Được Thánh Linh Dẫn Dắt

Minneapolis, Minnesota, USA.

50-0715

1
Cảm ơn, Anh Lindsay. Chào quí vị. Xin lỗi vì việc nói khó khăn. Quí vị có thể nghe được không? Được rồi, tốt. Đức Chúa Trời chắc sẽ chăm sóc điều đó cho chúng ta. Chúng ta cố gắng làm những gì đúng. Chiều mai lúc 2 giờ Anh Lindsay nói với tôi có mặt cho buổi nhóm lúc 2 giờ chiều mai. Điều đó không gây trở ngại với buổi thờ phượng người khác lúc đó. Mọi người sẽ... Công việc Hội thánh các bạn... có thể ở bên ngoài và có công việc. Vậy nên nhớ điều đó. Rồi một số... Tối mai lại việc rao giảng thường lệ, hay đúng hơn là việc chữa lành bình thường. Buổi nhóm rao giảng chiều mai. Và các bạn cố gắng đến nếu có thể được. Chúng tôi chắc chắn vui mừng vì sự có mặt của các bạn.
2
Bao nhiêu người ở đây là Cơ-đốc nhân, hãy giơ tay lên cho biết. Ồ, chẳng tuyệt vời sao? Khoảng 99% là Cơ-đốc nhân. Tôi vui mừng vì điều đó, biết rằng phần lớn nhất hội chúng đã được cứu và tìm được Chúa Jêsus yêu dấu cho lòng mình.
3
Trước tiên tôi muốn đọc một đoạn ngắn của Lời. Lời tôi sẽ hư mất, nhưng Lời Đức Chúa Trời sẽ chẳng hư mất bao giờ. Dựa trên sách Ma-thi-ơ, chương 9, bắt đầu câu 27, anh em ai muốn đánh dấu... Và nếu Chúa muốn, chiều mai tôi muốn nói về chủ đề... tôi không hề biết, nhưng nếu Ngài muốn, “Hãy Đến Xem Người Đã Bảo Tôi Mọi Điều.” Tốt lắm. Trong câu 27 chương 9 Phúc âm theo Ma-thi-ơ, chúng ta đọc:
Đức Chúa Jêsus ở đó ra đi, có 2 người mù theo Ngài mà kêu rằng: Hỡi con cháu vua Đa-vít, xin thương chúng tôi cùng!
Khi Ngài đã vào nhà rồi, 2 người mù đến; Ngài bèn Phán rằng: Hai ngươi tin Ta làm được điều 2 ngươi ao ước sao? Họ thưa rằng: Lạy Chúa được.
Ngài bèn rờ mắt 2 người mà Phán rằng: Theo như đức tin các ngươi, phải được thành vậy.
Mắt 2 người liền mở. Đức Chúa Jêsus lấy giọng nghiêm Phán rằng: Hãy giữ, đừng cho ai biết chuyện nầy
Song lúc 2 người ra khỏi nhà, thì đồn danh tiếng Ngài khắp cả xứ.
Khi đi khỏi chỗ đó, thì người ta đem tới cho Ngài một người câm bị quỉ ám.
Quỉ bị đuổi ra rồi, thì người câm nói được... (Các bạn để ýđó là điều gì trói buộc người câm không? Ma quỉ. Tôi hoàn toàn chắc chắn điều đó, khoa học hiện đại sẽ không đồng ý với điều đó, nhưng như những Cơ-đốc nhân chúng ta tin những gì Kinh thánh nói...) Và người câm... (Chúng ta hãy xem chờ một lát. Xin lỗi, đọc câu 33 lần nữa.) Đoàn dân lấy làm lạ mà nói rằng: Không hề bao giờ thấy sự như vậy trong dân Y-sơ-ra-ên.
Nhưng người Pha-ri-si lại nói rằng: Người nầy cậy phép chúa quỉ mà trừ quỉ.
Đức Chúa Jêsus đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các Nhà hội, giảng Tin Lành Nước Đức Chúa Trời, và chữa lành các thứ tật bịnh.
Sách Hê-bơ-rơ nói, “Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.” Ngài không bao giờ thay đổi; Ngài là Đức Chúa Trời.
4
Vậy thì, một trong những điều lạ lùng nhất của Đức Chúa Trời và Cơ-đốc nhân, là sự liên kết tình bạn hữu giữa Đức Chúa Trời và Cơ-đốc nhân, họ là con cái Đức Chúa Trời được Thánh Linh Đức Chúa Trời dắt dẫn.
(Các bạn phía sau có thể nghe tôi nói lúc nầy không? Được chứ? Nếu có thể được, hãy giơ tay lên, nếu cầu nguyện có thể nghe phía sau đó tốt. Tốt lắm. Tôi đang cố gắng đứng thật gần mi-crô nầy như có thể được. Nó có thể rú lên, tôi không biết.)
Nhưng điều lớn nhất tôi tìm thấy trong đời sống Cơ-đốc nhân là để Đức Thánh Linh lãnh đạo và hướng dẫn các bạn. Và công việc Ngài thì kỳ diệu. Bao nhiêu người ở đây từng được Đức Thánh Linh dẫn dắt, hãy giơ tay lên. Ô, chà, tuyệt vời. Hãy để Thánh Linh Đức Chúa Trời hướng dẫn.
Không ai có thể hướng dẫn các bạn đến Bàn thờ ngoại trừ Thánh Linh Đức Chúa Trời. Không ai mang các bạn đến đây tối nay trừ phi chính Thánh Linh Đức Chúa Trời. Đúng thế không? Ngài vận hành theo những đường lối mầu nhiệm, để điều kỳ diệu của Ngài thực hiện.
5
Nhiều lần trong sự lãnh đạo... [Băng trống. - Biên tập] ... Từ khi tôi còn bé...
Mỗi tuần một ngày Chúa nhật, nếu chúng ta bắt đầu ở lại lâu, tôi mong nói với các bạn về chuyện đời tôi, Chúa nhật mỗi tuần, lần duy nhất tôi từng có thể nói điều gì với nhiều người về bệnh tật của họ, vân vân, là khi được lãnh đạo rõ ràng bởi Thánh Linh. Tôi phải để Ngài làm điều đó. Nếu tôi muốn nói điều gì bên trong chính mình, chắc chắn sẽ là một sai lầm. Nhiều lần điều đó làm cho tôi lúng túng khi có quá nhiều. Cách tốt nhất là khi có một người bệnh đến với chính tôi, nói chuyện một cách riêng tư với họ, tiếp xúc với họ cách cá nhân... Nhưng khi nó là... Đôi khi vì đó là một hội chúng hỗn hợp như thế nầy, hồ như khó cảm thấy rõ ràng đó là cái gì, và để biết nó là điều gì. Nhưng các bạn phải có sự rất nhạy bén với Thánh Linh.
6
Bây giờ, chúng ta nhận biết, và mọi người đều biết có các thần linh. Thế thì nếu có các thần linh, có sự ràng buộc với Chủ của linh đó, bởi vì Nó biến đổi bản chất những tội nhân trở thành Cơ-đốc nhân. Có sự ràng buộc có một Thầy hay Người Đứng Đầu ở đâu đó, và đó là Đức Chúa Trời. Ngài đã sai chính Con Ngài lấy xác thịt giống như xác thịt tội lỗi chúng ta xuống thế gian, Ngài đã chết để chúng ta có thể được cứu chuộc và được trở lại với Đức Chúa Trời làm con trai con gái Đức Chúa Trời, bước đi với Ngài lần nữa. Đấng Christ đã phục hồi lại mối liên hệ sai lầm ở vườn Ê-đen, những gì A-đam đã đánh mất.
7
Nhiều lần... Ứơc mong chúng ta có thì giờ bù đắp vào ở đó trong thời gian ngắn để nói, nhưng chỉ có khoảng 8, hay 10 phút. Tôi muốn đưa ra cho các bạn rõ ràng một vài kinh nghiệm chỉ để bộc lộ lòng tôi với các bạn, nói chuyện với các bạn, nói chuyện với các bạn. Có nhiều lần, những người bạn Cơ-đốc...
Tôi đoán sẽ không lâu hơn nữa chúng ta có lẽ sẽ có vài buổi nhóm chữa lành. Bây giờ, tôi e rằng những buổi thờ phượng sắp chấm dứt, những buổi thờ phượng như thế nầy. Chúng ta có những khó khăn phía trước như các bạn biết. Vì thế chúng ta muốn thực hiện mọi việc có thể được.
Hầu như chắc chắn khi chúng tôi rời khỏi đây, tôi có thể không bao giờ gặp lại nhiều anh em trong quãng đời còn lại của tôi. Chúng ta có thể không bao giờ gặp nhau nữa. Vì thế chúng ta hãy chân thật với nhau và chân thành với Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ giải quyết cho chúng ta trong khi chúng ta có cơ hội quí báu nầy.
Tôi muốn ngồi xuống, nói chuyện với anh em một ngày. Nhưng tôi không thể làm điều đó. Tôi không thể mất thì giờ cầu nguyện tìm kiếm Đức Chúa Trời. Nhưng tôi sẽ sắp xếp để gặp gỡ anh em vào một thời gian đặc biệt. Sau khi chúng ta vượt qua sông, tôi - tôi sẽ sống với các bạn mọi lúc các bạn muốn. Chúng ta sẽ thực sự ngồi xuống — bên cây đời đời, bên Biển Sự Sống, và ở đó nói chuyện với nhau 1.000 năm. Điều đó chẳng tuyệt vời sao? Lúc ấy, tôi thích bắt tay anh em và nói, “Anh còn nhớ khi còn ở dưới Minneapolis, những lần chúng ta cố gắng được ở với nhau không? Hãy xem bây giờ như thế nào.”
Các bạn muốn biết khi nào tôi về nhà, ồ, tôi đang cố gắng hát bài “Ân Điển Lạ Lùng” khi tôi vượt qua suối. Tôi không biết hát, nhưng tôi luôn thích hát bài đó. Tôi tin Đức Chúa Trời sẽ cho phép tôi làm điều đó, khi tôi vượt qua nơi ấy. Các bạn tình cờ đi qua trước tôi và nghe một người nào đó bước ra hiên nhà một buổi sáng nhà, nghe ai đó hát bài “Ân Điển Lạ Lùng”, các bạn nói, “Anh Branham đã về nhà.” Tôi đấy. Tôi thích hát bài hát cổ ấy, vì chính ân điển lạ lùng đó đã cứu tôi, mang tôi đi xa đến mức đó.
8
Nhiều lần những sự việc đã xảy ra theo sự dẫn dắt của Thánh Linh mà thậm chí tôi chưa nhắc đến, không nói gì về điều đó. Những khải tượng được thấy liên tục. Và tôi đã cố gắng giải thích với các bạn điều đó được thực hiện như thế nào. Chính những khải tượng riêng biệt nầy... Cách chúng vận hành và những gì đã thực hiện trong đời sống họ. Nó đến rõ ràng như thật như tôi đang nhìn các bạn.
Tôi không tin bạn nào có thể nghi ngờ điều đó sau khi thấy nó tác động trong buổi nhóm; Tuy chưa bao giờ có vị trí của nó, vì buổi nhóm đang nói nhiều rắc rối trong hội chúng [tại trại nhóm]. Chúng ta là những người mới đến với nhau, và điều đó mới mẻ ở đây.
Nhưng tôi biết ơn vì các bạn đang tiếp nhận điều đó cách tuyệt vời. Tôi có thể luôn cảm thấy mỗi đêm... trông giống như có nhiều hơn đà đức tin đẩy tới nổi dậy mọi lúc. Tôi tin rằng trước khi buổi nhóm kết thúc, nếu Chúa cho phép, sẽ có một sự lan tràn vĩ đại như các bạn chưa bao giờ thấy trước đây. Thấy được kết cuộc như thế nào đó là điều tốt.
9
Để ý, thỉnh thoảng Ngài cho tôi thấy những sự việc mà tôi chưa hề nói. Bây giờ, ngay lúc nầy, từ khi tôi đứng đây, tôi thấy 4 hay 5 điều diễn ra từ khi tôi nói ở mi-crô đây. Nhưng tôi không nói điều đó cho đến khi tôi thấy điều gì xảy ra.
Quản lý của tôi và họ, nhiều lần... Bây giờ, tôi biết điều nầy dường như hơi lạ, và hầu như khó có thể được, vì quí vị Mục sư Truyền đạo vân vân, để thực sự hiểu thấu vấn đề ngay bây giờ, trừ phi họ có tâm trí rất nhạy bén. Nhưng tôi chỉ có thể thành thành thật, và...
10
Cách đây không lâu ở đây, khi chúng ta gặp ở nước Anh (chỉ vì một đôi kinh nghiệm). Tôi ở trong phòng ngày nọ và tôi đi vào nói với người quản lý của mình; Tôi nói... Tôi đang ngồi trong phòng và thấy một khải tượng về Sa-tan đang đến với chúng ta... [Băng trống. - Bt] ...
Chỉ nói với họ nó sẽ xảy ra bao lâu, nơi nào đó trong khoảng 24 giờ, và nó đã xảy ra.
11
Một buổi sáng, tôi nhớ thức dậy, đi vào thành phố khoảng 5 giờ. Ngài đã đánh thức tôi; Ngài phán, “Hãy mặc quần áo vào.” Và tôi đi xuống thành phố. Tôi đã đi bộ gần 3 dặm. Tôi tin điều đó ở trong... [Băng trống. - Bt]
Tôi đi dưới bóng cây bên dòng sông cầu nguyện cho đến 9 giờ, từ 5 giờ đến 9 giờ. Lúc đó khoảng 9 giờ. Ngài không muốn cho tôi đi. Tôi biết họ đang tự hỏi tôi ở đâu khi họ đến phòng tôi mà tôi không có ở đó. Vì thế tôi cầu nguyện; Tôi nghe tiếng Ngài Phán, “Hãy chổi dậy ngay bây giờ.” Tôi đã thức dậy.
12
Điều đó thực sự rõ ràng không phải là chuyện tưởng tượng, thưa các bạn. Tiếng Ngài đúng là có nghe thể được như tôi nói với các bạn. Thực sự không — khi Ngài đứng đó, thực sự không giống như các bạn tưởng. Tôi nghe Ngài khi Ngài nói chuyện, nhìn Ngài, nói chuyện với Ngài như các bạn nói chuyện với tôi hay tôi nói chuyện với các bạn. Chính là Thượng Đế, thực sự không phải là sự tưởng tượng. Tôi có thể nghe Ngài khi Ngài đặt chân xuống sửa soạn bước đi. Khi Ngài nói chuyện, Ngài nói rõ ràng như tôi nói. Ồ, Ngài có giọng nói theo cách rất khiêm nhường, mặt khác rất nghiêm nghị. Tính cách của Ngài không ai có thể mô tả được. Thật giống nếu Ngài có thể nói, nó có thể làm thế gian đảo lộn. Tuy nhiên Ngài rất nhu mì khi các bạn nhìn Ngài, các bạn có thể hầu như khóc.
13
Ngài Phán, “Hãy dậy.”
Tôi thức dậy, bắt đầu đi. Tôi đi bộ khoảng một dặm... Tôi định đi đến bên cửa tiệm trước khi trời sáng. Tôi không biết làm gì, chỉ đi bộ. Ngài Phán, “Hãy đi bộ.” Tôi nghĩ, tôi chỉ đi dạo ở góc phố nầy. Và tôi đến góc phố; Ngài Phán, “Hãy rẽ phải.” Tôi đi đến ngay đến phố bên phải. Tôi đi đến 2 khu phố bên phải, lúc đó Ngài Phán, “Hãy rẽ trái.”
14
Ngay trong một phần giây đó, tôi thấy người phiên dịch của tôi từ đêm trước. Tôi biết điều gì đó sắp xảy ra; Bởi vì anh ấy cứ đi đến càng lúc càng gần hơn. Tôi biết điều gì sắp xảy ra; Nó sẽ xảy ra ngay lập tức. Người đó đến gần bắt tay tôi. Anh ấy nói, “Anh Branham, có điều gì lạ.”
Tôi nói, “Chờ một chút,” và bắt đầu kể với anh.
Anh nhìn tôi. Khi anh nhìn thế, tôi thấy chúng tôi ở trong một khải tượng đang đứng ở đó khi anh đang phiên dịch tối hôm trước. Tôi nói, “Anh vừa từ bệnh viện đến phải không?”
Anh ấy nói, “Vâng.”
Tôi nói, “Anh vừa cắt bỏ một quả thận.”
Anh ấy nói, “Đúng thế.”
Tôi nói, “Vậy anh đã bị giải phẫu. Từ khi giải phẫu nó đã đi qua quả thận kia. Đúng thế không?”
“Đúng thế.”
Tôi nói, “Tối qua khi tôi đang cầu nguyện cho hội chúng, anh đã chẳng lấy tay nắm giữ áo tôi như thế sao, thật dễ phải không?” Anh ấy thực sự bắt đầu khóc. Nước mắt anh — Anh giơ tay lên trên không nói, “Đúng thế. Thưa Anh Branham. Tôi đã cầu xin Đức Chúa Trời tối qua, để xem điều đó như Ngài sẽ chứng thực. Và khoảng nửa giờ cách đây Ngài đã bảo tôi thức dậy đi xuống phố.”
Chỉ trong thời gian một giây tôi chắc hẳn bỏ lỡ mất anh. Điều đó được xác thực bằng sự được lành của anh. Đức Chúa Trời làm việc trong những đường lối mầu nhiệm biết bao.
15
Tôi đi lên và gặp Anh Moore, Anh Lindsay, và những người khác. Chúng tôi đi xuống phố. Anh định đi dạo với tôi một chút, vì Thánh Linh vẫn còn đang xức dầu. Tôi cứ đi bộ nhiều lần cách đó, bởi vì tôi không thể im lặng lúc ấy. Đi xuống phố. Chúng tôi đang đứng, nhìn qua cửa sổ, tôi nói, “Anh Moore.”
“Vâng.”
Tôi nói, “Bây giờ, trên con đường phía sau, sẽ có một người đàn ông mặc đồ sẫm màu đội mũ màu nhạt, bước ra khỏi nhà xin tôi cầu nguyện cho vợ ông ấy, chỉ có điều tôi không thể làm điều đó.”
Anh ấy nói, “Khi nào điều đó sẽ xảy ra?”
Tôi nói, “Vào một thời điểm nào đó sáng nay. Bởi vì khi khải tượng đến cùng một buổi sáng.”
Sau đó chúng tôi đi gần nửa giờ, chúng tôi rẽ quanh một góc phố, bước ra một cửa hiệu thì một người đàn ông mặc bộ đồ màu đen đội mũ xám đến. Ông lấy mũ ra và nói, “Thưa Anh Branham, tôi rất vui mừng được gặp anh.” Ông nói, “Tôi có người vợ ở trên gác đây.”
Jack... Anh Moore nói, “Việc gì thế?”
Chúng tôi đi tiếp vào.
16
Anh Baxter, người quản lý tiếp theo. Chiều hôm đó chúng tôi đang đi dạo, xuống phố, đang đứng trên đường. Tôi nói, “Tôi thấy 2 người đàn bà mặc đồ đen đi ra từ một cửa hiệu, sẽ chặn chúng ta lại trong thời gian khá ngắn, Anh Baxter à.”
Và chúng tôi chỉ đi khoảng 2 khu phố, tôi đang nhìn số chiếc cà-vạt ở một cửa hiệu đàn ông. Ngay lúc ấy cũng ở tiệm nầy đi ra 2 người đàn bà mặc đồ đen chạy đến chỗ chúng tôi và bắt đầu nắm tay họ. Họ không thể nói tiếng Anh, nhưng muốn một - một sự phân biệt thần linh về điều gì không ổn với họ có trong tay.
Anh Baxter nói...
Tôi — thế thì bây giờ, những điều đó xảy ra cùng một lúc. Nhưng tôi - tôi không nhắc đến, thưa các bạn, trừ phi điều gì đó sẽ có ích hay ích lợi — giống như thế.
17
Vậy thì, nhiều lần những Cơ-đốc nhân cầu nguyện... Có một bà ngồi ở đây tối qua, có một em bé. Lúc ấy, niều bạn ở đây hầu như chắc chắn ở đây tối hôm qua khi người đàn bà với đứa bé mà tôi đang săn tìm, các bạn còn nhớ điều đó không? Vậy thì, bà ấy ở trong sự cầu nguyện về điều đó, và ở trong phòng tôi đã thấy bà ta. Tôi không thể nhận ra bà ta mặc thứ đồ gì, nhưng tôi thấy bà bện tóc, tóc quăn từng lọn và đứa bé. Chúa đã cho thấy đứa bé được chữa lành. Đứa bé được chữa lành trước khi nó rời khỏi nhà tối qua. Vậy thì, thật tuyệt vời.
18
Mới đây ở Fort Wayne, chúng tôi có một buổi nhóm. Bao nhiêu người từng có mặt... Thế nào, có ai ở đây có mặt ở những buổi nhóm tại Fort Wayne? Một số người có lẽ... Vâng, ở đây có 2 hay 3 cánh tay giơ lên, tại những buổi nhóm Fort Wayne. Những đám đông tuyệt vời nhóm nhau tại đó. B. E. Rediger, bao nhiêu người từng nghe về B. E. Rediger cách đây nhiều năm? Paul Rader, đã viết bài hát “Chỉ Tin Mà Thôi” trong buổi nhóm của ông ở đây. Thế đấy, Ông Rediger có một vài cô con gái... Ông ấy đã về miền vinh hiển cách đây khá lâu, một trong những người nổi tiếng nhất đất nước về sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ).
19
Tôi vừa từ Pensacola, Florida trở lại, ở đó tôi đã có sự kêu gọi lớn nhất chưa từng có: 2.000 người đã dâng lòng cho Đấng Christ trong một lần kêu gọi tại Tòa giảng.
Tôi vừa đến nhà và đi vào Nhà thờ nhỏ sáng hôm ấy. Ở đó chật ních, nhiều trăm người ở khắp chung quanh Nhà thờ. Họ đưa tôi ra ngoài, và một người nói, “Con gái — một cô gái trường hợp bị bịnh tâm thần đang nằm phía sau nhà kho chứa than của Nhà thờ. Bà Rediger.”
Tôi nói, “Bà Rediger à? Có bà con gì với B. E. Rediger không?”
“Đó là con gái của ông ấy.”
20
B. E. Rediger, một chiến binh của Đức Chúa Trời đang yên nghỉ trong miền vinh hiển, và con gái ông bị bịnh tâm thần, con gái khác của ông đã chết trong cùng tình trạng. Cô ấy bị tâm thần trong dưỡng trí viện khoảng 2 năm. Bà ấy ở đấy, mẹ cô đang cố nắm giữ cô, một cô gái trẻ đẹp, tóc xỏa xuống, đang ngồi phía sau đó và chỉ nắm lấy cô, đôi mắt cô nhìn chằm chằm.
Tôi bước vào nơi đó; Cô bắt đầu di chuyển về phía sau, hồ như mấp máy đôi môi, nói điều gì đó gần như “đồng xu” hay điều gì khác, và đi lần ra phiá sau như thế.
Vì thế Bà Rediger ngước lên nhìn. Tôi nói, “Ô, chà, con gái Anh Rediger đó phải không?”
“Đúng đấy.”
Tôi nói, “Lạy Đức Chúa Jêsus yêu dấu, xin thương xót cô gái nầy.” Và cầu xin quyền lực kẻ thù lìa khỏi cô gái. Trong chốc lát cô ấy tỉnh táo lại.
Ngày hôm nay tôi nhận được một bức thư, cô ấy sắp kết hôn vào tháng 8, thật vinh hiển làm sao, đã xuất viện tâm thần. Và vinh hiển biết bao là tìm được sự hướng dẫn của Ngài.
21
Ở Fort Wayne họ đã tìm được khách sạn nơi tôi ở, Khách sạn Indiana. Dân chúng tụ tập trong hành lang cho đến nỗi chúng tôi phải thuê một trong những người trực ở khách sạn tìm đường cho chúng tôi đi ra. Và xuống để kiếm cái gì để ăn đi qua con đường nhỏ trên đống tro tàn — rất nhiều người tụ tập trong đó.
Rồi mộ cách bất ngờ ngày nọ tôi đi xuống phố với vợ tôi, đã có một đứa con. Tôi mặc áo khoác có cổ dựng lên. Trời... Đi xuống phố với con gái nhỏ ôm trong tay. Chúng tôi đi xuống nơi được gọi là Quán Toddle, hay Hobble gì đó để ăn.
Đó là nơi Ông Eaton, người Canada, đã gặp trong phòng sáng hôm ấy, có mặt trong những buổi nhóm để được chữa lành bịnh đau bao tử. Vài ngày sau Đức Chúa Trời đã chữa lành ông dưới Nhà thờ Đền tạm. Ông không muốn đến nơi tôi đang ăn sáng hôm đó; Ông chỉ trả tiền bữa điểm tâm cho tôi.
22
Sáng hôm sau đang đi xuống, phố, Điều gì đó nói, “Hãy quay qua phía bên trái ngươi.”
Bà Morgan, y tá tốt nghiệp 21 năm, trường hợp ung thư đầu tiên của tôi, tôi cảm thấy sự dao động. Cân nặng 37 cân Anh, được mang vào buổi nhóm thực không gì ngoài da bọc xương. Bây giờ bà cân nặng 155 cân hoàn toàn khỏe mạnh. Và các Bác sĩ, những người giỏi nhất đất nước, đã nói với bà chỉ còn sống vài ngày. Bà đã đi khắp mọi nơi; Họ đã mở phanh bà ấy ra, rồi may lại. Bịnh ung thư rõ ràng chất khắp người bà ấy. Ác tính, không thể làm gì được, thậm chí không thể đặt dao trên người bà, không ai mổ được. Bây giờ, bà cân nặng 157 cân Anh, hoàn toàn khỏe mạnh.
23
Bà định đi đến, thỉnh thoảng hầu như giúp người ốm với tôi, bởi vì bà là người rất thông minh. Chúng tôi định đi xuống, và Điều gì đó nói, “Hãy quay sang trái ngươi.” Tôi nghe nó thật giống như các bạn nghe tôi. Tôi quay sang trái.
Margie nói với vợ tôi, “Việc gì vậy?”
“Nào, để anh ấy đi.”
Tôi tiếp tục đi xuống. Chúng tôi đi bộ. Xuống bên trái tôi ngừng ngay phía trước nơi Quán ăn tự phục vụ Miller. Tôi tự hỏi tại sao. Điều gì đó nói, “Hãy đi vào bên trong đây.”
Tôi đi vào quán ăn đó, ngồi xuống ăn một chút quả mận khô và bữa điểm tâm. Vợ tôi nói, “Anh tin chắc để đặt bẫy trong một nơi lớn như thế nầy.” Người ta tụ họp chung quanh.
Tôi bắt đầu ăn. Khi tôi yêu cầu chúc phước, tôi nghe người nào đó nói, “Ngợi khen Chúa!”
Tôi nhìn bao quát và một bà mẹ già đáng thương đang đứng dậy, lau nước mắt.
Margie nói, “Tốt hơn là anh đi, nếu anh không đi cả nhóm...”
Tôi nói, “Chờ một chút, chính Đức Thánh Linh hướng dẫn.”
Bà đi qua đó nói, “Anh Branham, tôi đi buổi nhóm nầy đến buổi nhóm khác cố gắng đưa em trai tôi vào xếp hàng. Tôi không thể làm điều đó. Tim của cậu ấy quá yếu qua điện tâm đồ.” Bà nói, “Chúng tôi đã xét nghiệm cách đây vài ngày trước khi đến đến đây, Bác sĩ nói cậu ấy chỉ còn sống thời gian ngắn. Chúng tôi đã bán con bò để có tiền từ Texas đến đây. Tôi đã dự nhiều buổi nhóm; Chúng tôi đã bán hết thảy những gì chúng tôi có. Tôi thấy tôi không thể vào được, có quá nhiều người ở đó. Tôi đã nhiều lần có thẻ, nhưng số của tôi không hề được gọi.” Bà nói, “Nhưng tối hôm qua tôi đang kiêng ăn cầu nguyện suốt đêm, và gần như ánh sáng ban ngày đánh thức tôi dậy, tôi đã mơ. Tôi mơ thấy mìmh sẽ đi xuống tiệm ăn tự phục vụ nầy và chờ lúc 9 giờ.”
Tôi nhìn đồng hồ của mình, lúc đó đúng 9 giờ. Tôi nói, “Hãy mang anh ấy đến đây.”
Anh em biết điều gì đã xảy ra, phải không? Chúa đã chữa lành cậu ấy diệu kỳ. Sự hướng dẫn của Thánh Linh. Ngài làm việc ở cả 2 đầu.
24
Sau đó, tôi đi ra cửa, đi ra ngay. Đi ra cửa khoảng 2 phút sau. Không ăn gì. Một cô gái mặc đồ màu đen đang đứng đó ngã xuống đường phố và bắt đầu la lên đúng lúc tôi đi ra cửa.. Cô ấy sống ở Chicago Heighs: Bị ung thư ác tính. Và nói, “Anh Branham tôi đã cầu nguyện suốt nhiều tuần để có thể đến được đây. Tôi chỉ còn sống một thời gian ngắn.” Cô ấy đã đến bệnh viện chuyên khoa ở đây và người ta không thể làm gì được. Chồng cô là một thương gia lớn ở đó về mặt nào đó. Cô nói, “Sáng sớm nay, Điều gì đó mách bảo tôi hãy đến tiệm Miller và đứng đây lúc 9 giờ 10.
Là như vậy đó. Tôi đã gặp cô ở Little Rock đây vài tuần trước, đang lớn tiếng ngợi khen Chúa, hoàn toàn bình thường khỏe mạnh.
25
Tiếp bước xuống phố, Đức Thánh Linh nói, “Ngừng lại đây.”
Tôi nói với vợ tôi, “Em cứ đi tiếp — họ sẽ đưa em đến khách sạn.”
Cô ấy nói, 'Thôi được, em sẽ đi qua cửa tiệm kia để mua ít sách - sách màu.“ Phải giữ đứa bé ở trong phòng luôn.
Tôi ngừng lại, và đi ngược lên nhìn những dụng cụ đánh cá chờ một lát. Tôi nói, “Cha ôi, điều Cha muốn con làm là gì?”
Chờ một lát, tôi nghe tiếng nói, “Hãy đi xuống góc phố.”
Tôi đi đến đứng ở góc phố nói, có tiếng nói, “Hãy qua đường.” Tôi đi qua đường và đứng ở đó. Các bạn từ Fort Wayne biết người ta điều khiển xe cộ ở đây như thế nào. Và... vào một buổi sáng thứ Bảy. Tôi đã đứng ở đó một lúc.
Sau đó một lát tôi thấy một bà băng qua đường, tiếng còi thổi nhiều lần. Một quí bà đang băng qua đường, tay đang nắm một cuốn sách bỏ túi. Bà mặc đồ kẻ ca rô và đội mũ bê-rê kẻ ca-rô nhỏ. Bà ấy đi bộ.
Đức Thánh Linh Phán, “Hãy đi đến gần bà ấy.”
Tôi đi đến đứng đó. (Người đàn bà có lẽ có mặt trong buổi nhóm tối nay trong chừng mực mà tôi biết.) Tôi đứng ở ngay góc phố đó. Bà ấy đi ngang qua ngay lúc đó, và đi qua.
Tôi nghĩ, “Lạ quá; Ngài không hề nói tôi điều gì sai.”
Bà ấy đi gần như cách xa một sào. Bà nhìn xuống, nhìn mọi hướng.
Bà quay quanh nhìn lui; Rồi nói, “Ôi Anh Branham.” Bà trở lại bắt đầu khóc. Bà nói, “Tôi từ Canada đến, tôi đi theo qua Canada. Tôi qua đây, và chỉ mất rất nhiều tiền. Tối qua, tôi ngủ ở hành lang khách sạn. Và sáng nay tôi có một đồng 5 xu để mua tách cà phê. Tôi đi ra đây để xin đi nhờ xe về nhà.” Bà nói, “Tôi ở dưới đây 2 khu phố và Đức Thánh Linh Phán, 'Hãy rẽ bên phải.' Thế đấy, tôi đi qua bên phải. Thì Ngài phán, 'Hãy rẽ trái.' Nhưng tôi được Ngài hướng dẫn, ”Hãy quay qua hướng khác sẽ gặp.“ Bà nói, ”Anh Branham ơi, tay tôi đã bị liệt.“
Tôi nói, “Nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, xin giúp con.” Và sự giúp đỡ đến ngay.
Một viên cảnh sát to lớn người Ái-nhĩ-lan thổi còi nói, “Tôi biết Anh là ai, Anh Branham à.”
Chà, chúng ta có hàng người xin cầu nguyện giữ chặt trên đường phố một lát. Điều đó thực sự có ở mọi nơi. Đó là gì? Sự hướng dẫn của Thánh Linh Đức Chúa Trời, đó là điều ấy, thưa các bạn.
26
Trên đường tôi đi đến Dallas mới đây (tôi sẽ đi nhanh) trên đường tôi đi đến Dallas, máy bay không cất cánh được. Tôi nghĩ, chà, phải ở ở lại suốt đêm, sáng hôm sau tôi sẽ đi xuống bỏ thư. Người ta nói với tôi họ sẽ đến đưa chúng tôi đi.
Tôi định đi xuống phố, cố hát một bài hát Cơ-đốc ngắn dân ca Ngũ Tuần, “Tôi Vui Được Nói Là Một Trong Họ.” Các bạn đã nghe bài đó chưa? Nó...
Nhiều người hầu như ở mọi nơi,
Với tấm lòng bùng cháy...
Khi lửa Thánh Linh giáng trên...
Đức Thánh Linh...
Khiến tất cả chúng ta như nhau (hay điều gì giống như thế).
Đang thử hát bài đó khi đi xuống phố, tay cầm bức thư vừa đi vừa hát dọc đường, tôi bắt đầu băng qua đường, Đức Thánh Linh Phán, “Ngừng lại. Ở ngay phía trước ngân hàng,” (Memphis Tennessee).
Tôi nghĩ, “Chà, cái gì đây?”
Tôi bước qua một góc phố và nói, “Cha ôi, Cha muốn con làm điều gì?”
Tôi vẫn đứng im trong chốc lát, bởi vì tôi không nghĩ về điều đó. Tôi cảm thấy cảm giác thật lạ chạy trên người. Có tiếng nói, “Hãy quay lại và đi về phía bên phải.”
Tôi đi lại phía bên phải ngang qua khách sạn lần nữa, cứ đi tiếp xuống phố, vừa ngân nga, “Ô tôi rất vui được là một trong những người đó.” Tiếp tục...
Tôi đi tiếp xuống phía bên kia Memphis, đi xuống khu vực người da màu. Tôi nghĩ, “Con sẽ làm gì dưới đây?” Chỉ để Đức Thánh Linh hướng dẫn.
Và tôi nhìn. Có tiếng Phán, “Hãy băng qua đường nầy.” Tôi băng qua đường phố đi xuống phía khác. Tôi đi qua nơi đó. Rẽ về phía bên phải, đi lên con đường nầy. Tất cả các nơi đã được quét vôi trắng ở đó, những nơi nhỏ bé mà người da màu sống.
27
Tôi đi qua thấy một bà cô Jemima, áo sơ mi quấn trên đầu, đang dựa vào cổng. Mặt trời đang lên cao, khóm hoa hồng ở gần cổng, mặt trời hôn những hoa hồng tỏa hương thơm ngát trong không gian, chim chóc đang hót: Thật thú vị biết bao. Còn tôi có quyền vừa đi vừa hát như thế dưới sự dẫn dắt của Thánh Linh.
Tôi nhìn bà cô khi đi ngang qua. Bà ấy dựa vào cổng. Bà nói, “Chào Mục sư.” Các bạn biết đấy, ở dưới miền Nam người gọi là 'Mục sư' thay vì...
Tôi nói, “Chào dì.” Bà ấy lau nước mắt, bắt đầu cười.
Tôi nói, “Làm sao bà biết tôi là một người Truyền đạo? Bà biết tôi à?”
Bà nói, “Không, thưa ông.”
“Vậy làm thế nào bà biết tôi là một người Truyền đạo?”
“Thưa Mục sư, ông từng nghe về người đàn bà trong Kinh thánh, người đàn bà Su-nem chứ?”
Tôi đáp, “Vâng.”
“Chúa ban cho bà ấy một đứa con trai phải không?”
“Có.”
Bà nói, “Tôi cũng là người đàn bà hiếm muộn. Và Chúa đã ban cho tôi một đứa con. Tôi đã hứa nuôi nấng nó cho Chúa. Tôi đã làm hết sức mình. Nhưng thưa Mục sư, nó đã chọn con đường sai lầm. Nó là một thanh niên tốt bị sa ngã. Nó đi ra kết bạn với nhóm người không tốt. Giờ nó đang nằm đây. Các Bác sĩ đã làm hết sức họ. Nó đã bất tỉnh 2 ngày nay. Bác sĩ nói rằng nó sẽ chết; Đó là bệnh hoa liễu. Tôi đã cho nó tất cả mọi thứ tôi có thể cho được, nhưng đã quá trễ; Nó sắp chết.” Bà nói, “Thưa Mục sư, tôi biết nó như một kẻ sa ngã đang nằm chết, tôi không thể chịu nổi. Tôi đã cầu nguyện không thôi, và tôi nói, ”Chúa ôi, Ngài đã ban cho con đứa con trai nầy, nhưng Ê-li-sê ở đau?“ Bà nói, ”Tôi đã cầu nguyện và cầu nguyện mãi. Sáng nay trước khi trời sáng một chút, Chúa phán bảo tôi đi ra đây đứng nơi cổng nầy.“ Và lưng bà ướt đẫm sương. Bà nói, ”Tôi chỉ đứng đây bởi vì tôi tin vào sự hướng dẫn của Thánh Linh.“
28
Ồi chao, có chỗ Đức Chúa Trời và người tin gặp nhau trên những lý lẽ đức tin bình thường.
Bà nói, “Ngài đã bảo tôi đứng đây. Mặt trời lên cao. Tôi cứ chờ đợi. Khi ông đi xuống phố, tôi biết ông là Mục sư.”
Tôi nói, “Tên tôi là Branham.” Bà nói với tôi tên của bà. Tôi nói, “Bà có bao giờ nghe về những buổi nhóm của tôi chưa?”
“Không, thưa Mục sư.”
Tôi nói với bà về việc đó, và nước mắt bà bắt đầu chảy xuống má. Bà nói, “Con của mẹ. tôi biết Chúa sẽ không làm tôi thất vọng.”
29
Chúng tôi đi vào phòng. Một chàng trai to con đẹp đẽ đang nằm đó, khoảng 160 hay 170 cân Anh, trông rất khỏe mạnh, nắm tấm mền nơi tay như thế nầy và rên “Ư-ưm, ưm.”
Bà ấy bước qua vỗ nhẹ trên má cậu nói, “Con bé bỏng của mẹ.” Có lẽ âu yếm với cậu.
Nhưng các bạn biết đấy, đó là tình yêu của người mẹ. Bạn lúc nào cũng còn nhỏ với mẹ. Bạn biết đấy, đó là tình yêu người mẹ. Cho dù bạn là gì đi nữa, sẽ không bao giờ quên tình yêu người mẹ.
Cho nên bà vỗ nhẹ vào má cậu nói, “Con bé bỏng của mẹ.”
Tôi nắm bàn chân lạnh ngắt nghĩ, “Chà, anh ta sắp chết.” Tôi nói, “Bà Auntie, cậu ấy trông dễ sợ.”
“Vâng, thưa Mục sư.”
Bà quì xuống nền nhà bắt đầu cầu nguyện. Tôi nói với các bạn; Lời cầu nguyện của con người thánh thiện lớn tuổi đó cho thấy bà cũng đang nói chuyện với Đức Chúa Trời. Khi bà cầu nguyện xong, bà nói, “Cảm ơn Ngài, Chúa yêu dấu ôi.”
30
Tôi bước qua chỗ cậu thanh niên nằm. Nhìn cậu một chút và đặt tay trên người cậu. Tôi nói, “Lạy Đức Chúa Trời yêu dấu, con không biết tại sao Ngài dẫn con đến đây, nhưng rõ ràng con đến bởi sự hướng dẫn của Ngài. Giờ đây, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Con Ngài, con đặt tay trên chàng trai sắp chết nầy để giành lại sự sống cho cậu, vì linh hồn cậu đã được cứu.”
“Mẹ. Ồ, mẹ.”
Bà ấy nói, “Nó đang nói đấy, thưa Mục sư.” Cậu đã không nói trong 2 ngày rồi.
Cậu nói, “Mẹ, trời bắt đầu sáng. Trời đang sáng ở đây, mẹ à. Con có thể thấy thuyền của con đang đi lúc nầy.” Vài phút sau chàng trai nhảy xuống nên nhà, vui mừng, sung sướng.
Khoảng một tuần sau đó tôi nhận được một bức thư của cậu nói Bác sĩ tuyên bố cậu âm tính. Cậu đang sống ở Memphis, Tennessee, mạnh khỏe, bởi vì người mẹ già yêu quí đi theo sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh. Những ai là con trai con gái Đức Chúa Trời đều được Thánh Linh Đức Chúa Trời hướng dẫn. Không đúng sao?
31
Chúng ta hãy cúi đầu cầu nguyện. Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, ồ, Ngài quá tốt với chúng con. Thì giờ trôi qua nhanh khi chúng con nói về Chúa Jêsus, nói về, nghe về những công việc lạ lùng của chính Ngài, và ngày hôm nay Ngài Phán, “Một ít nữa thế gian sẽ không thấy Ta nữa.” Thế gian không hiểu; Họ bị mù bởi thần của đời nầy, đang bước đi trong sự tối tăm, theo cách riêng của họ, trong tình dục tội lỗi riêng họ. Nhưng chúng con cảm ơn Ngài vì Ngài đã Phán, “Ta sẽ ở với các ngươi, ở ngay trong các ngươi cho đến tận thế.” Tối nay bất cứ nơi nào Ngài có thể tìm được một tấm lòng chân thật, xin Ngài điều hướng họ bằng Thánh Linh Ngài.
Ôi Đức Chúa Trời ơi, tối thứ Bảy nầy khi nhiều người đang mua sắm, nhiều chỗ ngoài trời, những quán ăn bên đường, nơi có tiếng xấu, những chàng trai trẻ đang nằm trong phòng tắm, các cô gái trẻ ở trong con đường xấu xa, nhảy múa theo cách của họ đến nơi chôn những người không tin Chúa, còn lời cầu nguyện của người mẹ già — ở ngay phía trên đầu họ... Ô Thầy ôi, vì lý do gì đó, xin hướng dẫn những người đó. Tối nay nói chuyện với họ, ước mong họ tìm được thấy chỗ cho ngày mai ở Bàn thờ khuôn mẫu tốt lành, trở nên đầy tớ Chúa. Nguyện Chúa cho kết quả của buổi nhóm nầy là một sự phục hưng khuôn mẫu sẽ nổ ra lan tràn khắp các thành phố và đất nước, vì chúng con tin chẳng bao lâu Ngài sẽ sai Chúa Jêsus đến tập họp hết thảy chúng con lại.
Có nhiều người ở đây tối nay, Cha ôi, những người đau yếu và thiếu thốn, cảm nhận Thánh Linh Ngài giờ nầy. Hết thảy chúng con biết rằng Ngài ở đây. Ngài đã Phán, “Nơi nào có đôi ba người nhóm nhau lại, tôi sẽ ở cùng.” Chúng con cảm thấy Ngài, theo đúng nghĩa bằng cảm giác thuộc linh. Chúng con biết rằng Ngài ở đây.
Và bây giờ, Cha ôi, như con làm chứng với những người nầy liên quan đến ân tứ Thiên Thượng. Họ chỉ có lời con trừ phi Ngài phán, Chúa ôi. Nhưng con biết rằng Cha sẽ Phán, chứng thực cho điều đó, làm chứng về nó. Mọi sự ngợi khen và vinh hiển thuộc về Ngài, Ngài là Con Đức Chúa Trời kỳ diệu. Ngài quá tuyệt vời để cứu chuộc chúng con, là những tội nhân đáng thương đáng chết mất và phân cách, xứng đáng ở địa ngục. Thật chắc chắn như Ngài đã từ phần mộ sống lại, ngày nào đó chúng con sẽ trình diện với một thân thể mới sẽ không bao giờ còn bịnh tật, đau ốm nữa.
Giờ nầy, Chúa yêu dấu ôi, xin chúc phước cho những ai đang ở đây. Cầu xin Đức Thánh Linh vận hành ngay trên hội chúng nầy giờ đây. Phán với mỗi một người trong số họ, “Nầy là Con yêu dấu Ta đẹp lòng Ta mọi đàng.” Chúa Jêsus Na-xa-rét, Con Đức Chúa Trời, Thánh Linh Ngài đang vận hành với mỗi chúng ta tối nay, ước mong họ tiếp nhận Điều đó cách êm dịu trong hình thức Đức Thánh Linh, được cứu và chữa lành tối nay. Vì chúng con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus, Con Ngài. A-men!
32
Vâng. Nó chỉ... Tôi không phải là loại người rất dễ xúc động, nhưng tim tôi ấm áp rất lạ kỳ từ khi tôi bước vào đây tối nay vì trường hợp nào đó. Tôi không biết tại sao. Tôi tin rằng Đức Chúa Trời sẽ tuôn đổ Thánh Linh Ngài vào lúc nầy trên toàn thể hội chúng tối nay. Và tối mai, tôi cầu xin rằng sẽ có Ánh Sáng của Đức Chúa Trời lóe ra chung quanh nơi nhỏ bé nầy.
Ồ, thưa hội chúng, hãy kiêng ăn cầu nguyện, hãy sửa soạn, Đức Chúa Jêsus sắp đến ngay. Tôi tin điều đó. Hãy sửa soạn. Sẽ ích lợi gì cho anh em nếu chúng ta sẽ được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình. Nó tốt đẹp gì cho chúng ta? Chẳng tốt chút nào. Chúng ta hãy hầu việc Ngài hết lòng.
33
Trong lúc họ đang xếp hàng, chúng ta hãy cầu nguyện lần nữa. Cha ôi, xin đến gần giờ nầy. Xin ở lại với chúng con, Chúa Jêsus ôi. Xin ban phước cho chúng con tối nay. Những người nầy ở đây trông rất lo lắng. Có vẻ như lý do gì đó thực sự là một ơn phước nhiều hơn bình thường một chút trên chúng con tối nay, hay rõ ràng gần đây. Có lẽ Ngài làm chuẩn bị tuôn đổ Thánh Linh trên chúng con. Chúng con cầu xin sẽ có điều đó, Cha ôi.
Xin chữa lành hết thảy giờ nầy. Thiên sứ Đức Chúa Trời mà Ngài đã sai xuống với con lúc con mới sanh ra, qua bàn tay Ngài đang dẫn đưa đời sống con, Ngài Đấng gặp và nói chuyện, cho con thấy những khải tượng mà con nói. Ôi Chúa Jêsus ơi, xin ban Ngài xuống giờ nầy trong Danh Ngài, Ngài có thể được phân biệt, ban cho ân tứ phân biệt để biết tấm lòng.
Ngài đã phán, “Những việc Ta làm, các ngươi cũng sẽ làm và làm nhiều hơn nữa.” Ngài biết lòng hết thảy mọi người. Ngài biết mọi bịnh tật. Ngài đã Phán với Phi-líp ông ở đâu trước khi ông đến với hàng người cầu nguyện. Ngài đã sai họ đi tìm những con ngựa cột ở nơi nào. Ngài đã bảo họ phòng trống ở đâu để chuẩn bị bữa ăn cuối cùng. Ô, Ngài đã Phán với người đàn bà về những tội lỗi bà.
Rồi một ngày kia họ đã bịt mắt Ngài bằng một miếng giẻ, rứt râu Ngài và nhổ vào mặt Ngài. Họ nói, “Nào, hãy nói tiên tri xem ai đã nhổ vào mặt ngươi.” Chúa ôi, Ngài không hề mở miệng.
Chúng con biết ơn vì cuộc đời tuyệt diệu của Ngài, vì Thánh Linh Ngài ban cho chúng con để biết sống như thế nào. Xin giúp chúng con giờ nầy.
Cầu xin mọi bịnh tật qua đi, cầu xin những khải tượng cùng những phép lạ lớn lao được thực hiện đêm nay. Xin nhậm lời, Chúa ôi. Và khi dân sự thấy những điều nầy, xin cho họ tin nhận Ngài ngay lập tức, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Con Ngài. A-men!
34
Vì lý do gì tôi thực sự không biết, tôi tin rằng những điều vĩ đại sắp xảy ra, phải không? Hãy xem, Môi-se thực hiện những dấu hiệu nầy một lần trước khi dân Y-sơ-ra-ên và mọi người tin ông. Đúng thế không? Ông không phải đặt tay lần thứ 2 để làm những dấu hiệu của mình. Ông không phải biến cây gậy của mình thành con rắn...?... Họ đã tin.
Vì thế, tôi nói về một dấu hiệu, Ngài đã ban cho một dấu hiệu, một dấu hiệu có thể được chứng minh, thế thì bạn hãy chấp nhận nó. Và nên nhớ, khi Ngài đang chữa lành trên bục giảng đây, Ngài có thể chữa lành ở ngoài đó cùng một lúc. Các bạn hãy tin Ngài, đừng lo lắng về việc đi lên đây. Chỉ tin nhận Ngài ngay tại chỗ của bạn, và Đức Chúa Trời sẽ chữa lành bạn ngay tại chỗ bạn đang ngồi giờ nầy. Các bạn tin điều đó không? Được rồi. Tốt lắm.
Bây giờ, mọi người hãy thực sự cung kính cầu nguyện, giờ nầy... Ồ, tôi mong hết thảy các bạn thực sự cảm thấy rõ ràng giống như tôi cảm thấy như vậy ngay bây giờ. Hãy bình an, thực sự cảm thấy giống như các bạn được soi sáng hoàn toàn. Đức Thánh Linh ở trong nhà, đang hiện diện và giúp đỡ... [Băng trống. - Bt]
Tôi không biết người nào trong các bạn, không biết một người nào ở đây theo như tôi biết. Tôi không biết các bạn có điều gì không ổn, Đức Chúa Trời biết điều đó. Tôi không biết một điều gì không ổn về các bạn. Nhưng tôi phải tuỳ thuộc Ngài, vậy nên các bạn Cơ-đốc nên cầu nguyện cho tôi.
35
Chào ông, chỉ... có lẽ chỉ trong một lát, cho đến khi tôi bình tĩnh để nói chuyện với các bạn. Ông là người lạ với tôi, tôi là người lạ với ông, tôi chưa hề gặp ông trong đời. Tôi đoán trước đây ông chưa bao giờ thấy tôi. Vì ông trông khoẻ mạnh, nhưng ông có điều gì đó không ổn, hay ông không muốn có mặt ở đây. Hãy cho tôi xem tay ông một chút. Không thể tìm thấy nó, thưa ông, vì vậy tôi muốn nói chuyện với ông một lát. Ông tin Đức Chúa Trời không? Có, ông, tin Đức Chúa Trời. Ông tin rằng Đức Chúa Trời ở trong Đấng Christ đang giải hoà thế gian với chính Ngài không? Và Thánh Linh đó ở trong Đấng Christ đã trở lại thế gian trong hình thức Đức Thánh Linh để sống trong Hội thánh ngày nay; Tin có 9 Ân tứ thuộc linh được ban cho Hội thánh không? Bây giờ, ông là người lạ đối với tôi, tôi không biết gì về ông, thế thì nếu tôi biết ông có điều gì không ổn, điều đó sẽ được mặc khải bởi một Thượng Đế chí tôn lúc đó.
Chị đã lo lắng phải không? Chị đã ngất xỉu. Tôi không đọc tâm trí chị, ngay giờ nầy chị... Bây giờ, hội chúng cũng sẽ biết như vậy, một cảm giác thật lạ lùng đang đến với chị, nếu điều đó đúng chị hãy giơ tay lên. Vậy thì, đó là khi linh của chị sẽ tiếp xúc, sẽ nhận được... Bây giờ, tôi cảm thấy điều nầy, tôi bắt đầu trở nên yếu đi, các bạn biết đấy. Ngay trước khi một khải tượng hầu như chắn chắn đang chuẩn bị xảy ra, tôi không biết. Vâng, chị lo lắng, chị đã được nói chị bị ung thư, đúng thế không? Hãy thực sự kỉnh kiền. Chị đừng sợ, hãy tin. Chúng ta xem, bây giờ hãy cung kính. Nào, dĩ nhiên chị cảm thấy tê liệt đi, điều đó hầu như là một...?... Tôi chỉ có ý nói nó đã gián đoạn, chị cứ nhìn tôi. Tốt lắm. Bác sĩ chưa hề nói với chị điều đó, một người đã nói với chị, chị bị ung thư. Chị đã ở trong hàng cầu nguyện. Sau đó chị đến phòng khám, và Bác sĩ nói chị không bị ung thư. Ông ấy đã nói với chị... Tôi thấy ông ấy nói điều gì đó, hồ như một người đàn ông ăn mặc bình thường, măt đồ sẫm màu. Nào, cổ họng chị không ổn, phải không? Đúng thế. Ở cổ họng của chị. Chính trạng thái hốt hoảng là điều không ổn của chị. Hãy truyền sức mạnh vào cổ họng, chị sẽ bình an khoẻ mạnh., Đức Chúa Jêsus Christ...?
... Bây giờ, chị có đức tin, phải không?
Cha ôi, con gái Cha đang đứng ở đây, lo lắng và bối rối. Chị ấy cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng...?... ngay bây giờ. Đức Chúa Trời an ủi con cái Ngài. Con đặt tay lên chị ấy nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Con Ngài, cầu xin sự hốt hoảng nầy, đang đùa giỡn trong thanh quản chị ấy ra khỏi. Chị có thể trở về với những ngưới yêu mến mình một cách khoẻ mạnh ngay bây giờ.
Hỡi Sa-tan, hãy lìa khỏi chị ấy nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. Bây giờ, hãy xem, được rồi, chị hãy ngẩng đầu lên. Bây giờ, đó có phải là sự thật không, thưa chị? Mọi lời...?... [Người chị em nói với Anh Branham. - Bt] Phải không chị? Bây giờ, chị hãy về nhà và tin, như tôi nói chị làm. Quên hết điều đó đi. Cứ về nhà, ăn, uống, vui mừng và ngợi khen Chúa, nói với mọi người về sự chữa lành chị và làm vinh hiển Đức Chúa Trời. Cầu Chúa ban phước cho chị...?... [Người chị em làm chứng. - Bt] A-men! Cầu Chúa ban phước cho chị.
Được rồi, chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Hãy thực sự kỉnh kiền. Tốt lắm. Hãy mang người bịnh kế tiếp đến. Mọi người thật cung kính. Cảm ơn anh em.
36
Cầu Chúa ban phước cho chị. Đừng khóc nữa. Chính chị hầu như lo lắng, phải không? Hãy đứng lên một lát, trong lúc bà mặc áo khoác màu đậm...?... Bà ấy nhìn tôi, tôi thấy điều gì đó xảy ra trước đây. Bà cũng có điều gì không ổn, phải không? Bệnh phụ nữ phải không? Đúng thế không? Tôi thấy bà từ chối thức ăn, vậy thì bà cũng bị đau dạ dày phải không? Đức Chúa Jêsus Christ đã chữa lành cho bà, bà cứ về nhà ăn bất kỳ thứ gì bà muốn. Ngài đáp lời cầu nguyện của bà. Cầu Chúa ban phước cho bà. Chỉ nhận lấy.
Là một người có can đảm hoàn toàn. Ông là Thầy truyền đạo phải không? Ông là Mục sư phải không? Tôi thấy một bục giảng ở gần ông. Đó là vợ ông, phải không? Bà ấy ở trong tình trạng hoảng sợ, đúng thế không? Là một người dũng cảm hoàn toàn, cứ cầu nguyện. Tôi thấy nó phân nhánh, nhưng tôi không biết điều gì đã xảy ra. Vậy thì cứ cầu nguyện, thưa Mục sư. Hãy là một người can đảm.
Chào bà. Bà là người bịnh à?... [Băng trống. -Bt] ... “Ngợi khen Chúa!”... Dễ xúc động, bà nghĩ tại sao rõ ràng bà hơi dễ xúc động. Vậy thì, đức tin của người đàn bà ấy đã chữa lành bà, điều đã làm việc là đức tin của bà ấy.. Nếu bà chỉ có đức tin, bà có thể được chữa lành bất cứ bịnh gì. A-men!
37
Cầu Chúa ban phước cho chị. Tôi thấy chị bối rối, nhưng chị không thể...?... Bây giờ chị đang cố gắng. Chào chị. Hãy cho tôi xem bàn tay chị một lát. Chị nhìn đây. Chị cảm thấy có nhiều điều không ổn. Nhưng một việc quan trọng đã gây ra hết thảy điều đó, sự hoảng sợ. Chị lo lắng vô cùng, phải không? Chị cũng ở trong tình trạng đó một thời gian dài. Chứng loạn thị ở mắt, không thể khóc, Đúng thế không? Khi chị còn nhỏ đã bị như vậy rồi, đúng thế, khi chị còn là cô bé đi học, đại loại như vậy, chị đã bị rồi. Tôi thấy điều đó. Chị tin lúc nầy không? Đúng thế. Có trường hợp như vậy vì dây thần kinh của chị, những tuyến...?... [Anh Branham nói với người chị em nhưng không thể nghe được. - Bt] Bây giờ, chị tin hết lòng không? Hãy cho tôi xem bàn tay chị. Vậy thì, chị nhìn đây, tôi nhận biết chị lo lắng và chị đang cố tin. Bây giờ, tôi muốn chị cứ nhìn... đừng quay đầu, đấy. Cứ nhìn đây. Cắt đứt sự hiện thấy của tôi. Bây giờ, chị tin không? Chị tin, tôi sẽ cầu xin Ngài cho sự lo lắng lìa khỏi chị. Đúng thế. Bây giờ, hết thảy cúi đầu và tin cậy.
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con. Chúng con cầu xin Ngài thương xót người chị chúng con và làm cho chị ấy khoẻ mạnh, Chúa ôi. Chị ấy đang căng thẳng và ở trong tình trạng tồi tệ, lo lắng rất nhiều về đời nầy. Đức Chúa Trời yêu dấu ôi, con cầu xin Ngài chữa lành chị ấy tối nay, khi con nhơn Danh Ngài chúc phước cho chị, tin rằng Ngài sẽ khiến chị khoẻ mạnh hoàn toàn qua Đức Chúa Jêsus Christ Con Ngài. A-men! Cầu Chúa ban phước cho chị. Đừng nghi ngờ Ngài điều gì, chỉ tin hết lòng...?... Tốt lắm. Người bệnh kế tiếp.
38
Chào ông. Người anh em ở đây của chúng ta vừa mới được lành, chỉ một lát... thưa ông.
Trong khi tôi cầu nguyện cho, ông cảm thấy một cảm giác mát lạnh thật sự đi qua ông, phải không? Nếu đúng, ông giơ tay cho hội chúng biết. Ông là người lạ hoàn toàn, phải không? Bây giờ, bao nhiêu người tin sự ban cho từ trên trời giáng xuống ở giữa chúng ta. Đúng thế. Điều đó không thể sai lầm, nó không bao giờ... Vậy thì, sự chữa lành của ông là đức tin của ông, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời thì trọn vẹn, hoàn toàn, không bao giờ sai, không thể sai, bởi vì Đó là Đức Chúa Trời. Thế nếu Ngài có thể ở đây rất gần với ông và biết những điều nầy, bày tỏ chúng ra cho ông như Ngài đã hứa Ngài sẽ làm. “Những việc Ta làm, các ngươi cũng sẽ làm nhiều hơn, vì Ta đi về cùng Cha.” Đúng thế không?
Người nào đó có thể nghĩ rằng nó... Dường như giống nhiều lần người ta nói thần giao cách cảm, và các bạn biết ma quỉ có thể nổi giận như thế nào. Các bạn biết đấy, người ta nói với Chúa Jêsus rằng Ngài đuổi quỉ qua chúa quỉ Bê-ên-xê-bun. Đúng thế không? Chúa quỉ, chúng phải tìm thấy điều gì đó. Không phải thế, thưa các bạn. Chính là sự hấp dẫn linh có trong con người. Đấy, họ có một...?... và họ là con người và đức tin họ được xây dựng trên mức độ nầy để tin điều đó, hay là sẽ cho phép thả ra. Đấy...
39
Đặc biệt là những Mục sư Truyền đạo hãy nghe lệnh về điều đó. Đây nầy, hãy nghe cho kỹ. “Nếu ngươi làm cho dân sự tin ngươi,” Ngài Phán, “Chân thành khi cầu nguyện, không có điều gì sẽ đứng nổi trước ngươi.”
Vậy thì những dấu hiệu chỉ khiến cho người ta tin. Nó không chữa lành họ. Đức tin của họ là điều chữa lành. Bao nhiêu người hiểu điều nầy, hãy giơ tay lên. Ồ, thật tuyệt.
Bây giờ, người...?... Bây giờ, một người đứng đây, đang đứng ở đây lúc nầy. Tôi - tôi không nhìn ông ấy, nhưng tôi nói với người đó, tôi quay lưng lại với người đó, nếu ông ấy muốn tin hết lòng, và tin câu chuyện tôi kể nầy là sự thật, Đức Chúa Trời sẽ làm cho ông biết mình có điều gì không ổn. Ông tin không? Hãy nói ông tin hết lòng, ông đang đứng ở đó? Người bịnh, ông tin hết lòng không? Tốt lắm. Tôi không hề đụng đến ông. Nếu tôi có thể nói ông có điều gì không ổn, ông sẽ... Ông sẽ biết đó là sự thật hay không, phải không? Đúng thế không? Ông chấp nhận nó đến từ Đức Chúa Trời không? Tốt lắm, ông sẽ làm như tôi bảo ông không? Tốt lắm. Bây giờ, ông có thể về nhà, ông sẽ khỏi bịnh tim. Vì Chúa đã chữa lành ông...?... Cầu Chúa ban phước cho ông... Đức Chúa Jêsus Christ khiến ông khỏe mạnh.
40
Chúng ta hãy cúi đầu cầu nguyện. Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, từ sâu thẳm đáy lòng chúng con cảm ơn Cha vì Thánh Linh của Người Bạn chúng con là Đức Chúa Jêsus Christ; Đấng Cứu Rỗi, chữa lành và làm cho mạnh khoẻ. Cầu Chúa ban phước cho mọi người ở đây tối nay. Cầu xin hội chúng khắp mọi nơi tin Ngài ngay giờ nầy, và mọi người được chữa lành, Chúa ôi. Nguyện Đức Thánh Linh Ngài vận hành ngay dưới hội chúng nầy và chữa lành người đau ốm bệnh tật. Cứu những người chưa được cứu, đem họ đến sự hiểu biết Ngài, và cho họ biết rằng chẳng bao lâu nữa Ngài sẽ đến, để cất lên những người đầy dẫy Đức Thánh Linh, được tẩy sạch bằng Huyết, sẵn sàng để đi gặp Ngài, Chúa Jêsus yêu dấu ôi. Xin nghe tiếng kêu khóc của đầy tớ khiêm nhường Ngài, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
Được rồi, mọi người hãy cung kính. Người nào đó ở ngay đây đang cầu nguyện. Tốt lắm. Mọi người hãy kỉnh kiền...?... Tôi nghĩ ai đó đứng trong hàng không có... đã cầu nguyện một đêm khác để ở trong hàng, người nào đó và tôi tiếp tục liên hệ.
Chào chị...?... Chị yêu Ngài hết lòng không?... Chị có thể tin Ngài hết lòng không? Chị tin điều đó, điều mà chị cảm thấy Ngài lúc nầy không? Tốt lắm. Thế thì hãy về nhà và bịnh phụ nữ đã lìa khỏi chị giờ nầy. Chị có thể về nhà khoẻ mạnh. Đức Chúa Jêsus Christ làm cho chị khoẻ mạnh. Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Đó là cách chị cho là tin. A-men!
41
Thưa chị, rõ ràng chị đang cố gắng kinh khủng, phải không? Thôi được, nhìn đây, tôi muốn chị nhìn đây. Tôi thấy chị cử động 2 lần, tôi muốn hỏi chị một điều, chị đang nằm trên giường đó. Chị là người lạ với tôi. Chị đang nằm đó thất vọng bởi vì chị không có thẻ cầu nguyện, đúng thế không? Chị rất muốn một cái thẻ. Tôi không biết chị, nhưng tôi biết chị có điều gì đó không ổn. Tôi biết chị chỉ còn sống được vài ngày nếu không có điều gì đó thực hiện cho chị, bởi vì chị đang đau đớn vì bịnh ung thư, đúng thế không? Đúng thế. Chị không thể sống trừ phi điều gì đó được làm cho chị, bây giờ, như một người anh em tôi yêu cầu chị làm điều đó. Tại sao chị nằm đó cho đến chết? Sự trợ giúp y khoa không thể làm gì cho chị. Chỉ có đức tin thôi, là điều duy nhất có thể giúp chị tối nay, đúng thế không? Thế thì tại sao chị không tin Lời Đức Chúa Trời? Tại sao không? Chị tin điều nầy không, sự phân biệt Thánh Linh đang vận hành... Đó là chính Đức Chúa Trời sáng tạo, chị tin điều đó không? Chị tin tôi là đầy tớ Ngài không? Chị tin tôi là Tiên tri của Ngài không? Chị tin chứ? Chị làm theo tôi giống y như vậy chứ? Vậy thì, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ Con Đức Chúa Trời hãy đứng dậy ở đó trở về nhà khoẻ mạnh. Đúng thế. Hãy đứng lên.
Thưa bà, bà mặc áo đỏ, cũng đang ngồi ở đó, bà đau khổ vì bịnh ung thư phải không? Được rồi, chị giơ tay lên nếu đó không phải là...?... Nên đứng dậy trên 2 chân, Đức Chúa Jêsus Christ khiến chị khoẻ mạnh. Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Chị tin Ngài ở với chị không? Ngài ở đây, mọi người chúng ta hãy đứng lên và dâng sự ngợi khen cho Ngài. Chúng ta hãy ngợi khen Ngài ngay bây giờ. Chị tin không? Chị sẽ tin Ngài...?... Hãy tin nhận Ngài bây giờ. Người chị em, chị tin Ngài hết lòng không? Hãy tin nhận Ngài ngay bây giờ, nói...?... Chúng ta hãy giơ tay lên với Đức Chúa Jêsus.
Cha ôi, hãy khuấy động tâm hồn những người nầy, ngay bây giờ. Giờ đây, nguyện Đức Thánh Linh Ngài làm cho vững chắc Lời ngay bây giờ, bằng những dấu kỳ phép lạ, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ Con Ngài.
Bây giờ, hội chúng hãy nghe thật kỹ. Để ý...