Ngươi Có Tin Ta Làm Được Điều Này Chăng?

Cleveland, Ohio, USA.

50-0820E

1
Cảm ơn Anh Lindsay. Chào các bạn buổi chiều, đúng hơn là buổi tối. Hầu như tối nay Chúng ta đông nghẹt ở đây, còn tôi hơi hồi hộp. Tôi đã nói chuyện về kẹo bạc hà. Bao nhiêu anh chị em đã dự tại Buổi nhóm chiều hôm đó? Tôi đã nói về kẹo bạc hà. Và ban phước cho lòng chúng, tôi thấy những thiếu nhi đang đứng ngoài đó cho tôi hai cây kẹo bạc hà. Điều đó rất tốt.
Giờ này, các con yêu quí ơi, tôi hi vọng các con đang lắng nghe. Tôi sẽ liếm nó ngay tại đây tối nay. Những cái này dành hết cho tôi. Tốt lắm. Rất tốt. Tôi được phước của Chúa. Tôi vẫn thích kẹo bạc hà dù sao đi nữa. Rất tốt.
Tôi có thể để cái này lại đây không, Anh Gordon? Nếu anh...?... Ồ, vâng. Đúng. Được rồi, tốt. Anh em nghe rõ không? Được rồi, thật tốt.
Bây giờ, đây là điều tôi luôn luôn nói tôi là một bánh xe dự phòng. Người nào đó hỏi tôi, nói, “Anh là Thầy giảng hả, Anh Branham?”
Tôi nói, “Không, tôi là bánh xe dự phòng.” Đó là khi những cái lốp kia bị xẹp, thì chúng ta có thể lăn nó ra. Chính là thế. Cảm ơn.
2
Ồ, chúng ta được cho ở đây môt giờ...?... Và tôi tin chắc rằng tất cả anh chị em đều vui vẻ được ở đây tối nay. Gần đến đây là tối Chúa nhật thứ hai Buổi nhóm Trại ngoài trời của chúng ta. Chúng ta sẽ tiến hành hai đêm nữa, cho tới tối thứ Năm, nếu Chúa cho phép. Chúng ta đang trông đợi Đức Chúa Trời ban phước cho chúng ta.
Tối mai, tôi đã thông báo rằng tôi... Có lẽ có điều gì đó khác một chút, mà tôi có thể... sẽ thử điều gì khác, trong cách mà tôi có thể cầu nguyện cho nhiều người đau hơn mỗi đêm. Có lẽ cố gắng có được 100 người mỗi đêm, nếu có thể được. Đó là, nếu tôi cố giải thích điều đó với anh em nhiều hơn ngày mai, và tôi có thể cầu nguyện cho mỗi cá nhân. Tôi tin đức tin của dân sự đủ cao đến nỗi tôi có thể làm điều đó được, bởi sự giúp đỡ của Đấng Toàn năng. Xin Chúa ban điều đó cho chúng ta.
Tôi muốn đọc một phân đoạn ngắn của Lời. Thật nhanh như có thể được, anh chị em sẽ phải... Qúa nhiều...?... Nào, trong Phúc âm theo Thánh Ma-thi-ơ chương 9 câu thứ 27, chúng ta bắt đầu đọc một trường hợp ở đây, xảy ra trong thời Chúa chúng ta.
3
Mọi người có thể nghe rõ hết chứ? Được chứ? Dãy phía sau đó, anh chị em nghe được không? Khắp nơi. Rất tốt.
Tôi không phải là một... lôi kéo nhiều...?... dù thế nào đi nữa. Và tôi...?... những việc nhỏ ở phía trước anh chị em. Không phải mạnh mẽ như một đêm trọng đại khác, bởi vì...?... Hãy nghe cho kỹ.
Đức Chúa Jêsus ở đó ra đi, có hai người mù theo Ngài mà kêu rằng: Hỡi con cháu vua Đa-vít, xin thương chúng tôi cùng!
Khi Ngài đã vào nhà rồi, hai người mù đến; Ngài bèn phán rằng: Hai ngươi tin Ta làm được điều hai ngươi ao ước sao? Họ thưa rằng: Lạy Chúa, được. (Tôi thích điều đó, còn anh chị em thì sao?)
Ngài bèn rờ mắt hai người mà phán rằng: Theo như đức tin các ngươi, phải được thành vậy. (Vậy thì, nếu họ thật sự không tin, họ sẽ không bao giờ được lành.)
Mắt hai người liền mở. Đức Chúa Jêsus lấy giọng nghiêm phán rằng: Hãy giữ, đừng cho ai biết chuyện nầy. (Vì họ thật sự tin, phải không?)
Song lúc hai người ra khỏi nhà, thì đồn danh tiếng Ngài khắp cả xứ.
Khi đi khỏi chỗ đó, thì người ta đem tới cho Ngài một người câm bị quỉ ám. (Bây giờ, nếu anh chị em để ý, đây...)
[Một anh em cắt ngang. - Biên tập] Được rồi. Toàn bộ tốt hơn, phải không? Cảm ơn anh. Rất tốt. Mang chúng ta trở về nhà, phải không? Đúng thế Thật tốt.
Nào, như tôi đang đọc.
Quỉ bị đuổi ra rồi, thì người câm nói được. Đoàn dân lấy làm lạ mà nói rằng: Không hề bao giờ thấy sự như vậy trong dân Y-sơ-ra-ên.
Nhưng người Pha-ri-si lại nói rằng: Người nầy cậy phép chúa quỉ mà trừ quỉ.
Đức Chúa Jêsus đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các nhà hội, giảng Tin lành nước Đức Chúa Trời, và chữa lành các thứ tật bịnh.
4
Tôi muốn anh chị em để ý sự sắp đặt của Kinh Thánh ở đây. Trước tiên, người mù. Người đó thật sự...?... Vâng, người đó nói, “Lạy Chúa, xin thương xót.”
Chúa Jêsus Phán, “Ta có thể nếu các ngươi tin rằng Ta có thể.” (Anh chị em hiểu điều đó không?) Rồi Ngài...
Họ nói, “Lạy Chúa, chúng tôi tin.”
Vậy Ngài bèn rờ mắt họ mà Phán, “Theo như đức tin các ngươi, phải được thành vậy.” Và họ có thể thấy.
Rồi họ mang đến cho Ngài một người câm và điếc. Ngày hôm nay, nó xảy ra... Người này, những dây thần kinh thính giác của anh ta đã chết. Nhưng Chúa Jêsus gọi người câm điếc đó, là một linh, một quỉ đã làm cho câm điếc. Vậy thì đó là những gì đã xảy ra. Nó là một linh. Linh câm điếc đi ra khỏi người đó. Người ấy có thể nói và nghe khi linh đi ra khỏi. Anh em hiểu điều tôi muốn nói không?
Nhưng nếu anh em nói điều đó ngày hôm nay, y khoa hiện đại sẽ cười anh em, và nói, “Ồ, các linh. Không có chuyện như thế.”
Nhưng chúng ta những Cơ-đốc nhân tin Kinh Thánh. Kinh Thánh nói, “Đó là một linh.” Vậy, đây làđiều đã xảy ra.
5
Có một nhóm người, tôi để ý ở nơi nào đó tại đây chiều nay... Không có sự xức dầu đến giờ này, tôi - tôi không thể tìm thấy họ. Nhưng có một nhóm người câm lặng ở đây. Tôi tin cậy nơi Đức Chúa Trời rằng họ có ở trong hàng người xin cầu nguyện tối nay.
Ở Portland, Oregon, tôi có cả trường đến, toàn bộ đơn vị. Có một lớp hướng đạo viên trẻ tuổi, gồm 9 hay 10 người, mà một người đàn bà mang họ đến, và mỗi người, người này đến tiếp theo người khác. Họ có thẻ cầu nguyện. Họ đến trên bục, tất cả 9 người nói và nghe được khi họ rời khỏi bục này và trở lại trường học. Y khoa thông báo họ được lành. 9 người trong số họ. Thượng nghị sĩ của bang đang ngồi trên ban công thấy điều này.
Vậy anh chị em có thể làm cho nhiều người thấy rằng đó là một linh câm điếc... Nó là một linh.
6
Bây giờ, hãy nhìn ở đây. Giống như tôi đã giải thích đêm nọ. Nếu điều gì đó cắt đi sự lưu thông trong bàn tay tôi... Có một cách duy nhất từng lấy điều đó ra, và đó là buông ra điều này. Và rồi xác thịt sẽ tự lo chừng nào sự mù lòa đó đi ra.
Cũng một cách ấy, khi một quyền lực không thấy được trói buộc tai, hay lưỡi, hoặc chi nào đó của một người. Anh em thấy những người bị trói buộc đó, thật khó để nói với người ấy. Có lẽ là một Cơ-đốc nhân nổi tiếng, đầy dẫy Thánh Linh của Đức Chúa Trời, tuy nhiên, bị trói buộc. Vậy thì...
7
Người nào đó đã nhận xét trong một tờ báo cách đây không lâu, nói, “Người ta đang đi xuống dự Chiến dịch Chữa lành của Branham và biến thành quỉ.” Nói, “Ông ấy dò tìm quỉ và đuổi chúng ra hết.”
Thật nông cạn cho người nào nói thế. Nhưng qua sự ngu dốt, con người đã làm điều đó. Nếu anh chỉ ngồi xuống và đọc Kinh Thánh một chút, anh ta sẽ tìm thấy. Vậy thì anh ta đã làm thế... chỉ nói vậy bởi vì anh ta không biết rõ hơn.
Nếu người đó biết rõ hơn, Đức Chúa Trời sẽ giúp cho linh hồn người đó, vì người ấy phỉ báng Đức Thánh Linh vậy. Sẽ không bao giờ được tha thứ cho nó. Hiểu không? “Kẻ nào nói phạm Đức Thánh Linh...” Đó là tội không được tha thứ. Nó có thể không bao giờ được tha chút nào. Qua cả cõi đời đời, người ấy vẫn bị hư mất mãi mãi. Nói điều đó — anh em không chỉ nói chống lại Đức Thánh Linh. Vậy hãy cẩn thận. Nếu anh em không hiểu, thì đừng nói gì cả, cứ làm việc. Hãy để mặc nó, vì...
Ôi chao, những việc mà tôi đã thấy xảy ra, thưa các bạn, ở trong điều đó.
8
Nhưng Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng chúng là ma quỉ. Chúng trói buộc người ta. Hãy nhìn xem người đàn bà kia, con gái của Y-sơ-ra-ên. Bà mắc quỉ ám, cong lưng chẳng đứng thẳng được. Chúa Jêsus Phán, “Mà một trong các ngươi, bị...” [Băng trống. -Bt] Phán, “Huống chi là con gái Y-sơ-ra-ên này, đã bị ma quỉ trói buộc.” Cong lưng, có lẽ là viêmkhớp.
Ngày nay, các Bác sĩ y khoa sẽ nói bà bị chứng viêm khớp. Đó là tên y học. Nhưng Chúa Jêsus sẽ tuyên bố đó là một quỉ.
Ngày nay, bệnh ung thư, bệnh ung thư là tên y học, đến từ chữ “con cua,” có nhiều chân. Họ gọi nó là ung thư. Đó là tên y học. Chúa Jêsus sẽ nói, “quỉ.”
9
Dĩ nhiên, nếu người nào có học vấn bình thường đều biết một “quỉ” có nghĩa là “kẻ làm cho đau khổ.” Anh em bị kẻ hành hạ linh hồn, thì tìm đến Mục sư của mình. Anh em bị đau đớn trong thân thể, vì điều đó mà tôi ở đây. Hiểu không? Được rồi. Kẻ làm cho đau khổ, ma quỉ...
Bệnh động kinh, đó là một tên y khoa đặt cho nó ngày nay. Khi người đó mang đến cho Chúa Jêsus một người bị động kinh, người đó nói, “Con tôi bị quỉ ám. Nhiều lần ma quỉ ném nó té vào lửa, và té xuống nước.” Thấy nó là gì không? Bị té, đau ốm gầy mòn, ngất xỉu: bệnh động kinh. Người nói, “Ma quỉ ném nó vào.”
Chúa Jêsus đuổi linh ấy ra, Phán, “Hãy ra khỏi nó.” Đúng thế không?
Tôi nghĩ đứa trẻ bị cơn đau nặng nhất. Nó té xuống nền nhà và sùi bọt mép dưới đất. Họ nghĩ nó đã chết. Nhưng Ngài Phán, “Nó không chết.” Ngài dựng nó dậy. Nó chỉ... Ma quỉ đã nổi cơn tam bành trước khi lìa khỏi nó, hành hạ nó. Điều đó đã nhiều lần xảy ra.
10
Ngày nay, nếu một Cơ-đốc nhân khi họ đến và ma quỉ bị đuổi ra khỏi họ, và họ tệ hơn ngay lập tức, họ nói, “Ồ, tôi không được chữa lành.
Anh em tin những được nói cho anh em. Đức tin đến bởi việc nghe, nghe về Lời. Đức Chúa Trời ở đây với sự ban cho của Ngài xác thực Lời bằng những dấu lạ theo sau. Hiểu điều tôi muốn nói không?
Một trong những điều kỳ diệu nhất mà tôi có thể nghĩ đến ngay lúc này, chỉ để làm ví dụ, ngay trước khi đến. Tôi đã... Tôi luôn luôn... Tôi sẽ có điều gì khác, để nó sẽ... Sẽ không làm mất một phút. Trở lại trong phần đầu của chức vụ... tôi không biết điều mà những Mục sư Truyền đạo này ở đây nói về những việc khác. Nhưng đây là một việc đã xảy ra, mà tôi biết không người nào của họ ở đây với tôi khi điều này xảy ra.
11
Nó xảy ra khoảng Buổi nhóm thứ ba của tôi. Vợ tôi đi xuống. Nàng - nàng là người chậm chạp rụt rè nhất.Nàng tệ hơn mẹ tôi. Anh em biết nàng là người rụt rè. Tôi bảo nàng, “Anh sẽ giới thiệu em với hội chúng tối nay.” Nàng thật nhút nhát và chậm chạp, cô gái quê nhút nhát. Nàng đến với Buổi nhóm. Nàng đến để gặp tôi.
Chúng tôi đã ở tại Đền tạm đó, ồ, 300 hay 400 người, hoặc là có lẽ 1.000 người vào một đêm quan trọng. Nhưng lần này có nhiều ngàn người ở đó.
Đêm nọ, cũng Buổi nhóm mà tôi đã kể với anh chị em, tờ báo đã kể việc người đàn bà sống lại từ kẻ chết, bà Hattie Waldorf. Khối ung nhọt rơi ra từ cổ của người đàn ông và lăn qua chân tôi phải không? Anh em còn nhớ tôi nói về điều đó cách đây vài phút không? Tờ “Mặt trời Arkansas,” ở Jonesboro đăng bài báo ấy. Đã xảy ra trong Buổi nhóm. Và Jones... Đám đông rất lớn ở đó... 26.000 người dự Buổi nhóm.
12
Vì thế phóng viên tờ báo đứng gần cây cột đó khi khối ung nhọt rớt ra khỏi cổ của người đàn ông và lăn qua chân tôi. Tôi nhặt nó lên đặt nó trên một mảnh giấy báo. Người ấy sợ đặt tay mình trên nó. Anh ta yêu cầu người đàn ông ấy cho anh ta chụp bức hình đó.
Người ấy nói, “Được.” Nhưng anh ta chụp hình cái cổ của người đàn ông là Mục sư khi nó rơi ra.
Tôi thấy một ông nọ với mụt cóc một bên mũi, trông giống như một cái bướu cây lớn, màu trắng gần như thế. Nó... Ở trên phía cuối của nó. Phía bên trong, nó màu đỏ đầy máu, giống như thế này. Trong khi tôi đang cầu nguyện cho ông, bệnh ung thư ra khỏi. Không ai thấy nó đi đâu. Mặt ông mịn màng như...
13
Trong cùng Buổi nhóm, tôi thấy một phụ nữ đi vào lấy khăn tay che mặt. Đó là Buổi nhóm tôi đã ở lại 8 ngày đêmkhông rời khỏi. Một phụ nữ đến; Chị che khăn tay trên mặt, như thế này. Tôi nghĩ chị đang khóc. Lúc đó 3 hay 4 giờ sáng. Tôi nắm tay chị. Tôi nghĩ chị đang khóc.
Tôi nói, “Thưa bà, sự rung động (the vibration) cho thấy là bệnh ung thư.” Chị lấy khăn tay xuống, mũi chị bị ăn hết, một phụ nữ trẻ, khoảng 38, hay 40 tuổi. Vì thế tôi nói, “Ôi chao ơi.”
Chị nói, “Các Bác sĩ giỏi nhất đã bó tay. Nó quá nặng lúc này. Họ không thể làm điều gì được. Họ trị bằng tia X quang, phóng xạ, và mọi thứ. Nhưng nó quá nặng.”
Tôi nói, “Chị tin không?”
Chị nói, “Tin hết lòng.”
Tôi nói, “Chị tin nhận những lời tôi nói chứ?”
Chị nói, “Tôi tin.”
Tôi nói, “Chúng ta hãy cầu nguyện.” Tôi cầu nguyện. Sự rung động ngừng lại. Tôi nói, “Chị ơi, có một việc duy nhất mà tôi có thể bảo chị; chị cứ làm theo lời tôi. Phước hạnh của Đức Chúa Trời ở trên chị. Nếu chị tin điều đó và tiếp nhận lời tôi, và tin rằng tôi đã bảo chị những gì Đức Chúa Trời đã Phán trong lòng tôi, thì chị sẽ được khỏe mạnh.”
14
Khoảng 2 tháng sau, tôi đang ở một nơi nào đó, và có một thanh niên đứng đấy. Anh đứng lên trong Buổi nhóm. Anh nói, “Thưa Mục sư Branham, tôi muốn làm chứng.”
Tôi nói, “Việc gì thế? Cứ nói.” Tôi nói, “Nói đi.”
Anh nói, “Nhìn đây. Ông cỏn nhớ... Tôi là người xét nghiệm ở Texarkana. Mẹ tôi đang ngồi ở đây, cách đây khoảng 2 tháng đến với ông không có mũi. Bây giờ tôi muốn ông nhìn vào bà ấy,” bà ấy thật hoàn toàn hết sức.
Thế đấy, đúng vậy. Anh nói, “Tôi có lời chứng nhận của Bác sĩ về điều đó ở đây.” Và... Bức hình chụp bà ấy trước 2 tháng và sau 2 tháng, đó là lời xác nhận.
15
Trong Buổi nhóm, vợ tôi đã đến, đứa bé còn quá nhỏ, khoảng 3, 4 tháng tuổi. Và chúng tôi... Nàng đi xuống đêm hôm ấy. Chúng tôi đi... Chúng tôi đi ra tàu lửa để đón nàng. Tôi đi tới Buổi nhóm đêm đó. Trước khi chúng tôi đến nơi, cách đó khoảng 2 khối phố, giống như ở đây — nhiều người.
Người dân Arkansas đó... Có... Tôi chắc có một số người ở đây. Tôi chưa bao giờ có một Buổi nhóm, ngay cả ở Canada ngoài có một số người đến từ Arkansas. Có người nào ở đây gốc tại Arkansas không? Hãy giơ tay lên cho chúng ta thấy. Đúng thế. Tôi biết điều đó. Đúng thế. Tôi biết. Hiểu không? Tôi chưa hề thấy...
16
Tôi sẽ hỏi họ ở Luân-đôn, nước Anh, và Thụy điển; Bất cứ nơi nào anh em đến, anh em thấy người dân ở Arkansas. Nơi tôi đã đi qua duyên hải miền Tây, và tôi nói đó đêm nọ nơi tôi có những Buổi nhóm, chỗ mà Charles Fuller ở Thính phòng Dân sự Long Beach... Anh Fuller nói, “Anh Branham à, người dân ở trên đây sẽ không bao giờ đến nghe sự cuồng tín như vậy.”
Tôi nói, “Ồ, họ sẽ không đến à?”
“Không. Tốt hơn là anh nên giảng Phúc âm trong khi anh ở đây.”
Tôi nói, “Đó là điều tôi đang làm.”
Anh ấy nói, “Đó là sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ] (Divine healing).”
Tôi nói, “Anh Fuller à, tôi cũng thuộc về Giáo hội Báp-tít. Tôi biết anh cảm thấy thế nào về điều đó.” Nhưng tôi nói, “Xin để tôi nói đôi điều.”
Anh ấy nói, “Anh Branham, mọi việc ở trên đây là sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ]. Người ta sẽ không đến. Trước hết là phong trào McPherson đó. Tiếp đến là Ngũ Tuần cuồng tín ấy.” Anh ấy nói, “Tất cả lên lên xuống xuống ở đường phố này và mọi thứ có sự Chữa lành Thiêng liêng. Dân chúng sẽ không đi ra. Anh thuê thính phòng đó gần 1.000 đô-la. Anh sẽ bị để mặc anh một mình.”
Tôi nói, “Này, Anh Fuller, Đức Chúa Trời sẽ nhận ra sự ban cho của Ngài nếu nó ở giữa địa ngục.”Hiểu không? Tôi nói, “Đừng lo về điều đó.”
Anh ấy nói, “Tôi không thể quảng cáo điều đó.”
Tôi nói, “Tôi không hề yêu cầu anh làm thế, Anh Fuller à. Tôi chỉ đang nói với anh. Hãy đi xuống và góp phần. Tôi sẽ ở đó.”
Nhưng anh ấy nói, “Tôi nói trước cho anh, anh sẽ ra đi mà không có gì.”
Chúng tôi đi xuống đó chiều hôm ấy, Anh Moore và nhóm chúng tôi. Có khoảng 1.800, hay 2.000 người đang ngồi đấy. Khi nhóm của anh ấy đi ra, anh ấy giảng bài...
17
Hãy nhớ, Charles Fuller là một người được Chúa sai đến, một Cơ-đốc nhân tuyệt vời. Không biết anh em có chương trình của anh ấy hay không. Anh ấy chương trình “thời đại Phục hưng Điển Hình,” là một chương trình rất tốt. Một Giáo sư kỳ diệu, tuyệt vời, một người thiện hảo, có tuổi, anh ấy sắp luống tuổi. Nhưng anh là người tốt. Tôi tin anh là một Cơ-đốc nhân chân chính.
Khi chúng tôi ra đi, Anh Fuller định đi ra, Anh Moore và tôi đang đứng ở đó. Thính giả của anh đi ra sau khi anh đã trò chuyện khả quan. Một bà đến bắt tay với anh để dâng lòng bà cho Đấng Christ, là tuyệt diệu.
Anh định khởi đầu. Và ở đó tất cả đám đông ở ngoài, những người ăn mặc đẹp, có học vấn rất cao. Anh đứng đó nói với họ, “Chỉ tin ngay bây giờ, và được cứu. Chỉ thế thôi.” Hiểu không? Sau đó khi đám đông của anh đi ra, đám đông của tôi đi vào bằng những chiếc xe lăn, “straight jackets.” Thưa anh em, đó là điều khác hẳn khi đức tin của anh em phải nói điều gì giống như thế. Cứ giảng dạo, nói với đám đông, nói với họ giơ tay lên tin nhận Đấng Christ. Anh ấy trông tái mặt.
Đêm hôm đó, có rất nhiều người ở đó, họ đứng thẳng xuống tới bên bãi biển. Một thính đường 5.500 chỗ ngồi thậm chí không đủ chỗ cho họ. Họ đứng ở khắp nơi bên ngoài.
Tôi nói với anh em, nơi nào có xác chết [tươi], nơi đó có chim đại bàng nhóm lại. Anh em có thể tin cậy...
18
Để ý, vợ tôi ngồi ở đó đêm ấy khi chúng tôi nhìn và thấy tất cả đám đông người đang đứng ở đó, ở Jonesboro. Nàng nói, “Anh à, hết thảy những người đó đến nghe giảng à?”
Tôi nói, “Không. Họ từ phương Đông và phương Tây đến. Họ đến từ phương Bắc và phương Nam, và các xứ đến dự tiệcvới Vua, dùng bữa tối với khách mời của Ngài.” Tôi nói, “Họ là con cái của Vua. Họ không ở đây để thấy anh, em à. Họ đến đây để thấy Chúa Jêsus.”
Nàng nói, “Làm thế nào anh đến được thính phòng đó?”
Tôi nói, “Sẽ có những người đến gặp anh ở đỉnh đồi tại đây.”
Tôi nhìn đám đông đó; tôi nói, giơ tay lên. Tôi nói, “Lạy Chiên Con yêu dấu, Huyết quí báu của Ngài sẽ không bao giờ mất đi Quyền năng cho tới khi hết thảy Hội thánh được chuộc của Đức Chúa Trời được cứu để tội lỗi không còn nữa.”
Phúc âm là thẻ kéo thế gian đến nhiều nhất. Đúng thế. Mặc dù đã giảng bằng sự đơn sơ của nó... “Nếu Ta được nhấc lên, Ta sẽ kéo theo tất cả mọi người đến với Ta.” Điều đó đúng.
19
Một bà đã bị mù, chiều hôm đó bà bước ra thấy cây cối và các thứ. Bà đi qua nghĩa địa nhìn những bia mộ nơi một số người thân của bà được chôn. Nhiều năm kể từ khi bà thấy...
Vì thế 4 người... Tôi chưa hề thấy điều gì xảy đến với vợ tôi sau đó. Họ lấn ép tôi về phía trước đám đông. Có lẽ 2000 người đứng dựa vào cửa ra vào, giống như thế. Vì thế cuối cùng chúng tôi chen qua đám đông cho tới khi vào bên trong. Tôi không ngủ. Tôi chỉ thật sự lo lắng; Tôi mất khoảng 28 cân. Tôi chen vào đám đông, những người to lớn đẩy tôi đi qua.
Tôi đứng trên bục, có 18 hay 20 cái cáng đang đặt dọc theo đó như thế. Đặt ngay ở đây là một cô bé. Cô ấy bị lao phổi. Các y tá đã ở với cô.
20
Tôi vừa đến bục giảng, và bắt đầu nhìn xuống, tôi có thể cảm thấy sự rung động (vibration) đang đến.
Đó là một việc lớn xảy ra chiều hôm ấy. Có một bà đến qua bục, một trường hợp khác. Tôi nắm lấy tay bà. Bà bị bệnh phụ nữ. Tôi nói, “Bà bị bệnh phụ nữ.”
Bà ôm một cậu bé trên tay. Bà nói, “Vâng, thưa ông.”
Tôi hỏi, “Bà tin tôi không?”
Nói, “Tin hết lòng.”
Tôi giữ tay bà và bắt đầu cầu nguyện. Nó không muốn lìa khỏi bà. Tôi nói, “Chị ơi, tôi không hiểu tại sao. Chị là Cơ-đốc nhân chứ?”
Bà nói, “Vâng, thưa ông.”
21
Tôi chỉ nhìn bà ấy. Ở đó nó di chuyển. Một khải tượng bắt đầu di chuyển.
Nên nhớ, người đàn bà đang đứng ở đó được nói cho biết về đời sống không đứng đắn vềhôn nhân mà bà đã thề nguyền trước đó 4 ngày, trước thính giả, 20.000 người hay nhiều hơn nữa, đang lắng nghe.
Bà bắt đầu khóc. Người đàn ông phía sau bà là chồng bà. Ông nói dằn tiếng, “Cái gì đây?” (Anh em hiểu tại sao tôi phải thường cầu nguyện?) “Cái gì đây?”
Bà nói, “Anh yêu, em xin lỗi.”
Lúc đó... chỉ buông ra. Nó di chuyển trên ông ấy, và bảo ông về hành động giống như vậy với nhân viên kế toán của ông, họ ở trong xe hơi, và nơi họ đã ở.
Mặt ông trắng bệch. Ông nói “Thưa anh, tôi phải làm gì? Tôi nhìn...
Ông nhìn bà, và ông đưa tay ra,nói, “Em yêu, anh là kẻ đê tiện.” Nói, “Nếu em tha thứ cho anh, anh sẽ tha thứ cho em. Chúng ta sẽ bắt đầu lại đời sống mới ngay ở đây trước mặt dân của Đức Chúa Trời.”
Bà nói, “Em tha thứ cho anh.”
Họ đặt đứa bé ở giữa, ôm nhau, và quì xuống trên sàn nhà, rồi dâng lòng mình cho Đức Chúa Trời.
Mục sư Richard T. Reed của Jonesboro, Arkansas, đã làm phép báp-têm cho họ trong đức tin Cơ-đốc. Sáng hôm sau họ tham gia vào Hội thánh. Đó là cách Đức Chúa Trời làm việc. Thật vậy.
22
Khi họ ở trên bục, cô bé này nhìn. Tôi nhìn cô ấy. Đúng hơn là tôi nhìn xuống cô bé. Cô ấy ngước lên nhìn tôi. Tôi cứ thấy người nào đó đứng bên phải tôi, cứ di động bàn tay họ như thế này. Tôi nhìn xuống, và thấy một số người vui mừng.
Đó là một người mù ở Kennett lên, được chữa lành đêm hôm ấy trước khi đó. Anh ta trên đường đi về nhà, lãnh tiền trợ cấp mù lòa trong 12 năm. Anh được lành. Tôi cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho anh. Tôi hỏi, “Anh tin không?”
Anh nói, “Tin hết lòng.”
Tôi nói, “Hãy đi vui mừng, làm chứng về sự chữa lành của mình.”
Họ dẫn anh ra chiếc xe Ford cũ. Anh bắt đầu lên đường, khoảng hơn 100 dặm tới Kennett, Missouri. Anh đang đi đường, ngợi khen Chúa vì thị lực của mình, thật sự mù. Đột nhiên, anh la lớn. Anh nói, “Ngừng xe lại. Tôi thấy ánh sáng.” Anh nhảy ra khỏi xe, đi lên đi xuống con đường, nhảy lên và la lớn.
Anh đi vào Kennett, thật... Hay là ở Nhà thờ Công giáo đang có đông người, đưa cây gậy và mũ của anh lên trời. Anh bước đi khắp Nhà thờ Công giáo, la lớn, “Tôi được lành. Tôi được lành bởi sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.” Anh đi ra rồi vào Nhà thờ Giám Lý. Đi lên đi xuống đường phố...?... miền quê ở đó. Người ta làm chứng khắp nơi về việc anh được lành.
23
Nhìn ra một phía, tôi thấy một người đang vẫy tay, như thế này. Tôi nghĩ trông giống như một người lái xe cứu thương. Người đó mặc bộ đồng phục màu xanh. Và tôi nói, “Ông gọi tôi à, thưa ông?”
Anh nói, “Vâng, thưa Anh Branham. Tôi mang người bệnh của tôi từ Knnett xuống, nơi mà người mù được chữa lành sáng nay. Tôi phải đi từ bệnh viện tối nay. Tôi nghĩ bệnh nhân của tôi đã chết.” (Chúng tôi phải có một Bác sĩ gia đình ở đó. Có rất nhiều người đau; Anh chị em phải có một Bác sĩ gia đình. Chúng tôi không thể tìm thấy người đó ở bất cứ đâu.) Nói, “Tôi nghĩ bệnh nhân của tôi chết. Mời Anh đến đó.”
Tôi đáp, “Anh ơi, tôi muốn đi. Nhưng làm sao tôi có thể đi qua được đám đông ấy. Có lẽ 2.000 hay 3.000 người giữa đây và đó.”
24
Họ có một hàng người “reserved for” xe cứu thương ở ngoài đó. Nhiều người, khoảng 18 đến 20 người đang ngồi trong hàng. Tôi nói, “Ồ, tôi - tôi không thể đi ra đấy.”
người từ ban công bước xuống và nói, “Anh Branham, chúng ta sẽ đưa Anh đi, nếu Anh muốn.”
Tôi đáp, “Ồ, anh em hát thánh ca trong khi tôi đi ra ngoài.”
Một trong các Mục sư Truyền đạo bước lên mi-crô. Họ bắt đầu đưa tôi qua đám đông. Ôi chao. Tôi bị đẩy đi và nhiều người kêu khóc. Ồ, anh em biết đấy. Chúng tôi đi ra tới xe cứu thương; Họ mở cửa. Anhấy bước tới cửa. Một cảnh tượng mà tôi sẽ không bao giờ quên...
25
Đôi khi tôi có thể ở một mình trên núi, tôi ngồi uống và suy nghĩ những việc đã qua. Tôi hầu như kẻ chết sống lại thời gian. Có một anh em yêu dấu ở Arkansas, rất điển hình, mặc chiếc áo sơ-mi đã bạc màu, được giặt nhiều lần, chóp mũ của anh được may quấn lại nhiều đường, còn giày anh, đế giày gần rớt ra. Anh quì gối xuống nền nhà, ôm chặt cái mũ này, râu cần được cạo, và nước mắt chảy dài trên má, nói, “Chúa ôi, xin cho mẹ con sống trở lại.”
Tôi nhìn, thấy một người đàn bà đang nằm đó miệng mở ra, mắt mở, ngồi thụt tại đó (set back*).
Bác sĩ thực tập nói, “Đây là Anh Branham.”
26
Người ấy quay lại nói, “Ô, Anh Branham, tôi thật muốn... Bà ấy muốn gặp anh. Bà là một phụ nữ tốt, thưa Anh Branham. Bà đã nuôi dạy 5 người con. Tất cả đã trưởng thành và có gia đình. Bây giờ chúng tôi dành cho bà một chỗ.” Và nói, “Chúng tôi cùng nhau hai trái mâm xôi mùa hè vừa qua. Bà làm một số chăn bông. Bà bị ung thư nặng. Họ đã bó tay. Ngày hôm qua chúng tôi bán những trái mâm xôi và một số chăn bông để có tiền trả cho xe cứu thương mang bà xuống đây. Bà muốn gặp anh lắm. Đó là lời thỉnh cầu cuối cùng của bà. Thưa Anh Branham, bà đã chết. Tôi đã làm tất cả những gì có thể làm, thưa Anh.”
Tôi nói, “Xin Chúa ban phước cho ông.” Tôi đặt tay trên... Tôi nói, “Anh sẽ gặp bà trong miền đất tốt hơn vậy.”
Anh nói, “Vâng, bà ấy là Cơ-đốc nhân, Anh Branham. Nhưng bà ấy muốn gặp anh rất nhiều.”
27
Tôi nói, “Được rồi..” Tôi nói... Nắm lấy tay bà. Lúc ấy tôi không biết bà đã chết hay chưa. Đức Chúa Trời là... Tôi nghĩ bà ở trong tình trạng hôn mê. Tôi không chắc. Mặc dù tôi không thể cảm thấy bà thở, không có gì cả. Nhưng nào, lắng nghe. Sau đó tôi đặt tay trên bà; cảm thấy bà lạnh ngắt. Tôi đặt tay trên bà, cảm thấy lạnh. Thứ gì trông giống như bùn chảy ra từ đôi mắt bà những cái răng giả bà đã được lấy ra, môi bà mím lại và miệng bà ngậm lại như thế, mặt bà gầy đi. Bà... mắt bà đứng im và bà nằm như thế. Tôi nắm lấy tay bà, lắc mạnh.
Dường như bà đã chết, hay là không tôi không biết. Đức Chúa Trời là Đấng Phán xét tôi, tôi không thể nói được. Nhưng khi tôi nắm lấy bàn tay phải của bà, ở đó có sự rung động (vibration) của bệnh ung thư. Tôi biết thế, tôi nghĩ nếu người đàn bà này đã chết thì bệnh ung thư cũng lìa khỏi. Bấy giờ, tôi - tôi tin. Đó là lý do tôi nghĩ bà bị hôn mê. Vì thế tôi nắm bàn tay bà, và nó đụng vào, tôi có thể nghe, cảm thấy nó đụng vào như thế; quay lại, đụng vào. Vậy nên tôi nói, “Bố ơi, chúng ta hãy cầu nguyện.”
Ông ấy nói, “Được rồi, Anh Branham.” Ông quì gối xuống bắt đầu kêu lên, nói, “Lạy Đức Chúa Trời, sao Ngài để bà ấy đi như thế? Sao bà ấy không thể sống lâu hơn một chút?”
28
Sau khi nghe ông cầu nguyện, tôi bắt đầu khóc. Tôi không thể kiềm chế được. Con người đáng thương đó, tôi nhìn ông, đôi tay cằn cỗi giơ lên với Đức Chúa Trời, ông yếu đuối và run rẩy.
Tôi nói, “Lạy Cha trên trời, Ngài là Đấng đã mang Chúa Jêsus từ kẻ chết sống lại, xin thương xót. Xin an ủi lòng người anh em này.” Tôi cứ cầu nguyện. Tôi tiếp tục cầu nguyện. Ông cứ la lớn hết sức. Tôi nói, “Cha ôi, xin thương xót và chữa lành bà ấy.” Sự rung động (vibration) của bệnh ung thư ngừng lại.
Sa-tan nói nói với tôi lúc đó, “Bà ấy đã chết rồi.”
Tôi cứ nắm lấy tay bà và thưa, “Lạy Chúa, con tin Ngài đã mang La-xa-rơ sống lại từ mồ mả. Con tin Ngài ban cho con trai bà người đàn bà góa được sống lại. Con tin Ngài đặt tay trên con gái của Giai-ru thì nó sống lại. Giờ này, Ngài ở đây. Ngài có thể cứu sự sống bà. Con chỉ trông cậy Ngài, Cha ôi. Con cầu xin Ngài dủ nghe.”
29
Tôi cảm thấy bà nắm chặt tay tôi. Tôi biết bà còn sống lúc ấy. Tôi không nói điều đó. Tôi chỉ ngừng cầu nguyện và nhìn ông ấy khóc rất nhiều, ông không nghe tôi ngừng cầu nguyện. Tôi nhìn, thấy da trên trán bà bắt đầu nhăn lại. Tôi biết sự sống còn ở trong người đàn bà này. Tôi cứ đứng đó một chút nữa bên giường bà.
Trong giây lát, bà bắt đầu nhìn quanh. Nói, “Chào ông.”
Ông ấy ngã đầu xuống sàn, la lên trong xe cứu thương.
Tôi nói, “Chào bà.”
Bà nói, “Ông là ai?”
Tôi nói, “Tôi là Anh Branham.”
Bà nói, “Ồ, là ông à?”
Tôi nói, “Ngồi dậy.”
Bà ấy ngồi dậy. Ông đứng lên nhìn bà. Ông nói, “Mẹ ơi! Mẹ ơi!” Ông dang tay ôm chầm lấy bà, như thế. Cả hai đều la lên trong xe cứu thương. Tôi bèn đi ra ngoài cửa.
30
Người lái xe ngồi đó. Anh đứng dây nhìn bà. Anh nói, “Anh Branham, anh không thể đi ra ngoài cửa. Họ đứng chật kín bên ngoài. Tôi sẽ nói cho ông biết tôi sẽ làm gì. Tôi đã gởi những người kia ở khắp nơi...”
Con đường phía sau đầu nhiều xe, người ta đứng đông nghẹt. Một số người đã không ở lại đó trong 8 ngày. Trời đang mưa phùn. Vì thế họ... Ngồi ngay tại chỗ. Bất cứ ai ở bên trong, ngồi lại ở đó. Họ để một người đi ra mua bánh mì kẹp thịt hay cái gì đó, rồi vào. Họ sẽ ăn ngay tại đấy. Họ không muốn di chuyển. Họ ở lại ngay tại đó, ngủ ngay trong chỗ ngồi của mình.
Và ông - ông ấy bắt đầu mở nút áo khoác của mình như thế này, và giữ nó ở cửa, giống như ông đang cởi áo khoác ra. Ó, “Bây giờ khi tôi làm thế thì ông đi ra phía kia. Họ sẽ gặp ông ở dưới cuối.”
Tôi nói, “Được rồi.” Việc đó giống như một hành động đạo đức giả, nhưng tôi thật sự không thể... Tôi phải làm thế. Tôi không trở lại thính phòng được.
31
Tôi đi ra phía ấy, giống như thế, phía kia gần hàng rào. Tôi đi xuống dọc theo hàng xe cứu thương ở đó. Trên đường đi xuống, đến gần cuối lối đi chỗ đậu xe lớn. Gần như xa gấp bốn lần cái trại này. Thật đầy người.
Tôi nghĩ, “Những người kia ở đâu?” Không ai biết tôi. Họ không thấy tôi ở phía sau đó. Vì thế tôi bắt đầu chen qua, cố tiến tới cửa ra vào. Tôi nghĩ có lẽ họ ở trên hướng về cửa. Những ngọn đèn lớn ở ngoài đó. Tôi đi, chen lấn để đi qua. Mọi người la hét, “Ngồi xuống. Đừng chen lấn.”
Tôi cứ đi, anh em biết đấy. Và tôi... “Đừng chen lấn.” Và tôi cứ đi.
Sau một lát, tôi... Có một người to lớn đang đứng ở đó, gọt đẽo con dao của mình. Tôi bước tới đụng anh ta. Tôi nói, “Xin lỗi.”
Anh ta nói, “Đừng xô đẩy.'”
Tôi sợ anh ta sẽ đẩy. Vì thế tôi ngừng lại, và nói, “Vâng, thưa ông. Tôi xin lỗi.” Tôi đứng đó một chút. Anh ta nhìn tôi, cứ vuốt con dao, vừa nói chuyện với người kia.
32
Tôi nhìn anh ta một chút cho tới khi anh ta quay đầu. Tôi nhìn quanh để thấy cánh cửa ở đâu. Nó hoàn toàn cách xa cửa ra vào. Tôi chưa thấy người nào đến tìm tôi.
Vì thế tôi nghe tiếng khóc. Tôi nghe người nào đó la lớn, “Ba ơi! Ba ơi! Ôi, ba ơi!” Tiếng khóc thật thảm thiết.
Tôi nhìn quanh thấy mình ở đâu. Đi xuống qua thính giả là một cô gái da màu ăn mặc đẹp, và bị mù. Mắt cô trắng dã gần như áo sơ-mi của tôi. Cô ấy đi dọc xuống như thế này, không ai để ý đến cô, cô cứ la, “Ba ơi! Ba ơi!”
Tôi nhìn cô và nghĩ, “Thôi được, không phải làm kinh ngạc. Trông như mọi người sẽ giúp cô bé đáng thương đó. Bất kể họ nghĩ gì về điều đó; Họ phải giúp cô gái đó dù thế nào đi nữa.” Tôi nghĩ, “Mình nên giúp cô ấy.”
33
Tôi không thấy người nào. Vì thế tôi bèn đến với cô ấy. Tôi nghĩ, “Có lẽ Chúa sẽ chữa lành cô ấy.” Vì thế tôi bắt đầu nghĩ về điều đó. Tôi nghe cô khóc. Và tôi... Cô đang khóc. Tôi bước ra. Tôi nghĩ, “Mình sẽ thử đức tin của cô ấy, chỉ trò chuyện với cô ấy.” Tôi... đường mà cô đang đi, tôi đi ngay vào đường đó.
Cuối cùng, cô ấy va vào tôi. Cô nói, “Xin lỗi ông.”
Tôi nói... Đó là tiếng miền Nam, “Suh.” Tôi đáp, “Vâng, thưa cô.”
Cô quay lại, nói, “Ba ơi!”
Tôi nghĩ, “Bây giờ, mình sẽ thật sự thấy đức tin của...?...” Làm vậy giống như đạo đức giả lần nữa. Tôi nói, “À, cô cần gì?”
Cô nói, “Thưa ông, tôi lạc ba tôi. Tôi không thể tìm thấy ông ấy.”
Tôi nói, “Trông cô giống như bị mù.”
Nói, “Đúng thế, thưa ông. Tôi bị mù.”
Một quí cô nói chuyện dễ thương. Tôi nói, “Ồ, tôi không thấy người da màu nào ở gần đây. Cô từ đâu đến?”
Cô ấy đáp, “Từ Memphis.”
34
Nhìn qua tất cả đám xe buýt đang đậu ở đó, tôi thấy một trong những xe ấy là xe từ Memphis đến. Tôi nghĩ, “Ồ, mình có thể giúp cô ấy đi tới xe buýt dù thế nào đi nữa.” Vì thế tôi nói... nếu người ta không bắt đầu nhận ra tôi đang đi vào. Vậy tôi nói, “Cô đang làm gì ở đây?” Chỉ để thử đức tin của cô...
Cô nói, “Tôi đến để gặp người chữa lành.”
Tôi hỏi, “Cái gì?”
Cô đáp, “Người chữa lành.”
Tôi nói, “Cô không tin điều đó, phải không?”
Cô đáp, “Ồ, tôi tin, thưa ông.”
Ôi chao. Tôi bắt đầu cảm thấy khuấy động trong lòng.
Cô ấy nói, “Tôi nghe tất cả các chương trình trên ra-đi-ô. Sáng nay, tôi nghe nhiều người làm chứng từ nơi này rằng chưa bao giờ kể trước đây trong đời họ. Tôi nghe một người mù từ trên Missour đã nhận lại được thị lực của mình. Thưa ông, tôi đến để được thấy lại.”
Chà, tôi nghĩ, “Ồ, con là kẻ đạo đức giả, Chúa ôi.” Tôi nói, “Tại sao mình đụng vào cô ấynhư thế?” Tôi nghĩ, “Ồ, mình sẽ tiếp tục trải qua với nó.” Tôi nói, “Cô tin điều đó không?”
Cô ấy nói, “Có, thưa ông. Tôi tin hết lòng.”
35
Tôi nói, “Trong ngày... Làm sao mà cô bị mù?”
Cô đáp, “Khi tôi còn bé, Bác sĩ bảo tôi bị bệnh đục nhân mắt. Ông ấy nói, 'Khi chúng đã đục hoàn toàn (they got ripe*)... tôi không biết ”ripe“ có nghĩa là gì cho đến lúc này. Nhưng nói, ”Khi chúng đục hoàn toàn, ông ấy sẽ lấy chúng ra.“ Và nói, ”Bây giờ chúng đã đục hoàn toàn, Bác sĩ nói chúng đã hỏng và bao chung quanh dây thần kinh thị giác của mắt tôi. Nếu kéo bệnh đục nhân mắt, thì Bác sĩ phải lấy mắt tôi ra. Hi vọng duy nhất của tôi là đến với người đó. Người ta bảo tôi đây là đêm cuối cùng của ông ấy ở đây. Tôi không thể đến gần tòa nhà. Tôi lạc mất ba tôi, và tôi không biết làm gì. Không ai giúp tôi.“ Cô ấy nói, ”Ông có thể giúp tôiđến xe buýt không, thưa ông?“
Tôi nói, “Được, thưa cô. Nhưng tôi nói, ”Trước tiên, về sự chữa lành này...“ Tôi nói, ”Cô đã nghe người đó làm chứng về Thiên sứ từ trời giáng xuống à?“
Cô nói, “Vâng, thưa ông?”
Tôi nói, “Cô tin điều đó không?”
Cô nói, “Tin hết lòng.”
Tôi nói, “Trong thời đại có tất cả y khoa hiện đại và những Bác sĩ giỏi nhất từ trước đến nay, mà cô muốn nói rằng Đức Chúa Trời Toàn năng sẽ làm điều giống như thế à?”
Cô nói, “Vâng, thưa ông. Tôi tin nó.”
36
Và tôi... Lúc bấy giờ, cô không thể thấy tôi. Cô bị mù hoàn toàn — kể từ khi cô 12 tuổi, và tôi đoán cô khoảng 20 tuổi lúc đó.
Tôi nói, “Cô bị mù hoàn toàn à?”
“Vâng, thưa ông. Tôi không thể nói ngày hay đêm. Tôi đã không thấy ánh sáng nhiều năm rồi.”
Tôi nói, “Này, nhìn đây. Cô... Tại sao không...” Tôi nói, “Chúng ta có những Bác sĩ giỏi.”
Cô nói, “Nhưng thưa ông, họ không thể giúp được tôi. Tôi nói cho ông biết tôi sẽ làm gì. Nếu ông đưa tôi vào được trong tòa nhà nơi có người ấy, tôi sẽ tìm được ba tôi sau đó.” Ôi chao! Điều đó quá sức tôi. Tôi không thể chịu được. Cô nói, “Ông đưa tôi vào nơi đó, và tôi sẽ tìm được ba tôi. Có một người đàn ông đã mù 12 năm, sáng nay thấy được. Thưa ông, xin ông giúp tôi vào nơi ông ấy, để tôi có thể nhận được thị lực của mình.”
Tôi nghĩ về bà Fanny Crosby:
Chúa ôi, xin đừng lìa tôi phận cùng nhân,
Đang kêu cầu van khấn,
Lúc bao người được thăm gọi mừng vui;
Mong Ngài nhớ đến tôi.
37
Tôi nhìn; Lòng tôi tan vỡ. Tôi nói, “Nhìn đây. Có lẽ tôi là người cô muốn gặp.”
Thưa các bạn, tôi sẽ không bao giờ quên. Đôi bàn tay ấy ôm chầm lấy ve áo tôi như thế. Cô nói, “Ông là Người Chữa lành đó à?”
Tôi nói, “Không. Tôi là Anh Branham.” Tôi nói, “Chúa Jêsus là Đấng Chữa Lành.”
Cô giữ tôi như thế. Cô nói, “Ồ, xin đừng qua khỏi tôi. Xin thương xót.”
Tôi nói, “Chị ơi, dĩ nhiên tôi sẽ làm hết sức mình. Tôi tin Chúa Jêsus sẽ nghe lời cầu nguyện của chúng ta.” Tôi nói, “Chị tin Ngài không?”
Cô nói, “Với cả tấm lòng, thưa ông.”
Tôi nói, “Bây giờ, hãy đưa bàn tay cho tôi.”
Anh chị em nghĩ cô ấy thả áo khoác tôi ra không? Không, thưa quý vị. Cô nắm giữ ngay tại đó. Cô nói, “Tôi sẽ không buông ông ra, thưa ông.” Cô nói, “Có phải...”
Tôi nói, “Thôi được, chị ơi. Hãy đưa tay phải chị tôi. Chị có thể giữ bàn tay trái của mình. Nhưng tôi muốn cảm thấy sự rung động (vibration) của bệnh đục nhân mắt kia để biết chúng chết hay không.”
38
Cuối cùng cô ấy đưa tay phải cho tôi. Tôi nắm giữ nó, và chúng ở đó đấy. Tôi nói, “Nào, để không ai chú ý đến chúng ta, chị cúi đầu xuống nào. Đừng ngẩng đầu lên cho tới khi tôi bảo. Và hãy tin với cả tấm lòng chị.”
Cô ấy nói, “Tôi tin, thưa ông.” Cô cúi đầu xuống.
Đây là cách tôi đã cầu nguyện. Tôi sẽ không bao giờ quên cách tôi đã cầu nguyện. Tôi nói, “Lạy Cha Thiên thượng, cách đây hơn 1.900 năm, có một thập tự giá xù xì kéo lê qua các đường phố thành Giê-ru-sa-lem. Nó kéo theo những dấu chân đẫm máu của Đấng Thống Khổ. Trên đường đến đồi Gô-gô-tha, thân thể yếu đuối nhỏ bé Ngài ngã xuống dưới sức nặng của cây thập tự. Si-môn người da màu Ê-thi-ô-pi, xứ Sy-ren đến vác thập tự giúp Ngài. Cha ôi, con tin chắc Ngài hiểu. Đây là một trong những con cái của Ngài tối nay, đang đi loạng choạng trong bóng tối. Xin Cha giúp cho.”
39
Tôi không nói gì hơn thế nữa, sự rung động ngừng lại trên bàn tay tôi. Tôi nói, “Bây giờ, cứ cúi đầu xuống một lát.” Cô ấy cứ cúi đầu. Tôi chờ đợi một phút để bệnh đục nhân mắt co lại. Tôi nói, “Nào, cứ nhắm mắt lại cho tới khi chị thấy mặt mình gần như...”
Nói, “Vâng, thưa ông. Tôi cảm thấy thật mát.”
Tôi nói, “Cứ nhắm mắt.” Khi chị có được sự thăng bằng, tôi nói, “Nào, hãy nhận lãnh thị lực của mình, vì Chúa Jêsus đã chữa lành chị.”
Chị ấy mở mắt ra. Chị nói, “... Đó là những bóng đèn phải không?”
Tôi đáp, “Đúng.”
Nói, “Những người đó đang đi qua phải không?. Ô lạy Chúa, tôi đã từng bị mù, mà nay được thấy.” Cô la lớn. Cô ngã về phía trước.
Và người ta bắt đầu chú ý. Họ cùng nhau chạy đến. Tôi bắt đầu chạy.
Tôi nghe... Tôi nhìn xuống, chỉ một chút trước khi tôi cầu nguyện; tôi thấy một người chen lấn qua đám đông, tìm tôi. Tôi bắt đầu chạy về hướng họ.
40
Đúng lúc tôi bắt đầu hướng về họ, có một anh em lớn tuổi. Tôi sẽ không bao giờ quên. Anh - anh ấy có một cây gậy. Một chân anh bị cong. Anh đứng như thế này. Anh nói, “Tôi biết anh, Anh Branham à. Tôi đã đứng dưới cơn mưa này trong tám ngày. Hãy bảo tôi làm điều gì, và Đức Chúa Trời sẽ nhậm lời của anh.”
Tôi nói, “Anh tin hết lòng chứ, anh tin chứ?”
Anh ấy nói, “Tin hết lòng.”
Tôi nói, “Hãy ném gậy của anh đi và được khỏe mạnh hoàn toàn trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ.”
Anh ấy ném gậy của mình và la một tiếng lớn. Anh nhảy lên trên không. Anh đến dưới đây thật là một con người bình thường như bất cứ ai khác, bắt đầu la lớn.
41
Thưa các bạn, tôi bắt đầu xô đẩy để đi tới những người này. Không muốn xúc phạm về việc nói điều này. Khi tôi bắt đầu chức vụ, em trai tôi cho tôi một bộ đồ để mặc đi ra, nó đã bị hỏng, rách nhiều chỗ. Vợ tôi và tôi đi xuống tiệm bán đồ rẻ tiền và mua một số miếng ủi đắp lên để vá. Tôi không biết chúng là gì. Tôi đã may lại cái túi. Nó bị rách xuống tới đây, dọc theophía bên này. Lấy cây kim... Tôi không phải là thợ may cho lắm, vì thế tôi may lại. Khi tôi đi nhóm với các Mục sư Truyền đạo hay đi đâu đó, tôi xấu hổ vì cái áo khoác bị rách ấy. Vì thế tôi nắm nó một bên và bỏ tay tôi ra ngoài, như thế này, và bắt tay bằng tay trái, và nói, “Ồ, tôi... Xin lỗi vì bắt tay trái, nhưng nó gần với tim của tôi hơn.” Hiểu không? Giống như thế, để nói điều đó, thay vì để họ thấy cái áo khoác cũ bị rách.
42
Nhưng thưa anh em, trong khi tôi đang cố gắng kiếm người đó, xin Chúa ban phước cho lòng họ, họ xô đẩy qua nơi đó, cố đem những đứa bé sơ sinh đến, cố gắng chạm vào cái áo khoác cũ bị rách ấy, khi tôi đi ngang qua. Họ chỉ ném những cây nạng xuống, và la lớn hò hét, hoàn toàn chỉ để chạm cái áo cũ rách ấy.
Thưa anh em, không phải là cái áo khoác cũ làm công việc chữa lành; Chính là đức tin của họ nơi Đức Chúa Jêsus Christ đã làm sự chữa lành. Và cũng chính Đấng Christ đó đã ở Jonesboro tối hôm ấy, hiện ở đây tại Cleveland tối nay để thi hành phép lạ, làm bất cứ điều gì mà đức tin sẽ dấy lên đòi hỏi nó được làm. Anh em tin điều đó chăng?
43
Chúng ta hãy cúi đầu cầu nguyện. Kính lạy Cha Thiên Thượng, con đang suy nghĩ về buổi tối đầy vinh hiển, diệu kỳ ấy, cô gái da màu đáng thương ấy; nghĩ về vài tuần lễ sau, ngừng lại ở chuyến bay, người nào đó bước đến và nói, “ Còn nhớ tôi không, Anh Branham?” Ôi Chúa ôi, ngày nào đó khi tất cả đều chấm dứt và chúng con nhóm nhau lại phía bên kia, thật là thời gian tuyệt diệu được ngồi xuống với những người được cứu chuộc ấy.
Chúng con ở đây tối nay, Chúa ôi, khắp xứ sở Cleveland, Ohio ở đây, vượt qua dòng nước xanh tới những miền đất dưới đây dành cho người có nhu cầu. Chúng con vẫn đang tranh chiến không mệt mỏi trong đường lối. Ôi Chúa ơi, tin Ngài với tất cả mọi điều. Thấy Ngài ở đây để chữa lành người đau ốm và bệnh tật, mang đến sáng nay những quyền năng vinh hiển, bày tỏ chính Ngài trong sự chữa lành vĩ đại, giải bày tấm lòng của nhiều người, kể những bệnh tật, những tội lỗi bí mật và những ý định trong lòng, chữa lành bệnh bại liệt, người què, câm điếc.
Ôi Đấng Christ của Đức Chúa Trời, đêm vĩ đại này, nó sẽ là lịch sử sau một thời gian, nếu Ngài chậm trễ. Xin giúp chúng con giờ này hành động trong đức tin thật. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Xin cho dân sự ăn năn tất cả những việc đã làm sai trật. Xin tiếp nhận chúng con giờ này trong Con Yêu dấu, vì chúng con cầu xin trong Danh Ngài. A-men!
44
[Một anh em gọi hàng người xin cầu nguyện chữa lành. - Bt]
Ồ, Ngài tuyệt vời, đầy vinh hiển phải không? Trong khi đang xếp hàng để cầu nguyện chữa lành, hãy tin hết lòng. Chúng ta sẽ chờ đợi cho tới khi chúng ta có được xếp hàng xong.
Các bạn không phải có thẻ cầu nguyện. Điều đó không có gì quan trọng. Thẻ cầu nguyện đó chỉ là để cho nhiều người xếp hàng. Họ phát ra 100 thẻ mỗi ngày. Khi làm thế, tôi nghĩ buổi sáng gọi 50 người và buổi chiều gọi 50 người. Họ mang thẻ cầu nguyện lên, di chuyển, trao cho họ thẻ của mình đã viết xuống những bệnh tật. Anh em mang lên... Điều đó chỉ giữ anh em trong hàng. Điều đó không có gì quan trọng... Xin Chúa ban phước cho hai người này đang đến đây.
Được rồi. Ngài ở đây để thi hành phép lạ, làm bất cứ điều gì mà anh em tin Ngài sẽ làm. Chỉ có đức tin nơi Đức Chúa Trời; tin Ngài.
45
Bây giờ, ngay từ bục giảng ở đây, nhiều, nhiều lần, nhiều lần Đức Chúa Trời chữa lành người đau và có nhu cầu. Đức Chúa Trời có thể bày tỏ ngay tại đây từ bục giảng này mà anh em có nhu cầu, nếu anh em chỉ tin. Anh em tin hết lòng không? Hãy có đức tin. Anh chị em có đức tin và Đức Chúa Trời thương xót. Bởi sự thương xót của Ngài, Ngài sẽ chữa lành các bạn, làm cho các bạn khỏe mạnh. Hãy tin hết lòng ngay bây giờ.
Nào, nó ở đây này. Điều gì... Anh em biết tôi đang cố gắng làm điều gì ngay bây giờ, phải không? Bao nhiêu anh chị em nhận ra điều đó? Tôi đang chờ đợi sự xức dầu đụng vào tôi. Đúng thế. Khi tôi cảm thấy Nó...
Tôi biết nó ở đây tại bục giảng... Thưa các bạn, Đức Chúa Trời biết điều gì đúng. Đôi khi tôi không thấy nó. Nhưng nhìn xem, trong khi tôi giải thích điều đó. Nó thật sự là một sức ép, giống như ở giữa không trung. Nếu Nó đi lối này, các bạn có thể nói điều đó. Nếu Nó đến lối này, các bạn có thể nói điều đó. Nó ở ngay... Anh em có thể nói. Nó giống như hình thức của một người. Còn bây giờ, Nó đến phía sau tôi, ngay tại đây. Khi Nó giáng xuống trên anh em, thì tôi - tôi nhìn ra qua thính giả; Tôi có thể thấy những sự việc xảy ra. Rồi tôi có thể chỉ nói đúng những gì Ngài Phán. Hiểu không? Tôi chỉ có thể nói, cứ nói những sai là gì. Tôi nhìn kỹ, cố - cố để Ngài làm việc qua dân sự.
46
Bây giờ, trong khi các bạn đang xếp hàng ở đó, mọi người thật kỉnh kiền, và có đức tin và tin.
Cố gắng nắm cậu bé đó, nhưng nó có khuôn mặt nhỏ quay lại,...
Qúi ông đang ngồi ngay tại đó, ông mặc áo sơ-mi màu nâu. Ông bị đau lưng, phải không? Đúng thế không? Ông tin tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời không? Xin ông làm theo những gì tôi bào ông. Hãy đứng lên tại chỗ và được chữa lành. Đức Chúa Jêsus Christ chữa cho ông lành. A-men!
Xin Chúa ban phước cho ông. Bây giờ, được rồi. Ngài ở đây, sẽ chữa lành.
Ông bị đau lưng và cũng bị bệnh tim, phải không, thưa anh, người to lớn, đang ngồi trong chỗ đó? Đúng thế không? Hãy đứng lên tại chỗ và được chữa lành. Hãy tin Đức Chúa Jêsus Christ. Hãy đứng dậy. Xin Chúa ban phước cho ông.
Người anh em này đang ngồi ở đây. Vâng, thưa ông. Xin Chúa ban phước cho anh, anh ơi.
Qúi bà đang ngồi kế bên ông bị bất an vô cùng. Bà bị suy nhược thần kinh. Đúng thế không, chị ơi? Được rồi, đứng lên. Chị tin giờ này chứ? Hãy nhận lãnh nó và được chữa lành.
Chị ơi, chị - chị, nếu chị không chịu ăn, chị bị đau bao tử hay cái gì đó, đang ngồi ở phía sau đó. Đúng thế không? Cũng hãy đứng lên nhận lãnh sự chữa lành của mình. Đức Chúa Jêsus Christ chữa lành chị. Hãy về nhà ăn thứ gì chị muốn. Tôi thấy chị đang đi lại, rửa miệng, và những thứ giống như... Hãy đi về nhà, ăn bất cứ thứ gì chị muốn. Đức Chúa Jêsus Christ chữa chị lành.
47
Hãy có đức tin, tin, có... Đức Chúa Trời sẽ ban nó cho chị. Được rồi. Hãy để người bệnh đến. Nào, mọi người kỉnh kiền. Chờ một chút. Mọi người hãy thật kỉnh kiền như có thể được...
Đưa thẻ cầu nguyện cho anh ấy, thưa ông. Ồ, ông đã có thẻ cầu nguyện rồi chứ? Được rồi. Mọi người thật kỉnh kiền như có thể được.
Bây giờ, nào, ông tiến lên, thưa ông. Thường thường trong cách này... khi ông nhìn vào thính giả, chỉ tưởng tượng thôi, cảm thấy giống như hàng ngàn người cứ lôi kéo, chỉ tiếp xúc với ông, giống như thế. Phải không? Ông hầu như không thể cách ly nó ra, điều gì không ổn. Nhưng khi ông đến với họ một lần, nơi ông có thể thấy họ...
48
Hãy đưa tay ông ra. Tôi phải thấy nó. Ông nhìn lối này, và tin hết lòng, thưa ông...?... Nào, có điều gì đó khác hẳn những gì... tôi không thể... Ông có vài bệnh, bệnh bên trong. Nhưng không... Có điều gì, nếu không thì ông sẽ không khóc như thế, chỉ vì điều đó. Và đó là... Tôi muốn ông nhìn lối này.
Còn bây giờ, tôi không đọc trong tâm trí ông, thưa ông. Tôi - tôi chỉ đang cố tìm thấy ông có gì không ổn. Vâng, thưa ông. Tôi muốn ông... Ông tin d sẽ bày tỏ cho tôi ông có điều gì không ổn chứ? Ông tin hết lòng chứ? Vâng, thưa ông.
Tôi thấy điều gì không ổn với ông. Ông đã thử mọi thứ trên đời gần như rất nhiều, phải không? Ông đã đến các Bác sĩ. Mọi sự đã quay lưng với ông. Đó là tình trạng thần kinh. Đúng thế không? Đúng thế. Không có gì có thể giúp ông được. Ông bị chối từ. Nhưng Chúa Jêsus sẽ giúp ông giờ này.
Ông tin tôi chứ? Ông tin điều đó chứ? Ông sẽ làm theo lời tôi như đầy tớ của Ngài giờ này chứ? Ông muốn khỏe mạnh và có cảm giác lo lắng u buồn, điên khùng, mất trí, những việc giống như thế phải không? Này, tôi bảo ông nơi ông bắt đầu bị bệnh, trên tuyến tiền liệt. Phải không? Nhưng thật sự kẻ đang làm điều đó chính là ma quỉ. Nó ám ông. Đúng thế không? Ông không có được chút bình an. Ngày đêm nó theo ông. Dường như ông chỉ có những cảm giác u ám trong đó. Đúng thế không? Đúng thế, thưa ông. Lo lắng, mất ngủ, bất an, thức dậy...?... ban đêm. Đúng vậy không?
49
Làm thế nào tôi biết điều đó nếu Đức Chúa Trời không bày tỏ cho tôi? Đúng vậy, thưa anh. Bây giờ tôi sẽ cầu xin Chúa Jêsus chữa lành anh và cho anh khỏe mạnh. Anh tin Ngài bằng cả tấm lòng chứ?
Vậy thì, có những việc mà không ai biết, trừ khi Đấng Christ bày tỏ. Đúng không? Suốt đời anh, anh đã bị bệnh...?... Anh đã từng...?... đường lối, bước đi...?... Đúng không? Anh cầu xin sự tha thứ vì điều đó...?... thấy nó một lần. Đúng thế không? Cầu xin Chúa ban nó cho anh. Điều đó, mỗi lời của nó đúng sự thật không?
Làm sao tôi biết được điều đó ngoại trừ Đức Chúa Jêsus Christ bày tỏ cho. Đúng thế. Vì không người nào biết được ngoài chính một mình Đức Chúa Trời mà thôi. Không đúng thế sao? Vậy thì, tôi không đọc tâm trí anh, nhưng chỉ nói với anh chính xác những gì đã xảy ra. Đúng thế không? Vâng, thưa anh.
50
Khi anh còn nhỏ, là một cậu bé mặc quần trên đầu gối, anh đã có vấn đề về việc đó, chạy... Tôi tin là một con chó đuổi theo anh, hay điều gì (Đúng không?), một con chó lớn, và anh chạy tới thềm nhà. Đúng thế, tôi thấy một cậu bé. Đúng không, thưa anh? Được rồi. Ai biết điều đó ngoài một mìnhĐức Chúa Trời. Điều đó không đúng sao?
Ô, chao ơi. Thật kỳ diệu. Bây giờ,... Những điều đó là sự thật chứ, anh ơi? Tốt. Thế thì tôi sẽ cầu xin Ngài cho nó lìa khỏi anh. Anh tin lời tôi và làm theo như tôi nói chứ? Anh làm chứ? Vậy thì, trong khi tôi cầu nguyện, anh nói, “Lạy Chúa Jêsus, con tin hết lòng. Và giờ này, con giao phó chính mình cho Ngài. Con tin rằng lời cầu nguyện bởi đức tin sẽ cứu con giờ này.” Anh tin điều đó chứ? Được rồi.
51
Xin chúng ta cùng nhau cúi đầu.
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, Ngài hiện ở đây để ban phước cho anh em của con. Ôi Ngài là Con Đức Chúa Trời, Đấng có thể bày tỏ mọi tư tưởng của lòng chúng con, có thể làm mọi việc, giải phóng xác thịt hay chết bị nhốt trong chuồng này; trong một cái chuồng mà anh ấy không thể tự do được, giống như chim đại bàng đập đôi cánh cho tới khi đôi mắt mệt mỏi của nó rơi ra phía sau. Ôi Cha ơi, xin thương xót anh ấy. Đầy tớ Cha biết anh đang đau khổ điều gì.
Hỡi quỉ đang làm khốn khổ đời sống anh ấy, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời, hãy ra khỏi người này.
Nhìn đây, anh ơi. Nó đã hết. Bây giờ, anh được tự do. Anhđi ra khỏi nơi này làm chứng... Anh cảm thấy tốt giờ này chứ? Tốt. Tuyệt với. Đó là... Hãy đi ra khỏi nơi này vui vẻ, làm chứng. Nếu tôi có thể nói cho anh điều gì xảy ra khi anh còn bé, qua các năm, cho tới tận bây giờ, đời sống của anh, những việc mà anh đã làm, điều đó đúng từng chữ, phải không?
Bây giờ tôi sẽ nói cho anh biết điều gì là sẽ là kết quả trong tương lai sắp đến. Hãy đi ra nơi này, ca hát, làm chứng, nói với người ta Đức Chúa Trời chữa lành anh, quên đi những gì làm anh bất an. 30 ngày từ giờ trở đi, anh sẽ là một người khác. Xin Chúa ban phước cho anh, người anh em của tôi.
52
Anh có thể có bài làm chứng không? Anh nghe được những gì đang diễn ra, điều gì được nói chứ? Bao nhiêu anh chị em có thể nghe điều đó? Phía sau. Một con chó to lớn màu vàng đã rượt anh khi anh còn bé, đuổi theo anh qua đường phố và tới cửa nhà? Rồi việc kế tiếp, đó là khi đời sống anh sa sút, khi anh ở tuổi thiếu niên, bị yếu đi như thế cho tới khi anh được đưa vào Nhà thờ, và những việc anh đã làm, tất cả về điều đó, và nó đã hoạt động như thế nào? Ai biết được ngoài một mình Đức Chúa Trời? Đúng thế không?
Những gì đã xảy ra, tôi thấy người đó đi thẳng về phía sau trên không ở trên tôi. Tôi thấy một cậu bé mặc quần đùi màu đà, bị một con chó rượt đuổi. Điều đó đúng như cách...
Bây giờ, sự Hiện diện của Đức Chúa Jêsus Christ ở đây, thưa các bạn, để chữa lành và làm cho khỏe mạnh bất cứ ai ở đây được lành.
53
Được rồi, chị ơi, hãy tiến lên. Nào, mọi người hãy thật kỉnh kiền như có thể được.
Nếu tôi không nói đủ lớn, hãy nói cho tôi biết, vì khi sự Xức dầu đến trên tôi... Bao nhiêu anh chị em đã thấy bức ảnh đó? Anh chị em thấy... Hết thảy anh chị em đã thấy bức hình về Nó, phải không? Anh chị em muốn nói có những người ở đây chưa thấy Nó à?
Nó đã được đưa đi tới nhà cầm quyền xét nghiệm. Nó đặt ở bàn tại đó. Đây này, tôi tin đó là... Nó đây này khi được người ta chụp hình.
Bức hình đó được G. Edgar Hoover cung cấp, về dấu tay và bức ảnh, vân vân, được chứng minh nó hoàn toàn có thật. Lần đầu tiên trong lịch sử thế giới mà một Linh Vật từng được chụp hình. Lần đầu tiên trong cả lịch sử thế giới... George J. Lacy ở Shell Building tại Houston, Texas, là người đã xét nghiệm nó trong 2 ngày. Nếu anh em để ý, thấy Nó lướt qua và cháy dữ dội như thế nào không? Và họ... George nói, “Thế đấy, đi trước thế giới.”
54
Trước tiên, nó phải được thử nghiệm. Nó không phải là bức ảnh lừa đảo hay điều gì giống như vậy. Chúng ta có những người giỏi nhất nước Mỹ đã giữ nó trong hai ngày để xét nghiệm. Tuyên bố của người đó ở ngay đây. Không có bức ảnh nào có thể được đưa ra cho tới khi nhà cầm quyền xác nhận nó.
Nó ở đó đấy. Nó quay tít ngay trước hàng ngàn người, ngay trên nơi tôi đứng, một ngọn lửa cháy lan, “Vù - vù..” [Anh Branham minh họa âm thanh. - Bt] ngay chung quanh, giống như...
Khi tôi đang đứng ở đó làm chứng, tôi nói, “Tôi nói thật. Nếu tôi nói sự thật, Đức Chúa Trời sẽ làm chứng cho tôi, vì tôi làm chứng về Ngài. Nếu tôi không nói sự thật, Đức Chúa Trời sẽ không làm chứng cho tôi.” Và tôi nói, “Qua những dấu kỳ phép lạ, Ngài làm chứng. Ngài có thể làm chứng...” Gần như lúc ấy, Ngài đến. Ngài đã làm chứng Và bây giờ nó ở đó đấy.
Ma quỉ đã la hét nó. Những người không tin, các nhà khoa học phải nói nó có thật.
55
Ông Lacy nhìn vào điều đó nói, “Những kẻ đạo đức giả nói rằng ánh sáng ấy ở chung quanh các Thánh đồ và Đấng Cứu Rỗi, chỉ là công việc của nghệ sĩ. Chúng ở đó bởi vì không thể được nghi ngờ nữa.” Đây là bài báo về việc ấy. Nếu chúng ta có thì giờ, chúng ta sẽ viết nó.
Đó là cách Ánh Sáng ấy đi vào Buổi nhóm. Đó là cách Nó đã xảy ra nhiều, nhiều lần.
Khi tôi đang làm phép báp-têm dưới sông Ohio ở chân Phố Suối ở Jeffersonville, nơi hàng ngàn người bị ngất đi trên bờ sông... Vào đúng lúc hai giờ chiều, tôi đang làm phép báp-têm cho người thứ 17. Tôi bắt đầu cầu nguyện, hàng ngàn người đứng nhìn, thì từ trên trời giáng xuống một Ánh Sáng màu xanh lá cây, xoay tít giống như một ngôi sao lớn ở đằng xa. Khi Nó đến gần, Đó là Ánh Sáng ấy, Trụ Lửa.
Tôi nghĩ Đó chính là Trụ Lửa đã dẫn đưa dân Y-sơ-ra-ên trong thời ấy đi trước Môi-se. Nó ở trong Hội thánh ngày hôm nay. Nó ở đây tối nay, cũng Trụ Lửa ấy.
56
Khi đó Ngài Phán bảo tôi, “Như Môi-se đã được ban cho hai dấu hiệu để chứng thực chức vụ của mình, ngươi cũng sẽ được ban cho hai dấu hiệu. Bởi những dấu hiệu này, mà người ta sẽ tin.” Và Nó ở đó đấy. Tôi tin Đó là Thiên sứ của Giao ước.
Ngài đã giáng xuống khi hàng trăm hàng ngàn người đang đứng ở đó ngất xỉu và té xuống. Báo chí đã đưa hàng tít lớn, “Ngôi sao huyền bí xuất hiện lúc 2 giờ chiều trên Mục sư vào trong khi đang làm phép báp-têm.” Nó ở đó đấy.
Thưa các bạn, hãy tự ổn định. Giờ đã đến. Có nhiều “tôn giáo đang đùa giỡn.” Có nhiều Giáo hội đang đùa giỡn. Nhưng giờ đã đến là lúc Đức Chúa Trời kêu gọi dân Ngài ra. Đúng thế. Ngài đang chứng thực nó bằng những dấu kỳ phép lạ. Và chính là điều đó.
Đây là lời tuyên bố. Bất cứ ai cũng được hoan nghênh đọc nó. Nó ở đây bất cứ lúc nào, và dành cho bất cứ ai. Hãy nhìn xem nó.
57
Hãy gọi cho George J. Lacy. Anh em đã nghe nói vè ông ấy. Ông là một trong những người của Edgar Hoover, một trong những người giỏi nhất ở nước Mỹ. Phòng sảnh này đi tới... Bức hình này được đưa tới Phòng Sảnh Tôn giáo của Nghệ thuật. Vì lần đầu tiên trong cả lịch sử thế giới một Linh Vật được chụp ảnh...
Tôi nói, “Cảm tạ Đức Chúa Trời, Đấng ban cho chúng con sự chiến thắng qua Đức Chúa Jêsus Christ.”
Khi điều đó giáng xuống, đó là các công việc.
Bây giờ, Cơ-đốc nhân tin bởi những dấu kỳ phép lạ. Ma quỉ la hét. Chúng làm chứng về điều đó. Đức Chúa Trời biết điều đó đúng.Và bây giờ, Đức Chúa Trời đã giáng xuống và tỏ ra cho các nhà khoa học thấy. Những người hoài nghi không thể nghi ngờ nữa.
58
Thưa anh em, thật chắc chắn như tôi đang đứng ở bục giảng này, đất nước này sẵn sàng và chín mùi cho sự phán xét. Đúng thế. Tôi là người Mỹ, và tôi nước Mỹ. Nếu chiến tranh bùng nổ, tôi sẵn sàng đi. Tôi có 5 anh em ở trong trận chiến khác — tôi muốn nói 4 anh em. Chúng tôi sẵn sàng đi lúc này. Vâng, thưa quý vị. Đây là đất nước lớn nhất dưới trời. Đó là... Tôi vinh dự được là người Mỹ. Đúng thế. Nếu điều đó xứng đáng... Không... Nếu nó đáng gì, thì nó xứng đáng chiến đấu cho, nó xứng đáng bênh vực. Đúng vậy.
Nhưng thưa anh em, khi chúng ta được cân trên cái cân và thấy mình thiếu kém, vì Phúc âm đã bị từ chối và bác bỏ, mà nói về... Anh em gieo giống gì, thì gặt giống ấy. Y-sơ-ra-ên là dân được Đức Chúa Trời ưa thích. Đúng thế. Nhưng họ gieo gì thì gặt nấy.
Chúng ta bắt buộc có một thời gian phán xét lớn. Thế gian sẵn sàng cho điều đó lúc này, và sẽ nhận lãnh nó. Anh em đánh dấu lời tôi. Rồi nếu điều đó không ứng nghiệm, anh em nói, “Ông ấy là Tiên tri giả.” Chúng ta sẽ nhận sự đoán phạt. Tôi cảm thấy điều đó trong Thánh Linh.
59
Được rồi, chị ơi. Hãy đưa tay cho tôi thấy. Đến lối này. Bây giờ, điều duy nhất tôi làm, chị ơi, là chỉ tiếp xúc với chị. Hay là, đây là người bệnh phải không? Đôi khi nhiều người đang đứng ở đây, và có lẽ trò chuyện hay làm gì đó. Đó là lý do tôi thấy... Anh em của tôi giữ cho họ xếp hàng, vậy điều đó chỉ với những người bệnh có thẻ.
Được rồi. Vâng, thưa chị. Xin Chúa ban phước cho linh hồn đáng thương của chị. Nào, nhìn lối này. Điều tôi đang làm... Nào, đây không phải là... Tôi chỉ... Chị là con người. Chị có một linh. Đây là một ân tứ để tiếp xúc với linh con người của chị. Chị là một Cơ-đốc nhân. Chị là một tín hữu, tín hữu Cơ-đốc có Đức Thánh Linh. Được rồi.
60
Bây giờ, nhìn xem. Trong Kinh Thánh, tôi muốn nói với chị đôi điều. Có lần khi chức vụ của Chúa Jêsus vừa trở nên rất phổ biến, và một trong số họ là Phi-líp được cải đạo. Ông đi tìm Na-tha-ni-ên, em trai ông. Ông đã mang Na-tha-ni-ên xuống dưới hàng người xin cầu nguyện chữa lành, chúng ta có thể nói vậy. Khi Chúa Jêsus thấy Na-tha-ni-ên đến, Ngài Phán, “Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối trá chi hết.” Đúng thế không? Nói cách khác, ngày nay anh em sẽ nói, “Nầy, anh là một Cơ-đốc nhân thật tốt.” Đúng thế không? Vậy thì, đó là con người anh em. Đúng.
Ông thưa rằng: “Bởi đâu Thầy biết tôi?”
Đức Chúa Jêsus đáp rằng: “Trước khi Phi-líp gọi ngươi, Ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả. ”Đúng không? Đó là điều Chúa Jêsus đã Phán với Phi-líp. Phi-líp, đúng hơn là Na-tha-ni-ên thừa nhận. Và thưa rằng, “Lạy Thầy, Thầy là Con Đức Chúa Trời, Thầy là Vua dân Y-sơ-ra-ên!” Phải không?
Chúa Jêsus Phán, “Những việc này Ta làm, các ngươi sẽ làm lớn (nhiều) hơn.” Đúng không?
Vậy, tôi biết chị khi nào? Khi chị từ chối ăn ở bàn bởi vì bệnh đau bao tử của chị, và nó đã lìa khỏi chị giờ này. Chị cứ về nhà và ăn những gì chị thích. Xin Chúa ban phước cho chị.
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” mọi người. Tốt lắm. (Xin lỗi chị.)
61
Chào chị. Chị tin hết lòng không? Chị có điều gì đó không ổn, dĩ nhiên, nếu không thì chị không ở đây. Này, hãy nhìn lối này, chị ơi. Tôi thấy chị có nhiều việc không ổn. Chị hoảng sợ về một việc, khi nó sai. Vâng, tôi cũng thấy có điều gì khác. Tôi thấy chị cũng bị viêm khớp, phải không? Chị tin tôi không? Chị phải tin, phải không? Chị tin. Được rồi, chị cứ lấy kính ra, giơ tay lên trời mà nói... Dâng sự tạ ơn và ngợi khen cho Đức Chúa Trời. Hãy cúi lên cúi xuống, vì bệnh đó đã lìa khỏi chị. Chị có thể đi về nhà giữ điều đólàm kỷ niệm. Chị được lành. Xin Chúa ban phước cho chị.
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Tốt lắm.
62
Được rồi. Hãy đến, cô bé. Mang cô bé đó... Ôi chao ơi. Một cô bé đáng yêu. Ôi chao! Một cô bé bị câm, hay là... Nào, bị cả... Dù sao đi nữa bị điếc.. Tôi... Được rồi. Mọi người hãy cúi đầu.
Ôi Chúa Jêsus Con Đức Chúa Trời, Ngài là Đấng đã mang Sự sống đến với chúng con, cô bé có cái đầu Thiên sứ này... Con nghĩ về Rebekah bé nhỏ của chính con, Chúa ôi, nghĩ về bé Sharon đang nằm ở đó. Đây là cô bé đáng yêu đến kêu khóc, dựa đầu vào ngực con. Ôi Chúa ơi, xin Chúa ban phước cho cô bé này. Nếu Ngài ở đây, xin Chúa đặt bàn tay thánh khiết của Ngài trên cô bé, và mọi quyền lực của ma quỉ sẽ buông tha cô bé. Chúa Jêsus ơi, xin giúp đầy tớ Ngài, Chúa ôi, khi con thách thức kẻ thù vì con trẻ này. Xin cho con có quyền năng của đức tin để tin, để sẽ quở ma quỉ đó lìa khỏi nó.
Ớ Sa-tan, trong Danh Chúa Jêsus Christ, hãy buong tha cô ấy. Vẫn giữ cô ấy. Cứ cúi đầu. Ôi Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, Đấng Tác Giả của Sự sống Đời đời và Đấng Ban cho mọi ân tứ tốt lành, xin ban ơn phước Ngài trên cô bé này và chữa lành đôi tai của cô, Chúa ôi. Chúa ở đây để cho cô ấy khỏe mạnh. Và linh này của ma quỉ đã đến với đôi tai cô bé này. Ngài ở đây để làm cho cô bé được khỏe mạnh.
Ớ ma quỉ, hãy ra khỏi cô ấy trong Danh Chúa Jêsus Christ. Nó đi ra kìa. Hãy nhìn ở đây...?... Cô có thể nghe tôi nói không...?... Điều đó làm cô đau đớn luôn phải không? Cô nghe tôi nói rõ chứ? Nó không còn làm cô đau đớn nữa. Hả? Ồ, xin Chúa ban phước cho lòng cô.
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!”
Ôi Chúa Jêsus ơi, chúng con cảm ơn Ngài vì sự nhân từ và thương xót của Chúa. Xin ban phước cho cô ấy giờ này và cứ cho cô được khỏe mạnh trong Danh Đức Chúa Jêsus. A-men!
Xin Chúa ban phước cho cô. Cô yêu Chúa chứ? Bằng cả tấm lòng chứ? Tôi cũng yêu cháu. Tôi nghĩ cháu là một cô gái đáng yêu. Được rồi, cháu hãy trở về với mẹ và nói, “Cảm ơn Đức Chúa Trời đã chữa lành...?...” A-men!
Mọi người chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Tốt lắm. Nào, mọi người thật kỉnh kiền, thật kỉnh kiền hết sức.
63
Hãy mang cậu bé đó đến. Bây giờ, mọi người thật sự kỉnh kiền, đừng làm ồn nếu có thể được. Giữ chặt nó ở đây. Cũng bệnh về tai, được rồi, mọi người cúi đầu xuống.
Lạy Cha Thiên Thượng kính yêu, khi cậu bé này đứng đây tối nay, Sa-tan trói buộc đôi tai của nó. Chúa có thể làm cho nó bình thường trở lại, Chúa ôi. Con cầu xin Ngài chữa lành cho cậu bé này và cho nó khỏe mạnh. Ngài Phán, “Hãy để con trẻ đến cùng Ta. Đừng ngăn cấm chúng nó, vì Nước Thiên đàng thuộc về những kẻ giống như con trẻ.” Ôi Chúa ôi, cậu bé yêu dấu này. Ngài ở đây để chữa cho nó lành. Xin dủ nghe lời cầu nguyện của đầy tớ hèn mọn Ngài, vì con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus, Con Ngài.
Hỡi linh của ma quỉ đã trói buộc cậu bé này, trong Danh Chúa Jêsus Christ, hãy ra khỏi nó.
Vâng. Ổn không? Được rồi, anh chị em có thể ngẩng đầu lên. Cậu bé đang khóc... Con nghe được không? Hãy nói, “A-men! [Cậu bé nói, ”A-men!“ - Bt] A-men!
Được rồi đấy. Cháu được bình thường và khỏe mạnh giờ này, cháu yêu. Hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Hãy giơ tay lên và nói, “Ngợi khen Chúa!” [Cậu bé nói, “Ngợi khen Chúa!” - Bt] A-men!
Nó ở đó đấy. Xin Chúa ban phước cho cháu, chạy đi. Tốt lắm.
64
Được rồi, tiến lên. Ông khỏe không, thưa ông?
Chúng ta hãy dâng sự ngợi khen cho Đức Chúa Trời... Cứ tiếp tục. Được lắm. Tôi... Chúng ta cứ vui vẻ trong sự Hiện diện của Chúa chúng ta.
Ngợi khen Chúa từ ái ban ơn lạ lùng, đời tôi vốn tràn những lệ đắng.
Tôi đã hư mất bao ngày,
Lầm than trong nơi tội đầy, mà ơn Chúa từ ái khoan nhân.
Anh bị bệnh tim, anh hiểu điều đó chứ? Anh tin hết lòng Chúa Jêsus sẽ chữa lành và làm cho ah khỏe mạnh không? Ngồi đó trong hàng thứ hai, phía sau đó, nếu anh có đức tin nơi Đức Chúa Trời, tin bằng cả tấm lòng, anh có thể nhận lãnh. Lưng anh và mọi bệnh tim sẽ được lành. Anh tin điều đó chăng? Hãy đứng lên tại chỗ. Đúng thế, chính là tôi đang nói về anh. Chúa Jêsus đã chữa lành bệnh đau lưng và bệnh tim của anh, thưa anh. Anh khỏe mạnh giờ này. Xin Chúa ban phước cho anh. A-men!
Rồi đây Chúa lại đến đem tôi lên trời làm sao nói được hết niềm vui.
Khi đứng bên các Thánh đồ ngợi ca tôn vinh Danh Ngài
Về ơn Chúa chuộc cứu chính tôi.
A-men! Hết thảy anh chị em tin không? Nhiều người nghĩ chỉ hầu như là một nhóm người ồnào. Nhưng quý vị nên có ở đó vào ngày lễ Ngũ tuần khi tất cả họ đều hành động giống như người say, trinh nữ Ma-ry và hết thảy. Quý vị nói không phải ư? Kinh Thánh nói vậy.
65
Ngài ở đây. Được rồi, anh ơi. Khối u đã lìa khỏi anh. Anh có thể rời khỏi bục. Anh được lành, khỏi sự đau yếu của mình. Được rồi. Xin Chúa ban phước cho anh. A-men!
Ô, tôi yêu Chúa Jêsus biết bao,
Ô, tôi yêu Chúa Jêsus biết bao,
Ô, tôi yêu Chúa Jêsus biết bao... [Băng trống. - Bt] ...
Vì Ngài đã yêu tôi trước. (Bao nhiêu anh chị em thật sự...)
Tôi sẽ không bao giờ bỏ Ngài,
Tôi sẽ không bao giờ bỏ Ngài,
Tôi sẽ không bao giờ bỏ Ngài,
Vì Ngài đã yêu tôi trước.
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, từ sâu thẳm trong lòng chúng con, Ngài ở đây. Sự Hiện diện của Ngài được cảm thấy ngay giờ này với chúng con. Chúng con thấy những dấu kỳ phép lạ. Ngài Phán, “Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy.” 1900 năm đã trôi qua. Ngài Phán, “Ta sẽ cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.”Cleveland nhận được thì giờ thăm viếng của nó, Tin Lành được rao giảng ngay trước khi...?... Xin cứu giúp, Cha ôi, hầu cho hết thảy đều tin nhận Ngài, được chữa lành và được cứu qua sự bày tỏ những ân tứ và quyền năng mà Ngài đã Hứa trong những Ngày Sau rốt. Vì chúng con cầu xin trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con Ngài. A-men!
66
Được rồi, hãy mang anh ta đến. Anh em biết đấy, đôi khi anh em phải bộc lộ những cảm xúc của mình, phải không? Chúa Jêsus Phán lần nọ khi dân chúng la hét. Một số người nói, “Hãy làm cho họ nín lặng đi.” Thầy Tế lễ nói, “Hãy làm cho họ nín lặng đi. Họ làm cho chúng ta bất an.”
Chúa Jêsus Phán, “Nếu họ nín lặng, những đá này sẽ kêu lên.” Hiểu không? Điều gì đó phải xảy ra. Ôi chao ơi. Khi Ngài ở gần, điều gì đó phải xảy ra.
Tốt lắm. Anh tin không? Bệnh viêm khớp đã lìa khỏi anh. Anh có thể rời khỏi bục và ngợi khen Đức Chúa Trời. Anh được lành.
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.
Được rồi, mang người bệnh đến. Tiến lên, chị ơi.
Được rồi, hãy có đức tin. Mọi người tin hết lòng. Chị tin hết lòng không? Ngay bây giờ, chị... Chị tin nhậnNgài là Đấng Chữa lành của mình chứ? Chị có thể tin Ngài không?
Anh cảm thấy cái lưng thế nào? Nó ổn rồi, phải không? Nó được ổn mãi mãi. Đức tin anh đã cứu anh, người anh em yêu dấu ơi. Tôi đã thấy điều đó cách đây một lát.
67
Chào chị. Chị tin tôi không? Chị tin nhận tôi là Tiên tri của Đức Chúa Trời, tin rằng tôi biết những gì Đức Chúa Trời sẽ bảo chị làm không? Vậy chị sẽ làm theo điều tôi bảo chị chứ? Được rồi. Mắt chị đang làm phiền chị. Đúng thế không? Bây giờ, tối nay, khi chị về nhà, tôi muốn khi chị nằm xuống, hãy đặt tay trên mắt chị và nói, “Chúa ôi, xin giúp con.” Buổi sáng khi thức dậy, nó sẽ mất hết. Chị sẽ... Chị tin điều đó không?
Được rồi, anh ơi. Xin Chúa ban phước cho anh, và ở với anh.
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!”
Bây giờ, tôi muốn chị làm chứng khi chị trở lại. Chị hãy trở lại và nói điều gì đã xảy ra.
Chị ấy sẽ mù... Thị giác... Chính những dây thần kinh đó trong mắt chị sắp chết. Cho chị làm điều gì đó để chị có thể tin điều ấy, có đức tin, Đức Chúa Trời sẽ nhậm lời chị. Nào, chị hãy làm những gì tôi bảo. Chị đến trở lại vào tối mai, và cho chúng tôi nghe chị làm chứng.
Bao nhiêu anh chị em tin chị ấy sẽ hoàn toàn bình thường? Bằng cả tấm lòng, chị ấy... Tôi tin hết lòng.
68
Được rồi. Hãy đến, chị ơi. Mang bệnh nhân đến.
Được rồi. Dĩ nhiên, chúng ta thấy cái gì trong tay phải của chị ấy ở đây, bước qua bục. Chị đã tin cậy Đức Chúa Trời rồi.
Ớ linh của ma quỉ đã trói buộc đôi tai của chị, trong Danh Chúa Jêsus Christ Con Đức Chúa Trời, hãy lìa khỏi người đàn bà này.
Chị nghe tôi nói không? Hãy nói, “A-men!” Nghe tôi nói không? Hãy nói, “A-men!” Chị nghe được không? Chị nghe được tôi nói không? Không bao giờ lìa khỏi chị. Không, nó ở đó đấy. Được rồi. Chúng ta hãy cầu xin lần nữa.
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con cầu xin Ngài thương xót chị chúng con, chữa lành chị, và làm cho chị khỏe mạnh.
Ớ Sa-tan, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, hãy ra khỏi người đàn bà này.
Nghe điều đó không? Nghe điều đó không? Nghe tôi nói không? (Chị ấy nghe được một chút.) Nghe tôi nói không? Chỉ nghe tiếng, chỉ thế thôi... Nó ở đó đấy, nó vẫn còn ở trên chị.
Bây giờ, mọi người chờ một tí. Có điều gì không ổn với đời sống chị mà tôi có thể tìm thấy chỉ trong chốc lát.
69
Hãy nhìn lối này. [Một chị nói chuyện với Anh Branham về người bệnh. - Bt] Vâng, thưa bà. Nó đang nắm giữ chị ấy giờ này, và tôikhông thể thấy được tại sao.
Kính lạy Đức Chúa Trời Toàn năng. Đấng Tác Giả của Sự sống Đời đời và Đấng Ban cho mọi ân tứ tốt lành, xin ban ơn phước Ngài trên người đàn bà này mà con chúc phước trong Danh Ngài.
Hỡi ma quỉ các ngươi, hãy lìa khỏi người đàn bà này. Trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, hãy ra khỏi bà ta.
Bây giờ, mọi người có thể thấy nó vẫn đang nắm giữ chị ấy. Thấy không? Thấy nó trên bàn tay tôi không? Nào, nhìn đây, thưa thính giả, vậy anh chị em có thể thấy, để anh chị em sẽ biết tôi đang nói về điều gì. Để anh chị em thấy điều này, khi nó lìa khỏi chị ấy giờ này, chị sẽ nghe. Hiểu không? Nào, nhìn xem.
Hãy nhìn bàn tay tôi giờ này. Nào, nhìn xem. Tôi sẽ lấy tay tôi ra khỏi tay chị ấy, đặt tay tôi ở trên; Nhìn đây. Bây giờ, hãy xem. Tôi sẽ lấy tay chị ấy để qua đây và đặt lên. Hãy xem ngay khi bàn tay này ở trên đây. Nó ở đấy kìa. Thấy những hạt nhỏ màu trắng đang chạy ở trên đó giống như những bong bóng nhỏ đó không? Nào, hãy xem. Hãy xem khi tôi nhấc bàn tay chị ấy lên. Thấy chúng lìa khỏi không? Nào, hãy xem. Chúng ở đó đấy. Thấy chúng không? Nào, đó là những gì nó... Vậy thì, đó là điều không ổn của chị. Chị ấy cũng bị bệnh rối loạn kinh nguyệt. Chị bị bệnh thận. Phải không?
70
Bây giờ, chúng ta hãy cầu nguyện lần nữa. Mọi người hãy kỉnh kiền như có thể được.
Lạy Đức Chúa Trời Toàn năng, Đấng Tác Giả của Sự sống Đời đời và Đấng Ban cho mọi ân tứ tốt lành, xin ban ơn phước Ngài trên người đàn bà này, và chúc phước cho chị, người mà con chúc phước trong Danh Ngài, để chị được lành tối nay, và linh của kẻ thù này bị lấy ra khỏi chị.
Hỡi ma quỉ, hãy lìa khỏi người đàn bà này trong Danh Chúa Jêsus Christ, hãy ra khỏi chị ấy.
Nó vẫn đang nắm giữ chị. (Anh chị em có thể ngẩng đầu lên và nhìn.) Nếu tôi có thể viết cho chị ấy, tôi muốn hỏi chị một câu. Chị có cây viết ở đây không? Được rồi, mọi người kỉnh kiền. Bây giờ, cứ cúi đầu xuống.
71
Lạy Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, xin thương xót người đàn bà này ở đây. Tại sao linh này đang nắm giữ chị, con không biết, Chúa ôi. Con không thể biết cho tới khi Ngài bày tỏ nó cho con. Con cầu xin Cha thương xót, và bày tỏ, nếu không thì chữa lành người đàn bà này, Cha ôi. Xin nghe lời cầu nguyện của đầy tớ hèn hạ của Ngài. Trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con Ngài.
Ớ Sa-tan, hỡi con quỉ điếc và bệnh tật trói buộc người đàn bà này, trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, hãy ra khỏi chị ấy.
Nó vẫn đang nắm giữ ở đó, chị...?... Nào, đó là một loại sưng lên. Tôi không biết làm gì cho tới khi Đức Chúa Trời chỉ cho tôi. Tôi sẽ phải chờ đợi để thấy được những gì Ngài bảo tôi làm. Có điều gì đó không ổn trong đời sống của người đàn bà, hay cách nào đấy Đức Chúa Trời đang nắm giữ nó. Hiểu không? Tất cả điều tôi muốn nói là những gì Ngài sẽ bảo tôi. Tôi chỉ có thể... Hãy kỉnh kiền. Tôi tin Ngài sẽ bảo cho tôi biết, tỏ cho tôi nó là gì.
72
Tôi sẽ cố gắng cầu nguyện cho chị và thấy... Tôi đang nhìn thẳng vào người đàn bà. Tôi không thể thấy điều gì, Chị ây... Tôi có thể thấy chị có việc gì không ổn. Ở đây có một sự rung động. Nhưng tôi không thể... Tôi không thể thấy điều gì sai trật trong đời sống chị hoặc bất cứ điều gì. Nhưng có lý do nào đó mà Đức Chúa Trời đang nắm giữ điều này. Tôi không biết.
Tôi hỏi chị, được viết ở đây, “Chị tin không?”
Chị nói, “Có,”
Bây giờ, tôi sẽ cứ cầu nguyện lần nữa. Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, con cầu xin Ngài thương xót. Xin ban cho sự chữa lành trên người đàn bà đáng thương này ở đây với linh điếc này, bị trói buộc với những bệnh tật. Con cầu xin Ngài chữa lành cho chị. Xin nhậm lời, Chúa kính yêu ơi. Nếu có điều gì sai trật, con cầu xin Cha tha thứ, và cầu nguyện để Ngài sẽ tỏ cho biết tối nay, rằng chị ấy có điều gì không ổn và tại sao linh này không lìa khỏi chị. Nếu đó là sự yếu đuối của đức tin chính con, xintha thứ cho con. Nếu là sự yếu đuối đức tin của chị ấy, xin tha thứ cho chị ấy. Vậy Chúa ôi, xin nghe lời cầu nguyện của tôi tớ Ngài và làm cho linh điếc này lìa khỏi chị trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ.
73
Nó vẫn đang di chuyển trên bàn tay chị. Nào, chờ một chút. Tôi có vài người nữa trong hàng người xin cầu nguyện. Tôi sẽ trở lại trong vài phút nữa cho tới khi tôi có thể trở lại với chị ấy và bây giờ tiếp tục bắt đầu với những người còn lại của hàng người xin cầu nguyện chữa lành. Tôi có thể thấy được điều gì không ổn với chị ấy.
Vậy thì, anh chị em thấy thật không giúp được cho một người cho tới khi Đức Chúa Trời bày tỏ điều đó không? Chị ấy đang đứng ở đây. Tôi không biết làm gì. Tôi không thể nói cho tới khi Đức Chúa Trời bày tỏ cho tôi. Hiều điều tôi muốn nói không? Bao nhiêu anh chị em hiểu giờ này? Hiểu không? Xem đấy, không phải là Anh Branham; Chính là Chúa. Có lẽ đó là điều vì thế Ngài đang làm, để anh chị em thấy rằng không phải tôi; mà chính là Ngài.
Bây giờ, nó đây này. Tôi có thể nắm được bệnh tật của chị ở đây. Thấy nó là gì, chị bị bệnh phụ nữ, bệnh thận, và điếc hai tai. Và nó ở đó đấy. Nhưng bây giờ, để làm cho nó lìa khỏi chị, chính là đức tin của chị nơi Đức Chúa Trời. Hiểu không? Tôi chỉ có thể làm thế thôi.
Tôi sẽ mời chị ấy ngồi ở đây một chút. Đừng để chị ấy đi ra. Tôi muốn chị ở lại đây cho tới khi kết thúc. Nhìn xem. Hãy nói với chị ấy nhìn về phia tôi và cầu nguyện. Nào, mọi người hãy kỉnh kiền. Chúng ta có thể thấy điều gì không ổn với người đàn bà này. Chờ một chút.
74
Được rồi, hãy tiến lên, chị ơi. Bây giờ, thưa thính giả, nếu quý vị để ý... Hãy nhìn bàn tay tôi giờ này. Thấy không? Điều đó cũng giống như không ổn với người đàn bà. Thành thật mà nói, đó là điều gì đó giống như chứng bại liệt, hoặc điều gì đó. Tôi không biết. Tôi sẽ phải tìm thấy trước. Nó là bệnh gì mà không di truyền. Đó là khối u trên phía sau tai của người đàn bà... Nhưng điều gì ở đây, thì tôi không biết. Tôi sẽ phải tìm thấy điều này bằng một sự hiện thấy nếu Đức Chúa Trời sẽ bày tỏ cho tôi. Nếu Ngài không tỏ lộ... Nếu Ngài không tỏ lộ, tôi không thể nói với chị ấy. Hiểu không? Bây giờ, nếu không, tôi không biết gì về điều đó. Nếu tôi biết, tôi không thể chữa lành chị ấy. Sự chữa lành đến từ Đức Chúa Trời (Hiểu không?), từ Đức Chúa Trời. Bây giờ, mọi người kỉnh kiền.
75
Chị nhìn lối này, chị ơi. Chờ một chút. Tôi muốn nói chuyện với chị chỉ một phút để chạm được linh của chị. Chị đã hầu việc Ngài được bao lâu? Một thời gian dài à? Vâng. Chị yêu Ngài hết lòng chứ? Chị tin hết lòng chứ? Vâng. Nhìn xem, chị bị bệnh này trong một thời gian nào đó. Đó là bệnh viêm khớp. Đúng không? Chị... Năm ngoái hay gần như vậy, chị phải yếu đi một chút. Phải không? Chị cảm thấy suy yếu. Đúng, tôi có thể thấy. Chị đã suy yếu liên tục. Đúng thế không? Tôi có thể thấy chị trong sự hiện thấy. Cách đây khoảng một hay hai năm, chị trông nặng nề hơn và khỏe hơn bây giờ. Chị cũng bị bất an, phải không? Đúng thế. Đó là sự thật phải không?
Bây giờ, chị tin hết lòng rằng Đức Chúa Trời sẽ chữa lành chị chứ? Được rồi.
Mọi người hãy cúi đầu giây lát.
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, con cầu xin Ngài chữa lành chị chúng con đang đứng ở đây. Xin cho chị ấy khỏe mạnh, Chúa kính yêu ơi. Nguyện xin quyền lực của ma quỉ trói buộc chị lìa khỏi chị trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. Hãy ra khỏi người đàn bà này.
Được rồi. Hãy nhìn lối này chị ơi. Được rồi. Chị nhận lãnh sự chữa lành của mình giờ này chứ? Hãy nói “Cảm ơn Chúa!”
Bây giờ, hãy giơ đôi bàn chân chị lên xuống. Chị đấy. Chị có thể rời khỏi bục khỏe mạnh giờ này.
76
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Đức Chúa Trời!” Ha-lê-lu-gia!
Ngài ở đây. Ngài ở đây để chữa lành người đau ốm và bệnh tật. Anh chị em tin điều đó chăng? Bao nhiêu anh chị em ở đây muốn được cầu nguyện tối nay? Bao nhiêu anh chị em muốn được cầu nguyện cho?
Bây giờ, tôi muốn Anh Lindsay hay người nào đó đến đây. Tôi muốn giải quyết với người đàn bà này ở đây, người đàn bà này... Bà cứ quay đầu về các phía. Anh em không thể nói với bà ấy, vì bà ấy không nghe được. Tôi muốn tìm ra tại sao linh đó không muốn lìa khỏi bà.
Bao nhiêu anh chị em muốn được cầu nguyện cho giờ này, cứ đưa tay lên, nói, “Anh ơi, tôi muốn được cầu nguyện cho, và tôi tin Chúa Jêsus bằng cả tấm lòng.” Anh chị em tin hết lòng không? Anh chị em tin Ngài ở đây để chữa lành từng người trong anh chị em không? Tốt lắm. Tôi sẽ nói cho anh chị em biết tôi muốn anh chị em làm gì. Bao nhiêu anh chị em Cơ-đốc nhân ở trong Nhà thờnày, hãy giơ tay lên cho chúng ta thấy, và khắp nơi, hãy giơ tay cho chúng ta thấy? Tất cả đều tin vào sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ] chứ? Tốt.
77
Tôi muốn các bạn là người đau, những người đau muốn được cầu nguyện cho, hãy đứng lên, các bạn là người đau và có thể đứng dậy, hãy đứng lên.
Thưa các Cơ-đốc nhân, tôi muốn anh chị em nhìn xem có bao nhiêu người đau. Giờ này, tôi muốn mỗi người trong những người đau hãy đặt tay trên nhau. Hãy đặt tay trên nhau khắp nơi. Đúng thế. Tốt. Ôi chao.
Cháu tin chứ, tin hết lòng chứ? Tin bằng cả tấm lòng chứ? Anh tin chứ? Anh tin nhận Ngài làm Đấng Chữa lành mình chứ? Anh cũng tin chứ? Tốt lắm.
Trong khi mọi người đồng một lòng, chúng ta hãy cầu nguyện. Anh Lindsay, tôi muốn tất cả quý vị Mục sư Truyền đạo, nếu muốn, hãy đi ra phía trước đây một lát. Quý vị Mục sư Truyền đạo tin vào sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ], tôi muốn quý vị bước ra đây một lát.
Việc này là vì một mục đích lúc này. Xem sự cầu nguyện này, có lẽ trong khi anh em đang bắt đầu cầu nguyện, tôi có thể thấy điều gì không ổn ở đây. Anh em hiểu không? Hãy đặt thanh chắn ở đây giữa thính giả và người đàn bà này ở đây, là nơi tôi đang nói.
78
Được rồi. Thật tốt. Nhìn xem quý vị Mục sư Truyền đạo tin vào sự Chữa lành Thiêng liêng. Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Chắc chắn vậy. Tốt. Nếu anh em tin Đức Chúa Trời, anh em phải tin vào sự Chữa lành Thiêng liêng, phải không? Đúng. Được rồi. Bây giờ, chúng ta hãy cúi đầu trong khi cầu nguyện.
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con tin Ngài là Giê-hô-va Đức Chúa Trời cực đại đã dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên trong đồng vắng. Chúng con tin rằng Ngài ở đây để làm cho mạnh khỏe mỗi người có nhu cầu chữa lành. Ngài thấy bàn tay họ đặt lên nhau.
Chúa ôi, có điều gì đằng sau trong người đàn bà này con tối nay mà con không thể tìm ra. Con biết rằng Ngài sẽ bày tỏ cho con. Cha ôi, con biết Ngài sẽ tỏ ra. Con tin Cha. Con cầu xin Cha bao phủ chúng con bằng Thánh Linh Ngài, và cho con thấy người đàn bà này có gì không ổn.
Ôi lạy Đức Chúa Trời đời đời, xin ban phước cho những chiếc khăn tay này ở đây. Chữa lành hết thảy những người mà những khăn tay này tượng trưng. Làm cho họ được khỏe mạnh từng người một.
Những người ở ngoài kia, Chúa ôi, Ngài thấy họ đặt tay trên nhau. Ngài biết hết về họ. Cha ôi, con cầu xin trong Danh Chúa Jêsus để Ngài sẽ chữa lành từng người trong họ. Xin cho quyền lực của Sa-tan buông họ ra ngay giờ này.
Trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, xin cho quỉ vô tín, buồn rầu lìa khỏi. Hãy ra khỏi những này trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ.
Đúng thế, hãy tin nhận nó. Hãy tin hết lòng.
79
Bây giờ, hãy nhìn nhiều người được lành đứng lên khắp nơi. Chúng ta hãy dâng Đức Chúa Trời sự ngợi khen. Ha-lê-lu-gia! Những Cơ-đốc nhân...
Hãy đến, Anh Lindsay. Đem chị ấy ra khỏi trại.
Hãy tin nhận điều đó. Hãy tin hết lòng.
Chị tin điều đó không? Chị ở đó mắc bệnh ung thư, Đức Chúa Jêsus Christ vừa chữa lành chị. Đúng thế.
Chị bị bệnh ở một tai, Đức Chúa Trời đã chữa lành chị. Đúng thế.
Hãy lấy kính ra. Đó là cách làm điều ấy. Chị ở đó đấy.
Bà bị mù, cả hai mắt bị lé. Bà đấy, được chữa lành và mắt bình thường.
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Các bạn được lành, thưa các bạn.
Còn anh thì sao, thưa anh? Anh tin hết lòng chứ? Hãy tin nhận điều đó.
Anh cảm thấy bệnh thế nào? Anh thấy nó hết rồi chứ? Hãy tin nhận điều đó (Đúng thế. Và được lành. Xin Chúa ban phước cho anh.
Bao nhiêu anh chị em ở đây tin điều đó hết lòng ngay bây giờ? Hãy nhận lãnh sự chữa lành.
Chúng ta hãy dâng sự ngợi khen cho Đức Chúa Trời trong khi tôi đi đến để gặp người đàn bà này ở đây để biết điều gì sai trật.
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Bao nhiêu anh chị em giờ này tin vào sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ]? “Chúa Jêsus ôi, con tin nhận Ngài là Đấng Chữa Lành của con ngay giờ này.”
Ôi Cha ơi, xin cho linh Sa-tan đã trói buộc những người này lìa khỏi họ. Ngay bây giờ, nguyện Thánh Linh cai trị đời sống họ và làm cho mỗi một người trong họ được mạnh khỏe trong Danh Con Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!