Sự Nghiêm Trọng Của Tội Lỗi Và Giá Phải Trả Để Đời Sống Chúng Ta Được Giải Thoát Khỏi Tội

Jeffersonville Indiana, USA.

53-0403

1
Cảm ơn Anh Thom. Xin vui lòng mở âm thanh vừa đủ nghe. Tối nay tôi đã xuống tới đây. Tôi bị cảm nhưng đã hứa đến đây. Tôi đã nói với Anh Neville, nhờ Anh Cox nhắn lại, “Nói Anh Neville cứ tiếp tục phụ trách Buổi nhóm, vì tôi bị khan tiếng. Tôi không thể phát âm rõ ràng.”
Anh ấy trở về và nói rằng “Tốt hơn anh nên đến, Anh Bill à. Tôi tin điều đó sẽ tốt.” Vậy là tôi luôn luôn sẵn lòng cố gắng hết sức mình. Nếu mà... Tôi chỉ quá khàn giọng đến nỗi không thể giảng cho anh em, nhưng tôi có thể nói với anh em trong giây lát với sự giúp sức của bộ phận máy móc nhỏ tại đây.
Mỗi khi tôi đến Idiana, tôi lại bị khàn giọng. Tôi không biết tại sao, nhưng mỗi lần như vậy tôi lại bị cảm lạnh. Thật tệ hại là bị ngay tại đây. Tôi yếu đi và dường như không thể gượng lại. Dù thế nào, tôi cầu nguyện. Nhưng tôi - tôi luôn luôn cố gắng làm hết khả năng với những gì tôi phải làm. Như vậy đó là phương cách tốt nhất mà chúng ta có thể. Đúng hơn, xin thứ lỗi, đó là điều mà Chúa — mong muốn, là tất cả những gì Ngài mong muốn.
2
Tôi tin rằng - rằng Chúa của chúng ta sẽ ban phước cho tất cả anh em và sẽ ban cho anh em một ân sủng lớn lao qua Buổi nhóm Thứ Sáu, Thứ Bảy và Chúa nhật này. Các Buổi nhóm sẽ tiếp tục tối nay, tối mai. Phải vậy không, Anh Neville? [Anh Neville nói, “Vâng.” - Biên tập] Cứ tiếp tục ngay vào đêm mai.
Tôi đã xuống tới đây, rồi lìa khỏi đây mà đi đến nói chuyện với một nhóm nhà Truyền giáo tại Louisville. Tôi - tôi nghĩ đó là một Hội đồng Truyền giáo (missionary rally) của đại diện 17 hoặc 27 quốc gia. Họ muốn tôi có vài phút ngay tại đấy đêm mai. Sáng - sáng Chúa nhật là...
3
Việc gì vậy? [Một người nói, “Anh sẽ cầu nguyện cho ông này ngay tại đây không?” - Bt] Người anh em, hãy đặt tay ngay trên anh ấy.
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con cầu xin sự thương xót của Ngài bao phủ đến chúng con đêm nay trong Danh Con yêu dấu của Ngài là Jêsus, ngay giờ này chữa lành anh em chúng con, đang ở đó dường như rất đau đớn ngay giờ này. Ngài Phán, “Hãy xưng tội cùng nhau, và cầu nguyện cho nhau, hầu cho anh em được lành bịnh.” Đêm nay con cầu nguyện với những người này, trong Danh Chúa Jêsus, để Ngài sẽ chữa lành người anh em chúng con ngay giờ này. Khi anh em chúng con đứng đây với bàn tay đặt lên trên người ấy, thay cho tay Chúa Jêsus Christ chúng con, và chúng con cùng nhau cầu xin cho người anh em có thể mau chóng bình phục và phó thác anh cho Ngài trong Danh Chúa Cứu Thế Jêsus. A-men!
Xin Chúa ban phước cho anh. Các anh để anh ấy thở một chút. Anh ấy hơi bị vây kín. Nào, để anh ấy đi ra. Nếu anh muốn đi ra, đi thẳng tới kiếm một chỗ phía sau tòa nhà ở đấy, để hít thở cho thoáng.
Chúa Jêsus biết tất cả mọi nan đề của chúng ta giờ đây. Ngài là Đấng mang gánh nặng của chúng ta.
4
Giờ nầy, 6 giờ sáng Chủ nhật, Buổi nhóm lúc sáng sớm... Bao nhiêu người thích nhóm lại lúc sáng sớm vào ngày Lễ Phục sinh? Chúng ta đang mong đợi một phước hạnh lớn lao. Vậy thì, nếu Chúa muốn, tôi sẽ có các Buổi nhóm lúc rạng đông; Từ 6 tới 7 giờ. Sau đó các bạn về nhà dùng điểm tâm rồi trở lại. Lúc 9 giờ 30 là lớp Trường Chúa nhật như thường lệ; Anh Neville sẽ ở đây. Ngay sau lớp Trường Chúa nhật, sẽ có giờ làm phép báp-têm cho những ai muốn nhận lễ báp-têm, vào sáng Chúa nhật Lễ Phục sinh.
Nếu bạn chưa chịu phép báp-têm bằng sự dầm mình, và ước ao được như vậy, và bạn là một tín đồ Đấng Christ, tin vào Thần tánh của Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời, muốn được cử hành trong vòng các tín hữu, chịu phép báp-têm, chúng tôi sẽ vui mừng được có các bạn tại đây khoảng 10 giờ 30 để làm phép báp-têm dầm mình. Xin nhớ mang theo áo quần. Nếu bạn không có đem gì cả, dĩ nhiên, nhất là phụ nữ, thì họ đã có những chiếc váy tại đấy với nhiều cỡ khác nhau cho quý bà quý cô mượn.
Tôi không nghĩ còn có áo quần cho hết các ông. Nhưng chúng tôi rất vui vì có quý vị tại đây với chúng tôi vào sáng Lễ Phục sinh.
5
Rồi chiều Chủ nhật có một đám tang của một người đã sống trong vùng, hoặc nơi nào đó ở đây, mà ... Tôi tin là đã tin nhận Chúa bởi sự giảng dạy của Anh Neville cách đây một thời gian. Tôi nghĩ tên người này là East hoặc một cái tên khác. Họ đã gọi điện cho tôi từ Nhà Tang lễ, mời tôi và Anh Neville và một nhóm chúng tôi đến hát và làm lễ lúc 2 giờ chiều Chủ nhật, tại Nhà Tang lễ Mottaz.
Tôi không nhớ tên bà East, Yast hay East. Tôi cho là nhiều người trong quý vị đã thấy trong báo tối nay. Và... [Một cô hỏi “Anh Bill?”] Vâng. [“Đó là thẩm phán Edna, hay đến đây dự nhóm.” - Bt] Thẩm phán Edna, có lẽ quý vị biết cô ấy. Chắc cô ấy là một phụ nữ trẻ, phải không? [“29 tuổi, Ồ!” - Bt] Một phụ nữ trẻ. Tôi cho rằng họ... Mẹ cô ấy gọi điện cho tôi và nói rằng cô ấy để lại 2 hoặc 3 đứa trẻ nhỏ. Điều đó chắc chắn không may chút nào.
6
Nó chỉ tiếp tục phô bày điều ác của cuộc sống hữu hạn, phải vậy không? Nhưng trong... Nếu cô ấy là người trong Chúa Cứu Thế Jêsus, cô ấy đi xa đêm nay còn tốt hơn bất kỳ người nào đang ngồi trong toà nhà này. Cô ấy chỉ đi qua trũng bóng chết mà tất cả kẻ chết phải đi. Và một ngày nào đó bạn và tôi sẽ cũng phải hành trình theo lối đó nhưng chúng ta sẽ không phải vượt qua sông Giô-đanh một mình, vì Ngài là Đấng Cứu Rỗi chúng ta. Vậy, chúng - chúng ta...
Nếu bạn muốn đến Nhà Tang lễ Mottaz, toạ lạc tại đường Maple, giữa Walnut và... Không, tôi cho rằng nó là Locust và Wall Street, về phía tay phải khi bạn đi về hướng Tây. Số... Tôi không biết đó là số mấy? [Một người nói, “221.” - Bt] 221. Đó là nơi xưa kia thường được gọi là Nhà Tang lễ Combs và Scott xưa thường diễn ra, khi tôi còn trẻ. Đó là vào lúc 2 giờ chiều Chủ nhật.
7
Rồi chiều Chủ nhật, các Buổi nhóm Lễ Phục sinh thường lệ lại ở đây. Có lẽ chúng ta sẽ giảng về — “Sự Chết, Sự Chôn và Sự Sống Lại” vào tối Chúa nhật. Chúng ta thật không biết Chúa sẽ làm gì trong tuần lễ tiếp theo, có lẽ các lớp học và buổi nhóm sẽ tiếp tục trong tuần tới. Chúng tôi tin chắc tất cả quý vị sẽ nhóm lại đây ngày Chủ nhật, nếu có thể được.
Tôi nhận ra nhiều nhà Truyền giảng trong các khu vực chung quanh. Nhiều người bảo với tôi rằng Ông Fuller có mặt tại đây, ông thường hay đến dự các Buổi nhóm của chúng ta. Là người này đây à? Anh Fuller, có phải anh là người thường đưa tôi đến New York, đi từ chỗ này đến chỗ kia, đến với Buổi nhóm? Rất vui được gặp anh, Anh Fuller. Xin Chúa ban phước cho anh.
Rồi tôi đã thấy một thầy Truyền đạo trẻ tuổi khác ngay đây mà Anh Thom không biết. Tôi không biết ngay cả tên chàng thanh niên này, nhưng tôi biết người ta gọi anh là Junior: Anh Jackson, Junior Jackson, xin giơ tay lên. Anh Jackson. Rất hân hạnh vì sự có mặt của anh ở đây với chúng ta. Anh ấy đến từ dưới khu vực Elisabeth, Nhà thờ Giám lý dưới ấy, nơi mà Chúa cho chẳng bao lâu nữa tôi chủ trì một buổi nhóm, trước khi chúng tôi đi trở lại vào trong đồng ruộng.
Hiện nay, sự kêu gọi lớn lao cho Ấn-độ. Mọi việc càng ngày càng nhiều. Xin cầu nguyện cho tôi.
8
Đêm nay, đây là Thứ Sáu Thương Khó. Là một đêm khi tất cả chúng ta... Ồ, tôi đoán ở Giê-ru-sa-lem vào giờ này, mặt trời vừa nhô lên, vào sáng Thứ Bảy. Nhưng suốt cả ngày, dân chúng lê bước lên lối xưa nơi mà cây thánh giá pha lẫn những dấu chân đẫm máu của Đấng Mang Thập tự: Những giọt lệ, những linh hồn thống khổ đang kêu gào. Hôm nay, nhiều giáo đường lớn cách xa nơi ấy, đã cử hành lễ tưởng niệm thì giờ đặc biệt này. Nếu thế gian từng có một lần nên cử hành lễ, thì là bây giờ, trong giờ phiền muộn này.
Tôi tự hỏi nếu như người chị chúng ta, nhìn thấy chiếc đàn organ cũ nhỏ bé ở đây... Tôi - tôi yêu thích chiếc organ. Tôi chỉ thích loại kiểu cổ. Và tôi - tôi thiết tưởng chúng ta có thể hát một điệp khúc trong bài hát “Jêsus, giữ tôi gần thập tự”.
Chỉ một trong những bài hát cổ hay ấy, bài hát bằng tấm lòng mà chúng ta thường hát cách đây một thời gian dài. Chúng ta có thể cùng nhau hát bài ấy. Tôi thích bài này.
Jêsus giữ tôi gần thập tự
Gần hông tuôn suối huyết ra,
Lưu xuất ở nơi Gô-gô-tha.
Bao nhiêu người biết lời hát ấy, thế nào? Tốt lắm, bây giờ quý vị cùng hát với tôi. Và bây giờ, hãy kéo những bức màn xuống xung quanh chúng ta và đặt tâm trí chúng ta đến với cách đây 1.900 năm chiều hôm nay. Một Sự Hi Sinh lớn biết bao, thế gian chưa bao giờ biết điều như vậy: Làm rúng động cả trái đất. Giờ đây, anh chị em chẳng muốn ở gần nơi ấy, nơi mà anh chị em đặt mình vào sự thông công phước hạnh với Ngài sao?
9
Nào, tất cả hãy hát, chỉ hát theo điệu hát cũ, nào, đừng... Chỉ - chỉ theo cách hát mà quý vị tự mình hát. Được rồi. Anh Thom, anh giúp tôi lên giọng nhé. Bây giờ giọng tôi không tốt. Như thế, được rồi. Được rồi. [Anh Robert Thom giúp cho việc hát bài “Gần Thập Tự”. - Bt]
Jêsus giữ tôi gần thập tự,
Gần hông tuôn suối huyết ra,
Lưu xuất ở nơi Gô-gô-tha,
Nghìn thu công hiệu chằng ngoa,
Thập giá Chúa, thập giá Chúa.
Vinh hiển tôi muôn muôn đời,
Cho đến qua bên kia bờ rồi,
Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
Trong khi anh em cúi đầu, nếu muốn, chúng ta hãy hát giọng mũi thật chậm. [Anh Braham và hội chúng bắt đầu hát bằng giọng mũi bài hát “Gần Thập Tự” - Bt]
Tôi đứng bên thập tự nhẹ nhàng,
Hằng trông mong Chúa tái lâm;
Nghinh tiếp tôi bước lên bờ vàng,
Lìa xa nơi trần tối tăm.
[Anh Thom tiếp tục hát lại bài hát một cách êm dịu, bài “Đến Gần Thập Tự”. - Bt]
Tôi tự hỏi anh chị em muốn ngay bây giờ... Không ai khác đã làm điều đó cho anh chị em. Tôi ngạc nhiên nếu các bạn thực sự không muốn dâng hiến đời sống mình cho Chúa, và thưa, “Lạy Chúa, xin nhớ đến con. Con cảm tạ ơn Chúa về sự mệt mỏi, sự đau đớn, sự đổ huyết, sự chết của Ngài dành cho con. Con không xứng đáng gì, nhưng giờ đây con sẽ đưa tay lên, Chúa ôi, vì Ngài sẽ nhìn thấy con. Con muốn dâng hiến đời sống mình.” Xin Chúa ban phước cho anh em. Cầu Chúa ban phước cho chị em. Được rồi. “Con muốn dâng hiến chính mình con cho Ngài giờ này, lạy Chúa, trong Đêm Thương Khó này.” Xin Chúa ban phước cho quý vị.
10
Lạy Cha, con cầu xin Cha ban phước cho những người đã đưa tay lên nầy, và cả những người không có sự can đảm để làm điều đó. Chúng con cầu xin đêm nay Đấng có đầy đủ mọi sự, sẽ ban cho mỗi một người trong số họ.
Chúng con đang nghĩ đến đồi Sọ, nơi Chúa là Đấng Cứu Chuộc chúng con, bị đặt trong tình trạng xấu hổ; Bị đem xuống khỏi cây thập tự, được giao vào tay của một người giàu có, người đó đã lấy xác Ngài, sau khi xin với Phi-lát; Đã bọc Ngài trong vải liệm và đặt trong phần mộ. Ôi Chúa, quả là một sự cảm thương phải gánh chịu trên những môn đồ tội nghiệp ấy; Dường như họ đã bị tiêu tan hi vọng vào lúc đó. Người Thầy họ đã tin yêu đến thế, giờ đã ra đi, nhưng không đi lâu. Chỉ một sự đổ huyết làm Sinh Tế, đó là tất cả. Vài ngày, vài giờ sau đó, Ngài đã sống lại, và rồi sự vui mừng đã đến.
11
Lạy Chúa, đêm nay, xin giúp cho chúng con đúng vào lúc này, cầu xin Ngài ở cùng chúng con, để chúng con thấy sự đau đớn phải trả giá cho sự chuộc tội chúng con, sự buồn rầu trả giá cho chúng con được vui mừng. Và cho những linh hồn của chúng con... Đêm nay, lạy Chúa, cho chúng con dâng hiến chính chúng con cho Ngài, và linh hồn chúng con bị cáo trách, nhìn xa hơn và thấy thật là... Ôi Chúa ơi, thật là một cái chết kinh hoàng. Tội lỗi phải là tàn ác biết bao nhiêu. Và Cha ơi, con cầu xin Ngài cũng sẽ ban ơn cho chúng con giờ nầy.
Đức Chúa Trời ôi, xin Ngài giúp con, khi tôi tớ Ngài đang đứng đây với một giọng nói rất đáng thương, và con cái Chúa đang chờ đợi để nghe Lời Ngài. Lạy Chúa, xin giúp con truyền đạt Lời Hằng Sống một cách thông suốt đến mỗi một người, khi chúng con dâng đời sống và tấm lòng chúng con. Những giọt lệ của trái tim chúng con rơi xuống sâu trong ngực, khi chúng con nghĩ về sự hi sinh. Xin giúp chúng con giờ này, chúng con cầu xin bấy nhiêu điều trong Danh Chúa Chúa Cứu Thế Jêsus. A-men!
12
Đúng lúc này tôi muốn đọc một chút nếu như anh chị em tập trung chú ý trong giây lát và cầu nguyện cho tôi. Trong Ê-sai, chương thứ 53.
Ngày nay, chúng ta chắc hẳn đã nghe những chương trình phát thanh, và vân vân. Hôm nay tôi chỉ nghĩ về Chúa Cứu Thế. Tôi không thể nán lại một việc đi ra từ nơi nào đó và quỳ gối xuống. Và tôi đã khóc, khi tôi nghĩ về — khi tâm trí tôi hồi tưởng để thấy điều gì đã xảy ra tại Gô-gô-tha.
Tôi không rảnh rỗi để nghe một chương trình phát thanh nào đó, nhưng có lẽ họ đã rao giảng Phúc âm. Có thể tối mai chúng ta sẽ đến gần vấn đề từ quan điểm đó.
13
Nhưng tối nay, chúng ta hãy lật lại Cựu Ước. Tôi muốn nói về: “Sự Nghiêm Trọng (Tàn Ác) của Tội lỗi và Giá Phải Trả để Tội lỗi Thoát Khỏi Đời Sống Chúng Ta.” Trong sách Tiên tri Ê-sai, vị Tiên tri được xức dầu 712 năm trước khi Chúa đến thế gian, ông đã nói những lời này:
Ai tin điều đã rao truyền cho chúng ta, và cánh tay Đức Giê-hô-va đã được tỏ ra cho ai?
Người đã lớn lên trước mặt Ngài như một cái chồi, như cái rễ ra từ đất khô. Người chẳng có hình dung, chẳng có sự đẹp đẽ; Khi chúng ta thấy Người, không có sự tốt đẹp cho chúng ta ưa thích được.
Người đã bị người ta khinh dể và chán bỏ, từng trải sự buồn bực, biết sự đau ốm, bị khinh như kẻ mà người ta che mặt chẳng thèm xem; Chúng ta cũng chẳng coi Người ra gì.
Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; Mà chúng ta lại tưởng rằng Người đã bị Đức Chúa Trời đánh và đập, và làm cho khốn khổ.
Nhưng Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương, Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi Người chúng ta được lành bịnh.
Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy: Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên Người.
Người bị hiếp đáp, nhưng khi chịu sự khốn khổ chẳng hề mở miệng. Như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, Người chẳng từng mở miệng.
Bởi sự ức hiếp và xử đoán, nên người đã bị cất lấy; Trong những kẻ đồng thời với người có ai suy xét rằng Người đã bị dứt khỏi đất người sống, là vì cớ tội lỗi dân Ta đáng chịu đánh phạt?
Người ta đã đặt mồ Người với những kẻ ác, nhưng khi chết, Người được chôn với kẻ giàu; Dầu Người chẳng hề làm điều hung dữ và chẳng có sự dối trá trong miệng.
Đức Giê-hô-va lấy làm vừa ý mà làm tổn thương Người, và khiến gặp sự đau ốm. Sau khi đã dâng mạng sống Người làm tế lễ chuộc tội, Người sẽ thấy dòng dõi mình; Những ngày Người sẽ thêm dài ra, và ý chỉ Đức Giê-hô-va nhờ tay Người được thạnh vượng.
Tối nay, nếu gọi đó là chủ đề lời Kinh thánh tối nay, tôi muốn lấy câu thứ 6.
“Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy: Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên Người.”
14
Tôi muốn nói chỉ trong một vài thì giờ ngắn. Chúng ta luôn luôn sung sướng khi điều đó xảy đến để có được sự vui mừng của Chúa giữa chúng ta; Và tôi hết sức vui sướng với anh chị em. Nhưng có khi nào anh chị em dừng lại để suy nghĩ điều gì trả giá để có được điều đó không? Có khi nào anh em nhận ra cái giá phải trả đằng sau nó, điều gì là sự phán xét và hình phạt của tội lỗi? Tội lỗi thì độc ác biết dường nào, khi nó khiến Con Đức Chúa Trời đi đến Gô-gô-tha, Đức Chúa Trời sẽ đánh đập Con Ngài, xây mặt Chúa khỏi Ngài,đánh đập Ngài, và... và Chúa đã bị làm cho khốn khổ. Hãy xem Ngài là Ai?
Tôi muốn chỉ vẽ một bức tranh nhỏ cho anh chị em, và đang nói đây. Tất cả chúng ta hãy làm một cuộc du hành nhỏ đêm nay, trên một con tàu nhỏ, và trên... một tàu không gian nhỏ, hoặc máy bay. Hãy đi ngược 100 triệu năm trước khi có một thế giới, trước khi có một ngôi sao hoặc bất cứ vật gì, và tại đó quý vị có thể xem thấy không có gì cả ngoài khoảng không. Tất cả không gian đó là Đức Chúa Trời. Ban đầu đã có Đức Chúa Trời.
Còn bây giờ, chúng ta sẽ nhìn xem đang trở nên hiện hữu một nguồn Ánh Sáng trắng nhỏ. Chúng ta sẽ gọi nó giống như một vầng Hào quang. Và đó là Con Đức Chúa Trời, Khải tượng đã đi ra từ Đức Chúa Trời lúc nguyên thuỷ.
15
Sau đó thật là, quả thật Ngài đang đứng ở đó; Và Ngài, trong tâm trí Ngài bắt đầu nghĩ thế giới vũ trụ sẽ là gì và vẽ tất cả những bức tranh này trong trí tưởng của Ngài. Ngài Phán, “Phải có Sự Sáng.”
Một nguyên tử gốc rạn nứt và bắt đầu vỡ ra, và một nguyên tử văng đi, vụ nổ nguyên tử đầu tiên. Rồi những nguyên tử bắt đầu tích tụ cho tới khi nó làm nên những hạt bụi tro, như hơi nước ẩm ướt, liên tục như trước, các nguyên tử rạn nứt và bắt đầu vỡ ra. Lát sau, đã hiện đến một ngôi sao, hoặc một mảnh của — một hoả tiễn bay đi và du hành xuyên không gian. Ngài đã quan phòng nó có lẽ trong một vài triệu năm, và rồi dừng nó lại. Ngài không vội vã. Ngài — đã có đầy đủ thời gian, sự vĩnh hằng. Ngài từ sự khởi nguyên cho đến tận cùng. Không - không có thời gian đối với Ngài. Rồi một ngôi sao khác bay đi, và Ngài dừng nó lại ngay trên một lối này.
16
Ngài đang làm gì? Ngài đang viết bộ Kinh thánh đầu tiên của Ngài. Bộ Kinh thánh đầu tiên đã từng được viết, đã được viết trong bầu trời, tại cung hoàng đạo. Nó khởi đầu với cung trinh nữ; Đó là Ngài đến lần đầu tiên như thế nào và kết thúc với cung sư tử Leo, sự tái lâm. Ngài viết bộ Kinh thánh đầu tiên của Ngài.
Quyển Kinh thánh thứ 2 đã được viết, đã được viết bởi Ê-nóc, và đặt trong kim tự tháp.
Kinh thánh thứ 3 đã được viết, và một Quyển sau cùng, là Quyển Sách này. [Anh Branham dùng tay chỉ quyển Kinh thánh của anh ấy. - Bt]
Đức Chúa Trời luôn luôn làm những điều trong những số “3”. Đức Chúa Trời thì hoàn hảo trong “Ba”. Ngài là trọn vẹn. [Anh Branham đằng hắng. - Bt] Xin thứ lỗi. Ngài là trọn vẹn trong Đức Cha, Đức Con, Đức Thánh Linh. Ngài là trọn vẹn trong sự công bình, sự thánh khiết, phép báp-têm bởi Đức Thánh Linh. Ngài được trọn vẹn trong sự “Ba-hiệp-một” của Ngài.
Chúng ta được ở trong sự tạo dựng của Ngài, vậy chúng ta được trọn vẹn trong 3 phần: Hồn, thân và linh. Và thân thể của chúng ta được điều hành bởi - bởi hệ thần kinh, bởi máu, và bởi tế bào (thịt): 3. Tất cả được hoàn thành trong 3...
17
Rồi Ngài Phán truyền, sau khi Ngài thấy mọi sự Ngài đã làm, trước khi Ngài từng làm xong những điều còn lại... Ta có thể thấy vầng Ánh Sáng chuyển động ngay trên — ngay trên thế giới này, mà đơn thuần chỉ là một hạt bụi bị đóng băng, treo ra đấy như một núi băng vĩ đại. Ngài chuyển dời nó đến gần mặt trời. Ngài bắt đầu quay nó như vậy, vòng quanh mặt trời. Nó bắt đầu tan chảy, và cái sông băng lớn chậm chạp tách rời. Texas đã được hình thành, và những bình nguyên tại đấy; Như chúng ta đã học, những núi băng đã trôi xuống qua đó, những sự sắp xếp theo niên đại đúng đắn nhất có thể đúc kết ra. Rồi khắp cả hoàn cầu, sau khi nó chạy xuống Vịnh Mễ-tây-cơ, và hơn thế nữa, bắt đầu dày lên với nước. “Vả, đất là vô hình và trống không...” Bây giờ chúng ta vào sách Sáng thế ký 1.
Sau đó Đức Chúa Trời chuyển dời và phân cách khoảng không với nước. Ngài đã làm các vì sáng.
Rồi Ngài đã tạo nên các tạo vật của Ngài. Sau khi đã tạo ra hết thảy cây cối mọc lên, và cỏ hoa, và hơn thế nữa, Ngài đã dựng nên một quang cảnh thật là đẹp biết bao. Ngài yêu thích nó. Nó là sự tuyệt mỹ. Ngài nghĩ điều đó là tốt lành.
18
Thế nhưng Ngài không thể cứ để nó trong tình trạng ấy; Ngài phải đặt để lại điều gì đó với nó. Rồi Ngài phán, “Chúng Ta (số nhiều) hãy làm nên loài người (số nhiều) trong hình tượng của chính Chúng Ta. Chúng Ta hãy làm nên loài người như hình Ta và theo tượng Ta.” Vậy rồi khi Đức Chúa Trời đã làm con người đầu tiên của Ngài, Ngài đã là Con người Thần linh. Ngài đã là điều gì đấy theo trật tự của Đức Chúa Trời, hay là Con Đức Chúa Trời, là Lời (Logos). Đó là con người đầu tiên. Rồi Ngài cho con người thẩm quyền ngay trên — để cai quản tất cả sự sống loài thú, đúng như Thánh Linh soi dẫn tín đồ ngày nay: “Đi lại đây. Làm cái này.”
Nếu như chúng ta được trọn vẹn trong sự vâng phục Đức Thánh Linh, Chúa sẽ chăn dắt chúng ta, giống y như A-đam đã chăn dắt loài thú vào ngày ấy.
19
Vậy là Ngài - Ngài đã làm nên chúng. Và rồi, khi làm, Ngài bắt đầu dựa trên ý định - mà Ngài làm con người ra từ bụi của trái đất. Không có con người trồng trọt đất đai, không ai làm việc, không tồn tại vật chất. Vậy Ngài đã làm ra con người từ bụi đất.
Đó là chỗ tôi nghĩ rằng một - một nhà nghiên cứu thực vật, hoặc - hoặc khoa học và Đạo Cơ-đốc, không xung đột với nhau. Bởi vì khoa học bảo rằng, con người đã đến từ một sự sống khác; Và chúng ta nói, khi bạn nhìn một người ở đây, anh ấy là trong ảnh tưởng của Đức Chúa Trời. Đây không phải là hình tượng để bắt đầu với Chúa. Đây là hình ảnh sự sống loài thú. Và anh ta... Và những người theo thuyết tiến hoá tranh cãi rằng chúng ta... Tôi không tin vào dây xích tiến hoá theo lối họ, tất cả đang đến từ một tế bào đơn giản. Nhưng tôi tin chúng ta tiến hóa, không nghi ngờ gì, sự tiến triển của một người từ một người khác. Rồi khi Đức Chúa Trời đã làm tất cả mọi điều đó, và đã — đặt con người trong...
20
Tạo dựng người ấy ra từ bụi của đất, bây giờ, không nằm trong hình ảnh của chính Ngài. Ngài đã làm nên con người rồi. Sau đó Ngài hà hơi vào trong người ấy hơi thở của sự sống, và người trở nên một sinh linh. Như vậy linh hồn của con người là bản thể của thần linh.
Khi anh em được tái sanh, anh em không có một linh mới. Anh em nhận một bản chất mới của thần linh đó vậy. Đó là cùng một Thánh Linh, nhưng có một tính chất mới của nó. Giả sử 2 người cùng đứng với nhau, cả 2 trông giống nhau; Một người trong họ là một tội phạm, và một trong họ là một tín đồ Đấng Christ. Một người nói, “Tôi có một thần linh giống như anh có.” Rõ chứ? Nhưng một người thì khác, linh hồn và bản chất anh ta thì khác. Anh đã được biến đổi.
21
Vậy thì Ngài hà hơi thở vào trong người này. Tôi không biết thế nào, tôi không hiểu Ngài làm con người như thế nào. Ngài - Ngài đặt vào trong 5 giác quan để con người có thể tiếp quản ngôi nhà trái đất của mình, nhìn thấy, nếm, cảm giác, ngửi và nghe. Ngài đã tạo nên con người trong phong cách đó. Bây giờ, những giác quan này không tương giao với Đức Chúa Trời.
Giác quan của con người tương giao với Chúa là linh của người ấy, hồn anh ta tương... “Linh hồn nào phạm tội, thì linh hồn đó sẽ chết.”
Nào, tôi đang đi lòng vòng một số vấn đề, nhưng tôi hi vọng anh em nắm được từng điểm của nó, để có thể thấy một cách chính xác điều gì Đức Chúa Trời đã phải làm tại Gô-gô-tha.
22
Rồi con người này, Ngài đặt vào người đó những giác quan, 5 giác quan của mình... Và rồi anh ta sống lẻ loi, vậy Ngài làm cho anh ta một người vợ, một người cộng tác và giúp đỡ, Ngài lấy từ bên hông anh ta một chiếc xương sườn và làm thành một người nữ.
Một hình bóng tuyệt vời tại đây, tất cả nằm trong hình bóng Đức Chúa Trời lấy từ hông của Chúa Cứu Thế, Cô Dâu. Đức Chúa Trời đã mở bên hông của A-đam, lấy một xương sườn; Do đó, một người nam có ít hơn một người nữ một xương sườn trong cấu trúc của thân thể. Và giờ đây Chúa đã mở hông của Đấng Christ, trong nơi — tại Gô-gô-tha, và đã lấy ra Cô Dâu. Hội thánh đi qua Huyết của Chúa Cứu Thế để vào trong Thân thể của Đấng Christ. Thấy không?
Đó là cách - cách chúng ta đi vào, và không có đi qua con đường nào khác. Bất luận bạn thuộc về Hội thánh nào, bạn là một người đàn ông tốt thế nào, bạn là một người phụ nữ tốt ra sao; Bạn phải chấp nhận sự hi sinh phu phỉ của Đức Chúa Trời, đường lối chu cấp của Ngài, hoặc là bị hư mất. Đúng vậy. Đó là con đường duy nhất mà quý vị có thể qua đó đi vào. Giờ đây, là con đường duy nhất, và đó là Cái Cửa.
23
Chúa Jêsus đã giảng dạy câu chuyện tuyệt diệu ấy, khi Ngài còn trên đất. Ngài nói tiệc cưới đã được tổ chức và - và mỗi người được tặng một - một chiếc áo ngoài, và Ngài tìm thấy một người tại đó không có áo ngoài. Ngài nói, “Chào bạn, bạn là... Sao - sao bạn đến mà không có áo?”
Ngày nay, theo phong tục ở phương Đông, khi chú rể mời mọi người, anh ta đặt — anh ta mời. Nếu chú rể mời 50 người, thì anh đã có 50 chiếc áo choàng. Anh nhờ một người đứng tại cửa, mỗi lần có người vào, giàu hay nghèo, người ấy mặc chiếc áo choàng vào cho người đó. Vậy thì không ai biết trong trường hợp họ là giàu hay nghèo. Anh nhìn tất cả dưới một chiếc áo choàng như nhau.
Đó là cách Chúa làm ngày nay, Ngài ban Thánh linh; Đó là một hình bóng. Mỗi một người mà Ngài mời gọi, chúng ta tất cả đều như nhau; Người này không nhỏ hơn người kia, và người kia không cao hơn người này. Tất cả chúng ta thì như nhau trong tầm nhìn của Đức Chúa Trời, mọi người đã được mời đến dự Tiệc cưới.
24
Thế rồi khi chàng rể ấy đã vào và tìm thấy một người bây giờ... Bấy giờ, chỉ có một cái cửa để đi qua, và đó là nơi những cái áo choàng được trao tặng. Chú rể tìm thấy một người tại bàn tiệc, không mặc áo choàng. Chàng rể nói, “Này bạn, anh đang làm gì đây? Tại sao anh không mặc áo choàng vào?” Và người ấy thì không thể nói năng chi. Hắn vào bởi một cửa sổ, hay một số cách nào đó. Hắn đã không đến bởi cái cửa.
Mỗi người đến bởi Đấng Christ, vào trong Thân thể của Đấng Christ, nhận lãnh Thánh Linh; Áo Choàng. Ngài đang đứng ngay đấy, mặc Nó vào bạn, ngay khi bạn vào. Rõ chứ? Đó là điều Ngài đã Hứa và đó là điều Ngài đã làm.
25
Trở lại trong - trong lúc khởi đầu, trong vườn Ê-đen, rồi Ngài đã dựng một người vợ cho anh ta, hoặc một người cộng tác và giúp đõ.
Nào, anh em thấy những hình ảnh này trong các tạp chí, đôi khi, của vài họa sĩ. Vậy thì, đó chỉ là cảm hứng rất nghèo nàn. Nếu anh em thấy Ê-va với mái tóc tua tủa ra như vậy, và, ồ, thật là một điều có vẻ khủng khiếp, và nói, “Đó là mẹ của chúng tôi,” vâng, sẽ không có một ai trên thế giới có thể ngưỡng mộ điều đó. Tôi tin Ê-va là người phụ nữ đẹp nhất đã từng có trên trái đất. Đúng vậy. Khi A-đam nhìn nàng — anh - anh... Nó thực sự, vâng, nó cho thấy dòng dõi (strain) ấy đến ngay qua nhân loại ngày nay. Nếu không, nó sẽ là ngược lại.
26
Vậy, A-đam lấy Êva làm vợ. Khi tội lỗi đến trong... Và tôi có ý tưởng riêng của mình về điều đó là gì. Tôi không nhấn mạnh nó ra trong Nhà thờ, trừ khi tôi chỉ có một khóa học ngắn về vài thứ bản chất của tội lỗi trong buổi ban đầu. Nhưng dù thế nào, khi nó đến, nó đã phân cách họ khỏi sự tương giao với Đức Chúa Trời.
Bây giờ, đây là bức tranh tôi muốn giới thiệu. Khi Chúa đã biết rõ, hoặc một vài Thiên sứ, hoặc vài 3 Thiên sứ nhỏ đã đến tâu trình với Chúa rằng, “Con Ngài (A-đam) thì bại hoại. Người đã phạm tội. Người đã sa ngã.” ...
Nào, nhìn xem sự căng thẳng của con người, việc trước hết là tự tạo một tín ngưỡng. Một con người có được vài thứ tôn giáo.
Tôi đang nói tới một người đàn ông nổi tiếng ở trong thành phố này. Ngày nọ anh ta nói, “Anh Branham, Anh biết đấy, tôn giáo của tôi là giữ gìn nguyên tắc đối với người khác phải như chính mình muốn người ta đối với mình.” Thế thì tốt. Nhưng, này người anh em, nếu một người không được sanh lại, thì sẽ hư mất. Vâng. Anh ta phải được; Anh ta phải được sanh lại. Ngày nay, nguyên tắc cư xử chuẩn mực (Golden Rule) thì tạm được; Nguyên tắc đó, một người đức hạnh có thể làm thế. Nhưng tất cả điều đó được liệt vào hàng siêu nhiên. Và quý vị sẽ thấy điều gì Đức Chúa Trời đã làm để chúng ta có thể được sanh ra một cách siêu nhiên.
27
Khi người ấy đã phạm tội, anh - anh ta tự tạo cho mình một tín ngưỡng... Chữ “tôn giáo” có nghĩa là “chỗ núp trốn.” Nó giống như một vật gì che chắn. Chiếc áo khác này là - là một - một tín ngưỡng đạo đức cho tôi, vì nó che phủ con người của tôi. Và áo quần của quý vị cũng giống như vậy. Và nó là một — Nó là một - một sự che đậy.
Nào, lưu ý vào lúc bấy giờ, khi A-đam và những chiếc lá vả của ông được tạm ổn chừng nào ông không phải đối diện với Đức Chúa Trời. Nhưng khi ông phải gặp mặt Chúa, ông hiểu rõ những chiếc lá vả là không trọn vẹn. Và bây giờ, bạn ơi, bạn có thể nghĩ rằng bạn là một người khá tốt đẹp. (Rõ chứ?), và bạn có thể vậy. Đúng thế. Nhưng khi bạn đến đối mặt Chúa, bạn là... Nếu bạn chưa tiếp nhận Của Lễ sắm sẵn của Đức Chúa Trời đã được ban cho bạn, bạn bị hư mất và bạn sẽ biết điều ấy.
28
Tôi đã có đứng bên cạnh họ, nhìn họ chết, thấy vị Bác sĩ tiêm thuốc hypos vào cánh tay họ để giữ yên lặng, và nghe họ kêu gào mãi. Người ta nói, “Ô, họ không tự kiềm chế thôi.”
Tôi nói, “Bác sĩ vui lòng rút mũi tiêm ra chỉ một phút thôi.” Thấy chưa? Và quý vị có thể nghe họ kêu réo khi họ nghĩ rằng bạn làm đúng.
“Có một con đường xem dường như chánh đáng cho loài người,
nhưng cuối cùng thành ra nẻo sự chết.“
Mỗi người không ăn năn — không ăn năn với Đức Chúa Trời, sẽ đi con đường của sự hủy diệt ấy. Bạn không thể cưỡng lại nó. Linh hồn của chính bạn đưa dắt bạn. Nếu bạn được sinh ra một lần nữa, bạn nhất định đi lên. Nếu bạn không sinh lại, bạn bị buộc phải đi xuống. Chỉ có linh hồn của - của chính bạn sẽ làm điều đó. Chỉ như một - một chiếc đũa thần kỳ sẽ mở một cái cửa hoặc một nơi nào đó; Nếu bạn không có được chiếc - chiếc đũa thần, cửa sẽ không mở. Nếu bạn không được sinh lại, bạn vừa kịp bị loại bỏ một cách tự động; Chỉ thế thôi. Nào...
29
Thế rồi khi tôi - tôi xem thấy tại đó, khi họ đi ra, Đức Chúa Trời đã biết rằng họ không thể đứng nổi trước Ngài. Ngài đã biết. Và họ đang ẩn nấp, họ ẩn nấp sau những lùm cây, chưa bị phát hiện, nhưng họ biết sự che chắn của họ là không đầy đủ.
Mỗi một người đàn ông hay phụ nữ đi đến Nhà thờ... Hôm nay tôi đang suy nghĩ về những Nhà thờ lớn đang rung những chiếc chuông, và rung nhiều hơn; Người ta đang đi đến Nhà thờ, nhóm xong, và những phụ nữ đang mua những chiếc mũ Phục sinh và vân vân. Điều gì đưa đến điều nầy? Thật tôi không thể hiểu ở đâu có việc gì phải làm với một con thỏ vào ngày Lễ Phục sinh (Đúng không? Không, thưa quí vị.), hay là có liên quan đến việc 'cây Nô-en' để chưng với ngày lễ Giáng sinh. Nó là tà giáo, thưa các bạn. Chúng ta cần dứt khỏi lề lối một vài nơi. Đúng vậy. Nhưng giờ đây một người đàn ông hay phụ nữ thật sự được tái sanh đều hiểu rõ, bởi vì có sự sống bên trong anh chị em, mách bảo anh chị em rằng như thế là sai trật. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt]
30
Bây giờ, hãy xem; A-đam và Ê-va. Ồ, Chúa ơi! Khi tôi nghĩ tới chuyện ấy, tôi mất hết những ý nghĩ về bệnh cúm mà tôi đang bị. Tôi suy nghĩ cách trở lại chỗ khởi đầu. Kìa! Anh em đang bàn về huyết à?
Cách đây không lâu, khi chúng được xét duyệt cho đến bây giờ, trong Đại Hội đồng Giám Lý, bàn về loại ra tất cả những bài hát về Huyết, của thánh ca Giám Lý... Rằng, “Tôn giáo không phải là một tòa nhà giết mổ.” Rằng, “Chúng ta không... Chúng ta muốn một số bài hát hay và hát cho đàng hoàng.” Các anh ơi, đó không phải là cách mà Đức Chúa Trời nhậm lấy...
“Khi Ta nhìn thấy huyết, Ta sẽ vượt qua ngươi.” Huyết! Lạy Chúa, sự thay thế duy nhất phải có là duy trong... “Sự sống nằm trong huyết. Bởi vậy ngươi có thể ăn thịt, nhưng huyết của thịt ấy, là đời sống của nó, hãy đổ nó lên trên mặt đất.” Thấy không, không được ăn sự sống...
Xin lưu ý, thật tuyệt vời. Quả thật tôi suy gẫm về điều ấy. Ý Chúa lúc đó, “Nào, đi ra đây, A-đam và Ê-va. Trước khi Ta dựng nên các ngươi, Ta định phải làm một việc.” Vậy là Ngài đi lên sườn đồi ngay đấy và bắt một con chiên, giết nó, lột da nó ra, để nó chết.
31
Bởi vì Đức Chúa Trời phải giữ Lời Ngài, bất kể bạn là một người đàn ông tốt thế nào, bạn là một người phụ nữ đẹp ra sao, bạn là gì đi chăng nữa. Chúa là như vậy. Chúa phải giữ Lời của Ngài.
Đó là lý do trinh nữ Ma-ri đã phải đi lên vào ngày Đức Thánh Linh giáng lâm, và nhận báp-têm bằng Thánh Linh, đúng như những người còn lại họ đã làm, bởi vì bà đã sinh ra ở đây như một người có lúc phải chết và phải được tái sanh trước khi bà có thể đi đến Thiên Đàng. A-men!
32
Bây giờ, xin lưu ý quý bà, cho phép tôi nói với quý bà. Chỉ vì thời đại thay đổi, Chúa không hề thay đổi. Quý bà không đạt đến điều đó, quý bà sẽ hư mất. Rõ chứ? Bây giờ, Chúa cho phép tôi chỉ nói điều gì Chúa đã làm cách đây 1.900 năm trên đồi Gô-gô-tha, để trình bày với anh chị em một sự hi sinh kỳ diệu biết bao đã phải thực hiện để trả giá cho điều nầy, và đó là đường lối Chúa. Nào, có một con đường xem dường như chánh đáng; Nhưng Chúa có một con đường sắm sẵn. Nếu quý bà sẽ luôn luôn đi trong con đường sắm sẵn của Chúa, quý bà sẽ không ban giờ đi lạc.
33
Giả như quý vị khởi hành để đi đến Indianapolis, hoặc vượt qua cây cầu, và anh em thốt lên rằng: “Ở đây đẹp quá, có phải Louisville đằng kia không?”
“Vâng.” Và chỉ ngay khi băng qua con đường này, chẳng mấy chốc anh em sẽ bị bắt giữ. Đúng vậy. Tốt hơn, nên dùng sơ đồ, bản đồ, nghiên cứu nó và thấy ra một con đường mình đang đi. Và Đây là bản sơ đồ của Đức Chúa Trời để đến sự vinh hiển. Hãy nghiên cứu Nó. Nó đấy. Nó là Huyết đã rơi suốt cả con đường. Bạn không thể lạc mất dấu vết, nếu bạn noi theo dòng huyết. A-men! Bây giờ, anh em có thể thấy. Chỉ việc giữ đúng với Huyết và anh chị em sẽ được ổn thỏa, vì có mỗi dấu bàn chân đẫm máu mỗi bước đi của con đường.
34
Chúng ta chú ý Chúa trở lại đấy, trước khi Ngài có thể làm điều đó... hoặc bây giờ Ngài có thể chịu đựng hay là... Ngay cả họ có thể chịu đựng, Ngài sẽ giết họ ngay. Ngài phải giết, vì Ngài là Đấng Cầm quyền. Ngài phải giữ Lời. Ngài Phán, “Ngày mà ngươi ăn trái cấm, ngày ấy ngươi chết.” Điều ấy đã được định đoạt mãi mãi. Thế rồi tôi có thể thấy Ngài quay lại đấy, vì Ngài đã giết những con chiên. Qúy vị nói, “Chúng là chiên sao, Anh Branham?” Tôi tin vậy. Ngài là Chiên Con đã bị giết từ khi sáng thế.
Nó là một tấm da cừu; Bắt và quăng chúng lại trong những bụi cây, và bảo họ dùng nó che thân, đi ra mà nhận lấy.
35
Tôi có thể thấy A-đam và Êva kéo những tấm da vấy máu này bọc quanh mình họ. Anh chị em có thể tưởng tượng những thân thể xinh đẹp, đáng yêu của 2 con người hoàn hảo này, bây giờ bị gói ghém trong những miếng da cừu còn dính máu chăng? Tôi có thể thấy họ đứng nổi bật ra ở đó.
Đức Chúa Trời Phán, “Hỡi A-đam, bởi ngươi nghe theo vợ thay vì nghe Ta; Vậy thì, Ta đã đem người ra từ bụi, và ngươi sẽ trở về bụi.”
Và, “Ê-va, bởi ngươi đã nghe theo con - con rắn thay vì nghe Ta, ngươi đã mang sự sống — đã lấy sự sống ra, sự sống của thế gian, ngươi sẽ phải đem sự sống vào trong thế giới. Ta sẽ thêm điều cực khổ bội phần, và sự dục vọng của ngươi sẽ xu hướng về chồng,” và đại loại như vậy.
Ngài Phán rằng, “Hỡi rắn, vì mày đã làm điều này, đã bước đến gần...” Nó không là một loài bò sát. Nó là một con thú, đã bước lại gần, là giống quỉ quyệt hơn hết những con thú ngoài cánh đồng. Tôi xác nhận sự ghi lại: Đó là Lời Kinh thánh. Như một người đàn ông, nó đã bước lại gần, và nó đã lừa dối Êva. Ngài Phán, “Và bởi vì mày đã làm điều này, vứt bỏ chân cẳng của mày đi, và mày sẽ bò bằng cái bụng trọn cả đời. Và đất sẽ là đồ ăn như thịt cho mày.”
Ngay tại đấy họ chịu sự phán xét. Đức Chúa Trời phải giữ sự phán xét của Ngài, bởi vì Ngài đã Phán nó. Ngài là Đức Chúa Trời, Ngài không thể xây bỏ nó. Để là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời phải giữ Lời Ngài. Đúng vậy.
36
Vì thế tôi có thể hình dung thấy Ê-va nhỏ bé đáng thương, khi bà nhìn A-đam, mái tóc vàng óng ả của bà xoã xuống sau lưng, cặp mắt to màu xanh sáng rỡ kia trông giống như cả bầu trời, nơi đó Đức Chúa Trời đã dựng nên họ, nước mắt đổ xuống, hòa lẫn với máu trên vạt áo, và quấn quanh thân thể, Ê-va... A-đam, với thân thể khỏe mạnh của mình, đã ôm lấy bà dựa vào ngực ướt đẫm những giọt nước mắt đang rơi xuống của ông, khi nó chảy xuyên qua lớp da chiên, máu nhỏ xuống. Huyết nhỏ xuống suốt đường họ đi. Ở đó đấy. Bấy giờ, Ngài Phán, “Ngươi phải đi ra khỏi sự Hiện diện của Ta.”
Tôi có thể thấy Ê-va và A-đam khoác tay nhau, đang đi ra như vậy, những miếng da cừu cũ lủng lẳng cọ xát vào chân, đang đập trên đùi họ. [Anh Branham vỗ 2 bàn tay vào nhau lần nữa. - Bt]
37
Sau đó tôi có thể thấy tất cả khoảng không có Đức Chúa Trời ở đó. Đức Chúa Trời không có sự bắt đầu của những ngày, sự chấm dứt của các năm. Ngài có đời đời mãi mãi. Tôi có thể thấy mọi khoảng không vĩ đại đó chuyển động với nhau như thế nầy, sa xuống thành hình dáng cái phễu như thế, và nó di chuyển ngay xuống dưới, khi Ngài bắt đầu nhìn 2 con người nhỏ bé đang đi qua khắp vườn Ê-đen, bộ da thú đẫm máu rơi từ giọt dưới chân họ. Ngài không thể chịu đựng được điều đó. Hình ảnh đó đi vào tận chính trái tim của Đức Chúa Trời, đánh vần là y-ê-u (L-o-v-e), (“Đức Chúa Trời rất yêu...” Ngài thực sự không thể thấy họ hư mất được.
Ngài đã gọi họ trở lại, và Phán, “Ta sẽ đặt sự thù nghịch giữa Dòng dõi ngươi và dòng giống của Sa-tan.” Lúc đó thì điều đó đã được thực hiện, ở đồi Sọ (Calvary), khi chính Đức Chúa Trời giáng xuống qua một người nữ, được sanh ra qua một trinh nữ.
38
Tôi muốn giải quyết ở đó, trong vườn Ê-đen một chút biết chừng nào, Để ý, khi họ bị đuổi khỏi vườn vì tội lỗi của mình, tất cả mọi phước hạnh bị cắt đứt vì sự vi phạm.
Tôi nghĩ tối nay, đó là vấn đề với Hội thánh. Mọi phước hạnh đang bị cắt đứt bởi vì sự vi phạm.
39
Bị đuổi khỏi vườn Ê-đen! Bây giờ, tôi muốn anh em để ý, ở đây... Khi Ca-in và A-bên, 2 con trai của A-đam và Ê-va xuất hiện để dâng của lễ...
Tôi tin thần Chê-bu-bin lớn đang ở cổng phía đông, và múa Gươm xoay tít, canh giữ cổng đi vào vườn Ê-đen ở đó. Để ý, Lửa, Lửa Thánh Linh đang canh giữ cổng.
Ngày nay, đó là điều canh giữ cổng. Nếu anh em bị hoảng sợ về Đức Thánh Linh và Lửa, anh em sẽ không bao giờ đi vào. “Sự Bốc Lửa, Gươm của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời là Lửa Hay Thiêu đốt,” đang canh phòng Cây đó, đang canh giữ Cây Sự Sống.
40
Để ý, thế thì đây là một bức tranh đẹp. Ồ. Tôi có thể thấy A-đam, hay Ca-in và đúng hơn là A-bên, đang canh tác lúc bấy giờ, hay đi ra để dâng của lễ. Tôi tin họ xây cái Bàn thờ của mình ngay ở cổng, ở tại Ngai, nơi đó họ có thể thờ phượng.
Lúc ấy, ở đây Ca-in xuất hiện. Ông hầu như chắc chắn làm việc suốt năm, làm mọi thứ ông có thể làm để có những trái táo rất to nhất, hay những trái bí lớn nhất, hoặc bất cứ điều gì ông có và mang nó đến cổng. Xây một cái Bàn thờ ngay ở đó bên cạnh cổng trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời, đặt hết thảy các thứ trái cây, những hoa huệ tây lớn nhất và những thứ khác, Ca-in đặt chúng trên Bàn thờ ngay ngắn, rồi quì xuống và thờ lạy Đức Chúa Trời.
41
Bây giờ, tôi muốn anh em... Tôi hi vọng điều nầy thực sự là cách thấm sâu, như không hề có trước đây, cho đến khi anh em hiểu được điều đó. Anh em hiểu không? Bây giờ, để ý. Nếu Đức Chúa Trời chỉ đòi hỏi anh em đi Nhà thờ, Ca-in thực sự giống như A-bên. Ca-in đã xây một Bàn thờ cho Đức Chúa Trời. Anh em nói, “Ồ, Anh Branham à, tôi không chỉ làm điều đó, nhưng tôi còn dâng của lễ. Tôi trả lương cho nhân viên trong hội truyền giáo, và tôi...” Những điều đó thì tốt lắm. Chúng tốt hết thảy. Nhưng Đức Chúa Trời đòi hỏi nhiều hơn.
Chính Ca-in đã làm thế. Đúng không? Ông đã mang đến một của lễ. Ông thờ phượng Chúa. Ông quì gối xuống và dâng lời ngợi khen Chúa rồi nói, “Chúa ôi, con đây, và con đã mang cho Ngài một của lễ dâng. Con đã xây Bàn thờ.” A-men!
Nói cách khác, “Tôi là một thành viên của một Giáo hội.” Nó đã đụng vào bản chất phải không? Hãy xem. “Tôi là một thuộc viên của Giáo hội. Tôi tin vào Ngài.” Điều đó sẽ đi vào bản chất bây giờ. Hãy để nó thấm thật sâu. “Tôi là một người tin vào Đức Chúa Trời. Tôi đã xây một Bàn thờ. Tôi đã mang đến một của lễ dâng. Và tôi đây nầy, Chúa ôi. Tôi đang thờ phượng Ngài.” Nhưng Đức Chúa Trời đã quay lưng lại với nó. Đúng vậy.
42
“Và buổi sáng Phục sinh,” như một Mục sư trong thành phố nầy nói, “Anh biết tôi làm gì vào sáng Phục sinh không, thưa thầy Giảng?”
Tôi hỏi, “Làm gì?”
Trả lời “Tôi nói với những người của tôi, tôi nói với họ, 'Mùa Giáng sinh vui vẻ!'”
Tôi hỏi, 'Tại sao vậy?“
Trả lời, “Tôi sẽ không thấy họ nữa cho đến ngày Lễ Phục sanh năm sau.”
Mọi người đi ra vào sáng Phục sinh, chỉ thế thôi, mua mũ mới và quần áo mới. Và điều đó có liên quan gì với Đấng Christ“ Ôi! Sẽ có hàng triệu đô-la tiêu xài cho năm nay, ngày mai, trong địa hạt Tân giáo, về những hoa loa kèn (lily, hoa huệ), những hoa huệ lớn xinh đẹp; Mỗi thành viên sẽ đi khắp nơi và đặt nó lên trên Bàn thờ. Đức Chúa Trời không quan tâm về hoa huệ trên Bàn thờ. Ngài muốn anh em ở trên Bàn thờ. Không phải là hoa loa kèn (hoa huệ); Không phải là sự dâng hiến của anh em. Anh em là người nên đặt ở trên Bàn thờ. Đó là sự khác nhau. Hãy đặt điều Đức Chúa Trời đòi hỏi trên Bàn thờ, là anh em.
43
Tôi muốn anh em để ý điều đó, dòng giống đó như thế nào, đó là Sa-tan ở trong Ca-in. Để ý rằng chính...
Vậy thì, điều nầy có thể làm cho chúng ta cảm thấy thật dễ chịu, một số anh em là người hành hương, đang đi du lịch. Và chúng ta có lẽ phải nói điều nầy, “Thôi được, tôi mong chúng ta có thể làm điều nầy và điều kia trong Hội thánh chúng ta.” Cảm thấy thỏa lòng. Ha-lê-lu-gia! Tôi thích thờ phượng trong một phòng nhỏ cũ kỹ ở đâu đó trong một ngõ hẻm phía sau, và có Đức Chúa Trời ở trong đó, hơn là trong một ngôi Giáo đường mà không có Đức Chúa Trời ở trong. Đúng thế. Đấy! Chắc chắn vậy. Ngài là con người nghèo. Để ý. Ca-in mang của lễ dâng của mình đặt lên đó. Bây giờ, để ý, ông đến từ dòng dõi Sa-tan, bởi vì ông trông mong Đức Chúa Trời nhận nó, vì nó là trái cây đẹp mắt, điều gì đó do chính ông làm.
44
Nhiều người nói, “Thôi được, tôi thuộc về hệ thống giáo phẩm khác nào đó. Tôi dâng cho Hội Chữ Thập Đỏ, và Hội Từ thiện. Tôi dâng cho các Giáo hội, thì thế nào, Anh Branham?” Mọi điều đó đều tốt lắm.
Nhưng, “Nếu kẻ nào không sanh lại, thì sẽ không được vào Nước Đức Chúa Trời.” Hãy để ý điều đó.
Những việc từ thiện kia đều tốt, nhưng ngoài... Đó không phải là đường lối sắm sẵn của Đức Chúa Trời. Ca-in đến bằng cách riêng của mình. Và tối nay, nhiều người đang đến theo cách riêng của họ.
45
Thậm chí anh em không thể suy ra điều đó. Thế nào, những lý lẽ thậm chí ngay cả... Những lý lẽ của anh em không thể thích hợp. Anh em không thể chọn để suy ra nó. Nếu anh em có thể suy ra điều đó, nó sẽ không còn là thuộc về đức tin nữa. Anh em phải dâng nó bởi đức tin.
Vậy thì, anh em nói, “Anh Branham à, Anh muốn nói tôi phải đi xuống đó nhận lãnh Đức Thánh Linh đầy dẫy và làm giống như những người còn lại của họ ư?” Nếu anh em mong đợi được ở với những người của họ thì anh em cứ làm. Chỉ thế thôi. Vâng, thưa quí vị. Chỉ thế thôi. Anh em có thể nhận lấy...
Na-a-man có sự giống nhau. Đức Chúa Trời đã Phán với Tiên tri, “Hãy nói cho người, 'Hãy đi xuống tắm 7 lần.'
Người nói,“Nước ở đây há chẳng sạch hơn và tốt hơn sông Giô-đanh chăng?” Nhưng đó là nước sông Giô-đanh; đôi khi trông khá dơ bẩn.
46
Nhưng tôi mong mỗi người ở đây tối nay sẽ nhìn xem đồi Sọ, và những gì Đức Chúa Trời trả giá cho nó, cách đây một ngàn chín trăm năm, và sẽ giơ tay lên, nói, “Tôi sẽ nhận con đường sỉ nhục với Chúa.”
Anh em nói, “Tôi phải nhập bọn với những người kia mà Anh Thom hay một số người gọi là 'cuồng tín thánh' à?”
Thưa anh em, tôi đã đi khắp thế giới, hầu như 3 lần, và tôi không hề thấy một cuồng tín thánh nào. Không, thưa quí vị. Tôi đã thấy sự thánh khiết, nhưng không thánh cuồng tín. Đó là cái tên mà ma quỉ thêm vào Hội thánh. Đức Chúa Trời Phán, “Nếu không có sự nên thánh thì không ai được thấy Đức Chúa Trời.” Anh em có thể tùy ý muốn làm gì thì làm về điều đó. Đó là đường lối của Đức Chúa Trời.
47
Anh em nói, “Những người la lớn và hò hét cứ tiếp tục như thế không?” Thưa anh em, đó là những gì của nó. Anh em nói, “Tại sao, điều đó, điều đó dường như điên khùng đối với tôi.”
Đó là lý do anh em nên được sanh lại. Khi anh em được sanh lại, lúc đó sẽ không phải là điên khùng. Anh em sẽ ở cùng chúng tôi. Họ đã có lần nghĩ như anh em nghĩ. Đúng thế. Họ nghĩ giống như anh em nghĩ, cho đến khi chính họ nhận được điều đó. Nó là sự thay đổi, một sự biến chuyển. “Sự cải đạo” có nghĩa là “thay đổi” bất cứ điều gì. Trừ khi một người chết đi chính mình và nói, “Chúa ôi, con không biết gì về điều đó cả. Xin tiếp nhận con.” A-men! Lúc đó Đức Chúa Trời sẽ làm điều ấy. Anh em hiểu không?
48
Bấy giờ, Ca-in nói, “Tôi đặt hết thảy cái nầy dưới đây.” Đức Chúa Trời đã từ chối nó. Ông đã làm hết điều đó khá đẹp.
Và có lẽ anh em nghĩ, “Thôi được, tôi sẽ đi nhóm vào sáng sớm; Tôi phải có một cái mũ mới.”
Một cô gái nọ có lần đã hát trong buổi nhóm của tôi. Cô đã nói, “Anh Branham...” Mẹ cô kiếm sống bằng cách giặt quần áo thuê. Cô phải có một trong những cái kẹp tóc (kinking), anh em biết đấy.
Nó là cái gì? Cái để cắt móng tay? Hay cái vật gì mà anh chị em gọi, ở trên tóc cô ấy? Tôi biết nói thế là không đúng. Tôi không hề nghĩ về cái tên đó. Tôi không biết nhiều về điều đó. Làm đẹp? [Ai đó nói, “Không. Thường xuyên (Permanent).” - Bt] Thường xuyên (luôn luôn) ở trong đó, thế đấy.
Cô gái phải có một cái đó trước khi hát trong ban nhạc. Người mẹ già đáng thương của cô phải kiếm sống bằng cách giặt đồ thuê. Khi cô đi ra và có một cái ví đó “cố định” (permanent) với mình, và tôi nói tôi sẽ không cho cô gái đó hát, bởi vì cô không thích hợp khi cô làm điều đó. Đúng vậy.
49
Xin Chúa giúp chúng ta giữ bục giảng được trong sạch. Đó là vấn đề đối với thế giới ngày nay, trong...?... Bây giờ, hãy lắng nghe, thưa anh em. Tôi tin vào một khuôn mẫu xưa, một kinh nghiệm cây de vàng, cách trở lại nơi xa kia trong những bụi cây, ở đó anh em khó nhọc tìm ra những rễ cây có vị đắng, và khuấy tung cả mảnh đất lên (Đúng thế!), trồng hạt giống.
Bây giờ, để ý lúc nầy, Ca-in, anh ta nghĩ, “Vẻ đẹp.”
Họ nghĩ, “Thôi được, bây giờ, Giáo hội chúng tôi... Chúng ta sẽ xây một Nhà thờ mới.” Điều đó tốt lắm. Mọi thứ đều đẹp đẽ, tốt lắm, nếu anh em đi theo với Đức Chúa Jêsus. Thế thì nếu anh em sẽ thực sự nhận được Ngài trước tiên, Ngài sẽ chăm sóc sóc phần còn lại của nó.
50
Có người nói, “Anh Branham à, anh tin cô gái nầy sẽ đến Bàn thờ, trông giống như thế nầy không?”
Tôi nói, “Thưa anh, đang là thời kỳ mùa xuân. Tất cả những cây sồi còm cõi ở ngoài đây, mỗi cây phải có những chiếc lá mọc ra trong mùa thu vừa qua. Nhưng chúng ta không phải nhặt những chiếc lá rơi, hãy để lá mới mọc ra. Chỉ để lá mới mọc lên, và lá vàng rơi rụng.” Đúng thế. A-men!
Hãy lắng nghe. Tôi cũng mong ước nói điều nầy. Nếu lá vàng không rơi xuống, nó cho thấy Sự Sống mới không đến. Đừng nổi giận với tôi. Tôi đang nói về Chúa Jêsus. Tốt lắm. Chính là điều đó. Được rồi.
51
Hãy xem những gì Cha Thiên Thượng chúng ta trả giá. Hãy nhìn những gì Ngài đã làm lúc nầy.
Ca-in xuất hiện ở đó, ông đã dâng của lễ. Ông đã thờ phượng. Ông đi Nhà thờ. Ông thật tốt như người kế tiếp.
Ê-sau cũng giống vậy, trong tính chất của mình, là một người tốt hơn Gia-cốp, tốt hơn nhiều một nhà quí tộc. Ông yêu cha mình; Và những việc ông đã làm. Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn Gia-cốp.
52
Bây giờ, để ý khi A-bên đến dâng của lễ, ồ, thật hoàn toàn khác biệt khi A-bên dâng của lễ. Ở đây là A-bên đến. Ông không làm việc; Ông không cố gắng tìm Nhà thờ lớn nhất trong thành phố để đi. Ông không cố gắng tìm đám người tốt nhất để gia nhập với họ. A-men! Ông chỉ lấy điều gì đó mà mình có và đi tới. Chỉ thế thôi. Ông là một người chăn chiên. Vì thế ông chỉ đưa tay ra bắt một con chiên, và cột... Tôi cho rằng họ đã không có sợi dây gai nào vào thời đó, cho nên ông phải lấy một dây nho quấn quanh cổ nó.
Nhưng điều đó nói về điều gì? Người ta dẫn Ngài lên đồi Sọ. Ngài là Chiên Con. Nói rằng, “Tại sao Ngài sanh ra trong một chuồng bò?” Thế đấy, chiên không được sanh ra trong những ngôi nhà. Chúng được sanh ra trong chuồng bò. Chúng được dẫn... chúng để người ta dẫn đến hàng làm thịt. Họ đã dẫn Ngài đi, dẫn Ngài lên đồi Sọ. Ngài là Chiên Con của Đức Chúa Trời (A-men!) từ khi sáng thế. Khi tôi nghĩ về điều đó, anh em... Chiên con của A-bên đến đó. Đó là Chiên Con của Đức Chúa Trời.
53
Khi tôi suy nghĩ về điều đó, lòng tôi thật sự đảo lộn. Khi tôi nghĩ, tôi, một kẻ nghèo nàn, không xứng đáng, một người tội lỗi kinh khủng, đang chết không có Đức Chúa Trời, không có Đấng Christ trong thế gian, không hi vọng... Trong lúc đó Đấng Christ đã chết thay tôi, Đấng đẹp đẽ, đã trở nên bị khinh thường và bị chối bỏ thay tôi, để tôi có thể được Ngài tiếp nhận. Ồ, tôi thật không thể bác bỏ điều đó. Tôi thật không thể hình dung làm cách nào mà Ngài có thể làm điều đó cho tôi. Tôi là ai? Thế thì, anh em nói, “Ngài đã làm điều đó vì anh à?” Đúng thế.
Đức Thánh Linh đã đến, tìm kiếm tôi ngày nọ, và Phán, “Ngài đã làm điều đó cho con,” và tôi tin Ngài. Tôi đã tin Ngài. Vâng, thưa quí vị. Tôi tin nhận Ngài, và tôi tìm thấy đúng là vậy. Cho dù người ta nói họ là gì, “Họ là những người 'cuồng tín',” hay bất cứ thứ gì khác; Tôi tin Đức Chúa Trời. Và tôi... Và Ngài đã thực sự làm những gì Ngài đã Phán.
54
Tôi có thể thấy cậu bé A-bên. Hãy theo dõi lúc nầy. Chà, tôi có thể thấy A-bên đi và lấy con vật nhỏ bé nầy.
Ca-in hầu như chắc chắn canh tác suốt năm để làm một vụ mùa tốt nhất có thể được, nghĩ rằng ông có thể làm vui lòng Đức Chúa Trời bằng cách đó.
55
Nhiều người nói, “Tôi sẽ bỏ nói dối. Tôi sẽ bỏ ăn cắp. Tôi sẽ bỏ hút thuốc. Tôi sẽ trở lại với lớp người tốt nhất. Tôi sẽ đi vào trong tầng lớp xã hội nào đó.”
Đây nầy. Đức Chúa Trời không quan tâm về việc anh em lật sang trang sử mới. Ngài muốn anh em quay lòng mình lại với Đấng Christ, và để cho Ngài hành động trên anh em. Không phải những gì anh em có thể làm, không phải bởi những việc làm tốt mà chúng ta được cứu, nhưng bởi sự thương xót của Ngài mà chúng ta được mua chuộc. “Không phải bởi việc làm, để không ai có thể khoe khoang.” Bởi vì chúng ta là — bởi vì chúng ta là thuộc về Đức Chúa Trời bởi vì... Không phải những gì tôi có; Không phải những gì chính tôi làm. Chính là những gì Đấng Christ, trong Đức Chúa Trời đã làm cho tôi và cho anh chị em.
56
Để ý, hình bóng đẹp đẽ. Nó đến ở đây, đang kéo lê con chiên nhỏ bé đó, kéo nó đi theo. Tôi có thể hình dung anh bạn nhỏ bé đó đang ngã xuống, hầu như chắc chắn biết điều gì đến gần, đang kéo lê đôi chân nhỏ bé của mình. Khuôn mẫu hoàn toàn của Đấng Christ đang kéo đi lê đến thập tự giá, Chiên Con của Đức Chúa Trời đang giáng xuống khắp Giê-ru-sa-lem, đang ngã quị, yếu đuối.
Con vật nhỏ bé đến đây, kêu be be suốt dọc đường. Khi ông mang nó lên đến tảng đá lớn đó, đặt nó lên tảng đá, lấy một cục đá sắc nhọn... Tôi không biết, chỉ đoán họ không có dao vào ngày đó. Đặt nó nằm như thế. Nắm phía sau đầu nó, và kéo nó lên như thế nầy, lấy con dao... hay là cục đá, và bắt đầu cắt cổ họng nhỏ bé của nó, cục đá bắt đầu đánh vào khắp cổ họng nó. Con chiên nằm chết trên tảng đá, chảy máu, kêu be be, dòng huyết tuôn ra, mạch máu nhỏ bé của nó bị đứt, máu chảy ra khắp đất. Bộ lông trắng của nó bây giờ nhuộm đầy máu đỏ. Đức Chúa Trời từ trên trời nhìn xuống và nói, “Chính là đó. Bây giờ, ngươi đã có điều đó. Đó là cách chuộc tội.” Máu từ các mạch máu nhỏ bé của nó...
57
Đó là gì? Về Con Đức Chúa Trời, trước chiều nay đây 1.900 năm. Ngài đã bị bắt giam. Ngài đã bị dẫn đến tòa án, và từ đó, đến trường án để bị đánh đập, lên đồi Gô-gô-tha bị kéo lên đồi. Si-môn, người Si-ren, giúp Ngài vác cây thập tự. Và ở đó, Ngài đã chết, trên Vầng Đá Muôn Đời, với Huyết Ngài văng ra, thân thể Ngài đầy lằn roi. Ha-lê-lu-gia! Những cục đờm to tướng của những tên lính chế nhạo nhổ trên mặt Ngài. Ngài Phán, “Nếu Nước Trời của Ta thì thuộc về thế gian nầy, Ta sẽ cầu xin Cha Ta; Ngài sẽ gởi xuống cho Ta những đạo binh Thiên sứ sẽ đến và chiến đấu cho Ta. Nhưng đây không phải là Nước Trời của Ta. Nhưng Nước Cha được đến, ý Cha được nên.” Và điều đó chẳng bao lâu sẽ xảy ra ở đây. “Nước Cha được đến, ý Cha được nên.” Ôi chao!
58
Khi Billy Sunday có lần nói, “Trong mỗi cây thập tự có đặt một Thiên sứ tại đó, Ngài chỉ kéo bàn tay thả lỏng của bạn, và bạn chỉ cần đưa ngón tay của bạn lên trên đó là xong; Đó là việc duy nhất mà bạn cần làm mà thôi. Thế là chúng ta sẽ được giải quyết vấn đề ngay đây đó.” Chao ôi, nhưng sự thật không phải như vậy.
Cai-phe nhìn qua, và nói, “Hắn đã cứu kẻ khác, mà cứu mình không được?!” Chính là điều đáp lại quan trọng nhất từng được trả cho Ngài. Nếu Ngài đã cứu được chính mình, Ngài không thể cứu kẻ khác. Vì hễ Ngài ban cho sự sống của Ngài, để Ngài có thể cứu người khác. Ha-lê-lu-gia! A-men!
Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy: Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên Người. Người bị hiếp đáp, nhưng khi chịu sự khốn khổ chẳng hề mở miệng. Như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, Người chẳng từng mở miệng. Nhưng Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi Người chúng ta được lành bịnh.
Làm sao anh em có thể chối bỏ một tình yêu vô song như thế? Để thấy Ngài khi Ngài đang lê bước lên đồi: Đáng thương, yếu đuối, nhỏ bé, thân thể mong manh đang còng xuống dưới gánh nặng.
59
Tôi nghĩ về nhà thơ khi ông ngồi đó ngày ấy; Ông bắt gặp ý niệm thoáng qua của nó, và đã viết:
Giữa những tảng đá vỡ ra và bầu trời đen tối,
Chúa Cứu Thế gục đầu và chết;
Bức màn mở ra cho thấy một con đường,
Đến niềm vui của Thiên đàng và ngày bất tận.
Một Đấng Cứu Rỗi tuyệt diệu. Chà. Làm sao tôi có thể, làm sao tôi có thể chối bỏ tình yêu vô song như vậy, đối với Đấng chắc hẳn làm điều đó vì tôi và các anh chị em?
60
Thưa anh chị em, tôi tin rằng tối nay, anh chị em sẽ đến. Đức Chúa Trời, đó là đường lối sắm sẵn của Đức Chúa Trời. Đó là đường lối dành cho anh chị em. Đó là Đấng Duy Nhất có thể có bất cứ điều gì để làm với anh em. Đó là Đấng thay thế anh em. Đó là Đấng đứng đây tối nay, Đấng Cứu Chuộc đã phục sinh, đang đứng ngay bên phải của Cha, tối nay; Thấy Ngài đang cầu xin và kêu nài cho mọi tội nhân trong nhà nầy đến với Ngài. Tôi tin rằng anh em sẽ đến với Ngài. Tôi tin rằng anh em sẽ không để cho Lễ Phục sinh nầy qua đi.
Thưa anh em thân mến, chúng ta đang ở cuối cuộc hành trình. Tôi tin điều đó hết lòng. Chúng ta ở tận cuối đường. Cầu xin Chúa Jêsus ban phước cho anh chị em. Cầu xin Ngài làm cho anh chị em trở nên tạo vật mới trong Ngài tối nay là lời cầu nguyện của tôi. Nguyện Ngài dẫn dắt anh chị em. Một lần trong...
61
Có một người mù lớn tuổi bị mù trong Kinh thánh, tên là Ba-ti-mê. Người mù Ba-ti-mê nầy có 2 con chim bồ câu nhỏ, chúng ta đã được nghe kể về chuyện nầy. Mà những chim cu nhỏ nầy thường được bày ra và để chồng lên nhau, và người ta sẽ - sẽ giữ chúng... Người đó sẽ con vật của mình, rồi khi nhiều người đến gần, họ nhìn 2 con chim cu nhỏ nầy nhào lộn, và người ta sẽ bỏ những đồng tiền xuống cho người ăn xin già mù lòa đó. Ông là người đã có vợ và một con gái nhỏ. Ông chưa bao giờ nhìn thấy con gái mình. Nó khoảng 12 hay 14 tuổi, ở giai đoạn mà chúng ta sắp sửa đi vào cuộc sống của ông lúc nầy. Và ông đang ngồi...
Đêm nọ, con gái nhỏ của ông bị đau, và ông đi đến với Chúa. Ông nói, “Chúa ôi, nếu Ngài chữa lành cho con gái con, con sẽ dâng 2 con chim cu nầy cho Ngài ngày mai.” Vì thế họ... Chúa đã chữa lành cho con gái nhỏ của ông, và ông đã dâng 2 con chim bồ câu. Sau đó một thời gian ngắn...
62
Anh em biết điều đầu tiên, người vợ thân yêu của ông bị đau, và bà nghĩ bà... Họ nghĩ bà sắp chết. Vì thế ông đi ra đến với Chúa vào ban đêm, bằng sự cảm nhận đi dọc theo phía bức tường nhà mình, ông quì gối xuống trong cánh đồng và nói, “Đức Chúa Trời ôi, Đức Chúa Trời ôi, nếu Ngài cho vợ con sống, ngày mai con sẽ dâng con chiên cho Ngài.”
Anh em thấy người mù ngày nay có con chó dẫn đường. Người ta huấn luyện những con chó đó dẫn đường cho họ. Trong thời đó người ta đã huấn luyện những con chiên dẫn đường cho họ, vì thế ông ta có một con chiên để dẫn đường đi đây đó.
Ông nói, “Chúa ôi, nếu Ngài thực sự chữa lành cho vợ con, thế thì ngày mai con sẽ dâng con chiên của con cho Ngài.” Và vợ ông được lành.
63
Ngày hôm sau, ông đi lên đền thờ, gặp thầy Tế lễ thượng phẩm Cai-phe đang đứng bên ngoài nói, “Người mù Ba-ti-mê, ngươi đang đi đâu?
Ông đáp, “Thưa Thầy Tế lễ Thượng phẩm, tôi đang đi lên đền thờ để dâng con chiên nầy. Tôi đã hứa với Chúa, nếu Ngài chữa lành cho vợ tôi, tôi sẽ dâng nó.”
Thầy Tế lễ nói, “Anh không thể dâng chiên đó vì nó là cặp mắt của anh mà. Tôi sẽ cho anh một số tiền, và anh sẽ mua cho mình một con chiên của những người bán trong đền thờ.”
Nhưng Ba-ti-mê nói, “Thưa Thầy Tế lễ thượng phẩm, tôi không bao giờ hứa với Đức Chúa Trời một con chiên kia; Tôi đã hứa với Ngài con chiên nầy.” Ô chà.
64
Tôi tự hỏi nếu anh em đã hứa những lời như thế không. Nếu anh em thấy rằng Chiên Con đầy đủ mọi sự tối nay, hãy suy nghĩ, “Chúa ôi, nếu Ngài cho con khỏe mạnh, con hứa với Ngài con sẽ hầu việc Ngài; Con sẽ làm mọi thứ con có thể làm được. Nếu Ngài để cho con của con sống...” Hay là, khi anh em chịu đựng mà mẹ anh em sắp xuống mồ, hay cha của anh chị em hoặc người thân yêu nào khác, “Ô Đức Chúa Trời ôi, con sẽ gặp họ, con sẽ gặp lại họ.” Tôi tự hỏi nếu anh em thật sự muốn nói thế. Tôi tự hỏi Lễ Phục sinh nầy sắp đến và đi mà anh em có thực hiện những gì mình đã hứa không.
65
Ông ta đi lên dâng con chiên của mình. Lúc trở về, người nào đó đang dẫn đường cho ông.
Vì thế khi trở về, người đó nói, “Ba-ti-mê, anh không thể làm điều đó.” Thầy Tế lễ đó lấy chiên của ông và nói, “Anh không thể lấy con nầy. Anh không thể dâng con chiên nầy.” Ông nói, “Hỡi người mù Ba-ti-mê kia, anh biết chiên đó là mặt anh chứ?”
Ông trả lời, “Đúng thế, tôi biết điều đó. Nhưng tôi đã hứa với Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời sẽ chu cấp chiên cho đôi mắt của Ba-ti-mê bị mù nầy.”
66
Không lâu sau đó, ông đang run rẩy vào một ngày lạnh giá, thì có có một tiếng. Đức Chúa Trời đã dự bị Chiên Con cho đôi mắt người mù Ba-ti-mê. Ông đi dọc theo đường phố và nói, “Tiếng ồn gì thế?” Tiếng ồn ào thường có ở chỗ ông. Ông nói, “Tiếng ồn gì thế?
Họ đáp, “Jêsus người Na-xa-rét sắp đi qua.”
Ông ném áo choàng đi không cần biết mình đang ở đâu; Lúc đó ông không quan tâm. Đức Chúa Trời đã sắm sẵn một Chiên Con. Ông có quyền đến với Chiên Con. Ông nói, “Lạy Jêsus, Con Đa-vít, xin thương xót tôi. Xin thương xót tôi.”
Những người giàu và những người đứng chung quanh, đến gần Đấng Tiên Tri, đến với Vua; Họ nói, “Ồ, im nào; Ngài không thể nghe ông đâu.” Ông kêu khóc nhiều hơn nữa.
Một số người nói, “Thời kỳ phép lạ đã qua rồi. Không có chuyện như vậy đâu.”
Ông kêu khóc lớn hơn, “Ngài là con vua Đa-vít, xin thương xót tôi. Xin thương xót tôi.” Đức Chúa Trời đã dự bị Chiên Con.
67
Chiên Con Ngài đã sắm sẵn cho Ba-ti-mê mù lòa đó, Ngài cũng sắm sẵn cho anh chị em cách đây 1.900 năm, khi Ngài đi lên đồi Gô-gô-tha nơi xa kia và dâng chính mình Ngài, đầy thương tích cũng như bị đánh đập.
Thưa các bạn, hãy lắng nghe. Nên nhớ, A-bên đi ra bầy chiên mình bắt lấy chiên con, rồi giết nó trên tảng đá để làm của lễ dâng... [Băng trống. - Bt]... Tốt hơn bắt con nầy bây giờ. A-bên đã chết trên cùng một tảng đá mà chiên con của ông đã chết.
Anh em có muốn chết chính mình tối nay không? Anh em có muốn chết đi tất cả những tư tưởng của chính mình không? Chỉ nằm trên tảng đá đó, với Chiên Con của anh em ở đấy, và chết đi, mà nói, “Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót tôi.” Khi tôi nghĩ về những người nam và nữ suy nghĩ kiêu hãnh, những người nam người nữ trẻ tuổi sẽ dâng đời sống họ cho những điều nầy. Những con người của thời đại cũng suy nghĩ về nghề nghiệp của họ và những người lân cận của họ, hay điều gì đó giống như thế.
Ồ, tại sao anh em không lê bước lên đồi Sọ nơi xa kia tối nay? Ngợi khen Chúa! Hãy để cho đời sống của riêng anh em bị chặt ra, và chết đi trên thập tự giá với Ngài. Hãy giang tay anh em ôm lấy “Vầng Đá Muôn Đời, đã bị nứt ra vì tôi, để chính tôi ẩn náu trong Ngài. Trong lúc những cuộn sóng trào dâng xưa đến gần, trong lúc bão tố vẫn thét gào, xin giấu kín tôi, ôi, Đấng Cứu Rỗi tôi, xin giấu kín tôi. Hãy để cho thế gian làm bất cứ điều gì họ muốn. Hãy để cho những nhà thần học làm điều gì họ muốn; Tôi không cần thuyết thần học của họ. Điều tôi muốn là Đức Chúa Jêsus Christ ở trong lòng tôi. Hãy để tôi chết với Chiên Con.”
68
Ô, tôi biết điều đó khó như thế nào vào đêm đó khi tôi bước đi vào trong khu vực truyền giáo người da màu nhỏ bé ở ngoài đó, và hết thảy những người da trắng đứng chung quanh đó, nhưng Đức Chúa Trời phán, “Nếu con muốn Điều đó, hãy bước ra ngay ở trong đó.” Và tôi đã bước đi ngay vào bên trong quì gối xuống trước Bàn thờ, và tôi ở lại đó với Chiên Con... Tôi đã chết cái bản ngã cũ của Bill Branham, cách đây 20 năm. Ha-lê-lu-gia!
“Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ. Mà nay tôi sống, không còn là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi.”
Rồi đây vào ngày phục sanh vinh hiển, khi Ngài đến, thân thể tôi có lẽ được yên nghỉ dưới lớp đất kia. Nhưng khi đó, anh em sẽ thấy cỏ dời lại phía sau và tôi sẽ bước ra trong hình ảnh vinh hiển vô cùng của Ngài, bên cạnh nhiều người (Ha-lê-lu-gia!), vì tôi biết Ngài ở trong quyền năng sống lại của Ngài.
Tôi tin đó là những gì mỗi một anh em làm tối nay, hãy lê bước lên đồi Gô-gô-tha kia tối nay. Chúng ta hãy làm một cuộc hành trình ngay bây giờ.
Mời chị chơi đàn cho chúng ta bài “Chúa ôi Cho Tôi Gần Ngài”, nếu anh em muốn. Trong lúc chúng ta...
Anh em nói, “Đó là bài hát đám tang.” Thôi được, thưa anh em, nếu từng có một lần chúng ta cần hát một bài đám tang, thì ngay lúc nầy đây, khi con người sẽ chết đi với chính mình và sự kiêu hãnh của mình.
Chúng ta hãy cúi đầu, bây giờ hãy im lặng, trong lúc chị ấy chơi một bài ngắn, nếu điều đó tốt lắm.
69
Ôi Đức Chúa Trời ôi, khi con nghĩ đến những gì đã xảy ra nơi xa kia. Thậm chí các xương cốt con cũng run rẩy khi nghĩ đến. Con nghĩ về thấy Chiên Con đó, khi họ đánh đập Ngài, vâng, đội mão gai trên đầu Ngài và ấn nó xuống. Những người lính nhổ vào mặt Ngài, và nói, “Hỡi Vua, hãy tự cứu lấy mình đi.”
Ngài là Đấng Tiên Tri của các vị Tiên tri. Họ đã buộc một miếng giẻ quanh mặt Ngài, và đánh vào đầu Ngài bằng cây gậy, mà nói, “Bây giờ, hãy nói tiên tri cho chúng ta biết ai đánh Ngươi?!”
Nhưng Tiên tri nói, “Ngài không hề mở miệng.” Ngài đã làm điều đã được nói đó.
Họ đã trói tay Ngài, ở đằng sau Ngài, lùi lại, bằng roi da lớn, và quất vào Ngài cho đến khi những cái xương quí báu của Ngài lộ ra trên lưng Ngài; Huyết từ bên hông Ngài chảy ròng ròng trên mặt đất. Con nghe Ngài bước đi lúc nầy; Con nghe tiếng đôi chân trần của Ngài đạp trên máu. Đó là Emmanuel. Đó là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta, Huyết của Đức Chúa Trời.
70
Con thấy cây thập tự đặt trên lưng bị gộp lên, tả tơi của Ngài cây thập tự lởm chởm cũ kỹ đó. Và Ngài đi như thế, vượt qua sự đau đớn đó, Ngài đã đi qua con đường Ngài phải đi, đám đông la hét, cười cợt, chế nhạo Ngài, “Đấng Tiên tri đi kìa kìa. Giáo sư Vĩ đại đó đang đi đấy. Đấng Chữa Lành Thiêng liêng đang đi đó...” Nhưng Ngài là Chúa của con. Chúa ôi, con... Hãy để cho con leo lên đó với Ngài.
Tại đó Ngài đi lên đồi. Con thấy những người nữ còn trẻ, mặc đồ ngắn, ở chung quanh, đang làm trò cười. Những bạn trai của họ ôm chặt nhau, khi họ đi lên đồi. Anh Ward, cho đến bây giờ điều đó không thay đổi nhiều.
Tôi thấy những thuộc viên của Giáo hội lớn nói, “Nhìn kìa, đó là Gã định phá đổ Giáo hội của chúng ta; Đã giảng đạo chống lại Mục sư chúng ta. Hãy nhìn Hắn kìa.” Nhưng Lời tiên tri nói phải là cách đó. Ngài là Chiên Con của Đức Chúa Trời.
71
Tôi thấy Ngài khi Ngài quay đầu lại, nước bọt của sự khạc nhổ chảy xuống râu Ngài. Ngước mắt Ngài lên trời; Rên rỉ, và rồi bước xa hơn một chút.
Chúa ôi, bởi đức tin, con muốn bước đi như thế với Ngài bây giờ. Con muốn vỗ nhẹ vào lưng Ngài nói, “Chúa ôi, con sẽ chịu đựng ở đây. Chỉ nói cho con biết điều gì để làm, con sẽ làm điều đó. Con cảm thông với Ngài biết bao, Chúa ôi.”
Trên đồi xa kia, họ đặt Ngài xuống, kéo đôi tay quí báu của Ngài ra phía sau. Đôi tay đã đẩy lui cơn sốt; Đôi tay đó đã Phán với con trai người đàn bà góa đáng thương, khi nó chạm vào trán cậu, hay là cậu đang nằm trong quan tài, thì cậu sống lại.
Đấng đó đã gọi Đô-ca trở lại với cuộc sống, Đấng đó đã gọi con gái Giai-ru sống lại, Đấng đã Phán, “Hỡi La-xa-rơ, hãy ra!” Đôi môi lúc nầy nứt nẻ chảy máu vì khát đang kêu khóc.“
72
Khi những cây đinh độc ác đóng vào bàn tay và bàn chân Ngài. “Chúng đâm lủng tay và chơn tôi,” Lời tiên tri đã nói 700 năm trước đó đã xảy ra. Đó là gì? Chúng là Chiên Con của A-bên. Tại đó họ đã vứt thân thể Ngài xuống mặt đất, thân xác nát ra. Thân thể đáng thương của Ngài run lên.
Ngài Phán, “Ta khát!” Họ lấy giấm cho Ngài uống.
Họ chọc tức và chế nhạo, đem Ngài ra làm trò cười, nói, “Đấng Làm Nhiều Phép lạ, hãy làm điều gì đi để tự cứu lấy mình đi!”
Nhưng lúc ấy bầu trời bắt đầu tối sầm lại, sấm sét bắt đầu lóe lên. Đức Chúa Trời đang giấu mặt Ngài; Đức Chúa Trời không thể chịu đựng được nữa. Đức Chúa Trời ôi, tội lỗi phải là độc ác biết bao, tàn bạo như thế nào, ác độc biết chừng nào, đã khiến cho Đấng Vĩ Đại làm điều đó. Thậm chí cái giá như vậy mà Ngài phải trả đến nỗi chính Đức Chúa Trời phải giấu mặt. Thiên sứ che mặt ngoảnh đi, để khóc với Ngài. Mặt trăng và ngôi sao không thể tiến lên được. Chúng không thể chiếu sáng nữa. Chính Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên chúng đang chết trên thập tự giá. Và Ngài gục đầu trút linh hồn.
73
Trước khi Ngài làm điều đó, Ngài nhìn xuống đám người ở đó đang bốc thăm về chiếc áo Ngài, làm ứng nghiệm Lời Tiên tri đã nói. Ngài thốt lên, “Cha ôi, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì.” Mọi thứ bao gồm trong tình yêu, Chiên Con của A-đam, Chiên Con sắm sẵn của Đức Chúa Trời, chết từ khi sáng thế... Ngài đã chết như vậy, không có bạn, bị ngay cả chính Đức Chúa Trời từ bỏ. Ôi Đức Chúa Trời, và lúc đó, Cha của chính Ngài, đã từ bỏ Con Ngài đang đổ máu.
Tuy nhiên, chúng ta chạy loanh quanh cười nói, ăn mừng vui vẻ, giống như không biết có chuyện gì đã xảy ra.
Ôi Đức Chúa Trời ơi, chính là Huyết đó. Khi ở trong bệnh viện nơi xa kia, Bác sĩ nói, “Anh ta sắp chết,” chính Huyết đó đã chữa lành con. Một cậu bé tội nhân xưa đang chạy chung quanh đây, chính Huyết đó tha thứ tội lỗi con. Chính Huyết đó đã cất con ra khỏi nơi sa đọa con đang sống và đặt con làm con Ngài. Ô...?... Chiên Con chết thế, Huyết quí báu của Ngài. Xin giữ con gần thập tự, Chúa ôi.
74
Đó là khải tượng của con. Đó là những gì xảy ra nơi xa kia, tình yêu thương, hết thảy tấm lòng vĩ đại của Đức Chúa Trời đang vận hành xuống đó. Và tất cả những ai đến bên Ngài sẽ không bị chối bỏ. Hết thảy họ sẽ nhận được Sự sống Đời đời. “Kẻ đến cùng Ta thì Ta không bỏ ra ngoài đâu.”
Chúa ôi, xin cho mỗi cá nhân ở đây về nhà tối nay với tâm trí suy nghĩ về “Của Lễ diệu kỳ thay. Nó trả giá điều gì để cứu chuộc? Nó khiến Đức Chúa Trời phải trả giá điều gì?” Chúng ta không bao giờ hao phí điều gì. Chính Con Đức Chúa Trời phải mất mát. Đức Chúa Trời phải trả giá lớn nhất. Giá phải trả là sự sống của Đấng Christ. Ngài là Hoa Hồng Sa-rôn, nhưng để lấy được dầu thơm ra từ hoa hồng, anh em phải nghiền nát nó. Đời sống đẹp đẽ của Ngài đã bị nghiền nát ở tuổi 33 của đời Người để chúng con có thể sống.
Chúa ôi, hãy đến gần hơn với Ngài. Hãy ở gần con, Chúa ôi. Xin ở lại gần con. Khi con đến cuối con đường nầy, đời sống của con đang hết, Chúa ôi, cầu xin Ngài, Đấng đã chết ở đó, hãy đến gần con lúc nầy. Cầu mong mọi người ở đây cũng như vậy.
75
Chúa ôi, tối mai hay ngày mốt, làm lễ an táng một người đàn bà bé nhỏ từng ngồi ở đây trong Nhà thờ nầy lắng nghe bài giảng. Ngài biết rõ về bà. Nếu bà đã đến, thì bà đã được cứu. Nếu không, bà đã hư mất.
Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót. Cầu xin mỗi một người nam người nữ khi họ rời nhà nầy tối nay, trở về nhà mình suy nghĩ một cách nghiêm túc, “Tôi chẳng có gì để làm cả, đơn giản là chỉ đến với thập tự giá của Ngài.” Xin cho mỗi người chết trên thập tự giá đó.
Chúa ôi, trong lúc con còn ở đây trên bục giảng nầy tối nay, trên công trình xây dựng vật chất nhỏ bé cũ kỹ nầy, con xin giao phó đời sống con cho Ngài. Con cảm ơn Ngài vì những gì Ngài đã làm cho con. Và con xin dâng chính con một lần nữa, tại buổi tối tưởng niệm Ngài chịu thương khó nầy. Xin nhận lấy con, Chúa ôi, trong Thánh Linh Đức Chúa Trời mà con có thể thắng nhiều linh hồn cho Ngài.
Xin ban phước cho Hội chúng nầy, vì chúng con cầu xin nhơn Danh Con Ngài. Xin tha thứ mọi kẻ có tội. Tái tạo lại những ai lầm lỡ.
76
Trong khi chúng ta cúi đầu, và mọi ông bà tội nhân ở đây ngay bây giờ, những chàng trai cô gái trẻ tuổi, hết thảy anh chị em... Một số anh chị em ở phía sau đó, phải nói gay gắt với các bạn, tối hôm nọ. Tôi không thích làm điều đó. Xin Chúa ban phước cho các bạn, các bạn có thể nghĩ Anh Branham thô lỗ, nhưng tôi yêu các bạn. Tôi đã từng bắt đầu như các bạn. Tôi biết nó là gì; Đó là lý do tôi nói điều đó, xem thử anh em có thực sự yêu Chúa của mình không. Hãy cầu nguyện cho tôi, nguyện đây sẽ là thì giờ cho tôi hiến dâng. Một số các người làm mẹ làm cha, những người lớn tuổi, hãy làm điều nầy ngay giờ hiến dâng nầy, được không? Hãy nhận Ngài vào lòng. Hãy tin Ngài hết linh hồn anh chị em.
Giờ nầy, trong khi mọi người cúi đầu, ai muốn được nhớ đến trong sự cầu nguyện? Nếu anh em muốn, hãy giơ tay lên nói, “Anh Branham, hãy nhớ đến tôi. Tôi muốn gần Đức Chúa Trời hơn.” Tốt lắm, hơn 5 người.
77
Cha ôi, xin nhớ họ hết thảy. Con cầu xin Ngài nhậm lời đó; Họ sẽ có sự bình an. Khi những giọt nước mắt của chúng ta lăn xuống má và rơi xuống ở đây, cùng với nước mắt của con trên bục giảng. Một số người đang lấy khăn tay lau. Một số ông ở đây, trông có vẻ vạm vỡ, to lớn, những con người chưa được gọt giũa đang ngồi đây trước con, nước mắt chảy xuống trên đôi má nhăn nheo của họ. Xin tiếp nhận chúng con, Chúa ôi. Xin tha thứ cho mỗi một chúng con trong sự Hiện diện Thiêng liêng nầy. Đức Chúa Trời yêu dấu ôi, xin tha thứ cho chúng con tối nay, người già cũng như người trẻ, Chúa ôi. Cầu xin cho chúng con được cứu vào ngày đó, và được cất lên Nước Trời, vì chúng con cầu xin nhơn Danh Ngài. A-men!
Bây giờ, anh chị em có thể đứng yên lặng trên chân của mình. Nào, cứ cúi đầu. Hát chầm chậm:
Chúa ôi, cho tôi càng gần, gần nơi Chúa hơn;
Dẫu phải mang cây thập tự, Càng gần Chúa hơn...
[Anh Branham cầu nguyện yên lặng cho mọi người. - Bt] “Đức Chúa Trời ôi, Đức Chúa Trời ôi, sao Ngài lìa bỏ Tôi?” Hãy đến, Chúa ôi, xin ban ơn cho những tấm lòng nầy. [Anh Branham tiếp tục cầu nguyện với dân sự. - Bt]
78
Mời anh chị em thực sự tôn kính, không nói với bất cứ ai, không nói một lời nào nữa, chỉ rời khỏi nhà nầy, hoàn toàn im lặng, và đi về nhà mình. Chỉ quay ra và đi về nhà mình lúc nầy. Không nói lời nào, quay lưng và đi ra. Cầu Chúa ở cùng anh chị em.
[Anh Branham ngừng lại khi hội chúng bắt đầu rời khỏi nhà cách yên lặng, trong khi người chơi đàn óc-gan và pi-a-nô tiếp tục chơi bài “Càng Gần Chúa Hơn”. - Bt]
“Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc; Đức Chúa Trời đã làm cho hết thảy tội lỗi chúng ta đều chất trên Ngài. Nhưng Ngài đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt Ngài chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi Ngài chúng ta được lành bịnh. Thật Ngài đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; Mà chúng ta lại tưởng rằng Ngài đã bị Đức Chúa Trời đánh và đập, và làm cho khốn khổ.”
[Anh Branham tiếp tục cầu nguyện im lặng cho dân sự, trong khi người chơi đàn óc-gan và pi-a-nô tiếp tục chơi bài “Đến Gần Thập Tự”. - Bt]