Bài Giảng của Anh (Mục Sư)

William Marion Branham

 

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ Thứ 7 cho nghe Tiếng ḿnh…”

(Khải Huyền 10:7)

 

 

 

 

 

 

Thiên Sứ Đă Đến Với Tôi Như Thế Nào Và Sự Ủy Thác Của Ngài

 

Tại Trường Trung Học Lane Tech, Chicago, Illinois, USA

Tối Thứ Hai, ngày 17/01/1955

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


LỜI GIỚI THIỆU

 

Chức vụ thần kỳ của Anh (Mục sư) William Branham đă ứng nghiệm Lời dự ngôn của Chúa Thánh Linh trong sách Tiên tri Ma-la-chi 4:5-6, Lu-ca 17:30, và Khải huyền 10:07:

“Nầy, Ta sẽ sai đấng tiên tri Ê-li đến cùng các ngươi trước ngày lớn và đáng sợ của Đức Giê-hô-va chưa đến. Người sẽ làm cho ḷng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ] trở lại cùng con cái, ḷng con cái trở lại cùng các bậc Cha [Tiên tri và Sứ đồ], kẻo Ta đến lấy sự rủa sả mà đánh đất nầy.” (Ma-la-chi 4:5-6)

“Nhưng đến ngày mà vị Thiên sứ [Sứ giả] Thứ Bảy [Thời kỳ Sau rốt] cho nghe Tiếng [Sứ điệp Thời đại] ḿnh và thổi loa [Lời giảng Cảnh báo], th́ sự Mầu nhiệm [Khải thị và Dự ngôn] Đức Chúa Trời sẽ nên trọn, như Ngài đă phán cùng các Tôi tớ Ngài, là các đấng Tiên tri.” (Khải huyền 10:7)

Chức vụ truyền giảng trên khắp thế giới này đă dẫn đến thời kỳ cao điểm nhất của các Lời dự ngôn trong Kinh thánh, và là một sự nối tiêp công việc của Đức Chúa Trời qua Chúa Thánh Linh trong Thời kỳ Sau rốt này. Chức vụ này cũng đă được nhắc tới trong Kinh Thánh, để chuẩn bị cho ngày Tái lâm của Đấng Chirst.

Nguyện xin những Lời được in ra trên những trang giấy nầy cũng sẽ được ghi tạc trên chính tấm ḷng của các bạn, khi bạn đọc tập bài giảng nầy với một tâm t́nh cầu nguyện cùng Ngài.

Cho dù với mọi nỗ lực để thực hiện được một bản dịch chính xác, nhưng các tập tin ghi âm bài giảng bằng tiếng Anh của anh (Mục sư) Branham vẫn là bản gốc đáng tin cậy nhất.

Tất cả 1.200 bài giảng (Sứ điệp Thời đại) tiếng Anh của Anh (Mục sư) William Branham đă được ghi âm lại và đă được biên soạn thành sách đều có thể tự do hạ tải; Và hiện nay đă có gần 500 bài đă được dịch thành văn bản chữ Việt và có hơn 380 bài đă được ghi âm bằng tiếng Việt, đều có thể hạ tải miễn phi từ trên mạng

<http://Vn.Bibleway.org>

 <http://www.messagehub.info/vi>

Tập bài giảng này có thể được tự do sao chép và phân phát, miễn là nó phải được in ra toàn bộ không sửa đổi nội dung và phải được phân phát miễn phí.

 

 


Thiên Sứ Đă Đến Với Tôi Như Thế Nào Và Sự Ủy Thác Của Ngài

 

55-1   Anh em sẽ hầu như chắc chắn... Tôi thấy nhiều máy ghi âm ở dưới đây, và dĩ nhiên chúng sẽ ghi âm điều nầy. Bất cứ lúc nào anh em muốn biết thực sự điều ǵ Đức Thánh Linh muốn nói với anh em, hăy gặp những anh em đồng lao ở đây đă có những máy ghi âm nầy, và chúng có thể chạy ngay lại từ đầu; Anh em có thể có cuốn băng hoàn toàn thích hợp với ḿnh. Hăy theo dơi và xem thử Nó có xảy ra hoàn toàn chính xác như cách đă nói không. Anh em hiểu không? Khi anh em nghe nó phát ra, “V̀ CHÚA PHÁN VẬY, một việc nào đó, hay đây là cách nầy,” hoặc chỉ kiểm soát qua xem thử điều đó đúng hay không. Phải không? Luôn luôn là cách đó.

55-2   Bây giờ, hăy dành một chút th́ giờ cho bối cảnh... Tối nay tôi hầu như thực sung sướng có ít người chúng ta ở đây. Chúng ta thật sự là người nhà, phải không? Không ai trong chúng ta là người lạ. Chúng ta không... Tôi có thể chỉ dùng ngữ pháp Kentucky của tôi và cảm thấy như ở nhà ngay lúc nầy, bởi v́ chúng - chúng ta thật sự... Tôi không muốn bỏ qua Kentucky lúc nầy, nếu có ai từ Kentucky đến đây. Có người nào từ Kentucky đến đây không? Hăy giơ tay lên. Tôi nói, tôi sẽ cảm thấy như ở nhà phải không? Điều đó tốt đẹp vô cùng.

       Mẹ tôi thường trông coi một quán trọ. Ngày nọ tôi đi xuống đó để t́m... Và một nhóm nhiều người đang ăn tại cái bàn dài to lớn ở đó. Tôi hỏi, “Bao nhiêu người từ Kentucky đến đây, hăy đứng lên.” Mọi người đều đứng lên. Tôi đi Nhà thờ, Nhà thờ của tôi tối hôm đó, tôi nói, “Bao nhiêu người từ Kentucky tới đây?” Và mọi người đều đứng lên. V́ thế tôi nói, “Ồ, rất tốt.” Những nhà truyền giảng Tin lành đă làm một việc tốt, v́ - v́ thế cảm ơn v́ điều đó.

55-4   Bây giờ, trong sách Rô-ma chương 11 câu 28. Hăy nghe cho kỹ khi đọc Lời Kinh thánh:

Nếu luận về Tin Lành th́ họ là thù nghịch bởi cớ anh em, c̣n luận về sự lựa chọn, th́ họ được yêu thương bởi cớ các tổ phụ;

V́ các sự ban cho và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời chẳng hề đổi lại được bao giờ.

       Xin mời cầu nguyện. Lạy Chúa, xin giúp đỡ chúng con giờ nầy tối nay khi chúng con đến gần điều nầy với tất cả tấm ḷng chân thành của chúng con, chỉ v́ sự vinh hiển Ngài mà những điều nầy được nói ra. Xin giúp đỡ con Chúa ôi, và đặt vào ngay tâm trí con chỉ những điều nên được nói và nói chừng nào. Hăy ngăn con lại v́ là giờ của Ngài. Con cầu xin cho mọi ḷng sẽ nhận lănh những điều nầy v́ lợi ích của người đau và nhu cầu trong hội chúng nầy. V́ con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!

56-1   Tôi muốn đến gần đề tài nầy chỉ trong khi chúng ta có ít người. Và -- tôi sẽ cố không giữ anh em lại quá lâu; Tôi sẽ đặt đồng hồ tôi ra đây và cố hết sức để anh em ra về trong th́ giờ tốt nhất để có thể trở lại tối mai.

56-2   Bây giờ, ở trong sự cầu nguyện. Thậm chí tôi không muốn người nào phát thẻ. Tôi không bao giờ hỏi người đó có... hay không. Nếu họ không làm hay đă làm, điều có chẳng thành vấn đề. Chúng ta đă có những thẻ ở đây dù thế nào đi nữa nếu chúng ta phải gọi một số. V́ thế nếu không, thế nào, chúng ta sẽ chỉ thấy những ǵ Đức Thánh Linh phán.

       Nếu anh em lắng nghe kỹ lúc nầy, điều nầy có thể... Có được điều đó tôi... Chỉ một ít trong chúng ta ở đây, là th́ giờ tốt để chúng ta nói điều nầy, bởi v́ nó đề cập đời sống cá nhân của chính tôi. Đó là lư do tôi đọc Lời Kinh thánh nầy tối nay, để anh em có thể thấy những ân tứ và sự kêu gọi nầy chẳng ai có thể xứng đáng chút nào.

56-3   Phao-lô nói ở đây, “Người Do-thái, trong hàng lối của Phúc âm, đă bị mù và xa cách Đức Chúa Trời, v́ ích lợi của chúng ta.” Nhưng câu ngay phía trước nói rằng, “Hết thảy dân Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu.” Tất cả dân Y-sơ-ra-ên. Theo như sự chọn lựa, Đức Chúa Trời là Cha đă yêu họ và làm cho họ mù để chúng ta là Dân Ngoại có thể có chỗ cho sự ăn năn hiện giờ, điều đó qua Áp-ra-ham, Ḍng dơi của ông có thể được ban phước khắp thế gian theo như Lời Ngài. Thấy quyền tối cao của Đức Chúa Trời như thế nào không? Lời Ngài thực sự phải xảy ra. Ngài thật không thể là ǵ khác. Và bây giờ, chúng ta bởi... Đức Chúa Trời đă chọn chúng ta; Ngài đă chọn dân Do-thái, và Ngài...

56-4   Tất cả những điều nầy là sự biết trước của Đức Chúa Trời. Khi Ngài đă Phán với họ điều ǵ sẽ xảy ra, Ngài đă biết trước. Đức Chúa Trời, để là Đức Chúa Trời, từ ban đầu Ngài phải biết sự cuối cùng hoặc là Ngài đă không phải là Đức Chúa Trời vô hạn. Đức Chúa Trời không muốn bất cứ ai bị hủy diệt, chắc chắn không. Ngài không muốn người nào bị hư mất. Nhưng lúc ban đầu -- sự bắt đầu của thời gian, thế gian. Đức Chúa Trời đă biết thật chính xác ai sẽ được cứu và ai sẽ không được cứu. Ngài đă không muốn nhiều người bị hư mất, “Ngài không muốn người nào bị hư mất, nhưng Ngài muốn cứu mọi người,” nhưng Ngài biết từ lúc ban đầu ai sẽ được cứu và ai sẽ không được. Đó là lư do Ngài có thể nói trước, “Điều nầy sẽ xảy ra. Điều kia sẽ xảy ra,” hay “Điều nầy sẽ là như thế. Người nầy sẽ là cách đó.” Anh em hiểu không?

56-5   Ngài có thể biết trước điều đó bởi Ngài là vô hạn. Nếu anh em hiểu điều đó có ư nghĩa ǵ, chính là không có điều ǵ mà Ngài không biết. Đấy, Ngài biết. Thế th́, không có ǵ từ trước thời gian, và sau đó không có thời gian nữa. (Đúng không?), Ngài - Ngài vẫn biết mọi sự. Mọi việc ở trong trí của Ngài. Vậy th́ Phao-lô đă nói trong Rô-ma, chương 8 và 9, “Thế th́ tại sao Ngài c̣n quở trách?” Để chúng ta thấy điều đó. Nhưng Đức Chúa Trời...

56-6   Giống như trong việc giảng Tin lành. Có người nói, “Anh Branham, Anh tin Điều đó không?”

       Tôi nói, “Để xem.”

       “Anh phải người theo thuyết Calvin.”

       Tôi nói, “Tôi là người theo thuyết Calvin chừng nào những người theo Calvin sống theo Kinh thánh.”

       Có một phiến lá trên Cây, đó là học thuyết Calvin, nhưng có nhiều phiến lá cũng ở trên cây. Một cây có nhiều hơn là một phiến lá. Ngài muốn điều khiển nó hoạt động ra từ đó để đi vào Sự Bảo Đảm Đời Đời, và sau một lúc anh em tiếp tục đi ra khỏi để vào thuyết phổ biến và đánh rơi nó nơi nào đó, không có sự cuối cùng cho nó. Nhưng khi anh em đi suốt với thuyết Cal-vin trở lại đứng lên và bắt đầu với học thuyết Arminian. Đấy, có phiến lá nữa ở trên Cây, và phiến lá khác trên Cây đó thực sự tiếp tục. Toàn bộ sự việc làm nên Cây. V́ vậy tôi tin vào học thuyết Cal-vin chừng nào nó ở lại trong Lời Kinh thánh.

57-3   Tôi tin Đức Chúa Trời đă biết trước khi sáng thế, đă lựa chọn Hội thánh Ngài trong Đấng Christ, và đă giết chết Đấng Christ trước khi tạo dựng thế gian.. Thánh Kinh đă nói vậy, “Ngài là Chiên Con của Đức Chúa Trời bị giết từ khi sáng thế.” Đúng không? Chúa Jêsus đă Phán rằng Ngài đă biết chúng ta trước khi sáng thế. Phao-lô nói, “Ngài - Ngài đă biết chúng ta và đă định trước cho chúng ta sự làm con nuôi [người thừa kế] bởi Đức Chúa Jêsus Christ trước khi thế gian được h́nh thành.” Đó là Đức Chúa Trời. Đó là Cha của chúng ta. Đúng không?

       V́ vậy đừng lo lắng, bánh xe đang xoay thật tốt, mọi vật sắp đến thật đúng lúc. Điều duy nhất là đi vào ṿng quay đó. Và đó là -- đó là phần tốt nhất về điều đó, vậy th́ anh em biết cách làm việc như thế nào khi anh em đang đi vào trong sự diễn biến đó.

56-1   Để ư, “Ân tứ và sự kêu gọi không có sự ăn năn [ân hận],” đó là đường lối duy nhất mà tôi có thể đặt cho sự kêu gọi của tôi trong Chúa dựa theo Kinh thánh. Không nghi ngờ ǵ tôi ở với các bạn tối nay là những người chắc chắn sẽ hiểu điều nầy và không nghĩ nó thuộc về cá nhân, nhưng anh em nên có sự hiểu biết và thực sự biết điều ǵ -- điều ǵ Chúa đă Phán th́ Ngài sẽ làm, và thấy điều ǵ đang vận hành, rồi bước theo nó.

57-6   Từ lúc ban đầu, điều trước tiên tôi có thể nhớ vào bất cứ lúc nào là một khải tượng. Điều trước tiên mà tôi có làm cho trí tôi nhớ lại là một khải tượng mà Chúa đă ban cho tôi. Điều đó đă xảy ra cách đây đă lâu, khi tôi c̣n là một cậu bé. Và tôi đă có một viên đá trong tay.

       Xin anh em tha thứ, tôi có thể nhớ ḿnh đang mặc chiếc áo dài. Tôi không biết anh em có (Hết thảy anh em) đủ tuổi để nhớ v́ các cậu bé thường mặc áo dài hay không. Bao nhiêu người ở đây c̣n nhớ khi c̣n nhỏ thường mặc những, vâng, những chiếc áo dài không? Thế nào, tôi có thể nhớ túp lều nhỏ bé của tôi ở đó chúng tôi đă sống, tôi đang ḅ trên sàn nhà. Một người nào đó; Tôi không biết là ai bước vào. Mẹ đă làm một dải dây nhỏ màu xanh trên áo tôi. C̣n tôi chỉ vừa có thể bước đi. Nhưng tôi đang ḅ trên sàn nhà lúc đó, hăng hái đặt ngón tay ḿnh vào tuyết trên chân người đó, và ăn tuyết rơi ra từ chân người đang đứng bên cạnh ḷ sưởi, để sưởi ấm. Tôi c̣n nhớ mẹ tôi đă xốc tôi lên khi thấy thế.

58-1   Điều tiếp theo tôi c̣n nhớ, phải là khoảng 2 năm sau, tôi đă có một ḥn đá nhỏ. Điều đó chắc hẳn thực hiện cho tôi vào khoảng 3 tuổi, và em trai tôi lúc đó khoảng chưa tới 2 tuổi. V́ thế chúng tôi không ra phía sau sân nơi chỉ có một sân dăm bào cũ ở đó người ta thường mang gỗ đến chặt nhỏ ra. Bao nhiêu người nhớ những ngày khi anh em thường kéo gỗ vào sân sau và bổ nó ra? C̣n tối nay tại sao tôi đeo cà-vạt? Tôi - tôi hoàn toàn như ở nhà.

58-2   Lúc đó khi họ... Bên ngoài sân dăm bào cũ đó có một nhánh sông từ nguồn chảy xuống ở đó. Có một cái gáo múc nước cũ ở con suối đó chúng tôi có thể múc nước đổ vào cái thùng cũ kỹ, cái thùng bằng gỗ cây tuyết tùng cũ, và đem nó xuống.

58-3   Tôi nhớ lần cuối cùng khi c̣n nhỏ, bà nội tôi trước khi chết, bà đă 110 tuổi. Khi bà chết, tôi đă bồng bà trên cánh tay giữ bà như thế nầy ngay trước khi bà chết. Bà ṿng tay quanh người tôi và nói, “Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho linh hồn con, cháu cưng, bây giờ và măi măi,” khi bà chết.

58-4   Tôi không nghĩ người bà đó có bao giờ có được cho riêng bà một đôi giày trong đời. Tôi c̣n nhớ trông chừng bà, ngay cả khi tôi đă làm một thanh niên trẻ tuổi muốn được thừa nhận và thấy chúng; Mỗi buổi sáng bà đă thức dậy, đi chân không trên tuyết để đến nhánh sông, lấy một thùng nước rồi trở về, chân bà ở ngay trong tuyết đó. Cho nên điều đó không làm tổn thương anh em; Bà đă sống được 110 tuổi. Cho nên đó là -- đó là... Bà cũng rất, rất khó nhọc.

58-5   Như vậy tôi c̣n nhớ bà định kể cho tôi về bộ sư tập bằng cẩm thạch của cha tôi mà ông đă chơi khi c̣n trẻ. “Vật cũ kỹ tội nghiệp đó,” tôi nghĩ, “Bà định tô điểm nó trên gác mái đó như thế nào?” Một căn nhà sơ sài nhỏ bé có 2 pḥng cũ kỹ, và có một gác mái trên đó. Họ đă chặt 2 cây non, và làm một cái thang để đi lên. Thế đấy, tôi có thể -- đă đi ra ngoài... Bà nói, “Bây giờ, sau bữa ăn tối bà sẽ kể cho cháu nghe, chỉ cho cháu thấy bộ sưu tập đá cẩm thạch của 3 cháu.”

       Tôi nói, “Tốt quá.”

       Vậy nên bà định chỉ chúng cho tôi thấy trong một cái rương trên gác xếp nơi mà bà đă đặt những thứ của ḿnh ra giống như những người già thường làm. Tôi nghĩ, “Làm sao một người già đáng thương định lên cái thang đó?” V́ thế tôi đă quanh quẩn ở đó và nói, “Bà ơi, hăy chờ một chút, con sẽ lên đó giúp bà.”

       Bà đáp, “Hăy đứng qua một bên.” Bà đi lên cái thang đó giống như một con sóc. Bà nói, “Thế nào, lên đây.”

       Tôi đáp, “Được rồi, bà nội.”

       Tôi nghĩ, “Chà, nếu tôi có thể chỉ được giống như thế, mạnh như thế lúc tôi 110 tuổi.”

59-1   Bây giờ, tôi nhớ sự sống ở con suối nhỏ xưa nầy, tôi đă có một ḥn đá và đang ném nó xuống bùn như thế đó, cố gắng tỏ cho em trai tôi thấy tôi mạnh như thế nào. Có một con chim cổ đỏ hay chim ǵ đấy đang đậu trên cây ở đó và nó đang bay lượn khắp nơi. Một con chim cổ đỏ nhỏ bé tôi nghĩ nó đă nói với tôi. Tôi quay lại lắng nghe, con chim bay đi, rồi có Tiếng phán, “Con sẽ sống một phần cuộc đời con ở gần thành phố gọi là New Albany.

59-2   Đó là 3 dặm cách nơi tôi đă lớn lên, khoảng 1 năm sau tôi đi đến nơi đó, chưa bao giờ có ư về việc ra đi đến New Albany. Suốt cuộc đời, những điều đó như thế nào...

59-3   Hăy xem, dân tôi không ngoan đạo. Cha và mẹ tôi đă không đi Nhà thờ. Trước đó, họ là tín đồ Công giáo.

59-4   Cháu trai nhỏ của tôi đang ngồi đâu đó ở đây tối nay, tôi đoán thế; Tôi không biết. Cậu ấy là một người lính. Tôi đang cầu nguyện cho nó. Cậu ấy chính là người Công giáo, vẫn là người Công giáo. Tối qua khi ở đây và thấy những điều đó của Đức Chúa Trời, cậu ấy đang đứng ngay ở bục giảng đó. Cậu đang đứng ở đó, và nói, “Cậu Bill à?” Cậu đă ở nước ngoài trong một thời gian dài, và nói, “Khi cháu thấy điều đó...” Cậu ấy nói, “Điều - điều đó không xảy ra ở trong Giáo hội Công giáo.” “Cháu tin điều đó, Cậu Bill, cậu đúng.”

       Đúng thế. V́ thế tôi đă nói, “Bây giờ, tôi không hỏi cháu làm điều ǵ, Melvin, nhưng chỉ hầu việc Đức Chúa Jêsus Christ bằng cả tấm ḷng. Cháu đi khắp nơi cháu muốn. Nhưng chắc chắn trong ḷng cháu đă được Đức Chúa Jêsus Christ tái sanh (Đúng không?), trong ḷng cháu. Thế th́ sau đó cháu đi bất cứ Nhà thờ nào cháu muốn.”

59-6   Nhưng bây giờ dân sự tôi trước đây là Công giáo. Cha tôi là người Ái-nhĩ-lan và mẹ tôi là người Ái-nhĩ-lan. Sự gián đoạn duy nhất có trong ḍng máu Ái-nhĩ-lan, bà ngoại tôi là người Cherokee. Mẹ tôi chỉ mang ḍng máu lai. V́ thế nên tôi... Thế hệ chúng tôi, sau khi 3 thế hệ bị làm cho mất dần máu lai. Nhưng đó là sự gián đoạn duy nhất ở trong ḍng máu Ái-nhĩ-lan hoàn toàn, Harvey và Branham là họ đầu. Rồi sau đó là Lyons, vẫn là Ái-nhĩ-lan. Lúc đó hết thảy đều là người Công giáo. Nhưng chính tôi, chúng tôi không có sự huấn luyện và sự dạy dỗ ngoan đạo chút nào khi c̣n nhỏ.

59-7   Những ân tứ đó, những khải tượng ấy, tôi đă thấy những khải tượng ngay lúc đó thật giống y như tôi thấy lúc nầy. Đúng thế. Bởi v́ những ân tứ và sự kêu gọi không có ǵ đổi lại được. Đó là sự biết trước của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời đang làm điều ǵ đó. Suốt cuộc đời tôi sợ nói bất cứ điều ǵ về nó.

59-8   Anh em đă đọc cây chuyện của tôi trong cuốn sách nhỏ gọi là, “Đức Chúa Jêsus Christ Hôm Qua, Ngày Nay Cho Đến Đời Đời Không Hề Thay Đổi.” Tôi nghĩ câu chuyện đó có ở trong một số quyển sách khác. Đúng thế không, Gene? Nó ở trong cuốn sách nầy, một cuốn sách b́nh thường, trong một cuốn sách chúng ta có lúc nầy phải không? Đó là cuốn “Câu Chuyện Cuộc Đời” phải không? Tôi nghĩ đúng thế. Thế th́ chúng ta có... Điều đó không kinh khủng ư? Những cuốn sách của tôi, chính tôi chưa bao giờ đọc chúng. Nhưng một số người khác đă viết ra, thế rồi chỉ đơn giản là họ đưa vào trong buổi nhóm. Tôi đă đọc qua điều đó, v́ thế tôi đang trông đợi một điều ǵ khác xảy ra. Cho nên, chúng rất tốt, tôi đă đọc một phần sách ấy lúc nầy, khắp mọi nơi, vừa lúc tôi có một cơ hội.

60-1   Dù thế nào đi nữa, khi -- một cậu bé, anh em biết khải tượng đă nói điều đó như thế nào với tôi; Lúc đó tôi khoảng 7 tuổi. Và Tiếng nói, “Đừng uống rượu và hút thuốc hay làm ô uế thân thể chút nào; Có một công tác dành cho ngươi thi hành khi ngươi lớn hơn.” Và anh em đă nghe nói về điều đó trong quyển sách. Ồ, đúng thế. Suốt từ đầu nó liên tục xảy ra.

       Khi tôi trở thành một người Truyền đạo (Mục sư), ồ, lúc đó nó thực sự bắt đầu xảy ra liên tục.

       Một đêm nọ tôi thấy Đức Chúa Jêsus. Tôi nói điều nầy với sự cho phép, tôi tin là từ Đức Thánh Linh. Thiên sứ của Chúa đến không phải là Chúa Jêsus. Nó không giống như Ngài trong cùng một khải tượng. V́ khải tượng tôi thấy về Đức Chúa Jêsus, Ngài là một Người nhỏ nhắn. Ngài không... Tôi đă ở ngoài đồng ruộng, đang cầu nguyện cho ba tôi. Tôi trở về và đi ngủ, đêm đó tôi đă nh́n thấy Ngài, tôi nói, “Ồ Đức Chúa Trời ơi, xin cứu ông ấy.”

60-4   Mẹ tôi đă được cứu và tôi đă làm phép báp-têm cho bà. Lúc đó tôi nghĩ, “Ồ...” Cha tôi cũng uống rượu, tôi nghĩ, “Ḿnh có thể thực sự đem ông về tin nhận Đức Chúa Jêsus không.” Rồi tôi đi ra ngoài và nằm trên chiếc giường hẹp ở pḥng trước, gần pḥng tôi.

       Có Tiếng nói với tôi, “Hăy dậy!” Tôi ngồi dậy, đi bộ, và đi trở lại vào cánh đồng phía sau, một cánh đồng cây đậu chổi thân thuộc.

       Đứng cách tôi không quá 10 bước chân, Một Người đă đứng đó: Mặc áo màu trắng, Một Người nhỏ con, đôi cánh tay gấp lại như thế này, hàm râu ngắn, tóc dài xuống tới vai Ngài; Ngài đang nh́n nghiêng, giống như Nhân Vật có vẻ nhân từ. Nhưng tôi không thể hiểu bàn chân của Ngài như thế nào, cái nầy sau cái kia, và gió đang thổi, áo xống Ngài lay động, cây xô thơm đang nở hoa.

       Tôi nghĩ, “Bây giờ, chờ một chút.” Tôi tự cắn ḿnh. Tôi nói, “Bây giờ, ḿnh không buồn ngủ.” Tôi kéo đứt một mẩu cây đậu chổi, anh em biết, dùng nó như tăm xỉa răng. Tôi bỏ nó vào miệng. Tôi nh́n lui hướng về nhà. Tôi nói, “Không, ḿnh đang ở đó cầu nguyện cho cha; Điều ǵ đó phán bảo ḿnh ra đây, và ở đây có Một Người đang đứng.”

60-8   Tôi nghĩ, “Người đó trông giống như Đức Chúa Jêsus.” Tôi nghĩ, “Tôi tự hỏi điều đó có thực không?” Ngài thực sự đang nh́n hướng về nhà tôi ở đó lúc bấy giờ. Nhưng Ngài... Tôi phải bỏ đi quanh quẩn cách nầy để gặp Ngài. Rồi tôi nói, “Ừm!” Ngài không di chuyển chút nào. Tôi nghĩ, “Ḿnh tin ḿnh sẽ gọi Ngài.” Và tôi nói, “Chúa Jêsus.” Khi đó, Ngài nh́n quanh như thế. Tôi c̣n nhớ tất cả điều đó, Ngài thực sự đưa tay Ngài ra.

       Không có nghệ sĩ nào trên thế gian có thể vẽ h́nh Chúa Jêsus, tính cách của mặt Ngài. Điều tốt nhất tôi từng thấy là Cái Đầu Hofman của Đấng Christ ở tuổi 33, tôi đă tiến hành điều đó trong mọi tài liệu và mọi thứ tôi sử dụng. Chính thế, bởi v́ nó thực sự trông giống điều đó, và thế nên -- khá gần, gần như có thể được.

61-1   Ngài trông giống như một Người, nếu Ngài đă phán thế gian sẽ chấm dứt, tuy nhiên với quá nhiều t́nh yêu thương và ḷng nhân từ cho đến khi anh em -- anh em... Tôi chỉ nếm qua. Lúc ban ngày thấy chính ḿnh ngay trong buổi b́nh minh của ngày, mặc áo ngủ đẫm đầy nước mắt, khi tôi trở lại với chính ḿnh, bước qua cánh đồng đậu chổi về nhà.

61-2   Tôi đă nói điều đó với một người bạn Mục sư Truyền đạo của tôi. Anh ấy nói, “Billy, Điều đó sẽ ám ảnh Anh thành điên khùng!” Anh ấy nói, “Đó là ‘ma quỉ’! Chẳng việc ǵ để anh ngu dại với chuyện như thế!” Lúc đó tôi là một Mục sư Báp-tít.

       Thế đấy, tôi đi đến với người bạn khác cũ khác của tôi. Tôi giải thích và nói với anh về điều đó. Tôi nói, “Thưa Anh, anh nghĩ ǵ về điều đó?”

       Anh ấy nói, “Thôi được, Billy, tôi sẽ nói cho anh biết.” Anh nói, “Tôi tin nếu anh cố gắng giữ cuộc sống ḿnh, chỉ giảng những ǵ trong Kinh thánh đây, ân điển của Đức Chúa Trời và vân vân, tôi không muốn ra ngoài đi theo những việc cuồng tín, điều ǵ giống như thế.”

       Tôi đáp, “Thưa ông, tôi không muốn nói đi ra để theo những việc cuồng tín.” Tôi nói, “Điều duy nhất tôi đang t́m kiếm là điều nầy là ǵ.”

       Anh ấy nói, “Billy, cách đây nhiều năm người ta thường có việc nầy trong các Giáo hội.” Nhưng ông nói, “Khi các Sứ đồ hết, những điều nầy cũng hết theo với họ. Bây giờ, điều duy nhất mà chúng ta có đó là bất cứ điều ǵ thấy được, nó là những người theo thuyết duy linh, là ma quỉ.”

       Tôi đáp, “Ô Anh McKinney, anh muốn nói thế à?

       Ông đáp, “Vâng, thưa ông.”

       Tôi nói, “Ô Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót tôi.” Tôi nói, “Tôi - tôi... Ôi, Anh McKinney mời anh cầu nguyện với tôi để Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ để điều đó xảy đến với tôi? Anh biết tôi yêu Ngài, và tôi không muốn sai trật trong việc nầy. Anh cầu nguyện với tôi.”

       Anh nói, “Được, Anh Bill ạ.” V́ thế chúng tôi đă cầu nguyện ngay ở đó trong nhà của cha xứ.

       Tôi đă hỏi nhiều Mục sư Truyền đạo. Sự việc cũng đi đến chỗ như vậy. Lúc đó tôi đă hoảng sợ khi hỏi họ, bởi v́ họ nghĩ tôi là ma quỉ. Cho nên tôi không muốn như thế. Tôi biết trong ḷng tôi có điều ǵ đă xảy ra. Chỉ thế thôi; Có điều ǵ đó trong ḷng tôi đă xảy ra. Và tôi không muốn như thế, không bao giờ..

62-1   Cho nên sau nhiều năm, ngày nọ tôi nghe dưới Giáo hội Báp-tít Đầu Tiên nơi tôi là thuộc viên lúc đó, tôi nghe có người nói, “Hay là, anh nên đi qua đó và nghe những người ‘thiêng liêng quá máu’ nói tối qua.”

       Tôi nghĩ, “Thánh quá máu à?” Một trong những người bạn của tôi, ca sĩ giọng trầm Walt Johnson và tôi nói, “Đó là ǵ, Anh Walt?”

       Anh đáp, “Một đám những người Ngũ Tuần nầy.”

       Tôi hỏi, “Cái ǵ?”

       Anh đáp, “Những người Ngũ Tuần! Billy, nếu anh từng thấy điều đó, họ lăn trên sàn nhà như thế đó và nhảy lên nhảy xuống. Người ta nói rằng họ phải nói huyên thuyên một số tiếng lạ hay là họ - họ không được cứu.”

       “Những người đó ở đâu?” Tôi hỏi.

       “Ồ, một buổi nhóm ngoài lều cũ nhỏ bé ngoài kia, phía kia của Louisville. Dĩ nhiên của người dân da màu.”

       “Ừ.”

       Anh ấy nói, “Có nhiều người da trắng ở đó.”

       Tôi hỏi, “Họ có làm như thế không?”

       Anh nói, “Có, có. Họ cũng đă làm điều đó.”

       Tôi nói, “Điều đó khôi hài thật, và dân sự trở nên bối rối trong thứ như thế.” Tôi nói, “Thôi được, tôi chắc rằng chúng ta phải thực sự có những điều đó.” Vào một buổi sáng Chúa nhật, tôi sẽ không bao giờ quên điều đó. Anh ấy đang ăn một miếng vỏ cam khô v́ bị chứng khó tiêu, và tôi có thể thấy điều đó đúng như ngày hôm qua. Tôi đă nghĩ, “Nói huyên thuyên, nhảy lên nhảy xuống, họ sẽ nhận một loại tôn giáo ǵ tiếp theo?” Cho nên tôi cứ đi.

62-3   Sau đó, tôi đă gặp một ông lăo ở đây có lẽ trong Giáo hội lúc nầy, hoặc là ông đă hết ở đây để đến với một Giáo hội khác, ông tên là John Ryan. Tôi đă gặp ông ở một nơi... Người già đó có bộ râu và tóc dài, có lẽ ông ở đây. Tôi nghĩ ông từ Cảng Benton ở trên đây tại Nhà Đa-vít.

       Họ đă có một nơi ở Louisville. Tôi đang cố gắng t́m những người đó, và người ta gọi nó là Trường của Các Nhà Tiên tri. V́ thế tôi nghĩ tôi có thể đi qua đó xem đó là ǵ. Thế đấy, tôi không thấy người nào lăn trên sàn nhà, nhưng họ có một số sự dạy dỗ lạ. Đó là nơi tôi đă gặp ông cụ nầy; Ông đă mời tôi đi lên chỗ ông.

       Tôi đă đi lên đó trong một ngày nghỉ và ở đó một ngày, rồi trở về nhà ông ấy c̣n ông đă bỏ đi, ông đă đi đến một nơi nào đó ở dưới Indianapolis. Vợ ông nói, “Chúa đă gọi ông ấy.”

       Tôi nói, “Bà muốn nói bà đă để ông bỏ đi như thế.”

       Bà nói, “Ồ, ông ấy là đầy tớ của Đức Chúa Trời.” Sau đó vài tuần tôi đă nghe con người già cả tội nghiệp ấy đă chết. Bà đă tận tụy hết ḷng với ông. Ôi chao, đó thật đúng là loại người vợ cần có. Đúng thế. Đúng hay sai, dù thế nào đi nữa ông cũng đúng. Tôi nói... Ồ, tôi đă biết họ...

63-1   Bây giờ, ông... Anh Ryan, Anh ở đâu? Anh không ở đây. Anh đă là của ngày khác, phải không, thưa các bạn?

       Thế nào, họ thực sự sống với những ǵ họ có thể nắm giữ, và ông đă không có ǵ để ăn trong nhà. Đúng thế. Tôi đă bắt một số cá ngoài ao hay hồ ở Michigan, và tôi trở lại -- tôi trở lại nơi đó. Nhưng họ không có ngay cả mỡ lợn trong nhà, hay chút dầu để nấu với cá. Tôi đă nói, “Ông ấy đă để bà ở lại mà không có ǵ trong nhà hết à?”

       Bà đáp, “Nhưng ông ấy là đầy tớ của Đức Chúa Trời, Anh Bill à. Ông ấy...

       Tôi nghĩ, “Thôi được, xin Chúa ban ơn cho tấm ḷng già nua của bà. Thưa Anh, tôi sẽ ủng hộ anh.” Đúng thế. “Bà nghĩ rất nhiều về chồng bà, tôi sẵn sàng gia nhập và ủng hộ bà v́ điều đó.” Đúng thế. Chúng ta cần nhiều phụ nữ như thế hơn ngày nay, và nhiều người đàn ông suy nghĩ về vợ ḿnh hơn như thế. Đúng thế. Sẽ tốt hơn cho người Mỹ nếu những người chồng và vợ kết hợp với nhau như thế. Dù đúng hay sai, họ vẫn đứng với nhau. Như vậy sẽ không có quá nhiều sự li dị.

63-4   V́ vậy chúng ta tiếp tục... Lúc đó tôi tiếp tục. Trên đường về nhà, đó là một điều lạ, tôi đi xuống từ đầu đến cuối Mishawaka. Tôi đă thấy những chiếc cũ kỹ tầm thường lúc nầy, để trên đường phố, có những bản hiệu lớn ở trên đề chữ “Duy Jêsus!” [“Only Jesus” của những người Ngũ Tuần (UPC) theo thuyết ‘Một Ngôi’ (Oneness).] Tôi nghĩ, “Duy Jêsus” là ǵ, điều đó phải là có ư sùng đạo.” Và tôi đi qua đây đó những chiếc xe đạp có mang bảng hiệu “Duy Jêsus” trên đó. Những chiếc Cadillacs, những chiếc xe Ford mẫu chữ T, cùng mọi thứ, có hàng chữ “Duy Jêsus” ở trên đó, tôi nghĩ, “Lạ quá, điều đó thật kỳ lạ chừng nào.”

63-5   Cho nên tôi theo nó đi khắp nơi; Đến để khám phá, đó là buổi nhóm tôn giáo, 1.500 đến 2.000 người ở đó. Tôi đă nghe mọi người ở đó la lớn và nhảy lên nhảy xuống, và cứ tiếp tục như thế. Tôi nghĩ, “Hay là, ở đây ḿnh sẽ gặp người ‘thiêng liêng quá máu’.”

63-6   Đến nỗi tôi đă có chiếc xe Ford cũ, anh em biết đấy, mà tôi đă tuyên bố chạy 30 dặm một giờ, 15 dặm đường nầy và 15 dặm chạy lên chạy xuống đường kia. V́ thế tôi lái nó qua một bên đường, tôi... Khi đă có chỗ đậu xe, tôi bước xuống đường trở lại, đi vào, nh́n chung quanh, và mọi người có thể đứng. Tôi phải nh́n qua đầu họ. Họ đang la hét, nhảy múa, rồi ngă xuống, và có thái độ kỳ quặc. Tôi nghĩ, “Chao ôi, hừm, thật là những người kỳ lạ.”

63-7   Nhưng càng đứng đó lâu hơn, tôi càng cảm thấy tốt hơn. Tôi nghĩ, “Điều đó dường như khá tốt. Lạ quá, không có ǵ sai với những người đó. Họ không điên dại.” Tôi đă nói chuyện với một số người của họ, v́ vậy họ -- là những người tốt. Cho nên tôi nói...

63-8   Thế đấy, bây giờ, đó cũng làm buổi nhóm mà tôi đă đi ra và ở lại suốt đêm đó. Ngày hôm sau tôi đi theo. Anh em đă nghe tôi kể điều đó trong tiểu sử đời tôi. Tôi ở trên bục giảng với 150, hay 200 vị Mục sư Truyền đạo, có lẽ nhiều hơn, và họ muốn mọi người giơ tay lên nói họ từ đâu tới. Tôi nói, “Tôi là nhà truyền giảng Tin lành (evangelist) William Branham, ở Jeffersonville, Giáo hội Báp-tít,” rồi ngồi xuống. Mỗi người đều nói ḿnh từ đâu đến.

64-1   Do đó sáng hôm ấy khi tôi gia nhập ở đó... Tôi đă ngủ ngoài đồng suốt đêm, và tôi đă ấn chiếc quần tây giữa 2 chỗ ngồi chiếc xe Ford, anh em biết đấy, và tôi - tôi... Chiếc quần tây vải sọc nhăn đă cũ, chiếc áo sơ-mi ngắn tay, anh em biết... Cho nên sáng hôm sau tôi đến buổi nhóm, mặc chiếc áo ngắn tay. Tôi đă đi...

       Tôi không có ǵ ngoài 3 đô-la, và tôi phải đổ xăng để trở về nhà. Tôi có một ít bánh ḿ nhỏ để ăn sáng, loại cũ đó anh em biết đấy, nhưng tôi thấy được lắm. Tôi đến ṿi nước máy uống ly nước, anh em biết đấy, cảm thấy nó khá trong lành. Vậy nên tôi nhúng chúng vào, và có một bữa điểm tâm.

       Khi ấy, tôi có thể ăn với họ; Họ ăn 2 lần 1 ngày. Nhưng tôi không có ǵ để dâng, v́ vậy tôi không muốn ăn bám họ.

64-3   V́ thế nên tôi -- ngày hôm sau... Tôi đă đi vào với họ sáng hôm ấy, họ nói... Tôi phải nói phần nầy về điều đó. Vậy sáng hôm ấy đi vào đó, ông ấy nói, “Chúng tôi đang chờ William Branham, một nhà truyền giảng Tin lành trẻ tuổi đă ở trên bục giảng tối hôm qua, một người của Giáo hội Báp-tít. Chúng tôi muốn ông mang lại Sứ điệp sáng nay.” Tôi thấy điều đó sẽ lôi tôi vào t́nh trạng khó khăn, cả một đám người đó, c̣n ḿnh tôi là người Báp-tít. Cho nên tôi hồ như trốn khỏi chỗ ngồi của ḿnh. Tôi mặc chiếc quần tây vải sọc nhăn, chiếc áo sơ-mi ngắn tay, anh em biết đấy, chúng ta mặc đồ ở văn pḥng, v́ vậy... Tôi ngồi ĺ trong chỗ ḿnh như thế. Do đó ông đă yêu cầu 2 hay 3 lần. C̣n tôi ngồi trong ghế bên cạnh một anh em da màu.

       Lư do họ đă có một hội nghị ở phía bắc, bởi v́ t́nh trạng bị chia tách lúc đó ở miền nam. Vậy nên họ không thể tổ chức ở miền nam.

       Cho nên tôi tự hỏi “Duy Jêsus nầy” là về điều ǵ. Tôi nghĩ, “Chừng nào nói về Chúa Jêsus, th́ tốt. Cho dù nó có làm ǵ khác hay không, nó như thế nào, chừng nào nó diễn ra đúng như chính Ngài.”

64-6   Do đó tôi ngồi đấy một chút và theo dơi họ, v́ vậy họ gọi 2, 3 lần nữa. Người anh em da màu nh́n qua tôi, anh ta nói, “Anh có biết ông ấy không?” Bây giờ, tôi - tôi... Sự thử thách cuối cùng là đó. Tôi không thể nói dối với người ấy; Tôi không muốn.

       Tôi đáp, “Nh́n ḱa, người anh em. Vâng, tôi biết anh ấy.”

       “May quá, hăy đi gọi ông ấy.”

       Tôi đáp, “Thôi được, tôi - tôi sẽ nói cho anh biết, người anh em ạ. Tôi là người đó. Nhưng anh thấy đó, nh́n xem, tôi... Cái quần vải sọc nhăn nầy...”

       “Cứ đi lên đó.”

       Tôi nói, “Không, tôi không thể lên đó với cái quần như vầy, cái áo sơ-mi ngắn tay nầy trên người.”

       “Họ không quan tâm đến áo quần của anh đâu.”

       Tôi nói, “Thế th́, xem nầy, anh đừng nhắc đến điều đó. Nghe không?” Tôi nói, “Đấy, tôi mặc quần vải sọc nhăn và áo sơ-mi ngắn tay; Tôi không muốn lên đó.”

       Họ hỏi, “Có ai biết William Branham ở đâu không?”

       Anh ấy nói, “Đây nầy. Anh ấy đây nầy.”

65-2   Ồ, chao ôi. Mặt tôi đỏ bừng v́ thẹn, anh em biết đấy; Không thắt cà vạt, và cái áo sơ-mi ngắn tay nầy, anh em biết đấy, và tay áo ngắn như thế nầy. Và khi tôi đi lên đó, lỗ tai tôi nóng bỏng. Tôi chưa bao giờ đứng gần mi-crô.

65-3   V́ thế tôi đi lên đó để giảng, tôi đă lấy một đề tài; Tôi sẽ không bao giờ quên nó, “Người nhà giàu ngước mắt lên nh́n vào âm phủ, rồi người khóc.” Nhiều lần tôi đă giảng 3 điều giống như thế: “Hăy Đến Xem Một Người,” “Ngươi Tin Điều Nầy Chăng?” hay “Rồi Người Khóc.” Và tôi cứ nói, “Không có bông hoa, rồi người khóc. Không có những buổi nhóm cầu nguyện, rồi người khóc. Không có con cái, rồi người khóc. Không có bài hát, rồi người khóc.” Khi đó tôi đă khóc.

65-4   V́ vậy sau khi đă kết thúc hết thảy, chao ôi, họ thực sự đă... Hết thảy họ ở quanh tôi, muốn tôi đến tổ chức buổi nhóm cho họ. Tôi nghĩ, “Người ta nói, có lẽ tôi là người ‘thiêng liêng quá máu’.” Đúng không? V́ thế tôi nghĩ, “Có lẽ...” Đấy, họ là những người tốt như vậy.

       Tôi đă bước ra đó. Một người mang đôi giày chăn ḅ, đội mũ chăn ḅ rộng vành; Tôi nói, “Anh là ai?”

       Anh ta trả lời, “Tôi là Elder nào đó và từ Texas đến.”

       Tôi nghĩ, “Ồ, trông giống như...”

65-5   Một người nữa đến gần với quần chẽn ngắn trên người, anh em biết đấy, họ thường mặc đồ đó chơi gôn, và mặc áo nịt len ngắn nhỏ. Anh ta nói, “Tôi là Mục sư A hay B nào đó từ Florida đến. Mời anh đến tổ chức...”

65-6   Tôi nghĩ, “Ḿnh tự nhiên như ở nhà, người anh em à, với quần vải sọc nhăn và áo sơ-mi ngắn tay. Điều đó thật tốt.”

65-7   Cho nên anh em đă nghe về câu chuyện đời tôi về những việc đó, v́ vậy tôi sẽ ngừng ở đây và nói với anh em về một điều mà tôi chưa bao giờ nói trước đây. Điều trước tiên, tôi muốn yêu cầu anh em... Tôi sẽ lướt qua điều đó. Trong đời tôi không bao giờ nói điều đó trước đây trong nơi đông người. Nếu anh em hứa với tôi anh em sẽ yêu tôi và cố gắng yêu tôi nhiều sau khi tôi nói điều nầy như trước khi tôi nói, hăy giơ tay lên. Tốt lắm. Đó là lời hứa của anh em; Tôi sẽ bắt anh em giữ lời hứa.

       Ngồi trong buổi nhóm tối đó, khi họ hát họ vừa vỗ tay. Và họ có thể hát, “Tôi...” Bài hát ngắn đó, “Tôi biết đó là Huyết, tôi biết đó là Huyết.” Rồi họ chạy lên chạy xuống những lối đi giữa những dăy ghế cùng mọi thứ, và thực sự la lớn và ngợi khen Chúa. Tôi nghĩ, “Điều đó dường như tốt với ḿnh kinh khủng.” Tôi bắt đầu...

65-9   Họ nhắc đến sách Công-vụ liên tục, Công vụ 2:4, Công vụ 2:38, Công vụ 10:49, tất cả điều đó. Tôi nghĩ, “Người ta nói, đó là Lời Kinh thánh. Ḿnh thực sự chưa bao giờ thấy giống như thế trước đây.” Nhưng, ồ, ḷng tôi đang cháy lên, tôi nghĩ, “Đây là điều lạ lùng.” Tôi nghĩ họ là đám Thánh giật gân khi tôi gặp lần đầu tiên, và nghĩ, “Ôi chao!” Bây giờ, họ là đám Thiên sứ. Đúng không? Tôi đă đổi ư ngay rất nhanh.

       V́ thế sáng hôm sau khi Chúa ban cho tôi cơ hội lớn lao nầy để tổ chức những buổi nhóm nầy, tôi nghĩ, “Chao ôi, tôi sẽ có được với đám người nầy. Điều đó phải là loại thuộc về những ǵ họ thường dùng để gọi tín đồ Giám Lư hay la lớn, chỉ đi xa hơn một chút.” Tôi nghĩ. “Có lẽ đó là những ǵ của nó.” Do đó tôi nghĩ, “Thôi được, ḿnh... mặc dù ḿnh chắc thích thế; Họ có điều ǵ đó mà ḿnh thích; Họ khiêm nhường và dễ chịu.”

66-2   Cho nên tôi không thể hiểu một điều, đó là việc nói tiếng lạ; Điều đó đă nắm bắt tôi. Tôi thực sự... Có một người đàn ông, đang ngồi ở đây và một người ở đằng kia, họ là những người lănh đạo của nhóm. Người nầy sẽ đứng lên nói tiếng lạ; C̣n người kia thông giải tiếng lạ sẽ nói những điều về Buổi nhóm và vân vân. Tôi nghĩ, “Chà, ḿnh đă hiểu điều đó.” Rồi ngược lại, điều đó, nó rơi xuống người nầy rồi trở lại trên ngươi kia; Mỗi người nói tiếng lạ, thông giải. Những người c̣n lại của Giáo hội muốn nói, nhưng dường như không giống sự thông giải đến từ 2 người kia. Tôi thấy họ tỏ ra gần gũi nhau, tôi nghĩ. “Ồ, chao ôi, họ phải là những Thiên sứ.” V́ vậy trong lúc ngồi phía sau đó...

66-3   Luôn luôn đó là điều mà tôi không thể giải thích được, (Anh em biết đấy) Điều đó chắc sẽ đến với tôi. C̣n tôi có cách để biết những sự việc nếu Đức Chúa Trời muốn tôi biết điều đó. Anh em hiểu không? Và tôi không... Đó là lư do tôi nói tôi không hé ra điều nầy, chưa bao giờ trước công chúng. Nếu tôi thực sự muốn khám phá ra điều ǵ, Chúa thường Phán bảo tôi về những điều đó. Đó là điều ân tứ dành cho. Anh em hiểu không? Do đó anh em không thể ném ngay ra điều đó trước nhiều người, nó trở nên giống như anh em quăng ngọc trai cho heo. Điều đó là điều thánh khiết, thiêng liêng, và anh em không cần làm thế. Cho nên Đức Chúa Trời bắt tôi chịu trách nhiệm. Như việc nói chuyện với anh em, vân vân, tôi sẽ không cố t́m ra điều ǵ ác về một anh em.

66-4   Có lần có sự xếp đặt tôi ngồi cùng bàn với một người, anh ấy ṿng tay quanh người tôi nói, “Ồ, Anh Branham, tôi yêu Anh.” Tôi vẫn cứ có cảm giác điều ǵ đang vận hành. Tôi nh́n anh ta. Anh ấy đă không thể nói với tôi điều đó; Tôi biết anh không thể làm điều đó (Anh em hiểu không?), bởi v́ chính là đấy. Anh ta là người hoàn toàn đạo đức giả, nếu từng có người ngay ở đó ṿng tay ôm tôi.

       Tôi nói, “Được rồi, tốt,” rồi bỏ đi. Tôi không muốn biết điều đó. Tôi chỉ muốn biết theo cách tôi biết anh ta hơn, như người anh em của tôi, và không nghĩ đến điều như vậy. Hăy để Đức Chúa Trời làm việc c̣n lại của nó. Đúng không? Và tôi không cần -- không muốn biết, không cần biết những việc đó.

       Nhiều lần về những điều nầy; Nó không ở đây trong Nhà thờ nầy. Tôi sẽ được ngồi trong một căn pḥng, ngồi trong một tiệm ăn, và Đức Thánh Linh muốn nói với tôi những việc sẽ xảy ra. Nhiều người ngồi ngay ở đây biết đó là sự thật. Tôi sẽ ở nhà và nói, “Bây giờ, hăy cẩn thận, có một chiếc xe hơi đang đến sau một lúc. Chắn chắn sẽ là một người nào đó. Hăy dẫn họ vào trong, v́ Chúa đă phán họ sẽ ở đây.” “Khi chúng ta xuống phố, chắc chắn có điều ǵ đó sẽ xảy ra. Hăy theo dơi ở ngă tư kia, bởi v́ ngươi sẽ gần như bị va trúng. Và thấy ngay có phải là cách đó không.” Anh em hiểu không? Mỗi lần đều đúng hoàn toàn. V́ thế anh em không cần bỏ mặc chính ḿnh quá nhiều vào việc ấy, bởi v́ anh em có thể... Nó -- Nó là... Anh em có thể sử dụng điều đó; Nó thật là ân tứ của Đức Chúa Trời; Nhưng anh em phải cẩn thận với điều anh em làm. Đức Chúa Trời sẽ bắt anh em chịu trách nhiệm.

67-1   Hăy xem Môi-se. Môi-se là người Đức Chúa Trời sai đến (Anh em tin điều đó không?), đă định trước, được bổ nhiệm trước, và làm nhà Tiên tri. Đức Chúa Trời đă sai ông đi ra đó, Ngài Phán, “Hăy đi nói cùng ḥn đá,” sau khi nó đă bị đập. Ngài Phán, “Hăy đi nói cùng ḥn đá, rồi nước sẽ chảy ra.”

       Nhưng Môi-se đă đi ra cách giận dữ ở đó và đập ḥn đá. Nước đă không chảy ra, ông đánh nó lần nữa và nói, “Hỡi dân phản nghịch! Chúng ta há dễ khiến nước chảy từ ḥn đá nầy ra cho các ngươi được sao?”

       Thấy những ǵ Đức Chúa Trời đă làm không? Nước đă chảy ra, nhưng Ngài Phán, “Hỡi Môi-se, hăy lại gần đây.” Đó là sự kết thúc của nó. Đúng không? Anh phải coi chừng những điều đó, để anh em -- thực hiện với những ân tứ thiêng liêng.

67-4   Giống như một Thầy Giảng, Thầy Giảng đầy quyền năng hoàn toàn, người đó đi ra giảng dạy và đảm nhận những sự dâng hiến và tiền bạc, Đức Chúa Trời sẽ bắt người ấy chịu trách nhiệm v́ điều đó. Đúng thế. Anh em phải cẩn thận với những ǵ anh em làm bằng ân tứ thiêng liêng. Và, hay là cố gắng tạo một số uy tín hay tên tuổi lớn với một số Giáo hội, hay là danh tiếng quan trọng cho chính ḿnh. Tôi thích có 2 hay 3 đêm nhóm hơn và gắn bó lại với (braze on) nơi nào khác, trở nên khiêm nhường, hạ ḿnh. Anh em biết tôi muốn nói ǵ. Vâng, thưa quí vị, luôn luôn giữ nơi - nơi mà Đức Chúa Trời có thể đặt tay Ngài trên quí vị. Nên nhớ, điều nầy là Sự Sống bên trong lúc nầy.

67-5   Như vậy lúc đó, tôi nghĩ, “Thôi được, ḿnh sẽ đi lên.” Tôi thực sự được cảnh báo như thế về những người đó; Tôi nghĩ, “Ḿnh sẽ khám phá về những người đó.” Đi ra sân tôi tiếp tục t́m kiếm họ sau khi buổi nhóm kết thúc. Tôi nh́n khắp nơi. Tôi thấy một người của họ, tôi nói, “Chào ông.”

       Người đó đáp, “Chào anh. Anh là Thầy Giảng trẻ đă giảng sáng nay phải không?”

       Tôi nói... Lúc đó tôi 23 tuổi. Tôi đáp, “Vâng, thưa ông.”

       Và ông ấy hỏi, “Anh tên ǵ?”

       Tôi đáp, “Branham. C̣n ông?”

       Ông ấy nói tên của ḿnh với tôi. Tôi nghĩ, “Thôi được, vậy th́, nếu ḿnh có thể thực sự hiểu sự tiếp xúc với thần linh của ông ấy lúc nầy.” Bấy giờ, tôi không biết điều ǵ đang làm điều đó. Tôi nói, “Ồ, người ta nói, thưa ông, những người của ông ở đây có điều ǵ đó mà tôi không có.”

       Ông ấy hỏi, “Từ khi anh tin đă nhận lănh Đức Thánh Linh chưa?”

       Tôi đáp, “Ồ, tôi là tín đồ Báp-tít.”

       Ông ấy nói, “Nhưng anh đă nhận lănh Đức Thánh Linh từ khi anh tin chưa?”

       Tôi nói, “Ồ, thưa người anh em, anh muốn nói ǵ?” Tôi nói, “Tôi - tôi chưa có những ǵ mà tất cả các anh đều có, tôi biết điều đó. Bởi v́ các anh có điều ǵ đó dường như đầy quyền năng và rất...”

       “Anh đă bao giờ nói tiếng lạ chưa?”

       “Chưa, thưa ông.”

       “Tôi sẽ nói ngay; Anh chưa có Đức Thánh Linh.”

       “Thế th́, nếu tôi... Nếu đó là điều để có Đức Thánh Linh, th́ tôi chưa có.”

       V́ thế ông nói, “Thế đấy, nếu anh chưa nói tiếng lạ, anh chưa có Đức Thánh Linh.”

68-2   Cuộc đối thoại cứ tiếp diễn như thế, tôi nói, “Thôi được, tôi có thể nhận được Nó ở đâu?”

       “Hăy đi vào pḥng đó và bắt đầu t́m kiếm Đức Thánh Linh.”

       Tôi vẫn cứ nh́n ông ta, anh em biết đấy. Ông ấy không biết tôi đang làm ǵ, nhưng ông ta... Tôi đă biết ông ta đă có một cảm giác lạ ngắn ngủi, bởi v́ -- đôi mắt ông ta bắt đầu trở nên đờ đẫn một chút khi nh́n tôi. Và ông ta... Nhưng ông là một Cơ-đốc nhân chân thật. Ông ấy tuyệt đối cho thấy là một Cơ-đốc nhân 100% phần trăm. Điều đó đúng. Thế đấy, tôi nghĩ, “Tạ ơn Đức Chúa Trời, đây rồi. Con - con phải hiểu được để đi đến Bàn thờ ở nơi nào đó.”

68-4   Tôi đi ra, nh́n hết thảy chung quanh, tôi nghĩ, “Tôi sẽ t́m người khác.” Khi tôi thấy ông ấy và bắt đầu nói chuyện với ông, tôi nói, “Chào ông.”

       Ông ấy nói, “Hăy nói với tôi Anh thuộc Giáo hội nào? Người ta nói với tôi Anh là người Báp-tít.”

       “Đúng.”

       “Anh chưa có Đức Thánh Linh phải không?”

       “Ồ, tôi không biết.”

       “Anh có bao giờ nói tiếng lạ không?”

       “Không, thưa ông.”

       “Anh chưa có Đức Thánh Linh.”

       “Tôi biết tôi chưa có điều hết thảy các ông có. Tôi biết điều đó.” Tôi nói, “Nhưng, thưa anh em của tôi, tôi thật ra đang muốn Điều đó.”

       “Thôi được, có một hồ nước đă sẵn sàng.”

       Tôi đáp, “Tôi đă chịu phép báp-têm.” Nhưng tôi nói, “Tôi - tôi chưa có điều mà tất cả các anh có. Anh có điều ǵ đó mà tôi thật muốn.”

       Ông ấy đáp, “Ồ, tốt.”

       Tôi đă cố gắng hiểu được ông ấy. Anh em hiểu không? Và nếu tôi... V́ cuối cùng tôi đă có linh của ông ấy (Lúc ấy, đó là một người khác.), nếu tôi từng nói chuyện với một người đạo đức giả đáng khinh, th́ có một người của họ. Ông ta đang sống... Vợ ông ấy là phụ nữ đầu đen; Ông ta sống với một phụ nữ tóc vàng và đă có 2 đứa con với bà ta: Uống rượu, chửi rủa, chạy tới quán rượu, cùng mọi thứ khác, tuy nhiên ở trong đó và nói tiếng lạ và nói tiên tri.

       Khi ấy, tôi nói, “Lạy Chúa, hăy tha thứ cho con.” Tôi trở về nhà. Đúng thế. Tôi nói, “Con sẽ thực sự hiểu... Con không thể hiểu điều đó. Dường như Đức Thánh Linh ban ơn đang giáng xuống trên con người đạo đức giả đó phải không?” Tôi nói, “Không thể như thế được. Chỉ thế thôi.”

69-3   Trong suốt thời gian dài lúc đó, tôi nghiên cứu và kêu khóc, suy nghĩ nếu tôi có thể đi ra với họ có lẽ tôi có thể t́m thấy lấy điều ǵ làm mối quan tâm chính. Ngay tại đây là một Cơ-đốc nhân chân chính; Và một người khác, một người đạo đức giả. Lúc đó tôi nghĩ, “Th́ đă sao nào? Ôi chao!” Tôi nói, “Đức Chúa Trời ôi, có - có lẽ tôi có điều ǵ đó sai trật.” Rồi tôi nói, là một người theo trào lưu chính thống, “Điều đó sẽ phải thế trong Kinh thánh. Nó phải thế.”

69-4   Đối với tôi, mọi hoạt động phải ra từ Kinh thánh nầy hoặc là nó không đúng. Phải đến từ Nơi Đây. Nó đă được chứng minh trong Kinh thánh, không chỉ ở một nơi, nhưng nó phải đến mọi đường lối qua Kinh thánh. Tôi phải tin điều đó. Phải ăn khớp và ràng buộc nhau với mọi Lời Kinh thánh hoặc là tôi không tin nó. Vậy th́, v́ Phao-lô nói, “Nếu có một Thiên sứ từ trên trời đến, giảng dạy một Tin lành nào khác ngoài Tin Lành mà tôi đă rao truyền, hăy để người đó bị nguyền rủa.” V́ thế tôi tin Kinh thánh.

       Tôi nói, “Tôi có thể chưa bao giờ thấy điều ǵ giống như trong Kinh thánh.”

69-6   2 năm sau, sau khi tôi mất vợ cùng mọi thứ, tôi đi lên ở đó tại nhà máy của nhà Green, một nơi cũ nhỏ bé của tôi ở trên đó, và cầu nguyện. Trở lại sống trong hang động của tôi ở đó trong 2 hay 3 ngày: Đúng là 2 ngày. Tôi bước ra ngoài để hít thở một chút không khí bên ngoài. Khi bước ra, Kinh thánh của tôi đang đặt trên cuối một khúc gỗ ở đó vừa lúc anh em bước vào. Một cây già bị thổi ngă xuống, nó có cái chạc cây ở trên. Và tôi... Nó có một cái chạc cây nằm ở trên giống như thế nầy, và cây đang nằm đó. Tôi ngồi ngay chỗ chạc cây khúc gỗ đó, và đặt nằm ở đó ban đêm, ngước nh́n lên trời như thế, tay đặt phía trên như thế này, đôi khi ngủ nằm ngay trên khúc cây như thế cầu nguyện. Ở trên đó nhiều ngày, thực sự không ăn uống, chỉ ở đó cầu nguyện. Tôi bước ra để lấy chút không khí trong lành bên ngoài hang động; Trời mát mẻ, không khí ở trong đó ẩm thấp.

69-7   Như thế tôi bước ra và đặt Kinh thánh của tôi ở đó nơi mà tôi đă có Điều đó ngày hôm trước, và nó bị lật trở lại Hê-bơ-rơ chương 6. Tôi bắt đầu đọc ở đó, “Chúng ta hăy quăng hết... mà tấn tới sự trọn lành, chớ nên lập lại nền nữa, tức là: Từ bỏ các việc chết, tin Đức Chúa Trời,” và vân vân. “V́ chưng những kẻ đă được soi sáng một lần, đă nếm sự ban cho từ trên trời, dự phần về Đức Thánh Linh.” Và vân vân. Nhưng đă nói, “Nhưng đất nào chỉ sanh ra cỏ rạ, gai gốc, hầu bị bỏ, cuối cùng của nó... Vả, một đám mưa đến trên đất đượm nhuần cây cỏ và chuẩn bị nó cho điều đó mà - mà hầu bị bỏ, với cỏ rạ, gai gốc, cuối cùng phải bị đốt.

       Điều ǵ đó đến, “Huưt”

       Tôi nghĩ, “Nó đây rồi. Tôi sẽ nghe ngay bây giờ bất cứ điều ǵ... Ngài đă đánh thức tôi ở đây; Ngài đang tập trung để ban cho tôi một khải tượng ngay lúc nầy.” Và tôi chờ đợi trên khúc gỗ ở đó, và chờ đợi. Tôi thức dậy và bước lui bước tới, đi lên đi xuống, chẳng có điều ǵ xảy ra, bước vào lại hang động, không điều ǵ xảy ra cả. Tôi đứng đó, và nghĩ, “Ồ, đây là điều ǵ?”

70-3   Tôi đă bước qua để trở lại với Kinh thánh của tôi, và ồ, Nó thực sự đến trên tôi lần nữa. Tôi cầm Kinh thánh lên, và nghĩ, “Ngài muốn con đọc điều ǵ trong đó?” Tôi cứ đọc tiếp cho đến, “Từ bỏ các việc chết, tin Đức Chúa Trời,” vân vân, và tôi đọc xuống chỗ nói, “Một đám mưa xuống trên đất đượm nhuần mà sanh cây cỏ và chuẩn bị nó cho những ǵ nó đă được định cho ở đây, nhưng cỏ rạ, gai gốc hầu bị bỏ, cuối cùng phải bị đốt...” Và, ồ, Điều đó thực sự đánh động tôi.

       Tôi nghĩ, “Lạy Chúa, Ngài đang ban cho con một khải tượng về những ǵ...” Tôi đă lên đó để cầu hỏi Ngài về điều ǵ khác.

       Thế rồi lập tức, phía trước tôi, tôi thấy thế giới nghiêng ngă, và tất cả được ghi lại. Ở đây một người mặc đồ trắng, đầu ngẩng cao đang gieo những hạt giống như thế nầy. Khi người đó đi... Ngay khi người đi qua khỏi đồi, ở đây một người đến sau người đó, mặc đồ đen, đầu cúi xuống, đang gieo hạt giống. Khi những hạt giống tốt mọc lên, đó là lúa ḿ; C̣n khi những hạt giống xấu mọc lên, nó là cỏ dại.

70-6   Rồi trời đến kỳ đại hạn trên đất, và lúa ḿ ngẩng đầu lên buồn nản, thực sự gần như chết đi được, đang cần nước. Tôi thấy hết thảy chúng giơ tay lên, cầu xin Đức Chúa Trời ban nước xuống. Rồi tôi thấy những cây cỏ dại, đầu gục xuống, cúi xuống t́m nước. Ngay lúc đó một đám mây lớn kéo đến và mưa tuôn đổ xuống ngay. Khi đó, cây lúa ḿ bé nhỏ cúi khom ḿnh xuống, “Rít-ít,” rồi vụt đứng thẳng lên. Cây cỏ dại nhỏ bé đứng bên cạnh, “Rít-ít,” đứng thẳng lên.

       Tôi nghĩ, “Ồ, đó là ǵ?”

       Rồi điều đó đến với tôi. Chính là đấy. Cùng một cơn mưa làm cho lúa ḿ lớn lên, cũng làm cho cỏ dại phát triển. Cùng một Đức Thánh Linh giáng trên đám người nầy, và có thể ban ơn cho kẻ đạo đức giả thật y hệt như Nó ban ơn cho người khác. Chúa Jêsus Phán, “Nh́n trái biết cây.” Dù một người la lớn hay vui mừng, nhưng “Bởi kết quả của người đó các ngươi sẽ biết họ.”

       Tôi nói, “Ngươi đó rồi. Con đă có điều đó, Chúa ôi.” Tôi nói, “Thế th́ đó thật sự là Lẽ Thật.” Con người nầy... Anh em có những ân tứ mà không có sự hiểu biết Đức Chúa Trời.

71-1   Như vậy, tôi -- rồi tôi bắt đầu rất khủng hoảng về việc nói tiếng lạ. Anh em hiểu không? Nhưng rồi ngày nọ, Đức Chúa Trời minh chứng điều đó với tôi như thế nào... Tôi đang làm phép báp-têm ở dưới sông, những người trở lại đạo đầu tiên của tôi, ở Sông Ohio, và tôi đang làm phép báp-têm cho 17 người, khi tôi bắt đầu làm phép báp-têm, lúc đó tôi nói, “Cha ôi, như con làm phép báp-têm bằng nước, Cha sẽ làm phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh cho họ.” Tôi bắt đầu để người đó xuống nước.

71-2   Ngay lúc đó một cơn gió lốc từ trên trời đến, Ánh Sáng đó đến đây, chiếu xuống. Hàng trăm và hàng trăm người trên bờ sông, lúc đó đúng 2 giờ chiều, tháng Bảy. Nó ở phía trên ngay chỗ tôi.

71-3 Một Tiếng nói từ đó phát ra, “Như Giăng Báp-tít đă được sai đến như người dọn đường cho lần đến đầu tiên của Đấng Christ, ngươi đă có Sứ điệp sẽ đưa ra để nói trước về sự Đấng Christ sẽ đến lần thứ 2.” Điều đó đă làm tôi hoảng sợ đến chết.

71-4   Khi tôi trở lại, tất cả mọi người ở đó, những người thợ đúc cùng hết thảy những người đó, người bào chế thuốc, cùng những người trên bờ sông. Tôi đă làm phép báp-têm khoảng 200 hay 300 người chiều hôm đó. Lúc họ dẫn tôi ra, kéo tôi lên khỏi nước, những Chấp sự cùng những người khác đến gần và hỏi tôi, “Ánh Sáng đó có ư nghĩa ǵ?”

       Một nhóm đông người da màu từ Giáo hội Báp-tít Thời đại Ga-la-át và Giáo hội Sao Độc Nhất xuống đó, và nhiều người khác đă xuống đó, họ bắt đầu la lớn khi chứng kiến điều đă xảy ra đó; Nhiều người đă ngất xỉu.

71-7   Tôi đă cố gắng kéo một cô gái ra khỏi thuyền ở đó, cô đang ngồi đó trong bộ đồ tắm, một giáo viên Trường Chúa nhật của một Giáo hội, tôi nó, “Tại sao cô không đi ra, Magie?”

       Cô đáp, “Billy, tôi không phải ra ngoài.”

       Tôi đáp, “Điều đó đúng, cô không phải ra, nhưng tôi phải có đủ sự kỉnh kiềng dành cho Phúc âm để đi ra chỗ tôi đang làm phép báp-têm.”

       Cô ấy đáp, “Tôi không phải đi ra.”

       Khi đó -- cô ta ngồi đó cười khúc khích và cười nhạo việc tôi làm phép báp-têm, bởi v́ cô ta không tin vào việc làm phép báp-têm, v́ thế nên khi Thiên sứ của Chúa giáng xuống cô ta lao vào trong thuyền. Ngày nay cô ấy ở trong nhà thương điên. Do đó anh em thực sự không thể đùa giỡn với Đức Chúa Trời. Anh em hiểu không? Lúc ấy, vào thời điểm sau... Một cô gái xinh đẹp, đi đến chỗ nghiện rượu, đă đụng nhằm chai bia, cắt hết cả khuôn mặt cô ta. Một con người trông thật kinh khủng. Đă xảy ra ở đó điều ấy.

71-9   Rồi từ đầu đến suốt cuộc đời tôi đă thấy điều đó, thấy điều đó đang vận hành, thấy những khải tượng đó, những khải tượng nầy đă xảy ra như thế nào. Rồi th́ sau đó ít lâu, nó cứ làm phiền tôi rất nhiều, và mọi người bảo tôi rằng điều đó sai. Tôi không đến chỗ tôi thường hay lui tới quen thuộc ở trên đó nơi tôi luôn luôn đến để cầu nguyện. Và tôi có thể... Cho dù tôi cứ giữ sự cầu nguyện cho điều đó nhiều bao nhiêu đi nữa, nó không đến với tôi, nó vẫn không đến dù thế nào đi nữa. V́ thế tôi thực sự... Tôi đă... Tôi là người quản lư khu vực cấm săn bắn ở Tiểu bang Indiana. Tôi đi vào; Một người đàn ông đang ngồi ở đấy, một anh em với người chơi đàn pi-a-nô của tôi tại Đến Tạm (Nhà thờ). Anh ấy nói, “Billy nầy, anh lái xe lên Madison với tôi chiều nay nhé?”

       Tôi nói, “Tôi không thể làm điều đó, tôi đă nhận đi lên để quản lư rừng.”

       Tôi hẳn... Ngay khi đến chung quanh nhà và cởi cái đai mang súng cùng mọi thứ ra, và xắn tay áo lên. Chúng tôi sống trong một căn nhà 2 pḥng nhỏ, tôi định rửa ráy rồi chuẩn bị cho bữa ăn của ḿnh. Tôi đă rửa sạch, chỉ bước quanh một bên nhà, dưới một cây gỗ thích to. Ngay lập tức Điều ǵ đó đến, “Huưt” và tôi hầu như thực sự mê đi. Tôi nh́n và biết chính là Điều đó. Điều đó lại đến.

       Tôi ngồi xuống trên bậc cấp, người đó nhảy ra khỏi xe hơi của ḿnh chạy tới tôi nói, “Billy, anh bị ngất xỉu à?”

       Tôi đáp, “Không, thưa ông.”

       “Anh làm sao vậy, Billy?”

       Tôi nói, “Tôi không biết. Cứ tiếp tục đi. người anh em, điều đó ổn thôi. Cảm ơn anh.” Vợ tôi bước ra và mang b́nh nước, “Anh à, có việc ǵ vậy?”

       Tôi đáp, “Không có ǵ, em ạ.”

       V́ thế nàng nói, “Đi nào, bữa ăn tối đă sẵn sàng rồi,” và ṿng tay ôm tôi, cố mang tôi vào.

72-4   Tôi nói, “Em à, anh - anh muốn nói với em một điều.” tôi nói, “Em có thể gọi điện thoại cho họ và nói với họ anh sẽ không có mặt ở đó chiều nay.” Tôi nói, “Meda, em à, anh biết trong ḷng anh yêu Đức Chúa Jêsus Christ. Anh biết rằng anh đă từ sự chết đến với Sự Sống. Nhưng anh không muốn ma quỉ làm bất cứ điều ǵ với anh.” Tôi nói, “Anh không thể tiếp tục như thế này; Anh là một tù nhân.” Tôi nói, “Trong suốt thời gian, khi những điều nầy cứ xảy ra, và những việc như thế nầy, những khải tượng nầy đang hiện đến, tương tự như thế, hay là bất kỳ điều ǵ,” Tôi nói... “Điều đó đă xảy đến với anh.” (Tôi đă không biết đó là khải tượng. Tôi đă không gọi đó là một khải tượng.) Tôi nói, “Những trạng thái xuất thần giống như, anh không biết đó là điều ǵ. Và, em à, anh - anh không muốn bị lừa gạt với điều đó, họ đă nói với anh đó là ma quỉ. C̣n anh yêu Đức Chúa Jêsus.”

       Nàng nói, “Ồ, Billy, anh không nên nghe những ǵ người ta nói với anh.”

72-5   Tôi nói, “Nhưng em à, hăy xem những Thầy Giảng khác, anh không muốn điều đó. Anh sẽ đi đến một nơi của ḿnh trong rừng. Anh đă có khoảng 15 đô-la; Em sẽ chăm sóc Billy.” Billy là đứa con trai bé bỏng lúc đó, một cậu bé c̣n nhỏ. Tôi nói, “Em - em lấy... Chừng đó đủ để em và Billy sống trong thời gian ngắn. Hăy gọi điện nói với họ anh sẽ -- anh có thể trở về ngày mai, và có lẽ anh không bao giờ trở về. Nếu anh không trở về trong 5 ngày tới, hăy để người khác thế chỗ của anh.” Tôi nói, “Meda à, anh sẽ không bao giờ đi ra khỏi rừng đó cho đến khi Đức Chúa Trời hứa với anh Ngài sẽ cất đi điều đó khỏi anh và không bao giờ để nó xảy ra lần nữa.” Coi như sự ngu dốt mà một người có thể làm.

73-1   Tôi đă đi lên đó tối hôm ấy, đi trở lại căn lều nhỏ quen thuộc cũ kỹ. Ngày hôm sau, trời đă muộn; Tôi định đi lên căn lều của ḿnh ngày hôm sau, lên xa hơn khu vực núi, hay đi lên đồi, đúng hơn là đi vào rừng ở đó. Tôi không tin F.B.I. [Cục T́nh báo Trung ương Mỹ] có thể t́m thấy tôi ở trên đó. V́ thế căn lều nhỏ cũ kỹ nầy... Tôi đang cầu nguyện suốt chiều hôm đó và trước khi trời bắt đầu quá tối. Tôi đă cầu nguyện, đọc qua ở đó trong Kinh thánh nói, “Tâm thần của các đấng Tiên tri suy phục các đấng Tiên tri.” Tôi không thể nắm được ư nghĩa câu đó. V́ trời đă quá tối trong căn lều nhỏ bé quen thuộc đó nơi tôi thường đặt bẫy khi c̣n là một cậu bé, có một hàng bẫy ở đó, đặt ở đó trong nhiều năm. Một người thuê nào đó có lẽ đă đặt tất cả chúng trước ở đó.

73-3   V́ thế tôi - tôi chỉ đợi ở đó. Tôi nghĩ, “Thôi được.” Chờ cho đến 1, 2, 3 giờ sáng, tôi đi lên đi xuống sàn nhà, đi lui đi tới. Tôi ngồi xuống trên một chiếc ghế đẩu cũ nhỏ ở đó, không phải chiếc đẩu nhỏ mà là một chiếc hộp nhỏ cũ đựng vật ǵ. Tôi ngồi ở đó, và nghĩ, “Đức Chúa Trời ôi, tại sao Ngài làm điều nầy với con?” Tôi nói, “Cha ôi, Cha biết con yêu Cha. Cha biết rằng con yêu Cha. Và con - con không muốn bị ma quỉ chiếm hữu. Con không muốn những việc đă xảy ra với con. Đức Chúa Trời ôi, làm ơn đừng để điều nầy xảy ra với con nữa.” Tôi nói, “Con - con yêu Ngài. Con không muốn xuống âm phủ. Sự giảng dạy, và sự cố gắng, cùng những nỗ lực của con đặt ra có ích lợi ǵ nếu con sai trật? Con không chỉ đưa chính ḿnh con xuống âm phủ, mà c̣n làm lầm đường lạc lối hàng ngàn người khác.” Hay hàng trăm người khác trong thời đó. Tôi nói... Tôi đă có chức vụ người Truyền đạo (Mục sư) quan trọng. Tôi nói, “Thế đấy, con không muốn điều đó xảy đến với con lần nữa.”

73-5   Tôi ngồi xuống trên chiếc ghế. nhỏ nầy. Tôi vừa ngồi xuống, hầu như trong vị trí nầy, thật giống như thế. Lập tức tôi thấy một Ánh Sáng lung linh trong pḥng. Tôi nghĩ ai đó đă đến gần bằng đèn pin. Tôi nh́n quanh và nghĩ, “Ồ...” Điều đó đây rồi, ở ngay phía trước tôi. Những tấm ván bằng gỗ trên sàn nhà, Nó kia rồi, ngay trước mặt tôi. Có một bếp ḷ h́nh ống nhỏ đă cũ ở trong góc; Phía trên cùng đă bị bể ra v́ điều đó. Và -- ngay ở đây có một Ánh Sáng trên nền nhà, tôi nghĩ, “Lạ quá, đó là ǵ? Ồ, điều đó không thể đến từ...”

       Tôi nh́n quanh. Ánh Sáng đó ở ngay trên tôi, chính Ánh Sáng không thay đổi nầy, ở ngay trên tôi ở đó, treo ngay phía trên như thế, cuộn tṛn quanh tôi như một ngọn lửa, Nó hầu như có màu ngọc lục bảo, đang hoạt động, “Huưt, Huưt, Huưt,” giống như thế, nó ở ngay phía trên như thế. Tôi nh́n vào Ánh Sáng đó và nghĩ, “Đó là ǵ?” Bấy giờ, điều đó đă làm tôi hoảng sợ.

74-1   Tôi nghĩ ai đó đang đến [Anh Branham làm như một người đang bước. - Biên tập], chỉ bước đi, chỉ đi chân không. Tôi đă thấy chân một Người bước vào. Trong pḥng trời tối hết cả ngoại trừ ở đây nơi Ánh Sáng đó đang chiếu xuống. Tôi đă thấy bàn chân của một Người đang đi vào. Khi Người vào pḥng, bước lại gần lên trên, Ngài giống như một Người, trông nặng khoảng 200 cân. Ngài gấp 2 tay lại như thế nầy. Lúc đó, tôi đă thấy Điều đó trong Cơn Gió Lốc; Tôi đă nghe Điều đó nói chuyện với tôi, và thấy Điều đó trong h́nh thể một Ánh Sáng, nhưng lần đầu tiên tôi từng thấy H́nh ảnh của Điều đó. Người đang bước đến gần tôi, thật gần.

       Thế đấy, thưa các bạn, tôi nghĩ ḷng tôi sẽ không đủ cho tôi. Tôi... H́nh ảnh thực sự. Hăy đặt chính bạn vào nơi đó. Nó có thể khiến bạn cảm thấy cùng một cách. Bạn có thể tiến xa hơn nữa trên đường hơn tôi, có thể là Cơ-đốc nhân lâu hơn tôi, nhưng Điều đó sẽ khiến bạn cảm thấy cách ấy. Bởi v́ sau hàng trăm và hàng trăm lần được thăm viếng, nó khiến tôi đờ người ra khi Ngài đến gần. Đôi khi nó khiến tôi thậm chí... Tôi hầu như hoàn toàn mê đi, thực sự quá yếu khi tôi rời khỏi bục giảng. Nhiều lần nếu tôi ở lại trong trạng thái đó quá lâu, tôi sẽ hoàn toàn không biết ǵ nữa. Tôi đă để điều đó lái tôi đi khắp nơi trong nhiều giờ, thậm chí tôi không biết ḿnh ở đâu. Tôi không thể giải thích điều đó. Đọc xuống ở đây trong Kinh thánh; Nó sẽ giải thích Điều đó, nó là ǵ. Thánh Kinh nói vậy.

74-3   V́ thế tôi đă ngồi đấy và nh́n Ngài. Tôi hầu như giơ tay lên như thế. Ngài đang nh́n ngay về phía tôi, thật đúng như dịu dàng. Nhưng Ngài có giọng nói thật trầm, và Ngài Phán, “Đừng sợ; Ta được sai đến trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời Toàn Năng.” Khi Ngài Phán Tiếng đó, đó là giọng nói giống như giọng nói đă Phán cùng tôi khi tôi 2 tuổi, mọi cách chắc chắn như vậy. Tôi biết đó là Ngài. Tôi nghĩ, “Bây giờ...”

       Hăy nghe điều đó. Bây giờ, hăy nghe cuộc đối thoại. Tôi sẽ nêu ra điều tốt nhất mà tôi có thể, có chủ ư, từng lời một, bởi v́ tôi hầu như khó có thể nhớ. Và Ngài...

       Tôi đă nói nh́n Ngài giống như thế. Ngài Phán, “Đừng sợ,” rồi như im lặng, “Ta được sai đến từ sự hiện diện của Đức Chúa Trời Toàn Năng để bảo cho ngươi biết rằng ngươi được sanh ra cách đặc biệt...” Như anh em biết những ǵ về sự sanh ra của tôi đă diễn ra ở đó. Cũng Ánh Sáng đó đă ở trên tôi khi lần đầu tiên tôi được sanh ra. V́ thế Ngài Phán, “Đời sống bị hiểu lầm và sự sanh ra kỳ lạ của con đă cho biết rằng con sống để đi khắp thế gian và cầu nguyện cho người đau. Và đừng để ư đến những ǵ người ta có...” Ngài đă chỉ định rơ (Đức Chúa Trời, Đấng Phán Xét tôi biết) điều đó, Ngài đă chỉ rơ về bịnh ung thư. Ngài Phán, “Không điều ǵ... Nếu ngươi có được nhiều người tin ngươi, và thành thật khi cầu nguyện, th́ không điều ǵ đứng vững trước lời cầu nguyện của ngươi, ngay cả bịnh ung thư (đúng không?), nếu ngươi có được những người tin ngươi.

75-1   Tôi thấy Ngài không phải là - là kẻ thù của tôi; Ngài là bạn tôi. Tôi không biết anh em - tôi sắp chết hay không hoặc là những ǵ đă xảy ra khi Ngài đến gần khiến tôi giống như thế. Tôi nói, “Ồ, Thưa Ngài,” Tôi nói, “Tôi là...” Những ǵ tôi biết biết về sự chữa lành và những việc giống như thế, đó có phải là những ân tứ không? Tôi nói, “Ồ, thưa Ngài, tôi là một -- tôi là một người nghèo.” Tôi nói, “Tôi ở giữa dân sự tôi. Tôi sống với những người của tôi là những người nghèo. Tôi ít học.” Tôi nói, “Và tôi sẽ không thể được; Họ có thể không -- họ có thể không hiểu tôi.” Tôi nói, “Họ - họ sẽ không -- họ sẽ không muốn nghe tôi.”

       Thế rồi Ngài Phán, “Như Tiên tri Môi-se đă được ban cho 2 ân tứ, những dấu kỳ (đúng hơn) để chứng minh chức vụ của ḿnh, v́ vậy ngươi cũng sẽ được ban cho 2 ân tứ để minh chứng cho chức vụ của ngươi.” Ngài Phán, “Một trong những ân tứ sẽ là ngươi sẽ đặt tay trên một người mà ngươi đang cầu nguyện cho, bằng tay trái của ngươi và ở bên phải họ,” và Phán, “Rồi chỉ đứng yên lặng, và điều đó sẽ - sẽ có -- có một hiệu quả vật lư sẽ xảy ra trên thân thể của ngươi.” Và Phán, “Rồi ngươi cầu nguyện. Nếu điều đó ĺa khỏi, căn bệnh sẽ biến mất khỏi dân sự. Nếu nó không ĺa khỏi, chỉ kêu cầu sự ban ơn và bỏ đi.

75-2   “Ồ,” tôi nói, “Thưa Ngài, tôi e rằng họ sẽ không nhận tôi.”

       Ngài Phán, “Và điều kế tiếp sẽ xảy ra, nếu họ không nghe, thế th́ họ sẽ nghe điều nầy. Vậy th́ sẽ ứng nghiệm người sẽ biết chính sự bí mật của ḷng họ.” Ngài phán, “Họ sẽ nghe điều nầy.

       “Ồ, thưa Ngài đó là lư do tôi ở đây tối nay. Giáo sĩ của tôi đă nói rằng những điều sắp đến đối với tôi là sai.”

       Ngài Phán, “Ngươi được sanh ra trong thế gian nầy v́ mục đích đó.” (Đấy, “Ân tứ và sự kêu gọi không có sự ân hận.”) Ngài Phán, “Ngươi được sanh ra trong thế gian nầy nhằm mục đích đó.”

       Tôi nói, “Ồ, thưa Ngài, điều đó Giáo sĩ của tôi đă bảo tôi rằng -- đó - đó là tà linh. Họ... Đó là lư do tại sao tôi đang cầu nguyện ở đây.”

       Và đây là những ǵ Ngài đă nêu ra cho tôi. Ngài nhắc lại tôi sự Đức Chúa Jêsus đến trong lần đầu tiên của Ngài. Và tôi nói...

75-6   Điều lạ là, thưa các bạn... Ồ, tôi sẽ ngừng lại ngay ở đây một chút, đi trở lại. Điều đă khiến tôi hoảng sợ hơn bao giờ hết, mỗi lần tôi gặp một thầy bói, họ sẽ nhận ra điều ǵ đó đă xảy ra. Và điều đó chắc sẽ thực... Nó thực sự sự gần như đă giết chết tôi.

       Chẳng hạn, ngày nọ cháu trai của tôi và tôi đang đi qua khu vực hội hè, chúng tôi chỉ là người đi dạo. V́ vậy có một thầy bói già tầm thường đang ngồi bên ngoài một trong những lều kia ở đó, một bà c̣n trẻ, một bà c̣n trẻ trông rất dễ nh́n, bà đang ngồi ở đó. Chúng tôi đi ngang qua. Bà nói, “Anh mặc áo len có sọc...” Đó là tôi...

       Tôi nói,”Ǵ thế, thưa bà?” Tôi nghĩ bà ta có lẽ muốn tôi đi lấy cho bà một lon cô-ca cô-la, hay cái ǵ đó giống thế. Bà ta là một phụ nữ trẻ, có lẽ 20 mấy tuổi, hay đại loại như thế, đang ngồi ở đó. Tôi đă bước đến gần, “Tôi nói, “Thưa bà cần ǵ?”

       Bà ấy đáp, “Nầy, anh có biết có một -- Ánh Sáng đi theo anh không? Anh được sanh ra dưới dấu hiệu nào đó.”

       Tôi nói, “Bà muốn nói ǵ?”

       Bà nói, “Lạ quá, anh được sanh ra dưới dấu hiệu nào đó. Có một Ánh Sáng theo sau anh. Anh được sanh ra để dành cho sự kêu gọi thiêng liêng.”

       Tôi nói, “Hăy đi ra khỏi đây, bà ơi.”

       Tôi bắt đầu dời bước, bởi v́ mẹ tôi luôn luôn nói với tôi những điều họ nói là thuộc về ma quỉ. Bà ta đúng. V́ vậy tôi... Điều đó đă làm tôi hoảng sợ.

76-2   Ngày nọ trong lúc tôi là một người quản lư khu vực săn bắn, tôi định đi lên xe buưt. Và tôi đă lên xe buưt. Luôn luôn dường như là phải vâng phục những thần linh. Tôi đang đứng đó, và người thuỷ thủ nầy đang đứng đằng sau tôi. Tôi định lên tàu, và định đi đến Khoa Lâm nghiệp Henryville, ở trên xe buưt. Tôi cứ cảm thấy điều ǵ đó khác lạ. Tôi nh́n chung quanh đó, có một người đàn bà tầm thường to lớn hết sức đang ngồi ở đó, mặc đồ đẹp đẽ. Bà ta nói, “Chào ông.”

       “Chào bà.” Tôi đáp.

       Tôi nghĩ đó chỉ là một người đàn bà đang nói chuyện, anh em biết đấy, v́ thế tôi chỉ giữ... Bà ta nói, “Tôi muốn nói chuyện với ông một lát.”

       “Có việc ǵ, thưa bà?” Tôi nói và quay lại.

       “Ông có biết ông được sanh ra dưới một dấu hiệu nào đó không?”

       Tôi nghĩ, “Lại một trong những bà kỳ lạ nữa.” V́ vậy tôi chỉ nh́n chừng. Rồi tôi không nói một lời, chỉ giữ...

       Bà ta nói, “Tôi có thể nói chuyện với anh một lát không?” Và tôi thực sự giữ... Bà ta nói, “Đừng làm thế.”

       Tôi vẫn nh́n về phía trước. Tôi nghĩ, “Thật không lịch sự.”

       Bà ta nói, “Tôi muốn nói với ông chỉ một chút thôi.”

77-1   Tôi vẫn chỉ nh́n về phía trước, tôi không muốn để ư đến bà ta. Lập tức tôi nghĩ, “Ḿnh tin ḿnh sẽ thấy bà ấy nói giống những người khác không.” Tôi quay lại và nghĩ, “Ôi chao!” Điều đó khiến tôi hơi run; Tôi biết, bởi v́ tôi không thích nghĩ đến nó. Tôi quay lại.

       Bà nói, “Có lẽ tốt hơn chính tôi nên giải thích. Tôi là nhà chiêm tinh học.”

       Tôi nói, “Tôi nghĩ bà cũng gần giống như vậy.”

       Bà đáp, “Tôi đang trên đường đi đến Chicago để thăm em trai tôi là một Mục sư Báp-tít.”

       “Vâng.”

       “Có ai đă từng nói với ông rằng ông được sanh ra dưới một dấu hiệu không?”

       Tôi nói, “Không, thưa bà.” Lúc đó, tôi nói dối bà ta ở đó (Đúng không?), và tôi nói -- chỉ muốn biết bà ta sẽ nói ǵ. Bà nói... Tôi nói, “Không, thưa bà.”

       Bà đáp, “Quư vị Mục sư Truyền đạo chưa bao giờ nói với ông à?”

       Tôi đáp, “Tôi chẳng có liên quan ǵ với những Mục sư Truyền đạo.”

       “Ừ”

       Tôi nói... Bà ta nói với tôi... Tôi đáp, “Ồ...”

       “Nếu tôi nói hoàn toàn chính xác ông được sanh ra ở đâu ông sẽ tin tôi chứ?”

       “Tôi không tin.”

       “Ông được sanh ra ngày 6 tháng 4, 1909 vào lúc 5 giờ sáng.”

       “Đúng thế.” Tôi đáp, “Làm sao bà biết?” Tôi nói, “Hăy nói người thủy thủ nầy anh ta được sanh ra khi nào.”

       “Tôi không thể.”

       Tôi nói, “Tại sao? Làm sao bà biết?”

77-2   “Nh́n xem, thưa ông.” Bà nói, khi bà bắt đầu nói về thiên văn học nầy ngay tức khắc, và nói, “Qúa nhiều năm... Ông nên nhớ khi Sao Mai xuất hiện, đă dẫn đường cho các nhà thông thái đến với Đức Chúa Jêsus Christ không?”

       Tôi hồ như né tránh điều đó, bạn biết đấy; Tôi nói, “Tôi không biết ǵ về tôn giáo.”

       “Thôi được, ông đă nghe về các nhà thông thái đi t́m Chúa Jêsus chứ?”

       “Có.”

       “Thế th́ những nhà thông thái là ǵ?”

       “Ồ,” tôi đáp, “Đó là những con người khôn ngoan, tôi chỉ biết thế.”

       “Bà nói, “Người khôn ngoan là ǵ? Tôi cũng giống người đó, một nhà chiêm tinh, người ta gọi họ là những người cứ nh́n chằm chằm vào ngôi sao.” Bà nói, “Ông biết không, trước khi Đức Chúa Trời làm bất cứ công việc ǵ trong thế gian, Ngài luôn luôn tuyên bố điều đó trên trời, và rồi dưới đất.”

       Tôi nói, “Tôi không biết.”

77-3   Bà nói, “Ồ...” Bà nhắc đến 2 hay 3 ngôi sao, giống như Sao Hỏa, Sao Mộc và Sao Kim. Không phải chúng, nhưng bà nói, “Chúng đi theo lối đi của chúng rồi gặp nhau và tạo nên... Có 3 nhà thông thái đă đi gặp Chúa Jêsus, và một người thuộc ḍng dơi Cham, một người ḍng dơi Sem, và một người con cháu Gia-phết. Khi họ gặp nhau ở Bết-lê-hem, 3 ngôi sao mà từ... Mọi người trên thế gian coi điều đó được cho là có ư nghĩa với các ngôi sao. Hăy hỏi người lính thủy kia ở đó khi mặt trăng lặn và hành tinh trên trời đi khỏi, thủy triều không đi với nó mà trở vào.”

       Tôi đáp, “Tôi không phải yêu cầu thông tin về nó. Tôi biết điều đó.”

       Bà ta nói, “Thế đấy, sự sanh ra của ông có điều ǵ đó có ư nghĩa với các ngôi sao trên đó.”

       Tôi nói, “Ồ, tôi không biết.”

78-2   Bà ta nói, “Lúc đó, 3 nhà thông thái nầy đă đến. Khi 3 ngôi sao họ, khi họ... Họ đến từ những hướng khác nhau và gặp nhau ở Bết-lê-hem. Khi họ nói họ đă t́m ra và hội ư nhau, và mỗi người thuộc ḍng dơi Cham, Sem, Gia-phết, 3 con trai của Nô-ê.” Bà nói, “Họ đến và thờ phượng Đức Chúa Jêsus Christ. Khi họ khởi hành, họ đă mang theo những món quà đến cho Ngài.”

       Bà nói, “Đức Chúa Jêsus Christ nói trong chức vụ của Ngài khi Phúc âm nầy được giảng dạy khắp thế gian (những người Cham, Sem, và Gia-phết), th́ Ngài sẽ trở lại. Bây giờ, những hành tinh kia, những hành tinh trên trời, khi chúng di chuyển chung quanh... Chúng phân cách ra. Chúng không bao giờ ở trên đất từ khi được biết đến. Rất nhiều năm, chúng đi qua hết chu kỳ của ḿnh như thế.”

       Nếu t́nh cờ có một nhà thiên văn học ở đây, ông ta có thể biết bà đang nói về những ǵ; Tôi không biết. V́ thế khi bà ta nói chuyện... “Chúng đi qua như thế. Trong lễ kỷ niệm về món quà vĩ đại nhất đă từng được Đức Chúa Trời ban Con Ngài cho loài người. Khi chính những hành tinh nầy đi ṿng trở lại, Ngài đă ban món quà khác xuống cho thế gian.” Và bà nói, “Anh được sanh ra trên chỗ giao nhau vào lúc đó. Tôi nói, “Đó là lư do tôi biết điều đó.”

       Ồ, lạ quá, tôi nói, “Thưa bà, đầu tiên tôi không tin chút nào về điều đó. Tôi không có tôn giáo, và tôi không muốn nghe về điều đó nữa.” Tôi bỏ đi. V́ thế tôi đă cắt ngang bà ta khá nhanh. Cho nên tôi đi tiếp.

78-4   Cho nên bất cứ lần nào tôi ở gần một trong những người đó, đó là cách nó xảy ra. Tôi nghĩ, “Tại sao ma quỉ chúng làm thế?”

       Lúc ấy những Thầy Giảng nói, “Đó là ma quỉ. Đó là ma quỉ.” Họ làm cho tôi tin điều đó.

       Thế rồi đêm ấy ở trên đó khi tôi -- khi Ngài liên hệ đến điều đó, tôi đă hỏi Ngài; Tôi nói, “Thế đấy, tại sao là tất cả những bà đồng cốt và những việc giống như thế, những người đă bị ma quỉ chiếm hữu, họ luôn luôn nói với tôi về điều đó, và giới Giáo sĩ, anh em của tôi, lại nói rằng đó là tà linh?”

       Bây giờ, hăy nghe điều Ngài Phán, đây là Đấng ở trong bức tranh đang treo trên đó. Ngài Phán, “Như nó đă có lúc đó, bây giờ nó cũng vậy.” Ngài bắt đầu chỉ dẫn tôi, khi chức vụ của Đức Chúa Jêsus Christ bắt đầu, những Mục sư Truyền đạo nói Ngài là ‘Bê-ên-xê-bun, chúa quỉ’; Nhưng ma quỉ nói Ngài là “Con Đức Chúa Trời, Đấng Thánh Khiết của Y-sơ-ra-ên”. ‘Ma quỉ’... Hăy xem Phao-lô và Ba-na-ba khi họ đi lên đó để giảng dạy. Những vị ‘Mục sư Truyền đạo’ [thời đó] nói, “Những người nầy muốn lật đổ cả thế giới. Họ là ma quỉ; Họ - họ là ‘ma quỉ’.” Và người thầy bói già nhỏ bé ở ngoài đường phố đă nhận biết rằng Phao-lô và Ba-na-ba là những người của Đức Chúa Trời, khi nói, “Họ là những người của Đức Chúa Trời đă nói cho chúng ta Đường lối của Sự Sống.” Đúng thế không? Những con người thuộc Thánh linh và những người thầy bói, những người đă bị ma quỉ chiếm hữu...

79-2   Nhưng chúng ta làm cho hệ thống thần học lên men quá, đến nỗi chúng ta không biết ǵ về Thần linh. Tôi hi vọng anh em yêu mến tôi sau điều nầy. Nhưng đó là những ǵ nó xảy ra. Tôi cũng muốn nói Ngũ Tuần. Đúng thế. Chỉ la lớn và nhảy múa chung quanh chẳng có ư nghĩa ǵ về Thánh linh. Đó là sự tiếp xúc cá nhân, mặt đối mặt, đó là những ǵ anh em cần. Đó là loại Hội thánh Đức Chúa Trời đang tập trung để phát triển (đúng thế!) khi họ đến với nhau trong sự hiệp nhất và quyền năng, trong Thánh Linh.

       Ngài đă nhắc đến điều đó. Ngài đă Phán bảo tôi rằng giới Mục sư Truyền đạo đă nhầm lẫn điều đó, và quả quyết với tôi giới Mục sư Truyền đạo đă hiểu lầm điều đó. Khi Ngài nói cho tôi biết tất cả về điều nầy và như thế nào mà Chúa Jêsus...

79-5   Tôi nói, “Ồ, thế c̣n những điều nầy xảy đến với tôi th́ thế nào?”

       Và... ? ... Ngài Phán, “Điều đó sẽ tăng lên gấp nhiều lần và càng vĩ đại hơn.” Rồi Ngài chỉ dẫn cho tôi, nói cho tôi Chúa Jêsus đă làm điều đó như thế nào, Ngài đă đến và Ngài bị một quyền năng chiếm hữu có thể biết trước những sự việc và nói với người đàn bà bên giếng, không tuyên bố là một ‘Đấng Chữa Lành’, quả quyết làm những điều nầy đúng như Cha tỏ cho Ngài.

       Tôi nói, “Ồ, đó sẽ là loại thần linh ǵ?”

       Ngài Phán, “Đó là Đức Thánh Linh.

       Lúc ấy có điều ǵ đă xảy ra bên trong tôi ở đó, mà tôi nhận biết chính là điều tôi đă quay lưng là điều Đức Chúa Trời đă đưa tôi đến đây. Tôi nhận thấy rằng nó thật giống như những người Pha-ri-si kia trong những ngày đă qua, họ đă giải thích sai Kinh thánh cho tôi. Rồi từ đó tôi đă nhận sự thông giải của riêng ḿnh về Điều đó, là những ǵ Đức Thánh Linh đă Phán.

       Tôi nói với Ngài, “Tôi sẽ đi.”

       Ngài Phán, “Ta sẽ đi với ngươi.

80-1   Thiên sứ bước vào lại trong Ánh Sáng bắt đầu đến theo một chiều hướng nhất định, và bay ṿng quanh, và ṿng quanh chân Ngài như thế, lên gần vào Ánh Sáng và đi ra khỏi ngôi nhà. Tôi trở về nhà với một con người mới. Bước qua để đến Nhà thờ và nói với nhiều người ở đó về điều ấy, vào tối Chúa nhật.

       Tối thứ Tư họ mang một người đàn bà đến đó, một trong những người y tá của Mayo đang hấp hối v́ bịnh ung thư, không có ǵ ngoài cái bóng. Khi tôi bước xuống để nắm giữ bà, có một khải tượng đến phía trước bà, cho thấy lưng của bà đang được nuôi dưỡng trở lại. Bà ở trong danh sách ở Louisville, “Đang chết trong nhiều năm.” Lúc đó bà ở Jeffersonville, đang điều dưỡng, đang được điều dưỡng đă nhiều năm. V́ tôi đă ngước lên ở đó, và thấy một khải tượng. Tôi quay quanh, hầu như không biết tôi đang làm ǵ lúc đứng ở đó; Tôi run run khi lần đầu tiên họ mang đến trường hợp đó và đặt xuống đấy. Những nữ y tá cùng những việc khác đang đứng quanh, bà nằm đó, gương mặt bà hóp vào và đôi mắt trợn ngược.

80-3   Marie Morgan. Nếu các bạn muốn viết cho bà, đó là 411 Đại lộ Knobloch, Jefffersonville, Indiana. Hay viết đến Bệnh viện Hạt Clark, Jeffersonville, Indiana. Để bà ấy làm chứng cho các bạn.

       Tôi đă nh́n xuống đó. Đó là trường hợp đầu tiên ở đấy, để thấy từ đây xuất phát ra, ở đó một khải tượng đă đến. Tôi thấy người đàn bà đó đang được điều dưỡng trở lại, bước đi dạo quanh, tốt và khỏe mạnh; Tôi nói, “V̀ ĐÓ LÀ LỜI CHÚA PHÁN VẬY -- Bà sẽ sống mà không chết.”

       Chồng bà, một người có địa vị rất cao trong thế gian nầy, đă nh́n tôi như thế. Tôi nói, “Thưa ông, đừng sợ. Vợ ông sẽ sống.”

       Ông ấy đă gọi tôi ra, nhắc đến 2 hay 3 Bác sĩ, rồi nói, “Ông biết họ không?”

       Tôi đáp, “Biết.”

       Ông ấy nói, “Tôi đă chơi gôn với ông ấy, Ông ấy nói, ‘Bịnh ung thư đă bao quanh ruột bà ấy; Thậm chí ông không thể dùng sơ-ranh bơm chất lỏng vào ruột để rửa sạch.”

       Tôi nói, “Tôi không để ư đến điều bà ấy đă mắc phải. Một điều ǵ đó đă giáng xuống đây, tôi đă thấy một khải tượng. Người đó đă nói cho tôi biết, bất cứ điều ǵ tôi thấy, nói điều đó và sẽ như vậy. Ngài đă Phán với tôi về điều đó và tôi tin.”

       Ngợi khen Đức Chúa Trời! Rồi vài ngày sau đă làm việc tắm rửa cho ḿnh, bà đang đi dạo. Bà cân nặng khoảng 165 cân lúc ấy, với một sức khỏe tốt nhất.

80-5   Thế rồi khi tôi chấp nhận điều đó, nó diễn ra liên tục. Lúc đó Robert Daugherty gọi tôi. Ở đây nó đă diễn ra, xuống qua bang Texas, qua khắp thế giới.

       Rồi một đêm nọ, trong khoảng 4 hay 5 lần bất tỉnh... Tôi không thể nói tiếng lạ và tương tự như thế. Tôi tin vào phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, tin rằng người ta có thể nói tiếng lạ. Một đêm nọ khi đang bước ra về phía Giáo đường, San Antonio, Texas, bước ra ở đó, một người nhỏ bé đang ngồi đây bắt đầu nói tiếng lạ giống như cuộc đấu súng, hay là súng máy, rất nhanh. Đi trở lại đó, một người đứng dậy và nói, “V̀ CHÚA PHÁN VẬY. Người đàn ông đó đang đi tới bục giảng tiến tới có một chức vụ đă được Đức Chúa Trời Toàn Năng phong chức. Và như Giăng Báp-tít đă được sai đến như một người dọn đường đầu tiên của sự Đức Chúa Jêsus Christ đến lần đầu, v́ thế ông đă đem theo một Sứ điệp sẽ là nguyên nhân sự đến lần thứ 2 của Đức Chúa Jêsus Christ.

       Tôi như bị chôn chân trong giày ḿnh. Tôi ngước lên, và nói, “Anh biết người đó không?”

       Ông ấy đáp, “Không, thưa ông.”

       Tôi nói, “Ông biết người đó không?”

       “Không. Thưa ông,” Ông ấy trả lời.

       Tôi hỏi, “Anh biết tôi không?”

       “Không, thưa ông.”

       Tôi hỏi, “Anh làm ǵ ở đây?”

       Ông ấy nói, “Tôi đă đọc điều đó trên một tờ báo.” Và đây là... Đó là đêm đầu tiên của Buổi nhóm.

       Tôi nh́n lướt qua đó và nói, “Anh đă đến đây như thế nào?”

       “Một số người nói với tôi rằng ông sẽ có mặt ở đây, một người có ơn chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ), và tôi đến.”

       Tôi nói, “Không phải hết thảy các anh đều biết một người khác à?”

       “Không.”

81-2   Ôi chao! Ở đó tôi đă thấy rằng chính quyền năng của Đức Thánh Linh... Nơi một lần trở lại đó tôi đă nghĩ điều đó sai, và tôi biết rằng tôi... Cùng một Thiên sứ của Đức Chúa Trời đă liên hiệp những người nầy có những điều đó. Mặc dù họ có người giả và có nhiều sự lộn xộn và nhiều Ba-by-lôn ở trong đó, nhưng ở trong đó có một thứ chân thật... [Băng trống - Bt]... Đức Chúa Jêsus Christ. Và tôi thấy rằng nó đúng.

       Ồ, nhiều năm đă trôi qua, trong những buổi nhóm dân sự đă thấy những khải tượng và vân vân.

81-4   Có lần một nhà nhiếp ảnh đă chụp được Điều Đó trong một bức h́nh khi tôi đang đứng nơi nào ở Arkansas, tôi tin là thế, trong một buổi nhóm gần như thế nầy, thính pḥng gần như thế nầy. Tôi đang đứng, đang cố gắng giải thích về Điều đó. Nhiều người biết, họ đang ngồi và lắng nghe, những người Giám Lư, Báp-tít, Trưởng Lăo, và vân vân. Lúc đó tôi t́nh cờ nh́n, đang nh́n vào cửa sổ, Nó đang đến, đang đi vào, “Huưt, huưt!”

       Tôi đă nói, “Tôi sẽ không phải nói nữa, v́ Điều đó đang đến ở đây lúc nầy.” Và Nó di chuyển lên, rồi dân sự bắt đầu la lên. Đến gần nơi có tôi và ở quanh đó.

       Ngay lúc Nó đứng yên, một Mục sư chạy lên và nói, “Nầy, tôi thấy Điều Đó.” Và Nó đă đánh người đó gần như bị mù, ông ta bước đi loạng choạng trở lui. Anh em có thể xem bức h́nh của người đó ngay trong cuốn sách ở đó và thấy anh ta loạng choạng và đầu cúi xuống như thế. Anh em có thể thấy bức h́nh của ông ấy. Nó đă dừng lại ở đó. Đúng một nhiếp ảnh nhà báo đă chụp được Điều đó lúc ấy. Nhưng Chúa không sẵn ḷng.

82-3   Một đêm tại Houston, Bang Texas, ồ, khi hàng ngàn lần ngàn người... Chúng ta đă có 800 -- trên 8.000 ở điều mà anh em gọi, bên trên một sảnh pḥng âm nhạc, trở về trên đại hí trường La-mă Sam Houston vĩ đại.

       Tối hôm ấy có một cuộc tranh luận ở đó, khi nhà Truyền giảng Báp-tít nói tôi không là ǵ ngoài một người đạo đức giả hạ cấp và là kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo tôn giáo, và nên ra ngoài thành phố, ông ta nên là người làm điều đó.

       Anh Bosworth nói, “Anh Branham à, anh cho phép điều như thế xảy ra à? Hăy làm ḥa với ông ta.”

       Tôi nói, “Không, thưa Anh, tôi không tin vào sự thể hiện thái quá tâm trạng. Phúc âm không làm ồn; Nó đă được làm nên để sống.” Tôi nói, “Cho dù anh thuyết phục ông ta, ông ta sẽ hành động đúng y cách ấy. Ông ta... Sẽ không khiến ông ta khác chút nào. Nếu Đức Chúa Trời không thể nói với ḷng ông ta được, th́ làm sao tôi có thể?”

82-6   Ngày hôm sau, ông ta đi ra nói, “Điều đó chỉ cho thấy chúng được tạo ra từ điều ǵ,” “Sử kư của Houston.” Ông ta nói, “Chỉ cho thấy những ǵ họ đặt ra, họ sợ quở trách v́ những ǵ họ đang giảng.”

       Anh Bosworth lớn tuổi đến gần tôi, theo cách 70 mấy tuổi của Anh lúc đó, người anh em lớn tuổi đáng yêu, đặt tay quanh người tôi nói, “Anh Branham à, Anh muốn nói Anh sẽ không chọn điều đó chứ?” Tôi nói, “Điều đó không ó điều ǵ không tốt. Chỉ gây ra sự ồn ào khi chúng ta rời bục giảng. Tôi đang tổ chức một buổi nhóm bây giờ, và tôi không muốn nhận lấy tất cả những điều xé nát ra như thế.” Tôi nói, “Nếu họ đă từng một lần tiếp nhận sự hiểu biết về Lẽ thật và rồi không muốn nhận lấy điều đó, Kinh thánh nói họ đă vượt qua hàng lối phân cách và sẽ không bao giờ được tha thứ trong thế gian nầy hay đời sau. Họ đă gọi Đó là ma quỉ, và họ không thể giúp được nó. Họ bị chiếm hữu bằng một linh tôn giáo là ma quỉ.”

       Bao nhiêu người biết điều đó đúng, linh ma quỉ là tôn giáo? Đúng, thưa quí vị, thật chúng có thể không khác về cơ bản. V́ thế nên điều đó không hoạt động rất tốt khi tôi nói, “cơ bản” nhưng đó là sự thật. “Có bề ngoài tin kính nhưng bên trong chối bỏ quyền phép ấy.” Điều đó đúng. Những dấu kỳ phép lạ luôn luôn là điều minh chứng về Đức Chúa Trời. Ngài đă phán sẽ xảy ra trong những ngày Sau rốt giống như vậy. Hăy để ư.

83-1   Anh Bosworth lớn tuổi, tôi... Anh đă định đến với tôi, và Anh hầu như đă mệt mỏi; Anh từ nước Nhật trở về; Anh đă định ở đây. Anh sẽ tiếp tục ở Lubbock với tôi. V́ thế Anh... Anh đă bị cảm lạnh nhẹ, v́ thế Anh và vợ Anh không thể đến lần nầy.

       Cho nên họ -- thực t́nh nghĩ Anh trông giống như Ca-lép. Anh đă đứng đó, và nói, “Ồ, Anh Branham, (phong cách rất đáng tôn quư, anh em biết đấy), anh nói, “Hăy để tôi đi làm điều đó,” và nói, “nếu anh không muốn làm.”

       Tôi nói, “Ồ, Anh Bosworth, tôi - tôi không muốn Anh làm điều đó. Anh có thể bị làm phiền.”

       Anh ấy nói, “Sẽ không có một lời ồn ào nào đâu.”

       Bây giờ, ngay trước khi tôi chấm dứt, hăy lắng nghe điều nầy. Anh đă đi xuống đó. Tôi nói, “Nếu Anh không làm ồn th́ tốt lắm.”

       “Tôi hứa sẽ không làm ồn.”

83-5   Gần 30 ngàn người tụ họp để đến thính pḥng ấy đêm đó. Anh Wood ngồi ở đằng kia, đă có mặt vào lúc đó, đang ngồi trong thính pḥng ấy. Và tôi...

       Con trai của tôi nói, hay vợ tôi nói, “Anh sẽ không đi xuống dự buổi nhóm đó chứ?”

       Tôi nói, “Không. Anh không muốn đi xuống đó và nghe họ làm nhặng xị lên.” Không, thưa quí vị. Tôi sẽ không xuống và nghe họ làm ồn về điều đó.”

       Khi trời tối, Điều ǵ đó nói, “Hăy cứ đi xuống đó.”

       Tôi đă đón xe tắc-xi đi xuống đó với em trai tôi, vợ tôi và các con tôi. Tôi đi lên 30 cái ban công, cao như thế đó và ngồi xuống.

83-8   Anh Bosworth thân mến đi ra đó thực giống như một nhà ngoại giao lăo luyện, anh em biết đấy. Anh đă sao ra một số... Anh có 600 Lời hứa khác nhau trong Kinh thánh được in ra đó. Anh nói, “Bây giờ, Tiến sĩ Best, nếu anh sẽ lên đây và nhận một trong những Lời hứa nầy rồi bác bỏ nó bằng Kinh thánh... Mỗi một Lời hứa nầy đều ở trong Kinh thánh, liên quan đến việc Chúa Jêsus chữa lành người đau trong thời kỳ hiện nay. Nếu anh lấy một trong những Lời hứa nầy, và bằng Kinh thánh, chống lại điều đó bằng Kinh thánh, tôi sẽ bỏ xuống, và bắt tay anh và nói anh đúng.”

       Ông ấy nói, “Tôi sẽ đảm nhận điều đó v́ tôi đưa ra đấy.” Ông ta muốn là cái đế giày để có thể xóa sạch trên Anh Bosworth. Anh em hiểu không?

83-9   V́ thế Anh Bosworth nói, “Ồ, Anh Best, tôi muốn hỏi anh một câu, và anh sẽ trả lời tôi đúng hay không, chúng ta sẽ dàn xếp cuộc tranh luận ngay bây giờ.”

       Ông ấy nói, “Tôi sẽ đảm nhận điều đó.”

       Ông ta hỏi người làm giám khảo anh có thể yêu cầu không, Anh Bosworth nói, “Được.”

       Anh nói, “Anh Best, những Danh hiệu cứu chuộc của Đức Giê-hô-va được áp dụng cho Chúa Jêsus, đúng hay không?”

       Điều đó dừng lại ở đấy. Tất cả chỉ có thế. Tôi nói cho anh em biết; Tôi thật sự cảm thấy điều ǵ đó đang đi qua tôi suốt từ đầu đến cuối. Chính tôi không bao giờ nghĩ về điều đó. Anh em hiểu không? Tôi nghĩ, “Ôi chao, ông ta không thể trả lời được. Điều đó trói buộc nó.”

       Anh nói, “Ồ, Tiến sĩ Best, tôi đă chờ.”

       Ông ấy trả lời, “Tôi sẽ chú ư đến điều đó.”

       “Tôi lo rằng anh không thể trả lời câu hỏi dễ nhất của tôi.” Anh thật b́nh tĩnh, Anh đă biết ḿnh đang đứng đâu. Như vậy ông ấy dừng lại ngay với câu Kinh thánh đó.

       Ông ấy nói, “Anh chờ 30 phút. Tôi sẽ trả lời câu đó sau.”

84-3   Anh Bosworth ngồi đó và lấy Lời Kinh thánh đă trói buộc con người đó trong một nơi như vậy cho đến nỗi mặt đỏ lên gần như anh em có thể đă đánh trận trên đó.

       Ông ấy đứng lên giận dữ, ném những tờ giấy xuống nền nhà, đi lên đó và giảng một bài giảng Campbellite thật hay. Tôi là người Báp-tít; Tôi biết những ǵ họ tin. Ông ấy không bao giờ... Ông ấy đang giảng về sự phục sanh, “Khi sự hay chết nầy đặt vào trong sự không hay chết th́ chúng ta sẽ có sự chữa lành Thiêng liêng bằng phép lạ.” Ôi chao! Chúng ta cần ‘sự chữa lành Thiêng liêng’ (bằng phép lạ) để làm ǵ sau khi chúng ta đă bất diệt? (“Khi thân thể hay hư nát nầy mặc lấy sự không hay hư nát,” sự sống lại của người chết.) Ông ấy thậm chí nghi ngờ ngay cả phép lạ mà Chúa Jêsus đă làm cho La-xa-rơ, ông nói, “Ông ta đă chết, và đó chỉ là điều tạm thời.” Anh em hiểu không?

84-5   Khi ông đă làm xong điều đó, ông nói, “Hăy đưa ra một người có ơn chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) cho tôi thấy người đó thực hiện.”

       Lúc đó họ hơi bối rối một chút. Anh Bosworth nói, “Tôi ngạc nhiên về Anh, Anh Best à, không trả lời câu hỏi tôi đă hỏi Anh.”

       V́ thế lúc đó ông ta thực sự điên rồ; Ông nói, “Hăy đưa người chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) ra đây và để tôi xem người đó thực hiện.”

       “Anh Best, anh tin vào việc nhiều người được cứu không?”

       “Chắc chắn vậy.”

       “Anh muốn được gọi là ‘Đấng Cứu Thế Thiên Thượng’ không?”

       “Chắc chắn không.”

       “Cũng không... Điều đó sẽ không khiến anh trở thành ‘Đấng Cứu Rỗi’ bởi v́ anh đă giảng dạy về sự cứu rỗi linh hồn.”

       “Chắc chắn không.”

       “Điều đó cũng không khiến Anh Branham là người có ơn chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) bởi giảng dạy về sự chữa lành Thiêng liêng cho thân thể. Anh ấy không phải là ‘Đấng Chữa Lành Thiêng Liêng’; Anh ấy đơn giản là chỉ cho nhiều người đến với Đức Chúa Jêsus Christ.”

       Ông ấy nói, “Hăy mang ông ấy đến đây, cho tôi thấy ông ấy chữa lành. Cho tôi xem những người đă được chữa lành trong 1 năm nay, rồi tôi sẽ nói cho anh biết tôi tin điều đó hay không.”

       Anh Bosworth nói, “Anh Best, điều đó dường như giống trường hợp khác ở đồi Sọ (Calvary); ‘Hăy xuống khỏi Thập tự giá th́ chúng ta sẽ tin Ngài.’ Anh hiểu không?”

85-2   Cho nên, ồ, người đó thật sự nổi nóng. Ông ta nói, “Hăy cho tôi xem ông ta thực hiện.” Những người làm trung gian bảo ông dừng lại. Ông đă bước đến đằng kia, và có một Nhà Truyền Giảng Ngũ Tuần đang đứng đó đă tát cho ông ta một cái mạnh hết sức phía bên kia bục giảng. Cho nên họ ngăn ông ta lại. Do đó Anh Bosworth nói, “Này, này! Đừng, đừng.” Thế là những người ḥa giải bảo ông ngồi xuống.

       Raymond Richey đứng dậy nói, “Đây là thái độ của Hội Nghị Báp-tít Miền Nam à? Quư vị Mục sư Truyền đạo các anh, Hội nghị Báp-tít Miền Nam gởi người nầy đến đây hay ông ta đến một ḿnh?” Họ không trả lời. Ông hỏi, “Tôi hỏi anh em.” Ông biết họ, hết thảy mọi người.

       Họ nói, “Ông ấy đến một ḿnh.” Bởi v́ tôi biết những người Báp-tít cũng tin vào ‘sự chữa lành Thiêng liêng’ (bằng phép lạ). Như vậy ông nói, “Ông ấy đến một ḿnh.”

85-5   Vậy đây là những ǵ đă xảy ra lúc đó. Như vậy Anh Bosworth nói, “Tôi biết Anh Branham có mặt ở buổi nhóm. Nếu anh ấy muốn đến và giải tán hội nghị, rất tốt.”

       V́ thế Howard nói, “Anh sắp đặt lại cho yên lặng.”

       Tôi nói, “Tôi đang giữ yên lặng.”

       Ngay lúc ấy Điều ǵ đó đến gần, bắt đầu quay cuồng, và tôi biết Đó là Thiên sứ của Chúa Phán, “Hăy đứng dậy.”

       Khoàng 500 người đặt tay họ với nhau như thế nầy, làm thành một lối đi giữa những hàng ghế từ phía dưới lên bục giảng.

       Tôi nói, “Thưa các bạn, tôi không phải là ‘Đấng Chữa Lành Thiêng Liêng’ (bằng phép lạ). Tôi là anh em của các bạn. Anh Best, không có...” Hay là, “Anh Best, không đếm xỉa ǵ đến các anh, những người anh em của tôi chút nào. Anh có quyền đối với sự tin chắc của anh; Tôi cũng vậy.” Tôi nói, “Dĩ nhiên, anh em thấy anh ấy không thể chứng minh quan điểm của ḿnh, với Anh Bosworth. Anh cũng không thể chứng minh bởi bất cứ ai khác điều đó đă được đọc kỹ trong Kinh thánh, để biết những điều đó.” Tôi nói, “Và đến mức như chữa lành nhiều người, tôi không thể chữa lành họ, Anh Best à. Nhưng tôi có mặt ở đây tối nay. Nếu anh muốn thấy Đức Chúa Trời thi hành phép lạ, cứ đưa ra thảo luận. Ngài thực hiện điều đó mỗi đêm.”

       Ông ấy nói, “Tôi muốn thấy ông chữa lành một người nào đó và cho tôi thấy họ. Ông có thể thôi miên họ bằng thuật thôi miên của ḿnh, tôi muốn thấy những người đă được ông chữa lành trong 1 năm.”

       Tôi đáp, “Thôi được, anh có quyền kiểm tra, Anh Best.”

85-6   Ông ấy nói, “Chẳng có ǵ ngoài một đám người ‘thiêng liêng quá máu’ ngốc nghếch các anh tin vào thứ vớ vẩn như vậy. Những người Báp-tít không tin những chuyện vô lư như vậy.”

       Anh Bosworth nói, “Chờ một chút. Bao nhiêu người ở ngoài đó, trong 2 tuần nhóm ở đây, đang đứng trong những vị trí tốt với những Nhà thờ Báp-tít đẹp đẽ nầy ở Houston đây, có thể chứng minh anh em đă được chữa lành bởi Đức Chúa Trời Toàn Năng trong lúc Anh Branham ở đây?” Hơn 300 người đứng lên. Anh nói, “Đó là ǵ?”

       Ông ấy nói, “Họ không phải những tín đồ Báp-tít. Bất cứ ai có thể làm chứng điều ǵ đó; Vẫn không làm cho điều đó đúng.”

       Tôi nói, “Lời Đức Chúa Trời nói nó đúng, và anh không thể chống lại Điều đó. Dân sự nói đúng, và anh không thể nói ngược lại. Như vậy anh định làm ǵ với Nó?” Đấy, giống như thế.

86-1   Tôi nói, “Anh Best, tôi chỉ nói với Anh sự thật là ǵ. Nếu tôi nói đúng sự thật, Đức Chúa Trời bắt buộc trở lại với Lẽ thật.” Tôi nói, “Nếu Ngài không... Nếu Ngài không trở lại với Lẽ thật, thế th́ Ngài không phải là Đức Chúa Trời.” Và tôi nói, “Tôi không chữa lành nhiều người. Tôi được sanh ra với -- có một ân tứ để thấy những điều nầy, thấy nó đă xảy ra.. Tôi biết ḿnh bị hiểu lầm, nhưng tôi có thể không làm nhiều hơn sự làm trọn nhận thức tội lỗi ḷng tôi. Tôi tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ đă sống lại từ kẻ chết. Nếu Thánh Linh đến chỉ cho thấy những khải tượng và tương tự như thế, nếu điều đó đă bị chất vấn, t́nh cờ gặp, và khám phá.” Tôi nói, “Chỉ thế thôi.” Ngoài ra tôi nói, “Nhưng v́ chính tôi, tôi không thể làm bất cứ điều ǵ thuộc về chính tôi. Nếu tôi nói Lẽ thật, Đức Chúa Trời đă ép buộc tôi, để làm chứng rằng đó là Lẽ Thật.”

       Gần như lúc ấy, Điều ǵ đó đến, “Huưt!” Ngài đến rồi, đến ngay lúc đó. Hiệp hội Nhiếp ảnh Mỹ, Công ty Điện ảnh Douglas ở Houston, Texas, đang có máy ảnh lớn đặt ở đó (Họ bị cấm chụp h́nh.), đă chụp bức h́nh.

86-3   Khi họ ở đó chụp h́nh để chụp h́nh ông Best, và ông ấy -- ông nói... Trước khi tôi đi xuống đó, ông ấy nói, “Chờ một chút, tôi có 6 mẫu tập ảnh (glossies) đang đến đây.” Ông ấy nói, “Đây nầy, hăy chụp cho tôi bức h́nh ngay bây giờ.” Ông đưa ngón tay ḿnh vào mũi con người Thánh đồ lớn tuổi đó, giống như thế và nói, “Bây giờ, hăy chụp h́nh tôi.” Họ đă chụp. Rồi họ kéo tay ông ra và giơ nó lên, nói, “Nào, chụp h́nh tôi.” Họ đă làm như thế. Thế rồi ông ấy đă làm thế, sửa tư thế để chụp h́nh. Ông ấy nói, “Anh sẽ thấy h́nh nầy trên tạp chí của tôi.” Giống như thế.

       Anh Bosworth đứng đó không nói điều ǵ. Lúc đó họ chỉ chụp được bức h́nh về Điều Nầy.

86-5   Trên đường về nhà tối hôm đó (chàng trai Công giáo đă chụp nó.), ông ấy nói điều nầy với một cậu con trai khác, “Anh nghĩ ǵ về điều đó?”

       Ông ấy nói, “Tôi biết tôi đă phê b́nh ông ấy. Cái bướu cổ đă rời khỏi cổ họng người đàn bà đó, tôi thấy ông ấy đă thôi miên bà ta. Có thể về vấn đề ấy tôi sai.”

       “Anh nghĩ ǵ về bức h́nh đó?”

       “Tôi không biết.”

       Họ bỏ nó vào trong chất a-xít. Đây là bức h́nh của ông ấy; Anh em có thể hỏi ông ấy nếu anh em muốn. Họ đi về nhà, ông ấy đặt nó ở đó và hút thuốc. Rồi đi vào kéo ra một cái của Anh Bosworth; Nó là âm bản: Kéo ra 2, 3, 4, 5, 6, và mỗi cái chúng đều trắng trơn. Đức Chúa Trời không cho phép bức h́nh người Thánh đồ lớn tuổi của Ngài đứng chung với kẻ đạo đức giả đó, với cái mũi, hay bàn tay, bàn tay nắm chặt dưới mũi như thế. Ngài không cho phép điều đó.

       Họ đă kéo ra cái kế tiếp, Nó đây rồi. Con người đó đă bị cơn đau tim tối hôm ấy, người ta nói thế.

       Họ đă gởi âm bản nầy đến Washington D.C. Nó đă được giữ bản quyền và gởi trở lại.

87-3   George J. Lacy, người đứng đầu của tư liệu và dấu tay F.B.I, và vân vân, một trong những người hiểu tường tận nhất trên cả thế giới ở đó đă mang đến đấy và giữ lại trong 2 ngày để kiểm tra máy ảnh, ánh sáng, mọi thứ khác. Khi chúng tôi đến chiều hôm ấy, ông ấy nói, “Thưa Mục sư Branham, tôi cũng từng là một người đă chỉ trích ông. Ông ấy nói, “Tôi nói đó là ‘phép tâm lư’; Có người nói họ đă thấy Ánh Sáng đó cùng những việc như thế. Ông biết đấy, người đạo đức giả trước đây thường nói rằng (ông ấy muốn nói những kẻ không tin) những bức h́nh trong khu vực họ, vầng sáng chung quang Đấng Christ, chung quanh các Thánh đồ, họ nói, điều đó chỉ đơn giản là thuộc về ‘tâm lư học’.” Ngoài ra ông ấy nói, “Thưa Mục sư Branham, đôi mắt máy móc của chiếc máy ảnh nầy sẽ không chụp h́nh về ‘tâm lư’. Ánh Sáng đập vào ống kính, hay đập vào bản phim, và Nó kia ḱa. Và ông ấy nói...

       Tôi tŕnh bày điều đó với họ. Ông ấy nói, “Thưa ông, ông biết điều đó có giá trị ǵ không?”

       Tôi đáp, “Không phải với tôi, người anh em à, không dành cho tôi.” V́ thế ông ấy đă nói...

       Dĩ nhiên, nó sẽ không bao giờ tỏ ra có hiệu lực trong khi anh em c̣n sống, nhưng một ngày nào đó, nếu nền văn minh tiến lên và Cơ-đốc giáo c̣n lại, điều ǵ đó sẽ xảy ra liên quan tới điều nầy.

87-6   V́ thế, thưa các bạn, tối nay, nếu đây là buổi nhóm cuối cùng của chúng ta trên thế gian nầy, anh em và tôi ở trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời Toàn Năng. Lời làm chứng của tôi là sự thật. Nhiều, nhiều điều, sẽ mất nhiều cuốn sách để viết điều đó, nhưng tôi muốn anh em biết.

       Bao nhiêu người ở đây thực sự không thấy bức h́nh Chính Ánh Sáng đang đứng quanh tôi nơi tôi đang giảng? Hăy giơ tay lên, hết khắp ṭa nhà, người nào đă từng thấy Nó. Đấy, khoảng 8 hay 10 cánh tay đang ngồi ở đây.

       Anh em nói, “Họ có thể thấy Điều đó và tôi không thấy không?” Vâng, thưa quí vị.

       Ngôi Sao đó mà những nhà thông thái đi theo, đă đi qua mọi đài thiên văn, ngoài họ không ai thấy. Họ là những người duy nhất đă thấy Nó.

87-9   Ê-li-sê đang đứng đó nh́n thấy hết thảy những chiếc xe ngựa lửa kia, cùng mọi việc khác. Và Ghê-ha-xi nh́n quanh; Ông không thể thấy chúng ở đâu. Đức Chúa Trời phán, “Hăy mở mắt nó ra để nó thấy được.” Rồi ông ta đă thấy chúng. Đúng không? Nhưng ông là một chàng trai tốt, đang đứng đó nh́n quanh, nhưng ông không thể thấy điều đó. Chắc chắn vậy. Điều đó được ban cho một số người thấy, và một số người không thể thấy. Đó là sự thật.

       Nhưng bây giờ anh em nào chưa bao giờ thấy Điều đó, chưa bao giờ thấy Nó, và anh em nào đă thấy Nó bằng đôi mắt xác thịt của ḿnh và chưa bao giờ thấy bức h́nh đó, tuy nhiên những người đă từng thấy bức h́nh có một chứng cớ tuyệt vời hơn anh em đă từng thấy Điều Đó bằng đôi mắt xác thịt. Bởi v́ anh em với đôi mắt tự nhiên của ḿnh, có thể bị nhầm lẫn; Nó có thể là một ảo giác. Đúng thế không? Nhưng Điều đó không phải là ảo ảnh; Đó là sự thật, ở chỗ sự nghiên cứu khoa học chứng minh điều đó là sự thật.

88-2   “Thế th́ Anh nghĩ Nó là ǵ, Anh Branham?” anh em hỏi thế.

       Tôi tin đó chính là Trụ Lửa đă dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ai-cập đến xứ Pa-les-tin. Tôi tin Đó cũng là Thiên sứ của Ánh Sáng đi vào trong tù đến với Phi-e-rơ và đụng vào ông rồi đi trước, và mở cửa ngục, rồi đưa ông ra ngoài ánh sáng. Tôi tin Đó chính là Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi. A-men! Ngài là Chúa Jêsus không hề thay đổi của ngày hôm nay và cũng là Ngài của hôm qua. Ngài sẽ măi măi là Chúa Jêsus không bao giờ thay đổi.

       Trong lúc tôi đang nói về Điều đó, cũng Ánh Sáng ấy trên bức h́nh đó đang đứng không phải trên 2 chân từ chỗ tôi đang đứng ngay lúc nầy. Đúng thế. Tôi có thể thấy Nó bằng đôi mắt của ḿnh, nhưng tôi biết Điều Đó đang đứng đây. Tôi biết Nó đang ở trong tôi ngay lúc nầy. Ồ, nếu anh em có thể chỉ biết sự khác biệt khi quyền năng của Đức Chúa Trời Toàn Năng bắt lấy, cùng những sự việc trông hoàn toàn khác như thế nào.

88-4   Đó là một sự thách thức. Bất cứ ai... Tôi không định cầu nguyện v́ không có người đau. Tôi định làm một sự ủy thác. Nhưng sự hiện thấy đang treo trên dân sự. Ừm. Đức Chúa Trời biết điều đó. Tôi sẽ không gọi hàng người cầu nguyện; Tôi chỉ để anh em ngồi đó. Bao nhiêu anh em ở đây không có thẻ cầu nguyện? Hăy giơ tay cho chúng ta thấy. Một người nào đó không có thẻ cầu nguyện, không có một thẻ cầu nguyện...

       Một phụ nữ da màu đang ngồi ở đây, tôi thấy chị giơ tay lên. Đúng không? Chỉ đứng lên để tôi có thể thấy một ḿnh chị một chút. Tôi không biết Đức Thánh Linh sẽ nói ǵ, nhưng chị đang nh́n tôi chân thành hết sức. Chị không có thẻ cầu nguyện phải không? Nếu Đức Chúa Trời Toàn Năng sẽ bày tỏ cho tôi sự lo lắng của chị là ǵ... Tôi chỉ đang thực hiện điều nầy để làm điều đầu tiên, chỉ để khởi đầu. Chị tin tôi là... Chị biết không có điều ǵ... Không một điều nào tốt về tôi. Nếu chị là người đă kết hôn, tôi không có ǵ khác nhiều hơn chồng chị. Tôi chỉ là một người. Nhưng Đức Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời, Ngài đă ban Thánh Linh Ngài để minh chứng những điều nầy.

       Nếu Đức Chúa Trời muốn nói với tôi có điều ǵ không ổn với chị (và chị biết không có cách nào cho tôi có thể tiếp xúc với chị.), chị sẽ tin bằng cả tấm ḷng ḿnh chứ? Cầu Đức Chúa Trời ban ơn cho chị. Vậy th́ bịnh huyết áp cao của chị đă ĺa khỏi. Đó là điều chị có. Điều đó đúng không? Vậy th́ ngồi xuống.

       Anh em vừa cảm thấy điều đó chắn chắn một lần. Tôi thách thức bất cứ ai tin Điều Đó.

89-1   Hăy nh́n ở đây, cho phép tôi nói cho anh em biết một điều. Ma-thê đến với Chúa Jêsus, món quà đó sẽ không bao giờ có tác dụng... Tuy nhiên Cha đă chỉ cho Ngài thấy những ǵ Ngài sắp làm rồi. Nó có thể không bao giờ có tác dụng. Nhưng bà nói, “Lạy Chúa, tôi... Nếu Ngài có ở đây, th́ anh tôi sẽ không chết.” Bà nói, “Nhưng tôi biết ngay lúc nầy Ngài có thể xin Đức Chúa Trời bất cứ điều ǵ, Đức Chúa Trời sẽ ban điều đó cho Ngài.”

     Ngài Phán, “Ta là Sự Sống Lại và Sự Sống, kẻ nào tin Ta sẽ sống mặc dầu đă chết rồi. C̣n ai sống mà tin Ta sẽ không bao giờ chết. Ngươi tin điều đó chăng?

     Hăy nghe những ǵ bà nói. Bà thưa, “Vâng, Lạy Chúa. Tôi tin mọi điều Ngài Phán là thật. Tôi tin Ngài là Con Đức Chúa Trời đă đến thế gian.” Đó là sự đến gần của bà, một cách hạ ḿnh.

       Bà cảm thấy khác lạ, phải không, thưa bà? Đúng. Đúng thế.

89-4   Một bà nhỏ bé đang ngồi ngay ở đây, cũng ở kế bên bà, đang khổ sở v́ chứng viêm khớp và mắc bệnh phụ nữ. Đúng thế không, thưa bà? Hăy đứng dậy một lát, bà nhỏ nhắn mặc áo đỏ. Bà rất kín đáo: Khải tượng đang đă đến với bà. Bệnh viêm khớp, bệnh phụ nữ, Đúng thế không? Và ở đây có điều ǵ đó trong đời sống bà (Bà có -- Tôi đă có nh́n thẳng thắn tốt đẹp với bà.); Bà có nhiều sự lo lắng trong đời sống, nhiều sự buồn phiền. Sự buồn phiền gần như về người yêu của bà, đó là chồng bà. Ông ấy nghiện rượu. Ông ấy không muốn đi Nhà thờ. Nếu đúng thế, hăy giơ tay lên. Đức Chúa Trời ban phước cho bà. Hăy về nhà ngay bây giờ và nhận lănh phước hạnh của ḿnh. Bà đă được chữa lành, chiếu ánh sáng ra quanh bà.

89-5   Người đàn ông đang ngồi kế bên anh ấy ở đó. Thưa ông, ông tin hết ḷng không? Ông đă mất một trong những giác quan; Đó là giác quan ngửi. Đúng thế không? Nếu đúng, hăy vẫy tay. Hăy đặt tay ông lên miệng như thế nầy và nói, “Lạy Đức Chúa Jêsus, con tin Ngài bằng cả tấm ḷng.” [Người anh em nói, “Lạy Chúa Chúa Jêsus, con tin Ngài bằng cả tấm ḷng.” - Bt] Đức Chúa Trời ban phước cho ông. Bây giờ, hăy đi, và ông sẽ nhận được sự chữa lành.

       Hăy có đức tin vào Đức Chúa Trời. Anh nghĩ ǵ về hết thảy Điều đó, đằng sau đó? Anh tin không? Hăy tôn kính...

       Có một bà đang ngồi ngay phía sau trong góc đằng kia. Tôi thấy Ánh Sáng đó lơ lửng trên bà. Đó là cách duy nhất mà tôi có thể thấy những ǵ về điều đó; Ánh Sáng đó đang ở trên. Ánh Sáng đó ở ngay đây đang lơ lửng trên quí bà. Có lẽ chỉ một phút, nếu tôi có thể hiểu được điều đó là ǵ. Hăy nói cơ hội... Sự khổ sở của bà là -- bị bịnh tim. Bà đang nh́n thẳng vào tôi.

       Chồng bà đang ngồi kề bên bà. Chồng bà cũng có một số bịnh; Ông ấy vừa mới bị đau, sự rối loạn tiêu hóa, bị đau. Đúng thế không, thưa ông? Hăy giơ tay lên nếu đúng. Đúng thế. Chính là bà, có chiếc khăn quàng cổ ở đó. Thưa ông, đúng thế không? Ngày hôm nay ông hầu như bị rối loạn tiêu hóa phải không? Ông bị khó chịu trong dạ dày. Đúng thế.

       Cả 2 ông bà tin hết ḷng không? Ông bà tin nhận Điều đó? Thưa ông, tôi nói ông, ông cũng vậy, tôi thấy ông với bàn tay giơ lên, thói quen hút thuốc. Hăy bỏ điều đó đi. Ông hút những điếu x́-gà; Ông không nên làm thế, nó khiến ông bị đau. Đúng thế không? Nếu đúng thế, hăy vẫy tay như thế nầy. Đó là điều đang làm ông khó chịu. Điều đó tồi tệ cho thần kinh của ông. Hăy quăng thứ kinh tởm đi và đừng làm thế nữa; Ông sẽ vượt qua và tốt đẹp, bịnh đau tim của vợ ông sẽ ĺa khỏi bà ấy. Ông tin điều đó không? Đúng thế không? Tôi không thể thấy ông được từ nơi đây, ông biết điều đó, nhưng ông đang mang theo những điều x́-gà trong túi phía trước. Đúng thế. Hăy để nó ra và đặt tay trên vợ ông, hăy nói với Đức Chúa Trời rằng ông đă dứt bỏ thứ đó, ông sẽ đi về nhà khỏe mạnh, và vợ ông cũng trở nên khỏe mạnh. Cầu Chúa ban phước nhơn Danh Đức Chúa Jêsus.

90-2   Ông tin hết ḷng không?

       Một bà nhỏ bé nầy đang ngồi nh́n tôi ở đây. Bà ở ngay phía trước đây, đang ngồi bên phải ở đây, một bà đang nh́n tôi, ngồi bên phải ở đó. Bà không... Bà có thẻ cầu nguyện, thưa bà, ở ngay đây không? Bà có thẻ cầu nguyện nào không? Bà tin hết ḷng không? Bà tin Đức Chúa Jêsus Christ có thể khiến bà khỏe mạnh không?

       Bà nghĩ ǵ về điều đó, bà đang ngồi kế bên bà ấy? Bà có thẻ cầu nguyện không, thưa bà? Bà không có à? Bà muốn khỏe mạnh không? Bà không muốn đi ăn uống trở lại như đă thường đi trước đây không, khi bịnh đau bao tử đă chấm dứt? Bà tin Chúa Jêsus chữa lành cho bà bây giờ không? Hăy đứng dậy nếu bà tin Ngài đă chữa lành cho bà. Bà bị loét dạ dày, phải không? Nó gây ra từ t́nh trạng căng thẳng. Bà đă bị bất an trong một thời gian dài. Đặc biệt những chất a-xít cùng những thứ khác, hay là tôi muốn nói đă tạo ra những chất a-xít, và làm cho những cái răng dễ bị hỏng khi bà ợ thức ăn lên trong mồm. Đó là sự thật. Đúng, thưa quí vị. Nó là chỗ loét của hệ thống tiêu hóa; Nó đang nằm ở bên dưới bao tử của bà. Đôi khi nó thiêu hủy sau khi ăn đặc biệt bánh ḿ nướng với bơ ở trên. Đúng thế không? Tôi không đọc trong trí của bà, nhưng Đức Thánh Linh th́ không thể sai lầm được. Bà đă được chữa lành lúc nầy. Hăy về nhà; Được khỏe mạnh.

90-5   Anh có trở về theo đường lối nầy không? Một số người trong anh em ở đó không có thẻ cầu nguyện, hăy giơ tay lên, một người nào đó không có thẻ cầu nguyện. Được rồi, hăy kỉnh kiền; Hăy tin hết ḷng. Điều ǵ ở trên ban-công? Hăy có đức tin vào Đức Chúa Trời.

       Tôi không thể làm điều nầy trong phạm vi chính ḿnh; Điều đó chỉ bởi ân điển không giới hạn của Ngài. Anh em tin không? Tôi có thể chỉ nói như Ngài tỏ ra cho tôi. Khi đức tin của anh em... Tôi nói điều đó để làm lay động đức tin anh em, và rồi thấy được đường lối nào Ngài sẽ dẫn dắt tôi. Anh em có nhận biết điều nầy -- điều nầy không phải là của anh em không? Anh em đang đứng trong sự hiện diện của Ngài. Không phải tôi đang làm điều nầy; Chính đức tin của anh em đang làm cho nó hoạt động. Tôi không thể có tác dụng với Điều đó. Chính đức tin anh em làm điều đó. Tôi không có cách nào điều khiển Nó. Đợi một lát thôi.

90-7   Tôi thấy một người da màu đang ngồi trong góc ở đó, cao tuổi, đeo kính. Ông có thẻ cầu nguyện không, thưa ông? Hăy đứng lên một lát. Ông tin tôi là đầy tớ của Đức Chúa Trời bằng cả tấm ḷng không? Ông đang nghĩ về một người khác, phải không? Nếu đúng thế, ông hăy vẫy tay. Không v́ chính tôi, mà v́ em trai của ông. Bây giờ, ông không có thẻ cầu nguyện. Sẽ không có cách nào để ông đi vào hàng người, bởi v́ ông không có thẻ cầu nguyện. Vậy th́, nếu người nào trong anh em có thẻ cầu nguyện, đừng giơ tay (Anh em hiểu không?), v́ ông sẽ có cơ hội để đi vào hàng người.

       Nhưng tôi thấy Ánh Sáng đó đang lơ lửng ở trên ông ấy. Tuy nhiên nó không bao giờ phá vỡ sự hiện thấy. Tôi không thể chữa lành, thưa anh em, tôi không thể. Chỉ Đức Chúa Trời có thể làm điều đó. Nhưng ông -- ông có đức tin, ông đang tin, và có điều -- điều ǵ đó đă gây ra điều đó bằng cách nào đó.

       Nếu Đức Chúa Trời Toàn Năng sẽ nói cho người đàn ông nầy biết sự lo lắng của ông ấy là ǵ, phần c̣n lại của ông sẽ nhận được chữa lành không? Có một người, hoàn toàn đứng 10, 15 thước cách tôi; Tôi chưa bao giờ gặp người đó trong đời. Người ấy đang đứng đó. Nếu Đức Chúa Trời Toàn Năng sẽ bày tỏ điều ǵ không ổn với người đó, mỗi người các bạn nên bước ngay ra đây là người khỏe mạnh. Đức Chúa Trời có thể làm ǵ hơn nữa? Đúng thế không?

91-3   Thưa quí vị, không có điều ǵ không ổn với ông. Ông bị yếu, hay thức giấc một chút vào ban đêm, tuyến tiền liệt, vân vân, nhưng đó không phải là sự lo lắng của ông. Sự ưu phiền của ông liên quan đến con trai ông. Con trai ông ở trong một cơ sở từ thiện nhà nước, và anh ta là người lưỡng tính. Đúng thế không? Hăy vẫy tay nếu đúng. Điều đó hoàn toàn chính xác,

       Bao nhiêu người tin rằng bây giờ Đức Chúa Jêsus Christ Con Đức Chúa Trời đang đứng ở đây? Hăy đứng lên dâng sự ca ngợi và nhận sự chữa lành của chúng ta.

       Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Tạo Dựng Sự Sống, Đấng Ban Cho mọi ân tứ tốt lành; Ngài ở đây, Đức Chúa Jêsus Christ không đổi, hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không bao giờ thay đổi.

       Ớ Sa-tan, ngươi lừa gạt những người nầy khá lâu; Hăy ra khỏi họ. Ta bắt ngươi bằng sự Hiện diện của Đức Chúa Trời Hằng Sống Ngài ở đây lúc nầy trong h́nh thức Trụ Lửa, hăy ĺa khỏi những người nầy, và ra khỏi họ, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ.

       Mỗi anh em hăy giơ tay lên và ca ngợi Đức Chúa Trời, nhận sự chữa lành của anh em, mọi người. [Hội chúng ca ngợi Đức Chúa Trời. - Bt]