Ma Quỷ Học 2 - Trên Mặt Tôn Giáo

Connersville, Indiana, USA.

53-0609A

1
Tôi không biết bao nhiêu người biết bài hát quen thuộc này, vì tôi hoan nghênh anh chị em bằng sự nồng ấm nhất của mối thông công Cơ-đốc và tình yêu thương Đấng Christ hôm nay, bao nhiêu người biết bài hát, “Ngài Chăm Sóc Anh” này? Anh chị em có biết bài hát đó không? Được rồi, hãy xem thử chúng ta hát được không. Chị biết bài hát đó không chị? Chị biết chứ?
Ồ, Ngài chăm sóc anh,
Ngài chăm sóc anh;
Dù ngày hay đêm tối,
Ngài chăm sóc anh luôn.
Ôi, thật là tốt, chúng ta cố gắng hát thêm một lần nữa nào.
Ồ, Ngài chăm sóc anh,
Ngài chăm sóc anh;
Dù ngày hay đêm tối,
Ngài chăm sóc anh luôn.
2
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con cảm ơn Cha vì Ngài chăm sóc chúng con và đã bày tỏ tình yêu Ngài đối cùng chúng con, Ngài yêu đến nỗi đã sai Con Một yêu dấu của chính Ngài, Con vô tội của Đức Chúa Trời, đến đứng vào chỗ của tội nhân. Chúng con thật biết ơn Cha vì Ngài đã chăm sóc chúng con, lưu tâm đến chúng con. Chúng con thật cảm kích, Chúa ơi. Chúng con vui mừng nhóm nhau lại đây trong buổi chiều hôm nay dưới những mái che của bầu trời này, cầu xin phước ân Ngài tuôn đổ trên buổi nhóm. Chúa ơi, xin Ngài nhậm lời, để mỗi ông bà anh chị em đang hiện dịên nơi đây có thể học biết Kinh thánh một cách sâu nhiệm.
Chúng con đang đối mặt với một thế giới chịu sự kiểm soát bởi Sa-tan. Cha ơi, chúng con cầu xin, khi chúng con nghiên cứu về quyền phép của ma quỷ và những gì chúng làm với con người, để Ngài ban cho chúng đức tin lớn, và nguyện xin những dấu kỳ, phép lạ được làm nên. Chúng con cầu xin bấy nhiêu lời trong Danh Đấng Christ, vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. A-men!
3
Chiều hôm nay, chúng ta vẫn học hỏi với đề tài, “Ma Quỷ Học”, chúng ta vào vấn đề một cách nhanh chóng, tôi đoán chừng sớm khoảng 15 phút.
Tôi mới vừa nhận được một thông điệp lúc nãy, từ những người bạn của tôi, Anh Beeler, và tôi sẽ bắt đầu công việc tại Phi châu vào giữa tháng 7. Để làm việc đó; Chúng tôi phải chuẩn bị từ bây giờ. Anh Baxter không thể đi được vào thời điểm đó, cho nên tôi sẽ phải đi đến Phi châu một mình. Việc đi đến đó với... có lẽ... Xin anh chị em hãy cầu nguỵên cho tôi từ bây giờ, để Chúa giúp đỡ tôi, bởi vì tôi thật sự cần điều đó khi đến giữa vòng... Tôi mong ước ít nhất 200.000 người đến dự buổi nhóm tại đó.
4
Tôi có một khải tượng được viết ra ở đây. Tôi muốn anh chị em dân sự nhận được sự ích lợi của nó. Sự việc đã xảy ra vào tháng 12. Một buổi sáng nọ, khi tôi đang ở trong phòng thì Thiên sứ của Chúa bước vào. Tôi... Anh chị em biết, khi tôi ở đó, tôi không chịu vâng phục Chúa, do đó tôi phải nhận lấy những con vi trùng a-míp. Có ai biết a-míp là gì không? Loại ký sinh trùng có thể giết chết anh chị em. Bởi vì tôi đã làm những điều Chúa bảo tôi đừng làm. Bao nhiêu người đã được nghe câu chuỵên này rồi? Tôi nghĩ một số anh chị em ở đây đã được nghe. Tôi biết bầy chiên xung quanh Nhà Thờ (Đền tạm) đã nghe câu chuyện về những gì đã xảy ra. Đức Chúa Trời bảo tôi đi đến một nơi, rồi lìa khỏi nơi này, sau đó trở lại để đến nơi khác. Nhưng tôi lại nghe theo những Thầy giảng can ngăn tôi đừng làm điều đó.
Ồ, những Thầy giảng thì thật tuyệt vời, họ là những người anh em của tôi, nhưng anh chị em cần nhớ những gì Đức Chúa Trời bảo anh chị em. Đúng vậy. Anh chị em có một sứ mạng.
5
Có bao nhiêu người nhớ có lần trong Kinh thánh có 2 vị Tiên tri? Một trong 2 người đó, Chúa đã Phán với ông ta rằng, “Ngươi hãy đi đến nơi này nơi nọ và đừng - đừng đến... Ngươi hãy quay lại con đường khác,” vân vân... Và - và Ngài Phán, “Ngươi chớ ăn hoặc uống khi ngươi ở đó.”
Một Tiên tri chính hiệu khác đến gặp ông bảo rằng, “Chúa đã gặp tôi sau khi Ngài gặp ông. Ngài bảo, 'Hãy đến chỗ nhà tôi.'” Vị Tiên tri đó đã lắng nghe những gì Tiên tri này nói để rồi đánh mất mạng sống của mình vì điều này. Anh chị em cần phải làm những gì Đức Chúa Trời bảo mình làm, mặc cho bất cứ ai khác nói gì.
6
Chúng tôi đang ở trong khải tượng Ngài... Khải tượng đó đã đánh thức tôi, vào ngày 13 tháng 9, xin lỗi tháng 12. Khi tôi ngồi trên giường, tôi không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai của tôi. Tôi... Khi tôi đã quay trở lại đây, người ta đã đưa tôi vào trong Bệnh viện dành cho những người dịch bệnh; Vì những con ký sinh trùng đã nhiễm vào tôi. Họ đã làm xét nghiệm cho tôi khi tôi chạm chân đến vùng đất này. Nhờ ân điển của Đức Chúa Trời họ đã cho tôi về nhà, bởi vì mật độ của chúng rất thưa.
Tôi đã cầu nguyện, rồi đi đến với những Mục sư kia, tôi nói, “Chúa đã Phán bảo tôi không được đi trên con đường đó.”
Họ đáp, “Ôi, Đức Chúa Trời bảo những người bên cạnh anh đó thôi.”
Tôi nói, “Một lần nọ, Cô-rê đã có ý tưởng đó.” Và... Tôi đi hái một số chiếc lá, đặt chúng trên chân của họ, và nói rằng, “Nên nhớ, trong Danh Chúa, nếu chúng ta đi theo hành trình đó, thì sự việc sẽ thất bại, tất cả chúng ta sẽ trả giá cho điều đó.” Chúng tôi đã làm như thế. Ôi. Tất cả chúng tôi dường như sắp chết. Vì vậy sau đó trở lại...
7
Có nhiều điều anh chị em phải tranh chiến tại nước ngoài. Chẳng hạn, bọ chét có thể cắn anh chị em, nó khiến cho anh chị em bị sốt. Những con vật nhỏ, khi bị nó cắn, nếu cảm thấy ngứa, anh chị em đừng có gãi. Anh chị em xem, nếu đó là một con vật màu đen nhỏ, thì đừng có rứt nó ra. Nó có một cái đầu rất nhỏ, nó dùi lỗ để cắm vào da, rồi bám chặt vào đó. Nếu rứt nó ra, thì cái đầu sẽ bị sứt và nằm tại đó; Cái đầu đó có dính vi-rus, vi-rus đó có thể làm cho anh chị em bị bại liệt. Cho nên đừng có gãi, cũng đừng có rứt nó ra. Chỉ bôi một ít mỡ, vì nó thở qua lưng, bôi mỡ trên nó, nó sẽ rơi ra.
Rồi có những con muỗi nhỏ, nó chẳng gây ra một tiếng ồn; Nó bay qua không khí; Đậu trên anh chị em. Chỉ thế thôi; Anh chị em bị bệnh sốt rét.
8
Rồi cũng có loài vật mà người ta gọi là rắn độc Phi châu. Nếu nó cắn anh chị em, thì anh chị em chỉ sống được 2 phút mà thôi. Và rắn hổ mang bành vàng; Nó mà cắn thì anh chị em chỉ sống 15 phút. Một con rắn đó đã đến gần con trai của tôi, con trai tôi có thể đặt tay lên đầu nó, có thể chạm được nó trước khi chúng tôi bắn nó.
Có loại rắn hổ mang bành đen. Ôi, có đủ thứ loài vật. Rồi những thú vật hoang dã nguy hiểm như sư tử, cọp, báo, và nhiều thứ khác nữa phải tranh chiến trong rừng rậm. Những bệnh tật, có đủ thứ loại bệnh tật ở đó.
Anh chị em phải đối mặt với nhiều điều khi đi đến đó. Thêm vào đó còn có những thầy mo thách thức anh chị em đủ mọi mặt, đủ mọi sự mê tín, dị đoan. Thật là kỳ diệu khi thấy Chúa chúng ta gạt chúng qua một bên, để rồi chúng ta có thể tiếp tục đi.
Một ngày kia, tôi nhớ đang đứng đó, ôi, những điều đã xảy ra. Tôi sẽ nói với anh chị em vào một buổi nhóm khác, bởi vì tôi muốn bước vào đề tài của tôi trong buổi chiều nay, “Ma Quỷ Học.”
9
Nhưng bấy giờ, trong khi đang ngồi, điều mà tôi suy nghĩ đến điều nầy, kết cục sẽ là gì đây? Trở lại vượt biển, tôi biết chúng tôi đã có khoảng chừng một 100.000 người cải đạo lúc chúng tôi ở đó. Anh Bosworth đến cùng tôi. Anh nói. Tôi hỏi, “Ồ, Anh Bosworth đó à?”
Anh nói, “Tôi thật tự hào về anh, Anh Branham ạ.” Anh nói, “Anh là người công bình ngay từ lúc mới sinh ra,” anh ta đã nói như vậy.
Tôi nói, “Ô, tôi nghĩ mọi việc đã được trọn rồi.” Tôi nói, “Tôi đã 40 tuổi rồi; Tôi nghĩ tôi đã đánh trận tốt lành và xong cuộc chạy.”
Anh hỏi, “40 tuổi ư?” “Ở tuổi đó tôi còn chưa trở lại đạo.” “Tôi vẫn còn khỏe.” Anh đã gần bước vào tuổi 80, mà chỉ...
Tôi nghĩ, “Ồ, có lẽ đó là điều đúng.”
Vì thế Anh nói, “Không, anh đúng là một Branham còn mới toanh; Anh biết làm thế nào để điều hành một buổi nhóm tốt cùng mọi việc.” “Nếu anh từng đánh động nước Mỹ theo đúng cách của nó, với việc thiết lập buổi nhóm tại nơi mà anh có thể ở 6-8 tuần lễ, tổ chức nhóm và quảng bá khắp nơi, anh có thể làm điều gì đó vì Chúa chúng ta.” Vì thế chúng ta đã dẫn đầu về điều này, thật là tốt lành.
10
Sau khi tôi thấy khải tượng lúc còn ở Mỹ, khải tượng đã đến cùng tôi, xoay tôi trở lại với Phi châu, và nó đã tỏ cho tôi thấy buổi nhóm được tổ chức ở phía đối diện Durban. Buổi nhóm đầu tiên mờ dần vào lịch sử, tiến về hướng tây. Buổi nhóm thứ 2 xuất hiện, và khi nó được thực hiện, nó còn lớn hơn buổi nhóm đầu tiên. Và Ngài... Tôi nghe có tiếng gào thét, một Thiên sứ bước ra từ trời; Thiên sứ có Ánh Sáng lớn.
Thiên sứ của Chúa đứng bên cạnh chúng tôi tại đây, đã đứng đó (luôn luôn đứng bên cạnh tôi, phía bên này), Người đã đứng tại đó, Người đã - đã xoay chuyển quanh, và tôi thấy con người này đứng ở dưới Người. Người là một — Người không phải là... Ô, không phải là khải tượng khi anh chị em nhìn thấy Ngài. Nó rất thực như thể anh chị em nhìn thấy tôi. Ôi, anh chị em có thể thấy Ngài bước đi và nghe tiếng Ngài nói với mình. Khi Ngài... Bất cứ thứ gì, Ngài thật như bất cứ... Đó không phải là một khải tượng, Con Người đứng tại đó như thể là anh chị em đang đứng. Tiếng của Ngài giống như tiếng của tôi hay là của anh chị em vậy. Một khải tượng, là điều gì đó mở ra trước mặt anh chị em để anh chị em có thể nhìn thấy... Nhưng con người này thì bước lên và đứng đó.
11
Ngài đã nói với tôi những điều sẽ xảy ra. Ngài đã Phán điều đó. Thiên sứ nầy đã giáng xuống, Ngài bảo tôi hãy quay lại và nhìn về hướng này. Hướng đó là Ấn-độ lúc ấy. Không phải tôi muốn nói đến nước Ấn-độ, nhưng ở rất gần đó. Họ là những người Ấn-độ, bởi vì những người Phi châu là những người cao lớn, béo khỏe. Một số người trong bọn họ cao gần 7 bộ, nặng đến 280, hoặc 300 cân Tây (pound), vạm vỡ: Người Zulus, người Now, người Shangai và người Basothu, ôi, nhiều tộc người khác nhau. Có đến 15 tộc người ở tại đó trong ngày tôi rao giảng.
12
Tôi nói một câu thế này, “Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời.” Tôi có thể uống nước trước khi lời đó được thông dịch xong bởi tất cả những thông dịch viên. Một người nói... Và tất cả tiếng ồn... Tôi từng nghĩ đến lúc tôi nghe những người Ngũ Tuần nói tiếng lạ, người nói thứ tiếng này, kẻ nói thứ tiếng kia, thế giới này sẽ thế nào? Tôi tin Kinh thánh đúng, biết Kinh thánh, Kinh thánh nói, “Không có một âm thanh nào là vô nghĩa.” Đó là... ? ... Một số người nói, một người trong số họ nói, “”Blrr blrr blrr blrr,“ lời đó có nghĩa là ”Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời.“ Người khác nói, ”Cluk cluk cluk cluk,“ lời đó cũng có nghĩa là, ”Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời,“ trong ngôn ngữ của mình. Mặc cho loại âm thanh gì, nó cũng có ý nghĩa gì đó đối với một ai đó, tại một nơi nào đó. Khi Ngài là... Họ đã diễn đạt điều đó ra.
13
Tôi để ý ở phía trên, bên trái tôi, Thiên sứ đã giáng xuống và tôi thấy một cái gì trông giống đàn ong. Họ là những người nam có cái gì trông giống như cái khăn quấn quanh thế này, quấn lại và buộc chặt, như thể bọc một đứa trẻ nhỏ, cái khăn ăn. Đúng vậy. Tôi có thể nhìn xa hết sức; Đám đó không là gì khác hơn là người. Thiên sứ bậc lên ánh sáng dao động, bắt đầu lắc tới lắc lui thế này. Tôi chưa từng thấy nhiều người như vậy trong đời mình.
Sau đó Thiên sứ khác đến rất gần tôi, Người nói, “Có 300.000 người tham dự trong buổi nhóm đó.” Tôi đã viết ra ở đây. Anh chị em hãy viết điều này vào một mẩu giấy nào đó đi, giống như tôi đã nói về đứa trẻ sống lại ở Phần Lan. Anh chị em viết điều đó vào trang trắng ở đầu hoặc cuối quyển Kinh thánh, hay là ở đâu đó đi, đó là con số trong buổi nhóm sẽ xảy ra... Anh chị em sẽ nghe qua đài phát thanh nào đó, về 300.000 người tham dự buổi nhóm. Xem thử điều đó có đúng không. Buổi nhóm này sẽ đông gấp 3 lần buổi nhóm trước đó. 300.000 người tham dự trong buổi nhóm. Tôi rất vui vì được đến đó, tôi không biết điều gì phải làm, vì tôi thích chinh phục những linh hồn cho Chúa chúng ta.
Tại đó, một lần, thấy - thấy có 30.000 người ngoại đến với Chúa Jêsus Christ theo lời mời gọi từ nơi bàn thờ, 30.000 người ngoại...
14
Chúng ta phải đi vào đề tài của chúng ta mau thôi. Ngày hôm qua, chúng ta đã nghiên cứu về công nghệ của ma quỷ. Tôi đã suy nghĩ suốt ngày hôm nay, như Đức Chúa Trời muốn. Anh chị em không biết sự tự do là bước ra khỏi. Ồ, tôi không phải là một thầy giáo; Tôi là một người giải thích Kinh thánh dài dòng. Và tôi... Sự học thức của tôi chỉ giới hạn ở lớp 7, vì thế... Tôi nghỉ học khoảng 25 năm trước, một thời gian quá dài. Tôi không được học nhiều, nhưng tất cả những gì tôi biết là tôi nhận được qua sự linh cảm.
Nếu sự linh cảm mà không trùng khớp với Kinh thánh, thì đó là sự linh cảm sai trật. Nó cần phải đúng theo Kinh thánh. Mặc cho sự linh cảm đó là gì, nó cần phải... Đây là Nền Tảng của Đức Chúa Trời. Không có nền tảng nào khác để nương dựa ngoài Nền Tảng này. Ôi Kinh thánh, điều gì xảy ra nếu tôi nói mâu thuẫn với Kinh thánh này, anh chị em cứ cho lời tôi là dối trá, bởi vì Kinh thánh là Chân Lý. Nếu Thiên sứ nói với anh chị em điều gì khác biệt với Kinh thánh này, Phao-lô đã nói, “Hắn đáng để cho anh chị em rủa sả.” Thậm chí Thiên sứ của sự sáng...
Có nhiều điều thật tuyệt vời. Tôi chỉ... chỉ... Tôi chọn 2 ngày, để trình bày đề tài này cho dân sự, đó là ngày hôm qua và ngày hôm nay, trong giờ nhóm buổi chiều.
15
Lý do tôi làm điều này là tôi muốn cố gắng xem thử Đức Chúa Trời có giúp đỡ tôi không. Có một số điều ở trong lòng tôi. Và sau khi Sứ điệp tuyệt vời này được giảng xong, chính Đức Chúa Trời sẽ xác chứng cho những gì tôi đã nói là Lẽ thật, theo Lời Ngài. Bởi Lời Ngài đi trước, những dấu kỳ và phép lạ sẽ tiếp theo sau. Ồ, tôi nghĩ, với Lẽ thật Phúc âm cho Hội thánh, tôi chịu ơn Đức Chúa Trời để mang nó đến cho Hội thánh. Đúng vậy. Người ta bị chia rẽ một cách sâu sắc trong nhiều tổ chức, nhiều giáo phái khác nhau, điều đó là sai trật. Chúng ta thảy đều là con cái của Đức Chúa Trời từ lúc được tái sanh. Điều đó... Lẽ thật của vấn đề là Đức Chúa Trời muốn chúng ta biết điều đó, biết chúng ta là con cái của Ngài.
16
Nên nhớ, đền thờ của Sa-lô-môn được lắp ghép từ những mảnh cắt ra ở khắp nơi trên thế giới. Hòn đá này xoắn theo hướng này, hòn đá kia lại xoắn theo hướng khác, hòn thì được gọt đẽo kiểu này, hòn được gọt đẽo theo kiểu kia, nhưng khi chúng hiệp lại với nhau, chẳng có một tiếng đục, cũng chẳng tiếng cưa nào cả; Mọi thứ đều đi vào đúng chỗ của mình. Đức Chúa Trời là Đấng Chỉ Dẫn cho điều đó.
Đức Chúa Trời có một Hội thánh được gọi là Hội Chúng, và một Hội thánh của Đức Chúa Trời, người thế này, kẻ thế kia, nhưng khi họ hiệp lại với nhau, họ là một nhóm người anh em yêu dấu, Đức Chúa Trời sẽ — nhóm Hội thánh lại với nhau để cất lên trên không trung.
17
Mỗi bức tranh nổi tiếng trước khi được treo lên trong phòng sảnh nghệ thuật, nó phải được treo lên, phải trải qua hội trường phê bình trước đã. Tác giả của bức tranh... ? ... Xin lỗi, tôi không nhớ được tên, người đã vẽ bức tranh “Bữa Tiệc Ly,” ông phải trả giá bằng cả cuộc đời của mình. Ông đã vẽ nên bức tranh đó. Thời gian giữa việc vẽ Đấng Christ và Giu-đa mất khỏang 20 năm, hay là 10 năm thì phải. Anh chị em có biết về bức tranh nổi tiếng đó, người mẫu để vẽ nên Đấng Christ, 10 năm sau cũng là người mẫu để vẽ nên Giu-đa không? Đúng vậy. Ông ta đã làm như vậy. 10 năm trong tội lỗi, từ một ca sĩ opera đóng vai Đấng Christ, trở nên đóng vai Giu-đa. Anh chị em không cần phải mất 10 năm đâu; Chỉ cần 10 phút thôi, cũng sẽ làm được điều tương tự như vậy. Trong tội lỗi, bản tính của anh chị em sẽ bị thay đổi. Nhưng dầu sao, bức tranh đó cũng đã chịu những lời phê bình.
18
Đây cũng chính là điều khi tôi nghĩ đến - đến Hội thánh của Đức Chúa Trời, nhóm người được gọi... Ồ, tôi không muốn nói điều nầy qua những lời đao to, búa lớn. Tôi đã từng đi tàu 7 năm trên biển, và hành trình lần thứ 3 của tôi vòng quanh thế giới, người ta nói, “Kẻ 'giật gân Thánh', kẻ 'giật gân Thánh'.” Tôi đã nghiên cứu thế giới, tôi chưa bao giờ thấy một người nào là 'Thánh giật gân'. Đó là một cái tên mà ma quỷ dùng để tấn công người ta mà thôi. Chỉ thế thôi. Không có ai là kẻ 'giật gân Thánh' cả. Tôi đã thống kê 668 Giáo hội và những tổ chức khác nhau trên thế giới từ chính quyền, không có ai được gọi là kẻ 'giật gân Thánh' cả. Không có Hội thánh 'Thánh Giật gân' nào cả. Vì thế đó chỉ cái tên ma quỷ gọi thôi.
Nhưng bây giờ trong tất cả những điều nầy, Đức Chúa Trời đã vẽ ra một bức tranh. Và có lần những Giáo hội xưa nhỏ thường ở bên ngoài, một số anh em...
19
Tôi nhìn những người tóc muối tiêu này. Thưa các bạn, ngày hôm qua, khi tôi ở trong phòng để nghiên cứu, một Mục sư đến nói với con trai tôi rằng, “Mục sư thích bắt tay với ba của con.” Dĩ nhiên, con trai tôi đã được lớn lên cùng với Anh Baxter và một số người đã nói “Không,” một cách nhanh chóng, đúng vậy. Tôi không thích như thế. Mặc dầu... Tất nhiên, tôi không thể làm tôi con người lại làm tôi Đức Chúa Trời nữa. Nhưng tôi nghĩ mình thích bắt tay với người anh em của tôi. Tôi thích điều đó. Có một số điều về vấn đề này; Tôi muốn bắt tay Mục sư; Không chỉ là Mục sư thôi đâu, mà còn bất cứ con cái Chúa nào. Tôi thích điều đó.
Tôi không biết gì về điều này cho đến khi vợ tôi đã kể lại cho tôi biết sau đó. Ồ, nếu con trai tôi bảo với Mục sư đó, “Chờ một chút; Ba con đang cầu nguỵên phía sau, con thấy ba con đang cầu nguyện.” Ồ, như vậy thì tốt hơn biết mấy. Cho nên, tôi sửa phạt con tôi về điều đó, không nên làm như vậy.
20
Đó là sự thật, anh chị em không thể bỏ đi ngay như người anh em đã nói lúc nãy. Nếu anh chị em muốn vậy, lúc ban đêm tôi - tôi cũng chấp nhận. Anh chị em hiểu không? Người ta đến để nói chuyện, và nhiều người có lẽ bị bệnh, khi họ đến để nói về căn bệnh, có Thiên sứ của Chúa ở tại đó để nhanh chóng trình bày.
Có một số người ngồi nhìn tôi lúc này, biết rằng điều đó có thật từ trước đây khoảng vài phút, hay 1 tiếng rưỡi đồng hồ: Một người phụ nữ ngồi tại đây, không biết sự việc xảy ra thể nào, Thiên sứ của Chúa đã Phán với cô vào một đêm nọ, bảo với cô những điều mà cô không thể hiểu. Nhưng ngày hôm nay, điều đó đã xảy ra rồi, vì thế cô biết khi Ngài Phán với cô có nghĩa là gì.
Tôi đã ở đó để nói chuỵên với cô, Thiên sứ của Chúa đi thẳng đến và nói nan đề của cô là gì, và cô đang suy nghĩ đến điều gì, một trong những người thân yêu của cô, Đức Chúa Trời đã Phán và nói rằng Ngài sẽ xác chứng lời đó; Sự việc sẽ xảy ra. Sự việc sẽ xảy ra đúng như thế. Đức Chúa Trời đã Phán vậy.
21
Ồ, vài lần... Sau đó... Mỗi khải tượng khiến cho anh chị em trở nên yếu hơn. Điều trước hết anh chị em biết, khi anh chị em đến nhà thờ vào buổi tối, anh chị em thấy thật kiệt sức đến nỗi không biết phải làm gì. Anh chị em hãy cầu nguyện cho tôi, bởi vì hết buổi nhóm này đến buổi khác. Đây là buổi nhóm duy nhất, sự việc sẽ khác nếu tôi đi về nhà và nghỉ ngơi trong vòng vài tháng, đi chơi và câu cá, nhưng tôi phải đi hết buổi nhóm này đến buổi nhóm khác. Anh chị em hiểu không? Đó chính là điều tạo nên nan đề.
22
Xin tất cả anh chị em hãy cầu nguyện, anh chị em dân sự ở phía sau kia trong hội chúng. Người ta đã nói với tôi vào tối hôm qua rằng - rằng tôi đang nói với người nào đó, và người ấy không đáp ứng tiếng gọi. Điều đó hơi nguy hiểm. Anh chị em hiểu không? Người ta nói, đôi lúc có những tia ánh sáng không chiếu sáng, có một điểm tối ở giữa đó.
Tôi nhìn Thiên sứ của Chúa khi Người ở đó, tôi có thể cảm nhận được. Rồi tôi cảm thấy Người rời khỏi tôi, tôi nhìn thấy, rồi Người lìa khỏi tôi, Người đi đến một nơi nào đó ở đó một lúc, tôi có thể nhìn được Người. Người lóe sáng, và khải tượng hiện đến. Tôi nhìn thấy khải tượng. Tôi thấy kiểu người gì đang ở quanh đó. Tôi thấy người đó, rồi tôi nói. Đó là những gì xảy ra. Đó chính là điều xảy ra. Anh chị em không cần phải nói với ai điều đó, đó là điều sẽ xảy ra. Tất cả điều đó ở trong thế giới thuộc linh.
23
Nếu người đó không đáp ứng, thì cũng giống như việc đọc Kinh thánh rồi nói rằng, “Chẳng có gì cả,” rồi quay lưng với nó. Như vậy sẽ tạo nên điều tệ hại. Vì vậy hãy tỉnh thức, hãy lắng nghe, hãy thức canh. Khi Ngài Phán, hãy đáp lời. Hãy sẵn sàng để đáp lời bất cứ lúc nào.
Vì thế vợ tôi, và Anh Beerler, cùng nhiều người khác, sáng hôm nay, đã nói với tôi về điều đó, đã mời một người có người anh trai ở đâu đó có nan đề, này nọ, nhưng người đó không đáp ứng lời mời, như vậy không thể nào được giúp đỡ. Điều đó tạo nên khoảng cách giữa Đức Chúa Trời và con người. Khải tựơng đã lìa khỏi tôi sau đó, và tôi không thể nhận ra vấn đề nữa, bởi vì anh ta không đáp lời. Cho nên hãy khôn ngoan và thức tỉnh.
24
Nói về đề tài Ma Quỷ Học và nói về ma quỷ. Hỡi dân sự, khi anh chị em nói đến từ “ma quỷ,” ngay tức khắc người ta nghĩ, “Ồ, những kẻ cuồng tín hay là gì đó.” Nhưng ma quỷ có thực như những Thiên sứ; Chúng có thực.
Ma quỷ thực sự là ma quỷ, như thể Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời. Hắn là quỷ. Thiên đàng đúng là có thực. Nếu không có cái gọi là địa ngục, thì cũng không có cái gọi là Thiên đàng. Nếu không có phước hạnh đời đời — (xin lỗi) hình phạt đời đời, thì cũng không có phước hạnh đời đời. Nếu không có ngày, thì cũng không có đêm. Chắc chắn, có ngày, thì có đêm. Chừng nào... Chắc chắn có Cơ-đốc nhân, thì cũng có kẻ giả hình. Có những người thật sự đến từ Đức Chúa Trời, thì chắc chắn cũng có người bắt chước người đó. Đúng là có thuận, có nghịch, có đen và có trắng, có thật và có giả ở khắp mọi nơi. Có Phúc âm giả; Có Phúc âm thật. Có phép báp-têm thật; Có phép báp-têm giả. Có người tín đồ giả, có người tín đồ thật. Có đồng đô-la Mỹ thật; Có đồng đô-la Mỹ giả. Có Cơ-đốc nhân thật; Có Cơ-đốc nhân giả hình, chỉ là kẻ bắt chước theo. Anh chị em thấy điều đó, tất cả song hành với nhau. Chúng ta không thể nào tách riêng chúng được; Đức Chúa Trời cho mưa xuống trên tất cả.
25
Có lẽ, tôi xin nói ở đây một chút. Có bao nhiêu Mục sư đang ở đây? Xin hãy đưa tay lên. Hỡi các Mục sư, tất cả xung quanh đây, xin hãy đưa tay lên. Ồ, xin Đức Chúa Trời chúc phước trên anh em. Anh em không chấp nhận điều này làm giáo lý, nhưng trước khi chúng ta tiếp cận với đề tài tươi mới tôi xin nói với anh chị em một trong những... Có bao nhiêu người Ngũ Tuần đang ở đây, xin hãy đưa tay lên, tất cả ở quanh đây. Ôi, tất cả anh chị em là người Ngũ Tuần? Được rồi. Tôi sẽ nói cho anh chị em những gì tôi thấy khi lần đầu tiên tôi bước vào lãnh địa — vào hàng ngũ của anh chị em.
Tôi đã ở ngay tại Indiana đây, tại một nơi được gọi là Mishawaka. Nhóm người Ngũ Tuần đầu tiên mà tôi đã từng thấy được gọi là Hội Chúng Ngũ Tuần của Chúa Jêsus Christ, hay là gì đó, tôi nghĩ như vậy, một nhóm người thật tuyệt vời. Họ cùng nhau lập ra tổ chức gọi là Ngũ Tuần Hiệp Nhất (UPC, United Pentecost). Họ chia rẽ khỏi những người còn lại bởi vì vấn đề phép báp-têm bằng nước. Điều này không làm cho họ trở nên kẻ giả hình. Họ có nhiều người thành thật, Đức Thánh Linh chân thật đã tái sinh những Cơ-đốc nhân trong nhóm của họ. Đức Chúa Trời đã ban cho họ Đức Thánh Linh bởi phép báp-têm nhân Danh Chúa Jêsus, và Ngài ban cho những người kia phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh bởi việc chịu báp-têm nhân Danh Cha, Con và Đức Thánh Linh. Cho nên Đức Chúa Trời ban Đức Thánh Linh cho những ai vâng theo lời Ngài, những ai là người đã vâng lời Ngài? Đúng vậy anh chị em ạ.
26
Nếu anh chị em quên... Họ cần một con đường làm cho họ trở nên anh em, và anh chị em đi đầu. Chỉ thế thôi. Đừng... Điều gì đã làm nên vịêc đó, chia rẽ, chia rẽ, xé rách, chia rẽ tình anh em, bước ra để rồi tách biệt chính mình ra. Không, thưa quý vị; Chúng ta không nên phân rẽ; Chúng ta là một. Đúng vậy
27
Khi tôi ở đó, tôi đã xem thấy những người ấy. Tôi đã đi quá mức bình thường của Giáo hội Báp-tít Nam Phương, ôi, tôi muốn gặp những người này, tôi đã đến đó và họ đã vỗ tay reo hò, “Một người trong số họ, một người trong số họ, thật vui khi có thể nói rằng tôi là một người trong số họ.”
Tôi nghĩ, “Ôi. Chao ôi.” Điều đầu tiên anh chị em biết, những người này xuống đó, nhảy múa hết sức mình. Tôi nghĩ, “Ôi cái cách Giáo hội thật lạ, tôi chưa bao giờ được nghe những điều như thế.” Tôi cứ nhìn xem họ và boăn khoăn, “Ồ, có vấn đề gì với những người đó chăng?”
28
Anh chị em đã nghe tôi kể về câu chuyện trong cuộc đời tôi, khi tôi rơi vào buổi nhóm tại đó. Nhưng đây là điều mà tôi chưa bao giờ kể, chưa bao giờ nói trước đám đông. Họ... Nếu anh chị em cần phải xóa nó trong máy thu âm của anh chị em, thì anh chị em cứ việc. Tại nơi đó, tôi đã xem và suy nghĩ, “Ồ, đây là những người hạnh phúc nhất mà tôi đã từng gặp trong đời.” Họ không hổ thẹn về niềm tin của mình. Chúng ta là những người Báp-tít đôi lúc còn thấy đôi chút hổ thẹn, anh chị em biết. Và khi họ đi cầu nguỵên, anh chị em biết, giúp đỡ những người hâm mộ (get behind the fan*), anh chị em biết, nhưng chúng ta thì... Nhưng họ thì không hổ thẹn; Anh em ơi, họ có niềm tin ở bên trong, bên ngoài, hết tất cả.
29
Tôi nhớ vào đêm đó, khi tôi bước lên tòa giảng. Nói, “Xin chào tất cả quí vị Mục sư Truyền đạo trên tòa giảng.” Đó là một Hội đồng (convention). Người ta phải làm như vậy ở trên này tại phía bắc vì lý do da màu, luật Jim Crow ở phía nam. Cho nên họ đến từ nhiều nơi nhóm họp tại đó. Tôi đang ngồi đó thì anh ta nói... Ồ, có... Tôi được nghe tất cả các Mục sư cả ngày lẫn đêm, họ nói về một Mục sư già, ông ta là một người da màu bước ra, ông có cái viền tóc xung quanh đầu, mặc cái áo khoác có đuôi dài, anh chị em biết, cổ áo bằng nhung mịn, và thời tiết rất nóng nực. Người bạn già nua đáng thương bước ra đó, ông nói, “Hỡi con cái của ta.” Ông nói, “Ta muốn nói với các con,” làm chứng rằng: Tôi là người trẻ nhất ngồi trên bục giảng. Rồi ông nói, “Ta muốn nói với các con.” Ông lấy phân đọan Kinh thánh trong sách Gióp, “Khi Ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu? Nếu ngươi thông sáng, hãy tỏ bày đi.”
30
Tất cả những Mục sư này đã giảng về Đấng Christ, theo lượt của mình như thường lệ (along the regular run); Tôi đã lắng nghe họ, vui thích, nhưng không phải là anh chàng già nua kia. Ông đã quay trở lại 10.000 năm trước khi thế giới bắt đầu. Ông đi vào những từng trời và đi thẳng xuống qua những từng trời, đó là điều đã xảy ra. Những gì người ta đã giảng, tiếp tục trong lúc ban ngày ông giảng về những điều xảy ra trên trời. Ông đem Đấng Christ trở lại với cái mống, trở về nơi nào đó trong cõi đời đời. Ôi, ông không giảng khoảng 5 phút, cho đến khi có người bạn kia nhắc nhở ông, ông nhảy lên, đá gót chân vào nhau, reo hò, “Hoan hô.” Ông gần như đã chiếm nhiều chỗ như tôi ở đây. Ông nói, “Anh chị em không có đủ chỗ để cho tôi giảng,” và ông đi.
Ồ, tôi nghĩ, “Nếu việc đó dành cho một người 80 tuổi, thì việc dành cho tôi sẽ là gì?” Đó là công việc tôi muốn. Đó là điều tôi muốn.
31
Nhưng điều cần đến tôi là công việc này. Ồ, chúng ta đang nói đến ma quỷ giờ nầy. Tôi đã nhìn thấy 2 người. Một người ngồi phía bên này, và một người ngồi phía bên kia. Khi Thánh Linh tuôn đổ, họ nổi lên nói tiếng lạ và ca hát, tôi nghĩ, “Ôi, ước gì tôi có thể được như vậy.” Thật tuyệt vời. Ôi, tôi thích như vậy. Ồ, tôi đi ra cánh đồng ngô. Tôi đã kể cho anh chị em nghe về câu chuyện của cuộc đời tôi; Anh chị em đã đọc nó ở trong sách. Tôi đã ngủ suốt đêm, rồi trở về vào sáng hôm sau. Tôi nghĩ tôi cần thử nghiệm. Tôi có cách để làm những điều mà không ai biết ngoài Đức Chúa Trời và tôi. Vì thế... Tôi bắt đầu cuộc nói chuyện để gặp gỡ được linh của một người. Anh chị em thấy nó ở ngay đây trên tòa giảng này. Sau đó tôi đã được nói chuyện với một trong những người đàn ông kia. Tôi nhìn thấy họ. Họ đến với nhau, nắm tay nhau, nhảy múa, ca hát. Tôi nghĩ, “Ôi, điều đó dường như thật đối với tôi.” Tôi nắm tay của người đó và nói rằng, “Xin chào anh.”
Và anh cũng chào tôi, “Xin chào anh.” Một con người thật tử tế, một người bạn thanh lịch, anh ta nói... Tôi hỏi, “Có phải anh là một Mục sư không?”
Anh ta đáp, “Không, thưa ông, tôi chỉ là một thành viên không giáo phái.'
Tôi đã thực hiện một cuộc đối thoại với anh để tôi có thể nắm bắt được linh của anh. Anh không biết điều đó; Không ai biết. Tôi chưa bao giờ nói điều gì về việc này, nhiều năm sau tôi mới nhắc đến. Cho nên... Rồi tôi đi đến chỗ nhận ra được, nó vang lên sự chân thật như là một Cơ-đốc nhân hoàn hảo; Người đó đúng là thánh đồ của Đức Chúa Trời. Tôi suy nghĩ, “Người anh em, thật là tốt.”
32
Nhưng có điều lạ, khi tôi đụng đến một người đàn ông khác, thì sự việc thật trái ngược. Anh ta, thậm chí, đang sống chung với một người không phải là vợ của mình. Đúng vậy. Tôi thấy điều đó hiện lên trong khải tượng. Tôi nghĩ, “Ôi, thật không thể như vậy được.” Và người đàn ông... Tôi nghĩ, “Ôi, linh ở giữa vòng họ là linh sai trật, đúng vậy.”
Vì thế đêm hôm đó, khi đi đến buổi nhóm, những phước hạnh đã tuôn đổ xuống, tôi cầu nguyện với Đức Chúa Trời, Đức Thánh Linh, Thiên sứ của Chúa đã làm chứng rằng đó chính là Đức Thánh Linh. Cùng một Linh đã giáng trên người này đã giáng trên người kia. Khi Linh giáng xuống, cả hai người đều đứng dậy, cả hai đều ca hát, hò hét, ngợi khen Chúa, nói tiếng lạ, và nhảy múa. Tôi nói, “Con - con - con không thể nào hiểu được, Chúa ôi, con... Họ... Con không thể tìm thấy trong Kinh thánh chỗ nào nói điều đó đúng.” Tôi nói, “Có lẽ tôi đã bị lừa phỉnh.” Tôi nói...
Này, tôi - tôi - tôi là một người nguyên tắc nghiêm ngặt theo Kinh thánh. Cần phải theo đúng Kinh thánh. Tôi đã nói, “Chúa ôi, Ngài biết hoàn cảnh của con, con - con phải tìm thấy điều đó trong Lời Ngài. Con - con không thể hiểu được khi Đức Thánh Linh giáng trên con người này, Đức Thánh Linh giáng trên người kia, một người là thánh nhân, còn người kia là kẻ giả hình. Và con biết đúng như vậy.” Tôi biết điều đó không cần... Tôi dẫn người đó ra và chứng minh điều đó cho anh ta thấy, kêu anh ta ra để nói chuyện với anh ta về vấn đề đó.
33
Giống như tôi có thể làm điều này với người đàn ông kia tại đây tối hôm qua, không là gì khác hơn là kẻ lừa bịp, nếu anh ta có mặt ở đây. Nếu tôi nói điều đó ra, anh ta sẽ đứng dậy và bắt đầu làm ầm lên, cho nên tôi cứ để mặc việc đó, vì cớ buổi nhóm. Nhưng tôi biết anh ta. Vâng, thưa quý vị. Có 1, 2 người trong số họ ngồi ở đằng sau kia vào một đêm nọ, họ thuộc một Giáo hội nào đó trong thành phố này, là những kẻ chỉ trích thật sự. Tôi đã nhìn thấy họ. Nếu anh chị em làm gì, chắc chắn anh chị em gặp nan đề. Tôi đã từng bị như vậy nhiều lần rồi. Tôi cứ để mặc họ. Như vậy sẽ ổn thỏa. Đức Chúa Trời biết; Ngài là Quan Xét. Cứ để họ gọi tôi là gì, rồi anh chị em sẽ thấy điều gì sẽ xảy ra, cứ để mặc anh ta. Cũng như ma quỷ, tôi chưa bao giờ kêu ma quỷ ra. Hắn đến với tôi và thách thức tôi. Rồi khi Đức Chúa Trời hành động, anh chị em thấy điều gì xảy ra. Đúng vậy. Cứ để mặc nó. Thực hiện một buổi nhóm thật khó, bởi vì linh đó vận hành ngay ở phía trên tôi luôn. Vì thế tôi cứ tiếp tục.
34
Nhưng bây giờ, những người này, tôi không thể hiểu nổi. 2 hoặc 3 năm sau, khi tôi lên trên Nhà Máy Green, tại Indiana, tại vùng đất dành riêng cho người Indiana; Tôi vào trong một hang động để cầu nguyện. Tại đó, tôi nói, “Chúa ơi, con không thể hiểu nổi nhóm người đó trở thành nhóm người gì. Những người tử tế nhất mà con đã từng gặp trong đời mình, con - con không thể nào hiểu nổi làm sao có thể đó linh sai trật, khi nó... Nếu... Ngài biết sự chân thật của lòng con. Ngài biết con yêu Ngài đến chừng nào, và con phục vụ Ngài ra sao. Chính Thánh Linh ở đây với con đã ở trên những người đó. Cùng một Thánh Linh đã ở trên cái gã đó.” Vì thế tôi không thể nào hiểu được.
35
Chúa giáng xuống trong sự thương xót của Ngài để bày tỏ cho tôi. Đây chính là vấn đề. Trước hết cần phải đúng theo Kinh thánh. Ngài Phán, “Hãy nhấc Kinh thánh của ngươi lên.” Tôi nhấc cuốn Kinh thánh của tôi lên. Tôi nghĩ tôi đã cầm cuốn Kinh thánh đó trong vòng 10 phút mà không có ai — không có Lời nào xuất hiện. Tôi chờ đợi thêm vài phút nữa. Tôi nghe Ngài Phán, “Hãy mở ra Hê-bơ-rơ 6 và bắt đầu đọc đi.” Tôi đã làm như vậy. Khi đến chỗ nói rằng, “Vả, một đám đất nhờ mưa mà đượm nhuần... Nhưng nếu sinh gai gốc, chà chuôm thì đất trở thành vô giá trị, hầu bị rủa sả và cuối cùng bị thiêu đốt...” Thì tôi hiểu được ngay.
Tôi nghĩ, “Thật đúng như vậy. Cảm ơn Đức Chúa Trời. Thật đúng như vậy.”
36
Chúa Jêsus Phán, “Một người gieo giống đi ra gieo giống,” đúng không? Anh chị em hết thảy đều là những Cơ-đốc nhân. Mọi người đã đưa tay, dầu cho: Ngũ Tuần, những Cơ-đốc nhân đã được tái sinh. Được rồi, họ... Ngài Phán, “Một người gieo giống đi ra gieo giống, và trong khi người ngủ (sự chết ở giữa), trong khi anh ta ngủ, kẻ thù đến gieo cỏ dại vào trong ruộng lúa mì.” Cỏ dại là gì? Cỏ lùng, cây mâm xôi, và nhiều loại cây khác. Ồ... “Và khi người nông dân (Thầy giảng) thấy cỏ dại mọc lên, thì bảo rằng, ”Hãy để tôi nhổ chúng đi.' Ngài Phán, 'Không, không. Ngươi cũng sẽ nhổ luôn lúa mì đấy. Hãy để cả hai thứ cùng mọc lên.'“
37
Hễ có ruộng lúa mì ở ngoài kia thì cũng có những những dây leo, đám dây tầm ma, cỏ dại phiền toái và nhiều thứ khác trong đó. Có đúng như vậy không? Nhưng, trong đó có lúa mì. Mưa rơi xuống đất để tưới nó. Mưa nhằm mục đích gì? Không phải để tưới đám dây tầm ma (Hãy nhìn và... ? ... tập trung), không phải để tưới những dây leo. Mưa xuống cho lúa mì, nhưng đám dây tầm ma và cỏ dại cũng khát nước như lúa mì. Cùng một cơn mưa rơi xuống cho lúa mì và cỏ dại. Những cây cỏ dại sẽ đứng thẳng lên, vui mừng, phấn khởi, cũng giống như lúa mì. “Nhưng nhờ bông trái của chúng mà các ngươi biết được chúng.” Đúng vậy.
Cùng một Đức Thánh Linh có thể chúc phước cho một kẻ giả hình. Điều này đánh ngã một số anh chị em tin theo thuyết Arminius, nhưng đây là Lẽ thật. Đây là Lẽ thật. Gọi đó là sự thánh khiết, và tôi cũng tin vào sự thánh khiết. Nhưng đồng một Thánh Linh, mưa rơi xuống trên người công bình lẫn người gian ác, nhưng nhờ bông trái chúng mà anh chị em sẽ biết được chúng.
38
Nếu tôi nhìn ra ngoài này để nhìn thấy lúa mì, tôi thấy lúa mì, nhưng tất cả cỏ dại cũng ngóc lên, chúng cũng sống nhờ những cơn mưa rơi xuống cho lúa mì. Mưa không được sai đến cho cỏ dại; Nhưng được sai xuống cho lúa mì. Mưa rơi xuống trên đám ruộng, lúa mì — xin lỗi, cỏ dại đang ở trong ruộng lúa mì đó, nhận nhiều lợi ích cũng giống những thứ cây khác. Cùng một cơn mưa khiến cho lúa mì sống, thì cũng khiến cho cỏ dại sống.
Tất cả mọi điều trong thiên nhiên đều là hình bóng cho những điều thuộc linh chúng ta giảng dạy. Đúng vậy, Ma Quỷ Học, ma quỷ bắt chước Cơ-đốc giáo, với những phước lành. Đây không phải là sữa không kem để anh chị em xem thử có thể ăn được không. Đó là sự thật.
39
Cho nên, không phải ngày hôm nay tôi được cứu bởi vì tôi có thể reo hò. Không phải tôi được cứu bởi vì tôi cảm thấy thích được cứu. Tôi được cứu bởi vì tôi đã đáp ứng những điều kiện của Đức Chúa Trời trong Kinh thánh này. Chúa Jêsus Phán, “Kẻ nào nghe Lời Ta và tin Đấng đã sai Ta, thì có Sự Sống Đời đời, sẽ không bị đoán phạt, nhưng vượt khỏi sự chết để đến Sự Sống.” Tôi tin điều đó. Thật vậy. Dựa trên những điều kiện đó mà tôi được cứu, bởi vì Đức Chúa Trời đã Phán như vậy.
Nếu Ngài bảo tôi được cứu bởi vì ai đó nói rằng, “Một cơn gió thổi ào ào chạm vào mặt tôi,” đó là điều tuyệt vời, nhưng tôi muốn biết cơn gió thổi ào ào đó đến từ đâu để rồi chạm vào mặt tôi. Ồ, loại đời sống gì anh chị em sẽ sống sau khi cơn gió ào ào đó đến chạm vào anh chị em? Bởi bông trái của anh chị em mà biết được anh chị em. Ma quỷ có thể làm những điều đúng ở giữa những Cơ-đốc nhân. Anh chị em có tin như vậy không? Hãy xem Phao-lô, ông đã nói...
40
Đây là chỗ mà Giáo hội Cơn Mưa Cuối Mùa... Nếu bất cứ anh chị em nào thuộc Giáo hội đó đang ở đây, xin hãy tha thứ cho tôi nếu tôi nói điều gì trái với anh chị em. Tôi không có nhiều điều nghịch cùng anh chị em hơn những Giáo hội Hội Chúng hay những Giáo hội khác, như Báp-tít, hoặc bất cứ Giáo hội nào. Lẽ thật là những gì đúng sự thật.
Điều anh chị em cần tháo gỡ là anh chị em phải tách riêng những Tiên tri ra khỏi những người đó, những người không phải là Tiên tri. Tiên tri không đồng nghĩa với việc được đặt tay và sai đi; Tiên tri được sinh ra. Trong Kinh thánh có nói đến ơn nói tiên tri. Đó là chỗ khiến cho anh chị em nhầm lẫn giữa ơn nói tiên tri và một vị Tiên tri. Ơn tứ...
“Đức Chúa Trời đã nhiều lần, nhiều cách Phán cùng tổ phụ chúng ta qua các đấng Tiên tri, trong những ngày cuối cùng Ngài Phán qua Chúa Jêsus Christ, Con Ngài.” Thân Thể của Đấng Christ có 9 ơn tứ thuộc linh họat động trong đó. Có thể người phụ nữ này tối hôm nay nói tiên tri, nhưng phần đời còn lại có thể không bao giờ nói nữa. Có lẽ tối mai, người phụ nữ này, lần khác nữa thì người đàn ông kia nói. Việc nói tiên tri đó không khiến cho cô ta trở nên một vị Tiên tri, không khiến cho ai thành một đấng Tiên tri. Đó là ơn tứ nói tiên tri ở trong anh chị em.
41
Trước khi lời tiên tri đó có thể được ban cho Hội thánh, nó phải được xem xét trước bởi 2 hoặc 3 quan xét thuộc linh. Nó có theo đúng... Này, Phao-lô đã nói, “Anh em hãy nói tiên tri theo từng người một.” Nếu có điều gì đó được tỏ ra cho người này, thì người kia phải nín lặng. Ồ, như vậy sẽ có cả một đám Tiên tri theo như sự dạy dỗ ngày hôm nay. Không, Giáo hội Ngũ Tuần, chúng ta có những điều thật là đáng ngại. Đó là lý do Đức Chúa Trời không thể bước vào, chúng ta cần phải ngay thẳng và theo đúng Kinh thánh. Đúng vậy. Anh chị em phải đi đúng đường lối. Làm sao anh chị em có thể xây một ngôi nhà mà không nhìn vào bản vẽ chi tiết? Anh chị em cần phải có khởi đầu đúng.
42
Một Tiên tri, anh chị em chưa bao giờ thấy ai đứng trước Ê-sai, Môi-se. Vào một ngày kia, có người đã đứng, đó là Cô-rê, tranh cãi với Môi-se, Đức Chúa Trời Phán, “Ngươi hãy tránh ra, Ta sẽ khiến cho đất mở ra.”
Tiên tri từ lúc sinh ra. Những ơn tứ và sự kêu gọi thiếu sự ăn năn. Tiên tri được Đức Chúa Trời định trước từ lúc mới sanh. Mọi việc cứ vậy xảy ra một cách hoàn hảo, những gì vị Tiên tri đó nói là sự thật và được xác chứng. Những lời đó chính là Lời Đức Chúa Trời đã đến với vị Tiên tri. Còn ơn nói tiên tri thì ở trong vòng Giáo hội.
43
Anh chị em nói, “Ồ, những đấng Tiên tri thuộc thời Cựu Ước.” Ồ, không. Tân Ước cũng có những Tiên tri.
A-ga-bút là một Tiên tri thời Tân Ước. Hãy nhìn Linh của việc nói tiên tri đã giáng xuống nói với Phao-lô về... Rồi A-ga-bút đến từ Giê-ru-sa-lem, tìm Phao-lô, buộc thắt lưng cho ông, rồi xây lại nói rằng, “CHÚA CÓ PHÁN NHƯ VẦY, tại thành Giê-ru-sa-lem người bị trói bằng xích như vầy mà, mà nộp trong tay người ngoại đạo.” A-ga-bút đã đứng lên nói, ông báo trước những gì sẽ xảy ra, ông là một Tiên tri, không phải là một người có ơn tứ nói tiên tri.
Ơn tứ chữa lành và những ơn tứ khác, hỡi những người bạn Ngũ Tuần của tôi ơi, anh chị em đừng lẫn lộn. Những ơn tứ ở trong Hội thánh, là điều dành cho bất cứ ai ở trong Hội thánh, bất cứ ai đã chịu báp-têm để gia nhập vào trong thân thể. “Chúng ta thảy đều chịu báp-têm bởi một Thánh Linh...” Và Kinh thánh chép...
“Ồ, tôi có ơn chữa lành.”
Kinh thánh chép, “Hãy xưng tội cùng nhau và cầu nguyện cho nhau.” Mỗi một người hãy cầu nguỵên cho người khác. Chúng ta không phải là một nhóm người chia rẽ; Chúng ta là một nhóm người được tập họp, được nhóm lại. Và đó cũng là cách ma quỷ đôi khi cũng làm.
44
Hãy xem điều Phao-lô đã nói, “Nếu người này nói tiếng lạ, thì phải có người kia thông giải, và bất cứ điều gì người đó nói, để cho nó được suy xét trước khi Hội thánh có thể tiếp nhận.”
Sẽ không được trích dẫn Kinh thánh hay điều gì khác đại loại như vậy. Đức Chúa Trời tự Ngài không lặp lại. Đó là một sự cảnh cáo cho Hội thánh. Nếu những người suy xét nói, “Chúng ta hãy nhận nó. Được, đó là ý Chúa.” Người thứ 2 nói, “Hãy nhận lãnh điều đó.” Có miệng của 2 hoặc 3 người làm chứng, hãy để lời đó được thiết lập. Thế thì Hội thánh hãy nhận lãnh điều đó và sửa sọan sẵn sàng cho nó. Nếu việc đó không ứng nghiệm, điều này nói lên rằng, linh ác đã ở giữa vòng anh chị em. Đúng vậy. Nếu nó ứng nghiệm, thì cảm ơn Đức Chúa Trời, Thánh Linh của Đức Chúa Trời đang ở trong vòng anh chị em. Đó là điểm chúng ta cần xem xét và cẩn thận.
Cho nên đừng có cố gắng thúc ép. Tôi không thể làm gì để có đôi mắt nâu trong khi tôi đang có mắt xanh. Tôi cần phải thỏa lòng với đôi mắt xanh. Này, đây chính là điều ma quỷ làm việc trong lãnh vực thuộc linh.
45
Chúng ta có một vài điều thật khó ở đây, tôi hy vọng nó không quá khó. Trong I Sa-mu-ên 28, tôi muốn đọc một vài câu Kinh thánh ở đây trong thì giờ này. Tôi muốn anh chị em hãy lắng nghe cho rõ. Tôi muốn đem ma quỷ ra, chỉ cho anh chị em thấy nó làm việc như thế nào trong Giáo hội, Sa-tan giả mạo những điều chân thật ra làm sao. Này, anh chị em có thể nhìn thấy theo như Kinh thánh, ma quỷ đến trong vòng những Cơ-đốc nhân và chúng bắt chước.
Nhiều lần, chúng ta công bố là Cơ-đốc nhân khi người ta nói, “Tôi tin Chúa Jêsus Christ.” Ôi, ma quỷ cũng tin như vậy và run sợ. Đó không phải là dấu hiệu chứng tỏ anh chị em được cứu.
Sẽ có một đêm, tôi đề cập đến đề tài sự tuyển chọn, anh chị em sẽ hiểu sự cứu rỗi có nghĩa là gì. Anh chị em chẳng cần phải làm điều gì cho sự cứu rỗi từ đầu đến cuối, anh chị em không thể làm gì cả. Đức Chúa Trời cứu con người, một cách vô điều kiện. Một chàng thanh niên bị chìm xuống sâu, đúng không? Tôi chỉ có thể kéo người đó ra khỏi hệ thống của anh chị em khi chúng ta ở tại chỗ đó.
46
Áp-ra-ham là sự khởi đầu đức tin của chúng ta. Đúng thế không? Áp-ra-ham có Lời hứa. Đức Chúa Trời đã kêu gọi Áp-ra-ham bởi vì ông là một con người tuyệt vời, theo tôi nghĩ? Không, thưa quý vị. Ông đến từ Ba-by-lôn, xứ Canh-đê, thành U-rơ, Đức Chúa Trời đã gọi để lập giao ước cùng với ông, một cách vô điều kiện. “Ta sẽ cứu ngươi, Áp-ra-ham ạ, không phải chỉ một mình ngươi mà còn cả Dòng Dõi ngươi nữa,” một cách vô điều kiện
Đức Chúa Trời lập giao ước với con người, nhưng con người thường phá vỡ giao ước của mình. Con người không bao giờ giữ giao ước với Đức Chúa Trời. Luật pháp cũng không hề được tuân giữ. Họ không thể nào giữ luật. Đấng Christ đã đến để phá vỡ luật của chính Ngài. Bởi vì, ân điển đã cung ứng một Đấng Cứu Rỗi, Môi-se đã cung ứng một lối thóat, nhưng rồi con người vẫn cứ muốn điều gì đó để làm. Con người luôn luôn tự nỗ lực làm điều gì đó để cứu lấy mình, trong khi không thể làm được. Đó là bản chất của con người. Khi con người nhận thấy mình bị lõa lồ trong vườn Ê-đen, con người lấy những chiếc lá vả để che thân. Có đúng như vậy không? Nhưng con người cũng thấy rằng việc đó cũng không được. Con người không thể làm gì để cứu mình được. Đức Chúa Trời đã cứu anh chị em một cách vô điều kiện, tất cả mọi người trải qua mọi thời đại. Và khi nào anh chị em được cứu, thì khi đó anh chị em mới được cứu.
47
Hãy xem Áp-ra-ham. Ông là một người đã ra đi, Đức Chúa Trời ban cho ông vùng đất Palestine và bảo ông không được rời khỏi nơi đó. Một người Do Thái rời khỏi Palestine là người sa ngã. Đức Chúa Trời đã bảo ông cứ ở đó. Nếu Đức Chúa Trời bảo làm một điều gì đó, nhưng anh chị em không làm, thì anh chị em là người sa ngã. Đúng thế không? Đúng vậy, một cơn hạn hán đến để thử đức tin của Áp-ra-ham. Lẽ ra ông ở yên tại đó, nhưng không, ông đã không ở đó, ông đã bỏ chạy và dẫn Sa-ra chạy xa 300 dặm (ước gì tôi có thời gian để đề cập đến điều này) xuống một vùng đất khác.
Và khi ông đã xuống đó rồi, ông gặp một vị vua tiếng tăm, A-bi-mê-léc. Ông ta là một chàng trai trẻ đang tìm kiếm một người yêu, vì thế, khi nhìn thấy Sa-ra, vợ của Áp-ra-ham, ông đã phải lòng nàng. Áp-ra-ham nói, “Này, nàng hãy nói cùng ông ta rằng nàng là em gái ta và ta là anh trai nàng.”
Điều đó đẹp lòng A-bi-mê-léc, cho nên ông ta bảo, “Được rồi, chúng ta sẽ đưa nàng vào trong lâu đài.” Tôi nghĩ, người phụ nữ đã sửa sọan, và ông ta sẽ cưới nàng vào ngày hôm sau.
48
A-bi-mê-léc là một người tốt, một người công bình. Tối hôm đó, trong khi ông ta đang ngủ, Đức Chúa Trời đã hiện ra cùng ông và Phán rằng, “Ngươi sẽ chết.” Ngài Phán, “Người... Người nữ mà ngươi định kết hôn đó là vợ của một người đàn ông khác.” Này, hãy xem, “Vợ của người đàn ông khác...”
Ôi, ông ta đáp, “Lạy Chúa, Ngài biết sự chính trực của lòng tôi,” một người công bình, một tay thanh khiết. “Ngài biết sự chánh trực của lòng tôi. Người đàn ông kia bảo với tôi rằng ấy là em gái ông ta, và chẳng phải, chính nàng cũng đã nói rằng đó là 'anh trai tôi sao'?”
Đức Chúa Trời Phán, “Ta đã biết sự ngay thẳng của lòng ngươi, và đó là lý do mà Ta đã ngăn không cho ngươi phạm tội nghịch cùng Ta. Người đó là Tiên tri của Ta.” Ha-lê-lu-gia!
Áp-ra-ham là người như thế nào? Sa ngã, thiếu trung thực và dối trá. Đúng thế không? Ôi, không, không hề có những lời nói dối trong trắng; Một lời nói vừa có thể là lời nói dối đen tối vừa không phải là dối trá gì. Con người ngồi ngoài kia đã nói lời dối trá trỗng rỗng, nói đó là em gái mình trong khi đó là vợ mình, nói quanh co, và sai phạm.
Người công bình đang đứng trước mặt Đức Chúa Trời, nói rằng, “Chúa ôi, Ngài biết lòng tôi.”
“Ta sẽ không nghe lời cầu nguyện của ngươi đâu, A-bi-mê-léc, hãy để cô ta trở về, và xin người đàn ông đó cầu nguyện cho ngươi. Người đó là Tiên tri của Ta, Ta sẽ nghe người.” Vâng, một người sai phạm, kẻ nói dối, “Nhưng đó là Tiên tri của Ta.” Điều đó có đúng không? Đó là Kinh thánh.
49
Này, đừng có đi quá xa theo chủ thuyết Calvin, “một lần ân sủng, thì luôn luôn ân sủng,” bởi vì tin như vậy anh chị em sẽ trở nên thất sủng. Hãy đợi một chút; Chúng ta sẽ dành tuần này để đề cập đến điều đó và sẽ chỉ ra anh chị em thấy mức độ của nó. Nhưng cũng đừng nghĩ rằng chỉ vì một lần anh chị em làm điều gì đó sai, thì anh chị em phải ra đi vĩnh viễn. Anh chị em là con cái của Đức Chúa Trời; Anh chị em được sinh lại bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời; Anh chị em là con trai, con gái Đức Chúa Trời, và bông trái sẽ làm chứng. Đúng vậy.
50
Tại đây, họ đang ở trong vùng đất. Này, tôi muốn đọc câu thứ 6 ra ở đây.
Người cầu vấn Đức Giê-hô-va; Song Đức Giê-hô-va không đáp lời, hoặc bằng chiêm bao, hoặc bằng u-rim, hay là bởi các đấng Tiên tri.
Sau-lơ nói cùng các tôi tớ mình rằng: Hãy kiếm cho ta một người đàn bà biết cầu vong; Ta sẽ đi đến người mà cầu vấn. (Này, tôi có thể để thứ gì đó trên cây gậy tại đây nếu...) “Hãy kiếm cho ta một người đàn bà biết cầu vấn...”
Các tôi tớ thưa rằng: Tại Ên-đô-rơ có một người đàn bà cầu vong;
Sau-lơ giả dạng mặc những áo khác, đi đem theo 2 người, rồi đến nhà người đàn bà nầy lúc ban đêm. Sau-lơ nói: Xin ngươi hãy cầu vong mà bói cho ta, và hãy vời lên kẻ ta sẽ chỉ cho ngươi.
Người đàn bà đáp rằng: Ông biết rõ điều Sau-lơ đã làm, thể nào người trừ khỏi xứ những đồng cốt và thầy tà thuật. Vậy, cớ sao ông lại gài bẫy đặng giết tôi?
Sau-lơ chỉ Đức Giê-hô-va thề cùng người rằng: Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề, sẽ chẳng xảy đến cho ngươi một điều hại chi về việc nầy đâu!
Bấy giờ, người đàn bà nói: Tôi phải cầu ai trước mặt ông? Sau-lơ đáp: Hãy cầu Sa-mu-ên. Khi người đàn bà thấy Sa-mu-ên, bèn la tiếng lớn nói cùng Sau-lơ rằng: Cớ sao ông gạt tôi? Ông là Sau-lơ!
Vua đáp cùng người rằng: Chớ sợ; Nhưng ngươi thấy chi? Người đáp: Tôi thấy một vì thần ở dưới đất lên.
Vua hỏi: Mặt mày ra sao? Người đáp: Ấy là một ông già ở dưới lên, mặc một cái áo tơi. Sau-lơ hiểu là Sa-mu-ên... (Dĩ nhiên nhờ cái áo tơi của Tiên tri)... bèn cúi đầu, sấp mình xuống đất và lạy.
Sa-mu-ên hỏi Sau-lơ rằng: Nhân sao ngươi quấy sự yên tịnh ta mà gọi ta lên? Sau-lơ đáp: Tôi bị hoạn nạn lớn; Vì dân Phi-li-tin tranh chiến với tôi, và Đức Chúa Trời đã lìa khỏi tôi. Ngài không trả lời cho tôi, hoặc bởi các đấng Tiên tri, hoặc bởi chiêm bao. Vậy, tôi đã vời ông lên, để ông bảo cho tôi biết điều tôi phải làm.
Sa-mu-ên đáp: Nhân sao ngươi cầu vấn ta, bởi vì Đức Giê-hô-va đã lìa khỏi ngươi và trở nên thù nghịch ngươi? Đức Giê-hô-va làm y như Ngài đã Phán bởi miệng ta. Đức Giê-hô-va đoạt lấy nước khỏi tay ngươi mà ban cho kẻ lân cận ngươi là Đa-vít.
51
Nhiều người trong chúng ta đã quen với câu chuỵên này. Chúng ta cần đi ngay vào vấn đề, xin Đức Chúa Trời giúp đỡ chúng ta trong lúc bàn đến vấn đề này. Nào, hãy xem. Có một người, tên là Sau-lơ, đã một lần được xem như một Tiên tri vì đã nói tiên tri cùng với các Tiên tri khác. Đúng vậy không, quý thầy? Ở đây người đàn ông này đã phạm sai lầm. Phải không? Nhớ rằng nơi mà Sa-mu-ên bảo ông sẽ ở cùng với Tiên tri, vào hôm sau: Chết sớm (prematurely gone). Được rồi. Nếu anh chị em không bận tâm đến Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ cất anh chị em khỏi đất.
52
Hãy xem trong thư Cô-rinh-tô, Phao-lô đã đặt những người đó trong trật tự thể nào. Ông nói, “Trước hết, tôi tạ ơn Đức Chúa Trời vì anh em, chẳng có điều như thế trong vòng anh chị em, và anh chị em chẳng thiếu những ơn tứ thuộc linh,” ông nói cho họ biết họ là ai, địa vị của họ trong Đấng Christ. Sau đó ông bắt đầu giáng búa xuống trên họ, nói với họ về những người phụ nữ giảng dạy của họ, những điều họ đã làm, và họ đã ăn cách nào tại bàn tiệc của Chúa. Thậm chí, có người còn sống với mẹ kế của mình, và ông đã nói với người đàn ông đó trong Chúa, “Hãy phó mặc người này cho ma quỷ, thà bị sự hủy hoại xác thịt, nhưng linh hồn có lẽ được cứu.” Thấy không, hãy phó mặc anh ta. Kinh thánh chép rằng, “Vì cớ ấy, có nhiều kẻ bịnh và yếu đuối giữa vòng anh em, và nhiều người ngủ (chết sớm),” bởi vì cớ tội lỗi. Đức Chúa Trời đã cất anh chị em khỏi con đường; Một dấu hiệu tốt cho anh chị em là Cơ-đốc nhân nếu anh chị em được cất đi.“
53
Vì vậy, hãy để ý. Tại đây, Sau-lơ được coi là một trong những Tiên tri hoặc ở giữa các Tiên tri, bởi vì ông đã nói tiên tri. Và này, ông ta đã sa ngã, bởi vì ông ta không vâng lời Đức Chúa Trời, vương quốc của ông bị lấy khỏi tay ông để trao cho Đa-vít, người được Đức Chúa Trời xức dầu bởi Sa-mu-ên, với cái sừng đầy dầu (the cruse of oil).
54
Chú ý rằng, có 3 cách để họ khám phá ra những điều đến từ Đức Chúa Trời; Trước tiên là - là Tiên tri, thứ 2 là giấc mơ, và thứ 3 là Urim Thummim. Tất cả đều không đáp lời. Này, anh chị em có biết Tiên tri là gì, anh chị em biết giấc mơ thiêng liêng là gì và Urim Thummim là gì không. Anh chị em biết, một ngày nọ, tôi có hỏi một - một người về Urim, nhưng anh ta đã không thể nói với tôi Urim Thummim là cái gì. Dĩ nhiên, đó là điều Đức Chúa Trời trả lời, nhưng anh ta...
Hãy xem ma quỷ làm ra những thứ giả tạo cho từng cái này. Thầy phù thủy, tiên tri giả, và thầy bói bằng quả cầu thạch anh... Này, Urim Thummim được đeo trước ngực của A-rôn đấy, và Urim Thummim phủ trên đá. Họ đã treo nó trong đền thờ. Khi nào họ không chắc chắn điều gì, họ đến trước mặt Đức Chúa Trời, để xin trả lời, và ánh sáng nhấp nháy trên Urim Thummim, cho biết đó có phải là ý muốn của Đức Chúa Trời hay là không. Khi Urim Thummim không trả lời... Này, đó là sự trả lời trực tiếp từ Đức Chúa Trời. Bây giờ, Urim Thummim ngày hôm nay, thầy phù thủy lấy quả cầu bằng thạch anh để làm kiểu mẫu cho điều đó, thật một điều giả mạo. Đức Chúa Trời 3 trong 1, quyền năng của Đức Chúa Trời là 3 trong 1; Và ma quỷ cũng là 3 trong 1, quyền lực của hắn cũng là 3 trong 1. Tôi có thể chứng minh điều này bởi Kinh thánh. Urim Thummim đó chỉ là quả cầu bằng thạch anh mà ma quỷ sử dụng ngày hôm nay; Và tiên tri giả trở lại đây hôm nay, một người mà chúng ta thấy hôm nay là người đàn bà phù thủy; Hay là thầy phù chú ở đằng kia chiếm chỗ của Tiên tri về mặt ma quỷ. Hiểu những gì tôi muốn nói không?
55
Hiện giờ, Urim Thummim ngày nay chính là cuốn Kinh thánh này. Nếu một người nào đó có lời tiên tri hoặc một giấc mơ, nếu nó không ăn khớp hay vang vọng với Kinh thánh của Đức Chúa Trời, thì đó là sự giả dối; Đừng tin nó.
Cách đây không lâu, một người đàn ông người Ấn-độ đến với tôi, tại nơi mà người ta chuẩn bị để đi, một thầy truyền đạo; Anh ta nói, “Anh Branham ơi, tôi băng đến đây. Có một người phụ nữ có Đức Thánh Linh,” nói tiếp “Cô ta là người phụ nữ đẹp đẽ nhất, duyên dáng nhất.” Anh ta nói rằng, “Cô ta đã có 4 đời chồng, và bây giờ đang sống với người chồng thứ tư.” Tôi hỏi, 'Ôi, làm sao có chuyện như thế được, hỡi Chúa?'“ Anh nói tiếp, ”Tôi đã đến với Ngài và nói rằng, 'Ôi, vinh hiển thay Đức Chúa Trời' 'Ha-lê-lu-gia! Ngợi khen Chúa.'“ Một kiểu người như thế, anh chị em biết. Đã nói rằng, ”Ha-lê-lu-gia! Ngợi khen Chúa.“ Anh ta nói, ”Chúa bảo tôi. Này, Ta sẽ ban cho con một giấc mơ.“ Và tiếp, ”Tôi đã mơ thấy vợ tôi; Tôi thấy cô ta đang ngoại tình. Rồi cô ta trở lại với tôi, nói rằng, 'Ôi, anh sẽ tha thứ cho em chứ, Victor? Anh sẽ tha thứ cho em chứ? Em không... Ôi tôi nói, 'Dĩ nhiên, tôi sẽ tha thứ cho em và giữ em lại.'“ Anh ta nói, ”Này, đó là điều tôi đã làm.“ ”Tôi tha thứ.“
Tôi nói, “Victor à, giấc mơ của anh thật đáng yêu, nhưng ma quỷ đã trao nó cho anh đó.”
Anh ta thắc mắc, “Tại sao?”
Tôi nói, “Nó không thể ăn khớp với Lời Đức Chúa Trời. Cô ta đang phạm tội tà dâm. Chắc chắn vậy. Cô ta không thể sống với 4 người đàn ông. Đúng vậy. Cô ta lìa bỏ rồi quay lại với người đầu tiên, cô ta còn tồi tệ hơn lúc ban đầu. Cô ta cần phải sống một mình trong suốt quãng đời còn lại.” Tôi nói, “Anh biết đó, điều đó không đúng với Lời Đức Chúa Trời, vì vậy giấc mơ — giấc mơ của anh là sai trật.” Và tôi đã nói, “Giấc mơ đó không đúng với Lời này.”
56
Khi một Tiên tri đưa ra một lời tiên tri, họ nói và họ muốn biết lời tiên tri đó có đúng hay không, họ đem nó đến trước Urim Thummim, Và nếu Tiếng của Đức Chúa Trời làm cho ánh sáng nhấp nháy trên Urim Thummim, thì lời tiên tri đó đúng là Lẽ thật.
Nếu một người có sự thông giải, trình bày một giấc mơ, trình bày một điều gì đó từ Kinh thánh, hay một thứ gì đó khác, nhưng không hiệp nhất với Kinh thánh của Đức Chúa Trời, thì đó là sự giả dối.
Có Urim Thummim cho ngày nay. Lời của Đức Chúa Trời Phán, và đó là Tiếng Phán trực tiếp của Đức Chúa Trời, giống như Urim Thummim trước khi Kinh thánh được viết ra. A-men! Ha-lê-lu-gia!
Lúc này tôi cảm thấy thật nóng cháy. Đừng cho tôi là người cuồng tín, nếu anh chị em... Tôi biết, tôi biết tôi đang ở đâu. Tôi không hề bị kích động. Đúng vậy.
57
Đây là Lẽ thật, Lời của Đức Chúa Trời. Tôi không quan tâm anh chị em đã mơ kiểu gì hoặc anh chị em nói tiên tri như thế nào; Nếu không đúng theo Lời Đức Chúa Trời, không hiệp nhất với Lời, thì đó là sự sai trật. Nan đề gì của ngày hôm nay là: Người này có một giấc mơ, người kia có một khải tượng; Kẻ này nói tiếng lạ; Kẻ kia được sự mặc khải; Điều đó làm cho mọi thứ trở nên bị rối tung; Anh chị em lập nên những giáo phái và chia rẽ. Anh chị em nên đưa nó trở về với Nền Tảng cuối cùng, đó chính là Lời Đức Chúa Trời. Đúng vậy.
Các Giáo hội muốn xây dựng trên lời này, “Ôi, Chúa Jêsus sẽ đến trên con ngựa trắng. Tôi biết, tôi đã thấy Ngài trong một khải tượng,” họ lập Giáo hội theo kiểu đó. “Ôi, Ha-lê-lu-gia! Ngài đến trên đám mây,” người ta lập Giáo hội theo kiểu đó. Phá vỡ, chia rẽ, gọi nhau là, “chuồng gà,” “chỗ bẩn thỉu,” và đủ mọi thứ. Ôi, anh em ơi, điều đó chứng tỏ, ngay từ ban đầu, tấm lòng của anh chị em đã không đúng với Đức Chúa Trời. Đúng vậy. Chúng ta là anh em. Chúng ta cần phải liên kết với nhau. Chúng ta cần có nhau.
58
Này, hãy xem, Sau-lơ đã sa ngã, và ông lên kia. Ông... Đức Chúa Trời đã xây mặt khỏi ông, ông đi lên, ông cầu vấn những vị Tiên tri. Những vị Tiên tri đã đến, cố gắng nói tiên tri, nhưng Đức Chúa Trời cắt đứt, không ban cho khải tượng. Tiên tri bước đến nói, “Tôi... ? ... Ngài chẳng nói với tôi điều gì về vua cả.”
Ồ, ông nói, “Chúa ôi, xin hãy cho tôi một giấc mơ.” Hết đêm này đến đêm khác, chẳng có một giấc mơ nào đến. Ông đến với Urim Thummim, ông nói, “Hỡi Đức Chúa Trời, tôi đã mòn mỏi với các Tiên tri; Tôi đã sờn lòng với những giấc mơ, bây giờ xin Ngài hãy giúp đỡ tôi. Ngài có giúp không?” Không có Ánh Sáng nhấp nháy.
Ông ta đã phải viện đến một bà phù thủy, con người thấp hèn, ông đã giả dạng đến đó và quỵ lụy. Bà phù thủy này đã gọi linh của Sa-mu-ên.
Tôi biết anh chị em đang suy nghĩ điều gì, nhiều anh chị em nói, “Đó không phải là Sa-mu-ên.” Nhưng Kinh thánh nói đó chính là Sa-mu-ên, và đó chính là Sa-mu-ên. Thật là kỳ lạ, có đúng không? Nhưng đó chính là Sa-mu-ên; Kinh thánh đã nói như vậy.
Mụ phù thủy kia có thể gọi ông lên, bà đã gọi Sa-mu-ên. Sa-mu-ên đang ở một nơi nào đó khác, ông nhận thức được điều gì đang xảy ra, và ông đứng đó với chiếc áo tơi trên người. Vì thế anh chị em ơi, khi chết, anh chị em không chết đâu; mà đang sống ở đâu đó, tại một nơi nào đó khác.
59
Tôi xin dừng lại một chút để đề cập đến ma quỷ ở đây. Bà ta là một con quỷ, bà ta gần gũi với thế giới hồn linh. Ngày hôm nay, có nhiều kẻ thông linh thật sự biết nhiều về thế giới thuộc linh hơn những người xưng nhận mình là những Cơ-đốc nhân, tuy vậy bà ta là một con quỷ. Kinh thánh nhiều lần cho là như vậy.
Khi Chúa Jêsus còn ở trên đất, có những giáo sư, những học giả, những thầy thông giáo, một số người xuất thân từ những chủng việc tốt hơn những chủng viện ngày hôm nay, những người phải là nổi tiếng, thánh thiện. Nếu một người Lê-vi được cho... Người Lê-vi đã đựơc cho là không lỗi lầm, công bình trong mọi phương diện. Tuy nhiên, ông ta không biết gì về Đức Chúa Trời nhiều hơn một con thỏ biết về giày tuyết. Khi Chúa Jêsus đến, ông ta đã thất bại trong sự nhìn biết Ngài, ông ta đã gọi Chúa Jêsus là ma quỷ. Ông ta nói, “Hắn là Bê-ên-xê-bun, chúa của các quỷ.” Có đúng như vậy không?
60
Dạng thấp kém nhất của ma quỷ là loại quỷ ám vào người khiến cho người đó ở nơi mồ mả, khi bị gọi ra, chính con quỷ đó nói rằng, “Chúng tôi biết Ngài là ai. Ngài là Con của Đức Chúa Trời, Đấng Thánh.” Có đúng như vậy không? Những phù thủy, thầy pháp, ma quỷ đã nhận biết Ngài là Con của Đức Chúa Trời; Trong khi những giáo sư chủng viện thần học, người có học đã cho Ngài là Bê-ên-xê-bun. Vậy ma quỷ đúng hay giáo sư đúng? Ma quỷ đúng. Anh em ơi, thật chẳng có sự thay đổi gì nhiều trong ngày hôm nay. Người ta không nhận biết quyền năng của Đức Chúa Trời.
61
Mặc cho anh chị em có nhiều lời giảng dạy đến mức nào, anh chị em có thể nói đi nói lại như gõ trống vào tai anh chị em. Đức Chúa Trời chẳng ở trong từ ngữ to lớn đâu; Đức Chúa Trời ở trong những tấm lòng chân thật. Anh chị em có thể ca hát hay nói những từ ngữ hay ho, những từ ngữ dường như tôi không thể hiểu nổi; Điều đó không đưa anh chị em đến chỗ gần gũi với Đức Chúa Trời hơn đâu. Anh chị em có thể đứng, thực tập đi, thực tập lại bài giảng của mình; Điều đó không khiến cho anh chị em đến gần Đức Chúa Trời đâu. Anh chị em có thể học hết các quyển từ điển đến mức nhuần nhuyễn từng chữ, điều đó cũng không làm cho anh chị em gần Đức Chúa Trời hơn. Một tấm lòng khiêm nhường, đơn sơ, đầu phục là điều làm cho anh chị em đến gần Đức Chúa Trời. Thật vậy. A-men! Lòng khiêm nhường, Đức Chúa Trời rất thích. Mặc cho anh chị em có biết kiến thức cơ bản hay không, điều đó không quan trọng. Lòng khiêm nhường, Đức Chúa Trời ngự vào tấm lòng khiêm nhường, chứ không phải sự học thức, không phải trường lớp, không phải thần học, những chủng viện, hay nơi nào khác, không phải trong từ ngữ hoa mỹ, không phải trong những nơi có kiểu cổ điển. Đức Chúa Trời ngự vào tấm lòng con người. Anh chị em càng hạ mình xuống, càng đơn sơ, anh chị em càng trở nên tuyệt diệu trong cái nhìn của Đức Chúa Trời.
62
Tôi xin nói với anh chị em vài điều. Tôi nhìn thấy những cánh đồng của anh chị em ở đây đầy lúa mì. Cái đầu của bông lúa mì nặng hạt luôn luôn trĩu xuống. Những nhánh xấu xí dính trên cây lúa mì, lất phất như thể biết mọi điều, nhưng thật sự không có gì trong đầu. Điều đó cũng giống như nhiều kẻ nghĩ rằng đầu mình biết hết thảy, nhưng thực sự trong lòng chẳng có gì cả. Cái đầu thánh sẽ cúi xuống trước quyền năng, nhìn nhận Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời, và tin vào những công việc của Ngài. “Chúa Jêsus hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.”
Ôi, chắc chắn họ nhận biết Ngài theo phương diện lịch sử. Nhưng vấn đề không phải ở chỗ khía cạnh lịch sử. Nhiều người đứng lên nói rằng, “Ôi, tôi tin Ngũ Tuần, họ kinh nghiệm được sự tuôn đổ và điều này điều nọ,” và vẽ nên một ngọn lửa. Một con người băng giá không thể nào được ấm lên nhờ vào ngọn lửa được vẽ ra; Ngọn lửa được vẽ ra không làm ấm lên được. Đó chính là điều họ đã làm. Ngày hôm nay như thế nào, nếu Ngài hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi? Đó là ngọn lửa được vẽ nên. Một số người buốt giá gần chết, nói, “Hãy nhìn ngọn lửa lớn của họ kìa.” Ôi, điều đó không khiến cho anh chị em ấm lại.
63
Những gì người ta đã làm vào ngày Lễ Ngũ Tuần, những gì họ đã có trong thời Tân Ước lúc ban đầu, thì ngày hôm nay chúng ta cũng có. Chừng nào Đức Chúa Trời có thể giải quyết xong vấn đề, và Hội thánh hiệp lại với nhau, thì sự cất lên sẽ diễn ra. Chúng ta không thể dành đức tin cho việc Chữa lành Thiên Liêng nhưng lại mặc kệ với vấn đề được cất lên, bởi vì tất cả chúng ta ở trong sự lộn xộn, người theo cách này, kẻ theo cách kia, “Bác sĩ này, bác sĩ nọ nói vấn đề là thế này. Ô, Mục sư của tôi nói Ngài là thế kia.”
Lúc nãy một người phụ nữ nói, “Ông ta là kẻ giả mạo.” “Linh mục của tôi bảo với tôi như vậy.” Tôi ước gì Linh mục của cô ta xuống đây lấy một lần; Chúng ta sẽ thấy ai là kẻ giả mạo. Chúng ta sẽ thấy ai là kẻ giả mạo. Hãy đến, thử xem.
64
Không lâu trước đây tại Harlingen, Texas, chúng tôi có một buổi nhóm tại đó, người ta thấy những dấu lạ ở trên những chiếc xe vào đêm đó khi tôi đi đến đó, nói rằng FBI (Cục Tình báo Trung ương Mỹ) đã đến đó để vạch trần sự giả mạo của tôi. Vì một cô gái đã được chữa lành đâu đó tại Texas; Cô cũng ở đó, và tôi nghĩ cô đến từ đâu trên Panhandle, trên dưới khoảng một 1.000 dặm, xuống dưới Harlingen, xuống vùng biên giới.
Anh Baxter đến, nói rằng, “Anh Branham ơi, anh chưa bao giờ thấy một đám đông lộn xộn như thế ở dưới kia đâu, khoảng 5.000 người.” “Và rồi, FBI sẽ đến bắt anh tại tòa giảng tối hôm nay để vạch trần anh.”
Tôi nói, “Ồ, tôi rất vui vì điều đó.”
“Anh có biết cô gái kia đã được chữa lành vào một tối hôm nọ không?”
65
Tôi trở về nhà từ... Bước vào phòng, tôi nghe có tiếng khóc, tôi nhìn quanh. Tôi nghĩ có lẽ ai đó đã bị tấn công. Đó là một cô gái. Tôi nhìn lại; Nói... Tôi nhìn lại, hỏi rằng, “Có vấn đề gì vậy, thưa cô?”
Có 2 cô gái đang đứng đó, khoảng 17, 18 tuổi, ôm nhau khóc, nói rằng, “Anh Branham ơi!” Tôi biết họ đã biết tôi. Nói, “Chúng tôi... Tôi đã đưa cô ta xuống đây.” “Cô ta phải vào nhà thương điên.” Cô gái đã tham dự buối nhóm của tôi tại Lubbock, Texas. Nói, “Tôi biết nếu tôi đưa cô ta xuống đây thì anh sẽ cầu nguyện cho cô, tôi tin Đức Chúa Trời sẽ chữa lành cho cô ta.”
Ồ, tôi nghĩ, “Thật một người có đức tin.” Tôi nói, “Ô, chị ơi, chị có thể đưa cô ta...” Và sau đó tôi nói, “Chị xuống đây bằng chiếc xe ô-tô không mui màu vàng kia, phải không?” Cô trả lời, “Vâng ạ.”
Tôi nói, “Chị là mẹ của người bệnh.”
Cô trả lời, “Đúng vậy.”
Tôi nói, “Chị là thuộc viên của Giáo hội Giám Lý.”
Cô đáp, “Đúng y như vậy.”
Tôi nói, “Trên đường đi xuống, chị suýt bị lật nhào. Chị và cô gái này đang cười khi chị chạy lòng vòng ở khúc đường nửa bê-tông, nửa nhựa đường, và chị bẻ cua gấp.”
Chị ta nói, “Anh Branham ơi, đúng như vậy.”
Tôi nói, “CHÚA PHÁN NHƯ VẦY, cô gái đã được lành.”
66
Ngày hôm sau, cô đã làm cho khu phố nóng lên, cô nói với mọi người về việc đó. Dĩ nhiên, họ không biết cô ta, không biết cô ta có ở trong tình trạng đó hay không. Rồi ngày hôm đó, tôi... Anh Baxter nói, “Anh Branham ơi, những cô gái dưới kia đang xếp đồ vào va-li.” Và đây là điều mà anh ta không biết rằng tôi đã biết tài chính của chúng tôi đã cạn kiệt. Tôi chưa hề để cho anh ta nói về điều đó. Nhưng một trong số các cô gái đã bỏ 900 đô-la trong hộp tiền dâng vào đêm trước đó. Anh không biết — Anh không biết điều như vậy vào ngày đó; Nhưng tôi biết. Tôi... Đức Chúa Trời đã bảo với tôi thì chắc chắn sẽ xảy ra.
67
Anh Baxter nói, “Anh Branham ơi, tốt hơn anh để tôi kêu gọi một chút.” “Người ta đã từng thấy một số người Chữa lành Thiên Liêng ở dưới này kêu gọi người ta.”
Tôi nói, “Không. Không được, anh không nên làm như vậy. Này Anh Baxter, bất cứ khi nào anh thực hiện sự kêu gọi tiền bạc như vậy, thì đó là lúc anh và tôi bắt tay nhau như những người anh em, rồi tôi sẽ đi một mình vậy.” Tôi nói, “Anh đừng làm như vậy.” Tôi nói, “Đức Chúa Trời là Đấng sở hữu gia súc trên 1.000 ngọn đồi, và mọi thứ đều thuộc về Ngài. Tôi thuộc về Ngài. Ngài sẽ chăm sóc tôi.”
Anh nói, “Thôi được.”
Và đêm hôm đó, anh nói, “Anh Branham ơi, nhìn này. Có người... Hãy nhìn này. Đây là một cái phong bì, không có tên tuổi, trong đó có 900 đô-la, thật đúng như số tiền chúng ta cần.”
Tôi nói, “Anh Baxter...”
Anh nói, “Xin hãy tha thứ cho tôi.”
68
Tôi biết khoản tiền đó là của cô gái kia. Rồi ngày hôm sau, Anh Baxter nói, “Anh Branham ơi, họ đang ở dưới kia xếp quần áo, khóc lóc.” Tôi hỏi, “Có vấn đề gì thế?”
Đáp, “Tốt hơn anh đi xuống đó mà xem thử.”
Tôi xuống căn phòng nơi họ đang ở. Tôi hỏi... “Họ đang ở phòng nào?” Tôi xuống đó và gõ cửa. Tôi nghe họ khóc. Tôi gõ cửa, và cô gái ra mở cửa; Cô ta nói, “Ôi, Anh Branham ơi, tôi thật sự xin lỗi.” Cô ta nói, “Tôi đã gây ra sự rắc rối cho anh.”
Tôi hỏi, “Có nan đề gì? Có vấn đề gì vậy, hỡi người chị em?”
Cô ta nói, “Ôi, tôi thấy FBI bám theo anh.”
Tôi hỏi, “Ôi, có đúng vậy không?”
Đáp, “Vâng ạ.” “Tôi nghĩ ngày hôm nay, tôi đã làm chứng quá nhiều khắp nơi trong thành phố.”
Tôi nói, “Không.”
Và cô ta nói, “Anh Branham ơi, FBI ở đàng kia, đang ở đàng kia, họ sẽ vạch trần anh tối hôm nay.”
Tôi nói, “Ồ, nếu - nếu tôi làm gì sai, tôi cần phải bị vạch trần.” Tôi nói, “Chắc chắn. Nếu việc giảng Phúc âm cần phải bị vạch trần, ồ, thì chúng ta bằng lòng chịu như vậy.” Tôi nói, “Tôi - tôi - tôi sống bởi Kinh thánh này, điều gì Kinh thánh này không nói... Đây là Đồn Lũy của tôi. Thấy không?” Tôi nói, và anh ta...
69
Cô ta hỏi, “Có đúng anh không e ngại đi đến đàng kia không?”
Tôi đáp, “Không.”
Cô ta nói, “Ồ, FBI đang ở đó.”
Tôi nói, “Tôi đã từng thấy họ đến với buổi nhóm của tôi và sau đó họ được cứu.” Tôi nói, “Ông Al Farrar...”
Đại Úy Al Farrar, nhiều anh chị em biết ông ta đã cải đạo ở trên kia tại Tacoma, Washington, đã được cứu ngay tại khu tập bắn. Đến với buổi nhóm, ông ta đã nói, “Tôi theo dõi người này 2 năm rồi. Tôi nghe về vấn đề tài chính, tôi đã xem xét điều đó, và tôi đi khắp mọi nơi.” “Đó là Lẽ thật; Tối hôm nay, không phải ông đang lắng nghe một con người cuồng tín; Nhưng ông đang lắng nghe Lẽ thật.” “Một trong những con người thuộc lực lượng cảnh sát, tôi đã thấy một bác sĩ nhìn đứa con của mình rồi gửi nó đến với hàng cầu nguyện,” nói rằng, “Đứa trẻ này bị cho là có bịnh gì đó, điều gì đó đã xảy ra với nó. Ông ta nói, '8 ngày nữa nó phải trở lại trường học, nhưng bị nhiễm khuẩn bại liệt.'” “Vào ngày thứ 8 đứa trẻ đã trở lại trường.” “Tôi đã theo dõi ông ta suốt 2 năm rồi,” trước mặt 10.000 người. Đó là tất cả vấn đề; Có một bức hình của nó tại buổi nhóm ở Seattle, ở trong sách của anh chị em. Ông ta nói, “Tôi muốn tất cả anh em biết rằng không phải anh em đang lắng nghe một con người kỳ quặc, cuồng tín, nhưng anh chị em đang lắng nghe Lẽ thật.” Đại Úy Al Farrar. Vào ngày sau đó, tôi đã hướng dẫn ông ta đến với Đức Chúa Trời, ông ta đã nhận lãnh phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, tại chỗ tập bắn, tại một nơi rộng lớn ở ngoài kia.
70
Tôi nói, “Có lẽ anh chàng đó cũng sẽ làm như vậy.”
Cho nên cô ta hỏi, “Anh không ngại đến chỗ đàng kia chứ?”
Tôi nói, “Ngại à? Ôi, dĩ nhiên là không. Không ngại gì cả. Tại sao tôi phải e ngại khi Đức Chúa Trời sai phái tôi làm điều này? Ngài là Đấng chiến đấu, chứ không phải tôi.” Tôi nói, “Tôi muốn tất cả anh chị em hãy yên tâm.” Vì thế tôi...
Chúng tôi đến với buổi nhóm đêm đó; Địa điểm đã chật ních người. Người trông coi tại đó đi ra nói rằng, “Thưa Mục sư Branham, tôi đã thuê 10 đứa trẻ Mêxicô.” “Nhìn này, 'Mục sư Branham sẽ bị FBI vạch trần tối hôm nay, một kẻ cuồng tín,'” hay là điều gì đó đại loại như vậy. “Trên mỗi chiếc xe... ? ...” “Tôi đã thuê 10 đứa trẻ Mêxicô, đến gỡ tất cả những câu đó ra và đem đặt tại đây.” “Ôi, tôi cảm thấy mình có thể chộp lấy cái gã đó...” Tôi nói, “Đừng lo. Đức Chúa Trời sẽ chộp lấy ông ta.” Tôi nói, “Cứ để mặc ông ta.”
71
Vậy tôi đến đó. Vào đêm ấy, khi chúng tôi đến, bước vào căn phòng tôi không bao giờ quên. Anh Baxter hát, “Chỉ Tin.” Anh nói, “Này, tối hôm nay, Anh Branham giảng cho chúng ta để rồi phải rời khỏi ngôi nhà này.” “Tôi sẽ quay lại đàng sau kia và ngồi.” Anh nói, “Họ sắp sửa vạch trần anh tối hôm nay tại tòa giảng này.” Anh nói, “Tôi đã thấy anh ở trong nhiều cuộc chiến cam go và chứng kiến Đức Chúa Trời đã đánh trận cho anh.” “Tôi - tôi sẽ quay lại phía sau kia và ngồi.”
Tôi bước lên, tôi nói, “Tôi đã đọc được một khẩu hiệu ở đây rằng tối hôm nay tôi sẽ bị vạch trần tại tòa giảng này.” Tôi nói, “Tôi - tôi muốn những nhân viên FBI tiến lên mà vạch mặt tôi tại tòa giảng này.” Tôi nói, “Tôi đang đứng đây với vũ khí Phúc âm; Tôi muốn anh em đến mà vạch trần tôi đi.” Tôi chờ đợi. Tôi nói, “Có lẽ họ chưa có mặt ở đây.” Tôi biết tôi đang ở đâu. Ngài đã bày tỏ cho tôi thấy ở trên kia trong căn phòng của tôi, điều gì sẽ xảy ra, trước khi tôi rời khỏi. Anh chị em thấy không? Tôi đã nói — tôi đã nói, “Có lẽ tôi sẽ đợi một chút. Xin chúng ta hãy hát một bài thánh ca.” Có người đã bước lên và hát đơn ca.
72
Tôi nói, “Hỡi ông nhân viên FBI, ông đang ở trong hay ở bên ngoài? Tôi đang chờ đợi bị vạch trần đây. Xin ông tiến lên được không?” Không có ai bước đến. Tôi cứ hỏi như vậy. Chúa đã bảo tôi — điều gì sẽ xảy ra. Có 2 Mục sư sa ngã, tôi — và tôi nhìn thấy. Tôi thấy một bóng đen lơ lửng ở trong góc. Tôi đã biết nó ở chỗ nào. Tôi nhìn đến chỗ đó, nó di chuyển lên, di chuyển lên chỗ phòng trưng bày như thế này. Một người đàn ông mặc bộ vét màu xanh, và một người mặc bộ màu xám.
Tôi nói, “Thưa các bạn, không có FBI. FBI phải làm gì với việc giảng dạy Kinh thánh?” Tôi nói, “Chắc chắn không phải. Làm gì có chuyện nhân viên FBI đến vạch trần tôi. Đây mới là kẻ vạch trần; Họ ngồi ở trên đó, 2 Thầy giảng.” Họ ngồi xuống. Tôi nói, “Đừng ngồi xuống như thế.” 2 người Texas to lớn đã đi lên chỗ đó chộp lấy họ. Tôi nói, “Đừng, anh em ơi, đây không phải là trận chiến cùng thịt và huyết, cứ để yên. Đức Chúa Trời sẽ lo liệu việc này.”
73
Tôi nói, “Này, anh em ơi, nhìn kìa, các bạn ở trên đó, hãy xem đây.” Tôi nói, “Nếu... Các bạn nói rằng tôi là là thuật sĩ Si-môn; Nhờ vào yêu thuật, tôi làm mê hoặc dân chúng.” Tôi nói, “Nếu tôi là thuật sĩ Si-môn, còn các bạn là người của Đức Chúa Trời. Các bạn cứ bước xuống tòa giảng này đi, nếu tôi là thuật sĩ Si-môn thì Đức Chúa Trời cứ đập chết tôi đi. Còn nếu tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời, các bạn xuống đây để Đức Chúa Trời đập chết các bạn. Vậy, chúng ta sẽ thấy ai đúng, ai sai. Này, các bạn xuống đây. Chúng ta hãy hát một bài thánh ca.”
Họ đã bước ra khỏi tòa nhà đó, và chúng tôi không hề nhìn thấy họ kể từ đó. Tôi nói, “Hãy đến đi. Nếu tôi là thuật sĩ Si-môn, thì cứ để Đức Chúa Trời đập chết tôi. Còn nếu tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ đập chết anh em khi anh em bước đến nơi tòa giảng này. Nếu tôi chân thật trước mặt Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ khiến cho anh em chết ngay tại tòa giảng này.” Họ hiểu biết hơn. Đúng. Họ biết hơn. Họ đã nghe từ nhiều nơi khác. Đúng. Cho nên đừng bao giờ nghĩ gì ngoài Đức Chúa Trời vẫn là Đức Chúa Trời; Ngài đáp lời.
74
Người đàn bà phù thủy ở Ên-đô-rơ, bà ta đã gọi linh của Sa-mu-ên, và Sau-lơ đã nói chuyện với Sa-mu-ên. Này, anh chị em có thể thắc mắc làm thể nào có chuyện đó được. Ngày hôm nay, điều đó không thể nào xảy ra. Không, thưa quý vị, bởi vì huyết của bò đực, dê đực chỉ nhằm chờ đợi thời điểm ứng nghịêm. Khi người ta chết trong thời của họ... Các Mục sư Truyền đạo ơi, hãy ủng hộ tôi nếu anh em nghĩ rằng điều này đúng. Khi một người chết, người đó chết dưới sự chuộc tội của một con vật, linh hồn của người đó đi vào Thiên đàng. Người này ở đó cho đến ngày cứu chuộc. Linh hồn của người đã ở đó.
75
Tôi xin vẽ ra một bức tranh cho anh chị em thấy ở đây. Có bao nhiêu người đã đọc bài báo về tôi, bài báo mà người ta đã viết về tôi trong tờ “Tập san Độc giả” (Reader's Digest), số tháng 10 hay tháng 11 gì đó? Được rồi. Anh chị em có để ý điều đó như thế nào không? Anh chị em có để ý khoảng 2, 3 tuần trước đó, phương tiện truyền thông nổi tiếng này từ lâu đã cố gắng, cô Pepper... Anh chị em có để ý không? Ai đã từng đọc bài báo đó, bài báo của cô Pepper trong tạp chí “Tập san Độc giả”? Chẳng lạ lùng thể nào 2 linh hồn...
Tôi còn bao nhiêu thì giờ? Chỉ chút xíu thôi. 20 phút nữa, tôi cần phải nhanh chóng hơn. Tôi biết anh chị em... Kìa, hãy xin bỏ qua cho tôi.
76
Anh chị em biết, có - có sự giả tạo. Có sự thật và cũng có sự giả tạo trong mọi vấn đề. Nếu tôi cho anh chị em một đồng đô-la, tôi hỏi rằng, “Đây có phải là đồng đô-la thật không?” Anh chị em nhìn vào nó; Trông nó đẹp đẽ giống như đồng đô-la thật hoặc là anh chị em không thể tin nó. Có đúng vậy không? Vì chắc chắc có một sự bắt chước thật là giỏi.
Nếu Chúa Jêsus đã Phán trong những ngày cuối cùng 2 linh sẽ rất giống nhau đến nỗi nếu có thể được nó sẽ phỉnh gạt những kẻ được chọn, những người sốt sắng. Này, hãy nhớ. Không có ai ở ngoài kia có hình thức bề ngoài lạnh lùng đâu; Họ tỏ ra rất tin kính. Anh chị em thấy không? Nhưng 2 linh này là những linh thật; Nó rất giống nhau đến nỗi có thể lừa phỉnh những kẻ được chọn, nó hành động song song với nhau trong những ngày cuối cùng. Có phải Chúa Jêsus nói như vậy không? Ngài đã nói như thế.
77
Này, hãy xem, các bạn ơi, tôi sẽ vẽ ra một bức tranh nhỏ cho anh chị em thấy; Tôi muốn anh chị em nhìn vào đây một chút. Xin đừng phân tán sự tập trung của mình, bởi vì tôi sẽ kể cho anh chị em nghe một ví dụ, để rồi anh chị em sẽ thấy được vấn đề.
Trong tạp chí “Tập san Độc giả”, đã viết ra ở trên đó. Tôi đang đứng ở ngoài kia. Chúng tôi có 2.700 người đang chờ đợi để được cầu nguỵên, đang đứng ở ngoài kia. Anh chị em đã đọc tựa đề. Một người từ Canada xuống, anh ta có một đứa con trai đang ở tại Bệnh viện Mayo's và John Hopkins, với bệnh não rất nặng, khiến cho tay nó trở nên thế này, và chân thế này, người ta nói, “Thậm chí không thể giải phẫu được.”
78
Vì thế anh ta đã đưa nó trở về Canada. Anh nói, “Tôi chưa bị đánh bại.” Anh chị em có tạp chí “Tập san Độc giả,” số tháng 11, vịêc này được gọi là - là - “Phép Lạ Về Donny Morton.” Trong đó có nói, người đàn ông kia nói rằng, “Tôi chưa bị thất bại, bởi vì tôi biết được một người chữa lành bởi đức tin, người đó tên là William Branham đã khiến cho 2 người người bạn bị điếc, bị câm của tôi có thể nói và nghe được.”
Họ đã gọi điện thoại liên lạc để cố tìm được chỗ tôi đang ở tại Hoa Kỳ. Tôi đang ở trên Costa Mesa, California. Và nếu... Với cái bài báo mà anh chị em đọc đó, có thể làm cho anh chị em khóc được. Nó sẽ làm cho lòng của anh chị em tan vỡ, thể nào anh ta đã vượt qua băng tuyết và mọi trở ngại đi cùng với đứa trẻ. Anh ta nói, “Hãy cẩn trọng, Donny.” “Chúng ta không thất bại.” Đứa con trai không thể nào mỉm cười nổi; Một cách khó nhọc; Nó rất đau đớn. Anh nói, “Chúng ta không thất bại; Chúng ta sẽ cầu xin Đức Chúa Trời. Chúng ta sẽ đến với Tiên tri của Đức Chúa Trời và xin ông ấy.”
79
Rồi họ đã vượt qua băng tuyết. Cuối cùng họ cũng xuống được dưới đó, người mẹ cũng đi cùng với họ, nhưng vì họ không có đủ tiền để đi máy bay, họ cho người mẹ trở về, còn đứa con và người bố phải đi bằng xe búyt, họ đã phải băng từ Winnipeg, Canada, đến Cost Mesa, California. Họ đã đến đó, cùng kiệt, người cha bảo đã phải thay tã cho nó, đứa con trai 7, 8 tuổi nhưng hoàn toàn không thể tự làm gì được. Đứa trẻ như vậy đấy, không thể tự ăn uống hay làm gì, đứa trẻ có thể nghe anh ta nói và nó có thể nói bằng mắt rằng nó đang — nó đang cố gắng mỉm cười, anh chị em biết, biết rằng anh - anh ta bảo rằng, với cái nhìn khác biệt anh ta có thể nhìn tận sang Hoa Kỳ.
80
Khi họ đến California, họ nói với người trợ giúp cho khách lữ hành anh muốn đến gặp ai. Ông ta hỏi, “Đến gặp cái gì Thiên Thượng à?” Một dấu hỏi thật là lớn. Bởi vì, anh chị em có thể tưởng tượng được người Mỹ muốn nói gì khi hỏi như vậy. Anh chị em thấy không? Đó, đó chính là chúng ta.
Thấy không? “Chúng ta thật thông minh. Chúng ta biết đủ mọi điều, anh chị em biết, không cần nói thêm cho chúng ta điều gì nữa. Chúng ta thấy tất cả đã được viết ra rồi.”
Vì thế nên, “Cái gì Thiên Thượng? Anh đến từ Winnipeg, Canada à?” Ôi, họ nghĩ điều đó thật là khủng khiếp.
81
Dầu sao, người trong bài báo cũng đã đón được xe và đến được chỗ đó. Anh ta nói, khi người ta xếp hàng cầu nguyện, tại vị trí của mình, còn 2.700 người đang chờ đợi để được cầu nguyện. Khi người ta thấy một đứa trẻ trông thấy thật là dị dạng đó, người cha nghèo khó đội chiếc mũ vải, mặc chiếc áo khoác rách rưới, xin mọi người bước sang một bên cho anh bước vào. Khi anh tiến đến tòa giảng...
Thật là nghịch với những quy định khi trao đổi thẻ cầu nguyện. Ai cũng phải đến với buổi nhóm để lấy thẻ cầu nguyện. Nếu họ được xếp vào hàng cầu nguyện, thẻ cầu nguyện đem đổi cho người khác, thì thẻ cầu nguyện không được chấp nhận. Bởi vì anh chị em cần phải đến, nghe sự hướng dẫn để biết làm thế nào để được nhận. Điều đó tùy thuộc vào anh chị em. Anh chị em không thể nhận thẻ cầu nguyện thay cho người khác. Anh chị em cần phải đến, tự mình đến, để nghe. Có người nói rằng, “Ồ, tôi không tin nhiều vào điều này, nhưng nếu ông ta chữa lành cho tôi, thì tôi...” Điều đó gây nên sự lộn xộn trên tòa giảng, cho nên họ phải gạn lọc những thẻ đó ra trước khi nó đến đó.
82
Khi đứa con trai đó bắt đầu, đúng hơn người cha đó bắt đầu bước lên toà giảng trước những người khác, Billy hỏi thẻ cầu nguyện của anh ta. Anh ta chẳng có gì cả. Anh nói, “Tôi xin lỗi.” “Anh cần phải chờ đợi.”
Anh ta nói, “Được rồi.” “Tôi sẽ đợi.” “Tôi sẽ quay lại chỗ của tôi giống như những người khác.” “Tôi không biết tôi cần phải làm như thế.”
Lúc đó tôi đang nói chuyện với người khác; Bỗng nhiên tôi nghe thấy điều đó. Tôi thấy người cha đi ra, tôi hỏi, “Có vấn đề gì thế?”
Billy nói, “Anh ta không có thẻ cầu nguyện.”
Chúa bảo với tôi, “Hãy nói anh ấy quay lại.”
Tôi nói, “Hãy cho anh ấy lại đây.” Người cha bước lên, nước mắt chảy dài trên gò má, trên khuôn mặt cần cạo... Anh - anh ta bước lên, và tạp chí “Tập san Độc giả” nói... Tôi không hỏi câu nào, nhưng nhìn thẳng vào mặt của đứa trẻ, nói đứa trẻ đến từ đâu; Nó đã từng ở tại Bệnh viện Mayo; Tất cả mọi vấn đề liên quan đến đứa trẻ, nó bị bệnh như thế nào và mọi điều khác.
83
Người cha bắt đầu khóc, và lìa khỏi. Anh ta lìa chỗ tòa giảng, anh quay lại nói rằng, “Đúng vậy, thưa ông.” Anh ta nói, “Nhưng đứa con của tôi có thể sống không?”
Tôi nói, “Đó là điều tôi không thể nói được.” Tôi nói, “Chờ một chút.” Tôi thấy một khải tượng hịên ra. Tôi nói, “Anh sẽ không muốn tin điều này, bởi vì cả hai Bệnh viện Mayo và Hopkins nói rằng không thể thực hiện được ca giải phẫu não, nhưng tôi nói với anh điều anh cần phải làm. Ngày mai, anh hãy đi cùng đứa trẻ này. Trong vòng 3 ngày tới anh sẽ gặp một người phụ nữ mái tóc đen ở trên đường, người phụ nữ đó sẽ hỏi anh đứa trẻ đó bị gì. Sau đó cô ta sẽ nói với anh bác sĩ nào ở đây có thể thực hiện ca giải phẫu đó, anh không sẽ không muốn tin, bởi vì Mayo làm thất vọng và bảo rằng việc đó không thể thực hịên được. Nhưng đây là cơ hội duy nhất cho đứa trẻ, bởi quyền năng của Đức Chúa Trời, sự thương xót của Đức Chúa Trời và ca giải phẫu đó. Nếu anh tin tôi là Tiên tri của Ngài, hãy đi làm theo những gì tôi đã bảo anh.” Giống như việc đặt những trái vả trên Ê-xê-chia.
Anh ta nói, anh ta quay lại và nói rằng, “Xin cảm ơn ông,” rồi bước đi.
84
2 ngày hoặc hơn nữa trôi qua, anh ta đi xuống phố, một người phụ nữ bước đến, nói rằng, “Có vấn đề gì với đứa con của anh vậy?”
“Nó mắc bệnh não.” Anh ta nói như vậy. Ồ, họ nghĩ rằng điều đó thật là tồi tệ, anh chị em biết.
Vì thế sau vài phút anh ta kể những gì đã xảy ra. Cô ta nói, “Thưa ông, tôi biết những người có thể thực hiện ca giải phẫu đó.”
Anh ta nói, “Thưa cô, Mayo Brothers đã bỏ cuộc và nói rằng không thể thực hiện ca giải phẫu.” “Một người ở trên này đã cầu nguỵên cho điều đó, tên của ông ta là Anh Branham.” “Ông đã cầu nguyện cho đứa trẻ.” Anh ta nói, “Chờ một chút. Người phụ nữ tóc đen, mặt áo khoác xám.” Và bảo, “Đó chính là cô.” “Bác sĩ đó ở đâu?” Cô ta đã nói cho anh ta vị bác sĩ đó. Dẫn anh ta lên chỗ đó và bác sĩ đã thực hịên ca giải phẫu; Đứa trẻ được lành.
85
Điều đó được đăng trên “Tập san Độc giả.” Anh chị em thấy không? Mayo Brothers đã gọi tôi lên phỏng vấn về điều này. Hỏi, “Mục sư Branham ơi, anh đã làm gì với đứa trẻ vậy?”
Tôi nói, “Không làm gì cả, tôi chưa hề đụng vào nó. Tôi chỉ nói những gì Đức Chúa Trời bảo tôi phải nói. Người đàn ông kia đã vâng lời theo.”
Có điều thật vui về việc đó, khỏang 2 tuần sau đó, có lẽ trong tạp chí “Tập san Độc giả” một tháng sau đó, bài báo của Miss Pepper đã được đăng lên. Bà ta là một phù thủy chính hiệu hay là một cốt đồng. Có cái thật, thì chắc chắn cũng có người bắt chước. Người ta cũng đã biết người phụ nữ đó từ năm 1897. Bà ta đã sống trên 100 năm cho đến bây giờ ở tại New York, cả hai tai đều điếc. Tờ “Tạp chí Độc giả,”... Tôi nghĩ nó đã được đăng khoảng 2 tháng hoặc 1 tháng trước bài báo của tôi, anh chị em có thể nhận thấy điều đó, vào đầu mùa thu. Ông Baxter đã có được tạp chí đó. Nếu tôi nghĩ đến nó, tôi bảo ông ta... Tôi biết tôi sẽ nói đến điều này, tôi có - có để mà trưng dẫn. Tôi có thể chứng minh cho anh chị em. Nó được trình bày khoảng 12 đến 14 trang. Bà ta chỉ là một người nội trợ bình thường. Vào một ngày nọ, bà ta bị rơi vào tình trạng xuất thần, trong sự đau đớn, bà ta bắt đầu nói chuyện với người chết. Trên khắp thế giới người ta đều biết người đàn bà đó. Họ đưa bà đến Anh Quốc. Thay quần áo của bà, nhiều lần, và xem thử có sự sai lầm nào không, tại đó, một người Hy Lạp cải trang thành người khác bằng chiếc mặt nạ, đóng vai như thể người Anh. Bà đã nói tất cả về anh ta. Anh - anh ta — anh ta cần gọi một trong những người cộng sự đã chết của mình.
86
Chỉ một điều bà ta... Khắp nơi trên thế giới, tạp chí “Tập san Độc giả” đã nói tại đó, cách đây vài đêm, hay vài tháng gì đó, một trong những sự thật bị vạch trần. Một người đàn ông được cho rằng đã hôn vào bàn tay ma của mẹ mình, ngày hôm sau bị cảnh sát chứng minh ở tòa án rằng anh ta chỉ hôn vào một miếng vải. Nhiều người đã bắt chước xác đồng, họ chỉ là những độc giả ngồi ở bên lề đường, ngay từ đầu không phải là xác đồng. Họ không là gì khác hơn là kẻ bắt chước, giả tạo. Nhưng có một xác đồng thật sự.
Những người sốt sắng chúng ta, chúng ta thấy có nhiều kẻ bắt chước cả hai phương dịên. Này, xin hãy chờ thêm ít phút nữa.
87
Hãy để ý. Miss Pepper là một bà đồng cốt thật. Tạp chí đã nói, “Đây là điều có thể bảo đảm, khi một người chết, anh ta không phải chết; Anh ta đang sống ở đâu đó, bởi vì người đàn bà kia gọi được linh của họ về và nói chuyện với họ.”
“Này, bà ta làm gì, hở Anh Branham? Anh có tin điều đó không?” Thưa quý vị, có. Kinh thánh đã nói vậy; Đó là lý do tôi tin. Bà ta thuộc về Ma Quỷ. Chủ thuyết thông linh là trò bịp bợm của Ma Quỷ. Hãy để ý, hãy xem cả hai.
Anh chị em nên xem những bức thư tấn công tôi sau khi bài báo của tôi tiếp sau bài báo của bà ta. Thật không lạ sao, trước thời kỳ cuối cùng Đức Chúa Trời Phán với tôi những điều này,và tờ “Tập san Độc giả” đã được xuất bản với nhiều ngôn ngữ dưới trời. Hãy để ý, thật không lạ lùng sao chúng nối tiếp nhau?
88
Trong những lá thư gửi đến, nói rằng, “Anh Branham ơi, điều đó chứng tỏ rằng anh không là gì khác hơn một xác đồng.” “Điều đó đã chứng tỏ vấn đề. Hãy xem đây; Anh nói với người đàn bà kia bà ta phải tìm ở đâu... Hãy nhìn người đàn bà này?”
Tôi nói, “Hãy chờ một chút. Tôi có một lá thư chính thức ở đây,” xin lỗi, “gửi đến dân chúng.” Tôi nói, “Anh em Thầy giảng các anh kém hiểu biết dường nào.” Tôi nói, “Thay vì báp-têm thân thể của anh chị em, anh chị em cần báp-têm não bộ của mình.” Đúng vậy. Anh chị em đừng dừng lại việc suy nghĩ về những điều này. Anh chị em không cố gắng mà xem xét.“
Cùng một kiểu mà người ta đã làm vào ngày kia. Họ nhìn thấy Chúa Jêsus; Họ biết Ngài có thể — Ngài biết những bí mật trong lòng họ. Ngài biết điều gì họ đã làm. Họ nói, “Ông ta là chúa quỷ; Ông ta là Bê-ên-xê-bun, thầy bói giỏi nhất trần gian.” Họ không dừng lại để cố gắng nhận ra sự thật để thấy rằng đó là Con của Đức Chúa Trời. Họ không đủ thuộc linh để biết điều đó. Thật vậy. Họ đọc qua điều này rồi. Chắc chắn, Chúa Jêsus được định trước phải đến Giê-ru-sa-lem để cưỡi trên lưng lừa... nhưng họ xem điều đó là việc khi Chúa đến lần đến thứ 2.
89
Ngày hôm nay cũng vậy, họ nhìn quá đáng điều chân thật. Ha-lê-lu-gia! Đúng vậy. Tôi biết rằng Đức Chúa Trời đang ở đây trong buổi chiều hôm nay, tôi biết tôi làm mất nhiều thì giờ của anh chị em, nhưng anh chị em cần phải hiểu điều này, anh chị em ơi. Nếu tôi không bao giờ gặp lại anh chị em, anh chị em phải biết ma quỷ là gì, anh chị em phải biết điều đúng điều sai là gì. Chúng rất giống nhau, anh chị em phải phân rẽ khỏi chúng.
Nên nhớ, không phải là ở ngoài kia, đâu đó với khía cạnh này giống như giới Pha-ri-si, hoặc là khác. Nó ở ngay trong cửa, rất gần. Hãy xem. Nếu tôi lấy...
90
Chúng ta hãy xem cả hai trường hợp. Nếu tôi lấy cho anh chị em một đồng đô-la... Nếu tôi cho anh chị em một đồng đô-la giả (Chúng ta sẽ sử dụng ví dụ để anh chị em có thể hiểu được vấn đề.) điều đầu tiên anh chị em làm, nếu anh chị em là người thông minh, nếu anh chị em cầm đồng đô-la lên xem xét, điều trước tiên, anh chị em sẽ cảm nhận nó và thấy nó làm từ thứ gì. Có đúng vậy không? Anh chị em sẽ nhìn xem thử nó là bằng thứ gì. Anh chị em sẽ nhìn vào giá trị của nó. Đồng đô-la thật không phải làm bằng giấy; Nó bao gồm giấy và tơ lụa. Anh chị em thấy không? Điều trước tiên, anh chị em phải xem giá trị của nó. Đó là dấu hiệu đầu tiên.
Bây giờ, chúng ta hãy chuyển bà ta qua mặt nầy, và chuyển giao cho Đức Chúa Trời giải quyết cho chúng ta về khía cạnh nầy.
91
Này, hãy xem, điều trước tiên anh chị em cần phải lưu ý, mọi thứ... Hãy xem bài báo của bà ta. Với 50 mấy năm bà làm thầy bói, gọi linh của người chết, bà không một lần đếm xỉa đến Đức Chúa Trời, Đấng Christ, sự Chữa lành Thiên Liêng, sự giải cứu, sự phán xét... Chẳng có gì khác hơn là sự đùa giỡn, hành động điên dại trong vấn đề đó.
Nhưng về mặt khác, chính là Đức Chúa Trời hằng hữu, sự phán xét, sự trở lại của Chúa Jêsus, sự Chữa lành Thiên Liêng, quyền năng của Đức Chúa Trời, sự giải cứu. Hãy nhìn vào giá trị của nó. Anh chị em không thấy những thầy bói, những thuật sĩ giảng Phúc âm. Có vấn đề gì với dân sự vậy? Ôi. Xin hãy để ý.
92
Điều thật sự cần phải làm, nếu anh chị em muốn nhận ra đồng đô-la thật hay giả, nếu nó giống đồng đô-la thật quá, hãy ghi những con số của nó và gửi cho sở đúc tiền. Nếu có những con số tương ứng với số trên đồng tiền đó, thì có đồng đô-la bằng bạc mong đợi nó. Đúng thế không?
Ồ, anh em ơi, hãy đưa những gì bà ta đã làm quay lại với Kinh thánh, anh chị em sẽ thấy được đó chính là bà bóng ở Ên-đô-rơ.
Anh chị em đem vấn đề này, anh chị em sẽ thấy nó trong chính Cuốn Sách trong Kho vô tận (Mint): Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi, cùng một công việc của Ngài. Ngài không đi làm những chuyện điên dại và vô nghĩa với người ta. Việc làm của Ngài luôn tốt lành, giúp ích cho người ta, khiến họ đến với Đức Chúa Trời. A-men! Tôi không nói “amening”, nhưng nói “A-men” có nghĩa là “Thật như vậy.” Tôi - tôi tin Lời. Tôi biết Lời là Lẽ thật.
93
Anh chị em hãy lưu ý. Cần phải nhanh chóng, bởi vì tôi không muốn giữ anh chị em quá lâu.
Này, tôi xin bày tỏ anh chị em thấy một bức tranh, một bức tranh tâm trí. Một dòng suối chảy qua chỗ này, dọc xuống theo lối này, chảy qua sự sống (Hãy xem khi nó chảy. Xin cho đừng phân tán sự chú ý, anh chị em sẽ bỏ nhỡ điều này đấy.), chảy xuống phía này. Trong cái kênh nhỏ này nằm giữa bản thể hay hư nát, anh chị em và tôi. Này, trong đó, chúng ta hãy nhìn xem nó là gì. Đó là một mớ sự đùa giỡn và nhiều thứ khác, nhưng đôi khi anh chị em thấy một ánh sáng. Anh chị em thấy bóng tối và đường phố; Điều đó cuộc vui và hành động kỳ quặc, ma quỷ khiến người ta. Ôi, họ ăn mặc tử tế, ôi, văn hóa hết sức, những học giả bóng bẩy, nhưng vẫn là Ma Quỷ. Nhưng có sự tái sinh đang ở chỗ đó.
94
Những người trong kênh này chịu ảnh hưởng từ 2 phía khác nhau. Phía này theo kiểu 3 trong 1. Và phía kia cũng theo kiểu 3 trong 1.
Một phía, nơi đầu tiên là dành cho linh hồn của những kẻ không công bình. Một người chết, người đó đi đến một nơi để chờ sự phán xét. Chúa Jêsus đã đi giảng cho những linh hồn đã bị cầm tù ở đó. Nơi tiếp theo là dành cho ma quỷ. Nơi tiếp theo nữa là Chúa Quỷ và địa ngục.
Đi lên phía trên, đầu tiên... Này, có một nơi dành cho những hồn ma, linh của những người chết mà chưa hề ăn năn. Họ đang chờ đời sự đóan xét. Điều duy nhất mà họ biết là vui đùa và những gì họ đã làm.
Phía khác, phía trên, những Cơ-đốc nhân được ảnh hưởng từ trên cao. Đây là một ẩn dụ. Phía trên là một Linh khác, Đức Thánh Linh, Linh của Con Người, Chúa Jêsus Christ. Đức Thánh Linh, Đức Thánh Linh ảnh hưởng trên Hội thánh của Ngài ở trong lãnh vực của những người hay chết này.
Ma quỷ, bởi những linh nầy, ảnh hưởng trên con người. Tiếp theo là các Thiên sứ. Tiếp theo nữa là Đức Chúa Trời. Tất cả những hữu thể hay chết ở đây bị ảnh hưởng bởi một trong những điều thế gian này. Anh chị em hiểu điều tôi muốn nói không?
95
Điều mà người đàn bà kia đã làm, bà ta đã xông vào lãnh vực đó, bà ta nói chuyện với những người bị quỷ ám kia là từ buổi ban đầu, linh của những Thiên sứ sa ngã không chịu ăn năn vào buổi ban đầu, cho phép bản thể của chúng ám vào họ, và chúng đang chờ đợi sự đóan xét.
Những người phía trên được ảnh hưởng và được sinh lại bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Ma quỷ có những 'tiên tri' của hắn, và Đức Chúa Trời có Tiên tri của Ngài. Anh chị em có hiểu điều tôi muốn nói không? Đó là sự ảnh hưởng, mà chúng ta hành động. Đừng phân rẽ với điều đó. Chúa Jêsus, khi Ngài còn ở trên đất này...
Ngày hôm nay, Ngài không còn bước vào lãnh địa đó để đưa người công bình ra khỏi lãnh địa này; Ngài không thể làm điều đó, bởi vì người công bình không còn ở trong đó nữa, một nơi đã từng là pa-ra-đi. Không, thưa quý vị. Pa-ra-đi đã biến mất khi Huyết của Chúa Jêsus cất nó đi. Này. Ôi!
96
Nếu tôi nghĩ đến Chúa Jêsus chết thể nào lúc Ngài chịu chết, Ngài đi giảng cho những linh hồn bị cầm tù. Ngài chết như một tội nhân, Ngài không hề biết tội lỗi, nhưng tội lỗi của chúng ta đã chất trên Ngài. Đức Chúa Trời, vì tội lỗi đã chất trên Ngài, đã đưa Ngài đến địa ngục. Kinh thánh nói Ngài đi giảng cho những linh hồn.
Một số người nói, “Anh Branham ơi, tôi không thể hiểu nổi điều đó.” “Chúa Jêsus đã sống lại vào ngày thứ 3. Ngài chết vào chiều thứ 6 và sống lại vào sáng Chúa nhật, ôi Ngài chỉ chết có 1 ngày.”
Ngài Phán, “Nội trong thời gian đó.” Vì Ngài có một câu Kinh thánh mà Ngài phải bênh vực. Vì Đa-vít, một người sau này sa ngã, nhưng ông đã được cứu, một Tiên tri bởi sự cảm động của Đức Chúa Trời, nói rằng, “Vì Chúa sẽ chẳng bỏ linh hồn tôi trong Âm phủ, cũng không để cho người thánh Chúa thấy sự hư nát.” Ông biết 3 ngày, 3 đêm thân thể sẽ bị hư nát, và Đức Chúa Trời đã nói với nhà Tiên tri, “Ngài sẽ không thấy sự hư nát.” Cho nên...?...
97
Ha-lê-lu-gia! Ngài đã làm ứng nghiệm Lời Đức Chúa Trời. Ngài đã đánh bại Sa-tan vào mọi thời điểm với Lời. Ngài chiến thắng sự chết với Lời của Đức Chúa Trời. Ha-lê-lu-gia! Ngài đã chiến thắng sự chết. Khi người ta giết Ngài, Ngài chết như một tội nhân, tội lỗi của tôi, của anh chị em đều chất trên Ngài. Ngài đã đi xuống; Tôi có thể nhìn thấy Ngài gõ cửa tại đó.
Những linh hồn hư mất bước ra nói rằng, “Ồ, người là ai?”
Ngài Phán, “Tại sao các ngươi không nghe lời Hê-nóc? Tại sao các ngươi không nghe lời những Tiên tri đã giảng dạy?” Họ bị đóan phạt. “Ta là Con của Đức Chúa Trời đã từng sống. Ta... Huyết Ta đã đổ ra. Ta đến để nói cho các ngươi biết; Ta đã làm ứng nghiệm những gì các đấng tiên đã nói về Ta.” Đạp đầu ma quỷ, đi thẳng vào địa ngục, cướp lấy chìa khóa của âm phủ và sự chết từ nơi chúa quỷ, đeo lên bên hông, bắt đầu quay lên. Ha-lê-lu-gia!
Sống lại vào sáng sớm. Ha-lê-lu-gia! Chúng ta hãy vẽ ra một bức tranh ở đây. Vào sáng sớm, một nhóm người nọ đang nằm trong Thiên đàng. Họ không còn ở đó nữa.
98
Này, hỡi những người bạn Công Giáo, những người tin vào sự cầu thay của các thánh, nếu anh chị em nói chuyện với một vị thánh trong Giáo hội của mình, người đó là tội nhân; Ông ta đang ở trong địa ngục, đang chờ đợi sự phán xét. Nếu ông ta là thánh, ông ta đang ở trong sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và không thể quay trở lại. Đúng vậy. Tôi có thể chứng minh điều đó. Huyết của bò đực không thể cất tội lỗi đi, nhưng Huyết của Chúa Jêsus khiến tội lỗi xa lìa.
99
Tôi có thể nhìn thấy Chúa Jêsus đi đến chỗ đó, Thiên đàng, nơi đó có Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, họ đang ở đó, Sa-mu-ên và tất cả những người còn sót lại ở đó. Tôi có thể nghe Ngài gõ cửa. [Anh Branham gõ vào bục giảng. - Bt] A-men! Ôi, tôi thích điều này. Nó làm cho tôi trở nên đúng, tôi cảm thấy thật nóng cháy trong giờ này.
Tôi có thể thấy Ngài nhìn lại đàng kia, nghe một người hỏi, “Ai đang ở ngoài kia vậy? Ai đang ở đằng kia?” “Ta... Áp-ra-ham đang nói chuyện. Còn ai đó?”
“Ta thuộc Dòng Dõi Áp-ra-ham.” A-men! Tôi có thể nhìn thấy Áp-ra-ham đến nơi cửa và mở cửa ra. Ngài Phán, “Ta thuộc Dòng Dõi Áp-ra-ham.”
Đa-ni-ên nói, “Nhìn kìa. Có một Hòn Đá mà tôi đã thấy nó được đẽo ra từ núi.”
Tôi có thể nghe người ta nói, “Đó chính là Ngài. Tôi đã thấy Ngài, dường như bụi ở dưới chân Ngài, những đám mây di chuyển, những con dê đực — đã vỗ tay, những chiếc lá, tất cả reo mừng.” Ôi, tôi có thể thấy những người khác nhau trong Thiên đàng, đang chờ đợi Ngài.
100
Tôi có thể nghe Ngài nói, “Hãy đến. Ánh sáng ban ngày đã chiếu khắp trong Giê-ru-sa-lem; Các ngươi hãy đi ra khỏi nơi này. Chúng ta sẽ đi lên, bởi vì các ngươi đã tin vào huyết của bò đực và dê đực, chờ đợi cho đến lúc có Huyết của Ta. Nhưng Huyết Ta đã đổ ra tại đồi Gô-gô-tha rồi. Ta là Con Đức Chúa Trời nhập thể. Tất cả món nợ tội lỗi đã được trả rồi; Chúng ta ở trên con đường đi ra.” Ha-lê-lu-gia! Vinh thay cho Đức Chúa Trời.
Tôi có thể thấy Áp-ra-ham ôm chầm lấy Sa-ra, họ bước đến và đi ra. Trong Ma-thi-ơ 27 là lúc ông đi ra, tôi có thể nghe thấy ông dừng lại đâu đó tại Giê-ru-sa-lem. Điều đầu tiên anh chị em biết, tôi có thể thấy Cai-phe và những người đang đứng trên đường phố, nói rằng, “Người ta bảo tôi rằng cái gã đó đã sống lại... Hãy nói, cái gã đi đến chỗ đó là ai, anh chàng thanh niên này, cô gái trẻ kia?”
Không già nữa, đó là Áp-ra-ham và Sa-ra. Họ đã biến mất. Người ta nhìn, “Có ai đang nhìn chúng ta.” Họ có thể biến mất như thể họ xuyên qua bức tường, với cùng loại thân thể. Ha-lê-lu-gia! Đúng vậy. Tất cả những vị Tiên tri và họ đi loanh quanh, nhìn xem thành phố.
Chúa Jêsus đã dẫn đi lên, lên trên những ngôi sao, mặt trăng, những đám mây, và dẫn những người bị giam cầm, giam cầm, ban cho... ? ... các ân tứ cho con người. Ngày hôm nay, Chúa Jêsus đang ngồi bên hữu Cha, Ngài leo lên đó, ngự vào, tất cả những kẻ thù của Ngài cho tới khi kẻ thù ở dưới bệ chân Ngài.
101
Ngày hôm nay, những người bạn Cơ-đốc nhân yêu dấu của tôi ơi, ma quỷ đang làm việc mọi phía. Thánh Linh của Đức Chúa Trời đang vận hành mặt khác, nhằm chống cự lại mọi lúc.
Ha-lê-lu-gia! Đúng vậy. Những tờ báo và tập san cùng nhiều phương tiện khác truyền thông khác đang công bố điều đó. Người ta đang xem xét vấn đề, những họ không hiểu đó là gì. Điều đó là gì? Đó là điềm báo trước về cuộc chiến ác liệt sắp sửa xảy ra giữa Đức Chúa Trời và Ma quỷ. Hãy đứng về phía Đức Chúa Trời và hãy có một tấm lòng ngay thẳng. A-men!
102
Cách đây không lâu, tôi lên Toledo, Ohio, tham dự một buổi nhóm. Tôi sẽ kết thúc.
Anh chị em có hiểu điều tôi muốn nói về ma quỷ không? Chúng đang làm việc. Người ta rất sốt sắng, đúng là mộ đạo... Ôi, người ta đi nhà thờ mỗi Chúa nhật, đọc lặp đi đọc lại bài Tín Điều Các Sứ Đồ, và hát bài “Kinh ca ngợi Chúa Jêsus,” ôi, thật mộ đạo hết sức. “Anh Branham ơi, anh chị em muốn nói đó là Lẽ thật à?”
Đó là chính là loại linh đã treo Chúa Jêsus lên thập tự giá. Chúa Jêsus Phán, “Các ngươi thuộc về cha các ngươi là Ma quỷ.”
Một số người nói, “Ôi, nước Nga là kẻ chống nghịch Đấng Christ (anti-christ).” Không bao giờ. Nước Nga không phải là anti-christ. Anti-christ sẽ rất sùng tín đến nỗi đánh lừa những kẻ được chọn nếu có thể được. Hãy nhớ, Đức Chúa Trời dùng những con người của Ngài, không bao giờ dùng Thánh Linh của Ngài, ma quỷ cũng dùng những con người của hắn, không bao giờ là linh của hắn. Đúng vậy, tùy anh chị em thôi; Tôi chỉ chịu trách nhiệm với Lẽ thật.
103
Ma quỷ đang hành động... Ngày hôm qua tôi đã đề cập đến chúng trên phương diện thể xác; Hôm nay, tôi chỉ cho anh chị em thấy về phương diện thuộc linh, cho thấy chúng ở trong khía cạnh tâm linh, chúng ở ngoài kia, được gọi là ung thư, và người ta gọi là bệnh này, bệnh nọ. Nhưng tôi chứng minh cho anh chị em thấy bằng Kinh thánh, chúng là ma quỷ. Ngày hôm nay, một lần nữa chúng ta thấy chúng ở trong lãnh vực tâm linh, chúng rất sốt sắng, rất ngoan đạo, rất mộ đạo.
Anh em ơi, nếu anh em bắt đầu, và suy nghĩ. Ca-in, chính là hình thức rất sớm của vấn đề này, là một người rất sùng đạo. Ê-sau là một người rất sùng đạo. Giu-đa là một người rất sùng đạo. Thật là sùng đạo. Điều này không phải ở ngoài thế gian đâu; Nó ở ngay trong hàng ngũ phẩm trật đấy. Hãy xem xét điều này: Ma Quỷ Học.
Có lẽ tôi xin nói thêm một chút ít nữa thôi; Thật đã trễ lắm rồi.
Đừng đoán xét ai. Hãy yêu thương mọi người. Nếu anh chị em không yêu từ tấm lòng, thì Đấng Christ không ở trong anh chị em.
104
Tại Toledo, Ohio, tôi đã đến một nhà hàng nhỏ mà để ăn uống, chỗ Dunkard, một nơi rất dễ thương. Họ rất tử tế. Buổi chiều hôm đó, họ đóng cửa lại để đi học trường Chúa nhật. Khi họ đi rồi, tôi phải băng qua đường đến một nơi rất thế tục, tôi bước vào đó. Tôi biết việc đánh bạc là bất hợp pháp tại Ohio. Một cảnh sát tiểu bang một tay ôm một cô gái, để tay lên ngực của cô ta, một tay chơi bài với máy đánh bài tự động. Luật pháp của những tiểu bang và quốc gia chúng ta, tất cả chẳng còn nữa: Thật đáng khinh bỉ.
Nương trên Chúa Jêsus như Tảng Đá Khối, các chỗ đứng khác dường cát lún thôi: Chẳng có gì còn lại. Đúng vậy.
105
Tôi nhìn lại, có một phụ nữ rất đẹp, có lẽ ở tuổi 18, 19. Những gì họ đang làm, những đứa con trai bu quanh cái bàn, thật là kinh khủng. Tôi ngồi xuống đó. Trước sự ngạc nhiên, tôi ngồi xuống đó, một phụ nữ đến nói, “Xin mời ông ngồi ghế?”
Tôi đáp, “Xin cảm ơn cô. Tôi muốn ăn điểm tâm.”
Ngồi trên chiếc ghế, cạnh một phụ nữ lớn tuổi, trạc tuổi mẹ tôi, 55 hoặc 58. Bà ta mặc một bộ đồ 2 mảnh bỉ ổi như người ta mặc.
Họ bảo rằng như vậy mát mẻ. Khoa học nói, “Các người điên rồi.” Chắc chắn, không phải như vậy. Chị em muốn mình trần truồng đó thôi. Thật là hổ thẹn, đáng khinh. Một quí bà (lady) sẽ không ăn mặc kiểu như vậy. Một người đàn bà (woman) sẽ mặc, nhưng một quí bà (lady) thì không.
106
Sau đó, sau đó họ... Bà ta ăn mặc như thế, ngồi tại đó. Da thịt của bà ta đã mềm nhũn. Bà ta cắt sửa móng tay kiểu hoa phong lan, hoặc là kiểu gì đó khác mà anh chị em gọi, bôi son lên môi, cắt tóc ngắn như đàn ông, uốn lên; Những gì Kinh thánh cho rằng đáng khinh. Người đàn bà, người đàn ông đó...
Kinh thánh tuyên bố, nếu người đàn bà cắt tóc ngắn, người chồng có quyền viết giấy ly dị với cô ta, bởi vì cô ta không tôn trọng chồng. Chúng tôi sẽ phải đến và giảng Kinh thánh ở đây vào một ngày nào đó. “Nếu cô ta cắt tóc ngắn, có nghĩa là cô ta không tôn trọng chồng mình.” Nếu cô ta không đáng tôn trọng, nên bỏ cô ta. Anh em không thể cưới một người vợ khác, nhưng anh em có thể lìa bỏ cô ta. Ôi. Hỡi các chàng trai, điều này rất khó; Tôi có thể cảm nhận như vậy. Nhưng đó là Lẽ thật.
107
Ôi, thường thường thì chúng ta đề cập đến điều này trong phương diện Đức Thánh Linh, nhưng chúng ta để thả cửa. Một người anh em đã từng nói, “Chúng ta đã thả cửa, chúng ta đã thả cửa, chúng ta đã thỏa hiệp với tội lỗi. Chúng ta thả cửa; Chiên thì ra ngoài, còn dê đã bước vào trong như thế nào?” Anh chị em thả cửa. Đó chính nan đề; Anh chị em thả cửa, thế gian và Giáo hội trộn lẫn với nhau. Giống như dân Mô-áp hay dân này nọ, Ba-la-am, ông đã kết hôn ở giữa họ, đó cũng chính là nan đề trong ngày hôm nay. Giáo hội bị ô nhiễm, thời đại Ngũ Tuần là thời đại Lao-đi-xê, một hội hâm hẩm, bị nhả ra khỏi miệng Đức Chúa Trời. Từ một nhóm, Đức Chúa Trời gọi những người còn sót lại của Ngài và đưa nó trở về nhà (Đúng y như vậy. Đúng chính xác.), thông qua sự phục sanh (resurrection).
108
Bà ta đã ngồi tại đó, trang điểm mặt mình. Bà ta kẻ mắt mình màu đen, mồ hôi chảy ra; Nó chảy dài xuống. Con người đáng thương kia có lẽ có cháu nội. Bà ta ngồi đó cùng với 2 ông già, một trong 2 người trên cổ có một cái khăn chòang lớn, lúc đó vào tháng 6, đang ngồi tại đó. Ông ta đứng lên, uống rượu, và bà ta cũng uống, rồi bà ta nhìn quanh.
Tôi nghĩ, “Hỡi Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ôi, tại sao Ngài không xóa sạch cái thứ đó khỏi bản đồ? Tại sao Ngài không... Có phải Sharon của tôi, đứa con của tôi, Sa-ra của tôi và Rebekah của tôi cần phải được lớn lên trong thế hệ này để rồi đến với cái bộ mặt như thứ đó không?” Tôi nghĩ, “Hỡi Đức Chúa Trời ôi. Ôi, con rất vui mừng nếu Ngài cất Sharon đi theo ý muốn của Ngài. Có phải Rebekah và Sara cần phải chịu lớn lên dưới cái thứ như thế không?” Người ta mời họ — hát trong ban hát và làm nhiều việc. Tôi nghĩ, “Không hổ thẹn sao?” Tôi nghĩ, “Đức Chúa Trời ôi, làm sao sự công bình thánh khiết của Ngài có thể chịu nỗi điều này? Dường như cơn giận công bình của Ngài bay ở ngoài kia và - và thổi cái nơi này đi.”
109
Tôi nghe Thiên sứ của Chúa nói, “Hãy tránh sang một bên.” Tôi bước đến đó. Khi Ngài đi ngang qua tôi, tôi cảm thấy mình trở nên một người khác. “Ngươi đoán xét bà ta vì điều gì?”
Tôi nói, “Hãy nhìn kìa, cách bà ta đang làm.” Và ở đây là những gì Ngài...
Tôi thấy một khải tượng. Tôi thấy một thế gian giống như thế này, vây quanh, một thế giới kia. Nhưng thế giới này, nó có một cái mống bao quanh nó, đó chính là Huyết của Chúa Jêsus nhằm bảo vệ khỏi cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không thể nhìn thấy điều đó. Ngài - Ngài có thể hủy diệt ngay tức khắc, bởi vì Ngài Phán, “Chừng nào ngươi ăn trái đó, ắt sẽ chết.” Cho nên Ngài sẽ làm như vậy.
Sau đó, tôi nghĩ như thế này. Tôi nhìn thấy chính tôi. Mặc dù tôi không làm điều đó, nhưng dù sao tôi cũng là một tội nhân. Huyết của Chúa Jêsus Christ hành động cho chúng ta như một bộ phận hãm xung. Khi tôi phạm tội, tội lỗi của tôi đập vào Ngài, làm chấn động cái đầu quý báu của Ngài, tôi có thể nhìn thấy nước mắt và Huyết chảy xuống. “Hãy tha thứ cho người này, Cha ơi; Anh ta không biết mình đang làm điều gì.” Tôi có thể làm những điều khác và đập vào đó. “Hãy tha thứ cho anh ta, Cha ơi.”
110
Nếu tôi bỏ qua Ngài, tôi bị hủy diệt. Nếu tôi không bao giờ tiếp nhận ân điển của Ngài, thì số ngày của linh hồn tôi biến mất, tôi bị xét đoán. Tôi khước từ. Không điều gì còn lại ngoài sự đoán xét. Bị đóan xét, tôi đã bị đoán xét. Đức Chúa Trời Phán, “Chừng nào ngươi ăn trái đó, chắc chắn sẽ chết.” Anh chị em bị đóan xét ngay tại ngai phán xét trong buổi chiều hôm nay về thái độ của anh chị em hướng về Đấng Christ.
Sau đó, tôi nghĩ, “Vâng, đúng vậy.” Một ngày nọ, tôi thấy tôi bò lên cùng Ngài. Tôi thấy cuốn sách cũ kỹ của tôi đang nằm ở đó, một tội nhân, mọi thứ đều nằm trong cuốn sách đó. Tôi thấy những tội lỗi của tôi là những gì tôi đã làm, tôi nói, “Chúa ôi, xin Ngài tha thứ cho con.”
Ngài lấy tay đặt lên hông, lấy Huyết ra, viết lên phía trên rằng, “Đã được tha.” Ngài ném nó xuống dưới biển của sự quên lãng, để rồi không còn nhớ nó nữa. Cuốn sách đó ra đi mãi mãi. Ngài Phán, “Ta tha thứ cho ngươi, nhưng ngươi lại đóan xét bà ta.” Điều đó đã làm thay đổi ý nghĩ của tôi. Tôi nói, “Chúa ôi, xin thương xót.”
111
Sau khi thoát khỏi tình trạng đó, tôi bước lên và ngồi xuống. Tôi nói, “Xin chào bà.”
Bà ta đáp, “Ô, xin chào.”
Tôi nói, “Xin lỗi bà,” Tôi nói, “Tôi là Mục sư Branham.”
Bà ta nói, “Ôi, xin lỗi, xin lỗi, Mục sư Branham.”
Tôi nói, “Thưa bà...” Tôi... Kể chuyện cho bà. Tôi nói, “Tôi đang ngồi đàng kia, tôi đã đoán xét bà một cách trầm trọng trong suy nghĩ của mình. Có lẽ bà có con.”
Bà ta nói, “Tôi có.”
Tôi nói, “Điều gì khiến cho bà trở nên sai trật?” Bà ta bắt đầu tiết lộ câu chuyện với tôi, câu chuyện có thể xé nát trái tim của bất cứ ai. Tôi nói, “Tôi - tôi đã hỏi Đức Chúa Trời, tại sao Ngài không quét sách điều như thế khỏi đất này? Bà ngồi đây với 2 người đàn ông say rượu, và chính bà cũng say rượu nữa.” Tôi nói, “Một ngày kia Huyết đang làm nhiệm vụ giữ cho bà khỏi cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời không còn nữa, thì bà sẽ chết, rồi bà... Bây giờ bà là một con người có ý chí tự do; Bà có thể tiếp nhận hoặc khước từ.” Tôi nói, “Một ngày kia linh hồn của bà sẽ đi lên trên kia, nơi đó không còn sự thương xót nữa. Nếu bà chết trong tội lỗi mình thì bà sẽ bị đóan xét, và bà sẽ đi vào địa ngục.”
Anh chị em biết điều gì xảy ra không? Người đàn bà đó lẻn ra khỏi ghế ngồi tại nhà hàng đó, chúng tôi đã có một buổi nhóm cầu nguyện dường như chưa bao giờ anh chị em nghe thấy trong đời mình, bà ta đã đến với Đấng Christ. Điều gì vậy? Đừng đóan xét họ; Hãy nói Phúc âm cho họ. Họ thuộc quyền sở hữu của ma quỷ; Họ là những con người hư mất trong vương quốc này. Họ bị ảnh hưởng bởi đó. Chúng ta chịu ảnh hưởng từ trên cao. Chúng ta hãy xem thử mình có thể làm gì với những ta-lâng của chúng ta để chinh phục người khác cho Đấng Christ.
112
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, cảm ơn Ngài vì sự nhân từ và thương xót của Ngài. Chúa ơi, con xin lỗi; Con đã giữ họ ở đây quá lâu. Nhưng buổi nhóm chiều hôm nay khi kết thúc, con muốn nói với họ về ma quỷ, và con đã mổ xẻ quá nhiều về điều này cùng một lúc, trong cùng một bài giảng, xin cho họ có thể rút ra từ chỗ này, chỗ kia để hiểu được điều con muốn nói. Ngài biết ý định của lòng con trong việc đưa điều này đến cho họ.
Nguyện dân sự sau buổi chiều hôm nay ra về, những người nam, người nữ, xem xét từng bước đi mà mình quyết định, và sống thật tự do và hạnh phúc. Nguyện họ biết rằng Đức Chúa Trời đã cứu họ. Nguỵên họ nhìn xem Ngài, quên đi tất cả những triết thuyết và nhiều thứ khác đang ở xung quanh họ, để họ sống một cách bình an và tỉnh táo, trong sự kính sợ Đức Chúa Trời. Và, Đức Chúa Trời ôi, khi nào Ngài muốn sử dụng họ cho điều gì đó, xin Ngài Phán trực tiếp với họ và sai phái họ đến bất cứ nơi nào Ngài cần họ đi và làm bất cứ điều gì Ngài muốn họ làm. Nguyện dân sự khiêm nhường để tìm kiếm Đức Chúa Trời trong lòng họ. Chúa ôi, xin hãy tha thứ cho chúng con về những thiếu sót của chúng con, tha thứ cho mỗi một người trong chúng con.
113
Chúng con biết rằng Sa-tan như sư tử rống luôn rình mò khắp mọi nơi, hòng nuốt lấy những người nó muốn, nó mặc những áo chòang sùng tín. Đức Chúa Trời ôi, những đứa con khốn nạn nầy, xin Ngài hãy nhìn xem họ, ở khắp mọi nơi. Họ đã mở ra và phô bày cho người ta. Con cầu xin Ngài thương xót họ, cứu tất cả những người hư mất, chữa lành những người bệnh tật. Đức Chúa Trời ôi, chúng con nhận thức rằng những con quỷ bệnh tật đang đến trên con cái của Ngài, những đứa con mà Ngài dùng sự chuộc tội đang bày ra nơi kia để chăm sóc. Những con quỷ khiến cho họ phạm tội, Ngài dùng sự chuộc tội đang bày ra nơi kia để quan tâm, chăm sóc. Con cầu xin Ngài nhậm lời trong Danh Chúa Jêsus. A-men!
Tôi không biết có...