Tiếp Nhận Chúa Trời Theo Lời Ngài

Owensboro, Kentucky, USA.

53-1103

1
Chúng ta chắc rằng đêm nay bên ngoài thì... lạnh giá, và như thế, nhưng chúng ta sẽ không lạnh bên trong. Chúng ta cầu nguyện để Đức Thánh Linh sẽ hoàn toàn làm cho ấm cõi lòng chúng ta trong cách như thế, cho đến khi chúng ta biết là sự Hiện diện của Ngài rất rõ ràng như vậy. Tôi tin Ngài thật đúng là hữu hình buổi tối nay như ánh đèn có trên 2 bàn tay tôi. Anh em không cho là như thế à? Ngài đúng là thật như ngọn đèn, hoặc đúng là thật như bất kỳ vật gì mà anh em có thể chạm đến với “5 giác quan”. Tuy nhiên 5 giác quan không phải là được ban cho người để giao tiếp với Đức Chúa Trời. 5 giác quan đã được ban cho con người để tiếp xúc nơi sinh sống của con người trên trái đất. Chúng ta giao tiếp Đức Chúa Trời bằng đức tin, “giác quan thứ 6”. “5 giác quan” nầy kiểm soát thân thể nầy, nhưng giác quan thứ 6 là đức tin.
Anh em có nghe câu nói quen thuộc nầy theo người dân từ Missouri nói, phải là “cho tôi xem”, và “thấy thì tin” chăng? Có bao giờ anh em đã nghe như thế, “thấy thì tin”? Tôi muốn tỏ rõ với anh em thế thì hoàn toàn đơn giản làm sao; “Thấy thì tin” ấy. Thấy chẳng phải là tin. Tôi có thể chứng tỏ rằng như thế là sai lầm.
Vậy, chúng - chúng ta có 5 giác quan để kiểm soát thân thể con người, và chúng là: Thấy, nếm, sờ mó, ngửi, nghe. Đó là ngũ quan. Nào, đi đến đây Anh Williams, chỉ một phút. Tôi không muốn dùng anh như một ví dụ về điều này, nhưng... làm cho anh em dễ thấy, mà...
2
Bây giờ, có một người đang đứng trước mặt tôi, cao là thế và anh ấy hầu như mặc áo ca-rô, màu sáng. Bao nhiêu người tin đó là sự thật, chúng ta hãy giơ tay lên, khắp mọi nơi. Anh em tin ấy là sự thật chứ? Làm sao anh em biết rằng anh ấy đang đứng đó? Tôi biết anh ấy đang đứng ở đó chỉ bởi một lý do, và đó là thị giác, cho biết anh ấy đang đứng đó. Tôi thấy anh ấy. Nhưng bây giờ tôi không trông thấy anh ấy, mà lúc này tôi biết rõ anh ấy đang đứng đó. Vị nào muốn cãi lẽ với tôi, và nói anh ấy không phải là đang đứng đó? Anh em có muốn thử cãi cho tôi thua không?
Tôi biết rõ anh ấy ở đó, đối với tôi để thấy anh ấy thì không thể được, nhưng tôi biết anh ấy có ở đó, bởi vì tôi có xúc giác để nói với tôi là anh ấy ở đó. Và cũng một người ấy, vì đôi tay anh ấy ở phía trên. Trông thấy, tôi buộc phải với tới, anh ấy là một người cao lớn. Đó là cũng một người ấy, và tôi biết anh ấy ở đó vì tôi có thể cảm thấy anh ấy, tôi không thể trông thấy anh ấy. Như vậy nhìn thấy chẳng phải là tin, phải không? Tôi tin là anh ấy ở đó và tuy vậy tôi không thể nhìn thấy anh ấy. Và tôi biết anh ấy có ở đó hoàn toàn cũng như tôi đang nhìn vào anh ấy vì tôi tiếp xúc anh ấy bằng xúc giác.
Vậy thì, đối với tôi để sờ thấy anh ấy thì không thể được lúc này, anh ấy hoàn toàn ở ngoài tầm với của tôi. Xúc giác của tôi thì không hoạt động, nhưng tôi biết anh ấy có ở đó, bởi vì tôi trông thấy anh ấy. Hiểu điều mà tôi muốn nói chứ? Cảm ơn, Anh Williams. Thấy rõ, như vậy thấy chẳng phải là tin, lúc nào đó sờ thì tin, có đúng vậy không?
Bây giờ, — nhạc văng vẳng trên đó. [Người nào đó đàn dương cầm. - Biên tập] Đó là âm nhạc. Bao - bao nhiêu ông — bao nhiêu người tin rằng ấy là âm nhạc? Chúng ta hãy giơ tay lên. Được rồi, bây giờ anh em để tay xuống. Vậy, bao nhiêu người đã hiểu điều đó? Nhiều, làm sao anh em biết đó là âm nhạc? Tôi đã tưởng thấy thì tin. Mà đó là âm nhạc, và anh em đã chẳng trông thấy nó, tuy vậy anh em tin nó, tại sao? Anh em chẳng sờ nó, phải không? Anh em không ngửi nó. Anh em chẳng nếm nó, nhưng anh em đã nghe nó, đúng vậy không?
Và tất cả đang nghe như thế, đã nghe ấy, có cái giác quan của sự nghe, đã nghe âm thanh ấy bởi vì đó là âm nhạc và anh em biết rõ. Như vậy thấy thì chẳng phải là tin, phải không? Chắc chắn chẳng phải.
3
Vậy, đức tin là gì? “Đức tin là cái thực thể (không hoàn toàn là cái hoang tưởng), đó là thực thể của những điều trông mong, chứng cớ của những điều anh em không nhìn thấy,” nếm, sờ, ngửi hoặc nghe. Không có một cái nào trong các giác quan bày tỏ điều đó, còn giác quan thứ 6, ấy là đức tin...
Con người bề ngoài được điều phối bởi ngũ quan: Thấy, nếm, sờ, ngửi hoặc nghe. Con người bề trong được chỉ huy bởi 2 ý thức: Hoặc đức tin hoặc vô tín. Nếu anh em tin điều đó, thì hoàn toàn là thật với anh em như bất cứ giác quan tự nhiên nào của thân thể tuyên bố điều đó. Và thật vậy, các giác quan nầy của thân thể có thể bị đánh lừa, nhưng đức tin thì tuyệt đối không thể sai lầm được.
Nếu anh em đi đến tòa án, và anh em nói — anh em đã thấy điều gì đó xảy ra, một tai nạn. Và anh em đang nhìn qua một cửa sổ, họ sẽ không ghi chép lời của anh em về điều đó, không, thưa anh em. Đôi khi tầm nhìn của anh em là một sự nhìn kép, gấp đôi, và anh em có thể thấy những cái chẳng có như thế. Chẳng hạn, bạn đi xuôi theo con đường vào một ngày hè nóng nực, hoặc ngang qua cánh đồng, và bạn nhìn và thấy một ảo ảnh. Nó hoàn toàn trông giống như nước. Nhiều lúc trên sa mạc người ta sắp chết, sẽ chạy tới gieo mình trên cát nầy, tưởng là họ đang tắm nước. Nó là một sự đánh lừa thị giác. Anh em nhìn và anh em thấy — nước ấy hoàn toàn rõ ràng như có thể là nó, nhưng nó không phải là nước, bảo đảm. Nhưng đức tin là điều xác thực.
Nhìn xem Phi-e-rơ, đêm ấy khi ông đang chèo trong chiếc thuyền. Và ông đã chèo cả đêm, đánh cá, ông chẳng bắt được gì. Và buổi sáng hôm sau... Tất nhiên tay đánh lưới nào cũng biết việc nản lòng làm sao ấy là — đánh cá cả đêm và bắt không được con cá nào. Vậy là ông đã ngồi xuống và, bên bờ hồ, và giặt lưới, ông ấy và những người chài lưới khác. Chúa Jêsus đã đi đến gần bên và Ngài bắt đầu Phán. Và tôi có thể nghe Phi-e-rơ nói “Chúng ta hãy nhặt gốc cây này lên và đi xuống, ngồi xuống, lắng nghe. Con Người thì khác biệt một chút, Người nói khác với những ông kia. Hãy xem thế nào về Thánh quá máu, người Na-xa-rét nầy đây.”
Vậy là họ đi, ngồi xuống, bên cạnh — gần bên chỗ nơi Ngài đang Phán, và tôi thấy ông ấy dời chỗ tới gần hơn một chút. Việc trước tiên anh em biết, Ngài đã mượn thuyền của Phi-e-rơ và ngự vào. Đám đông bắt đầu lấn ép Ngài. Ngài đã tách ra trong con thuyền và khởi sự dạy bảo dân chúng. Sau khi Ngài đã giảng xong, Ngài bảo Phi-e-rơ, rằng, “Bây giờ, Ta muốn ngươi đưa thuyền ra tới chỗ sâu, và thả lưới.”
4
Bấy giờ, Phi-e-rơ hoàn toàn không phải là một anh chàng tầm thường đã đánh cá 1 hoặc 2 đêm. Ông ấy biết tất cả những dấu hiệu của việc đánh cá; Mặt trăng thế nào được coi như là đúng, mặt nước thế nào là đúng. Và họ đã đánh cá suốt đêm dài, và chẳng làm được trò trống gì.Vậy, cứ thử nghĩ xem, đây này, tôi muốn anh em hiểu được điều đó. Xem đấy, họ đã đánh bắt cá suốt đêm, và chẳng làm được tích sự gì; Tuy nhiên Chúa Jêsus còn bảo họ đi thẳng lại ngay nơi mà họ đã và đang đánh cá mà thả cái lưới xuống, họ sẽ có được cả một mẻ lưới cá.
Vậy, nếu họ vừa mới đánh cá suốt dòng nước ấy, một giờ trước, giờ này qua giờ khác, cả đêm dài, và đã không bắt được ngay đến một con cá, làm sao mà các anh buông lưới xuống và được cả một đàn cá? Chúng hoàn toàn không phải là đang ngược nước để đẻ. Điều đó hoàn toàn có thể cảm thấy trông không hợp lẽ thường.
Nhưng Phi-e-rơ nói, hãy lắng nghe ông ấy, là thế này đây, “Chúa ơi, chúng tôi đã kéo lưới cả đêm và chẳng làm chi được. Tuy nhiên, theo Lời Ngài, tôi sẽ thả lưới.” Anh em ở đó đấy. Đó là đang nhận lấy Đức Chúa Trời theo Lời của Ngài, không phải anh em sờ hoặc nếm hoặc thế nào — hoặc người này người kia nói gì. Đó là đang thuận phục Chúa theo Lời của Ngài. “Theo Lời Ngài, thưa Chúa, tôi sắp sửa thả lưới. Tôi không biết làm sao chúng sắp sửa có ở đó, nhưng nếu Chúa...” Nếu ở đó đã chẳng có gì và Phi-e-rơ thả lưới với đức tin, tin rằng Đức Chúa Trời hẳn sẽ thực hiện Lời của Ngài, đức tin sẽ đặt một số ở đó. Và điều đó đã thực hiện. Điều đó đã làm nó thực hiện. Cá đã có ở đó.
5
Và anh em nói, “Lạ quá, Anh Branham, tôi đã từng đi Bác sĩ. Ông ấy bảo tôi không thể khỏe được.”
Người này, có thể là ông ta thành thật. Tôi cho rằng ông ấy thành thật, tôi tin tưởng bất cứ Bác sĩ nào cũng sẽ có lòng thương người. Nếu người này đã làm hết tất cả cách gì ông ấy biết; Tất cả sự thông hiểu mà Đức Chúa Trời ban cho ông, ông ấy đã cố gắng để giúp anh em, ông đã làm tròn phận sự của mình. Ông ấy chỉ có thể làm thế thôi. Vậy, ông ấy nói, “Anh sắp chết. Anh đã bị ung thư đó, bạn đã mắc phải điều gì đó, và chúng tôi đã làm phẫu thuật và điều đó sẽ không chặn đứng nó lại. Nó vẫn còn đang phát triển và không có cách gì chúng tôi có thể làm với nó. Chúng tôi không thể cắt bỏ thêm gì, chúng tôi sẽ giết anh nếu cắt bỏ thêm cái gì, như vậy chúng tôi không thể làm gì với nó.”
Nhưng Chúa Jêsus Phán, “Mọi việc đều được với những kẻ tin.”
Thế thì nếu như anh em có thể đạt đến, tức là đủ đức tin, có được đủ đức tin, không phải ở đây mà là ở đây, có được đủ đức tin ở đây để tin rằng anh em sắp sửa được chữa lành bởi Đức Chúa Trời. Suy điều đó ra và thưa với Ngài anh em sẽ hầu việc Ngài, và anh em sẽ làm tất cả, và thực hiện những lời hứa của mình với Chúa, và có thể là có đủ đức tin nhỏ giọt xuống trong lòng anh em, để anh em tin điều đó với cả tấm lòng, linh hồn và trí tuệ của mình rằng mình có tiến tới để được khỏe mạnh; Không có đủ ma quỷ trong hỏa ngục để giữ anh em đau yếu.
“Theo Lời Ngài, lạy Chúa, con sẽ thả lưới.” Anh em có thể đã kéo suốt qua mọi điều, mọi hố nước, hoặc từng phòng khám của bác sĩ và từng bệnh viện có trong nước đó. Anh em có thể đã từng có ở đây, ở đó, những nơi chốn khác, đang cố hết sức mình để được khỏe mạnh, đang thực hiện tất cả phương kế nào mà anh em biết. Nhưng bây giờ, anh em thuận phục Đức Chúa Trời theo Lời Ngài, không — nếu các vị Bác sĩ...
Những Bác sĩ là những người giúp việc Đức Chúa Trời, và họ cố gắng làm tất cả mọi phương cách họ có thể. Họ chỉ có thể làm những gì mà họ có sự hiểu biết để làm. Đức Chúa Trời ban cho họ sự hiểu biết để làm tất cả như thế. Nhưng nếu họ đã làm tất cả điều họ có thể làm và không có gì khác có thể làm, và trông dường như tuổi đời anh em đã hết và anh em còn có thể cầu nguyện và thưa với Chúa rằng anh em sắp sửa hầu việc Ngài, sắp sửa làm gì đó cho Ngài, sẽ giúp đỡ Vương quốc của Ngài, anh em sẽ tạo thế giới thành một chốn tốt đẹp hơn, anh em sẽ giúp Hội thánh của Ngài, anh em sẽ giúp giành lấy những linh hồn cho Ngài, và nêu cho Ngài một lý do, và rồi nói, “Thưa Chúa, nếu Chúa chữa lành con dựa trên điều đó, con sẽ hầu việc Chúa suốt những ngày nầy của đời sống con.” Và Đức Chúa Trời nhỏ một ít đức tin xuống tấm lòng ấy đó và Phán với anh em nó là như vậy. Cho dù Bác sĩ đã nói gì, Lời của Chúa là vậy. “Theo Lời Ngài, lạy Chúa, nó đã xong.” Phải, thưa anh em, tôi biết đó là sự thật.
6
Ồ, hãy có đức tin trong Chúa, làm thế nào điều đó — Quyền tể trị cao cả của Đức Chúa Trời và — những sự thương xót của Chúa. Như thế nào Ngài sẽ đến với chúng ta, và chúng ta, đáng thương, những người chẳng hơn sâu bọ, thấp kém, đang ngồi đây trên một thế giới, giống như một đàn sứa, và chúng ta còn cố gắng thể hiện sự thông minh của mình và thưa với Chúa điều gì để làm. Khi mà Ngài đã hạn định...
Tôi đang đứng cách đây không lâu, ở ngoài Núi Palomar, tại California, nhìn qua một thấu kính lớn ở đó, để tôi có thể xem không gian 120 triệu năm ánh sáng. Chia nhỏ khoảng ấy thành những dặm và thấy thế nào — nhiều dặm biết bao, anh em cho đua một cuộc chèo thuyền 9 vòng quanh Owensboro, để thử chia nhỏ nó thành những dặm bằng bao nhiêu tỉ tỉ tỉ dặm. Và ở nơi xa xăm đó là những mặt trăng, và những ngôi sao, và những thế giới, và những hành tinh, đúng là vào vô tận; Đức Chúa Trời đã làm nên chúng tất cả mọi thể. Và làm sao chúng ta có thể tự mình nốc một chai khi một trí tuệ nhỏ bé, chút xíu, cổ hủ như chính chúng ta, để thử nói, “Hay lắm, Đức Chúa Trời có thể đã Phán điều đó, nhưng tôi hoàn toàn không thể tin là như vậy.” Ôi chà, tôi chỉ nhìn xem Ngài theo Lời của Ngài, cho biết Điều Đó là như vậy, và tin Điều Đó, làm sự phát biểu của tôi, giữ đúng Lời của Đức Chúa Trời, và khẳng định điều đó như thế.
Một - một thời gian trước đây, cách đây một vài năm, khi Bệnh viện Mayo Brothers, một trong những bệnh viện thực hành tốt nhất trong nước (từng được gặp riêng 2 lần kể từ lúc đó), đã nói với tôi, “Điều đó là không thể được, Mục-sư Branham à, để cho anh được khỏe hẳn.” Tôi thưa, “Hỡi Đức Chúa Trời, nếu Chúa để cho con được mạnh khỏe, con sẽ hết lòng hầu việc Chúa,” và điều nầy neo xuống tại đó. Ha, đã chẳng có gì quan trọng điều Mayos đã nói, tôi biết những gì Đức Chúa Trời đã Phán. Và tối nay, tôi ở trong tình trạng sức khỏe tốt chưa từng có trong cả đời sống tôi. Tôi chưa bao giờ cân nặng, từ lúc ấy trở đi, quá 128 cân, tối nay tôi gần như cân nặng 160 cân Anh.
Nó cứ tiến triển để cho thấy là... Vậy thì người này thì thành thật. Không phải là tôi đang làm mất uy tín Bệnh Viện Mayo Brothers, không, thưa anh em. Đó là những người chân thật, và họ là những người tốt, và họ đã làm tất cả mọi phương cách mà họ biết rõ làm thế nào, mà họ đã biết tất cả là như thế, thật đúng là tận cùng sự hiểu biết của họ. Nhưng đức tin không có sự tận cùng. A-men! Ồ, tôi tha thiết như thế, tôi thưa với anh em để lấy một xương chạc ra và đặt một xương sống vào đó, phải là như thế. Khiến cho anh em đứng vững, khi anh em biết rằng Đức Chúa Trời dành cho anh em, và Ngài đã hứa điều đó, và Ngài cho biết Ngài sẽ thực hiện điều đó, và Ngài thành tín với Lời Ngài. Nếu Lời ấy là chẳng lành, thế thì không có Đức Chúa Trời. Và nếu điều đó không thể — nếu tôi không thể tin cậy Lời Ấy, nếu tôi không thể nương tựa linh hồn tôi vào từng cụm từ của Kinh thánh ấy, thế thì Điều đó không có chi tốt đẹp. Tôi chẳng muốn làm gì với Nó. Nếu tôi chống lại, nếu tôi đã không tin Nó, tôi ắt là chống lại Đức Chúa Trời tối nay. Tôi hẳn nói, “Không có chuyện như vậy.”
7
Nhưng tôi tin mọi Lời của Nó là đúng, và mỗi Lời hứa Thiêng liêng là một hạt giống mà sẽ sản sanh hoàn toàn đúng như điều lời đó đã nói nó sẽ thực hiện, nếu anh em lấy thái độ tinh thần đúng đắn hướng về điều đó. Ghi nhớ thế nầy, thái độ tinh thần đúng đắn hướng về Lời hứa Thiêng liêng nào của Đức Chúa Trời cũng sẽ khiến cho điều đó xảy ra.
Hãy thử điều đó xem. Không “gắng sức làm điều đó”, cứ thử tiến hành. Nếu anh em đã đủ sự ủng hộ để thúc đẩy mình và nói rằng, “Tôi có thể làm điều đó, và bởi ân điển của Đức Chúa Trời, tôi sẽ thực hiện điều đó,” thế thì Đức Chúa Trời ở với anh em. Nhưng nếu anh em chỉ là một người nhạt phèo, “Thôi, tôi sẽ đi lên và coi họ có thể làm chi cho tôi không,” không.
Không lâu trước đây, đã có một người đến chỗ tôi. Ông ấy nói, “Anh Branham,” cho biết, “Tôi đã đi qua với” (tôi cho là) “với Buổi nhóm của Anh Cole,” nói, “Anh ấy không thể làm cho tôi dễ chịu.” Và nói, “Tôi đã đi đến Buổi nhóm của Anh Jaggers,” nói, “Anh ấy có thể làm cho tôi tốt đẹp gì đâu. Tôi đi đến Buổi nhóm của Anh Robert, anh ấy không thể làm cho tôi tốt.” Nói, “Tôi đến xem anh có thể giúp tôi không.”
Tôi nói, “Anh đang đi ra cùng lối ấy, hiểu không.” Tôi nói, “Anh đang đi đến với con người không đúng.” Tôi nói, “Anh đang đi đến với con người, hãy đi đến với Chúa, là Đấng có thể giúp anh.” Tôi nói, “Những người này thì đúng hết thảy, Anh Cole, Anh Roberts, và Jaggers và các anh đó, họ là những người tốt đẹp và họ - họ là những người tin kính; Tuy nhiên họ là con người. Hãy đi đến với Đấng Christ, Ngài là Đấng Duy Nhất đã thực hiện điều đó. Anh Jaggers không bao giờ chết thay cho anh. Bởi lằn roi của Anh Jaggers, hoặc là của Anh Roberts, anh không được chữa lành. Bởi những lằn roi của Đấng Christ anh đã được chữa lành. Họ hoàn toàn là người để chỉ dẫn anh đến với điều ấy, như những Mục sư Truyền đạo.” Tôi nói, “Tôi chỉ có thể làm như thế, sẽ chỉ dẫn anh tới...”
Và bất cứ sự ban cho Thiêng liêng chân thật nào của Đức Chúa Trời bao giờ cũng sẽ nhận biết thập tự giá là những công việc đã kết thúc của Chúa, ngay tại đó, sự cứu chuộc vĩnh viễn, nhờ ơn phước cứu chuộc. Đó là nơi mà Ngài đã bị thương về sự vi phạm của chúng ta. Đó là nơi mà Ngài đã bị đánh bầm tím vì những tội ác của chúng ta. Đó là nơi mà bởi sự sửa phạt Ngài chịu chúng ta được bình an. Đó là nơi những lằn roi đã chữa lành chúng ta. Tôi có thể nói thế nầy dựa vào uy quyền của Lời Đức Chúa Trời, rằng quí ông và quí bà trong Nhà thờ nầy buổi tối hôm nay, được chữa lành rồi trong mắt của Đức Chúa Trời.
8
Bởi những lằn roi của Ngài, chúng ta đã được: Đã được là thì quá khứ, phải vậy không, thưa các anh em? Chúng ta đã được chữa lành. Khi nào? 1.900 năm trước đây. Mọi tội nhân trên thế giới đã được tha tội về mọi tội lỗi có lúc họ đã phạm, 1.900 năm về trước. Phải vậy không? Ngài là - là Chiên Con của Đức Chúa Trời đến cất tội lỗi của thế gian đi, phải vậy không? Thế thì tất cả mọi người đã được tha tội ngược về cách đây 1.900 năm, song điều đó sẽ không bao giờ ích lợi với anh em, trừ khi anh em tiếp nhận như Đấng Cứu thế của bản thân mình. Rồi khi anh em tiếp nhận, Chúa Jêsus không đến và chết một lần nữa cho người nào đó. Ngài chỉ chết có một lần. Chúng ta nhận lãnh — sự cứu rỗi của mình, ấy là những gì mà Ngài — mọi công tác đã xong của Ngài tại Calvary. Vậy thì, giờ đây bởi những lằn roi Ngài chúng ta đã được chữa lành. Chúng ta biết rõ Ngài không ngự xuống và chữa lành chúng ta mỗi lần bị bệnh, và chúng ta chỉ — nhận điều đó tùy theo đức tin của chính cá nhân anh em.
Tôi có nghe người ta nói về những ân tứ của đức tin — ân tứ về sự chữa lành. Chắc hẳn Kinh thánh đề cập đến ân tứ chữa lành, nhưng ân tứ của sự chữa lành nầy là gì? Một quyền năng đang được ban cho một người để chữa lành một người khác chăng? Không, thưa anh em. Không có một người có thể chữa lành một người khác. Không bao giờ, theo tất cả y học trên thế giới chúng ta đã có được, không bao giờ đã chữa lành bất kỳ người nào, không bao giờ sẽ chữa lành bất cứ người nào. Lúc này, tôi biết anh em đang không đồng ý với tôi, nhiều người trong anh em đang như thế, nhưng tôi muốn hỏi anh em điều này. Thử nhìn hướng này xem, chỉ trong một phút, và hãy kỉnh kiền.
Để ví dụ, nếu tôi cắt đứt tay tôi tối nay, không có đủ thuốc men trên đời để chữa lành chỗ đứt ấy nơi bàn tay tôi. Thuốc men nào mà chữa lành chỗ dao cắt ấy nơi bàn tay tôi, hẳn sẽ chữa lành một vết dao cắt nơi áo khoác của tôi, hẳn sẽ chữa lành một vết dao cắt trên bàn nầy. “Thế đấy,” anh em nói, “Anh Branham à, thuốc men không phải được làm ra cho áo khoác của anh hoặc cho cái bàn. Nó được làm ra cho thân thể của anh.”
Vậy, nếu tôi cắt đứt tay tôi tối nay, và tôi đã ngã xuống chết. Và họ ướp thân thể tôi với một chất lỏng, hẳn sẽ làm tôi trông có vẻ tự nhiên trong 50 năm. Và hãy để họ đến mỗi ngày, và cho tôi một mũi tiêm pê-ni-ci-lin, khâu lại như thế, cho tôi pê-ni-ci-lin, giữ cho khỏi những sự nhiễm trùng, điều đó thì được rồi. Trong 50 năm kể từ hôm nay, chỗ đứt ấy sẽ hoàn toàn đúng y như vậy giống như ở cái ngày nó đã bị làm ra đó.
“Thôi,” anh em nói, “Nhất định rồi, Anh Branham. Đúng là như thế.”
Vậy, tại sao nó không lành? Tại sao thuốc pê-ni-ci-lin không chữa lành nó? Tại sao thuốc mỡ và tẩm mê-ta-nol và tất cả mọi thứ khác anh em đắp vào, tại sao nó không lành? Không có một thuốc mỡ, không có một thuốc pê-ni-ci-lin, không có thứ gì trên đời mà sẽ làm cho nó kéo da non. Qúi vị nói, “Sự sống đã đi ra khỏi thân thể của anh.” Đúng là như thế. Vậy thì, điều đó — nếu y học là kẻ chữa lành, miễn là thuốc men sẽ chữa lành, nếu đó là đấng chữa lành, nó — sẽ không lấy đi sự sống. Nhưng sự sống là đấng chữa lành; Nếu anh em sẽ nói với tôi sự sống là gì, tôi sẽ thưa với anh em Đức Chúa Trời là Ai. Vì Đức Chúa Trời là sư sống. Đó là sự sống làm sự chữa lành như thế.
9
Vậy, anh em không cần loại bỏ thuốc men, thuốc men giữ nó sạch sẽ, trong khi — Đức Chúa Trời thực hiện sự chữa lành. Nếu tôi gãy tay, hẳn sẽ chết, và họ đến bó lại cánh tay của tôi, chỉ việc đặt tiếp những thanh nẹp vào nó, và để nó nằm đó; 40 năm kể từ bây giờ, cánh tay ấy hẳn sẽ là gãy hoàn toàn giống y như đã có khi mà nó bị gãy, nếu sự sống đã ra khỏi thân thể tôi. Tuy vị Bác sĩ đặt lại cho đúng những cái xương vào những chỗ, nhưng Đức Chúa Trời làm sự chữa lành, sự sống. A-men!
Không phải là chính tôi đang nói “a-men”, nhưng nếu anh em sẽ không nói, tôi sẽ nói. Tôi - tôi tin, tôi hoàn toàn là một người điển hình thuở xưa, ở những vùng hẻo lánh xa xôi, Thầy giảng mà tin trong thời xưa, lòng chân thành, xanh da trời, tội lỗi giết chết tôn giáo. Đúng thế. Tin đạo kiểu xưa như thế. Và tôi tin rằng con người đó, khi mà người ấy được sinh bởi Đức Chúa Trời, người trở thành một con trai của Đức Chúa Trời, quyền năng siêu nhiên của Chúa ở trong người ấy. Chúng ta có một Đức Chúa Trời siêu nhiên. Chúng ta có một sự sống siêu nhiên, chúng ta có một... Tôi tin rằng bất cứ người nào mà được sanh thuộc về Thánh Linh siêu nhiên, đều tin vào sự siêu nhiên. Chúng ta đã có được một sự phục sanh siêu nhiên. Chúng ta đã có được một Thiên đàng siêu nhiên. Chúng ta sẽ có một sự Cất lên siêu nhiên. Tôi tin toàn bộ sự việc được gây dựng chung quanh sự siêu nhiên.
Và nếu một người được sanh bởi Thánh Linh của Chúa, người ấy tin vào sự siêu nhiên. Anh ta không thể tránh được điều đó, bởi vì người ấy là con trai của Đức Chúa Trời. Và đó là lý do buổi tối nay chúng ta đã có rất nhiều Giáo hội già cỗi, nguội lạnh, hình thức, bị Chúa bỏ, đã sa ngã, bởi vì người nam và người nữ không được sanh bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Họ không nếm biết về Chúa. Họ chẳng biết gì về Đức Chúa Trời, và tất cả điều họ biết là Thần học. Và đó là nguyên do mà anh em không thể làm cho họ tin được một điều. Đúng y như thế.
10
Qúi vị phải có được người ấy ngay trong lòng anh ta trước hết, trước khi người ấy có thể tin. Anh ta đã không có gì để tin vào. Anh ta đã không có gì để tin với. Tôi chắc hẳn đầu óc nhỏ bé, ngây thơ của một người không biết gì về niềm tin. Anh ta phải có điều gì đó ở trong đó kích thích đức tin anh ta và khiến anh ta nhìn xa bên kia tới Đấng Tạo hóa mình, và tin rằng chính Đức Chúa Trời [Anh Branham huýt gió. - Bt] đã thổi mặt trăng và các ngôi sao ra khỏi bàn tay của Ngài có thể làm nên vạn vật. Thế gian nầy đã được tạo nên bởi đức tin. Đức Chúa Trời đã Phán thế gian được hình thành. Chính thế giới nầy mà chúng ta đang ngồi ở trên vào ngay đêm nay, là không có gì khác ngoài Lời của Đức Chúa Trời đã vật chất hóa. Nếu không, Ngài đã có được chất liệu ở đâu để tạo ra nó?
Ngài Phán, “Hãy có...” Và ở đó đã có. Và từng Lời của Đức Chúa Trời đã khởi đầu để có như vậy. Ngài là Đức Chúa Trời, và Ngài buộc phải giữ Lời của Ngài. Và anh em cất giấu bất cứ Lời hứa nào của Chúa trong lòng mình và nói, “Ấy là sở hữu bản thân của tôi. Nó thuộc về tôi. Tôi là một tín hữu.” Nhận lãnh nó trên căn bản ấy và nhìn xem điều đó sẽ thực hiện thế nào. Nó sẽ khiến những bệnh ung thư biến đi. Nó sẽ khiến đôi mắt mù mở ra. Nó sẽ làm cho những kẻ què quặt bước đi. Nó sẽ làm cho kẻ điếc được nghe. Tôi biết rõ là tôi đang nói về những cái gì, vì tôi buộc nó vào một sự thử nghiệm và với một kinh nghiệm, giờ đây trong nhiều năm, vòng quanh cả thế giới; Và cả thế giới biết rõ về điều đó.
11
Tuy nhiên nan đề của điều đó là, các ông và các bà được sinh ra trong thế gian nầy, một số sinh ra để bị định tội, và anh em giảng Tin-lành, thật đúng là giống như việc đổ nước trên lưng một con vịt. Trôi đi ngay, và không - không có ảnh hưởng chút nào, đúng là thế. Quí ông quí bà là những người có thể chụp lấy Lời hứa của Đức Chúa Trời, và nói, “Nó là sở hữu của chính tôi...” Tất cả mọi người mà được sanh bởi Thánh Linh của Chúa là ban cho một cuốn ngân phiếu bởi Jêsus Christ, với Danh Ngài ký trên từng tờ séc. Nếu anh em e ngại điền vào nó, đó là rủi ro của anh em. Đúng là thế.
Hỡi anh em, bất cứ điều gì... Chúa Jêsus đã Phán, “Bất cứ những điều gì các ngươi ước ao, khi các ngươi cầu nguyện, hãy tin các ngươi nhận được nó, và các ngươi sẽ có nó. Bất cứ điều gì, bất cứ những điều gì, nếu các ngươi tin.”
Nếu tôi cần sự chữa lành, tôi chỉ điền vào tờ séc, và nộp nó vào nguồn gốc và nói, “Tôi đang gởi điều đó đến Calvary.” Đó là nơi mà điều đó đã được thanh toán, đó là nơi mà anh em gửi nó vào ngân hàng. Ha-lê-lu-gia! Điều đầu tiên anh em biết, hồi này — những ơn phước sẽ đang tới tấp gởi về và những sự đau yếu sẽ được hết. Tôi sống khỏe mạnh và lại vui mừng. A-men!
12
Anh em biết Owensboro cần những gì ở vùng đồi dưới đây? Là một sự Phục hưng điển hình tốt đẹp thuở xưa, Chúa đã ban, sự Phục hưng Đức Thánh Linh; Trước khi anh em có thể hưởng... đúng y như thế. Và lúc ấy anh em có thể có một Buổi nhóm chữa lành, hoàn toàn chính xác. Nếu — tôi thưa với anh em nếu thế giới nầy... Nước Mỹ ở trong một trong những bóng dáng ô nhiễm nhất mà tôi từng thấy trong đời sống mình. Nếu có nơi nào trên thế giới, mà thế giới nầy cần những Nhà Truyền giáo thì đó Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ. Một kẻ ngoại đạo có học thức thì điên rồ quá quắt hơn đối với một người không có học thức. Anh em nghĩ gì về Tiến sĩ Bosworth đó? Ông ấy đã học hỏi, ông ấy sẽ ra ứng cử, ông ấy sẽ nhìn vào những phép lạ của Chúa, và ông ấy sẽ nói, “Thế đấy, Tiến sĩ này và kia nói đó là Thần học, đó là thần giao cách cảm của tâm trí. Vậy, tôi cho đó là Ma quỷ.”
Ngồi đó, thổi phù lên như thế, với... Không ngạc nhiên sự định tội, không lạ gì sự phán xét treo ngay trên dân tộc nầy. Phải chăng bởi cớ anh em, gọi là — được gọi bằng danh nghĩa của một dân tộc Cơ-đốc-nhân, mà đã chối bỏ chính những nguyên tắc, nguyên lý của Cơ-đốc-giáo. Hoàn toàn chính xác.
13
Billy Graham, cách đây không lâu, có một Buổi nhóm, đã đi vào một thành phố nào đó, và nói họ đã có 30.000 người trở lại (tin Chúa). Họ được thăm dò 30 ngày kể từ lúc ấy, đã không thể tìm thấy 30 người trở lại (tin Chúa). Sự băn khoăn về điều đó là, anh em đang hỏi người ta để đứng lên và “nhận Đấng Christ như lời chứng bản thân của mình”, đứng lên như thế và họ chỉ biết về điều đó là như thế; Thực hiện dưới tâm thần — hăng hái, nhiệt tình. Và điều kế tiếp anh em biết, nó đã chết. Cách duy nhất để người này có lúc sẽ đứng vững, là để cho anh ta nằm xuống đó và chết đi bản ngã, và được tái sanh một lần nữa bởi Thần Linh của Chúa và đầy dẫy Đức Thánh Linh. Sau đó người ấy không còn là chính mình nữa, Chúa đã ngự ngay trên anh ta và đã hoàn toàn kiểm soát, và hành động trong người ấy. Thế thì anh ta không thể là người nào khác, vì Chúa đã khiến anh ta thành một người thọ tạo mới.
Đó là vấn đề hôm nay, chúng ta dạy Thần học và những điều sơ sài, cũ kỹ, ấu trĩ, nhỏ mọn. Họ đang nhắc lại với điều mà Moody đã nói, và những gì A. B. Simpson đã nói. Họ là những người tốt đẹp, nhưng họ đã sống thời kỳ của mình. Cách đây 150 năm, nền khoa học tiến bộ nhất trên thế giới đã có một khoa học gia người Pháp, nói là, “Nếu một người có lúc đạt tới cái tốc độ kinh khủng bằng 20 dặm một giờ, sức hút, sự hấp dẫn hẳn sẽ làm anh ta văng khỏi trái đất.” Sao, vô lý làm sao. Khoa học đã cho phép anh ta đi 900 dặm một giờ, hiện nay trong một phi cơ phản lực hoặc loại gì đó như thế, và vẫn còn đang cho anh ta đi xa thêm nữa. Ông ta không bao giờ nhắc lại những lời đó với họ. Moody đã có một Sứ điệp cho thời của ông, Simpson đã có Sứ điệp cho thời của mình, Calvin và tất cả những người còn lại ấy đã có Sứ điệp cho thời của họ; Nhưng mà đây là một thời kỳ khác. Họ đã đi trong một xe bò, chúng ta thì đi phi cơ phản lực, cứ di chuyển.
14
Hỡi anh em, tôi nói với anh em, những tài liệu không được ghi âm (untapped resources) của Chúa ở phía trước chúng ta đây, nơi mà tất cả mọi việc đều có thể được. Đó là một sự hổ thẹn để con người nhìn ngược lại cách này, thay vì đang tìm kiếm hướng kia.
Chúa Jêsus đã Phán trong chương thứ 13 Tin lành theo Thánh Ma-thi-ơ, nơi mà một người gieo giống đi ra gieo những hạt giống và một kẻ nào đó đi đến đằng sau người ấy, một kẻ thù, và gieo cỏ lùng. Và người làm ruộng nói, “Tôi có nên nhổ cỏ đó không?”
Ngài Phán, “Chúng — hãy để cho cả hai thứ cùng lớn lên. Vào ngày ấy Ta sẽ quyết định. Các Thiên sứ sẽ đến thâu trử lúa mì, vân vân. Đốt cỏ lùng với lửa.”
Hiện nay, chúng ta luôn luôn nói về thế gian đầy gian ác xiết bao, thật như thế. Biết bao phụ nữ đang hút thuốc và - và — đàn ông uống rượu, đắm mình trong vũng lầy, cùng với bia và đồ nhậu, cách chúng ta đang làm hôm nay và mắc tội với từng bàn tay. Các Giáo hội, và những Mục sư Truyền đạo và tất cả, hút thuốc, uống rượu, đánh bài, chạy vào các đảng phái và các màn trình diễn, nhảy nhót, những kẻ móc túi xấu xa, và mọi cái khác. Hết thảy chúng ta nói về điều ấy gian ác như thế nào, anh em luôn luôn nhìn vào đó. Đó là cỏ dại. Nhưng để tôi nói với anh em điều này, hỡi anh em, anh em quên nhận biết rằng Hội thánh đang lớn lên cùng lúc ấy. Cả hai cùng đến với nhau. Quyền năng của Đức Thánh Linh đến, diệt trừ tội lỗi, làm nên những người mới trong Chúa Jêsus Christ, mang đến những dấu hiệu, những dấu kỳ phép lạ. A-men!
Thiết tưởng anh em nghĩ tôi là một người Báp-tít nói gì mà đao to búa lớn, tuy nhiên tôi là một người Báp-tít đã có được Đức Thánh Linh, phải, thưa anh em. Tôi tin, thưa anh em. Tôi cho rằng điều mà chúng ta cần là một điển hình thuở xưa, Chúa đã ban đến làm khuấy động, đúng thế. Chúng ta sẽ không bao giờ đi đến đâu cho đến khi chúng ta thực hiện điều đó.
Tôi đang nghĩ ở đây về Anh Bosworth đang ngồi nơi đây, nơi kia ở Nam Phi gần 100 nghìn người dân đã nhóm lại ngoài trời đó, và họ đã thấy một sự xoay chuyển phi thường của Chúa, và 30.000 đã sẵn sàng tiếp nhận Chúa Jêsus Christ. Và một lời cầu nguyện, một lời cầu nguyện, hàng nghìn người đã đứng thẳng lên trên những chiếc giường què quặt và mọi cái, trên những cái chõng nơi mà họ đã từng bị què, và những giường chiếc, và những cái cáng, và những gậy chống, và đã chất chúng lên cái xe tải. Một lời cầu nguyện, họ đã thấy Đức Chúa Trời, Đức Giê-hô-va, hành động trong quyền năng Ngài. Đã định điều đó như thế. Song...