Lời Làm Chứng

Jonesboro, Arizona, USA.

53-0510

1
Chào các bạn. Thật là một đặc ân được trở lại đây lần nữa tối nay. Hơi bị khan tiếng một chút. Tôi chưa giảng trong thời gian dài. Và 3 hay 4 đêm vừa rồi tôi đã giảng khá lâu, hầu như bắt giọng tôi làm việc quá mức một chút. Thường thường trong các Buổi nhóm của tôi, viên quản lý và những người khác làm việc nói; Tôi chỉ cầu nguyện cho người đau. Vì thế giảng là điều gì mới mẻ, anh em có thể nói nó cách tôi đang nắm giữ nó, mà nó là điều gì mới với tôi. Nhưng tôi yêu mến Chúa hết lòng. Tôi tin rằng tối nay, Ngài sẽ hành động trong nhóm ít người này, ban cho những ơn phước lớn cho hết thảy anh chị em. Anh chị em tin Ngài sẽ làm điều gì không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Biên tập] Vâng, Ngài sẽ ban cho.
Và giờ này, Ngài biết mỗi người trong anh chị em. Tôi không thấy chính xác người nào trước tôi mà tôi biết, trừ ra Anh và Chị Glover, con gái của họ đang ngồi đó, là những người duy nhất mà tôi nhớ đối mặt. Nhưng Đức Chúa Trời biết mỗi một người trong anh chị em. Ngài biết anh chị em từ khi anh chị em được sanh ra. Mọi thức ăn anh chị em ăn, không khí anh chị em thở, Đức Chúa Trời ban nó cho anh chị em, tất cả đều đến từ Đức Chúa Trời.
2
Tôi định nói về một chủ đề nào đó tối nay, nhưng tối mai, ý Chúa, tôi muốn bắt đầu trở lại loạt đề tài trong Sáng thế ký.
Vì thế tôi nghĩ mình chỉ đưa ra một lời làm chứng tối nay, và bắt đầu hàng người xin cầu nguyện chữa lành. Vậy tôi tin rằng Đức Chúa Trời sẽ ban phước. Tôi đã cầu nguyện nhiều chiều nay. Cho nên tôi không muốn có được sự xức dầu đó cho người đau theo cách ấy, ngay bây giờ. Tôi muốn đọc trong Kinh thánh. Nó được tìm thấy trong Phúc âm Giăng 4 bắt đầu ở câu thứ 46.
Vậy, Ngài lại đến thành Ca-na, trong xứ Ga-li-lê, là nơi Ngài đã hóa nước thành rượu. Nguyên ở tại thành Ca-bê-na-um, có một quan thị vệ kia, con trai người mắc bệnh. Quan đó nghe Đức Chúa Jêsus đã từ xứ Giu-đê đến xứ Ga-li-lê, bèn tìm đến và xin Ngài xuống đặng chữa cho con mình gần chết.
Đức Chúa Jêsus Phán rằng: Nếu các ngươi không thấy phép lạ và điềm lạ, thì các ngươi chẳng tin!
Quan thị vệ trả lời rằng: Lạy Chúa, xin Chúa xuống trước khi con tôi chưa chết!
Đức Chúa Jêsus Phán rằng: Hãy đi, con của ngươi sống.
Người đó tin Lời Đức Chúa Jêsus đã Phán cho mình, bèn đi. Người đang đi dọc đàng, các đầy tớ người đến đón mà rằng. Con trai chủ sống. Người bèn hỏi họ con trai mình đã thấy khá nhằm giờ nào.
Họ trả lời rằng: Bữa qua, hồi giờ thứ 7 [nghĩa là một giờ chiều. - Bt] cơn rét lui khỏi. Người cha nhận biết rằng ấy là chính giờ đó Đức Chúa Jêsus đã Phán cùng mình rằng: Con của ngươi sống; Thì người với cả nhà đều tin.
Ấy là phép lạ thứ 2 mà Đức Chúa Jêsus đã làm, khi Ngài từ xứ Giu-đê trở về xứ Ga-li-lê.
3
Xin chúng ta cúi đầu cầu nguyện một lát.
Lạy Cha, chúng con vui mừng tối hôm nay, được nhóm nhau lại trong nhà Ngài. Ngồi phía sau trong phòng này nghe đầy tớ Ngài nói về những điều tuyệt vời mà Ngài đã làm, lòng chúng con hoan hỉ hơn để nghĩ về ơn mà Ngài ban tặng trên chúng con, những đầy tớ vô ích của Ngài; Biết rằng Ngài ban cho chúng con đặc ân tiếp nhận Sự sống Đời đời, được ban phước mãi mãi trong xứ vượt xa ngoài tưởng tượng mà chúng con sống hiện giờ. Và có Lời chép rằng, “Mắt chưa thấy, tai chưa nghe, và lòng người chưa nghĩ đến, nhưng Đức Chúa Trời sắm sẵn cho những ai yêu mến Ngài.”
Tối nay chúng con cầu nguyện, Ngài sẽ ban phước cho những người này. Đầy tớ Ngài đang bị khan tiếng một chút, giọng nói quá nhiều... Chúng con cầu nguyện giờ này để Ngài sẽ ban phước, có lẽ điều này dành cho mục đích mà thêm vào phần lớn của nó với Buổi nhóm buổi tối. Tin rằng Ngài sẽ ban phước cho mỗi người ở đây, và nguyện xin khi chúng con ra khỏi nơi này tối nay, xin cho chúng con có thể nói như những người đến từ làng Em-ma-út ngày đó, đã bước đi với Ngài và trò chuyện với Ngài, tuy nhiên chẳng biết điều đó, cho tới khi Ngài làm điều gì đó khiến cho họ nhận ra nó... Họ nói, “Lòng chúng ta há chẳng nóng nảy trong chúng ta sao, trong khi chúng ta đã nghe Ngài.” Nguyện xin Ngài làm điều gì đó tối nay trong cách như vậy hầu cho mọi người sẽ nhận biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ đã sống lại, ở đây trong mùa lễ Nô-en mùa xuân, hiện sống động với chúng con ngày hôm nay: Ra khỏi vòng người chết, sống lại đời đời, sống và ở giữa họ, cho tới khi Ngài bày tỏ chính Ngài trong ngày Cất lên để đem Hội thánh Ngài về Nhà khi chúng con ở trong thân thể bất tử giống như Ngài. Xin ban cho những ơn phước này, chúng con cầu xin trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
Tôi suy nghĩ một lát về người này, người khốn khổ. Có lẽ, đã một lần người có thể nhóm họp với Ngài trong một nhóm mà không được cất lên với Ngài nhiều. Nhưng đến một lúc khi người này có nhu cầu, Ngài phải đến. Vì thế người này đến tìm Chúa Jêsus, bởi vì con trai người đang nằm chờ chết. Người phải làm điều gì đó.
Chúa Jêsus Phán với người, “Nếu các ngươi không thấy phép lạ và điềm lạ, thì các ngươi chẳng tin!”
Nhưng người đó không đáp lại Chúa Jêsus. Người thưa rằng, “Lạy Chúa, xin Chúa xuống trước khi con tôi chưa chết!
4
Vậy thì, người này... Tôi muốn anh em để ý đôi điều, nhớ điểm này trong trí. Người đàn ông này muốn Chúa Jêsus đi xuống nhà mình và chữa lành con trai ông. Nhưng Chúa Jêsus không nhậm yêu cầu của ông theo cách ông muốn. Đôi khi Ngài không làm điều đó cho chúng ta cách ấy. Anh em có thể nói, “Nếu tôi có thể vào được trong hàng người xin cầu nguyện chữa lành... Nếu Đức Chúa Trời sẽ làm điều gì đó cho tôi...”
Tuy nhiên Chúa Jêsus đáp, “Con ngươi sống.” Và người đó tin Lời Ngài. Vậy điều gì xảy ra nếu người đó không tin Lời Ngài? Nó ắt sẽ xảy ra khác hẳn. Con trai ấy sẽ chết. Giống như ngày hôm nay, nếu các bạn không tin Lời Ngài, các bạn sẽ hư mất. Nếu các bạn không thể tin điều đó để được chữa lành, các bạn có lẽ sẽ bị đau mà chết, tuổi trẻ các bạn bị hư mất trong bệnh tật mình. Nhưng nếu các bạn tin Lời mà Ngài đã Phán, thì các bạn sẽ có bất cứ điều gì mình cầu xin, và những gì Ngài đã Hứa.
5
Tôi đã nói sáng nay với anh chị em, có lẽ trong một nhóm giống như vầy. Chúng ta yêu cầu dân sự đi nhóm ở Nhà thờ của họ tối nay. Tôi không đến lấy người nào ra khỏi Giáo hội của họ, mong đợi họ lần nữa tối mai. Chúng ta muốn mọi người làm trọn phận sự của mình, ở chính Giáo hội của họ. Ý định của Anh Reeds không phải là lấy đi người nào từ Giáo hội nào khác. Anh ấy chỉ muốn những tội nhân không đi Nhà thờ đến Nhà thờ của anh. Những người mà có Nhà thờ rồi, có một Hội thánh nhà... Tôi biết Anh Reeds, biết anh trong một thời gian dài. Tôi biết tấm lòng anh với Đức Chúa Trời. Tôi đã ngồi ở bàn đối mặt với anh; Tôi đã làm việc sát cánh với anh, biết khi sự xức dầu của Đức Chúa Trời ở trên, biết tôi có một người bạn chân thật trong T. Richard Reed. Nếu không, tôi sẽ biết điều đó. Và tôi biết ơn anh sâu sắc.
6
Vì thế, sáng hôm nay tôi đã nói với anh về một biến cố đã xảy ra ở Phần-lan. Một khải tượng được ban cho ở đây trong nước Mỹ này. Bao nhiêu anh chị em có mặt ở đây sáng nay? Chúng ta hãy giơ tay lên. Anh em còn nhớ điều đó. Về một khải tượng về một cậu bé được sống lại từ kẻ chết. Điều đó diễn ra ở chính quyền Phần-lan như thế nào. Tôi có những ấn chứng từ Phần-lan về một cậu bé đã chết 30 phút, bị xe cán, nát bấy, đang nằm trên đường trong tình trạng khủng khiếp. Đức Chúa Trời, 2 năm trước khi xảy ra điều đó, đã tỏ cho thấy khải tượng về những gì sẽ xảy ra. Cậu bé ấy đã từ kẻ chết sống lại.
7
Cách đây vài ngày, tôi đang ngồi với một trong những viên quản lý, Baron Von Blomberg, một nam tước của nước Đức ở Saint Petersburg, Florida...?... Ông ấy có một cậu con trai người Đức mà đi ra khỏi biên giới nước Nga, ở trên — gần lãnh thổ nước Mỹ, nơi nối tiếp với lãnh thổ nước Nga. Ông ấy có 2 cô con gái trẻ; Những người lính Nga chạy vào và hãm hiếp những cô gái ấy trên nền nhà. Người cha chạy vào kéo họ ra. Người ta bắn chết người cha. Mang các cô gái và cậu con trai vào trại, nhốt họ trong một cái mỏ than. Muốn lôi những cô gái đó ra khỏi than vào ban ngày, lột đồ, nhảy múa trước những người lính vào ban đêm, trần truồng. Một trong những người đó bị mất trí, người kia, quên những gì đã xảy ra; Cô ấy chết. Cậu con trai trốn thoát. Nghĩ cách nào đó ẩn náu trong thứ nào đó, gần biên giới,lẻn ra dưới hàng hóa, và đi vào lãnh thổ nước Mỹ. Điều đó xảy ra cách đây 8 tháng từ khi cậu đến. Cậu ấy nói tiếng Anh khá tốt. Nói, “Anh Branham ơi, sự sống lại của cậu bé Phần-lan, được truyền khắp nước Nga. Hết thảy họ đều biết điều đó.”
8
Cậu bé này, mà tôi đã nói sáng nay, bị xe đụng, cán qua người cậu, nghiền nát thân thể cậu; Cậu bé nằm chết trên đường, chúng tôi... đã được sống lại. Cậu bé được mang tới bệnh viện. Đêm hôm sau, cô gái được chữa lành miếng đệm chung quanh người, vân vân... Nhiều người rất phấn khởi thấy... Tôi thậm chí không thể nói ngôn ngữ của họ. Đức Thánh Linh dấy lên từ thính giả, nói, “Người đang ngồi ngay tại đó, ĐỨC THÁNH LINH PHÁN VẬY, ứng nghiệm điều họ đã làm một việc nào đó, mắc một bệnh nào đó.” Người thông dịch phải nói điều đó. Điều đó sẽ xảy ra hoàn toàn chính xác. Nó không bao giờ sai một lần, không bao giờ, và sẽ không. Nó không thể sai. Đó là Đức Chúa Trời.
9
Sau đó tôi nhớ trên đường đi về nhà đêm ấy; Họ cố gắng đưa tôi đi xuống với đứa bé khác chưa chết. Đó vào ngày thứ ba. Họ chưa hề rửa nó. Chiếc xe hơi đụng vào cằm nó, nghiền nát nó văng vào gốc cây, làm nát cái đầu nhỏ bé của nó, bị chấn thương sọ não. Anh em biết những gì xảy ra ở đó. Nó ở trong tình trạng khủng khiếp. Điều này xảy ra khiến người cha người mẹ suy sụp, họ nằm ở cửa bệnh viện; Khi khởi đầu, họ muốn kéo tôi qua giúp họ. Qui luật của Chiến dịch không đi vì một cuộc gọi khi chúng tôi đang ở trong Chiến dịch, bởi vì anh em đi tới chỗ điều đó sẽ làm tổn thương người khác. Do đó, đặt mọi người trên mức độ, hết thảy đều đến Buổi nhóm.
10
Vì vậy sáng hôm sau, người đàn bà này, con người đáng thương này, bà ở ngoài đó. Người thông dịch, là một phụ nữ, chị ấy nói, “Thưa Anh, tôi mong anh ít nhất hãy đi xuống và nói một lời về điều đó, nói một lời với người cha người mẹ đáng thương đó. Con trai họ không bao giờ tự đến được; Nó đang nằm ở đó.”
Tôi nói, “Hãy mang nó lên.” Vậy người ta đưa họ lên lầu. Chúng tôi đi ra ngoài đó, dĩ nhiên, họ phải nói chuyện qua người thông dịch. Đó là lý do tôi không phải nói chuyện những Buổi nhóm nhiều.
Ở Phi Châu, chúng tôi có 15 người thông ngôn khác nhau. Tôi nói một tiếng như, “Đức Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời,” tôi phải đi lại và ngồi xuống, lấy nước uống, và nghỉ một lát trước khi tất cả người phiên dịch hết. Một người nói một tiếng, họ sẽ nói, “Bờ-lum, bờ-lum, bờ-lum, bờ-lum, bờ-lum.” Có nghĩa là Đức Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời. Người khác sẽ...?... đó là Đức Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời. Và tới bộ lạc khác, rồi đến bộ lạc khác, cho tới khi hết 15 bộ lạc khác nhau của họ.
11
Vì thế tôi đi kiếm một ly nước, và nói chuyện với Anh Baxter một lát. Đó là lúc nói, “Người đã đến thế gian để cứu những người tội lỗi.” Rồi tôi đi trở lại và ngồi xuống trò chuyện lần nữa. Hiểu không? Vì thế không có nói chuyện nhiều với điều đó. Mất nhiều thì giờ để thông suốt nó. Bất cứ loại Sứ điệp ngắn vài phút nào, những gì tôi có thể nói trong 10, 15 phút ở đây, sẽ mất nửa giờ để nói hết điều đó.
Vậy khi chúng tôi đi xuống, người đàn bà này đã gặp chúng tôi ở ngoài đó, bà và chồng bà, và bà sấp mình xuống trên nền nhà. Bà bắt đầu nói điều gì đó bằng tiếng thổ dân Phần-lan. Chị Isaacson nói, “Chị ấy đang cầu xin anh đến và làm cho đứa bé khỏe mạnh.” Bác sĩ đã nói không có hi vọng gì cho nó hết.
12
Cho nên tôi nói, “Ồ, tôi không thể làm cho đứa bé của chị khỏe mạnh lại.” Vậy chị ấy bảo cho bà biết.
Bà nói, “Ô, anh đã làm cho đứa bé kia sống lại từ kẻ chết. Con trai tôi chưa chết.”
Đó là 3 lần tôi đã thấy người chết được Bác sĩ tuyên bố đã chết và sống lại.
Một trong những người ấy ở trên bục giảng này khi tôi lần đầu tiên ở đây, lần thứ 2 ở đây, là Bà Hattie Waldrop. Anh em còn nhớ không? Phoenix, Arizona. Đã chết vì bệnh tim và ruột kết. Người kế tiếp là một phụ nữ, hay đúng hơn là một người đàn ông trong thành phố của tôi tên là Lij Perry, đã bị chết bởi tai nạn, Bác sĩ mang ra ngoài, đã chết.
13
Hattie đã sống lại từ kẻ chết, đang sống ngày hôm nay, làm việc ở Đường sắt Pennsylvania. Người tiếp theo là cậu bé ở trên đây. Người phụ nữ này từ Kennet, Missouri đến. Tôi biết nhiều người họ nghĩ chị ấy đã chết; Chị ấy có lẽ đã chết. Đêm mà cô bé da màu bị mù được chữa lành phía sau đó. Anh em còn nhớ...?... Khi tôi ở đây lần trước. Bây giờ, có lẽ cô bé đã chết; Tôi không biết. Tôi nghĩ cô bé bị hôn mê. Cô ấy đi xuống làm chứng, đi thẳng lên California để được chữa lành bệnh ung thư. Có lẽ cô ấy đang ngồi đây tối nay, vì theo như tôi biết. Vì thế, tôi không biết cô ấy đã chết hay không; Tôi không thể nói.
14
Nhưng dù sao đi nữa, tôi biết 3 lời tuyên bố của Bác sĩ rằng họ đã chết. Rồi cậu bé này, dĩ nhiên nó chưa chết. Nhưng nó không còn ý thức, không còn ý thức, đó là ngày thứ ba. Vậy nên họ nói, “Hãy xuống bệnh viện.”
Tôi - tôi nói, “Việc ấy không được vì nó chống lại luật lệ ở đây để đi tới bệnh viện. Tôi đang cầu nguyện cho cậu bé của chị. Nhân đây, xin hỏi anh chị là Cơ-đốc nhân chứ?”
“Không.”
“Chà,” tôi nói, “Này, nếu đứa bé... Nếu anh chị được ơn, nếu tôi làm được cho anh chị... Anh chị phải trở nên Cơ-đốc nhân. Có lẽ Đức Chúa Trời thương xót đứa con bé bỏng của anh chị và cứu nó. Nhưng nếu anh chị là Cơ-đốc nhân, anh chị có thể tìm thấy ơn với Đức Chúa Trời, và ngay cả nếu Đức Chúa Trời cất sự sống nó đi, nó chỉ là đứa bé, khoảng 6 tuổi.” Tôi nói, “Nó sẽ đi về Thiên đàng; Sẽ không có tai nạn ở trên đó.” Và tôi nói, “Nếu anh chị chết như một tội nhân chưa tin Chúa, anh chị sẽ không bao giờ lên Thiên đàng, anh chị sẽ không bao giờ thấy nó nữa. Nhưng nếu anh chị... Nếu nó chết và Đức Chúa Trời đem nó đi, mà anh chị là Cơ-đốc nhân, anh chị sẽ đi lên sống với Ngài ngày nào đó, nơi ấy không có tai nạn.” Nhưng tôi nói, “Vậy nếu chị không tin, thế thì nếu... Ngài có thể cứu sự sống nó.”
Vì thế họ thấy họ không thể mất dù sao đi nữa. Cho nên họ trở thành những Cơ-đốc nhân. Chúng tôi đã quì xuống và cầu nguyện. Họ dâng lòng họ cho Đấng Christ. Khi họ đi lên đó, thì người mẹ đáng thương ấy khoảng 22 tuổi, tôi đoán khoảng 23 tuổi, chị ấy nói lầm bầm gì đó với tôi, và người thông dịch nói, “Đây là điều chị ấy nói, 'Bây giờ, đi chữa lành cậu con trai tôi.'”
15
Ồ, tôi nói, Thật đáng thương cho chị, chị ơi, nhưng tôi không thể chữa lành cậu bé.“ Tôi nói, ”Chúa Jêsus phải ban cho một khải tượng về điều gì sẽ xảy ra, và rồi tôi sẽ nói với chị.“
Chị ấy nói, “Là đi, thấy khải tượng đi.”
Tôi nói, “Chị thật đáng thương, nhưng tôi không thể làm điều đó. Đức Chúa Trời phải ban cho, chính Ngài.”
“Thế thì anh đã thấy khải tượng về đứa bé kia.”
Tôi nói, “Vâng, đúng thế. Nhưng tôi đã không cầu xin điều đó. Thậm chí tôi không biết tôi sẽ đến đây lúc ấy. Đức Chúa Trời chỉ ban nó. Đó là ý chỉ tuyệt đối của Ngài. Ồ, tôi không thể làm điều đó.”
Chị ấy nói, “Ồ, xin hãy đi đến bệnh viện.”
16
Tôi nói, “Không, tôi sẽ... Điều đó sẽ phá vỡ luật lệ. Tôi sẽ đi vào phòng và cầu nguyện. Đức Chúa Trời có thể nghe tôi ở đây, giống như Ngài có thể làm ở bệnh viện.”
Vì thế tôi đi vào, bắt đầu... Chị ấy nói, “Ồ, anh đi vào trong phòng, tôi sẽ chờ đợi cho tới khi anh thấy khải tượng.” Điều đó nghe thật tốt lắm, nhưng...
Tôi nói, “Ngài thậm chí có thể không ban cho tôi khải tượng. Ngài có thể không nói điều gì với tôi. Tôi không thể làm cho Ngài nói. Chính là ý của Ngài.”
Vậy là Bà Isaacson cuối cùng bảo họ cứ đến bệnh viện... Thay vì đi tới bệnh viện họ đi về nhà. Khoảng 10 phút sau điện thoại reng. Và anh em nên thấy những điện thoại ở Phần-lan. Tai nghe nó dài giống như thế; Anh em đặt nó vào tai, và mở tay quay như thế này. Họ gọi đến, và nói, “Ông ấy đã thấy khải tượng chưa?”
“Chưa.”
Khoảng 10 phút sau, chị ấy gọi lại, “Thấy khải tượng chưa?”
17
“Không.” Chị Isaacson nói, “Có lẽ thậm chí không thấy. Anh chị cứ ở đó và hầu việc Đức Chúa Trời và biết ơn, tin đứa con của anh chị sẽ được khỏe mạnh.”
Ồ, cứ gọi xuống cho tới khi tôi đi Nhà thờ, chị ấy cứ 15 phút, 20 phút là gọi một lần, và hỏi tôi đã thấy khải tượng chưa, điều gì sẽ xảy ra. Tôi nói, “Có thể Đức Chúa Trời có thể nói cho tôi biết, Ngài sẽ đem nó đi.”Tôi nói, “Nếu Ngài đem nó đi, ồ, đó là tất cả những gì tôi có thể nói. Ý Ngài được nên.”
18
Vì thế ông ấy nói... Ô, chúng tôi đi Nhà thờ. Đó là đêm cô bé được chữa lành, tôi đã kể sáng nay. Trên đường về nhà đêm hôm ấy, chúng tôi lên cầu thang. Bà Isaacson đi tới phòng của chị. Anh Jack Moore và Anh Lindsay ở trong cùng một phòng. Anh Baxter và Howard, em trai tôi ở cùng một phòng với nhau. Tôi ở trong một phòng một mình vì cầu nguyện cho khải tượng. Vậy nên tôi chỉ đi vào, và tôi hi vọng nếu tôi có một vài người bạn người Canada ở đây, các bạn sẽ không nặng nề về tôi.
Ở Canada, Howard đã cho tôi một ít kẹo, mà họ có ở Canada và chúng không có nhiều đường, vì thế nên nó có vị kinh khủng. Cho nên anh ấy bảo tôi, khi đi vào đêm hôm ấy, nói, “Bill này, anh hớ kẹo Canada không?” Tôi nói, “Nhớ.”
19
Nói, “Anh nên nếm kẹo Phần-lan.” 2 miếng kẹo vuông nhỏ, tôi bỏ vào trong túi mình. Tôi đặt nó trong quyển Kinh thánh dưới bàn giống như thế, rồi bước ra. Lúc ấy khoảng 12 giờ đêm. Trời đầy bụi. Không quá tối; Đó là vào tháng Tư, hầu như ban ngày. Họ chỉ có 1 ngày 1 năm. (Anh em hiểu không?); 6 tháng trời tối; 6 tháng mặt trời...?... Và đó là đất nước của mặt trời nửa đêm.
20
Hàng ngàn người Láp [ở miền Bắc Xcanđinavia, Phần-lan và bán đảo Kola ở Bắc nước Nga. - Bt] từ xứ Lapland cưỡi con tuần lộc đi xuống, chở bằng xe trượt tuyết. Tuần lộc, chạy thục mạng... (the tongue right down between its legs*), và họ chạy theo sau nó, giống như thế. Vì thế họ cứ nhóm lại từ khắp nơi. Có 25.000 người ở Messuhalli. Chiều tối hôm đó khi tôi đi vào trong tòa nhà, khoảng 3 giờ, có một hàng 30 người đi ngang hàng trong 6 khối phố, những con người rất tốt, ngoài những người Messuhalli với 25.000 người. Họ yêu mến Chúa. Thêm vào đó, những người Arkansas, tôi đã nói sáng nay: yêu mến Chúa, đến qua bất cứ điều gì để hầu việc Chúa.
21
Lúc ấy, khi tôi thức dậy, tôi đặt quyển Kinh thánh xuống, bước qua cửa sổ, và anh em có thể thấy họ đến qua những công viên chỉ có nói chuyện về những điều đã xảy ra. Họ rất vui vẻ và cứ đi, và nói chuyện với nhau. Phụ nữ mang những giày ống to, những cô gái trẻ, và tất cả họ, họ chỉ mặc những cái váy to dày vào mùa hè cũng như mùa đông. Và đi qua nơi đó, vừa đi vừa nói chuyện với nhau. Sau một lúc, tôi giơ tay lên; Tôi nói, “Hỡi Đức Giê-hô-va, thật tuyệt vời. Ngài là Chúa rất nhân lành, xin tỏ cho thấy khải tượng sự sống lại của đứa bé trai đó, tối nay đã chữa lành bé gái ấy.”
22
Một chút trước đó, tôi chưa bao giờ nói điều đó sáng nay, một trong những người lãnh đạo thành phố, giống như loại quan chức nào đó, con gái của ông bị tàn tật đã 10 năm, một cơn sốt khiến cô phải nằm. Cô đã bước đi giống như thế này. Ngay tại đó trong Buổi nhóm. Đức Chúa Trời làm cho cô khỏe mạnh. Cô bước hoàn toàn bình thường. Và ồ, đó là một đêm kỳ diệu.
Ông Manninen và... Bao nhiêu anh chị em đọc tờ “Tiếng của Sự Chữa lành,” đã thấy hình của các sự việc ở đó? Họ gom hết những cái nạng và các thứ lại, chất thành một đống lớn mà không thể giữ chúng giống như thế, cho một đêm nhóm lại. Ngay khi họ thấy một việc được thực hiện trong đường lối siêu nhiên, anh em không phải cầu nguyện cho họ; Điều duy nhất họ đã làm, cứ đứng thẳng lên và bước ra dù thế nào đi nữa. Họ tin nó dù sao đi nữa. Anh em không phải... Đó là cách nó xảy ra trong nước khác ngoài nước Mỹ. Nhưng không biết vì sao chúng ta không phải là cách đó: quá tệ, nhưng chúng ta thì không. Anh em biết nan đề là gì không? Chúng ta có quá nhiều giáo lý bơm vào trong chúng ta. Chúng ta phải đi hỏi Tiến sĩ này Tiến sĩ nọ điều đó có đúng không. Ông ấy nói, “Ồ, đó là Thần học.”
Người khác nói, “Ma quỉ đấy.”
Tiến sĩ A hay B nói, “Vô lý.”
Tiến sĩ khác nói, “Nó thuộc về ma quỉ.”
23
Ôi chao ơi. Không lạ gì anh em không thể tin. Không lạ gì anh em không thể tin. Đừng hỏi Tiến sĩ A hay B; Hãy nhận lấy điều Chúa Jêsus đã Phán. Hãy để điều đó coi như không có gì bàn cãi. Ngài hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
Đó là cách những người Pha-ri-si và những người đó, họ phải đi hỏi Thầy Tế lễ có đúng để làm điều này hay làm điều kia. Đó là lý do họ không thấy Chúa Jêsus và nhận biết Ngài là Ai. Cũng giống như họ không nhận thấy Đức Thánh Linh ngày hôm nay, cũng một thể ấy. Thưa các bạn Cơ-đốc nhân, hãy nghe: Họ có những những Nhà thờ, họ có mọi thứ, nhưng họ không thấy hạt giống sự sống ở đó, Đức Thánh Linh đang làm những dấu kỳ phép lạ giữa dân sự Ngài, những gì Ngài đã Hứa làm. Ngài Phán Ngài sẽ ở cùng chúng ta, ở ngay trong chúng ta, cho đến tận thế.
24
Đứng đó ngợi khen Chúa! Vì sự nhân từ Ngài, tôi nhìn ra một cửa sổ lớn; Nó hầu như đầy bụi. Anh em có thể vẫn đọc báo trên đường phố. Tôi đi dọc khoảng 11 giờ 30 hay 12 giờ. Tất cả họ đã đi tới chỗ của mình. Tôi đứng đó, nhìn ra cửa sổ như thế này, Ngợi khen Chúa qua dãy núi tuyết tùng rộng lớn ở đó, với đôi tay giơ lên; Tôi ngợi khen Chúa! Tôi cảm thấy lạ. Nghĩ nó trông giống như ánh sáng chung quanh nơi tôi đang đứng.
25
Đứng ở đây nhìn tới phía tôi, và Ngài đứng đó, đôi tay bắt tréo nhau, nhìn tôi, và ngồi trước tôi, không phải ở trước đó, một trong những cái lọ dài kia, gần chiều cao đó. Nó có 2 đóa hoa Phục sinh, tôi không biết chúng là hoa gì. Những đóa hoa nhỏ đến gần, nó có hình cái chuông nhỏ. Màu vàng và một số hoa màu trắng vào mùa Lễ Phục sinh. Chúng ta gọi là hoa Phục sinh; Tôi tin là người gọi hoa thủy tiên vàng là cái tên đúng của chúng, nhưng chúng không mọc trong đất nước ấy. Song có nó ở trong bình này. Tôi nghĩ: “Ồ, đó là cái gì?” Và tôi để ý một trong 2 cái đó hướng về phía Bắc đang nằm bẹp trên bàn, nằm xuống giống như thế này, còn cái kia cong xuống.
26
Tôi nhìn Ngài; Ngài đứng ở đó đúng như Ngài thường đứng. Ngài là một Người cao, tóc đen dài tới vai, da màu ô-li-ve, đi chân không, mặc áo dài, cánh tay gấp lại, nặng khoảng 200 cân Anh. Ngài luôn ở ngay dưới Ánh sáng ấy. Ngài đứng đó. Ngài nhìn tôi. Và tôi nói...?... Tôi bèn quì xuống; Ngài Phán, “Em trai ngươi đã cho ngươi cái gì?”
Tôi nói, “2 miếng kẹo. Và con đặt nó ở trên... cái bàn đó.”
Ngài Phán, “Hãy ăn chúng.” Ồ, tôi với tay lấy 2 miếng kẹo ấy, và bỏ một miếng vào miệng, bắt đầu nhai. Tôi định ăn nó đêm ấy, và tôi đã không ăn, chỉ để nó xuống, và bước qua đó ngợi khen Chúa. Tôi bắt đầu nhai miếng kẹo đó, nếm nó có vị ngon, nuốt nó. Khi tôi nuốt nó, bông hoa Phục sinh đó đang nằm bẹp trên bàn hướng về phía Bắc, kêu, “Swish-h-h!” [Anh Branham minh họa. - Bt] đứng thẳng lên như thế. Tôi nhìn nó. Tôi không hiểu điều đó.
27
Tôi nhìn lại Ngài. Ngài Phán, “Hãy ăn miếng kia.” Tôi đặt nó vào miệng, và ồ, nó đắng kinh khủng, tuy cũng thứ kẹo đó, giống như khối sô-cô-la nhỏ. Tôi bỏ nó vào miệng. Nó có vị giống như, tôi tưởng tượng giống như nếm bột... Tôi lấy nó ra giống như thế, và để ý bông hoa Phục sinh này rủ xuống nửa chừng, nó cứ rủ xuống, rủ xuống dần. Tôi nâng nó thẳng lên. Ngài Phán, “Không ăn miếng kẹo đó và cậu bé kia cũng sẽ chết.” Tôi bỏ nó vào lại trong miệng, và bắt đầu nhai thật nhanh rồi nuốt thật nhanh. Khi tôi làm thế, bông hoa hướng về phía Nam kêu, “Xì-xì!” [Anh Branham minh họa. - Bt]
28
Vậy thì, đó chỉ là cách 2 đứa bé trai té xuống khi người cán nhằm chúng. Một đứa ngã về hướng Nam, đứa kia ngã về hướng Bắc. Và ở đó cả hai đang đứng. Tôi nhìn Ngài; Tôi nói, “Lạy Chúa của con, con không hiểu. Điều này có nghĩa gì?”
Ngài Phán, “Hãy đi, gọi người đàn bà đó và nói, ”LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY, con trai ngươi sẽ sống và không chết.“
Ô, chao ơi. Ngài lìa khỏi tôi. Tôi đứng đó. Tôi như bị tê liệt cả người, như tôi nằm trên giường buổi sáng nay. Tôi bắt đầu cắn ngón tay và cảm giác thấy bàn tay mình. Tôi nghĩ: “Ồ, nếu mình có thể đến nói chuyện — để mình có thể nói chuyện.” Tôi nghĩ... Môi tôi cảm thấy thật nặng, và tôi nhìn vào quyển Kinh thánh, rồi tôi chạy ra phòng sảnh ở đó, la lớn một tiếng. Hết thảy anh em biết Anh Moore và những người ấy; Anh em có thể hỏi họ. Tôi hét một tiếng thật lớn; Điều trước tiên anh em biết, các cánh cửa mở ra, mọi người nhìn ra.
29
Tôi nói, “Đến đây, Anh Moore, hết thảy các anh, và Chị Isaacson.” Hết thảy họ đi ra. Tôi nói, “Chị Isaacson, hãy đi gọi người mẹ trẻ đó, và nói với chị ấy, 'LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY, con chị sẽ được sống và không chết.”
Vậy chị chạy xuống ở chỗ cái điện thoại ở cầu thang hay thang máy, mà chúng ta ở đây gọi. Bệnh viện chỉ là một cái nhà ở trên đó, chỉ là một ngôi nhà bình thường nơi người ta đưa những người đau vào. Vì thế chị ấy gọi điện thoại đến bệnh viện, và người ta kiếm chị ấy đến nghe; Họ nói đứa bé trai đã sắp chết. Kiếm người mẹ đến nghe điện thoại, Chị Isaacson nói, “Anh Branham vừa thấy một khải tượng, bảo nói với chị, 'LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY...'” Nói, “Đừng sợ, đứa trẻ sẽ không chết.” Người mẹ ấy la lớn.
30
Khi người mẹ ấy đến, chị ấy nói, “Tôi biết rõ điều đó như thế nào. Chúng tôi đã đứng bên nó cách đây vài phút, và nó đã ngồi dậy trên giường. Chúng tôi đã tắm rửa cho nó; Nó đang uống nước; Chúng tôi sẽ đưa cháu về nhà vào buổi sáng.”
Đức Chúa Trời đã đáp lời cầu nguyện của chị ấy. Thưa các bạn, tôi chưa hề đụng đến đứa bé ấy, không một đứa nào trong chúng, không bao giờ chạm bất cứ đứa nào. Chính Đức Chúa Trời đáp lời cầu nguyện của họ, điều đó đã làm điều ấy. Ngài chỉ tỏ cho tôi thấy, và nói, “Hãy đi nói điều này. Hãy đi nói điều này.” Hiểu ở đó không? Vì thế điều đó không làm cho tôi là một Đấng Chữa Lành Thiêng liêng. Tôi không có liên quan chút nào với nó.
31
Nếu tôi nói Anh Reed ở đây, “Anh đi nói một người nào đó việc gì đấy,” điều đó có nghĩa là tôi gởi đi một thông điệp, hay một số trong chúng ta được sanh ra là những Thầy giảng, thưa các bạn, Anh Reed và nhiều người khác. Một số trong chúng ta được sanh ra là những nhạc sĩ. Tôi để ý quí cô ấy tối nay, đánh những thứ ở đó, đàn phiếm gỗ, chơi đàn óc-gan và pi-a-nô. Tôi không biết gì về điều đó. Tôi không biết nó đúng điệu hay sai điệu nhạc. Tôi không thể nói điều đó. Đức Chúa Trời không bao giờ sai tôi chơi nhạc. Nhưng tôi được sanh ra là người thấy trước.
Vậy thì, họ chơi nhạc vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Đó là cách giảng dạy Phúc âm. Người giảng Nó bằng Lời. Cách của tôi là bằng khải tượng. Anh em tin hết thảy những lời làm chứng mà Đức Chúa Trời ban đến cho anh em chứ? Anh em không thể biết rằng Đức Chúa Trời ở trong những bài hát khi họ hát, mà điều gì đó ban phước cho linh hồn anh em? Không có người nào đó, Thầy giảng giảng dạy điều đó thật sự khẳng định mọi sự với anh em? Đúng thế không?
Ngài có những sự ban cho khác. Trước tiên là các Sứ đồ; Thứ nhì là những Tiên tri, các ân tứ về sự chữa lành, những công việc của phép lạ, các Giáo sư, vân vân. Đúng thế không? Mọi sự vì sự hoàn hảo của Hội thánh. Đúng thế không? Vậy thì, đừng vô tín. Hãy có đức tin nơi Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời sẽ làm cho nó ứng nghiệm. Anh em tin điều đó không? Chúng ta hãy cúi đầu. Chị Reed...
32
Tôi biết ơn không có một người nào đến trong xe lăn, giường, hay những cái nạng, ngoài những gì đã xảy ra theo như tôi biết. Có một bà đang ngồi ở đây tối nay, giống như bị gãy chân, hay điều gì đó. Đức Thánh Linh có thể bày tỏ với chị ấy về hết thảy điều đó. Ngài là Đấng Chữa Lành mọi bệnh tật, đau ốm của chúng ta.
Ôi lạy Chúa, khi tâm trí con trôi giạt trở lại với thời gian của vài năm trước đây, về hàng trăm ngàn người. Ồ, chúng con chỉ ngày càng gần đến nhà hơn giờ này. Ngày này đang chuẩn bị sang trang. Sẽ là một ngày khác cho lịch sử, một ngày mà chúng con sẽ đối diện vượt qua giới hạn ngày nào đó tại nơi phán xét. Một phần nữa của Buổi nhóm, cầu nguyện cho người đau, kêu gọi tin Chúa...
33
Xin chúc phước cho đầy tớ Ngài khắp mọi nơi, những Mục sư Truyền đạo đức tin dũng cảm đang đứng trên bục giảng tuyên bố Phúc âm không có sự sợ hãi. Xin ban phước cho họ ở khắp thế giới, Chúa ơi, xuyên suốt các đất nước. Xin ban đến Chúa Jêsus Con Ngài.Thế gian cũ kỹ này chìm trong Huyết Cơ-đốc nhân, những Bàn thờ tắm những giọt nước mắt kêu khóc, “Hãy đến, Chúa Jêsus ơi.” Rồi đây Ngài sẽ đến. Chúng con sẽ thấy Ngài.
Và giờ này, Cha ôi, tối nay phần của con là cầu nguyện cho người đau. Như nhóm ít người này nhóm nhau lại dù thời tiết giông bão, yêu mến Ngài, họ lái xe đi nhiều dặm. Không nghi ngờ gì một số người đang ngồi đây là những người đau nặng. Một số người đang ngồi đây là những người đang tự hỏi. Chúa ôi, nguyện xin cho mọi người đi về nhà tối nay vui mừng sung sướng và được chữa lành. Xin cho những tội nhân được cải đạo, những người sa ngã được trở về. Xin cho đây là một đêm đầy vinh hiển. Xin nhận vinh hiển của Buổi nhóm này.
34
Và giờ này, kính lạy Đức Chúa Trời Toàn năng, xin mang lại Đức Chúa Jêsus Christ đã từ kẻ chết sống lại, xin ban xuống Thiên sứ Ngài là một linh hầu việc điều khiển đầy tớ Ngài suốt cuộc đời này, cầu xin Ngài đứng bên cạnh con tối nay ở đây và bày tỏ Đức Chúa Jêsus Christ với thính giả này; Vì con cầu xin trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
... [Băng trống. - Bt] ... Vì tôi đã yếu đi... khắp thế giới. Ngày nọ tôi nhận được một bức thư từ nước Đức. Qúi bà đó đã bị tàn tật ngồi trong xe lăn vì bị viêm khớp nhiều năm. Bà ấy đã đọc quyển sách nhỏ của tôi: “Người Được Đức Chúa Trời Sai Đến,” được dịch ra tiếng Đức, Phần-lan, Thụy điển, tiếng Hà lan dùng ở Nam Phi, ồ, tôi không biết.
Vì thế bà ấy có một khăn tay nhỏ; Bà nhận sự hướng dẫn, và đính nó vào dưới vạt áo, đặt bàn tay bà trên đó. Bà nói, “Này, hỡi ma quỉ, ngươi hãy ra khỏi nơi đây.” Nhảy ra ngay khỏi ghế và đi qua nhà một mình... [Băng trống. - Bt]...
35
...Và đứa bé bị say nắng, tôi đoán vậy, vì khoảng 11 giờ trưa trong ngày; Nó đi ra ngoài đồng vào mùa gặt với cha nó, bèn kêu khóc, “Đầu tôi đau.” Người ta đem nó về và đặt nó trong lòng người mẹ, và nó chết khoảng chiều tối.
Ê-li-sê có một phòng nhỏ. Nàng đã xây cho Ê-li-sê một phòng nhỏ phía bên đường người đi qua: có để một cái giường, một cái chổi, và chậu nước. Nàng mang nó vào đặt trên giường của Tiên tri. Nơi tốt đẹp để đặt nó, phải không? Đúng thế.
Người chồng đến. Nàng nói, “Hãy thắng lừa. Đi mau mau giờ này. Đừng ngừng lại.”
Chồng nói, “Đừng đi lên núi Cạt-mên, vì bây giờ không phải là ngày Sa-bát cũng không phải là ngày trăng mới. Tiên tri sẽ không ở trên núi.” Ông có một cái hang động và ở lại trong đó.
Nói, “Mọi điều bình an.”
36
Nàng nói, “Hãy thắng lừa và đi mau,” với người đầy tớ, và “đừng ngừng lại cho tới khi ta bảo.” Tôi thích điều đó. “Hãy đi mau; Đừng ngừng lại.” Nàng là một người khác.
Vì thế khi Tiên tri xuất hiện, thấy nàng đến, ông nói với Ghê-ha-xi, đầy tớ của mình rằng, “Người đàn bà Su-nem đến. Nàng sầu khổ trong lòng. Ta không biết nàng có điều gì không ổn. Đức Chúa Trời không bao giờ bày tỏ điều đó đó với ta.”
Đấy, Đức Chúa Trời không nói cho Tiên tri Ngài mọi điều. Nói, “Đức Chúa Trời đã giữ điều đó bí mật với tôi.” Ông nói, “Mọi việc đều ổn chứ? Chồng ngươi và con cái ngươi khỏe mạnh chứ?”
37
Nàng thưa rằng, “Mọi sự đều bình an với tôi, chồng tôi. Và ổn thỏa với các cháu tôi.” Tôi yêu mến điều đó. Con bé bỏng của bà đang nằm như một xác chết, nhưng, “Hết thảy đều khỏe mạnh.”
Nàng biết rằng đó là Tiên tri của Đức Chúa Trời,và bà biết rằng đó là người của Đức Chúa Trời dành cho thời đại ấy.
Nàng biết rằng Đức Chúa Trời ở trong Tiên tri đó. Nàng biết thế. Nếu nàng có thể chỉ gặp Tiên tri ấy, nàng sẽ tìm thấy lý do tại sao Đức Chúa Trời lấy đi đứa con của mình.
Tôi thích điều đó. Tôi nghĩ Ma-thê đã dùng điều giống như vậy khi bà gặp Chúa Jêsus.
Vì thế Tiên tri nhìn nàng, và nàng... Nàng sấp mình dưới chân người. Ghê-ha-xi đến gần chủ mình và xô nàng ra. Rồi nàng bắt đầu tỏ với người việc đã xảy ra.
Nào, hãy xem, người nói, “Hỡi Ghê-ha-xi, hãy thắt lưng ngươi, cầm gậy ta nơi tay và đi. Nếu ngươi gặp ai, chớ chào họ; Nếu ai chào ngươi, chớ đáp lại. Ngươi sẽ đặt cây gậy ta trên mặt đứa trẻ.”
38
Vậy thì, Ê-li-sê đã biết rằng mọi vật người chạm đến đều được chúc phước. Nhưng bấy giờ, nếu người có thể khiến cho người đàn bà tin điều đó. Tôi nghĩ đó là chỗ mà Phao-lô lấy khăn tay mình. Hiểu không?
Ông biết Đức Chúa Trời ở trong ông.Và Ê-li-sê biết ông được phước, những gì ông đặt tay trên đều được phước. Đó là lý do chúng ta có lệ đặt tay trên người đau, những gì anh em chạm đến đều được phước. Đó là lý do từ thân thể của Phao-lô người ta lấy những khăn tay và những tạp dề. Đó là lý do cái bóng của Phi-e-rơ đi ngang qua dân chúng, và họ nhận ra Nó.
Chúng ta hãy đi xa hơn với người đàn bà Su-nem một chút. Tôi thích trường hợp đó. Hãy xem. Nhưng nàng không có đức tin vào - vào cây gậy ấy. Nàng nói, “Tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống, và chỉ mạng sống của ông mà thề, tôi chẳng hề lìa khỏi ông!” Nhất quyết, tôi thích điều đó. Còn anh em? Nàng nói, “Tôi sẽ cứ ở lại với ông.”
39
Vậy Ê-li-sê thắt lưng và đi. Đi tới nhà nàng, mọi người đang than khóc và la hét. Ê-li-sê tội nghiệp không biết làm điều gì. Nào, hãy xem. Ông đi vào trong phòng nơi đứa bé đang nằm. Ê-li-sê bước lui bước tới trong phòng, đi đi lại lại, không cầu nguyện lúc ấy, bước lui bước tới trong phòng. Rồi ông đi đến nằm trên thân thể đứa bé, đặt miệng mình trên miệng nó, mắt mình trên mắt nó, và tay mình trên tay nó, đầu mình trên đầu nó. Và ông nằm đó.
40
Đức Chúa Trời ở trong ông... Xác đứa bé bèn ấm lại. Ông ngồi dậy, đi đi lại lại trong phòng, đi lên đi xuống lần nữa, Rồi trở lại, nằm trên thân thể đứa trẻ lần nữa, đặt miệng mình trên miệng nó, mắt mình trên mắt nó, và tay mình trên tay nó; Và đứa trẻ nhảy mũi 7 lần. (Ứơc gì tôi có thì giờ đi vào con số 7 ở đó, nhưng chúng ta không có.), nhảy mũi 7 lần, và sống lại.
Đức Chúa Trời ở trong Tiên tri ấy. Người đàn bà ấy biết nếu bà có thể đưa Tiên tri ấy và... Đức Chúa Trời đã ở trong Tiên tri Ngài, và nếu nàng được tiếp xúc với Tiên tri Ngài, nàng sẽ thấy được về đứa con của nàng. Và sự sống của con nàng được phục hồi sống lại; Bởi vì nàng tôn kính Đức Chúa Trời ở trong đầy tớ Ngài. Đúng thế không?
41
Đó là lý do nhiều người được chữa lành từ những khăn tay của Phao-lô gởi đi; Họ biết Đức Chúa Trời ở trong Sứ đồ ấy. Họ biết ông không chỉ là Sứ đồ, ông còn là một Tiên tri. Họ lấy từ thân thể ông, những khăn tay và tạp dề và đặt trên người đau, và những tà linh ra khỏi họ, và họ được lành. Đúng thế không?
Xin chúng ta cúi đầu.
Lạy Chúa Jêsus, đặt ở đây trước con là những cái khăn tay. Một số anh em yêu dấu, có lẽ người cha mù lòa, đang ngồi trong một túp lều nhỏ ở đâu đó đằng sau tấm che vái bằng gòn (cotton patch*), đằng sau một lò nướng cũ kỹ tối nay, chờ đợi chiếc khăn tay này đến... Có lẽ, người mẹ nào đó ở nơi xa xôi đang tự hỏi khi nào chiếc khăn tay sẽ trở về, với một đứa bé ốm đau đang nằm trên giường khi bà tắm cho nó bây giờ để cho nó ngủ; Chờ chiếc khăn tay này trở về. Đức Chúa Trời nhìn xuống cảnh này.
42
Chúng con được một trước giả chép rằng, khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, đi theo mạng lịnh của Đức Chúa Trời, đi tới Biển Đỏ, núi non ở một phía, sa mạc ở phía kia, quân đội của Pha-ra-ôn đuổi theo và Biển Đỏ phía trước. Nói rằng, “Đức Chúa Trời nhìn xuống qua Trụ Lửa với đôi mắt giận dữ. Biển hoảng sợ đã cuộn mình lại, và dân Y-sơ-ra-ên đi qua.”
Xin Đức Chúa Trời nhậm lời tối nay, khi con đặt tay trên những chiếc khăn tay này, khi chúng chạm vào người đau, xin Đức Chúa Trời nhìn xuống qua Trụ Lửa lần nữa, với đôi mắt giận dữ, và xin cho bệnh tật lìa khỏi những người đau, và họ đi qua vào trong Miền đất hứa của sức khỏe và sức lực tốt. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Con chúc phước cho những khăn tay này trong Danh Đức Chúa Jêsus Con Ngài vì mục đích đó. A-men!
43
Được rồi, Billy. Từ đâu? 50 tới 100 à?... Phần đầu của nó? 1 đến 50? Chúng ta hãy gọi phần 2, phần cuối của số thẻ đó. Chúng ta hãy gọi phần đó. Chúng ta hãy gọi những thẻ cầu nguyện, chữ T, họ đã phát ra chiều nay. Gọi từ 85 đến 100. Chúng ta thường gọi khoảng 15 người lên bục. Và rồi chúng ta gọi thính giả.
Ai có thẻ cầu nguyện có chữ T-85? Ồ, 85, 90, 95, đúng thế. Xin lỗi. 86, 87, 88, 89, 90, cho tới 100, xếp hàng trước tiên. Những người còn lại nhìn lối này, nhìn tôi một chút. Bao nhiêu anh chị em ở đây muốn được chữa lành tối nay? Hãy giơ tay lên nói, “Tôi muốn được chữa lành, Anh Branham à.”
Bao nhiêu anh chị em ở đây nói, “Tôi không có thẻ cầu nguyện, nhưng tôi muốn được chữa lành dù sao đi nữa, Anh Branham ”? Giơ tay lên. Cứ nhìn những hàng người này đi lên đi xuống, mọi nơi.
44
Thưa bạn hữu Cơ-đốc, chắc chắn Đức Chúa Trời làm chứng đủ cho anh em để anh em biết tôi đang nói với anh em sự thật. Nếu anh em nhìn lối này và cầu nguyện, tin câu chuyện mà tôi đang kể với anh em là sự thật, chỉ tin nhận nó.
Hãy nói, “Đó là sự thật.” Với cả... Bởi chiến tích của Kinh thánh, bởi sự chứng thực của khoa học, bởi những gì chính anh em thấy.
Kinh thánh nói, “Mọi việc sẽ định cứ lời khai của 2 hoặc 3 người làm chứng.”
Đúng thế không? Bao nhiêu anh chị em nói Kinh thánh nói điều đó, hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
45
Kinh thánh nói, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.” Đúng thế không?
Ngài Phán rằng Ngài không làm điều gì ngoài những gì Cha đã tỏ cho Ngài. Đúng thế không?
Ngài Phán, “Những việc Ta làm các ngươi cũng sẽ làm.” Đúng thế không? Điều đó làm cho Kinh thánh đúng.
Được rồi. Đây là chứng minh khoa học về điều đó, của thời đại này, cũng Trụ Lửa ấy. Có một quyền, anh em có quyền hoàn toàn để hỏi George J. Lacy. Anh em có quyền hoàn toàn để nhìn vào điều đó. Tôi hỏi anh em. Nó đây này trong quyển sách này, những địa chỉ, mọi thứ. Bất cứ lời làm chứng nào về những việc ấy, chúng đều không gian dối. Hãy hỏi họ và biết. Hãy gọi họ mà hỏi. Nếu anh em là kẻ hoài nghi, tôi sẽ trả tiền cho để gọi.
Được rồi. Thế thì ở đây Đức Thánh Linh mỗi đêm đang làm những việc giống như Đức Chúa Jêsus Christ đã làm khi Ngài còn ở trên đất. Đúng thế không? Vì thế có 3 chứng cớ. Kinh thánh, khoa học, và Đức Thánh Linh ở đây hiện giờ để làm điều đó. Đúng thế không?
46
Đó sẽ là một tội lỗi vì anh em không tin. Dĩ nhiên, không tin là tội lỗi. Nó là tội lỗi duy nhất có ở đó. Hiểu không?
Tôi không tin mình sẽ đến với điều đó tuần này, trong khi con trai tôi đang xếp các hàng [người xin cầu nguyện chữa lành] ở đó. Nhưng một số người tiếp tân giữ trật tự muốn giúp anh ấy không? Hay là làm... Anh em có hết 15 người đó chưa? Được rồi. Tôi muốn nhìn những thẻ cầu nguyện, để họ thấy người nào đó có thể điếc và không thể đứng lên (Anh em Hiểu không?), người nào đó không biết mình được gọi lên.
Bây giờ, tôi muốn anh em ở trong sự cầu nguyện. Tôi muốn anh chị em tin hết lòng. Đây là một điều mà hầu như làm cho tôi ngạc nhiên, thưa các bạn. Trong một [vài] phút, chúng ta hãy suy nghĩ về cách mà... Bệnh nhân đầu tiên đó phải không? Cứ mang họ đến đây.
Điều cảnh báo tôi, là ở giữa dân sự Đức Thánh Linh, những người được dạy dỗ tin vào sự siêu nhiên, và rồi khi anh em thấy Đức Chúa Trời trong Quyền năng hành động của Ngài, chứng minh ngoài giới hạn của bóng dáng nghi ngờ, nó trông giống như với tôi mọi người sẽ bay về Nhà trên trời hầu hết.
47
Nhưng anh em biết gì không? Chúng ta đôi khi nghĩ: “Ồ, điều đó rất tốt. Vâng, lạy Chúa. Chúng con biết ơn điều đó, Cha ôi.” Đi về nhà, dường như đó chỉ là một trong những lệ thường của thời đại, Tại sao? Thưa anh em, chị em, nếu điều đó đã xảy ra ở Phi Châu, và Đức Thánh Linh sẽ vận hành khắp thính giả ở đó, và gọi người nào đó, và nói cho họ biết họ có điều gì không ổn, ở ngoài đó, tội lỗi nào đó trong đời sống họ, hay điều gì mà họ đã làm, thưa anh em, anh em nghe la hét trong 4 giờ; Anh em không thể làm cho họ im lặng. Mọi người sẽ quì xuống dâng lòng mình cho Chúa, ngay tại đó... Không - không, không khó để kêu gọi người ta đến với Đức Chúa Trời ở đó, cứ để họ thấy điều gì đó siêu nhiên; Họ chỉ muốn biết thế thôi. Họ đã đọc điều đó trong Kinh thánh, và khi họ thấy nó, thì họ tin. Nhưng ngày hôm nay, chúng ta giải thích nó khác xa, anh em biết đấy, nó là điều gì khác. Đó là lý do chúng ta không đi đến đâu. Đó là lý do chúng ta không có sự Phục hưng nào ở nước Mỹ.
Tôi đã nghe Billy Graham tuyên bố cách đây vài ngày. Nói, “Tôi đã đi khắp đất nước, mọi nơi, nhưng chúng ta không có sự Phục hưng.”
48
Tôi nghĩ: “Đúng, Billy à, điều đó đúng.” Lần tới tôi đi đến nói chuyện với ông, tôi sẽ nói cho ông biết tại sao. Đúng thế. Nếu ông ấy đã làm những gì George Jefferies bảo ông ở Luân đôn, nước Anh, “Hãy dạy phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh, và ở lại với điều đó.” Ông ấy đã ở lại đó. Đúng thế.
Khi ông ấy đứng bên Lewi Pethrus, và ngồi ngay bên cạnh tôi, ông nói, “Tôi sẽ đi xuống nước Anh và chính tôi nhận lãnh phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh.” Tốt lắm. Nếu ông ấy đã bắt đầu, trước khi những người ấy làm ông lạnh cóng đến chết ở ngoài đó. Tôi cảm thấy tiếc cho ông. Đám Mục sư Truyền đạo to lớn ấy cố vắt kiệt sức ông; Tôi tin ông thật sự muốn ra khỏi, nếu không bị trói chặt. Ông biết điều gì là Lẽ thật. Vì thế Đức Chúa Trời... Xin cầu nguyện cho những chàng trai. Xin cầu nguyện cho hết thảy.
Có một trong những chàng trai, là Hyman Appleman; Tôi muốn anh em chắc chắn cầu nguyện cho ông. Tôi đã gặp anh ấy cách đây vài phút. Đức Chúa Trời ban cho tôi một khải tượng về anh ấy. Được rồi.
49
Được rồi, thưa bà. Bây giờ, mời chị đến đây, chỉ một phút thôi, chị ơi. Này, khi quí vị đến, tôi không muốn quí vị đến giống như đến chạm vào một cây cột hay cái gì đó. Điều đó không có tác dụng. Không. Không có gì ở đây cả. Tôi chỉ là anh em của quí vị. Không có gì hơn trước mặt Đức Chúa Trời hơn bất cứ người nào, hay cái mi-crô đó... Ồ, tôi dĩ nhiên hơn cái mi-crô đó, bởi vì chúng ta là con người, con trai và con gái của Đức Chúa Trời. Nhưng khi anh em đến, tôi muốn anh em tin rằng anh em đang đến trong sự Hiện diện của Ngài. Và tôi muốn anh em đến với một tấm lòng kỉnh kiền thật sự, tin hết lòng, rằng Đức Chúa Trời sẽ làm điều gì đó cho anh em. Rồi cầu xin Đức Chúa Trời và anh em sẽ nhận lãnh được điều mình cầu xin. Hãy đến kỉnh kiền. Hãy đến giống như Ma-thê đã đến, khi nàng sấp mình trước Chúa Jêsus. Nàng thưa rằng, “Lạy Chúa, nếu có Chúa ở đây, anh tôi không chết, nhưng mà bây giờ, hễ Ngài cầu xin Đức Chúa Trời điều gì, Đức Chúa Trời sẽ ban cho điều đó.”
Anh chị em [thấy] đấy. Đó là điều anh chị em phải có.
50
Thưa chị, chị là người bệnh đầu tiên tối nay, có lẽ, chúng ta lấy một vở kịch làm ví dụ, chị và tôi, và trò chuyện trong vài phút. Nếu tôi... Nếu chúng ta đang sống trong thời đại Kinh thánh, và giờ này, chị bước xuống đường, và chị thấy Chúa Jêsus người Na-xa-rét, Ngài đang mang bộ đồ này, áo sơ-mi và cà-vạt này, chị bước đến với Ngài, và chị nói, “Lạy Chúa, xin thương xót con.”
Bây giờ tôi không biết chị có điều gì không ổn, có lẽ không có gì cả. Nếu không, được bảo đảm, Ngài sẽ nói cho chị biết điều đó. Hiểu không? Nếu chị ở đây để lừa dối, chị sẽ thấy điều gì xảy ra trong vài phút. Đúng thế.
51
Vậy nếu chị tin chân thành sâu sắc, mà tôi là vậy, nếu chị muốn đến với Ngài, Ngài sẽ đi đến nói chuyện với chị, giống như với tôi. Ngài có thể nói, “Này, hỡi người đàn bà,” điều gì khác, Ngài có thể thực hiện một cuộc nói chuyện ngắn với chị giống như Ngài đã làm với người đàn bà bên giếng. Thế thì Ngài đi thẳng tới chỗ nan đề của chị và nói cho chị biết. Ngài có thể Phán, “Này, ngươi đang sống trong tội lỗi,” hay là chị... chi đã làm điều gì đó, hay chị có khối u, hay là chị bị lao phổi, hoặc có thể là bất cứ cái gì. Ngài sẽ bảo chị có điều gì không ổn đó. Ròi Ngài sẽ Phán...
Chị nói, “Lạy Chúa, xin Ngài giúp con.”
Ngài Phán, “Ta có giúp, nếu ngươi tin.”
Chị có thể nói, “Lạy Chúa, con tin.”
Ngài Phán, “Vậy thì, theo như đức tin của ngươi, điều đó được thành cho ngươi.” Đúng thế không? Đó là cách Ngài đã làm. Chỉ thế thôi.
52
Vậy nếu Ngài Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi, Ngài cứ hành động trên các tôi tớ Ngài và làm những việc giống như vậy. Đó là Chúa Jêsus không hề thay đổi. Hãy đến chỉ một chút nếu bạn muốn, chỉ to tiếng hơn một chút lúc này. Đúng thế.
Có điều gì về bài hát đó mà Thiên sứ của Chúa yêu mến. Tôi nhìn lại người đàn bà ấy 3, 4 lần; Không có sự đáp ứng ở đâu cả. Vì thế Ngài không có ở đây cho đến giờ này vì sự xức dầu. Bây giờ, chị và tôi hãy trò chuyện một lát. Và rồi, có lẽ Ngài sẽ Phán với chúng ta.
53
Chị tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi không? Và chị tin rằng Đức Chúa Trời có thể làm cho tôi biết đời sống của chị không? Chị tin điều đó chứ? Nào, chị biết tôi không biết điều đó. Bởi vì tôi không tin là mình đã từng gặp chị trong đời. Chúng ta là những người lạ với nhau. Nhưng nếu Đức Chúa Trời có thể cho tôi biết điều đó, và nếu Ngài muốn, điều đó sẽ làm cho chị hạnh phúc chứ?... Lúc đó sẽ khẳng định... Nếu tôi đã nói... Nào, hãy nhìn đây. Tôi muốn thính giả hiểu điều này. Người đàn bà này là người lạ, tôi là người lạ, vậy thì, nếu tôi có thể hiểu điều đó, một người đàn bà này ở ngay đây sẽ giải quyết điều đó trong đêm nay để được khỏe mạnh, nếu Đức Chúa Trời sẽ làm điều đó. Ngài có thể không nói với một người nào. Tôi không biết. Điều đó tùy Ngài. Nhưng nếu Ngài và người đàn bà này.. Quay lại đây. Chị ơi, tôi không biết gì về chị, phải không? Tôi là một người hoàn toàn xa lạ với chị. Tôi là người lạ với hết thảy các bạn ở ngoài đó. Tôi không biết gì về quí vị. Nhưng nếu Đức Thánh Linh bày tỏ một điều, điều đó phải làm cho hội chúng nói “Cảm ơn Ngài, Chúa Jêsus ôi, con tin Ngài.”
54
Vậy thì, đây... Người này không phải ở trên bục... [Băng trống. - Bt]... Quí vị ở ngoài đó, hết thảy quí vị nào không có thẻ cầu nguyện giờ này, hãy nhìn lối này và chỉ tin hết lòng, và cứ bắt đầu cầu nguyện và cầu xin Đức Chúa Trời giúp đỡ mình, điều đó sẽ được ban cho anh chị em.
Thiên sứ của Chúa sẽ đến ngay trước khi chúng ta bắt đầu đến trên bục. Thưa các bạn, tôi đã nói với anh chị em Lẽ thật Kinh thánh. Tôi biết có đức tin trong thính giả. Cứ phải chờ đợi cho tới khi tôi thấy điều gì đó hé lộ trên... Chúng ta hết thảy là những người nhà, bởi vì Nhà thờ không ngồi đầy dẫy tối nay (Anh em hiểu không?), chúng ta cứ ngồi ở đây chờ đợi...
55
Tôi muốn người nào đó không có thẻ cầu nguyện hãy cầu nguyện, để anh chị em sẽ thấy không phải là cái thẻ cầu nguyện, mà anh chị em phải trông đợi Chúa Phán với anh chị em.
Chị nghĩ gì về điều đó, chị ơi? Chị tin không? Ồ, chị kế bên chị đang cầu nguyện; Tôi sẽ nói chuyện với chị ấy. Chị đang cầu nguyện không phải cho mình, chị mặc áo đầm màu xanh ở đó. Đúng. Tôi đang cố gắng biết được quí chị này, nhưng tôi... Chị có thẻ cầu nguyện không? Chị không có thẻ cầu nguyện. Chị tin tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời không? Chị tin. Không có điều gì không ổn với chị, nhưng chị nghĩ về người nào đó ở cách xa đây. Đúng thế không? Hãy giơ tay lên. Không phải là một người đàn bà bị những biến chứng, chị bị suy nhược thần kinh và rối loạn tiêu hóa rất nhiều, Đúng thế không? Nếu đó là sự thật, hãy giơ tay lên. Một người đàn bà khoảng trung niên... Được rồi. Hãy đứng lên tại chỗ. Nếu đó là sự thật, hãy vẫy tay chào mọi người. Bây giờ, chị đi về nhà và đặt bàn tay đó trên người đàn bà ấy, bà ấy sẽ được khỏe mạnh.
56
Chị tin không? Bây giờ, Đức Thánh Linh ở đây. Nào, nhìn lối này, chị ơi. Chị tin tôi là Tiên tri của Ngài không? Vâng. Tôi biết có điều gì không ổn với chị. Chị đang chịu đau khổ vì bệnh ung thư. Đúng thế không? Bệnh ung thư đó rất nặng. Đó là ung thư vú. Đúng thế không? Nó ở trên vú phải. Đúng thế không? Được rồi. Hãy đi, và được lành trong Danh Đức Chúa Jêsus...
Hãy có đức tin. Bây giờ, Thiên sứ của Chúa ở trong sự Hiện diện. Hãy có đức tin.
Chào bà. Bà tin tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời không? Bà tin những tôi nói về Thiên sứ là sự thật chứ? Bà cũng đang học hỏi về người nào đó. Đó là con trai của bà. Con trai bà là một Mục sư Truyền đạo. Đúng thế không? Anh ấy ở trong bệnh viện, hay viện điều dưỡng. Đúng thế không? Bà lo lắng về anh ấy. Xin Chúa ban phước cho bà.
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con cầu nguyện để Ngài ban phước cho chàng trai này. Xin làm cho anh khỏe mạnh, Chúa ơi. Xin chúc phước cho người mẹ già yêu dấu này.
Hãy có đức tin nơi Đức Chúa Trời.
57
Được rồi, chị ơi, chị tin không? Chị tin nơi Đức Chúa Trời không? Chị tin Đấng Christ là Con của Đức Chúa Trời không? Chị tin tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời không? Chị có một khối u. Đúng thế không? Không phải khối u đó ở trong lỗ tai chị, đằng sau tai trái. Đúng thế không? Nó không tỏ cho thấy ở đây, nhưng ngay phía bên phải sau... Ở đó đấy. Được rồi.
Bây giờ hãy đi và được chữa lành...?...
Hãy có đức tin. Đừng nghi ngờ. Hãy tin.
58
Ông nghĩ gì về điều đó, ông đang ngồi đó với tay áo xắn lên, thưa ông? Ông tin tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời không? Ông đang ngồi đó kêu khóc vì ông ở trong một cái bóng xấu. Ông bị huyết áp cao. Đúng thế không? Nếu ông không được chữa lành, ông sẽ chết vì đột quị chẳng bao lâu. Ông biết điều đó, phải không? Tại sao ông không đứng lên và tiếp nhận sự chữa lành của mình vậy? Nếu Đức Chúa Trời ở đây, gọi ông ra từ thính giả, để nói... Bây giờ, xin Chúa ban phước cho ông. Đức Chúa Trời ở cùng ông.
Được rồi. Anh nhận ra mình cũng gần chết, phải không? Bệnh của anh hầu như rất nặng. Anh bị tiểu đường ở hình thức xấu nhất. Đúng thế không? Không có gì có thể giúp anh ngoài Đức Chúa Trời. Anh tiếp nhận Đức Chúa Trời làm Đấng Cứu Rỗi và Đấng Chữa Lành mình tối nay chứ? Tôi muốn nói đúng hơn là Đấng Chữa Lành anh, anh tin nhận Ngài dù thế nào đi nữa. Anh tin Ngài sẽ Đấng Chữa Lành anh giờ này chứ? Thế thì trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ xin cho anh được khỏe mạnh. Và đi...?...
Đừng nghi ngờ. Hãy có đức tin. Bây giờ, hãy đặt đức tin của anh lên đó, anh ơi; Hãy đứng thẳng lên và hành động giống như anh hoàn toàn bình thường và khỏe mạnh. Ha-lê-lu-gia!
59
Anh tin Ngài không? Anh bị thoát vị, phải không, thưa anh, đang ngồi ở đó cuối hàng...?... Đừng sợ, chị ơi, tôi thấy chị đang cầu nguyện cho anh ấy. Tôi không biết chị; Tôi chưa hề gặp anh chị, nhưng đó là sự thật.. Đúng thế. Anh chàng trẻ tuổi này đang ngồi bên phải phía sau chị ở đó, đã có nhiều sợ hãi; Anh ấy không biết; Anh ấy bị thần kinh và rối loạn. Anh ấy bị bệnh tuyến tiền liệt. Anh biết đó là sự thật. Anh cũng muốn được chữa lành ư? Được, thưa anh, Xin Chúa ban phước cho anh. Xin Chúa ban phước cho anh. Xin Chúa ban phước cho chị.
60
Hãy đến, anh ơi. Anh tin chứ, thưa anh? Tôi tin mình thấy một tấm lòng chân thật trong anh. Anh tin tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời không? Tôi chưa bao giờ thấy hay nghe về anh trong đời tôi. Nhưng điều đó không phải dành cho anh, mà cho đứa bé này. Đúng thế không? Đứa bé đó đã được mổ, mổ khối u. Nó có một khối u khác. Khối u đó ở bên trong miệng, trong hàm của nó. Đúng thế không? Và anh đã viết hay trao đổi thư từ với người nào đó về... Đúng thế không?
Đúng vậy. Vâng, thưa anh. Anh đã được khuyên đến đây để nghe và thấy về ca mổ cho đứa bé. Tôi không đọc trong tâm trí anh, thưa anh, nhưng Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở đây.
Lạy Chúa là Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa của trời đất, xin ban phước cho đứa bé này và người đàn ông này...?... xin cho ca mổ được thành công, xin cho đứa bé được bình thường trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ...?...
Hãy có đức tin nơi Đức Chúa Trời. Mỗi một người trong anh chị em phải tin ngay bây giờ. Hãy có đức tin nơi Đức Chúa Trời. Đừng nghi ngờ.
61
Hãy có đức tin nơi và đến, thưa chị. Chị muốn khỏi bệnh dạ dày đó chứ? Hãy đi ăn những gì chị muốn. Chị tin điều đó không? Được rồi, hãy đi ăn đi.
Ở đâu đó ngay trong nơi ấy, có một bé gái với... Tôi — cứ thấy 2 bé gái đang đứng trước tôi ở nơi nào đó, có điều gì không ổn ở cổ họng chúng, giống như bị viêm a-mi-đan (tonsils) hay thứ gì đó. Điều đó tùy thuộc ở đây trước tôi, nhưng tôi không thể nói chúng ở đâu. Chúng phải ở dưới ảnh hưởng của người nào đó. Chúng kia rồi. Đúng thế. Đó là 2 đứa trẻ. Đi, đừng sợ, hỡi người mẹ.
Đức Thánh Linh ở đây. Chị muốn chúng được khỏe mạnh chăng...?... Đức Chúa Jêsus Christ...?...
62
Đó là cách. Đó là Buổi nhóm Ngũ Tuần điển hình thuở xưa. Hãy đứng lên, thưa ông; Đức Chúa Trời chữa lành bệnh bàng quang của ông đang ngồi phía sau đấy. Ông muốn khỏi bệnh bàng quang đó, ông đang ngồi ngay phía sau đó ở cuối hàng? Nếu muốn, hãy đứng lên và tiếp nhận sự chữa lành của mình. Đức Chúa Jêsus Christ làm cho ông khỏe mạnh.
Còn điều đó thế nào? Bao nhiêu anh chị em muốn được chữa lành giờ này?