Ngươi Tin Điều Này Chăng?

Houston, Texas, USA.

50-0115

1
Cảm ơn Anh Bosworth. Chào quí vị thính giả. Thật tốt lành được ở đây. Xin mời quí vị ngồi.
Mọi người cảm thấy dễ chịu chứ? Tôi tin rằng quí vị thấy tốt. Tôi rất vui sáng nay vặn máy lên và nghe chương trình từ Đền thờ. Nghe những lời làm chứng của nhiều người đã được chữa lành. Tối hôm qua chúng ta đã có một sự nghỉ ngơi tự nhiên, và Đức Thánh Linh của Chúa giáng trên chúng ta trong sự tuôn đổ tuyệt vời. Chúng ta mong đợi điều đó phát triển nhiều hơn mọi lúc. Tôi tin nó sẽ như vậy, còn quí vị thì sao?
Nếu tôi không lầm, có một người đang ngồi ngay phía trước tôi giờ này, với một dấu hiệu Mục sư. Có phải ông đã ngồi trong xe lăn tối hôm qua hay cái gì đó không? [Người ấy đáp, “Đúng.” - Biên tập] Tôi vừa trình bày cách đây một lát. Tôi không biết điều gì đã xảy ra giữa nơi đó; Ông không còn ngồi trong xe lăn, hay ông vừa ngồi ở đó. Nhưng một người có đức tin lớn. Nếu không, nếu người ta mang ông đến và đặt ông ngồi đó, hay điều gì đi nữa. Tôi tin ông ấy sẽ được chữa lành trong suốt Buổi nhóm. Tôi nghĩ chính là ông tối hôm qua được kéo lên. Một phần là vậy. Thật có một sự can đảm lớn, và tin hết lòng.
Những việc này tôi không có cách nào điều khiển chúng. Đức Chúa Trời làm sự chữa lành, và tôi... Điều duy nhất tôi làm là cứ nói và bày tỏ những gì Ngài bảo tôi làm. Nhưng Đức Chúa Trời phải làm công việc chữa lành. Tất cả chúng ta tin điều đó, phải không?
2
Bây giờ, chiều nay, tôi đến không phải dưới sự xức dầu cho sự chữa lành, mà chúng ta...Đây là việc đến chỉ để nói về Lời, không phải cố gắng hô hào đức tin, và làm cho quí vị tin nơi Chúa Jêsus. Tuần vừa qua thật là một tuần rất thú vị. Những nhóm người gần như ít nhất mà tôi từng thấy trong đời — trong những Buổi nhóm, những khán thính giả. Tin đó là nhóm khán thính giả ít nhất... tôi tin đó là số khán thính giả nhỏ nhất có mặt đêm thứ năm này, hay đêm thứ sáu của Buổi nhóm sắp tới, mà tôi từng có suốt thời gian, vì nó đã ở với tôi ngay từ khi tôi còn ở trong những Giáo hội nhỏ trước khi tôi đi ra.
Nhưng đã có một sự hợp nhất về điều đó. Tôi thấy rằng thành phố đã bị đòn khá nặng trong nhiều Buổi nhóm. Ngày nọ, tôi nhận được một chi phiếu được đặt vào hộp tiền dâng để cho người nào đó. Người ấy đã nhận tháng Tám vừa qua. Người nào đó đã bỏ lẫn lộn vào trong số tiền dâng của chúng tôi, người đó ghé qua thành phố.
3
Anh Roberts có mặt ở đây một thời gian. Và rồi dường như... Mọi người đang bận lo các Chiến dịch và đi đến vùng lân cận. Tất cả chúng ta cố gắng làm tốt đẹp một chút cho nhân loại đang đau khổ. Tôi tin chắc rằng đó là mục đích của tấm lòng mọi người, là cố gắng giúp đỡ, hay làm điều gì đó cho Hội thánh.
Nhiều Buổi nhóm lớn được tham dự xuyên suốt cả năm ở Houston này. Dường như tất cả đều cùng một đường lối; Đó là rao giảng Phúc âm, cầu nguyện cho người đau, và vân vân. Dù sao đi nữa, chúng ta cảm ơn Chúa vì những gì Ngài đã làm, và vì những kết quả đã đạt được qua mỗi Buổi nhóm.
4
Nhưng, Buổi nhóm này đến Buổi nhóm khác, Buổi nhóm này tiếp theo Buổi nhóm khác, các Buổi nhóm liên tục làm cho dân sự kiệt sức. Tôi biết điều đó xảy ra như vậy; vì trong bầu không khí cầu nguyện cho người đau, và ở trong Buổi nhóm sau rất nhiều đêm... Thật ra, tối hôm qua là đêm cuối của chúng ta. Phải không? 5 đêm thì gần như giới hạn của chúng ta, 3 đến 5 đêm, và rồi chúng ta đi đến nơi khác.
Quí vị Mục sư Truyền đạo khác giảng sự chữa lành bằng Lời, đôi khi mất một thời gian dài để gây dựng đức tin giống như thế... Thỉnh thoảng họ ở lại 6, 6, 10 tuần, có lẽ 3 tháng, vì cần thiết cho họ làm điều đó.
Nhưng trên đây như thường lệ chỉ để chứng minh, cho thấy rằng — những gì Đức Chúa Trời đã làm trong đường lối này về hiện tượng này, nó không kéo dài cho tới khi dân chúng...15 hay 20 phút đầu, nếu họ có tâm thần thuộc linh, họ sẽ nắm bắt điều đó ngay, rồi những sự việc bắt đầu xảy ra. Thường thường trong 5 ngày, chúng ta biến mất khỏi thành phố để đi đến nơi nào khác.
5
Tôi thường được phân cho suốt một thời gian để nói một chút với thính giả về một Sứ điệp Phúc âm. Họ mời tôi chiều Chúa nhật giảng, hay ít nhất cố gắng giảng, mà tôi không phải là Thầy giảng.
Như tôi đã nghe nói về Mục sư của anh chị em, một trong những Mục sư ở đây, Anh Richey, trên đài phát thanh sáng nay, tôi nghĩ, “Chà, nếu anh ấy đang ở trên bục giảng chiều nay, thật mình cảm thấy thích biết bao.” Nhưng tôi...Điều duy nhất tôi có thể làm, là cố hết sức mà tôi có thể vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Tôi ít học, có nhiều khiếm khuyết không thể là một Thầy giảng. Tôi không phải là Thầy giảng.
Tôi thường nói điều này trước khi bắt đầu vào Sứ điệp... [Băng trống. - Bt]
6
Có lần khi tôi còn nhỏ, cha tôi là một kỵ sĩ tài ba. Ông có thể vừa cỡi ngựa (break horses*), và đại loại như vậy.
Thành thật mà nói, chính là trong một cuộc đua ngựa mà ông gặp mẹ tôi. Lúc ấy cha tôi khoảng 19 tuổi, 18 hay 19, còn mẹ tôi 14 tuổi. Họ cưới nhau. Tôi được sanh ra khi mẹ tôi chưa tới 16 tuổi.
Nhưng tôi luôn thích được giống như bố tôi, vì tôi nghĩ ngày nào đó, khi tôi còn trẻ, khi trở nên một người đàn ông, tôi sẽ là một người chăn bò thực thụ. Đó là một lời nói huênh hoang ở Texas, không phải thế. Nhưng... Họ nói đó là nhà của những người chăn bò, vì thế...
Một người trẻ tuổi như quí vị biết, thích đọc những tạp chí chuyện Phương Tây, đi xem phim, vân vân. Tôi nghĩ chiều cao của tham vọng của tôi là trở thành một người chăn bò. Cứ chờ đợi cho đến khi tôi được mặc quần bằng da của người chăn bò, và giày ống, cùng chiếc mũ rộng vành, và... Ồ, tôi đã có lòng nhiệt thành lớn.
7
Vì thế khi được 18 tuổi, tôi đi đến miền Tây, ra khỏi bang Arizona để làm một anh chăn bò. Tôi trốn khỏi nhà.
Tôi có một sự thực hành nhỏ trước khi rời nhà để đua ngựa. Tôi thường dùng con ngựa ngựa già để kéo cày. Và tôi bắt nó cày suốt ngày, con ngựa tội nghiệp ấy hầu như không thể đứng vững để uống nước. Tôi lấy yên cương ra khỏi nó, và lấy cho mình một nắm cỏ gai, đặt nó ở dưới yên ngựa, kéo nó xuống rồi nhảy lên ngựa.
Con ngựa tội nghiệp ấy đã già và chậm chạp. Nó không thể đứng dậy. Mệt mỏi, anh em biết đấy, nó cứ đứng đó và kêu oang oang, nhảy lên nhảy xuống. Tôi lấy cái mũ rơm đánh nó. Và nói, “Ước gì mình là anh chàng chăn bò.” Cố cỡi con ngựa già ấy...
8
Các em trai tôi ngồi trên hàng rào cười tôi, cho tôi là một “great big hand”, vì tôi là một người chăn bò thực thụ. Tôi nghĩ, “Chờ cho tới khi mình ra miền Tây. Chà, mình sẽ cho họ biết chàng chăn bò ở Indiana tuyệt vời như thế nào.”
Tôi ra miền Tây. Tôi còn nhớ... Tôi có đủ tiền. Tôi mua một cái quần da của người chăn bò. Tôi nghĩ mình đã có đủ. Tôi đi ra. Một cái quần to lớn có chữ A-R-I-Z-O-N-A, và phía dưới có những đầu bò đực với hai con mắt bằng những hột nút lớn bằng đồng. Tôi nghĩ, “Chà, chúng trông đẹp quá. Thử mặc vào xem.” Tôi mặc những thứ đó vào.
Anh em có thể thấy một chú gà con nhỏ bé với những chiếc lông dưới chân, đó gần như là tôi lúc ấy. Có khoảng 3 tấc Tây bằng da nằm dư ra ở dưới nền nhà. Những chàng chăn bò chân chân dài rất nhiều ở Indiana.
Tôi đã thấy tất cả điều đó; Tôi nghĩ, “Ôi chao, mình sẽ có bộ dạng đẹp đẽ khi kéo lê cái quần này xuống phố.” Và tôi nghĩ, “Thật là... Ồ...”
9
Họ sắp tổ chức một cuộc đua tài giữa những người chăn bò, vì thế tôi nói, “Những cuộc đua này sẽ kiếm được bao nhiêu? Tôi thấy chúng khoảng 25 đến 30 đô-la. Ôi chao, tôi phải có khoảng 3 hay 4 đô.
Người đó nói, “Tốt hơn anh nên thu xếp để có cái quần Levis.”
Tôi đã làm vậy. Tôi đi ra. Lần đầu tiên tôi thấy một cuộc tranh tài giữa những người chăn bò. Tôi thấy tất cả những tay chăn bò xếp hàng ở hàng rào, và tôi nghĩ, “Ồ, mình sẽ đi ra đó và cũng ngồi xuống.”
Tôi mua cho mình một cái mũ to mà hầu như của một thứ giấy bồi, trông giống như một cái mũ miền Tây đích thực. Tôi leo lên đó với những người ấy, nhìn chung quanh, giống như tôi thật sự to lớn như họ.
Họ mang ra một người sẽ cỡi một con ngựa nào đó. Khi nó đi ra khỏi chuồng ngựa, người ấy nhảy lên yên của nó, và con ngựa ấy nhảy lên 2 cái. Tôi biết con ngựa đó không giống như con ngựa già của tôi ở nhà. Vì thế trông giống như đặt 4 chân vào chậu giặt rửa và ném cái yên rơi khỏi nó. Nó nhảy 2 lần nữa và anh chàng ấy nằm ngay giữa đường ở đó, người ta khiêng anh ra, máu chảy ra từ mũi, hai lỗ tai người ấy, trông thật kinh khủng. Xe cứu thương phải mang anh ta đi.
10
Một người đi xuống nơi đó, nói sẽ cho 50 đô-la bất cứ ai ngồi được trên con ngựa ấy 5 phút. Người ấy cứ nhìn quanh. Không ai dám nhận lời. Ông ta nhìn tôi, nói, “Anh là kỵ sĩ à?”
Tôi nói, “Thưa ông, không.” Tôi đổi ý nhanh chóng. Vì tôi biết đó không phải là con ngựa già mà tôi đã cởi.
Thế nên khi lần đầu tôi được phong chức ở Giáo hội Báp-tít, chà, tôi là Thầy giảng hạnh phúc nhất chưa từng thấy. Người nào đó nói, “Anh là Mục sư à?”
Tôi nói, “Vâng, thưa ông.”
11
Ngày kia, khi có Buổi nhóm lần đầu tiên với những người thánh khiết. tôi đi qua Nhà thờ Thánh Louis, và gặp Mục sư Robert Daugherty. Ông có một Buổi nhóm trại ngoài trời. Và tôi đi lên nơi đó đêm ấy, con gái nhỏ của ông vừa được chữa lành. Lời làm chứng của cô bé xuất hiện ở đó.
Ông đưa tôi đến Buổi nhóm nơi đó. Ông đi lên, bắt đầu giảng, và gần như lần đầu tiên tôi nghe một Thầy giảng Ngũ Tuần giảng. Ông giảng cho đến khi hai đầu gối quị xuống với nhau. Ông đi thẳng tới sàn nhà, và hít hơi. Tôi có thể nghe ông thở cách đó 2 khu phố. Đi lên giảng. Người nào đó hỏi, “Anh là Thầy giảng à?”
Tôi nói, “Không, thưa ông. Không, không. Báp-tít chậm chạp cũ kỹ của tôi không nghĩ về điều đó nhanh. Chỉ thế thôi. Tôi cứ... Tôi không phải là Thầy giảng sau khi tôi đã nghe điều đó. Vì thế tôi giữ im lặng giữa những người Phúc âm Trọn vẹn là Thầy giảng. Tôi cứ giữ như vậy. Tôi nói, ”Không, tôi sẽ cầu nguyện cho người đau.“ Không nghĩ đến nó nữa.
12
Nhưng tôi thích đến ngày hôm nay như thế này, cố gắng đọc một số Lời và giải thích theo như tôi hiểu; Bởi vì... tôi tin rằng đó là Lẽ thật. Mọi Lời Đức Chúa Trời là Lẽ thật. Thế thì, đến trong một Buổi nhóm như thế này, anh em không phải đến dưới sự xức dầu cho sự chữa lành. Anh em không phải ở dưới sự cầu nguyện hay kiêng ăn. Tôi cứ đi vào ngay và đọc Lời và bất cứ điều gì nữa. Anh em hiểu không? Thật là cảm giác khác hẳn khi anh em đang giảng Phúc âm, với khi anh em đang ở dưới sự xức dầu vì Thiên sứ đó của Đức Chúa Trời. Vì anh em rất nhạy cảm với mọi linh. Cảm thấy giống như nó đã xây trong bức tường, và cảm thấy một sự nhỏ giọt ở đây đó giống như thế.
13
Thế thì chiều hôm nay, tôi đến cố gắng nói một chút về Lời. Tôi đã quyết định chỉ... Tôi nghĩ tôi sẽ nói về một chủ đề quen thuộc mà tôi thường nói, “ Xin Chỉ Cha cho chúng Tôi, Thì Đủ Rồi.” Giăng 14. Anh Lindsay nói, “Tôi muốn anh đợi một chút, để ghi âm.”
Vì thế tôi nghĩ sẽ nói về sự sống lại của La-xa-rơ, người đã sống lại từ kẻ chết như thế nào. Tôi không biết tôi đã từng nói về điều đó ở đây hay chưa. Rồi à? Được rồi.
Lật qua Phúc âm Giăng chương thứ 11, nếu anh em muốn đọc với tôi giây lát... Tôi thật ưa thích Lời ấy, còn anh em? Chà, Lời rất thật. Bắt đầu ở câu thứ 20 chương 11 Phúc âm Giăng. Hãy lắng nghe kỹ, và tập trung nghe chỉ một lát.
14
Tôi để đồng hồ ở đây và cố gắng nói xong thật nhanh, để các bạn có thể đi về nhà sớm mà ăn tối, tuy nó là bữa ăn nhẹ trước khi đi ngủ ở Indiana. Tôi không biết điều gì xảy ra ở dưới này. Nhưng tôi là người điển hình thuở xưa vẫn tin đó là bữa ăn tối, ăn sáng, và ăn nhẹ với tôi. Dù sao đi nữa, bữa ăn nhẹ của tôi cũng tốt như bữa ăn tối của các bạn. Đúng thế. Chương 11 và câu 20, chúng ta cùng đọc:
Lúc Ma-thê nghe Đức Chúa Jêsus đến, thì đi đón Ngài; nhưng Ma-ri thì ngồi tại nhà.
Ma-thê thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa có đây, thì anh tôi không chết;
mà bây giờ tôi cũng biết mọi điều Ngài sẽ xin Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ắt ban cho.
Đức Chúa Jêsus phán rằng: Anh ngươi sẽ sống lại. (Tôi thích điều đó, còn các bạn thì sao?)
Ma-thê thưa rằng: Tôi vẫn biết rằng đến sự sống lại ngày cuối cùng, anh tôi sẽ sống lại. (Xem đấy, họ tin vào sự sống lại chung cuộc.)
Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là Sự sống lại và Sự sống; kẻ nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi.
Còn ai sống và tin Ta thì không hề chết. Ngươi tin điều đó chăng?
Người thưa rằng: Lạy Chúa, phải, tôi tin Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, là Đấng phải đến thế gian.
15
Chúng ta hãy cúi đầu giây lát để cầu nguyện.
Kính lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, chúng con nhóm nhau lại ở đây trong thính phòng này chiều nay vì một mục đích: tôn vinh Đức Chúa Jêsus Christ Con Ngài. Con cầu xin Ngài, Cha ôi, để Ngài sẽ thật sự, như đã có, kéo xuống bức màn với điều gì khác, ngoài Lời Đức Chúa Trời chiều nay trong quyền năng của Thánh Linh, hầu cho Nó có quyền đi thẳng đường vào trong mỗi tấm lòng, và mỗi người tin ở đây có thể được phước, tất cả những người đau ở giữa vòng chúng con chiều nay có thể được lành, và Đức Chúa Trời nhận sự vinh hiển, mọi tội nhân đến với Chúa Jêsus. Xin dủ nghe lời cầu nguyện của đầy tớ hèn mọn Ngài, Chúa ôi, và ban phước cho phần này của Buổi nhóm. Xin xức dầu cho môi miệng đầy tớ Ngài để nói, cho những lỗ tai của dân sự Ngài để nghe. Chúng con cầu xin trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng Cứu Thế của chúng con. A-men!
16
Trong suốt thời gian chức vụ này của Đấng Cứu Thế chúng ta, Ngài đã được quần chúng rất ngưỡng mộ. Ngài sống với Ma-thê, và Ma-ry, và La-xa-rơ, là tất cả những anh em và chị em. (Anh em nghe tôi nói không? Tốt.)
Họ là anh chị em. Chúng ta đã được dạy bởi một số sử gia rằng La-xa-rơ là một thầy thông giáo, còn Ma-ry và Ma-thê là thợ thêu thảm cho Đền thờ, mà tôi nghĩ, không thể được chứng minh, nếu không thì không có gì quan trọng họ đã làm gì.
Nhưng điều quan trọng, họ là những người bạn của Chúa Jêsus. Chức vụ của Chúa Jêsus phát triển quá lớn mạnh, đến nỗi Ngài được gọi ra khỏi quê hương vào lúc này theo sứ mạng đi xa đến nơi khác, để rao giảng Phúc âm, chữa lành người đau, và làm sứ mạng thuộc về thế gian như Ngài được Cha Ngài định trước để làm vậy.
17
Sự sanh ra của Ngài, khi Chúa Jêsus được sanh ra trên thế gian, Ngài bắt đầu với một con dấu đen. Ngài luôn luôn được những người dân thường tiếp nhận, và bị hầu hết những người sùng đạo thời ấy cùng những người trí thức kiêu ngạo phỉ báng. Ngày nay gần như cũng vậy. Cũng y như vậy.
Không phải tôi cố nói những người giàu có hay những người thanh lịch tao nhã không thể được cứu; Họ có thể, nếu họ tự hạ mình và đến như những người còn lại của chúng ta. Nhưng tất cả chúng ta phải đến trong một cách: đó là đến, biết rằng chúng ta chẳng là gì cả, còn Chúa là tất cả; Và muốn đầu phục với Ngài để nhận được ơn phước từ Ngài.
Nếu anh chị em đã từng nhận được điều gì từ Đức Chúa Trời, anh chị em phải hạ mình và trở nên chẳng là gì trước Ngài và không biết gì, ngoài một mục đích; Đó là, anh chị em đang cố tìm thấy Chúa Jêsus. Thế thì khi anh chị em hạ mình xuống, Đức Chúa Trời sẽ tôn cao. Nhưng khi anh chị em tự tôn cao mình, thì Đức Chúa Trời sẽ thấy rằng anh chị em tự hạ phẩm giá mình. Đúng thế. Ngài đã Phán vậy trong Lời Ngài.
18
Vậy thì, Chúa Jêsus, khi Ngài được sanh ra, Ngài đã... Tôi tin rằng mọi ân tứ được định trước, sự biết trước của Đức Chúa Trời. Anh chị em tin điều đó không? Tôi tin điều đó. Tôi tin chẳng có gì để anh chị em tự đưa mình lên, hay là điều gì để một người có thể cho người khác. Tôi không tin vào điều đó. Tôi không nói không thể như vậy được. Niềm tin của tôi sẽ không thay đổi chương trình của Đức Chúa Trời. Nhưng tôi không thể thấy nó trong Kinh thánh.
Đặt nền tảng điều đó trong mọi điều mà tôi giảng, và tin, phải có một... Tôi phải có điều gì đó đằng sau nó, nói cách khác, làm cho đức tin ra từ đó. Và nó phải đến từ Lời của Đức Chúa Trời, là cơ sở của mọi đức tin. Đức tin đến bởi việc nghe, mà nghe bởi Lời. Do đó, tôi tin rằng mọi ân tứ lớn lao được định trước của Đức Chúa Trời đến trong thế gian.
19
Chẳng hạn, chính Chúa Jêsus. Ngài được Đức Chúa Trời định trước để đến thế gian. Anh chị em tin điều đó không? Ngài là Dòng dõi của người nữ đã đạp đầu con rắn. Và đầu nó đã cắn gót chân.
Tôi tin rằng Môi-se là sự định trước của Đức Chúa Trời. Anh chị em tin điều đó không? Khi ông được sanh ra, ông là đứa trẻ khôi ngô. Ông được nuôi dạy lớn lên trong cung điện của Pha-ra-ôn và sẽ là người kế vị ngai vàng, là con trai của vua Pha-ra-ôn, để rồi bỏ quyền kế vị ngai vàng đó. Nhưng ông được Đức Chúa Trời định trước. Nếu ông là một con người bình thường, ông có thể cứ sống yên ổn và nhận sự tôn trọng lớn ấy. Nhưng ông được Đức Chúa Trời định trước vì mục đích khác.
Tôi tin Giăng Báp-tít... Tôi tin rằng 712 năm trước khi ông được sanh ra, ông đã được Tiên tri Ê-sai thấy, và nói ông là tiếng của người kêu trong đồng vắng. Ông được định trước bởi Đức Chúa Trời.
20
Giê-rê-mi, trước khi ông được hoài thai trong lòng mẹ, Đức Chúa Trời Phán Ngài đã biết ông, thánh hóa ông, và định trước ông làm một Tiên tri trên các dân, trước khi ông từng được hoài thai trong lòng mẹ. Đúng thế không?
21
Tôi tin rằng những điều ấy được định trước. Tôi nghĩ chỗ của nó ngày nay, chúng ta, nhiều hay ít, được thực hiện trong một sự cảm xúc, hay một lòng sốt sắng, và đôi khi mang lại sự sỉ nhục nhiều hơn là tốt lành. Anh em nghĩ như vậy không? Đừng bao giờ nói không có gì cả. Giống như tôi thấy một người đi vào và nói, “Ồ, Chúa đã kêu gọi tôi để giảng dạy. Đã cải đạo tối hôm qua. Chúa kêu gọi tôi giảng dạy.” Tốt hơn anh nên đợi đã, anh bạn trẻ à. Hãy tìm thấy Đức Chúa Trời thật sự kêu gọi điều đó không. Có một cây, đã có lần được trồng. Khi mặt trời lên cao, nó héo rũ. Hãy ngồi xuống trước khi định xây nhà, tính phí tổn bao nhiêu xem thử anh em có thể xây được không. Và rồi... Nhưng đôi khi chúng ta quá hăng hái. Và tôi thà có một chút lòng nhiệt thành còn hơn không có gì cả, chỉ là có người nào đó nhiệt tình về điều đó.
22
Song Chúa Jêsus, khi Ngài được sanh ra, Ngài được sanh ra với dấu hiệu của đứa con hoang, mà cha Ngài là Giô-sép. Nói cách khác, Ngài được sanh ra, như một đứa con hoang, bởi người cha và người mẹ mà... Ngài được thọ thai trước họ cưới nhau. Tôi nói rằng điều đó sai, bởi vì Đức Chúa Trời là Cha Ngài. Và Ngài được sanh ra đồng trinh.
Rồi chúng ta thấy, rằng sự đến của Ngài trên thế gian này, trước khi Ngài đến đây, Ngài đã được loan báo Ngài ở đây. Và Đức Chúa Trời luôn luôn...
Vậy nếu tôi lấy sự dạy dỗ nào đó trong này, anh em không tin nó, điều đó tốt thôi. Chúng ta sẽ bất đồng về điều đó. Nhưng giống như nếu anh em mời tôi ăn bánh nhân trí anh đào ở nhà anh em. Tôi thích điều đó. Nếu tôi ăn bánh nhân trái anh đào, tôi sẽ ăn cho đến khi tôi cắn nhằm cái hạt; Tôi sẽ không ném cả cái bánh đi, tôi sẽ ném cái hạt thôi, cứ tiếp tục ăn bánh.
Vì thế đó là điều anh em làm về việc này. Điều gì anh em tin, hạt nhận lấy nó. Và điều gì anh em không tin, chúng ta để nó qua một bên.
23
Đức Chúa Trời, khi Ngài ban điều gì đó trọng đại đến cho thế gian, Ngài tuyên bố điều đó bởi các Thiên sứ. Chúng ta nhận biết điều đó. Sự sanh ra của Chúa Jêsus và tất cả đều được Thiên sứ loan báo. Bây giờ, những Thiên sứ nhỏ sẽ đến. Chẳng hạn, Đấng đến thăm viếng tôi, một Thiên sứ nhỏ. Nhưng khi anh em thấy Thiên sứ Gáp-ri-ên giáng xuống, điều gì đó quan trọng đang trên đường đến. Gáp-ri-ên loan báo sự Đến lần đầu của Chúa Jêsus; Người sẽ loan báo lần Đến thứ hai của Chúa Jêsus. Người sẽ thổi kèn, kẻ chết trong Đấng Christ sẽ sống lại. Gáp-ri-ên, Thiên sứ trưởng của Đức Chúa Trời...
24
Và bây giờ, trong suốt thời gian này, trước sự sanh ra của Chúa Jêsus, Ma-ry, mẹ Ngài, gái đồng trinh sống ở Na-xa-rét, lớn lên ở đó.
Ngay trước khi đó, Giăng phải đến để làm người dọn đường. Chúng ta nhìn Giăng Báp-tít, ông thật là người vĩ đại. Chúa Jêsus, vào lúc này của Sứ điệp chúng ta, Ngài đi xuống để gặp Giăng Báp-tít. Ngài đi đến tất cả những vùng chung quanh xứ Giu-đa và Giô-đanh, đến Giô-đanh để nghe người. Thật là một người vĩ đại. Ông cũng là người được định trước.
Khi người được sanh ra... Trước khi Giăng được sanh ra, Xa-cha-ri, cha ông ở trong Đền thờ. Đến lượt ông dâng hương trong khi dân sự cầu nguyện, đốt hương. Và ngày kia... Để ý, ông là người mộ đạo (Tôi thích điều đó, còn anh em thì sao?), một người thờ phượng Đức Chúa Trời.
Có sự hổ thẹn ở nhà ông, vợ ông đã già. Bà luôn muốn bồng ẳm con cái, như tất cả phụ nữ Do-thái đều có, nhưng... Họ nghĩ đó là một vinh dự lớn, và thật sỉ nhục bị son sẻ. Giống như người vợ đầu tiên của Đa-vít, khi nàng cười nhạo vì ông nhảy múa trước hòm Giao ước, Đức Chúa Trời đã nguyền rủa nàng không thể sanh con cho Đa-vít.
25
Bấy giờ, Xa-cha-ri, một người công bình, một người thánh, một người mộ đạo, ông và vợ đã cầu nguyện, và tin rằng ngày nào đó Đức Chúa Trời sẽ ban cho họ con cái; Bám chặt lấy Đức Chúa Trời. Và rồi, vào thì giờ đặc biệt này, trong khi ông đang dâng hương trong nơi ấy, Thiên sứ Gáp-ri-ên hiện ra trước ông và bảo rằng: Khi những ngày về phần việc mình ở Đền thờ đã trọn, người trở về nhà và ở với vợ mình, và bà sẽ thọ thai và sanh một con trai, và sẽ đặt tên con ấy là Giăng. Xa-cha-ri, tuy là một người tốt, người thánh, người công bình, đã cầu nguyện cho những việc này... Để ý điều đó. Nhưng ông không tin điều ông đã cầu nguyện, trong khi lời cầu nguyện của ông được nhậm lời. Không phải hầu hết chúng ta ngày nay cũng như vậy sao? Cầu nguyện, và nếu Đức Chúa Trời nhậm lời cầu xin của các bạn, thì các bạn lại sợ đến chết.
Để ý. Ông đã cầu nguyện suốt thời gian này, và Đức Chúa Trời đã nhậm lời cầu nguyện của ông. Tôi nói điều này ở đây. Đức Chúa Trời sẽ đáp lời mọi lời cầu nguyện chân thành (Tôi tin điều đó.) theo cách riêng của Ngài.
26
Bà đã quá tuổi sinh nở. Xa-cha-ri thưa rằng, “Ồ, bởi sao tôi biết được điều đó? Vì tôi đã già, vợ tôi đã cao tuổi rồi. Làm sao điều này có thể xảy ra được?”
Vì ông không tin Thiên sứ, Thiên sứ trả lời rằng, “Ngươi sẽ bị câm cho tới ngày đứa trẻ được sanh ra.” Và ông bị đánh làm cho câm. Anh em biết dân sự đã chờ đợi như thế nào. Khi ông đi ra, ông ra hiệu với họ. Họ hiểu rằng ông đã thấy một Thiên sứ.
Sau đó, vợ ông có thai, và Giăng Báp-tít được sanh ra.
27
Sáu tháng sau, Thiên sứ ấy lại giáng xuống lần nữa với cô gái đồng trinh tên là Ma-ry, sống ở thành phố hèn hạ nhất, tệ hơn Houston, Texas. Ở thành phố Na-xa-rét, và...
Cho dù dân chúng hèn hạ thế nào đi nữa...Thành phố Houston,Texas này là một thành phố đẹp, một trong những thành phố đẹp nhất mà tôi từng đến. Nhưng quí vị ở đây, giống như ở trong tất cả những thành phố khác, quí vị có điều tốt và xấu khắp mọi nơi. Đúng thế. Tùy thuộc vào... Tốt và xấu được đặt ra trước dân chúng trong vườn Ê-đen. Nó vẫn còn ở đó, tốt và xấu.
Quí vị muốn thấy điều gì đó ra từ thành phố tồi tệ, một thành phố nhỏ độc ác, quí vị nên đến chung quanh thành phố nhỏ nơi nhà của tôi. Đúng thế. Nó được gọi là “Chicago Nhỏ.” Vậy đừng thấy tệ khi tôi nói về Houston, Texas.
Bởi vì Đức Chúa Trời có con cái khắp nơi. Đúng vậy. Tôi tin khi Sự Cất Lên đến nhiều người từ khắp mọi nơi sẽ đến trong Sự Cất Lên.
28
Khi Thiên sứ này giáng xuống thành Na-xa-rét... Chúng ta hãy biên kịch điều này một chút, và nghĩ rằng đó là “Thứ Hai Blue,” có lẽ là ngày giặt giũ, vì Ma-ry phải đi lấy nước, theo kiểu Đông phương, đội bình nước trên đầu... Thình lình, một Ánh sáng lớn chiếu xuống chung quanh nàng. Và Thiên sứ lớn Gáp-ri-ên đứng trong Ánh sáng này ở trước nàng, và nói rằng, “Chào Ma-ry, ngươi được phước giữa những người đàn bà.”
Chà, lời chào mừng đó làm cô gái đồng trinh sợ hãi. Nó sẽ làm các bạn sợ hãi khi một Thiên sứ hiện ra đứng trước các bạn như vậy. Thiên sứ cũng đã hiện ra với tôi. Và nói, “Ngươi được phước giữa những người đàn bà.” Thiên sứ truyền rằng nàng sẽ sanh một Con Trai mà chưa hề ăn ở với người nam nào, và sẽ đặt Tên Ngài là Jêsus.
29
Tôi muốn anh em nhìn xem sự khác nhau giữa Ma-ry và Xa-cha-ri. Xa-cha-ri, Giáo sĩ, Mục sư Phúc âm, hay là một Thầy giảng, như đã có trong thời đó, Thầy Tế lễ trong Đền thờ, biết mọi sự đã xảy ra trước quyền năng kỳ diệu của Đức Chúa Trời, nhưng nghi ngờ Thiên sứ trong trường hợp của ông, còn Ma-ry thì nói, “Tôi đây là tôi tớ Chúa; xin sự ấy xảy ra cho tôi như lời người truyền!” Nàng không thắc mắc điều gì có thể xảy ra.
Hãy xem nàng phải tin nhiều hơn những gì ông phải tin. An-ne sanh đứa bé trước đó, khi bà đã quá tuổi sinh nở. Sa-ra đã có con khi bà đã quá tuổi sinh đẻ. Và điều đó đã xảy ra nhiều lần. Nhưng Ma-ry phải tin điều mà không bao giờ xảy ra trước đó. Không phụ nữ nào từng sanh con ra trong đời mà không hề biết người đàn ông nào.
Nhưng nàng đã tin nhiều hơn Xa-cha-ri. Vì thế nên, nàng không chất vấn Đức Chúa Trời; Nàng chỉ nhận lấy Đức Chúa Trời ở Lời Ngài. A-men! Tôi thích điều đó. Hãy nhận Đức Chúa Trời ở Lời Ngài. Hãy tin Lời dù thế nào đi nữa. Dầu trông có vẻ không thể được đi nữa, hãy tin Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ làm cho ứng nghiệm.
30
Để ý. Ngay khi... Nàng không chờ đợi cho đến khi nàng quyết định sẽ có đứa con này. Nàng không chờ cho đến khi nàng cảm thấy sự sống trước khi nàng nói điều gì về điều đó. Nàng bắt đầu làm chứng ngay, nói cho nhiều người biết nàng sẽ có đứa con này khi không có dấu hiệu gì của nó. Xin Đức Chúa Trời ban cho chúng ta một số nàng Ma-ry nữa. Đúng thế.
Đừng chờ những dấu kỳ phép lạ. Hãy nhận Đức Chúa Trời ở Lời Ngài, và bắt đầu vui mừng, nói điều đó sẽ xảy ra. Đức Chúa Trời đã Phán vậy.
Tôi tin nếu mỗi bệnh nhân trong tòa nhà này, ngay bây giờ, tin nhận dựa trên những nền tảng của Lời Đức Chúa Trời, tin nó, rồi bắt đầu làm chứng, và ngợi khen Đức Chúa Trời về sự chữa lành của các bạn, Buổi nhóm sẽ không kết thúc với một người què nào ở đây. Đúng thế. Đức Chúa Trời bắt buộc phải nhậm lời.
Các bạn nghe tôi nói rõ không? Tôi nói có quá lớn không? Được rồi. Hãy cầu nguyện với tôi.
31
Để ý. Thế rồi ngay khi nàng lật đật đi trong miền núi, đến một thành về xứ Giu-đa, vào nhà Xa-cha-ri bởi vì Thiên sứ đã nói với nàng về Ê-li-sa-bét... Ê-li-sa-bét và Ma-ri là chị em chú bác. Chúa Jêsus và Giăng là anh em chú bác. Khi nàng đi lên miền núi để gặp chị mình cũng sẽ có con, khi Ê-li-sa-bét thấy Ma-ri đến, hai người chạy đến chào mừng, ôm nhau, như những người nữ thường làm, khi gặp nhau, cười nói thân thiện.
Tôi nói với anh em, đó là vấn đề với nhiều người ngày nay. Họ không thân mật như trước đây... Nhiều người quá ích kỷ, đến chỗ họ nghĩ họ sống một mình trên một thế giới nhỏ bé. Anh em biết đó là sự thật
Anh em biết trước thường đi ra làm việc ngoài nông trại, khi một người hàng xóm bị đau, chúng ta đi ra và giúp đỡ công việc của họ, và chẻ củi mang vào. Còn bây giờ, anh em không biết người láng giềng mình chết trừ phi anh em đọc được tin đó trên báo. Đúng thế. Ích kỷ...
32
Nhiều người đi xuống phố, trước đây, chúng ta thường nắm lấy cánh tay, bắt tay họ, hỏi, “Anh khỏe không, hả anh?” Còn ngày nay họ đi qua phố, nhe răng cười một chút, hất cái đầu lên. Ôi chao! Không lạ gì tình yêu thương đã mất.
Tôi ghét người nào đó cảm thấy họ lớn hơn người khác. Rốt lại, quí vị cũng có sáu tất đất. Chỉ thế thôi. Đúng thế, thưa mọi người.
33
Cách đây không lâu, tôi đứng bên một viện bảo tàng. Có một bức tranh một người đàn ông ở đó, nằng 150 cân. Và người ta đem phân tích hóa học thân thể người đó. Người ấy đáng giá 84 xu. 150 cân Anh chỉ đáng giá 84 xu. Nhưng người đó chắn chắn sẽ đội cái mũ 10 đô-la trên thân hình 84 xu ấy và nghĩ mình là quan trọng. Đúng thế. Một người đàn bà sẽ quấn mình trong cái áo khoác lông thú 100 đô-la và không thèm nói nửa lời với những người hàng xóm của mình.
Việc gì vậy? Tình yêu thương của Đức Chúa Trời đem quí vị đến nơi chỗ nào đó. Đúng thế. Gì vậy? Vẫn là 84 xu. Quí vị sẽ quan tâm về điều đó. Nhưng linh hồn ấy đáng giá hơn 1 vạn thế gian, quí vị sẽ để cho bất cứ điều gì thọc nó xuống (you will let anything be poked down it*). Đúng thế. Đó là sự thật.
34
Cách đây không lâu, tôi dự một Buổi nhóm lớn. Một bà hoàng loại này ở đó. Bà ấy ngồi trong Buổi nhóm, quay lưng ở phía sau. Tôi thấy bà ngồi ở phía sau đó, hầu như ở trần, tôi cởi áo khoác của mình ra và đi xuống choàng lên người bà, bảo mặc nó vào, trong khi tôi giảng Phúc âm.
Tôi đã làm lần đó với một người đàn bà. Bà ta giận dữ, đứng dậy, bước ra khỏi tòa nhà. Nhưng dù sao đi nữa tôi có đặc ân nói cho bà biết. Đúng thế. Đúng vậy.
35
Thật hổ thẹn cách ăn mặc của phụ nữ Cơ-đốc ấy và cho phép con gái họ mặc như thế ra đường. Tôi nói cho quí vị biết đó là cách mà A-đam và Ê-va nhận biết mình lỏa lồ, bởi vì họ ăn trái cấm. Nếu ăn trái táo khiến người đàn bà nhận biết mình lỏa lồ, thì đã đến lúc nên ăn những trái táo lần nữa. Đúng thế. Điều đó hoàn toàn chính xác.
Ồ, thật hổ thẹn. Cởi bỏ y phục để ra những bãi biển này tắm nắng, người nữ có chồng đã có con nhỏ, hay điều gì giống như thế, hay các quí cô còn trẻ, tự xưng mình đầy dẫy Đức Thánh Linh sao? Nếu quí vị... Nhìn trái biết cây. Đúng thế.
36
Tôi có một con gái nhỏ ở đây. Tôi không biết nó sẽ ra sao. Nhưng tôi nói với quí vị, nếu tôi thấy nó nằm phơi mình trên bãi biển, tôi sẽ cho nó một trận đòn, nhưng đó sẽ là con trai của Ông Charlie Branham sẽ làm sạm da nó bằng một tấm ván. Đó là điều chắc chắn. Đó là điều tốt. Vâng, thưa quí vị. Đó có thể là sự giảng dạy cây dẻ vàng điển hình thuở xưa, nhưng nó sẽ cứu quí vị.
Đó là điều chắc chắn. Nó sẽ làm quí vị đứng thẳng lên. Nó có thể không nói lời tốt thật, nhưng quí vị sẽ lắng nghe nó sẽ làm cho quí vị ích lợi. Đó là điều chắc chắn. Vâng, thưa quí vị. Thật hổ thẹn cho những người...
Người đàn bà này... bước đến sau Buổi nhóm. Bà ta có những người quản lý.
Bà nói, “Tôi muốn gặp Tiến sĩ Branham.” Tiến sĩ Branham. Tôi là anh em của quí vị. A-men!
Bà bước đến, mang cặp kính đen, một tay nhấc kính lên như thế này, ngẩng đầu lên, đưa tay ra như thế này. Bà nói, “Tiến sĩ Branham à, tôi rất vui được gặp ông.”
Tôi nói, “Ồ, lấy nó xuống để tôi thấy bà, nếu không tôi không biết bà.” Đúng thế.
Tất cả điều đó chỉ cố tình lừa. Tôi thấy loại điển hình thuở xưa, một cái bắt tay, mà có một...?... với nó; Ở đó người ta thật sự có thể bắt tay với người khác và cảm thấy một sự bắt tay thân mật ấm áp. Xin Chúa ban phước cho lòng các bạn. Đôi khi một tấm lòng tốt nhất ở dưới lớp áo cũ như thế. Đúng vậy. Thật thế.
37
Bấy giờ mặc dầu Ma-ry ở trong cách ấy. Khi nàng thấy... Tôi muốn nói Ê-li-sa-bét. Họ chạy lại với nhau và giang tay ôm nhau. Tôi có thể nghe Ma-ry nói, “Ồ, tôi nghe nói chị sắp làm mẹ.”
Ê-li-sa-bét nói, “Vâng, nhưng tôi...” Chúng ta hãy bi kịch hóa một lát, để anh em thấy bức tranh. “Chị sẽ làm mẹ, nhưng chị thật sợ một chút.” Giăng lớn hơn Chúa Jêsus 6 tháng khi Thiên sứ Gáp-ri-ên hiện ra. Ê-li-sa-bét nói, “Chị hơi sợ vì đã mang thai 6 tháng, nhưng đứa bé không có sự sống. Nó không động đậy.” Hiểu không?
38
Điều đó không bình thường, bởi vì thọ thai khoảng 2 tháng là có sự sống, hay gần như thế. Ê-li-sa-bét nói, “Chị lo cho đứa bé.” Nói cách khác, chúng ta chỉ đang bi kịch hóa phần này. Hiểu không?
“Chị thật hơi lo về điều đó.”
Rồi tôi thấy Ma-ry nói, “Thiên sứ Gáp-ri-ên đã hiện ra với em, và bảo rằng em sẽ sanh một trai, mà chưa hề biết đến người nam nào, và sẽ đặt tên cho Con ấy là Jêsus.”
Ngay khi nàng nói, “Jêsus,” quyền năng của Đức Thánh Linh giáng xuống, và đứa trẻ chết trong tử cung người mẹ bèn nhảy nhót vui mừng. Nếu Danh Jêsus lần đầu tiên được nói ra bởi môi miệng con người đã mang lại Sự sống cho đứa trẻ chết, thì huống chi với những Cơ-đốc nhân đã được sanh lại, được cho là sống động trong Đức Chúa Jêsus Christ. Đúng thế.
39
Ê-li-sa-bét được bèn cất tiếng kêu rằng: “Nhân đâu ta được sự vẻ vang nầy, là mẹ Chúa ta đến thăm ta? Bởi vì tai ta mới nghe tiếng ngươi chào, thì con nhỏ ở trong lòng ta liền nhảy mừng.” Đã nhận lãnh Đức Thánh Linh trong lòng mẹ trước khi sanh ra... Ha-lê-lu-gia!
Tất nhiên, tôi tin vào những dấu kỳ phép lạ trong quyền năng của Phúc âm Đấng Christ. Vâng, tôi yêu Ngài bằng cả tấm lòng. Tôi biết Ngài là thật. Toàn bộ những chuyện tầm phào thế gian không làm tâm trí tôi nghi ngờ. Tôi tin điều đó hết lòng. Vâng.
Danh Ngài đã được nói ra, và đứa bé bèn nhảy nhót. Đứa bé chết trong lòng mẹ, đã nhận được sự sống khi Danh Jêsus lần đầu tiên được phát ra từ môi miệng con người của mẹ Ngài, “Nhân đâu ta được sự vẻ vang nầy, là mẹ Chúa ta đến thăm ta? Bởi vì tai ta mới nghe tiếng ngươi chào, thì con nhỏ ở trong lòng ta liền nhảy mừng.”
40
Kinh thánh há chẳng nói, loại con trẻ gì được sanh ra từ trong lòng mẹ mà đầy dẫy Đức Thánh Linh? Ông là Thầy giảng đầy dẫy Đức Thánh Linh. Đúng thế. Khi ông ra khỏi... Khi ông được gần 9 tuổi, chúng ta biết rằng ông vào nơi đồng vắng. Ông được xức dầu bởi Thần linh của Ê-li, hành động giống như Ê-li, trông giống như một người yếu đuối, đầu hói, một mảnh da lạc đà quấn quanh người như thế này, thắt lưng bằng dây da. Nhưng khi ông ra khỏi đồng vắng xứ Giu-đa, ông giảng một Sứ điệp khuấy động mọi tôn giáo. Đức Chúa Trời ôi, xin ban cho chúng con một số Giăng Báp-tít nữa giống như thế. A-men! Vâng, thưa quí vị. Đi ra với cái cái quần kinh dị cũ kỹ, không phải với cổ áo tròn, và gà rán mỗi ngày 2 lần, và phải có lương 100 đô-la mỗi tuần trước khi giảng. Ông đi ra được xức dầu bằng Đức Thánh Linh. Ha-lê-lu-gia!
41
Ông cũng không ném đi đườngng lối nào. Khi vua Hê-rốt lấy vợ của Phi-líp em trai mình, có người nói, “Ông đừng giảng về hôn nhân và li dị.” Bước ngay đến trước mặt vua, ông nói, “Vua không có phép được lấy người đó làm vợ.” Lạy Chúa, xin ban cho chúng con những người sẽ đứng lên vì Lẽ thật (A-men!), bất kể ai đang ngồi đó hay đó là ai. Hãy để những vỏ bào rơi xuống nơi họ muốn, và đưa ra Phúc âm với hàng lối đẽo đốn. Đúng thế. Hãy gọi đen là đen, và trắng là trắng. Đúng là đúng và sai là sai. Nếu anh em không đúng, thì hãy làm cho đúng. Nó sẽ đúng với anh em, làm cho anh em khác hẳn, hành động khác hẳn, sống khác hẳn, khác hẳn. Đức Thánh Linh tốt lành dành cho anh em. Thánh Linh sẽ làm cho anh em sống ngay thẳng.
42
Đó là vấn đề trong đất nước này, và tất cả các nơi trên thế giới bây giờ. Chúng ta có quá nhiều Giáo hội hình thức cũ kỹ nguội lạnh, có hình thức tin kính nhưng chối bỏ quyền phép của sự tin kính đó. Điều chúng ta cần ngày hôm nay là có được một sức mạnh ra từ Hội thánh. Và điều đó cũng đến với Ngũ Tuần. A-men! Anh em biết điều đó.
Vì anh em sợ. Một mặt ngồi ở đây, và Hội thánh của Đức Chúa Trời ở đây, và Phúc âm Ngũ Tuần ở trên đây, Giáo hội kia ở trên đây, sợ điều này, điều kia, điều nọ. Khi anh em quên điều đó và ở trong Đấng Christ (Ha-lê-lu-gia!), thì Đức Thánh Linh có thể có quyền hành động. A-men!
Anh em sẽ gọi tôi là Thánh quá máu dù sao đi nữa, tôi cũng chỉ có thể bỏ qua. Đúng thế. Điều đó đúng. Thánh Linh Đức Chúa Trời sẽlàm điều đó. Cólẽ tôi là một Thánh quá máu, tim Lời Đức Chúa Trời, rồi dán nhãn tôi ở đó. Đúng thế. Đúng. Tôi tin đó là Lẽ thật, rằng các con trai con gái của anh chị em sẽ nói tiên tri; “Ta sẽ đổ Thần Ta khắp trên các đầy tớ trai và gái Ta, Chúng nó đều nói lời tiên tri.” Ngày đó là đây, bây giờ. Đúng thế.
43
Thế rồi tôi thấy họ đứng đó... Ồ, đứa bé nhảy nhót trong lòng mẹ vì vui mừng. Rồi khi được sanh ra, Giăng đã giảng đạo. Mọi tôn giáo đến nghe ông. Chúng ta tự hỏi ông đã giảng loại Sứ điệp gì. Ông đã giảng Đấng Christ.
Nếu các Giáo hội bỏ đi sự giảng dạy về Thần học và các thứ giống như thế, loại Thần học và triết học của con người nào đó, hay điều gì giống như thế, hoặc ai sẽ là Thị trưởng kế tiếp, hoặc điều gì đó về các bông hoa, hoa hồng hay điều gì đó, và giảng Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời (Ha-lê-lu-gia!), nó sẽ lôi kéo con người. Ha-lê-lu-gia! “Nếu Ta được cất lên, Ta sẽ kéo theo mọi người đến với Ta.”
44
Ô, chà. Thật Đức Thánh Linh điển hình thuở xưa, ngay bây giờ tồn tại, tự do cho tất cả... Qua suốt Kinh thánh Đức Thánh Linh đã dẫn dắt Hội thánh ngày nay. Dân Y-sơ-ra-ên, khi được gọi ra khỏi đồng vắng, đó là một Hội thánh, là một dân của Đức Chúa Trời.
Tôi đã nói chuyện với Anh Frodsham mới đây trên đường phố... Trước đây anh là chủ bút của tờ “Phúc âm Ngũ Tuần.”
Khi Y-sơ-ra-ên ở trong đồng vắng, khi họ ở xứ Ê-díp-tô, họ là dân sự của Đức Chúa Trời. Khi họ được gọi ra, họ là Hội thánh của Đức Chúa Trời. Vì “Hội thánh” có nghĩa là “được gọi ra.” Và bây giờ, Đức Chúa Trời đang gọi ra một dân, ra khỏi Ba-by-lôn, ra khỏi sự lộn xộn. Ha-lê-lu-gia! A-men!
45
Tại đó, khi Y-sơ-ra-ên được gọi ra, một hình bóng về Hội thánh... Y-sơ-ra-ên luôn luôn là một hình bóng về Hội thánh. Đó là Hội thánh xác thịt, đây là Hội thánh thuộc linh. Họ được gọi ra. Và ngay khi được gọi ra, họ đi qua Biển Đỏ, chịu phép báp-têm bởi Môi-se. Ngay khi họ đến bên phía bên kia sông, họ chịu phép báp-têm bằng Thánh Linh.
Mi-ri-am lấy cái trống cơm, và đi xuống bờ sông nhảy múa. Ha-lê-lu-gia! Vâng, thưa quí vị. Nàng có sự chiến thắng. Anh chị em đã bao giờ có được điều đó chưa? Tốt lắm. Nàng nhảy múa trong Thánh Linh, và hết thảy các con gái của Y-sơ-ra-ên đi theo nàng, nhảy múa. Môi-se đứng giơ hai tay lên trời và hát trong Thánh Linh.
Tại sao? Ở đó tất cả những người đốc công kia đã nằm phía sau họ. Mọi sự cũ họ đã làm... Và những việc mà anh em đã làm khi thấy Huyết báu của Đức Chúa Jêsus Christ tẩy sạch anh chị em khỏi mọi tội, anh chị em có thể ca hát với bài ca chiến thắng. Ha-lê-lu-gia!
Ân điển lạ lùng, nghe thật dịu êm,
Đã cứu kẻ xấu xa như tôi,
Xưa bị hư mất, nhưng nay được chuộc,
Xưa bị mù, nhưng nay tôi thấy. (Đúng thế.)
46
Rồi tôi nhìn họ. Lập tức ngay sau đó, họ cần thức ăn để sống. Đức Chúa Trời đã ban mưa ma-na từ trời xuống, hình bóng về Đức Thánh Linh. Mỗi buổi sáng họ đi ra lượm ma-na. Nó tốt. Họ ăn nó có vị giống như mật ong. Họ chỉ liếm và ăn nó.
Tôi nói cho anh em biết, Đức Thánh Linh này mưa xuống bây giờ, đó là một hình bóng và đây là một Tiền hình bóng, nếm giống như mật ong. Đúng thế. Tôi đã thấy các Thánh đồ của Đức Chúa Trời quá say Nó đến nỗi họ liếm môi, nói, “Ừm, ừm, rất ngon.” Có điều gì đó về mật ong. Đúng vậy.
47
Đa-vít, người viết Thi thiên trong Kinh thánh. Người đã nói về mật ong. Ông là người chăn chiên. Người chăn chiên thương mang theo một cái túi nhỏ đựng mật ong trong đó. Khi chiên bị đau, họ đổ mật lên trên tảng đá vôi. Những chiên đau ốm kia sẽ đi đến liếm mật trên đá đó. Khi chúng liếm mật, chúng cũng liếm hòn đá ấy... [Băng trống. - Bt] ...?... Ngài đấy, Ha-lê-lu-gia! Tuyệt vời. Chỉ liếm trên nó. Đúng thế.
Hãy nghe, thưa anh em, xin để tôi nói điều này với anh em. Tôi sẽ đặt nó trên Đấng Christ, không phải trên Giáo hội nào đó. Nó sẽ ở trên Đấng Christ nơi nó thuộc về. Hãy liếm trên Ngài. Ha-lê-lu-gia! Họ cần sự chữa lành, nếu có quyền phép nào, nếu có quyền năng nào, nếu có sự ca ngợi nào, thì nó thuộc về Ngài. A-men! Đúng thế. Trên Đấng Christ, Vầng Đá vững chắc. Vầng Đá, cũng đóng vai trò lớn trong việc chữa lành.
48
Cách đây một thời gian, người ta thường dùng đá. Trước đây khi một người bị chó dại cắn, người ta lấy một hòn đá điên đặt trên đầu người ấy. Nếu người đó đội, thì sẽ khỏe mạnh. Nếu không đội, thì người ấy chết. Con chó dại tồi tệ nhất mà tôi từng biết là ma quỉ. Đúng thế. Và cách chữa trị duy nhất tôi biết là Vầng Đá Muôn Đời. Hãy liếm Nó. Cứ liếm, Đức Chúa Trời sẽ lo liệu cho.
Cậu bé ngồi trong xe lăn ở đây, và quí ông bị mù, người chị nằm trên cáng, hãy bám chặt bàn tay không đổi dời của Đức Chúa Trời. Ma quỉ có thể cắn quí vị, nhưng có đủ quyền năng rút ra từ trong Vầng Đá Muôn Đời nứt ra cho tôi, để tôi ẩn náu trong Ngài. Ha-lê-lu-gia! Ma quỉ không thể kiếm được anh em khi anh em ẩn náu trong đó.
Hãy liếm Nó. Nắm giữ Nó. Đừng để Nó ra khỏi anh em. Cho dù có bao nhiêu triệu chứng xuất hiện đi nữa, bao nhiêu điều này, điều kia, điều nọ, hãy nắm giữ Nó. Ở lại đó cho tới khi quyền năng Chữa lành rút mọi bệnh tật ra khỏi anh chị em. Đúng thế. Ngài sẽ làm điều đó.
49
Để ý Ma-na này lần nữa, trước khi chúng ta lìa khỏi nó, là một hình bóng trọn vẹn, một hình bóng rất trọn vẹn về Đức Thánh Linh. Hãy nhớ, Ma-na ấy rơi xuống mỗi đêm, mỗi đêm. Họ phải được chu cấp mới mỗi ngày. Đúng thế không? Nếu đúng, hãy nói, “A-men!” Được rồi. Nếu họ cứ giữ qua đêm, sẽ có giòi trong ma-na ấy.
Đó là vấn đề với toàn bộ về kinh nghiệm Ngũ Tuần ngay nay. Họ nương dựa trên lời làm chứng điều gì đó đã xảy ra cách đây 2 hay 3 năm. Những kinh nghiệm của họ có giòi bọ. Tại sao bây giờ không có kinh nghiệm? Ha-lê-lu-gia! Hãy nhận lấy một ma-na tươi mới. Đúng thế. Mỗi ngày... Mỗi ngày ở với Chúa Jêsus thì ngọt ngào hơn ngày hôm trước. Họ đấy, ăn ma-na mỗi đêm.
50
Để ý. Một hình bóng về Đức Thánh Linh. Thánh Linh không hề đến gần; Thầy Tế lễ nào đó không bao giờ ban Thánh Linh cho họ; Thầy giảng nào đó không bao giờ làm phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh cho họ; Nhưng Thánh Linh đến từ bên trên, từ Đức Chúa Trời giáng xuống.
Để ý. Môi-se đã nói với A-rôn, và rồi họ đi, gom nhiều ô-me đây, để Nó có thể được giữ trong nơi chí thánh, hầu cho mọi chức Thầy Tế lễ đến trong nơi chí thánh sau đó, có thể hỏi về những điều này. Họ có quyền được nếm Ma-na nguyên thủy ấy. Nó không bị cũ đi trong nơi đó. Nhưng nó được đặt trong đó, để mọi người bước trong chức vụ Thầy Tế lễ có quyền nếm một ít Ma-na nguyên thủy ấy.
51
Điều đó thật đẹp đẽ thay. Vào ngày Lễ Ngũ tuần, khi Đức Thánh Linh từ trời giáng lâm, Ma-na của chúng ta, sau khi chúng ta đến qua Huyết, và đã được cứu, được tẩy sạch khỏi tội lỗi chúng ta, và Đức Thánh Linh giáng xuống, anh em...
Phi-e-rơ nói, vào ngày Lễ Ngũ tuần, “Vì Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.” Và mọi người vào trong phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh có thể có cùng loại Đức Thánh Linh ấy mà họ có vào ngày Lễ Ngũ tuần. Ha-lê-lu-gia! ..?... Tôi tin điều đó. “Ồ, tôi cảm thấy Thánh Linh ngay bây giờ.” Đúng thế. Nó có thật. Thật như đã từng có với tôi. Điều đó đúng. Cùng Đức Thánh Linh đã giáng xuống nơi đó vào ngày Lễ Ngũ tuần.
52
Vấn đề ngày hôm nay, chúng ta có... các Giáo hội chúng ta đã đi cách xa Đức Thánh Linh. Điều đó hoàn toàn chính xác. Nhắc tôi nhớ về những gì chúng ta cố gắng làm là xây dựng một Nhà thờ to đẹp, đặt những ghế dài tốt, có người nào đó hát giống như ban hát Thiên sứ. Thấy họ đứng lên trên bục, hát với những gương mặt tô vẽ và mọi thứ khác, và xăng tay áo như thế này, để lộ đầu gối ra; đi ra phố và hút thuốc. Mà gọi là ban hát Thiên sứ chăng? Qúi ông quí bà làm sao vậy? Tự xưng mình là Cơ-đốc nhân rồi hành động giống như thế. Nhìn trái biết cây. Nhưng chúng ta thỏa hiệp.
Hãy nhớ, vẻ đẹp nhìn từ con mắt là những gì Sa-tan làm. Ban đầu... Trở lại từ ban đầu, nó đã cố đạt được chỗ tốt hơn Thiên sứ Mi-ca-in. nó đã đến trong Ca-in, cố dùng điều giống như vậy, tuy ông đã dâng cho Đức Chúa Trời một của lễ. Ông đã làm điều giống như A-bên đã làm, nhưng không có huyết. Thật vậy.
53
Điều đó nhắc tôi nhớ ngày nọ, tôi và em trai tôi đang đi, chúng tôi thấy một con rùa già. Đó là con vật trông buồn cười nhất mà tôi từng thấy, loại rùa sống ở nước ngọt Bắc Mỹ. Anh em ở đây có rùa đó không? Nó có thể thò chân ra như thế này, khi chúng bò đi. Tôi nói với em trai tôi, “Con vật đó trông buồn cười quá nhỉ?” Cậu ấy đáp, “Vâng.”
Chúng tôi đến gần nó. Nó đi [Anh Branham minh họa - Bt] Nó nhắc tôi nhớ đến một số người, khi anh em đi giảng dạy Phúc âm, họ rút vào ngay trong cái vỏ của họ. “Tôi thuộc về Báp-tít. Tôi thuộc về Giám Lý.”
Cứ tiếp tục, nếu tên quí vị không có trên Thiên đàng, quí vị cũng sẽ đi xuống địa ngục. Đúng thế. Chỉ những ai được ghi tên trong Sách Sự Sống của Chiên Con, bởi được cứu chuộc, được sanh lại... Chúa Jêsus Phán, “Nếu một người không được sanh lại, sẽ không vào được Nước Đức Chúa Trời.” Thật vậy. Thế thì anh em được sanh lại, anh em trở nên tạo vật mới, một con người mới trong Đấng Christ. Ồ, Ha-lê-lu-gia! Nói cách khác... Đừng quá lo lắng về điều đó. “Ha-lê-lu-gia!” có nghĩa là “Ngợi khen Chúa!” Và tôi ngợi khen Ngài. A-men!
54
Thế rồi con rùa ấy, tôi nhìn nó, trông nó buồn cười làm sao. Nó rút ngay vào. Tôi nói, “Này, anh sẽ nói cho em biết anh sẽ làm gì.” Tôi nói, “Anh sẽ làm cho bò đi.” Tôi lấy một nhánh liễu lớn dài và khều nó. Nó cứ nằm đó. Anh em không thể đánh nó. Chỉ có thế thôi với nó. Không, chúng cứ nằm ì ra đó.
Tôi mang nó đến dòng nước, và nói, “Ta sẽ làm cho nó đi.” Tôi đặt nó xuống trong nước, và chỉ vài bọt bong bóng nổi lên. Anh em có thể làm phép báp-têm cho nó cách này, cách kia, ngẩng đầu lên, bất cứ cách nào anh em muốn. Người ấy đi xuống nước là tội nhân khô, bước lên là một tội nhân ướt. Người ấy vẫn là tội nhân. Anh em không thể được cứu bằng nước. Đúng thế.
Tôi nghĩ, “Làm sao để làm cho con rùa di chuyển đây?” Anh em không thể tranh cãi các phép báp-têm và làm cho Hội thánh tiến lên được. Anh em đừng nghĩ điều đó. Anh em không thể làm điều đó được.
55
Tôi đi xuống kiếm một miếng giấy, và đốt lửa, rồi đặt con rùa đó lên đấy. Nó di chuyển ngay. Đúng thế. Những gì chúng ta cần ngày hôm nay là một Đức Thánh Linh điển hình thuở xưa, Đức Chúa Trời đã ban xuống sự Phục hưng dữ dội. A-men! Đúng thế. Điều đó làm cho họ chuyển động. Đúng thế. Giảng bằng lửa nơi họ không thể ngồi yên. Đúng.
Sau một lát, lấy con rùa xuống nơi đó, và bắt nó cắt đầu đi.
Nằm đó, và em trai tôi đến gần, nói, “Anh bắt được con rùa rồi à?”
“Đúng thế.”
Nhìn xuống nơi đó, cậu ấy nhặt nó lên. Cái miệng của con rùa động đậy, cắn cậu ấy. Đặt nó nằm ở đó khoảng một giờ. Cậu ấy nói, “Em nghĩ anh nói anh đã giết nó.”
Tôi nói, “Anh cắt cái đầu rời khỏi thân nó. Nó thật sự chết mà không biết.”
Đó là nan đề với nhiều người. Chết mà không biết. Đúng thế. Chung quanh cách đi Nhà thờ cách hình thức của họ và vân vân. Không biết Quyền năng của Đức Thánh Linh có nghĩa gì. Đừng quan tâm đến những gì khoa học nói, người này nói, người kia nói, hãy tin Đấng Christ. A-men! Chà, tôi cảm thấy dễ chịu. A-men! Tôi cảm thấy tốt. Cảm ơn Chúa.
56
Nào, xin cho tôi nói với các bạn điều này, thưa các bạn. Khi Chúa Jêsus đến sông Giô-đanh để chịu Giăng làm phép báp-têm, Giăng thấy Thánh Linh của Đức Chúa Trời giáng xuống giống như một chim bồ câu, đậu trên Ngài, Ngài đầy dẫy Thánh Linh Đức Chúa Trời, rồi Ngài vào trong đồng vắng và bị cám dỗ 40 ngày, Ngài đi ra, và những dấu kỳ phép lạ bắt đầu đi theo Ngài. Kinh thánh nói, “Những kẻ tin sẽ có những dấu lạ này.”
Luôn luôn những dấu kỳ phép lạ đi theo Hội thánh của Đức Chúa Trời, ở mọi nơi, Luôn luôn có, sẽ có luôn luôn. Anh em không thể...Anh em có thể tìm xem trong lịch sử bất cứ chỗ nào mình muốn. Đức Chúa Trời đã ban đến những sự Phục hưng này đến những sự Phục hưng khác; Và rồi họ đã làm cho nó thành ra một tổ chức, rồi dĩ nhiên, không thể chịu đựng được điều đó. Rồi việc trước tiên anh em biết đấy... Không bao giờ có một tổ chức nào đã suy sụp rồi lại dấy lên lại. Đức Chúa Trời luôn hành động để dân sự tiến lên ra khỏi điều đó. Đúng thế. Điều đó đúng.
Ngày nay Đức Chúa Trời đang kêu gọi dân sự đến với nhau. Tôi tin điều đó hết lòng, không phải ra khỏi Giáo hội của các bạn, nhưng đến với nhau trong lòng. Hãy để mặc các Giáo hội. Họ tốt, mỗi người trong họ. Nhưng điều chúng ta cần là một sự Phục hưng điển hình thuở xưa của Thánh Phao-lô, Kinh thánh Đức Thánh Linh giảng trong các Nhà thờ với quyền năng, làm cho các chi thể làm việc với nhau lại. A-men!
57
Tôi thấy Ngài khi Ngài đi ra lúc đó. Chức vụ của Ngài quá vĩ đại đến nỗi Ngài phải được kêu ra khỏi. La-xa-rơ bị đau trong khi Ngài đi xa.
Hãy nghe. Khi Chúa Jêsus rời khỏi nhà bạn, hãy xem bệnh tật đến, sự bối rối, bệnh tim, những thất bại đến. Các bạn tin điều đó không? Khi Chúa Jêsus rời khỏi nhà bạn, bệnh tật đến ngay khi Ngài ra khỏi.
Dĩ nhiên, trong trường hợp này, Ngài không bỏ đi luôn. Ngài đi vì công việc của Cha Ngài đang kêu gọi vì việc đó, và Ngài bỏ đi để giảng dạy nơi nào khác.
Tôi tin rằng Chúa Jêsus đã thấy khải tượng về La-xa-rơ. Họ đã sai người đi tìm Ngài. Ngài không đến. Họ sai người đi tìm Ngài lần nữa. Ngài không đến.
Nếu các bạn sai người đi mời Mục sư của mình, và ông không đến, “Chà, đạo đức giả. Mình sẽ đi qua gia nhập Giáo hội khác.” Đó là lý do Mục sư các bạn không thể làm gì cho các bạn. Các bạn phải tin ông như là một người của Đức Chúa Trời. Các bạn tin điều đó không? Các bạn phải tin nơi ông. Nếu không, ông sẽ không thể làm cho các bạn tốt hơn chút nào. Nều các bạn bị đau, hãy đi tìm ông. Để Mục sư đến xức dầu cho các bạn và cầu nguyện cho bạn. Đức Chúa Trời đã Hứa lời cầu nguyện của đức tin sẽ cứu người đau. Điều đó có thật. Ông là người của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời tôn trọng ông. Đúng vậy. Đôi khi ông không thể đến ngay khi các bạn gọi. Nhưng nên nhớ, mọi sự hiệp lại có ích cho những người yêu mến Đức Chúa Trời.
58
Sau một thời gian, La-xa-rơ đau càng lúc càng nặng hơn. Họ nói ông đã chết vì bệnh xuất huyết, một số sử gia nói vậy. Tôi không biết. Nhưng dù sao đi nữa, ông đã mắc bệnh và chết. Người ta mang ông đi chôn. Một ngày trôi qua, Thật thì thì giờ đen tối. Ôi chao! Người lao động chính đã chết, để lại hai người em gái.
Ngày thứ hai trôi qua. Ồ, thật là đen tối. Con Người mà họ đã tin tưởng quá nhiều, họ...
Con Người yêu quí mà vì Người, họ đã lìa bỏ Giáo hội, và mọi thứ, và ở đây Người đã làm họ thất vọng. Anh trai họ đã chết. Sự việc há chẳng tối tăm sao?
Các bạn có thể được cầu nguyện cho, đến đây để thấy những quyền năng phép lạ của Đức Chúa Trời, và trở về, việc trước tiên các bạn biết đấy, rồi các bạn cảm thấy tồi tệ ngày hôm sau. Các bạn có thể bị đau ngày hôm sau. Điều gì đó có thể xảy ra ngày hôm sau.
Các bạn chẳng biết sao, khi Chúa Jêsus cầu nguyện cho cậu bé bị bệnh động kinh, khi Ngài đến với nó, nó lên cơn nặng nhất chưa từng có không? Đức tin các bạn không phải ở trong những triệu chứng; Nó ở nơi Đức Chúa Trời, tin Đức Chúa Trời. Hiểu điều tôi muốn nói không?
59
Khi Mục sư của anh em cầu nguyện cho anh em, nói, “Ồ, ông ấy không phải là người của Đức Chúa Trời, nếu không thì Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện của ông ta.” Còn đức tin của anh em thì sao? Chính là đức tin của anh em chạm đến Đức Chúa Trời, không phải với lời cầu nguyện của Mục sư. Anh em vâng theo Lời của Đức Chúa Trời. Khi anh em vâng theo Lời của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời bắt buộc phải nhậm lời của anh em, nếu anh em tin Ngài. Nó nằm trong anh em. Đừng chê trách người khác. Đúng thế. Đức Chúa Trời bày tỏ những dấu kỳ phép lạ và mọi việc, nhưng trông giống như nhiều người không hiểu được đó là gì.
60
Một người đến với tôi mới đây. Người đó nói, “Anh Branham à, tôi đã đến với người Tự do, tôi đã đến với Roberts, tôi đã đến với Ogilvie, tôi đã đến với hết thảy họ. Họ không thể làm tôi tốt. Tôi đến với Anh.”
Tôi nói, “Anh chỉ tệ như trước đây thôi. Anh đã đi đến với con người không đúng. Hãy đi đến với Đấng Christ.” A-men!
Điều gì khiến anh em bị lừa phỉnh bởi con người? Con người không thể làm được gì cho anh em. Con người chỉ có thể giảng Lời;Người ấy có thể bày tỏ những dấu hiệu mà Đức Chúa Trời ban cho họ. Nhưng người ấy không thể chữa lành anh em; Đức Chúa Trời phải chữa lành anh em. Đúng thế. Anh em tin đó là sự thật không? Nó là sự thật, thưa các bạn. Đúng thế.
Ồ, Mục sư của các bạn đúng là tốt để làm điều đó, nếu không thì bất cứ Trưởng lão nào của Hội thánh, như bất cứ người nào khác. Đúng thế. Người ấy thật cói quyền như bất cứ người nào khác để làm điều đó. Vì điều duy nhất các bạn phải có, là đức tin nơi Đức Chúa Trời. Các bạn đấy.
61
Để ý nhanh lên. Rồi, ngày thứ tư đến. Trước tiên, Chúa Jêsus Phán, “Bạn chúng ta La-xa-rơ đang ngủ.”
Họ nói, “Nếu người ấy ngủ, chắc sẽ được lành.”
“Ta đi đánh thức người.”
Họ nói, “Nếu người ngủ, chắc sẽ khỏe mạnh.”
Ngài Phán, “Người đã chết, nhưng Ta đi đánh thức người.” Đúng thế. Họ đi với Ngài lúc ấy và trở về. Bấy giờ, họ đang đi đến thành phố. Chỉ chốc lát, tôi sẽ kết thúc. Thì giờ của tôi sắp hết. Tôi... Ồ, tôi cảm thấy dễ chịu chiều hôm nay, cảm thấy đức tin được đáp ứng. Điều này gây dựng tôi, ngay tại nơi đức tin của anh em hành động.
62
Tôi thấy lúc này, nếu tôi có thể được thuật lại về sự bày tỏ cho các bạn thái độ của Đức Chúa Trời với sự chữa lành các bạn...Nếu anh em được giảng sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ] và thực hành sự Chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ] qua các thời đại như anh em có Phúc âm của Đức Thánh Linh, thì thưa anh em, chị em, những kết quả giống như vậy sẽ đến ngay tại đây chiều nay bởi sự chữa lành, như đã có bởi Đức Thánh Linh. Các bạn tin điều đó không? Tất nhiên. Nhưng khi tôi đi giảng dạy về quyền năng của Đức Thánh Linh, và Ngài bắt đầu lấy Lời của Đức Chúa Trời đặt để Nó ra tại đó, chính Đức Thánh Linh đầy dẫy con cái muốn vươn đến và vồ lấy Nó như thế. Chà, họ chỉ chụp lấy ngay bây giờ. Họ không thể dừng lại được; Họ đang đói khát điều đó.
Thưa anh em, nếu anh em quay ngay lại và nhận biết Ngài đã vì sự gian ác anh em mà bị thương, bởi lằn roi Ngài mà chúng ta được lành bịnh, anh em có thể tin nhận quyền năng của Đức Chúa Trời ngay tại đó để chữa lành anh em ngay nơi anh em đang ngồi. A-men! Đúng.
63
Ở đây Ngài đến thành phố này. Bốn ngày... Ma-ri và Ma-thê đang ngồi đó. Mọi hi vọng tan biến. La-xa-rơ đã thối rữa trong mộ. Đó thật là những lời để tất cả anh em có thể hiểu. Chỉ đơn giản nằm ở đó, và anh em có thể nói, “làm hỏng đi” nếu anh em muốn, nhưng La-xa-rơ đã bị thối rữa. Đó là...
Một đêm nọ, tôi nói tôi đã bị đau đến nôn mửa. Hết thảy họ đều cười. Tôi nói, “Tôi thật sự đau khi tôi đang nôn mửa cũng giống như khi anh em nôn mửa, vì thế điều gì khác nhau.” Tôi nói, “Nó thật giống nhau.”
Đừng cố mặc vào nhiều thứ, cứ sống như chính con người thật của anh em. Đó là nan đề với nhiều người ngày nay. Họ đang cố trở nên quá cứng ngắc. Đó là sự thật. A-men! Tôi muốn nói điều đó, còn anh em? A-men! Tôi tin đó là sự thật.
64
Nhiều người đang mặc vào nhiều... Phúc âm phải là thứ mà tất cả được bọc lót thêm, dạy dỗ thêm. Họ đưa chúng vào, trong các Thần học viện ở đây, hay những nghĩa địa, hoặc bất kể nó là gì đi nữa... (hết thảy như nhau, cả những nơi chết.)
Điều đó làm tôi nhớ về một... Thầy giảng Thần học viện nhắc tôi về một con gà trong lò ấp trứng. Một con gà trong lò ấp trứng cứ kêu chíp, chíp, chíp, mà không có mẹ. Nó được sanh ra cách máy móc. Điều đó cũng nhắc tôi nhớ về một Thầy giảng từ lò ấp ra. Đúng thế. Chờ một tí. Tôi yêu Đức Chúa Trời điển hình thuở xưa dân sự Đức Thánh Linh và hành động Đức Thánh Linh. Đúng. Nó đáp ứng. Thật vậy.
65
Để ý, nhanh lên. Vậy thì,như chúng ta thấy Ngài đến trong thành phố này, Ma-thê đang ngồi đó. Nàng dường như chậm chạp suốt ngày. Nhưng bây giờ, đức tin nắm bắt nàng. Người nào đó đến và nói, “Thầy đang vào thành phố.”
Ồ, chà, tôi có thể thấy nàng nhanh nhẹn. Thì giờ tăm tối thật rất tăm tối mà gia đình nhỏ bé này từng thấy. Ồ, người thân của họ đã chết. 4 ngày đã trôi qua. Đức tin nơi Người Thầy mà họ nghĩ vì Người mà họ rút lui khỏi Giáo hội để theo Ngài.
66
Ai từng theo Chúa Jêsus đều bị Nhà hội không thừa nhận nếu muốn trở lại Nhà hội. Anh em biết điều đó đúng. Người ấy bị tuyên bố là kẻ cuồng tín. Đúng hơn họ tuyên bố Ngài là kẻ cuồng tín. Và ai đi theo Ngài sẽ bị đuổi ra khỏi Nhà hội.
Họ lìa bỏ Nhà hội để đi theo Ngài. Và bây giờ, Ngài đã đi và bỏ lại họ khi anh trai họ chết.
Tôi có thể nghe một số người nói, “Này, có việc gì với Ngài không, sao Ngài không chữa lành bạn Ngài?”
Tôi có thể nghe họ nói, “Ối dào, anh đấy. Thấy không, Ngài lẻn đi để tránh khỏi điều đó.”Hiểu không?
67
Và tại đó thì giờ tối tăm nhất mà họ từng thấy. Và rồi Chúa Jêsus đến. Ôi chao. Thì giờ tối tăm nhất, thì Chúa Jêsus đến. Ngài thường đến lúc tối tăm nhất. Đúng thế.
Ồ, nếu như tôi có thì giờ ngay tại đây; Tôi cảm thấy điều gì đó sôi sục trong tôi. Ứơc gì tôi có thể lấy nó ra. Nhưng tôi không lấy. Tôi sẽ nói thì giờ khác. Thì giờ tối tăm ấy...
Tôi còn nhớ khi tôi nghĩ... tiếp tục cầu nguyện cho anh em. Xin Chúa ở cùng anh em. Cảm ơn anh... [Băng trống. - Bt]