Theo Lời Ngài

Connersville, Indiana, USA.

53-0608E

1
Chào mừng, quý vị tín hữu. Thật là một đặc ân lớn được ở đây tối hôm nay để bắt đầu một tuần lễ mới của sự nhóm lại... Tôi đoán chắc anh em này đã thông báo với quý vị là chúng ta được giữ chỗ này suốt một tuần. Và chúng ta biết ơn về điều đó. Chúng ta cần cám ơn những người ở đây, quý vị mục sư hợp tác và những người mà đã tiến hành để có — được điều đó. Chúng tôi muốn cảm ơn mỗi người trong quý vị về việc cho chúng tôi lời mời ở lại. Trên hết, dĩ nhiên, chúng ta cảm ơn Chúa về lời hứa. Chúng tôi muốn cám ơn ngài thị trưởng của thành phố nầy, và các văn phòng thành phố, để cho chúng tôi có được chỗ nầy. Xin Chúa cũng ban phước của Ngài dồi dào trên họ.
Và tuần nầy chúng tôi sẽ cố gắng bằng sự trợ giúp của Chúa cùng với điều tốt nhất mà chúng tôi biết để chăm sóc kẻ đau và người có nhu cầu, nhu cầu về sự cứu rỗi cũng như về thân thể của họ, trong Danh của Chúa chúng ta, điều tốt nhất mà chúng ta biết.
2
Dường như đó là một công tác mới mà chúng tôi đang cố gắng lúc này. Tôi từng dành thì giờ để cố hết sức chính mình điều hành các buổi nhóm và — tôi muốn nói là không có người quản lý của tôi cùng với họ. Ở đây không có ai ngoài con trai nhỏ của tôi và tôi, con trai 17 tuổi. Vì vậy tôi phải giảng và vân vân. Và tôi - tôi luôn luôn nghĩ rằng có lẽ đôi lúc Chúa hẳn sẽ giúp tôi để làm như thế, và tôi - tôi đang thử làm điều đó. Vậy quý vị gắng chịu với tôi trong một lúc.
Và thường thường tôi ở nhà, không ăn, đi đến trong các buổi nhóm, kiêng ăn, cầu nguyện, hoàn toàn dẫn dắt tôi thẳng tới bục giảng và bắt đầu ngay từ đó, cầu nguyện cho người đau. Bởi vì, điều đó làm cho một buổi nhóm tốt hơn; tôi biết thế. Bởi vì quý vị ở dưới sự xức dầu rồi. Nhưng nay, tôi thích đi đến đọc một phân đoạn, nói một lúc nương trên Lời, và rồi thì cầu nguyện cho người đau. Thường thì đó là những gì mà các người quản lý làm vậy.
Vậy thì, xin Chúa ban phước cho quý vị. Chúng tôi cảm ơn về sự hợp tác tốt đẹp của quý vị ở khắp nơi.
3
Và lúc này — tối hôm qua, hay đúng hơn, chiều hôm qua, hoặc là đêm vừa qua, họ đã làm trong giờ nhóm ở đây, một sự dâng hiến yêu thương dành cho tôi. Tôi muốn cảm ơn quý vị. Tôi không xứng để quý vị dành tặng cho tôi. Tôi không nghĩ về điều đó cho tới tối hôm qua khi họ đã đem — tới tôi và nói, “Đây là số tiền dâng yêu thương dành cho anh.” Sao, tôi thật là vui về điều đó.
Và tôi sẽ bảo đảm với quý vị đây, thưa quý tín hữu, rằng mỗi một xu tiền trong đó mà tôi biết làm gì với nó, tôi sẽ dâng nó cho sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Hoan nghênh ai đó, đúng như họ có thể, để khám xét những gì tôi làm với tiền bạc. Từng xu mà tôi không cần phải có cho gia đình mình, và những gì tôi cần phải có cho sự chi tiêu của tôi và các thứ, mà đi thẳng tới công tác truyền giáo. Và tôi tự đem Phúc âm đến với các nơi khác trên đời, rồi tôi biết tiếp đó là gì.
4
Tôi chưa bao giờ nhận một sự dâng hiến trong đời. Tôi không thể nào làm điều đó. Tôi nhớ lại có lần... Một số các bạn của tôi đang ngồi nơi nhà thờ ở đây. Và tôi nhớ cách đây không lâu ở đây, tôi đã tới một chỗ mà họ... Quý vị có bao giờ tới cái chỗ mà tận cùng chưa? Tôi - tôi đã giảng tại đền tạm của mình ở đó suốt 12 năm mà không một hào bạc. Tôi cũng đã là một người bảo vệ rừng Tiểu bang (State Game Warden*) trong miền nầy đây, của Bang Indiana, trong nhiều năm. Và tôi đi tuần tra những đường dây cáp điện cao thế (high line*), đại loại như vậy, và đã làm việc, tạo cuộc sống của mình. Tôi chẳng cần tới - tới... Tôi luôn luôn nghĩ, “Nếu như một anh chàng, tại sao mình còn trẻ và có thể làm việc, mà lại chẳng làm.” Và rồi tôi đã giảng “tự do ở ngoài” (on the side*).
5
Gần như mỗi buổi tối trong tuần, mặc đồng phục đi bộ dọc theo các tuyến xa lộ. Và tìm thấy người nào đó đã ăn năn rồi đem họ xuống nhánh sông làm báp-tem cho họ và tiếp tục đi về với bộ đồ ướt sũng. Đúng thế. Những chủ trại cùng với mọi người ra nơi cánh đồng được nghe nói về - về Chúa rồi họ kêu khóc và dâng lòng mình cho Chúa, tôi hướng dẫn họ, lấy chiếc mũ rơm ra và chúng tôi đi xuống nhánh sông và giải quyết ngay ở đó, tiếp tục chúng tôi lên đường vui mừng. Tôi từng làm điều đó khi tôi đã phải phá băng. Đi thẳng vào, quần áo tôi đông lại và nó chưa bao giờ nhận một cái lạnh ghê gớm trong đời.
Vì vậy tôi nhớ lại một lần... Lúc này, vợ tôi cũng đang có mặt, vậy có lẽ tôi sẽ nghe nàng trách từ sau Buổi nhóm nầy. Chúng tôi đã túng ngặt đến nỗi không tài nào sống đủ được nữa, vậy là tôi nói với cô ấy, “Anh sẽ nhận tiền dâng.”
Cô ấy nói, “Em sẽ tới nơi để coi anh.”
Vậy là tôi đã đi qua tới Đền tạm, tôi nói, “Em tưởng anh không thể làm à?”
6
Vậy, chẳng phải bởi vì họ không muốn, những người dân dễ mến đó đã — sẽ sẵn lòng cắt lìa cánh tay của họ cho tôi. Nhưng tôi hoàn toàn không muốn họ làm điều đó. Như vậy tôi luôn luôn biết rằng đó là một điểm yếu của những mục-sư mà thường đem họ ra khỏi công việc thường xuyên của Chúa, là tiền bạc. “Lòng tham tiền bạc là cội rễ của mọi điều gian ác.” Vì vậy chúng tôi đến đây, cả nhà Branhams là những người lang thang không cửa không nhà và nghèo hết sức. Tôi muốn sống như họ.
Cách đây một thời gian có anh chàng định tặng tôi một xe hơi Cadillac, tuyệt vời ở California. Vợ anh ta đã từng được chữa lành bệnh ung thư, và anh ấy nói, “Thế này nhé, Anh Branham, chúng tôi cho Avak chiếc Cadillac.” Nói, “Chúng ta sẽ cứ đi thẳng qua và mua cho anh một chiếc.”
Tôi nói, “Cám ơn, anh. Chiếc xe tải Chevrolet cũ của tôi còn khá tốt,” tôi nói.
Họ cho tôi chiếc Pontiac, và cứ mỗi lần tôi đã tiếp tục đổi nó lại, vậy là họ... Anh ta nói, “Tôi...Chúng tôi muốn anh có chiếc Cadillac.”
7
Tôi nói, “Chắc hẳn trông tôi sẽ chẳng tốt đẹp, đi dọc qua Arkansas lúc này, một xe Cadillac đồ sộ còn ở đây người dân của tôi đang đến với tôi, bà lão còm cỏi ngoài kia, nửa sống nửa chết, với bệnh đau lưng, bệnh phụ nữ, đang kéo lê một túi bông qua cánh đồng như thế; chừng 50, 100 cân bông vải kéo theo sau họ; có lẽ đã dùng thịt mỡ muối xông khói và bánh bột bắp cho buổi ăn sáng, và nói, ”Ồ, Anh Branham đi trong chiếc Cadillac đó hả?“ Điều - điều đó trông chẳng tốt với tôi.
Vậy, nếu quý vị đã có chiếc Cadillac, điều đó tốt thôi, đấy, (hiểu chứ?), nhưng tôi chỉ nói về chính mình.
Tôi nhớ đã đi đến một hội đồng, một trong những hội đồng “Tiếng của Sự Chữa lành”. Tôi đã gắng sức. Ở đây có một anh chàng đang ngồi chễm chệ với chiếc Packard đồ sộ chế tạo theo sự đặt hàng riêng. Một người khác ở đấy với chiếc xe Lincoln, và tôi có một chiếc Chevrolet model đời cũ năm '35. Không biết trông có giống như thế không — như một ngón cái bị đau giữa những xe to đó (a sore thumb between those big cars*). Nhưng nó đã đưa tôi tới, chẳng khác gì những xe đó đã làm. Tôi tới được nơi đó giống y như vậy.
Vì vậy tôi nhớ sự lấy tiền dâng nầy. Tôi đã đi qua và Anh Wiseheart cao niên, xin Chúa ban phước cho linh hồn anh ấy, anh ấy ở trong miền Vinh hiển đêm nay, một chấp sự lớn tuổi đó, một cụ già, tôi nói, “Tôi sẽ nhận tiền dâng. Tôi muốn anh làm. Tôi có việc...”
8
Rồi tất cả mọi người bắt đầu nhìn vào tôi. Và Anh Wiseheart quí mến, nhiều người quý vị trong Đền tạm ở đây còn nhớ anh ấy. Và như vậy anh ấy đã đi... Tôi nói, “Dùng nón của tôi, tôi muốn đưa nó qua, đây là điều...” Và tất cả mọi người, dĩ nhiên, đã khởi sự... Có một bà cụ già ngồi phía trước ở đó, cách đây nhiều năm, thời gian chật vật. Bà ấy đã lần vào một trong những túi nhỏ bà đeo dưới tấm tạp dề, quý vị biết, và cái túi ở bên dưới tấm tạp dề. Vậy là bà ta đã lấy ra được quyển sổ nhỏ thế nầy, có nắp nhỏ trên đầu của nó. Bà mở nắp và bắt đầu lấy ra vài đồng tiền kên. Ôi chao, tôi không thể lấy tiền cụ già đáng thương đó. Tôi bắt đầu cảm thấy nó đè nặng lòng tôi, và càng lúc càng nặng hơn, tôi nói, “Ồ, tôi chỉ nói đùa với anh chị em, để xem anh chị em sẽ nói gì.” Ôi chao, ngồi ở đó như thế. Tôi nói, “Tôi không có ý đó.”
9
Anh Ryan, một cụ già; tôi nghĩ anh ấy đang ngồi đâu đó ở đây. Qúy vị thường thấy anh ấy ngồi ngay trên nầy. Anh ấy để râu tóc dài. Anh ấy đến từ đâu đó trên Michigan. Anh ấy đi chiếc xe đạp cũ xuống đó và biếu nó cho tôi. Anh ấy không thể lấy nó lại, nó đã cũ rồi (it backslid on him*). Vậy là tôi sơn sửa nó chút ít. Tôi đem nó đi bán 5 đô-la, và tôi không cần nhận tiền dâng hiến. Như vậy, tôi... Chúa đã mở đường, dù thế nào, phải không? Vậy Ngài sẽ mở đường. Và với tấm lòng chân thành, tôi cảm ơn anh chị em rất nhiều, thưa quý thân hữu. Và với tâm tình ấm áp nhất của người tin theo Chúa, tôi - tôi cảm ơn quý vị. Và bởi ân điển của Chúa vào ngày lớn khi chúng ta gặp nhau ở bên kia, quý vị sẽ thấy là tôi đã có thể làm điều tốt nhất. Xin Chúa ban phước cho quý vị.
Bây giờ, tôi muốn đọc nhanh vài lời Thánh kinh và nói ra đôi điều về Lời của Chúa ở đây. Và rồi chúng ta sẽ bắt đầu vào hàng cầu nguyện. Nhớ là các buổi nhóm tiếp tục cho tới tối Chúa nhật, nếu Chúa cho phép. Như vậy chúng ta muốn có vài đêm hoàn toàn — thật sự, có lẽ vài buổi tối suốt tuần này tôi chỉ muốn có thể thấy xem thử chúng ta có thể khởi sự hàng cầu nguyện tiếp theo, và cầu thay cho hết thảy mọi người — có mặt... [Băng trống. - Biên tập]
10
...Có thể, nhưng thật sự nếu bạn là người tin Chúa, điều duy nhất chỉ là thiếu đức tin, bạn tin ngay ở đó. Và chỉ bởi vì bạn đã được cho hay, vậy, tiếp đó bạn — nếu bạn vẫn cứ khước từ làm cho đúng, bỏ tính bủn xỉn cùng với cái việc đang làm, điều đó sẽ chẳng làm cho bạn tốt đẹp gì. Thấy không? Vậy việc chữa lành hoàn toàn là đức tin vào Chúa của bạn, luôn luôn vậy.
Bây giờ, trong chương thứ 5 của Thánh Luca tôi đọc những lời nầy.
Khi Đức Chúa Jêsus ở trên bờ hồ Ghê-nê-xa-rết, đoàn dân đông chen lấn nhau xung quanh Ngài đặng nghe đạo Đức Chúa Trời.
Ngài thấy 2 chiếc thuyền đậu gần bờ, người đánh cá đã xuống khỏi thuyền giặt lưới, thì Ngài lên một chiếc thuyền trong 2 chiếc, là chiếc của Si-môn, biểu người đem ra khỏi bờ một chút; rồi Ngài ngồi mà dạy dỗ dân chúng.
Khi Ngài phán xong thì biểu Si-môn rằng: Hãy chèo ra ngoài sâu, thả lưới mà đánh cá.
Si-môn thưa rằng: Thưa thầy, chúng tôi đã làm suốt đêm không bắt được chi hết; dầu vậy, tôi cũng theo lời thầy mà thả lưới.
Họ thả lưới xuống, được nhiều cá lắm, đến nỗi lưới phải đứt ra.
Họ bèn ra vọi gọi đồng bạn mình ở thuyền khác đến giúp; bạn kia đến chở cá đầy 2 chiếc thuyền, đến nỗi gần chìm.
Si-môn Phi-e-rơ thấy vậy, liền sấp mình xuống ngang đầu gối Đức Chúa Jêsus, mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin ra khỏi tôi, vì tôi là người có tội.
Số là, vì đánh cá dường ấy, nên Si-môn cùng mọi người ở với mình đều thất kinh; Gia-cơ và Giăng con Xê-bê-đê, là những kẻ đồng bạn với Si-môn cũng đồng một thể ấy.
Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng Si-môn rằng: Đừng sợ chi, từ nay trở đi, ngươi sẽ nên tay đánh lưới người.
Đoạn, họ đem thuyền vào bờ, bỏ hết thảy mà theo Ngài.
11
Vậy, chúng ta hoàn toàn cúi đầu một phút để cầu nguyện. Lạy Cha chúng con ở trên trời, bắt đầu một tuần lễ mới, những điều mới ở phía trước... Một tuần vừa qua, nhiều dấu hiệu, phép lạ mà Chúa đã làm cho chúng con. Chúng con biết ơn. Nguyện mong, Cha ơi, giờ này, rằng Cha sẽ giúp chúng con suốt tuần lễ đang đến đây. Và xin cho điều đó xảy ra được nhiều và nhiều lần lớn hơn, chỉ vì sự vinh hiển của Chúa. Xin nhậm lời, Cha ôi.
Xin cho nhiều người đau được chữa lành, những kẻ sa ngã trở lại, những kẻ tội lỗi sanh vào Vương quốc của Chúa. Xin đến có một người đương thời quen thuộc làm sống lại suốt dải đất nước này đây Chúa ơi, để cứ gây dựng hàng ngàn linh hồn nghèo nàn đi đến, đến với đấng Christ về sự cứu rỗi của linh hồn mình, việc chữa lành những thân thể ốm đau của họ. Chúng con cầu xin trong Danh Con yêu dấu Ngài, là Jêsus Christ. A-men!
Bây giờ, nếu tôi muốn lấy một đề tài, trong một chốc lát, hẳn sẽ là: “Theo Lời Ngài.” Tôi thích đọc Lời này. Ấy là một sự hà hơi. Kinh thánh cho biết, “Đức tin đến bởi sự nghe, nghe về Lời của Đức Chúa Trời.” Điều đó là đúng. Khi chúng ta nghe Lời này của Chúa, thì đem lại đức tin.
12
Tôi thích nhìn vào đây đêm nay khi thấy được đến đây (as seeing taking it*) — có lẽ là một ngày Thứ Hai. Thứ Hai khi tất cả mọi người đã nghe một bài giảng lớn vào Chúa nhật, có lẽ, đang giảng, và Ngài đi dọc theo, Ngài không có nhiều chỗ, nhưng Ngài nhóm lại bên bờ biển. Thường thường Ngài đã phải ở cách xa kẻ giàu và những người có nhiều của cải đời này, vì vậy Ngài đã xuống ở giữa những ngư dân, những tá điền, hạng người thấp hèn của nhân dân đã được coi như hạng người thấp kém; những người mà không có nhiều của cải đời nầy, nhưng đã giàu có trong đức tin. Tôi thích như thế hơn.
Vậy đó là nơi mà ông đã tìm thấy Ngài, nơi mà những người dân đã tin Ngài. Và đó là nơi mà quý vị tìm thấy Ngài đêm nay. Đó là chỗ mà dân chúng tin Ngài. Đó là nơi mà sẽ có Ngài. Ngài luôn luôn ở nơi mà có Ngài — và quý vị cũng vậy, thường thường, nơi mà quý vị được chào mừng.
Bây giờ, như thế thì chúng ta nghĩ về Ngài như Ngài đã được nhóm lại dưới đó; tôi có thể thấy Ngài đang đi với một số người đang theo Ngài. Và Ngài dừng lại ở bên này của — bờ biển. Tôi đã có một bức tranh ngay nơi mà Ngài - Ngài giảng bài giảng nầy, cách giảng như hiện nay. Ở đó vẫn còn bến thuyền, nơi mà họ kéo thuyền vào. Và tôi hy vọng tổ chức một buổi nhóm chữa lành ở đó trong vài tuần tới, Chúa sẵn lòng.
13
Vậy, Ngài đã — Ngài khởi sự nói, và tôi có thể thấy những phụ nữ từ phía trên dọc theo sườn đồi, và những người đàn ông ngoài cánh đồng với con bò đực của họ đang cày bừa, vân vân. Họ nghe rằng Thầy Giảng nổi tiếng đó vừa mới đem đến ánh sáng của thế giới, đang xuống giảng tại biển này. Tôi có thể thấy họ rời khỏi việc giặt giũ và cày bừa, và cột chúng lại, đi xuống để nghe Lời của Chúa. Ồ, tôi ắt hẳn thích nghe Ngài giảng, còn quý vị? Điều tôi thích là nghe lời giảng hay, nghe một người đang giảng. Tôi tin, mặc dù, bằng tất cả sự giảng dạy tôi đã từng nghe trong đời mình, tôi chắc hẳn chỉ sống để nghe Ngài khi Ngài đã đứng đó và phán, “Hãy đến cùng Ta, hỡi tất cả những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, Ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ.” Quý vị không thích nghe điều đó ư? Tôi đoán chắc chúng ta sẽ không bao giờ nghe điều như thế. Nhưng ở đây có một điều chúng ta sẽ nghe nếu chúng ta trung tín: “Hãy vào hưởng sự vui mừng của Chúa, hỡi người được phước, điều đó đã được sắm sẵn cho người từ khi sáng thế.” Bạn đã trung tín qua một vài việc, Chúa sẽ lập chúng ta cai trị nhiều.
14
Thật là một thì giờ tuyệt diệu để suy nghĩ đêm ấy, khi tất cả chiến cuộc qua hết và chúng ta đang ngồi chung quanh tiệc cưới lớn đó, sẽ chẳng tuyệt vời sao? Tôi sẽ nhìn qua cái bàn và chợt thấy qua đó, Anh Willets đang ngồi. Nhìn vào những người khác ở đây...?... “Ồ, đã có họ ở buổi nhóm tại Connersville.” Quý vị biết, tôi — thành thật tin là chúng ta cần phải khóc một chút, quý vị không nghĩ vậy sao? Khi tôi vươn qua cái bàn và thấy, tất cả phía dưới xuyên qua đó, những cựu chiến binh đã chiến đấu ác liệt, chồm qua bàn, đang cầm tay một người khác, tuôn nước mắt vì vui mừng. Sẽ chẳng tuyệt vời đó ư? Và tôi có thể nghe thông báo — tiếng kèn bạc (I can hear announcement of silver*), những tiếng kèn đồng trổi lên, và Vua hiện ra trong vẻ đẹp của Ngài, áo choàng uy nghi của Ngài bao phủ quanh Ngài. Bước xuống dọc theo bàn, lấy bàn tay của chính Ngài lau đi những giọt lệ của chúng ta và nói, “Đừng khóc nữa, tất cả đã qua hết.” A-men! Vì cái ngày đó mà tôi đang sống. Đó là lý do tôi thúc giục và nài xin cho những hồn linh lạc lối và làm hết điều mình biết để đem họ đến với Chúa Jêsus. Rồi thì tôi muốn ngồi xuống nơi chân Ngài và nghe Ngài như những người dân nầy đã nghe.
Ngài bắt đầu giảng. Dân chúng bắt đầu tin và những đám đông băng qua những ngọn đồi tiến xuống. Con Người mới nầy đang thi hành những phép lạ, đang làm những dấu kỳ phép lạ, Đấng mà dường như biết rõ mọi chuyện trước khi chúng xảy ra... Thật là một hiện tượng, và tất cả bọn họ tiến đến để nghe Ngài, bắt đầu dồn ép về phía Ngài, để được gần với Ngài.
15
Bây giờ, chúng ta hãy thay đổi máy quay phim trong tâm trí chúng ta một phút. Đặt cái nhìn vào một gốc cây, tức là một khúc gốc cũ dọc theo bên bờ biển; tôi thấy Phi-e-rơ đang ngồi lên đó, cùng với Gia-cơ, Giăng, con trai của Xê-bê-đê, ngồi lên đó, đã chài lưới suốt đêm dài, đã nản chí. Bất cứ anh em ngư dân nào đều biết là đánh bắt cả đêm không có con cá nào thì thế nào. Thật nản lòng.
Vậy là họ đã giặt lưới và hong lên cho khô, và họ đã ở đó, đang ngồi trên một khúc cây. Và một số người trong đám đã nói, “Thôi được, hãy đi đến với người đó, thầy giảng ấy; hãy xem Thầy ấy sắp nói gì.”
Tôi có thể thấy vị sứ đồ quen thuộc ấy phủi cái gốc cây và ngồi xuống. Lát sau ông bắt đầu lắng nghe, nói, “Có một sự khác lạ gì đó nơi Người ấy.” Di chuyển khúc gỗ của ông gần hơn chút ít. Lát sau ông đứng thẳng lên đối diện với Ngài. Có gì đó về Ngài đã kéo nhiều người đến với Ngài. Ngài vẫn có quyền năng không hề thay đổi. “Nếu Ta được cất lên, Ta sẽ kéo theo tất cả nhiều người đến với Ta.”
16
Cho dù Phúc âm này đơn sơ thế nào, nếu có Đấng Christ ở trong đó, sẽ lôi kéo nhiều người dân. Ngài là nam châm thu hút nhất, như chúng ta đã nói chuyện buổi chiều về điều nầy, thế gian đã từng biết: “Kéo mọi người đến với Ta.”
Rồi khi đoàn dân đông đã nhiều lên, tôi thấy Ngài nhìn quanh — tôi tin Ngài đã biết chiếc thuyền có ở đó. Vậy là Ngài đã bước vào thuyền; Ngài bảo, “Hỡi Phi-e-rơ, Hãy đẩy ra một chút; Ta muốn giảng một lát.” Và trong khi Ngài đứng ở đó khởi sự giảng với dân chúng, ồ, rồi sau đó Ngài đã đi qua thuyền, Ngài đã mượn thuyền của Si-môn, và Ngài không bao giờ mượn cái gì mà không thanh toán cho nó. Và Ngài đã bảo, “Nào, Si-môn, Ta muốn ngươi chèo ra ngoài sâu, thả lưới mà đánh cá.”
Ồ, nếu tôi — thích nói về điều đó suốt một lúc, “Thả đi.” Đó là nan đề với đức tin của dân chúng đêm nay: quý vị lo ngại thả nó ra. Có nhiều người đã có đức tin, nhưng quý vị ngại buông nó ra. Đức tin của bạn mà không có việc làm là chết, đúng như thân thể mà không có hồn linh là chết. Hiểu không? Nếu bạn đã có đức tin, hãy cho tôi xem đức tin bạn bằng việc làm.
17
Vậy, xem đấy, lúc này Phao-lô xưng công bình Áp-ra-ham bằng đức tin. Gia-cơ nói ông được xưng công bình bởi việc làm. Phao-lô cho biết Áp-ra-ham được xưng công bình, Rô-ma 4, bởi đức tin. Và như vậy Gia-cơ đi đến và nói rằng ông đã được xưng công bình bởi việc làm. Vậy, cả hai người, người này chứng nhận người kia. Lúc này Phao-lô nói Chúa nhìn xem điều gì: đức tin của ông. Gia-cơ nói loài người nhìn xem điều gì: việc làm của ông. Và nếu bạn nói, “Tôi đã có đức tin trong Chúa,” và ngần ngại đặt đức tin mình để làm việc, thế thì đức tin đó sẽ không tạo cho bạn ích lợi gì. Bạn cần phải được phóng đức tin ra.
Đó là cái vấn đề với dân chúng ngày nay của thế giới nầy, nhiều người trong số đó có đức tin, nhưng họ e ngại bày tỏ nó ra. Quý vị cứ e ngại mạo hiểm một chút ít. Hãy cứ nói, “Phải, tôi có thể. Tôi có thể làm mọi việc với Christ là Đấng làm cho tôi mạnh mẽ.” A-men!
Nhìn theo Ngài, nói, “Chèo ra nơi thẳm sâu, và đánh mẻ lưới này.”
18
Nói cách khác, tôi có thể nghe Phi-e-rơ nói, “Ồ, Chúa ơi, sao, chúng tôi là ngư dân. Sao, chúng -chúng tôi đã sinh ra và lớn lên trên biển nầy đây. Sao, chúng tôi biết đúng khi nào có trăng và khi mọi dấu hiệu đều đúng. Không có đến một con cá trong nước như thế. Thôi, chúng tôi quần quật cả đêm. Chúng tôi biết khi nào những dấu hiệu là đúng, và chúng tôi thậm chí không hề bắt được một con cá. Chúng tôi chẳng bắt được gì. Thế rồi Thầy đến bảo chúng tôi trở lại cùng dòng nước ấy mà chúng tôi đã thả lưới ư? Rồi thả lưới và được đầy cả một thuyền à? Sao, điều đó chẳng thể có.” Nếu ông đã nói thế, thì ông đã không có được mẻ cá đó.
Nhưng ông nói, “Chúa ơi, tôi đã quần quật suốt đêm, và chẳng bắt được gì: nhưng tuy vậy, theo Lời Thầy tôi sẽ thả lưới.” Quý vị thấy đó. Đó là điều mầu nhiệm: Làm theo Lời của Chúa.
Nếu ở đó không có cá, Chúa có thể đặt cá vào đó. Ngài đã làm điều đó. Cũng một cái lưới đó đã đi suốt qua nước đó cả đêm dài mà không bắt được gì, nhưng hãy nhìn xem khi Chúa phán, “Đặt nó xuống ở đó.”
19
Phải, có lẽ tối nay quý vị có thể đã kéo lưới qua từng phòng khám bệnh trong miền này. Có thể quý vị đã từng đến với những buổi nhóm chữa lành và nhiều lần được xức dầu. Nhưng đêm nay, “Theo Lời Ngài, Chúa ơi, con đến đây.” Đó là đường lối như thế. “Theo Lời Ngài, Chúa ơi, con sẽ thả lưới, vì Chúa đã bảo nếu con cầu xin bất cứ điều gì nhân Danh của Chúa, Chúa sẽ ban cho điều đó. Và con tin đó là sự thật, con đang thả lưới ngay lúc này theo lệnh của Chúa.”
Đừng sợ; hãy cầu xin nhiều. Bạn không có bởi vì bạn chẳng cầu xin. Bạn không xin bởi vì bạn không tin. Đúng là như thế. “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ, sẽ được mở.” Đó là Lời Chúa.
Vậy, chúng ta sẽ thả lưới. Tôi có thể thấy sứ đồ quen thuộc đó đang tung lưới lớn vào trong nước, đang sẵn sàng. Và khi ông bắt đầu kéo lưới, kéo 2 lần, không có gì. Lát sau có cái gì đó bắt đầu giật mạnh, bắt đầu nắm lấy. Cứ hạ xuống một lần và thử xem. Sự cố gắng nhỏ bé của quý vị có thể không nhiều. Nỗ lực lần thứ 2 cũng như không. Có lẽ cần nhiều nỗ lực. Nhưng lát sau quý vị cảm thấy một sự giật mạnh. Có gì đó đã bắt lấy. Có gì đó ở đầu kia của đường dây.
20
Giống như cậu bé thâu được dòng điện trong cái chai. Cậu ta nói, “Tôi được, tôi đã được nó.” Cậu không biết mình có cái gì, nhưng cậu đã có một cái gì đó. Tin Chúa; làm theo Lời của Ngài. “Theo Lời Ngài, Chúa ơi, con sẽ thả cái lưới.” Đó là điều mà ông đã làm và bắt được vô số cá.
Sự vô tín, điều đầu tiên quý vị biết, hẳn đã bắt được khi ngài nói, “Hãy hạ lưới xuống và lấy lên mẻ lưới này,” nơi mà họ đánh bắt suốt đêm. Với cái tâm trí xác thịt dại dột làm sao. “Thôi đi,” họ nói, “không có cá ở đó đâu.”
Nhưng Chúa đã đặt cá ở đó vì cớ Lời của Ngài, vì Ngài đã phán rồi, “Hãy thả lưới xuống và lấy lên mẻ lưới này,” và nếu — như ở đó không có gì để làm tiếp, Chúa sẽ đặt ở đó một vài việc để tiếp tục làm nếu Ngài đã phán như vậy. Nếu quý vị tin Ngài, hãy làm theo Lời của Ngài.
21
Và bây giờ, một điều khác, họ đã tự giăng lưới suốt đêm và không được gì. Nhưng một khi nhận lấy Lời Chúa thay vào đó, họ đã được tất cả cá, và thậm chí làm chìm những chiếc thuyền của họ. Bước đường cùng của loài người là thời cơ của Chúa. Khi bạn đã đi xa hết mức có thể, khi bác sĩ của bạn đã chạy rồi, thế là — đó là thì giờ mà Chúa có thể đi đến nói chuyện với bạn. Nhưng khi bạn đã có được điều này bạn có thể nương dựa bên cạnh Chúa, bạn sẽ làm điều đó. Và khi đến lúc cùng đường, lúc - lúc ấy bạn có thể nói chuyện với một người về linh hồn của anh ta.
Tôi biết một người cách đây không lâu; tôi không thể nói chi hết với anh ta. Tôi có thể nói — anh ta làm trò về sự nhóm lại. Anh ta nói, “Ồ, Billy bị nứt trong đầu.” “Oh, Billy's cracked in the head.” * Cứ nói mọi thứ chuyện. Và anh ta cũng đã là một bác sĩ, một y sĩ thực tập nội trú tại bệnh viện.
22
Và đêm ấy, cách đây chừng một vài tuần, tôi ở ngoài đó có một cú gọi khẩn cấp. Anh ta gọi tôi xuống phòng, anh nói, “Anh Branham,” có chút khác lạ lúc đó; anh ta nói, “họ sắp sửa tháo khớp cánh tay tôi.” Nói, “Tôi có 5 đứa con,” nói, “tôi sẽ làm thế nào?”
“À,” tôi đáp, “Tôi không biết.”
Anh ta nói, “Anh Branham, tôi biết một người trong số nữ tá viên của chúng tôi ở đây; chúng tôi đã điều trị cho cô ấy khoảng 3 năm với bệnh ở bàn chân.” Và nói, “Vậy, có lần cô ấy đã đi lên đó, được cầu thay rồi cô ấy bình thường và khỏe mạnh.”
Đáp, “Tôi biết cô ấy, Margie Morgan.”
Nói, “Anh Branham, anh nghĩ Chúa sẽ giúp tôi chứ?”
Tôi đáp, “Nếu anh thay đổi thái độ của mình và tin Ngài.”
23
Và một vài ngày trước khi tôi lên tới đây, họ bảo tôi rằng bác sĩ ấy đã nói, “Thậm chí không cần có một phẫu thuật nào trên cánh tay anh ấy.” Đức Chúa Trời đã chữa lành anh ta. Chúa thì có thể, và sẵn lòng giữ Lời Ngài, khi mà Chúa đã nhận Lời của Ngài. Điều bí mật là, làm theo Lời của Ngài, nếu quý vị tin. Tất cả mọi người mà có lúc được tính với bất cứ thứ gì, đều là những người đã làm theo Lời của Chúa. Quý vị tin điều đó chăng?
Môi-se trở lại đó một lần, làm sao ông đi xuống và làm một sự xâm phạm ở Ai-cập?
Ông đang đứng trên sa mạc ngoài kia, và ông nói, “Chúa ơi, tôi là một người nói năng chậm chạp.” Ông có tật nói lắp. Ông nói, “Tôi không thể phát ngôn.” Ông bắt đầu kiếm đủ mọi cớ. Nhưng khi Chúa đã phán xong với ông và cho ông thấy sự vinh hiển Ngài, theo Lời Chúa, ông đã ra đi tới xứ Ai-cập.
24
Qúy vị có thể tưởng tượng — chẳng phải đó là một cảnh trông khác lạ thời ấy sao? Một người làm theo Lời của Chúa, một cụ già, 80 tuổi... Vì vậy, ở đây có một điều gì đó để quý vị hoài nghi. Người đó đã 80 tuổi, râu dài trắng xóa, tóc bạc xõa xuống lưng, thân già còm gầy nhom, một người 80 tuổi. Và ở đây ông tiến xuống băng qua sa mạc với một cái gậy cong queo nơi tay cùng với một người vợ đang cưỡi con lừa nhỏ đèo mỗi bên hông một đứa bé, “Mình đang đi đâu, Môi-se?”
“Xuống Ai-cập để tiếp quản.”
Một người đơn độc xâm lược, đang tiến xuống... Tại sao? Ông đã vâng giữ theo Lời của Chúa. Như thế là đúng. “Làm thế nào ông biết được hả Môi-se, mình đang đi tiếp quản à?”
“Chúa đã bảo tôi làm xong hết vậy, và mình đang đi xuống để làm hết.”
25
Sao, những đơn vị cơ giới như thế mà họ đã xuống đó nơi Ai-cập, đó là thành phố lớn nhất thế giới vào thời ấy, tức là nước lớn nhất, đã đánh hạ thế giới, có những chiến xa và kỵ binh. Và ở đây một ông lão đang dẫn một con lừa cùng với vợ mình và 2 con trẻ, với bộ râu dài bạc phõ và gậy trong tay, đang đi xuống để kế thừa toàn bộ sản nghiệp. Và ông đã làm điều đó. A-men!
Chúa phán điều gì, Ngài dự liệu điều đó. “Sao mình biết sắp sửa làm điều đó, Môi-se?
“Chúa đã phán vậy; điều đó đã định.” A-men! Tôi thích như thế: những người sẵn lòng vâng giữ Lời Chúa.
26
Lần nọ có một cậu bé, có 2 lát bánh, vài xâu cá nhỏ trong tay. Có cả thảy, chừng 5.000 người ngồi xung quanh. Chúa Jêsus đang ngồi trên một tảng đá, nói với dân chúng. Có lẽ cậu bé đã trốn học đi chơi, theo như tôi biết, chúng ta gọi đó là sự trốn học ở Indiana, đứa bé trốn học, quý vị muốn gọi là gì cũng được. Có lẽ nó đã đi câu cá, và thấy Người đó; có một điều gì đó về Ngài; nó thích nghe Ngài nói. Chú bé loắt choắt, tiến lên với bữa ăn trưa đơn sơ nầy trong tay, sao, dân chúng đói bụng quá họ đã gần xỉu. Phán, “Các ngươi có gì để ăn?”
Thưa, “Có một chú bé ở đây với 5 bánh kẹp cá.”
Phán, “Mang nó đến đây.”
27
Ôi chao, tôi có thể hình dung đang thấy như thế, cứ như theo một cách kịch tính tôi có thể vẽ điều đó trong tâm trí mình. Tôi có thể thấy chú bé này... Lúc này, với điều kiện là chú bé đã có, cái mà nó có thì không nhiều lắm, nó đã có thể tự nuôi mình một cách chăm chỉ ngần ấy. Nhưng một khi nó dâng điều mình đã có với Jêsus, Chúa Jêsus đã cho 5.000 người ăn.
Bạn có thể không có nhiều cho lắm, nhưng hãy một lần bày tỏ nó ra; hãy để Ngài có điều mình đã được. Nếu bạn đã có được nhiều đức tin như thế, hãy đặt vào Ngài. Bày tỏ đức tin ra rồi xem sẽ ra sao. Chừng nào ở trong tay nó thì không nhiều, nhưng khi nó đã vào đây, bàn tay Chúa Jêsus, thì nó đã có một ý nghĩa nào đó. Nó hẳn chỉ đủ để chú bé ấy ăn ở đây, hầu như khó làm điều đó lắm. Nhưng nó đã nuôi được 5.000 người, nhặt lên còn dư những giỏ đầy sau đó. Ha-lê-lu-gia! Ôi chao, khi tôi nghĩ về điều đó, linh hồn tôi rung động và run sợ. Đức Chúa Trời theo Lời của Ngài...
Ngài phán, “Bảo họ ngồi xuống.”
Tôi có thể thấy Ngài nhìn xuống chú bé này, nói, “Con tin Ta có thể làm được điều đó sao?”
Chú bé ấy nói, “Dạ, thưa Chúa Jêsus, con đứng ngay bên Thầy. Con tin Thầy có thể làm điều đó.”
28
Đó là điều mà tối nay Ngài đang thử tìm đến: người nào với đức tin như con trẻ sẽ đứng ngay bên và nói, “Chúa Jêsus ơi, con tin Ngài có thể làm điều đó.” Nếu Ngài có thể tìm được người nào làm như thế, Ngài sẽ làm điều đó. Nhưng nếu bạn quay đi và nói, “Tôi không biết, tôi chỉ e; tôi biết mình tin Chúa, nhưng tôi - tôi không...” Ồ, Ngài không thể dùng bạn. Nếu kẻ nào mà không có ích, như một người không có xương sống mà tuyên bố làm một Cơ-đốc nhân và e ngại đứng trên sự tin quyết của mình. Đức Chúa Trời không cần những kẻ nhút nhát như thế; Ngài không thể dùng họ.
Giống như Buddy Robinson quen thuộc, tôi thường thích — đọc sách của ông ấy; ông hoàn toàn là một người; ông nói, “Chúa ơi, hãy cho con xương sống cỡ khúc gỗ để cưa và cho con dồi dào sự hiểu biết trong trụ đỡ của linh hồn mình (give me the backbone the size of a saw log and give me plenty of knowledge in the gable end of my soul*), để con chiến đấu ma quỷ cho đến chừng nào con còn một chiếc răng trong miệng, rồi dán dính nó (then gum him)* cho tới khi con chết.”
Đó là loại đức tin và sự quyết tâm chúng ta cần: người nào đó mà sẽ làm điều này. “Theo Lời Ngài, lạy Chúa.” Vâng thưa quí vị. Theo Lời Ngài, hãy nói, “Theo Lời Ngài, lạy Chúa.”
“Bất cứ mọi điều gì các ngươi cầu xin nhân Danh Ta, Ta sẽ làm.”
Thế thì “Theo Lời Ngài, Chúa ơi, con đến đây.”
29
Rồi tôi có thể để ý một ngày, như chúng ta đã nói chuyện hôm qua. Có một người đã chết; người ấy đang rữa nát trong phần mộ, La-xa-rơ, chết đã 4 ngày. Tôi có thể thấy Ma-thê và Ma-ry đứng ở đó, hay là Ma-thê, cho biết, “Anh tôi đã chết; thậm chí đang hôi thúi vào giờ nầy. Nhưng theo Lời Ngài, Chúa ơi, Ngài chỉ cầu xin điều đó; Ngài phán điều đó và điều đó sẽ là như vậy.”
Thế thì điều đó là thế nào: Nắm giữ Chúa theo Lời của Ngài. Bất cứ điều gì Chúa phán, Chúa đều có thể thực hiện. Chúa xuống hết những thời đại... Tôi có thể thấy những chàng trai Hê-bơ-rơ đêm ấy khi họ tiến xuống lò lửa hực. Họ đã xuống nơi Ba-by-lôn. Thật là một tình trạng, thật là một lúc, đường xuống Ba-by-lôn. Những chàng trai đó đã quyết tâm rằng họ sẽ không bị đánh bại. Họ sẽ nắm giữ Lời Chúa trong tình huống đó. Chúng ta cần một số người như họ nữa đêm nay: Sa-đơ-rắc, Mê-sác, và A-bết-nê-gô.
30
Nhà vua đã ra một tuyên cáo, sự công bố, và ông đã cho biết, “Bất cứ ai không sấp mình xuống với tượng nầy, sẽ bị quăng vào lò lửa hực.”
Họ nói, “Đức Chúa Trời của chúng tôi có thể giải cứu chúng tôi khỏi lò lửa hực này, nhưng tuy vậy, nếu Ngài không giải cứu, chúng tôi sẽ không khom lưng quỳ gối trước vua.” Tôi thích thế, sự quyết tâm đó.
Nhà vua nói, “Ta sẽ đốt hết một số tôn giáo Thánh quá máu đó của chúng nó vậy.”
Vậy là người ta đốt cái lò lửa hực nóng rực, nóng hơn trước đó gấp 7 lần. Tôi thấy chúng trói quặt tay họ ra sau. Họ đã có một buổi nhóm cầu nguyện suốt đêm. Ngày kế tiếp thần chết mon men bước tới, bị buộc phải từ chức, bước lên đây, một con đường, bất kể nó thế nào, con đường lát đá, tới cái lò lửa, và họ đã rơi vào lò lửa. Tôi có thể thấy những con người lực lưỡng, nhà vua, đứng lên và nói, “Bây giờ chúng ta sẽ xem tôn giáo nầy tốt ra làm sao, Ngài sẽ giữ Lời Ngài hay là không.”
31
Nhưng họ đã có lệnh ban ra tù Đức Chúa Trời không cúi lạy trước hình tượng. Nắm giữ Chúa theo Lời Ngài. Tôi có thể thấy họ khởi sự bước tới cái chết; bầu trời đang rừng rực đỏ lửa. Nghe nói, “Các người có muốn làm lại không?”
Họ đáp, “Không, hỡi vua, Đức Chúa Trời chúng tôi có thể giải cứu chúng tôi khỏi đây, nhưng chúng tôi sẽ không cúi lạy trước hình tượng của vua.”
Họ đã lên đàng như vậy. Khi họ đã tiến gần hơn... Anh chị em đừng sợ; các bạn nắm lấy Chúa theo Lời Ngài, và ma quỷ sẽ tuôn sức nóng vào các bạn. Đừng tưởng nó sẽ không làm.
Họ đã lên đàng. Khi họ đã tiến gần hơn, sức nóng càng nóng hơn, nóng hơn, nóng hơn, tôi có thể nghe Sa-đơ-rắc nói với Mê-sác, “Có chắc các bạn đã cầu nguyện không?”
“Có, mọi sự sẽ tốt thôi.”
“Chúng ta đi vậy.”
32
Tiến lên, tiến vào ngay, bắt đầu với bước đi loạng choạng do cái nóng khắc nghiệt đang tỏa ra ở đó, khi tới gần. Một bước nữa và họ đang đi vào trong đó. Trông giống như một bức tranh đen tối cho một tín hữu, phải không?
Chúng ta hãy vặn ống kính quay phim lại. Suốtthời gian ấy có điều gì đó đang đi xuống đây, có điều gì cũng đi lên ở đó. Chúng ta hãy nhìn lên ở đó và xem điều gì đang diễn ra. Tôi có thể thấy Ngài đang ngự trong áo dài giống như Thầy Tế-lễ thượng phẩm của Ngài choàng quanh Ngài, qua đó đang nhìn xuống. Tôi có thể thấy Thiên sứ trưởng Gáp-ri-ên vĩ đại thế nầy tiến lên, rút gươm mình, đứng tuốt trần thanh gươm và nói, “Lạy Chúa, Chúa có nhìn xuống Ba-by-lôn chăng? Tại sao, có những người ở dưới đó, 3 người, đã nắm giữ Lời của Chúa, và họ đang đứng trong đó. Và chúng nó sắp sửa thiêu cháy họ buổi sáng nầy.”
Tôi có thể nghe Ngài nói, “Có, hỡi Gáp-ri-ên, Ta đang nhìn xem chúng.”
Tôi nghe Thiên sứ ấy nói, “Nhìn kìa, tôi đã đứng gần bên Chúa; xin để tôi đi xuống đó; tôi sẽ thay đổi cái cảnh tượng buổi sáng nầy.” Tôi tin vị ấy có thể làm điều đó.
Tôi có thể nghe Ngài nói, “Hỡi Gáp-ri-ên, ngươi từng là một Tthiên sứ tốt; ngươi đã làm xong hoàn toàn điều gì Ta bảo ngươi từ lúc Ta tạo ngươi. Nhưng hãy tra thanh gươm vào lại trong đó.”
33
Tra gươm vào lại, Gáp-ri-ên trở lại chỗ của mình ở bên Ngài. Một Thiên sứ khác tiến lại, chớp lên thật nhanh, vị ấy tên là Ngải Cứu; có quyền hành của nước. Tôi có thể nghe vị ấy nói, “Chúa ơi, hãy nhìn xuống nơi Ba-by-lôn. Chúa có để ý đến Ba-by-lôn không? Tại sao,” vị ấy nói, “hãy để tôi đi xuống đó. Trong sự hủy diệt thời hồng thủy Chúa cho tôi quyền ngay trên nước. Tôi đã phá tung các suối nguồn và làm sụp đổ bầu khí quyển. Tôi đã rửa sạch cả trái đất. Hãy để tôi đi xuống đó buổi sáng nầy. Tôi sẽ rửa sạch Ba-by-lôn biến khỏi mặt đất.” Tôi tin vị ấy có thể làm xong ngay. Đúng thế. Nói, “Chúa có để ý tới họ không?”
Đáp, “Có, Ta đã nhìn xem chúng suốt đêm.” A-men!
34
Mchim sẻ mắt Chúa vẫn chú vào, và tôi biết Ngài nhìn xem tôi. Tôi hát vì tôi vui vẻ. Ngài xem từng giờ. Ngài biết rõ mọi việc quý vị đang làm. Đúng thế. Ngài nói, “Ta đã nhìn xem chúng suốt đêm dài. Những thiên sứ các ngươi là những người cao quý, và các ngươi đã làm tròn điều gì Ta bảo các ngươi thi hành, nhưng buổi sáng nầy Ta không thể để các ngươi đi bởi vì Chính Ta sẽ đi, ấy là một việc rất lớn.” A-men! Ngài phán, “Nhìn xem, họ vừa mới tiến thêm một bước nữa. Họ đang đi thẳng tới nơi.”
Đôi khi Chúa để yên và để điều đó đến phút chót. Chỉ có bạn là người vội vã, không phải Chúa. Ngài biết rõ Ngài sắp sửa làm gì. Bạn cứ tin Ngài; Ngài ở trên — Ngài ở trên phía đáp lời.
35
Tôi có thể thấy Ngài đang tiến bước xuống. Tôi có thể thấy Ngài rời khỏi ngai của Ngài, áo xống Thầy tế-lễ của Ngài buông xuống quanh Ngài như thế, Vua Uy nghiêm vĩ đại, thích tất cả mọi thứ vâng theo Ngài. Tôi có thể thấy một khối lớn tích sấm sét to lớn đang lơ lững lại nơi phương bắc đó; tôi có thể nghe ngài phán, “Hỡi gió đông, gió nam, bắc và tây, hãy đến đây!” Mọi thứ vâng theo Ngài, tất cả trừ ra con người. Con người cần biết nhiều hơn về điều đó lúc Ngài làm, nếu không tưởng là mình làm (Man knows more about it then He does, or thinks he does*).
Tôi có thể nghe Ngài phán, “Ghé qua nơi đầu sấm đó và mang nó tới đây ngay lập tức; Ta giao một nhiệm vụ cho ngươi.” Những ngọn gió và dòng nước tuân lệnh Ngài. Tất cả mọi thứ khác vâng theo Ngài. Tôi có thể thấy khối bão sấm to lớn ấy lăn qua đó, Ngài bước lên trên nó như một chiến xa. Ôi chao, với tay lên và đã nắm được một tia chớp lằng ngoằng, nổ rầm trời bên tai để chúng biết Ngài đang nghe... Ha-lê-lu-gia! “Ta đang nhìn các ngươi; Ta biết các ngươi ở đâu.” Làm rạn nứt tia chớp ấy...
36
Khi Ngài đã đi qua tôi nghe Sa-đơ-rắc nói, “Sẽ tốt đẹp thôi. Đừng lo.”
Ngay lúc ấy tôi có thể thấy Ngài lướt xuống bên Biển Sự Sống và nhặt lên một mái chèo khỏi Biển Sự Sống. Và khoảng thời gian mà Sa-đơ-rắc, Mê-sác, và A-bết-nê-gô, bước vào trong lò lửa hực, đã có Đấng đứng bên cạnh họ đang quạt ngọn lửa đi. Giờ này qua giờ khác của sự vui thích nơi đó, nhà vua nói, “Mở các cửa lên xem họ còn ở đó không.” Ông nói, “Ta tưởng các ngươi tống vào 3 người; ta thấy bốn, và một người trông giống như Con của Đức Chúa Trời.” Tại sao? Một số người đã vâng giữ Chúa theo Lời Ngài.
Vào ngày lễ Ngũ-tuần 120 người đã vào trong một phòng cao cầu nguyện, vâng giữ Chúa theo Lời Ngài. “Vậy, làm thế nào điều đó sẽ xảy ra? Đức Thánh Linh là gì? Quý vị muốn nói gì về lời hứa của Cha?”
“Tôi không biết Sự đó xảy đến thế nào; khi Sự đó đến sẽ làm gì tôi không biết; nhưng tôi đang vâng giữ Chúa theo Lời Ngài.” A-men!
37
Kéo họ đi khỏi thành Giê-ru-sa-lem, quý vị không thể làm điều đó. Họ đã có một nhiệm vụ ở lại đó cho tới khi Đức Thánh Linh đến. Ha-lê-lu-gia. Họ đã vâng giữ Chúa theo Lời Ngài. “Điều đó sẽ xảy ra thế nào?”
“Điều đó không phải là vấn đề. Cứ ở lại cho tới khi Nó đến.” A-men!
“Bao lâu?”
“Cho tới khi Nó đến, ở lại ngay đó.”
Và khi Đức Thánh Linh đến như một cơn gió mạnh thổi ào ào, Lời của Đức Chúa Trời đã được vững lập, và họ đã ra các đường phố, khắp mọi nơi.
Đã đến lúc để con dân của Chúa làm theo Lời Đức Chúa Trời. Mác 16 cho biết, “Các dấu hiệu nầy sẽ theo những ai tin.” Nhận lấy Đức Chúa Trời theo Lời Ngài. “Đặt tay trên kẻ đau, họ sẽ bình phục.” Xin Chúa ban phước cho quý vị. Quý vị tin điều đó không? Chúng ta cúi đầu.
38
Lạy Chúa Jêsus, con đang nghĩ về quý ông và quý bà những người đã nhận Chúa theo Lời của Ngài. Ôi, hẳn Chúa không bao giờ lìa bỏ hoặc bỏ quên; Chúa luôn luôn đến đúng lúc. Xin hãy đến, tối hôm nay, Chúa Jêsus ơi, hiện ra chính Chúa đêm nay đây, và có thể ở đây có nhiều người đau, những người đã cố gắng; các vị bác sĩ đã gắng hết sức giúp họ và không thể làm điều đó. Có lẽ có điều gì đó đang nằm lại trong đời sống của họ. Và vết rắn cắn đó không thể chữa trị cho đến lúc nó được làm cho đúng.
Nhưng xin cho, đêm nay, xin cho họ dẹp mọi thứ qua một bên và nói, “Lạy Chúa, đó là Lời Chúa, con đến đây; con đang vâng giữ Chúa theo Lời Chúa. Con đã thấy nhiều người được chữa lành; con đã nghe về điều đó. Con đã nhìn xem những người khác; con thấy những người lân cận mình đã bị tê liệt và nay bước đi, mù lòa, nay được thấy. Ung thư mãn tính, các bác sĩ từ chối, và nay họ đang sống khỏe mạnh. Và như vậy, Chúa ơi, theo Lời Ngài, tối nay con cũng đang đến.” Xin nhậm lời, Chúa ơi. Và xin Thánh Linh của Chúa có ở đây để đáp lời. Trong Danh Jêsus Christ chúng con cầu xin. A-men!
Được rồi, nếu anh muốn... [Băng trống. - Bt] Chừng 30 phút nữa, tôi có thể được ấm lên và nói về Chúa. Được rồi... [Băng trống. - Bt]
Về một kẻ chẳng tin ngồi giữa những tín hữu khi ma quỷ... Chúng ta đã nói vào điều đó chiều hôm nay: họ thực sự là những con người lạc lõng trong dân chúng. Cách đây một thời gian ở Calgary, Canada, nó xuất hiện. Nhiều lần trông thấy, lần này, chúng giống như một con nhện to, như một bóng đen to lớn. Lần này, nó... Tôi đã thấy một, một lần, từ một người động kinh, trông giống như một con rùa với những chân dài thòng xuống và quơ lên như thế, đang là đề tài tranh luận (floating around*).
Ở Calgary đó, Canada, với 20 mấy ngàn người ở đó, và từng người trong họ đã thấy điều đó. Và bạn có thể đã đánh rơi một cái kẹp ở đâu đó và đã nghe nó, cách mà bóng đen to tướng đó di chuyển vòng quanh ngay trên dân chúng và tất cả mọi người đang nhìn như thế. Rồi đi lòng vòng, đi ra ngoài tòa nhà. Chúng tôi không đang đùa với hội thánh lúc này, thưa các bạn. Vậy các bạn hãy kỉnh kiềng.
Ở đây, một thời gian trước, một đám thanh niên muốn chơi trò lừa bịp với tôi. Qúy vị có nghe về những tay thôi miên nầy chưa? Đi đến với những doanh trại quân đội nầy và làm cho người nào đó sủa như một con chó và vân vân. Một tay trong số đó ngồi vào buổi nhóm. Vì vậy đúng là hành động khôn ngoan. Nhiều ngàn người ở đó, và tôi cứ cảm thấy một linh là lạ. Tôi nhìn quanh tới khi đã bắt gặp người này chính là nó. Tôi nói, “Tại sao ma quỷ đã ám vào lòng bạn để làm thế? Tôi nói, ”Chúa sẽ cho bạn lãnh phần về điều đó.“
Đáp, “Không có gì sai với tôi.”
Tôi nói, “Bạn là một tay thôi miên.” Và họ bắt đầu nhìn như... Tôi nói, “Phải, là bạn, và Chúa sẽ cho bạn lãnh phần.” Và họ túm anh ta ra ngoài đó, rồi tối hôm nay anh ta bị tê liệt. Đừng làm như thế. Hãy kỉnh kiềng hoặc đừng ở lại. Vậy, tùy các bạn.
Được rồi. X, số 100... [Băng trống. - Bt] ...nhận nó ngoài kia. Đó — tiếp đó là gì? Đó là Chúa đang chứng tỏ lẽ thật đã từng được phán đó. Vì vậy, tôi muốn quý vị tin hết lòng. Và Đức Chúa Trời sẽ chữa lành. Có bao nhiêu người từng được chữa lành ở đây trong buổi nhóm nầy kể từ khi buổi nhóm diễn ra? Hãy xem những bàn tay quý vị đưa lên, khắp mọi chỗ, đã từng được cữa lành? Hãy xem đó. Thấy chưa? [Băng trống. - Bt] ...nhìn xem trong Kinh thánh, tra xem điều đó, xét thấy ấy là lẽ thật; đặt vào Chúa những cảm giác mến yêu của họ, Chúa chữa lành cho họ. Đúng thế không, những người đã từng được chữa lành? Có phải quý vị đã làm điều ấy cách như thế không? Quý vị đã nhận Đức Chúa Trời theo Lời Ngài và Ngài đã làm điều đó. Cách duy nhất mà chúng ta có thể làm điều đó là nhận Chúa theo Lời Ngài.
Bây giờ, tôi nghĩ chúng ta đã có được chừng 20 người trong hàng cầu nguyện nầy, buổi tối nay. Và chúng tôi muốn thấy nếu có thể một số người không có thẻ, có lẽ bị điếc hoặc gì đó chăng? Nói chung, con có nắm được số đó không, Billy? Con cho là tất cả họ ở đó? Tất cả à? Được rồi. Có phải đây là bệnh nhân thứ nhất không, hả con?
Được rồi, hãy đến, thưa bà... [Băng trống. - Bt] Hiểu không?