Đứa Con Hoang Đàng

Cleveland, Ohio, USA.

50-0827A

1
[Băng ghi âm nầy rất tệ và nhiều phần không thể nghe được; Và vì vậy, không thể sang băng để phổ biến. - Biên tập]
Cảm ơn Anh Paul. Chào hội chúng. Điều đó khiến tôi cảm thấy thật tốt biết rằng tôi được chào mừng trở lại sau khi giảng, hát, và...?... để - để chúng ta có thể có tình thân hữu với nhau. Nó không kết thúc... Ngay cả sự chết cũng không chia lìa chúng ta với nhau. Chúng ta sẽ sống ở nơi nào đó. Sống bằng tình yêu thương; Sau khi tất cả những điều nầy đã qua đi, tình yêu thương...?... 'Các lời tiên tri sẽ hết, sự ban cho nói tiếng lạ sẽ thôi, sự thông biết hầu bị bỏ, song tình yêu thương sẽ chẳng hề hư mất bao giờ'...?
2
Thật hạnh phúc được ở đây, như tôi nói lại điều nầy chiều nay, và có cơ hội được nói chuyện với các bạn chỉ một thời gian ngắn. Trời thật ấm áp. Và tối nay sẽ có giờ cầu nguyện chữa bệnh, như là khâu kết thúc cho kỳ nhóm phục hưng lần nầy. Chúng ta sẽ cố gắng tối nay, nếu có thể được, chúng tôi sẽ làm hết sức để phục vụ (minister) mọi người, và sẽ dành phần lớn thì giờ để cầu nguyện cho người bị đau...
Bây giờ, tôi về nhà rất trễ. Ngày sau...?... thứ Bảy và tối thứ Sáu... Rồi sáng thứ Bảy tôi có buổi nhóm (service). Chiều thứ Bảy kết thúc rất trễ, tôi đã có nhiều việc khẩn cấp phải lo ngay lập tức. Thế là tôi rời buổi thờ phượng tối hôm qua và chỉ đi vào cách đây chỉ một lát, khoảng một giờ.
Tôi sẽ có buổi nhóm chiều và tối nay. Trưa ngày mai tôi có buổi nhóm tại New Albany, Indiana. Như vậy các bạn thấy nó liên tục diễn ra ở đâu. Nhưng chúng ta rất vui được ở bất cứ nơi nào chúng ta có thể nói chỉ một lời ngắn ngủi làm việc với...?...
3
Tôi rất biết ơn những Mục sư Truyền đạo ở đây, và dường như được soi dẫn hay điều gì đó giúp đỡ kèm theo. Nhưng đó là mục đích được ở đây, là cố gắng giúp đỡ những người khác. Chúng ta... Tự tôi có thể không bao giờ nhận lấy Sứ điệp đối với khắp thế gian. Chính là hàng ngàn người chúng ta nhận lấy với nhau — lẫn nhau để chúng ta có thể tự liên hiệp, quên đi Giáo hội của chúng ta, sự dạy dỗ của chúng ta, và vân vân, chỉ biết một điều nầy: Đấng Christ và sự đóng đinh của Ngài, và biết điều đó ở giữa chúng ta. Và tôi nghĩ rằng Đức Chúa Trời đang chuẩn bị thực hiện công tác kỳ diệu ngay tức thì. Tôi tin chúng ta sẽ thấy sự vận hành của Thánh Linh, như chúng ta chưa bao giờ thấy trong mọi thời đại.
Dường như tôi cảm thấy được dẫn dắt để nói điều nầy, mà đôi khi tôi cảm thấy những tuần vừa qua, tôi tin rằng phần nhỏ bé mà Đức Chúa Trời ban cho tôi để cố gắng thi hành chức vụ ở đây nếu tôi thực sự sẽ...?... Mong muốn điều gì khác sẽ kỳ diệu hơn nữa những gì chúng ta từng có...?... Những dấu hiệu nầy Đức Chúa Trời đã ban cho tôi quan trọng hơn...?... Tôi tin nó sẽ là những điều vĩ đại hơn những điều đã từng xảy ra ở Indiana. Hãy cầu nguyện cho tôi. Còn những người khác có thể nhận lấy sự soi dẫn và chỉ tiến đến gần Đức Chúa Trời như đội quân Cơ-đốc vĩ đại đang diễn hành.
4
Tôi cần nói lại cho mình: Những món quà nhỏ cùng những thứ đã được tặng trong tuần nầy, tôi không bắt đầu mở cho đến khi về nhà... Một người nào đó đã tặng tôi một hộp bánh quy và... con gái nhỏ của tôi rất vui mừng khi có được chúng.
Bây giờ...?... Chiều nay tôi không muốn làm mất nhiều thì giờ... Bao nhiêu người trong tòa nhà ở đây là Cơ-đốc nhân, những Cơ-đốc nhân, chúng ta hãy giơ tay lên, khắp tòa nhà. Ôi chao. Có một...?... hay các bạn không... [Phần băng ghi âm nầy không thể nghe được. - Bt] ...
Được không?...?... Tôi còn nhớ khi tôi còn là đứa con hoang đàng...?...
5
Được rồi. Mọi người nhớ cầu nguyện cho buổi nhóm. Sau buổi nhóm...?... qua đời ngày nào đó...?... hãy nhớ đến tôi trong khi khi cầu nguyện... [Phần băng nầy cũng không thể nghe được. - Bt] ... tự do vô cùng...?... Hãy nhớ những gì...?... Và tôi không thể tin cậy chính mình, vì tôi...?... tôi có...?... Chúa...?... Ngài sẽ soi dẫn tòan thể hội chúng và dẫn dắt dân sự của Ngài...?... Ngài là Đức Chúa Trời ở giữa chúng ta, và sẵn sàng làm vinh hiển công việc Ngài ở giữa...?...
Bây giờ, tôi rất biết ơn trong đường lối đó chúng ta thực sự có thể nói với Ngài chỉ một lát lúc nầy, trong lúc chúng ta cúi đầu không?
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con rất... [Băng trống] ... vì Ngài, Đấng đã giảng dạy Lời... [Băng trống] ... họ là những Mục sư Truyền đạo.
Những ai không có Đức Thánh Linh, cầu mong họ đến hôm nay...?...
6
Tôi mong...?... từ đường lối của...?... Tôi tin đó là chiều hướng của câu chuyện. Và - và...?... Bởi vì người cha đã tiếp nhận...?... nói với Hội thánh bằng quyền năng...?...
Cách đây khoảng 5 năm, tôi đang nói ở đó vào chiều Chúa nhật...?... Dưới đó với một cụ già nhỏ con...?... Họ có “góc cầu nguyện” ở một bên, và các bà ở đó ở phía khác. Và họ là...?... và những bài hát dạo cho đàn oóc-gan. Họ có một cái đàn oóc-gan cũ mà các bạn dùng cái que chỉ huy dàn nhạc...?... Ai đã từng thấy một...?... Ồ, vâng... đàn óoc-gan...?... thật to lớn đi ra...?... nói với họ về sự chữa lành của Chúa (bằng phép lạ, Divine healing) chiều hôm ấy, và dĩ nhiên...?... tôi đã nghe một...?... và tôi nghĩ tôi sẽ đi xuống để xem điều gì...?... 4 người đang đứng dưới đó...?... Và họ là...?... và tôi đã bước đến và...?... và họ quay lại nhìn...?... nhìn vào tôi...?... Lấy mũ ra và nói, “Chào Mục sư...?...” Tôi nghĩ...?... một người to lớn...?... trong lúc tôi đang nói chiều hôm ấy...?... buổi nhóm...?... Dù thế nào đi nữa...?... đi xuống những khu rừng... tôi đang nói về chủ đề sự phục sinh của Đấng Christ, khi chàng trai to lớn nầy đang đứng phía sau đó...?... Tôi yêu cầu...?... và anh ấy chạy đến với Bàn thờ, và la lớn, “Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót linh hồn con.” Và khi anh tiến đến, thế nào, anh ấy hầu như không hề hiểu được mọi đường lối đến với Bàn thờ...?... Thế nào! Có gần 50 bà lớn tuổi kia ở ngoài đó, tóm lấy anh và đưa lên tòa giảng,
Có khoảng người 50 quyết định tin Chúa chiều hôm ấy. Lúc đó, họ không quỳ xuống đó với đôi mắt bình thản rồi đứng dậy. Họ cầu nguyện với anh gần 2 giờ đồng hồ, tôi tin vậy. Họ đứng dậy, áo quần họ ướt đẫm và ướt sũng đến nỗi vắt ra nước vì toát mồ hôi ở đó. Họ đứng dậy và la lớn. Chạy xuống khắp khu rừng và lên đồi họ la lớn, “Ha-lê-lu-gia! Ha-lê-lu-gia!”...?... Họ có thể đang bối rối, nhưng họ đã có sự tin kính Đức Thánh Linh thời xưa. Đúng thế. Bởi vì họ...?... Điều đó là sự thật.
7
Vậy thì, các bạn là...?... nếu các bạn muốn. Đọc qua Phúc âm Lu-ca chương 15, tôi muốn đọc những câu Kinh thánh nầy, bắt đầu ở câu 11 của Phúc âm Lu-ca chương 15.
Ngài lại Phán rằng: Một người kia có 2 con trai.
Người em nói với cha rằng: Thưa cha, xin chia cho tôi phần của mà tôi sẽ được. Người cha liền chia của mình cho 2 con.
Cách ít ngày, người em tóm thâu hết, đi phương xa, ở đó, ăn chơi hoang đàng, tiêu sạch gia tài mình.
Khi đã xài hết của rồi, trong xứ xảy có cơn đói lớn; Nó mới bị nghèo thiếu, bèn đi làm mướn cho một người bổn xứ, thì họ sai ra đồng chăn heo.
Nó muốn lấy vỏ đậu của heo ăn mà ăn cho no, nhưng chẳng ai cho.
Vậy nó mới tỉnh ngộ, mà rằng: Tại nhà cha ta, biết bao người làm mướn được bánh ăn dư dật, mà ta đây phải chết đói!
Ta sẽ đứng dậy trở về cùng cha, mà rằng: Thưa cha, tôi đã đặng tội với trời và với cha, không đáng gọi là con của cha nữa; Xin cha đãi tôi như đứa làm mướn của cha vậy.
Nó bèn đứng dậy mà về cùng cha mình. Khi còn ở đàng xa, cha nó thấy thì động lòng thương xót, chạy ra ôm lấy cổ mà hôn.
Con thưa cùng cha rằng: Cha ơi, tôi đã đặng tội với trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con của cha nữa.
Nhưng người cha bảo đầy tớ rằng: Hãy mau mau lấy áo tốt nhất mặc cho nó; Đeo nhẫn vào ngón tay, mang giày vào chân.
Hãy bắt bò con mập làm thịt đi. Chúng ta hãy ăn mừng, vì con ta đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà bây giờ lại thấy được. Đoạn, họ khởi sự vui mừng.
Cầu xin Chúa gia thêm ơn phước của Ngài cho Lời.
8
Tôi không phải là một Mục sư, hay như một Diễn giả. Nhưng phần của tôi, việc dự phần của tôi ở đây là để cầu nguyện cho những người đau, mà tôi rất ưa làm. Và tôi không... [Băng trống]
Điều duy nhất mà tôi có thể nói tối nay...?... Và các bạn cầu nguyện cho tôi, tất cả anh em Mục sư Truyền đạo, trong lúc tôi nói về đề tài nầy...?... cho buổi nhóm nầy.
Một điều... Để ý...?... Chúa Jêsus nói ẩn dụ nầy, Ngài đang cố gắng diễn tả cảm xúc của người Cha đối với đứa con đi lạc, đối với những người đã trở nên xa cách với Đức Chúa Trời, đi ra ngoài. Nên nhớ, hết thảy chúng ta đã từng một lần là tội nhân, phân cách khỏi Đức Chúa Trời, không có sự thương xót, không có hi vọng nào, bước đi dông dài trong thế gian tăm tối, hư mất đời đời; Chúa Jêsus thay thế chúng ta như một tội nhân và đã chết thay chúng ta. Và người Cha thấy...?... Phúc âm kỳ diệu.
Tôi thường tự hỏi nó giống như điều gì để gặp Chúa Jêsus, tôi có thể từng mong muốn gì...?... Ở đâu — ở đâu tôi sẽ được...?... Chỗ của tôi sẽ là gì?
9
[Băng không thể nghe được. - Bt] ...?... với tôi cách đây không lâu...?... tới Bác sĩ...?... hết thảy tội lỗi tôi...?... và tôi — đức tin mà tôi không tuyên bố là...?... Nhiều lần, những Cơ-đốc nhân ở đây, chúng ta cố gắng để...?... với Đức Chúa Trời. Anh em nói, “Vậy thì, điều nầy không tốt; Nhưng nguyên do...?... Cho dù thế nào đi nữa, nó trông có vẻ nhỏ bé với các bạn thế nào đi nữa, nó vẫn là tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời.
Hãy xem tội lỗi lúc đầu nhỏ như thế nào. Vì Chúa đã ban cho nhân loại... Khi con người phạm tội lỗi đầu tiên... Khi Sứ điệp đến với Thiên đàng, và điều mà, “Con trai ngươi, đã sa ngã,”... Thế đấy, trông giống như A-đam phải vừa chạy trốn quanh khắp vườn, vừa la lớn, “Ôi, Cha ơi, ôi Cha ơi, Cha ở đâu?”
Nhưng chính A-đam đã đi trốn. Và thực sự giống như buổi nhóm đầu tiên, sự kêu gọi của Cha, “Con ơi, con, con ở đâu?” Để thấy con người sẽ cố tự xưng công bình như thế nào. Con người sẽ đứng phía sau người nào đó. Thay vì đến ngay và nói mình làm gì và thú nhận tội lỗi mình trước Đức Chúa Trời, ông đã cố trốn sau bụi cây.
10
Ở đây, sự tìm kiếm của Đức Chúa Trời, bước đi, nhìn lui nhìn tới khắp khu vườn, thực sự thương tiếc cho đứa con lạc mất. Sự săn tìm của Cha, tìm kiếm đứa con trai, và con cái, sự tìm kiếm của Ngài đại diện cho người Cha.
Hôm nay, cũng giống như vậy. Ngay khi con người phạm tội, thì thay vì đi ra và thú nhận tội lỗi trước Đức Chúa Trời, người ấy sẽ cố quay lui. Con người sẽ cố trốn đằng sau điều gì đó. Anh ta sẽ cố nhận lấy một niềm tin tự tạo ra.
Hãy xem A-đam. Tự làm cho mình chiếc khố bằng lá vả, và mang quấn quanh người... Những chiếc lá vả... Nhưng khi họ đến nơi Đức Chúa Trời đã gọi A-đam và Ê-va để đứng trước Ngài, họ đã nhận biết rằng họ đã làm nên niềm tin giả tạo. Từ “tôn giáo” còn có nghĩa là “một sự che đậy”. Và họ đã được che đậy bằng một cái khố tự làm ra. Các bạn hiểu điều đó chứ?
11
Tuy nhiên khuynh hướng đó ở trong con người ngày hôm nay. Và thay vì cố gắng đến với đường lối ăn năn của Đức Chúa Trời và tin nhận Con Ngài, để Huyết Con Ngài tẩy sạch chúng ta khỏi mọi tội lỗi, chúng ta đã trượt dài, cố gắng tìm một số phương cách khác, đường lối khác để trốn khỏi đường lối của Đức Chúa Trời. Chúng ta sẽ — nó sẽ — tôn giáo nầy... Chúng ta sẽ gia nhập vào Giáo hội nầy, và chúng ta sẽ làm điều nầy...?... Và làm những chiếc lá vả, vì họ phải đối mặt với Đức Chúa Trời thì không tốt.
Anh em sẽ tìm thấy, thưa các bạn yêu quí, những học thuyết con người sẽ không đứng vững khi các bạn đi xuống hơi thở cuối cùng của thân xác và đời sống nầy. Thật tốt để sống với những điều đó, nhưng các bạn không thể chết do chúng.
Tôi ước chừng vì thời đại chức vụ của tôi, tôi đã hầu như chắc chắn đứng bên nhiều người đang hấp hối như bất cứ người nào cùng tuổi tôi, bởi vì tôi đã được mời gọi nhiều đến với người hấp hối.
12
Cách đây không lâu, một quí bà nào đó trong thành phố chúng ta, đã chiụ phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh. Bà đã đến với Đền tạm (Nhà thờ). Một quí bà còn trẻ khác của thành phố, rất được nhiều người biết đến, thuộc về một nhóm tin kính loại hiện đại đã chối bỏ sự bao phủ của Huyết và nói rằng chúng ta là một nhóm người sùng bái kiểu 'thiêng liêng quá máu' (holy-rollers), bởi vì chúng ta tin vào ân điển cứu chuộc của Chúa Cứu Thế. Nếu đó là những gì để bị gọi là 'thiêng liêng quá máu', thế thì tôi là một trong những người đó; Vì tôi tin vào Huyết.
Người đàn bà trẻ nầy đi đến những buổi nhảy đầm và trình diễn, nhưng bà là một giáo viên Trường Chúa nhật trong một Giáo hội. Giáo hội đã phủ nhận Huyết của Đấng Christ, nói không có chuyện như vậy. Mục sư ở đó nói điều đó đã chết cách đây 1.900 năm: Một Phúc âm có tính chất xã hội. Và dần dần cô nầy đi ra với một số thanh niên, một cô trẻ tuổi trông rất khả ái...
13
Cô gái trẻ tuổi nầy đến với Đền tạm. Cô mặc đồ kiểu xưa. Cô thường đi xuống phố, tóc chải ngược về phía sau thật sát hết sức như cô có thể nhận điều đó mà không có những điều nầy, cái mà các bạn thường gọi là trang điểm trên mặt, hay làm những thứ gì mà họthường làm. Cô ấy tiếp tục đi xuống đường phố cô muốn.
Vâng, đó là sự thật; Chúng ta dạy chống lại điều đó. Đức Chúa Trời giúp các nhà Truyền giảng để đi xuống với Phúc âm. Hãy lắng nghe, thưa quí bà, chỉ có một người nữ duy nhất trong Kinh thánh từng tự tô vẽ mặt mày để đi gặp đàn ông, và đó là Giê-sa-bên; Và Đức Chúa Trời đã để cho những con chó ăn thịt bà ta. Vì vậy khi các bà thấy họ mang vẽ mặt đó, hãy nói, “Chào cô, Cô Chó ăn thịt.” Đó chính xác là những gì của nó: Đức Chúa Trời đã để bà bị chó ăn thịt. Các bà không muốn giống như bà ta chứ?
Đức Chúa Trời sẽ làm các bà đẹp theo cách của quí bà: Đẹp tự nhiên như nó có. Nhưng ngay cả những Giáo hội Thánh Khiết của chúng ta đang để xuống dốc. Các bạn biết đó là Lẽ thật. Thế thì tốt hơn là các bạn quay lại với hàng lối đã được đẽo gọt xưa, trở về với Phúc âm.
14
Bây giờ, để ý. Cô gái trẻ nầy chỉ thực hiện mọi cách: Đi ra khiêu vũ và dự tiệc, đại loại như vậy. Rồi cô ấy ngã bịnh. Họ không hiểu có vấn đề gì, và khi Bác sĩ đến, cô ấy đã nhiễm bệnh hoa liễu, cô đã đi quá xa. Họ đã cố gắng có một vài chữa trị, nhưng không có kết quả...
Vì thế Bác sĩ nói cô sẽ lên Thiên đàng, bởi vì cô là một giáo viên trường Chúa nhật. Vậy họ nhóm nhau lại trong phòng để thấy cô chết và Thiên sứ của Chúa đến đem cô đi.
Tôi chỉ đi ngang qua đó...?... một lát trước đó. Mục sư đang ngồi trong phòng sảnh ở nhà, một ngôi nhà to lớn đáng yêu, những con người tốt đẹp. Ngay khi bước ra khỏi phòng, và lớp học trường Chúa nhật đi vào, hát những bài hát để tiễn cô ấy về Thiên đàng. Mục sư bước ra ngoài hút thuốc trong phòng sảnh. Dường như khi cái chết đập vào cô gái, cô gái trở nên cuồng loạn; Cô nói, “Cô gái kia là ai?” Họ nói, “Cô gái nào? Đây là lớp học trường Chúa nhật của cô.”
Cô nói, “Ta không nói chuyện về họ. Ta đang nói chuyện với cô gái kia (gọi tên cô ấy) mà từ trên Đền tạm đó, thường nói với ta về linh hồn của ngươi.” “Hãy đi nhận lấy linh hồn cô ta.”
15
Họ đi đến Mục sư, và ông chạy vào. Ông nói, “Nào, cô gái, hãy nghe. Chúng ta sẽ gọi Bác sĩ và sẽ tiêm cho cô liều thuốc. Cô sẽ bớt cuồng loạn một chút.”
Cô gái nói, “Tôi không điên loạn. Các ông là những kẻ lừa dối, tôi bị hư mất, sẽ xuống địa ngục, bởi vì các ông đã dạy tôi điều đó.” Và cô gái đã chết và chết mà không gặp Đức Chúa Trời, hư mất, than khóc cho cô gái mà đã cố gắng nói với cô những gì là đúng.
Hãy xem, thưa anh em, khi anh em rơi xuống tận cùng của cuộc hành trình cuộc đời nầy, anh em sẽ mong ước mình đã sống một đời sống thánh khiết trong sạch khi đối diện với Đức Chúa Trời. Hãy tin chắc và nhớ điều đó.
Bây giờ, về Giáo hội của anh em, những gì anh em thuộc về, không có ý nghĩa gì với Đức Chúa Trời. Mà chính là những gì ở trong lòng của anh em. Đúng thế. Đức Chúa Trời sẽ không hỏi anh em thuộc về Giáo hội nào; Mà chính là những gì ở trong lòng của anh em là điều Đức Chúa Trời sẽ nhìn vào.
16
Để ý, Chúa Jêsus nói như thế nào ở đây về người cha và người con đang bỏ nhà ra đi. Ngài phải — có điều nầy trong tâm trí người đó, cách mà Đức Chúa Trời đang tìm kiếm, kêu gọi, lôi kéo nhiều người ăn năn. Ngày nay, Đức Thánh Linh vẫn đang đi qua đất nước, đang kêu gọi ra những hư mất và sắp chết.
Trước khi chúng ta rời khỏi điều nầy ở đây, về những chiếc lá vả, tôi mong nói một lời nữa. Hãy để ý những gì Đức Chúa Trời làm. Đức Chúa Trời, khi Ngài gặp A-đam và những người đó, họ đã làm một tôn giáo riêng của mình. Cách đây không được 24 giờ có người nói, “Anh Branham, Anh biết niềm tin của tôi là gì không?” Người đó nói, “Niềm tin của tôi là qui luật vàng: Hãy làm cho người khác như bạn muốn làm cho mình.”
Tôi nói, “Điều đó tốt, nhưng nó không có sự cứu rỗi nào trong đó.” Đúng thế. “Nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được Nước Đức Chúa Trời.” Được sanh bằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời, làm mới lại, tái tạo, trở nên một người mới trong Đức Chúa Jêsus Christ: Những sự cũ qua đi và mọi sự đều trở nên mới, trở lại đạo, biến đổi, đi con đường nầy của bạn, và quay về và đến với đường lối nầy, hay ngược lại.
17
Nhưng rồi khi họ đứng trước Đức Chúa Trời, A-đam với tội lỗi của mình...?... đi ra ngoài và nói, “Tôi lõa lồ.”
Để ý, Đức Chúa Trời đã đi ra lấy một số da thú, rồi đi vào, và làm những cái khố, cột chung quanh người họ. Nếu Đức Chúa Trời đã lấy da thú, Ngài phải giết đi một cái gì đó. Một điều gì đó phải chết để làm một sự che phủ; Và Ngài đã giết chết điều gì đó để Ngài có những bộ da thú cho họ. Điều gì đó đã chết trong chỗ của họ, bởi vì hình phạt là sự chết. Vì thế một nạn nhân vô tội phải chết cho sự sai phạm để bao phủ lên họ.
Thưa anh em, ngày nay cũng vậy, không phải qui luật vàng (dầu nó tốt lắm), không phải dạy một người tuân giữ...?... Nhưng Đức Chúa Trời ban cho điều gì đó để bao phủ bạn, Đức Chúa Jêsus Christ Con Ngài đã chết trên đồi Sọ (Calvary), Đấng Vô tội đã chết cho sự phạm tội để làm thành một con đường mà bạn và tôi có thể được vô tội trong Ngài trước Đức Chúa Trời. Và đó thực sự là việc anh em để Đức Thánh Linh đang tìm kiếm trong xứ sở ngày nay để cố gắng tìm thấy một người nào đó tin vào Ngài, vào Đức Chúa Jêsus Christ.
18
Câu chuyện của chúng ta bắt đầu, một câu chuyện rất cảm động đối với tôi; Và tôi sẽ cố gắng để tiếp cận nó một chút lúc nầy, phần nầy... Chúng ta hãy đặt một kịch tính chiều nay, quay lại với bức tranh một chút, để dân sự có thể nhận thấy nó. Đức Chúa Trời xin giúp đỡ dân sự chúng con.
Cách đây không lâu, một đơn vị J-Edgar lớn, Thuyền trưởng Al Farrar... [Băng trống] Tiến sĩ Bosworth đang diễn thuyết, chuẩn bị giới thiệu tôi; Và ngay khi ông vừa nói xong, một người bước đến với bộ đồ thường phục, chạm vào vai ông và nói, “Tôi muốn nói một lời.”
Tiến sĩ Bosworth nói, “Điều đó không quen ở đây, thưa ông.” Ông đưa cho thấy giấy ủy nhiệm. Ông là Đại tá hải quân Al Farrar.
Ông nói, “Vâng, thưa ông.”
Ông ấy nói, “Thưa các bạn...” Hàng ngàn người đã nhóm nhau lại...?...“ [Băng trống]
Ông ấy nói, “Đại tá hải quân... Tôi là Thuyền trưởng AlFarrar, Hầu hết mọi người ở đây đều biết tôi, bởi quên hương tôi là ở Tacoma, Washington đây.” Ông nói, “Công việc của tôi là làm suy yếu các mô.” Và ông nói, “Khi tôi nghe một... của Đền tạm Branham nầy...?... Tôi đi tới...?... bờ biển duyên hải miền tây để ngừng lại...?...” Ông nói, “Tôi đã thấy những điều đó, và tôi đã nghe anh giảng hay nói chuyện; Và anh ấy không giống như một kẻ tống tiền với tôi.” Ông nói, “Chúng tôi đã mang — đi đến những Bác sĩ y khoa, và gởi một cậu bé ở đó — bị liệt các chi vì bệnh bại liệt. Đức Thánh Linh...?... Ông nói, ”Khi ông ấy đi qua... Chúng tôi đã ở lại 2 đêm. Cuối cùng chúng tôi cũng đưa cậu bé vào hàng người cầu nguyện. Khi cậu bé đi qua, Anh Branham nói, 'Cậu ấy là nạn nhân của chứng bại liệt.' Và anh ấy hỏi người cha muốn tin không. Người cha ở trong lực lượng cảnh sát. Anh ấy nói ông là...?...“ Ông ấy nói, ”Anh Branham nói trong khoảng thời gian 8 ngày đứa bé sẽ được khỏe mạnh. Chúng tôi đã theo dõi ông ấy.“ Và ông nói, ”Anh chàng trẻ tuổi đang đứng phía sau tấm màn ở đây hoàn toàn bình thường, đã đi học trở lại.“ Tôi muốn tất cả các bạn còn lại ở đây tin chắc điều nầy: Chúng ta đã kiểm tra sự nhận thấy của họ, những gì họ đã làm với nhiều người, cùng những sự việc.” Ông nói, “Tôi muốn các bạn biết rằng không có sự làm tiền, đó thực sự là cánh tay của Đức Chúa Trời Toàn Năng.”
19
Ngày hôm sau ông ấy đưa tôi xuống nhà tù nơi người ta ở đó. Và họ là những cô gái trẻ ở trong đó, một số là những người đấu súng. Họ đang đi qua đi lại và chửi rủa lẫn nhau. Ông nói, “Anh nghĩ gì về điều đó, Anh Branham?”
Tôi nói, “Ô chà. Tôi có thể nói với họ một lời không?”
“Đương nhiên rồi.”
Tôi đi xuống đến với những người trẻ tuổi ở đó. Và họ ở đó trong tình trạng kinh khủng. Ông ấy chỉ cho tôi thấy họ bị... như thế nào...?... Họ đặt... Người ta mở những xà lim chắc chắn, và nhà tù bằng kim loại có thể giữ họ ở đây. Người nào đó muốn bắn ông thì ông có thể chạm vào cái nút ở đây, và khóa chặt mọi cảnh sát lại cùng mọi thứ, tất cả chung quanh chỗ nầy.
Rồi sau khi ông làm xong, ông có 2 vệ sĩ ở với mình, khi chúng tôi đi vào những hành lang, ông ấy nói, “Anh thích súng, phải không, Anh Branham?”
Tôi đáp, “Vâng.”
20
Chúng tôi đi xuống hành lang, phía dưới, đường đi xuống giống như một xà-lim. Ông ấy nói, “Đây là nơi chúng tôi rèn luyện với những người trẻ.” Ông bắt đầu nói bạn có thể là ở một nơi khác xa như thế nào, và bắn như thế nào, vân vân. Và tôi để ý ông ấy đang kiểm tra...?... nhìn vào tôi. Tôi tự hỏi ông sẽ làm gì, đuổi những nhân viên ở với mình. Và chỉ còn chúng tôi ở trong nơi nhỏ bé nầy, kim loại bao chung quanh hết thảy.
Ông ấy nói, “Anh Branham...”
Tôi đáp, “Vâng, thưa ông...”
Ông ấy đạt tay lên vai tôi và tôi nghĩ, “Ôi chao...”
Ông nói, “Chúng tôi tự hỏi có một cơ hội không.”
Tôi nói, “Ông muốn nói gì, nếu có một cơ hội là gì?...?...”
Ông nói, “Tôi - tôi không phải là một người không xấu xa.” Ông nói, “Tôi cố gắng giữ luật pháp và làm những gì đúng.”
“Đó là bổn phận của ông, thưa ông.”
Ông ấy nói, “Vậy thì, tôi thực sự muốn tìm thấy Chúa Jêsus.”
Và tôi nói, “Ông tin không?”
Ông ấy đáp, “Vâng, thưa ông. Nhưng tôi đã không tìm thấy...?... Tôi thuộc về một Giáo hội ở đây. Tôi - tôi không biết Ngài. Tôi chẳng cần phải cố tự mình làm một người ngu dại.” Ông ấy nói, “Tôi đã gia nhập Giáo hội và ở trong vùng lân cận ở đây. Tôi không biết... Chúng ta hãy cầu nguyện.”
Tôi nói, “Tốt lắm, Thuyền trưởng Farrar à, ông - ông có thể tiếp nhận nếu ông muốn tin thực sự.”
Ông ấy nói, “Tôi nói cho ông biết. Trước khi ông rời khỏi Washington, ông sắp đặt một số nơi chúng ta sẽ gặp, và chúng ta sẽ đi với nhau, và ở đó chúng ta nói điều đó khắp nơi. Anh hãy chuẩn bị điều đó. Chúng ta sẽ ăn tối rồi đi dạo với nhau, và tôi có thể sẽ lấy...?...
21
Tôi nói, “Thuyền trưởng Al Farrar, ông có thể tiếp nhận Ngài nay ở đây...?...”
“Không phải dưới phòng nầy...”
“Vâng, thưa ông.”
“Ngài sẽ xuống dưới đây không?”
Tôi nói, “Ngài đã đi vào bụng cá voi một lần. Ngài đi xuống. Ngài đi vào lò lửa hực để đem con cái Ngài ra. Ngài cũng sẽ đi vào hành lang nầy.” Ở đó người sĩ quan ấy, đã mở lỏng khóa súng mình, đặt nó xuống nền nhà, và đặt tay anh quanh người tôi như vậy, Đức Chúa Trời giáng xuống diệu kỳ, đã cứu ông...?... đang rao giảng Phúc âm...?... Thầy giảng đang đi ra ngoài, đang gặp Cha vẫn quay trở lại là người hư mất. Cho dù bạn là ai đi nữa, bạn đang ở trong môi trường gì đi nữa, Chúa Jêsus sẽ đến bất cứ nơi đâu bạn có thể tin.
22
Hãy xem người con trai hoang đàng nầy chiều nay, chỗ ở của anh ta: Nơi tồi tệ nhất đối với người Hê-bơ-rơ có thể ở, một cái chuồng heo.
Hãy để ý, hãy xem bi kịch lúc nầy. Có một quê nhà khuôn mẫu xưa. Chúng ta hãy thấy thực sự điều đó trong tâm trí chúng ta một lát. Tôi có thể thấy ở đó đang sống một cặp vợ chồng già đáng yêu làm việc vất vả cả đời và có 2 người con trai. Dĩ nhiên, là người thừa kế gia tài. Và rồi người con út nầy, có lẽ... Chúng ta hãy nói họ chắc hẳn đi nhà thờ mỗi ngày Chúa nhật, và họ yêu mến Đức Chúa Trời, hầu việc Đức Chúa Trời hết lòng.
Nhưng ngày kia, người con út nầy, chúng ta hãy nói anh ta muốn bắt đầu đi ra ngoài với một nhóm chẳng có liên hệ gì với anh. Hãy lắng nghe thưa các bạn trẻ...?...
... [Băng trống] ... Ngay sau khi các bạn đi ra dưới ảnh hưởng của...?... Các bạn đang ở trên con đường quay trở lui. Nên nhớ, ngay các bạn nhận lấy...?... Tôi không quan tâm chàng trai hay cô gái là ai, nếu họ không được cứu hãy tránh xa họ. Điều đó hoàn toàn đúng. Và các ông, các bạn cũng...
Có người nói, “Vậy thì, tôi có thể đi vào quán rượu với một người đàn ông. Tôi có thể uống nước ngọt trong khi người đó uống bia và rượu whiskey, và trở về lại cũng giống như trước.” Tôi nghi ngờ điều đó. Đúng thế. Kinh thánh nói, “Bất cứ điều gì tựa như điều ác, hãy tránh đi.” Hãy ra khỏi mảnh đất của kẻ thù. Người lớn...?... thì quá đẹp. Ngài sẽ giao bạn cho con chó bằng cách đánh đập nhiều lần và một...?... sự trượt dốc của cô gái khi cô ấy đi...?...
23
... [Băng trống] ... Tự hỏi ông thuê một ai đó mang ông lên đồi. Một người nói, “Được rồi, tôi chỉ cỡi những con ngựa nầy chỉ phi nước đại bằng 2 chân và không bao giờ đi trật.”
Người khác nói, “Tôi có thể cỡi nó trong vòng 6 in-sơ và không bao giờ đi ra ngoài.”
“Còn về anh thế nào?” nói với người tiếp theo.
“Tôi chỉ tránh thật xa như có thể được.”
Ông nói với người thứ 3, “Anh hãy đưa tôi đi đạo.”
Đừng thấy các bạn có thể đi đến gần tội lỗi như thế nào. Hãy thấy bạn có thể tránh xa tội lỗi như thế nào. Hãy tránh khỏi nó, thực sự hoàn toàn tách khỏi nó. Thật là một điều xấu hổ mà người Mỹ chúng ta làm: Thích thú và làm mọi thứ.
Bạn đi vào một số gia đình ngày nay... tôi đã đi đến những gia đình Cơ-đốc nhân, và mở tủ lạnh, và nó đầy những lon bia, mà tự xương là gia đình Cơ-đốc nhân.
Cơ-đốc nhân đừng đại dột với thứ đó. Đúng thế. Các bạn nghĩ mình đang làm gì? Chúng ta đánh đổi Bàn thờ cầu nguyện khuôn mẫu xưa ra khỏi nhà để làm thành một bàn đánh bài. Đó là những gì ngăn cản con cái các bạn với...?... Chính là sự chểnh mảng nhiệm vụ của bậc cha mẹ. Nếu cha mẹ muốn dạy dỗ con cái và thấy chúng ở đâu, hãy chăm sóc chúng, điều đó sẽ không quá...?... Đúng thế.
24
Chúng tôi thấy những cô gái trẻ, đang nằm dưới những bờ biển ở đây, mặc những bộ đồ tắm trước mặt những người đàn ông. Và đi ra trên những đường phố với một số y phục thiếu thẩm mỹ, và để người nào đó xúc phạm đến phẩm giá của họ, và các bạn muốn...?... Đúng thế. Để cô ấy đi ra như thế hay cho phép cô ta đi ra ngoài như thế...?... Cho nên...?...
Tôi đã nói chuyện với một bà ngày nọ; Bà ấy nói, “Thế đấy, tôi đang cố gắng cho cô ấy rám nắng (suntan) một chút.”
Tôi nói, “Nầy, tôi có một cô con gái ở nhà; Tôi không biết điều gì sẽ...?... Nhưng nếu tôi có từng để nó nằm dài ra như thế, nó sẽ bị đánh một trận rám da (son-tan), song đó sẽ là con của Ông Branham đang cho nó một trận roi với rào chắn hay điều gì đó ở đằng sau nó, thực sự nghiêm khắc như tôi đưa nó về nhà.” Đúng thế. Cô ấy cần các bạn cho một trận đòn đúng cách. Điều đó hoàn toàn đúng. Cảm ơn các bạn. Đó là loại trận đòn chúng ta cần...?...
25
... [Kể cả phần nầy cũng không thể nghe được. - Bt] ... Bây giờ, tôi có thể thấy một người trẻ tuổi đi ra khỏi...?... Bởi vì...?... Hết thảy các bạn cứ đi lui đi tới Nhà thờ...?...“ Tôi có thể nghe họ nói, ”Tại sao không đến và ở lại... hãy đến với bố của anh ấy nói, “Ba ơi, ba đang bắt đầu già, và mẹ cũng bắt đầu già rồi...?...”
Nhưng ngày nào đó chàng trai đi vào, và...?... Cha mẹ cậu ấy... Trước tiên, cậu ấy nói, “Thưa ba, con muốn cha chia phần cho con. Con mệt mỏi vì cứu đi dạo quanh nhà ở đây rồi. Tất cả bạn bè của con...?...” Họ đi ra ngoài hết thảy, có chỗ riêng của chúng. Con muốn làm như những người còn lại làm.“ Đừng bao giờ đi theo những đám đông; Các bạn hãy đi theo Chúa Jêsus.
Nhưng đó là thái độ của những người trẻ tuổi ngày nay: “Con muốn làm như những người còn lại của họ.” Đừng bao giờ chính các bạn lại theo mẫu của họ; Hãy theo khuôn mẫu — mẫu mực của các bạn là Ngài.
26
Rồi chúng ta nghe anh ta nói...?... tôi nghe người cha, “Thôi được, con trai, đây là đường lối duy nhất tôi làm ra để sinh sống. Đây là kế sinh nhai duy nhất.”
“Con có phần gia tài, và cha hãy giao nó cho con.” Quyền của con...“ Quyền của các bạn là gì?
Tôi có thể thấy người cha già đáng thương; Điều đó khiến ông buồn phiền rất nhiều. “Thôi được, con định làm gì, hả con?”
Anh ta nói, “Con sẽ đi đến thành phố, và con sẽ sống như những giống dân khác...”...?...
“...?... Ở lại với mẹ và cha, cha mẹ yêu con hết lòng, và cha mẹ muốn làm điều tốt hết sức cho con. Cha mẹ sẽ làm mọi điều có thể được.” Nhưng điều đó không thỏa mãn. Vì thế chàng trai đi xuống phố và giống như những người khác của thế gian.
Thế thì tôi có thể thấy người cha nói với người mẹ, “Mẹ nó à, bà biết điều gì sẽ xảy ra không? Con trai của chúng ta đi đến với đám người sai trái. Và lúc nầy nó còn trẻ, vì thế có - nó đã yêu cầu tôi bán nông trại và lấy hết thảy những gì tôi có chia cho nó và anh nó.” Tôi không thể...?...“
27
Tôi có thể thấy người mẹ già nua. (Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho các chị lớn tuổi yêu quí đó.) tôi có một người ở nhà. Tôi yêu bà biết chừng nào tối nay...?... bởi ngày hôm qua, và bà rất tốt với tôi, tôi thích nhìn...?... Mẹ của các bạn không có...?... Tôi đầy sự vui mừng và bình an khi chúng tôi lớn lên ở đó trong vài...?... Và tôi nói, “Mẹ ơi, con - con cần đi...?...”
Người mẹ già nầy, tôi có thể thấy bà trong câu chuyện ở đây, như tôi thấy bà đi đến với con trai và nói, “Con à, mẹ đã giặt và ủi nhiều quần áo, và đã cố gắng chăm sóc con...?... Tại sao con phải...?...”
“Vậy thì, con rất biết ơn điều đó, mẹ à, mẹ thực sự xoay sở...?... Điều đó xưa rồi. Con không muốn những chuyện như thế. Con sẽ có cách của con. Con bây giờ đã gần đủ tuổi. Con sẽ có cách của con về việc nầy.”
Tôi có thể thấy bà đưa cánh tay và ôm chặt lấy con. Bà thực sự yêu và quay đầu của cậu lại...?... Chàng trai không muốn bà hôn mình trước mặt người khác...?... Không có cảm giác yêu thương...?... Kế tiếp...?... Kinh thánh nói họ sẽ cách nầy. Phao-lô nói về điều đó không có những cảm xúc yêu mến tự nhiên. Đó là cách của nó ngày hôm nay. Con cái cai trị nhà thay vì tin kính...?... Chúng là người làm việc nói. Thật là lạ: Không có tình cảm tự nhiên.
Tôi có thể thấy người mẹ...?... Bà nhìn con trai mình, “Một trong những ngày nầy...?... và nó nghĩ về thế gian của...?...” Người cha già mà bạn có thể xấu hổ để bắt đầu...?... Ngã tư đến Nhà thờ...?... Bạn trai hay bạn gái đi Nhà thờ nói, “Nầy, nhìn kìa, những người bạn đó không dễ sợ như thế.” Các bạn chỉ hơi xấu hổ về ông? Sẽ có lúc bạn sẽ không xấu hổ về điều đó.
28
Cách đây không lâu, một cô gái học đại học. Mẹ cô giặt đồ để nuôi cô ăn học. Và khi cô lái xe đến trạm xe buýt, cô đi cùng với một cô bạn của mình, cô đã bỏ Đức Chúa Trời và không đi Nhà thờ. Cô bạn gái ở với cô. Cô gái trẻ đang ngồi trên xe lửa nhìn ra... Mẹ cô đang ở phía bên ngoài; Mặt bà đầy sẹo. Người bạn gái đang nhìn cô, cuối cùng nói, “Trông mụ già xấu xí như phù thủy kia.” Đó là mẹ của cô gái. Cô bạn nói tiếp, “Bà ta trông dễ sợ quá phải không? Chà, bạn cũng không muốn phải ngồi ăn chung bàn với một người như thế đúng không?” Đó là cô bạn của cô. Bấy giờ, thay vì cô gái nói lên, cô ta lại quay đầu đi chỗ khác. Rồi khi ra khỏi xe lửa, người đàn bà già nua đầy vết sẹo nầy chạy đến với cô, đưa tay ôm cô gái, và hôn cô. Còn cô gái rất phản đối. Cô tránh bà, bỏ Nhà thờ và Đức Chúa Trời. Cô rất lạnh lùng; Cô quay lưng với người đàn bà.
Cô bạn hỏi, “Chao ôi, điều gì xảy ra với bạn thế?” Và cô rất bối rối vì cô bạn gái của mình...
29
Ngay lúc đó, một trong những người bán vé biết chuyện, đã bước đến, túm lấy vai cô gái và nói, “Nhìn đây nầy, cô...?... Cô có ý gì? Cô xấu hổ vì mẹ từ khi cô đi ra ở trường cao đẳng phải không?” Ông nói, “Hãy nhớ, cô phải biết chuyện đó. Ngày nọ nhà cô cháy rụi. Mẹ cô là một phụ nữ xinh đẹp, đẹp hơn cô nhiều, hay là đã từng đẹp. Cô là đứa bé nhỏ xíu. Khi bà ấy đang phơi đồ cho cô ở sân sau, đột nhiên cả ngôi nhà bắt lửa. Và xe chữa lửa đã đến cứu. Ngôi nhà vẫn ở trong ngọn lửa. Còn cô đang kêu khóc trên gác. Không ai đám chọc thủng ngọn lửa. Người mẹ nhỏ bé đó đã tự quấn mình, và bà chạy qua những ngọn lửa kia. Bà ôm chặt cô. Lấy áo quần của trên người bà để bao bọc mặt cô, và quấn kín cô lại, đút tay của cô vào trong còn đưa gương mặt bà vào những ngọn lửa. Băng qua những ngọn lửa, bà đã cứu nguy cho cô. Đó là lý do tại sao ngày hôm nay cô xinh đẹp, còn tại sao bà lại đầy sẹo như thế. Cô xấu hổ vì những vết sẹo đó sao?”
30
Đó là cách Chúa Jêsus đã làm cho chúng ta. Khi chúng ta là những tội nhân, xấu xa trước mặt Đức Chúa Trời, bị ném đi, bị quay bỏ. Ngài đã đến, Con yêu dấu của Đức Chúa Trời từ cung điện bằng ngà, đã xuống thế gian, mang lấy sự hổ nhục và tội lỗi trên chính Ngài, và đã chết trên đồi Calvary một cách rõ ràng.
Tôi sẽ hổ thẹn về Phúc âm của Ngài không? Những Cơ-đốc nhân trên đường phố hổ thẹn ủng hộ đứng về phía Phúc âm. Nhưng Ngài đã bị đầy tì vết và xấu xí, để các bạn có thể tự do. Ngài đã mang hổ nhục bởi tội lỗi để các bạn có thể được tự do khỏi tội lỗi. Đừng bao giờ chối bỏ Ngài. Hãy luôn luôn yêu mến Ngài. Hãy đứng về phía nào đúng. Hãy đứng với Phúc âm.
31
Bây giờ, đó là đường lối quan điểm gần như của những người trẻ ngày nay. Chàng trẻ tuổi nầy đang cảm thấy giống cách ấy, và nói, “Thưa mẹ, con không muốn làm việc với gia đình nầy nữa. Mẹ chỉ có việc đi Nhà thờ. Con chỉ nghe có thế thôi...”
Xem kìa. Tôi có thể thấy người cha già đóng con dấu bán lên lúc nầy. Dĩ nhiên chúng ta làm cho có vẻ xúc động hơn điều nầy, đưa cho người trai trẻ đó. Lúc ấy, tôi có thể thấy ông đóng dấu bán, bán nông trại xưa, cùng tất cả những của cải với nhau, rồi chia ra giữa 2 con. Mẹ và cha sẽ chỉ cần sống với phần còn lại, có lẽ thế, và rồi sẽ không còn gì nữa.
Để ý, tôi có thể thấy khi họ chia phần cho chàng trai, anh ta lấy tiền bỏ vào túi và nói, “Bây giờ, con sẽ có thời gian vui thú.”
Sáng hôm sau tôi có thể thấy anh ta đi và đối diện với người mẹ. “Bà già nầy, đóng gói quần áo cho tôi bây giờ. Tôi sẽ rời khỏi nhà sáng mai.” Chao ôi. Người mẹ già đáng thương sẽ đi vào và lấy những bộ đồ nhỏ khi cậu con trai còn bé, giấu kín một chỗ, rồi nhìn nó. Tôi có thể thấy bà lấy đôi giày bé nhỏ...?... Các bạn biết người mẹ thường thích những thứ như thế. Mẹ đã lấy đôi giày cũ của tôi mà tôi đã mang khi còn bé tí. Bà đã mặc chiếc áo dài giống như họ đã có những em bé mới sinh. Nó là kho báu đối với lòng của người mẹ. Và tôi có thể thấy người mẹ già nua nầy lấy những đôi giầy nhỏ nầy, và đặt chúng lên chiếc đàn oóc-gan, rồi nằm xuống đó, và cầu nguyện, “Ôi Đức Chúa Trời ơi, xin chăm sóc con trai con. Nó đang rời bỏ con lúc nầy, con...?...”
32
Bao nhiêu các bạn có một người mẹ khuôn mẫu xưa như thế? Hãy giơ tay lên. Ồ, họ chẳng đáng yêu và dịu dàng sao? “Hãy chăm sóc con trai con, Nó đã đi ra với thế gian, và con không biết điều gì sẽ xảy đến với nó; Xin chăm sóc nó, Cha ôi.” Đang cầu nguyện... Bạn đã bao giờ nghe mẹ bạn cầu nguyện cho bạn chưa? Ồ, khi người mẹ già nua nhỏ bé của tôi... Tôi đã thấy bà trở về phòng mình với chính mình khi chúng tôi không có thức ăn, và quỳ gối, kêu la với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời ôi, xin ban cho chúng con một số bà mẹ cầu nguyện khuôn mẫu xưa như thế nữa. Đó là cột trụ của dân tộc chúng ta (Đúng thế.): Đức Chúa Trời tốt lành đã cứu những bà mẹ.
Tôi có thể thấy bà kêu la với Đức Chúa Trời, “Đức Chúa Trời ôi, xin chăm sóc đứa con trai của con.” Cho dù bạn từng làm điều gì đi nữa, bà là...?... Con tim bà luôn luôn sẵn dàng tha thứ, hãy trở về.
33
Rồi tôi có thể thấy người cha già. Ông đang lo lắng thật sự, đi lui đi tới, đi lên đi xuống ở bên ngoài. Từ trên kho lúa xuống tới nhà, đi lui đi tới. Tôi có thể nghe người mẹ đi đến với ông, “Chuyện gì thế, ba nó?”
“Ồ, tôi không biết, mẹ nó à.” Các bạn biết, cha mẹ như thế tốt biết bao, Đức Chúa Trời đã cứu dân sự; Họ lo lắng về con cái họ. Bây giờ, chính tôi là một người cha, và tôi có một cậu con trai đang ngồi đó, đang lắng nghe tôi lúc nầy. Đức Chúa Trời biết tôi yêu nó. Tôi...?... đòi hỏi chiều nay, “Hãy để tôi chết ngàn lần cho một lần của nó.” Đúng thế. Hãy để nó ở lại. Tình yêu của chúng ta có dành cho con chúng ta. Đó là lý do Đức Chúa Trời quá yêu thế gian, hậu tự của Ngài, đến nỗi chính Ngài đã đến để chết cho chúng ta có thể được tự do; Ngài đã đối diện với hình phạt của chính Ngài.
34
Để ý, người cha nầy đang lo lắng, đi lui đi tới, đi lên đi xuống... Ngày hôm sau, khi đến lúc người con trai ra đi, tôi có thể thấy anh ta đang đóng gói va-li để đi ra ở đó. Tôi có thể thấy anh đi ra và nói, “Chào tạm biệt mọi người,” rồi đi.
Người mẹ nói, “Chờ một chút, con ơi. Trước khi con đi, chúng ta hãy cầu nguyện một lần nữa.” Qùy xuống nền nhà tôi có thể thấy người cha và người mẹ già nua giang đôi tay ôm lấy nhau, cầu nguyện với Đức Chúa Trời: “Đức Chúa Trời ôi, chúng con con đã nuôi nấng nó và mang nó từ...?... Bây giờ, nó đi ra khỏi đường lối nầy khỏi chúng con, đi lang thang. Cha ôi, xin hãy chăm sóc nó.”
Tôi có thể thấy cậu ấy nói... Ồ, người cha không ngủ được nầy đang cầu nguyện, họ không muốn nghe những lời cầu nguyện cả cha và mẹ nữa. Chàng trai đã có điều khác trong tâm trí mình. Đó là lý do đôi khi thiếu kiên nhẫn; Thực sự không thể chờ đợi vài phút, không thể cầu nguyện — không thể chờ đợi lời cầu nguyện. Nhưng sẽ có một lúc, thưa các bạn, vì tất cả các bạn sẽ có sự vĩnh cửu để nghĩ về nó. Hãy cầu nguyện bây giờ. Hãy sẵn sàng lúc nầy để gặp Chủ mình.
Tôi có thể nghe họ cầu nguyện rồi đứng lên, người mẹ cố gắng ôm chầm con, và cậu con trai quay đầu. Còn người cha đặt tay ôm anh và khóc, “Ôi, con ra đi, bỏ nhà mà đi,” và bắt đầu đi qua ngọn đồi. Tôi có thể thấy cha và mẹ đang đứng đó, nắm tay nhau, vẫy tay chào anh khi anh đi qua ngọn đồi, vào thành phố với các dân còn lại của thế gian. Tôi có thể thấy cha mẹ nầy quay trở về nhà lại, than khóc, kêu la, và cầu nguyện.
35
Tôi có thể thấy anh ta đến với những đám đông ở đó. Và cho đến khi tiền của anh đã cạn. Chừng nào tiền của anh còn, thì anh là người tốt. Đó là cách thế gian đối xử với bạn. Miễn là bạn có tiền, bạn có bạn bè. Nhưng khi tiền của bạn đã hết, bạn bè cũng hết. Đó là những người bạn vô tình dễ thay đổi như thời tiết.
Tôi biết Một Người Bạn Đấng sẽ gắn bó với bạn nếu bạn không có lấy một xu: Đức Chúa Jêsus Christ Con Đức Chúa Trời. Tôi đã được ở một nơi ở đó tôi không có một xu. Ngài yêu tôi thật nhiều khi tôi không có một hào cũng như khi tôi có một triệu đô-la. Dầu sao đi nữa Ngài vẫn yêu tôi. Tình yêu thuần khiết thánh sạch, trọn vẹn đến từ một mình Đức Chúa Trời ban xuống cho dân sự Ngài. Đó là đường lối chúng ta nên yêu nhau với tình yêu của Đức Chúa Trời.
36
Để ý, tôi có thể thấy anh ta như tuyệt vời trong những nơi đó, mưu chước đánh bài, và trong những phòng sảnh có tiếng xấu, vân vân. Sau đó khi tiền anh đã hết, thì bạn bè cũng bỏ đi. Anh ta là một chàng rất được nhiều người ưa chuộng. Anh có thể hẹn hò với bất cứ cô gái nào. Nhưng khi tiền của anh đã hết, họ đi với đám đông. Đó thực sự là phương sách ma quỉ...?... Chừng nào mà bạn có tiền, đựơc nhiều người mến mộ, tốt lắm, nhưng khi mà thời gian làm hao mòn, bạn bị phá sản. Đó là tất cả...?... thế gian.
Tôi có thể thấy anh ta. Anh phải đi kiếm việc làm. Vì thế anh đi đến một công dân trong vùng, làm một người chăn heo. Hãy nhìn anh ta rơi xuống ở đây lúc nầy: Một người Do-thái, thậm chí không được cho là đặt tay trên xác của một con heo. Còn anh đang thiếu thốn; Anh đang chết đói. Anh phải nhận một việc làm. Và họ cho anh việc làm tồi tệ nhất. Đó là cách ma quỉ làm. Ngay khi chàng trai bắt đầu đi xuống đồi, anh ta sẽ đánh nhau các bạn với mọi thứ anh ta có. Và thế thì... tôi đã thấy nhiều...
37
Và...?... Anh ta tự đi làm mướn cho một người bổn xứ. Và người bổn xứ đó đưa cho anh hai xô cám lớn để cho heo ăn. Hãy suy nghĩ về một chỗ và người...?... chàng trai đi ra ở đó đang ăn cám heo trong bãi nuôi heo, xa cách người mẹ, xa cách niềm tin anh đã từng có, bắt ở xa những con lợn, bấy giờ anh ta mới thấm thía điều đó.
Đó là cách ma quỉ sẽ làm. Nó sẽ khiến các bạn hút điếu thuốc đầu tiên, nói với các bạn rằng chẳng hại gì. Và sau đó, các bạn sẽ là một kẻ nghiện thuốc. Nó sẽ nói với bạn uống một ly xã giao khi nói chuyện chẳng hại gì.
Tôi đã ủng hộ họ trước khi họ đi đến giá treo cổ, đứng bên họ trước khi họ bị giết bằng điện, và “Tôi không bao giờ có ý định...” nói với anh ta, “Hãy là một tay đánh bạc. Tôi không bao giờ có ý định khi tôi chơi bài để trở thành một tay đánh bài. Tôi không bao giờ có ý định...?... Chai ở ngoài trạm bán xăng. Tôi không có ý định làm một tên trộm.” Nhưng điều duy nhất ma quỉ muốn bạn làm là bắt đầu, và nó sẽ dẫn đi tiếp. Vượt qua lãnh thổ của nó một lần và coi chừng. Bạn biết điều nó dự định làm là sai trật, nhưng có một ảnh hưởng của quyền lực tối tăm, vua cầm quyền chốn không trung dẫn dắt bạn mắc bẫy vào những điều nầy. Bạn phải đứng lên. Hãy phân rẽ chính bạn khỏi những việc của thế gian để đi ra và sống cho Đấng Christ. Đúng thế.
38
Và tôi có thể thấy người con nầy. Bây giờ, anh đang cho heo ăn. Ở đây anh ta bị đẩy xuống ở với bầy heo, đang cho heo ăn và đang ăn từ xô cám heo như vậy. Đang cho heo ăn... Hãy suy nghĩ về điều đó, những gì anh ta để lại và những gì anh ta đã có lúc ấy. Phần mà anh đã tiêu xài thật ra là những gì anh đã kiếm được của cha anh. Nhưng ở đây anh đang sống trong chuồng lợn. Tất cả những gì anh có thể nghe được là tiếng lợn kêu ủn ỉn.
Đó chính là chiều hướng tối nay dành cho dân tộc nầy. Có nhiều con trai của mẹ bây giờ ra đường vào trong những nhà - nhà chứa — vào những nơi có tiếng xấu. Nhiều cô gái điếm trẻ trên các đường phố... thế nào, bởi vì họ đã bỏ nhà mà đi, đi cách xa Đức Chúa Trời, xa cách Kinh thánh, bỏ đi sự dạy dỗ của Nó, đi ra và sống với những dân còn lại của thế gian. Các bạn đừng can thiệp vào thế gian.
Kinh thánh nói nếu các bạn yêu mến thế gian hay những việc thuộc về thế gian, thì tình yêu thương của Đức Chúa Trời thậm chí không ở trong các bạn. Hãy tránh xa nó. Và bao lâu mà những ham muốn đó còn ở trong lòng bạn để làm điều đó, hãy trở lại với Bàn thờ. A-men! Hãy ở lại cho tới khi nó đã biến mất tất cả. Chao ôi. Đó là loại niềm tin khuôn mẫu mà tôi đang nó về, đang cố gắng lấy sự ham muốn đó ra khỏi anh em.
39
Buổi đầu tôi trở lại đạo, một phụ nữ trẻ đến với tôi và nói, “Thưa Anh Branham, Niềm vui thú gì để thoát khỏi cuộc sống nếu Anh không hút thuốc, uống rượu, hay đi đến những buổi trình diễn, hay bất kỳ điều gì khác?”
Vài đêm sau có khoảng 8 hay 10 tội nhận đến với Bàn thờ. Tôi nói, “Tôi có nhiều sự vui thích trong đó một phút hơn các bạn có trong thế gian 10 năm.” Kẻ lạc mất đang đến với Đức Chúa Trời... Đó là nơi chúng ta, những Cơ-đốc nhân có sự vui thích — thấy được sanh lại như những con trẻ trong việc Đấng Christ đến trong Nước Đức Chúa Trời, linh hồn là đời đời, điều gì mà thật...
Bây giờ, tôi có thể thấy anh chàng ấy ngã xuống đó lúc nầy, đang nằm trong chuồng heo. Ban đêm, nơi cũ kỹ đó sẽ nhớp nháp, vì thế...?... Trong chuồng lợn, đang nằm xuống trong máng cho heo ăn bên cạnh những con heo.
Một đêm nọ tôi có thấy người mẹ và người cha không ngủ được bắt đầu nói về con trai của họ...?... Tôi có thể nghe người mẹ nói, “Tôi thực sự rất bồn chồn, ba nó à, tôi không biết làm gì. Tôi cứ nghĩ về con trai của chúng ta. Tự hỏi nó ở đâu? Không biết nó có gì để ăn không?”
Người cha nói, “Thế đấy, chúng ta luôn luôn được dạy dỗ tất cả những điều nầy cùng làm với nhau vì sự ích lợi cho những ai yêu mến Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy cầu nguyện.” Tôi có thể thấy họ quỳ xuống nền nhà và cùng cầu nguyện cho Johnny trẻ tuổi. Tôi có thể nghe họ cầu nguyện, “Ô Đức Chúa Trời ôi, xin hãy cứu đứa con út yêu quí của con. Cho dù nó ở nơi đâu, nó đang ở trong tình trạng nào, xin hãy chăm sóc nó, Cha ôi, và gởi nó về nhà.”...?... ở dưới chuồng heo, đang đi đến chuồng heo.
40
Thiên sứ của Đức Chúa Trời đến...?... “Hỡi chàng trai, hãy thức dậy!” Đã nói chuyện với chàng, “Ồ, thế nào ngươi có thực sự trở về nhà...?...”
“Nghĩ về cha tôi với tất cả sự giàu sang mà cha có cùng tất cả những gì cha đã cho tôi. Còn tôi nằm ở đây, đang chết đói, đang nằm trong chuồng heo, ăn cám heo.” Kinh thánh nói, “Anh ta đã tỉnh ngộ.”
Và đó là những gì Hội thánh ngày nay cần làm, là tỉnh ngộ, nhận biết Ai là Cha mình, vì đôi khi chúng ta hành động dường như không có Cha trên trời. Vì tất cả những sự tốt đẹp trên trời thuộc về Hội thánh: Sự chữa lành của Chúa (bằng phép lạ), sự cứu rỗi, sự tự do thoát khỏi lo lắng hay bất cứ điều gì, hết thảy đều thuộc về Hội thánh. Chúa Jêsus đã chết, và chúng ta là — chúng ta thừa hưởng tất cả những gì thuộc về Đức Chúa Trời qua Ngài — kẻ kế tự của Nước Trời, giàu có...
Cha tôi giàu có với những tòa nhà và đất đai.,
Ngài nắm giữ sự thịnh vượng của thế gian trong tay Ngài.
Đó là cách chúng ta có. Chúng ta thực sự tỉnh ngộ. Ồ, tôi có thể thấy anh ta khi anh bắt đầu tỉnh ngộ và nói, “Ô, nếu tôi chỉ có thể về nhà. Nhưng tôi đã phạm tội, tôi không xứng đáng trở về nhà. Vậy tôi có thể làm gì?”
41
Đối với tôi, tôi có thể nghĩ rõ ràng với lúc khi cậu ta chỉ là một đứa bé. Khi cậu ốm đau và mẹ mang...?... và đi tới đi lui, đi lên đi xuống...?... Còn bây giờ không có ai yêu mến chăm sóc cậu. Cậu ở ngoài thế gian lạnh giá tự xoay xở. Tất cả những gì cậu nghe là tiếng lợn ủn ỉn...?... Và tôi có thể nghe cậu ấy bắt đầu hát bài hát cổ xưa, mà có lẽ mẹ cậu biết. Tôi tin bài hát đó như thế nầy:
Nếu tôi có thể được nghe mẹ tôi cầu nguyện lần nữa,
Nếu tôi có thể nghe lại tiếng êm dịu của bà,
Thật vui sướng biết bao, có ý nghĩa với tôi rất nhiều,
Nếu tôi có thể nghe được mẹ cầu nguyện lần nữa.
Có người mẹ già nào ở đó mà các bạn muốn nghe lời cầu nguyện của bà chiều nay không? Nhiều anh em...?... Ôi, nếu các bạn có thể nghe mẹ mình cầu nguyện...?... Cầu xin Đức Chúa Trời nhìn xuống trên...?... Cầu nguyện lúc nầy.
42
Rồi tôi để ý ở dưới đó...?... Tôi có thể thấy người cha thực sự ngủ không được, ông thức dậy mặc áo khoác vào và bước ra dưới ánh trăng, nhìn xuống khắp con đường, vừa tự hỏi, “Thằng bé đang ở đâu?” Bài hát cổ mà cha tôi thường hát khi chúng tôi...?... Người cha già hát như thế nầy. Tôi thường thấy cha tôi. Ông có một chiếc khăn tay màu đỏ; Ông thường thực hiện và để một nửa ra ngoài túi áo. Ông thường thức dậy và hát bài hát nầy:
Ồ, con trai ta tối nay ở đâu?
Vì ta muốn nó biết
Lòng ta chan chứa nhớ thương;
Ô, con trai ta ở đâu đêm nay?
43
Ôi chao. Đang nhìn xuống con đường thấy đứa con mình ở đang xa... Tôi có thể thấy người con trai tỉnh ngộ, dường như anh ta có thể nghe lời cầu nguyện của mẹ mình. Thiên sứ của Đức Chúa Trời đang chờ đợi để nhận lấy Sứ điệp, tôi có thể nghe ông đứng lên hát và nói:
Hãy nói với mẹ tôi sẽ có mặt ở đó, (Xin hết thảy chúng ta cùng hát.)
Đang nghe lời cầu nguyện của bà,
Mẹ mang Sứ điệp mà Thiên sứ giải truyền.
Hãy nói với mẹ tôi sẽ có mặt ở đó,
... Sẻ chia sự mừng vui Thiên đàng với bà.
Vâng, nói với mẹ yêu quí tôi sẽ ở nơi đó.
Ngày nay mẹ của bao nhiêu người đã qua đời? Hãy giơ tay lên cho chúng ta biết. Chúng ta hãy cứ giơ tay lên và hát.
Nói với mẹ... (Bạn hứa để được gặp bà không?)
Tôi đang nghe lời cầu nguyện của bà.
Sứ điệp của Thiên sứ giải truyền bà mang.
Hãy nói với mẹ tôi sẽ có mặt ở đó,
... để chia sẻ niềm vui Thiên đàng với mẹ.
Vâng, nói với mẹ yêu dấu tôi sẽ ở đó.
44
Tôi có thể nghe anh ta nói, “Ta sẽ đứng dậy...” Anh đang đang đến đây, đang bò lê...?... Tôi có thể thấy cha và mẹ...?... đang ngồi ngoài...?... ngoài khu rừng. Kìa người con trở về; Mặt trời mọc xuyên qua...?... Cởi đôi giày khỏi chân, quần áo tả tơi và rách rưới, làm kinh ngạc cả nhà.
Tôi có thể nghe người mẹ nói, “Nó trở về kìa, ông.”
Tôi có thể nghe cha nói, “Đó là con trai ta.”
Tôi có thể nghe người con hoang đàng nói, “Ôi, cha ôi, con không xứng đáng là con của cha nữa, xin coi con như một người đầy tớ của cha vậy. Nhưng con sẽ chỉ tiếp tục...” Người cha và mẹ, chạy đến mở các cánh cửa. Cho dù người con đã làm gì đi nữa, bây giờ nó đang trở về nhà. Chạy đến, dang tay ôm lấy con và bảo đầy tớ rằng, “Hãy bắt bò con mập làm thịt đi. Chúng ta hãy ăn mừng; Vì con ta đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà bây giờ lại thấy được.” Đó là thái độ của Cha với mọi tội nhân đang đi loạng choạng ở đây...
45
Tôi còn nhớ khi tôi là kẻ lầm lạc và hư hỏng, ở ngoài với thế gian, đang chết mất, một tội nhân, đang nằm trong bệnh viện. Bác sĩ nói tôi chỉ còn sống được một thời gian ngắn. Nhưng tôi đã kêu khóc, quay lại con đường. Và như một đứa trẻ, tôi chạy đến gặp Cha trên trời; Ngài đã hôn tôi trên cổ; Lấy đi tất cả tội lỗi tôi bằng nụ hôn và chăm sóc tôi. Ngài đã mặc Chiếc Áo, Đức Thánh Linh cho tôi, mang nhẫn cưới vào ngón tay tôi; Và tôi sẽ ở nơi nào đó vào một trong những ngày nầy. Đưa tôi vào với dân sự Ngài ở đây, nơi chúng ta có thể vui mừng và sống hạnh phúc với nhau. Tại sao? Tôi đã từng chết mà bây giờ lại sống. Ô, chà, tôi đã từng lạc mất mà nay lại tìm thấy.
Có nhiều người con hoang đàng trong thế gian ngày nay. Có những người con trai hoang đàng, có những người phụ nữ hoang đàng, và Đức Chúa Trời kêu gọi hết thảy đến ăn năn. Đúng thế không? Ngài muốn chúng ta đến. Ngài muốn bạn đến, tất cả những người con hoang đàng ở mọi nơi đến.
Tôi tự hỏi nếu có một người con hoang đàng ở đây ngày nay đã đi lạc mất... tôi đã không...?... lúc tôi ra đi. Có người con hoang đàng nào không, hãy giơ tay lên, người nào đó đã chạy khỏi Đức Chúa Trời, mời các bạn giơ tay lên ngay bây giờ và nói, “Anh Branham, tôi là người con hoang đàng. Tôi muốn tìm thấy Đấng Christ tối nay” không?
46
Bao nhiêu người chưa có Đức Thánh Linh? Ồ, các bạn có thể bị làm cho đau buồn, chưa có...?... Tôi tự hỏi hết thảy các bạn chưa có Đức Thánh Linh giơ tay...?... Nếu các bạn đến ngay quỳ gối dưới đây giờ nầy. Trong lúc chúng ta hát lại câu đó, “Nói Với Mẹ Tôi Sẽ Ở Đó,” và đến ngay ở đây chúng ta sẽ nói chuyện với Đức Chúa Trời ngay bây giờ. Các bạn tin Ngài sẽ mở những đôi mắt đui mù của chúng ta, khai thông lỗ tai của những người bị điếc không? Các bạn không tin Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của tôi lúc nầy vì nhu cầu của các bạn sao? Chúng ta hãy hát, chỉ hát với nhau lúc nầy.
Hãy nói với mẹ tôi sẽ ở đó...
(Đúng thế. Hãy đến thưa các bạn tội nhân, các bạn... Đức Chúa Trời ban phước cho các bạn, thưa anh em của tôi. Cầu Chúa ban phước cho bạn. Đức Chúa Trời ban phước cho chị. Đức Chúa Trời ban phước cho anh, anh em của tôi.)
Hãy nói với mẹ tôi sẽ ở đấy,
... Sẻ chia sự vui mừng ở Thiên đàng với mẹ,
Vâng, nói với mẹ yêu dấu tôi sẽ ở đấy.
Tôi có thể nghe sự kêu gọi của cha với người con lúc nầy.
Ô, con ta ở đâu tối nay? (Đang chạy ở đâu đó...?... một đời sống khổ nhọc.)
Ô, con của ta ở đâu đêm nay?
Lòng ta thương nhớ ngập đầy,
Ồ, con...
47
... [Băng trống] ... Chà, thật tuyệt vời được nhóm nhau lại ở đây, hết thảy buổi nhóm lân cận [Băng trống] Ồ, những Cơ-đốc nhân, hãy chân thật...?... Giơ tay lên, mỗi người muốn... [Băng trống] ... nghĩ về Người Chủ đang đứng ở đây chiều nay không?... [Băng trống] ...
Tôi có người Cha ở nơi xa kia,
Tôi có người Cha ở nơi rất xa,
Tôi có người Cha ở nơi xa kia,
Ở phía bờ bên kia.
Ngày tươi sáng rực rỡ nào đó tôi sẽ đi gặp Người,
Ngày tươi sáng rực rỡ nào đó tôi sẽ đi gặp Người,
Trên bờ bên kia. (Chúng ta hãy hát điều đó.)
Ngày tươi sáng đó có thể là ngày mai,
Ngày tươi sáng rực rỡ đó có thể là ngày mai,
Ngày tươi sáng rực rỡ đó có thể là ngày mai,
Trên phía bờ bên kia.
48
Bao nhiêu người có cha ở phía bên kia, chúng ta hãy giơ tay lên. Ôi chao. Bao nhiêu người có mẹ ở bên đó, hãy giơ tay lên. Thưa anh chị em, ngày nào đó chúng ta sẽ gặp họ, phải không? Nếu anh chị em không tin chắc về sự kinh nghiệm của mình, hãy đến ngay lúc nầy, mời các bạn, trong khi chúng ta hát.
Ngày tươi sáng rực rỡ đó có thể là ngày mai,
Ngày tươi sáng rực rỡ đó có thể là ngày mai,
Ngày tươi sáng rực rỡ đó có thể là ngày mai,
Trên phía bờ bên kia.
Ồ, đó sẽ là một buổi nhóm vui vẻ biết bao!
Ồ, đó sẽ là buổi nhóm vui vẻ biết bao!
Ồ, đó chẳng là buổi nhóm vui mừng hay sao!
Trên phía bờ bên kia.
Tôi nhớ khi em trai tôi sắp chết ở bệnh viện...?... “Hãy nói với Bill...?...”
Ngày tươi sáng có thể không là ngày mai,
Ngày tươi sáng rực rỡ ấy có thể là ngày mai,
Ngày tươi sáng rực rỡ đó có thể là ngày mai,
Trên phía bờ bên kia.
49
Mẹ các bạn muốn biết tại sao chúng ta đang chờ...?... nhóm họp nhau ở đây...?... Bạn nghĩ gì về Người Chủ nghĩ về chiều nay không? Làm thế nào...?... Thấy họ nhóm họp lại với nhau...?... Đang đói khát sự sống...?... Ồ, Đức Chúa Trời ban phước cho các bạn yêu quí của tôi. Ngày nào đó khi điều nầy...?... sẽ kêu gọi, chúng ta sẽ hối tiếc và...?... Tôi tin rằng tôi đã chạm vào sự Vinh hiển Ngài, Thiên đàng của Ngài, Đức Chúa Trời. Và tôi tin rằng Cha sẽ rất vui mừng chiều nay lúc nầy, đang tìm kiếm trong vòng hội chúng, tìm những người đang đói khát vì sự công nghĩa, họ có thể được đổ đầy.
Mời các bạn đến, ai khác không, trong khi chúng ta chờ đợi. Một người nào đó ở đây không thực sự biết kinh nghiệm của mình đúng với Đức Chúa Trời hay không và không có Đức Thánh Linh, xin mời đến, nhóm nhau lại chung quanh trong khi chúng ta cầu nguyện? Chúng ta hãy hát bài hát cổ rất hay nầy.
Ô đừng để Lời cách xa,
Và khép đôi mắt lại không nhìn Ánh Sáng,
Ô, hỡi tội nhân đừng mang gánh nặng trong lòng bạn,
Được cứu tối nay
Tại sao không là tối nay?
Ô, sao không là tối nay? (Xin mời bạn lên đây!)
Bạn muốn được cứu tối nay không?
Thế thì tại sao không đến tối nay?
Ô, tại sao không đến tối nay? (Hãy nói cho tôi biết tại sao?)
Ồ, tại sao...
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, hãy nói ngay giờ nầy. Xin ban ơn cho những người nghe con nầy đơn sơ đến với Bàn thờ, trong lúc sự vận hành vĩ đại nầy của Thánh Linh...?...
Tại sao không đến tối nay...?...
Các bạn ở đây lúc nầy; 500 năm tới bạn sẽ ở đâu.
Ngày mai mặt trời có thể không bao giờ mọc,
Xin ban ơn cách nhìn lừa dối bạn đã lâu;
Đây là lúc, hãy khôn ngoan nhận lấy,
Tại sao không đến tối nay“? (Mời các bạn lên đây, lời kêu gọi cuối cùng.)
Ồ tại sao không phải tối nay?
Nên nhớ, nhà đáng yêu của bạn. Tôi đi đến gặp sự phán xét. Có lẽ lần cuối cùng tôi sẽ nói với các bạn. Tôi sẵn sàng...?...
... được cứu?
Tại sao không phải tối nay?
Bạn hầu như đã được làm cho tin,“
(Ôi Đức Chúa Trời hãy xem. Mời bạn lên đây. Nhiều người được cứu, không có Đức Thánh Linh...)
Những ai “Hầu như đã tin”, bây giờ hãy tin;
Dường như một số linh hồn nói, “Hãy đi đi, Thánh Linh, hãy đi đường Ngài,
Một số nữa ở gần hơn ngày nay, “Ngài đi tôi sẽ gọi.”
50
Ngay trước khi các bạn ngồi, trong lúc đàn tiếp dạo, tôi tự hỏi nếu...?... đến ngay lúc nầy. Kìa, một trong những người nầy ước ao, có nhiều người ở đây có lẽ chết. Tôi sẽ chết vào một ngày nào đó. Mặt trăng sẽ không có ánh sáng vào ngày mặt trời không chiếu sáng nữa. Bây giờ, nếu bạn thực sự không— biết bạn đúng với Đức Chúa Trời...?...
Vậy thì, tôi sẽ đưa ra... Hãy nhớ, nếu Đức Chúa Trời có thể mặc khải những sự bí mật của Ngài với các đầy tớ Ngài, thế thì các bạn biết ở trên Thiên đàng... Đây sẽ là ngày tuyệt diệu phải không?
Mời bạn đến chứ? Những người nam và nữ trẻ tuổi thường thực sự bắt đầu cuộc sống, ngay tại thập tự giá, bạn đến kẻo bạn không được cứu. Mời bạn đến ngay giờ nầy, êm dịu, khiêm nhường cầu nguyện.
51
Ngày nào đó tất cả sẽ chấm dứt và lúc đó bạn sẽ gặp Ngài và tính sổ về những việc làm của mình khi còn ở trong xác thịt. Một trong những giờ nầy sẽ có một quả bom nguyên tử làm lay động thành phố nầy...?... Dân tộc...?... Sẽ không có người nào còn sống hay vật gì còn lại, điều đó có lẽ ít nhất hơn 1 năm nữa sẽ xảy ra. Linh hồn đáng thương của các bạn sẽ đi đâu? Đừng bỏ lỡ cơ hội với điều đó...?... Hãy đến bây giờ. Và bạn chỉ đang đùa với điều đó bao lâu? Các bạn là Hội thánh và tất cả những ai thuộc về Hội thánh nầy, nhưng bạn thật sự chưa có kinh nghiệm thật, bạn sẽ đến không?
Tôi được dẫn dắt rất lạ lùng để làm - làm cho... tay của các bạn. Nhìn đây, hết thảy các Cơ-đốc nhân. Hãy nhìn vào cảnh nầy. Các bạn có nghĩ Đức Chúa Trời sẽ che mắt Ngài khỏi điều đó không? Chim sẻ mắt Chúa vẫn chú vào thì nó sẽ không rơi xuống phố phải không? Nếu Ngài biết về cái chết của một con chim sẻ, thế thì còn hàng trăm người đang chân thành cầu nguyện sẽ thế nào? Đây sẽ là giờ phút kỳ diệu.
Họ sẽ đến, thưa các bạn, ở cả 2 phía. Nếu các bạn quyết định chọn con đường mình, Đức Chúa Trời sẽ vui mừng và rất hài lòng với...?... bạn.
52
Các bạn muốn được đại diện trong số đó không? Điều gì sẽ xảy ra nếu nó được tìm thấy ở bên ngoài? Các bạn có thể chết... Đây là điều đã xảy đến... Đức Chúa Trời đến... Ôi chao, lời mời gọi cuối cùng đã xong. Bạn đang ở đâu? Khi nào các bạn có thể... Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn bị để ở ngoài cửa...Cơn đau tim sẽ đem bạn đi... Linh hồn bạn sẽ ở đâu? Hãy đến ngay giờ nầy trong khi còn cơ hội.
Đừng xây khỏi Ngài, đừng xây khỏi Ngài....
Dầu anh đã đi chệch đường;
Ôi, anh sẽ muốn Ngài Phán, “Được lắm,” vào ngày vĩnh cửu biết bao!
Đừng xây bỏ Đấng Cứu Chuộc khỏi lòng mình,
Đừng xây bỏ Ngài.
Tôi có thể nghe Ngài Phán với anh em tối nay, như bạn đang đi vào ngày cuối cùng... bây giờ. Tôi muốn mỗi một người anh em... nếu anh em muốn ngay tối nay. Nếu Ngài sẽ...?... Ôi, những Cơ-đốc nhân, dân sự ở khắp mọi nơi, hãy cầu nguyện cho những người yêu dấu nầy... một linh hồn bây giờ...
Có người nào ở đây đang cần Đức Thánh Linh không, anh em đang có nhu cầu? Giống như...?... Điều đó có ý nghĩa gì với các bạn tối nay để tiếp nhận Đức Thánh Linh? Nó có ý nghĩa gì với anh em...?... tiếp nhận Đức Thánh Linh để được cứu thật sự từ một đời sống tội lỗi. Họ chân thành; Họ đang đói khát Đức Chúa Trời...?... Đang giữ các bạn nửa giờ hay hơn nữa để đưa ra sự kêu gọi trước tòa giảng.
53
Bây giờ, chúng ta hãy cúi đầu ở mọi nơi trong khi chúng ta cầu nguyện. Thưa anh em Mục sư Truyền đạo, mời anh em đến với hội chúng nầy khi họ đến. Hãy đi ra giữa họ và...?... Mọi người cầu nguyện, ở mọi nơi. Tất cả mọi người nầy ở đây đang tìm kiếm Đức Chúa Trời phải không? Hãy giơ tay lên lúc nầy, và thực sự thờ phượng Ngài trong khi tôi...?...
Lạy Cha Thiên thượng của chúng con, chúng con, những đứa con hoang đàng của Nước Đức Chúa Trời, đã đi lạc mất. Nhiều người trong chúng con, Cha yêu dấu ôi, không xứng đáng được gọi là con của Ngài. Đức Chúa Trời ôi, nhiều người nghĩ họ là những đầy tớ làm mướn; Nhưng Ngài không muốn họ là đầy tớ Ngài. Ngài muốn họ là con trai và con gái, có sự bảo đảm...?... Làm đầy tủ lạnh khi họ về nhà, khi họ đói...?... đói khổ và vất vả, Đức Chúa Trời ôi.
Hãy xem ngày hôm nay khi nhiều người ở đây đang nhớ lại, mặc dù đang lang thang...?... Cha và người mẹ yêu thương họ, biết rằng...?... Người mẹ cầu nguyện cho họ...?... Người cha khuôn mẫu xưa...?... Ôi, lau khô dòng ước mắt, đặt...?... trong nơi vinh hiển... hôm nay. Và họ đã ngã xuống ở đó...?... đang tìm thấy con đường nầy...?... Sự kêu gọi trước tòa giảng đã thực hiện...?... Những tội nhân và những linh hồn đang tìm kiếm Đức Chúa Trời nhóm nhau lại chung quanh Bàn thờ. Ôi Đức Thánh Linh ơi, xin vận hành bằng quyền năng vĩ đại ngay bây giờ, ấp ủ cả tòa nhà nầy...?... Con biết Ngài đang muốn phép báp-têm cho từng người trong số họ là những người đã được gọi đến...?...
54
... [Băng trống] ... Hãy làm cho vững chắc điều thuận tiện cho Nước Đức Chúa Trời và quyền năng Ngài được biểu lộ cho họ...?... Xin mở mắt chúng con...?... điều nầy. Nó sẽ vĩ đại hơn biết chừng nào, Đức Chúa Trời ôi? Xin hãy nhớ con trong những ngày được thêm vào. Phần con được định. Ngày nào đó sự chết siết chặt thân thể, sự sống lìa khỏi thân thể con và con phải đi gặp Ngài, Chúa Jêsus. Khi con đến, và nằm dưới chân Ngài tại đó, lúc ấy con sẽ đi...?... tìm Ngài, khi các vì sao bắt đầu nhóm nhau lại...?... và nhịp đập của sự sống đến gần con, con sẽ tìm kiếm, con sẽ tìm kiếm Ngài để đứng ở đó. Ngài...?... Con: Dầu khi con đi trong trũng bóng chết, con sẽ chẳng sợ tai họa nào; Vì Chúa ở cùng con; Cây trượng và câygậy của Chúa an ủi con.
Ôi Đức Chúa Trời ơi, bây giờ đây là giờ tối tăm vô cùng nầy ngay trước khi...?... Bao phủ con bằng quyền năng Đức Thánh Linh đang vận hành thực sự...?... Đứng...?... và được vững tin rằng họ đã đến với Đức Chúa Jêsus Christ, đang bước vào cửa, cửa hẹp...?... Thần chết...
Bây giờ, khi những người nầy đang quỳ gối của mình, xin ban cho họ...?... bởi Ngài... Xin nghe lời cầu nguyện của những người nầy... những nhu cầu bằng cả lòng con, họ nhận được hết thảy điều đó vào trong Nước Trời của Ngài. Nguyện Thánh Linh Ngài ở trên đời sống họ và ban cho sự ao ước của lòng ngay chính chiều nay.
55
Cầu xin nhiều người đang đứng trên lan can bây giờ đang cầu nguyện. Xin Đức Thánh Linh kéo ma quỉ ra khỏi nơi đó. Gọi ra...?... Chúa ôi, xin ban phước cho mọi người ở khắp nơi, đang nhận lấy... đang ngồi...?... lời cầu nguyện, Cha ôi, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Con Ngài. Xin hun đúc, ban ơn cho những người đó, Cha thiên thượng ôi, chúng con cầu xin vì Ngài, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ.
Trong lúc các bạn đang cầu nguyện, mọi người ở đây đang cầu nguyện, hãy giơ bàn tay thánh sạch lên lúc nầy và...?... những nhu cầu và được thương xót... [Một anh em dẫn chương trình tiếp tục buổi nhóm.] ... [Băng trống. Bt] ...