Sứ Mệnh Của Môi-se

Houston, Texas, USA.

50-0110

1
Thật là đặc ân cho tôi lại được ở Houston tại đây tối nay. Từ lần tôi gặp các bạn, và giành được nhiều chiến thắng vĩ đại, nhiều sự đau buồn đã qua đi. Ngoài ra tối nay tôi biết ơn vì mình vẫn còn được cứu bởi Huyết Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời.
Tối nay tôi rất biết ơn vì được ở Houston lần nữa để hầu việc một trong những buổi nhóm mà tôi ao ước nhất. Chúng ta đã có liên tục 17 đêm ở Houston lần nầy. Đó là buổi nhóm dài nhất mà tôi từng tổ chức từ những buổi nhóm ở tầm cỡ lớn chúng ta đã có. Tôi kỳ vọng nơi Đức Chúa Trời sẽ chứng minh là một buổi nhóm lớn.
Nhiều người đau yếu, bịnh tật, đang đau khổ sẽ được giải cứu trong giai đoạn nầy. Và tôi cũng tin rằng nhiều người cứng lòng, lãnh đạm với Đấng Christ sẽ nhận biết Ngài như Đấng Cứu Rỗi cho mình trong suốt thời gian nầy, và hết thảy mọi việc nói hay làm đều qui sự vinh hiển về cho Đức Chúa Trời.
2
Tôi muốn hết thảy các bạn tối nay, trong khi buổi nhóm thực sự bắt đầu... Một buổi tối trời rất xấu, chỉ vài người ở bên ngoài. Tôi muốn các bạn giúp tôi trong suốt thì giờ nầy.
Tôi không bắt đầu gặp nhiều người trong suốt thời gian các buổi nhóm nầy như tôi muốn, bởi vì tôi dùng thì giờ để cầu nguyện. Tôi phải chuẩn bị cho những điều nầy xảy đến, chẳng hạn như buổi hầu việc chữa lành. Tôi đến đây để giúp đỡ. Và tôi phải... Sự giúp đỡ của tôi đến từ bên trên, và tôi - tôi phải ở trong sự tiếp xúc với Đức Chúa Trời thường xuyên, nếu tôi mong muốn giúp đỡ người khác. Và cũng như tôi muốn hiểu mỗi người và có cuộc chuyện trò công khai tốt đẹp với mỗi một người trong các bạn, điều đó hầu như không thể được trong buổi hầu việc nầy.
3
Nhưng có thì giờ khác sắp đến vì tôi tin rằng chúng ta sẽ có suốt thời gian để ở lại với nhau, chúng ta ao ước sống trong xứ sở tốt đẹp hơn, ở đó chúng ta sẽ không phải bận rộn cầu nguyện cho người đau ốm hay bệnh tật. Sẽ không có ở đó nữa. Chúng ta sẽ sống gần gũi với Đức Chúa Jêsus. Và sẽ không có đau ốm hay đau đớn nữa. Đức Chúa Trời ôi, xin cho ngày ấy mau đến những sự lo buồn nầy sẽ chấm dứt lúc đó. Và rồi chúng ta sẽ thấy Ngài mặt đối mặt và biết Ngài như Ngài biết chúng ta.
Đó là điều mà chúng ta tranh đấu. Đó là những gì mà tôi đang cố gắng tối nay, là cố gắng sửa soạn cho chỗ ở của tôi. Và tôi đi...?... Và thấy bao nhiêu điều mà tôi có thể mang theo với tôi. Vì có thực sự đúng như... Thật nhiều hơn chúng ta có ở đây tối nay.
4
Các buổi nhóm sẽ tiếp tục ở đây trong vài đêm. Thế thì chúng ta có 2 nơi có thể sự dụng được trống không, 2 đêm mà chúng ta sẽ cố gắng sắp xếp một thính phòng khác. Vậy thì chúng ta đi đến sân vận động (coliseum). Chúng ta mong đợi một thì giờ vĩ đại. Mọi người mang ra sự đau ốm và bịnh tật của mình. Hãy đến, và mang theo những tội nhân. Cho nên nhiều lần khi phép lạ được thi hành, hay điều gì đó được thực hiện, nó biến đổi lòng người, và thái độ của họ hướng về Đấng Christ.
Tôi vừa có một buổi nhóm ở đây, một trong những sự kêu gọi cải đạo ở toà giảng (conversion altar call) lớn nhất vào một lúc tôi từng... 2.000 người tin nhận Đức Chúa Jêsus một lần — 2.000 người đến với Chúa Cứu Thế. Tôi tin sẽ gặp gỡ mỗi người đó trên — trong miền đất khác.
5
Bây giờ, sự chữa lành trong — trong chiến dịch, các bạn có thể có điều đó khi nó xảy ra. Và... Vậy hãy lấy một người, đặc biệt là những người bịnh vào trong hàng, tôi muốn các bạn đọc cuốn sách nhỏ đó, “Ngài Đã Thăng Lên Nơi Cao.” Nếu không có 5 xu, hãy nhận lấy nó dù thế nào đi nữa.
Vì thế cho nên chúng tôi không ở đây vì tiền. Chúng tôi ở đây để giúp đỡ các bạn. Đó là tấm lòng của chúng tôi. Chúng tôi ở đây để giúp các bạn. Vậy thì, tôi chỉ có thể nói về những gì tôi biết là Lẽ thật. Vậy thì, nếu tôi nói với các bạn Lẽ thật, các bạn nên tin tôi. Còn nếu tôi nói về chính tôi, nói điều gì đó mà Đức Chúa Trời đã làm, và Đức Chúa Trời không đáp lại, thế thì điều đó sai. Nhưng nếu tôi nói với các bạn điều gì đó mà Đức Chúa Trời đã làm mà Đức Chúa Trời giáng xuống chứng thực giống như vậy, lúc đó các bạn nên tin Đức Chúa Trời. Không đúng sao?
6
Điều tôi nói với các bạn tối nay, tôi muốn mỗi bạn hãy nhớ rõ những gì tôi nói với các bạn. Lúc đó, nếu những điều kia không xảy ra như cách tôi vừa nói, thế thì khi đó buổi hầu việc chấm dứt, kết thúc 7 ngày này, các bạn có thể đi khắp thành phố nói, “Anh Branham là Tiên tri giả.” Nhưng nếu Đức Chúa Trời chứng thực lại hòan tòan chính xác những gì tôi nói là thật, thế thì lúc đó các bạn tin Đức Chúa Trời nếu các bạn không tin tôi. Chẳng đúng sao? Trong trường hợp ấy các bạn có thể đi khắp nơi nói Chúa là đúng, Chúa đã Phán với chúng ta Lẽ thật. Ngài đã sai chúng tôi.
7
Tới chừng mực mà... một ân tứ chữa lành, ở đó... Nhiều người không hiểu “ân tứ” có nghĩa là gì. Không ai có thể chữa lành ngoài Đấng Christ. Tôi không quan tâm bạn có nhiều ân tứ bao nhiêu, Đấng Christ là Đấng Ban Cho. Đúng không? Và các bạn chỉ có thể được lành qua Đấng Christ.
Tôi muốn đọc chỉ một câu Kinh thánh lúc nầy và giải thích với các bạn một số hoạt động của sự ban cho. Lúc đó các bạn sẽ biết cách để đến. Và rồi các bạn sẽ...
Tôi sẽ nói với các bạn những gì chúng ta có thể làm. Hết thảy chúng ta, các bạn có thể thích làm điều nầy như thế nào? Nếu các bạn chỉ có thể nắm lấy một nhóm nhỏ bé nầy ở đây, giống như có lẽ, hầu như chắc chắn 1.800 hay 2.000 người, hay điều gì giống như thế... Nếu các bạn có thể... Nếu các bạn có thể lấy nhóm nhỏ bé nầy ở đây tối nay, và giải quyết điều đó, để mọi người tin hoàn toàn đúng những gì tôi đã nói với các bạn là sự thật, sẽ có một buổi nhóm làm rúng động ở Houston. Đúng thế. Ngài sẽ làm.
8
Bây giờ, nên nhớ. Nếu các bạn chỉ lấy... Có lẽ có một số các bạn không hiểu. Thành thật thưa với các bạn rằng có nhiều điều về việc đó mà tôi không hiểu. Tôi chỉ tin nhận nó. Đừng bao giờ cố gắng hình dung ra (figure out) Đức Chúa Trời; Các bạn không thể làm điều đó. Chúng ta không thể hiểu biết Đức Chúa Trời bằng tri thức. Đức Chúa Trời chỉ có thể hiểu biết được qua đức tin. Đúng thế không?
Điều gì xảy ra nếu Phi-e-rơ muốn cố hình dung ra nước sâu như thế nào, và làm sao ông không thể đi bộ trên mặt biển được; Ông đã không hề bước đi. Phải không? Nhưng ông chỉ nắm lấy Đấng Christ ở Lời Ngài mà bước.
Thế thì, đó là cách tôi đã làm điều nầy. Tôi chỉ nắm lấy Ngài ở Lời Ngài, và tôi đi ở đó. Và các bạn chỉ nắm lấy Ngài ở Lời Ngài tối nay. Nếu các bạn, có thể là tội nhân hay không hiểu làm thế nào nắm lấy Đức Chúa Trời ở Lời Ngài, thế thì Đức Chúa Trời đã sai tôi đến. Tôi muốn các bạn nhận lấy lời tôi vì điều đó, và thấy nếu nó ứng nghiệm hay không, Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho các bạn.
9
Giờ nầy, xin chúng ta cúi đầu trong lúc tôi nói chuyện với Đấng Tạo Dựng chúng ta một lát.
Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, tối nay chúng con biết ơn với... Lòng chúng con được làm cho vui mừng trong sự cứu rỗi chúng con, vì Đức Chúa Jêsus, Đấng Cứu Chuộc, đã đến ban ơn cho chúng con. Ngài đã đến trên thế gian, Đấng Mê-si, đã sống trong xác thịt tội lỗi, mang lấy sự bịnh tật và tội lỗi của chúng con trên Ngài; Ngài đã chịu đựng điều đó trên cây thập tự ở đồi Sọ (Calvary), rồi được cất lên trên nơi cao đang ngồi bên hữu Vua tối nay, làm sự giải hòa, trở nên Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm của chúng con, Thầy Tế Lễ Tối Cao có thể cảm thương sự yếu đuối chúng con. Tối nay, sau khi hết thảy những trăm năm nầy trôi qua, những học thuyết (isms) nổi dậy, những người cuồng tín đã đến rồi đi, tuy nhiên quyền năng vinh hiển Con Đức Chúa Trời vẫn cầm quyền và thống trị trong lòng hàng ngàn dân Ngài.
Và giờ đây, con cầu xin Ngài, Chúa ôi, khi chúng con bước vào cơ Phục hưng vĩ đại (great revival) nầy, chúng con tin là chỉ trên bước đầu điều đó ở Houston đây lúc nầy, sự vinh hiển của Ngài sẽ giáng xuống giữa chúng con. Có lẽ mọi người tàn tật, mù lòa, khốn khổ, què quặt, bại liệt, suy nhược tâm thần, mọi thứ bịnh tật được chữa lành ở đây. Cầu xin hàng ngàn người đến xếp hàng chung quanh Bàn thờ, ban cho họ tấm lòng đến với Ngài, Đức Thánh Linh sẽ tuôn tràn ra. Điều đó sẽ thực sự... Chúa ôi, xin cho thậm chí không bắt đầu điều đó 17 ngày. Nguyện nó tiếp tục xảy ra, và cứ tiếp tục cho đến khi Con yêu dấu Ngài xuất hiện trong sự vinh hiển, và chúng con có thể trình diện với Ngài, được mặc áo công bình của Ngài, ngắm xem Ngài.
10
Xin ban ơn cho chúng con, Cha ôi. Bây giờ, khi đầy tớ khiêm nhường của Ngài đứng đây tối nay để bày tỏ tuyên bố lớn lao nầy ở đây, hay công bố điều vĩ đại nầy mà Ngài đã thực hiện... Cầu xin mọi người nghe ở đây có đức tin. Nguyện Thánh Linh Ngài, Chúa ôi, thực hiện những điều nầy, cầu xin Ngài đứng trong buổi nhóm nầy tối nay xác nhận điều được nói. Và đêm nầy đến đêm khác... Ứơc mong có một cơn phục hưng khuôn mẫu (cổ xưa, old fashion revival) ở đây; Sẽ làm chấn động thành phố nầy và mọi Giáo hội. Cầu xin hàng ngàn người được sanh ra trong Nước của Ngài. Xin nhậm lời, Cha ôi, chúng con cầu xin điều đó vì sự vinh hiển nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con yêu dấu Ngài. A-men!
11
Trong Xuất Ê-díp-tô ký chương 23, rất quen thuộc các bạn tôi thường đọc để bắt đầu sự phục hưng, bởi vì đây là... đây là... Giải quyết bằng đường lối Đức Chúa Trời đang giải quyết ngày nay, Đức Chúa Trời đang Phán với Môi-se đầy tớ Ngài và sai ông. Câu 20 của chương 23, nếu các bạn mở ra và đọc đến phần của chương 23.
Đây nầy, Ta sai một Thiên sứ đi trước mặt ngươi, đặng phù hộ trong lúc đi đường, và đưa ngươi vào nơi Ta đã dự bị.
Trước mặt người, ngươi khá giữ mình, phải nghe theo Lời, chớ nên phản nghịch; Người sẽ chẳng tha tội ngươi đâu, vì Danh Ta ngự trong mình người.
Nhưng nếu chăm chỉ nghe lời người, cùng làm theo mọi Lời Ta sẽ Phán, Ta sẽ thù nghịch cùng kẻ thù nghịch người, và đối địch cùng kẻ đối địch người.
Vì Thiên sứ Ta sẽ đi trước mặt...
12
Đức Chúa Trời đang Phán với tôi tớ Ngài, Môi-se... Đó là lúc — mà dân Y-sơ-ra-ên quay bỏ Đức Chúa Trời, đi ra khỏi những giềng mối Ngài và vân vân, bắt đầu gặp rắc rối, và đi xuống xứ Ê-díp-tô ở trong ách nô lệ. Sự thiếu thốn lớn xảy đến. Bao lâu mà họ còn sống trong sự tự mãn và không có nhu cầu về điều gì, thì họ cứ hài lòng.
Nhưng lời tiên tri của Đức Chúa Trời đến lúc ứng nghiệm, sau khi Ngài đã hứa với Áp-ra-ham rằng dòng dõi của ông sẽ kiều ngụ nơi đất lạ trong 400 năm, và Ngài sẽ mang họ ra bởi cánh tay mạnh sức... Thế thì khi gần đến kỳ phải ứng nghiệm Lời hứa, ở đó dấy lên một Pha-ra-ôn không biết Giô-sép.
Cho dù điều đó dường như không thể nào xảy ra được thế nào đi nữa, khi đến kỳ của Lời hứa đã gần kề, Đức Chúa Trời sẽ làm những việc chất đống lại để thích hợp lời hứa tiên tri của Ngài. Bạn tin điều đó chăng? Ngài luôn luôn làm vậy. Ngài luôn luôn... Luôn luôn là cách đó.
13
Ai sẽ nghĩ những người đó, họ được kính trọng biết chừng nào, và hầu như được tôn thờ vì Giô-sép, hoàng tử trẻ ở dưới đó đã nói về giấc mơ và đã cứu được xứ Ê-díp-tô nhiều lần.Trong một khoảng thời gian, khoảng ngắn 400 năm họ đã quên ông, nhưng vì lời hứa Đức Chúa Trời đến gần, nổi lên một Pha-ra-ôn không biết Giô-sép, và ông khiến những người đốc công hành hạ dân sự, và — vân vân. Họ bắt đầu khó nhọc, và kêu khóc với Đức Chúa Trời bởi vì những đốc công. Rồi trong suốt thời gian nầy, sau khi họ bắt đầu kêu khóc, Đức Chúa Trời đã cho phép một việc lạ thường xảy ra.
14
Bây giờ, với niềm tin khiêm nhường của tôi, ân tứ không phải được đưa tay ra. Sự ban cho là sự định trước (oreordained) của Đức Chúa Trời. Mọi sự ban cho và kêu gọi của Đức Chúa Trời chẳng bao giờ thay đổi (không có sự hối tiếc, without repentance). Bạn có thể nói mọi việc, cố gắng làm những điều nầy hành động đúng, tin đúng, và hành động đúng; Nhưng chúng không là gì trừ phi chính Đức Chúa Trời ở đằng sau nó.
Nó chẳng là gì để bạn thử lừa phỉnh. Bạn không thể lừa dối được Sa-tan. Nó sẽ không bị lừa phỉnh. Bạn phải biết mình đang đứng ở đâu. Đúng thế.
Các sự ban cho và sự kêu gọi của Đức Chúa Trời chẳng thể thay đổi được bao giờ. Chúng được sanh ra trong thế gian.
Đức Chúa Trời thấy trước những sự việc và biết lời báo trước của Ngài, điều gì sẽ ứng nghiệm. Ngài bắt đầu điều gì đó ở đây để đáp ứng nó ở đó. Khi Ngài thấy kỳ của dân sự sắp cần điều nầy, Ngài đã cho một bé trai được sanh ra, đặc biệt, ngộ nghĩnh tên là Môi-se.
Ông được đặt tên là Môi-se do con gái Pha-ra-ôn, bởi vì ông được lấy ra khỏi nước, nếu bạn biết Kinh thánh, câu chuyện trong lớp trường Chúa nhật.
15
Khi ông bắt đầu ở tuổi 40, Đức Chúa Trời đã kêu gọi ông cho mục đích của Ngài. Ông nghĩ, dĩ nhiên dân Y-sơ-ra-ên sẽ hiểu ông được sai đến vì điều gì. Nhưng dân sự đã hiểu lầm Môi-se.
Bây giờ, hãy nắm điều nầy thật kỹ, thưa các bạn. Điều khó khăn nhất mà Đức Chúa Trời phải giải quyết với dân sự Ngài, là làm cho một người tin người khác. Đó là điều khó khăn nhất mà Đức Chúa Trời từng làm, có được một người để tin...
Thế đấy, họ tin Đức Chúa Jêsus chắc hẳn là Con... Họ không thể tin Ngài là Con Đức Chúa Trời. Họ đã tin Đức Chúa Trời. Nhưng Ngài Phán Ngài là người làm ra mình bằng Đức Chúa Trời. Làm sao một người nhà quê nhèo nàn, Ngài có thể là Đức Chúa Trời được? Một Người được sanh ra trong máng ăn súc vật, bối cảnh của Ngài như vậy, xuất thân từ một gia đình nghèo, chỉ có một cái áo dài trên người, sống như cách của Ngài, thậm chí không có chỗ để gối đầu. Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ gối đầu... Làm sao Ngài có thể là Con Đức Chúa Trời được? Làm sao Ngài có thể là những gì Ngài đã tuyên bố được? Nhưng Ngài chính là Con Đức Chúa Trời, phải không? Ngài là Đức Chúa Trời.
16
Người ta tin điều đó. Nhưng nó... Qúa trễ cho họ lúc nầy. Số phận (destination) của họ đã định sẵn rồi, vì họ đã chối bỏ Ngài. Và Đức Chúa Trời đã ban những điều nầy cho những người đơn sơ và khiêm nhường.
Hãy nghe đây, thưa các bạn: Nếu bạn càng đơn sơ, thì Đức Chúa Trời càng dễ làm việc với bạn.
Tôi không chống lại nền giáo dục. Có giáo dục là điều tốt thôi. Nhưng người ta nhận được nền học vấn cao, đến nỗi họ nghĩ họ biết nhiều hơn Đức Chúa Trời. Thế thì họ đã bỏ lỡ mục tiêu.
Các bạn phải quên tất cả những gì bạn từng biết bằng tri thức để biết Đấng Christ. Thế đấy, bạn thực sự đến như con trẻ và tin nhận Ngài. Chỉ thế thôi. Đó là cách để bạn tin nhận Đức Chúa Trời. Càng nhận biết Ngài đơn sơ hơn, khiêm nhường hơn, và từ bỏ chính mình, cùng những ý tưởng cũ, chỉ nhận lấy Lời Đức Chúa Trời vì những gì nó xứng đáng, và tin Nó. Chính bởi đức tin mà những điều nầy xảy đến, chứ không phải những gì các bạn hình dung ra. Bạn sẽ không bao giờ có thể hình dung được. Không bao giờ có một người trên thế gian, không một thánh nhân, hay là không một người nào từng hình dung ra Đức Chúa Trời. Các bạn không thể. Vì thế đừng nghĩ rằng bạn có thể làm điều gì đó mà người ta không thể làm, bởi vì họ — điều đó không thể. Đúng thế. Bạn chỉ tin Ngài. Đó là những gì Ngài muốn bạn làm, đừng cố gắng hình dung ra Ngài.
17
Nhưng khi kỳ lời hứa đến gần, thì Đức Chúa Trời sai Môi-se nầy xuống nơi đó. Dân sự nói, “Ai đặt ngươi làm người cai trị cho chúng ta? Thế nào, ngươi nghĩ mình là lớn lắm sao?”
Đó không phải là thái độ của Môi-se. Ông được sai đến làm 'Đấng Giải cứu', biết rằng thời kỳ đã ở đó. Đương nhiên ông nghĩ, dân sự đã đọc Kinh thánh của mình và các sự việc, và họ ắt hẳn biết rằng kỳ của lời hứa đã đến gần, hay việc đọc lời hứa của Áp-ra-ham, mà thời kỳ đã gần rồi. Họ đọc mà không hiểu... Không thể...
(Tôi đứng gần mi- crô quá không? Nó tạo ra tiếng ầm ầm phía sau đó không... Phía sau trên ban-công đó, các bạn có thể nghe rõ không? Nếu được, các bạn giơ tay lên. Tôi không thể nói lớn được.)
18
Nhưng khi lời hứa đã gần kề, tất nhiên họ nghĩ mình chắc hiểu. Nhưng dân sự của Đức Chúa Trời... Thường thường Sa-tan làm việc ngay bên trong đó với sự hiểu biết của họ, và làm cho họ tối tăm không hiểu. Trong 10 lần họ đã bỏ lỡ mất Đức Chúa Trời hết 9 lần.
Nhưng Đức Chúa Trời nhớ Lời hứa Ngài ở đó. Bây giờ, vậy thì khi Môi-se đi xuống giải cứu họ, thế nào, họ - họ đã từ khước ông. Và mất 40 năm đau khổ nữa. Chẳng đúng sao? 40 năm đau đớn nữa. Dĩ nhiên Môi-se chạy quanh sa mạc. Sau một thời gian, cuối cùng khi dân sự kêu khóc rên siết, lại được Đức Chúa Trời kêu gọi. Cũng chính Môi-se mà họ đã chối bỏ và chấp nhận Pha-ra-ôn lãnh đạo, cũng Môi-se nầy, Đức Chúa Trời đã sai đến trở lại với họ để làm người lãnh đạo và thực thi luật pháp trên họ.
19
Bây giờ, hãy xem. Sứ mệnh kỳ lạ về việc sai Môi-se đi là điều tôi muốn bắt đầu với các bạn.
Môi-se chăn chiên cho ông gia của mình là Giê-trô, ở phía bên kia đồng vắng. Ngày nọ, một Thiên sứ xuất hiện với ông trong một bụi cây đang cháy. Một Thiên sứ giáng xuống mang Sứ điệp đến với Môi-se — và mặt khác là sự dẫn đường cho ông.
Con người thì... Người ta không thể... Các bạn không thể tự dẫn đường cho mình. Có 2 cách: Đó là cách của bạn và cách của Đức Chúa Trời. Khi bạn đi theo cách của mình, bạn ở ngoài đường lối của Đức Chúa Trời. Bạn phải quên con đường riêng của mình mà tìm kiếm đường lối của Đức Chúa Trời. Con ngươi không thể tự hướng dẫn mình.
Ông bị gọi là người nhút nhát. Chúng ta là những người dễ bị ảnh hưởng. Nếu có ai ở quanh đây biết điều gì về việc chăn nuôi chiên, khi một con chiên đi lạc, nó hoàn toàn không có khả năng tự vệ. Nó chỉ đứng kêu be be cho đến chết. Chỉ thế thôi. Nó không có khả năng hoạt động nếu không có sự giúp đỡ.
20
Còn chúng ta, không có người lãnh đạo, thì không có khả năng hoạt động. Đấng Christ là Đấng Lãnh Đạo chúng ta. Đức Chúa Trời là người Lãnh đạo Môi-se, mặc dù Ngài đã sai Thiên sứ để dẫn dắt ông. “Ta sai một Thiên sứ đi trước mặt các ngươi, đặng phù hộ trong lúc đi đường, và đưa ngươi vào nơi Ta đã dự bị.” Thiên sứ sẽ là người dẫn đường của ông.
Thiên sứ đã thực hiện các phép lạ. Môi-se không hề thực hiện phép lạ. Thiên sứ của Đức Chúa Trời trong Môi-se thực hiện các phép lạ. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không? Thiên sứ của Chúa ở với ông. Thiên sứ lãnh đạo ông, thực hiện những phép lạ.
Vậy thì, Đức Chúa Trời luôn luôn bằng mọi người, qua lời Kinh thánh, qua tất cả các thời đại, đã định trước các Thiên sứ sẽ dẫn dắt dân sự. Đó là Môi-se, đó là Đa-ni-ên, và ồ, chúng ta có thể nói bao nhiêu người nữa, tất cả mọi thời đại theo sau.
21
Người nào đó đã nói với tôi cách đây không lâu ở đây, “Nhưng mà Ông Branham à...” [Anh Branham hắng giọng. - Biên tập] Xin lỗi. Họ nói, “Ông không đi theo Đức Thánh Linh hiện đến, không có Thiên sứ dẫn dắt Hội thánh, hay cá nhân. Không, thưa ông. Chính Đức Thánh Linh hướng dẫn chúng tôi.”
Đó là sự hiểu lầm giữa Thiên sứ và Đức Thánh Linh. Điều đó sai lầm. Thiên sứ đã dẫn dắt Hội thánh. Hoàn toàn đúng.
Bao nhiêu người sẽ nói rằng Phi-líp có Đức Thánh Linh? Chúng ta hãy giơ tay lên. Bao nhiêu người nghĩ Phi-líp có Đức Thánh Linh? Phi-líp, Sứ đồ Phi-líp? Tất nhiên rồi. Đấy. Tốt lắm, ông có Đức Thánh Linh phải không? Ai đã bảo ông đi xuống ở Sa-ma-ri và bảo ông đi đến đồng vắng Ga-za? Một Thiên sứ. Ông có Đức Thánh Linh? Tất nhiên là có rồi.
22
Bao nhiêu người nói Phi-e-rơ là Sứ đồ có Đức Thánh Linh, đã giảng bài giảng khai mạc Hội thánh vào Ngày Lễ Ngũ Tuần? Thế đấy, khi ông nằm trong tù, Ai đã vào và... chạm vào ông và mang ông ra ngoài? Thiên sứ. Đúng thế không?
Bao nhiêu người nói Thánh Phao-lô, Sứ đồ có Đức Thánh Linh? Chúng ta hãy giơ tay lên. Khi con tàu lênh đênh trong 14 ngày, và chẳng còn hi vọng nào, ông đã xuất hiện ở đó và lắc tay la lớn, tôi đoán là, “Vinh hiển quy về Chúa, hãy vui mừng (good cheer). Thiên sứ của Chúa, tôi là tôi tớ Ngài đang đứng cạnh tôi tối qua.” Đúng thế không?
Bao nhiêu người tin Giăng người viết sách Khải huyền có Đức Thánh Linh? Cả sách Khải huyền được Thiên sứ tỏ ra cho ông thấy. Đúng thế không?
23
Và họ có Đức Thánh Linh, thưa các bạn. Thiên sứ...?... Không một sự thờ phượng của Thiên sứ. Chính Đức Chúa Trời đã sai Thần Linh Phục Vụ (Ministering Spirit) của Ngài trong Hội thánh để hầu việc dân sự. Không có thể khoe mình trước Đức Chúa Trời Nếu người nào có thể khoe mình, người đó sẽ là Chúa Jêsus. Nhưng Ngài Phán, “Không phải chính Ta làm các công việc; Ấy là Cha ở trong Ta, chính Ngài làm trọn việc riêng của Ngài.” Đúng thế không?
Họ nói, “Chúng tôi tin Đức Chúa Trời.”
Ngài Phán, “Nếu các ngươi tin Đức Chúa Trời, ắt cũng tin Ta nữa.”
Khi Thiên sứ đến với tôi tớ Ngài ở đây, Ngài Phán, “Nếu ngươi làm cho dân sự tin ngươi.” Vậy thì, có điều khó khăn. “Nếu ngươi làm cho dân sự tin ngươi...” Bao nhiêu người tin Đức Chúa Trời? Hết thảy các bạn, phải không? Các bạn tin Đấng Christ, các bạn tin Đức Thánh Linh.
24
Điều đó không phải là vấn đề tối nay. Tôi vui mừng các bạn làm điều đó. Điều đó khiến các bạn trở nên một Cơ-đốc nhân. Nhưng đó không phải là những gì tôi đang cố gắng đưa ra cho dân sự để tin... bây giờ. Tôi đưa ra điều đó khi tôi kêu gọi ở tòa giảng. Các bạn phải tin nó trước tiên. Nếu các bạn không liên hệ với chúng, các bạn sẽ không bao giờ biết điều nầy.
Nhưng bao lâu mà các bạn tin chúng, các bạn vẫn đi đến chỗ để tin rằng tôi đang nói Lẽ thật, và những gì tôi nói là sự thật.
Chúa Jêsus là — Ngài là... Bàn tay Ngài bị trói buộc với bất kỳ phép lạ nào, hay bất cứ điều gì, bất cứ loại phép lạ nào, bởi vì nhiều người đã không tin Ngài.
Chính dân sự tin Đức Chúa Trời đã giết Ngài. Đúng thế không? Cho dù họ tin Đức Chúa Trời nhiều thế nào đi nữa... Họ rất tin kính, chính thống. Rất sùng đạo. Họ tin Đức Chúa Trời. Nhưng tin Ngài, ồ không. Ừm-m. Điều đó quá nhiều.... Con người ư? Họ không thể tin người nào. Họ có thể tin Đức Chúa Trời.
25
Tối nay, rất nhiều người có thể tin Đức Chúa Trời. Tất nhiên rồi. Các bạn tin Đấng Christ, các bạn tin Đức Thánh Linh, đại loại như vậy. Nhưng khi một người đến với các bạn nói điều gì đó mà khó tin. “Tôi không biết tôi có thể tin anh được hay không.” Đó là chỗ việc đó xảy ra. Thấy ở đó không?
Đó là lý do Đức Chúa Trời không thể... Đó là lý do đôi khi Mục sư của bạn, khi Mục sư của bạn đến với bạn. Nguyên nhân ông không thể giúp đỡ các bạn, bạn phải có đức tin nơi Mục sư của mình. Bạn phải tin rằng ông là người của Đức Chúa Trời đã sai đến để làm điều nầy cho Ngài.
26
Sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) đã chết lụi một thời gian ở đây cách đây vài năm; Nó thật sự bị bỏ rơi, như xảy ra qua thời kỳ lịch sử. Nó vẫn thường bị bỏ rơi. Trong suốt thời gian đó, bịnh ung thư bộc phát, bịnh tật trong Hội thánh. Ô, chà.
Lúc nầy 80% dân sự đau ốm. Và nhiều người... Y khoa, tôi hoan nghênh nó. Người ta đã làm những việc vĩ đại. Họ đã làm ra thuốc men để bán. Và... Tôi nói để bán. Tốt lắm. Điều đó tốt lắm cho những ai muốn nhận nó. Nó tốt lắm với họ.
Nhưng hãy nhìn xem. Tuy nhiên trong những giai đoạn chúng ta sống ngày nay, chúng ta có những bác sĩ tốt hơn bao giờ hết. Bạn tin điều đó không? Chúng ta có những bịnh viện tốt hơn bao giờ hết. Phải không? Chúng ta có những thứ thuốc tốt nhất mà chúng ta đã từng thực nghiệm, phải không? Chúng ta có nhiều bịnh tật nhiều hơn bao giờ hết, phải không? Bởi vì chúng ta có nhiều hơn người không tin hơn bao giờ hết, phải không? Đúng thế. Chính xác. Chỉ Đức Chúa Trời là Đấng Chữa Lành. Điều đó đúng.
Bạn có bao giờ chú ý ngay trong thời kỳ khi chúng ta có những thứ thuốc tốt nầy, ca mổ và giải phẫu, vân vân; Người ta đang liên tục xây dựng bệnh xá cho những người mắc bịnh nan y. Đúng thế không? Và không hề có điều gì từng xảy ra trước Chủ chúng ta, Chúa Jêsus ngoài những gì Ngài còn nhiều hơn sự xứng hợp dành cho nó. Không có bịnh nan y đối với Ngài. Mọi sự đều có thể được. Đúng thế không? “Ngài là Đấng hôm qua, ngày nay, cho đến đời đời không hề thay đổi.” Đúng thế không? Thế thì không có gì là nan y đối với Ngài.
27
Bây giờ, khi dân sự bắt đầu kêu rêu, “Đức Chúa Trời ôi, hãy làm điều nầy cho chúng tôi, hãy làm điều kia cho chúng tôi. Hãy ban sự giải cứu đến cho chúng tôi, hãy ban cho chúng tôi...” Hàng ngàn dân Ngài đang chết hằng năm, bịnh ung thư, vân vân, lúc đó Đức Chúa Trời nghe tiếng khóc của họ.
Bạn chẳng nghĩ điều đó đúng là có thể được với Đức Chúa Trời để ban sự giải cứu xuống cho những người đau, như Ngài đã làm để mang dân Ngài ra khỏi ách nô lệ ở xứ Ê-díp-tô đó không? Ngài chẳng có lòng nhân từ đúng lúc bạn kêu khóc, lắng nghe tiếng bạn kêu khóc như Ngài đã nghe họ không?
Ngài đã Hứa trong những ngày Sau rốt Ngài sẽ có Hội thánh, mà những dấu hiệu sẽ theo sau họ. Không đúng thế sao? Thế đấy, bạn không nghĩ mình đang sống ở trong những ngày sau rốt là đây à? Không phải đây là lúc cho những việc nầy xảy ra ư? Tại sao là ở đây, chúng ta đã có điều đó. A-men! Nó ở đây. Bạn sẽ thấy điều đó.
28
Còn Môi-se, dĩ nhiên, ông không muốn đi. Thật là khó, bởi vì ông không phải là một người nói giỏi, và ông không có tài hùng biện, vân vân; Ông đã có nhiều điều, nói chậm chạp, và nhiều... Nhưng Đức Chúa Trời đã định trước người ấy làm công việc đó. Nó phải được thực hiện.
Bây giờ, Ngài đã ban cho Môi-se... Ngài Phán, “Dân chúng sẽ không tin ngươi.” Ngài đã Phán... Ngài ban cho ông 2 dấu hiệu lúc đó. Ngài Phán, “Ngươi đi thi hành dấu hiệu nầy,” quăng gây gậy xuống và nó hóa thành con rắn. Ngài Phán, “Nếu họ không tin điều đó, thế thì ta sẽ ban cho ngươi dấu hiệu khác. Và nếu họ sẽ không tin dấu hiệu đầu tiên, thế thì họ sẽ tin tiếng của dấu hiệu thứ 2.”
Bấy giờ, ông đã được ban cho 2 dấu hiệu để dân sự đã từ chối ông có thể tin rằng ông được Đức Chúa Trời sai đến để giải cứu dân sự. Đúng thế không? Bao nhiêu người tối nay tin câu chuyện đó đúng, hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!”]... [Băng trống. - Bt]...
29
Thế đấy, Ngài là Đức Chúa Trời không hề thay đổi phải không? Họ không thể thực hiện những phép lạ tối nay phải không? Không, họ không thể. Họ thật sự không thể như họ lúc đó. Nếu Đức Chúa Trời muốn ban Đấng Giải Cứu cho dân sự Ngài thoát khỏi dưới ảnh hưởng của người Ê-díp-tô, Ngài cũng có thể giải cứu dân sự khỏi ách nô lệ của bịnh tật; Bởi vì Ngài đã chết vì mục đích đó.
Điều đó ở trong kế hoạch cứu chuộc. Bạn đã được cứu chuộc. Bạn là... Khi bạn nhận phép Báp-tem bằng Đức Thánh Linh, đó là thái độ chào mừng của bạn. Đúng thế không? Nói cách khác, nó đã được trả tiền mặt. Và nếu nó sẽ khiến chúng ta cảm thấy giống như về của cầm, sẽ làm điều gì khi chúng ta nhận được ích lợi đầy dẫy của nó. Sẽ đầy vinh hiển, phải không?
Thế thì lúc đó bạn tin rằng bạn sẽ sống lại và có một thân thể không hề chết không? Bao nhiêu tin người tin điều đó, trong sự - sự phục sinh, bạn sẽ sống lại và có một thể không hay chết không? Sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) đã được trả xong, hay là của cầmcho thể không hay hư nát của bạn. Chà! Hiểu điều tôi muốn nói không? Bạn phải có... Nó là chứng cớ mà bạn sẽ có một thể không hay hư nát. Khi bạn thấy một...
30
Bạn sẽ thấy xảy ra ở bục giảng nầy, những trẻ em tàn tật, què quặt. Bạn sẽ thấy họ đứng đây tất cả đều chẳng có hình dạng ra gì. Bạn sẽ thấy điều đó bằng chính mắt mình, thấy bàn tay và cánh tay của họ thẳng ra và rời khỏi bục giảng, trở nên những đứa trẻ bình thường. Bạn sẽ thấy nhiều người đến đây ở trong mọi tình trạng, và thấy họ được lành và rời khỏi bục.
Đó là gì? Đó là sự trả tiền chuộc; Đó là của tin, để biết rằng ngày nào đó người ấy, nếu họ ở dưới Huyết Đấng Christ, sẽ nhận được một thân thể không hay chết. Thoát khỏi bịnh ung thư, đui mù, điếc, câm... Nó chính là của cầm về sự cứu rỗi chúng ta.
31
trong sự đến thăm lần nầy, việc tiếp tục ra ngoài về - về điều nầy tôi... Tôi được sanh ra trong một gia đình rất thấp hèn, cha mẹ rất tầm thường. Tôi không có chút học vấn nào, và tôi không... Khi tôi nhận xét về sự giáo dục cách đấy một lát, tôi không cố chống đỡ cho sự dốt nát của mình. Nhưng tôi chỉ cố gắng nói rằng không cần phải có sự giáo dục mới biết về Đức Chúa Trời; Mà cần phải có một tấm lòng mềm mại để biết Đức Chúa Trời.
Tôi được lớn lên trong cảnh nghèo nàn. Tôi được nuôi dạy trong một gia đình không tin kính. Nhưng từ chính chính tôi sanh ra, điều gì đó đã xảy ra, không phải về sự tốt đẹp của tôi, không phải về sự tốt lành của cha mẹ tôi, nhưng bởi sự biết trước của Đức Chúa Trời. Phải không? Ngài đã mang điều đó đến. Tôi không biết tại sao. Tôi nghĩ để cho thấy điều đó Ngài có thể chọn những gì Ngài muốn chọn, dù nó đến từ thành phố Vatican, hay là Ngài có thể lấy ra từ đống rác và làm ra nó từ bất cứ điều gì.
32
Thế thì trải qua cuộc sống... Nhiều bạn biết chuyện đó. Bạn đã đọc nó, về Nó xuất hiện như thế nào trong những hình thức khác nhau. Khi tôi còn bé, chỉ khoảng 12 tuổi, Nó xuất hiện lần đầu tiên... Khoảng 7 tuổi, Nó xuất hiện lần đầu tiên có thể thấy được như một ngọn gió trong bụi cây. Và rồi sau đó, không biết gì về tôn giáo... Điều tôi biết duy nhất, mà người nào đó đã nói với tôi có một Đức Chúa Trời, và đó là tất cả những gì tôi biết, cho đến khi tôi lớn. Sau đó được cải đạo, và trở nên liên kết với Giáo hội Báp-tít...
Vào một ngày 7 tháng 5, trong khi đang đi vào... Và tôi là một - một người quản lý khu vực cấm săn bắn ở Indiana.
Nhân đây, ngày hôm nay trên phố tôi gặp một người đàn ông. Có lẽ ông ở đây. Ông có lẽ có mặt trong thính phòng nầy bây giờ, Ông Price nào đó ở Cordon, Indiana. Tôi thường ở lại nhà ông khi tôi đi tuần qua đó. Có lẽ ông ở trong tòa nhà nầy bây giờ. Tôi biết ít về người đàn ông tôi đã gặp trên phố ở Houston. Nhưng ông và vợ có mặt ở đây. Họ đang kỳ nghỉ qua khắp Florida, và đi qua vì buổi nhóm.
33
Có điều gì đó tác động đến lòng tôi mọi lúc. Nhưng vào ngày đó, Nó làm cho Chính mình được biết đến cách rõ ràng. Đó là một người đàn ông cao khoảng 1, 8 mét, nặng khoảng 200 cân Anh. Khi Điều đó giáng xuống, Nó chắc hẳn đến... Trước đó vài năm, Điều đó giáng xuống trong hình thức một Ánh Sáng, treo trên chỗ tôi đứng. Nó giáng xuống nhiều lần trong hình thể Ngôi Sao, nơi có hàng ngàn người đứng nhìn Nó. Nó đã xuất hiện cách hiển nhiên ngay trong thính phòng và vân vân. Những điều khác đã xảy ra.
Lần nầy khi Ngài đến, Ngài là một Người. Và Ngài... Tôi - tôi đã hoảng sợ. Ngài bước về phía tôi. Ngài Phán, “Đừng sợ, Ta được sai đến từ sự Hiện diện của Đức Chúa Trời, để bảo cho ngươi rằng sự sanh ra khác thường của ngươi và - và đời sống đặc biệt của ngươi đã được chỉ định rằng ngươi đang nhận ân tứ sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) cho các dân của thế gian.” Sau đó Ngài Phán, “Nếu ngươi làm cho họ tin ngươi, và chân thành khi cầu nguyện, thì không gì có thể đứng nổi trước lời cầu nguyện của ngươi.”
Tôi thưa, “Thưa Ngài, con là người không có học.”
Ngài Phán, “Ta sẽ ở cùng ngươi.” Và Phán, “Điều đó ngươi có thể biết, nó sẽ ứng nghiệm điều đó ngươi sẽ nắm tay phải người trong tay tả của ngươi. Ngươi sẽ thấy được kết quả của nó (Bây giờ, tôi gọi nó là sự dao động.) trên tay bạn. Bạn sẽ trở nên quen thuộc với điều đó. Và bạn sẽ nói với dân sự về mọi bịnh tật của họ, và họ có điều gì trong cơ thể. Thế thì nếu ngươi sẽ...”
34
Khi tôi ở Texas lần khác, điều đó trở nên có tác dụng. Đúng thế không? Bạn nào có trong buổi nhóm của tôi trước đây không, hãy giơ tay lên nếu việc đó trở nên có tác dụng? Và nếu điều nầy... Bây giờ, các bạn giơ tay lên, hết thảy những người có mặt trong buổi nhóm của tôi đó, và biết điều đó có tác dụng. Không hoàn toàn, bởi vì tôi - tôi đoán ở nhiều căn bịnh. Phải không? Bởi vì tôi không biết nó cảm thấy như thế nào.
Tôi có thể cảm thấy buồn cười; Đôi khi bịnh đàn bà hoặc ung thư. Tôi không thể phát hiện ra nó; Nó có vẻ như giống nhau rất nhiều, cảm thấy giống nhau rất nhiều. Bạn ắt thấy kết quả có thể thấy được trên bàn tay tôi, vân vân.
35
Tôi đã kể với các bạn.. vậy thì, nên nhớ, tôi kể với các bạn. Tôi nói, “Ngài đã phán với tôi, nếu ngươi chân thành (hiểu không?), lúc đó nó sẽ ứng nghiệm ngươi sẽ nói với dân sự chính những bí mật của lòng, và những việc sai lầm họ đã làm trong đời sống, và đại loại như vậy, nếu ngươi chân thành với những gì ta ban cho.” Tôi đã nói thế không? Bao nhiêu người nhớ tôi nói điều đó?
Thế thì, điều đó phải ứng nghiệm. Nó được nuôi ở Calgary — hay ở Regina, Saskatchewan, cách đây khoảng 3 tháng. Tôi đang đứng trên bục giảng nói như thế nầy với hội chúng của tôi. Chúng tôi đang có buổi nhóm lớn. Tôi đoán gần 10.000 ngàn người tụ họp nhau lại dành cho đêm đó ở lều lớn, hay là Queen Gardens, ở ngoài đó đám đông họ xô đẩy cuồng nhiệt. Tôi thì — tôi đang nói; Tôi nói, “Bây giờ, Chúa Phán bảo tôi rằng nếu tôi chân thật, ngày nào đó (tôi đã nói mỗi buổi nhóm), sẽ ứng nghiệm điều bí mật lòng người sẽ được nói ra.”
36
Tôi vừa đưa cho các bạn điều nầy trước khi chúng ta kết thúc. Tôi quay quanh để kiếm thứ gì uống trên bục. Họ đang hình thành một hàng người cầu nguyện. Khi tôi quay quanh để kiếm thức uống. Mục sư Baxter, người trợ lý người Canada của tôi... Tôi đang nói nước uống, ông ấy lấy khăn ta mình vừa lau mồ hôi toát ra trên trán tôi. Ông nói, “Đức Chúa Trời ban phước cho Anh, Anh Branham à.”
Tôi nói, “Cảm ơn Anh Baxter.”
Tôi quay quanh, anh ấy bước đi loanh quanh; Và có một bà đang đứng gần đó bên mi-crô, hay được đưa lên từ hàng cầu nguyện. Tôi bước qua như thế nầy. Khi tôi nhìn bà ấy, tôi nói, “Chào bà.”
Bà ấy nói, “Chào ông.”
Điều gì đó đã xảy ra. Tôi tôi biết có điều gì đó đã xảy ra ở nơi nào đó. Tôi không bao giờ cảm thấy điều đó trước đó. Chính là sự xức dầu. Nó không cảm thấy giống như Đức Thánh Linh. Nó là một cảm giác hoảng sợ thật sự.
37
Tôi nhìn người đàn bà đó, và bà đang đứng đó ở đúng phía của mình. Tôi thấy bà nhận được thật ít ỏi và bắt đầu lui đi. Bây giờ, bạn sẽ nghe nói điều đó ngay tại đây. Tôi thấy cô gái nhỏ bé, đang trên con đường đi xuống với một cô bé khác khoảng 12 tuổi. Tôi thấy cô bé đang ngồi ở bàn giấy.
Tôi nói, “Điều gì đó đã xảy ra, thưa các bạn. Tôi thấy một cô bé.” Người đàn bà đó lìa khỏi tôi. Tôi nói, “Tôi thấy một cô bé. Cô ấy đang ngồi trong phòng, phòng học. Cô đang ném một cây viết chì. Không, một cây bút máy.” Ồ, tôi nói, “Tôi thấy nó bay; Và đụng vào mắt cô bé.”
Người đàn bà la lên. Khi ngừng, bà nói, “Anh Branham đó là tôi. Tôi bị mù ở mắt phải.” Bà nói, “Cây bút...”
Tôi nói, “Thế đấy, tôi chưa bao giờ nói điều gì như thế.” Tôi nói, “Thôi được, hãy nói...”
38
Bà ấy đi lùi lại ở đó. Tôi thấy cô gái trẻ khoảng 16 tuổi, và cô đang chạy nhanh hết sức. Tóc cô dây ruy băng lớn, thành 2 bím tóc sau lưng. Cô mặc đồ kẻ ca-rô, và đang chạy thật nhanh. Tôi nhìn, và có một con chó vàng to đang đuổi theo cô.
Tôi nói, “Tôi thấy một cô bé mặc đồ ca-rô...”Bắt đầu nói rõ ràng những gì tôi thấy, đang nhìn ngay trước tôi. Tôi nói, “Cô ấy đi lên thềm nhà. Tôi thấy một bà bồng lấy cô, chạy...”
Cô bé bắt đầu la lên. Cô nói, “Đó là tôi khi còn đi học. Tôi chưa bao giờ nghĩ về điều đó trước đây trong đời.”
Tôi nói, “Điều gì đó đã xảy ra ở đây, thưa các bạn. Tôi không biết vấn đề gì.” Và tôi bắt đầu. Tôi nói, “Đưa bàn tay cô cho tôi coi.” Tôi lấy tay cô và bắt đầu để... Tôi nói, “Thế đấy, tôi - tôi không cảm thấy sự dao động nào từ bàn tay.”
39
Tôi nhìn xuống bàn tay cô, và nhìn lên lần nữa, tôi thấy người đàn bà đến từ ngôi nhà trắng — hay từ một kho thóc, hay một ngôi nhà thô sơ màu đỏ, đang đi về hướng ngôi nhà trắng. Bà ta mặc cái tạp dề, đang giữ cái gì đó trông giống như thế nầy. Bà đang bước chậm chạp. Tôi thấy bà đến.
Tôi nói, “Tôi thấy một bà đang đến. Chính là cô.” Đó là lúc bình thường. Tôi có thể nhận biết chính là cùng một người đàn bà đó. Tôi nói, “Bây giờ, tôi thấy một cô. Cô bắt đầu bước lên. Có một luống hoa bên phải cô, và những bậc thềm đi lên như thế nầy. Có điều gì đó không ổn ở lưng cô. Tôi thấy cô không thể lên bậc cấp.” Tôi nói, “Cô dựa vào một bên, và đang khóc. Tôi nghe cô nói, ”Nếu tôi có thể đến được với buổi nhóm của Anh Branham, điều đó sẽ hết.“
Thế thì khi tôi nói điều đó, người nào đó bắt lấy cô ấy, cô ngất xỉu. Sau đó cô cũng tỉnh lại, mắt mở ra bình thường. Cô chỉ có thể đi lại ngay... Bệnh viêm khớp của cô đã hết. Cô có thể di chuyển lưng bất cứ cách nào, thực sự hoàn toàn bình thường như thế.
Tôi nói, “Thế đấy, điều gì đó đã xảy ra.”
40
Lúc ấy Anh Baxter chộp lấy mi-crô, anh nói, “Anh Branham, điều anh vừa nói cách đây một lát vừa ứng nghiệm.” Mọi người bắt đầu la lớn khắp nhà ở mọi nơi.
Tôi nghe tiếng những chiếc nạng rơi lộp cộp. Tôi nhìn và một anh chàng trẻ tuổi đang cố gắng đi tập tễnh trên cặp nạng của mình đến đây. Anh nói, “Thưa Anh Branham, hãy nói cho tôi làm điều gì.”
Tôi nói, “Được rồi. Anh em yêu dầu... Tôi...” Những người chỉ chỗ ngồi đến kéo anh ta ra khỏi bục vì anh không có thẻ cầu nguyện. Tôi nói, “Chờ một lát.”
Anh nói, “Thế nào, Anh...”
Tôi nói, “Anh đi trở lại nhận cho mình một thẻ cầu nguyện đã.”
Và đúng lúc anh ta... Anh ấy nói, “Thế nào, hãy nói cho tôi là điều gì. Điều duy nhất tôi...” Anh đang khóc, các bạn biết không. Anh nói, “Đó là tất cả những gì tôi anh nói cho tôi, chỉ nói phải làm gì.”
Tôi nói, “Thôi được, tôi không biết điều gì để nói với anh. Nhưng chờ một chút. Đừng đưa anh ấy đi, những người chỉ chỗ ngồi.”
Tôi nói, “Anh vừa rời khỏi Regina Beach sáng nay.” Tôi thấy anh ấy đứng bên cạnh một... Tôi nói, “Anh đã đón xe buýt. Tôi thấy trên cửa sổ có chữ: 'Bờ biển Regina Beach.'” Tôi nói, “Tôi thấy một ông và một bà từ chối không cho anh đi. Đó là cha mẹ anh.”
Anh ấy nói, “Đúng thế.”
Tôi nói, “Tôi thấy một người đàn ông khác cho anh mượn số tiền, mà... trông giống như cha anh.”
“Chính là cậu tôi.”
Tôi nói, “Tôi thấy anh... Anh... Bây giờ, tôi thấy anh ở trong một căn phòng, và có một cửa sổ lối ra phòng. Anh đang nhìn ra về một phía.”
“Đó là cô tôi đang ngồi ngay ở trên đó. Tôi đang sống trong phòng cô ấy. Tôi phải làm gì, Anh Branham?”
Tôi nói, “Anh tin hết lòng không?'
“Hết lòng.”
“Hãy đứng trên chân mình, Đức Chúa Jêsus Christ đã chữa lành anh.”
Bỏ cặp nạng xuống, cả 2 chân đã thẳng, và anh đi xuống khắp nhà, chỉ ca ngợi Đức Chúa Trời.
41
Từ đó, hết điều nầy đến điều khác, nó chưa bao giờ ngừng. Đúng thế. Điều đó đúng, thưa các bạn. Nó ứng nghiệm, nếu họ không nghe lần đầu tiên, thì họ sẽ nghe lần thứ nhì.
Rồi sau đó vài đêm, tôi đi qua Windsor, bang Ontario. Có 14.000 người trong buổi nhóm tại đó.
Có một người ở trong buổi nhóm nghĩ đó chỉ là một đám đông tập hợp. Ông ấy đi lấy thẻ cầu nguyện ở một trong các hàng, giả vờ đau và có nhu cầu. Ông viết trên thẻ cầu nguyện đủ mọi thứ bịnh và đại loại như thế. Ông đi loanh quanh và đưa thẻ cho người quản lý hàng người cầu nguyện. Tôi không hề thấy các thẻ. Họ lấy các thẻ xuống dưới đó. Ông ta nghĩ, “Đây là cách mình sẽ thấy mọi điều đó.”
Sau đó ông ta đi vào đặt thẻ cầu nguyện xuống, ông đang bước lên. Tôi nói, “Chào ông.”
“Chào ông.”
Tôi nắm tay ông. Không có sự dao động. Tôi nhìn ông; Tôi thấy ông và 2 người đàn ông đang đứng trong phòng phía bên kia bàn đang bịa ra...
Tôi nói, “Tại sao anh có mục đích trong lòng cố lừa gạt người nào đó? Đức Chúa Trời có thể đánh anh chết ngay bây giờ.”
42
Ông ta ngã xuống nền nhà và la to hết sức như có thể được. Ông ta nói, “Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót tôi.”
Tôi hỏi, “Tại sao ông làm điều đó?”
Ông nói, “Anh Branham, tôi - tôi nghĩ đó chỉ là điều bịa đặt. Tôi - tôi thành thật xin tha thứ được không?” Thế đấy.
43
Cách đây vài đêm tại đây tôi thấy một người đàn bà. Dân sự, khi họ lên bục, những điều thô tục, xấu xa họ đã làm giảm sút đời sống họ.
Bây giờ, nên nhớ thưa các bạn, những điều kia đã được nói cách công khai ngay ở đây trước hội chúng; Những gì bạn đã làm trong đời, được nói ra ngay tại đây. Vì thế nếu có điều nào đè nặng lòng bạn, mà bạn không muốn mọi người khác biết, hãy ở lại trong hàng cầu nguyện nếu các bạn không muốn mọi người biết. Trừ phi bạn đến với một đức tin hoàn toàn, hay cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ bạn và đặt nó dưới Huyết, vào trong biển lãng quên, hay bất cứ là điều gì. Bởi vì tôi sẽ không chịu trách nhiệm vì những gì được nói... được đưa ra. Bởi vì nếu nó có trong đời sống bạn, nó sẽ xuất ra.
44
Hãy nhớ rõ điều đó, bởi vì Đức Chúa Trời đã hứa điều đó. Tuy nhiên nó không hề sai lạc, và nó sẽ không hư đi ở Houston. Đúng thế. Đức Chúa Trời vẫn ở đây, và Ngài sẽ trả lời. Vậy thì, đó là điều gì?
Các bạn nói, “Anh Branham à, điều đó có ý nghĩa gì?”
Một lần nọ tôi hơi sợ khi bày tỏ ra. Nhưng ở đây là điều đó, thưa các bạn. Tôi có thể đưa nó ra cho các bạn. Những điều kia, những bịnh tật được kể ra. Điều đó chính xác. Những bí mật của lòng họ. Nếu họ không tin lần đầu, tôi không thể làm cho người ta tin lần đầu tiên, thế thì họ sẽ tin lần thứ nhì. Nó sẽ hoạt động ngay trở lại và đào sâu vào đời sống họ và nói cho họ biết.
45
Bây giờ, điều đó nhận được gì để làm? Bây giờ, các bạn hãy tập trung chú ý cho tôi vài phút. Thưa các bạn, điều đó không chữa lành thân thể. Nó chỉ mang lại cho con người đức tin. Khi người đó ở đây, anh ta có thể đến nói với tôi mình đã có đức tin, và tôi nhận lời anh ta. Nhưng khi anh ta ở dưới sự xức dầu, như ngay lúc nầy, bạn không thể đến và lừa dối điều đó, nơi mà tôi biết khi bạn có đức tin hay không. Một người có thể nghĩ rằng mình có đức tin. Sự việc là người ta nghĩ rằng họ có đức tin khi mà họ không có đức tin. Đúng thế không?
Nhưng khi họ đi xuống đây, và nói mình có đức tin, nó không tùy thuộc ở đây. Giống như lên sợi dây trên một nhạc cụ. Nó bắt kịp và trùng khớp với điều nầy ở trên đây, thế thì sự việc xảy ra rồi. Bất kỳ quỉ nào đã chiếm hữu trói buộc người đó phải thả ra khi loại đức tin nầy đến. Các bạn không phải lên ở trên đây; Nó sẽ hành động ngay ở ngoài đó, bất cứ khi nào bạn có đức tin.
46
Điều duy nhất dành cho bạn là làm khơi dậy đức tin của con người, để họ có thể thấy ý muốn chữa lành của Đức Chúa Trời cho dân sự. Vậy thì, miễn là đến với sự chữa lành; Chính là đức tin của bạn nơi Đức Chúa Trời. Mục sư của bạn có thể xức dầu cho bạn ở tại Hội thánh của bạn. Và bạn có đức tin nơi Đức Chúa Trời; Điều đó sẽ mang lại kết quả tương tự. Đúng thế.
Đức Chúa Trời là Đấng Chữa Lành. Không ai là người chữa lành; Đức Chúa Trời là Đấng Chữa Lành. Những ân tứ chỉ được tỏ cho thấy những gì mà thái độ của Đức Chúa Trời hướng về con người, để làm cho dân sự các bạn trở lại tin nơi Đức Chúa Trời. Bởi vì nếu bạn không có đủ đức tin cho thân thể ốm đau của mình, làm thế nào các bạn sẽ có đủ đức tin để được cất lên? Phải không? Dân sự phải có...
47
Chúa Jêsus đã hỏi câu nầy. “Khi Ta trở lại, há sẽ thấy đức tin trên mặt đất chăng?” Phải có một Hội thánh vĩ đại đầy dẫy đức tin. Và Đức Chúa Trời đã ban những điều nầy xuống để khơi dậy đức tin, để làm cho đức tin lộ ra, để chứng minh đức tin là gì. Hiểu những gì tôi muốn nói không? Và những điều đó... Đó là cách nó có thể hoạt động.
Bây giờ... [Băng trống. - Bt]... Rất phấn khởi tột độ khi họ phát cho bạn thẻ cầu nguyện, và bạn biết đấy, đêm đầu tiên ở đây. Bạn rất hạnh phúc, phải không? Làm thế nào tôi biết điều đó? Đúng thế. Đó là...?... đang xảy ra...?... đến với lần nầy...?... Tuy nhiên là người lân cận của tôi; Các bạn biết những việc kia là sự thật đáng tin kính. Đúng thế không? Đúng thế. Vậy thì, nếu - nếu các bạn sẽ làm điều nầy, các bạn sẽ tin điều đó nghiêm túc không?... Mà các bạn biết rằng tôi đang nói với bạn sự thật. Tốt lắm. Nếu các bạn tin những gì tôi nói với các bạn là Lẽ thật, và hành động giống như vậy, nó sẽ lìa khỏi bạn và không bao giờ trở lại nữa. Bạn tin điều đó không? Tôi muốn bạn là người hạnh phúc nhất ở Texas trong khi bạn ở đây. Vì thế khi bạn đến Indiana, sẽ là người kế tiếp hạnh phúc nhất ở đó, bởi vì tôi sẽ trở lại ở đó, và - và tôi sẽ ở với các bạn. Vì vậy đi...?... cầu xin Ngài. Vâng, thưa bà... [Băng trống. - Bt]...
48
Cũng dành cho điều đó, Bệnh viện Mayo đã từng nói với tôi không có một cơ hội nào có thể dành cho tôi tốt như vậy. Anh em thấy nơi tôi, ồ... [Băng trống. - Bt]
Ân điển lạ lùng, âm thanh êm dịu biết bao. Bây giờ, chỉ nói chuyện ngay bây giờ, Điều đó bắt đầu ngừng lại sau khi...?... Đấy, nó ở ngay ở đây, đang đứng ngay... Bạn đứng đó rõ ràng chỉ một lát, bạn sẽ được chữa lành dù thế nào đi nữa. Phải không? Chính đức tin của bạn làm công việc chữa lành. Nó xảy ra dựa trên đức tin.
Bạn muốn hạnh phúc, hãy đi ra ca hát. Ngày mai, chà, thực sự vui vẻ như có thể được. Vậy thì, bạn sẽ cảm thấy sự khác nhau, và biết nó ở ngay đây. Nếu bạn có cảm thấy điều đó ở đây trong sự hiện diện của ân tứ, bạn cũng có thể có điều đó ở ngoài đấy, bởi vì Ngài là Đấng Ban Cho. Không đúng thế sao? A-men!
49
Thưa các bạn, các bạn nghe tôi. Tôi đang nói với người đàn bà, bởi vì bà là người ở gần đó. Tôi thực sự đang hỏi trong lòng Chúa sẽ chỉ cho tôi điều gì đó với bà vừa xảy ra. Tôi thấy bà khi bà nhận được, khi anh em trao cho bà thẻ cầu nguyện, bà chỉ... Ồ, chà, bà đã làm như thế, và tôi biết khi đó, và tôi nói với bà điều đó.
Bà đang đứng trong phòng ở đó cách đây một lát, nhìn qua một bên, và bà có cảm giác lo lắng thật sự đến với bà. Bà nhắm mắt lại bởi vì ánh sáng trông có vẻ ảm đạm với bà. Đó chỉ là những gì tôi nói với bà. Điều đó đúng không chị? Đấy, điều đó làm nên đức tin của bà, giống như điều gì đó đã được làm ở đây cách đây vài tuần, ở dưới nhà đó. Thế đấy, họ có thể nghĩ, “Thôi được, ai đó đã bảo ông ấy điều đó.” Các bạn hiểu không? Nhưng điều đó rõ ràng đến nỗi họ sẽ biết ngay ở đây. Bạn hiểu, phải không? Thưa các bạn. ậy thì, Chúa chẳng tuyệt vời sao?
50
Thưa các bạn, điều đó — nó không có sự sôi nổi, nó đòi hỏi đức tin ổn định thật. Đức Chúa Trời không làm việc dưới tác động của sự kích động, hay la lớn, hoặc — nhảy múa, hoặc chạy. Bạn không thể nhảy để khiến cho ma quỉ đi ra khỏi người đó. Bạn phải biết đúng đắn mình đang đứng ở đâu và ra lệnh cho nó đi ra. Phải không? Quyền năng của Đức Chúa Trời, đó là những gì xảy ra.
51
Những tiên tri Ba-anh tự rạch mình nhảy chung quanh bàn thờ, la lớn, “Hỡi Ba-anh, hỡi Ba-anh!”
Còn Tiên tri Ê-li nói, “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác và của Y-sơ-ra-ên, ngày nay xin hãy tỏ cho người ta biết rằng tôi là tôi tớ Ngài.” Và lửa bắt đầu giáng xuống. Không đúng thế sao? Chính là quyền được biết, không phải đoán, nhưng biết.
Nếu bạn thực sự tôn kính và theo dõi. Điều đó có thể dường như không nhiều lắm với các bạn. Nhưng thưa các bạn, với những người nầy đã nhận sự chữa lành, nó thật kỳ diệu với họ. Đúng thế.
Hãy thực sự cung kính giờ nầy trong khi tôi cầu nguyện. Vì người đàn bà nhỏ bé nầy đã tìm mọi cách đến đây, vượt qua hàng ngàn dặm dưới đây để được sự chữa lành nầy.
52
Hãy cung kính, Chị Roberson. Đúng thế không, Roberson? Giờ đây, ngay lập tức, chị sẽ được buông tha khỏi mọi điều lo lắng, ngay bây giờ. Ngày mai, chị sẽ cảm thấy kỳ diệu. Tối nay, sẽ là một thì giờ mới mẻ dành cho chị. Chị sẽ có đầy dẫy sự sung sướng tươi cười khi chị về nhà. Tôi thấy điều đó trước. Và chị sẽ cảm thấy khỏe mạnh. Sau đó nếu... tôi muốn chị cứ ở trong tình trạng đó trong phần còn lại của... [Băng trống. - Bt]... Luôn luôn cố cám dỗ, nhưng Ngài có mặt ở đây với uy quyền ở trên nó. Con biết tối nay Thánh Linh của Chúa đang đứng ngay ở đây thực sự bắt đầu vận hành trên người đàn bà, bởi vì bà có đức tin. Nhưng bà muốn nghe con cầu xin Ngài, và rồi bà có thể có đức tin từ nay trở đi. Tới mức được chữa lành, con biết bà đã được chữa lành rồi. Nhưng bà muốn nghe điều đó... Muốn nghe con cầu xin Ngài, Cha ôi, con cảm ơn Cha vì đức tin đó đối với người đàn bà lân cận. Đức Chúa Trời ôi, con cầu xin bà sẽ luôn khỏe mạnh. Xin cho quyền lực kẻ thù không hề còn quấy phá bà nữa. Cầu cho bà được hạnh phúc với chồng bà. Xin cho họ sống hạnh phúc dài lâu hầu việc Chúa trọn vẹn. Xin nhậm lời, Chúa ôi.
Giờ đây, con quở trách Sa-tan, để nó ra khỏi người đàn bà nầy, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, Con Đức Chúa Trời. A-men!
53
Đức Chúa Trời ban phước cho chị. Chị Roberson. Các bạn có thể ngẩng đầu lên, thưa hội chúng. Bây giờ chị cảm thấy khác, phải không? Bây giờ, chị sẽ cứ cảm thấy như thế. Nào, nếu chị có thể cảm thấy như thế ở đây, chị cảm thấy hoàn toàn cách đó, chị có thể trở lại Jeffersonville. A-men! A-men!
Chúng ta hãy nói, “Ngợi khen Chúa!” Đức Chúa Trời ban phước cho chị, Chị Roberson. A-men! Cầu Chúa ban phước cho các bạn.
Chúng ta hãy dâng sự ngợi khen cho Đức Chúa Trời; Hãy nói, “A-men!” [Hội chúng nói, “A-men!”]
Tốt lắm. Hãy mang đến đây...