ed Daulton tại Willow Shade hay Somerset. Người anh em khác ở dưới, quanh Glasgow nơi tôi sinh ra. Dân sự ở đó, nơi tôi sinh ra và được nuôi lớn, nơi mà Thiên Sứ của Chúa đã đầu tiên xuất hiện với tôi.

139    Tôi muốn quay trở lại. Nhưng tôi cảm thấy bị thúc cùi một chút. Tôi bảo, “Ồ, vì cớ anh em, tôi sẽ lập buổi nhóm.” Ngay khi tôi đến trong thung lũng này, họng tôi bị đóng lại ngay, tôi đã không nói được trong 9 ngày cho đến lúc những buổi nhóm đã qua đi.

       Anh Ruddell, sáng nay, anh có thể cũng có mặt tại đây nữa, một trong các anh em từ Đền tạm [Nhà thờ] này, anh ấy, Junie Jackson và họ, tôi phải có một buổi nhóm cho họ. Ngay lập tức, họng tôi cứ đóng lại. Điều đầu tiên anh em biết, tôi lên cơn sốt khoảng 101 năm. Trước tiên, tôi sắp đi đến một buổi nhóm, Doc Schoen có nói với tôi ... Tôi bảo, “Họng tôi bị khản rồi.”

141    Anh bảo, “Tôi sẽ cho anh cái gì đó để làm lỏng thanh quản đi, anh có thể tiếp tục rao giảng.” Tôi lấy cái gì đó khác mà anh trao cho tôi, đó là cái gì, nó đã kéo xoang đó xuống và cản nó lại. Sau đó, tôi nằm trên giường trong 9 ngày với cơn sốt cao.

       Nhiều người trong các anh em của tôi ở đây đến với tôi, nhiều anh em nổi tiếng đến cầu nguyện cho tôi. Anh Graham Snelling đến đây, Anh Ruddell đến đây, tất cả những anh em này ở đây, tất cả tập trung, cầu nguyện và mọi thứ khác, tôi đang cầu nguyện, đang cố gắng hết sức, thậm chí không thể thì thầm. Tôi tự hỏi, “Tất cả nó là về cái gì vậy?” Người vợ đáng yêu của tôi đang ngồi ở đó. Nàng và họ đang cầu nguyện cho tôi, cứ tiếp tục như vậy, không đổi. Họ không thể hiểu được. Bây giờ, anh cho tôi một ít thuốc để uống, nhưng tôi không uống vì đó là đô-ping. Rồi tôi cứ thả trôi nó đi. Rồi tôi cứ tiếp tục suy nghĩ, “Chúa ôi, chắc là...”

144    Rồi sau khi tất cả những buổi nhóm đã qua rồi. Vào một ngày thứ Hai... Quả thế, buổi nhóm cuối cùng được cho là vào thứ Bảy, tôi tin vậy. Rồi vào thứ Hai, tôi cố gắng ngồi dậy. Tôi quá yếu ớt, tôi không thể đi xuyên qua căn phòng. Tôi ngồi xuống.

       Anh em biết, tôi thật biết ơn vì một người vợ mà Đức Chúa Trời đã ban cho. Các anh em có thế không? Một người vợ thực sự, một người bạn đồng hành thực sự...

       Tôi ngồi xuống. Tôi vẫy tay, bảo nàng đến sát với tôi. Tôi nói, “Meda này, đôi khi anh tự hỏi có chuyện gì vậy, tại sao những buổi nhóm ở tại đó và Đức Chúa Trời để anh nằm như thế này? Tại sao thế? Đôi khi anh tự hỏi xem thử thậm chí Đức Chúa Trời có kêu gọi anh không?”

       Nàng bảo, “Anh há không xấu hổ về chính anh sao?” Rồi nàng bảo tôi, “Billy, anh há không biết là Đức Chúa Trời biết những gì Ngài đang làm với anh sao? Hãy im lặng.”

148    Vậy là tôi đi vào. Anh em biết, điều đó quở trách tôi một chút. Tôi đi vào và nằm trên giường. Nàng đi vào để thay những tấm trải. Nàng có các thứ trên cánh tay của nàng và khi nàng bắt đầu ra ngoài, tôi nhìn thấy một tòa nhà chứa quân trang lớn, cũ kỹ, mặt trời đã chiếu xuống và vỡ ra trên mặt đất, thổi tung nó thành các mảnh, mặt trời đang chiếu xuống từ nước trời. Tại đó có 3 người nữ và 1 người nam đến, họ mang loại súng nhỏ gì đó. Người nam bảo, “Anh Branham, anh giữ những mảnh này lên đi. Chúng tôi sẽ xây kho quân trang này lại cho anh.”

       Tôi nói, “Được rồi, tôi sẽ làm điều đó.”

       Nhưng Điều Gì đó báo, “Đừng làm thế.” Ồ, tôi với xuống một mảnh, giống như thế này, lật nó lên giống như thế này. Ngay lúc đó, một Tiếng nói, Phán với tôi, “Bây giờ, họ đang ở trên con đường để khiến ngươi trở lại. Ngươi đừng tin điều đó. Họ thật là chân thành, họ sẽ đến với ngươi với LỜI CHÚA PHÁN VẬY, nhưng chúng sai trật.”

151    Fred Sothmann, nhiều người trong họ tại đây, đã có mặt ngay ở đó khi tôi bảo cho họ hay về chuyện đó. Trong chưa đầy một giờ đồng hồ, dân chúng lái xe ngay đến cửa của tôi. Tôi bảo, “Có 3 người nữ và 1 người nam.”

       “Chính xác.”

       “Họ đến với LỜI CHÚA PHÁN VẬY?”

       “Vâng, thưa ông.”

       Tôi bảo, “Dĩ nhiên, anh em biết những gì để bảo cho họ hay, sai một cách chân thành. Những người tốt, nhưng sai một cách chân thành.”

       Rồi tôi nghĩ, “Ồ, tôi có thể làm gì? Tôi phải làm gì?’ Rồi Meda đi vào, nàng đã quay trở lại. Anh Freddie đã đi bảo cho dân sự hay. Rồi sau một lát, tôi đã có mặt ở đó -- trên giường và tôi nghĩ, “Tại sao nó xảy ra theo cách đó? Tại sao tôi không thể nói? Tại sao tôi không thể trò chuyện với người nào đó hay điều gì đó?” Tôi đang nằm ở đó. Meda đi vào, quay trở lại, ra khỏi căn phòng.

154    Tôi nhìn, tôi thấy điều gì đó chớp lên ở một bên. Tôi nhìn và bức tường của tôi mở toang ra, tôi đã nhìn thấy Chúa Jêsus. Có bao nhiêu người trong anh em đã từng nghe tôi kể rằng tôi đã nhìn thấy Chúa Jêsus 2 lần trong đời mình trong một khải tượng? Tôi tin rằng mình sẽ nhìn thấy Ngài một lần nữa trước kỳ chung kết (Hiểu không?), nhìn thấy Ngài một lần nữa. Lúc ấy, tôi nhìn và các từng trời đang ở ngay ngoài đó, cứ trong giống như tôi nhìn xuyên qua bức tường. Có quyển Kinh thánh đang đứng ngay giống như thế này, quyển Kinh thánh vĩ đại đang đứng trên những từng trời. Ồ, có điều gì đó chớp sáng quanh quyển Kinh thánh, và ra từ quyển Kinh thánh một Thập tự giá bằng vàng thật. Nó đứng giống như thế này, các quầng ánh sáng đến từ khắp cả xung quanh nó, Ngài bước ra từ thập tự giá đó. Kinh thánh phản chiếu thập tự giá, thập tự giá phản chiếu Ngài. Ngài đến, bước ra, bước ngay xuống chỗ tôi đang có mặt. Tôi có thể nhìn thấy nó tỏ tường. Tôi có thể nhìn thấy thập tự giá đó phản ảnh tóc Ngài đang đứng đó, xõa trên gương mặt Ngài.

155    Ngài nhìn xuống tôi như thế, Ngài Phánvới tôi, “Ngươi đang chờ đợi chức vụ mới của ngươi được khẳng định cho ngươi. Ta đã khẳng định nó cho ngươi rồi. Nó đã được khẳng định rồi. Ngươi phải tin nhận nó.” Hiểu không? Tôi đứng và lắng nghe Ngài trong một phút. Lời đi vào trong trí tôi. Tôi đã không nghe điều đó, nó cứ đi vào trong trí tôi. Giống như một người, anh ta đã là tội nhân suốt đời, anh ta biết có một quyển Kinh thánh, biết có một Đức Chúa Trời, nhưng bất thình lình anh ta nghe một bài giảng, rồi Điều Gì Đó bảo anh ta, “Đó là ngươi.” Sau đó, cũng Lời không thay đổi đó đã từng có mặt ở đó luôn, tuy nhiên đã được khẳng định cho anh ta, anh ta nói, “Chúa ôi, xin tha thứ cho tôi.” Nhưng sẽ chẳng tốt cho đến khi anh ta tin nhận sự cứu rỗi của mình, rồi anh ta đi ra và là một người Cơ-đốc. Cho dẫu anh ta có kêu gào nhiều như thế nào, anh ta van nài nhiều như thế nào, anh ta phải tin nhận nó.

       Lúc đó, Ngài Phán với tôi, “Ngươi phải tin nhận nó theo cách giống như vậy. Ngươi phải tin nó.”

158    Tôi sợ bị đánh bại. Bất kỳ điều gì, tôi sợ tôi sẽ mang đến một sự quở trách. Tôi luôn luôn sợ hãi nó, quan sát, nghĩ rằng tôi sẽ gọi điều sai trật. Bởi vì, tôi đã nhận lấy lời cảnh cáo của Kinh thánh, như thế nào Môi-se đã được ban cho quyền phép vĩ đại, ông đã đánh vào vầng đá thay vì nói với nó. Tôi nhớ về Ê-li-sê, vì ông đã đi hói đầu, bọn trẻ giễu cợt ông về chuyện hói đầu, ông đã rủa sả trên bọn trẻ đó, 42 đứa trong chúng đã bị gấu giết chết. Bây giờ, đó không phải là Đức Thánh Linh, nhưng đó là nhà Ttiên tri trong cơn giận dữ. Tôi đã đi qua tất cả mọi điều, đến chỗ đó.

       Ngài đứng đó, đang trò chuyện với tôi. Ngài bảo, “Nhưng ngươi bước đi với quá nhiều người. Bước với Ta, ngươi sẽ bước một mình.”

160    Tôi đã nhìn thấy điều đó. Tôi đã chăm nom quá nhiều với những hệ phái và mọi thứ (Anh em hiểu không?) Người nào đó đang cố gắng bảo cho anh em những gì phải làm và những gì không được làm. Anh em phải theo Ngài. Hãy ghi nhớ khải tượng mà Ngài đã ban cho tôi về những con cá, anh em biết đấy, như thế nào anh em không thể giảng dạy những dấu hiệu siêu nhiên cho các con trẻ Ngũ Tuần. Anh em ghi nhớ. Nó đó. Tôi đang ở ngay rìa của Sứ điệp mới này.

       Ngay khi khải tượng rời tôi, tôi nói, “A-men, thưa Chúa.” Vợ tôi đang đứng đó, hầu như sắp ngất xỉu. Tôi nhảy ra khỏi giường, tôi có thể trò chuyện tốt như tôi đã từng. Chỉ trong một giây đồng hồ, cơn sốt đã rời khỏi tôi.

       Tôi gọi cho Doc Schoen, tôi nói, “Tôi muốn anh xem tôi.”

       Anh hỏi, “Cái gì vậy?”

       Tôi đi đến đó, anh ta xem tôi, nhìn xuyên qua những lỗ xoang đó, bảo, “Anh Branham, kể cho tôi hay những gì đã xảy ra.”

       Tôi hỏi, “Anh có tin câu chuyện của tôi klhông?”

       Anh nói, “Làm thế nào tôi có thể nghi ngờ nó được? Nó đã xảy ra.”

       Vậy đó. Hiểu không? Thưa các bạn, vậy đó. Đức Chúa Trời biết như thế nào để giữ chặt anh em trên một đống tro. Ngài biết cách để làm điều gì đó cho anh em cho đến lúc Ngài có thể đưa Sứ điệp đến cho anh em. (Hiểu không?) Đưa đến để làm điều gì đó.

165    Hôm nay, tôi không biết bị đánh bại nhiều như thế nào. Cách đây không lâu, tôi đi vào, đang lắng nghe một buổi phát thanh ra-đi-ô. Có một Mục sư đang rao giảng về sự sống lại, từ I Cô-rinh-tô 15. Ông đang rao giảng sự sống lại. Ông dừng ngay lại giữa bài giảng của ôn , ông nói, “Anh em biết, có thật nhiều người sợ bị đánh bại. Khi đại tướng Patton mất một nhóm binh sĩ, ông nhắn lại, ông muốn thêm ít binh sĩ nữa, họ điều lên thêm cho ông một ít binh sĩ nữa. Ông để họ bị thiệt mạng, ông lại đòi thêm vài binh sĩ nữa. Khi ông có được tốp thứ ba trên đó, mỗi lần đạn rít lên, họ chạy dưới những lon thiết, hay thứ gì đó khác, sợ hãi.”

166    Ông bảo, “Điều đến cho tôi những đấng nam nhi, không phải bọn trẻ con. Tôi muốn những đấng nam nhi sẵn sàng hy sinh. Tôi không muốn người nào đó sợ chết. Nếu sự nghiệp mà chúng ta đang chiến đấu không xứng đáng để hy sinh cho, khi đó hãy ngăn họ khỏi tôi. Tôi muốn những đấng nam nhi.”

       Họ bảo, “Nhưng ông đã thua 2 hay 3 trận đánh rồi.”

       Ông đáp, “Tôi chỉ thua cuộc chiến. Tôi chỉ thua một trận đánh.”

       Điều gì đó nói trong lòng tôi.

       Tôi nhớ Eisenhower có nói, “Khi tôi phát tiếng đạn, ra lệnh và họ nhồi một viên đạn vào trong khẩu pháo, họ cho phát nổ, nó chỉ là một tiếng xèo, nó không hoạt động, tôi không từ bỏ và không đầu hàng. Tôi vứt viên đạn ra ngoài và nạp một viên khác vào, thử nó. Nếu nó không hoạt động, tôi lại bỏ một viên khác vào, cho đến lúc một viên có hiệu quả.”

169    Đó là cách nó phải được thực hiện. Tôi không biết nó sẽ như thế nào. Nhưng Đức Chúa Trời là Quan Tòa của tôi trên bục giảng này. Tôi không biết có bao nhiêu viên bị xịt và bao nhiêu trận đánh tôi sẽ thua nhưng tôi sẽ không thua cuộc chiến. Ngài đã bảo tôi, Ngài sẽ ở cùng với tôi. Tôi sẽ đứng yên, vững vàng cho đến lúc tôi nhìn thấy chức vụ đó được khẳng định và nhìn thấy nó trong sự hoạt động. Sáng nay, tôi bắt đầu bởi ân điển của Đức Chúa Trời. Tôi không biết là nó sẽ có làm việc ở đây hay không, nó sẽ có làm việc ở nơi nào đó khác hay không, nó sẽ làm việc như thế nào, hay những gì sẽ xảy ra. Nhưng tôi sẽ bước đi ngay xuống những hàng cầu ngyện. Tôi cầu nguyện cho những người bị đau ốm, cho đến lúc tôi thực biết được những gì đang xảy ra. Tôi đã nhìn thấy nó xảy ra 2 hay 3 lần rồi.

       Tôi đã nhìn thấy nó xảy ra trong nhà của Hattie. Có bao nhiêu anh em từng nghe câu chuyện về những con sóc, về cô bé, về người phụ nữ? Người đầu tiên trong tất cả mà kể từ lúc chúng ta biết được, kể từ những ngày của những Sứ đồ, đã từng được ban cho đặc quyền để nói, “Hãy cầu xin những gì mà ngươi muốn,” Khi anh em có mặt ở đó. Anh em có từng nghe câu chuyện không? Anh em có từng nhìn thấy người đàn bà không? Có bao nhiêu anh em chưa bao giờ nhìn thấy nàng, muốn nhìn thấy người nữ mà câu chuyện đã xảy ra? Hattie, chị đứng lên được không? Thiếu phụ đó.

171    Tôi đang đứng trong nhà của nàng. Sau khi tôi đã nhìn thấy 8 con sóc, tuyệt đối không có con nào ở nơi nào xung quanh, tôi chỉ nói ra một lời, chúng đang đứng đó. Thật vậy. Chúng đó. Tôi hỏi, “Cái gì đã làm cho những con sóc đến?” Tôi đang ngồi đó, tại bàn của nàng. Mẹ của nàng, Chị Wright, đây là Anh Wright, đang ngồi tại đó. Có bao nhiêu anh em đã có mặt tại bàn, có bao nhiêu anh em có mặt ở đây sáng nay? Hãy đưa tay anh em lên. Ồ, họ đó, khắp tất cả tòa nhà. Được, họ đã có mặt ở đó. Người chị tật nguyền của họ đang ngồi ở đó...

       Tôi nói, “Nó phải đến bởi khải tượng, giống như vậy, nhưng ngày nào đó, nó sẽ đến khác hẳn.” Tôi đang nói chuyện giống như thế, bất thình lình, điều gì xức dầu cho điều đó. Hãy để nó lại cho dân sự này... Tôi chưa bao giờ cảm thấy một sự xức dầu như thế. Tại sao? Bởi vì Hattie đã nói một điều đúng.

173    Tôi bảo, “Những con sóc đã đến từ đâu? Chẳng có một con nào ở đó, thậm chí không có một chỗ cho chúng, chỉ giống trên một cột điện thoại, ngay ở đó. Tôi đã nhìn thấy nó xảy ra 8 lần.” Tôi bảo, “Tôi không biết chúng đến từ đâu. Điều duy nhất tôi biết, Đức Chúa Trời cố gắng để khẳng định một Sứ điệp cho Áp-ra-ham một lần nọ, Ngài đã phán cho một con dê đực để hiện hữu, vì Ngài cần một dê dực để khẳng định nó. Chắc là tôi có cần một con sóc, Phán ra con của tôi. Ngài đã Phán 7 lần.”

       Hattie, có lẽ không biết những gì người đàn bà đang nói. Hãy nhìn, như thế nào nó đã vượt qua những kẻ giàu có và ngạo mạn. Hãy nhìn như thế nào nó vượt qua mọi thứ, đến với một người đàn bà nhà quê, cao niên, nghèo nàn ở đó.

175    Tôi có 20 đô-la trong túi của tôi để trả lại cho người đàn bà, nàng đã cam kết 50 đô-la cho Hội thánh mới này xuất hiện. Tôi không nói ra điều này để làm nàng bối rối, nàng không thể đủ 50 xu thực sự để dâng đâu. Nhưng tấm lòng của nàng ở trong Sứ điệp, nàng muốn. Anh Neville, tôi tin anh đã nhận số tiền đó, không chịu lấy số còn lại, chỉ cho nàng dâng 20 đô-la trong số đó mà thôi. Tôi có 2 tờ 10 đô-la trong túi của tôi. Meda đã trao cho tôi mua các món tạp hóa. Tôi bảo, “Hôm nay, tôi sẽ trả số tiền ấy lại cho nàng.”

       Rồi tôi suy nghĩ, Điều Gì Đó nói với tôi, “Chúa Jêsus đã nhìn thấy người đàn bà góa đó bỏ vào 3 đồng xu của nàng, Ngài đã không bao giờ lấy nó lại từ nàng.” Ngài để cho nàng tiếp tục vì Ngài có điều gì đó vĩ đại hơn trên con đường.

177    Tôi có biết một ít, Ngài Phán với theo cùng một cách về một người đàn bà góa, chồng bà đã mất. Tôi cũng không biết đó cũng là Đấng không thay đổi, khi tôi nói, “Vậy thì tôi cứ giữ 20 đô-la. Ngài có điều gì đó khác cho nàng.”

       Tôi bảo, điều duy nhất mà tôi biết, rằng Chúa vẫn là Đức Giê-hô-va Di-rê. Ngài có thể sắm sẵn một của lễ dâng.”

       Hattie, không biết những gì mà nàng đang nói, đứng lên và bảo, “Anh Branham, đó không là gì cả ngoài Lẽ thật.” Ồ, đó là điều đúng để nói.

       Vào khoảng thời gian đó, quyền phép của Đức Chúa Trời giáng vào nơi đó, tôi chưa bao giờ cảm thấy một sự xức dầu như vậy. Khi nó xảy ra, tôi bảo, “Hattie này, LỜI CHÚA PHÁN VẬY, hãy cầu xin những gì nàng muốn. Tôi không quan tâm nó là cái gì. Đức Chúa Trời ban cho tôi thẩm quyền để ban cho nàng niềm ao ước của lòng mình ngay bây giờ. Nếu nàng cầu xin một triệu đô-la, nàng có thể có được. Cầu xin cho cô bé tật nguyền đó đứng lên và bước đi, nàng có thể có nó được. Cầu xin bất kỳ điều gì...”

       Nàng hỏi, “Anh Branham, tôi sẽ cầu xin điều gì.” Tôi bảo, “Bất kỳ điều gì mà nàng ao ước, vì LỜI CHÚA PHÁN VẬY.” Ồ, quả là một cảm xúc tuyệt vời.

182    Nàng nhìn chung quanh. Tại đó, người cha tóc bạc cao tuổi của nàng đã được hầu như từ cõi chết sống lại. Người mẹ có tuổi của nàng ngồi đó, đang ốm, người chị tật nguyền của nàng ngồi đó.

       Nhưng nàng đã chọn chỉ những gì là đúng. Nàng có 2 con trai vị thành niên vào tuổi hiếu động đó. Người chồng quý báu của nàng đã đi về miền vinh hiển, nàng là một người Cơ-đốc, đang chờ đợi. Nhưng những cậu bé không phải là người Cơ-đốc, nàng bảo, “Những linh hồn của 2 con trai tôi.” Chúa ban phước cho lòng nàng.

       Tôi bảo, “LỜI CHÚA PHÁN VẬY, chị được chúng rồi đó.”

       Chúng có mặt tại đây, được báp-têm vào trong đức tin. Đêm nọ, họ đã kể chuyện cho tôi hay. Thậm chí, cậu bé đang rửa chân ở đó, đặt tay mình trên đầu của Anh Neville, cầu nguyện cho anh ấy khi cậu đang rửa chân.

       Hai cậu bé chắc có lẽ đang ngồi tại đây trong buổi nhóm, nơi nào đó, sáng nay. Hattie, có phải chúng có mặt tại đây với nàng không? [Chị Hattie bảo, “Chúng đang ở đằng sau đó.” - Bt] Ở phía sau, các cậu bé, các em ở đâu? Hãy đưa tay mình lên. Hai cậu bé ở đâu? Chúng ở đó, đang đứng ở đằng sau. Chúa ban phước cho các em. Được rồi.

       Những gì đã xảy ra? Cùng một điều như vậy, cho dẫu là những gì, những gì mà nàng đã cầu xin, nàng có thể có được.

188    Tôi muốn thấy điều đó xảy ra. Nó sẽ là thái độ của dân sự đối với Sứ điệp. Có hiểu chị ấy nói như thế nào không? Chị ấy chỉ nói điều đúng. Đó là những gì mà anh em nói, thực hiện nó.

       Hãy nhìn người đàn bà Sy-rô phê-ni-xi. Khi nàng đến với Chúa Jêsus. Nàng bảo, “Thưa Chúa, con gái của tôi bị quỷ vật nặng. Ngài là con của Đa-vít, hãy đến chữa cho nó.”

       Ngài đáp, “Không xứng cho Ta để lấy bánh của con cái và ban cho chó.

       Chuyện gì xảy ra nếu Ngài đã nói điều đó với vài người trong chúng ta? Chúng ta sẽ bảo, “Gọi tôi là chó ư? Dù sao người cũng chẳng là cái gì. Nhà hội lớn thì đúng. Người chẳng là gì ngoài một kẻ cuồng tín thánh, là một Bê-ên-xê-bun.” Chúng ta có thái độ đó, nhưng không phải nàng.

       Nàng thưa, “Lạy Chúa, thật vậy. Ngài nói chính xác. Nhưng chó ấy sẵn lòng ăn những mảnh vụn dưới bàn của những con cái.

       Câu trả lời đó bắt được Ngài. Ngài Phán, “Bởi lời này, ma quỷ đã ra khỏi con gái của ngươi...

194    Các bạn hữu, đó là thái độ của anh em. Há Ngài đã không nói điều đó sao? Các bạn hữu, anh em phải tin. Đừng tin tôi, tôi là một con người, nhưng anh em tin những gì mà tôi đang bảo cho anh em, hãy tin Sứ điệp. Nếu anh em không tin Sứ giả, hãy tin Sứ điệp. Nếu một người bước vào trong phòng đó với một bức điện tín, cho dẫu người đàn ông đó trông giống cái gì hay anh ta là ai, lớn hay nhỏ, anh em tin những gì chép trong điện tín, không phải là người đó. Đức Chúa Trời gởi tôi đến để bảo cho anh em hay. Tôi có một Sứ điệp. Đức Chúa Trời đã gởi tôi đến để bảo cho anh em rằng Ngài đã từ kẻ chết sống lại, rằng Ngài có mặt tại đây sáng nay. Ngài đã chứng minh nó bởi những dấu kỳ phép lạ, rằng Ngài có mặt tại đây, mỗi người trong anh em có thể được chữa lành bệnh tật của anh em nếu anh em có thái độ đúng trong khi anh em đến. Anh em sẵn lòng làm điều đó không trong khi chúng ta hát bài “Chỉ Tin.”

       Bây giờ, hãy để cho những người sắp được cầu nguyện đến ngay trên đây và xếp hàng ngay chung quanh đây. Đừng đến nếu như anh em không tin với tất cả lòng mình.

       Chúa yêu quý ôi, đây là thì giờ. Con cầu xin Ngài sẽ chữa lành cho những người này, lạy Chúa. Hãy thánh hóa dầu này. Hãy nhận lấy vinh quang về cho Chính Ngài, lạy Cha. Chúng con phái những người này đi trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!

197    Tôi tự hỏi xem chúng ta có thể yêu cầu những người đó đang đứng bên phía này, tại đây, có con đường mà họ có thể cho một chỗ tại đây, để chúng ta có thể cho dân sự đi ngay qua, nếu như chúng ta có thể ngay, xuyên qua đây. [Người nào đó hỏi một câu hỏi... - Bt] Đi ra ngoài lối đó... Rồi hết thảy họ có thể đến lối này, ngay dưới một hàng và tạo một hàng đi ra ngoài theo lối đó.

       Điều gì đó phải xảy ra, Anh Neville. [Anh Neville bảo, “A-men! Nó đang xảy ra ngay bây giờ. Ngợi khen Chúa. Chúa Jêsus có mặt tại đây. Vâng. Mỗi người trong họ được chữa lành bởi quyền phép của Đức Chúa Trời.” - Bt] A-men!

       [Anh Branham nói với người nào đó về thứ tự cho hàng cầu nguyện. - Bt] Nói gì vậy? Đúng... Không còn nữa, ngay ngang đây. Anh Neville và tôi tại đây. Chúng ta sẽ cầu nguyện cho họ ngay đoạn cuối. Như vậy, không thể để họ quanh lối này... Chỉ một phút.

200    Hãy để tôi nói với hội chúng đang chờ đợi. Đây là Lời Đức Chúa Trời -- Những gì mà tôi sống bởi, sẽ chết bởi, bởi ân điển và sự vùa giúp của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là Quan Tòa trang trọng của tôi. Tôi đã bảo cho anh em Lẽ thật. Tôi đã nhìn thấy, tất cả những điều này, xuất hiện. Thậm chí từ con cá nhỏ đã được nuôi ở dưới đó, anh em có bao giờ nghe câu chuyện đó không? Có những người đàn ông ngồi ngay sau đó, cả 2 họ, đã có mặt ở đó khi nó xảy ra, đã bảo ngày trước khi nó xảy ra. Bây giờ, như thế nào tôi có thể bảo cho anh em những điều này? Xem đó, tôi muốn rao giảng vào một trong những đêm này, về Cân Bằng Đối Trọng. Loài người có thể bảo cho anh em điều gì đó, cứ giữ xây lên giống như thế, nhưng nếu không có Kinh thánh để cân bằng đối trọng nó, rốt cuộc nó sẽ sụp đổ. Nếu sự nhận biết rõ này, những khải tượng này và những điều mà tôi đã bảo cho anh em về, nếu điều đó đã không phải là Lẽ thật... Điều đầu tiên, có một Kinh thánh để hổ trợ nó, có Đức Thánh Linh chứng minh rằng tôi đã nói ra Lẽ thật.

201    Tôi đã có mặt khoảng 14 năm trên cánh đồng, đi xuyên qua mọi điều chỉ trích có thể có trước mặt tôi: Có học thức, khôn ngoan, mọi điều khác.

       Anh em biết họ đã nói gì không? Anh em đã nghe nó ở đây. Họ nói, “Anh chị em trong vòng hội chúng sẽ đi vòng quanh, trò chuyện với người ta.” Trước hết, họ bảo đó là những người từ Giáo hội của tôi đi lên đó để thực hiện công việc. Rồi họ không thể bắt bẻ được điều đó, có quá nhiều người trong họ.

       Điều kế tiếp, họ bảo, “Nó giống như thể là những người anh em.” Những người đi với tôi, “Họ đứng đằng sau đó và nói, ‘Người này nhận được rồi, tai mình nghe được rồi.’”

       Sau đó, họ nói, “Billy Paul sẽ đi lên đó, đọc trong tấm thẻ, những gì dân sự nói. Nếu có điều gì đó sai trật với tai của họ, cậu ta sẽ nói, ‘tai của họ’ hay ‘dạ dày của họ’”

       Như thế nào, có thể những người ở ngoài thế giới đó, không có những tấm thẻ cầu nguyện của họ? Như thế nào, trên thế giới, có thể chính Lời bảo cho hay trước những sự việc và xảy ra một cách hoàn hảo? Như thế nào nó có thể cách đó? Nó không thể. Bất kỳ người nào biết được, điều đó bắt được tâm trí đúng đắn của họ.

206    Họ đã nói cùng một điều giống như vậy về Chúa Jêsus, khi Phi-líp đi và kiếm Na-tha-na-ên. “Ông ta là một người bạn của Chúa Jêsus.” Ông bảo, “Chắc chắn, ông ta đã bảo cho Chúa Jêsus tất cả về họ. Ngài đang đi sau ông ta.”

       Sau đó, các đồ đệ của Nhà hội lớn bảo, “Con Người này là Bê-ên-xê-bun. Ông ta là Bê-ên-xê-bun. Ông ta là một kẻ bói toán.”

       Chúa Jêsus bảo, “Ta tha thứ cho các ngươi về điều đó. Nhưng ngày nào đó, Đức Thánh Linh sẽ đến làm một điều giống như vậy, một lời chống lại Đức Thánh Linh sẽ không bao giờ được tha thứ đâu.”

209    Tôi đã và đang trung thực với anh em, dân sự, trung thực như tôi biết trung thực như thế nào. Ồ, tôi có lẽ mâu thuẩn với một vài niềm tin mà anh em có trong thần học và các thứ. Nhưng, lý do mà tôi làm điều đó, Phao-lô bảo, “Nếu có một Thiên sứ nào từ trên trời đến và rao giảng bất kỳ điều gì khác ngoài những gì Kinh thánh nói,” và những gì mà ông dạy, “Hãy để người bị rủa sả!

       Như vậy, tôi phải làm theo chỉ những gì Kinh thánh nói. Nếu Kinh thánh nói, “Ngài, hôm qua, ngày nay và đời đời không hề thay đổi,” Tôi tin điều đó. Bất kỳ điều gì mà Kinh thánh nói, đó là chính xác những gì mà tôi tin. Tôi chỉ nói nó giống như thế. Tôi đã không có học thức nào, không có sự huấn luyện nào. Tôi chỉ lắng nghe Đức Thánh Linh và Kinh thánh. Cho đến nay, cho đến buổi sáng Phục Sinh này, trong 31 năm, Ngài đã không để cho tôi bị thất vọng.

211    Tôi bảo cho anh em hay rằng Đức Thánh Linh đã bảo cho tôi hay về chức vụ đó đến 2 hay 3 năm qua, tôi đã, đang bảo cho Hội thánh ở mọi nơi. Đức Chúa Trời Toàn Năng làQuan Xét của tôi, ngay trên đây, phía bên này của Salem, những con sóc vào trong sự tồn tại chỗ mà không có sóc. Ngay dưới đó với Charlie, đang đứng đằng sau đó, nhiều người trong họ tại Kentucky, những con sóc đến ngay vào những chỗ mà chúng không có, đã bảo cho hay chúng sẽ có mặt ở đâu. Chỗ mà Tony và họ đang ngồi tại đó. Chúng đó, một cách chính xác. Quay ngay trở lại, con người đầu tiên mà đã từng được Phán cho, người phụ nữ đó, đang ngồi ngay đó, nàng đó.

       Một buổi sáng khác trên đây, khi tôi bị ốm, bị đau họng, tôi đã nhìn thấy Chúa Jêsus đang đứng trước tôi, Ngài bảo cho tôi hay rằng chức vụ đã được khẳng định cho tôi rồi.

       Những gì sẽ xảy ra, tôi không biết. Nhưng, một điều, tôi phải đặt qua một bên cái khác để bước ra trên điều này. Điều duy nhất mà tôi biết thực hiện được... Bây giờ, nó đã được tỏ cho biết rồi. Giống như Gióp đã nói sáng nay. Hãy để cho điều này được khắc vào, với một cây bút bằng sắt trên một vầng đá. Tôi không biết làm những gì. Điều duy nhất mà tôi biết là chỉ bước tới. Ngài đã bảo cho tôi hay Đức Chúa Trời là Vị Quan Xét của tôi, Ngài đã bảo cho tôi hay. Tôi đã bảo cho anh em Lẽ thật. Nếu Đức Chúa Trời đã khẳng định và đã bảo cho anh em hay, không có một lần nào mà có thể bất kỳ người nào tại đây từng đặt tay của họ trên bất kỳ điều gì sai trật. Vậy thì điều này cũng đúng nữa, nó cũng đúng nữa.

213    Khi tôi đi đến đây và đứng vào cuối hàng, tôi đang có Trưởng lão ở đó, Anh Neville, một người kỉnh kiền, Mục sư của chúng ta tại đây để xức dầu cho dân sự. Tôi sắp đặt tay trên dân sự bởi vì sứ mạng của Chúa Jêsus sau khi Phục Sinh là, “Hãy đi, đặt tay trên những người đau ốm, họ sẽ bình phục.

       Tôi không biết những gì Ngài sắp bảo cho tôi hay dọc theo hàng. Tôi sẽ cố gắng cảm giác cho được sự xức dầu siêu việt đó. Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra. Tôi không biết. Bất kỳ nó là gì, tôi sẽ làm như Ngài bảo cho tôi.

       Nào, hãy đến, hãy đến với một tấm lòng đầy trọn, cho dẫu Ngài có quở trách anh em, nếu Ngài chẳng nói bất kỳ điều gì với anh em, bất kể đó là những gì, anh em ra đi, cảm tạ ơn Ngài. Anh em hiểu không? Bởi vì công việc được trọn rồi, nó là cách nào đó để đến được với anh em.

216    Thưa anh em, với cái chân đó, tôi muốn anh em tin. Nếu Ngài, bởi điện thoại, có thể cất đi cơn đau dạ dày đó khỏi anh em, chắc chắn, Ngài có thể cất cơn đau của cái chân đó khỏi anh em sáng nay. Hiểu không? Bây giờ, anh em tin với tất cả lòng của anh em.

       Thiếu phụ đó với bé sơ sinh đó, bị cơn đau tim, đừng nghi ngờ nữa. Hãy tin.

       Bây giờ, tôi muốn mọi người trong Hội thánh dâng lời cầu nguyện. Tôi sắp đi xuống để cầu nguyện. Tất cả anh em giữ trong lời cầu nguyện bây giờ, trong lúc tôi mang hàng cầu nguyện này xuyên qua, yêu cầu đặt tay tôi trên đó và nói lời ban phước. Hãy nhớ, nếu bất kỳ người nào trong anh em có tội lỗi nào không xưng ra, hãy để cho anh em biết rằng Đức Chúa Trời không bao giờ chữa lành cho anh em với tội lỗi không xưng ra đó. Hãy thực hiện ngay điều đó trước khi anh em đến, xuyên qua đây, bởi vì nó có thể khiến cho anh em tệ hơn. Hiểu không?

       Nó không phải ở trong sự nhận biết rõ. Với sự nhận biết rõ, tôi tìm ra được những sự việc. Đây không phải là sự nhận biết rõ. Tôi đang kiếm tìm một chức vụ mới. Tất cả anh em có hiểu rõ không? Được rồi. Nào, hãy tin.

221    Chúng ta hãy cúi đầu trong khi cầu nguyện. Lạy Đức Chúa Cha, những vân tay của con vẫn còn trên bục giảng này hết những giờ này đến những giờ kia, đến giờ, gần 30 năm hay hơn rồi, con đã đứng ở đây, rao giảng, khắp thế giới. Ngài đã khẳng định Tin lành mà con đã rao giảng bởi vì Sứ điệp đến từ Ngài. Con đã chưa bao giờ đến những trường học nào, chưa bao giờ cầu hỏi bất kỳ người nào ngoài Ngài, đọc Lời Ngài và chờ đợi nhìn thấy những gì mà Đức Thánh Linh nói sẽ làm.

       Lạy Chúa, sáng nay, con đi về phía trước trong Nhà thờ của con để đứng tại đây, trong buổi sáng Phục Sinh này, cầu nguyện rằng Ngài sẽ dấy lên cho con một ân tứ mới, đầy quyền phép hơn vì cớ dân sự: Đầy quyền phép hơn, không phải vì sự cứu chuộc của con, vì Ngài đã cứu con, lạy Chúa, không phải cho bản thân, con đã bác bỏ tất cả những điều vĩ đại để biết Ngài. Như Ngài đã nói với con ngoài đó, vào một ngày nọ, tại một đền thờ vĩ đại đó, “Ta là Phần của ngươi.” Chúa ôi, hãy để con là phần của Ngài, nếu con có thể tìm thấy ân huệ với Ngài, rằng Thánh Linh Ngài sẽ đi vào trong con. Khi con đặt tay của mình trên dân sự đang đau khổ và quý báu này, cầu xin Thánh Linh của Ngài, Chúa làm phần việc còn lại. Chúa ôi, đó là tất cả mà con biết để thực hiện.

       Con ghi nhớ sứ mạng của con, con được sinh ra để cầu nguyện cho những người đau ốm. Khiến cho họ tin, chân thành khi anh em cầu nguyện. Chúa ôi, con không biết như thế nào để chân thành thêm chút nữa. Chúa ôi, họ đang chịu đau khổ. Chính mình con đã chịu đau khổ. Lạy Chúa yêu dấu, xin ban cho mỗi người trong họ sẽ được chữa lành.

       Chúa ôi, con đi tới bây giờ, bởi đức tin, như Môi-se đã bước về hướng Biển Đỏ. Con bước từ bục giảng được biệt nên thánh này xuống hàng cầu nguyện này. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, cầu xin Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho con những con sóc đó, Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho chị Hattie những lời đó. Đức Chúa Trời đã bảo con để nói cùng với họ, cầu xin Ngài cùng đi với con. Con đi trong Danh Jêsus Christ.

       [Một vài trong những nhận xét của Anh Branham không nghe được trong hàng cầu nguyện theo sau. - Bt]

226    Cái gì làm rầy bé sơ sinh vậy? Sa-tan, tôi lên án ngươi trong Danh Jêsus Christ, hãy rời khỏi em bé. Hãy rời khỏi nó đi, hãy rời khỏi đứa bé này, Chúa ôi, cầu xin cho đứa bé khỏe mạnh.

       Tôi đặt tay trên người anh em của tôi trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, lên án sự khổ của thân thể nó. A-men!

       Trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, ban cho chị Ruth sự chữa lành của chị. A-men!

       Tôi sẽ cầu nguyện cho bé sơ sinh. Tôi đi xuống từ bục giảng đó. Nàng sống ở đâu? Bloomington, Indiana? Viết cho tôi một lá thư về đứa bé: Sưng hết cả trong dạ dày ở đây, bây giờ. Thiếu phụ, nàng sẽ tin không, rằng nó đúng không?

       Lạy Cha, khi đó, con đặt tay trên em bé này, lên án ma quỷ này. Hãy rời khỏi em bé, cầu xin cho nó giờ đây được bình thường và được chữa lành.

       Nàng đã viết cho con một lá thư cách đây vài ngày. Nàng có em bé mắt bị xếch nơi nào đó phải không? Nếu nàng không còn nghi ngờ gì nữa, nàng sẽ mang em bé đó trở lại và tỏ cho thấy nó bình thường và mạnh khỏe.

232    Con đặt tay trên em gái này. Cầu xin em gái có thái độ của người đàn bà Sy-rô-phê-ni-xi. Cầu xin cho cô bé được chữa lành trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ.

       Hãy để cho trái tim mạnh khỏe, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. Con nói những lời này. Đó phải là Chúa. A-men! Đó không thể là bất kỳ điều gì khác. Chúa Jêsus Phán, “Ta có thể, nếu các ngươi tin.” Bây giờ, nếu Ngài có thể tạo nên một con sóc, xuất hiện ngay giống như thế, giống như Ngài đã làm nên một con dê đực một lần nọ. Ngài có thể làm cho trái tim đó xuất hiện bình thường và khỏe mạnh. Phải như vậy. Trong Danh Chúa Jêsus Christ. Hãy để cho trái tim được mạnh khỏe. A-men!

       Điều đó há không đơn giản sao? Nó đơn giản. Đức Chúa Trời thật là đơn giản. Vậy thì, anh em đủ đơn giản thậm chí không nghĩ về điều đó nữa. Nó sẽ tốt đẹp.

235    Chúa ôi, hãy để cho người chị em của chúng con khỏe mạnh trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!

       Chúa ôi, con đã nói những lời này, trung thực như con có thể, những lời đó đứng trước dân sự, con đã bảo với họ, “Nếu anh em nói với hòn núi này, ‘Hãy dời đi,’ đừng nghi ngờ, anh em có thể có những gì anh em đã nói.” Trong Danh Chúa Jêsus Christ, cầu xin cho nỗi khổ này được cất đi. Hãy quăng những cơn gian truân của anh em đến cho Ngài. Bây giờ, đừng nghi ngờ. Bây giờ, anh em ngay sát với Ngài rồi.

       Chúa ôi, con đặt tay mình trên em bé nhỏ này với cái chân kinh khủng này. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, cầu xin cho nó được chữa lành. A-men!

       Chúa ôi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, hãy để cho hòn núi đó dời đi khỏi nó, cầu xin cho nó được chữa lành. Cầu xin cho người anh em của chúng ta được làm cho lành lặn cả thể vì cớ Vương Quốc Đức Chúa Trời. A-men!

239    Chúa ôi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, con đã đứng và rao giảng hết ngày nọ qua ngày kia, năm này qua năm khác, con chưa bao giờ nhìn thấy một em bé đi vào trong mối liên lạc với Ngài trong suốt đời mình nhưng là những gì đã xảy ra. Bây giờ, tai em bé bị điếc, bị đau quặn trong dạ dày. Hãy để cho em bé được chữa lành, trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men! Bây giờ, đừng nghi ngờ.

       Chúa ôi, Ngài biết những nỗi khổ của thân thể nó. Với những bàn tay đặt trên nó, với tấm lòng chân thành, hãy để cho nó được chữa lành trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!

       Sự chết nằm tại một cánh cửa, đức tin tại cánh cửa tiếp theo. Đức Chúa Trời, hãy lăn đi vầng đá và để cho đức tin tiếp quản. Cầu xin cho căn bệnh ung thư lìa khỏi nàng, trong Danh Jêsus Christ. A-men!

       Chúa ôi, cầu xin cho anh ta được chữa lành. Con đặt tay trên anh ta. Sứ điệp vẫn đang rung lên xuyên qua các hội trường. Cầu xin cho anh ta được chữa lành, trong Danh Jêsus Christ.

243    Đức Chúa Cha, con đặt tay trên người anh em của con. Chúa ôi, hãy để nó như vậy, Thánh Linh Ngài và quyền phép, ban cho anh ta lời cầu xin. Hãy để nó như vậy, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!

       Chúa ôi, khát khao của người anh em của chúng con là đi vào trong sự Vinh Hiển Ngài, với tình trạng tốt trên anh ta. Bây giờ, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin cho phép anh ta có những gì mà anh ta đang cầu xin. A-men!

       Quả là một điều vĩ đại, hãy để cho Đức Thánh Linh đến trên con trẻ này, vì vinh quang của Đức Chúa Trời đêm nay, họ mang nó đến, cầu xin cho nó nhận lãnh được điều đó. Vì cớ Vương Quốc của Đức Chúa Trời, cầu xin cho nó nhận lãnh điều đó. A-men!

       Đức Chúa Cha, trong Danh Chúa Jêsus Christ, hãy để nó được như vậy, để người chị em của chúng con được chữa lành, để lời cầu xin của nàng được ban cho trong Danh Đức Chúa Jêsus. A-men!

       Cầu xin cho nó được thực hiện. Anh em sẽ nhận được Đức Thánh Linh. Không có cách nào anh em có thể tránh được khỏi đó. Hãy tin. Anh em phải tin. Vì Đức Chúa Trời đã phán như vậy. Hãy mang một cái nạng nhỏ đến...

248    Lạy Cha Thiêng Thượng, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho lời yêu cầu của người chị em của chúng con. A-men!..

       Lạy Cha, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho lời yêu cầu của người chị em của chúng con. Cầu xin cho nàng được chữa lành. A-men!

       Ngài có thể khiến cho một con sóc đến trong sự tồn tại thẳng 7 lần. Ngài đã ban cho người đàn bà đó bất kỳ điều gì mà nàng cầu xin. Ngài sẽ ban nó cho anh em. Chúa ôi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho lời yêu cầu của người chị em của chúng con. Đó là Lời Ngài. Cảm tạ Ngài. Lạy Cha, cầu xin nó được ban cho nàng, qua Jêsus Christ. A-men!

       Những người yêu dấu của nàng? Lạy Cha, trong Danh Jêsus Christ, hãy ban cho họ.

       Chúa ôi, xin ban cho người nữ Do-thái này, Ngài là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, hãy ban cho nàng lời yêu cầu của nàng. Xin được như vậy.

254    Trong Danh Chúa Jêsus Christ, Chúa của nước trời, hãy ban cho yêu cầu của nàng. A-men!

       Bé gái này? Ngay khi em đến trên bục giảng này, lúc Đức Chúa Trời vừa bảo cho tôi hay tất cả về đời sống của em. Ngài sẽ cất cơn run rẩy đó đi.

       Chúa ôi, con lên án điều này trong bé gái này. Cầu xin nó lìa khỏi cô bé trong giờ này và bé tiếp tục con đường mình thật hạnh phúc. Nó sẽ như vậy, trong Danh Jêsus Christ.

       Chúa của nước trời, Đấng đã khiến cho Con Ngài sống lại... Chúng con kỷ niệm sự sống lại, xin cho bé gái kỷ niệm sự sống lại đó tại đây, hôm nay, một lần nữa. Trong Danh Jêsus. A-men!

       Trong Danh Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời, con đặt tay trên người chị em của chúng con, yêu cầu, rằng nàng sẽ được chữa lành bây giờ. A-men! Trong Danh Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời, cầu xin cho người chị em yêu dấu của chúng con được chữa lành. Không thể ở lại đó. Nó phải rời đi. Hãy đi.

260    Chúa ôi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, cầu xin cho người chị em của chúng con được chữa lành. A-men!

       Trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin chữa lành bệnh này, người chị em của con. A-men!

       Trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin chữa lành người chị em của con. A-men!

       Trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho nàng lời cầu xin của mình. A-men!

       Chúa ôi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho người mẹ này lời yêu cầu của nàng.

       Chúa ôi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho nàng lời yêu cầu của nàng.

       Sa-tan, ta tống xuất ngươi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, hãy rời khỏi người đàn bà.

       Nó đã quật chị xuống trong một thời gian dài. Bây giờ, nàng được tự do rồi. Hãy đi và mạnh khỏe. Bây giờ, nó sẽ tốt đẹp. Bây giờ, hãy tin điều đó. Đức Chúa Trời, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban điều này cho Chị Griffith, sự chữa lành của chị. A-men!

       Trong Danh Jêsus Christ, xin ban cho người chị em của Ngài sự chữa lành của nàng. A-men!

       Trong Danh Chúa Jêsus Christ, người chị em, xin ban cho chị em sự chữa lành của mình. A-men!

       Tôi tin cậy Đức Chúa Trời tôi đang không phạm lỗi...

       Được rồi. Anh em có tin Đức Chúa Trời ban cho tôi sức mạnh để chữa lành cơn đau tim của anh em không? Anh em có tin thế không? Anh em có tin câu chuyện mà tôi kể không? Với tất cả lòng mình không? Rồi tôi sẽ xin Chúa ban cho anh em sự chữa lành của anh em.

268    Trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho chị em sự chữa lành của mình.

       Tên của người đàn bà vừa mới đi ngang đây là gì? Nàng sống xung quanh đây, nơi nào đó? Nàng nhớ mình đã được chữa lành. Điều đó cũng thực như tôi đang đứng đây.

       Lạy Cha, trong Danh Chúa Jêsus Christ, xin ban cho điều này, con cầu nguyện cho sự chữa lành của nàng. A-men!

       Lạy Cha, trong Danh Chúa Jêsus Christ, cầu xin cho nàng có sự chữa lành của mình. A-men!

       Rắc rối của anh em là gì? Ban ân điển của Đức Chúa Trời, qua Ân tứ Thiêng liêng, xin ban cho anh em sự chữa lành của anh em. Hãy đuổi đi ma quỷ ấy nữa.

       Ồ, Chúa ôi, Đấng sáng tạo trời và đất, xin ban cho Chị Rose Austin này sự chữa lành. Lạy Chúa, trong Danh Jêsus Christ. A-men! Vậy đó, chị Rose, đi tin bây giờ. Chúa ôi, xin ban cho người chị em của chúng con sự chữa lành của nàng, trong DanhJêsus Christ. A-men!

275    [Anh Branham nói với ai đó, rất khó để nghe những gì anh nói – Bt] ... Anh em có tin điều đó không? Vậy thì con trao nàng trong Danh Đức Chúa Jêsus. Đức Chúa Trời, xin hãy chữa lành cho nàng. Chúa ôi, xin cho được như vậy, rằng người anh của nàng sẽ được chữa lành, về thuộc thể và thuộc linh, trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men!

       Người chị em, cầu xin đây là thì giờ cho sự giải cứu của chị em... Chúa ôi, con đặt tay trên người này, nàng hoàn toàn tuyệt vọng với các Bác sĩ hay bất kỳ sự chữa trị nào từ y học, nhưng không từ bỏ Ngài, Đấng Christ đã sống lại. Trong Danh Chúa Jêsus, hãy được lành. A-men!

       [Anh Branham nói chuyện với một chị em... - Bt]

       Tôi biết đức tin của anh em. Đức Chúa Trời có thể làm cho một người lành lặn hoàn toàn, không có gì... Đúng vậy.

       Chúa ôi, xin ban cho người chị em của chúng con, lắng nghe kỹ lời yêu cầu của nàng, quan sát mỗi lời nàng nói, đó là vì cớ Vương Quốc. Con cầu xin Ngài nhậm lời, trong Danh Chúa Jêsus. A-men!

279    [Một chị em nói với Anh Branham. - Bt] Được rồi. Anh em tin Đức Chúa Trời? Tin Đức Chúa Trời. Chúa ôi, như là đầy tớ của Ngài, lắng nghe tiếng khóc của người mẹ đó cho đứa con sơ sinh của nàng, con lên án ma quỷ đã làm điều này. Dựa trên sự xưng nhận đức tin của người mẹ, con tống xuất ma quỷ này: Ngươi sẽ không thể làm què quặt đứa bé này được. Cầu xin cho nó được chữa lành trong Danh Chúa Jêsus. A-men!

       Người chị em, nó sẽ được chữa lành, chỉ đừng nghi ngờ. Người anh em, Chúa ban phước cho anh. Đó là bé sơ sinh của anh?

       Cầu xin cho nó nhận lãnh Đức Thánh Linh. Tôi muốn anh bồng đứa bé đi nơi nào đó và lắng nghe nó chỉ trong một phút. Tôi tin điều gì đó đã xảy ra cho bé sơ sinh...

       Trong Danh Chúa Jêsus Christ, cầu xin cho người anh em của chúng ta nhận lãnh sự chữa lành của anh...

       Tiểu đường và sự đầy dẫy Đức Thánh Linh. Chúa ôi, cầu xin cho quyền phép của Đức Chúa Trời Toàn Năng định tội sự khổ của thân thể này, đầy dẫy anh ta với Đức Thánh Linh. Đây là thì giờ. Trong Danh Jêsus Christ, con ban Lời cho anh ta. A-men!

       Tiểu đường đã hết rồi, anh sắp nhận được Đức Thánh Linh? Căn bệnh đã ở trên anh bao lâu rồi? Suốt đời của anh. Anh có tin rằng Đấng Christ làm cho anh khỏe mạnh và làm anh thẳng lại từ sự khổ này, làm cho anh bình thường?

285    Con của chị à? Chị chỉ đến một mình? Nếu tự mình tôi có sức mạnh... Hiểu không? Nhưng tôi tin rằng Đức Chúa Trời sẽ giúp tôi có đức tin vì nó. Tôi sẽ làm mọi điều ở trong quyền phép của mình. Anh em tin Ngài. Nàng có tin câu chuyện về những con sóc đó không? Nàng có tin không? Sáng nay, nàng có tin rằng nó có thể không? Rằng Đức Chúa Trời có thể chữa lành cho thân thể của nàng, nàng có thể bước đi trở lại, bước đi giống như nàng nên lần đầu tiên? Có điều gì đó vừa mới xảy ra trong sự sinh hạ của nàng ở đó, điều gì đó đã làm gián đoạn điều gì đó, tôi đoán. Nàng không tăng trưởng đúng đắn, giống như một nhánh cây tăng trưởng ngay trên một nhánh cây khác, nó chỉ ghìm xuống mà thôi. Nếu nhánh cây đó có thể rời ra khỏi nhánh cây ấy. Nó sẽ được làm cho thẳng lại và đúng đắn. Hiểu không? Có đúng vậy không? Đó là một lời rủa sả. Đó là một lời rủa sả. Nếu lời rủa sả có thể rời đi, lúc ấy nàng trở nên khỏe mạnh. Hiểu không? Chúa ôi, con suy nghĩ chuyện gì xảy ra nếu đây là con của con, nếu đây là người chị em của con? Bởi đức tin, con lấy đi lời rủa sả, trong Danh Jêsus Christ. A-men! Hãy tin điều đó...

287    Chúa ôi, con đặt tay trên anh ta và cầu xin cho sự chữa lành của anh ta, Trong Danh Jêsus Christ. A-men!

        Cha ôi, trong Danh Chúa Jêsus Christ, con đặt tay trên người phụ nữ đang chịu khổ này cho sự chữa lành của nàng. A-men!

       Chị Nash, Đức Chúa Trời đã cứu chị khỏi căn bệnh ung thư cách đây một vài năm. Chúa ôi, ãy ban cho chị lời yêu cầu của mình. Như là đầy tớ của Ngài, con cầu xin điều đó, nó sẽ được thực hiện. Đó là câu trả lời, chị Nash. Trong Danh Chúa Jêsus Christ, hãy ban cho người chị em của chúng ta, theo như lời cầu xin của nàng. A-men!

       [Một anh em và một chị em nói với Anh Branham. - Bt] Cám ơn anh em chị em. Anh em muốn quay trở lại dân sự của mình? Cầu xin Đức Chúa Trời ban cho điều đó. Qủa thật là một thì giờ tuyệt diệu, dân sự của anh em tập hợp chung quanh khi tôi có mặt tại đó. Ồ, tuyệt diệu, chúng ta tin những điều đó đúng?

       Chúa ôi, khi anh ta quay trở lại dân sự của mình ngang qua biển, cầu xin cho anh ta được đầy dẫy với quyền phép của Đức Chúa Trời, được chữa lành và được ban cho mỗi yêu cầu mà anh ta xin. Cầu xin cho anh ấy đi và nhận lãnh nó, trong Danh Jêsus Christ. Nó sẽ được trọn.

292    Trong Danh Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời, cầu xin cho người chị em của chúng con nhận được yêu cầu của mình. Chúa ôi, xin ban cho lời yêu cầu của người chị em của chúng con. Cầu xin cho những rắc rối của chị ngừng lại ngay bây giờ bởi sự sống lại của Chúa Jêsus Christ. A-men! Người chị em, nó phải như vậy.

       [Một chị em nói với Anh Branham. - Bt]

       Giê-hô-va Đức Chúa Trời, trong khi người nữ trẻ này đứng ở đây, không phải vì bất kỳ những động cơ ích kỷ nào -- Nàng đang cầu nguyện cho một người anh em bị nhiễm trùng trong máu. Con giao phó lời yêu cầu của nàng, bởi sứ mạng mà một Thiên sứ đã ban cho con, bởi khải tượng của Chúa Jêsus Christ cách đây một vài tuần trong căn phòng của con. Con xin Chúa ban cho cô gái này lời yêu cầu cả nàng. A-men!

       Nó phải như vậy. Anh em sống gần đây? Memphis, Tennessee. Hãy viết cho tôi một lá thư. Anh em đã có được lời yêu cầu của mình rồi.

297    Anh Grimsley... [Người anh em nói với Anh Branham... - Bt]

       Chúa ban phước cho anh, Anh Grimsley.

       Chúa ôi, chúng con có thể nhớ người anh em này đã đến xa bao nhiêu và những cái hố mà anh ta đã được kéo ra khỏi, anh muốn thêm Thánh Linh của Ngài, Chúa ôi. Điều này con trao phó anh ta, trong Danh Jêsus Christ. Thấy được những công việc quá khứ của anh ta, rằng anh ta cố gắng đi theo Ngài, rồi bởi quyền phép của sứ mạng mà Chúa Jêsus Christ ban cho con, đã được khẳng định bởi một Thiên sứ và một khải tượng, tôi xin Chúa ban cho anh Grimsley ao ước của anh... Anh sẽ có một sự bước đi sát hơn.

       Chuyện gì xảy ra nếu tôi bảo anh em khỏe mạnh vì cớ Vương Quốc Đức Chúa Trời? Anh em có tin những gì tôi nói về những con sóc đó và tất cả, anh em có tin đó là Lẽ thật không? Ngài ban cho tôi những gì để nói với ngọn núi này... Anh em có tin điều đó chân thật không? Anh em sẽ không có bất kỳ bệnh tật nào nữa, cả 2 anh em sẽ mạnh khỏe.

       Xin Chúa nhặm lời yêu cầu này mà nàng cầu xin, trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men! Chúa ban phước cho anh em ...

301    Đức Chúa Cha, xin ban cho chị em của chúng con lời yêu cầu của nàng, trong Danh Chúa Jêsus Christ. A-men! Chị ơi, hãy tin điều đó.

       Lạy Cha, trong khi người phụ nữ này đi qua, con cầu nguyện rằng Ngài sẽ ban cho nàng lời yêu cầu của nàng, trong Danh Jêsus Christ. A-men!

306    [Anh Collins nói với Anh Branham... - Bt] Chúa ôi, người anh em quý báu này tìm kiếm phép báp-têm Đức Thánh Linh. Chúa ôi, với tất cả những điều có trong con, con tuyên bố ơn phước này trên Anh Collins của con. Cầu xin Đức Thánh Linh phủ trên anh, cầu xin cho anh được đầy dẫy... Xin ban điều đó. A-men!

       Anh Collins, anh phải nhận lãnh Lời. Lời cứ phải đến. Đức Chúa Trời chỉ kiểm tra chúng ta...

       Chúa ôi, xin ban lời yêu cầu của anh ta. Cầu xin anh hầu việc Ngài, gia đình của anh hầu việc Ngài với tất cả những lòng của họ. Đức Chúa Trời, xin ban cho người chị em của chúng con lời yêu cầu của nàng. Vì tất cả những gì mà nàng đã cầu xin, cầu xin nàng nhận lãnh nó, qua Chúa Jêsus Christ, Chúa của chúng con. A-men!

       Chúa ôi, xin ban cho người anh em này sức mạnh để giúp Hội thánh của anh ta. Con xin Chúa ban cho anh ta sức mạnh này, qua Chúa Jêsus Christ. A-men!

312    [Một chị em trò chuyện với Anh Branham... - Bt]

       Người chị em, đó là một điều kinh khủng mà chị em có, sự run rẩy. Chị có tin những gì tôi nói với chị là thật không? Chị có tin điều đó không? Rồi, tôi sẽ xin Chúa ban cho chị sự chữa lành của mình, qua Danh Chúa Jêsus Christ. Nó sẽ được thực hiện cho chị, cơn run rẩy ra khỏi chị rồi.

       Anh Neville? Lời đứng ra ngoài trên hết thảy anh.

       Chúa là Đức Chúa Trời, vì người anh em quý báu của con ở đây, sự thẳm sâu của linh anh kêu gọi giống như vực gọi Vực. Ngài muốn Đức Thánh Linh. Chúa ôi, anh đã tôn kính những đầy tớ của Ngài, trong mọi cách mà anh có thể. Bởi quyền phép của Đức Thánh Linh, cầu xin Linh phủ trên người anh em của con, cho anh được đầy dẫy với quyền phép và ân điển của Đức Chúa Trời, Đức Thánh Linh. Hãy nhận lấy anh, trong khi con giao phó anh cho Ngài.