Đức Tin Là Sự Biết Chắc Vững Vàng

Oakland, California, USA.

47-0412

1
Họ đang có được một số máy mới dành cho việc ghi âm.
Chúng ta hầu như không biết được mỗi tối chúng ta sẽ nhóm ở đâu. Đó đúng là điều tôi nghĩ về lần di chuyển thứ 3 trong 4 đêm cuối cùng. Vì thế tôi nghĩ, tối mai chúng ta có sự dời chỗ nữa. Cho nên nó là điều khiến tồi tệ kinh khủng, thật hồ như sự thay đổi loanh quanh từ nơi nầy đến nơi khác, rồi hầu như anh em sẽ không... Chỉ giống như mỗi đêm một nơi mới, và khiến cho rất khó khăn.
Tôi tin rằng lúc nào đó khi tôi trở lại Oakland lần nữa, thế nào, có lẽ chúng ta có thể kiếm được cái gì đó giống như thính phòng ở đây trong một vài đêm hay cả tuần. Đó là khi chúng ta có thể có sự phục hưng thật và buổi nhóm xứng đáng với tên gọi. Anh em tin điều đó không? Vâng, tôi tin chúng ta cũng có thể.
Thật sự kế hoạch làm việc của chúng ta rất bất thường. Thế đấy, tôi muốn nói điều nầy: Chúng ta chỉ có 1 hoặc 2 đêm ở đây và rồi đi xa hơn 100 dặm. Gần như lúc chúng ta nhận được điều đó, dân sự ổn định với nơi họ có thể bắt đầu thấy sự vận hành siêu nhiên của Đức Chúa Trời, chính khi đó họ giải tán buổi nhóm, để đi đến nơi nào khác xa hơn 200, 300, 400 dặm và bắt đầu trở lại, và ngay khi dân sự bắt đầu đi vào giai đoạn phục hưng ở đó họ có thể được chữa lành và nhiều điều có thể được thực hiện...
2
Vì thế tôi nghĩ, sau khi tôi từ Canada trở lại lúc nầy, thế thì trước khi chúng ta đi Mêxico hay bất cứ nơi nào, tôi nghĩ chúng ta sẽ ở lại khoảng một tháng mỗi lần tại một nơi, hay điều gì giống như thế, thực sự khiến các nơi phục hưng, như vậy chúng ta có thể thực sự lấy được nhiều người... Khi họ có thể ở lại khá lâu đến nỗi một số người đã được cầu nguyện cho sẽ bắt đầu đi vào, và báo cáo về điều nhận được, bắt đầu tốt đẹp, trở nên tốt đẹp như thế, và những lời làm chứng về sự đi ra...
Giống như trong căn nhà của tôi ở thành phố Jeffersonville, Indiana. Thế nào, chẳng có gì ở đó. Chà, ngay khi chúng ta đi vào thành phố, đám đông hàng trăm người từ mọi nơi, bởi vì họ có... Các bạn được ổn định ở một nơi; Không thay đổi chỗ ở như thế nầy.
3
Và rồi, thưa các bạn, hầu như tôi đã đi cả ngày đêm gần đúng 6 tháng nay.
Hôm nay tôi có một ngày tuyệt vời một mình với Đức Chúa Trời. Không ai ở đó chỉ mình Chúa và tôi. Chính tôi bắt đầu chín chắn hơn khi tôi ở một mình. Bây giờ, tôi còn có 5 buổi nhóm nữa trước khi được chút nghỉ ngơi sắp tới: 5 buổi nhóm nữa. Sau đó vào tháng 5, tôi mất cả tháng, đi lên Rặng Núi Đá ở đó, chà, một mình ở đó khi bạn trông giống như có... Tôi thích được ở một mình với Đức Chúa Trời... Đó là cách để — mà tôi khám phá Ngài rất yêu quí với tôi. Rồi sau đó sẽ trở lại để bắt đầu vào nước Canada...
4
Bây giờ, chúng ta không có nhiều thì giờ. Thính phòng phải đóng cửa lúc mấy giờ? 11 giờ phải không? 11 giờ. Tôi tưởng họ nói sắp đóng cửa thính phòng.
Vì vậy tôi ước mong nói với với các bạn tối nay chỉ mất một chút thời gian rất ngắn và dạy Lời của đức tin, và các bạn có thể biết cách để đến gần Lời.
Có nhiều chủ đề sâu sắc và quan trọng về điều nầy mà nhiều người tuyên bố họ biết nhiều về nó. Và khi thử thách cuối cùng đến, họ biết rất ít về nó. Vậy thì, đó là sự thực. Chúng ta sẽ tìm thấy một vài trong những điều đó tối nay.
Nhân tiện, tối ngày mốt ở thính phòng khác. Tôi sẽ đưa ra vài nét ngắn gọn về tiểu sử của tôi; Đúng thế, nếu các bạn muốn nghe. Các bạn muốn nghe điều đó không? Hãy giơ tay lên cho chúng ta xem. Điều đó tốt lắm. Anh em đã thông báo thính phòng ở đâu chưa?
5
... [Cuối băng ghi âm. - Biên tập] ... Mà anh em sẽ nhận được một ý kiến hợp lý, bởi vì tôi muốn các bạn được chữa lành. Vì điều đó mà tôi có mặt ở đây. Tôi... Đây là một sự dâng hiến cao quí cho tôi được có mặt ở đây, thưa các bạn. Tôi có một ngôi nhà, một gia đình. Và tôi là người mới; Tôi chỉ là con đỏ trong công việc. Điều nầy chỉ vài tháng từ khi ân tứ chữa lành đến với tôi.
Tôi không có — tôi không...?... nhà của riêng mình. Tôi chỉ sống trong căn nhà 2 phòng hình chữ “L”. Vợ tôi mang nước cho hầu như một nửa khu phố, và mang nước về nhà lại. Tôi đã được tặng những ngôi nhà tuyệt vời trong những thành phố khác nhau, người ta nói với tôi, “Tôi sẽ xây cho anh một ngôi nhà đáng giá 5.000 đô-la, chỉ để tặng cho anh.”
6
Thưa các bạn, tiền bạc không là gì với tôi. Tôi - tôi mong tôi không bao giờ phải nghĩ về nó. Đó là lý do nhiều anh em muốn gởi, anh em đã tặng tôi những món quà; Mà tôi không nhận. Bởi tôi muốn sự tin cậy của các bạn, chứ không muốn tài chính của các bạn. Tôi - tôi ở đây để chữa lành các bạn.
7
Như tôi đã nói về căn nhà nhỏ, người vợ và 2 con, tôi — thích được ở với vợ con buổi tối. Khoảng giờ nầy, 11 giờ rồi, con người nhỏ bé chung thủy đó đang quì gối cầu nguyện cho tôi. Nàng biết khoảng giờ nầy bắt đầu buổi nhóm. Người mẹ thân thuộc đáng yêu đó, nàng đang cầu nguyện cho tôi. Đứa con trai bé nhỏ mẹ nó đã chết khi nó chỉ mới 2 tuổi đang cầu nguyện cho tôi. Không biết làm sao khi tôi đi vào bục giảng, tôi thực sự cảm thấy rằng lời cầu nguyện của họ đã được nhậm. Và tôi biết Ngài ở gần.
Các bạn không biết tôi muốn được gặp họ tối nay biết bao. Khi chia tay với vợ con ở máy bay, để đến đây cách đây vài tháng họ đã giữ áo khoác ngoài của tôi và khóc. Bác sĩ trong Nhà thờ đã nói rằng tôi sẽ không còn sống được hơn 1 năm nữa: Ông nói rằng trong trường hợp như thế, đêm nào đó tôi sẽ gục xuống vì cơn đau tim trên bục giảng. Con trai nhỏ của tôi sợ điều đó, vì thế nó thực sự khóc lên và nói, “Ba ơi, đừng đi.”
8
Nhưng có điều gì đó kêu gọi người đau ốm và khốn khổ. Thưa các bạn, tôi chỉ có thể giúp đỡ các bạn nếu các bạn tin tôi. Đó là cách duy nhất tôi có thể làm điều gì cho các bạn.
Tôi thích được ở đây tối nay. Các bạn không biết tôi thích chừng nào... Nhiều bạn biết vắng nhà là gì, phải không? Nhưng tôi... Nó là... Tôi nói nó chỉ là ngôi nhà dựng sơ sài nhỏ bé. Nhưng không phải là ngôi nhà lớn mới là ngôi nhà. Tính chất bên trong đã làm nên ngôi nhà. Và tôi biết ơn vì có ngôi nhà.
Vậy cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho các bạn. Và các bạn cầu nguyện cho tôi, còn tôi sẽ nói với các bạn nhiều hơn về điều đó vào ngày mốt.
9
Bây giờ, tối nay, thưa các bạn, nếu các bạn muốn, những người trẻ tuổi hãy kiên nhẫn như có thể được, và các bạn cũng vậy. Tôi thích các bạn tập trung hoàn toàn chỉ một lát. Tôi sẽ cố gắng giải thích với các bạn, theo như tất cả sự hiểu biết của tôi, lý do tôi ở đây tối nay, và làm thế nào các bạn có thể nhận được sự chữa lành.
Tôi đã đau khổ nhiều, và tôi biết đau ốm là gì. Và tôi - tôi muốn giúp đỡ các bạn. Tôi chỉ có thể giúp nếu các bạn tin thực sự.
Tôi mong nắm lấy cơ hội nầy, ngay bây giờ... Tôi có quá nhiều điều trong trí và mệt mỏi khó chịu. Nhưng tôi muốn cảm ơn quí vị Mục sư Truyền đạo; Tôi thực sự quên tên ông ấy, người đã để chúng ta có thính phòng nầy tối nay, tôi nghĩ ông đã nhường những buổi hầu việc của mình: Mục sư Jack Walker. Nếu ông có mặt trong hội chúng, Anh Walker, cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho anh, người anh em của tôi; Anh và những... của anh làm cho anh... [Hết băng ghi âm - Bt]
10
... Lạy Cha Thiên Thượng, chúng con rất biết ơn vì điều nầy, cơ hội nữa tối nay đứng trước dân sự đáng yêu của Ngài để nói với họ liên quan đến ngày và giờ chúng con đang sống, ngay trước khi Con yêu dấu Ngài đến cất Hội thánh đi, một dân đã được Huyết thanh tẩy kêu gọi ra, được sanh lần thứ 2, và sẵn sàng để đi gặp Đức Chúa Trời thánh khiết: Con đường bắc cầu cho họ bởi Huyết Đấng Christ thánh khiết của Đức Chúa Trời.
Đồng thời xin ban ơn cho chúng con tối nay khi chúng con chờ đợi sự Hiện diện Thiêng liêng của Ngài. Cầu xin Thiên sứ mà Ngài sai xuống đã ở trong phòng nầy tối nay để nói với đầy tớ Ngài, và nguyên nhân của sự hiện diện tối nay, cầu xin Ngài đứng trên bục giảng qua đầy tớ khiêm nhường của Ngài tối nay và làm cho vững chắc mọi Lời được nói ra. Nguyện những dấu kỳ phép lạ theo sau.
Xin ban ơn cho Mục sư, Cha ôi, Anh Walker, người đã nhường cho chúng con thính phòng tối nay. Anh cùng những người của anh, nguyện họ được phước. Xin hãy khiến anh thành công trong chức vụ của mình, là một nhánh đầy trái. Cầu xin cho anh có nhiều chiến tích đặt ở chân Ngài vào ngày lớn ấy. Xin ban ơn cho Mục sư trong thành phố nầy, Anh Moss, tất cả những Mục sư, những người cộng tác đã bảo trợ chương trình nầy ở đây. Ôi Đức Chúa Trời ôi, nguyện các Giáo hội bùng lửa lên, làm chứng về sự vinh hiển Đức Chúa Trời trong thời sau rốt mà chúng con đang sống trong những sự tối tăm đầy tội ác nầy ngay trước khi Đấng Công Bình đến.
Ôi, xin hãy Phán tối nay, Chúa ơi, trong đường lối kỳ diệu của Ngài với dân sự. Cầu xin cho họ có đức tin, nguyện Đức Thánh Linh vỗ đôi cánh của Ngài khắp thính phòng tối nay. Nguyện sự hiệu quả đến trong cách như vậy, nhiều, nhiều sự chữa lành kỳ diệu vô cùng được thực hiện, đến nỗi danh tiếng Ngài được lan rộng khắp tất cả các vùng từ trên xuống dưới miền duyên hải phía Tây bán cầu nầy. Vì chúng con cầu xin nhơn Danh Ngài và vì sự vinh hiển của Ngài. A-men!
11
Bây giờ, thưa các bạn, như tôi đã nói, chúng ta bị dời chỗ rất nhiều lần, tôi đoán nhiều bạn ở đây chưa bao giờ nghe ân tứ chữa lành Thiêng liêng đến như thế nào. Nhưng điều duy nhất mà tôi muốn các bạn làm tối nay là hãy tin tôi. Nếu các bạn tin, các bạn sẽ thấy sự vinh hiển Đức Chúa Trời; Tôi chắc chắn vậy. Sự thành công đã không xảy ra như tôi trông đợi nó sẽ xảy ra trong vài tối qua, mặc dầu những người què quặt, đau đớn, điếc, câm, què... Nhưng nó xảy ra rất chậm, nó dường như có, từ khi chúng ta đụng đến miền duyên hải phía tây.
Anh Charles Fuller đã nói với tôi khi chúng tôi ở dưới Long Beach, anh ấy nói với tôi, “Anh Branham, nguyên nhân miền duyên hải phía tây nầy ở đây có mọi thứ dưới ảnh hưởng của Sự Chữa lành Thiêng liêng.” Anh nói, “Họ có những người thờ phượng Lửa Trời (Blue Flame), sự thờ phượng Cha Thiên Thượng cùng hết thảy, mọi thứ dưới Danh của sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ). Chính là sự ngăn trở như vậy.” Thế đấy, điều đó... Điều đó có lẽ là như vậy, thưa các bạn; Tôi không biết, nhưng nó không làm mất tác dụng quyền năng chữa lành của Đức Chúa Trời.
12
... [Hết băng ghi âm - Bt] ... Về sự thờ phượng và Đấng Chữa lành Thiêng liêng. Bây giờ, không ai có thể làm phép lạ nhơn Danh Ngài mà không thể nói sự sáng của Ngài. Đó là điều Ngài đã Phán. Vì thế nếu ai nhận được sự chữa lành cho dân sự, tôi cảm ơn về điều đó. Nhưng thật ra tôi tin hết lòng khi chúng ta có thể đi vào chủ đề tối nay mà các bạn, có lẽ, nếu Đức Chúa Trời thực sự giúp đỡ chúng ta, các bạn sẽ nhận đuợc khải tượng và thấy thực sự ngày và giờ chúng ta đang sống là gì. Khi đó các bạn sẽ hiểu và tin.
13
Cầu xin Đức Chúa Trời giúp đỡ chúng ta khi chúng ta đọc một câu Kinh thánh bây giờ. Dựa trên Sách Hê-bơ-rơ chương thứ 11, chúng ta sẽ bắt đầu và đọc 3 câu đầu. Hãy lắng nghe kỹ càng, bởi vì những lời của tôi chỉ là lời hay chết. Chúng sẽ qua đi. Nhưng Lời Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ qua đi. Nó luôn luôn đúng.
Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy.
Ấy là nhờ đức tin mà các đấng thuở xưa đã được lời chứng tốt.
Bởi đức tin, chúng ta biết rằng thế gian đã làm nên bởi Lời của Đức Chúa Trời, đến nỗi những vật bày ra đó đều chẳng phải từ vật thấy được mà đến.
Bởi đức tin, A-bên đã dâng cho Đức Chúa Trời một tế lễ tốt hơn của Ca-in, và được xưng công bình, vì Đức Chúa Trời làm chứng về người rằng Ngài nhậm lễ vật ấy; Lại cũng nhờ đó dầu người chết rồi, hãy còn nói.
14
Hệ thống PA hơi to một chút... [Băng trống - Bt] ... Được rồi. Bây giờ, tôi nghĩ cái đó có thể tốt hơn một chút: Hồ như gây ra sự dội ngược từ... Được rồi.
Bây giờ, tôi ước mong lấy chủ đề từ chương thứ 3 — hay đúng hơn là câu thứ 3, và phần cuối của trích đoạn, “Vì Đức Chúa Trời làm chứng về người rằng Ngài nhậm lễ vật ấy.” Và bây giờ, dành cho đề tài của tôi, được tìm thấy trong chương 1, đúng hơn là câu 1 (Xin lỗi.), câu thứ nhất, “Đức Tin Là Sự Biết Chắc Vững Vàng Của Những Điều Mình Đang Trông Mong, Là Bằng Cớ Của Những Điều Mình Chẳng Xem Thấy.”
15
Ngày mà chúng ta đang sống đây, nó là một thời đại mà sự hòa bình không ổn định và sự yên nghỉ bị phá rối khắp nơi. Người ta chạy tới chạy lui tìm kiếm bất cứ điều gì họ có thể tìm. Hầu như người nào cũng có thể nhận lấy một nhóm người ủng hộ. Cho dù họ dạy dỗ và hay nghĩ gì đi nữa, người nào đó sẽ lắng nghe. Thật đúng là thời kỳ mà các đấng Tiên tri đã nói đến.
Nhiều người, khi họ đói, họ sẽ ăn từ bất cứ nơi nào. Nếu những đứa trẻ và dân sự đói khát, họ sẽ ăn từ một thùng rác, thứ đã từng được ăn từ bàn tiệc. Nhưng nếu họ đói, họ sẽ ăn ở nơi nào đó. Vì thế tôi nghĩ những Mục sư Truyền đạo chân chính của Phúc âm nên có nhiệm vụ và hành động, nên đưa ra cho dân sự những thứ đúng đắn: Thức ăn đúng mùa.
16
Chủ đề nầy của tôi về... Như tôi đã làm chứng với các bạn tôi không phải là Thầy Giảng, tôi thực ra chỉ là một người có ân tứ chữa lành Thiêng liêng, mà tôi nói điều đó cách khiêm nhường, điều đó đến từ Đức Chúa Trời. Tôi chẳng có làm gì khi nó đến. Tôi là — điều đó được định trước bởi Đức Chúa Trời cách đây nhiều năm. Tôi không có việc gì phải làm... [Băng trống. - Bt] ... trái đất để mang nó ra... [Hết băng. - Bt]
17
...Đây là từ chìa khóa đối với những câu Kinh thánh: “Đức tin, người đến với Đức Chúa Trời phải tin rằng có Ngài, và Ngài là Đấng Hay Thưởng cho những kẻ siêng năng tìm kiếm Ngài. Không có đức tin, thì không thể làm vui lòng Đức Chúa Trời.”
Thế gian nầy được làm nên bởi đức tin. Những thứ được hình thành bởi đức tin. Đức Chúa Trời đã thấy rằng giọt sương rơi treo lơ lửng trong không gian, bất cứ điều gì bạn muốn đặt tên cho, Ngài chỉ Phán rằng, “Hãy có sự sáng.” Thì có có sự sáng. Rồi Ngài làm cho đất bày ra và khiến nó khô cạn, vân vân. Hết thảy điều đó được thực hiện bởi hành động đức tin của Đức Chúa Trời. “Cả thế gian được tạo dựng bằng đức tin.”
Các bạn có mặt ở đây tối nay bởi đức tin. Nhiều bạn nói với người chủ của mình bạn sẽ trở về ngày mai để làm việc. Làm thế nào bạn biết mình sẽ trở về? Bạn nói với vợ mình, “Anh sẽ về nhà sau buổi nhóm.” Làm sao bạn biết mình sẽ trở về? Bạn nói tài xế tắc xi có thể đến lúc 11 giờ để chở bạn. Làm thế nào bạn biết mình sẽ có mặt ở đây? Bạn có thể ở trong cõi đời đời trước 11 giờ tối nay. Bạn hiểu không? Nhưng tất cả điều đó là đức tin. Mọi việc đều bởi đức tin.
18
Có quá nhiều người nói về đề tài đức tin nầy, mà lại biết rất ít về nó. Vậy thì, thưa các bạn, tôi yêu mến các bạn và muốn các bạn thấy điều nầy. Có quá nhiều người nói về đức tin mà không biết một nguyên tắc của đức tin. Bây giờ, các bạn họp nhau lại, và tôi — chúng ta có thể không bao giờ gặp nhau lại hết thảy về mặt nầy của sự vĩnh hằng. Nhưng tôi — nếu tôi có một chỗ ở đó chúng ta có thể nhóm họp lại với nhau, và tôi có thể dần dần đưa ra điều nầy ở đó cho các bạn có thể thấy nó rõ ràng hơn những gì các bạn hiểu lúc nầy, bởi vì nhiều bạn sẽ nghĩ... Các bạn hầu như chắc chắn sẽ có ấn tượng sai về tôi tối nay. Vì tôi cố hết sức để đưa điều nầy ra với các bạn, còn các bạn sẽ nghĩ đó là tự đề cao. Nhưng không phải thế, thưa các bạn yêu quí của tôi. Điều đó vì lợi ích của các bạn nếu tôi có thể thực sự làm cho các bạn thấy những gì Đức Chúa Trời đã thực hiện cho các bạn.
19
Nhiều người đến xếp hàng, và họ nói, “Ồ, tôi có đức tin để được chữa lành.”
Và thưa các bạn, khi họ đi qua, tôi biết họ không có đủ đức tin để chữa bệnh đau răng. Đúng thế. Một số người đến với bịnh ung thư, và nói, “Tôi có đủ đức tin để được chữa lành.” Họ không có đức tin.
Bài học Kinh thánh của tôi tối nay nói, “Đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy.” Đấy, đó là sự biết chắc vững vàng. Nó là điều gì hướng đến, điều gì đó mà các bạn có thực sự, không phải điều gì tưởng tượng, điều gì mà bạn nghĩ mình có; Nhưng nó là một số hành động điều khiển hoàn toàn mà bạn có. Bạn hiểu những gì tôi muốn nói không?
20
Cách đây không lâu... Tôi sẽ đưa ra cho các bạn câu chuyện ngắn về một người đã đến để các bạn có thể hiểu đức tin là gì. Đức tin tự nó là một ân tứ. Anh em có thể có số phần về điều đó, nhưng có một ân tứ đức tin.
Thật giống như, một số người anh em xức dầu cho người đau và cầu nguyện cho họ và anh em có kết quả. Đó không phải là ân tứ chữa lành; Đó là một phần của đức tin. Nhưng đó không phải là ân tứ hoàn toàn của sự chữa lành; Vì chỉ có một ân tứ chữa lành hoàn toàn; Chỉ có một ân tứ hoàn toàn của đức tin; Chỉ có một ân tứ tuyệt đối về những phép lạ và tương tự như vậy. Có ở trong Kinh thánh, các Sứ đồ đã nói. Và nhiều — họ đã làm nhiều công việc đầy quyền năng của... Phi-líp cùng hết thảy các Sứ đồ... Nhưng chỉ có một ân tứ chữa lành.
21
Giống như khi chúng tôi rời thành phố, như nhiều người nói... Tôi để ý trong vài nơi sau khi tôi rời khỏi họ, có lẽ 15 hay 20 người nói, “Chúa đã cho tôi ân tứ chữa lành.” Ồ, cầu Đức Chúa Trời ban phước cho lòng họ.
Một số người nói, “Anh Branham, xin anh đặt tay trên tôi cầu nguyện để tôi có thể nhận được ân tứ chữa lành.”
Tôi mong mình có thể. Tôi chắc hẳn đặt tay trên mỗi một bạn đi ngang qua hàng nầy ở đây ngay tối nay. Tôi có thể nói sẽ không có một người đau rời khỏi Oakland trong vài tuần tới kể từ lúc nầy. Đúng thế. Nhưng điều đó không phải là tôi ban cho. Nó là... [Hết băng ghi âm. - Bt]
22
“Đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy.” Chúng ta hãy lấy một phần của câu Kinh thánh, “Biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong.”
“Có 3 điều: Hi vọng, tình yêu thương và đức tin.” Đúng thế không? Vậy thì, hi vọng là một yếu tố; Và tình yêu thương là yếu tố khác. Tình yêu thương là tình yêu.
Tôi đã chứng kiến nhiều người đến gần, nhiều người đáng yêu, những Cơ-đốc nhân chân chính, nhưng không có đủ đức tin để được chữa lành, và một số tội nhân đi qua mà có đức tin đã được chữa lành. Anh em hiểu không?
Nó là hết thảy những yếu tố lại với nhau. Không phải là bạn phục vụ Đức Chúa Trời tốt như thế nào; Chính là yếu tố chính bạn sở hữu. Bây giờ, tôi muốn các bạn thấy điều nầy bởi vì nó ích lợi cho các bạn.
23
Cách đây vài tuần, vài tháng ở đây, tôi được ở nhà chỉ vài đêm. Chà, có khoảng 300 người tụ họp trong nhà và khắp trong sân ngày đó, gần 2 giờ sáng vợ tôi bảo tôi đi ngủ. Trong lúc tôi nằm trên giường, ôi chao, chân tôi bị chứng chuột rút và đau đớn...
Tôi đang nằm đó, và nghe tiếng máy xe ngừng phía trước. Tôi nói, “Ô chà, có ai đó đến.”
Nàng nói, “Vậy thì, hãy nghe, em sẽ ra mở cửa.”
Và trong lúc nàng đi tới cửa thì tôi đã ngủ.
Tôi có thể nghe ai đó nói, “Thế đấy, đứa bé đã đau trong một thời gian dài.” Đứa bé khóc đến nỗi ngay cả tiếng của nó không giống như tiếng người, điều gì đó giống như, bạn đã đọc quyển sách nhỏ của tôi, “Khải Tượng Thiêng Liêng”... Bao nhiêu người đã đọc quyển sách đó, “Khải Tượng Thiêng Liêng,” hãy cho chúng ta thấy? Anh em thấy đó, có điều gì ở trong trật tự đó.
Sinh vật nhỏ bé tội nghiệp đó, nó khoảng 8, 10 tuổi. Và nó không bao giờ ngừng khóc. Người mẹ nói, “Lạ quá, tôi... tôi... Chúng tôi đi suốt ngày đêm để đến đây. Chúng tôi đã biết Anh Branham ở nhà và đã mang nó đến đây.”
24
Chao ôi, đứa bé tội nghiệp đó làm tôi không thể ngủ được. Tôi đã đi ra đó cầu nguyện cho đứa bé. Tôi ngồi xuống chiếc ghế ở đó trong một lát, nói chuyện với người mẹ. Họ đã đến từ trên đường đi lên hướng bắc tiểu bang Ohio. Trong khi chúng tôi đang ngồi đó, thưa các bạn, đứa bé ngừng khóc. Nó đã khóc suốt ngày đêm đến lúc bấy giờ. Ồ, điều đó xứng đáng với tôi hơn tất cả những gì trên thế gian nầy.
Ở đó, tôi nhìn thử, người mẹ bắt đầu khóc, những giọt nước mắt lớn cao quí nhỏ xuống chiếc mền nhỏ, người cha già đang ngồi đó với bộ quần áo bảo hộ lao động, chắc chắn đã tiêu hết phần tốt nhất của sự sống mình để đến đây, ông đến gần vòng tay ôm lấy tôi và nói, “Tôi yêu anh, Anh Branham à.”
Chao ôi, vài trái tim tốt nhất từng đập dưới những chiếc áo ảm đạm cũ kỹ. Đúng thế.
25
Không phải là y phục bạn; Mà chính là những gì ở bên trong của bạn. (Đúng thế.) Ở đó, tôi biết ông ấy muốn nói điều đó. Nó không phải là hành động đạo đức giả. Ông muốn nói điều đó từ tấm lòng của mình, ông yêu mến tôi. Tôi nhìn đứa bé, và người mẹ, khi tôi đi vào phòng khác bà ấy... [Băng trống. - Bt] ... Nó chỉ mỉm cười với chúng tôi. Thưa các bạn, điều đó xứng đáng từng chút, phải không? Đúng thế. Nó xứng đáng hết thảy. Sau đó họ nói... Vợ tôi nói, “Thôi được, tôi sẽ pha cà-phê hay cái gì đó cho ông bà nếu ông bà muốn.”
Họ nói, “May quá, chúng tôi sẽ chờ một lát.”
Vợ tôi nói, “Thế thì bây giờ...”
“Anh muốn nói với em điều nầy,” Tôi nói, “Anh sẽ nằm xuống ghế nầy, và em để người mẹ và họ đi ngủ ở giường một chút.”
26
Vậy tôi để chị nằm trên giường, còn tôi ngồi trên chiếc ghế để nghỉ cho đến khi trời sáng. Ngay khi đó một chiếc xe hơi khác chạy đến và một người trẻ tuổi chạy đến cửa. Anh ta nói, “Anh Branham phải không?”
Tôi đáp, “Vâng.” Tôi cố gắng tỉnh ngủ.
Anh ta nói, “Tôi biết ông rất buồn ngủ.”
Tôi nói, 'Đúng.“ Ông ấy nói với tôi, 'Tôi từ Morengo, Ấn-độ tới.” Ông ấy nói, “Con gái tôi đang hấp hối vì bịnh viêm ruột thừa, cô sẽ được mổ sáng nay. Mời ông đến chỗ nó.”
Đấy, điều đó... [Băng trống. - Bt] ... Và trong chiếc xe Ford cọc cạch cũ kỹ của tôi, điều đó đang chờ tôi ở tại Houston, tất cả các phía đánh vào đầu gối tôi, chỗ tôi có thể đụng đầu gối tôi giống như đang cố thức tỉnh trong khi tôi sẽ đi cầu nguyện cho người đau. Tôi đã rời khỏi một buổi nhóm, đang đi đến một nơi khác. Đi ra vào đồng ruộng với bàn tay tôi đưa ra ngoài cửa xe, tôi nói, “Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho anh em, Đức Chúa Trời ban phước cho anh,” rồi ngủ ngon lành.
Tôi sẽ không bao giờ ngày mà người đó từ Houston đến, tôi... Có... Tôi có thể nghe tiếng xe hơi đang đến, và tôi biết mình đi không đúng phía, chỉ có điều tôi không thể thức dậy. Anh em hiểu không?
Tôi có thể ngồi ở đó 15 ngày đêm cầu nguyện cho người đau và chứng kiến những điều kỳ diệu. Nhưng ồ, thưa các bạn, nếu cuộc đời tôi ngắn ngủi, có lẽ một người nào khác có thể ở lại vì sự ra đi của tôi.
27
Và người nầy, anh chàng trẻ tuổi nói, “Con gái tôi...” Anh đã nói với tôi anh thuộc về một Giáo hội. Tôi sẽ không nhắc tên ở đây, bởi vì điều đó thích hợp; Và tôi không phê bình tôn giáo của bất cứ ai. Dù thế nào đi nữa, Giáo hội nầy là kẻ thù tinh quái của tôi. Họ tuyên bố rằng không có chuyện như sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) và tương tự như vậy.
Tôi có mặt ở Nhà thờ của tôi, Nhà thờ Báp-tít Milton, ở đó tôi đã đi đến tổ chức một sự phục hưng. Nhiều anh em đã thấy trong quyển sách nhỏ, “Đức Chúa Jêsus Christ Hôm Qua, Ngày Nay, Cho Đến Đời Đời Không Hề Thay Đổi.”
Cô gái nhỏ bé ở trong đó cân nặng 47 cân, 27 tuổi, cân nặng 47 cân, tên là Georgie Carter, bị bịnh lao, cũng thuộc về Giáo hội nầy. Họ nói qua những người lân cận, “Hãy để...” Cô ấy ốm liệt giường trong 9 năm 6 tháng. Họ nói, “Hãy làm cho cô ấy khỏe mạnh rồi chúng tôi sẽ tin.”
Nhưng thưa các bạn, cô ấy là người đánh đàn pi-a-nô ở Giáo hội Báp-tít Miltown tối nay. Nhưng họ tin không? Không, ngay cả một người sống lại từ sự chết, họ cũng không tin vào điều đó.
28
Nhân đây, một người đã nằm trong nhà xác, được 3 Bác sĩ tuyên bố đã chết khi tôi đi vào đó, ông ấy đang lái đầu máy xe lửa Pennsylvania tối nay, và họ vẫn không tin. Đúng thế. Đó là sự thật. Họ không tin.
Thì giờ ở đây nơi mà đôi mắt của nhiều người bị mù với những sự lo lắng về thế gian và những sự lo lắng khác, đến nỗi họ không thấy Đức Chúa Trời. Ngài ở ngay giữa họ nhiều lần và họ lờ đi giống như trong thời của Đấng Christ, và họ đã bỏ lỡ cơ hội được thấy Ngài.
29
Bây giờ, quí bà nầy — hay đúng hơn con người nầy, anh ấy nói, “Anh sẽ đi không?”
Tôi đáp, “Đi, thưa ông.”
Anh ấy nói, “Có lẽ tốt hơn là tôi chở ông.”
Tôi đáp, “Không, tôi sẽ cố gắng tỉnh.”
Vợ tôi bắt đầu khóc; Cô ấy nói, “Anh à, anh sẽ ngủ gục ở đâu đó.”
Tôi nói, “Không, anh sẽ ổn thôi, em ạ.” Rồi tôi ngồi vào chiếc xe cũ kỹ của mình và bắt đầu lái đi. Tôi nói, “Anh sẽ coi chừng anh ta.” Vừa đi tôi vừa véo nhẹ và cắn những ngón tay của mình, tôi nhổ nước bọt và dụi mắt cùng làm đủ thứ khác, cố gắng giữ cho tỉnh ngủ. Tôi biết rằng điều đó dường như rất mất vệ sinh, nhưng tôi - tôi đang cố sức làm bất cứ điều gì để đến được với đứa bé.
30
Chúng tôi lái khoảng 8 dặm qua một con đường quen thuộc về vùng quê, và cô bé nằm ở đó trông giống như 17, hay 18 tuổi. Cô đang nằm ở đó trong tình trạng kinh khủng. Khi tôi bước vào phòng, cô ấy hoảng sợ thật sự, và nói, “Ồ, ông là Anh Branham phải không?” Cô ấy nói...
Tôi nói, “Cô bé tin không?”
Cô ấy đáp, “Ồ, vâng, tôi tin. Tôi - tôi tin. Tôi không quan tâm Giáo hội của tôi nói gì.” Cô ấy cùng một Giáo hội với Georgie Carter. Cô nói, “Tôi không quan tâm những gì Giáo hội của tôi nói. Tôi tin. Tôi tin.”
Như thế, họ người đàn ông, người cha, đến gặp và bắt tay tôi. Ông ấy đưa tôi đến bên giường. Ông nói, “Thưa ông, nó sẽ chịu giải phẫu sáng nay.” Và nói... “Nó... Chúng tôi sợ nó không thể đi kịp. Chúng tôi đã mang nó bằng mọi cách đến New Albany, bang Indiana.”
Ở đó đến bệnh viện đầu tiên khoảng gần 40 dặm. Cô ấy phải đi qua vùng nông thôn gần 8 dặm, ôi chao, thực là một việc khó, hầu như phải đi đến đó bằng xe ngựa. Thế đấy, tôi đã có mặt và giúp đỡ ca mổ...
31
... [Băng trống. - Bt] ... Và nó là... Tôi biết rằng đứa trẻ đó không thể đi đến bệnh viện. Cô bé sẽ chết trước khi đi đến đó. Có lẽ những Bác sĩ y khoa hiện đang có mặt ở đây, thường thường có những Bác sĩ đến nghe vào buổi nhóm. Một bên cô ấy sưng lên và đang đổi sang màu đỏ, chỗ ruột thừa đã bị cắt và đã sẵn sàng vỡ tung ra bất cứ lúc nào.
Bây giờ, nhiều lần tôi đã đi vào với Bác sĩ Adair, Bác sĩ của thành phố chúng ta, một người đã đến Nhà thờ của tôi. Chúng tôi đã mổ và cắt vết rạch mở ra. Khi họ mở ra trên bàn, và đôi khi lấy bàng quang ra và bơm thuốc rửa sạch chúng, và giữ chúng cho khỏi bị chứng viêm màng bụng khi đặt vào, và cắt chúng bằng một loại dao hình chữ V. Và đặt vào một ống dẫn lưu vào trong đó. Đôi khi họ có thể khỏe mạnh.
Nhưng đứa bé đó không thể... Ruột thừa đó sẽ vỡ tung, tuy nhiên cô bé phải đi 30 dặm hoặc nhiều hơn nữa. Và cô bé sẽ chết trước khi đến đó.
32
Bây giờ, thưa các bạn, cô bé đã nhìn tôi và nói, “Ồ, thưa Anh Branham, Anh nghĩ tôi sẽ sống không?”
Tôi đáp, “Tôi tin cháu sẽ sống.” Nhưng cô ấy nói... Tôi nói, “Vậy thì, cháu tin không?”
Cô nói, “Ồ, vâng, vâng, tôi tin. Chắc chắn là vậy rồi, tôi không quan tâm những gì Giáo hội của tôi nói. Tôi tin. Georgie Carter đã khỏe mạnh. Tôi cũng sẽ khỏe mạnh. Tôi sợ phải bị giải phẫu,” (Anh em hiểu không?), thật giống y như thế.
Một số người lân cận đã tụ họp lại.
33
Bây giờ, kìa, đây là nơi tôi muốn đến với nhiều anh em về điều nầy. Cô gái nghĩ cô tin, thật giống như nhiều người anh em đi xuống hàng nầy tối nay. Anh em nghĩ mình tin, nhưng cô ấy không tin.
Vậy thì, nhiều chị em mắc bệnh phụ nữ, và có lẽ chỉ là điều gì khác — có lẽ là loét dạ dày. Các chị phải mất... Các bạn có thể có một ít thời gian.
Nhưng cô gái đó phải ở tình trạng khẩn cấp. Sự sống cô gái đang bị lâm nguy. Phải làm điều gì đó. Vì thế tôi nói, “Cô bé, tôi không muốn làm tổn thương tình cảm của cô, nhưng cô - cô không tin.”
Thật giống như anh em nói ở đây, khi anh em phản đối, cho dù anh em ở đâu trong tòa nhà nầy... Tôi không nói điều nầy, thưa cầu nguyện, các bạn nên nhớ, tôi nói cho các bạn biết điều nầy vì lợi ích của các bạn. Không phải tôi, nhưng Đức Chúa Trời. Tôi biết vì các bạn phản đối; Tôi cảm thấy điều đó. Cho dù các bạn ở phía sau tôi, cầu nguyện ở đâu... Giống như tối hôm qua một người ngồi đằng sau tôi không đồng ý. Tôi biết điều đó trong suốt thời gian hầu việc. Vì thế, đó là việc giữa Đức Chúa Trời và cá nhân người đó. Anh em hiểu không? Tôi không thể giúp được. Họ - họ cản trở dân sự. Nhiều lần những sự việc bị cản trở.
34
Vậy thì cô gái nầy nói, “Ồ, tôi tin, tôi tin, Anh Branham à.” Đấy, cô ấy nghĩ mình tin.
Hãy xem, cô ấy có hi vọng. Nhưng đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đã hi vọng, là bằng cớ của những những điều mình chẳng xem thấy. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không?
Lúc ấy, tôi nói, “Nầy cô bé, một trường hợp bình thường, tôi có thể có chút thì giờ và để cho cô có thì giờ, có lẽ để mất nhiều đức tin và đi ra với nó. Nhưng cô phải có sự chú ý kỹ, ngay lúc nầy. Vì tôi sẽ thành thật mà nói với cô. Cô sẽ không sống được trước khi đến bệnh viện.”
Những người làm cha mẹ đã không hiểu rõ điều đó nhiều vào lúc ấy. Nhưng tôi muốn nói thật với các bạn hơn, để các bạn biết sự thật... Các bạn muốn tôi nói thật với các bạn hơn phải không? Và hãy nhớ, thưa các bạn, tôi không tranh chiến với thịt và huyết; Chính là quyền lực thiêng liêng. Tôi phải thành thực trước Đức Chúa Trời Toàn Năng. Anh em hiểu không? Bởi vì tôi nhận biết sự nguy hiểm tính mạng của tôi, và không chỉ của riêng tôi, mà còn của chính anh em. Vì thế cô ấy nói cô - cô ấy tin, nhưng cô không tin.
“Nào, bây giờ, nhìn đây.” Bây giờ, tôi muốn anh em để ý điều nầy, và tôi muốn anh em hãy thật sự cẩn thận lúc nầy và nhận lấy mọi lời để anh em có thể chia sẻ, về điều gì nhỏ bé mà Đức Chúa Trời cho phép ở đó. Tôi sẽ thấy anh em có đức tin hay không. Tôi nói, “Cô bé, cô không có đức tin.”
Cô ấy nói, “Ồ, Anh Branham tôi có đức tin để tin bất cứ điều gì.”
35
... [Hết băng ghi âm. - Bt] ... Nếu anh em có đức tin, tôi muốn hỏi anh em và đúng hơn chỉ ra cho anh em thấy anh em không có đức tin. Bây giờ, hãy lắng nghe và nắm lấy từng lời về điều đó. Trong phòng có treo một dãy đèm chùm. Và trên cuối dãy đèn đó là một vòng xuyến nhỏ, nó có... Nó là một vòng xuyến nhỏ màu trắng có dát một ít màu đỏ bên trong ở đó một đứa trẻ hầu như có thể chơi đung đưa nó trong phòng. Có lẽ một số các bạn ở đây có con nhỏ phải làm cho nó yên lặng bằng cách đó, đu đưa qua lại cái gì đó giống như chơi với nó, để làm chúng thích thú.
36
Tôi đã thấy vòng xuyến nhỏ đang treo ở đó. Nó... Tôi nói với cô gái trẻ, “Cái vòng xuyến đó cách xa cô bao nhiêu?”
Cô gái đáp, “Khoảng chừng 4 mét rưỡi.”
Tôi nói, “Vậy thì, hết thảy người lớn có mặt ở đây, hết cả các bạn, chỉ quay lưng các bạn lại bên phải tôi. Bây giờ, sẽ không làm gì có hại cho người nào. Tôi chỉ phải nói với cô gái nầy, bởi vì cô ấy phải nắm bắt ý nghĩ lúc nầy.”
Đó là lý do tôi đi vào những điều nầy với các bạn tối nay. Chúng ta có 2 đêm nữa, và điều gì đó phải làm. Các bạn hiểu không? Bây giờ, tôi không muốn các bạn đi ra rồi nói những điều không đúng về việc nầy, bởi vì các bạn có thể phải trả lời ở sự phán xét xét vì nó. Do đó tôi nói, “Có điều gì đó phải được làm ngay.” Tôi nói, “Bây giờ, anh chị là cha mẹ, anh chị chỉ quay lưng lại.”
Một số người hàng xóm đang ngồi đó với cô gái, hết thảy họ đều quay lưng lại với tôi và quay ghế lại chung quanh.
Tôi nói với cô gái, “Nào, cô nói với tôi cô có tôi để tin tất cả mọi việc.”
Cô ấy đáp, “Vâng, thưa ông.”
“Xảy ra bao lâu từ khi cô ăn?”
Cô đáp, “Gần 3 ngày. Tôi không thể giữ nước trong dạ dày.” Anh em biết ruột thừa là gì và cô ấy cũng bị sốt.
37
Tôi nói, “Nếu cô tin hết lòng, cô hãy chứng minh cho tôi bây giờ cô có đức tin... Nào, cô nhìn thẳng vào vòng xuyến đó,” nó treo lơ lửng trên không. “Cô làm cho nó đung đưa chung quanh phòng. Sau đó nó chạy lên chạy xuống trong phòng rồi ngừng lại, và tôi sẽ tin cô có đức tin.”
Cô ấy nói, “Ồ, Anh Branham, chao ôi, tại sao lại yêu cầu tôi một điều như thế?”
38
Đó thực sự là đức tin thuần khiết, thưa các bạn. Những thầy phù thủy sử dụng nó nhiều lần để chơi khăm và vân vân, làm vỡ ly cùng nhiều thứ khác. Nó sẽ như vậy nếu các bạn tin. Nhưng tôi đang cố gắng căn cứ vào suy nghĩ cùa các bạn về đức tin để các bạn biết tôi đang nói về điều gì. Tôi muốn anh em vẫn ngồi yên bây giờ để nắm bắt điều nầy. Hãy tự nhận biết mình, như vậy khi tôi làm xong điều đó các bạn sẽ biết hết thảy về nó.
39
Khi ấy cô gái nói, “Thế nào, Anh Branham, không ai có thể làm điều đó.”
Tôi nói, “Ồ, vâng, bất cứ ai mà có thể tin.”
“Vậy thì, tôi không tin bất cứ ai có thể làm được.”
“Tôi nghĩ cô tin vì mọi thứ đó.” Hãy hiểu cô gái nắm bắt ngay ở đó như thế nào. Tôi nói, “Cô nói rằng cô tin mọi việc. Tôi muốn cô chứng minh điều đó.”
“Tôi không tin có người nào có thể làm điều đó; Đó là vật chất, Anh Branham à. Anh có thể làm điều đó được không?”
“Có, thưa cô.”
“Vậy thì, tôi có thể thấy nó được thực hiện không?”
“Nếu cô muốn.”
40
Sau đó dĩ nhiên, đặt tâm trí tôi vào điều đó, và để cô ấy theo dõi điều đó chứ không phải tôi. Như nhiều lần trong một buổi nhóm, tôi sẽ lấy bất cứ đứa trẻ bị lác mắt trong buổi nhóm nầy, các bạn mang nó lên đây thậm chí không có cầu nguyện cho điều đó, và chỉ để tôi nhìn thẳng vào nó như thế, tôi sẽ khiến đôi mắt nó bình thường trở lại. Nhưng khi tôi quay đầu... [Hết băng - Bt]
41
Tôi đã sử dụng điều đó để minh họa. Khi cô ấy quay lại, cô gái nghĩ cô sẽ không đi trở lại qua hàng người đó, mất 2 hay 3 ngày trước khi cô ấy trở lại. Nhưng khi cô đến lúc đó, cô nói, “Anh Branham à, Anh đã nói với tôi trở lại hàng.”
Có hàng trăm người đang xếp hàng chồng chất khắp nơi, đang đứng trong... từ sáng sớm, khi sương còn ướt đẫm ngoài kia, đến để được cầu nguyện cho. Rồi khi Đức Chúa Trời chữa lành đôi mắt của cô ấy ở đó, cả 2 con mắt cô nhìn ngay lại và cô trở nên bình thường, đi ra vui mừng. Anh em hiểu không? Đó là sự khác nhau giữa đức tin của bạn và đức tin thuộc về Đức Chúa Trời...
42
Vậy thì dĩ nhiên, việc dán chặt mắt tôi vào vòng xuyến đó, tự các bạn có thể làm, nếu các bạn không nghi ngờ điều đó trong lòng, và nó bắt đầu di chuyển vòng quanh. Sau đó nó di chuyển lên xuống, chung quanh, theo đường chéo, và ngừng lại.
Cô gái nói, “Thưa Anh Branham, đó là thuyết duy linh (spiritualism).”
Tôi đáp, “Tôi nghĩ có lẽ cô nói điều gì đó giống như thế.”
Chao ôi, chẳng lạ làm sao nhiều người tự xưng mình biết Đức Chúa Trời, mà lại biết rất ít về Ngài. Đúng thế không?
Cô gái đáp, “Ông biết đấy, chúng tôi thuộc về Giáo hội Đấng Christ.” Xin lỗi, tôi không muốn nói điều đó. Xin lỗi, Giáo hội Hội chúng Đấng Christ, tôi không muốn nói điều đó. Hiểu không? Dù sao đi nữa, cô ấy nói, “Chúng ta nói ở chỗ Kinh thánh nói và im lặng chỗ Kinh thánh im lặng.”
Các bạn biết đấy, các bạn biết câu khẩu hiệu đó. Tôi đã hỏi điều đó vài lần.
Tôi đáp, “Được rồi.”
Cô gái đáp, “Trong Kinh thánh không có chuyện như vậy được chỉ ra điều gì giống như thế.”
Tôi đáp, “Tôi đã nghĩ đó là điều cô sẽ nói. Chắc chắn như vậy, điều đó có trong Kinh thánh.”
“Tôi không bao giờ... Tôi không tin.”
“Thôi được. Cô không tin điều đó ư?” Tôi nói.
“Không, ông hãy chỉ cho tôi điều đó ở đâu trong Kinh thánh.” Cô gái nói.
43
Tôi nói, “Ngày kia, Chúa Jêsus đi ngang qua một cây, Ngài muốn tìm một ít trái trên đó. Chẳng có trái nào. Ngài đã rủa nó, và cây bắt đầu khô héo. Và khi họ đi ngang qua vào buổi trưa, cây đang rủ xuống. Phi-e-rơ để ý và nói làm thế nào mà cây khô nhanh thế. Ngài Phán, ”Nếu ngươi nói trong lòng với cây nầy hãy nhổ đi và quăng xuống biển và không nghi ngờ chi hết, thì nó sẽ vâng lời ngươi.“ Ngài đã Phán thế phải không? Và tôi nói, ”Ngài đã Phán: Nếu ngươi nói với núi nầy, 'Hãy dời đi,' mà không nghi ngờ điều đó trong lòng, nó sẽ ứng nghiệm ngay bây giờ.“ Ngài đã Phán điều đó không? Chắc chắn Ngài đã Phán. Tôi nói, ”Tôi biết Mục sư không tin của cô, đang cố gắng bào chữa cho sự không tin của ông ấy, nói rằng đó là núi tội lỗi. Tôi đã đi học một mình. Ngài đã quì gối một mình trên Núi Ô-li-ve. Đó là Núi Ô-li-ve. Nếu cô nói trong lòng rằng nó phải dời chuyển mà không nghi ngờ điều đó...“ Tôi nói, ”Đức tin nhiều hơn biết bao nhiêu?“
Ngài đã Phán, “Nếu ngươi có đức tin, bằng hột cải...”
Tôi nói, “Vậy thì, nếu đức tin bằng hột cải sẽ dời được núi đó, đức tin của cô nhỏ hơn nhiều biết bao nhiêu khi chỉ dời được chiếc vòng xuyến đó phải không?”
44
Các bạn hiểu những gì tôi muốn nói không? Vậy thì, tôi thường tự hỏi tại sao Ngài lại nói hột cải. Tôi có thể bỏ qua ý tưởng nầy. Hạt cải nhỏ nhất trong tất cả các thứ hạt. Đúng thế. Nhưng không có gì sẽ lẫn lộn với hạt cải. Đó là mọi thứ cải. Các bạn không thể hòa lẫn nó với cải xoăn hay thứ gì và làm cho nó mọc lên. Nó hoàn toàn là cải. Nếu bạn có nhiều đức tin đó, toàn bộ đức tin, không pha lẫn với thứ gì khác, hãy xin điều gì bạn muốn; Điều đó sẽ được ban cho bạn. Nhưng nó không thể bị dao động, nó phải là cải chính cống, nếu bạn biết tôi đang nói về điều gì. Được rồi, và tôi nói, “Nó sẽ mất nhiều hơn biết bao nhiêu nữa?”
Cô gái nói, “Thế thì, hãy nhìn ở đây, tôi muốn hỏi ông một điều. Đức Chúa Trời dời chuyển cái đó hay ma quỉ?”
Tôi nói, “Không ai dời chuyển vật đó cả.”
“Thế thì làm sao chúng di chuyển trong thế gian?”
“Tôi di chuyển nó.”
Cô gái nói, “Lạ quá, ông đứng cách xa nó 4 thước rưỡi mà.”
Tôi đáp, “Không, chính đức tin của tôi đã di chuyển nó.”Anh em hiểu không? Nếu anh em cầu xin bất cứ điều gì mà không nghi ngờ điều đó... Hiểu điều tôi muốn nói không?
45
... [Tiếng sột soạt trong băng ghi âm - Bt] ...Đức tin, nhưng bạn là một tác nhân đạo đức tự do; Bạn là con người. Bạn có thể bực tức điều đó trong lòng, và tôi không thể đụng đến bạn nếu bạn đã có. Chúa Jêsus không thể thực hiện nhiều công việc đầy quyền năng bởi vì sao? [Hội chúng nói, “Không tin.” - Bt] Chính xác. Hãy thấy con người biết ít ỏi về — con người biết ít ỏi về đức tin như thế nào? Nó thật lạ lùng, thưa các bạn, để khám phá con người biết về nó nhỏ nhoi làm sao. Họ nói nhiều về nó tuy nhiên biết về nó rất ít.
46
Sau đó cô ấy nói, “Vậy thì, ông muốn nói cho tôi biết trong trường hợp đó... Vai trò gì, bộ phận gì ở đó đã vận hành với Đức Chúa Trời?”
Tôi nói, “Nào, hãy xem, có một Thiên sứ đã giáng xuống trong phòng và đứng đằng sau bảo tôi cách đó, trước khi tôi được sanh ra, được định trước có sự ban cho chữa lành Thiêng liêng. Ngài đã đến và bảo tôi trong phòng đêm nọ rằng Đức Chúa Trời đã ban xuống một ân tứ, và đó là ân tứ sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) cho dân sự. Và nếu tôi có thể khiến nhiều người tin tôi (tin tôi), và chân thật khi tôi cầu nguyện, thì không điều gì có thể đứng nổi trước lời cầu nguyện của tôi.”
Tôi nói, “Cho nên, nói mặt đối mặt với sự Hiện hữu thiêng liêng nầy, tôi tin điều đó hết lòng. Nếu tôi có thể làm cho cô tin tôi hết lòng, đó là điều xoay chuyển Đức Chúa Trời, rồi cô được chữa lành. Đức tin của cô đã cứu cô.” Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không? Đức tin của bạn đã cứu bạn. Không phải điều gì bạn chuẩn bị và suy nghĩ trong tâm trí, nhưng những gì bạn biết thật sự, là chính bằng chứng của những gì không thấy được. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không?
Sau đó cô ấy nói, “Thưa Anh Branham, tôi biết thực ra có điều gì ở trên mà tôi từng vươn tới. Tôi sẽ cố gắng hết lòng, và xin Đức Chúa Trời thương xót tôi.” Cô ấy nói, “Hãy để tôi tin.”
Lúc đó tôi nắm tay cô ấy. Có một sự chấn động đang tuôn đổ ra từ chỗ ruột thừa bị cắt đó, tôi cầu nguyện cho cô và nó dừng ngay. Tôi nói, “Cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho cô. Bây giờ, đức tin của cô đã cứu cô.”
47
Sau đó chốc lát tôi ngồi trong ghế, và ngủ đi. Mặt trời lên cao; Tôi nghỉ chỉ một lát trước khi trở về nhà, bởi tôi sợ mình sẽ kiệt sức ở đâu đó trên đường và gây tai nạn. Tôi ngồi ở đó; Họ đã gọi xe cứu thương, nói họ không cần. Khi một người trong nhà đánh thức tôi dậy, thế nào, cô gái đã ra khỏi giường và đã ăn gần nửa ký kem. Cô chưa bao giờ phải mổ từ ngày đó đến nay. Cô đã đứng ở thềm nhà vẫy tay chào tạm biệt. Cô nói, “Chào tạm biệt Anh Branham.” Lời làm chứng của cô xuất hiện trong tờ “Sứ giả của Lẽ thật” cách đây không lâu. Edith Wright, ở Milltown, hay Depaw, Indiana, cô ở đó.
48
Tốt lắm. Bây giờ, các bạn thấy đức tin là gì. Nó là điều gì đó... Bây giờ, hãy xem các bạn; Tôi biết rằng hết thảy các bạn ít nhất cũng biết điều nầy: Thân thể con người được điều khiển bởi 5 giác quan. Đúng thế không? Tốt lắm, có 5 giác quan để kiểm soát thân thể con người. Nào, hãy nghe thật kỹ, và bây giờ các bạn hãy chú ý. 5 giác quan, điều nầy đúng không? Thấy, nếm, cảm nhận, ngửi, nghe, đúng thế không? 5 giác quan chúng kiểm soát toàn bộ thân thể con người. Điều đó đúng không? Thấy, nếm, cảm nhận, ngửi, nghe. Bây giờ, không cái nào trong số đó bày tỏ đức tin. Đức tin là giác quan thứ 6, được biết với một số người như thần giao cách cảm hay - hay bất cứ điều gì bạn muốn và trông đợi nhắc đến nó, nó được đặt nhiều tên, nhưng với tôi là đức tin. Và điều đó ở trong và ở trên hết thảy 5 giác quan của thân thể con người. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không? ... [Hết băng. - Bt] ... Tốt lắm (great)! ...
Đức tin là giác quan duy nhất khẳng định và ra lệnh, nó là giác quan thứ 6. Đức tin còn nhiều hơn cả thấy được. Đức tin nhiều hơn cả cảm giác. Bạn không cảm thấy đức tin. Bạn không nếm được đức tin. Bạn không ngửi được đức tin. Bạn không thấy đức tin. Đức tin là thực thể của điều đang trông mong, là bằng cớ của điều không trông thấy.
49
Đây nầy, thấy quyển Kinh thánh nầy không? Vậy thì, tôi cần quyển Kinh thánh đó. Bây giờ, tôi nhìn vào nó. Vậy thì, tôi cần nó. Đức tin là sự biết chắc vững vàng của điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều tôi không thấy. Hiểu điều tôi muốn nói không?
Ở đây, trong túi tôi, tôi nghĩ có một con dao Barlow cũ tôi mang theo nhiều năm. Vậy thì, tôi không thấy con dao đó. Tôi không cảm thấy con dao. Tôi không nếm con dao. Tôi không ngửi con dao. Nhưng tôi biết có con dao ở trong đó. Làm thế nào bạn biết? Bởi vì tôi tin nó ở trong đó. Bây giờ, nếu nó không có trong đó, đức tin sẽ đặt nó vào trong đó, nếu nó không có ở đó.
Điều đó làm cho bạn nghẹt thở, tôi biết. Nhưng - nhưng đó là sự thật. Nếu bạn tin, tất cả đều có thể được. Bạn e sợ để nằm lấy Đức Chúa Trời, thưa các bạn. Các bạn hoảng sợ. Bây giờ, tôi có thể để con dao đó nằm trên chạn bát đĩa nơi tôi đã thay quần áo cách đây không lâu. Nhưng đúng như chắc chắn nếu con dao đó là ở trên chạn bát đĩa ngay lúc nầy, nếu tôi tin điều đó hết lòng, nó sẽ ở trong túi áo tôi. Điều đó làm cho các bạn lặng người. Nhưng Đức Chúa Trời có thể đặt nó ở đó nếu bạn tin điều đó.
50
Tại đây, tôi muốn chỉ cho các bạn thấy một điều. Hãy đến đây, Mục sư Kidson. Đây là Chị Marse phải không? Mời Chị đứng lên một chút.
Ở đây, tôi muốn chỉ cho thấy điều gì đó, thưa các bạn. Chỉ đứng ngay ở đây. Và các bạn đừng phiền, điều đó không tạo nên một buổi diễn công cộng cho các bạn, thưa chị, nhưng vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Hãy nhìn đây các bạn, tôi muốn chỉ cho các bạn thấy một điều. Tôi tin có một phụ nữ đang đứng ngay trước mặt tôi. Anh có thể nói tôi sai không? [Anh Kidson trả lời, “Anh không...” - Bt] Nhưng... [“Anh không nghe người đàn bà nào?” - Bt] Không, tôi không nghe người đàn bà nào. [“Anh không cảm thấy người phụ nữ nào không?” - Bt] Không, thưa anh. Tôi không biết có người phụ nữ nào ở đó phải không? [“Anh không nếm người phụ nữ nào?” - Bt] Không. [Làm thế nào anh nói có người phụ nữ ở đó?“ - Bt] Bởi vì giác quan cảnh tượng mách bảo tôi thấy người phụ nữ. [”Hừm, thế thì, anh có chắc không?“ - Bt] Tôi quả quyết có một phụ nữ đang đứng đó. Anh tin tôi đúng không? [”Đúng.“ - Bt] Thưa hội chúng, các bạn nghĩ tôi đúng không? Có khả năng tôi có thể sai không? Đúng. Mỗi một người trong chúng ta có thể bị mù mắt. Đó có thể là một khải tượng. Nên nhớ 5 giác quan của thân thể không điều khiển. Đức tin hoàn toàn điều khiển.
51
Tôi biết ở đó có một phụ nữ đang đứng đó mặc dầu, bởi vì giác quan tầm nhìn nói cho tôi có một phụ nữ đang đứng đó. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không? Vậy thì, các bạn nghĩ có thể thuyết phục tôi, nói cho tôi biết không có người phụ nữ nào đang đứng đó. Rồi các bạn thử điều đó một lần. Các bạn thử nói với tôi đừng nhìn người phụ nữ đang đứng trước tôi. Các bạn nghĩ các bạn có thể thuyết phục được tôi không? Không, thưa quí vị, bởi vì tôi biết giác quan tầm nhìn chỉ hướng, và tôi đang nhìn vào người đàn bà đó, và tôi biết chị đang đứng tại đó. Tuy nhiên điều duy nhất mà tôi biết là giác quan tầm nhìn. Bây giờ, tôi muốn các bạn để ý. Bây giờ, tôi sẽ nhắm mắt lại. Vậy thì tôi cảm thấy bàn tay của một phụ nữ... [Hết băng. - Bt]
52
Tôi có thể nói đó là một phụ nữ. Chị ấy đội mũ. Chị để tóc dài; Đó là người phụ nữ có quyền hành. Tôi biết đó là phụ nữ, bởi vì tôi cảm biết chị. Các bạn nghĩ các bạn có thể thuyết phục tôi không? [“Không.” - Bt] Hử? Điều đó diễn ra trực tiếp; Tôi biết, đó là một phụ nữ. Tôi quay lưng với chị, nhưng tôi biết đó là một phụ nữ. Đúng không? Bởi vì giác quan của sự cảm nhận nói cho tôi biết có người nữ ở đó. Các bạn hiểu những gì tôi muốn nói không?
Tầm nhìn mách bảo tôi có một người ở đó lúc nầy. Tôi không cảm thấy người ấy. Đó là giác quan tầm nhìn. Tôi biết chị ấy đang đứng đó, bởi vì tôi nhìn thấy chị. Tôi nhắm mắt lại. Tôi biết chị đang đứng đó, không phải vì tôi thấy chị ấy, nhưng vì tôi cảm thấy bàn tay của chị. Tôi biết chị đang đứng đó. Tôi không thấy chị, tuy nhiên tôi nhận biết chị. Xúc giác tuyên bố có một phụ nữ đang đứng đó. Hiểu những gì tôi muốn nói không?
53
Đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ (Đúng không?), xác thực hoàn toàn, giống y hệt như tầm nhìn của tôi là xác thực, giống như sự cảm nhận của tôi đáng tin cậy... Nó là bằng cớ của những điều chẳng xem thấy, rõ ràng giống y như điều đó hiện có. Các bạn hiểu những gì tôi nói không?
Rất nhiều người cố gắng đạt tới bằng sức lao động của chính mình và nói, “Ồ, tôi đã có đức tin.” Nhưng thưa các bạn, không phải ở đó. Nếu là thế, nó sẽ tác động trở lại. Các bạn hiểu không? Các bạn hiểu những gì tôi muốn nói không?
54
Hãy xem... Cảm ơn các bạn, Chị Marse và cầu Đức Chúa Trời ban phước cho chị.
Hãy nhìn xem. Bây giờ, tôi đã thấy người phụ nữ; Giác quan tầm nhìn nói chị ấy ở đó. Thế thì tôi biết chị có ở đó bởi giác quan cảnh tượng. Tôi nhắm mắt lại; Tôi không có khả năng nhìn. Vậy thì tôi cảm thấy chị ấy, và cảm giác nói chị ở đó. Cảm giác thực rõ ràng như giác quan tầm nhìn, bởi vì nó là một chứng cớ rõ ràng.
Đức tin là chứng cớ xác thực của những điều không thấy được, cảm nhận, ngửi, nếm, ngửi, hay nghe. Bây giờ, hãy nhìn ở đây. Tôi sẽ nhắm mắt lại lúc nầy. Hãy xem.
55
Đó là quả cam. [Anh Kidson nói, “Anh không thấy quả cam.” - Bt] Không, thưa anh. [“Anh không nghe quả cam.” - Bt] Không, thưa anh. [“Anh không cảm thấy quả cam.” - Bt] Không, thưa anh. [“Điều gì khiến anh nghĩ đó là quả cam?”- Bt] Bởi vì tôi đã nếm nó. [“Anh có chắc chắn không?” - Bt] Tôi khẳng định đó là quả cam. Đó chắc không phải là quả chanh; Chắc không phải là quả nho. Nó hẳn không phải là quả bưởi. Đó là quả cam, bởi - bởi vì vị giác đã bảo tôi đó là quả cam. Các bạn nghĩ tôi đúng không? [“Anh đúng.” - Bt]
Chắc chắn rồi. Thế nào, vị giác chứng minh rằng đó là quả cam. Bây giờ, cho dù anh em nói với tôi đó là nước chừng nào đi nữa; Tôi biết rằng nó là quả cam. Các bạn hiểu không? Các bạn cũng có thể nếm nó. Và nếu các bạn có giác quan nếm, các bạn sẽ thấy đúng như vậy. Và nếu các bạn có đức tin các bạn sẽ biết giống như tôi đang nói. Hãy nhìn ở đây lần nữa, bây giờ hãy nhìn ở đây.
Tôi ngửi thấy mùi thơm. Đó là hương thơm. [Anh Kidson nói, “Anh không thể thấy được cái gì.” - Bt] Tôi không thấy hương thơm nào. [“Anh không nghe mùi hương nào. [”Anh không nếm thứ gì.“ - Bt] Tôi không nếm nó. [”Anh không cảm thấy mùi hương nào.“ - Bt] Tôi không cảm thấy nó. [”Điều gì khiến anh nghĩ đó là mùi hương?“ - Bt] Bởi vì tôi có thể ngửi thấy nó. [”A-men!“ - Bt] Đúng thế. Khứu giác mách bảo tôi rằng mùi hương ở phía trước mũi tôi. [Tiếng sột soạt trên băng ghi âm - Bt]... Tôi? Hãy thử lại. Được rồi, biết rằng đó là mùi thơm. Tôi đã không thấy nó, phải không? Tôi thấy nó không? Tôi đã nhắm mắt lại. Tôi đã nếm nó không? Không, tôi không có đặt nó ở miệng. Tôi có cảm nhận nó không? Chưa bao giờ tay tôi đụng đến nó, không đụng gì cả. Thế thì làm thế nào tôi biết nó? Tôi đã nghe nó không? Không, tôi đã ngửi nó, và nó là chứng cớ rõ ràng rằng đó là hương thơm. Tôi biết điều đó... [Hết băng ghi âm. - Bt]
56
Bây giờ... [Anh Kidson nói, “...Không cảm thấy âm nhạc.” - Bt] Không, thưa Anh. [“Anh không nếm thứ nhạc nào.” - Bt] Không, thưa Anh. [“Vậy thì, điều gì khiến Anh nghĩ đó là âm nhạc?” - Bt] Tôi nghe nó, và tôi biết đó là âm nhạc. [“Anh có chắc về điều đó không?” - Bt] Tôi chắc chắn. Người đang chơi bài “Chỉ Tin Cậy.” Anh nghĩ tôi đúng không? [“Anh đúng.” - Bt] Hãy thử thuyết phục tôi điều đó. Tôi không thấy nó. Tôi không nếm nó. Tôi không cảm nhận nó. Tôi không ngửi nó. Nhưng tôi nghe nó. Tôi xác thực không? Tôi biết rằng tôi đúng không? Tại sao?
57
Có 5 giác quan trong thân thể chúng ta. Vậy thì chúng có thực, phải không? Các bạn biết khi nó tình cờ xảy đến. các bạn biết đấy. Bây giờ, các bạn nhìn vào một nhóm người. Các bạn biết các bạn đang nhìn tôi.
Thưa các bạn, đức tin... Nó đây nầy. Đức tin là thực thể (biết chắc chắn rõ ràng) của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy. Nó có thực. Các bạn biết điều đó. Không có nhu cầu của người nào mách bảo cho các bạn điều gì nữa về nó. Nó công khai như bất cứ một trong 5 giác quan kia của thân thể. Các bạn hiểu tôi muốn nói gì không? Bao nhiêu người có sự hiểu biết chung về những gì tôi muốn nói lúc nầy? Hãy giơ tay lên cho chúng ta thấy. Đấy, hiểu không?
58
Nó không phải là điều bạn cố làm cho chính mình tin. Chẳng hạn, tôi cố gắng làm cho chính mình tin rằng tôi đang đang nghe nhạc. Tôi - tôi sẽ không làm điều đó. Tôi có thể làm cho chính mình tin rằng tôi ngửi thấy mùi hương. Nó thực sự không có ở đó. Tôi phải tuyệt đối làm điều đó. Các bạn hiểu điều tôi muốn không?
Đức tin là sự có thật đó. Nó là một hành động xác thực. Các bạn biết điều đó. Ồ, chao ôi, tôi hi vọng các bạn hiểu những điều tôi muốn nói.
59
Đấy, nó là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy. Các bạn không thấy nó. Các bạn không nếm nó. Một số người nói, “Tôi không cảm thấy tốt hơn chút nào.”
Vậy thì vấn đề là gì? Tại sao các bạn không cảm thấy tốt hơn. Nếu bạn có đức tin, nó đến với bạn theo như đức tin bạn có. Đúng thế không? Bạn hiểu không?
Cho dù bạn cảm thấy thế nào, dầu sao chăng nữa bạn đã được chữa lành. Cho dù bạn thấy gì đi nữa, dầu sao chăng nữa bạn được chữa lành. Hiểu điều tôi muốn nói không? Nó là một... Bạn biết nó. Không điều gì có thể lấy nó ra khỏi lòng bạn. Bạn biết điều đó. Nó là hành động tích cực điều khiển ngay ở đó. Ôi chao.
Nếu các bạn có thể nhìn chỉ nhìn thấy nó, thưa các bạn, điều gì đó sẽ xảy ra. Nếu các bạn có thể chỉ biết những gì tôi đang nói, điều gì đó sẽ hành động ngay bây giờ. Các bạn hiểu không? Nó là một điều có thực. Nó ở ngay đó, có thực đúng như 5 giác quan kia. Những giác quan nầy là con người xác thịt. Đức tin là thuộc về Đức Chúa Trời. Con người xác thịt có thể là sai lầm, nhưng Đức Chúa Trời không thể sai lầm.
60
Thế nào, nó sẽ khiến chúng ta đi đến chỗ la lớn. Hãy suy nghĩ về điều đó. Người ta nói với tôi họ có đức tin và nói họ không tin vào sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ)? Thưa các bạn, nếu các bạn không tin vào sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ), bạn đã bỏ lỡ.
Đúng thế. Bạn sẽ như thế nào, nếu các bạn không có đức tin khá đủ cho Đức Chúa Trời để giải quyết thân thể nầy đến trong sự vinh hiển Ngài, các bạn càng có nhiều đức tin hơn nữa rằng Đức Chúa Trời sẽ lấy thân thể hay chết và đời đời ra khỏi nó để cất nó lên. Đó là sự chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) trực tiếp. Ôi chao, sẽ có những sự thất vọng kinh khủng vào ngày phán xét, vào lúc làm cho sống lại. Đúng thế.
61
Đức tin... Chúng ta phải đi đến chỗ như vậy cho đến khi chúng ta được biến đổi giống như Hê-nóc. Đúng thế. Đức tin, lời chứng, điều đó làm vui lòng Đức Chúa Trời. Hê-nóc há chẳng... Câu Kinh thánh sau đây của chúng ta nói rằng Hê-nóc được chứng bởi đức tin người đã làm vừa lòng Đức Chúa Trời. Và Kinh thánh nói, “Và không có đức tin thì không thể nào ở vừa lòng Đức Chúa Trời.” Vì thế các bạn phải có loại đức tin giống như vậy để bạn tin và biết... [Hết băng ghi âm. - Bt]
62
Ân tứ chữa lành, không phải là sự ban cho làm phép lạ, mặc dầu nhiều phép lạ được thực hiện đi theo ngay với đức tin. Nhưng nó là một ân tứ chữa lành; Nhiều người trở nên khỏe mạnh. Họ đi ra, cầu nguyện thay, họ trở lại. Và chao ôi, họ được chữa lành. Hãy chờ đợi cho tới khi tôi rời thành phố, thưa các bạn. Sau khi tôi đi một thời gian dài, các bạn sẽ nghe nhiều người đến với các Giáo hội của anh em và nói, “Lạ quá, bệnh ung thư đã biến mất. Tật điếc tôi có, thế nào, bây giờ tôi đã nghe. Sự đau khổ đã thực sự rời bỏ tôi.”
63
Nó chỉ là sự đơn giản của... Nó là điều gì bạn không thể tự thực hiện để có được. Nó là không phải là sự kích động. Tôi để ý nhiều người đi vào hàng, chỉ có lắc mình rồi nói, “Ồ, Đức Chúa Trời ôi, ngợi khen Chúa. A-men! Vinh hiển thay Đức Chúa Trời!”
Đừng làm điều đó. Các bạn gây trở ngại với đức tin ở đó. Các bạn cản trở với Đức Chúa Trời. Hãy đến gần cách tôn kính và chỉ giơ tay lên và tin. Chỉ thế thôi. Đức tin, các bạn đừng tự mình làm điều gì với nó. Đức tin là điều gì đó có trong lòng bạn rồi. Các bạn chỉ đến và tin. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không?
Ồ, thưa các bạn, chà, tôi yêu các bạn. Tôi không muốn nói với các bạn rất chân thật nếu tôi không yêu các bạn. Nhưng tôi yêu các bạn quá nhiều đến nỗi thấy được xem như tốt đẹp mà không có điều nầy. Các bạn hiểu không? Các bạn phải hiểu điều đó.
64
Hãy nhìn đây, bây giờ, đối với chủ đề của tôi nhanh như chúng ta có thể được. Đức Chúa Trời đã làm chứng về của lễ của A-bên. Đức Chúa Trời luôn luôn minh chứng về những sự ban cho của Ngài. Đúng thế không?
Tôi muốn các bạn để ý, khi dân Y-sơ-ra-ên ở trong cảnh nô lệ 420 năm dưới xứ Ê-díp-tô, Giô-sép đã dẫn họ đi xuống đó... Dần dần một Pha-ra-ôn lớn lên không biết Giô-sép. Rồi dân sự ở trong cảnh nô lệ. Họ phải làm nhà bằng rơm và gạch cùng những thứ khác ra từ rơm rạ. Lúc đó họ kêu khóc với Đức Chúa Trời xin một đấng giải cứu. Đúng thế không? Họ đã khóc và chỉ có khóc. Và Đức Chúa Trời đã định trước một đấng giải cứu, là Môi-se (Đúng thế không?).
65
Khi Môi-se đến tuổi trưởng thành, người đi ra thấy 2 người Ê-díp-tô đánh đập một người Hê-bơ-rơ, và ông đã giết 2 [một] người Ai-cập đi rồi chôn. Ngày hôm sau khi người gặp những người Hê-bơ-rơ đang đánh lộn với nhau, họ nói, “Thế nào, người sẽ giết chúng ta như đã giết người Ê-díp-tô kia chăng?”
Hãy xem, hãy yên lặng dân sự. Môi-se, chính là đấng Giải cứu. Sự ban cho của Đức Chúa Trời cho dân sự, nhưng họ không hiểu người. Các bạn hiểu những gì tôi muốn nói không? Họ đã không hiểu Môi-se. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói không? Họ đã không hiểu Môi-se. Còn Môi-se chắc chắn đã nghĩ rằng họ ắt sẽ hiểu rằng ông là sự ban cho để giải cứu họ. Nhưng họ đã không hiểu.
Giờ đây, thưa các bạn, đừng hiểu sai ý tôi. Cho phép tôi nói điều nầy với sự tôn kính hết lòng, biết rằng tôi là con người giới hạn đời đời sẽ đứng trước sự phán xét vào một ngày nào đó.
Hàng ngàn người đã bỏ lỡ sự ban cho mình. Các bạn hiểu không? Họ không thể hiểu điều đó. Họ sẽ nhìn và nói, “Ồ, ông ta chỉ là một con người.”
Điều đó đúng. Đức Chúa Trời hay Môi-se đã giải cứu dân sự? Chính là Đức Chúa Trời ở trong Môi-se. Đúng không? Họ kêu nài một đấng giải cứu. Khi Đức Chúa Trời gởi đấng giải cứu đến, họ đã không thấy được điều đó, bởi vì đó chính là một con người. Nhưng không phải là con người; Chính là Đức Chúa Trời ở trong con người... [Hết băng. - Bt]
66
“... Ấy là Cha ở trong Ta, chính Ngài làm trọn việc riêng của Ngài.” Các bạn hiểu không? Nhưng Ngài là Sự Ban Cho của Đức Chúa Trời với thế gian. Đức Chúa Trời đã ban Ngài cho các bạn và tôi. Các bạn không sung sướng vì điều đó sao? Xem kìa, Đức Chúa Trời đã ban tặng Ngài.
Thế thì bây giờ, dân sự tin rằng Đức Chúa Trời đã ban cho Ngài, họ có thể được cứu. Nhưng những ai không tin điều đó, thì họ không thể được cứu. Đúng thế không?
Chẳng có cách nào khác để vào Nước Trời, chỉ mình Ngài. Đúng thế không? Thế thì bây giờ, nếu bạn tin điều đó, bạn có thể được cứu. Nhưng nếu các bạn không tin điều đó, bạn không thể được cứu, bởi vì Ngài là Sự Ban Cho của Đức Chúa Trời.
Hãy xem, Lời Kinh thánh nói, “Không ai... Chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời ở cùng Đấng Christ, vì những việc thầy đã làm đó, nếu Đức Chúa Trời chẳng ở cùng, thì không ai làm được.” Đúng thế không?
Thế thì đó là gì? Đức Chúa Trời đang bày tỏ rằng đó là Con Một của Ngài. Đúng thế không? Ngài đã bày tỏ điều đó; Ngài Phán, “Nầy là Con Ta.” Ngài đã Phán, “Nếu các ngươi chẳng tin Ta, hãy tin bởi công việc Ta làm.” Đúng thế không? Ngài Phán, “Con Người tự làm chứng chính mình,” các bạn biết những Lời Kinh thánh đã đọc, “Nhưng nếu - nếu người làm chứng và những điều người nói thì không thật, thế thì đừng tin Ta. Nhưng nếu Ta làm chứng và những điều Ta nói là thật, Cha Ta sẽ làm chứng về điều đó vậy.”
Nếu tôi nói với anh em về ân tứ chữa lành Thiêng liêng và Đức Chúa Trời không làm chứng về điều đó, hãy bỏ đi, vì điều đó sai. Nhưng nếu Đức Chúa Trời làm chứng về điều đó, hãy tin đó chính là sự ban cho của Đức Chúa Trời dành cho bạn. Đúng thế. Các bạn hiểu những gì tôi muốn nói không?
67
Thưa các bạn, tôi không muốn đưa điều nầy ra như thế nầy, nhưng tôi tin rằng các bạn đang hiểu được đường lối của nó. Bây giờ, để ý. Hãy xem, đó chính là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Sau đó, khi Chúa Jêsus đã bỏ đi... Ngài đã được cất lên. Nhiều người đến với Chúa Jêsus đã không bao giờ được chữa lành. Ngài đã cầu nguyện cho nhiều người chưa bao giờ nhận được kết quả về điều đó, bởi vì họ không tin. Họ không tin Ngài là Con của Đức Chúa Trời. Họ nói, “Thế nào, Ngài tự làm mình là chính Đức Chúa Trời. Ngài tha thứ tội lỗi trên thế gian: Đó là sự báng bổ.” Các bạn không thấy sao?
Họ nói về Ê-li. Họ nói điều cũng giống như vậy về Môi-se. “Thế nào, thà chúng ta chịu chết ở dưới xứ Ê-díp-tô còn hơn là bị mang ra đây để bị chết đói trong đồng vắng.”
Đấy, Sứ giả của Đức Chúa Trời luôn luôn bị chối bỏ. Các bạn biết tôi đang nói về điều gì, phải không? Tôi hi vọng các bạn hiểu, thưa các bạn. Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho lòng các bạn. Tôi muốn các bạn hiểu điều đó, thưa các bạn.
68
Họ đã cần một Đấng Cứu Rỗi. Đức Chúa Trời đã sai Đấng Christ đến thế gian làm Đấng Cứu Rỗi.
Sau đó Chúa Jêsus được cất lên, dân sự yêu quý của Đức Chúa Trời bị đau ốm và khốn khổ. Đức Chúa Trời đã ban cho Phi-e-rơ ân tứ chữa lành Thiêng liêng. Vậy thì, dân sự đã nhận được sự chữa lành bởi vì Đức Chúa Trời đã làm chứng qua Phi-e-rơ về ân tứ chữa lành Thiêng liêng thật giống như Ngài đã bày tỏ qua Ê-li như một Tiên tri, mặc dù Môi-se như là đấng giải cứu, qua Đấng Christ như Con Người. Ngài đã làm chứng qua Phi-e-rơ như một đấng chữa lành. Ông đã làm điều đó không? Dân sự đã hiểu được điều đó. Thậm chí họ có một đám đông như thế, Phi-e-rơ không thể cầu nguyện cho từng người, và họ biết rằng Sứ đồ nầy là sự ban cho của Đức Chúa Trời đối với họ. Người không bao giờ bắt tay họ và nói, “Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho anh.” Họ đến với đám đông bên ngoài tòa nhà và đặt tay trên họ dưới đường phố mà ngay cả bóng người che trên họ cũng khiến họ được chữa lành. Đúng thế không? Tại sao vậy? Bởi vì họ biết rằng Phi-e-rơ là sự ban cho chữa lành được gởi đến từ Đức Chúa Trời cho nhiều người. Ồ, tôi hi vọng các bạn hiểu điều đó, thưa các bạn, hãy xem. Các bạn thấy đó, đó là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Điều bây giờ tôi muốn hỏi các bạn, Phi-e-rơ có thực hiện việc chữa lành không? ... [Hết băng. - Bt] ...
69
Đức Chúa Trời không phải ở trong những vật chất hữu hình. Đức Chúa Trời ở trong những con người. Đức Thánh Linh không bao giờ giáng xuống trên những tổ chức; Mà giáng trên những con người. Và rất nhiều người ngày nay nói, “Chúng không có liên quan đến đức tin của tôi.” Thế đấy, nếu các bạn có đức tin thuộc về Đấng Christ, hết thảy đều như nhau. Đức Chúa Trời không quan tâm về... Tổ chức của bạn không có tầm quan trọng với Ngài. Các dân bắt đầu đi đến chỗ nó thực sự là một thế giới được tổ chức rộng lớn. Và nó — đó là lý do tôi muốn có điều đó hơn trong một thính phòng.
Nếu nó ở trong một Giáo hội 'Một Ngôi' (Oneness), Giáo hội 'Ba ngôi' (Trinity) sẽ không đến. Nếu đó là Nhà thờ 'Ba Ngôi', những người 'Một Ngôi' sẽ không đến. Nếu nó ở trong Nhà thờ Giám lý, Báp-tít sẽ không đến. Nếu đó là Giáo hội Báp-tít, Giám lý sẽ không đến. Một thân thể... Có người nói, “Chúng ta nên chấm dứt giờ làm phép Báp-tem để đến và được cầu thay không?”
Xin thương xót, điều đó như người ngoại giáo mà chúng ta đã từng có. Đúng thế. Không. Vì bởi một Đức Thánh Linh mà hết thảy chúng ta đựơc làm phép Báp-tem để trở nên một thân thể (Đúng thế.), bất kể bạn là ai và bạn ở đâu. Đúng thế. Cho nên nó không làm điều gì khác với tổ chức bạn có. Các bạn không phải thuộc về Giáo hội Báp-tít, hay Giáo hội Giám lý, hay Ngũ Tuần, hoặc bất cứ cái gì. Các bạn phải tin vào Đức Chúa Trời. Đúng thế.
Vậy thì, một cách thẳng thắn, các bạn đừng phải lệ thuộc vào Giáo hội nào. Nhưng nếu các bạn nhận được sự chữa lành và phạm tội trở lại, điều đó sẽ trở lại trên các bạn lần nữa tệ hại hơn lúc đầu. Bạn đi đâu đó rồi đến với Giáo hội và hầu việc Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không chữa bạn cho danh tiếng của ma quỉ. Ngài chữa lành bạn vì sự vinh hiển Ngài.
70
Nhìn xem: Con người thất bại như thế nào. Bây giờ, Môi-se cảm thấy, tôi hình dung người cảm thấy như thế nào. Người thực sự không thích phải đi ra và nói với dân sự, bởi người nghĩ điều đó sẽ là sự tự đề cao mình. Người nghĩ dân sự có thể nói, “Nào, hãy nhìn người đó.”
Chúng ta đã có nhiều điều đó trong thế gian ngày nay. Chúng ta có nhiều người đi từ đầu nầy đến đầu kia nói, “Đức Chúa Trời đã làm điều nầy và Ngài đã làm điều kia.” Nhưng Đức Chúa Trời không chứng thực về điều đó. Trái lại nếu Ngài chứng thực, Ngài sẽ đánh giá cao sự ban cho của Ngài. Đúng thế không?
71
Vâng, thưa quí vị, Đức Chúa Trời đánh giá cao của lễ của A-bên. Ngài khen ngợi ân tứ của Môi-se. Và Môi-se nghĩ dân sự chắc sẽ hiểu. Nhưng họ đã không hiểu.
Ngày nay, chắc chắn vậy, giống như một người không muốn phải đóng cửa chặt hơn những gì các bạn có ngay lúc nầy để hiểu những gì tôi đang nói đến. Được lắm, nhưng nó ngập đầu của đa số. Và thưa các bạn, tôi yêu các bạn, tôi muốn thấy các bạn trở nên tốt đẹp.
Khi họ kêu cầu có một đấng giải cứu, Đức Chúa Trời đã gởi đến một người giải cứu, nhưng họ đã không thấy điều đó. Môi-se là sự ban cho của Đức Chúa Trời đối với dân Y-sơ-ra-ên. Các bạn tin điều đó không?
72
Sau đó, Tiên tri Ê-li, là sự ban cho của Đức Chúa Trời cho họ. Nhiều Tiên tri giả nổi lên trong số họ. Ngay trong thời của Ê-li đã nổi lên những Tiên tri giả, nhưng Đức Chúa Trời chứng thực lời tiên tri của Ê-li. Nếu nó thuộc về Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời sẽ chứng thực điều đó. Còn có Ê-li, ông là sự ban cho của Đức Chúa Trời dành cho dân Y-sơ-ra-ên. Các bạn tin điều đó không?
Thậm chí ông là Mục sư của “A-háp”. Ông là Mục sư của “Giê-sa-bên”. Bà không muốn thừa nhận người làm Mục sư của bà, nhưng ông đã nói với bà sẽ sống ở đâu. Đúng thế. Ông là Mục sư của bà. Bà ghét ông, tuy nhiên ông là sự ban cho sắm sẵn của Đức Chúa Trời dành cho sự ghét bỏ của bà ở đó để bà biết tội lỗi mình; Còn bà đã không đủ khả năng để thấy ông. Các bạn biết tôi đang nói về điều gì không?
73
Đến khi Chúa Jêsus đến. Chúa Jêsus... Hãy nghe. Chúa Jêsus là sự ban cho của Đức Chúa Trời với dân Y-sơ-ra-ên, với thế gian. Đúng thế không? Chúa Jêsus là sự ban cho của Đức Chúa Trời. “Vì Đức Chúa Trời quá yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài.” Các bạn tin điều đó không? ... [Hết băng. - Bt]
Đó không phải là các Sứ đồ. Các bạn nghĩ Môi-se là đấng Giải cứu bởi vì chính là sự khôn ngoan thông thái của Môi-se không? Thế nào, người nói người là người nói năng chậm chạp. Chính Đức Chúa Trời ở trong Môi-se, một sự ban cho dân sự. Chính Đức Chúa Trời ở trong Đấng Christ. Ngài Phán, “Không phải Ta; Mà chính là Cha ở trong Ta.”
Đó là lý do Ma-thê nói, “Lạy Chúa...” (Bài giảng tối hôm qua.) “Tôi biết Ngài là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời phải đến thế gian.” Bà tin điều đó. Đó là chỗ dân sự tin Ngài.
74
Hãy nhìn xem Phi-e-rơ lúc ông đi ngang qua, thế nào, ông là một người hay chết. Ông sinh ra trong xác thịt đầy tội lỗi thật giống như tôi và các bạn. Đúng thế. Nhưng dân chúng cần một người chữa lành, vì thế họ đã gởi — Đức Chúa Trời đã sai Phi-e-rơ đến để làm công việc đặc biệt nầy. Giăng là tình yêu thương. Phi-e-rơ không có tình yêu thương trong lòng mà Giăng có. Giăng là người đại diện cho tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Các bạn hiểu không?
Hãy xem ở đây, khi Ngài đem Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng, hi vọng, đức tin, và tình yêu thương... Các bạn không hiểu sao? 3 người có 3 ân tứ đó, hi vọng, đức tin và tình yêu thương...
Hi vọng ở trong Gia-cơ, ông là người sắp đặt trật tự Hội thánh. Đức tin ở trong Phi-e-rơ. Và tình yêu thương ở trong Giăng. Hi vọng, đức tin và tình yêu thương; Đó là những người đại diện của Đức Chúa Trời ở thế gian.
Những người nằm trong bóng của Phi-e-rơ đã được chữa lành. Ồ, thưa các bạn. Ô, chà. Đừng nghĩ tôi đang kêu gào với anh em, thưa các bạn. Các bạn có thể nghĩ tôi bị kích động, nhưng không. Tôi đang cố gắng giải thích cặn kẽ điều tôi đưa ra với anh em khá kỹ lưỡng để anh em sẽ hiểu được điều tôi đang nói.
75
Vậy thì, những người Ngũ Tuần đã cầu nguyện trong 30 hay 40 ngày để nhận được ân tứ chữa lành.
Chúng ta đang sống trong thời đại có y khoa tốt nhất. Chúng ta đã có những bệnh viện tốt nhất chưa từng có. Chúng ta đã có những Bác sĩ giỏi nhất chưa từng có. Chúng ta đã có những thứ thuốc tốt nhất chưa từng có. Và chúng ta cũng có nhiều căn bệnh hơn chưa từng có.
Có hàng ngàn và hàng trăm ngàn những Thánh đồ yêu quí của Đức Chúa Trời đang chịu đau khổ tối nay. Và họ đang kêu la khóc lóc trong nhiều năm để Đức Chúa Trời khôi phục ân tứ Chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) cho Hội thánh. Và khi Đức Chúa Trời xoay chuyển các quĩ đạo cách đây 37 năm, và định trước điều đó rồi ban xuống, nhiều ngàn người đang đi qua mà không nhận biết nó, thưa các bạn.
76
Bây giờ, nó đã ứng nghiệm. Tôi không thích nói điều nầy. Cầu xin Đức Chúa Trời thương xót. Hãy xem, thưa các bạn, qua khắp nơi còn lại của đất nước, khắp trong Phoenix, trên Houston, trên cả San Antonio, cho đến tận Arkansas, đến khắp nước, hàng ngàn người đang được chữa lành, đang đến khắp cả nơi đó, tất cả các thứ đau ốm và bệnh tật. Oakland, biết ngày của mình. Rồi đây, tôi sẽ gặp anh em trước vành móng ngựa phán xét của Đức Chúa Trời, và anh em sẽ biết tôi làm chứng với anh em Lẽ thật của Đức Chúa Trời Toàn Năng. Anh em đã kêu khóc vì điều đó. Điều gì? Nếu anh em, vừa lúc anh em đánh giá cao nó như anh em tin, Đức Chúa Trời sẽ chứng thực sự ban cho của Ngài. Đúng thế. Ngài đã làm chứng cho A-bên. Ngài đã làm chứng cho Ê-li. Ngài đã chứng thực cho Môi-se. Ngài đã chứng thực cho Phi-e-rơ. Ngài đã chứng thực cho Phao-lô. Ngài đã chứng thực cho hết thảy, và Ngài sẽ làm điều đó ngày hôm nay.
Khi Lễ Ngũ tuần và phép Báp-tem bằng Đức Thánh Linh đầu tiên giáng xuống, nhiều người nói, “Đó là những kẻ cuồng tín.” Nhưng Đức Chúa Trời làm chứng về điều đó, rằng Ngài là như vậy. Đó là lý do tôi ở với các bạn tối nay, bởi vì tôi biết đó là bàn tay của Đức Chúa Trời. Nhiều người bỏ đi để đi vào những học thuyết, nhưng có một loại Ngũ Tuần chân chính. Đức Chúa Trời đã làm chứng điều đó. Đó là sự thật. Ngài cũng đã làm giống như vậy tối nay trong cách khác... [Hết băng. - Bt]
77
Tôi định đi vào một tiệm thuốc tây. Khi tôi bước vào, tôi để ý thấy một số người đang nhìn tôi cách lạ lùng. Tôi đi tiếp vào tiệm, và trở ra, tôi gặp người quen cũ. Tôi không bao giờ quên anh. Tôi vẫn còn mang bộ đồng phục.
Và người đó đặt... Người đó đặt tay trên vai tôi, anh nhìn tôi và nói, “Thưa ông, tôi thấy ông là một viên chức. Tôi muốn hỏi ông một câu. Ông có thể nghĩ tôi là thứ điên khùng.”
Tôi nói, “Có điều gì thế, thưa ông?”
Anh đáp, “Tôi sống ở Paducah, Kentucky.” Anh nói, “Sức khỏe tôi đã giảm sút từ 2 năm nay. Tuần vừa rồi tôi có một giấc mơ đặc biệt. Tôi mơ thấy mình đến Jeffersonville, Indiana, để gặp một người nào đó tên Branham để cầu nguyện cho tôi. Anh biết có Branham nào sống ở đây không?”
Chao ôi, anh ta không biết tôi cảm thấy như thế nào.. Tôi nghĩ, “Ồ, Đức Chúa Trời đang chứng thực.”
Tôi nói, “Tôi biết, thưa ông. Tôi biết có một Branham sống ở đây.”
Anh ấy nói, “Ông biết, có một người nào đó cầu nguyện cho người đau không?”
Tôi đáp, “Tôi là người đó.”
Anh ấy nhìn tôi giống như thế kia, và nước mắt bắt đầu lăn dài trên má. Anh chỉ nắm lấy tay tôi. Tôi nắm tay anh, lấy mũ tôi ra, đặt súng vào trong mũ, quì xuống phía trên đường phố và bắt đầu cầu nguyện cho anh ngay ở trên phố đó.
Khi tôi đứng dậy có những bà mẹ đang đứng đó, giữ những đứa trẻ lại phía sau, còn những người đàn ông cởi mũ ra, đang chờ đợi được cầu nguyện cho.
Có nhiều điều đã xảy ra ở Jeffersonville, và họ biết điều gì đang xảy ra. Khi chúng tôi đứng dậy, hết thảy những người đang đứng ở đó đang cúi đầu lắng nghe lời cầu nguyện.
Tôi đứng dậy. Và người anh em, anh ta ôm choàng lấy tôi, bắt đầu vỗ nhẹ vào lưng tôi như thế nầy. Tôi chưa bao giờ gặp anh từ ngày đó đến nay. Đức Chúa Trời đã chữa lành cho anh.
78
Tôi đang đứng ở dưới Houston, Texas, tại buổi nhóm của Mục sư Kidson. Một buổi sáng đang đứng ở đó, ôi chao, tôi đang suy nghĩ, cầu nguyện như thế nào. Ở đó, chúng tôi có buổi hầu việc vào ban ngày. Có hàng trăm người đến xếp hàng để được chữa lành.
Thình lình có một người đàn bà chạy vào. Ồ, tòa nhà dài như thính phòng nầy, phòng chính ở đây. Bà ấy chạy vào phía sau. Bà bồng một đứa bé trong tay, và ngồi xuống. Bà ấy đã không được nghỉ ngơi thực sự. 4 hàng người cầu nguyện đang đi sóng hàng qua như thế nầy.
Bà ấy đứng dậy và nói, “Chờ một chút, chờ một chút.” Mọi người dừng lại.
Bà nói, “Tôi không muốn ngăn hàng người cầu nguyện lại, nhưng tôi muốn nói với các ông bà...”
Bà lo lắng và run rẩy thực sự, do xúc động.
79
Bà nói, “Tôi sống ở trên phía miền tây Houston.” Lúc ấy, Houston là một thành phố có vị trí khá tốt, rộng nhiều dặm, và chúng tôi ở phía đông. Bà ấy nói, “Sáng nay người hàng xóm của tôi, mẹ của đứa bé nầy, cha bà là nhà Truyền giảng Giám lý lớn tuổi. Ông đã chết 20 năm rồi. Trước khi chết, ông thường đi giảng dạy khắp nơi và nói ngày nào đó Đức Chúa Trời sẽ ban ân tứ nầy lại cho Hội thánh dành cho Dân Ngoại trước khi chấm dứt sự phân phát của Dân Ngoại, như Ngài đã làm cho dân Do-thái.”
Bà nói, “Cháu gái nhỏ của ông ấy, đây là con gái của bà ấy. Nó thuộc loại hay đau yếu.”
Bà nói, “Sáng nay, sau khi lau nhà, bà ấy thu dọn rác và ngã xuống ở chân giườngnằm nghỉ. Bà nói, ”Ngay lập tức có một giấc mơ. Bà thấy một đám mây đen lớn nổi lên, ra từ đám mây đó, bắt đầu đi chuyển lại.. Người cha đã chết của bà hiện ra. Ông nói, “Hãy thức dậy và mang đứa trẻ đến Đền tạm Phúc âm Houston. Ân tứ chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) có ở đó.”
Thế đấy, bà ấy chỉ nghĩ đó là giấc mơ: Chưa bao giờ nghe về Đền tạm Phúc âm Houston. Cho nên bà chỉ nằm đó ngủ lại một chút, và bà mơ thấy điều đó lần thứ 2. Đám mây đen lớn đến. Cha bà bước ra khỏi đám mây. Bà nói, “Thôi được, đó là điều lạ; Tôi đã mơ thấy cha tôi lần thứ 2. Ông ấy nói, hãy mang đứa bé nầy đi. Thế đấy, bà thức dậy uống nước, và khuấy động chung quanh nhà một chút rồi trở về nằm lại. Và khi bà trở về, bà mơ thấy giấc mơ lần thứ 3. Đám mây đen lớn đến. Và cha bà... [Hết băng. - Bt]
80
Người ta đã gọi văn phòng ghi âm để xem có điều đó không, đúng có điều như giấc mơ. Tôi không tin vào hết thảy những giấc mơ lúc bấy giờ. Vì thế đã gọi, nhưng ông ấy nói, “Những người trẻ sẽ có sự hiện thấy, người già sẽ chiêm bao.”
Sau đó bà đã gọi đến văn phòng ghi âm, và ông ấy nói, “Vâng, có Đền tạm Phúc âm Houston trên đường đi về phía đông, Phố 67. Phố 67 phía đông.”
Người mẹ quá yếu, bà ấy không thể... Bây giờ, đứa bé — bị chứng bại liệt trẻ em, 2 chân nó bị tật. Bà không thể mang đứa trẻ đi được.
Nhưng bà có người hàng xóm, và người hàng xóm cứ đổi hết xe buýt đến xe hơi cho đến khi bà ra khỏi một chiếc xe hơi cách Nhà thờ 2 khối phố. Và có một nhân viên đang đứng đó. Bà đã hỏi ông, “Ông có biết Đền tạm Phúc âm Houston ở đâu không?”
“Biết, thưa bà. Đi thẳng đến chỗ có đám đông đang đứng trên đường phố đó. Họ đang có buổi nhóm chữa lành.”
81
Thế đấy, con người đáng thương rất yếu khi bà đến đó, các bạn tưởng tượng bà cảm thấy như thế nào, bà bước ngay đến đó và chứng kiến điều ấy. Bà đã nói với tôi. Tôi nói, “Hãy mang đứa bé đến.”
Ôi chao, các bạn biết điều gì đã xảy ra, phải không? Chắc chắn rồi. Tôi nghĩ, mặc dù nhiều người, Thiên sứ trên trời biết điều đó. Đức Chúa Trời sẽ chứng thực về nó. Công việc của Ngài sẽ được công bố, bất chấp người ta nghĩ gì. Đúng thế. Nó là thật, thưa các bạn. Cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho lòng các bạn.
82
Tại đây ở Camden, Arkansas, với Anh Adams. Tôi chắc rằng một người trong gia đình Adam có mặt ở đây tối nay không? Và ở vị trí của mình, anh đã kéo tôi ra; Chúng ta có hàng ngàn người đã dự buổi nhóm. Họ đã kéo tôi ra khỏi buổi hầu việc ngày nọ. Tôi cố nghe người nào đó la lớn, “Xin thương xót tôi. Ồ, ông ở đâu, Mục sư?”
Tôi đã quay quanh, Anh Adams nói, “Anh không thể ngừng lại.” Đó là một người đàn ông da màu, anh em biết đấy.
Tuy nhiên ngay cả ở Arkansas thậm chí nếu các bạn bắt tay một người da màu người ta sẽ nhốt bạn vào tù. Họ cũng vậy, họ có luật pháp ở đây như vậy. Các bạn có thể nói chuyện với anh ta, nhưng đừng đặt tay vào tay người đó.
Bấy giờ, điều đó không đúng. Điều đó không được. Anh ta là con người giống như tôi, hay các bạn, hoặc bất cứ người nào khác. Đúng thế. Chắc chắn vậy. Tôi không biết anh em nghĩ gì về điều đó, nhưng tôi muốn cất gánh nặng linh hồn tôi về điều đó. Đúng thế. Chắc chắn vậy. Tôi vì Abraham Lincoln, và điều đó hoàn toàn đúng. Và hãy xem...
83
Có người da màu nầy đang đứng đó, la lớn, “Ô, Mục sư.”
Anh Adams nói, “Cứ đến, Anh Branham. Chà, hãy nhìn đám đông kia, họ chen lấn nhau vì anh.” Họ kéo tôi ra khỏi đám đông. Họ không có ý xô đẩy, nhưng họ cố nhận được. Bởi vì, thưa các bạn, đôi khi các bạn đi quanh quẩn, chúng khiến anh em bước lang thang gần như tới cái chết. Và họ cố gắng lôi kéo các bạn. Tôi yêu họ. Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho lòng họ.
Tôi muốn đứng ngay tại đó và đụng vào từng người và cầu nguyện cho họ cho đến khi tôi thực sự, hơi thở lìa khỏi tôi.
Tối qua, khi tôi rời tòa nhà, hầu như họ phải để tôi nằm trong xe. Ngay cả tim tôi cùng mọi thứ, giống như nhảy và lắc lư.
84
Các bạn không nhận biết sự căng thẳng của những kẻ độc ác đang nắm giữ họ khi họ đi ra, và họ ở trong phòng. Các bạn có trách nhiệm. Điều gì sẽ xảy ra nếu điều gì đó xảy ra trong tòa nhà? Thế nào, họ nhốt các bạn lại trong tù, và phá hỏng buổi nhóm dành cho sự tốt đẹp. Các bạn hiểu điều tôi muốn nói đó không? Các bạn không biết sự chịu trách nhiệm về điều đó. Thế thì ở đây, và dù thế nào đi nữa cũng quá mệt mỏi sau 6 tháng đi.
85
Lúc đó tôi nói, “Chờ một chút.”
Con người đáng thương đó chỉ đang kêu khóc. Ông ta cầm cái mũ trong tay, tóc bạc. Ông đang nói, “Mục sư, Mục sư ơi.”
Vợ ông nói, “Anh không thể gặp Mục sư đâu, anh à. Anh không thể gặp ông ấy.”
Tôi nói, “Chờ một chút. Chỉ chờ một phút thôi.” Như thế tôi nhìn quanh, và tôi đã thấy ông ta. Tôi nói, “Ông có vấn đề gì, thưa ông?”
Anh Adams và người nữa đưa tôi đến chỗ ông ấy. Tôi hỏi, “Việc gì vậy?”
Ông ấy nói, “Mục sư, thưa Mục sư.”
Đấy, ông ta giữ tôi như thế. Ông nói, “Thưa Mục sư.” Rồi đặt tay trên tay tôi.
Tôi nói, “Chuyện gì thế?”
86
Ông nói, “Chờ một chút, thưa Mục sư. Tôi đã đi một chặng đường dài để đến đây. Tối hôm kia, mẹ già của tôi, bà ấy đã chết cách đây khoàng 12 năm. Bà là Cơ-đốc nhân. Còn tôi đã không nhìn thấy rõ hơn 12 năm.” Ông ấy nói, “Đêm qua, hay đêm hôm kia, tôi đã mơ thấy... [Băng trống. - Bt] ... Đức Chúa Trời đã gởi sự ban cho chữa lành Thiêng liêng của Ngài xuống, và nó ở tại Camden, Arkansas, và tôi đừng để ông đi qua. Thưa Mục sư, làm ơn đừng bỏ qua tôi.”
Các bạn nghĩ tôi có thể bỏ qua ông ấy không? Tôi không quan tâm ông ta là ai. Chính là Đức Chúa Trời. Tôi không quan tâm họ có thể bỏ các bạn vào tù nhiều thế nào.
87
Sau đó đứng bên cạnh người già nua tội nghiệp đó, nắm lấy tay ông. Đôi mắt ông bị mù vì chất nổ. Tôi nắm lấy tay và cầu nguyện cho ông, vợ ông đang khóc, nước mắt chảy dài xuống áo khoác ngoài của bà như thế. Bà đang đứng đó.
Sau khi tôi đã người cầu nguyện xong, đôi mắt của ông ấy, ông ấy nhìn rất lạ lùng. Ông nhìn chung quanh; Rồi bắt đầu nháy mắt; Ông nói, “Em à, có phải chiếc xe ô tô đang nằm phía bên phải ở đó không?” Và chính chiếc xe mà chúng ta đã ngồi bên trong. Nước mắt lăn ra khỏi đôi mắt ông, ông bắt đầu giơ tay lên và vui mừng.
Ồ, thưa anh em, Đức Chúa Trời sẽ chứng thực về sự ban cho của Ngài. Trời đất sẽ qua đi, nhưng Đức Chúa Trời đang vận hành. Sắp có một người nào đó sẽ đến nhận lãnh nó. (Vâng, thưa quí vị.), nếu quí vị đến và tôn thờ những gì Đức Chúa Trời đã làm cho mình. Đúng thế. Đức Chúa Trời sẽ chứng thực về những ân tứ của Ngài. Nó xảy ra bắt đầu ngay giờ nầy.
88
Hãy nghe, cách đây không lâu, tôi ở trên Illinois. Hãy nghe, trong khi chúng tôi đang nói chuyện về người da màu; Điều nầy cứ xảy đến trong trí tôi. Có... Tôi đang ở trong một đại hí trường. Nhiều anh em biết tôi đang nó đến nơi nào. Nhìn quanh quất ở đó và thấy những điều khác lạ, tôi thấy một người da màu già nua có quầng tóc trắng quanh đầu; Ông ấy đi tới như thế nầy và đang nhìn. Sau một lúc ông đi tới với một vật nào đó. Ông ngừng lại và lấy mũ ra. Ông để mũ ra. Ông giữ vật đó phía sau và cúi đầu. Tôi thấy ông đang cầu nguyện.
Tôi bước lại gần sau khi ông đã cầu nguyện xong; Tôi nói, “Thưa ông, tôi là Mục sư Truyền đạo. Tôi thấy ông đang cầu nguyện. Có gì rất đáng chú ý về cái hộp đó phải không?”
Ông ngước lên nhìn tôi, đôi má nhăn nheo dày dạn già nua tội nghiệp của ông nước mắt đang lăn dài trên má. Ông nói, “Thưa - thưa Mục sư, hãy xem ở đó.”
Tôi đứng dậy và xem xét ở đó, và nó trông giống như một chiếc áo đầm cũ kỹ nhỏ bé đang nằm ở đó. Tôi nói, “Tôi chỉ thấy chiếc áo đầm.” Đó là cái nhiều người thấy, những dấu hiệu tự nhiên. Tôi nói, “Tôi chỉ thấy chiếc áo đầm.”
Ông ấy nói, “Ông có để ý hồ như một vòng tròn trong đó không, thưa Mục sư?”
Tôi nói, “Có, thưa ông.”
Ông đáp, “Cảm thấy ở đây ngay bên cạnh tôi. Có những dấu hiệu của một cái đai nô lệ. Đó là huyết của Abraham Lincoln. Máu của Abraham Lincoln đã lấy cái đai nô lệ ra khỏi tôi. Tại sao tôi không lấy mũ ra và nói lời cầu nguyện?”
89
Tôi nghĩ tối nay, nếu một người da đen, vì tự do và quyền lợi của mình, có thể lấy mũ ra vì máu của Abraham Lincoln, những Cơ-đốc nhân các bạn nên làm gì đối với Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Các bạn hiểu không? Ồ, thưa các bạn, tôi cũng trông chờ có nhiều đức tin hơn ở Oakland và L.A.
Tôi sẽ nói với các bạn về những người đã nhận lãnh nó cách đây không lâu, là những người Tây-ban-nha ở Arizona. Họ bắt lấy ý nghĩ đó rất nhanh. Họ biết đó là sự ban cho của Đức Chúa Trời dành cho họ. Họ đến ngay trên bục giảng. Tôi thấy những bà mẹ già Tây-ban-nha yêu quí họ ngất xỉu và ngã xuống ra khỏi hàng trước khi họ đến với tôi. Họ đã tin điều đó.
Một người trong số họ đã đến, ngay cả bà đã có giấc mơ mà bà... Thậm chí bà không thể nói được tiếng Anh. Bà đã thấy Đấng Hiện Hữu Siêu nhiên đang đứng. (Anh có bức thư ở đây, phải không?) Nhiều... Tại sao vậy? Đức Chúa Trời sẽ chứng thực về sự ban cho của Ngài. Đúng thế không? Ổ, thưa các bạn, các bạn biết điều tôi đang nói là gì. Các bạn hiểu tôi đang nói về điều gì lúc nầy không? Đức tin. Hãy tin điều đó. Hãy đến, nó không phải là con người; Nó là Đức Chúa Trời ở trong con người. Các bạn biết tôi đang muốn nói điều gì.
90
[Hết băng ghi âm. - Bt] ...Xin vui lòng, Ô Đức Chúa Trời ôi, cầu cho nhiều người đến tối nay thực sự giống như họ đã làm trong thời của các Sứ đồ. Xin cho họ nhận biết rằng đây là thời Sứ đồ dành cho họ. Đây là giờ họ cầu xin được hiện diện lúc nầy: Đức Thánh Linh trong hình thức chữa lành cho thân thể họ. Xin nhậm lời, Đức Chúa Trời yêu dấu ôi. Nguyện nhiều người được chữa lành tối nay. Xin thương xót, Cha ôi.
Cầu xin cho mọi người đến tối nay đến như họ đã đến khi họ đi ngang qua bởi đầy tớ khiêm nhường của Ngài, là Si-môn Phi-e-rơ. Họ đã nằm dưới bóng của người và được chữa lành hoàn toàn, bởi vì họ nhận biết Đức Chúa Trời ở trong con người. Cầu xin họ nhận biết Đức Chúa Trời như họ đã nhận biết Ngài trong Môi-se. Đức Chúa Trời ở trong Đấng Christ, giải hòa thế gian với chính Ngài. Nguyện họ nhận biết Đức Chúa Trời tối nay ở trong dân sự Ngài. Xin nhậm lời, Cha yêu dấu ôi. Xin thương xót giờ nầy và ban ơn cho mỗi một người.
Đức Chúa Trời yêu quí ôi, vào lúc nầy con cầu nguyện cho Hội thánh nhỏ bé của con ở nhà có những buổi hầu việc tối nay thực sự đang khóc lóc, kêu xin cho con trở về. Ôi Đức Chúa Trời ôi, dân sự đang nhóm họp lại với nhau ở các nơi trong nước... Xin chăm sóc những đứa con mồ côi của con, Đức Chúa Trời yêu quí ôi.
Ô, con đang cố gắng có mặt ở ngoài nầy, đang cố gắng hết sức, Đức Chúa Trời yêu quí ôi, để vâng theo điều con đã được bảo phải làm. Cầu xin dân sự hiểu, Cha ôi, của lễ dâng là gì, và những việc Ngài đã thực hiện cho dân sự. Nguyện họ nhận biết ngày nầy và nhiều người được chữa lành, từ những tật bệnh họ trở nên khỏe mạnh và làm chứng khắp thành phố nầy. Vì chúng con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ yêu quí, Con yêu dấu của Ngài. A-men!
91
Thưa các bạn, họ thực sự sa ngã từ mặt nầy đến mặt kia. Ồ, tôi mong ước các bạn có thể tin biết chừng nào, các bạn — Tôi biết các bạn có thể. Đức Chúa Trời ban phước cho lòng các bạn. Tôi thực sự tin chắc các bạn có thể.
Bây giờ, hết thảy chúng ta hãy hát, trong khi ban nhạc chơi và hết thảy đều hát “Chỉ Tin Cậy.” Nào, mọi người hát cao giọng lên. Tiếp tục nào.
Chỉ tin nơi Ngài, Chỉ tin thôi,
Mọi sự đều có thể được, (Điều đó hoàn toàn đúng, tôi sẽ trở lại ở micrô...?... Tôi thực sự hiểu được đúng ngay ở đây.)
Chỉ tin nơi Ngài
Nọi sự đều có thể được
Chỉ tin...
92
Chờ một chút. Anh em tin Đức Chúa Trời ở giữa chúng ta tối nay không? Anh em tin không? Anh em tin Ngài đã gởi đến cho anh em những người đang kêu khóc cho được giải cứu không? Anh em tin Ngài đã ban sự chữa lành đến cho anh em không? Anh em tin điều đó hết lòng không? Thế thì chúng ta hãy hát điều nầy với đôi tay đặt trên tấm lòng chúng ta nói...
Chúa ôi, con tin, Chúa ôi, con tin
Mọi sự đều có thể được, Chúa ôi, con tin,
Chúa ôi, con tin, Ôi Chúa, con tin,
Mọi sự đều có thể được...
93
... [Hết băng. - Bt] ... Giờ đã đến. Chúng con tin rằng chẳng bao lâu nữa Ngài sẽ đến. Ngài đã gởi xuống ân tứ Ngài để làm vinh hiển Con Thánh Ngài. Ngài đang giang rộng đôi tay thánh Ngài để chữa lành bằng sự trung gian của Hội thánh Ngài. Xin giúp đỡ dân sự ở đây tối nay. Trong tiếng nhạc du dương êm dịu, cầu mong nhiều người tin. Cha ôi, nếu con nói điều gì sai, xin tha thứ cho con. Con cầu xin Ngài sẽ cho dân sự hiểu rằng đây là giờ Ngài chứng thực. Cầu xin họ biết đầy tớ Ngài không đến bởi sự ham muốn của con; Mà chính là do ý Ngài, Cha ôi. Nguyện họ đặt mọi sự hoài nghi trong trí, mọi ý tưởng nghi ngờ qua một bên và được chữa lành. Con cầu xin điều nầy nhơn Danh Đức Chúa Jêsus và vì sự vinh hiển Ngài. A-men!
Bây giờ, anh em có đặt qua một bên mọi tư tưởng hoài nghi không? Anh em quên đi tất cả ý nghĩ nghi ngờ không? Anh em sẽ đến với để được chữa lành tối nay không? Anh em tin không? Hãy nói “A-men!” hết thảy... Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho anh em, thưa các bạn.
94
Họ đang đi lấy một bức hình. Và tôi sẽ nói với các bạn về điều xảy ra với những bức hình nầy. Tôi treo chúng trong phòng của tôi. Mỗi đêm khi tôi ở nhà, tôi cầu nguyện cho chúng. Bao nhiêu người muốn tôi cầu nguyện cho các bạn khi tôi nhìn bức hình nầy? Cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho lòng các bạn.
Đừng quên buổi nhóm tối mai, và tối mốt, chuyện đời tôi, đêm kế tiếp tôi muốn các bạn nghe. Đức Chúa Trời ban phước cho các bạn giờ nầy trong khi chúng ta đứng kỉnh kiền một lát; Họ đang đi lấy bức hình. Vậy thì, người thợ chụp hình sẽ nói với các bạn làm điều gì. [Người chụp hình nói, “Bây giờ, mời mọi người ngồi xuống. - Bt] Nếu trên ban công đứng, như vậy sẽ tốt hơn rất nhiều, làm cho tốt hơn nhiều... Đúng thế không, người chụp hình, nếu họ đứng sẽ khiến cho bức hình đẹp hơn không? Đặc biệt ở ban công, đúng thế không? Cho thấy bức hình đẹp hơn... Tốt lắm, ban công đứng lên. Họ muốn trên ban công đứng lên, hết thảy đứng lên. Điều đó tốt...?... Trong sự hiện diện của...?... [Hàng người cầu nguyện đi theo sau, nhưng Anh Branham bước khỏi mi-crô và không thể hiểu được đầy đủ, nguyên văn tiếp theo không hoàn toàn. - Bt]
95
“Bởi đức tin A-bên đã dâng cho Đức Chúa Trời một của lễ tốt hơn của Ca-in, và được xưng công bình, vì Đức Chúa Trời làm chứng về người rằng Ngài nhậm lễ vật ấy.” Lạy Cha Thiên Thượng, con cảm ơn Ngài vì lời chứng nầy, đang chứng về những gì Ngài đã làm qua Chúa Jêsus yêu dấu của chúng con. Cầu xin Thiên sứ đã Phán với con tối hôm đó ở trong phòng được ở gần bên cạnh đầy tớ Ngài lúc nầy để làm cho vững chắc Lời với nhiều dấu hiệu và phép lạ theo sau. Chúng con nhận biết rằng Sa-tan là...?... Cầu xin cho nhiều người được chữa lành tối nay, và cho họ có đức tin được tăng lên lúc nầy để tin vào lời chứng. Cầu xin họ được chữa lành trong mọi cách những căn bệnh. Khiến mọi linh suy phục đầy tớ Ngài; Vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời chúng con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
96
Bây giờ...?... Ý Đức Chúa Trời làm cho chị ấy khỏe mạnh...?... Ngay trước khi...?... Làm đau đớn...?... chị. Tôi nhơn Danh Đức Chúa Jêsus bắt chúng...?...
Lạy Đức Chúa Trời Toàn Năng, con cầu xin Ngài ban phước cho chị đang đau khổ của chúng con và cầu xin cho chị...?... Nhận biết rằng đó là...?... Dân sự Ngài sẽ làm chứng về sự ban cho của Ngài. Hỡi ma quỉ, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ, hãy ra khỏi chị ấy.
Làm sao chị có thể...?... Chị tin Đức Chúa Trời đã Phán với chị...?... Chị tin hết lòng không, thưa chị? Đức Chúa Trời yêu dấu ôi, không thể được vì chị ấy không được chữa lành, mà chị ấy nói chị tin hết lòng. Ngài đã Phán với con nếu con làm cho nhiều người tin con, Ngài ban xuống vì mục đích nầy và sẽ chân thành trong lời cầu nguyện, thì không có căn bệnh nào có thể đứng trước lời cầu nguyện. Ôi Đức Chúa Trời ơi, con đã làm chứng về sự ban cho của Ngài với nhiều hơn 11 tiểu bang. Và giờ đây, con cầu xin, Cha ôi, Ngài sẽ nhậm lời...?... Người chị của chúng con có thể ở trong số những người có đức tin đó. Hãy ra khỏi chị ấy, ngươi...?...
97
[Hết băng - Bt] ...?... Lạy Cha Thiên Thượng, con đang nghĩ về những nước ngoài Ngài đã làm việc với những Thánh đồ nầy như thế nào...?... Bằng cách nào mà Ngài...?... Chính anh ấy khiêm nhường để tin Đức Chúa Trời... Và con cầu nguyện Ngài sẽ ban ơn, anh em yêu dấu của chúng con, khi anh ấy ở gần...?... Anh ấy có nhu cầu...?... Xin làm ơn, ôi Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót anh ấy. Hãy ra khỏi anh ấy, hỡi ma quỉ, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ...?... Bây giờ, anh tin hết lòng không...?...
Hãy đến...?... Điều đó là sự thật. Anh em muốn được khỏe mạnh, phải không? Anh em tin rằng Đức Chúa Trời nghe lời cầu nguyện của Anh Branham không? Tốt lắm.
Lạy Cha Thiên Thượng như bé gái đáng yêu nầy...?... Đôi mắt xanh nhỏ bé ngước lên nhìn...?... Và đang mỉm cười...?... Đức tin để tin rằng cháu sẽ nhận lãnh được điều mà cháu kêu cầu. Sự rung động nầy...?... Xin thương xót cháu bé, Cha ôi. Hỡi ma quỉ, hãy ra khỏi bé gái, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ.
...?... Lòng tôi...?.. Lạy Cha Thiên Thượng của chúng con, xin thương xót cô bé đáng yêu đang chịu đau đớn tối nay, và Ngài ở đây tối nay để làm cho... [Hết băng. - Bt]
98
Cháu tin không...?... Lạy Cha Thiên Thượng, xin thương xót chị em của chúng con đang đau đớn...?... Ngài biết tất cả...?... Ồ...?... Nhận biết rằng Đức Chúa Trời Toàn Năng...?... Chúa ôi, và Ngài chứng thực về...?... Hỡi ma quỉ...?... Hãy lìa khỏi cô gái...?... nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!
Đức Chúa Trời yêu dấu ôi...?... Con tin những gì họ...?... Con cầu nguyện, Cha ôi, tối nay vì anh em con đang đau đớn, Sa-tan đang cố lấy đi sự sống của anh ấy. Xin ban phước cho anh, Đức Chúa Trời yêu quí ôi...?... Hỡi ma quỉ, hãy ra khỏi anh ấy, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ...?... Trên ban công, xin vui lòng cứ cúi đầu xuống. Điều đó đã rời khỏi anh ấy và rồi trở lại ngay với anh lần nữa. Tôi biết có người nào đó đã ngẩng đầu lên. Đừng làm thế...?...
Bây giờ, hãy chờ một chút...?... Hãy cúi đầu và tin hết lòng.
Lạy Cha Thiên Thượng, Ngài đã Hứa...?... chữa lành cho dân sự. Con cảm biết Sứ điệp vĩ đại nầy, Thiên sứ chữa lành của Đức Chúa Trời đang đứng gần bục giảng lúc nầy. Vì thế với tất cả đức tin rằng Ngài có...?... Bởi vì anh em của con ở trong...?... Ma quỉ đến để đưa anh ấy đến mồ mả sớm như thế nào. Hãy ra khỏi anh ấy, nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ...?... Mọi sự rung động dừng lại trong tay tôi...?... Hãy đi, cầu xin Đức Chúa Trời ban phước cho anh...?...
99
[Lời khó nắm được. - Bt] ...?... Nếu đó chính là sự rung động...?... [Băng trống - Bt] Hãy đi, và tin, anh em của tôi...?... Hết thảy những việc nầy bây giờ?...?... Tôi có thể hiểu...?... Ngay lúc nầy. Tôi hiểu anh...?... Kinh thánh nói rõ ràng....?... Nếu anh em tin, thì hết thảy đều có thể được nếu anh em tin...?... 1.900 năm đã trôi qua; Ngài đã lên nơi cao, và Ngài ban những ân tứ cho con người, và giờ đây Đức Chúa Trời vẫn đang làm chứng về sự ban cho của Ngài. Cho nên vâng theo sự ủy thác đó...?... Ta khiển trách ma quỉ nầy, hãy ra khỏi người ấy nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ...?...
Có lẽ tôi sẽ cho hội chúng nghỉ giải lao. Hãy ngẩng đầu lên. Nếu một số anh em muốn thấy... Bao nhiêu người đã nghe tôi giải thích về những sự rung động là gì...?... Hãy giơ tay cho chúng ta thấy. Bao nhiêu người ở đây hiểu về ân tứ đến như thế nào, sự rung động trên bàn tay tôi, chúng ta hãy giơ tay lên. Hết thảy anh em hiểu nó là gì...
100
... [Lời khó hiểu được. - Bt] ...?... Ngay người nầy...?... Thấy những người kia...?... Tôi nghĩ tôi...?... sự rung động nầy tại đây. Anh em hiểu không? Nhưng đó là...?... Bây giờ, mọi người hãy cúi đầu cầu nguyện...?... Nên nhớ, điều nầy có thể đi từ người nầy đến người khác, vì thế để chắc chắn hãy cúi đầu xuống...?...
Lạy Cha Thiên Thượng xin thương xót, Đức Chúa Trời ôi, người chị yêu dấu của chúng con có quyền được chữa lành tối nay, Chúa ôi; Chị đã đến tuyên xưng đặc ân Ngài ban cho để được chữa lành của chị bởi Đấng Cứu Thế Jêsus Na-xa-rét. Vì vậy, Cha ôi, xin ban cho đầy tớ Ngài đức tin. Cầu xin con có thể lên cao ngay bây giờ, lên trên đó...?... đức tin đó...?... Giờ đây nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ con quở trách Sa-tan, hãy lìa khỏi chị ấy...?...
Xin vui lòng đừng ngẩng đầu lên, thưa các bạn. Bây giờ, nó đang gây trở ngại cho người đàn bà. Đây là — phải là một bệnh ung thư thay vì bệnh phụ nữ, bởi vì nó rất, rất kích động. Vậy thì, các bạn cứ cúi đầu xuống...?... Chị tin hết lòng mình không...?... Chị tin hết lòng rằng tôi có thể làm điều nầy qua Đức Chúa Jêsus Christ. Các bạn tin rằng điều mà hết thảy các bạn phải làm chỉ đơn giản là tin thôi không...?... Có những cái đầu ngẩng lên ở đâu đó, thưa các bạn. Hãy cứ cúi đầu xuống...?...
Lạy Cha Thiên Thượng yêu dấu ôi, xin thương xót chúng con... [Hết băng. - Bt]
101
Vậy nếu có điều gì xảy ra trên...?... giống như thế, vậy thì, sẽ có điều gì nếu các bạn bị...?... Các bạn hiểu không? Đôi khi tôi thực sự ngạc nhiên. Tôi muốn đến nhà các bạn, nhưng tôi...?... Missouri, đã nói, đang treo trên dây điện thoại và quì gối bên điện thoại kêu khóc, xin tôi cầu nguyện...?... chấm dứt cuộc nói chuyện bằng điện thoại như thế, không gác máy vì chị...?... Đã muốn đáp chuyến bay trở lại Missouri nơi đứa bé đang hấp hối...?... [Tiếng sột soạt trên băng ghi âm. - Bt]
Chà, thật cảm động, nhưng điều gì có thể — điều gì một người có thể làm? Nó có thể khiến bạn mất trí để nghĩ đến...?... [Tiếng sốt soạt trên băng ghi âm. - Bt] ...?... Những việc giống như đang đến từ mọi nơi.
Tôi đã nói chuyện với vợ tôi và cô ấy chỉ nói đó là số đông người cùng mọi thứ, ôi chao. 1.500 lá thư đến từ nhiều người trong 10 ngày với tôi...?... [Tiếng sột soạt trên băng ghi âm. - Bt]
102
Nào, cô bé nầy bị mù, không có sự dao động nào trong tay cô bé. Cô bé bị tàn tật, dĩ nhiên không tạo nên sự rung động, chỉ là một căn bệnh di truyền. Vậy thì, tôi sẽ chỉ phải tin...?... [Tiếng sột soạt trên băng ghi âm. - Bt] Tôi tin Đức Chúa Trời sẽ chữa lành cho cô ấy...?... Các bạn tin điều đó không? Vậy thì, nên nhớ tôi nói...?... Tôi không muốn...?... cô...?... Đức Chúa Trời sẽ Phán với chúng ta...?... Những buổi tối tôi phải nói với Hội thánh có thể đưa ra vài lời làm chứng về những sự việc.
Giờ nầy, các bạn cứ cúi đầu xuống, và tôi sẽ cầu xin Đức Chúa Trời hết lòng... Nên nhớ tôi không phải là người chữa lành, chính là Đức Chúa Trời.
Nầy cháu gái, cháu yêu Chúa Jêsus, phải không? Vậy thì, tôi sẽ cầu xin Chúa Jêsus cho cháu có thị lực trở lại, khiến cháu đi...?... Chúa Jêsus yêu dấu ôi...?... Xin hãy đến với ơn phước chữa lành Thiêng liêng trên cô bé nầy, đôi mắt nầy bị mù bây giờ, cầu xin cho chúng thấy lại, xin cho thân thể đang bị tật nguyền nầy được khỏe mạnh trở lại. Con cầu xin, Cha ôi, Ngài sẽ nhậm lời nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ Con Ngài...?... Thấy những ánh sáng kia...?... Thấy cái đó không? Bây giờ, hãy nhìn ra ngoài kia...?... Nào, hãy ngước lên về hướng tôi...?... Thấy ở trên đó không? Thấy trên đó không? Thấy bóng tối ở trên đây không?
Tốt lắm, các bạn có thể ngẩng đầu lên, thưa các bạn. [Tiếng sốt soạt trong băng ghi âm. - Bt] ...?... Thủy tinh thể cùng mọi thứ hoàn toàn thực sự bị bao phủ giống như...?... Nhưng có sự co lại đủ... Khi vật gì chết nó co lại. Đúng thế không? Có đủ phần co lại trên đôi mắt của đứa bé cho đến khi nó có thể thấy ánh sáng trong phòng và có thể nói bàn tay tôi phía trước mặt...?... Hãy ngước lên theo cách nầy... [Băng ghi âm sột soạt và không rõ ràng. - Bt]
103
Chúng ta hết thảy hãy nói, “Ngợi khen Chúa”...?... Ôi chao...?... Bây giờ, chúng ta sẽ đưa lời chứng của cô bé lên báo để các bạn có thể xem. Cháu tên gì? Ronna Mae Promise. Hãy xem điều đó trên báo...?...
Bịnh ung thư của bạn...?... Được rồi. Bây giờ, bao nhiêu người tin? Cầu Đức Chúa Trời ban phước cho lòng các bạn...?...
Đây là một người câm điếc. Có một sự rung động...?... Trong tay người ấy. Được rồi. Các bạn hãy cúi đầu, mọi người. Bây giờ, ở đây có sự rung động. Tôi có thể nói điều nầy là cách nó...?... [Băng trống. - Bt] ... đặt dấu hiệu của anh trên đó...?... Phải có đức tin, chỉ đức tin của chính tôi để tin điều đó. Bây giờ, tôi muốn anh em khắp nơi cúi đầu.
Bao nhiêu người trong hội chúng nầy tin rằng tôi có thể làm điều nầy qua Đức Chúa Jêsus Christ, mời các bạn giơ tay lên. Tốt lắm. Được rồi, nếu có nhiều người tin như thế, các bạn sẽ thấy sự vinh hiển Đức Chúa Trời. Mời mọi người hãy cúi đầu.
104
[Người nào đó nói ông ta chưa bao giờ nói vấn đề của ông với Anh Branham. - Bt]
Anh không phải nói với chúng tôi, thưa anh. Nó được biết. Không có gì bí mật với Đức Chúa Trời; Và Ngài bày tỏ sự kín giấu của Ngài với đầy tớ Ngài. Anh đã thấy những điều đã được thực hiện, ngay cả những thói quen cùng những thứ khác. Có một người đi ngang qua cách đây một lát có một thói quen. Khi tôi nhìn người đó, tôi không muốn nói điều đó ra. Những căn bệnh truyền qua đường sinh dục hoặc những thói quen, tôi không phải làm điều đó. Anh hiểu đấy, trừ phi anh muốn. Nếu anh hỏi tôi, nếu muốn biết... Dĩ nhiên ngay khi anh làm thế, tôi cảm thấy có sự rung động đó...?... cắm trong tai anh ấy.
Nào, anh hãy cúi đầu, mọi người hãy cúi đầu; Thật tốt và yên lặng và thực sự tôn kính thì anh em sẽ thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
105
Lạy Cha Thiên Thượng, ồ, phải chạy ngay vào thành phố nầy và lại đi ngay. Dường như nó là...?... Khoảng thời gian nầy chúng con có được nhiều người đến một địa điểm ở đó họ bắt đầu tin và những sự việc đã được thực hiện, rồi chúng con lại ra đi. Con cầu xin Ngài sẽ thấy thích hợp để có thể đưa chúng con trở lại cách nầy lần nữa.
Giờ đây, đang đứng đây trước mặt con, người đàn ông nầy đang đứng đây, và Sa-tan đã bịt lỗ tai người đó lại khiến anh bước đi trước sự xe cộ qua lại hay đôi khi điều gì đó và bị chết vì bước chân của anh, ồ, đang cố gắng làm điều tổn hại cho người anh em tội nghiệp nầy, nhưng chúng con ở đây để làm cho anh khỏe mạnh, Cha ôi.
Và bây giờ, con đã nói với dân sự tối nay liên quan đến sự thăm viếng của Thiên sứ Đức Chúa Trời Ngài. Cầu xin Ngài khẳng định điều đó lúc nầy trước mắt họ cho khuôn mẫu đức tin nầy sẽ phải bắt đầu... [Tiếng sột soạt trong băng. - Bt] ...